1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Búp bê sữa Nhà Diệp Thiếu Gia - Lệ Lệ

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 10

       Edit: Nhan Nhan

      Beta: Evy Nguyen


      Lúc Diệp Mạnh Giác nhận được điện thoại của chủ nhiêm lớp Diệp Tư học, trong lòng hoảng sợ. lúc ấy ở sân bay lập tức chuẩn bị lên phi cơ. Nghe Diệp Tư cùng bạn học đánh nhau, lập tức trở về thẳng theo hướng trường học.

      Lúc Diệp Mạnh Giác tới trường học, Diệp Tư cùng Kiều Hoa Hoa còn có vài bạn học khác bị mời lên văn phòng. Diệp Mạnh Giác vào văn phòng nhìn thấy Diệp Tư nhà tóc tán loạn, mặt cũng có vài vết cào. Mặt lập tức lạnh lên, trực tiếp đứng ở Diệp Tư bên người, hỏi: "Ai đánh ?"

      Diệp Tư lần đầu tiên ở trường học vì chuyện tốt mà bị mời phụ huynh, trong lòng hối hận trăm lần, lúc này thấy Diệp Mạnh Giác mặt lạnh, đầy mắt tức giận, càng hoảng sợ, dám lên tiếng. Chính là bên cạnh Kiều Hoa Hoa lập tức chỉ vào vài người đứng bên : "Chính là bọn họ."

      Thầy Chủ nhiệm lớp thấy Diệp Mạnh Giác lạnh mặt, chạy nhanh : "Ngài là phụ huynh của Diệp Tư hải , là như vậy..."

      Diệp Mạnh Giác ngắt lời , : "các phụ huynh đều tới sao?"

      Cho lão sư chạy nhanh : "Đến đây, gọi điện thoại, lập tức tới ngay."

      Diệp Mạnh Giác : "Tốt, vậy chờ phụ huynh đến đây xử lý ."

      Thầy giáo nhất thời im lặng, quá nửa ngày mới hỏi: "Diệp tiên sinh, ngài muốn biết trước tình huống việc sao?"

      Diệp Mạnh Giác nhìn cái hỏi: "Có tình huống thế nào để hiểu ? Diệp Tư của tôi bắt nạt người, chớ chi là đánh nhau, nhất định là những người khác bắt nạt bé cưng của tôi."

      Kiều Hoa Hoa lập tức gật đầu lia lịa : "Chú Diệp, chính là như vậy, chính mấy đứa đó bắt nạt Diệp Tư."

      Thầy giáo hung hăng nhìn Kiều Hoa Hoa liếc mắt cái.

      Diệp Mạnh Giác đứng ở bên người Diệp Tư, cẩn thận kiểm tra mặt , mặt bé cưng bị ngươi ta cào, ánh mắt Diệp Mạnh Giác càng ngày càng lạnh, lạnh lùng liếc mắt mấy nhóc đứng đằng xa cái, lại nắm tay Diệp Tư, đau lòng cẩn thận lật xem có chỗ nào khác bị thương hay .

      Đợi đến lúc các phụ huynh đều đến đây, thầy giáo bắt đầu đem đại khái tình huống chút, Diệp Mạnh Giác càng nghe mặt càng lạnh, đến cuối cùng, ngay cả Diệp Tư đứng bên cạnh cũn cảm thấy sợ hãi. từ khi bắt đầu biết chuyện chưa từng thấy qua Diệp Mạnh Giác giận như vậy.

      Vài phụ huynh nghe được, ràng thấy đứa nhà mình đúng, hai lời, lập tức trước mặt mọi người dạy dỗ con cái. Mấy nữ sinh tựa hồ cũng nghĩ tới lại xảy ra huyên lớn như vậy, đều cúi đầu, giọng khóc lên. Nhưng ra mẹ Kiều Hoa Hoa biết đứa tuy là động thủ đánh nhau, nhưng là là vì bênh vực kẻ yếu, còn khích lệ phen.

      giáo cùng với phụ huynh dàn xếp xong việc, lại nghe thấy Diệp Mạnh Giác lạnh lùng : "Giải thích."

      Dưới tình huống này, cho dù đứa của mình có sai, phụ huynh cũng trách tiếng, đem con em của mình phê bình lại chút, lại cùng giáo làm cho giáo phí tâm, đứa này ra sao ra sao, về sau thầy cứ việc quản giáo. Mấy nữ sinh gây chuyện dưới ánh mắt lạnh như băng Diệp Mạnh Giác, càng khóc đến lợi hại, nức nở rồi lại áy náy

      Diệp Tư sau đó cũng lên lớp nữa, ngoan ngoãn theo Diệp Mạnh Giác về nhà.

      Sau khi về đến nhà, Diệp Mạnh Giác cũng chuyện, từ trong nhà lấy ra cái hòm y dược, Diệp Tư lo sợ bất an năn nỉ : "Chú, đừng nóng giận, bé cưng về sau cũng dám nữa."

      Diệp Mạnh Giác nghe được lời Diệp Tư , kinh ngạc nhíu lông mày : " dám? Vì sao? Lần sau lại có người dám bắt nạt bé cưng, cứ như bây giờ đánh trả lại!"

      Sau đó nhìn ánh mắt tội nghiệp đáng thương của bé cưng, bất đắc dĩ vuốt đầu : "Bé cưng đừng sợ, chú phải giận bé cưng. Chú là giận mấy đứa bắt nạt bé cưng!"

      Diệp Tư lúc này mới yên lòng, tả oán : "Chú, vừa mới là dọa người!"

      xong, chu miệng lên , " Chú về sau nên như vậy, có được hay ? Bé cưng sợ hãi."

      Diệp Mạnh Giác vỗ vỗ đầu của : "Được rồi, chú về sau ."

      Diệp Tư nhớ tới chú buổi sáng hôm nay bảo là muốn công tác, ngày mai mới trở về, liền vội vàng hỏi: "Chú, phải chú phải ra khỏi nhà sao?"

      xong, mặt nhăn lại, giống có thể nặn ra mật vàng, "Chú, bé cưng lại chậm trễ chính của chú."

      Diệp Mạnh Giác nhìn nhăn khuôn mặt, cười ha ha: "Bé cưng, chú , tình gì đều là lấy bé cưng lớn nhất, ngoan! Chú ngày mai lại , hôm nay cùng bé cưng ngày, cần lại nhíu lại mặt."

      xong, đưa tay kéo lại đây, "Bé cưng, trong lòng chú, tình gì đều kém so với bé cưng, biết ? Về sau cần như thế nữa. Có được ?"

      Diệp Tư biết điều gật gật đầu, : " biết ~ "

      Lúc này, lời vui vẻ hẳn lên.

      Diệp Mạnh Giác nhìn tâm tình tốt, nhưng là vẫn là lo lắng bởi vì mấy nữ sinh kia là “heo mập " trong lòng có bóng ma, liền ở cùng Diệp Tư ngày, cả công ty cũng .

      Lúc ăn cơm, Diệp Mạnh Giác vẫn giống như trước đây, gắp nhiều đồ ăn cho Diệp Tư, chính là bao nhiêu vẫn là sợ hãi nhóc con trong logf vướng bận suy nghĩ, len lén quan sát chút, phát bảo bối nhà ăn vẫn rất ngon miệng, thế này mới hơi yên lòng chút.

      Ăn xong cơm chiều, hai người vào trong viện chơi, Diệp Tư hướng bàn đu dây lên ngồi, bàn đu dây phát ra "Chi chi" tiếng vang, sợ tới mức lập tức bắn dậy, vẻ mặt đau khổ vẫn kêu gọi: "Chú ~ chú ~ bé cưng có mập ra hay , chú xem, bàn dây đu đều chi chi vang lên."

      Diệp Mạnh Giác cười hề hề tiến lại lắc lắc dây bàn đu , : " phải bé cưng béo, là do bàn đu dây lâu lắm có tra dầu, chú ngày mai để cho chú Lý đến đem nó cố định chút."

      Diệp Tư tin gật gật đầu, lại cùng Diệp Mạnh Giác cùng nhau nắm Tiểu Suất ra ngoài chạy vòng, tại bờ sông đường cùng Tiểu Suất chạy chút nhốn nháo hồi, thân chảy mồ hôi, trở về sau khi rửa mặt, Diệp Tư ôm hello kitty của vui vẻ ngủ.

      Diệp Mạnh Giác lại ở thư phòng xem văn kiện, trước khi ngủ, nhìn xem Diệp Tư, chỉnh lại điều hòa, thế này mới trở về phòng ngủ.

      Diệp Tư ngày hôm sau rời giường giờ, Diệp Mạnh Giác rồi, dán ở giường của lời ghi chú, mặt vẻ cái đầu con mèo , mặt sau viết rằng: bé cưng, ngoan ngoãn ăn cơm, ngoan ngoãn đến trường, chú ngày mai mang quà tặng trở về cho bé cưng, ngoan!

      Diệp Tư nhìn lời ghi chép nét chữ mạnh mẽ, giữa những hàng chữ lại lộ ra nhu tình như nước, khỏi toét miệng nở nụ cười.

      rửa mặt xong, thay xong quần áo, xuống lầu ăn sớm chút, vô cùng cao hứng học.

      Nhưng mà, tâm tình cao hứng của Diệp Tư, cũng chỉ duy trì đến trước lúc chuông vào học vang lên. Bởi vì, giây phút chuông vào học vang lên, Kiều Hoa Hoa vào phòng học, trải qua chuyện ngày hôm qua, Diệp Tư đối với Kiều Hoa Hoa sinh lòng hảo cảm, muốn cùng hòa hòa khí khí làm bạn bè. Nào biết Kiều Hoa Hoa khả năng bình thường rất nhàm chán, thấy Diệp Tư nghĩ đến việc muốn trêu chọc, lúc này híp mắt, cười hướng chào hỏi Diệp Tư, Kiều Hoa Hoa câu đầu tiên là: "Buổi sáng tốt lành, tiểu bánh bao."

      Diệp Tư đối với vừa có chút hảo cảm lập tức tan thành mây khói, trừng mắt nhìn Kiều Hoa Hoa liếc mắt cái, liền tự nhiên đọc sách, trong lòng thề bao giờ để ý nữa .

      Hiển nhiên Diệp Tư đánh giá thấp năng lực quấn quít người của bạn học Kiều Hoa Hoa. Còn chưa tới tiết tự học tan học, cùng Kiều Hoa Hoa lên bảo.

      ra Kiều Hoa Hoa từ khi ngày hôm qua sau khi thấy chú của Diệp Tư, "Vừa gặp thương" , luôn ngừng hỏi thăm chuyện tình của Diệp Mạnh Giác

      Diệp Tư chuyện khác có thể mặc kệ, nhưng là, muốn tìm hiểu về chú của , kiên quyết thể quản. liếc mắt, nhìn nhìn Kiều Hoa Hoa, trong lòng hừ , trẻ con, chú tôi đẹp trai như vậy, lợi hại như vậy, cậu có thể xứng sao? Cũng nhìn chút bộ dạng của a... Đúng là có chút dễ nhìn, nhưng là cậu... Vóc người đẹp cũng sai, chính là, cậu... A, có, ngu ngốc như vậy, chú làm sao có thể thích người ngu ngốc như vậy đâu? Hừ!

      Diệp Tư ở trong lòng đem bạn học chà đạp chút, cúi đầu, lại xem sách.

      Kiều Hoa Hoa lại tuyệt để ý ánh mắt ghét bỏ của Diệp Tư, như cũ lạitiếp tục hỏi thăm: "Diệp Tư a, cậu chú của cậu thích dạng phụ nữ gì? Hả ? Cao chút ? Trắng chút? Vẫn là vóc người đẹp ? Hay là muốn gầy teo đâu? Hay là ngực lớn đâu? Hoặc là mông to?"

      (Nhan: Hoa Hoa cưng ơi, cho dù cưng có là đại mỹ nhân chăng nữa Giác trong lòng chỉ có “heo mập” mà thôi, cưng chờ…à , cưng chọn người khác luôn nhé!)

      A a a a a ~

      Diệp Tư thể nhẫn nhịn, tại sao có thể khiến cho tên ngu ngốc này ở ngay trước mặt mà bày tỏ ý dâm với chú của đây?

      "Kiều Hoa Hoa, cậu làm ơn ngừng suy nghĩ ý dâm của mình được !" Diệp Tư cắn răng nghiến lợi xong, "Còn có, đừng có hỏi về chú của tôi nữa!"

      Kiều Hoa Hoa lại ngại học hỏi kẻ dưới: "Vì sao? Chú cậu có bạn ? đúng a, ràng có, chuyện xấu nhưng ra từng có..."

      Diệp Tư nghĩ tới Kiều Hoa Hoa cư nhiên biết những chuyện này, liền hỏi: "Làm sao cậu lại biết việc này của chú tôi?"

      Kiều Hoa Hoa cười hì hì : "Tôi thế nào biết? Ba tôi nhìn tạp chí còn có ảnh phỏng vấn đấy, hì hì hì."

      xong, từ trong túi xách lật lật lại, lấy ra quyển tạp chí, "Nhìn, tớ còn mang đến đây."

      bìa mặt là ảnh chụp Diệp Mạnh Giác, mặc áo sơmi màu tím, bên ngoài mặc tây trang màu đen, hai tay hoàn ở trước ngực, ánh mắt thâm thúy xa xưa, biểu tình ác liệt.

      "Đẹp trai quá a ~~~" Kiều Hoa Hoa tru lên : " là đẹp trai a, Diệp Tư, tại sao lại phải là chú của mình cơ chứ? Hừ….? Cậu chút mỗi ngày ở cùng soái ca có cảm giác gì?"

      Diệp Tư nhìn bìa mặt chuyện, Diệp Mạnh Giác trong tấm ảnh, phải là người mà Diệp Tư hiểu . Diệp Tư biết Diệp Mạnh Giác thân thiết nhiệt tình, thời thời khắc khắc đều vẻ mặt tươi cười, ngữ khí lại càng cưng chìêu ngọt chết người. Cho dù là ở văn phòng của , cũng đúng là gương mặt cười. thích gọi "Bé cưng", thích sờ đầu , thích mỗi đêm trước khi ngủ đắp chăn cho , thích hôn lên trán của , thích gắp rất nhiều đồ ăn cho , sau đó thỏa mãn nhìn ăn sạch ...

      Trong trí nhớ, mỗi cử chỉ của chú đều rất đẹp, nhưng lại phải là trước mắt người này.

      Diệp Tư trong lòng đột nhiên có chút mất mát, ra, phải mỗi loại bộ dáng của chú đều hiểu , ra, phải mọi chuyện chú đều cùng chia xẻ.

      Diệp Tư lật xem tạp chí, tìm được trang phỏng vấn Diệp Mạnh Giác, tỉ mỉ nhìn lần, nơi này là thế giới của Diệp Mạnh Giác, theo như lời hiểu. sinh ý biết, cần, tuy nhiên, trong sinh hoạt, để ý.

      "Giang Lâm là ai?" Diệp Tư hỏi.

      Kiều Hoa Hoa quay đầu qua , nhìn thoáng qua, : " phải chứ? Cậu ngay cả Giang Lâm cũng biết?"

      nhìn Diệp Tư mặt vẻ mặt nghiêm túc, lắc đầu, "Tiểu bánh bao, cậu rất lạc hậu. trước ấy là diễn viên có nhiều danh tiếng, ấy chí ít là cùng chú của cậu có vài lời đàm tiếu a!"

      Là ai ” bát quái” là chuyện cực kỳ thú vị? Nhàm chán! nhàm chán!

      thedark, Phong Vũ YênHaru thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      [​IMG][​IMG][​IMG][​IMG][​IMG]








      Last edited by a moderator: 16/8/14
      thedarkPhong Vũ Yên thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 12:

      Edit: Nhan Nhan

      Beta: Quảng Hằng

       

      Lúc Diệp Tư tỉnh lại lần nữa, Diệp Mạnh Giác giường. Rèm cửa sổ kéo lên, nhưng vẫn có chút ánh sáng xuyên thấu qua khe hở chiếu vào. bàn nơi Đầu giường, bình thủy tinh đựng hoa hồng mà thích nhất, trong khí có chút gì đó thanh nhã hơn rất nhiều

      Diệp Mạnh Giác đẩy cửa ra tiến vào, thấy Diệp Tư mở to ánh mắt tròn tròn ở giường chớp chớp nhìn .

      "Dậy rồi?" cười hỏi, thanh thoáng có chút khàn khàn, nhưng vẫn là cực kì dễ nghe.

      "Vâng. Chú trở về lúc nào?" Diệp Tư ngoan ngoãn hỏi.

      "Đêm qua, " Diệp Mạnh Giác vừa vừa đem trong tay cặp lồng cơm mở ra, quay đầu thấy Diệp Tư cau mày, vội vàng an ủi: "Đừng nghĩ lung tung, chú đem công tác đều xử lý tốt mới trở về. Nhưng ra bé cưng như thế nào mà chú mới ngày liền sốt cao thành như vậy?"

      Diệp Tư giọng : "Ngày hôm qua cẩn thận mắc mưa."

      Diệp Mạnh Giác đem cháo bưng đến trước mặt , trước nếm thử miếng, : " sai, Dì Thái càng ngày nấu ăn càng ngon."

      xong, múc muỗng, đưa đến Diệp Tư bên miệng, "Đến đây, bé cưng, nếm thử."

      Diệp Tư nhíu lại cái mũi : "Chú, bé cưng vẫn còn chưa đánh răng đâu."

      Diệp Mạnh Giác nhìn vẻ mặt tình nguyện cười ha ha.

      Chờ Diệp Tư chà răng xong lại đây, Diệp Mạnh Giác đưa ly nước ấm, uống lên hai ngụm, sau đó mới bắt đầu ăn cháo.

      Nhìn Diệp Tư đem cháo đều ăn xong rồi, Diệp Mạnh Giác mới thử thăm dò hỏi: "Bé cưng, ngày hôm qua vì sao lại đến công viên tưởng niệm?"

      Diệp Tư cúi đầu, đùa bỡn ngón tay, giọng : "Nhớ ba mẹ."

      Diệp Mạnh Giác vẫn thủ thỉ hỏi: "Như thế nào? Là có người bắt nạt bé cưng? Hay là lần đó chú còn chưa chỉnh tốt bọn họ?"

      Diệp Tư lắc đầu liên tục : " có, ở trường tốt lắm."

      " có chuyện vui? Có nhất định phải cho chú, có được hay ?"

      "Vâng."

      "..."

      "Chú?"

      "Sao?"

      "Chú cần bé cưng nữa sao?"

      Diệp Mạnh Giác sửng sốt, nghĩ tới bé cưng hỏi vấn đề này. nhớ lại đến lúc vừa mới tìm được mang trở về, như vậy gầy teo nho , hai mắt to thời khắc đều thoáng kinh hoảng vô thố, cả ngày nắm chặt quần áo của chịu buông tay, bước, cũng theo bước. Bé cưng như vậy khiến đau lòng mấy tháng cũng chưa hết. Về sau rốt cục khi dốc lòng chăm sóc, bé cưng bắt đầu chậm rãi quên đoạn u ám năm tháng, dần dần trở nên thoải mái.

      lâu có nghe được hỏi vấn đề như vậy, còn tưởng rằng bé cưng nhà hoàn toàn quên mất, lại nghĩ rằng, những năm tháng màu xám ấy vẫn chiếm cứ ở trong lòng .

      "Bé cưng, vì sao hỏi như vậy? Chú có chỗ nào làm tốt sao?" Diệp Mạnh Giác hỏi.

      " có." Diệp Tư rầu rĩ mà : "Chỉ là muốn hỏi chút."

      " , bé cưng, bé cưng là người thân của chú, chú làm sao có thể cần bé cứng chứ? Vĩnh viễn đều ."

      "Chính là chú, nếu... Nếu sau này chú kết hôn, chú còn có thể ở chúng với bé cưng sao? Chú, lỡ như thím thích bé cưng sao?"

       

      "Bé cưng ngốc, " Diệp Mạnh Giác cười sờ sờ đầu , : "Bé cưng, cho dù chú kết hôn cũng tách ra, ở cùng bé cưng nữa, người mà chú muốn kết hôn, nhất định phải giống như chú, phải luôn thương bé cưng mới được. phải, kiên quyết cưới luôn, có được hay ?"

      xong, ngón tay gẩy gẩy, giống như khi còn chọc cho ngứa, Diệp Tư chống lại, "bộp bộp" cười rộ lên.

      Hai người náo loạn nửa ngày, y tá tiến vào nhắc nhở đến giờ uống thuốc, thế này mới dừng lại.

      Nhìn Diệp Tư uống thuốc xong, Diệp Mạnh Giác hỏi: "Bé cưng, có phải có ai đó cái gì với bé cưng cho nên bé cưng mới hỏi như vậy ?"

      Diệp Tư lắc đầu.

      "Vậy có phải lo lắng tương lai chú sau khi kết hôn, thím đem bé cưng đuổi ra hay ?" Diệp Mạnh Giác hỏi tiếp.

      Diệp Tư sợ hãi nhìn cái, gật đầu.

      Diệp Mạnh Giác thế này mới thở phào nhõm, cười : "Bé cưng,  yên tâm , nơi chúng ta ở chính là nhà của bé cưng, chú còn sợ ngày nào đó bị bé cưng ghét rồi, bé cưng đem chú đuổi ra ngoài chú phải làm sao bây giờ, chú lại có nhà để ở, như vậy chẳng phải trở thành người ăn ngủ nơi đầu đường sao?"

      "Chú ~" Diệp Tư cắt ngang lời , có chút uất ức, "Bé cưng làm sao có thể đuổi chú."

      "Đúng vậy, " Diệp Mạnh Giác nhéo nhéo của cái mũi : "Cũng giống như bé cưng vậy, chú vĩnh viễn cũng bao giờ cần bé cưng. Bởi vì chúng ta là người nhà."

      "Vâng." Diệp Tư dùng sức gật đầu, vươn cánh tay, làm nũng : "Chú ~ bé cưng thể làm vậy được."

      Diệp Tư hai ngày sau đó mới trở lại trường học. Kiều Hoa Hoa mặt hiểu hỏi: "Tiểu bánh bao,cậu hai ngày tiết có đến lớp, như vậy làm sao mà lại trở thành người đứng đầu lớp chọn ban được nhỉ?"

      Diệp Tư liếc xéo nhìn , trong lòng nghĩ đến, tôi còn có hỏi tại sao người ngu ngốc như cậu có thể vào lớp này đấy…..

      "Đúng rồi, " Kiều Hoa Hoa đột nhiên bắt lấy cánh tay mập mạp của Diệp Tư, hưng phấn mà : "Cho cậu xem, " cúi đầu ở trong cặp lật tới lật lui, tìm ra quyển tạp chí, "Nhìn , có Giang Lâm, cậu xem, mình mang theo hai ngày nay đó."

      Giang Lâm, trong lòng Diệp Tư rối rắm, được rồi, nhìn cái .

      Kiều Hoa Hoa chồm qua thân mình, chỉ vào gương mặt trang bìa Giang Lâm, bình luận: "Cậu xem, cái đầu cao gầy, dáng người lồi lõm hứng thú, ánh mắt kia, đúng là đôi mắt đào hoa."

      "Cậu , chú mình cùng ấy từng có tin đồn?" Diệp Tư giọng hỏi.

      "Ừ, tuy rằng đó là chuyện của giới diễn viên, giả giả, tuy nhiên, có đoạn thời gian, đúng là ấy có gần gũi với chú của cậu có mấy lần bọ họ đều bị chụp lúc ở chung chỗ."

      "Tuy nhiên, ấy quả có bộ dạng xinh xắn, vóc người lại đẹp, khuôn mặt cũng tốt, nếu mình là con trai mình cũng thích."

      "Haiz, tiểu bánh bao, mình chuyện với cậu đó. ấy có phải rất đẹp mắt hay ? Hửm?"

      "Tiểu bánh bao, nếu như ấy gả vào nhà các người, cậu phải cẩn thận đấy, nghe ấy có lắm thủ đoạn cùng tâm kế!"

      "Kỳ thực, nghe , ấy có chú của cậu làm chỗ dựa lưng đó, ngay cả giờ giấc ra cửa của người ta chú của cậu cũng biết..."

      "Kiều Hoa Hoa, giáo viên đến rồi."

      "..."

      Gần đây Diệp Mạnh Giác phát Diệp Tư có thái độ khác thường, ăn cái gì cũng thường có tiết chế, giống như trước kia như, đem thức ăn gắp ăn cho hết sạch.

      Diệp Mạnh Giác thử tính hỏi qua, Diệp Tư chỉ lắc đầu, chịu .

      phải là lần trước bị đồng học trách móc "heo mập" thương tổn chứ, Diệp Mạnh Giác thầm nghĩ.

      Diệp Tư nhìn đồ ăn trong chén mà chú gắp cho mình, trong lòng thầm tuôn lệ, phải bé cưng muốn ăn, Kiều Hoa Hoa nếu bé cưng còn tiếp tục ăn nữa, mập, béo phì, chú thích, tương lai thím cũng thích, hu hu hu.

      Diệp Mạnh Giác thấy Diệp Tư mang vẻ mặt thống khổ, gọi dì Thái đến, hai người đem món ăn mặn bàn toàn bộ cất , chỉ còn lại có hai khay thức ăn chay, "Bé cưng, chú với bé cưng cùng nhau ăn chay đồ ăn, có được hay ?"

      Diệp Tư nén nước mắt gật mạnh đầu.

      Từ khi bữa cơm này bắt đầu, Diệp Mạnh Giác liền gọi điện thoại cho bác sĩ cố vấn, sau đó dặn dò dì Thái dựa theo sách dạy nấu ăn  giảm nấu cơm béo cho Diệp Tư, tuy rằng cảm thấy bé cưng trắng trẻo mập mạp như vậy hết sức đáng , nhưng vẫn là sợ bị thương lòng của , sợ bởi vì chuyện mập mạp thành tự ti trong lòng.

      Cứ như vậy, Diệp Tư bắt đầu lên con đường giảm béo.

       Dì Thái mỗi ngày nghiêm cẩn dựa theo sách dạy nấu ăn cho Diệp Tư nấu cơm, liền Diệp Mạnh Giác cũng cùng theo một lúc ăn giảm béo, đau lòng bé cưng giảm béo thống khổ, mặc kệ phản đối ra sao , kiên trì cùng .

      Kỳ thực, Diệp Tư chỉ có thể được xem như tròn trĩnh chút, so bạn cùng lứa tuổi béo ít, nhưng là tuyệt đối phải dạng “heo mập” như mọi người chọc.

      tuần trôi qua, làm Diệp Tư trong lòng run sợ đứng ở thể trọng cái cân, lúc nhìn đến chữ số, nhụt chí sụp đổ vai. nhịn tuần, lại chỉ mới gầy cân! Rất đả kích người.

       

      Diệp Tư vẻ mặt cầu xin, chui về trong phòng, chết sống chịu ra ăn cơm chiều. Xem ra phải hỏi đồng học Kiều Hoa Hoa chút về các phương pháp giảm béo nhanh mới được. giường lăn qua lăn lại, nghĩ chú tuần lễ này cũng cũng giống như mình, ăn cơm giảm béo, cảm thấy vô cùng có lỗi với chú, cơn suông chan nước lã, làm sao có thể nuốt trôi. Nếu , hay là tham gia câu lạc bộ giảm béo ? Nghe rất hữu hiệu, tên là gì nhỉ? Hỏi  Kiều Hoa Hoa chút mới được, lần trước là nghe bạn ấy .

      Diệp Tư nghĩ, vội lông lốc đứng lên, cầm điện thoại gọi cho Kiều Hoa Hoa.

      "Diệp Tư, cậu muốn tham gia câu lạc bộ giảm béo sao? cần, nghe khủng bố a! Cậu chỉ mập có chút, tuy nhiên từ từ giảm lại thôi... Tác dụng có, tuy nhiên... Được rồi, được rồi, tớ đây tìm xem, khi nào có gọi lại cho cậu ."

      Diệp Tư thành công có được số điện thoại của câu lạc bộ giảm béo, trong lòng ôm hi vọng, muốn gọi điện thoại qua, Diệp Mạnh Giác đẩy cửa bước vào. nghe chịu ăn cơm, bỏ qua buổi ăn tối với khách hàng, chạy trở về tưởng rằng bé cưng rất uể oải, nhưng, tại xem ra, còn giống như có chút hưng phấn đâu.

      "Bé cưng?" Diệp Mạnh Giác hô: "Có chuyện gì lại vui vẻ như vậy?"

      "... Có." Diệp Tư đem dãy số giấu , chú biết đồng ý đâu.

      có? Diệp Mạnh Giác nhìn lặng lẽ đem đồ vật giấu sau lưng, nhịn được muốn cười, bảo bối nhà làm sao có thể dối được, giống như lúc còn vậy.

      nhớ được khi đó, vụng trộm lượm món đồ chơi xấu trở về, lúc thấy , cũng giống như bây giờ, tự giấu diếm phía sau lưng, chuyện cũng lắp bắp.

      "A, vậy bé cưng mau cùng chú xuống ăn cơm , dì Thái nấu cơm xong rất lâu rồi."

      cũng vạch trần , bé con  lớn như vậy, cả ngày ở trước mặt giống như người trong suốt vậy, chút bí mật cũng có, nhìn hưng phấn hai mắt tỏa ánh sáng, liền thuận theo , chỉ bé cưng vui  là tốt rồi.

      "Vâng, vâng, chú xuống trước , bé cưng tăm xong chạy xuống."

      Diệp Tư thấy Diệp Mạnh Giác ra ngoài, này mới thở phào nhõm, đem dãy số viết giấy dấu dưới gối.

      Kiếp sống người gầy của sắp bắt đầu rồi!
      thedarkPhong Vũ Yên thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961



      13 Chương 13:
      Edit: Nhan Nhan
      Beta: Quảng Hằng

      <img class="alignnone" alt="" src="https://i.imgur.com/zxjrV0o.jpg" width="620" height="3000" />


      <img class="alignnone" alt="" src="https://i.imgur.com/c1LsU8u.jpg" width="620" height="3000" />


      <img class="alignnone" alt="" src="https://i.imgur.com/oMLNFDt.jpg" width="620" height="3000" />


      <img class="alignnone" alt="" src="https://i.imgur.com/kXCjf5x.jpg" width="620" height="3000" />

      Hình như... phản ứng, chẳng lẽ chiêu này mất linh? Vậy đổi chiêu khác?

      "Bánh bao , mình cho cậu biết nhé, kỳ thực nam sinh thích nữ sinh mập đâu. Đương nhiên,mình phải cậu béo, tuy nhiên, nam sinh trong trường hình như nghĩ cậu béo ..."

      Xong rồi xong rồi, lộn xộn cái gì, bánh bao khẳng định lại càng để ý đến mình

      Kiều Hoa Hoa đâm đầu vào tập muốn tự sát, nghe thấy Diệp Tư giọng hỏi: " ?"

      " , , Kiều Hoa Hoa mình tuyệt đối lừa cậu, nam sinh thích, nữ sinh cũng thích, ách... Đương nhiên, mình tương đối ngoại lệ, mình đại khái là công chúng, đều là như vậy." Kiều Hoa Hoa gật đầu.

      nhìn thấy bạn bánh bao của mình rất có hứng thú với chủ đề này nên liền bắt đầu khoe khoang, đem mọi chuyện mà biết có liên quan giảm béo tất cả đều ra.

      biết, chính là những lời này, khiến cho bánh bao lên con đường giảm béo thống khổ.

      Kiều Hoa Hoa quấn quít lấy Diệp Tư cho tới trưa, cũng hỏi ra thích nam sinh mà thích. Giữa trưa sau khi xong tiết, theo phía sau Diệp Tư, còn hết hy vọng, ong ong hỏi ngừng, lại phát thấy bánh bao bước chao đảo, sau đó liền ngã lăn mặt đất.

      Diệp Mạnh Giác buổi sáng phát Diệp Tư thích hợp, liền theo thành phố A chạy trở về, vừa xuống máy bay, mở di động ra, sau đó điện thoại liền tích táp gọi đến, trong lòng cả kinh, mơ hồ cảm thấy Diệp Tư đúng là xảy ra chuyện, sau khi nhận thức được tình huống, quả nhiên, đúng là giáo viên chủ nhiệm của Diệp Tư, với Diệp Tư ở trường học té xỉu, tại ở bệnh viện.

      Diệp Mạnh Giác trong nháy mắt đó, cảm nhận được nổi  sợ hãi lớn, biết Diệp Tư có vụng trộm ăn thuốc giảm cân linh tinh gì hay , nhớ tới ngày đó vụng trộm giấu gì đó, trong nội tâm dâng lên tự trách mãnh liệt, là quá vô tâm, là sơ sẩy. bé cưng  nhà thể có việc, tuyệt đối thể có việc. là niềm tin để dựa vào mà sống tiếp đến hôm nay, tuyệt đối thể gặp chuyện may.

      Lúc Diệp Tư tỉnh lại, Diệp Mạnh Giác ghé vào đầu giường của , cảm giác được nhúc nhích, vội vàng ngẩng đầu, hiển nhiên có nghỉ ngơi tốt, cằm lúng phún mọc râu. Sắc mặt của Diệp Tư trải qua nghỉ ngơi cùng với tác dụng của dung dịch dinh dưỡng, có chút khởi săc.

      Diệp Mạnh Giác thấy Diệp Tư tỉnh lại, liền vội vàng tiến lên ôm , trong giọng mang theo sợ hãi, : "Bé cưng, bé cưng, chúng ta đừng giảm béo có được ? Bé cưng sắp đem chú hù chết, bé cưng, chú thiếu chút nữa bị hù chết."

      Từ chiều hôm qua đến bây giờ qua mười mấy giờ, Diệp Tư thế này mới tỉnh lại. Trong khoảng thời gian mười mấy giờ, trái tim của Diệp Mạnh Giác giống như bị người ta cứa , đau đớn muốn chết. sợ bé cưng của gặp chuyện may, tuy rằng kết quả kiểm tra đo lường có vấn đề, chỉ là thuần túy đói đến choáng váng, đường máu quá thấp, cùng với tim hơi đập nhanh chút, nhưng mà, chỉ cần nhìn đến Diệp Tư nằm như vậy ở giường bệnh, lòng đều luôn luôn treo lên, bỏ xuống được.

      Tiểu nha đầu luôn luôn khỏe mạnh cường tráng, có tức biểu gì ở giường nằm lâu như vậy, vẫn là lần đầu tiên. Đây là Diệp Mạnh Giác lần đầu tiên khắc sâu ý thức được, thể có Diệp Tư, thể để cho Diệp Tư xảy ra bất cứ chuyện gì. nghe Kiều Hoa Hoa , bảo bối nhà mình có khả năng vụng trộm thích nam sinh nào đó, sợ hãi người ta ghét bỏ béo, thế này mới như thế cấp tốc giảm béo.

      nhìn Diệp Tư nằm ở giường bệnh, trong lòng có ý nghĩ ra được, bé cưng, mặc kệ bé cưng có ra sao, béo cũng tốt, xấu cũng tốt, chú đều lại làm cho chuyện như vậy phát sinh, chú vẫn mực, vẫn mực đứng ở bên người của bé cưng. Bé cưng, nếu như có nam sinh nào bên ngoài thích bé cưng, để cho chú thích bé cưng tốt rồi, chỉ cần bé cưng khỏe mạnh cường tráng, vui vẻ tự tại, cái gì khác cũng cần nữa.

      (Nhan: thêm ngốc nữa rôì  =,,=, aizzzz…..)

      Diệp Tư bị buồn ở trong lòng chú, cảm thụ được thân mình chú run run, chú sợ, sợ xảy ra chuyện. Diệp Tư dám đáp ứng, thực tế, chính cũng có chút nghĩ mà sợ.

      Cứ như vậy, Diệp Tư oanh oanh liệt liệt giảm béo xong. Theo quyết định bắt đầu giảm béo đến bây giờ qua hai tuần lễ, gầy bảy cân.

      Phong Vũ YênHaru thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 13:
      Edit: Nhan Nhan
      Beta: Quảng Hằng

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      Hình như... phản ứng, chẳng lẽ chiêu này mất linh? Vậy đổi chiêu khác?

      "Bánh bao , mình cho cậu biết nhé, kỳ thực nam sinh thích nữ sinh mập đâu. Đương nhiên,mình phải cậu béo, tuy nhiên, nam sinh trong trường hình như nghĩ cậu béo ..."

      Xong rồi xong rồi, lộn xộn cái gì, bánh bao khẳng định lại càng để ý đến mình

      Kiều Hoa Hoa đâm đầu vào tập muốn tự sát, nghe thấy Diệp Tư giọng hỏi: " ?"

      " , , Kiều Hoa Hoa mình tuyệt đối lừa cậu, nam sinh thích, nữ sinh cũng thích, ách... Đương nhiên, mình tương đối ngoại lệ, mình đại khái là công chúng, đều là như vậy." Kiều Hoa Hoa gật đầu.

      nhìn thấy bạn bánh bao của mình rất có hứng thú với chủ đề này nên liền bắt đầu khoe khoang, đem mọi chuyện mà biết có liên quan giảm béo tất cả đều ra.

      biết, chính là những lời này, khiến cho bánh bao lên con đường giảm béo thống khổ.

      Kiều Hoa Hoa quấn quít lấy Diệp Tư cho tới trưa, cũng hỏi ra thích nam sinh mà thích. Giữa trưa sau khi xong tiết, theo phía sau Diệp Tư, còn hết hy vọng, ong ong hỏi ngừng, lại phát thấy bánh bao bước chao đảo, sau đó liền ngã lăn mặt đất.

      Diệp Mạnh Giác buổi sáng phát Diệp Tư thích hợp, liền theo thành phố A chạy trở về, vừa xuống máy bay, mở di động ra, sau đó điện thoại liền tích táp gọi đến, trong lòng cả kinh, mơ hồ cảm thấy Diệp Tư đúng là xảy ra chuyện, sau khi nhận thức được tình huống, quả nhiên, đúng là giáo viên chủ nhiệm của Diệp Tư, với Diệp Tư ở trường học té xỉu, tại ở bệnh viện.

      Diệp Mạnh Giác trong nháy mắt đó, cảm nhận được nổi sợ hãi lớn, biết Diệp Tư có vụng trộm ăn thuốc giảm cân linh tinh gì hay , nhớ tới ngày đó vụng trộm giấu gì đó, trong nội tâm dâng lên tự trách mãnh liệt, là quá vô tâm, là sơ sẩy. bé cưng nhà thể có việc, tuyệt đối thể có việc. là niềm tin để dựa vào mà sống tiếp đến hôm nay, tuyệt đối thể gặp chuyện may.

      Lúc Diệp Tư tỉnh lại, Diệp Mạnh Giác ghé vào đầu giường của , cảm giác được nhúc nhích, vội vàng ngẩng đầu, hiển nhiên có nghỉ ngơi tốt, cằm lúng phún mọc râu. Sắc mặt của Diệp Tư trải qua nghỉ ngơi cùng với tác dụng của dung dịch dinh dưỡng, có chút khởi săc.

      Diệp Mạnh Giác thấy Diệp Tư tỉnh lại, liền vội vàng tiến lên ôm , trong giọng mang theo sợ hãi, : "Bé cưng, bé cưng, chúng ta đừng giảm béo có được ? Bé cưng sắp đem chú hù chết, bé cưng, chú thiếu chút nữa bị hù chết."

      Từ chiều hôm qua đến bây giờ qua mười mấy giờ, Diệp Tư thế này mới tỉnh lại. Trong khoảng thời gian mười mấy giờ, trái tim của Diệp Mạnh Giác giống như bị người ta cứa , đau đớn muốn chết. sợ bé cưng của gặp chuyện may, tuy rằng kết quả kiểm tra đo lường có vấn đề, chỉ là thuần túy đói đến choáng váng, đường máu quá thấp, cùng với tim hơi đập nhanh chút, nhưng mà, chỉ cần nhìn đến Diệp Tư nằm như vậy ở giường bệnh, lòng đều luôn luôn treo lên, bỏ xuống được.

      Tiểu nha đầu luôn luôn khỏe mạnh cường tráng, có tức biểu gì ở giường nằm lâu như vậy, vẫn là lần đầu tiên. Đây là Diệp Mạnh Giác lần đầu tiên khắc sâu ý thức được, thể có Diệp Tư, thể để cho Diệp Tư xảy ra bất cứ chuyện gì. nghe Kiều Hoa Hoa , bảo bối nhà mình có khả năng vụng trộm thích nam sinh nào đó, sợ hãi người ta ghét bỏ béo, thế này mới như thế cấp tốc giảm béo.

      nhìn Diệp Tư nằm ở giường bệnh, trong lòng có ý nghĩ ra được, bé cưng, mặc kệ bé cưng có ra sao, béo cũng tốt, xấu cũng tốt, chú đều lại làm cho chuyện như vậy phát sinh, chú vẫn mực, vẫn mực đứng ở bên người của bé cưng. Bé cưng, nếu như có nam sinh nào bên ngoài thích bé cưng, để cho chú thích bé cưng tốt rồi, chỉ cần bé cưng khỏe mạnh cường tráng, vui vẻ tự tại, cái gì khác cũng cần nữa.

      (Nhan: thêm ngốc nữa rôì =,,=, aizzzz…..)

      Diệp Tư bị buồn ở trong lòng chú, cảm thụ được thân mình chú run run, chú sợ, sợ xảy ra chuyện. Diệp Tư dám đáp ứng, thực tế, chính cũng có chút nghĩ mà sợ.

      Cứ như vậy, Diệp Tư oanh oanh liệt liệt giảm béo xong. Theo quyết định bắt đầu giảm béo đến bây giờ qua hai tuần lễ, gầy bảy cân.
      Last edited by a moderator: 16/8/14
      thedarkPhong Vũ Yên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :