Editor : tyvybutchi.
Chương 51 (tiếp): Lời tâm tình đẹp nhất.
Bạch Thắng vươn tay, ngón tay dài dịu dàng vuốt nước mắt mặt , dịu dàng : " những lời này là muốn cho em biết, Nghiên Nghiên của phải là có ai quan tâm. Em rất tốt, cho nên em phải có lòng tin với bản thân mình. ở đâu có em ở đó có Về phần muốn giữ em ở bên cạnh đây đúng là ý nghĩ trong lòng , còn em muốn nghĩ như thế nào can thiệp, cũng ép em. Cho nên, đừng ôm gánh nặng quá lớn, em hãy nghỉ ngơi cho tốt.”
Đây vẫn là lần đầu tiên nhiều như vậy, và cũng là lần đầu tiên thẳng tâm ý của mình ra trước mặt như vậy.
Trừ Quý Nghiên ra, chắc là còn người nào khác.
Ngay cả người thứ 2 cũng chưa từng có.
Bạch Thắng xoay người chuẩn bị trở vê phòng, Quý Nghiên sững sờ, theo bản năng bắt lấy tay .
“ Đừng !”
Giọng êm ái mang theo chút vội vàng vang lên.
Bạch Thắng dừng bước chân lại.
Quý Nghiên tiến lên, rốt cuộc lấy dũng khí, vươn tay, từ phía sau ôm lấy lưng .
“...........” Cả người Bạch Thắng cứng đờ.
Quý Nghiên do dự chút, : “ Bạch Thắng, cám ơn . Hình như em cám ơn rất nhiêu lần rồi nhỉ, trừ hai chữ này ra, em là tìm được từ nào khác để diễn tả cảm giác trong lòng mình. Từ lần đầu tiên xuất tới giờ, giúp em rất nhiều. Nhất là mỗi lần lúc em khổ sở, chỉ cần cùng , chuyện vài ba câu tâm trạng em ổn định lại. Ở bên , em thường xuyên quên những chuyện vui kia, cho nên em cũng luôn ích kỷ muốn thời gian gặp mặt lâu chút, nghĩ rằng như vậy có phải mình vui vẻ nhiều hơn chút hay ?”
“ Nhưng đồng thời em lại rất lo lắng, nếu như sinh ra lê thuộc vào , quen thuộc lòng tốt của , nhưng rồi lại có ngày em thể rời khỏi , vậy đến lúc đó em phải làm thế nào đây? Em dám nghĩ tới, cho nên bản năng lựa chọn trốn tránh, thay vì chờ sa chân vào vũng bùn để rồi sau đó lại bị thương còn bằng nhân lúc còn chưa lún sâu liền bóp chết phần động lòng này từ trong trứng nước, ít nhất như vậy làm chô em dễ chịu hơn rất nhiều, cũng càng dễ dàng chấp nhận hơn. Nhưng em nghĩ như vậy là rất ích kỳ đúng ! Hôm qua Mộc Tây với em, nếu thích phải tóm chặt lấy, nếu rất nhanh bị người khác cướp , bởi vì có ai có nghĩa vụ phải đứng nguyên tại chỗ chờ đợi ai cả. ấy rất đúng, nhưng em vẫn là giãy giụa. Cho tới hôm nay nhìn thấy và em ở bên nhau em thừa nhận em rất thất vọng, rất khổ sơ. Rồi lại nhịn được suy nghĩ, nếu như chúng ta bên nhau như thế nào? còn có tẻ thay lòng hay ? có gì là nếm thử cả, chỉ có thể dựa vào tưởng tượng để suy đoán, nhưng ra đó là loại tiếc nuối. Sau khi biết cũng thế, mặc dù thở phào nhõm, nhưng vẫn nghĩ ngộ nhỡ ngày đó trở thành sao? Lúc em còn nhát gan núp ở trong vỏ của mình chừng gặp được người khác tốt hơn em, sau đó lựa chọn ấy, đến lúc đó nhìn thấy hình ảnh kia em lại nên tự xử lý như thế nào? Đến lúc đó dù có hối hận thế nào cũng thẻ quay lại được nữa, nếu vậy còn bằng dũng cảm lần cuối cùng, cũng ai biết tương lai xảy ra cái gì, em cũng biết chúng ta có tới bước kia hay , chỉ duy nhất có thể xác định chính là dù kết quả ra sao cũng tốt hơn là em cứ tiếp tục sợ đầu sợ đuôi như vậy. Bởi vì em tin tưởng, dù cho cuối cùng em chỉ có thể nhớ lại kí ức về cuộc sống từng có mà để lại cho em đó nhất định cũng là đoạn kí ức tốt đẹp mà ngọt ngào.”
Bạch Thắng phải Mạnh Thiếu Tuyền, đợi sau khi chia tay mà quay đầu lại mà trét vết nhơ lên quá khức của bọn họ, khiến cho Quý Nghiên nghĩ lại mà kinh.
Quý Nghiên cũng biết tại sao, khi Bạch Thắng xuất ở nhà họ Quý rất muốn với những lời này rồi. Nhưng vẫn ráng nhịn cho đến khi mở miệng lòng mình với , đến lúc này Quý Nghiên tuỳ theo tình cảm mà tiến triển.
vẫn hi vọng có được tình , mà trong đó phải xếp hạng hai, mà là duy nhất.
Nhưng thực tế lại lần lượt làm cho thất vọng, trải qua chuyện những người bạn thân của kia, trải qua chuyện của Lữ Mỹ và Mạnh Thiếu Tuyền cho là đời này bao giờ ôm lấy kỳ vọng gì về chữ “ ” này nữa, cũng cho là những lời này vĩnh viễn chỉ có thể trở thành khát vọng sâu sắc nhất trong lòng , chỉ có thể trở thành lý tưởng.
Nhưng bởi vì Bạch Thắng, mà lần đầu có cảm giác được người khác quý trọng.
người nào có thể trải nghiệm, đây đối với Quý Nghiên mà là ý nghĩa trọng đại cỡ nào, làm trong lòng của cảm động đến cỡ nào.
Bây giờ, rốt cuộc cũng có thể ra.
“ Bạch Thắng, em thích .”
Last edited by a moderator: 12/5/15