1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bạn trai của tôi là thái tử - Tứ Nguyệt (10 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Bạn Trai của tôi là Thái tử – chương 3.3

      [​IMG]

      Để cho Ngàn Thần đưa về khi tan học? !

      Vậy chẳng phải là nhảy đến sông Hoàng Hà cũng rửa sạch? sao có thể tự tìm đường chết đây!

      Tiểu Miêu đến bãi đậu xe lấy xe đạp Tiểu hồng của , tính toán trong đầu hai lời xông thẳng trở về nhà trọ.

      Nào biết, vừa đến nơi để xe, xe của cư nhiên thấy!

      bị trộm chứ?

      Tiểu Miêu lập tức cảm thấy tâm hoảng ý loạn, từ phía đông chạy tới phía tây, lại từ tây liền chạy đến phía đông, nhưng, làm sao tìm cũng thấy.

      Là ai như vậy có lương tâm, cư nhiên trộm chiếc Tiểu Hồng thân thiết lâu nay của

      “Tại sao khóc? vì sợ tôi trừng phạt sao?”

      thanh lạnh như băng ở trước mặt Tiểu Miêu truyền đến, làm toàn thân sửng sốt, nâng lên đôi mắt đẫm lệ vừa nhìn ──

      Nụ cười luôn ôn nhu quen thuộc đâu thấy, Ngàn Thần nay lại giống như lần đầu gặp mặt đầy tức giận, lạnh băng như người xa lạ.

      sãi bước về phía , vừa vừa rống, “Tôi phải bảo đứng trước cổng trường đợi sao? có biết hay để tôi chờ mất bao lâu, lại bị mọi người nhìn vào cười nhạo, …”

      Tiểu Miêu cuối cùng cũng nhịn được, khi vừa đến trước mặt, liền nhào vào trong ngực của , khóc ồ lên.

      Ngàn Thần đầu tiên là sửng sốt chút, sau đó thể tin được, lửa giận nhanh chóng từ trong bụng chảy xuống chân rồi biến mất

      “Được rồi! Tôi mắng , đừng khóc nữa!” lầu bầu, bàn tay vỗ vai của Tiểu Miêu.

      phải chưa từng thấy nữ nhân khóc trước mặt mình, bất quá, duy chỉ có nước mắt của lại làm cho loạn cả lên.

      “Người ta…. Tiểu Hồng thấy nữa!” Tiểu Miêu thút tha thút thít , thẳng ôm , chôn ở ngực của khóc, quên đồng học có thể thấy cảnh này.

      May là các bạn học cũng tan lớp, có ai thấy hai người bọn họ ôm nhau, bằng chờ Tiểu Miêu tâm tình khôi phục, nhất định hối hận muốn chết.

      “Tiểu Hồng?”

      “Là xe đạp – người thân của tôi! Ô ô!” đem nước mắt chảy nhiều hơn làm ước mảng áo trắng trước ngực của .

      Ngàn Thần sửng sốt chút, sau đó ngẩng đầu lên nhìn trời, đôi mắt xinh đẹp tràn đầy kinh ngạc. có quỷ thần ! Ông trời a, mới nghĩ tới tốt nhất có người trộm phương tiện giao thổng của con mèo này, liền có người đến trộm.

      thể tin được!

      sao lại lộ ra vẻ mặt cao hứng?” chần chờ chút, sau đó mở miệng lên án, “ phải là trộm chứ?”

      “Tôi sạo lại phải trộm chiếc xe đạp ấy? Tôi có xe đưa đón.”

      Đúng a ! là công tử có tiền, dưới học có xe đưa đón, nào có giống như mệnh khổ! Ô ô! Tiểu Hồng. . . . . .

      càng khóc càng lớn tiếng hơn.

      “Được rồi, đừng lo lắng, tôi trước giúp tìm, đừng khóc.” xong, liền nhanh chóng hướng bãi đậu xe từng nơi bắt đầu tìm, ngay cả thùng rác đều bỏ qua cho.

      Tiểu Miêu rất muốn mắng có phải hay đại ngu ngốc! Làm gì lật thùng rác? Xe đạp cũng thể để vào đó! Bất quá chỉ có thể đứng tại chỗ lo lắng khóc.

      thái quá rồi, Lâm Tiểu Miêu.

      Nhìn trán đầy mồ hôi vì tìm xe đạp, đối với người hô phong hoán vũ như ở trong trường học này mà , Thái tử làm như vậy bị ủy khuất nha. Nghĩ đến mình mới vừa độc ác muốn lợi dụng tốt bụng của , Tiểu Miêu liền cảm thấy rất quá đáng.

      “Uy! cần tìm nữa! Nhất định tìm được đâu.” Tiểu Miêu bỏ , ngay cả xe đạp cũng muốn trộm, tên trộm kia nhất định cũng tốt đẹp gì.

      “Nhưng là . . . . .” tới, gương mặt tuấn tú che giấu được lo lắng: “như vậy sao chứ?”

      sao, mua chiếc xe khác là tốt rồi.” Chẳng qua là còn vật lão mẹ tặng nữa rồi, ô! Mẹ! nữ nhi bất hiếu!

      đôi bàn tay đột nhiên ôm lấy , vỗ vỗ: “Thôi nào, đừng khóc.”

      chỉ thích dáng vẻ hung hăng, quen nhìn khóc sướt mượt như thế này, làm tim đau vô cùng. Mà lại biết dỗ nữ sinh.

      Trước kia, có khi nào dụ dỗ nữ sinh, đều là những nữ sinh kia tự tìm đến bên cạnh.

      “Tiểu Hồng là quà sinh nhật mẹ tặng cho tôi, bà giấu ba cất tiền riêng mua cho tôi, là người nào có lương tâm trộm mất. . . . . . Ô ô! nhất định chết tử tế! Tốt nhất vừa ngồi lên xe đạp liền tông phải cột điện. . . . . .ô… Tiểu Hồng. . . . . .”

      Bất quá dỗ mãi cũng tiến triển được gì, lại càng khiến cho nước mắt của như vậy càng chảy nhiều hơn…

      “Đừng khóc, tôi đau lòng.” thương hôn lên nước mắt , mỗi động tác hôn đều vô cùng ôn nhu, giống như nâng nịu bảo bối cả đời này của mình.

      hôn nước mắt, hôn khéo léo xuống mũi, sau đó hôn lên đôi môi đỏ mọng mềm mại của .

      Tiểu Miêu bởi vì quá thương tâm, cũng quên để ý thừa cơ sỗ sàng, ngược lại dị thường đón nhận nụ hôn mềm mại của , nhìn hai người rất tự nhiên, hai tay của kìm được vòng qua cổ của , vong tình hôn trả lại.

      Đối mặt với hưởng ứng nhiệt tình, Ngàn Thần kinh ngạc vừa mừng vừa lo nhìn : “Tiểu Miêu?”

      mở ra cặp mắt sương mù, sau đó đột nhiên cứng đờ người lại.

      thể nào! vừa mới làm chuyện gì?!
      Last edited: 14/9/14

    2. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Bạn Trai của tôi là Thái tử – chương 4.1

      [​IMG]
      Loa Loa! chú ý chương này có chút H nha, hihi * che mặt xấu hổ *

      “Tôi. . . . . . Tôi chỉ vì quá thương tâm, cho nên cần người ôm an ủi. . . . . .” Tiểu Miêu bên ấp úng bên lui về phía sau, thanh bởi vì người đụng phải dị vật phía sau mà biến mất

      quay đầu lại vừa nhìn, ra là sau lưng mình có cây đại thụ chống đỡ, lần nữa quay đầu đối mặt với Ngàn Thần, phát sớm nắm chặc cơ hội đưa ra hai tay đặt tại cây, đem ôm trong vòng ngực, để cho thể động đậy bỏ chạy mất .

      . . . . .”

      “Tôi hoan nghênh tới ôm, muốn ôm bao lâu cũng có thể.” Hô hấp của thổi lất phất qua mặt của , Tiểu Miêu có thể cảm nhận được thân thể ấm áp cùng thân hình rắn chắc của đè nặng mình.

      đừng mơ có thể dùng lời ngon tiếng ngọt tới dẫn dụ tôi.” Tim của đập quá nhanh, hại thiếu chút nữa hô hấp được.

      tin? Tôi chỉ đối với mới có thể như vậy.” Lửa tình thiêu đốt làm thanh trầm thấp của trở nên thêm khàn khàn, “Tôi có thể đối với lời ngon tiếng ngọt thương cực kỳ lâu.”

      Tiểu Miêu nhìn chăm chú vào , ánh mắt lóe sáng, muốn cười nhạo, “Bao lâu? Biển cạn đá mòn?”

      khẽ mỉm cười, làm trong lòng khỏi hồi xao động.

      “Đến khi muốn nghe nữa.”

      Khóe miệng cũng gợi lên đường cong, “Vậy chẳng phải tôi mất chút niềm vui rồi?”

      , ngược lại, tôi đem đến cho nhiều niềm vui hơn.”

      Tiểu Miêu cảm thấy giây kế tiếp lại thâm sâu hôn miệng , tay bé của chống đỡ ở ngực , lòng bàn tay truyền đến tim đập mạnh.

      ra là cũng khẩn trương a!

      Phát nho này cũng làm cho hết sức thỏa mãn, vô cùng đắc ý.

      Tiểu Miêu phóng túng đắm chìm mình trong cảnh ngọt ngào hấp dẫn, dù sao ta là cũng là người lấy nụ hôn đầu của mình, hơn nữa ta hôn rất tốt a, lại đẹp trai như vậy, nên hảo hảo nắm chặc cơ hội này . Tiểu Miêu chột dạ khuất phục nghĩ tới.

      tự chủ được vuốt ve, cái đụng chạm này giống như là thứ kích thích, làm phát ra tiếng rên rỉ vui vẻ.

      Tiểu Miêu mơ hồ cảm nhận được bàn tay to của ở trước ngực mình dao động, sau đó liền kéo vạt áo của ra, tay thăm dò vào che lấy bộ ngực sữa của .

      Cách áo lót mỏng, Ngàn Thần tựa hồ hài lòng việc đụng chạm gián tiếp như vậy, bàn tay to của liền đem áo cùng y phục của cởi ra, lộ ra bộ ngực tuyết trắng tràn đầy co dãn. Sau đó giống như dã thú đói bụng , nắm chặc thứ rất tròn mềm mại này, giống như sợ biến mất.

      Tiểu Miêu bản năng giãy dụa thân thể, nhưng là chống cự rất yếu ớt chút hiệu quả cũng có, ngược lại càng làm cho thân thể càng kích động.

      Trời chiều hoàng hôn xuất đầy sắc quang, chiếu vào tế da thịt tuyết trắng của Tiểu Miêu, càng làm nổi bật hơn, vô cùng mịn màng.

      “Em là đẹp. . . . . .” giọng khen ngợi, đầu thấp dần hôn xuống bộ ngực của , giống như bé trai ngậm vào làm cho nụ hoa của sớm đứng thẳng.

      Tiểu Miêu hung hăng thở ra ngụm khí lớn, khoái cảm tự ngực lan ra, đây là khoái cảm trước giờ chưa từng trải qua.

      tay kia vuốt ve bên vú, lửa nóng ở miệng ngừng thay phiên liếm láp, từng trận khoái cảm hướng Tiểu Miêu tập kích, làm toàn thân tự chủ được mà run rẩy.

      “A. . . . . .” cắn môi dưới muốn làm cho mình kêu thành tiếng, vậy mà càng muốn nhịn, lại bật ra tiếng thở gấp càng thêm mê người, càng muốn kháng cự, càng lâm vào trong cuống dã kích thích.

      Hai tay của tự chủ ôm lấy đầu của , hướng đòi hỏi nhiều hơn

      xinh đẹp, rất hấp dẫn a!”

      Hai tay của ở hai bên vú xoa lấy, giống như nhào bội mì, lỗ mũi ở hai bên vú tham lam ngửi, từng trận mùi thơm thiếu nữ truyền đến, bướng bỉnh dùng chóp mũi ở hai bên điểm chút. Tiếp, dùng răng gặm lấy nụ hoa nhô ra, bộ ngực sữa tuyết trắng nhanh chóng ra hai đóa Tiểu Hoa đỏ, thoạt nhìn mê người cỡ nào .

      “A. . . . . .” sâu thở hào hển, lông mày xinh đẹp nhíu chặc vào chỗ, hai mắt nhắm lại khẽ cắn đôi môi, hai tay ấn đầu của , giống như nhẫn nại hành hạ nào đó, mặt khả ái vô cùng hấp dẫn.

      Bất chợt, có tiếng vang đánh thức hai người cuồng liệt kích tình, Tiểu Miêu dẫn đầu khôi phục lý trí.

      Trời ạ! thiếu chút nữa ở bãi đậu xe trường học phô bày tất cả nhiệt tình rồi , nếu có người qua. . . . . .

      “Em muốn về nhà.”

      đưa về.”

      cần.” bắt lấy y phục, như là chạy trốn mãnh thú, nhanh chóng thoát khỏi trường.

      Tiểu Miêu nhìn thấy nam nhân phía sau cũng nhúc nhích, chẳng qua là si ngốc nhìn thân ảnh càng lúc càng , chậm rãi tràn đầy loại tình cảm ấm áp.

      P/ s : bắt đầu từ chương này Tiểu Tiểu đổi cách xưng hô cho hai nhân vật chính của chúng ta nhá, em em cho tình củm chút, chứ mấy chương trước lộn xộn quá. Hihi^^. Cảm ơn mọi người nhìu nhìu! * chụt chụt *
      Last edited: 14/9/14

    3. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Bạn Trai của tôi là Thái tử – chương 4.2

      [​IMG]

      Tiểu Miêu cùng Ngàn Thần vừa đến câu lạc bộ đêm liền bị nhạc làm đinh tai nhức óc, tất cả mọi người chơi hết sức điên cuồng, làm Tiểu Miêu hoa mắt choáng váng.

      Oa! Bây giờ là vậy sao? Tất cả mọi người thoát khỏi thế tục gông xiềng, tới Thiên đường điên cuồng này? Tiểu Miêu ngơ ngác đứng ở cửa.

      Nếu phải là sợ hãi thế lực hung ác, cũng muốn đến cái nơi như thế này đâu, đúng là có hấp dẫn thu hút người nhưng làm biết bao người sa đọa thảm hại…

      quan hệ, lừa gạt cùng Ngàn Thần tiến vào, đem giao cho học tỷ, liền tự do. Hy vọng thân thể của cường tráng chút, có thể ứng phó năm kiều nữ kia, bằng tổn hết thanh danh, trở lại trường học rất mất thể diện.

      “Uy! nhà quê a! Chưa từng tới sao? mau!” Phía sau đống lãng tử cùng mấy nàng kiều nữ hồ nháo

      là đáng sợ đó! Nếu như nhìn người ta lâu cái, rất có thể bị chém, mới muốn chết hùng như thế tại nơi này! Tiểu Miêu thầm nghĩ.

      “vâng. . . . . vâng . . . . .” khúm núm muốn thối lui.

      “Làm gì? Cũng phải xếp hàng! bảng hiệu có chữ viết, các người có biết chữ sao?” Ở bên cạnh , Hoàng thái tử mở miệng sẵng giọng .

      Trời ạ! Điện thoại di động của đâu? Mau gọi xe cứu thương, nếu sau đó trong hai người bọn họ bị chém, lúc ấy kêu cứu mạng cũng kịp .

      Quả nhiên, lời của Ngàn Thần liền làm cho đám người kia tức giận.

      “Mày gì?”

      “Như thế nào?” Ngàn Thần lạnh lùng , bộ dạng tuyệt hề sợ.

      “Có tin hay tao mời mày ăn tử quả đấm?” lão Đại hung ác dẫn đầu trong đó , sau đó liền tay động thủ.

      Trời ạ! phải là làm liền chứ?

      Tay Tiểu Miêu cầm lấy tay áo của Ngàn Thần kéo kéo, giọng nhắc nhở, “Ngàn đặc tiên sinh, Ngàn đại ca, đừng gây chuyện nữa!”

      Nhìn thấy Tiểu Miêu mặt trắng bệch, thoạt nhìn rất sợ, nên Ngàn Thần cũng muốn việc làm to ra.

      “Này! Mày cũng là đại ca đó? Muốn trốn sao ?” Đại ca xã hội đen bộ muốn làm trận diễn Young and Dangerous hí mã.

      có, có, ta nào có năng lực a!” Tiểu Miêu vội vàng bày khuôn mặt tươi cười giảng hòa.

      Ngàn Thần lạnh lùng : “Ngươi xứng.”

      “Đại ca là Hắc Tùng!”

      “Đại ca là dũng sĩ.”

      Ngàn Thần vừa câu, làm nhóm người kia vây tại chỗ, đầu dựa vào đầu nghiên cứu bữa nay đại ca cũng là dũng sĩ sao?

      Tiểu Miêu cảm thấy trán toát ra mồ hôi hột. thể nào! Chỉ giả bộ thôi, bọn họ còn biết, như vậy nghiêm túc nhiệt liệt thảo luận.

      Xem ra bọn họ là ngu ngốc quá rồi

      thôi!” Ngàn Thần dắt tay bé Tiểu Miêu vào bên trong, để ý tới phía sau những dạng người kia “ đám ngu ngốc.”

      “Thằng này? Muốn trốn!” chậm, nhưng đánh nhau nhanh, bọn họ vọt lên, quyền đánh tới.

      “A! Cẩn thận.” , Tiểu Miêu cũng muốn đở, nhưng là bản năng phản ứng chiến đấu quên mình xông tới, mắt thấy quả đấm vung ngay đến trước khuôn mặt khả ái của mình.

      Ô ô! quyền này đánh xuống, sưng như đầu heo mới là lạ.

      Từ đến lớn, lão mẹ đều có , gặp chuyện bất bình, phải rút dao tương trợ , đạo lý này nhớ mãi nhưng mà vẫn cam lòng a!

      Đều là tại cái tên ôn thần này, mới biết ta bao lâu, liền bị làm hại thương tích chồng chất, tay phải của băng bột vừa mới tháo xong, muốn đổi lại mặt bị thương.

      A! suy nghĩ lung tung lâu như vậy, thế nào còn có cảm giác bị đánh . . . . . . Đó! , là cảm giác đau?

      Tiểu Miêu từ từ mở mắt ra, thất kinh!

      “Ông trời của tôi a!”

      Đối phương vẫn ra quyền, nhưng là chẳng biết lúc nào Ngàn Thần cư nhiên ngăn ở phía trước của , dùng bộ ngực sắn chắc lãnh quyền

      mở to mắt nhìn màn này. Oa! đau chứ? quyền này nhìn vào thấy rất mạnh lực nha.

      “Dám đụng đến bạn ta, tìm chết!”

      giây kế tiếp, tình cảnh trở nên hỗn độn. Nhìn vào hai bên gây chiến với nhau, giống như hiệp sĩ bị đám người xấu vây đánh a…… nhưng hình như lực lượng đồng đều phải….

      cho là Ngàn Thận người đánh thể thắng nhiều người như vậy, nhưng là, mười phần sai. trong nháy mắt hóa thân thành dũng tướng rồi, tới đánh , tới đánh hai, rồi dùng chân đả kích.

      “Oa! đẹp trai! Cố gắng lên, cố gắng lên!” Tiểu Miêu nhịn được vỗ tay, vì Ngàn Thần mà cổ vũ.

      Đánh tới nửa, nghe được nữ nhân mình thích hoan hô, chỉ cần là nam, cũng cảm thấy hết sức kiêu ngạo. Mà Ngàn Thần cũng ngoại lệ, đánh càng thêm hăng hơn, làm cho đối phương từng người nằm bẹp xuống mặt đất

      Giỏi! có thể ban thưởng.

      Đột nhiên, truyền đến tiếng còi xe cảnh sát. . . . . .

      “Nhanh trốn .” Vốn còn muốn tiếp tục đánh nhưng cả bọn liền bỏ chạy.

      Tiểu Miêu cũng liền bận rộn bắt lấy tay Ngàn Thần, hai người bắt đầu chạy ra bên ngoài.

      Dọc theo đường , người đường nhìn nam nữ ở đường chạy như điên, ánh mắt của bọn họ phát sáng, lấy điện thoại chụp hình, trong lòng đều nghĩ tới, có phải hay đóng phim?

      biết chạy bao lâu, Tiểu Miêu bắt đầu chân nhũn ra, cẩn thận ngã nhào .

      “A!”

      có sao chứ?”

      là đau.”

      Ngàn thần nhìn chung quanh, sau đó thanh ôm lấy .

      làm cái gì?”

      “Tìm chỗ trốn, thuận tiện xem chút đầu gối của em.”

      “Ừ!”
      Last edited: 14/9/14

    4. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Bạn Trai của tôi là Thái tử – chương 4.3

      Ngàn Thần còn tưởng rằng to tiếng cự tuyệt muốn, ngờ đột nhiên trở nên mềm mại nghe lời làm hết sức giật mình, lại càng thêm thích hơn.

      Ngàn Thần ôm lấy , vào nhà trọ tình nhân

      “Tôi thuê phòng”

      Tiểu Miêu mở to miệng, nhưng biết phải những gì.

      phòng sao?” nhân viên quầy thanh quá mức điềm mỹ, ánh mắt tràn đầy hâm mộ nhìn chăm chú vào Tiểu Miêu được Ngàn Thần ôm trong lòng

      nhân viên phảng phất như : ai nha! bé lọ lem này may mắn, được hoàng tử đẹp trai nhự vậy để ý, hơn nữa còn thuê phòng tình nhân để hưởng thụ dục tiên dục tử cá nước thân mật, này có phước tu bao đời a.

      Tiểu Miêu đem mặt vùi sâu vào ngực Ngàn Thần, hai tay vòng quanh người chặc hơn, cũng tự chủ tiết lộ ra ý đồ Ngàn Thần là của . Bởi vì hy vọng có những nữ nhân khác tưởng nhớ , đem ôm chặt chặt, ngay cả đến cửa phòng bọn họ cũng có hay biết.

      Tiểu Miêu chỉ cảm thấy ngực của là ấm áp, an toàn, hảo. . . . . .

      “Em nếu ngại, giúp tay mở cửa phòng !” ở bên đối với kề tai : “Vào phòng tùy em muốn sao cũng được”

      Nghe vậy, mặt của lập tức hồng giống như mông của Hầu tử ( mông con khỉ ), bất quá lập tức mở cửa, để cho ôm vào.

      “Thả xuống, em rất nặng. . . . . . A!”

      liền bị thả xuống ngay lập tức, bất quá cũng còn tha cho, Tiểu Miêu chưa kịp phản ứng lại gì bị bá đạo hôn lên môi

      “Ngàn. . . . . .”

      “Gọi Thần, Tiểu Miêu hư.” liền rời môi của nhưng chưa được giậy lại chống đở nổi cái miệng nhắn ấy nên liền hôn tới tấp.

      Hư?! nào có hư? Xấu nhất chính là ? lịch chưa được đồng ý của người ta mà giám thuê phòng, mặc dù tất nhiên tuyệt đối cùng làm cái gì. . . . . Nhưng là, nụ hôn của rất khiến mất hồn a!

      hai tay chống đỡ ở ngực , nhưng có khí lực đẩy người ra, chỉ có thể mềm nhũn mặc cho định đoạt.

      Nụ hôn tựa hồ muốn ngay lập tức đem nuốt đến trong bụng, hôn làm toàn thân tự chủ được hòa tan.

      Ngàn Thần mong muốn cùng liều lĩnh hôn, làm cho lấy thân báo đáp, muốn đem trinh tiết của mình hiến tặng cho , đời chỉ có thể theo bên cạnh .

      , vốn là chống đỡ ngực của muốn kháng cự bằng bàn tay bé, bất tri bất giác biến thành vuốt ve .

      Ngàn Thần bị đụng chạm làm cho dục hỏa càng thêm nóng bỏng, lầu bầu tiếng, sau đó rời khỏi người . Tiểu Miêu giống như bị hụt hẩng, chỉ có thể ngơ ngác nhìn .

      Phát sinh chuyện gì? phải muốn tiếp tục xuống sao? Mặc dù nhất định phản kháng. . . . . . Ách! Vẫn nên tiếp tục! Bất quá cư nhiên lâm trận bỏ chạy. . . . . .

      Ngàn Thần tựa hồ dùng phần tự chủ còn lại của mình, hít hơi sâu, sau đó vào phía phòng tắm. Trong lúc nhất thời, Tiểu Miêu cảm thấy trong lòng có chút thoải mái.

      Theo những gì Tiểu Kim cùng qua, nam nữ hai bên nếu có nụ hôn nóng bỏng đến thiên hạ đại loạn cũng ngăn cản được nhiệt tình, nhất định phát sinh mối quan hệ đó, cái này cái này. . . . . .Nhưng là cư nhiên cứ như vậy bỏ lại , người liền chạy trốn vào phòng tắm.

      Đáng giận! hào phóng đáng như vậy, vóc người cũng đâu có giống như mấy tiểu béo muội, mặc dù khiến nam nhân khi thấy ngay lập tức kéo đến thăm hỏi, nhưng cũng đến nổi hù họ trốn !

      , là người đầu tiên, cũng là người đáng chết nhất.

      Khi Ngàn Thần vừa ra khỏi cửa phòng tắm, lập tức bật thốt lên chút suy nghĩ, “ muốn em sao?” Nếu như so với khi mặc bikini hát giống Thái Y Lâm bảy mươi hai lần, cũng tuyệt đối mất thể diện như bậy giờ. là đại đầu heo! Cư nhiên đem uất ức ở trong lòng lớn tiếng ra như vậy !

      Cái này to như vậy tưởng chừng như muốn cho ai cũng nghe thấy, huống chi cũng phải là người điếc.

      Xấu hổ! Tiểu Miêu vội vàng bắt lấy cái chăn, đem mình bọc lại. là trời có giải oan cũng được, nên làm cái gì bây giờ?

      Lúc này, cánh tay vén chăn lên, thấy khuôn mặt đẹp trai rất thiện lương tiến gần trước mặt , sâu trong cặp mắt như có bầu trời đêm sang lấp lánh cùng Tiểu Miêu bốn mắt nhìn nhau

      chú ý tới lông mi của dài, rất cong, đủ để khiến các đại nữ minh tinh có thể bất chấp tất cả để đổi lấy, cần phải nối này gắn nọ, đau đến rụng cả lông mi .

      Tim của đập vô cùng nhanh, lại gần như vậy, cơ hồ muốn đem cái đầu của mình cùng chui vào trong chăn, ngay cả hô hấp muốn sống cũng bị cướp được, đầu rất choáng váng, biết là bởi vì đến gần nên ngất, bị mị lực của làm thần hồn điên đảo.

      P/s: Thông báo quan trọng, chương 5 có cảnh H (hot vô cùng) nên có thể Tiểu Tiểu cài pass hoặc làm Pic nên mọi người thông cảm. Cũng bởi vì là bộ truyện đầu tay lại có cảnh…*hắc hắc* nên phải làm vậy. Tất nhiên nêu cài pass có gợi ý, dể như ăn cháo nên nàng nào theo dõi biết ngay. hihi * cúi chào *
      Last edited: 14/9/14

    5. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Bạn Trai của tôi là Thái tử – chương 5.1

      [​IMG]

      “Đầu gối của em còn đau ?”

      A! Đúng vậy! Đầu gối của . . . . . .

      là đau! Nên cần đưa khám gấp, nếu nửa người dưới có thể tàn phế.”

      xem chút.” Ngàn Thần vội vàng vén chăn lên, chỉ thấy quần màu trắng của bị rách miếng lớn, đầu gối hồng hồng , da hình như rách ra chảy máu.

      rằng, thẳng đưa tay kéo khóa quần xuống.

      “A! Làm cái gì?”

      Có thể hay quá nhanh?

      “Nếu cởi ra làm sao thoa thuốc?” có chút lửa giận . Tiểu Miêu này đích thị ngoan chút nào

      “Đó!” buông lỏng lấy bắt lấy tay ra, có chút thẹn thùng : “ chút, đau.”

      “Những lời này chờ chút em cũng .” đột nhiên ra câu như vậy. ( Tiểu Tiểu: A…….. ý của Thần ca là gì vậy ta? * ôm má * * đỏ mặt * )

      Tiểu Miêu ngu ngốc hiểu, vốn là muốn hỏi tại sao, cũng rất mau liền quên, bởi vì mặc quần lót có hình mèo Kitty, muốn tìm đồ che, nhưng chăn lại bị vứt xuống dưới giường, gối lại cách là xa, quan trọng hơn là, thể kéo lực chú ý của ra…Cho nên, hai tay vạn năng, thể làm gì khác hơn là dùng tay bé che che giấu giấu.

      Nhìn mặt nghiêm túc, rất ôn nhu thay đem đầu gối dùng khăn lông nhàng lau sạch bùn cát bám vào vết thương, sau đó cũng biết ở đâu có cồn khử trùng… thay băng bó vết thương.

      Trong lúc này, cảm thấy đầu gối của hạnh phúc đó!

      “Cám ơn.”

      cho là trả lời khách khí, sau đó bàn tay rời đầu gối của , nhưng là, đoán sai.

      Bàn tay to của chậm rãi dời lên, bị đụng chạm từng tất da thịt như bị đạo nhiệt lưu lướt qua, làm toàn thân hồi khẽ run.

      ” Ngàn Thần. . . . . .”

      “Gọi là Thần.”

      “Em. . . . . .” vốn là muốn gọi như thế quen….nhưng bàn tay của nắm ngay quần lót của

      “Thần, em gọi rồi đấy… . . . . . . mau buông tay ra.” Tiểu Miêu nóng lòng kêu.

      Sớm biết có chuyện này phát sinh, nhất đính mặc quần lót kiểu khiêu gợi hơn, mà phải in hình hoạt hình trẻ con thế này…. Ngàn Thần nhất định cười .

      Vậy mà hề có bất kỳ phản ứng nào, ánh mắt sâu rơi vào vườn hoa thiếu nữ khả ái được mèo Kitty bao quanh .

      muốn em.”

      “Cái gì?”

      “Em mới vừa rồi hỏi vấn đề này, bây giờ trả lời.”

      “Đó! Đó là em thuận miệng hỏi chút .”Tay bận rộn chân làm loạn đẩy ra.

      Đột nhiên điện thoại vang lên, như có cứu tinh tới cứu nhanh chóng bắt lấy

      Là nhân viên hết giờ thuê phòng, muốn thêm thời gian hay tính tiền?

      “Đó! Tính tiền. . . . . .”

      Điện thoại lại bị người thanh đoạt lấy, chỉ nghe được lớn tiếng kiên quyết : “Qua đêm.”

      Sau đó, “Tạp!” tiếng, điện thoại bị người dùng lực cúp mất.

      Qua. . . . . . Qua. . . . . . Qua cái gì qua a? Ai muốn cùng qua đêm a?

      Bất quá, liền động cũng dám, bởi vì đôi tay có lực tự phía sau nàng ôm chặc lấy .

      “Thần, em. . . . . .”

      mới vừa quay đầu, liền sâu hôn lên miệng , mùi nam nhân làm nai con trong lòng nàng loạn lên.

      muốn em, rất muốn!”

      Sau khi kích động liên tiếp biểu thị công khai, cả người đầu tiên là bị ôm lên giữa trung, cuối cùng bị ném ở giường.

      “Khoan, chờ chút. . . . . .”

      để ý đến giãy giụa cùng kháng nghị, bị trêu chọc đến điên cuồng muốn thưởng thức thứ ngọt ngào chỉ có thể là của này.

      “Tiểu Miêu, mong đợi ngày nay lâu.”

      tay kéo áo lên, lộ ra áo lót Lace màu trắng cùng ngực tuyết trắng hơn phân nửa lộ ra da thịt

      Tiểu Miêu lúc này toàn thân chỉ còn áo lót và quần lót là duy nhất che thân, thân thể thiếu nữ xinh đẹp trắng noãn như da con nít, lộ vẻ trong suốt.

      Ánh mắt của tham lam lướt qua từng gia thịt tất thiếu nữ sớm hành hạ vô số đêm, đôi gò ngực trắng noãn cao vút hai vú cũng bởi vì giãy giụa nên lộ ra độ cong mê người, phảng phất như muốn nhảy thoát ra khỏi nội y trói buộc

      Con mèo ngốc này sao có thể dễ dàng làm cho huyết mạch sôi sục như thế .

      Mặc dù cũng phải là lần đầu tiên, nhưng kinh nghiệm cũng nhiều, bất quá cố gắng vận dụng các kỹ xảo cao thủ để đánh thắng trận này

      Nam nhân, thể ở trước mặt nữ nhân nhục chí, nhất là trước người mình

      “hãy nghe em ....”

      “Bây giờ phải là lúc tâm .” bá đạo cắt đứt lời , đặt xuống từ cổ đến ngực vô số nụ hôn nóng bỏng

      thể. . . . . . thể giống như Bá Vương thô bạo ngang ngược cưỡng ép như vậy.” dưới tình thế cấp bách ra câu , ngay cả chính cũng dám tin tưởng mình như vậy.

      Bất luận kẻ nào cũng đều hiểu, nếu như muốn nữ nhân, muốn chọn cũng chọn hết, kia cần cần gì cưỡng bức người.

      Ánh mắt của Ngàn Thần lóe ra lửa giận vui, cũng có mãnh liệt dục hỏa, “Em cho rằng giống cầm thú dạng cưỡng bách người, hay là người mới vừa chiến đấu với tinh ba trăm hiệp, sau đó biến thái ở thân thể thiếu nữ phát tiết hết thảy dục vọng?”

      Thời gian ước chừng dừng lại mười giây đồng hồ, hai người chẳng qua là bốn mắt giao nhau, gì.

      Tiểu Miêu nghe muốn cười, nhưng nhìn vẻ mặt cũng tốt hại chẳng biết phản ứng thế nào.

      . . . . . .” chần chờ mở miệng, “ sao?”

      sâu nhìn chăm chú ánh mắt mở to tròn e sợ của , khả ái đáng giống như mèo chỉ biết trêu chọc người.

      “Đáng chết.” Ngàn Thần nhịn được khẽ nguyền rủa tiếng, sau đó liều lĩnh nhào tới người Tiểu Miêu, rống to, “ !”

      “A! Cứu mạng a!”

      “Em trốn thoát ma chưởng của bổn thiếu gia đâu .”

      “Ngàn Thần!” giùng giằng muốn bò xuống giường.

      là quá xấu hổ, nếu như phải là ép buộc, cũng cần học mèo con dạng vận dụng cả tay chân bò. Nhưng là bắt mèo kỹ thuật cũng có tồi, cái đại thủ tốn sức chút nào liền bắt được chân ngọc của .

      “Trở lại.” lôi kéo .

      muốn!” Tiểu Miêu hai tay liều mạng bắt được mép giường, liều chết thả.

      Nhìn cái mông tròn của lắc qua lắc lại, làm càng thêm cảm thấy hưng phấn, bàn tay to của theo bắp đùi của chậm rãi lên, tới cái mông…

      “Áp dụng từ sau lưng cũng tệ.” ( Tiểu Tiểu: muội xỉu tại chỗ ><)

      “Cái gì?” còn kịp phản ứng, liền phát bắt được quần của , sau đó liền kéo xuống.

      “A! muốn. . . . . .”

      ***
      Last edited: 14/9/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :