1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Băng nữ sủng phu - Mị Dạ Thủy Thảo ( 58c )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thanh thanh

      thanh thanh Well-Known Member

      Bài viết:
      4,023
      Được thích:
      6,123
      Chương 24: Tân sinh báo danh (Hạ)



      Học viện hoàng gia mỗi tòa kiến trúc đều vẽ hình người xinh đẹp , mỗi tòa kiến trúc cũng có phong thái đặc biệt , mà tòa nhà của hệ Nhạc, nơi tràn ngập nghệ thuật này, càng có lối kiến trúc nghệ thuật bắt mắt nhất.


      Tòa nhà thuần màu trắng của hệ nhạc, đại biểu cho việc đẹp đẽ cùng sáng tạo.









      nhạc – phòng làm việc của giáo sư dạy đàn cổ




      Âu Dương Mộc nhàng gõ gõ cửa




      “Mời vào.” Bên trong truyền đến thanh thanh thúy .




      Âu Dương Mộc đẩy cửa tiến vào, Tử Uyên theo phía sau nàng.




      “A, là Âu Dương trợ lý, ngài sao lại có thời gian tới nơi này vậy?” thanh giống như lúc nãy lại vang lên lần nữa , là nữ nhân 30 tuổi hơn…




      “Triệu lão sư, chào ngài, ta là đến tìm Nhạc sư phụ.” Âu Dương Mộc khách khí cùng vị Triệu lão sư này chào hỏi.




      “Triệu lão sư ở bên trong Đàn Cổ thất luyện cầm, tôi mang ngài qua đó.”




      cần, tôi tự mình qua .”




      Vừa , Âu Dương Mộc liền mang theo Tử Uyên giống tới bên trong.




      Các lão sư hệ nhạc đều là những người chuyên nghiệp, giống như Chương Nhạc- lão sư đàn cổ chuyên nghiệp, chính là đại sư rất có danh tiếng trong giới đàn cổ.




      Mà phòng làm việc mỗi giáo sư của học viện hoàng gia đều có phương tiện dạy học tương xứng, giống như là hệ mỹ thuật tạo hình có phòng vẽ tranh, hệ thể dục có giống như hệ nhảy cầu, mà hệ nhạc chính là giống nhạc khí thất.




      Đàn cổ thất.




      Âu Dương Mộc cùng Tử Uyên đứng ở ngoài cửa, nghe tiếng đàn du dương bên trong …




      “Cầm tốt, cầm tốt.” Tử Uyên than thở .




      Âu Dương Mộc nhìn Tử Uyên nghĩ, người hiệu trưởng mời vào chắc chắn bình thường, chỉ nghe liền biết đây là cây cầm tốt.




      Nếu như là cái khác, nàng có lẽ biết, nhưng đây là danh cầm từ thời thượng cổ mà năm ngoái hiệu trưởng bỏ ra 3 vạn để mua cây “ Vân Sắt” này tặng cho Vân sư phụ, tin này truyền khắp cả trường học, người biết a.




      Tiếng đàn ngừng lại, cửa đột nhiên mở ra.




      nam nhân vẻ mặt hoạt bát xuất ở cửa, chính là lão sư đàn cổ của hệ nhạc – Chương Nhạc.




      “Là Âu Dương trợ lý, ngài tìm ta sao?” Giọng nam tao nhã vang lên khiến cho người ta nghe vào tai thoải mái lạ thường, nhưng lTử Uyên lại nhăn lại mi.




      người nam nhân này cảm giác được nội lực lưu động!




      “Nhạc sư phụ, xin chào, ta đến tìm ngài là vì có chút việc, vị này là học sinh mới tới , hiệu trưởng sau này giao cho ngài , hy vọng ngài có thể chỉ đạo nhiều hơn .” Âu Dương Mộc rất khách khí đem Tử Uyên giới thiệu cho Chương Nhạc.




      “Xin chào, Nhạc sư phụ.” Tử Uyên nhàn nhạt , lễ phép ân cần thăm hỏi.




      “Xin chào, cao hứng khi trò gia nhập với chúng ta.” Chương Nhạcthấy Tử Uyên cũng là có rung động , giống như Tử Uyên có thể cảm giác được nội lực của Chương Nhạc, Chương Nhạccũng cảm giác được nội lực của Tử Uyên , hơn nữa, Tử Uyên cho cảm giác người thâm sâu lường được.




      “Nhạc sư phụ, tại ta đem học sinh giao cho ông , có việc gì ta nên về trước .” Hoàn thành nhiệm vụ , Âu Dương Mộc cũng cáo từ , nàng bình thường bề bộn nhiều việc, hơn nữa việc như đưa học sinh như vậy lại càng phải việc nàng làm, nhưng là lần này đặc biệt, hiệu trưởng tự mình thông báo, cho nên mới thể chuyến này .




      “Tốt, ngài trước .”









      “Trò biết đàn đàn cổ ?” Cũng có hỏi chuyện nội lực, Chương Nhạc trực tiếp nhắc tới đàn cổ.




      “Biết.”




      “Có thể khảy bản cho ta nghe ?” Chương Nhạc cười hỏi, giống như là cùng học sinh chuyện, mà như là cùng bằng hữu quá quen thuộc vậy.




      “… Được.” biết là bởi vì sao , nhưng Tử Uyên có cảm giác quen thuộc với nam nhân nà, có lẽ là bởi vì đàn cẩm, có lẽ là bởi vì nội lực, có lẽ chỉ là vì người nam nhân này có phong cách cổ xưa nhàn nhạt .




      Tử Uyên vào đàn cổ thất, ngồi xếp bằng trước mặt đàn cổ “Vận sắt” …




      Ngón tay thon dài nhàng chơi…




      Hoa nở hoa tàn lại mùa xuân




      Vô Tâm chen vào thành Liễu Liễu .




      Biển người mênh mông




      Khổ công tìm kiếm




      làm có ăn




      Là chính là người thực .




      Núi cũng cao,




      Nước cũng sâu




      Tri tri kỷ có tri .




      cũng thực ,




      Tình cũng thâm.




      Năm tháng phụ hữu tình người,




      Lam thiên lý có gian khổ,




      Cay đắng trong ấm áp.




      Thanh Sơn già chân tình vĩnh tồn.




      Hoa nở hoa tàn lại xuân,




      Vô Tâm chen vào Liễu Liễu thành ấm.




      Trong cuộc sống tổng có duyên phận




      Những mưa gió là chính là trái tim,




      Sơn cũng cao,




      Thủy cũng thâm.




      Tri tri kỷ có tri .




      Ái cũng thực ,




      Tình cũng thâm.




      Năm tháng phụ hữu tình người,




      Lam thiên lý có gian khổ,




      Cay đắng trong có ấm áp.




      Thanh Sơn già chân tình vĩnh tồn.









      Bài hát “tri tri kỷ” của người xưa, khiến Chương Nhạc kinh ngạc ra lời…




      “Trời ạ, thiên tài, trò…”

    2. thanh thanh

      thanh thanh Well-Known Member

      Bài viết:
      4,023
      Được thích:
      6,123
      Chương 25: nhàng chinh phục



      “Trời ạ, thiên tài a, trò là thiên tài, tôi học đàn cổ bốn mươi năm, cho tới bây giờ chưa từng nghe qua tiếng đàn có cổ vận( phong cách xưa) như thế , lại nghĩ rằng hôm nay có phúc khí như vậy, nghĩ tới a.” Chương Nhạc đứng ở nơi đó kích động kềm chế được.




      “Ngài quá rồi.” Mặc dù Tử Uyên đối với tài đánh đàn của mình cũng là có chút vừa lòng, nhưng lại có cảm giác mình giỏi như , hơn nữa mới vừa rồi khi đánh đàn chỉ pháp(chỉ = ngón tay) lưu loát, vận đẹp hơn, lúc đối xứng với bài đánh của mình cũng có chỗ khác biệt.




      , tôi rất đúng , mặc dù có lẽ trình độ chỉ pháp thuần thục trò bằng tôi, nhưng là so sánh với những bạn cùng lứa tuổi , tuyệt đối ai có thể vượt qua trò, hơn nữa, tôi lúc bằng tuổi trò càng là có khả năng đạt đến trình độ như trò vậy, nhất là nắm giữ luật của trò, quả thực, cho dù là thầy giáo nổi tiếng nhất thế giới , tôi nghĩ cũng cách nào vượt qua được trò về điểm này đâu.” tới đây, trong giọng của Chương Nhạc tẻ ngắt hơn nhiều , đến độ tuổi này , muốn tiến bộ thêm cũng rất khó .




      “Sư phụ, chúng ta học sao?” muốn cắt đứt lời của Chương Nhạc , nhưng bị người khác tán dương như thế , Tử Uyên vẫn có chút mất tự nhiên.




      Bất quá, vẻ lạnh lùng lúc này , tại trong mắt Chương Nhạc xem ra còn có hai tầng ý tứ , kiêu nóng , phong phạm của thiên tài chân chính, hai là biểu xa cách, Chương Nhạc cao ngạo suy đoán!




      Nhưng là bất kể là như thế nào, trong mắt Chương Nhạc xem ra đều là đáng giá , nghĩ tới, giới đàn cổ này, thậm chí là hệ nhạc tiếng tăm lừng lẫylão sư lạnh lùng nổi tiếng cư nhiên lại khinh địch như vậy, bị Tử Uyên chinh phục bởi cầm khúc .




      tốt, tôi liền mang trò phòng học, tiết đầu hẳn bắt đầu rồi, chúng ta thôi.” Hạ xuống kích động, Chương Nhạc mang theo Tử Uyên tới phòng học năm thứ hai của hệ đàn cổ.









      Những người học đàn cổ giả tương đối vốn là ít, mà sau khi lên đại học, những người muốn học để thành chuyên nghiệp lại càng ít, nhưng là dù sao đây cũng là trường học của giới quý tộc, rất nhiều phú gia công tử, thiên kim tiểu thư vì muốn bồi dưỡng khí chất nghệ thuật , cũng lựa chọn mộ môn hoặc là vài môn nhạc khí để học, cho nên, hệ đàn cổ của học viện hoàng gia cũng hơn ba mươi người, mà tại cộng với Tử Uyên vừa tới , tổng cộng là 33 người.









      Chương Nhạc mang theo Tử Uyên tới phòng học, lúc này là giờ lên lớp , nhưng bởi vì còn phải chờ lão sư, cho nên, tất cả mọi người ngồi ở trong phòng học chuyện phiếm, mà nội dung chuyện phiến của các công tử công chúa này cũng rất là kỳ lạ.




      Bình thường là trò chuyện chút về hàng hiệu cao nhất thế giới , sau đó là buôn bán kinh tế , nhưng là có người kể mình từng qua hoàng cung của quốc gia nào đó làm khách, còn có người nào đó từng được chủ tịch tiếp kiến, còn có người có thân phận là Vương Tử hoặc Công Chúa của quốc gia nào đó… Nơi này tuy là trường học, quả thực chính là xã hội đúng hơn.




      Có người từng nếu là học sinh của học viện hoàng gia , như vậy cả thế giới liền có chuyện mà bọn họ làm được .




      Mà học viện hoàng gia trong truyền thuyết còn được vị thần thoại sáng lập ra.









      “Nhạc sư phụ, chào thầy.” đệ tử thấy được Chương Nhạc vào cửa, khách khí .




      Học sinh nơi này bất kể của thân thế như thế nào, nhưng đối với các sư phụ rất là lễ phép, hơn nữa, nơi này cũng có rất ít học sinh tự cao, bởi vì núi cao còn có núi cao hơn, ngươi biết người ngươi đắc tội là vị nào đại nhân vật , công tử nào.




      Từng có công tử đứng hàng tỉ phú đắc tội với người ăn mặc bình thường , mà người kia thoạt nhìn cũng rất bình thường… Nhưng là được tuần lễ, phụ thân của phú gia công tử kia bởi vì công ty bị thu mua, cổ phiếu của công ty đó rớt xuống đáng đồng, mà theo những nguồn đáng tin cậy đưa tin, tất cả là do phụ thân của “người bình thường” kia làm, bởi vì, phụ thân của là thân vương của Mỗ quốc … (S: mấy nước này là nước gì thế a~ =-:)




      Tự ngày đó, trừ…ra mấy người muốn chết, hoặc là đầu đại ngốc nghếch , tại trong học viện hoàng gia người nào dám dễ dàng gây thù chuốc oán, mà dần dần nơi này cũng biến thành trung tâm văn hóa quân và chính trị ngầm!




      “Xin chào.” Chương Nhạc khẽ gật đầu, mang theo Tử Uyên lên giảng đài.




      Xung quanh lập tức yên tĩnh trở lại.




      “Xin lỗi gì chậm trễ thời gian học của các vị bạn học , tôi giới thiệu ọi người người bạn học mới , mọi người vổ tay hoan nghênh trò ấy đến tự giới thiệu .” Bởi vì Chương Nhạc đối vớiTử Uyên biết cũng biết gì nhiều hơn, cho nên để Tử Uyên tự mình giới thiệu .




      Tử Uyên nhíu mi phen , thích trở thành bị tiêu điểm trong mắt mọi người.




      “Tôi là Tử Uyên, 25 tuổi.” Tử Uyên câu, liền đem microphone trả lại cho Chương Nhạc , Chương Nhạc liền có chút xấu hổ.




      Nhưng mà, lúc này phía dưới lại truyền đến rất nhiều tiếng hoan hô.




      “Cực giỏi!”




      “Đẹp trai quá!”




      có cá tính!”




      “…”




      “Ôi ôi, bạn học này mới tới mà, mọi người hãy chờ tới giờ ra chơi rồi có gì muốn hỏi hãy hỏi bạn ấy.”




      Chương Nhạc xong liền dẫn Tử Uyên xuống giảng đài.




      “Trò tùy tiện chọn nơi mà ngồi , này là danh thiếp của tôi , có việc gì liền gọi điện thoại cho tôi, giờ tôi chưa biết trò học lớp nào, xế chiều trò có thể đến chỗ của tôi để chuyện, tại ngồi ở đây học thử tiết xem, mặc dù tôi cảm giác được trò cần phải học nữa, nhưng trò đến, tôi cũng hy vọng trò có thể học được vài thứ bổ ích.” xong, Chương Nhạc đưa qua danh thiếp.




      Tử Uyên nhận lấy, “Cám ơn”, tùy ý ngồi vào góc phái , Chương Nhạc nhìn thoáng qua, ra khỏi phòng học, sau đó, phòng học vốn an tĩnh đột nhiên liền loạn cả lên…

    3. thanh thanh

      thanh thanh Well-Known Member

      Bài viết:
      4,023
      Được thích:
      6,123
      Chương 26: Truyền thuyết mới của học viện hoàng gia



      “Tử Uyên bạn học, rất tuấn tú a, là con lai sao?” nữ bạn học nhìn Tử Uyên hỏi.


      Tử Uyên lắc đầu, biết con lai là cái gì.




      “Tử Uyên, Tử Uyên, tên của rất cá tính a, tôi chưa từng nghe qua.” nam sinh đối với tên Tử Uyên thở dài .




      Tử Uyên biết mình nên trả lời như thế nào cho nên chỉ là nhìn nam bạn học liếc mắt.




      “Tử Uyên, tóc đẹp, có thể cho tôi xem thử ?”




      Lần này Tử Uyên muốn , mãnh liệt đứng lên, nhướng mày nhìn nữ sinh vừa mới kia.




      “A! xin lỗi.” Nữ sinh kia kỳ cái gì cũng chưa có làm, nhưng là khi nàng thấy vẻ lãnh khốc của Tử Uyên tự giác xin lỗi.




      có việc gì.” Tử Uyên lạnh lùng phun ra hai chữ, lại lần nữa ngồi vào chỗ ngồi.




      “Thực rất lãnh khốc!”




      có cá tính!”




      “Tôi thích, tôi muốn làm bạn trai a…”









      “Ôi ôi ôi, các bạn học, an tĩnh nào , tại chúng ta bắt đầu tiết học…” người đàn ông trung niên đứng ở giảng đài bắt đầu giảng bài , phòng học cũng từ từ yên tĩnh trở lại…









      người mới , người lạ lẫm hoàn cảnh , người tràn ngập khí chất lãnh khốc, người sáng tạo ra kỳ tích của sân trường, đám đủ loại người…




      Cuộc sống đại học của Tử Uyên bắt đầu rồi…




      Mà tình , tựa hồ sớm bắt đầu…









      Ngày thứ nhất, cũng là ngày Tử Uyên vào học, là ngày 22 tháng 4, mà cái tẹn Tử Uyên cũng từ ngày đó dần dần mở ra truyền thuyết trong học viện hoàng gia …




      Lãnh khốc, tuấn mỹ, trầm mặc, ít , nam nhân có hơi thở thần bí ai dám lại gần, khiến Tử Uyên trong mắt người đời là con người độc lai độc vãng ( thích mình), cá tính dị thường, cho nên… Các bạn học liền tặng cho thứ : danh hiệu “Lãnh khốc Vương Tử” .




      Hơn nữa, sau khi biểu diễn vài bản nhạc, tài đánh đàn của Tử Uyên cũng chinh phục tất cả người đánh đàn cổ chuyên nghiệp , bao gồm học sinh, cũng bao gồm sư phụ, bởi vậy Tử Uyên lại được thêm hai danh hiệu là “Thiên tài Nhạc” cùng “Vương Tử Đàn cổ ” .









      Cùng ngày nhập học.




      Giữa trưa , Tử Uyên lại ở trong phòng ăn tùy tiện ăn.




      Xế chiều, Tử Uyên phòng làm việc lấy thư, Chương Nhạc vẫn hỏi Tử Uyên tại sao ở trong ký túc xá của trường, Tử Uyên chỉ trầm mặc, Chương Nhạc thấy thế cũng hỏi nữa.




      Học sinh học viện hoàng gia , bao gồm đại học, trung học, tiểu học, trừ phi là tình huống thập phần đặc biệt, bằng , đều phải trọ ở trường, mà nếu muốn trọ ở trường, cũng đều phải trải qua cho phép đặc biệt của phó hiệu trưởng cùng những người khác trong hội đồng nhà trường.









      Sau giờ học, Tử Uyên – trong ánh mắt tại của mọi người ra cửa Đông của học viện, xe của Mạnh Phi Vũ chờ ở nơi đó.




      Mạnh Phi Vũ mặc bộ quần áo màu tím bó sát , lộ nghề nghiệp lại rất gợi cảm, tuy nhiên, hơi thở lạnh như băng lại khiến nàng càng thần bí hơn, nàng lẳng lặng tựa vào chiếc xe Ferrari màu bạc , hấp dẫn ánh mắt của mọi người…




      Học viện hoàng gia mặc dù tụ tập toàn mỹ nữ , nhưng phần lớn đều là học sinh, cùng vẻ thành thục, thần bí, gợi cảm của Mạnh Phi Vũ so ra vẫn kém rất nhiều.




      “Phi Vũ, xin lỗi, để nàng chờ ta .” Tử Uyên thấy Phi Vũ liền chạy tới, câu đầu tiên là xin lỗi.




      “Lên xe.” xong, Mạnh Phi Vũ mở cửa xe liền vào xe, Tử Uyên theo sau cũng lên xe.




      Xe nhanh chóng “bay” ra ngoài, biến mất tại trong mắt mọi người…









      Tử Uyên tan học lúc 5 giờ, Mạnh Phi Vũ tan việc lúc 4 giờ 39 phút, lái xe đến trường học lúc 4 giờ 55 phút, đợi được 10 phút đồng hồ, Tử Uyên liền ra.




      Xe dừng lại liền trực tiếp trở về nhà.









      Trở lại nhà, Tử Uyên tắm qua rồi lại bắt đầu làm cơm chiều, Mạnh Phi Vũ ngồi ghế sa lon đọc sách tài chính và kinh tế mới.




      Cơm chiều xong, hai người song song ngồi ở ghế sa lon.




      quen chưa ?” Mạnh Phi Vũ nhìn Tử Uyên chút , quan tâm hỏi.




      “Rất tốt, mặc dù có số việc hiểu, nhưng ta đều có thể ứng phó.”




      “Có cái vấn đề gì sao?” Mạnh Phi Vũ hỏi tiếp.




      Nàng trước giờ lạnh lùng, nhưng là có nghĩa là nàng là người vô tình, hôm nay sau khi đưa Tử Uyên tới trường học , nàng thỉnh thoảng liền nghĩ tới Tử Uyên, nam nhân tới từ thế giới khác này , khiến nàngcó chút an tâm.




      “… Hôm nay, sư phụ hỏi tôi tại sao trọ ở trường? Tất cả học sinh đều phải trọ ở trường sao?”




      cần.” Mạnh Phi Vũ quái dị nhìn Tử Uyên liếc mắt, ngắn gọn đáp.




      Nàng như thế nào có thể để Tử Uyên trọ ở trường!




      “Vậy là tốt rồi, ta cũng muốn trọ ở trường.” Bộ dạng lãnh khốc của Tử Uyên lộ ra nụ cười ôn nhu .




      Trong mắt Mạnh Phi Vũ lại dần trở nên ấm áp.




      “Tại sao muốn?”




      “… Ta… Muốn cùng nàng ở chung chỗ…”





    4. thanh thanh

      thanh thanh Well-Known Member

      Bài viết:
      4,023
      Được thích:
      6,123
      Chương 27: Hội độc thân hội tụ



      Thời gian qua rất nhanh, trong nháy mắt trôi qua 8 ngày, đến ngày 1 tháng 5, cũng chính là ngày hội tụ của hội độc thân.


      Bình thường đều là 12 người, bất quá, lần này có thêm người, bởi vì Tử Uyên nghỉ tiết lao động cũng bị Mạnh Phi Vũ dẫn theo lại đây.


      Ngồi vây quanh ở giữa đám mỹ nữ phong tình , Tử Uyên có vẻ rất là trấn định, mà sở dĩ biểu trấn định như vậy, nhất là vì Mạnh Phi Vũ bên cạnh , hai là bởi vì rèn luyện nhiều ngày ở cuộc sống đại học .


      Từ khi Tử Uyên học, đối với thế giới này hiểu biết càng chân hơn, hơn nữa Tử Uyên trời sinh thông minh, học cái gì đều so với người bình thường mau hơn nhiều, cho nên, Tử Uyên tại tin tưởng, cho dù mình người sống cũng có vấn đề gì , nhưng là, Tử Uyên thích ứng xã hội đại như vậy ngược lại đối với Mạnh Phi Vũ càng thêm say đắm……


      phải người thế giới này ?” Ý tưởng cổ quái này khiến nữ nhân có cung Thiên Bình – Quan Uyển U nhìn Tử Uyên lại hỏi lần vấn đề vừa mới hỏi qua .


      Tử Uyên có chút bất đắc dĩ, nhưng đây là bằng hữu của Phi Vũ , cho nên, lại lần nữa gật gật đầu.


      “Thực giỏi! Mạnh Phi Vũ, bạn lần này gặp vận may rồi, thế nhưng lại nhặt được đại soái ca như vậy , nhưng lại còn là người cổ đại, quá hâm mộ a……” Quan Uyển U lại lần nữa được đáp án khẳng định sau, đối với Mạnh Phi Vũ bên .


      Mạnh Phi Vũ có để ý đến nàng.


      “Đúng vậy, lãng mạn, biết bạn kiếm ở nơi nào vậy, cho tớ biết được , tớ cũng kiếm người về.” Lãng mạn…… Song ngư – Diệu Thu Thu.


      là có chút khó tin.” Luôn luôn thích việc ngoài ý muốn , nữ hoàng Thiên Yết – Hoàng Phủ Hiên .


      “Đúng vậy, nguyên lai có thể xuyên qua thời à.” Chú trọng , nữ tướng cung kim ngưu Long Tư Nghị phụ họa.


      Sau đó, mỗi người câu mà bắt đầu hàn huyên, cũng ai để ý tới Tử Uyên nữa……


      ……


      Tử Uyên nhìn hình ảnh ồn ào này , có chút sợ hãi…… Vốn nghĩ những nữ nhân ở trường học rất đáng sợ, nhưng là nghĩ tới mấy phụ nhân này càng đáng sợ hơn, nhất là khi tụ cùng chỗ ….


      Mà Mạnh Phi Vũ chính là ở bên nghe, ngẫu nhiên mới có thể hai câu, trắng ra hai câu đó chỉ có chữ duy nhất…… (S: “ừ” chứ còn chữ gì nữa :))


      “Phi Vũ a, nam nhân của bạn lãnh khốc như vậy, đưa đến trường học của chúng tôi sợ bị nữ nhân khác ăn sao?” Rốt cục hiểu hết thảy cự giải nữ hiệu trưởng Lam Nhược Lâm trêu chọc .


      Mạnh Phi Vũ gì, chính là nhíu mày nhìn về phía Tử Uyên.


      , tôi là của Phi Vũ, làm sao còn có thể cùng người khác ở cùng chỗ, tôi nhất định làm vậy.” Tử Uyên vội vàng giải thích, hơi thở lãnh khốc còn sót lại chút gì, ở xã hội của , dâm loạn là tội thể tha thứ.


      Huống chi, ở trong lòng , sớm nhận định Mạnh Phi Vũ làm thê, làm sao có thể còn tìm người khác.


      Hơn nữa, tuy rằng tại biết nơi này là nam nữ ngang hàng, hơn nữa, nam nhân tựa hồ còn mạnh hơn chút, nhưng là, ở trong lòng , Mạnh Phi Vũ vĩnh viễn là trời của , là thê chủ của .


      “Uy, đừng đem mình làm như là tiểu thê tử bị hoài nghi ra tường như vậy, trong trường học có nhiều xinh đẹp theo như vậy , cái gì mà hoàng thất công chúa, thiên kim nhà giàu đều có, hơn nữa lại là học sinh hệ nhạc , tôi cũng tin ai thích a.” Lời ác độc, nữ luật sư chòm sao Song Ngư – Tư Đồ Tử Nhiên tiến vào, mặt là bộ biểu tình – nam nhân đều phải thứ tốt .


      “Tôi…… Phi Vũ, nàng tin tưởng ta sao?” Tử Uyên biết nên như thế nào giải thích, mà đối mặt cùng bằng hữu của nàng lại thể lễ phép giống như đối với người khác vậy , hơn nữa, ở trong trường học là có rất nhiều nguời thích , theo đuổi , đưa thơ tình, đưa hoa đưa đồ ăn đều là chút lòng thành, còn có muốn cho xe, cho phòng ở, nhưng là cái gì cũng có lấy, hơn nữa căn bản là thích các nàng, cũng chính là bởi vì vậy, mọi người đều là lãnh khốc vương tử.


      Nhưng, dám cho Mạnh Phi Vũ biết, sợ Phi Vũ tức giận, rất sợ.


      có việc gì, cần để ý nàng.” Tử Uyên là cái dạng người gì , Mạnh Phi Vũ biết, lúc trước khi đưa Tử Uyên học, Mạnh Phi Vũ nghĩ đến vấn đề này, mà Mạnh Phi Vũ tuy rằng có dục vọng độc chiếm mãnh liệt, nhưng nàng đối với Tử Uyên có tin tưởng, càng đối với mình có tin tưởng, nam nhân của nàng có khả năng bị người khác cướp .


      “Uy, núi băng, bạn tại cư nhiên bắt đầu che chở cho ta à.” Tư Đồ Tử Nhiên chuyển hướng Mạnh Phi Vũ.


      “Căn cứ phân tích chuyên nghiệp của tôi , núi băng bắt đầu hòa tan.” Mạnh Phi Vũ chưa cái gì, người mang cung Xử Nữ- kiêm bác sĩ tâm lí Mặc Sĩ Tĩnh ngồi bên cạnh lên tiếng.


      “Lại nữ nhân sắp mất tự do .” Có thể như vậy, trừ bỏ hắc bang lão đại – Hỏa Viêm, còn ai khác.


      đúng, những lời này bạn sai rồi, là nam nhân này mất tự do mới đúng, bạn thấy nam nhân này bị núi băng của chúng ta ăn chừa gì sao?” Quan sát đến vấn đề này là chòm Bạch Dương – nữ cường nhân của thương trường – Bắc Đường Yên, cũng chính là nữ nhân ngày đó gặp mặt ở khu mua sắm.


      “Nam nhân nên nghe lời chút!” Khí phách này đến từ chính chòm sao Sư Tử – tổng tài bá đạo Lăng Ngạo Vũ.


      “Phi Vũ…… Tôi có vấn đề, vấn đề cũng rất quan trọng muốn hỏi bạn, bạn có thể trả lời tôi hay ?” Vẫn nhìn Tử Uyên, Hắc Tiệp Sa chặn lại lời trêu chọc của mọi người , còn chân thành hỏi Mạnh Phi Vũ.


      Hắc Tiệp Sa là thiên tài thiết kế sư, là người mới phát ngôn.


      thể.” Mạnh Phi Vũ nhìn về phía Hắc Tiệp Sa , lạnh lùng phun ra hai chữ.


      “Phi Vũ! Bạn đừng hơi quá đáng, chúng ta là bằng hữu nhiều năm như vậy , đáp ứng tôi lần có cái gì mà thể.” Hắc Tiệp Sa trước mặt người bên ngoài vẫn luôn có hình tượng cao quý thanh lịch , tại bị tức đến lớn tiếng rít gào.


      là nam nhân của tôi .”


      “…… Tôi biết, nhưng là cho tôi mượn dùng thôi, đừng như vậy, tôi nhất định có thể làm cho trở thành model giỏi nhất, dáng ngườicủa là hoàn mỹ cực kỳ mà.”


      được.” thêm lời dư thừa nào, Mạnh Phi Vũ chính là đáp ứng.


      giỡn sao, nàng làm sao có thể để nam nhân của mình làm model, dáng người tốt của chỉ có thể để ình, cho dù là hảo bằng hữu cũng được đụng a.


      “Bạn! Trọng sắc khinh bạn!”


      “Ha ha ha……” Tất cả mọi người liền bật cười.


      Cãi nhau, là phương thức mười hai nữ nhân này ở chung …… Mà cho dù như thế nào, cho dù phát sinh chuyện tình gì, hữu tình(tình bạn) của các nàng đều có gì có thể phá nổi!


      ……

    5. thanh thanh

      thanh thanh Well-Known Member

      Bài viết:
      4,023
      Được thích:
      6,123
      Chương 28: Bọ cạp thâm trầm



      Mạnh Phi Vũ cùng Tử Uyên trở lại nhà, dùng xong bữa tối liền ngồi cùng chỗ xem TiVi.




      Bởi vì là ngày mồng tháng năm cho nên hai người đều được nghỉ định kì.




      Mạnh Phi Vũ có kế hoạch mang Tử Uyên nơi nào chơi đùa, để khiến nam nhân tới từ dị thế này có thể biết nhiều hơn về cái thế giới này.




      Bất quá, lúc này, điện thoại Mạnh Phi Vũ giường vang lên, Tử Uyên đứng dậy lấy điện thoại, giao cho Mạnh Phi Vũ.




      Mã số quen thuộc , Mạnh Phi Vũ biết là nàng!




      “Ta là Mạnh Phi Vũ.”




      “Đêm mai, nghị viên hoàng minh, 1 ngàn.” thanh Mạnh Phi Vũ lạnh băng, đối phương cũng nóng được chút nào, hơn nữa lời giới thiệu vắn tắt làm cho người ta biết đây là ý gì.




      “Biết.” Bất quá, Mạnh Phi Vũ lại vừa nghe hiểu, đây là phương thức bọn họ liên lạc .




      xong chữ biết , Mạnh Phi Vũ liền đồng thời cùng đối phương cúp điện thoại.









      Buông xuống điện thoại, tiếp theo Mạnh Phi Vũ muốn cùng Tử Uyên chơi… Bất quá, suy nghĩ chút, Mạnh Phi Vũ lại phát mình trước kia tới rất nhiều nơi nhưng nơi đó cũng thể mang Tử Uyên tới.




      Từ lúc gặp Tử Uyên , Mạnh Phi Vũ dẫn tới những khu mua sắm…. Còn lại chỉ có quán ăn đêm của hội độc thân ô nhiễm môi trường , sàn nhảy, quầy rượu, nơi mình giết người là chưa … Nhưng mà, quán ăn đêm…




      Ánh mắt Mạnh Phi Vũ sáng lên…




      Nàng chính là sát thủ, mà Tử Uyên tại là nam nhân của nàng, như vậy thích ứng thân phận của nàng, thích ứng cuộc sống của nàng!









      Ngày 2 tháng 5




      Mạnh Phi Vũ xem sách, Tử Uyên làm tổng vệ sinh, hai người can thiệp chuyện của nhau, chỉ là, ngẫu nhiên Tử Uyên đưa qua chén trà hoặc là dĩa trái cây cho Mạnh Phi Vũ.




      Giữa trưa, Tử Uyên quét dọn gian phòng xong, lại làm cơm trưa.




      Đến xế chiều , Tử Uyên ra ngoài mua thức ăn.




      Cơm chiều xong là mới 6 giờ, hai người lại xem TV hồi .




      8 giờ.




      “Mặc quần áo, chúng ta ra ngoài.” Mạnh Phi Vũ nhìn Tử Uyên, .




      “…” Tử Uyên có chút kinh ngạc, nhưng vẫn rất nhanh thay đổi trang phục, cùng Mạnh Phi Vũ ra ngoài .









      “Ly Mộng “




      Mạnh Phi Vũ đầu tư rất nhiêu sản nghiệp , chỉ là, trừ cái tên Ly Mộng này, ai biết đây là sản nghiệp của Mạnh Phi Vũ .




      Buổi tối, chiếc xe màu bạc dừng ở bãi đỗ xe của Ly Mộng, xe xuống hai người, đúng là Mạnh Phi Vũ vận thân quần áo nịt màu tím sậm cùng Tử Uyên thân quần áo màu lam.









      Ly mộng là quán ăn đêm, khách nhân nữ có nam có, mà “nhân viên phục vụ” tự nhiên cũng là nữ có nam có , đây cũng là nơi trước kia Mạnh Phi Vũ rất hay tới, chỉ là gần đây rất ít đến.




      Mà Mạnh Phi Vũ sở dĩ mang theo Tử Uyên tới đây, là vì suy nghĩ cẩn thận việc, Tử Uyên từng qua “Ta cần, cho dù nàng cưới bao nhiêu nam nhân, có bao nhiêu thị lang, ta đều cần, ta chỉ muốn ở bên cạnh nàng, hầu hạ nàng là tốt rồi” như vậy, mà lúc ấy Phi Vũ cũng có để ý lắm, nhưng là tối hôm qua đột nhiên nghĩ tới, nếu như chính mình ôm nam nhân khác, vậy Tử Uyên có phản ứng như thế nào đây?




      Mạnh Phi Vũ làm mỗi việc đều cũng có mục đích, bất kể là bảo Tử Uyên học, hay là đem Tử Uyên giới thiệu cho bằng hữu của nàng , hoặc là mang Tử Uyên tới nơi này.




      Khi nàng cứu Tử Uyên , nàng biết mình có tình cảm khác thường với Tử Uyên , mặc dù phải rất sâu khắc, nhưng là cùng so sánh với người khác cũng hơn rất nhiều.




      Tử Uyên nàng, là việc nàng dự liệu , Tử Uyên trầm mê, Tử Uyên kiên trì, tất cả về Tử Uyên , Mạnh Phi Vũ đều nhìn vào trong mắt, chỉ là, Tử Uyên Mạnh Phi Vũ hay , nàng còn cần khảo nghiệm .




      Mạnh Phi Vũ nghĩ , Tử Uyên tới thế giới này , người thứ nhất nhìn thấy chính là mình, hơn nữa đối với thế giới này hoàn toàn biết gì cả, muốn xa rời nàng, dựa vào nàng, ái mộ nàng như vậy , đều chẳng phải chân .




      Đây phải vấn đề tự tin hay , mà là có trải qua khảo nghiệm, tình rất dễ biến mất, mặc dù nàng cũng có thể đem Tử Uyên vĩnh viễn giam ở nhà, nhưng là nếu như làm như vậy, Mạnh Phi Vũ cũng nhất định ngày chán ghét .




      Mạnh Phi Vũ giúp Tử Uyên sáp nhập vào xã hội này, sau đó khiến bản thân thể nghiệm các loại dụ dỗ trong xã hội này , mà chính mình lại như là người đứng xem, nàng cẩn thận nghiệm chứng tình của Tử Uyên … Cho dù hai người có cuộc sống như vợ chồng , nhưng lòng Mạnh Phi Vũ như cũ vẫn xem mình là quan trọng nhất.




      Bò cạp muốn tín nhiệm người khác là cần phải khảo nghiệm.




      Mạnh Phi Vũ từ đến lớn biết thứ mình muốn là cái gì, đương nhiên cũng bao gồm nàng muốn là cái dạng tình cảm gì .




      hối hận, hoàn toàn nỗ lực, toàn tâm toàn ý đối đáp đối phương, chỉ có như vậy mới có thể khiến Mạnh Phi Vũ mở rộng cửa lòng, tín nhiệm đối phương, cũng chỉ có tình chấp nhất như vậy mới có thể được chòm sao Bọ Cạp đáp lại.





    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :