1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bóng sói hú - Ngã Nguyện Thừa Phong (Hoàn 70/70) Đã có Ebook

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mizuki

      Mizuki Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      519
      Ta biết phải sao nhưng nảy giờ ngồi nghiền ngẫm chương 51 mà có thấy tình tiết đó :yoyo68:
      Oimeoi chẳng lẽ ta chưa già lão chăng:yoyo49:
      Chó ĐiênOrchidsPham thích bài này.

    2. hirari

      hirari Well-Known Member

      Bài viết:
      486
      Được thích:
      665
      Doc khuc dau thay hap dan,cang doc cang thay rat loi cuon nhung ma toi khuc sau nay thi hinh nhu cai nao~ no chang~ hoat dong hay sao ma tinh tiet truyen ta thay no phuc tap,roi tinh roi mu len het vay ta:yoyo42::yoyo42:...Chi biet la 2nguoi nay dang nguoc nhau thoi,that buon :yoyo44::yoyo44::yoyo23::yoyo23::yoyo23:
      tengu, VÂN NHI_2411OrchidsPham thích bài này.

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      @minhcho ơi mà Beta lại bộ này cho tôi là cố tìm xem mấy cái tên phiên tiếng ở bản raw xem có dịch về TA đc ko nhé, để phiên nghe nó nghiệp dư quá :yoyo59::yoyo59::yoyo59: Gì mà Vệ Lợi Tốn Tư vs cả .... bá tước chứ :yoyo49::yoyo49::yoyo49:
      tutu, VÂN NHI_2411, quỳnhpinky2 others thích bài này.

    4. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      Um , xem roi ; ten nó phien ra vậy luôn ; thêm mấy chương nữa mới hiểu hết việc , moe cái convert dùng QT 2011 no chưa cải tiến, xem thử cái convert ta thử , ta thấy nàng đọc và edit lại vậy là hiểu hết mà ; nhưng truyện này diễn giải hơi khó , moe hen gì truyện này 3 nhà làm mà drop hết , edit truyện cần phải tốn nhiều nơron não rồi, chứ truyện ta làm dễ lắm qua lại , ăn cơm , xxoo , um ; đau quá thôi , vậy là xong 1 chương :yoyo19::yoyo19:
      tutu, VÂN NHI_2411hirari thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 54
      Editor: OrchidsPham

      [​IMG]

      Thời gian qua , phút lại phút, trời mờ sáng, Đường Hằng Xa đẩy ra bức tranh truyền thần trước bàn, cầm trong tay diếu xì gà mới hút nửa ấn vào gạt tàn. mở cửa phòng Ôn Trạch, như đoán trước, người trong phòng hiển nhiên là đêm ngủ, Ôn Trạch dựa vào bên giường, ngay cả tư thế cũng chưa đổi, tầm mắt đảo qua Đường Hằng Xa, thong dong tắt tin tức.

      “Tối hôm qua em cậu ngất xỉu, để ở nơi này của tôi cũng an toàn, tôi sai người đưa ấy đến chỗ Tiểu Như.” Đường Hằng Xa cười nhìn Ôn Trạch “Cậu xem có cần đưa ấy về ?”

      cần, ấy vốn cũng nên trở về.” Ánh mắt Ôn Trạch chạm vào mắt Đường Hằng Xa, ánh mắt đen như hồ sâu, sâu thẳm mà rộng lớn, Đường Hằng Xa tự giác chìm vào, hốt hoảng, giống như có cái gì đó thổi quét qua, đáy lòng hơi rung động.

      “Cuối cùng cậu là ai?” Đường Hằng Xa túm lấy tay Ôn Trạch, ánh mắt cực kỳ sắc bén, chưa từng xuất trước đây.

      ánh sáng bén nhọn lướt qua rìa mặt Đường Hằng Xa, vệt máu chảy xuống từ gương mặt , “Tôi thích người khác chạm vào tôi.” Giọng điệu Ôn Trạch duyên dáng, liếm liếm giọt máu mu bàn tay, khí thế tối cao ập đến, “Vĩnh viễn đừng quên!” Giọng của chút gợn sóng, nụ cười mặt nhu hòa đến mức làm ánh mặt trời cũng phải ảm đạm.

      Đường Hằng Xa ngẩn ngơ trong nháy mắt, người đàn ông trước mắt, đẹp trai tuấn tú tao nhã như trước.

      , phải .” Nhưng mà hơn 20 năm qua là người duy nhất làm ôn lại được cảm giác, giống như người lữ hành giữa sa mạc, biết trước mặt là độc, nhưng tình nguyện uống xuống, uống xong rồi .

      Ôn Trạch lẳng lặng Đường Hằng Xa hoàn toàn mất bình tĩnh, mỉm cười màu đen lóng lánh bên môi mang theo ý tốt.

      Đường Hằng xa qua khắc mới mở miệng “Người già , thường rất khó nhìn thấy sớm mai.”

      “Chỉ có người sợ bóng tối mới nhìn thấy được sớm mai.” Ôn Trạch lấy ra bộ cờ ở đầu giường “Thích hợp để giải trí, chừng có thể nhanh đến hừng đông.”

      Chơi cờ tách rời khỏi tính kế, bố cục, toàn bộ dựa vào khí chất và ánh mắt để qua, lợi hại hơ, bỏ qua lớn . buổi sáng lặng yên qua , trong phòng chỉ vang tiếng chơi cờ, Đường Hằng Xa mỗi bước sau lại cẩn thận hơn bước trước.

      “Ván cờ cũng như cuộc sống.” Ôn Trạch giương mắt “Nghĩ nhiều quá, đường sống cũng thành lối chết!” ngăn chặn đường sống.

      “Ván cờ giữa kiếp còn có kiếp.” Đường Hằng Xa sâu xa .

      Ôn Trạch cười ha ha, độ cong nụ cười làm gương mặt tuấn nhã nên lời, “Chỉ có người có được rất nhiều mới sợ mất , Đường tiên sinh trong tay có gì thể mất ? Luyến tiếc ?” giương mi, ý nghĩa trong câu có vài phần trẻ con.

      Đường Hằng Xa còn có tâm trạng để vờn quanh nữa, đến tuổi xế chiều, đủ thời gian và cơ hội xuất người như vậy nữa.

      “Viên đạn người cậu đặc biết.” Đây phải câu hỏi, là khẳng định, khẳng định chuyện cả hai đều biết.

      Viên đạn này là nước cờ, Phí Như Phong và Ôn Trạch là kết quả sống chết, chết dừng; Đường Hằng Xa dùng viên đạn này cảnh báo Ôn Trạch, nguy cơ lớn nhất trước mặt phải hai nhà Đường Giang; Đường Hằng Xa dùng viên đạn xin Ôn Trạch nể tình, nếu phải Đường thị giờ phút này cũng thể bình yên!

      “Sáng nay tin tức có đưa, tôi và tập đoàn Giang thị hợp tác, cổ phiếu điên cuồng hạ xuống, mà Đường thị bởi vì hợp đồng với tập đoàn Vệ Lợi Tốn Tư mà cổ phiếu tăng mạnh, đúng là vạn hạnh mà.” Lời của Ôn Trạch mang theo thâm ý sâu sắc.

      Sắc mặt Đường Hằng Xa khẽ biến, muốn mở miệng, bên ngoài truyền đến tiếng ầm ĩ “Đường tiên sinh, Nhị tiểu thư la hét muốn vào, ai cũng ngăn được.” Người hầu Đường gia vẫn như trước gọi Đường Bảo Như lấy chồng là Nhị tiểu thư. Giờ Đường Hằng Xa mới phản ứng lại, vừa rồi lúc chơi cờ ông dặn dò người dưới để bất cứ ai quấy rầy.

      “Để nó vào ” Lời còn chưa dứt, Đường Bảo Như lao vào.

      !” Đường Bảo Như gần đây vô cùng tiều tụy, tóc hơi rối, mấy ngày lo lắng đề phòng đến nay lòng lại như lửa đốt, ăn mòn hoàn toàn bề ngoài được giữ gìn tốt.

      “Giang phu nhân.” Ôn Trạch lịch lễ phép chu toàn.

      Đường Bảo Như xẹt qua vết thương ngực Ôn Trạch, cuối cùng kiềm chế nổi nữa “, em liên hệ được với Tiểu Nặc,.” Oa tiếng khóc rống, trong phút chốc, nước mắt nước mũi cùng tuôn ra.

      “Giang phu nhân yên tâm, Phí Như Phong xuống tay nhanh vậy đâu... trước mắt tính mạng Giang công tử đánh lo.”

      “Cậu sao biết được, cậu liên hệ với Tiểu Nặc? Cậu gặp ?” Đường Bảo Như mất phết phong thái phu nhân, phấn trang điểm mặt kết lại đoàn, cùng bà thím bán đồ ăn đường chẳng có gì khác nhau.

      Đường Hằng Xa đón lấy khăn mặt người làm đưa đến quát khẽ, “có chuyện gì cũng phải bình tĩnh rồi mới , càng ngày càng ra sao.”

      “Em còn có thể ra sao chứ, em sắp phát điên tồi, nếu Tiểu Nặc xảy ra chuyện gì, em cũng sống nổi!” Nghĩ lại bình thường Đường Bảo Như chú ý dung mạo ra sao, nếu phải mất hồn, sao có thể để mình xấu xí quái dị thế được.

      “Giang phu nhân,” Giọng Ôn Trạch nặng , cũng vẫn réo rắt điếc tai, lập tức kéo tâm trạng sụp đổ của Đường Bảo Như trở về: “trước mắt Phí Như Phong ốc mang nổi mình ốc, tạm thời rứt ra đối phó Giang công tử được, hôm qua tôi với giao thủ, tôi bị thương, cũng thể sao, huống chi trước đó vài ngày chuyện xảy ra ở Chicago cũng tốn tâm tư của , cho nên theo phân tích của tôi, tới giờ Giang công tử hẳn là bình yên.”

      Đường Bảo Như bình tĩnh chút nhưng lập tức lại khủng hoảng “Bây giờ có chuyện, vậy ngày mai, sau này sao? được, tôi muốn lập tức đưa về.”

      “Giang phu nhân, đón Giang công tử dĩ nhiên là chuyện nên làm, nhưng mà nước xa cứu được lửa gần, bà có thể cam đoan ở gần bà an toàn sao? phải mỗi người đều cao số như Ôn Trạch!”

      Huyết sắc mặt Đường Bảo Như sớm biến mất, “Bây giờ đừng là đối phó Phí Như Phong, mà chỉ kiềm chế cũng có cách! Từ hôm qua cổ phiếu tập đoàn chúng tôi còn có người ác ý bán tháo, cũng tôi mua về bao nhiêu liền có người bán ra bấy nhiêu.” Bà nhìn Ôn Trạch, ánh mắt lóe lóe, làm người ta vô cùng thoải mái, “Ôn tiên sinh, người đầu tiên Phí Như Phong buông tha chính là cậu, bây giờ nghiệp thân thể cậu đều thất bại thảm hại, cậu lấy cái gì để bàn bạc hợp tác với chúng tôi!” Lời rất có tính lật mặt, lập tức ác độc đá văng mặc kệ hủy diệt.

      “Giang phu nhân nhất định giỏi chơi cờ!” Ôn Trạch cười khẽ, thoải mái cầm quân cờ trong tay, “Khí thế chết quá nhanh!”

      “Lời của Tiểu Như cũng phải có lý.” Giọng điệu Đường Hằng Xa lạnh như băng “ôn Trạch, mọi người đều ngồi chung thuyền, Đường gia chứng minh thành ý của mình, mà bây giờ cậu vẫn hoàn toàn thành với chúng tôi, cuối cùng là cậu muốn sao?”

      hoàn toàn? Tôi ngay cả mạng mình cũng giao vào tay Đường tiên sinh, tôi còn gì để mà thành chứ?” Ôn Trạch nhún vai, loại hành động lỗ mãng này được làm lại mang theo phong lưu phóng khoáng khó .

      Não Đường Hằng Xa bắt đầu đau, người trước mắt lơ đãng lộ ra thần thái, ngữ điệu, ngay cả loại nhướn mi trào phúng này, cái nào lăng trì ông, ông có nhào đến nhéo là định lực cực cao rồi.

      “Sáng nay Vệ Lợi Tốn Tư truyền đến bản thảo, có số hàng cần Đường thị chuyển từ nước X, hơn nữa tập đoàn Vệ Lợi Tốn Tư chuẩn bị kiến tạo xưởng đóng tàu ở nước X, mà kế hoạch này chính là do Đường thị bắt tay thi hành.

      Đường Bảo Như lập tức đứng bật dậy, quả thể tin, bầu trời bị tách ra, giữa mây đen gặp ánh sáng, kỳ tích cùng lắm chỉ là vậy.

      , đây đúng là tin tức tốt!” Chỉ kém vung tay hoan hô.

      “Đúng, tin này đúng là làm người ta phấn chấn, nhưng mà tạo xưởng đóng tàu cần vốn lưu động, Đường thị thể lập tức gom ngay được, đây chỉ sợ là nằm trong dự tính của cậu Ôn đây?” Sắc mặt Đường Hằng Xa trầm.

      “Ôn Trạch?” Đường Bảo Như hoảng sợ nhìn Ôn Trạch, nếu hạng mục hợp tác này do bày mưu tính kế, có nghĩa là lúc trước chuẩn bị tất cả. Vậy việc bị thương, công ty bị đả kích nặng nề, chật vật chịu nổi chạy trối chết, cái nào là , cái nào là giả? Đường Bảo Như dám suy nghĩ xa hơn, linh hồn lạnh lẽo. Đối với người này trong lòng bà dám phòng bị, nhưng mà nghe bản thân bị thương nặng, tâm lý cũng được an ổn hơn chút, cảm thấy người này cũng thường thôi, thầm cảm thấy tâm lý như miếng băng mỏng của mình cũng quá mức quá, nhưng giờ phút này, cục diện nghịch chuyển, vẫn nhàn nhã bắt tay chơi cờ, môi vẫn mỉm cười như trước.

      Đường Bảo Như toàn thân lạnh lẽo, chỉ khi người này là bạn, ngươi mới an toàn, thể bất hòa đối địch mới là thượng sách!

      “lời vừa rồi của Đường tiên sinh chưa đúng, mọi người đều ngồi chiếc thuyền, nhưng mà đáng tiếc thuyền này chỉ có tôi và Giang phu nhân, chúng tôi và Phí Như Phong ở thế lửa cháy thiêu rụi bầu trời Tuyên thành rồi, mà Đường tiên sinh chỉ ở mép thuyền, hơi có chút ổn, liền lập tức có thể rời ra, vậy , sao Ôn Trạch phải tính toán sau lưng ngài chứ?” Ôn Trạch đâm liền thấy máu.

      thương trường lấy thước đánh người chỉ là do thiếu khôn ngoan, địch mạnh bại trận, từ xưa đến giờ đều do tay mình, Đường Hằng Xa muốn tự chui đầu vào rọ.”

      “Bây giờ dùng thước đánh người là Phí Như Phong, bằng vào giá trị con người lại lấy thân thí nghiệm chứng tỏ rằng là nỏ mạnh hết đà, tôi với thành kết quả sống chết, giờ tôi chuẩn bị đầy đủ, chỉ chờ gió đông thổi, Đường tiên sinh giúp tôi chẳng lẽ cũng phải là giúp chính ngài sao?”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :