1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bạch thiếu gia, cưng chiều vợ như mạng - Hạ Lan Âm (Full- Mai có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 54 (tiếp): Gạo nấu thành cơm.

      Bạch Thắng nheo mắt.

      Nhất ̣nh là đã thiếp rồi.

      Dù là người bình tĩnh thế nào, khi đối mặt với bạn gái mê người như thế thì trong lòng thể nổi lên lửa dục.

      Đây quả là một quá trình giày vò cực khổ!

      Sợ cảm lạnh, Bạch Thắng ́ nén lửa dục, tắm cho xong thì dùng một cái khăn tắm bọc lại, ôm lên giường.

      Quý Nghiên vừa chạm vào giường liền ôm chăn ngủ thật say. Bạch Thắng mặc cho một cái áo sơ mi, nhìn khuôn mặt say ngủ của mà thở dài yếu ớt, sau đó cương quyết quay về phòng tắm tắm nước lạnh. Hơn nửa giờ sau mới sảng khoái tinh thần bước ra ngoài.

      nằm cạnh Quý Nghiên, kéo vào lòng. Nào ngờ vừa chạm vào lưng thì lại làm loạn. Lúc thì ngừng cọ vào ngực , lúc lại lăn qua lăn lại giường khiến cho cái áo bị tốc lên một nửa làm Bạch Thắng dở khóc dở cười. Bỗng nhào vào lòng , hai tay ôm eo thật chặt lẩm bẩm gì đó.

      Tuy rất nhỏ nhưng Bạch Thắng vẫn nghe thấy.

      gọi: “…Tiểu Bạch.”

      Bạch Thắng chỉ cảm thấy khí huyết dâng trào, liền xoay người lại đặt dưới thân, sâu trong đáy mắt có ngọn lửa bùng cháy.

      Áo của gái dưới thân hở hơn một nửa, da thịt trắng nõn mềm mại nửa ẩn nửa hiện, sắc mặt ửng đỏ, lông mi hai mắt khép chặt khẽ run lên, quyến rũ động lòng người. Một chút lý trí còn sót lại của Bạch Thắng bị thiêu đốt gần như còn.

      “Sao lại giày vò người ta như thế chứ?”

      thở dài vừa như bất đắc dĩ, vừa như cưng chiều, hôn lên môi Quý Nghiên. Nhiệt độ giữa hai người nhanh chóng tăng cao.

      Môi vẫn ngọt ngào như lúc ban đầu. Bạch Thắng chiếm đoạt tất cả của như biết đủ. Răng môi quấn quýt khiến Quý Nghiên mơ mơ màng màng mở mắt ra, thấy một đôi mắt nóng rực, hút hồn vào đó. Quý Nghiên run lên.

      Ý thức vốn chưa tỉnh táo, về phương diện này Quý Nghiên cũng là người mới trải nên trong lúc mơ màng chỉ có thể theo sự dẫn dắt của Bạch Thắng. tựa như bị đầu độc, thể phản kháng, chỉ có thể trầm luận trong cơn sóng này mà thôi.

      Tay Bạch Thắng luồn vào lúc nào rõ khiến run lên. Đầu Quý Nghiên rất đau, thần kinh căng thẳng. bắt lấy tay theo bản năng.

      “…Tiểu Bạch.”

      Bạch Thắng đã ở vào trạng thái vận sức chờ phát động. gọi như thế khiến dừng tất cả các động tác lại. đôi mắt mờ mịt mang theo chút sợ hãi, biết phải đối mặt với chuyện gì, còn cả những thứ khác nữa.

      Tóm lại, vào lúc này như bị tạt một chậu nước lạnh.

      Bạch Thắng tỉnh táo lại.

      “Ngủ .”

      chạm khẽ vào môi , thuận thế nằm xuống, ôm chặt vào lòng, thở dài một hơi để bình ổn ngọn lửa bùng cháy trong lòng. Bây giờ còn hơi sớm. có ý ̣nh phát triển nhanh như thế, hơn nữa còn chưa chuẩn bị tốt. thể trong lúc ý thức rõ ràng mà muốn được.

      Dù như thế nào, cũng tuyệt đối sẽ tôn trọng .

      Chút khổ sở nho nhỏ này chịu được!

      Bạch Thắng lại oán thán trong lòng rằng Y Mạt Thuần đáng tin, đáng tin…



      Chương 55 mở đầu

      “Nghiên Nghiên”.

      Bà nhanh chóng lấy thân mình che cho Quý Nghiên. Trước mắt bỗng tối sầm, chỉ nghe thấy tiếng thủy tinh vỡ, ngay sau đó ngực bị đè nặng.

      Lữ Mỹ rên lên tiếng rồi ngất .

      “Mẹ”.Quý Nghiên gọi khẽ.

      Nhưng có ai đáp lại.

      Trong lòng Quý Nhu đau như sao cắt, lúc này mới ý thức được chuyện gì xảy ra, thốt ra tiếng gọi đầy đau đớn:”Mẹ…..”

      Lữ Mỹ được đưa vào phòng cấp cứu. Lúc bác sĩ nhấc bà ra khỏi người Quý Nghiên thấy có mấy miếng thủy tinh cắm lưng bà, sâu đến tận xương. Thủy tinh dính máu đỏ tươi, nhuộm đỏ mắt .

      Quý Nghiên đứng ngoài phòng cấp cứu, ánh mắt hơi mơ hồ. đôi tay trắng nõn là vết máu của Lữ Mỹ, bên tai là tiếng Quý Nhu khóc thút thít và tiếng an ủi lúc to lúc . Sau đó bọn Dương Chính Tùng cũng tới, còn có cả Quý Dương. Quý Dương khóc lóc sướt mướt, nhào về phía , bàn tay bé dùng hết sức đánh lên người Quý Nghiên, khóc hô: “Là do chị, là do chị hại mẹ! Chị hại ba còn chưa đủ hay sao mà còn khiến mẹ bị thương? Tôi ghét chị! Tôi ghét chị! Chi là đồ sao chổi!”

      “Dương Dương, dừng tay lại” Dương Chính Tùng .

      Quý Dương cam lòng mà : “Là do chị ấy nên nhà mình mới trở nên thế này. Con muốn thấy chị ấy! Ba nuôi, ba bảo chị ấy , bảo chị ấy !”Lỳ lạ là Quý Nghiên có chút cảm giác nào.

      đau đến chết lặng nên giờ chỉ như người ngoài cuộc nhìn tất cả.

      Cửa phòng cấp cứu mở ra, bác sĩ bước ra khiến mọi người vây lại ngay lập tức.

      “Bác sĩ, mẹ tôi sao rồi?” Quý Nhu hỏi.

      Bác sĩ trẻ lấy khẩu trang xuống, giọng máy móc: “Thủy tinh đâm vào sâu. Đừng lo, vấn đề gì, chỉ cần nằm tĩnh dưỡng giường thời gian thôi. Lúc đó mọi người cần chăm sóc bệnh nhân tốt”.

      “Vâng , cảm ơn bác sĩ”

      Giường bệnh được đẩy ra, mặt Lữ Mỹ tái nhợt nằm đó, nhắm chặt hai mắt.

      Quý Nghiên theo giường bệnh về phía trước.

      Quý Dương dùng thân thể bé của cậu chặn Quý Nghiên lại, dùng giọng điệu của người lớn mà với : “Chị theo làm gì? Định tiếp tục hại cả nhà sao? Tôi để chị được như ý đâu. Chị nhanh . Mẹ muốn nhìn thấy chị. mau , càng xa càng tốt!”

      Tạ Tử Kỳ cũng : “Nghiên Nghiên, đừng trách mẹ nuôi nhiều chuyện. Ba và mẹ conđã gặp chuyện rồi, Nhu Nhu lại như vậy. Gia đình lớn như thế mà có ai lo liệu. Tuy mẹ nuôi xác định có phải là con làm chuyện này hay nhưng chắc thể liên quan tới con được. Con cũng biết tính ba con rồi đấy. Ông ấy mà gặp con tức giận đến giậm chân mất. Cho nên mẹ nuôi nghĩ con nên về trước . Con cũng nghe bác sĩ mẹ con sao, mẹ và Nhu Nhu chăm sóc mẹ con tốt”.

      Quý Nghiên trả lời.

      Bọn họ đẩy giường bện vào phòng, Quý Nhu vẫn thút thít, mấy người Dương Chính Tùng cũng vào. Quý Dương cuối cùng, sập cửa đánh “rầm” cái, hoàn toàn Quý Nghiên ở bên ngoài.

      Quay đầu lại, ngay cả tư cách gặp mẹ, cũng có.

      Quý Nghiên ngồi ghế ở hành lang bệnh viện, hai tay ôm đầu gối, thể nào diễn tả nổi cảm giác bây giờ của mình. Lữ Mỹ bảo vệ khiến ngoài khiếp sợ ra còn càng phải suy nghĩ thêm. Tình thương có phải chỉ có thể xây dựng cơ sở xung đột lợi ích với Quý Dương và Quý Nhu? Mẹ cho con tình nhưng lại ràng như thế. Con hiểu rố cuộc mình có vị trí như thế nào trong lòng mẹ?

      thấy mơ hồ, cán cân trong lòng ngừng dao động.

      Thời gian trôi qua từng giây từng phút. Dương Chính Tùng và Tạ Tử Kỳ rời . Trời cũng tối. Quý Nghiênngồi ghế, đầu óc càng tỉnh táo hơn.

      Mộc Tây gọi tới, bảo Quý Nghiên tới quán bar. Quý Nghiên nghe ra trong giọng của gì đó khác thường nên bảo ấy cho địa chỉ. đứng dậy, chờ đợi, nán lại hỏi thăm y tá vừa đưa thuốc vào phòng, biết Lữ Mỹ tỉnh, có gì đáng ngại mới yên tâm,

      chạy tới quán bar mà Mộc Tây .

      Lúc đó Mộc Tây ở trong phòng bao, uống hiều rượu, bàn có rất nhiều vỏ chai rỗng. ấy ngã ghế salon, ý thức còn có chút tinh táo.

      Chương 55 tt Luôn luôn có người bi thảm hơn

      Bạch Thắng nhìn thấy Quý Nghiên đầu tiên, tới trước mặt . Bảo vệ bị khí lạnh người làm cho sợ hãi, tự chủ được buông lỏng tay ra. Mà Quý Nghiên vừa nhìn thấy Bạch Thắng nhất thời cảm thấy có chỗ dựa sau ngày mệt mỏi, quan tâm gì nữa, chóp mũi mơ hồ thấy cay cay. nhào tới ôm chặt lấy .

      Dựa vào lòng , trong miệng tự chủ được mà lẩm bẩm: “Tiểu Bạch”

      sao nữa rồi”. Bạch Thắng ôm , giọng lành lạnh theo sức mạnh khiến lòng người yên ổn.

      “Cục an ninh nghi ngờ các vị có hành vi buôn bán ma túy trái pháp luật, vui lòng cùng chúng tôi”. Phong tới trước mặt những người đàn ông kia, giơ thẻ ra, giải quyết việc chung.

      Nhất thời những người đó la hét oan uổng, bảy miệng tám lời kêu oan.

      Phong giơ tay lên, lười nhảm, trực tiếp còng tay từng người lại. Bọn họ được bảo vệ quán bar giúp áp giải những người đó ra ngoài.

      MD, có oan hay từ từ hãy . Ai bảo chúng mày có mắt mà chọc vào người phụ nữ của chỉ huy. Nếu chúng mày nghĩ cục an ninh rảnh rỗi đến mức có chuyện gì mà tới bắt những tên râu ria chúng mày à? Chuyện này làcủa cảnh sát, nhưng bị bọn họ tóm được chỉ có thể tự trách mình xui xẻo thôi!

      Nhà giam cục an ninh khác biệt trời vực với các nhà giam khác.

      Bạch Thắng lái xe đưa họ về nhà. Vu Tư Ngọc vốn định tự về nhưng Quý Nghiên yên tâm nên ấy về khu chung cư của mình ở đêm. Vu Tư Ngọc từ chối mấy lần, cuối cùng chống lại được Quý Nghiên nên thể làm gì khác hơn là đồng ý.

      “Có đói bụng ? Có muốn ăn gì ?” Bạch Thắng vừa lái xe vừa hỏi.

      Quý Nghiên lắc đầu.

      “Sau này có chuyện gì phải gọi đầu tiên”.

      phải chuyện lớn gì. cũng rất bận, muốn chuyện gì cũng làm phiền như thế.

      là bạn của Bạch Thắng, đáng lẽ ra nên chăm sóc cho sinh hoạt hàng ngày của , sóng vai với chứ phải là gánh nặng của .

      Qua ngày hôm nay càng thêm xác định mình phải tăng cường huấn luyện.

      “Bảo vệ em là việc phải làm”.

      Đúng lúc đó xe dừng dưới lầu nhà Quý Nghiên, Bạch Thắng chuyển mắt nhìn , lẳng lặng .

      Quý Nghiên còn chưa kịp lên tiếng Mộc Tây nổi da gà đầy người, : “Xin các vị chú ý tới hai người liên quan gì ở phía sau được ? Quá kích thích người khác rồi đấy!”

      Mộc Tây và Vu Tư Ngọc trước sau xuống xe. Quý Nghiên mỉm cười, chần chờ chút rồi nghiêng người qua hôn lên mặt Bạch Thắng, hơi ngượng ngùng : “ đừng xuống, ngày mai còn phải làm, về nghỉ ngơi sớm ”.

      Bạch Thắng nhíu mày: “Chỉ vậy thôi à?”

      “Hả?”

      Nụ hôn được báo trước đáp xuống. Trước mắt là khuôn mặt phóng đại của Bạch Thắng, hơi thở gần đây bắt đầu trở nên quen thuộc tràn ngập quanh người. Quý Nghiên bị hôn lúc lâu mới thả ra.

      “Ngủ ngon”. Giọng dịu dàng nỉ non vang lên bên tai.

      LòngQuý Nghiên run lên, cho tới khi xe biến mất trong màn đêm vẫn chưa hoàn hồn.

      “Đừng nhìn nữa. Đến cái bóng cũng còn!” Giọng Mộc Tây ở bên cạnh chua chua.

      Lúc này Quý Nghiên mới nhớ ra còn có hai người ở đây, nghĩ tới màn kia bị Mộc Tây và Vu Tư Ngọcnhìn thấy, thỏ trắng da mặt mỏng liền đỏ mặt.

      Ba người lên lầu.

      Vu Tư Ngọc ngủ cùng Quý Nghiên. Sau khi rửa mặt, Quý Nghiên gửi cho Bạch Thắng tin nhắn, hỏi về đến nhà chưa. Sau đó đợi Vu Tư Ngọc ra, nhìn chằm chằm vào Tư Ngọc. chưa hỏi Vu Tư Ngọc đoán được muốn gì.

      Vu Tư Ngọc ngồi đối diện với , chủ động .

      Nhà Vu Tư Ngọc vốn giàu có, tuy phải rất giàu nhưng sinh hoạt hàng ngày vẫn dư dả. Lúc Vu Tư Ngọc học trung học quen bạn trai. Nhà ta rất giàu, là công tử nhà tài phiệt. Mẹ ta phản đối ta sớm, lòng muốn tìm cho ta thiên kim, giàu hơn nhà ta càng tốt. Nếu có hơi xấu cũng phải môn đăng hộ đối mới được.

      Chương 55 tt

      Vu Tư Ngọc như thế nên bà cũng vừa mắt, từng bóng gió với . Nhưng khi cả hai bên chịu áp lực, vào năm tốt nghiệp trung học công ty của ba Vu Tư Ngọc làm ăn thua lỗ, nợ rất nhiều nên nhà họ Vu trở nên túng thiếu trong nháy mắt.

      Cuối cùng cũng có tiền để Vu Tư Ngọc học đại học. Thậm chí ba mẹ Vu Tư Ngọc còn tới chuyện cho nghỉ học. muốn nên tìm Phượng Vi Nhiên nhờ giúp đỡ nhưng ta lại chờ ta bàn với mẹ . Nhưng mẹ Phượng đâu phải là người chịu giúp đỡ người khác khi gặp khó khăn.

      Vốn bà muốn hai người ở bên nhau, biết được tình cảnh lúc đó của nhà họ Vu nên càng thêm bất mãn với . Thế nhưng Phượng Vi Nhiên có chết cũng chỉ cần Vu Tư Ngọc nên mẹ Phượng vì để chia rẽ bọn họ mà tìm cho ta rất nhiều . Mỗi ngày của Vu Tư Ngọc đều rất cực khổ. Áp lực sinh hoạt khiến cho hai người cãi nhau nhiều hơn.

      ngày, mẹ Phượng tìm , rằng Phượng Vi Nhiên chán rồi, muốn tiếp tục đoạn tình cảm này nữa. ta nghĩ tình cũ nên thẳng với , muốn làm đau khổ. Bây giờ ta có người mới, để bồi thường cho Vu Tư Ngọc, mẹ Phượng đưa cho tờ chi phiếu.

      Tấm chi phiếu đó là vết thương lớn nhất trong lòng Vu Tư Ngọc.

      tin những gì mẹ Phượng , định tìm Phượng Vi Nhiên để xác nhận nhưng chưa kịp tìm ta để hỏi thấy ta nắm tay người khác cùng dạo phố, mua sắm.

      Vu Tư Ngọc thể tiếp tục lừa mình dối người. Thấy tất cả, cõi lòng tan nát, mỗi đêm đều rơi lệ đầy mặt.

      biết ướt bao nhiêu cái gối.

      Tình hình của nhà họ Vu càng ngày càng tệ nhưng từ đầu tới cuối Vu Tư Ngọc hề dùng tới tấm chi phiếu của mẹ Phượng. tháng trước khi thi tốt nghiệp trung học, bỏ học. Từ đó biến mất trong thế giới của Phượng Vi Nhiên, nhận đủ loại công việc, trả nợ cho nhà mình.

      Bị buộc tới đường cùng nên tới quán bar tiếp rượu. Lúc đó bao giờ bán thân. Nhưng nơi như quán bar làm gì có chuyện tuyệt đối. Có ngày, người đàn ông tai to mặt lớn nhìn trúng , nghe lời liền bị ông ta cưỡng hiếp.

      Trong quá trình tranh chấp, bị ông ta đè xuống đất. Từng là được nâng trong lòng bàn tay, nhận trọn cả thương, hôm nay lại phải chịu nhục nhã như vậy. Lòng biến đổi cực lớn, lúc bị xâm phạm dưới người chảy máu ngừng.

      Máu đỏ tươi chảy như nước, róc rách chảy xuôi theo hai chân .

      Trong lòng gì đó chảy ra theo, tìm lại được nữa!

      Vu Tư Ngọc sảy thai. Là đứa bé của và Phượng Vi Nhiên, kết thúc mối tình của họ, cũng đặt dấu chấm hết đầy bi thương cho quá khứ trong sáng tươi đẹp của .

      Sau đó, Vu Tư Ngọcbước chân vào làng giải trí, nhìn thấu tất cả tàn nhẫn và đáng ghê tởm của thế gian này. bao giờ còn là nữa.

      Đầu tiên chỉ là diễn viên quần chúng, tới nữ phụ, rồi tới nữ chính, đường lên, chỉ tốn 3 năm. Bây giờ ngôi sao điện ảnh. nhắc tới khoảng thời gian đó nữa, có lẽ là muốn quan tâm nữa. Nhưng có câu rất hay là đánh chim phải đánh vào đầu!

      Khi Vu Tư Ngọc thành danh có rất nhiều tin xấu, chỗ nào cũng có người vừa mắt với , luôn tìm cách bôi nhọ .

      Chuyện ngày hôm nay là có người cố ý sắp xếp lừa tới quán bar.

      Lúc Vu Tư Ngọc tới những chuyện này sắc mặt vô cùng bình tĩnh, dường như chỉ đến chuyện xưa của người khác. Mà những gì tối tăm trải qua đều liên quan tới . chỉ là người ngoài mà thôi!

      Rốt cuộc Quý Nghiên cũng hiểu tại sao chỉ trong vòng vài năm ấy lại thay đổi nhiều đến như vậy.

      chỉ cách ăn mặc mà hành động cử chỉ cũng còn là Vu Tư Ngọc mà biết. Quý Nghiên lắng nghe nước mắt rơi xuống. Giờ phút này có tư cách gì mà trách ông trời bất công với ? đời này còn có nhiều người bi thảm hơn , chỉ có điều là biết mà thôi!

      Cho đến khi xuất bên cạnh Quý Nghiên mới kinh hoàng phát ra rằng, người mà từng rất hâm mộ, sau này khi thỉnh thoảng nhớ tới cũng cho là ấy rất hạnh phúc, nhưng ra ấy vất vả đấu tranh với số mệnh.

      Quý Nghiên rất muốn an ủi ấy nhưng lại phát ra rằng dù bây giờ có nữa cũng bằng cái ôm để biểu đạt cảm nhận trong lòng mình lúc này.

      Lúc đó Tư Ngọc đau đớn biết bao.
      Last edited by a moderator: 15/6/15
      tú cầu, Nguyen Thuy, Bạch Phụng2 others thích bài này.

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 55 (tt) : Luôn luôn có người bi thảm hơn.

      Quý Nghiên tới bên cạnh Vu Tư Ngọc, hỏi đầy lo lắng:”Tư Ngọc, cậu sao vậy? sao chứ?”

      Vu Tư Ngọc thấy Quý Nghiên càng ngạc nhiên hơn. “Nghiên Nghiên, sao cậu lại ở đây?”

      ấy chợt nghĩ tới cái gì đó, vừa nhìn về phía Mộc Tây vừa hỏi:”Đây là bạn cậu à?”

      Quý Nghiên gật đầu.

      “Bây giờ phải lúc chuyện. Cậu tránh sang 1 bên , đợi giải quyết xong mọi chuyện rồi .”

      có mấy người đàn ông phản đối tương đối nhanh muốn kéo Mộc Tây ra. Mộc Tây tuy rất khỏe nhưng chỉ là hổ giấy, có bản lĩnh gì cả, chỉ được cái miệng là lợi hại thôi.

      Quý Nghiên sợ ấy bị thiệt thòi nên chắn trước mặt ấy, đuổi những người đàn ông tới gần ấy ra.

      Mộc Tây vẫn thượng cẳng chân hạ cẳng tay với người đàn ông vừa xúc phạm Vu Tư Ngọc, như muốn trút tất cả những gì khôngvui trong tối nay ra. Chỉ thấy ấy nâng 1 chân lên, đá mạnh vào giữa hai chân người đàn ông kia, chừa đường lui.

      Người đàn ông kia gào lên thảm thiết, đau đến mức lăn lộn mặt đất.

      Long.”

      Những người khác hô to, bị chọc giận bởi hành động này của Mộc Tây, cùng lao về phía này.

      mình Quý Nghiên đối phó với 1 đám người, còn phải lo cho Mộc Tây, để ấy bị thương nên khỏi hơi quá sức. Mộc Tây đánh đủ rồi nhìn tình hình là hỗn loạn! Phụ nữ sớm bị sợ đến mức bỏ chạy, mấy người đàn ông vây đánh Quý Nghiên, bình rượu rơi đất, có người còn cầm gạt tàn thuốc lên làm vũ khí.

      Quản lý bar nghe thấy nên chạy tới, nhìn thấy tình cảnh này bị dọa sợ đến mức tim như nhảy khỏi lồng ngực.

      “Ôi trời, chuyện này là sao vậy? Đừng có đánh nữa, các vị định phá quán của tôi sao?!” người phụ nữ hơn 40 tuổi gấp gáp đến mức dậm chân

      Tuy đây là chuyện các quán bar thường gặp nhưng ở Thánh Y Ngu Nhạc Thành chuyện này rất ít khi xảy ra. Thánh Y Ngu Nhạc Thành quản lý rất chặt, có nhiều vệ sĩ có năng lực. Mọi người cũng đều là người thức thời nên vốn gây chuyện.

      Quản lý này mới nhận chức lâu, ngờ lại có chuyện như vậy xảy ra. Tổng giám đốc Thánh y là người vô cùng nghiêm khắc với công việc, cho phép người dưới trướng có chút sơ suất nào. Người phụ nữ này lo lắng cũng là chuyện bình thường.

      “Nhanh, gọi bảo vệ tới.”

      thể để chuyện này lan rộng. Nếu tổng giám đốc mà biết bà xong đời.

      Rốt cuộc Mộc Tây cũng ý thức được hình như mình gây họa, vội vàng gọi điện cho Bạch Thắng. Chưa kịp hết bị 1 người đàn ông đụng vào, ngã nhào xuống đất, điện thoại cũng bay ra ngoài.

      lâu sau, bảo vệ tới.

      Có khoảng 20, 30 người, giải quyết chuyện rất nhanh. Quý Nghiên mệt đến mức thở được, bị mấy bảo vệ giữ chặt tay chân, hô hấp nặng nề.

      “Buông tôi ra. Các người bắt chúng tôi làm gì? Là hai con bé kia ra tay trước. Muốn bắt phải bắt bọn nó mới đúng. Nếu bọn nó gây chuyện chúng tôi đánh trả làm gì?”

      “Đúng vậy. Họ còn đánh Long thành như vậy, các vị thấy à? Loại đàn bà độc ác tàn nhẫn này phải ngồi tù mới đúng. Các người còn sợ gì mà báo cảnh sát ?”



      Tiếng vang lên ngừng, Mộc Tây tức giận, :”Đồ thối tha! Nếu phải bọn mày cưỡng ép người ta chị mày bênh vực kẻ yếu làm gì? Đánh người còn ngại bẩn tay của chị đây đấy, mẹ nó, 1 đám súc sinh suy nghĩ bằng nửa người dưới. Cùng lắm cho người giám sát tới đây mà hỏi.”

      “Ai ép buộc ta chứ? Sao biết ta tình nguyện? Con này vốn là điếm, biết còn ở đó mà bậy?”

      1 bên lên ánh trong nháy mắt biến thành hai bên tranh cãi. về tài ăn Mộc Tây có thể lấy 1 địch 10. Mười cái miệng cũng cãi lại ấy.

      căng thẳng có tiếng xôn xao truyền tới từ ngoài cửa.

      Bạch Thắng dẫn theo Phong, Sương, Tuyết Vũ vào, khí thế mạnh mẽ khiến tất cả mọi người đứng tại chỗ kinh hãi. Nhất là bọn Long. Bọn họ đều là người của xã hội đen, sao có thể biết tứ đại hộ pháp của Bạch thiếu gia Cựu Quốc An chứ. Nếu 5 người này cùng xuất chính là chuyện trăm năm khó gặp. Nếu có hành động chống khủng bố đặc biệt quan trọng bọn họ cùng xuất .

      Cho nên trong nháy mắt đó, mọi người đều kinh hãi.

      Bọn họ nào biết rằng kể từ lúc Bạch Thắng nhận được điện thoại Mộc Tây gọi đến kêu bảo vệ bà xã rất sốt ruột, liền vội vàng chạy tới. Còn mấy người khác đều là tới xem náo nhiệt.
      Last edited by a moderator: 14/6/15

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      [​IMG]

      [​IMG]
      tú cầuBạch Phụng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :