1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bạch Quỷ Nương Tử - Bạch Tiên

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bạch Tiên

      Bạch Tiên New Member

      Bài viết:
      15
      Được thích:
      14
      Chương 12

      Trong tân phòng, tại chỉ có người thân y phục hỷ đỏ nằm giường, hô hấp đều đều, quả nhiên là ngủ say. Người này ai khác chính là vị tân nương mà hàn vương mới cưới, bỗng nhiên người giường khẽ nhúc nhích như sắp tỉnh.

      Bạch Tuyết Linh biết truyện gì xảy ra, chỉ nhớ ngọc đế đưa tới cho nàng ít bánh mà bảo là của sư nương gửi về, nên nàng ăn, vừa ăn miếng, nàng chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng rồi sau đó biết gì nữa.

      Có vấn đề, bánh kia là có vấn đề. Hoàng Kỳ Ngọc kia cư nhiên dám tính kế nàng, hừ vậy Bạch Tuyết Linh Nàng hồi báo lại quả là phụ lòng của rồi.

      Bây giờ nàng mới để ý chuyện, có mảnh vải phủ lên mặt nàng , khó chịu, nàng lấy tay nhấc tấm vải lên mới phát bản thân suy yếu, tên này gan lớn dám phong ấn sức mạnh của nàng, sư huynh ngươi quả nhiên muốn chịu khổ . Nhấc tấm khăn lên, nàng mới thấy được mình ở trong căn phòng xa lạ, từ từ ngồi dậy quan sát xung quanh. Cả căn phòng được trang trí màu đỏ của tân hôn, bàn có để ít thức ăn và rượu.

      Chậc, hỷ phòng, phải như những gì nàng nghĩ chứ, xem xét bản thân mới biết bản thân cũng mặc thân hỷ phục. Nàng nên khóc hay nên cười đây, chỉ vì chút chuyện mà cư nhiên tính kế đem nàng gả . Hừ, tên khốn đó lâu ngày thấy nàng lên tiếng nên tưởng nàng là quả hồng mềm sao, chuyện hôn của nàng mà cũng dám quyết định, ngại gan mình quá bé , để xem ta như thế nào đáp trả ngươi, sư huynh đáng kính.

      suy nghĩ cửa phòng bỗng 'kẽo kẹt' tiếng, nam nhân bước vào rồi đóng cửa lại. làm rất như sợ kinh động đến nàng, sau đó nhìn về phía giường, thấy nàng tỉnh, ngồi đó giương mắt nhìn , khăn voan cũng lấy xuống, nhưng để ý. bỗng nở nụ cười, đôi mắt ôn nhu nhìn nàng sau đó cất tiếng:

      - Nương tử, nàng tỉnh.

      Bạch Tuyết Linh gì nhìn , nàng từng thấy nhiều người tuấn dật bất phàm, ngọc thụ lâm phong, tiêu diêu thoát tục, nhưng nhìn người trước mắt nàng chỉ có thể kết luận câu " nghiệt". đầu tóc đen dài tới thắt lưng, lông mày khí, mắt phượng hẹp dài nhìn sâu vô tận, mũi cao, môi mỏng tựa cười như cười, thêm thân hỷ phục đỏ thẫm càng làm cho toát ra vẻ dị, cộng thêm cảm giác cao cao tại thượng, tiêu diêu thoát tục khiến cho người ta bị mê đắm trong đó. Đương nhiên trong đó bao gồm Bạch Tuyết Linh nàng, có thể vẻ đẹp của kết hợp của cả thần tiên và quái.
      Chris thích bài này.

    2. Bạch Tiên

      Bạch Tiên New Member

      Bài viết:
      15
      Được thích:
      14
      Chương 13

      thấy Bạch Tuyết Linh trả lời, Hàn Thiên Phong bước đến gần nàng, cười gọi nàng :

      - Nương tử.

      Nghe gọi mình 'nương tử' nàng bỗng nhiên có cảm giác nổi da gà.

      - Tiểu tử, được gọi ta 'nương tử'.

      - Nàng là nương tử của ta, ta đương nhiên phải gọi nàng là nương tử rồi, với lại ta là phu quân nàng, phải tiểu tử.

      - Hử, ngươi bao nhiêu tuổi ?

      - Vừa tròn 24 tuổi.

      Nghe , nàng nhướn mắt, 24 tuổi, chết tiệt ngọc đế dám gả ta cho tên đáng tuổi cháu nàng. Cố gắng áp chế mong muốn muốn giết người nào đấy, nàng hỏi .

      - Ngươi tên gì ?

      - Hàn Thiên Phong, vậy còn nàng ?

      Nàng hít ngụm khí, tên này biết nàng là ai, vậy mà dám lấy nàng, chỉ muốn bổ đầu ra xem bên trong chứa thứ gì ?

      - Ngươi biết ta, tại sao còn lấy ta ?

      Thấy Bạch Tuyết Linh trả lời mà còn hỏi lại, cũng giận mà ôn nhu trả lời nàng.

      - Lúc đầu sư phụ bắt ta lấy vợ, ta đồng ý nhưng khi thấy bức họa của nàng, ta nghĩ có khi nào là định mệnh, vì nương tử là người đầu tiên khiến ta động tâm.

      - Ngươi từng gặp ta ?

      - Lần đầu tiên ta gặp nàng là lúc ta bay qua ngọn núi, ta thấy nàng ngắm cảnh, từ lúc đó trong tim ta biết từ lúc nào có hình bóng của nàng.

      Tình sét đánh, đây là suy nghĩ lúc này của Bạch Tuyết Linh, nhưng nàng chưa từng nghĩ là có người mình từ ánh mắt đầu tiên . Nên bây giờ nghe , nàng cảm thấy có gì đó chợt lóe nhưng rất nhanh vụt tắt, mà thay vào đó là có cảm giác da gà toàn thân nổi hơi bị nhiều , làm nàng muốn đánh người. Cố gắng áp chế cảm xúc muốn đánh người nàng hỏi :

      - Sư phụ ngươi là ai ?

      - Long Vô Song, nương tử, nàng quen biết với sư phụ ta.

      phải câu hỏi mà là khẳng định, theo đoán nương tử của cũng phải người thường, nhưng kì lạ, Hàn Thiên Phong cảm nhận được tiên khí từ người nàng. Mà điều đó quan trọng, quan trọng là nàng là nương tử của , người đầu tiên mà cảm thấy phiền phức, nhiều hơn nữa là cảm thấy được thích nàng, nghĩ vậy bất giác cười tươi nhìn nàng.
      Chris thích bài này.

    3. Bạch Tiên

      Bạch Tiên New Member

      Bài viết:
      15
      Được thích:
      14
      Chương 14

      Nhìn tự dưng nhìn nàng cười, nàng tự nghĩ phải có vấn đề chứ.

      - Ngươi đoán xem.

      Sau đó nàng đứng dậy, nhìn chung quanh phòng, thấy chiếc bàn đó có giấy bút, Bạch Tuyết Linh tới ngồi xuống ghế rồi hỏi :

      - Ngươi biết ta là ai sao ?

      - Ta biết, cũng cần biết, ta chỉ biết nàng là nương tử của ta.

      cần suy nghĩ, liền trả lời. Điều này làm Bạch Tuyết Linh có chút ngạc nhiên, khóe môi hơi mỉm cười. Thấy nàng cười, ngơ ngác nhìn nàng, nương tử cười đẹp.

      - Ngươi muốn ta làm vợ ngươi ?

      Nhìn cũng tệ, dù sao trong ba tháng nàng cũng thể sử dụng sức mạnh, nhìn đắc đạo thành tiên chắc cũng được thời gian rồi. Ừm, tuổi như vậy mà thành tiên coi bộ cũng là cái thiên tài, tệ, tạm chấp nhận được.

      - Phải.- kiên định trả lời

      - hối hận. - .

      - Ta đáng tuổi bà ngươi đấy.

      - Tuổi tác quan trọng.

      - Ừm, vậy ta hỏi ngươi, trước ta ngươi có lấy ai chưa ?

      - có ai.

      - Ngươi có thị thiếp ?

      - .

      - Ngươi có nha hoàn thông phòng ?

      - .

      - Ngươi từng tiếp xúc thân mật với nữ nhân ?

      - .

      - Ngươi là xử nam ?

      - , ách, đúng vậy.

      - Ừm, tạm được, ngươi lấy ta ngươi nên biết suốt đời suốt kiếp cũng chỉ được phép có mình ta. Nếu ngươi phản bội ta, ta khiến ngươi sống bằng chết, tiên giới, nhân gian, ma giới hay phủ ta khiến ngươi có chỗ dung thân.

      - Suốt đời suốt kiếp Hàn Thiên Phong ta cũng chỉ có nàng là nương tử, đời đời kiếp kiếp nhất thế đôi.

      - Được, vậy đóng dấu vào đây.

      Từ lúc nào tay nàng viết xong bản bao gồm các điều khoản mà phải tuân thủ, nàng đưa cho . Hàn Thiên Phong cầm lấy đọc những điều trong đó

      được phép nhìn người khác ngoại trừ ta. Ta sai, ngươi phải bảo ta đúng, được phép cãi.

      Ta gì ngươi phải nghe và làm theo. Ta vui ngươi cũng phải vui, được làm ta mất hứng, ta buồn ngươi phải tìm cách làm ta vui.

      Ta hoa là cỏ, cây là lá... ngươi được phép phản bác.

      Ta bảo ngươi hướng đông, ngươi được phép hướng tây, nam, bắc.

      Ta muốn chỉnh người, ngươi được phép ngăn cản mà phải hỗ trợ ta.

      ... ....

      Đọc lượt, đóng dấu ngay vào đấy và thầm nghĩ 'nương tử trẻ con' nhưng thích.

      - Được rồi, còn điều nữa đươc gọi ta 'nương tử'.

      Nghe thế, mặt bỗng trở nên đáng thương, ai oán :

      - Nương tử, ta gọi nàng là nương tử vậy gọi nàng là gì đây?

      - Bạch Tuyết Linh. Còn nữa được phép ngủ cùng ta, ngươi phòng khác ngủ .

      xong nàng bước về phía giường, nằm xuống ngủ, để mặc ai đó còn đứng kia.
      Chris thích bài này.

    4. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 15

      Nhìn nàng an ổn ngủ giường, chỉ biết ai oán thở dài, haiz, nương tử hình như thích . Tuy bây giờ nàng chưa thích , nhưng tin người tuấn, giàu có, tài giỏi và đặc biệt sủng nàng như thể chinh phục được nàng.

      Chậc, cho dù như vậy bây giờ Hàn Thiên Phong cũng phải ngủ chỗ khác , phải mau mau chinh phục nương tử để được ôm nàng ngủ mới được. Lúc trước thấy nàng ngủ trong kiệu hoa nên bế nàng vào, vẫn nhớ cảm giác khi ôm nàng, mùi hương người nàng thoang thoảng như của hoa sen, xen lẫn chút cỏ xanh của thiên nhiên làm xao xuyến thôi, thân thể nàng ấm lại mềm mềm làm chỉ muốn ôm mãi buông. giống những nữ nhân kia độc mùi son phấn làm chán ghét chỉ muốn tránh xa.

      Nhìn nàng ngủ, chỉ muốn leo luôn lên giường ôm nàng vào lòng, nhưng biết làm vậy khiến nàng giận cho nên đành phải ly khai thư phòng ngủ. Bước nhàng ra khỏi phòng, Hàn Thiên Phong ngước mắt nhìn trời ai oán.

      Thiên , người ta lấy vợ đêm tân hôn ấm áp trong phòng, sao lấy vợ đêm tân hôn lại phải thư phòng ngủ .

      Biểu của bây giờ mà để bọn hạ nhân nhìn thấy chắc trợn to mắt mà nghĩ, vương gia lạnh lùng cảm xúc của bọn mà cũng có biểu này sao, quá vô lý .

      Sáng hôm sau. Như mọi ngày Hàn Thiên Phong dậy sớm để luyện võ, khi thấy từ thư phòng bước ra. Bọn hạ nhân bắt đầu bàn tán, người A : " sao vương gia lại ngủ ở thư phòng mà ngủ ở hỷ phòng", người B đáp : "chắc là vương phi mới cưới quá xấu ", người C tiếp lời " chắc chắn là vậy, nếu vương gia làm sao có thể ngủ ở thư phòng ", Người B "nếu vậy tại sao vương gia lại thú nàng", người A đáp " chắc chắn là để che mắt hoàng thượng rồi, ngươi thấy hoàng thượng thúc giục vương gia thú phi à", người C " ừm, đúng vậy, nếu vậy vị vương phi này cũng chỉ là hữu danh vô thực mà thôi, chúng ta cũng quan tâm làm gì", hai người tiếp lời " ừ"... từ lúc thấy Hàn Thiên Phong bước ra khỏi thư phòng, vô số lời đồn trong vương phủ vang lên về vị vương phi mới cưới kia.

      Mà đương lúc này trong phòng cũng bị những tiếng nghị luận ngoài kia đánh thức. Nghe họ , nàng nhếch môi cười, nằm xuống, đắp chăn, ngủ tiếp, mặc kệ họ , Bạch Tuyết Linh bây giờ chỉ muốn ngủ thôi. Bị tên sư huynh đáng ghét phong ấn sức mạnh nên bây giờ nàng rất mệt, cần ngủ để lấy lại sức rồi tính. Còn về tên được gọi là vương gia kia kệ , nếu gây phiền phức cho nàng xử luôn vậy, ai bảo sư phụ cấu kết với tên sư huynh kia làm chi. Nợ sư phụ nên để đồ đệ trả là chuyện bình thường .
      Chris thích bài này.

    5. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 16

      Luyện võ xong, Hàn Thiên Phong nghĩ ngay đến việc gặp nương tử, nhưng lại thấy bản thân vừa luyện võ, người đầy mồ hôi, gặp nàng lúc này có khi nàng chê dơ mất. Nghĩ thế quyết định phải tắm rửa thay đồ rồi tới gặp nàng, phải mau làm thôi mong gặp nương tử lắm rồi.

      Bạch Tuyết Linh lúc này còn trong mộng đẹp bỗng bị làm phiền bởi tiếng gõ cửa bên ngoài, "vương phi, người dậy chưa, tiểu Lan vào hầu hạ người, vương phi, người có nghe tiểu Lan ". nghe thấy tiếng đáp, nha hoàn tiểu Lan thấy tức tức giận, chỉ là vương phi bị vương gia bỏ ngay đêm tân hôn thôi, vậy mà cũng dám làm cho nàng chờ, hừ để xem ta có làm lỗ tai nàng nhức chết hay .

      Nghĩ vậy Tiểu Lan lại dùng sức gõ cửa mà gọi nàng. Bạch Tuyết Linh nàng sinh khí rồi nha, thiên hoàng lão tử còn dám phá giấc ngủ của nàng, vậy mà chỉ nha hoàn nhoi cũng dám phá nàng, gan cũng lớn .

      - Vào .

      Nàng giọng , giọng nghe trong vắt nghe êm tai, bất giác làm cho người nghe bị mê luyến trong đó, thế nhưng lúc này lại khiến cho nha hoàn tiểu Lan cảm thấy như có áp lực vô hình khiến nàng rùng mình. nghĩ nhiều Tiểu Lan đẩy cửa bước vào, vừa nhìn đến Bạch Tuyết Linh, nàng hít ngay ngụm khí mà ngây ngẩn cả người, tuy tiểu Lan từng nhìn thấy rất nhiều rất các vị phu nhân, tiểu thư xinh đẹp, ngay cả tiểu thư Lam Thanh Nhi được mệnh danh là đệ nhất mỹ nhân của tứ quốc nàng cũng nhìn thấy. Thế nhưng khi nhìn thấy vị vương phi nàng mới biết thế nào là trời với đất.

      Nếu tiểu thư Lam Thanh Nhi đẹp khuynh quốc khuynh thành, vương phi đây chắc chắn là họa thủy, vẻ đẹp của nàng tựa thiên tiên, nét đẹp có ở nhân gian, Tiểu Lan tự hỏi nàng nhìn thấy tiên nữ sao ?

      - Nhìn đủ chưa.

      Bạch Tuyết Linh lười biếng dựa vào thành giường xem sắc mặt của nàng, con người ở đây thiếu định lực, chỉ cần nhìn thấy nàng thôi là như vậy. Vẫn phải công nhận, mấy tên thần tiên kia định lực tốt, có bất động như nha đầu này, à, còn tên phu quân được gọi là vương gia của nàng kia định lực cũng tốt lắm.

      Nghe nàng , tiểu Lan mới giật mình nhận ra hành động vừa rồi của mình, bỗng cảm thấy sợ hãi cúi đầu. Nàng chưa bao giờ thấy ai đẹp như vậy, ngay cả tiểu thư Lam Thanh Nhi cũng chưa bằng góc của nàng. Nhìn Bạch Tuyết Linh, nha hoàn tiểu Lan cảm thấy mình chẳng là gì cả, nàng thấy sợ hãi đòi nàng có người đẹp như vậy sao ?

      - Sao vậy, thấy sợ ?. Bạch Tuyết Linh giọng mang tí cảm xúc nào khiến cho Tiểu Lan càng thêm sợ hãi.

      - Nô..nô tì..vương phi tha mạng.

      Tiểu Lan ấp úng rồi sau đó quỳ sụp xuống cầu xin Bạch Tuyết Linh, nàng biết tại sao, chỉ thấy có cảm xúc sợ hãi ngày càng dâng lên trong lòng.

      - Hửm, ta làm gì ngươi ?

      - Vương ... vương phi làm gì nô tì cả, là...là nô tì sai.

      - xem, ngươi sai cái gì ?

      - Nô tì... nô tì nên làm phiền vương phi, nô tì sai rồi, xin vương phi tha mạng.

      - Ừm, sai, ngươi làm phiền ta, vậy ta nên làm gì ngươi đây ?

      - Vương phi tha mạng, dù sao nô tì cũng là người của vương gia.

      Nàng tin lấy vương gia ra mà vị vương phi này sợ, nên gan nàng cũng lớn hơn chút.

      - Hử, xem, ngươi là gì của ?

      - Nô tì là nha hoàn thiếp thân của vương gia, từ năm 10 tuổi theo vương gia, mọi việc của vương gia nô tì đều làm, ngay cả, ngay cả việc thông phòng cho vương gia ạ.

      - Thông phòng ?

      Giọng Bạch Tuyết Linh bỗng trở nên lạnh băng, hàn khí tỏa ra khắp cả phòng khiến cho nha hoàn tiểu Lan càng thêm run rẩy sợ hãi, nhưng vẫn kiên định .

      - Vâng ạ !

      Được, được lắm, Hàn Thiên Phong ngươi nếu dám dối bổn tiên, ta khiến ngươi sống bằng chết. Còn nha hoàn này, hừ, dám ở đây mà giở trò với bổn tiên, ngươi là muốn chết.
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :