Editor : tyvybutchi.
Chương 56 (tiếp): Người đàn ông mê hoặc chúng sinh.
Tiếng bước chân càng ngày càng gần, nhịp tim Quý Nghiên cũng càng ngày càng nhanh hơn. thầm đếm trong lòng , hai, ba, đứng dậy, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn nhắm ngay hướng phát ra tiếng động bắn mấy phát, đồng thời bước chân lên mép giường, mượn lực phóng tới cạnh cửa sổ.
Loảng xoảng.
Thủy tinh vỡ vụn, mảnh vỡ văng khắp nơi.
Nhà Quý Nghiên ở lầu bốn nhưng ở lầu ba dưới phòng có cái ban công . Quý Nghiên phá cửa sổ xong trực tiếp nhảy ra khỏi cửa sổ xuống ban công. lấy hai tay che đầu, va chạm mạnh mẽ cùng với mảnh thủy tinh lúc phá cửa sổ đâm vào da thịt đau nhói, khiến cau mày chặt.
khuôn mặt thanh lệ nhắn sớm mất màu máu, cắn chặt đôi môi tái nhợt nhưng vẫn kiềm chế được tiếng rên rỉ đau đớn....
, là đau.
Có mười người xông vào phòng Quý Nghiên, trừ người bị trúng đạn ra còn chín. Lúc Quý Nghiên nhảy từ cửa sổ chúng để ý tới đồng bọn của mình, liền tới gần cửa sổ nhìn xuống. Ngoài ban công vô cùng lộn xộn ra còn gì khác, cũng có bóng dáng của Quý Nghiên.
“Đuổi theo.”
người trong bọn trầm giọng . Ngay sau đó tiếng bước chân xa dần, đoán chừng là đuổi theo đường khác.
Quý Nghiên nấp dưới ban công, cánh tay vô cùng đau đớn. Phải là toàn thân đều đau. Nhưng thể kết luận cách bi kịch rằng, mình, lại bị đuổi giết!
Trong lúc vô tình, Quý Nghiên nhìn thấy dì Chu ở lầu ba nằm dưới đất, hình như là ngất . liền biết tại sao dù có kêu cứu cỡ nào cũng có ai để ý!
Hoá ra là như vậy.
Quý Nghiên bò xuống theo ống thoát nước, sau đó bất chấp tất cả chạy ra ngoài. Nhưng còn chưa có chạy bao xa những người đó nhìn thấy . Lần này bọn họ cũng nổ súng, Quý Nghiên dùng hơi sức toàn thân, liều mạng chạy lên phía trước giống như muốn sống.
Hận thể mọc ra đôi cánh bay lên ngay lập tức.
vất vả mới thấy bên cạnh có xe chạy qua, hơn nữa tốc độ lại rất chậm chạp, Quý Nghiên từ ngựa chết biến thành ngựa sống, bất chấp tất cả, tay nắm chặt cửa xe kia, mượn lực xoay người nhảy vào xe. diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Vội vàng với người đàn ông lái xe bên cạnh: " xin lỗi, bây giờ tôi gặp chút phiền toái, có thể cho tôi quá giang đoạn đường ? Chỉ cần thoát khỏi những người phía sau là được rồi, nếu như có thể giúp tôi, tôi rất biết ơn , làm ơn."
Người đàn ông thấy vậy khỏi quay đầu, khuôn mặt nghiệt đến mức tận cùng treo lên nụ cười hứng thú, nhíu mày nhìn Quý Nghiên, Quý Nghiên nhất thời ngẩn người.
chưa từng thấy người đàn ông nào như vậy, tóc hơi dài, đen như mực. Cặp mắt phượng hẹp dài mang theo cao quý và mỵ giống người thường, khóe mắt khẽ hếch lên, mê hoặc sao kể xiết. Con ngươi màu tím như thủy tinh chói mắt, vừa sáng chói giống như kim cương, lại thâm sâu tựa như vực thẳm, đầy bí như những ngôi sao vô tận. trong cặp mắt đó là tia quyến rũ mà nguy hiểm, giống như vẻ đẹp tự nhiên mà kỳ lạ. Môi mỏng chỉ để lộ ra gợi cảm mà còn có tàn khốc, giống như hai mâu thuẩn tổng hợp lại, nhưng lại tuấn tú đến vậy, mê hoặc chúng sinh.
Quý Nghiên thừa nhận, đúng là mê cái đẹp, bị "trúng sét" rồi.
Đúng là cực phẩm mà!
Nhưng bây giờ phải là lúc háo sắc.
Quý Nghiên nhanh chóng trở về thực tại.
"Xe của tôi chở người lạ." Giọng của ta gợi cảm, còn đặc biệt nhấn mạnh: "Nhất là phụ nữ quen biết."
"Vậy có thể phá lệ lần được ? Nếu như phải bất đắc dĩ tôi đưa ra cầu vô lý như vậy. Hi vọng có thể tốt bụng giúp đỡ tôi lần này, sau này muốn tôi báo đáp thế nào tôi cũng chắc chắn phản đối. Dĩ nhiên điều kiện trước tiên là điều đó phải nằm trong khả năng của tôi." Quý Nghiên khẽ nhíu mày, giọng có chút vội vàng.
Người đàn ông vẫn lái xe chậm rì rì như trước, những người phía sau đuổi tới rất nhanh, khoảng cách còn lại quá trăm mét. diễn.đàn.lê.quý.đôn Nếu cứ tiếp tục như vậy, còn bằng tự dùng hai chân chạy thục mạng còn nhanh hơn.
"Tôi cần lý do thuyết phục."
"Cái gì?"
"Tại sao tôi phải bị cuốn vào chuyện phiền toái cần thiết chỉ vì người tôi quen biết? Đối với tôi mà , đó là chuyện có lợi."
Người đàn ông phân tích ràng, , nếu Quý Nghiên nóng tính chút, chắc chắn hận thể đóng gói ta rồi ném ra ngoài xe.
Bời vì ngay cả người có tính cách tốt như Quý Nghiên, giờ phút này cũng bắt đầu nôn nóng.
Thấy Mây Prim đề nghị bài nữa nên mình bonus thêm vậy cảm ơn mọi ng` ủng hộ~~
Editor : tyvybutchi.
Chương 56 (tiếp): Người đàn ông mê hoặc chúng sinh.
Những người đó cách xe quá năm mươi mét.
Lửa cũng cháy đến nơi rồi mà ta vẫn còn thảnh thơi bình tĩnh như vậy.
Hoàn toàn để ý đến chuyện nguy hiểm trước mắt.
A~ Đúng rồi, đối tượng của người ta cũng phải ta, ta lo lắng cái cọng lông!
Xem ra người này chắc giúp mình, lòng Quý Nghiên trầm xuống, liếc nhìn mấy người từ từ ép tới gần, ba mươi mét, hai lăm mét, hai mươi mét. . . . . diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Trong lòng quyết định nhanh chóng, đến khi cảm thấy thể dây dưa được nữa, rốt cuộc đành chuẩn bị nhảy xuống xe chạy hướng khác ai ngờ người đàn ông bên cạnh đột nhiên câu: "Ngồi cho vững!"
Sau đó chân đạp ga, nháy mắt xe như tên rời cung, bay vút ra ngoài.
Bởi vì quán tính mà cả người Quý Nghiên nghiêng về phía trước, kịp phản ứng, đầu va mạnh vào kính chắn gió, nhất thời nhịn đau được kêu thành tiếng.
"Thắt dây an toàn vào."
Quý Nghiên xoa xoa cái trán bị đụng đau, ngoan ngoãn thắt dây an toàn vào.
Người đàn ông này lái xe rất tốt, đổi chắn, đạp ga, di chuyển, xoay tròn. . . . . Động tác liền mạch, vô cùng đẹp mắt! Những người vừa rồi thiếu chút nữa đuổi kịp bây giờ thấy bóng dáng, biết bị bỏ xa bao nhiêu dặm.
Quý Nghiên nhìn dòng xe cộ cuồn cuộn phía sau ngừng, cuối cùng cũng thở phào nhõm.
"Cảm ơn ." quay đầu với người đàn ông.
ta miễn cưỡng nâng mắt lên, : "Địa chỉ."
Quý Nghiên là đỉnh núi Thái Bình, người đàn ông lái xe, vẻ mặt khôi ngô lộ ra cỗ mỵ, mắt phượng chớp, vẻ đẹp mê hoặc chúng sinh! Đẹp đến khiến người ta phải say mê!
Xe ngừng lại.
Quý Nghiên mở cửa xe, xuống xe, lại cảm ơn ta.
Người đàn ông: "Nhớ kỹ những gì , tôi đến để lấy báo đáp của ."
Đây là sợ quỵt nợ sao?
Quý Nghiên đổ mồ hôi!
Theo tình tiết phát triển phải nam chính rất "ga-lăng" mà câu: diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn " sao, chỉ là tiện tay thôi." sao? Tại sao đến phiên thay đổi rồi? Hơn nữa khác biệt lại lớn như thế.
Đây là thẳng cho biết, đời có bữa ăn nào là miễn phí cả!
Quý Nghiên: "Tôi được làm được."
tạm biệt ta, dần dần về phía nhà họ Bạch.
Người đàn ông để tay tay lái, nhìn hồi rồi con ngươi màu tím lại nhìn về phía biệt thự nhà họ Bạch, khóe miệng nhếch lên nụ cười mỵ.
Bạch Thắng, đây chính là người phụ nữ mà cậu để ý sao?
Cậu đoán thử xem, lần này, kết quả ra sao?
Quý Nghiên còn chưa tới cửa lớn nhà họ Bạch nhận được điện thoại của Mộc Tây. Giọng trong điện thoại rất lo lắng, ấy nghe thấy tin tức khu cư xá Dương Quang bị cháy. Tuy rằng kịp thời báo cảnh sát, cũng tạo thành thương vong cho cư dân nhưng chuyện tầng lầu chung cư bị phát có hai ba chục cái xác rắn trong lúc nhất thời bị bàn tán xôn xao.
Hơn nữa báo cáo chỉ ra trường còn có dấu vết đánh nhau, trong các xác rắn được phát có mười con bị đạn bắn, thậm chí có con phát chết ngay. Nhằm vào việc này, cục cảnh sát Hongkong cũng rất coi trọng, phái ra thành viên của tổ trọng án điều tra trường.
Khi Mộc Tây nhìn thấy tin tức trường là mảnh hỗn loạn, phòng ở bị cháy sạch hoàn toàn thay đổi, nhưng nhìn cái liền nhận ra đó chính là phòng của mình và Quý Nghiên. diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Nhớ tới hôm qua Quý Nghiên ở nhà cả ngày, sợ tới mức trái tim thiếu chút nữa nhảy ra ngoài, rất sợ Quý Nghiên có chuyện gì, cũng để ý tới bây giờ là giờ làm việc, ngừng gọi điện thoại cho Quý Nghiên, chờ mong nghe được tin tức ấy bình an.
may mắn, may mắn là Quý Nghiên sao.
Quý Nghiên với là ấy ở nhà họ Bạch nên Mộc Tây cũng yên tâm. Cúp điện thoại, Quý Nghiên nhớ lại những gì Mộc Tây mới . Thành viên tổ trọng án đến trường điều tra chân tướng vụ tai nạn này, trái tim Quý Nghiên vất vả mới bình ổn bây giờ lại loạn lên.
Trong phòng còn rất nhiều mẫu thiết kế vũ khí, linh kiện súng ống và đạn dược, tất cả những thứ đó có khả năng đều bị thiêu. Hơn nữa cho dù bị hủy, nếu bọn họ muốn tra cũng có khả năng để lại chút dấu vết nào.
Làm sao bây giờ?
Hôm qua là sinh nhật mình nên bữa giờ chơi ko à, ko post bài dc. Mọi ng`thông cảm! > <
Editor : tyvybutchi.
Chương 57: Ba thế lực lớn kinh khủng nhất toàn thế giới.
Thân phận của thể bị tra ra, nếu , tất cả đều xong rồi.
có nên gọi điện thoại cho Dịch Vĩnh Quân hay , có nên vận dụng lực lượng của Cục Quốc An ? Chuyện này phải được áp chế, Quý Nghiên cầm điện thoại di động lên, bấm số Dịch Vĩnh Quân, biết còn kịp hay ?
muốn gọi điện thoại đột nhiên nghe thấy tiếng xe, chiếc xe Maybach chạy nhanh đến trước mặt Quý Nghiên. Cửa xe mở ra, người đàn ông cao lớn tuấn bước ra, gương mặt trắng muốt như ngọc, vẫn tuấn nhã như trước, chính là người Quý Nghiên khắc sâu trong lòng, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn sợ thể gặp lại được nữa, hôm nay cứ như vậy gặp nhau, tình cảm khủng hoảng trong lòng dễ dàng bộc lộ, Quý Nghiên như muốn rớt nước mắt.
Mặt Bạch Thắng chút thay đổi, nhanh chóng thẳng về phía Quý Nghiên, cái gì cũng , đưa tay ôm vào trong ngực chặt. Sức lực lớn đến kinh người, thay đổi dịu dàng lưu luyến trước kia thành bá đạo, cường thế, quyến luyến, ôm chặt . Giống như muốn khảm Quý Nghiên nhập vào xương cốt của , hòa làm thể với .
Thắt lưng Quý Nghiên sắp bị bẻ gãy, hô hấp khó khăn, cảm thấy cả người đều vô cùng khó chịu.
Nhưng mà ngay cả khi như thế, cũng đẩy ra.
Từ người , Quý Nghiên cảm nhận được tia đè nén lo lắng, trái tim liền đau nhói.
Người đàn ông thanh nhã như tiên này từ khi nào chịu biểu lộ ra cảm xúc như vậy? Có thể thấy được giây khi biết được tin tức kia, lòng giống như bị lửa đốt như thế nào? Nếu cũng vừa thấy Quý Nghiên liền thể chờ đợi được mà ôm vào lòng. Chỉ có như vậy, Bạch Thắng mới có thể cảm nhận được tồn tại của . Chỉ có dùng sức ôm như vậy, cảm nhận hô hấp của , quanh người đều tràn ngập hơi thở của , mới có thể tin tưởng, Quý Nghiên vẫn còn, vẫn còn ở bên cạnh , hề rời .
Cho nên, đối mặt với Bạch Thắng như vậy, làm sao Quý Nghiên có thể đẩy ra được?
bỏ được.
Như vậy cho dù khó chịu có gì quan trọng chứ?
" có việc gì, Tiểu Bạch, xem, em tốt lắm. . . . . uhm. . . . ."
còn chưa xong bị Bạch Thắng hung hăng hôn. Lời còn lại cũng bị cường ngạnh hôn mà bị ép nuốt xuống, giống như muốn thông qua cách này truyền đạt hết cảm xúc trong lòng cho Quý Nghiên biết. diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Nụ hôn này, mang theo kích động, mang theo điên cuồng, giống như tung lưới tình chặt chẽ vây Quý Nghiên vào trong đó.
từ chối được, cũng tránh ra, chỉ có thể ở trong chủ động của mà trầm luân sâu.
Bạch Thắng hôn rất bá đạo, giữ người Quý Nghiên chặt, theo môi lưỡi xâm nhập, toàn thân hai người cũng dán sát lại với nhau, giống như thể, chặt chẽ rời.
"Chậc chậc, tình cảm mãnh liệt." Ứng San cảm thán.
Y Mạt Thuần: "Mẹ kiếp, tiểu Thắng Thắng bị cấm dục à? Cầm thú như vậy, a, đúng, đói khát như vậy à?"
Quý Nghiên nghe thấy tiếng , đầu óc trong nháy mắt tỉnh táo lại, mặt đỏ lên, vội vàng đẩy Bạch Thắng ra.
Bạch Thắng cũng ngừng hôn, nhưng cũng buông ra, tay gắt gao giữ chặt Quý Nghiên, mười ngón tay đan vào nhau.
Ứng San ôm ngực, quét mắt nhìn tay bọn họ nắm chặt, khóe miệng nở nụ cười ý vị sâu xa.
Y Mạt Thuần bĩu môi: "Sớm như vậy có phải tốt , tối hôm đó có cơ hội như vậy, thỏ trắng đưa tới giường con như vậy rồi mà con còn ăn được, tốn mất chai rượu ngon của dì. Cho nên mới , đàn ông lúc cần cầm thú phải cầm thú."
". . . . . . . . . ." Sắc mặt Quý Nghiên đỏ đến thể đỏ hơn được nữa. Bị bắt quả tang coi như xong , dì ấy còn nhất định phải bàn luận trước mặt như vậy sao? Điều này thích hợp sao? diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Còn nữa, chuyện lần trước quả nhiên là Y Mạt Thuần cố ý mà à à à à à. . . . . Lừa gạt người còn quang minh chính đại ra cách thản nhiên như vậy, lại cảm thấy chút ổn nào, đời này cũng chỉ có cực phẩm là Y Mạt Thuần này thôi !
Bạch Thắng thản nhiên : "Lời này dì phải cho dượng nghe, dượng chắc chắn rất vui mừng."
"Đừng, dượng con đủ cầm thú lắm rồi, cần lên cấp! Lại , chừng nào con mới đưa tiền thưởng cho ?"
Bạch Thắng: "Rượu là tự dì lấy ra, con có bắt ép dì ?"
Hừ, làm giằng co cả đêm vô ích, còn muốn đòi tiền ? Nghĩ hay !
Editor : tyvybutchi.
Chương 57 (tiếp): Ba thế lực lớn kinh khủng nhất toàn thế giới.
"Lại , lần trước ở Florence, dì còn nợ con tiền mạt chược vẫn chưa trả đúng ? Cộng thêm lãi, vừa đúng tỷ."
Y Mạt Thuần: "Mẹ nó, còn có chuyện này?"
Y Mạt Thuần định quả quyết muốn sang chuyện khác Ứng San với Quý Nghiên: "Con xảy ra chuyện gì vậy?"
"A. . . . . Xảy ra chút cố ."
Đề tài thay đổi quá nhanh, Quý Nghiên phản ứng kịp.
Mọi người vào nhà, Quý Nghiên kể sơ qua mọi chuyện xảy ra hôm nay Bạch Trì hỏi: "Con có biết là ai làm ?"
Quý Nghiên lắc lắc đầu.
"Thả rắn, còn phái sát thủ ám sát, lại ở khu dân cư, thủ đoạn của người này cũng đủ cầu kì, đầu óc người này được cấu tạo bằng cái gì vậy?" Y Nhân lành lạnh chen vào.
Bon họ giết người thường là đều phát bắn chết, cực kì dứt khoát. Tại sao bây giờ lại phải phiền toái như vậy.
Hơn nữa đến cuối cùng còn giết được người, để cho chạy thoát.
kém cỏi!
Xét phương diện khác, mình Quý Nghiên có thể giết chết nhiều rắn như vậy, còn có thể bình an trốn thoát, cũng là rất cường hãn rồi.
" có đối tượng nào đáng nghi sao? diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Bây giờ biết là nhằm vào Quý Nghiên mà đến hay là nhằm vào Bạch Thắng, nếu có phương hướng dễ dàng điều tra hơn."
Dù sao quan hệ giữa Quý Nghiên và Bạch Thắng chưa từng cố ý giấu diếm, chỉ cần hơi để ý chút căn bản là biết ngay.
Kẻ thù của Bạch Thắng cũng ít, tìm người bên cạnh trả thù cũng phải có khả năng.
"Có thể là Ngôn Quyết làm hay ?" Hàn Niệm : " nhận được tin tức, thằng nhóc này đến Hongkong rồi."
Lại là Ngôn Quyết, người này rốt cuộc là thần thánh phương nào?
" ở London cho tốt, lại chạy tới Hongkong làm gì?" Y Nhân hỏi.
"Có quỷ mới biết, cả chuyện ngày hôm nay nữa, từ trước đến giờ người này là kẻ biến thái, mơ ước tiểu Thắng Thắng cũng phải mới hai năm, cũng cảm thấy là ." Hàn Niệm chắc chắn.
Ứng San: "Cái từ "mơ ước" này cũng dám dùng, ngoan, mẹ thằng nhóc đó khóc."
" liên quan gì tới ." Bạch Thắng .
" cũng nghĩ vậy, người có IQ cao như mà lại dùng thủ đoạn giết người kém cỏi như vậy, cách khác, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn giết người mà như vậy CMN người thường cũng có thể chống lại được cả gia tộc Y, hoài nghi nếu phải bị ngu là bị vật thể nào đó ám ảnh."
Hàn Niệm: "Tư duy biến thái vốn là người thường thể hiểu được."
Y Nhân gật đầu: "Hành động sai lầm cũng khác hẳn với người thường, khó trách em thường thể giải thích được hành động của ."
Hàn Niệm: ". . . . . . ."
"Gia tộc Y là cái gì?" Quý Nghiên yếu ớt hỏi.
Lần trước nghe cứ như lọt vào trong sương mù, lần này bọn họ lại nhắc tới, chỉ cảm thấy cái gia tộc Y kia chắc hẳn rất lợi hại.
Bạch Thắng : "Là ba thế lực lớn khủng bố nhất thế giới, Liên Hợp Hội Washington, Mafia Italy, còn có thế lực, chính là nhà họ Ngôn ở London, gọi là gia tộc Y."
. . . . . . Lợi hại như vậy sao?
"Trong phạm vi toàn cầu, phải đó là thế lực khủng bố quốc tế sao? Sao Ngôn Quyết lại cản trở ?"
Chỉ cần gì đề cập đến Trung Quốc Cục Quốc An và có xung đột gì chứ?
"Cho nên mới biến thái, FBI và chống khủng bố cả ngày đuổi đánh , đâu thèm quan tâm, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn ngược lại chạy tới ngược luyến tiểu Thắng Thắng, còn nhiều năm như vậy, em có thể hiểu nghĩ cái gì sao?" Hàn Niệm vừa ăn hoa quả vừa .
Quý Nghiên: ". . . . . . ."
Quả rất biến thái.
Hàn Niệm nghĩ thầm: chỉ là ông xã của em cũng phải bình thường đâu, trừ nhà họ Ngôn ra Liên Hợp Hội và Mafia, Italy cũng đều có quan hệ ràng với cậu ấy. Có thể cùng dính dáng tới ba thế lực lớn cũng phải là người bình thường có thể làm được.
cường hãn của Bạch Thắng đơn giản như những gì Quý Nghiên nhìn thấy.
Nhưng mà lời này , dù sao Quý Nghiên mới bắt đầu tiếp xúc với gia đình nhà mình, phải là tin , nhưng những gì nên giấu cần phải giấu, nhất là sau khi trải qua vụ Vân Song Chỉ.
Mà Bạch Thắng cũng có chừng mực của cậu ấy, cậu ấy muốn cho Quý Nghiên biết cái gì cậu ấy .
Editor : tyvybutchi.
Chương 57 (tiếp): Ba thế lực lớn kinh khủng nhất toàn thế giới.
Lại , nếu Ngôn Quyết đến Hongkong, vậy chừng Vân Song Chỉ cũng tới. biết bây giờ trong lòng Bạch Thắng có còn cảm giác gì với ta . Hoàn toàn quên là tốt nhất, nhưng nếu ngộ nhỡ vẫn còn tình cảm, Hàn Niệm nhìn Bạch Thắng, tin tưởng đó cũng là chuyện mà tất cả mọi người cũng muốn biết. Nhưng tên nhóc này lại cố tình giấu giếm sâu, ai cũng nhìn ra được.
"Đúng rồi, cục cảnh sát bên kia. . . . ." Đột nhiên Quý Nghiên .
Bản thiết kế của . . . . . . . . . .
Bạch Thắng nhàng : "Chuyện này giải quyết, em đừng lo lắng."
Quý Nghiên khẽ mỉm cười: "Chuyện này cho qua tốt rồi, về phần ai chỉ điểm cũng đừng tra xét nữa."
Bạch Thắng cau mày: " tốt bụng như vậy."
" cần tra xét." Quý Nghiên lắc đầu: "Em cũng muốn biết ."
"Có phải em đoán được là ai làm rồi đúng ?"
" có."
". . . . . . ."
" mà, cứ coi như là lần rèn luyện là được rồi. diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Nếu em sao cũng cần thiết phải để ý những chuyện râu ria này, ảnh hưởng đến tâm trạng của mình."
Thấy kiên trì, Bạch Thắng cũng miễn cưỡng nữa.
rồi, tôn trọng quyết định của .
Cư xá Dương Quang thể trọ được nữa, Ứng San bảo Quý Nghiên ở lại nhà họ Bạch thời gian, Quý Nghiên lại nghĩ đến Mộc Tây, có chút do dự.
Y Mạt Thuần : "Dù sao vẫn còn nhiều phòng, để cho bạn con cùng tới ở cũng được."
Quý Nghiên im lặng.
Lấy khúc mắc giữa Mộc Tây và con trai dì, dì có chắc như vậy là tốt ?
Bạch Thắng hiểu tâm tư của , thản nhiên : "Để Mộc Tây đến đây ."
ấy và lão đại đều phải loại người "bụng đói, có người mời ăn kêu no rồi", có vấn đề gì luôn tự giải quyết.
Bất quá đó là chuyện của bọn họ.
Ngược lại, nếu như Mộc Tây trọ bên ngoài, chắc chắn Quý Nghiên lo lắng cho ấy, bị ảnh hưởng vẫn là mình.
Bạch Thắng như vậy, Quý Nghiên cũng tiện phản đối.
Ứng San nhìn chút, : "Ngày mai con có việc gì ? Cùng bác ra ngoài chút."
A?
Quý Nghiên ngẩn người, sau đó ngoan ngoãn đáp tiếng: "Dạ."
hiểu sao lại thấy khẩn trương, mẹ của Bạch thiếu gia tìm ra ngoài làm gì ?
Cho đến khi trở về phòng, Quý Nghiên vẫn có chút yên lòng.
Bạch Thắng ôm từ phía sau, nhàng cười lên.
Quý Nghiên khó hiểu hỏi: " cười cái gì?"
" có gì, chẳng qua là cảm thấy gần đây vận khí tệ." diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Trong giọng của hiếm khi có được tia thoải mái và vui vẻ.
Quý Nghiên lại càng thêm khó hiểu.
Đầu Bạch Thắng tựa vào sườn mặt của , cặp mắt đẹp như sao, loé ra ánh sáng sáng ngời.
Em xem , đến ông trời cũng cảm thấy chúng ta nên ở bên nhau, cho nên lần rồi lại lần, mang em đến bên cạnh .
"Tiểu Bạch, có biết mẹ tìm em làm gì ?" Quý Nghiên rối rắm hỏi.
Nếu như là Y Mạt Thuần còn đỡ, chứ Ứng San vừa nhìn liền biết chính là kiểu "chị lớn", tâm tư cũng khó hiểu.
đứng trước mặt Ứng San, khí thế liền yếu khúc.
là khó mà biểu tự nhiên.
Bạch Thắng thản nhiên cười: "Sợ cái gì? Mẹ cũng ăn thịt người, yên tâm, bà ấy rất dễ ở chung."
" ?"
" lừa gạt em bao giờ chưa?"
" lừa gạt em rồi." Trong ấn tượng của có lần.
Bạch Thắng nhíu mày: "Lúc nào vậy?"
"Ở Washington, lần thứ hai chúng ta gặp nhau, để lại sẹo." Quý Nghiên trả lời rất nhanh.
giỡn, trí nhớ của vô cùng tốt, chuyện gì gặp qua là quên được.
Bạch Thắng: "Đó là ngoại lệ."
"Khó có lần sau?" Quý Nghiên rất biết làm khó người ta.
Bây giờ và Bạch Thắng chuyện còn giống lúc đầu, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn có gì được tự nhiên nữa rồi.
Bạch Thắng cắn cắn lỗ tai : "Vậy chúng ta đánh cược lần ?"
Cả người Quý Nghiên run lên, lỗ tai tê tê dại dại.
Giọng oa oa hỏi: "Đánh cược cái gì?"
Môi Bạch Thắng để sát bên tai , nhàng câu gì đó, mặt Quý Nghiên lập tức đỏ bừng, nóng hầm hập.
Last edited by a moderator: 27/9/15
tú cầu và Nguyen Thuy thích bài này.