1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bạch Quỷ Nương Tử - Bạch Tiên

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 23

      Từ hôm Lý công công ấm ức ra về cho tới nay hơn nửa tháng mà thấy hoàng thượng gì, phải chăng quên luôn rồi.

      Mà hơn nửa tháng này phải rằng cuộc sống của Bạch Tuyết Linh khá an nhàn, ngoài ăn với ngủ để bản thân có sức để tự phá bỏ phong ấn ra là nghe Hàn Thiên Phong lải nhải suốt ngày.

      - Linh nhi à, chúng ta thành thân hơn nửa tháng rồi nàng đừng gọi ta là 'này' nữa có được .

      - Vậy gọi ngươi là gì ?

      nàng quên tên luôn rồi.

      - Gọi tên ta.

      - Tên ngươi ?

      Nàng nhíu mày, nàng có nhớ tên đâu mà gọi.

      - Ngươi tên gì?

      - Ách, Hàn Thiên Phong. Nàng gọi ta Phong là được.

      Đau khổ, cực kì đau khổ, nương tử thế nhưng quên tên . Còn gì bi thương hơn khi bị người mình quên mất chứ, đúng, biết nàng từ lúc nào nên chắc chắn phải khiến nàng bỏ .

      Nhưng mà chỉ mới đây mà nương tử quên tên rồi, chứng tỏ trong lòng nàng , đáng thương.

      Thấy nhìn nàng đáng thương như con dâu bị nhà chồng ghẻ lạnh, nàng bèn liếc cái. phải chỉ là cái tên thôi sao, Bạch Tuyết Linh nàng đây 50 năm bị người khác quên tên mà chỉ gọi nàng bằng biệt danh do bọn họ đặt đây.

      - Tiểu Phong.

      Nàng nhàn nhạt gọi.

      Híc, muốn nàng gọi 'Phong' cơ, nhưng thôi, dù sao nàng gọi tên là được rồi.

      Ngoài những màn đối thoại lâu lâu dở hơi của , nàng còn biết được số điều khá thú vị về nơi này nha, đặc biệt là việc tu tiên, khác hoàn toàn với những gì nàng biết trước kia.

      Tại đây, con người tu tiên khá khó khăn, ban đầu tu luyện huyền khí phát ra có màu đỏ, sau đó dần chuyển sang màu khác nghĩa là người đó lên cấp. Theo màu của huyền khí biết người đó ở cấp nào. Bao gồm đỏ, cam, vàng, lục, lam, chàm, tím khi người đạt được huyền khí màu tím người đó là bán tiên, nhưng để lên cấp như vậy lại là diều cực kì khó khăn. Trong tứ quốc cùng lắm chỉ có năm người là bán tiên, tất nhiên tính Hàn Thiên Phong trong đó, mà đột phá thành tiên càng khó hơn, phài ở đây chỉ có thành tiên nhân mặc dù nơi đây chỉ có nàng biết.

      Khi đột phá thành tiên có huyền khí màu trắng xen kẽ màu vàng kim, thượng tiên là màu trắng và đại thượng tiên có màu gì cả. Khi trở thành thượng tiên, bản thân có thể che đấu được huyền khí của mình mà bị ai nhìn ra trừ những người có cấp bậc cao hơn. Nhưng để đột phá ba cấp tiên nhân này lại là việc còn khó hơn hái sao trời, nên tồng cộng bây giờ tiên nhân chỉ có 200 người, thượng tiên 16 người và đại thượng tiên hay còn gọi là đại tiên càng hiếm chỉ có 4 người.
      Chris thích bài này.

    2. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 24

      Tất nhiên có số trường hợp có thể che dấu bản thân khi chưa phải là thượng tiên, trong đó Hàn Thiên Phong là ví dụ. Sư phụ Long Vô Song giúp và kết quả là ngoài võ công cao cường, người ngoài biết còn là tiên nhân.

      Mà điều đó quan trọng, quan trọng là nghe trong vương phủ lạnh lùng, quyết đoán, ít , vô tâm vô tình mà những gì nàng thấy là chuyện gì đây. Bạch Tuyết Linh nàng muốn yên tĩnh, yên tĩnh cực kì yên tĩnh ,mà tên kia suốt ngày theo nàng lải nhải, nhức đầu.

      - Linh nhi, nàng là tiên nữ đúng ?

      đột nhiên hỏi.

      - Ngươi muốn gì ?

      - Ta cảm nhận được huyền khí từ người nàng nha, có phải hay nàng là thượng tiên ?

      50 năm trước đúng vậy, nhưng khoảng 48 năm trước phải. Nếu nàng nhớ nhầm là như vậy.

      Thấy nàng im lặng, tưởng nàng muốn , nên bảo.

      - Nàng muốn thôi vậy, ta chờ đến khi nào Linh nhi muốn cho ta biết.

      Hàn Thiên Phong mỉm cười ôn nhu nhìn nàng. Thấy thế nàng định cũng nuốt trở về, để hôm khác đả kích vậy.

      - Linh nhi, nàng có biết người được gọi là 'Bạch Quỷ' ?

      đột nhiên hỏi.

      - Sao ngươi lại hỏi vậy ?

      - Ta biết ba người, là đại thượng tiên Mạc Ngân Long, hai là ngọc đế Hoàng Kỳ Ngọc và vị thứ ba là sư phụ ta Long Vô Song, còn về 'Bạch Quỷ' khá bí .

      - Ngươi biết gì về 'Bạch Quỷ'?

      - Nghe sư phụ nàng là cốc chủ Bạch Quỷ cốc cũng là sư muội của ngọc đế, 50 năm trước nàng phá thiên đình nên bị mọi người gọi là 'Bạch Quỷ', nhưng cái tên đó thực lưu truyền vào 30 năm trước đây.

      - 30 năm trước, nhân cơ hội thiên giới chưa sửa chữa xong những gì nàng gây ra, ma giới lợi dụng thời cơ tấn công. Ngay khi thiên giới sắp thua, Bạch Quỷ xuất và đánh tan bọn chúng. Nhưng nguyên nhân khiến cái tên 'Bạch Quỷ' được lưu truyền đó là do năm đó, khi ma đế nhìn thấy nàng ra tay đánh bọn chúng bị sắc đẹp của nàng mê hoặc. Ngỏ ý muốn nàng làm thiếp của nếu phá hủy thiên giới, nghe những lời ma đế muốn nàng làm thiếp còn đe dọa nàng nên nàng tức giận.

      - Kết quả là nàng hạ độc toàn bộ ma giới khiến nam nhân ma giới trong trăm năm thể chạm vào nữ nhân, còn riêng ma đế là 500 năm. những thế những người tấn công thiên giới cả nam lẫn nữ kể cả ma đế đều bị nàng lột sạch y phục, tháng treo họ ở thiên giới, tháng treo ở ma giới. Từ đó, hai giới đều gọi nàng là Bạch Quỷ.

      - Ngươi biết tên của nàng ?

      - , ta chỉ biết nàng gọi là 'Bạch Quỷ' thôi.
      Chris thích bài này.

    3. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 25

      - Ta biết Bạch Quỷ nhưng có nghĩa là ta phải cho ngươi biết.

      Nàng nhớ là nàng đâu có gì thần bí đâu, chẳng qua là suốt ngày ngồi phơi ở trong cốc thôi mà. Với lại nghe chuyện 30 năm trước đây nàng thấy hình như thiếu cái gì đó.

      À, nhớ rồi, Bạch Tuyết Linh đâu chỉ hạ độc, lột đồ, cột bọn chúng lại rồi treo lơ lửng giữa thiên giới và ma giới. Nàng còn ngày ngày hạ thuốc khiến ngứa mà thể gãi, rồi khiến nổi nốt đỏ khắp người vừa ngứa vừa rát. Sau đó lại hạ thuốc khiến tên ma đế đó chảy nước mũi suốt, nếu khiến ngừng khóc hoặc cười, hay là khiến sảng, lâu lâu cho trở về tuổi thơ với thần trí của đứa trẻ...

      chung trong suốt hai tháng đó nàng phải công nhận ma đế là đối tượng cực kì thích hợp để thử thuốc của nàng. Chính vì thế mà bây giờ ở ma giới hai chữ " Bạch Quỷ" được xem là cấm kị. Vì mỗi lần nhắc đến cái tên này ma đế và những người ở ma giới rét mà run, là bóng ma trong lòng họ. Đáng thương thay ma đế có khi còn chui vào nơi nào đó tìm chỗ trốn, nên có thể ' Bạch Quỷ ' đúng là con quỷ.

      Thấy nàng thả hồn theo nơi khác, Hàn Thiên Phong chỉ biết thở dài, tới khi nào mới ôm được mỹ nhân đây.

      - Vương gia, vương phi trong cung có người tới.

      Lâm quản gia đến bẩm báo, vẻ mặt có chút vặn vẹo khó .

      Nghe Lâm quản gia nàng cũng thu hồi suy nghĩ, nhìn vẻ mặt chắc là tên ngựa đực kia muốn trả thù.

      - Là ai tới?

      - Là Lý công công cùng với các vị tiểu thư.

      Hàn Thiên Phong hỏi, cũng đoán được phần nào, xem ra lão hồ ly trong cung chịu nổi rồi.

      - Coi bộ phụ hoàng ngựa đực của ngươi bắt ngươi nạp thiếp.

      Nàng trào phúng , nhưng biết từ đâu bỗng cảm thấy tức giận.

      - Linh nhi, tin ta, ta chỉ có mình nàng thôi, cho dù có là lệnh của lão hồ ly kia ta cũng quan tâm.

      - Vậy giải quyết cho tốt, nếu ngay cả ngươi cùng đừng yên thân.

      - Ta biết, ta lập tức giải quýêt, Linh nhi cần tức giận.

      Tuy nàng có tức giận chút nhưng có để lộ ra ngoài sao, mặt nào của thấy nàng tức giận vậy. Mà hình như quan hệ của với con ngựa kia tốt phải, ngay cả nàng chửi phụ thân cũng chẳng gì. Có thể thấy cũng chẳng muốn có tên đó làm phụ thân.
      Chris thích bài này.

    4. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 26

      Hàn Thiên Phong chưa đến đại sảnh nghe thấy mùi son phấn nồng nặc làm chán ghét.

      Bước vào đại sảnh, trong đó đứng hơn mười vị tiểu thư khuê các con của các quan lại trong triều. Thấy Hàn Thiên Phong, chúng tiểu thư đồng loạt hành lễ, ánh mắt nhìn đầy ái mộ và si mê làm càng thêm chán ghét các nàng.

      - Đây là có chuyện gì?

      liếc cũng thèm liếc họ cái mà hướng về Lý công công đứng bên lạnh giọng hỏi.

      - Thưa vương gia, hoàng thượng thấy trong vương phủ chỉ có mình vương phi được , nên hoàng thượng tự mình chọn lựa những tiểu thư này để vương gia nạp làm thiếp.

      - Khốn khiếp, việc của ta khi nào đến phiên lão già đó xen vào, còn mau cút.

      Nghe lạnh giọng , Lý công công run run đáp lời.

      - thể, thưa vương gia đây cũng là ý của quốc sư.

      - Quốc sư?

      Quốc sư Thiên Nguyệt quốc Dật Phong là đệ tử trân truyền của thượng tiên Nam Cung Sơn là người luôn truyền ý chỉ của ngọc đế hay còn gọi là ý trời.

      - Vâng thưa vương gia, ngài xem.

      Lý công công đưa cho Hàn Thiên Phong xem tín vật của Dật Thiên, là miếng ngọc bội hình hoa sen màu tím, đó có khắc hai chữ Dật Phong, đúng là tín vật của quốc sư để đại diện cho .

      - gì?

      - Khởi bẩm vương gia, quốc sư , ý chỉ của trời là ngài phải nạp thiếp, nếu ách có hậu hoạn. Đặc biệt đó là vương phi, vương phi có thể chết.

      - Cái gì?

      - Vương gia, những gì nô tài đều là nên vương gia chắc chắn phải nạp thiếp.

      Lý công công mồ hôi chảy ròng ròng cố bình tĩnh .

      tin, nàng chết sao. chắc chắn để điều đó xảy ra. Có ai biết vừa nghe nàng chết tim như bị xé toạc đau đớn. nhất định để ai cướp nàng khỏi , nhưng cũng muốn phản bội nàng, vì nàng nhất định hận .

      Thấy do dự, Lý công công tiếp.

      - Vương gia, đây là ý trời, chúng ta thể nghe theo, nô tài tin vương phi hiểu.

      Hàn Thiên Phong muốn tin, nhưng những gì Dật Phong đều là . Ngay cả sư phụ cũng phải công nhận điều này, có thể tin sao?

      - Lâm thúc, lo chỗ ở cho bọn họ, cho phép làm phiền vương phi.

      phản bội nàng, sợ vạn nhất chỉ sợ vạn nhất, nên quyết định giữ các nàng nếu xảy ra việc gì, họ là kẻ thế mạng cho nàng.

      Hàn Thiên Phong biết, quyết định này chỉ khiến cho , mà còn khiến cả Thiên Nguyệt quốc và thiên giới chịu nỗi kinh hoàng chưa từng có.

      Trong lúc đó, tại Thanh Phong uyển, nha hoàn Nhã Lan kể mọi việc cho Bạch Tuyết Linh nghe. Nghe xong nàng chỉ mỉm cười rồi bảo Nhã Lan lui xuống. Nha hoàn Nhã Lan này do Hàn Thiên Phong đưa cho nàng, nha đầu này 14 tuổi, khuôn mặt thanh tú, tính tình hiền lành, thà rất hợp ý nàng, nên nàng cũng trách nha đầu này mỗi khi bên tai nàng lải nhải.

      Nhìn thái độ như sắp khóc kia của nàng lúc nàng kể lại mọi chuyện xảy ra ở đại sảnh cho Bạch Tuyết Linh nghe, biết nàng là người thế nào.

      Đến khi trong phòng chỉ còn lại mình nàng, Bạch Tuyết Linh bỗng mỉm cười, nụ cười điên đảo chúng sinh. Nhưng chỉ có những ai từng thấy nàng nổi giận biết, đây là điềm báo nàng thực tức giận và đại họa sắp đến.

      Ý trời, nực cười, tên sư huynh não tàn kia của nàng là muốn tìm ngược đây mà, cả tên ngựa đực kia nữa, nàng đây đáp lễ có lỗi với hai tên kia và bản thân quá. Còn tên tiểu tử kia cũng cần dậy dỗ lại. Hừ, dám đùa giỡn ta, đúng là thiên đàng có lối ngươi , địa ngục cửa ngươi cứ xông vào.
      Last edited: 4/5/16
      Chris thích bài này.

    5. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 27

      - Vô Ảnh.

      Bạch Tuyết Linh giọng gọi. Bỗng bóng đen dần xuất trước mắt nàng.

      Như tên gọi, Vô Ảnh là chiếc bóng có hình thù nhất định vì được tạo nên từ vô số oán niệm của người chết mà nàng tình cờ thu phục được.

      Tuy hình dạng, nhưng Vô Ảnh vẫn toát lên kính sợ đối với nàng. Cung kính chờ nàng hạ lệnh.

      - Trước đem tên hoàng đế và mấy tên có liên quan đến việc nạp thiếp trong phủ toàn bộ lột sạch y phục đem treo trước cửa thành, ba ngày sau đổi nơi khác. Nhớ kĩ, viết tên và chức vụ lên người bọn họ, nam ghi thêm 'ta là ngựa giống', nữ ghi'ta là ngựa cái'. có lệnh của ta, cho dù là thiên hoàng lão tử cũng được phép thả người.

      - Sau đó về Bạch Quỷ cốc điều động nửa thần thú và thánh thú lên san bằng cung đình của ngọc đế cho ta, giữ lại điện của vương hậu. Ngoài ra tùy các ngươi quậy phá, ai ngăn cản cứ việc xử lý, cần nể bọn họ là ai, chỉ cần lấy mạng là được.

      - À, tiện thể đem toàn bộ nữ nhân vừa vào phủ ném ra ngoài, tiện thể treo mấy ả như vậy luôn . Được rồi, ngươi có thể .

      Nghe Bạch Tuyết Linh phân phó xong, Vô Ảnh cung kính cúi người rồi biến mất.

      Cùng lúc đó, ngoài cửa có người tiến vào.

      - Linh nhi.

      Hàn Thiên Phong bước vào, thanh đáng thương gọi nàng.

      - Ngươi quên những gì ta ?

      Nàng nhìn cũng thèm nhìn , thanh nhàn nhạt, lạnh lùng khiến tâm lộp độp cảm thấy bất an.

      - Linh nhi, nàng nghe ta , chuyện phải như vậy..

      chưa kịp xong, bỗng có thứ gì đó hướng bay tới, tốc độ quá nhanh khiến chút nữa né kịp. Nhìn về phía thứ đó vừa bay tới, thấy lạnh cả sống lưng. Cánh cửa phía sau nơi vừa đứng thế nhưng biến mất thấy đâu, cho dù là tiên nhân nhưng cũng tránh khỏi có việc gì.

      Quá yếu, trong vòng nửa tháng mà chỉ khôi phục được nhiêu đó, nàng có chút nhíu mày. Mà sao, dù sao cũng là phong ấn của tên não tàn kia, nếu mạnh chút đúng là vô dụng. Nhưng dù sao cũng chỉ có thể phong ấn sức mạnh của nàng ba tháng nên sao.

      - Linh...Linh nhi, nàng bình tĩnh nghe ta , cần tức giận.

      Nàng thu hồi suy nghĩ, lạnh giọng hỏi .

      - Ta quan trọng hay cái ý trời kia quan trọng.

      - Tất nhiên là nàng.

      Hàn Thiên Phong do dự trả lời.

      - Vậy sao ngươi còn làm trái lời ta, hử?

      - Ta..

      - Nghe cho kỹ, nếu là người của ta ý ta mới chính là ý trời, nếu lần sau ngươi còn dám xằng bậy ta liền khiến ngươi trả giá đắt.

      - Nhưng mà...

      chưa kịp , Lâm quản gia hốt hoảng chạy tới bẩm báo.

      - Vương gia, xong rồi.

      - Chuyện gì? - quát.

      - Các vị tiểu thư, các vị tiểu thư biến mất rồi ạ.

      - Biến mất, yên lành sao lại biến mất?

      lạnh giọng hỏi. Lâm quản gia nghe khó xử, chỉ vừa quay các nàng biến mất.

      Lâm quản gia biết làm sao, Bạch Tuyết Linh bỗng cười khẽ, giọng .

      - Hiệu suất tệ, Vô Ảnh đúng là được việc.

      Hai người nghe nàng vậy đồng thời nhìn về phía nàng, vuong phi đây là có ý gì, còn Hàn Thiên Phong đoán được phần nào.

      - , chúng ta ra cửa thành xem chuyện vui.

      xong, nàng tươi cười đứng dậy. Nhìn nàng cười, quản gia sợ hãi dám ngẩn đầu, vì nếu nhìn vào bị trầm mê trong đó. Còn ngơ ngác như con nai nhìn nàng, nương tử của cười đẹp.

      Hàn Thiên Phong hoàn toàn quên mất chuyện vừa rồi mà bảo hạ nhân chuẩn bị xe ngựa đưa nàng ra cổng thành. Chưa đến nơi, nghe thấy tiếng huyên náo, nghị luận của mọi người truyền nhau về những gì xảy ra cổng thành.

      Bỗng bất giác nhìn nàng, nàng gì mà chỉ mỉm cười chắc chắn suy đoán của . biết phải gì về nàng.
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :