1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bạch Quỷ Nương Tử - Bạch Tiên

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 36

      Nghe Hàn Thiên Phong đuổi khách, Lam Thanh Nhi hoảnh hốt. Từ trước tới giờ cho dù vương gia thích nữ nhân khác lại gần mình nhưng cũng đối xử như vậy với nàng ta. Vậy mà bây giờ, vì nữ nhân vương gia lại...

      Thấy vẻ mặt kìm nén đến muốn ngất của nàng ta, Bạch Tuyết Linh bỗng nảy ra ý tưởng xấu. Nàng nên thư giãn chút, như vậy mới mau già.

      - Tiểu Phong, xem ra phủ của ngươi lỏng lẻo quá đấy, ngay cả nữ nhân khác cũng có thể tùy tiện ra vào xem mình là chủ nơi này nha. - Nàng trào phúng nhìn .

      - Vương gia, phải như vậy, là nàng ta... - Tiểu Mai tức giận .

      - Câm miệng. Người đâu vả miệng cho ta. - quát.

      Nghe lệnh, ám vệ liền xuất vả miệng tiểu Mai. Hừ, ngay trong nhà mà dám làm càn, làm bị nương tử hiểu lầm. Xem ra trước đây quá nhân nhượng rồi.

      - Vương gia... - Lam Thanh Nhi lên tiếng.

      - Lam tiểu thư, ta cần biết tiểu thư có ý gì, nhưng ai khiến nương tử hiểu lầm ta đừng mong yên ổn. Người đâu, tiễn Lam tiểu thư về phủ, từ nay về sau trong vương phủ cho phép của ta, được phép cho bất cứ nữ nhân nào bước vào kể cả hoàng hậu. Ai tuân lệnh, lập tức giết.

      - Nhưng vương gia, là do nàng ta gây trước. - Lam Thanh Nhi ủy khuất .

      - Hừ, cho dù nàng có lệch trời cũng ta cũng theo nàng. các người cho rằng mình là ai mà có quyền lên tiếng.

      Tức thị vệ trong phủ xuất mời Lam Thanh Nhi và tiểu Mai ra khỏi phủ. Ném ánh mắt cam lòng và sắc lạnh về phía Bạch Tuyết Linh, đáp lại là nụ cười trào phúng và ánh mắt giễu cợt của của nàng khiến Lam Thanh Nhi tức muốn thổ huyết.

      Muốn đấu với ta, xin lỗi, ngươi còn non lắm. Mà nàng cũng ngờ lại làm tới như vậy đấy.


      Chris thích bài này.

    2. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 37

      Đuổi khách xong, Hàn Thiên Phong lại quay về vẻ mặt nịnh nọt của .

      - Linh nhi, nàng đừng tức giận nha, là ta chú ý tới quản lý trong phủ nên mới vậy, nàng đừng giận ta nha. Ta thề, tuyệt đối có lần sau đâu.

      Bạch Tuyết Linh liếc cái, xem thường nhìn . " là đồ đệ của tiểu Song Song hả trời?". Để tránh nàng còn ở đây để mà tự làm mình bực mình tốt nhất Bạch Tuyết Linh nàng nên rời khỏi đây thôi.

      Đứng dậy, lướt qua người , ừm, nàng nên đâu đây, về Bạch Quỷ cốc cũng được nhưng lâu lâu mới ra ngoài, có lẽ nên du ngoạn thời gian. Tiện thể xem bọn thần tộc định làm gì luôn, ừm, quyết định vậy .

      Nhìn nàng rời , lắc đầu chán nản, làm cách nào để nàng chú ý đây. Nhìn bóng lưng dần biến mất của nàng, cảm thấy nàng như ảo ảnh vậy, có thể biến mất bất cứ lúc nào. , để điều đó xảy ra, có biến mất cũng theo nàng.

      Tối đến, nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ, Bạch Tuyết Linh suy nghĩ, nàng có nên viết thư để lại cho nhỉ? À, còn phải báo cho tên sư huynh kia chỗ nàng tới nữa nhỉ, vẫn là viết thư để lại cho tên kia nhờ với sư huynh hơn.

      Nghĩ là làm, nàng nhanh chóng viết bức thư rồi rời . Như cơn gió thoảng qua, trong phòng còn người thiếu nữ nữa.

      Cưỡi bạch hạc, nàng thảnh thơi ngắm cảnh xung quanh lúc về đêm. Đúng là tối đen như mực, ở đại lúc này là đèn điện sáng rực rồi. Haiz, thở dài hơi, khoảng gần tháng nữa có đại hội tiên tiếc gì đó ở Thanh Phong sơn, đến đó tham quan xem sao, dù gì cũng lâu lắm rồi nàng tới đó.

      Sáng hôm sau, trong Hàn vương phủ xảy ra chuyện kinh khủng nhất từ trước tới nay. Hàn vương nổi giận phá gần hết vương phủ. Lý do khỏi cũng biết, cầm tay bức thư nàng viết.

      Được lắm, nàng giỏi lắm, Linh nhi. Dám bỏ tiếng nào, xem ra vi phu dùng biện pháp mạnh là được. Thanh Phong sơn, hừ, nàng ở đó mà chờ ta tới .


      Chris thích bài này.

    3. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 38

      Thanh Phong sơn, mọi người các tấp nập chuẩn bị cho cái đại hội gì đó mà nàng chẳng biết. Nhìn họ bận như vậy chắc chẳng có thời gian để chú ý đến nàng đâu, cho nên nàng đường bay thẳng đến nơi ở của trưởng môn.

      Nơi ở của trưởng môn Thanh Phong sơn là ngôi nhà đỉnh núi Thanh Phong, nơi này ngoài những người đứng đầu có thể tới ai được phép đặt chân vào.

      Ra lệnh cho bạch hạc dừng trước cửa nhà, hình như có ai phải. Mở cửa bước vào trong, đầu nàng xuất mấy vạch đen.

      Cái cảnh này...sao quen vậy? bàn, dưới sàn la liệt đầy những cuốn sổ con, trong đống sổ con dưới sàn, nàng thấy có cái vạt áo lòi ra...

      Khóe miệng giật giật, nàng tiến lại gần, dùng chân đá mấy cuốn sổ con đó ra, người nằm dưới cũng xuất . nam nhân tuấn tú nằm gục dưới đất, vẻ mặt vặn vẹo khổ thể tả, tay vẫn cầm cuốn sổ con.

      Chậc, cái này có nên gọi là tai nạn lao động ? Đá đá tên nam nhân nằm đó, giọng nàng có chút thông cảm gọi.

      - Này, này, tiểu Song Song, tỉnh dậy coi.

      Tên nam nhân nào đó mặt càng nhăn, miệng lầm bầm:

      - Khốn khiếp, để lão tử ngủ.

      Khóe miệng nàng giật giật, cái tên này..."Bốp" nàng cước đá thẳng vào bụng .

      - Ngươi ngủ chết luôn .

      "Khụ khụ...tên chết tiệt nào...dám..." ôm bụng, khó khăn mở miệng.

      - Dám thế nào, còn tỉnh, muốn ta cho thêm cước ? - Nàng lạnh nhạt .

      Nghe thanh phát ra Long Vô Song rùng mình, nghe lầm , nghe lầm. Đúng, nghe lầm, đây là ngủ mơ thôi ngủ mơ thôi...

      - Còn dậy. - Nàng đẩy mấy cuốn sổ ghế xuống, nhàn nhã ngồi đó nhìn .

      Nghe vậy, lập tức tỉnh hẳn, đứng bật dậy nhìn thiếu nữ trước mặt.

      - Ha ha...ha, vinh hạnh vinh hạnh, ngờ ngài lại tới đây, Vô Song thất lễ rồi. - cố giữ bình tĩnh .

      Má ơi, ôn thần tới, à , quỷ tới, yên lành lão tổ tông này tới đây làm gì? phải ở với tiểu Phong sao, chẳng lẽ...

      Mồ hôi rơi như mưa, chắc phải đâu, nghe tiểu Phong rất biết nịnh nọt nàng ta mà, đâu thể có chuyện đó nhỉ? Đúng, đúng là do nghĩ nhiều thôi.

      Nhìn biểu phong phú của , Bạch Tuyết Linh xem thường nhìn , đừng tưởng nàng biết nghĩ cái gì chứ.

      - Ta ở đây thời gian.

      - Vâng...vâng...Cái gì? Ngài...ngài ở đây...

      - Sao vậy? Ngươi có ý kiến? - Nàng nheo mắt nhìn , thử ý kiến xem...

      - ..., ta bảo đệ tử sắp xếp chỗ ở cho ngài ngay.

      khóc ra nước mắt, tiểu Phong...mau đến rước nàng ta về ...

      Lúc này, Hàn Thiên Phong lửa giận ngùn ngụt bay về Thanh Phong sơn.

      - Linh nhi, nàng chờ đó cho ta.

      Chris thích bài này.

    4. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 39

      Long Vô Song sắp xếp chỗ ở cho nàng ngay trong Hàn Thiên các, gần chỗ của . dạo xung quanh nơi nàng ở, "ừm, tệ, yên tĩnh, thoải mái".

      Xung quanh Hàn Thiên các trồng đa số là trúc, phía giữa sân có cái hồ sen, giữa hồ sen có cái đình dùng để nghỉ ngơi, ngắm cảnh.

      Ừm, các xem càng hài lòng, đơn giản mà thanh cảnh, nơi đây cũng có người khác. Hình như ai được phép vào đây phải, nếu vậy sao tên kia lại cho nàng vào đây ở.

      Nghĩ nghĩ lại chắc chắn có vấn đề. Mà kệ , dù sao tới lúc đó thu thập vẫn kịp.

      Trong khi nàng nhàn nhã thưởng thức nơi ở mới, tại nơi ở của các đệ tử rất náo nhiệt.

      - Nè, biết gì chưa, có nương mới tới, trưởng môn sư bá cho nàng ta vào ở Hàn Thiên các đấy. - nam nhân .

      Người này vừa xong, cả đám đệ tử từ nam tới nữ đều nháo nhào cả lên.

      - Cái gì, ngươi xạo, chỗ đó của sư huynh ngươi tưởng ai cũng vào được chắc.

      - Phải đó, nàng ta là ai chứ mà dám ở đó. Ai chẳng biết sư huynh chỉ thích ở mình, ngay cả Lạc Hoa sư tỷ còn được phép vào nữa huống chi là người khác.

      - Hừ, cái tên nhà ngươi nghe kỹ đừng lung tung, cẩn thận chúng ta xử ngươi.

      - cần nhiều nữa, xử trước rồi tiếp, cho chừa cái tật lung tung .

      Thế là tình cảnh diễn ra rất náo nhiệt, đám người hội đồng người, chỉ oan cho tên bị hội đồng, mà chẳng ai tin.

      Gần đó có thiếu nữ mi thanh mục tú, nhìn qua đủ biết là tuyệt sắc giai nhân nhàn nhã uống trà.

      - Lạc Hoa, tỷ thấy sao? - Thiếu nữ đứng bên cạnh hỏi.

      - Chỉ là tin đồn, quan tâm làm gì? - Giọng dịu dàng vang lên.

      Nhưng ai biết trong lòng nàng ta nổi sóng. "Chết tiệt, nếu đó là chắc chắn nàng để yên".

      Chương 40

      Đối với cảnh ở ngoài ồn ào náo nhiệt đến sứt đầu mẻ trán, trong Hàn Thiên các, Bạch Tuyết Linh nằm dài chiếc ghế quý phi vừa được nàng sai Long Vô Song mang ra ngoài.

      Haiz, ngáp dài hơi, ngắm cảnh trước mắt, là nhàn nhã đến buồn ngủ. biết sư huynh gặp được sư phụ chưa nhỉ?

      Còn mấy tên thần tộc nữa, haiz, đúng là hết việc. cần biết có phải nhắm vào nàng mà tới hay , Bạch Tuyết Linh nàng chỉ biết, người phạm ta, ta phạm người, người nếu phạm ta thà diệt lưu.

      Thần tộc, đừng khiến ta và các ngươi đồng quy vu tận. Haiz, mà khó có khi được dịp yên tĩnh, nghĩ nữa, ngủ giấc .

      ******

      Trong khi đó, Hàn Thiên Phong bị sư thúc của chặn giữa đường.

      - Tiểu Phong, đâu vội vậy ? - Nam nhân có gương mặt tuấn tú, tuy thuộc dạng nghiệt nhưng lại khiến cho người khác cảm thấy thoải mái, bất ngờ cưỡi mây xuất chặn đường .

      - Sư thúc...

      - Vội gì cũng tính sau, , với ta đến chỗ thái thượng lão quân. Lão già đó thấy ta hiền mà khi dễ ta hoài, con với ta tới đó đòi tiên đan của lão chắc chắn lão dám khi dễ ta.

      Vừa , Quân Hiên liền kéo .

      - Nhưng, sư thúc...

      - nhưng gì hết, tới đó xong con muốn làm gì sư thúc giúp con.

      Phải biết Quân Hiên trong tiên giới có tiếng nối duyên tơ hồng chỉ sau Nguyệt lão. Ai được tác hợp chắc chắn hạnh phúc, nếu như được sư thúc giúp còn gì bằng, tới lúc đó nàng và cùng chỗ.

      - Còn đứng đó làm gì, mau nhanh , mất công lão dấu hết tiên đan bây giờ.

      - Vậy thôi.

      Quân Hiên có chút ngẩn người, phải thằng nhóc này lúc nào cũng bơ sao.

      giúp chẳng qua là để xem tên này còn được hay thôi, chứ suốt ngày im lặng tưởng câm mất. Vậy mà hôm nay mặt trời mọc hướng tây à?

      - thôi sư thúc. - vội .

      - Ừ, ừ thôi.

      *****

      Trong khi đó, Long Vô Song vò đầu bứt tóc.

      - Trời ơi, sao thằng nhóc còn chưa đến nữa. đến sao tống được tổ tông này đây. Tiểu Phong tên tiểu tử nhà ngươi đâu rồi hả?

      là muốn điên mà, nàng ta ở đây mà vừa ý là y như rằng biến nơi đây của thành Bạch Quỷ cốc thứ hai mất.

      Haiz, sắp tới đại hội nữa chứ, có ai đó làm nàng ta phật ý phải là chịu tội à, á á á làm dao để tống nàng ta đây. Tiểu Phong, ngươi mau đến đây , sư phụ cần ngươi.

      Chris thích bài này.

    5. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 41

      Hàn Thiên Phong theo Quân Hiên đến điện của Thái Thượng lão quân liền hối hận. Biết thế thà bỏ mặc sư thúc còn hơn.

      Tại sao? Cái gì mà lên đòi tiên đan có mà bắt làm lao động khổ sai đúng hơn. Thử nhìn xem hai vị kia nhàn nhã uống trà đánh cờ, còn sao?

      Nhìn cây quạt tay và cái lò luyện đan trước măt, muốn khóc. Khốn khiếp, bị lừa, hai lão già kia là cố ý, chắc chắn cố ý.

      Cái lý do khỉ gì chứ, nổi hứng dùng hỏa diễm từ sơn thạch dưới hạ giới luyện đan. Lấy cớ thân già thể cực nhọc quá độ mà điều chỉnh độ lửa, bắt làm thay mà vì để sư thúc giúp mình nên thể từ chối. Trời ạ, muốn tìm nương tử.

      - Quân Hiên, ta vừa nghe những người đó có thể xuất trong đại hội lần này? - Thái Thượng lão quân nghiêm giọng hỏi.

      Nghe vậy, hơi nhíu mày, tay hạ quân cờ, bình tĩnh đáp:

      - Đúng vậy, sư huynh cho người theo dõi họ, cho nên ta mới lên đây nhờ ngài, để phòng hờ trường hợp xấu.

      - Haiz, xem ra ngày này nhất định phải đến. Bạch thượng tiên cũng ở đó sao?

      - Ừm, có lẽ thể tránh.

      - Đợi chỗ hồi sinh đan kia luyện xong ngươi cũng mang .

      - Cám ơn.

      Nghe được hai người chuyện, khỏi nhíu mày. Trong tâm bất giác nổi lên hình ảnh của nàng làm lòng càng lo lắng. linh cảm lần này trở về chắc chắn có việc xảy ra.

      Linh nhi, nàng chắc chắn có việc gì. phải nhanh chóng trở về.

      ****

      Trong lúc đó, Bạch Tuyết Linh nhắm mắt dưỡng thần bỗng từ từ mở mắt, đôi mắt xẹt qua tia lạnh băng.

      - Cuối cùng cũng tới.

      ****

      Bên ngoài Thanh Phong sơn.

      Năm người ba nam hai nữ ngồi lưng con đại bàng khổng lồ, nhìn về phía Thanh Phong sơn.

      Người lần này bọn họ tìm, nhất định phải mang nếu ...giết tha.Chương 42

      Thời gian trôi qua rất nhanh, hôm nay tới ngày tổ chức đại hội Hoa Tiên.

      Đai hội Hoa Tiên được tổ chức nhằm cho các môn phái tu tiên, những người có căn cốt tu tiên trong bất kỳ các môn phái nào hay tất cả bán bán tiên... chung phải người bình thường đều có thể tham gia.

      Đại hội được tổ chức nhằm thi đấu về cầm, kỳ, thư, họa, võ thuật, y, độc thuật. Tất nhiên chỉ đơn giản như vậy mà những hạng mục này khi thi đều phải dùng đến pháp thuật.

      Mỗi hạng mục đều có giải thưởng và danh hiệu riêng, người tham gia có thể đăng ký hay tất cả các hạng mục. Tất nhiên danh hiệu hoa tiên thuộc về người đứng đầu tất cả các hạng mục.

      Quyền lợi khi có giải cũng rất nhiều, đặc biệt là được các tiên nhân nhận làm đệ tử là điều kiện tiên quyết.

      Mà đối với Bạch Tuyết Linh nàng mà cái đại hội này chỉ là thứ vớ vẩn di mấy tên rảnh rỗi bày ra nên nàng chẳng có hứng thú. Nhưng điều làm nàng chú ý là người tới tham dự đợt này.

      Bọn họ mà cũng muốn tham gia cái trò vớ vẩn này sao? Nếu vậy khiến nàng hết chỗ , thần tộc sa sút đến vậy sao?

      Nhưng cũng phải lại, trước khi hồi phục hoàn toàn nàng nên đối đầu với họ hơn. Cho nên tốt nhất cứ đóng đô ở đây là được.

      ***

      Ngoài cửa Thanh Phong sơn, hàng dài người đến tham dự bắt đầu thi vòng loại. Trong đại điện, Long Vô Song cùng các trưởng môn khác quan sát.

      Mỗi tội làm cho lo lắng là tại sao đến gio82 vẫn thấy sư đệ và đồ đệ của đâu. phải hai người này gửi thư là chắc chắn trước đại hội đến sao, sao đến giờ vẫn chưa thấy mặt nữa?

      - Ồ, có vẻ đại hội năm nay nhiều nhân tài đây.

      trong số các trưởng môn . Nhìn vào hình ảnh trong trung .

      Khoảng trước mặt những người này là hình ảnh từ cuộc thi diễn ra. Họ thông qua nhưng hình ảnh này mà tìm những nhân tài trong cuộc thi.

      Cho nên nếu những người đó thắng cũng được cân nhắc như người khác. Có thể đây cũng là giám sát nhất cử nhất động của người khác.

      - Đúng vậy, năm nay có vẻ nhiều nhân tài đây. - người khác phụ họa

      ***


      Nơi diễn ra cuộc thi, mọi người ai nấy đều vừa hưng phấn vừa lo sợ. Tuy chỉ có năm người là nhàn nhạt nhìn tất cả.

      - Sư huynh, ngươi xem mấy người bọn họ, là giống mấy con khỉ. - Thiếu nữ áo lam vui vẻ

      - Tiểu Liên, được bừa.

      Thiếu niên mặc tử y nghiêm mặt với thiếu nữ.

      Nhìn qua năm người này đúng là tuấn nam mỹ nữ. Tử y nam tử được gọi là sư huynh kia tên Khương Họa Thần nhìn tuấn nghiêm nghị, bên cạnh là thanh y nam tử tên Khải Thiên luốn mang theo nụ cười dịu dàng bên môi, kế đó là bạch y nam tử tên Lăng Hải Vân trầm mặc ít .

      Thiếu nữ lam y tên Hoàng Tâm Liên là sư muội tuổi nhất trong số năm người, bên cạnh là thiếu nữ hồng y nhìn qua dịu dàng như nước.

      chung tổ hợp năm người này làm cho người khác cũng phải ngước nhìn. Nam tuấn tiêu soái, nữ dịu dàng đáng . Nhưng ai biết bọn họ như thế nào lợi hại, như thế nào tàn nhẫn.

      Chương 42

      Thời gian trôi qua rất nhanh, hôm nay tới ngày tổ chức đại hội Hoa Tiên.

      Đai hội Hoa Tiên được tổ chức nhằm cho các môn phái tu tiên, những người có căn cốt tu tiên trong bất kỳ các môn phái nào hay tất cả bán bán tiên... chung phải người bình thường đều có thể tham gia.

      Đại hội được tổ chức nhằm thi đấu về cầm, kỳ, thư, họa, võ thuật, y, độc thuật. Tất nhiên chỉ đơn giản như vậy mà những hạng mục này khi thi đều phải dùng đến pháp thuật.

      Mỗi hạng mục đều có giải thưởng và danh hiệu riêng, người tham gia có thể đăng ký hay tất cả các hạng mục. Tất nhiên danh hiệu hoa tiên thuộc về người đứng đầu tất cả các hạng mục.

      Quyền lợi khi có giải cũng rất nhiều, đặc biệt là được các tiên nhân nhận làm đệ tử là điều kiện tiên quyết.

      Mà đối với Bạch Tuyết Linh nàng mà cái đại hội này chỉ là thứ vớ vẩn di mấy tên rảnh rỗi bày ra nên nàng chẳng có hứng thú. Nhưng điều làm nàng chú ý là người tới tham dự đợt này.

      Bọn họ mà cũng muốn tham gia cái trò vớ vẩn này sao? Nếu vậy khiến nàng hết chỗ , thần tộc sa sút đến vậy sao?

      Nhưng cũng phải lại, trước khi hồi phục hoàn toàn nàng nên đối đầu với họ hơn. Cho nên tốt nhất cứ đóng đô ở đây là được.

      ***

      Ngoài cửa Thanh Phong sơn, hàng dài người đến tham dự bắt đầu thi vòng loại. Trong đại điện, Long Vô Song cùng các trưởng môn khác quan sát.

      Mỗi tội làm cho lo lắng là tại sao đến gio82 vẫn thấy sư đệ và đồ đệ của đâu. phải hai người này gửi thư là chắc chắn trước đại hội đến sao, sao đến giờ vẫn chưa thấy mặt nữa?

      - Ồ, có vẻ đại hội năm nay nhiều nhân tài đây.

      trong số các trưởng môn . Nhìn vào hình ảnh trong trung .

      Khoảng trước mặt những người này là hình ảnh từ cuộc thi diễn ra. Họ thông qua nhưng hình ảnh này mà tìm những nhân tài trong cuộc thi.

      Cho nên nếu những người đó thắng cũng được cân nhắc như người khác. Có thể đây cũng là giám sát nhất cử nhất động của người khác.

      - Đúng vậy, năm nay có vẻ nhiều nhân tài đây. - người khác phụ họa

      ***


      Nơi diễn ra cuộc thi, mọi người ai nấy đều vừa hưng phấn vừa lo sợ. Tuy chỉ có năm người là nhàn nhạt nhìn tất cả.

      - Sư huynh, ngươi xem mấy người bọn họ, là giống mấy con khỉ. - Thiếu nữ áo lam vui vẻ

      - Tiểu Liên, được bừa.

      Thiếu niên mặc tử y nghiêm mặt với thiếu nữ.

      Nhìn qua năm người này đúng là tuấn nam mỹ nữ. Tử y nam tử được gọi là sư huynh kia tên Khương Họa Thần nhìn tuấn nghiêm nghị, bên cạnh là thanh y nam tử tên Khải Thiên luốn mang theo nụ cười dịu dàng bên môi, kế đó là bạch y nam tử tên Lăng Hải Vân trầm mặc ít .

      Thiếu nữ lam y tên Hoàng Tâm Liên là sư muội tuổi nhất trong số năm người, bên cạnh là thiếu nữ hồng y nhìn qua dịu dàng như nước.

      chung tổ hợp năm người này làm cho người khác cũng phải ngước nhìn. Nam tuấn tiêu soái, nữ dịu dàng đáng . Nhưng ai biết bọn họ như thế nào lợi hại, như thế nào tàn nhẫn.

      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :