1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bạch thiếu gia, cưng chiều vợ như mạng - Hạ Lan Âm (Full- Mai có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 20: Giây phút nguy hiểm.

      Có tiếng súng đầu tiên vang lên, tiếp theo đó là những tiếng súng liên tục, ngừng càn quét tới chỗ bọn họ.

      Lúc đầu biết là người nào hét lên tiếng, mọi người nghe được tiếng súng, rối rít dừng lại động tác trong tay, hốt hoảng chạy trốn. Tiếng thét chói tai kèm theo tiếng súng vang lên liên hồi, đám người điên cuồng chạy va vào nhau, bàn ghế bị lật tung, tiếng vỡ vụn thanh thúy của chén đĩa vang lên liên tục, trong khí tràn ngập mùi thuốc súng, trong lúc nhất thời tình hình hỗn loạn chịu nổi.

      Quý Nghiên núp dưới gầm bàn, tay chân đều lạnh như băng, so với tình huống ngày hôm qua ở bên ngoài tòa cao ốc lần này còn nguy hiểm hơn. Dù sao ngày hôm qua, nhóm hỏa lực đều tập trung bắn về phía người bên trong cao ốc, người bên ngoài còn có thể né tránh, căn bản vẫn là rất an toàn. Thế nhưng, lần này giống như vậy, cảm thấy nguy hiểm là nhắm thẳng về phía và Bạch Thắng.

      Bạch Thắng nắm tay chặt, gương mặt tuấn nhã còn ý cười nữa, giống như con chim ưng săn, trong mắt để lộ ra khôn khéo và khí phách. Đơn giản quan sát địa hình xung quanh, tập trung vào mục tiêu phía sau, kéo Quý Nghiên, nhanh chóng chạy đến góc tương đối an toàn.

      Tiếng súng càng lúc càng lớn, bọn họ căn bản trốn được bao lâu.

      Bạch Thắng móc khẩu súng lục của mình ra, nâng lên trước ngực, cả người tràn đầy đề phòng.

      Quý Nghiên nhìn , ép buộc mình phải tỉnh táo lại, cắn cắn môi, giọng hỏi: " còn súng ?"

      Võ thuật của Quý Nghiên căn bản đủ để ứng phó trong trường hợp này, lo lắng mình biến thành gánh nặng của . Cho nên mặc dù rất sợ hãi Quý Nghiên cũng muốn bởi vì Bạch Thắng chăm sóc cho mà liên lụy đến . Dù sao cũng biết chút võ thuật, nếu có súng ít nhiều cũng có thể tự vệ.

      Bạch Thắng hơi kinh ngạc, trầm ngâm hồi, sau đó lấy mấy viên kẹo cao su từ người ra đưa cho .

      Mặt Quý Nghiên lộ ra vẻ hiểu.

      "Đây là loại thuốc nổ mới nhất, em mang ở người, yểm trợ, em chỉ cần bất chấp tất cả chạy về phía trước cần làm gì hết, sau đó lái xe của rời ." Bạch Thắng vừa , vừa đưa chìa khóa xe của mình cho Quý Nghiên.

      Quý Nghiên hỏi: "Vậy còn sao?"

      "Bọn họ thể làm bị thương được đâu."

      Giọng của Bạch Thắng thong thả, trước sau như , chút khẩn trương nào khi nguy hiểm tới gần. Cặp mắt sâu thẳm kia, ánh lên khôn khéo và tự tin, Quý Nghiên cắn chặt môi, chân mày cũng nhíu chặt, có chút giãy giụa.

      ra muốn ở lại cùng Bạch Thắng, yên lòng khi để mình. Nhưng đồng thời cũng biết , nếu mình ở lại cũng giúp được gì lại còn có thể liên lụy đến , ở bên cạnh , nhất định làm cho phân tâm. Làm thế nào bây giờ? Quý Nghiên cực kỳ mâu thuẫn!

      Bạch Thắng cũng cho cơ hội để suy nghĩ, chỉ vào cửa sổ bên phải ở phía sau hai người : "Từ nơi đó ra ngoài."

      Bọn chúng nả súng hết sức điên cuồng, gần như là liều mạng càn quét, cửa sổ sớm bị xuyên thủng, thủy tinh bị bắn nát bấy rơi mặt đất. Bạch Thắng xong liền lăn vòng , trốn sau chướng ngại vật, có người giơ súng từ cửa vào, đạn thẳng tắp hướng về phía bắn tới, Bạch Thắng mới vừa lăn đến nơi khác nơi đó lập tức xuất đầy lỗ đạn. Quý Nghiên do dự nữa, nhân cơ hội này lưu loát lật người lại, vịn vào bệ cửa sổ, trực tiếp nhảy ra, liều mạng chạy về phía cửa thoát hiểm.

      chưa từng được huấn luyện đặc biệt, đối mặt với súng đạn , kịch chiến sống chết như vậy căn bản biện pháp nào. Nếu ở lại, nhất định Bạch Thắng bởi vì mà tay chân bị hạn chế, dưới tình huống nguy cấp như vậy tuyệt đối là trí mạng. Quý Nghiên có nhiều thời gian để suy nghĩ, sau thời gian cân nhắc ngắn ngủi, quyết định nghe theo lời Bạch Thắng.
      tú cầu, Mai Trinh, Phong Vũ Yên3 others thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 20.2: Giây phút nguy hiểm.

      tin tưởng . Người đàn ông này, từ lúc xuất rất mạnh mẽ rồi, chắc chắn sao đâu.

      Nhất định là như thế.

      Nếu , cả đời này, thể tha thứ cho mình.

      Bạch Thắng mở chức năng truyền tin của đồng hồ đeo tay ra, thông báo cho Phong lập tức dẫn người tới cứu viện trong thời gian ngắn nhất. Mắt nhìn thấy bóng dáng dần dần đến bên cạnh , đôi mắt nhíu lại, trong nháy mắt, súng trong tay nhắm ngay mi tâm của người đến gần, bắn phát chết ngay tại chỗ.

      Những người khác vừa cảm thấy ổn, liền đồng loạt nả đạn về phía chỗ núp.

      Chân mày Bạch Thắng vặn chặt, nhóm người này phải đến từ tổ chức ngầm, họ chính là quân đội vũ trang của chính phủ, người cũng thể khinh thường. Dù cho có giỏi đến thế nào chăng nữa cũng thể ứng phó với nhiều người như vậy trong cùng lúc. Hơn nữa, bọn họ đều là những người được huấn luyện. Cho nên bây giờ cách tốt nhất chính là phải trì hoãn thời gian, dùng hết khả năng bắn chết kẻ địch, đồng thời chờ đợi viện quân đến.

      May mắn, bọn Phong cách nơi này cũng xa. Hơn nữa, Quý Nghiên có thể thuận lợi thoát ra ngoài, cũng làm cho thở phào nhõm hơi.

      Nhưng điều mà Bạch Thắng ngờ là Quý Nghiên vẫn bị người theo dõi. vừa mới chuẩn bị lên xe viên đạn bắn tới, tay của còn nắm tay cầm cửa xe, nhanh chóng ngồi xổm người xuống né viên đạn.Xe thể thao của Bạch Thắng có khả năng chống đạn, hơn nữa chất lượng còn cực tốt. Quý Nghiên cảm thấy cả người đều mềm nhũn rồi, chống đỡ leo lên chỗ ngồi của ghế lái, đóng cửa lại.

      Quý Nghiên run rẩy cầm chìa khóa trong tay, trán đổ ít mồ hôi lạnh, cố gắng tự trấn an mình, khởi động động cơ, xe thể thao ‘vèo’ tiếng phóng ra ngoài.

      Người phía sau cũng lên xe đuổi theo, thỉnh thoảng có đạn xuyên qua, Quý Nghiên cảm thấy tim mình cũng sắp nhảy ra ngoài rồi. Khả năng lái xe của cũng tệ lắm, nhưng chưa bao giờ phóng nhanh như thế này. Trước đây, Mộc Tây có mua xe, ấy là dân đua xe điển hình, lái xe rất nhanh. Thỉnh thoảng, Quý Nghiên cũng có mượn xe của ấy ra ngoài, nhưng lần nào cũng đều lái rất vững vàng và cẩn thận. Sau này, bởi vì kinh tế túng thiếu mà xe này cũng bán . tóm lại, đây tuyệt đối là lần đầu tiên Quý Nghiên phóng xe nhanh như vậy.

      Hơn nữa, chiếc xe lần này mà Bạch Thắng lái lại còn là chiếc Ferrari số lượng có hạn, tính năng cực tốt, mã lực cực cao, Quý Nghiên ngừng tăng tốc, rất nhanh bỏ chiếc xe phía sau khoảng xa. Có lẽ, bọn họ thấy người phụ nữ trói gà chặt cho nên số người đuổi theo cũng nhiều lắm, chỉ có hai chiếc xe gồm sáu, bảy người thôi. Nhưng đối với Quý Nghiên mà đây là uy hiếp cực lớn rồi.

      tay chỉ có mấy viên thuốc nổ Bạch Thắng cho là có thể phòng thân, từ kính chiếu hậu Quý Nghiên nhìn ra dòng xe chạy bên ngoài, nếu như dùng thuốc nổ, nhất định làm thương người vô tội.

      Thế nhưng, những người đó lại đuổi sát theo , thể cứ lái xe như vậy đến hết đường cái, bình xăng sớm muộn gì cũng hết, khi xe còn xăng, chắc chắn chết.

      Cấu tạo xe của Bạch Thắng rất đặc biệt, bên trong còn có máy truyền tin, trong lúc Quý Nghiên lo lắng phải làm như thế nào bên trong xe đột nhiên vang lên giọng nữ thanh lệ."Quẹo cua, lái xe vào vùng ven biển trước mặt, sau đó lập tức vòng trở về."

      Quý Nghiên ngẩn người, cũng kịp suy nghĩ giọng này là từ đâu mà đến, nhanh chóng đảo tay lái, nghe theo lời ta , phóng xe đến thẳng ven biển.

      là người thông minh, rất nhanh hiểu ý của người kia. Xe phía sau đuổi đến tận cùng tha, chỉ nghe tiếng đạn bắn vào thân xe ‘đinh đinh đinh’, Quý Nghiên kiềm chế hốt hoảng trong lòng lại, lần nữa tăng tốc.

      nhanh chóng tăng tốc, xe phía sau cũng lập tức tăng tốc theo.

      Mắt thấy xe sắp trượt vào đường ven biển, phía trước là khoảng trống , nhịp tim Quý Nghiên chợt ngừng. Nếu như thể thuận lợi quay xe trở về trong thời gian nhất định tất nhiên xe của lao thẳng ra đường ven biển, xe hư người chết.
      tú cầu, Mai Trinh, Phong Vũ Yên5 others thích bài này.

    3. Elise Tuyen

      Elise Tuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      665
      Được thích:
      446
      Hoi hop ghe, bn cat ngay khuc hay ...
      Ko chju au huhu

    4. honglak

      honglak Well-Known Member

      Bài viết:
      656
      Được thích:
      1,174
      cảnh này mà dc dựng thành phịm hay tuyệt
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Editor: tyvybutchi

      Chương 21: Em làm rất tốt

      Quý Nghiên cắn chặt răng, hạ quyết tâm, bằng bất cứ giá nào cũng phải làm được, đến nước này rồi muốn quay đầu lại cũng được.

      Đánh cược lần thôi.

      đánh cược chết chắc, đánh cược ít nhất còn có tia hi vọng.

      May mắn con đường rất rộng, gia tăng mã lực, mắt thấy chỉ kém chút nữa là xe thoát khỏi đường chạy, Quý Nghiên xoay tay lái 360, đầu xe trong nháy mắt nhắm ngay phương hướng lúc tới, vọt như mũi tên. Những người đó ngờ lại đột nhiên quay xe về cho nên kịp phản ứng.

      Quý Nghiên trực tiếp xen vào giữa hai chiếc xe đuổi theo, đồng thời nhanh chóng quay kính xe xuống, ném viên thuốc nổ trong tay về phía xe đuổi theo bên phải, thuốc nổ có tính chất dính, dán chặt ở thân xe, Quý Nghiên tăng tốc độ tối đa.

      Hai chiếc xe vốn là chuẩn bị tấn công Quý Nghiên, chiếc bên phải hung hăng hướng Ferrari đánh tới, ai ngờ đột nhiên tăng tốc, cuối cùng hai chiếc xe chạm vào nhau.

      Bởi vì quán tính, xe ma sát mặt đất tiến về phía trước gần như là phóng thẳng ra đường ven biển. Đồng thời ‘bùm’ tiếng, hai chiếc xe nổ tung ở giữa trung.

      Quý Nghiên khẩn cấp thắng xe lại, bánh xe ma sát mặt đất phát ra tiếng rít bén nhọn. quay đầu, chỉ nhìn thấy ánh lửa ngút trời, chung quanh đều là mảnh vụn của xe!

      màn này tạo thành rung động lớn trong lòng !

      Cho dù qua nhiều năm, về sau mỗi khi nhớ lại, vẫn cảm thấy kinh hiểm như cũ.

      thở hổn hển, lòng bàn tay chảy đầy mồ hôi, hai bên thái dương cũng thế, gương mặt thanh thuần hết sức tái nhợt. Đột nhiên, phía trước có thêm mấy chiếc xethể thao chạy đến, thân thể Quý Nghiên cứng đờ, rất sợ là kẻ địch lại đuổi theo, mặt ra vẻ bình tĩnh lạ thường.

      còn sức lực để chống cự nữa rồi.Vết thương sau lưng cũng bởi vì động tác kịch liệt mà sớm nứt ra.Có nhiều lần, Quý Nghiên đau đến mức sém chút nữa ngất , nhưng vẫn cố chống cự bằng ý chí mạnh mẽ của mình, còn chưa có muốn chết. Quý Nghiên gian nan mở mắt ra, tầm mắt mơ hồ, chỉ có thể mơ màng nhìn thấy mấy người nhanh chóng từ xe thể thao xuống, hướng về phía chạy tới.

      Chỉ chốc lát sau, cửa xe bị mở ra, giọng nữ lo lắng : “ làm sao vậy? Có bị thương nặng lắm ?”

      Quý Nghiên há hốc mồm, lại thể phát ra bất kì thanh nào, tầm mắt càng ngày càng mơ hồ, người trước mắt cũng dần dần nhìn thấy .

      hình như gọi điện thoại, “Thủ lĩnh, người tìm được, nhưng mà ấy bị thương.”

      Sương nhìn bả vai Quý Nghiên, máu tươi thấm ướt quần áo, ngừng trào ra, ràng thấy Quý Nghiên xoay thân xe 360, lại còn ném thuốc nổ khi bị đạn bắn trúng. Ngay dưới loại tình huống này, yếu đuối như lại có thể tiến về phía trước bằng tốc độ nhanh nhất, cho thấy nhẫn nại đến mức nào rồi.

      Dù sao, lúc lái xe bả vai và cánh tay đều là những vị trí quan trọng.

      Quý Nghiên là người bình thường mà có thể biểu tốt nhưu thế, coi như là rất giỏi rồi.

      Quý Nghiên nghe giọng của Sương có ác ý, rốt cuộc yên lòng, chút ý thức còn sót lại cũng buông lỏng, trong nháy mắt tiêu tán, gục đầu, ngủ mê man ở tay lái.

      Quý Nghiên bị cơn ác mộng đánh thức. đường cái, xe thể thao điên cuồng đuổi theo, đạn liên tục bắn tới ngừng, bắn vào thân xe, phát ra tiếng ‘đinh đinh đinh’. Cả người của chảy đầu mồ hôi, chỉ có thể ngừng tăng tốc lại tăng tốc. Mắt thấy còn đường nào để , quay thân xe về, đổi hướng, đạp ga, ném thuốc nổ, vẻn vẹn chỉ trong cái nháy mắt, hai chiếc xe đuổi sát xe nổ tung.

      Ánh lửa bùng lên cuồn cuộn, cuốn mảnh vỡ của chiếc xe, gần như muốn cắn nuốt .

      Chung quanh rơi vào trong bóng tối, bị bóng tối này đè ép đến thở nổi, thế nhưng mặc kệ tìm kiếm như thế nào, cũng nhìn thấy ánh sáng mặt trời.
      Editor: tyvybutchi

      Chương 21 (tiếp): Em làm rất tốt

      cực kỳ hoảng sợ!

      chỉ vì chính mình suýt chút nữa bỏ mạng, còn vì giết người! Cái nhận thức này, khiến cho Quý Nghiên lâu thể bình tĩnh lại, dù là vì tự vệ, coi như phải tự mình ra tay, vẫn cảm thấy run sợ trong lòng, chính lấy bảy mạng người.

      có ghét Quý Bình và Quý Nhu đến thế nào, cũng hề muốn họ phải chết. Vậy mà dưới tình huống ngày hôm nay, lấy tính mạng của mấy người hoàn toàn xa lạ.

      Quý Nghiên chợt mở mắt ra, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trán, thở gấp bả vai và phần lưng đều truyền đến cảm giác đau rát, Quý Nghiên nghiêng đầu, vừa vặn chống lại đôi mắt chứa ý cười dịu dàng.

      tỉnh rồi à?”

      Giọng mát lạnh của Bạch Thắng trước sau như , giống như ly trà xanh tinh khiết, tản ra mùi thơm nhàn nhạt. Lại giống như luồng ánh sáng mặt trời, vào lúc tuyệt vọng và bất lực nhất lơ đãng mà chiếu vào trong lòng .

      Chóp mũi Quý Nghiên đột nhiên thấy cay cay.

      Bạch Thắng nửa ngồi vào giường , đỡ thân thể của dậy, ôm vào trong ngực, bàn tay hơi lạnh chạm lên khuôn mặt nhắn tái nhợt của , dịu dàng hỏi: “Có phải gặp ác mộng hay ?”

      Quý Nghiên chôn mình trong ngực của , buồn buồn : “Ừm.”

      Nhớ tới cảnh tượng kia, nhịn được đưa tay túm chặt quần áo ở bên hông Bạch Thắng, nhắm mắt lại, miệng đầy chua chát : “Em giết bọn họ.”

      kể lại chậm chậm! Bạch Thắng ôm , có thể cảm giác được run rẩy rất của . Đôi môi mỏng khẽ mở, giọng như gió xuân ấm áp, êm ái mà an ủi . “Em làm rất tốt.”

      Chỉ bốn chữ ngắn gọn, cũng đủ làm cho Quý Nghiên dâng trào tất cả cảm xúc kích động ra ngoài.

      biết, nếu như tình huống lặp lại lần nữa cũng làm như vậy, ‘cá lớn nuốt cá bé’, đây chính là đạo lý sinh tồn thế giới này. Nếu như làm như thế người chết , hối hận nhưng vẫn có chút khó tiếp nhận.

      Cảm giác khó chịu căng đầy ngực.

      Bạch Thắng : “Giết người sao cả, quan trọng nhất là thẹn với lương tâm.”

      Bản thân khi nghe Sương đến tình hình khi đó cũng toát mồ hôi thay . Mặc dù từ Quý Nghiên trải qua cuộc sống tốt, nhưng dù sao đó cũng là cuộc sống bình thường. Hôm nay xảy ra chuyện như vậy, chỉ sợ là cả đời cũng chưa từng nghĩ đến.

      Bạch Thắng có chút tự trách mình, những người kia là nhằm về mà đến, Quý Nghiên là bị liên lụy.

      Quý Nghiên nghe được tầng ý tứ khác trong lời của , từ Bạch Thắng lớn lên trong hoàn cảnh này, sớm nghe quen tiếng súng. Thế giới của tràn đầy gió tanh mưa máu. Mặc dù Quý Nghiên biết Bạch Thắng là người của Cục Quốc An, nhưng bởi vì lúc nào cũng là bộ dáng vân đạm kinh phong, ung dung ưu nhã cho nên rất dễ dàng làm cho người ta bỏ quen bối cảnh của .

      Giờ phút này mới chính thức ý thức được, người đàn ông này sống trong giới xã hội đen, giờ giờ phút phút đều có thể gặp phải nguy hiểm.

      Nếu là như vậy làm như thế nào mới có thể giữ vững phần phong cách sạch , thanh nhã này?

      Quý Nghiên cảm thấy nếu như so sánh với Bạch Thắng tình huống ngày hôm nay của chẳng là gì. vẫn luôn bị giới hạn ở bên trong thế giới , thỉnh thoảng nhìn ra bên ngoài chút mới phát ra cái gì mà Quý Nhu, Mạnh Thiếu Tuyền và Dương Đình Đình gì đó, những người đó là tầm thường đến đáng kể. Nếu như ngay cả họ cũng đối mặt được cuộc đời này sống còn giá trị nào nữa.
      Last edited by a moderator: 9/11/14
      tú cầu, Mai Trinh, Phong Vũ Yên4 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :