1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bóng sói hú - Ngã Nguyện Thừa Phong (Hoàn 70/70) Đã có Ebook

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mizuki

      Mizuki Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      519
      Ờ ta cũng bó tay như nàng luôn:yoyo41:
      quỳnhpinkyOrchidsPham thích bài này.

    2. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      đọc chap này ko hiểu lắm , PNP thuê sát thủ giết LĐ trả thù cho lộ tây à , và cả cả nhâm phi dật cũng thích liễu đình à :yoyo65::yoyo65::yoyo65::yoyo65: phải là truyện này cốt truyện và nội dung rất hay nhưng mà nhiều khi các chap nó ko liền mạch nhau mình chả hiểu tác giả viết gì nữa ko phải do lỗi bạn edit đâu đấy:032::032::032::032:
      Chó Điên, quỳnhpinkyOrchidsPham thích bài này.

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 53
      Editor: OrchidsPham

      [​IMG]

      Khi trời sáng , mưa rơi làm cho Tuyên thành càng trở nên đẹp lòng, đặc biệt khi đứng ở đài ngắm cảnh của Đường gia, đem cảnh vật thu hết vào đáy mắt. Ngắm cảnh, ai cũng biết đây là đam mê lớn nhất của Đường Hằng Xa, vì đam mê này, phá bỏ mấy dãy nhà cũ, chuyển đến khu phố trung tâm này, cải tạo nơi ở từ tập đoàn Lam thị, nhớ ngày đó, công trình cải tạo này có thể là rất lớn, san bằng toàn bộ 4000 thước vuông, cải tạo thành nhà lớn Đường gia 2 tầng, ở sân phía bắc nổi lên đài ngắm cảnh cao bằng toàn nhà 36 tầng, quan sát Tuyên thành. Mọi người đều đoán là vị thuyền vương này đam mê ngắm cảnh như vậy, lí do sau lưng là tuần tra bản đồ sản nghiệp của mình để tiện cho việc khai phá địa bàn. Đồng thời cũng là loại nghiền ngẫm lực ảnh hưởng của mình với thành phố này mà thôi.

      Hôm nay cũng giống như dĩ vãng, Đường Hằng Xa đứng đài ngắm cảnh, tay đùa con dấu được ghép từ nhiều mảnh lại, xuyên qua kính, cây cối trong sân mọc ra mấy chồi non, mấy điển màu xanh gắn với đám màu nâu, tạo nên vẻ đẹp cho đám cây khô cứng, trong khe đá, bậc thang cũng có tầng lông nhung, lại nhìn lên, chính là bầu trời màu lam, vô tận chút đường cong, vô hạn mênh mông, xa xôi cùng cực....

      loại cảm giác khó hiểu bao trùm toàn thân Đường Hằng Xa, đây là lần thứ hai từ khi sinh ra ông bị loại trạng thái ổn định này bao vây. Cửa lặng yên bị đẩy ra, ông lão người làm cầm ly trà ấm thay cho ly lạnh bàn.

      “Hơn hai mươi năm, cứ 15 phút vào lần, thói quen này ông vẫn sửa được!”

      Tay ông lão run lên, giống như việc Đường Hằng Xa đột ngột mở miệng làm ông giật mình kinh hãi, ông ngẩng đầu, Đường Hằng Xa cũng nhìn ông, ánh mắt hướng ra bên ngoài cửa sổ, giống như chuyện với khí, “Thủy tinh 80mm, cứng rắn chống đạn, cách 10m bắn thủng; súng tự động, ở 12m bắn xuyên.” Sắc mặt Đường Hằng Xa u lạnh lùng, “ Toàn bộ dày đặc, ngay cả hơi gió cũng xuyên qua, đây là cửa sổ của tôi!” dùng tay đấm mạnh.

      “Lão gia” Giọng ông lão cất cao, về phía trước bước rồi lại dừng lại, “Lão gia, cần thận con dấu trong tay ngài,” giọng cung kính.

      Đường Hằng Xa cúi đầu, con dấu chăng đầy vết nứt, cho dù gắn lại, cũng thể trọn vẹn, ngẩn ngơ ngây người, lát sau tay lại dương dương tự đắc, “Về sau đừng vào nữa.” Mệt mỏi ập đến, già nhanh.

      Ken két, tiếng động sắc nhọn truyền vào tai, đây là tiếng lốp xe ma sát gấp gáp với mặt đường phát ra, Đường Hằng Xa khẽ nhíu mày, chiếc xe như tên lửa vọt vào nhà lớn Đường gia, xe gấp gáp dừng lại, lốp xe kéo rê mặt đường tóe ra lửa. xe 2 người xuống, trong đó có 1 người đầy máu tươi. Đường Hằng Xa hít sâu, chạy khỏi đài ngắm cảnh, tuy rằng tuổi ít nhưng lại chạy cực nhanh.

      làm sao vậy?” Đường Hằng Xa thở hổn hển, mặt là biểu cảm phức tạp đến cực điểm, hoảng sợ, bi thống, giận dữ.

      Đường Hằng Xa đón lấy Ôn Trạch, “Rừng già, lập tức điều huyết thanh từ bệnh viện Giang thị, mời Phạm Nhất Minh đến đây!” Giọng điệu dồn dập, người được nhắc tên nhanh nhẹn rời .

      Đình viện Đường gia lặng thinh, giống như cột băng kéo dài, Liễu Đình khoanh tay ngồi, như hồ nước trong xanh tĩnh lặng, bọn người hầu tự giác nhìn nhau, chân tay, sợ làm phiền. Bóng chiều chậm rãi rơi xuống, nhan sắc cuối cùng nơi chân trời cũng chậm rãi bị bóng tối cắn nuốt, Đường Hằng Xa nhìn , ông rút ra cây xì gà, trực tiếp dùng miệng cắn đầu nó, quẹt diêm, ngọn lửa như con rắn hồng từng chút từng chút làm cháy điếu xì gà, ông phun ra hơi sâu, mới nỗ lực ngừng lại chỗ bỏng lên trong ngực. bước, tiêu sái đến gần, gió thổi hỗn loạn, Liễu Đình ngẩng đầu, ánh mắt chạm nhau, da thịt đều cảm thấy lạnh run.

      trai nguy cấp ngư vậy, sao trực tiếp đưa vào bệnh viện Giang thị mà lại đưa tới đây?” Đường Hằng Xa hỏi chút để ý.

      “Trước đó ấy có , nếu xảy ra chuyện gì tôi phải đưa tới nơi này.” Đầu Liễu Đình cúi xuống còn chút sức lực, đâu vai yên lặng run rẩy.

      Mặt Đường Hằng Xa run lên cực nhanh, giống như hoa mắt nhìn nhầm, “ xem , bác sĩ sao.” Ông hòa nhã.

      Liễu Đình mượn sức bức tường, chậm rãi đứng lên, thong thả, gió thồi qua vạt áo, chậm rãi bay bay, bóng dáng tự nhiên trống rỗng, như giấc mơ, khẽ chọc tay, giấc mơ liền tan nát. Mặt Đường Hằng Xa nổi lên biến hóa khó lường, người đó ôn nhu như thơ, người này lại trống rỗng như mơ, đều đẹp đến vậy, vẫn đẹp đến khiếp người như vậy, chỉ tiếc, quá đẹp luôn chẳng được lâu dài. Khói lan ra từ điếu xì gà tay ông, đám khói lan vào bóng đêm chút tiếng động.

      Cửa bị đẩy ra, ánh sáng mờ nhạt chiếu lên người, giống như được khảm tầng ánh sáng, Liễu Đình hoảng hốt trong nháy mắt, sắc mặt Ôn Trạch tái nhợt dựa vào đầu giường, vẻ mỏi mệt, nhưng ánh mắt vẫn sáng rọi, thái độ vẫn tao nhã bình tĩnh. “Dọa em rồi.” Ý cười bên môi Ôn Trạch đều là ôn nhu buồn che dấu, ngực vẫn thấm ra máu.

      Từng dòng lạnh lẽo như con rắn từ đầu ngón tay chạy thẳng vào tim Liễu Đình, “Đệ Nhất,” Giọng Liễu Đình tiêu điều kì lạ “Vĩnh viễn, vĩnh viễn đừng dùng sinh mệnh của đến thử em nữa!”

      Ánh mắt họ đối diện, ánh mắt giao nhau, thấu hiểu nhưng lại đều có thứ thể chạm vào, yên lặng ngưng kết giữa họ, bọn họ... thể .

      Đệ nhất, giữa và Phí Như Phong, em chưa bao giờ do dự! Từ nước mắt ngọc người em mà đặt, để em trơ mắt nhìn nhảy vào trong lửa, dùng sinh mệnh để thử, làm em tự tay nổ súng với , Đệ Nhất, cuộc đời này em cần phản bội bao nhiêu mới có thể khiến tin tưởng?

      Em mốn tin tưởng, cũng muốn tin tưởng, nhưng mà em cho ánh biết, Hải Tình, ánh mắt em lúc này như mất ánh sáng, trống rỗng phiêu dạt, bóng dáng có thể tiêu tán bất cứ lúc nào, em cho biết, làm sao có thể tin?

      Ánh mắt nhìn nhau đều là mệt mỏi đơn, ánh mắt đều là ôn nhu thống khổ, Liễu Đình hạ mi, lại ngẩng đầu, khóe miệng nổi lên nụ cười “Nghỉ ngơi cho tốt, đừng làm em lo lắng.”

      đứng lên, cánh tay vừa đụng đến cửa bị nắm chặt, tay túm chặt tay , chặt đến mức dường như xương cốt cũng phải gắn liền, kéo vào trong ngực, nhiệt độ và hơi thở quấn vào nhau, đầu dụi vào đầu vai Liễu Đình, dựa vào giống như năm 17 tuổi dựa vào .

      “Đệ Nhất, cuộc đời sai lầm này của em, thành tựu lớn nhất phải là tình . Đệ nhất,” Giọng Liễu Đình là ôn nhu vừa chạm liền tan “Em muốn cùng hết cuộc đời này.”

      Đầu càng dúi sâu vào đầu vai Liễu Đình, hơi thở của lạnh rồi lại nóng, tay lướt qua khóe mi, hai má, thong thả miêu tả co, cẩn thận thân thiết, nhàng che kín mắt , giọng khàn khàn thản nhiên, “Hải Tình, đời có mưu kế hoàn mỹ, có chỉ là chế ngự trái tim, nắm giữ trái tim con người là nắm được con bài chưa lật của đối phương, cho dù là cạm bẫy nhìn được ràng, đối phương cũng thể lao vào,ván cờ này chúng ta , gọi là làm trống rỗng. Tổng thể kế hoạch, mặc kệ phần thắng của em lớn bao nhiêu, đến lúc cuối cùng, biết hươu chết vào tay ai, cần bị tướng giả mê hoặc, nếu ở chỗ phải thắng, có dũng khí đánh tới người đó. Phải học cách đem thống khổ thành trí tuệ, phải biết rằng thế gian này có thất bại, thiếu chỉ là cơ hội mà thôi.”

      buông tay, lùi lại, “Đừng quay đầu, Hải Tình, em thể quay đầu.” Giọng vững vàng, giống như vô số lần dạy bảo trong những năm qua: “Lòng Đường Hằng Xa loạn, trong thời gian ngắn nhất đưa em vào tay Đường Bảo Như, đừng quên, thời khắc cuối cùng thường bị úp ngược, làm lòng em lắng lại, Hải Tình, nếu em muốn thất bại trong gang tấc, vậy em phải xác định em có sức ngăn cản cơn sóng dữ!” Ôn Trạch chậm rãi mở cửa ra, trong bóng đêm, giọng của tĩnh lặng như nước, “ đối mặt với trận đấu chủa chính em, ác mộng này cần kết thúc từ lâu rồi!”

      Góc áo Liễu Đình phất qua cạnh cửa, tạo ra tiếng vang lạnh lùng, cửa phía sau đóng lại, Liễu Đình cố sức dùng tay che miệng, nhưng máu tươi dính ngấy vẫn theo khe hở tay chảy ra, chân lảo đảo, thân mình nhũn xuống, nhũn đến làm cho người ta vào trong hư vô chết lặng.

      Dưới trời xanh mây trắng này, có rất nhiều con đường nhưng cái nào phải là thất vọng và vực sâu.

    4. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      Xai qt thu coi @OrchidsPham ; co khi no phien ra convert sai a ; thoi ke me no ; lam tới ;:yoyo51::yoyo51:
      tutu, quỳnhpinkyOrchidsPham thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Ta chết lặng :yoyo57::yoyo57::yoyo57:
      tutu, quỳnhpinkyChó Điên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :