1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bạn gái 60% - Mễ Lộ Lộ

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 8.1


      Edit: Quảng  Hằng
      Beta: Hàn  Lạc & Khuyên


      <img class="alignnone size-full wp-image-11540" title="anhdepblog.com_rain2" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/02/anhdepblog-com_rain2.gif" alt="" width="440" height="330" />


      Làm người quả phải có nguyên tắc, nhưng có giới hạn cho những nguyên tắc đó.




      Đối với người làm việc luôn luôn chỉ cầu sáu mươi phần trăm như Lâm Gia Gia mà , nguyên tắc chính là những quy luật trói buộc tự do thôi, cho nên ngoài miệng rằng muốn đoạn tuyệt cùng Trình Dư Chân, muốn dính dáng gì đến nữa, kết quả vẫn phát bệnh mà tử vong.




      phải nghiêm chỉnh thanh minh, phải có chí khí, chấp nhận Trình Dư Chân, mà là bởi vì thích nhất người khác sẵng giọng với , hơn nữa người nọ lại là người thứ ba năm năm trước tranh bạn trai với .




      Năm đó lựa chọn rút lui, đem hạnh phúc của mình chắp tay đưa cho đối phương, nghĩ tới cùng đối phương đều thất bại.




      Năm năm sau, tranh đoạt lại phát sinh.




      E hèm, lại thanh minh lần nữa, thực phải cần Trình Dư Chân, chỉ là muốn bảo vệ tự tôn cơ bản nữ nhân.




      Cho dù có nguyên tắc, làm việc vĩnh viễn chỉ cần sáu mươi phần trăm, nhưng có nghĩa là tự tôn của có thể mặc cho người khác giẫm lên.




      Hơn nữa cũng chứng kiến được khác nhau của và Hà Tâm Tĩnh, tích cực của Hà Tâm Tĩnh vượt ra ngoài dự đoán của




      Lúc này, thanh di chuyển vật nặng luôn luôn vang lên ở góc ngõ yên tĩnh.




      Lâm Gia Gia tò mò tiêu sái đến cửa sổ lầu hai, thăm dò nhìn ra bên ngoài, nhìn thấy Hà Tâm Tĩnh, mái tóc dài buộc thành đuôi ngựa, mặc chiếc áo sơ mi đơn giản cùng quần short, chỉ huy công nhân chuyển nhà đem gia cụ nhất nhất chuyển vào trong nhà.




      Cái gì? nhất thời trợn to đôi mắt. này phải cố gắng đến mức độ đó chứ, thực chuyển đến đối diện nhà sao?




      cau chặt hàng mày thanh tú, hai tay cầm lấy rèm cửa sổ, rất sợ bản thân hoa mắt nhìn lầm.




      ! Mặc kệ thấy thế nào, ánh vào trong mắt chính thực là thân ảnh của Tâm Tĩnh.




      Hà Tâm Tĩnh vào vào ra ra, vội vã thời gian sau, thẳng tắp về hướng nhà của Trình Dư Chân.




      Lâm Gia Gia thở hốc vì kinh ngạc, chút suy nghĩ, lập tức xoay người, chạy ra khỏi phòng, vọt tới dưới lầu.




      “Lâm Gia Gia, con vội vàng đầu thai sao!” Mẹ Lâm vừa vặn ở phòng khách, nhịn được lớn tiếng nhắc nhắc lại.




      Trời ạ! Địch nhân sắp đánh tới thành lũy của , nếu trễ bước, ngay cả gạch ngói vụn cũng còn, bởi vậy thời gian nghe mẹ lầm bầm, nhanh chóng chạy về hướng nhà của Trình Dư Chân.




      Khi chạy gần đến cửa nhà, thấy Trình Dư Chân mặc áo tắm bước ra mở cửa, mái tóc vẫn còn ướt sũng.




      Vừa mở cửa, khi nhìn thấy Hà Tâm Tĩnh, mặt chút thay đổi, lãnh đạm mở miệng “Có việc gì sao?”




      “Đương nhiên.” Hà Tâm Tĩnh hất cằm lên, nở nụ cười ngọt ngào. tại có rảnh ? Em mới chuyển nhà đến hôm nay, có thể đến nhà giúp em ? Ngồi uống chén trà......”




      Uống trà? Lâm Gia Gia vừa vặn đuổi tới, vừa nghe thấy lời mời gọi của Hà Tâm Tĩnh mặt xuất biểu tình khinh thường lạnh lùng xuy tiếng, chỉ sợ vừa ngồi xuống, kìm lòng đậu ngồi vào người của rồi!




      “Thực khéo!” Tuy rằng chạy mệt thở hổn hển, vẫn nở nụ cười, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ quần áo chỉnh của , thiếu chút nữa phun ra máu mũi.




      lúc này có bao nhiêu gợi cảm có bấy nhiêu gợi cảm, áo tắm màu trắng rộng rãi, lộ ra hơn phân nửa ngực, còn có lông ngực như như , tăng thêm nét ngang ngạnh ương bướng của .




      Khi những giọt nước ẩm ướt từ tóc rơi xuống, nhịn được nuốt ngụm nước miếng.




      Được rồi! thừa nhận mê người làm cho muốn bổ nhào vào , sau đó hôn lần trong ngực của , tiếp tục đường xuống...... Tiếp theo, tiếp theo đó là những chuyện cấm trẻ em dưới 18 tuổi.




       “Làm sao khéo?” Hà Tâm Tĩnh trừng mắt nhìn Lâm Gia Gia, tức giận hỏi lại.




      biết tiểu thư tìm hôn phu của tôi chuyện gì sao?” giống như con khổng tước kiêu ngạo, chỉ kém ngúc ngoắc mông, ưỡn cong khoe về bốn phía mà thôi, tiến lên ôm lấy cánh tay .




      Thoáng chốc, cảm nhận được hơi ấm áp sạch vừa mới tắm xong, cũng ngửi được hương xà phòng thơm mát toát ra từ da .




      Nam nhân như vậy bảo người khác làm sao mê muội?




      Thân thể Lâm Gia Gia phi thường thành thực, có chút xụi lơ dựa vào , tựa hồ thực thích mùi hương người .




      “Tăng thêm cảm tình láng giềng hoà thuận, được sao?” Hà Tâm Tĩnh hai tay ôm trước ngực “Về sau tôi ngụ ở đối diện nhà Dư Chân, cho nên hy vọng ấy có thể chiếu cố tôi nhiều hơn.”




      Nghe lời vô liêm sỉ của , Lâm Gia Gia khỏi chán nản. ta hoàn toàn đem vị hôn thê này để vào mắt, tựa hồ cho tới bây giờ cũng phải là đối thủ của ta...... Chết tiệt! Rất xem thường rồi!




      càng thêm câu nhanh cánh tay , như là sợ bị khác dã nữ nhân cướp .




      ngại quá, hôn phu của tôi bề bộn nhiều việc, nếu muốn láng giềng hoà thuận như , tôi đề nghị nên đến công sở trong trấn tìm Trấn trưởng nhờ chút, tin tưởng rất nhanh quen thuộc tất cả nơi này.” Lâm Gia Gia hất cằm lên, ánh mắt kiên định nhìn phía Hà Tâm Tĩnh, sợ hãi rụt rè giống như trước kia.




      Thực nóng vội, tức giận đến sắp dậm chân “Tôi con bé này......” Con bé chết tiệt kia! Ở trước mặt lão nương dám khoe mẽ hả?




      “Ấy, phải mặc đồ vào.” Lâm Gia Gia bỗng nhiên vươn tay, kéo áo tắm của lại, che khuất vẻ gợi cảm tiết ra ngoài.




      Trình Dư Chân cười ra tiếng, để mặc cho bàn tay bé của sờ loạn ở trong ngực của , hoàn toàn sợ bị ăn vụng đậu hủ.
      JupiterGalileo thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 8.2




      ']Edit: Quảng  Hằng
      '] Beta: Hàn  Lạc & Khuyên


      <img class="alignnone size-full wp-image-11578" title="[wallcoo]_Cover_girl_painting_b565" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/03/wallcoo_cover_girl_painting_b565.jpg" alt="" width="590" height="442" />


      Cái con bé chết tiệt kia nhất định là cố ý! Hà Tâm Tĩnh nhìn thấy Trình Dư Chân đứng trước mắt, nhìn được mà ăn được. vậy còn chứng kiến bàn tay của Lâm Gia Gia còn trộm sờ tới sờ lui trong ngực của , làm cho ta ghen tị đáy mắt hừng hực lửa giận.




       “Đầu vẫn còn dính xà phòng kìa? Mau vào tẩy sạch .” Phát vẻ mặt Hà Tâm Tĩnh khó chịu, tâm tình Lâm Gia Gia tốt hẳn lên, vội vàng đưa đẩy mạnh vào trong nhà.




      có cách, đành phải cười khẽ hôn trán của chút “Vậy em đợi lát nữa vào nhà chờ .” giễu cợt nhìn , cũng quay đầu lại, vào nhà.




      Hà Tâm Tĩnh nhìn thấy mình được để vào mắt như thế, trong lòng quả rất tổn thương, cũng thực cam lòng, chẳng qua đến bước này rồi, vẫn quyết định kiên trì bước tiếp theo, bởi vì đến khắc cuối cùng vẫn thể chịu thua.




      nghĩ tới trải qua nhiều năm như vậy, có chút tiến bộ.” Hà Tâm Tĩnh lạnh lùng trào phúng.




      “Người vĩnh viễn cứ tụt hậu mãi được.” Lâm Gia Gia chống tay lên thắt lưng “Hơn nữa tôi rút lui năm năm, vẫn chiếm được tình cảm của ấy, nên có chừng có mực.”




       “Có chừng có mực?” Hà Tâm Tĩnh giận ngược lại cười, trừng liếc mắt cái, vuốt vuốt mái tóc dài “Tôi muốn cho biết, tại vừa mới bắt đầu, cho dù có muốn ngăn cản tôi cùng ấy ở chung, cũng thể ở bên cạnh ấy 24/24 được.”




      có ý gì?” Lâm Gia Gia khó hiểu hỏi.




      “Có ý gì?” Hà Tâm Tĩnh cười lạnh vài tiếng “Qua vài ngày nữa biết.”




      Đem con bài chưa lật xốc lên, phải tự bày khuyết điểm của mình ra sao? ta mới ngốc đến mức báo cho đối thủ biết trước.




      Lâm Gia Gia còn muốn hỏi ta, thấy ta nghênh ngang rời .




      Hừ! Cho dù thể ở bên cạnh Trình Dư Chân hai mươi tư giờ, cũng để cho Hà Tâm Tĩnh lại nhúng chàm .




      Đây tuyệt đối phải vì thực thích đâu! Là vì chán ghét người khác tới khiêu khích , cho nên mới kích động tính tình hiếu thắng của thôi!........




      Lâm Gia Gia, có thể lại lừa mình dối người, sao!




      Từ sau khi cùng Hà Tâm Tĩnh lại xuất hạ chiến thư, Lâm Gia Gia trở nên phi thường tự động tự phát, nhìn thấy Trình Dư Chân, hề áp dụng phương thức né tránh nữa, ngược lại tự động tiếp cận .




      bắt đầu cùng làm, sau khi tan tầm cũng chạy vội tới trung học Đông Phương, đón tan tầm, hai người cùng nhau trở về nhà.




      Về phần thời gian bữa tối, hẹn đến nhà ăn cơm, dù sao mẹ cực thích , hận thể mỗi ngày nhìn thấy .




      Tuy rằng bọn họ có hai mươi tư giờ dính sát lấy nhau, nhưng Hà Tâm Tĩnh hoàn toàn tìm thấy cơ hội cùng ở chung mình, cho nên mấy ngày nay tâm tình Lâm Gia Gia đặc biệt tốt.




      Chỉ cần có mắt, mọi người đều nhìn ra được, từ sau khi có tình tự nhiên cả người Lâm Gia Gia toả sáng.




      Tuy rằng miệng cứng rắn tỏ vẻ mình vẫn thích như trước, nhưng cũng có ai đến vạch trần lừa mình dối người, dù sao mọi người đều là bạn tốt của , mà muốn làm được bạn tốt phải học được cách được trợn to mắt dối, mặc chối đây đẩy chuyện gì đó, mọi người đều đồng loạt cho rằng, nhìn thấy gì cả, nhưng dỏng tai lên để nghe tin tức bát quái được rồi.




      Trưa hôm nay, Lâm Gia Gia cùng Nhiễm Ấu Lam vào trung học Đông Phương, chuẩn bị muốn cùng Nguyễn hiệu trưởng thảo luận liên quan đến độ dài tập san quý này.




      Trình Dư Chân sớm đem máy chụp ảnh trả lại , cũng để cho thuận lợi làm xong phỏng vấn, chẳng qua những bức ảnh, muốn dùng để uy hiếp , bị xóa hết.




      Càng ác liệt hơn là, còn đem những hình ảnh hoan ái ngày đó của hai người ghi lại rồi.




      Lần này bọn họ huề nhau...... , là mệt lớn, cuối cùng ngoan ngoãn hề nhắc tới chuyện ảnh chụp nữa, để trao đổi đem ảnh chụp xóa .




      Lâm Gia Gia hết sức thất thần, Nguyễn hiệu trưởng cùng Nhiễm Ấu Lam thảo luận nội dung tập san.




      “Có Trình chủ nhiệm ở đây, tôi nghĩ sang năm học sinh nhập học có thể tăng số lượng hơn rất nhiều.” Nhiễm Ấu Lam cười ngọt ngào , hy vọng Nguyễn hiệu trưởng ngày sau tài trợ quảng cáo tập san quý nhiều hơn.




       “Ít nhất có thể lưu lại những học sinh trấn này.” Nguyễn hiệu trưởng cũng sang sảng cười to,“Hơn nữa gần đây lại có giáo xinh đẹp xin vào dạy cho nên tôi muốn mời Quán trưởng phái người đến phỏng vấn giáo mới tới.” Hay , lần này có thể thu hút học sinh cả nam lẫn nữ.

      “Đương nhiên thành vấn đề.” Chỉ cần có tiền kiếm, Nhiễm Ấu Lam cần suy nghĩ, lập tức gật đầu đồng ý “Tôi nhất định mời Gia Gia làm tốt phỏng vấn lần này, để cho mọi người biết đội hình giáo sư của trung học Đông Phương kiên cường, hơn nữa toàn là thầy giáo đẹp trai cùng giáo xinh đẹp.”




      “Gia Gia, lần này phải nhờ đến rồi.” Nguyễn hiệu trưởng nhìn về phía Lâm Gia Gia.




      Nhiễm Ấu Lam thấy có phản ứng, lấy khuỷu tay thúc , ý bảo nên tập trung.




      “A? Vâng!” Lâm Gia Gia xoa xoa cánh tay, dứt bỏ trí nhớ kích tình, khuôn mặt nhắn phiếm hồng, cười ngây ngô “...... thành vấn đề, giáo kia tên gọi là gì? lát nữa tôi có thể phỏng vấn ấy.”




      ấy họ Hà, tên đầy đủ là Tâm Tĩnh.” Nguyễn hiệu trưởng cười hớn hở , hoàn toàn biết bên ngoài thêm mắm dặm muối, lại càng biết Lâm Gia Gia cùng Hà Tâm Tĩnh là đối thủ cạnh tranh trước mắt.




      “Cái gì? Hà Tâm Tĩnh?” lập tức nhảy dựng lên.




      Nguyễn hiệu trưởng hồ nghi nhìn “Gia Gia, có vấn đề gì sao?”




      ...... có vấn đề.” cắn môi dưới.




      Hà Tâm Tĩnh là rất khủng bố, vì đạt được mục đích, từ thủ đoạn, lại còn xin tiến trung học làm giáo viên, cũng chỉ là vì tiếp cận Trình Dư Chân!




      “Gia Gia, xem lúc nào rảnh, hẹn giáo , ấy luôn ở trong phòng y tế......”




      Lâm Gia Gia thở hốc vì kinh ngạc, sắc mặt lập tức tái nửa.




      Đều luôn ở phòng y tế? Vậy chẳng phải là đem dê cùng sói đặt ở chung phòng?




      Trình Dư Chân bị ăn luôn!
      JupiterGalileo thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 8.3


      Edit: Quảng  Hằng
      Beta: Hàn  Lạc & Khuyên


      <img class="alignnone size-full wp-image-11608" title="3v" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/03/3v.jpg" alt="" width="590" height="442" />



      “Tôi tại có rảnh, lập tức ngay.” nắm túi xách cùng máy chụp ảnh lên, nhanh chóng rời khỏi phòng hiệu trưởng.

      Nguyễn hiệu trưởng có chút ngạc nhiên, khó hiểu nhìn Nhiễm Ấu Lam, “A, cũng cần nóng vội như vậy......”

      Nhiễm Ấu Lam cố nín tiếng cười, pha trò : “Nguyễn hiệu trưởng, ông cũng biết, ưu điểm của Gia Gia chính là làm việc rất bốc đồng.”

      “Ha ha, cũng đúng.” Nguyễn hiệu trưởng cười to.

      Nếu Gia Gia bốc đồng, nam nhân của sớm hay muộn có ngày bị người ta chiếm tiện nghi công!

      Lâm Gia Gia chạy mạch đến phòng y tế, gần như thở nổi.

      Hừ! tuyệt đối cho Hà Tâm Tĩnh có cơ hội gì, tuy rằng Trình Dư Chân lần trước từng giải thích quá, đối với Hà Tâm Tĩnh có cảm giác gì, nhưng quá khứ luôn làm cho bất an yên, chôn sâu trong trái tim , nhất định phải bảo vệ tự tôn của nữ nhân.

      đến cửa phòng y tế, ngay cả gõ cửa cũng thèm, trực tiếp mở cửa vào.

      Trong đó, có chiếc giường được che rèm lại, bên trong loáng thoáng có hai bóng người, còn phát ra thanh ‘tất tất tốt tốt’.

      dừng lại, ngũ quan vặn vẹo.

      vừa vặn như vậy chứ? Chẳng lẽ giác quan thứ sáu của chuẩn như vậy? Mới vừa đoán, liền phát Hà Tâm Tĩnh cùng quan hệ dâm loạn sao?

      Đáng giận! Khó trách Hà Tâm Tĩnh đến trung học Đông Phương nhậm chức, ngay cả nhắc cũng chưa hề!

      Hít sâu hơi, oán hận cắn cánh môi, hai tay nắm chặt thành quyền, nhìn chằm chằm vào bức bình phong.

      “Đừng lộn xộn, như vậy tôi rất khó bỏ vào.” Ngữ khí của Trình Dư Chân có chút kiên nhẫn.

      Bỏ… bỏ vào? Là muốn bỏ cái gì vào?

      Mặt Lâm Gia Gia hiểu tại sao lại đỏ ửng, nhớ tới cùng với cũng từng ở phòng y tế này làm chuyện cấm trẻ em dưới mười tám.

      Trời ạ! càng lúc càng lớn mật, tại ngay cả cửa cũng thèm khóa sao?

      vừa tức vừa thẹn, chậm rãi tiếp cận bức bình phong.

      Nếu lúc này thực lại bị bắt gian tại giường, còn có cớ gì mình bị hãm hại nữa?

      Bàn tay bé của nắm lấy tấm màn che, dùng sức đẩy ra đồng thời hô to: “Các người làm cái gì?” Bên trong ai kịp đề phòng, lập tức quay đầu.

      Ánh vào trong mắt phải là thân ảnh nam nữ quấn quýt lấy nhau, mà là học sinh nam nằm giường, đưa cái mông trơn bóng đối diện .

      nháy mắt sững sờ ở tại chỗ, khuôn mặt nhắn đỏ hồng, nóng rực, biết phải phản ứng như thế nào.

      “A......” Nam sinh phản ứng đầu tiên, vội vàng kéo quần, xấu hổ đến mức muốn đào cái lỗ chui xuống đó.

      “Á......xin lỗi.” vừa xin lỗi vừa kích động kéo rèm lại.

      Trình Dư Chân phục hồi tinh thần lại, nhìn thấy hốc mắt nam sinh rưng rưng, vẻ mặt ủy khuất, khỏi vươn tay vỗ vỗ bờ vai của thằng bé.

      “Ngoan, cậu xem như tập trước cảm giác kiểm tra sức khoẻ trước khi tham gia quân ngũ .” Tuy rằng an ủi đệ tử như thế, nhưng miệng của bất giác chịu thua kém cứ cong lên mãi.

      Lâm Gia Gia, này tại sao mỗi lần lên sân khấu đều khôi hài như vậy?

      “Hu hu......” Nam sinh vùi mặt vào gối đầu “Thầy, em muốn về nhà nghỉ ngơi, ...... cần giúp em......” Súc ruột.

      Sinh bệnh thực đáng thương, nghĩ tới còn bị xem trống trơn, nam sinh thậm chí còn phát khóe miệng Trình chủ nhiệm càng nhếch càng cao rất đáng ngờ.

      Trình Dư Chân miễn cưỡng cậu học sinh này, biết tâm linh bị thương nhiều hơn so với thân thể sinh bệnh thống khổ, vì thế đem thuốc súc ruột đặt ở bên.

      “Bằng tự cậu đến đây ! Nếu cậu vẫn thoải mái, nhớ lên tiếng. Thầy mang cậu vào văn phòng, cam đoan đem chuyện này lan truyền ra ngoài.”

      Vẻ mặt Lâm Gia Gia đỏ bừng đứng ở bên, nên lời.

      Bộ dáng này của rất là đáng , bất quá vẫn là làm ra vẻ nghiêm túc, nhìn nháy mắt “Vào văn phòng chờ tôi.”

      thở cũng dám thở mạnh, nhanh chóng chạy vào văn phòng của .

      cởi bao tay ra, rửa tay tiêu độc xong, mới chậm rãi bước vào văn phòng, thuận tay đem cửa khóa lại.

      “Thực xin lỗi.” Hai tay tạo thành chữ thập, gục đầu xuống “Em biết làm việc......”

      Mặc áo khoác trắng đến trước mặt của “Sao lại cảm thấy em hôm nay giống như có chuẩn bị mà đến?”

       “...... có!” Lâm Gia Gia tránh né dám nhìn , khí thế hừng hực ban nãy biến mất thấy.

       “ có?” nhíu mày, nâng cằm lên “Em nghĩ dễ qua mặt lắm sao? Hay là cảm thấy kỹ xảo dối của em tiến bộ?”

      Đối diện với liên tiếp tới gần, cũng chỉ có thể ngừng lui về phía sau.

      Biết đường thối lui, cái mông của chạm đến bàn công tác của , lập tức bị cánh tay của kéo vào trong lòng.

      “Còn thực ra?” Hơi thở ấm áp của phà vào khuôn mặt nhắn của , đôi mắt đen híp lại. nuốt xuống ngụm nước miếng, rốt cục cố lấy dũng khí nhìn phía , “...... ! Tại sao Hà Tâm Tĩnh trở thành đồng nghiệp của , nhưng lại cho em biết?”

      Đối mặt vấn đề thình lình xảy ra, Trình Dư Chân trong khoảng thời gian ngắn biết nên trả lời như thế nào, dù sao đối với Hà Tâm Tĩnh có cảm giác gì, cũng để ý nhất cử nhất động của ta, mỗi chuyện ta làm ở trong mắt của đều bé đáng kể, bởi vậy hoàn toàn cần thiết phải nhắc tới.

      có lời nào để sao?” lộ ra biểu tình bắt được quả tang đắc ý “ cùng ta có quan hệ gì, kết quả còn phải giấu diếm em......”

       “ rất nhiều lần rồi, hoàn toàn thích Hà Tâm Tĩnh.” nhẫn nại giải thích “Hơn nữa ta có quyền lợi tự do công tác, chuyện này theo có vấn đề gì.”

      “Nhưng là ......” biũ cái miệng nhắn, toát ra ánh mắt ai oán.

      ra em để ý bị nữ nhân khác cướp như vậy sao?” Cái miệng của khẽ nhếch lên, tuấn nhan gần sát gáy của , bạc môi nhàng lướt qua da thịt của .

      Toàn thân Lâm Gia Gia rung động, liếm liếm cánh môi khô khốc, khẩu thị tâm phi : “Em...... em có.”

      Trình Dư Chân ôm thắt lưng của , đem ôm đến bàn, làm cho đường để trốn, tà cười : “ ra người thành là em, xem ra cần phải dạy dỗ em lại tốt mới được, cho em biết làm người phải thành thực chút.”

      lát sau, phát mình chỉ lãng phí khí lực, hoàn toàn thể thoát khỏi kiềm chế của .

      thành , quả là phải chịu chút trừng phạt.
      JupiterGalileo thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 9.1


      ']Edit: Quảng  Hằng
      '] Beta: Hàn  Lạc & Khuyên




      Hà Tâm Tĩnh xin tiến vào trung học Đông Phương đảm nhiệm y tá, bề ngoài nóng bỏng hấp dẫn tất cả ánh mắt của nam sinh cùng thầy giáo, mà Trình Dư Chân là ngoại lệ duy nhất.




      Cho tới nay, ta đầu tư ở người mình ít, vì muốn làm mê đắm tất cả các nam nhân, trải qua vô số chiến tranh, ta gần như cần đấu toàn thắng, đương nhiên trở thành nữ thần gợi cảm trong mắt nam nhân, có nam nhân nào đạt được ưu ái của ta, lại đối với chuyện ta thích mà sinh ra phản ứng.




      Trình Dư Chân chính là loại nam nhân biết hưởng phúc!




      đối với biểu công khai cùng ám chỉ của ta đều làm như thấy, thậm chí ta gần như cởi trần muốn câu dẫn , cũng đều bị gửi trả.




      ta hiểu, vì sao điều kiện của tốt như vậy, cách năm năm, vẫn là lựa chọn Lâm Gia Gia?




      Rốt cuộc ta điểm nào thua kém con bé vừa xấu vừa ngốc kia chứ?




      Hà Tâm Tĩnh trừng mắt nhìn Lâm Gia Gia phỏng vấn mình trước mắt, từ đầu đến chân đánh giá chút nào che giấu.




      ràng là con mà trước ngực cùng phía sau lưng đều phân ràng lắm, dựa vào cái gì đem Trình Dư Chân mê hoặc đến đầu óc choáng váng?




      Lâm Gia Gia đương nhiên rất hiểu Hà Tâm Tĩnh chán ghét mình đến mức nào, nhưng phỏng vấn là công việc của , cho dù cũng thích đối tượng phỏng vấn như thế nào, những vẫn hết sức hoàn thành công tác.




      Hà Tâm Tĩnh cùng hẹn ở quán cà phê bên ngoài, giữa hai người tràn ngập khí kỳ quái, hơn nữa bên ngoài hạ mưa to, ngoài cửa sổ cảnh sắc mảnh mơ hồ, làm cho Lâm Gia Gia có vẻ có chút phiền chán.




      Trong quá trình phỏng vấn, có bị làm khó dễ, ít nhất so với Trình Dư Chân, Hà Tâm Tĩnh quả tốt hơn làm rất nhiều.




      “Thực hiểu được sao lại có thể ở bên cạnh Dư Chân chứ?” Hà Tâm Tĩnh chỉ cần có cơ hội châm chọc khiêu khích.




      Lâm Gia Gia híp hai mắt lại nhìn ta “Vấn đề này, tại sao lại hỏi tôi? Tự hỏi chính phải tốt hơn sao?” là làm điều thừa.




      !” Hà Tâm Tĩnh trừng mắt nhìn . Vài năm gặp, nghĩ tới miệng con bé này cũng trở nên lợi hại như vậy, ngay cả ta đều lại .




      “Trình Dư Chân thích , tại sao còn muốn lãng phí thanh xuân cùng ấy dây dưa?” Lâm Gia Gia thực nghiêm túc hỏi, cũng phải cười mỉa đối phương.




       “Con bé như biết cái gì? giống như bị bệnh thần kinh như , Dư Chân quả thực chính là lãng phí.” Hà Tâm Tĩnh lạnh lùng .




      bệnh thần kinh? Lâm Gia Gia phục hỏi lại: “Vậy có nghĩ tới, ấy kỳ cũng là dư thừa hay ?”




      Miệng Hà Tâm Tĩnh nhất thời giống như bị nhét đầy Hoàng liên*, thể phản bác. (tên vị thuốc, rất đắng)




      Đúng vậy, Trình Dư Chân đối với tình của ta hoàn toàn luôn làm như thấy, theo đuổi lâu như vậy, ta luôn nếm mùi thất bại, nhưng chính là muốn buông tay.




       “ thử xem, làm sao có thể biết mình có cơ hội hay ?” Hà Tâm Tĩnh hừ lạnh tiếng “Nếu thương ấy, hãy nhanh chóng rời khỏi ấy !”




      “Ai tôi thương......” Lâm Gia Gia dừng lại, nhận thấy được mình cái gì.




      ...... Trình Dư Chân?




      Đột nhiên, giống như bí mật nhắn của bị phơi bày trước mọi người, trong khoảng thời gian ngắn thể phản ứng, khuôn mặt nhắn hơi hơi đỏ lên.




      “Ha.” Hà Tâm Tĩnh cảm thấy buồn cười, trào phúng : “ ngay cả hào phóng với ấy, ‘Em ’ đều làm được, còn dám ở trước mặt của tôi lớn tiếng ấy sao?”




      Lâm Gia Gia quật cường nhìn ta, lạnh lùng hừ “Có ai quy định khi nhất định phải đem lời dán ở ngoài miệng sao?”




      ai là tự do của , đương nhiên, tôi Dư Chân cũng là tự do của tôi, con bé đáng chết như có tư cách gì tình của tôi đối với là dư thừa?” Hà Tâm Tĩnh bất mãn kháng nghị.




      “Nỗ lực chiếm được đáp lại chính là dư thừa.” Lâm Gia Gia nhìn thẳng hai mắt của ta, ép mình tâm bình khí hòa mở miệng “Mà tình của chẳng những lãng phí ở người của ấy, vô hình trung còn gia tăng gánh nặng cho ấy, chẳng lẽ hiểu được sao?”




      Tôi làm sao có thể , chỉ là ép bản thân đối mặt với ! Tận đáy lòng Hà Tâm Tĩnh hô to.




      Con người chính là kỳ diệu như vậy, dễ dàng được đến đều cảm thấy rất bình thường, liều mạng theo đuổi mới có thể cảm thấy thực trân quý.




      Nhiều năm qua như vậy, ta cũng từng mượn nam nhân khác để quên Trình Dư Chân, nhưng thỉnh thoảng khi nghĩ đến mình trả giá biết bao nhiêu, lại hoàn toàn được đáp trả, cam lòng lại tiếp tục truy đuổi, vì thế ta điên cuồng tìm hiểu tin tức có liên quan đến , mỗi lần đều với bản thân, chỉ gặp mặt lần này nữa thôi…. Loại bệnh này giống như tuần hoàn ác tính, như là hít thuốc phiện đến nghiện làm cho ta thể tự kềm chế mình bị trầm luân.




      Khắp thiên hạ chỉ có Trình Dư Chân, cho nên ta làm sao cũng thể ngăn cản bản thân, chỉ muốn chiếm thuộc về mình.




      ta thầm muốn có được lần, có khó khăn như vậy sao?




      “Nếu nguyện ý tự động rút lui, như vậy đối với ai cũng bị áp lực.” Hà Tâm Tĩnh nhìn , kiêu ngạo nâng cằm lên.




      Hai hàng lông mày Lâm Gia Gia cau nhanh, giống như ngồi trước mặt là người ngoài hành tinh nghe hiểu tiếng của người Địa Cầu, giữa hai người như có dãy ngân hà, thể cùng xuất .




      “Tình phải cho là có thể cho.” vừa vừa thu thập mọi thứ bàn.




      Bên ngoài mưa vẫn to như cũ, nhưng muốn ở lại chuyện vô nghĩa với Hà Tâm Tĩnh.
      JupiterGalileo thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :