1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Bưu Hãn Dân Quê - Thập Nhị Cửu Lâu (Điền Văn - C50)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 48 Đáng xấu hổ

      Editor: Thư Kỳ

      Bạch gia an bài Hắc Muội ở sân phía Tây gần khuê phòng Bạch tiểu thư.

      Sân của nàng càng ngã về phía tây, nhưng càng tới gần cửa hông, trong sương phòng trang hoàng đơn giản trang nhã, quan trọng nhất là trong sân có vài cây lê, tại đón gió xuân có vài nụ trắng, đoán chừng qua vài ngày khẳng định hoa lê khắp cây .

      Hắc Muội thực vừa lòng cái sân này, thứ nhất có thể chuyên tâm làm việc, thứ hai ở phía tây, thuận tiện nàng ra vào.

      Mặc dù nàng còn có gặp qua những những người Bạch phủ khác nhưng nàng cũng nghe được đống phép tắc, dù sao nàng cũng muốn thấy người sang bắt quàng làm họ , bằng đầu óc của nàng kiếm tiền, cũng tất yếu xã giao , mặc cho ai đến chính mình đều khách khách khí khí là được.

      Trừ bỏ vài người được an bài đưa đồ dùng thức ăn tới đúng là có người lại đây, dù sao sắc trời tối .

      Sáng sớm hôm sau Bạch lão bản tự mình đến trao đổi tiếp chuyện đóng gói điểm tâm vào mùng ba tháng ba, cũng đưa tới đống giấy dầu vô cùng tinh tế bóng loáng, hơn nữa vô cùng đỏ.

      Hắc Muội sáng sớm đặt cái bàn ở trong sân, thấy Bạch Tề đưa giấy dầu đỏ tới lập tức hiểu được .

      Bạch lão bản nghĩ ra biện pháp nhuộm màu xác giấy rất tốt, trực tiếp đem giấy dầu màu đỏ dán vào hai mặt xác giấy, như vậy gấp ra hộp trong ngoài phải đều là màu đỏ , căn bản cần phí công nhuộm màu.

      Nàng khỏi vui sướng lật xem mấy tờ giấy.

      Bạch Tề đứng ở trong sân, lẳng lặng nhìn Hắc Muội cúi đầu lật xem giấy dầu, cây lê ở phía sau nàng ra nụ trắng noãn, nét mặt thiếu nữ mang vui sướng lại trầm ổn chất phác cùng này bối cảnh xuân ý hòa hợp nhất thể, tạo nên khung cảnh yên ả.

      “Bạch lão bản, tiểu nhị đâu?”

      Hắc Muội hỏi công nhân làm đóng gói ở nơi này, nàng phải nắm chặt thời gian truyền thụ.

      Bạch lão bản còn đắm chìm cảnh đẹp ý vui trước mặt, thẳng đến đôi mắt đen lúng của Hắc Muội theo dõi hỏi hai lần mới lấy lại tinh thần.

      “Lập tức đến.”

      Quả nhiên, chỉ chốc lát sau, đám nha hoàn tới, người người thập phần cung kính hành lễ với Bạch Tề.

      Bạch Tề cũng có giới thiệu Hắc Muội, chỉ , “ theo Hắc Muội hảo hảo làm, qua hai ngày lấy hàng !”

      Bạch lão bản rồi, nhóm nha hoàn bà bà này người người nhìn như khách khí có lễ với Hắc Muội, nhưng Hắc Muội chân cảm nhận được nhóm người này giống như là đến làm việc , đem nàng bỏ qua bên, tốp năm tốp ba châu đầu ghé tai chuyện.

      Hắc Muội nhìn kỹ những người này, phát có vài người ngày hôm qua đứng ở cửa nghênh đón cha con Bạch gia, lại nhìn cách ăn mặc của những người khác, người người trang điểm xinh đẹp, quần áo sáng .

      Trong lòng nàng lập tức hiểu được , đám người này chính là nha hoàn bà bà Bạch phủ a! Trách được đối với nàng lạnh nhạt .

      Hắc Muội cũng cái gì, trực tiếp đem xác giấy từng tấm từng tấm mở ra, ở mặt quét nước cơm dán giấy dầu đỏ, có hai tiểu nha đầu lại hỗ trợ, cứ như vậy vẫn mình vội vàng cũng chuyện, hoàn toàn xem mấy người kề tai kia tồn tại.

      “Ta , người ta làm mình là đủ rồi, cần chúng ta hỗ trợ!”

      “Đúng vậy, chúng ta đến chính là tự mình đa tình a, lão phu nhân bên kia còn bận rộn!”

      “Nếu , chúng ta trở về , miễn cho ở trong này vướng chân vướng tay !”

      ——–

      Hắc Muội coi như nghe thấy, mặc các nàng xong, nàng tin các nàng dám cãi lời Bạch lão bản phân phó cứ như vậy rời .

      Quả nhiên những người này chỉ bằng miệng, ai dám .

      Hắc Muội lạnh lùng nhìn mọi người, , “Bạch lão bản gọi mọi người tới hỗ trợ, tin tưởng cũng thể có tiền công , dù sao ta bán cho Bạch lão bản là phương pháp, công việc làm tốt hay là chuyện của các ngươi .”

      Thấp có người vừa nghe lập tức ngồi yên, đứng lên , “Này cái gì, cầm tiền của quý phủ chúng ta còn quản chuyện làm tốt hay ?”

      “Ngươi rất đúng, ta cùng Bạch lão bản giao dịch liền là như vậy, ta chỉ đưa ra phương pháp, sau đó dạy lại cho các ngươi, về sau đều là các ngươi tự mình làm, làm tốt làm xấu tự nhiên trong lòng Bạch lão bản đều biết.”

      Hắc Muội đây là ám chỉ mình chỉ là người dạy phương pháp, trong các nàng nếu ai làm tốt , trừ bỏ ở Bạch phủ làm hạ nhân cũng có thể xuất đầu lộ diện ra ngoài.

      Những người này lập tức lời nào, có người thúc giục dạy, mọi người vội vàng học!

      Hắc Muội ngồi ở bên bàn, cầm tờ giấy, hỏi tên hai tiểu nha đầu vừa rồi hỗ trợ, sau đó chia làm hai tờ viết lên, viết xong , “Các ngươi tự mình viết tên lên giấy, mấy ngày này ai làm ra gì đó ta phân loại cất giữ .

      Hắc Muội vừa ra những người này có chút bất ngờ , vốn nghĩ tiểu nha đầu mới trưởng thành ở nông thôn biết hù doạ, nghĩ tới nàng có thể viết , còn biết đem cá nhân các nàng phải làm gì đó phân loại dò đối chiếu , tra xét liền biết là ai làm tốt, vì vậy ai cũng dám qua loa .

      Thực có mấy bà bà nha hoàn căn bản biết chữ, lại càng biết viết, vô luận các nàng ra bất kỳ tên nào, Hắc Muội đều viết chính xác có lầm, xem ánh mắt vương đạo của các nàng, Hắc Muội trong lòng khoái chí , thầm nghĩ, lão nương ở thế kỷ hai mươi mốt tiếp nhận giáo dục khoa chính quy, vài câu thành ngữ, ngạn ngữ, thơ cổ nghĩ làm khó ta! đúng là khinh người!

      Viết xong tên, sau đó đọc lại lần, Hắc Muội cứ dựa theo trình tự viết tên đem những người này chia làm hai hàng ngồi vào bàn.

      “Ta tại bắt đầu dạy , các ngươi cần phải xem kỹ, ai học mau, học được tốt, đến lúc đó tự nhiên gấp được càng nhiều, số lượng tên có hộp đương nhiên nhiều .

      Giấy dầu sớm dán xong, dưới ánh mắt trừng lớn của những người này Hắc Muội bắt đầu gấp , rất nhanh, tấm giấy bắng phẳng dưới tay nàng biến thành cái hộp lập thể đầy hình trái tim.

      Hắc Muội gấp lien tục ba cái, có mấy nha đầu tựa hồ cảm thấy hứng thú , nhìn xem mùi ngon, vội vàng cũng gấp theo, Hắc Muội theo giữ phụ trợ, rốt cục có nha hoàn biết gấp .

      Bên cạnh bà bà , “ hổ là người bên cạnh tiểu thư, tay khéo, nhưng cẩn thận lão gia luyến tiếc đem ngươi đưa ra ngoài!”

      Chung quanh trận cười vang, nha hoàn đó cũng phải dễ chọc , đối với bà bà kia , “A, có bản lĩnh các ngươi đừng học, dù sao đều có nam nhân!”

      ——–

      đùa đùa, bởi vì có phương thức quản lý đối chiếu chỗ ngồi của Hắc Muội, các nàng ai cũng dám chậm trễ , người người dụng tâm gấp.

      Hắc Muội gấp , trực tiếp cầm danh sách ngồi ở chỗ kia chờ nghiệm thu, đạt cầu ghi lại, hợp trả về.

      Có nha hoàn diện mạo xinh đẹp trắng nõn bị trả về vài cái, lại bị người bên cạnh cười vang, có chút bẽ mặt, đổ thừa cho Hắc Muội thoái thác, “Ta thế nào lại được , hay là chính mình đen xem được người khác trắng, cố ý làm khó dễ —— “

      Hắc Muội mắt lạnh nhìn nàng ngừng mà chít chít oai oai, nghe nàng càng càng quá đáng, bùm bùm xong muốn công kích , cuối cùng nha hoàn này lại mắng tới nương nàng, “Đàn bà nhà quê đều là đồ bỏ ——– “

      Hắc Muội lập tức phát hỏa, bưng mực nước hắt lên mặt trắng của nha hoàn kia, cái miệng hồng hồng của nha hoàn đó còn , mực nước đều vào trong miệng , vẻ mặt như gà bới, quần áo màu bột củ sen cũng loang lổ nét mực, cả người bị hắt được lập tức ngu ngơ , người chung quanh cũng sửng sốt, nghĩ tới bộ dạng Hắc Muội nóng lạnh đột nhiên tập kích.

      Nhất thời nha hoàn kia liền bạo phát, định xông lên đánh Hắc Muội trận.

      Hắc Muội sớm làm tốt chuẩn bị, sợ đối phương nhiều người giúp, đối với người chung quanh , “Ta là từ quê đến sai, nhưng các ngươi ai mà cha mẹ sinh dưỡng , ả mắng nương ta hôm nay dù ta cùng Bạch lão bản trở mặt cũng phải xé nát miệng ả!”

      xong xoắn tay áo định nghênh chiến.

      Nha đầu bị hắt mực nước khoảng mười bảy mười tám tuổi , bộ dạng lại thập phần đầy đặn, Hắc Muội nhìn qua gầy ốm đen đen , chung quanh bà bà nha hoàn đều cảm thấy Hắc Muội nhất định chịu thiệt , ôm tâm lý xem náo nhiệt có người ra khuyên giải.

      Hắc Muội còn ước gì các nàng đứng ra, nàng cần sợ phía sau .

      Mắt thấy nha hoàn đánh tới, Hắc Muội tiến qua, cái đao thủ trực tiếp bổ vào sau gáy này, thừa dịp nàng ngã về phía trước, dễ như trở bàn tay túm đầu nàng, đem toàn bộ trọng lượng người đều đặt ở người nàng, nha đầu đó mắt thấy sắp ngã xuống đất, Hắc Muội nhân cơ hội ngồi lên lưng nàng dùng đầu gối hung hăng quỳ xuống, tay nắm chặt tóc nàng, nha hoàn bị đè đất khẳng định phản kháng, duỗi tay chống đỡ định lật mình, Hắc Muội lại túm ngón tay của nàng dùng sức bẽ ——-

      Ai cũng biết người dù có khí lực lớn bị bẽ đầu ngón tay cũng đau vô cùng , huống chi là nha hoàn mười bảy mười tám tuổi, sau Hắc Muội còn ngừng dùng đầu gối chỉa sau lưng nàng.

      Người nhiều năm làm việc nhà nông đấu với ngườu da non thịt mềm, tuyệt đối là hoàn thắng!

      Chỉ chốc lát sau nha hoàn liền kêu thảm cầu xin.

      Bên cạnh vài cái nha hoàn bà bà thấy Hắc Muội hung hãn nháy mắt với nhau, ý vị thâm trường .

      Cuối cùng vẫn là Bạch tiểu thư xuất mới chấm dứt trận khôi hài này.

      Hắc Muội cũng gì, cúi đầu nghiêm mặt đứng ở đó nghe Bạch tiểu thư giáo huấn nha hoàn kia.

      ra nha hoàn kiêu ngạo này chỉ vì diện mạo nàng xinh đep còn bởi vì nàng là nha hoàn thông phòng của Bạch lão bản.

      Nhìn bộ dạng nàng tại chật vật, tóc tai bù xù như bà điên, mặt dính bẩn , vừa tức vừa thẹn, Hắc Muội nhếch miệng trong lòng thoáng thăng bằng .

      Bạch tiểu thư hổ là tiểu thư nhà giàu, trách được tuổi còn bắt đầu ở Bạch phủ quản , những câu ra phong cách quý phái, uy nghi mười phần.

      Trước mặc kệ nguyên do, ở trước mặt Hắc Muội vừa hung hăng giáo huấn nha hoàn đó, lại dùng những câu ám chỉ Hắc Muội đúng.

      Hắc Muội liền như vậy đứng ở nơi đó, chờ đến phiên giáo huấn chính mình.

      Thời điểm đến nàng mặc dù Bạch tiểu thư khách khí chút nhưng trong lời vẫn trách cứ nàng mất bổn phận khách nhân, dân quê thiếu quy củ!

      Hắc Muội muốn khiến cho quan hệ với Bạch gia cương cứng , chỉ nhìn Bạch Minh Tuệ câu, “Nếu nàng mắt ta có chuyện gì, nàng nên mắng nương ta!”

      Bạch Minh Tuệ đối với ánh mắt nàng thâm trầm nhìn thoáng qua cái gì nữa.

      Rất nhanh nha hoàn thôn phòng tên Liễu Phượng Nhi kia bị mang , những người còn lại tiếp tục ở trong sân theo Hắc Muội gấp hộp.

      Trải qua trận ầm ĩ này, những người này thuận theo hơn, người người vùi đầu dụng tâm gấp , tốc độ cùng chất lượng nâng cao ràng, đối với việc này Hắc Muội vừa lòng cực kỳ, chút vết thương tay vừa rồi bị Liễu Phượng Nhi cào đổ máu, cũng cảm thấy đau!

      Chương 49 Thoa thuốc

      Editor: Thư Kỳ

      Ngày hôm sau vẫn là ngày nắng quang đãng.

      Gối cao chăn mềm Hắc Muội ngủ có chút quen, rất sớm thức dậy, ở trong sân bộ , hoàn toàn biết hai cha con Bạch gia giờ phút này ở trong viện Bạch tiểu thư bên ngắm hoa bên về nàng.

      nghĩ tới nàng lúc ấy bưu hãn! Người nhìn vẫn thực trầm ổn có lý , cha, cha là thấy đượ, Liễu Phượng Nhi so với nàng hơn vài tuổi lại bị đánh vô cùng chật vật!”

      Bạch tiểu thư , cuối cùng nghĩ đến bộ dạng Liễu Phượng Nhi nhịn được che miệng nở nụ cười.

      “Người dân quê sơn dã rất mạnh mẽ!”Bạch Tề cúi đầu cười yếu ớt, “Nàng ầm ĩ như vậy ta ngược lại yên tâm !”

      “Hả?”Bạch Minh Tuệ nhìn cha nàng, theo sau mỉm cười , “Phụ thân người Hắc Muội có chút dân quê dã khí ngược lại càng khiến người ta an tâm chút!”

      “Con cũng cảm thấy như vậy?”Bạch Tề phe phẩy cây quạt.

      “Ừm, lúc trước vẫn cảm thấy Hắc Muội này nhìn thấu, thể , tổng cảm thấy là lạ , giống dân quê chân chính!”

      “Vậy tại đâu?”

      “Ta ngược lại đối với nàng có chút hảo cảm !”

      Bạch Tề cũng thêm, quay đầu nhìn con bộ dáng tiểu đại nhân ổn trọng rụt rè, cười đến xuân phong đắc ý.

      “Xem cha rất vui !”Bạch Minh Tuệ xong, bỗng nhiên lại nghĩ đến chính mình thiếu mẫu thân, mặt tươi cười có chút ngưng trệ .

      Bạch Tề rất nhanh cảm nhận được tâm tư của nàng, “Ai, Tuệ nhi, nếu mẫu thân con còn ta cũng cần phí thời gian quan tâm này đó, cả nhà chúng ta cùng sống tốt đẹp , nhưng tại, Bạch gia cần có người thích hợp làm chủ mẫu a! Hắc Muội có bất luận thương gia bối cảnh gì, nàng vào Bạch gia chúng ta sinh hạ con trai trưởng kế thừa gia nghiệp là thích hợp bất quá ——- “

      “Cha, trong lòng con biết, con có mất hứng, sau con thấy Hắc Muội cũng tốt —— “

      “Ai ——- “

      “Cha, cha than thở cái gì!”Bạch tiểu thư nhìn cha nàng thở dài lại đau lòng .

      “Chính là cảm giác Hắc Muội còn quá , ta rất giống —— “

      Bạch Tề dựa vào gia thế cùng khuôn mặt tuấn lãng tiêu sái ở khắp nơi hấp dẫn thiếu nữ hoài xuân, thiếu phụ chân thành , nhưng Hắc Muội ràng đối với gần như là tôn kính có lễ.

      “Đợi năm có gì đâu, vài di nương của cha phải còn có động tĩnh sao.”

      Bạch Minh Tuệ nhìn cha nhíu mày tựa hồ có chút nỗi niềm khó , đảo mắt nghĩ nghĩ, lát sau nghĩ tới, vì thế thử thăm dò hỏi, “Cha là lo lắng Hắc Muội còn , lại vừa đính hôn, đối với cha—— “

      Bạch tiểu thư tự nhiên biết cha nàng sầu lo phải có đạo lý , cho dù nhà nàng dùng tiền huỷ bỏ chuyện Hắc Muội đính thân nhưng về sau Hắc Muội muốn vào Bạch gia, nếu đối với mấy người ghi hận trong lòng mà vậy tốt .

      Làm nữ nhi hiểu được nặng , nàng tự nhiên biết nếu Hắc Muội có thể toàn tâm toàn ý với cha nàng là tốt nhất, đối với Bạch gia càng khăng khăng mực .

      Bạch Tề đại nam nhân hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi bị nữ nhi biết được tâm mặt tự nhiên có chút ngượng ngùng, ngồi ghế đá muốn mượn chuyện khác che giấu xấu hổ, nghĩ tới nữ nhi tiến đến bên tai khe khẽ , “Hôm qua Hắc Muội đánh nhau tay bị cào ra máu —— “

      Bạch Tề nhìn nữ nhi ngồi đối diện tề mi lộng nhãn ý vị thâm trường, còn có cái gì , đây là ám chỉ thừa cơ hội dụ hoặc thiếu nữ người ta !

      ngượng ngùng cười cười, nhưng cũng do dự, tức khắc đứng dậy hướng sân phía tây tới.

      Hắc Muội cảm thấy nhàm chán, ở nhà đống công việc, tại ở trong đại viện, có việc làm , ngay cả nước rửa mặt đều có người khác giúp đem tới , nàng là có chút khó chịu.

      Thấy Bạch lão bản đến, vội vàng hỏi, “Bạch lão bản, ngài dự tính cần bao nhiêu cái hộp giấy a!”

      Hắc Muội tựa hồ quen chuyện cùng gặp mặt thẳng vào vấn đề.

      “Bảy tám trăm cái !”

      Hắc Muội vừa nghe liền cảm thấy rất nhiều , trong lòng nghĩ năm nay tửu lâu Bạch gia bán điểm tâm kiếm bạc so với năm trước nhiều hơn bao nhiêu đây, nếu hơn trăm lượng vậy nàng có thể có ba mươi lượng, hơn hai trăm lượng vậy nàng có sáu mươi lượng, nếu hơn ba trăm lượng ——

      Nàng mở cờ trong bụng , nghe được Bạch lão bản , “Lúc này tại Thanh thành, Phương thành, Cẩm thành, thử ba tửu lâu này trước xem, tiếp theo tiết đoan ngọ chờ chúng ta chuẩn bị đầy đủ lại ở tửu lâu Bạch gia triển khai.”

      Hắc Muội vừa nghe mông lung , ba thành tửu lâu này có thể kiếm được bảy tám trăm hộp tiền lời, bởi vì có đóng gói, hộp so với giá nguyên bản tăng nửa, nếu toàn bộ tửu lâu Bạch gia đều làm ra, vậy nàng kiếm được ——-

      Hắc Muội trong lòng cảm xúc mừng như điên khuôn mặt màu mật sáp của nàng thể đè nén được , tự giác mắt hạnh mang thanh tú, hai tròng mắt lóe sáng, cả người đều tràn đầy thanh xuân, tinh thần phấn chấn cùng ý mừng.

      Bạch Tề nhìn càng cảm thấy nhà quê nàytrên người có cỗ sức quyến rũ đặc thù, mấy loại thị thiếp thong phòng thiên kiều bá mị , nhu tình vạn chủng thể bằng được .

      tự giác vươn tay nắm tay Hắc Muội, quả nhiên nhìn thấy tay phải có vết thương.

      “Đến, ta mang ngươi thoa thuốc!” xong cứ như vậy nắm tay nàng vào sương phòng.

      Hắc Muội lúc này cũng cảm thấy có cái gì, này nếu ở thôn Đại Diệp, chỉ cần dùng kim sang dược thoa lên ngày hôm sau tốt.

      Nhưng tại ở địa bàn của người ta.

      Thẳng đến vào nội thất, Bạch Tề mới buông tay Hắc Muội ra, ở trong ngăn kéo bên giường lấy ra cái hộp, mở ra vừa thấy, bên trong tất cả đều là bình bình hộp hộp , nút lọ màu sắc bất đồng.

      “A, ra trong phòng có thuốc nha!”Hắc Muội nhìn này đó vô cùng ngạc nhiên , nghĩ tới Bạch phủ tùy tiện cấp cho khách nhânmột cái sân để ở mà trang bị đầy đủ như vậy, nguyên hòm thuốc a!

      Lại nghĩ tới nhà cha vợ Bạch lão bản là y dược thế gia, có thể chuẩn bị nhiều thuốc như vậy cũng phải việc gì khó.

      “Ngồi lại đây!”Bạch Tề lấy ra lọ thuốc đứng ở bên giường đối với Hắc Muội .

      Hắc Muội nhìn vẻ mặt tươi cười cũng nghĩ nhiều trực tiếp qua ngồi ở bên giường, nhưng nghĩ tới Bạch Tề cũng ngồi xuống kế bên, cầm lấy tay nàng, tiếp cận càng gần, ở miệng vết thương của nàng khe khẽ thổi thổi.

      Này thổi đau, nhưng khiến Hắc Muội có chút biết làm sao , cố chịu chờ thoa thuốc.

      Thời điểm Bạch Tề thoa thuốc vốn có gì, chính là thỉnh thoảng lại kề sát vào mặt Hắc Muội hỏi có đau hay , nàng muốn N lần đau , còn hỏi tiếp, sau đó Hắc Muội nhìn đôi mắt thâm thúy của thẳng tắp nhìn chằm chằm nàng, hơi thở ấm áp phun lên mặt Hắc Muội, cảm xúc ngưa ngứa làm cho nàng kinh hoảng.

      Nàng phen rút tay ra, “Tốt lắm, chút cũng đau, cám ơn Bạch lão bản!”

      Nhìn ánh mắt dịu dàng thắm thiết của Bạch Tề nàng thực có chút loạn, này rốt cuộc là thủ trưởng quan tâm cấp dưới hay là quy tắc ngầm ở cổ đại!

      là quy tắc ngầm cũng thấy làm chuyện gì thất thường a!

      Nàng đứng dậy muốn ra khỏi phòng, Bạch lão bản bỗng nhiên nắm vai của nàng, ở bên tai nàng , “Yên tâm, về sau người Bạch phủ tuyệt đối dám khi dễ ngươi!”

      Nhìn ánh mắt tràn đầy tự tin , Hắc Muội bỗng nhiên cảm thấy có phải chính mình suy nghĩ nhiều hay , nhất định là quý mến mình như Bạch tiểu thư , xem hai cha con bọn họ cảm tình tốt như vậy, Bạch lão bản hẳn là người bao che cho con a!

      “Bạch lão bản, ta cũng có sai, Liễu Phượng Nhi là ngươi —— “

      nha đầu thôi, làm sao có thể so với ngươi, bán nó chỉ đánh mấy bản xem như khoan dung !”Bạch Tề vân đạm phong khinh xong.

      Mặc dù là an ủi Hắc Muội , nhưng nghe vào trong tai nàng cũng cảm khái vạn phần, đây là thái độ nam nhân nhà giàu cổ đại đối với nữ nhân hầu hạ chính mình.

      Cho dù đêm đêm vành tai tóc mai chạm vào nhau vẫn là hạ nhân.

      Theo nàng biết Liễu Phượng Nhi làm thông phòng cũng hầu hạ gần hai năm , nay lại bị vân đạm phong khinh như thế như vậy.

      Trong lòng nàng phát lạnh, trái lại có chút đồng tình với Liễu Phượng Nhi , ở Bạch phủ, thân phận địa vị như vậy lại bị đánh, tương đương với mất thể diện.

      “Ta —— “

      Hắc Muội cũng biết gì, chỉ cảm thấy tâm trạng lập tức trầm trọng lên.

      Lúc này ngoài cửa viện có động tĩnh, hẳn là nha hoàn giúp việc đến, Hắc Muội vội vàng chuẩn bị này nọ liền ra ngoài.

      Những người này hiển nhiên có dự đoán được sáng sớm Bạch lão bản ở trong phòng Hắc Muội , trong mắt mọi người vẻ mặt quỷ dị.

      Hắc Muội hoàn toàn có phát này đó, nghĩ những người này bởi vì chuyện hôm qua tại thấy lão gia nhà mình có chút nơm nớp lo sợ , đứng ở trong sân, lớn tiếng công bố số lượng hộp mỗi người hôm qua gấp được.

      “Hôm nay chúng ta nhất định phải gia tăng tốc độ, Bạch lão bản , ba người đứng đầu có tiền thưởng!”

      Bạch Tề ở bên cạnh gật đầu, nhìn những người này thập phần uy nghi , “Học tốt , hàng năm đều dùng được! ——– “

      Hắc Muội nhìn nháy mắt trở nên nghiêm túc như thế, vụng trộm nghĩ, quả nhiên là thương nhân, tới kiếm bạc nhiêm trang có bài bản hẳn hoi !

      Liên tục phạm gần mười ngày , cách mùng ba tháng ba chỉ còn sáu bảy ngày.

      Cẩm thành và Phương thành ở xa kéo lô hàng trước , nghe bắt đầu bán, cùng truyền thống đóng gói mộc mạc trước kia so sánh, ràng tại được hoan nghênh hơn, ai bị hộp xinh đẹp hấp dẫn a, huống chi vừa mở hộp ra, điểm tâm bên trong đều có ấn ba chữ “Chân thiện mỹ ” Phật giáo tôn sùng nhất!

      Mà ngay tại trong tửu lâu Thanh thành mỗi ngày đều lấy nhiều hộp, trong số ghi ghi lại gần ngàn cái hộp .

      Hắc Muội vô cùng cao hứng, giống như thấy được bạc ào ào chảy vào túi nàng.

      Mấy ngày nay luôn bận rộn, nàng vẫn chưa có thời gian Bách Thảo Đường thăm nương nàng, bất quá nàng thực yên tâm, danh y hàng đầu phải khoác lác.

      Thẳng đến mùng mười tháng ba nàng mới hết bận, bởi vì có lúc làm việc trong miếu, rất nhiều người bởi vì sắp xếp kịp vào ngày mùng ba tháng ba, nên đẩy lùi vài ngày , kéo dài đến mấy ngày vẫn có người mua điểm tâm .

      Huống chi Bạch Tề cũng có ý giữ nàng ở thêm vài ngày.

      Bạch Tề cơ hồ là ba ngày hai buổi đến viện nàng ở, cũng có chuyện gì lớn, cùng Hắc Muội ít việc nhà lặt vặt, Hắc Muội thích cùng đại lão bản tâm , quanh co lòng vòng tình huống kinh doanh của tửu lâu.

      Hai người ở phương diện buôn bán ra rất ăn ý, cảm giác cũng thân cận rất nhiều.

      Hạ nhân Bạch phủ xem Hắc Muội ánh mắt dần dần càng có biến hóa ràng , nàng lại vẫn chưa phát , thẳng đến ngày nàng nghe được nha đầu thòng phòng khác của Bạch Tề cùng bà bà lời ganh ghét, nàng mới có chút minh bạch.

      Nàng vốn quan tâm này đó , cũng tình cảm thấy có gì, nàng ngay ngay thẳng thẳng, người đứng ngay sợ cái bóng lệch, nhưng cẩn thận suy nghĩ thái độ Bạch lão bản đối với mình có phải có chút rất thân thiết hiền hoà hay ! hẳn là biết nàng cũng đính hôn rồi a!

      Vì thế đêm nay nàng mất ngủ, suy nghĩ đến nửa đêm, cuối cùng cảm thấy có lẽ chính mình suy nghĩ nhiều, Bạch lão bản người ta là cao phú suất (tài giỏi – giàu có – đẹp trai), nàng là điển hình vừa đen vừa xấu, đúng, xấu vẫn là chưa tới !

      Cuối cùng cảm thấy chính mình lạc đề , mặc kệ cao phú suất đối với mình có ý gì, nàng bất biến ứng vạn biến, làm tốt bổn phận là được!

      Sau đó có việc gì , Hắc Muội ăn lần điểm tâm định Bách Thảo Đường thăm nương, ở Bạch phủ ngây người.

      Trải qua mấy ngày nay được Trình Lão điều trị, nàng cảm giác khí sắc của nương nàng tốt lên nhiều , Trình Lão quả nhiên phải chỉ có tiếng.

      Chỉ là do mấy ngày ở Bạch gia Hắc Muội đối với nha hoàn bà bà của Bạch phủ khách khí kính nhi viễn chi (tôn trọng nhưng gần gũi), người khác đối với nàng cũng ôn hoà dương quái khí, buổi tối ngồi trong viện bắt đầu có chút nhớ nhà, nhớ tới dân quê thẳng thắn hiền lương, nhớ Béo Nha cùng Tứ Nha tri kỷ, nhớ cha nàng Phùng Quý hàm hậu, càng nhớ cuộc sống gà bay chó sủa ở thôn Đại Diệp.
      Chương 50 Trừng phạt

      Editor: Thư Kỳ

      Hắc Muội rốt cục cùng Tú về thôn .

      Trước khi Bạch tiểu thư còn đưa nhiều trang sức cùng vải cũ cho nàng, trang sức rất quý giá nàng từ chối , vải cũ lại nhận, định đem về làm quần áo cho tỷ muội.

      Thời điểm đón nương nàng lên xe ngựa Trình Lão có chút lo lắng với Hắc Muội về tình trạng của Tú .

      Xe ngựa là Bạch gia phái , nàng nghĩ nương nàng chịu nổi xóc nảy cũng liền vui vẻ tiếp nhận.

      xe ngựa Hắc Muội bên cùng nương nàng ít chuyện mới mẻ chọc cho bà vui vẻ bên hồi tưởng lời Trình Lão .

      Trình Lão ý tứ rất , sức khoẻ Tú thể mang thai , lúc tuổi trẻ bị thương trụ cột, hơn nữa bà lại lo lắng suy tư quá nặng, thể chịu kích thích, cần giải sầu an dưỡng lâu dào.

      “Nương, Trình Lão nương cần tĩnh dưỡng, con có ý tưởng.”

      “Ý tưởng gì?”Tú buồn cười nhìn Hắc Muội hỏi, đứa con này có tài và mưu ma chước quỷ nhiều nhất .

      “Con đinh mua cái sân ở trấn, để nương ở trấn tĩnh dưỡng.”Hắc Muội nghĩ làm như vậy đơn giản là muốn Tú về thôn Đại Diệp đối mặt áp lực sinh con trai.

      sao biết chứ, vội vàng xua tay , “ bừa, mình nương ở lại trấn tốt, hơn nữa, ở trấn có chỗ nào ta mua được.”

      “Nương, chuyện tiền bạc nương đừng lo lắng, con nghĩ như thế này, ở trấn có tiểu viện nương yên tâm tĩnh dưỡng, bị quấy rầy, hơn nữa, trước tháng bốn tháng năm trong nhà có bận việc nhà nông , cha con cũng có thể đến ở với nương, hai người sống những ngày thanh tĩnh.”

      Hắc Muội vừa như vậy Tú có chút động tâm , trước kia bà gả cho Phùng Quý còn có ở riêng, trong nhà đống người , mẹ chồng luôn nhìn chằm chằm mình.

      Sau đó vất vả ở riêng , lại đứa con tiếp đứa con sinh ra , nếu có thể vào những ngày dưỡng bệnh cùng trượng phu mình ở chung đúng là bà tha thiết ước mơ .

      Hắc Muội thấy Tú do dự vội vàng thuyết phục, “Nương, nương cũng biết, lần này con cùng Bạch gia định tới đoan ngọ làm việc cũng cần chuyên tâm, nương ở nhà con sợ ai hầu hạ!”

      vành mắt đều đỏ, trong lòng mềm nhũn , khuê nữ tri kỷ a.

      “Vậy chúng ta thuê cái sân , con kiếm bạc đều tiêu tốn người nương, nên cất giữ làm đồ cưới cho bản thân!”

      “Nương, con cách xuất giá còn nhiều năm, sau tiền có con lại kiếm, chuyện tiền bạc nương đừng bận tâm!”

      Hắc Muội vỗ ngực cam đoan , Tú nhìn thấy nín khóc mà cười.

      Đến trấn, Hắc Muội liền kêu xe ngựa Bạch gia, trực tiếp cửa hàng tạp hóa của Lâm thúc.

      “Các ngươi tới là khéo , hôm qua cái sân cách vách ta mới muốn bán .”Lâm thúc .

      “Sân đó thế nào?”Hắc Muội hỏi.

      “Ngươi xem a, “Lâm thúc xong trực tiếp chỉ cái sân phía sau nhà , “So với sân ta lớn hơn, sương phòng cũng mới tu sửa năm ngoái, chỉ sát đường có mặt tiền thôi.”

      Hắc Muội trèo lên cây táo nhà Lâm thúc vừa thấy, quả nhiên sân đó gần gấp đôi sân nhà Lâm thúc, sương phòng cũng có bốn năm gian, nhất là trong viện trồng rất nhiều hoa hoa cỏ cỏ , còn có giá tường vi, tại bắt đầu lục ý dạt dào , Hắc Muội có thể tưởng tượng đến tháng Sáu hoa tường vi kiều diễm bò lên giàn.

      Lập tức nàng liền vô cùng vừa lòng , nghĩ nếu nương và cha nàng ở dưới giàn hoa tường vi chàng chàng thiếp thiếp đẹp!

      Hắc Muội , “Giá bao nhiêu?!”

      “Nhà đó người ta sáu mươi lượng được thương lượng .”

      Kỳ thực cái giá này tính rất cao nhưng thấp , sau lui tới trấn bình thường đều là tiểu thị dân (dân thành thị) với tiểu thương, gia đình bình thường năm thu nhập có thể có mười lăm lượng bạc coi như là tệ .

      Như vậy cửa hàng có mặt tiền cái giá này tính là rẻ.

      Cho nên sáu mươi lượng xem như số tiềng rất lớn.

      “Sáu mươi lượng sáu mươi lượng, Lâm thúc, thúc dẫn chúng ta tìm chủ nhà xem nhà !”Hắc Muội trong tay có tiền chuyện cũng có sức mạnh .

      lưu ở nhà nghỉ ngơi, Hắc Muội cùng Lâm thúc gặp chủ nhà.

      Qua sân Lâm thúc đến bên đường chính là cửa lớn của sân đó, có thể nhìn ra được chủ nhân đối với cái sân này để ý thập phần tinh tế, càng ngoài ý muốn là trong sương phòng vô cùng sạch chỉnh tề, gia cụ tuy rằng mới nhưng đều đầy đủ hết.

      Chủ nhà thấy Hắc Muội cùng Lâm thúc quan hệ thân cận như vậy, lại trả giá, trả thù lao cũng thống khoái, liền đưa gia cụ cho Hắc Muội .

      Lúc xế chiều Lâm thúc giúp đỡ Hắc Muội đem Tú dàn xếp vào.

      Quần áo tắm rửa lúc trước có mang theo vào thành , Hắc Muội mua thêm vài thứ nữa, lại mua vài thứ chuẩn bị mang về nhà .

      Hắc Muội nhờ Lâm thúc tìm bà bà ở trấn mỗi ngày tới nấu cơm giặt giũ sắc thuốc , tiền công tháng là hai đồng bạc .

      Hắc Muội lại sợ Tú lạ chỗ thích ứng, liền quyết định bồi nương nàng ngủ trong sân mới đêm.

      Buổi tối mẹ con ngủ cái giường tâm , Hắc Muội chọc cho Tú tâm tình sáng sủa rất nhiều, mà Tú thấy Hắc Muội tri kỷ hiếu thuận như vậy cũng an ủi, vui vẻ ở lại viện này .

      Sáng sớm hôm sau Hắc Muội tạm biệt nương nàng trở về nhà.

      Nàng rời chưa tới tháng tại về nhà cảm giác có chút kích động , nghĩ hai muội muội, cha nàng, vườn rau, còn có bầy gà con, con la!

      tại về nhà đều thượng mãn nhãn đều là thanh sơn nước biếc , nhìn đều thư thái.

      Thời điểm qua hạ thôn Hắc Muội vòng đến nhà chồng Cát Tường chuyến.

      tháng trước ai cũng biết xe ngựa Bạch gia đến đón nàng , tại về thôn , người trong thôn ai ai cũng nịnh bợ, gặp mặt xa thét to, “A, Hắc Muội trở về, lại phát tài rồi!”

      “Đâu đâu, con người ta kiếm tiền vất vả a!”

      Nhìn thấy Cát Tường Hắc Muội cũng vào, trực tiếp đứng ở cửa cho chút điểm tâm bánh mứt, lại cùng nàng tình huống của nương, Cát Tường muốn thăm Tú .

      Lúc này Tịch Mai cũng ra , từ lúc Hắc Muội cùng tam ca nàng Diệp Tĩnh đính hôn , thái độ Tịch Mai ràng tốt rất nhiều, cũng bắt nạt Cát Tường , sau chuyện Cát Tường lưu sản Tịch Mai cũng có chút đồng tình , cho nên Hắc Muội suy nghĩ, từ trong bao quần áo rút ra khối vải, có in hoa thược dược diễm lệ, rất xinh đẹp.

      “Tặng cho ta?” Tịch Mai vừa thấy khúc vải dệt ánh mắt sáng lên , thể tin được Hắc Muội cho nàng .

      “Đúng vậy, trước đó vài ngày đính hôn ta cũng đưa cái gì cho ngươi, khúc vải này coi như là lễ vật tam tẩu tặng ngươi!”

      Tịch Mai nghe có gì, Cát Tường lại nhìn thoáng qua Diệp Tĩnh đứng xa xa bên cạnh xì cười, “Còn chưa có thành hôn, tam tẩu , biết xấu hổ!”

      Hắc Muội lúc này mới nhìn thấy Diệp Tĩnh đứng bên kia, cũng dám nhìn Hắc Muội.

      Quả nhiên vừa rồi nàng hai chữ tam tẩu ràng vào trong tai , khiến lòng tràn đầy vui sướng xấu hổ đến bên tai đều đỏ.

      “Tam tẩu, tẩu tốt!” Tịch Mai có vải vóc xinh đẹp kêu tiếng nịnh bợ, kỳ thực nàng cũng chỉ là tiểu nương mười ba mười bốn tuổi thôi.

      Bởi vì có khúc vải này nàng hoàn toàn đối với Hắc Muội có hảo cảm , cảm thấy Hắc Muội là người hào phóng.

      Về đến nhà là buổi trưa , trong sân Béo Nha cùng Tứ Nha cắt hoa ngũ vị.

      Hắc Muội cố ý lặng lẽ đẩy cửa ra, đến trong viện mới kêu các nàng.

      “Nhị tỷ!”Hai người quay đầu nhìn thấy đúng là nhị tỷ nhà mình trở lại, kêu cái kích động, hai người lập tức đứng lên chạy tới ôm nàng, Béo Nha vành mắt đều đỏ Tứ Nha trực tiếp khóc nhè .

      Các nàng từ bé chính là do Hắc Muội nuôi lớn , tựa như Hắc Muội được Cát Tường nuôi lớn dạng.

      “Tứ Nha, thế nào khóc, nhớ nhị tỷ sao?”

      Ba tỷ muội cùng chỗ vừa khóc vừa cười , Hắc Muội thấy các nàng cắt hoa ngũ vị, vừa hỏi mới biết được, cha nàng mua con lợn về nuôi .

      Nàng đem đồ ăn vặt chia cho hai người lại hỏi ít chuyện trong nhà, mới biết được Vân Ca ngày ngày vẫn giúp Hắc Muội trông coi vườn rau!

      Nàng ra vườn rau xem, quả nhiên, chăm sóc rất tốt a.

      Còn nghĩ Vân Ca là đứa hiếu thuận , vì giúp nương lấy thuốc rất kiên nhẫn cùng quyết tâm!

      Hắc Muội lại tính toán thời gian, Cúc Trân thẩm và hai đứa nhà nhị thúc nàng bị câm điếc hai tháng , xem như chịu giáo huấn .

      Nàng xuống bếp quét dọn hốt ra hai túi tro.

      Bởi vì nàng mua thịt và mì về nhà, giữa trưa liền làm mì xào thịt , Phùng Quý về nhà thấy Hắc Muội thập phần cao hứng, hỏi thăm Tú , Hắc Muội đem ý tưởng ra Phùng Quý cũng cười toe tóe .

      “Cha, cha ăn cơm xong trấn, miễn cho buổi tối nương ở mình lẻ loi trong viện lớn ! Đợi tới tháng bốn tháng năm cắt hạt cải dầu hả trở về!”

      Hắc Muội xong lại lấy ra hai mươi lượng bạc cho cha nàng trấn tiêu dùng.

      Cơm nước xong Phùng Quý liền xuất phát trấn .

      Vân Ca vừa biết Hắc Muội về liền chạy tới.

      Hắc Muội hai lời chưa trực tiếp cho gói bụi, là thuốc xin được từ Bạch gia, “Thả vào trong nước, chỉ cần chút là được, mỗi ngày uống chút, kiên trì uống mười ngày khỏi.”

      Lúc xế chiều Phùng bà bà Vương Kiều Nga Phùng Kim theo sát sau tới cửa , hiển nhiên các nàng biết Hắc Muội có thuốc trị câm điếc, Hắc Muội cũng cùng các nàng vô nghĩa, trực tiếp đối với bọn họ muốn mẹ con Vương Kiều Nga gánh phân cho vườn rau nhà mười ngày.

      Phùng Kim vội vàng gánh, Hắc Muội chỉ muốn Vương Kiều Nga cùng Hương Thảo gánh, vì lấy được thuốc đôi nữ nhân tại rất ngoan ngoãn , đừng là gánh phân mười ngày dù trăm ngày nàng cũng phải gánh !

      Quy củ ở thôn quê khuê nữ gánh phân dễ lập gia đình , tại Hương Thảo hai đầu khó xử, y y nha nha khoa tay múa chân , nhưng làm sao bây giờ chứ, cuối cùng kiên trì mỗi người gánh thùng, chiều nào Hương Thảo cũng đều là thân phân – nước tiểu , Béo Nha cùng Tứ Nha nhìn thấy đều vui vẻ như điên.

      Hương Thảo tiểu thư ác độc rốt cuộc mùi hôi vang trời .

      Hắc Muội trong lòng sảng khoái , mỗi ngày ngâm nga điệu hát dân gian ở trong sân lắc lư , chờ vườn rau lớn lên tươi tốt.

      Bởi vì rất nhàn rỗi nên định làm rau trộn.

      Thời tiết này đồ ăn xuất sắc nhất đương nhiên là măng núi.

      Trong rừng trúc nhà nàng mọc lên vài bụi măng, Hắc Muội thấy bọn nó còn cũng đào, liền giữ lại, lợn con nhốt ở trong chuồng cũng thể cắn măng , nàng thực yên tâm.

      Sáng sớm hôm sau ba tỷ muội ăn điểm tâm lại cho lợn cho gà ăn , liền khóa cửa viện dắt con la ra, mang theo đống sọt, cuốc, cung tiễn , lên núi, mãi cho đến buổi chiều mới trở về, đào đầy sọt măng để con la vác về.

      Liền măng tươi xào thịt khô, canh xương , còn nhà Diệp bà bà kêu Cát Tường về nhà ăn thịt hầm.

      Cuộc sống cho dù khó khăn, vẫn luôn có hoan ca tiếu ngữ.
      Phan Hong Hanh thích bài này.

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :