1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bóng sói hú - Ngã Nguyện Thừa Phong (Hoàn 70/70) Đã có Ebook

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      vừa vào phát có 3 chap để đọc còn gì hơn bao giờ liễu mĩ mĩ nhân mới lại tái xuất giang hồ đây @OrchidsPham
      553322OrchidsPham thích bài này.

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      @eloite ơi xem xét xong chưa, đứa con này của ta có bị sút vào Vip :yoyo44::yoyo44::yoyo44:
      tutu thích bài này.

    3. eloite

      eloite Well-Known Member

      Bài viết:
      780
      Được thích:
      2,919
      @OrchidsPham : bộ này ta đọc được vài chương đầu. do tính chất cẩu huyết của nó mà ta ko thích nên bộ này ta ủy quyền cho smod @chuotanmeo rồi. Nàng ý đọc xong rồi giải quyết luôn. nhưng theo vài chương đầu ta thấy chắc bộ này ko vào vip đâu ^^
      Last edited: 8/10/14
      553322 thích bài này.

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      ô may quá, cháu nó thoát rồi :yoyo55::yoyo55::yoyo55:

      Vui quá, lại post tiếp :th_111::th_111::th_111::tungtung::tungtung::tungtung:
      Last edited by a moderator: 13/10/14
      tutu, Chó Điên553322 thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 41
      Editor: OrchidsPham

      [​IMG]

      “Nhưng mà cần biết thế nào, chuyện hợp tác của tôi và là kết quả chắc chắn, bởi vì nắm chặt nhược điểm của tôi, thứ nhất: Tôi buông được A Phong, tôi tình nguyện cùng chết, cũng muốn cuộc sống của tôi mất bóng hình ; thứ hai: tôi thể để gia tộc tôi hủy trong tay tôi, hơn nữa thể chịu đựng được bi thương của mẹ tôi, ánh mắt thất vọng của bà, cho nên, Ôn Trạch, tôi chỉ có thể hợp tác với ! Nhưng tôi xin khuyên , đừng chơi trò gì đa dạng hơn nữa, bắt đầu tôi thua nhưng chắc gì tôi thua đến cuối cùng?”

      Ánh mắt Ôn Trạch nhìn như lần đầu tiên thấy Giang Nặc, lâu sau mới nhàng cười rộ lên “Tiềm lực của con người là khó đánh giá, Giang Nặc, nếu như còn thời gian, có lẽ có thể đấu với tôi trận!” Giọng điệu tiếc hận mà mang đầy ngụ ý sâu xa.

      Giang Nặc lạnh lùng cười, từ chối cho ý kiến với lời của “Em bao giờ đến nhà tôi?” hỏi. Người phụ nữ này dù là ai, dù thân phận thế nào giữ nàng trong tay dù được coi là nắm giữ vương bài nhưng tin rằng cũng có thể kiềm chế được Ôn Trạch chút.

      Ôn Trạch nhìn đồng hồ cổ tay “Còn giờ, con bé đến Tuyên Thành!” Trong giọng chứa vui sướng.

      Phí Như Phong trầm mặc tựa vào lưng ghế, lắng nghe tiếng gió ngoài cửa xe, vù vù vù… giống như vị khách lữ hành sa mạc chỉ còn chút hơi tàn, ánh trăng chiến vào trong xe, tối nay trăng sao như nước, ánh trăng đó từng trải qua, nhắm hai mắt, còn chút sức lực. kịp nữa rồi, tiéng gió như từng tiếng sói tru thê lương thấm sâu vào tận đáy lòng .

      “Tổng tài, Lão thái gia và La Rochelle tiểu thư đứng ngoài cửa chờ ngài!”

      Phí Như Phong mở hai mắt, lão gia tử được La Rochelle nâng đỡ đứng ngoài cửa phòng! Từ khi ở Đan Mạch trở về, lão gia tử bắt trở về nhà lớn, dựa theo suy nghĩ của lão gia tử căn phòng ở trống rỗng kia cuối cùng cũng phải trở thành bộ phận bị quên lãng thôi.

      “Ông nội, Lộ Tây.” Phí Như Phong mỉm cười xuống xe.

      “Ông muốn ra ngoài lại nên em đưa ông ra, vừa ra liền thấy xe của .” La Rochelle giải thích

      Tầm mắt Phí Như Phong chỉ động bỏ qua gương mặt bị gió thổi đỏ hồng của họ “Tôi rất đói bụng, tôi thấy hai người cùng tàn nhẫn đến mức để tôi ăn cơm mình đấy chứ? Cùng tôi ăn chút gì ?” cầu xin.

      Phí lão thái gia đắc ý cười “Lộ Tây, ông muốn lại, con sao?”

      La Rochelle chớp chớp mắt, quanh co chút “Ông, con cũng hơi đói bụng” ôn nhu .

      có tương lai!” Phí lão thái gia giận biết tranh đấu gì.

      Bữa tối trôi qua trong khí hòa thuận vui vẻ, “A Phong, ngày mai con và Lộ Tây Long Sơn chuyến, ông nghe nước suối Long Sơn đối với người già rất có tác dụng, con sắp xếp chút !” Phí lão thái gia nhàng bâng quơ đề nghị.

      “Được!” Phí Như Phong gật đầu “Con đem công việc ngày mai xử lý chút.” đứng lên chút để ý “Lộ Tây, nghỉ ngơi cho tốt, sáng mai chúng ta xuất phát.” thân thiết với Lộ Tây, Phí Thanh Xa tươi cười vừa lòng nhìn bóng lưng Phí Như Phong rời .

      “Tin ông , dù vết thương có sâu đến đâu, thời gian cũng làm cho nó khỏi hẳn thôi!” Phí Thanh Xâ nhìn thấu tình đời .

      La Rochelle cắn môi dưới. sợ chạy đua cùng thời gian, chỉ cần có thể hiểu được, chỉ cần nguyện ý cho cơ hội chờ đợi, dù mất bao lâu cũng có quan trọng gì? Cuộc sống con người sao có thể có nuối tiếc nhưng chỉ cần có ngày gió tạnh mây ta cuộc đời này đầy đủ rồi.

      “Con đối với A Phong quá mức thâm tình, quá mức đáng quý, chỉ hy vọng đứa ngốc nghếch ki có thể tích phúc sớm chúy!” Phí Thanh Xa xoay người, mệt mỏi xoa xoa mi tâm, “Con đem chén trà cho A Phong , đừng để nó ngồi ngẩn ngơ mình!”

      La Rochelle dừng lại trước thư phòng, hít sâu hơi, biết bản thân sợ hãi cái gì, hơn hai mươi năm qua vẫn luôn tin tưởng vào năng lực của có thể làm bất cứ chuyện gì! đẩy cửa ra, Phí Như Phong ngồi ở trước bàn, tay vuốt ve con báo bằng đồng, ánh mắt mơ màng vô thần.

      “Phong” La Rochelle nhàng gọi , “Phong!” lại gọi.

      Phí Như Phong quay đầu, La Rochelle hoảng sợ ngây người, đau đớn tột đỉnh dâng lên trong lòng .

      Phí Như Phong chảy máu, miệng vết thương của vẫn ngừng chảy máu, nó làm đau đớn đến sắp phát điên mất rồi, nhưng bất lực, tự tin của , năng lực của , tất cả mọi thứ ỷ lại hơn hai mươi năm qua dần dần bị cướp .

      “Bây giờ cổ phiếu Giang thị tăng cao hết mức, vẫn tính đánh bừa như vậy?” Ôn Trạch và Giang Nặc hướng đến sân bay mà .

      “Chuyện tới bây giờ, tôi còn lựa chọn sao? A Phong quyết liệt thu mua. Mặc kệ cậu ấy có thể mua hết cổ phiếu với giá cao, sau đó nắm chặt buông, làm Giang thị chẳng có gốc xoay vòng bây giờ cũng chẳng làm gì được. Cậu ấy thả, chúng tôi cũng chết, nhưng Giang thị ít nhất vẫn nằm trong tay chúng tôi, cậu ấy thả, chúng tôi cũng vẫn chết.” Giang Nặc hoàn toàn bất đắc dĩ.

      sai lầm rồi, đối với tôi Phí Như Phong sau khi dùng hết giá thu mua rồi thả cho tôi con đường, làm cho tôi tổn thất lớn, nhưng như thế!”

      Tinh thần Giang Nặc sa sút : “Tôi biết, cậu ấy hận tôi, cậu ấy nghĩ tôi giết chết Liễu Đình, cậu ấy tuyệt đối bỏ qua cho tôi.

      “Trong mắt Phí Như Phong ngu xuẩn thế sao? Dựa vào mà cũng có thể bắt Liễu Đình hay sao? căn bản biết người đứng phía sau là tôi, cho nên chậm rãi đùa giỡn tôi đến chết, cho tôi nhấm nháp thất bại từng chút từng chút , cảm thấy tử thần bước dần đến, mèo vờn chuột, đáng sợ nhất phải là bị túm mà là quá trình bị đuổi bắt!” Ánh mắt Ôn Trạch như hố sâu thấy đáy “Phí Như Phong lấy thủ đoạn thể ngăn cả hủy diệt Giang Thị, đây là tình cảm cuối cùng dành cho !”

      Giang Nặc rung động “Vì sao lại cho tôi biết điều này?”

      “Vì phải biết, chính vì như thế, Giang thị mới càng nguy hiểm hơn. Từ cảnh giao chiến của tôi và , hoàn toàn từ thủ đoạn nào rồi, cho nên có khả năng đáng sợ nhất chính là --- ra tay với hạng mục hợp tác cao cấp nhất của Giang thị và tập đoàn Hưu Sĩ Đốn!”

      Lông tơ của Giang Nặc dựng hết lên “Hạng mục hợp tác bên kia thất bại, bên này buông tay, bán ra toàn bộ cổ phiếu làm cho… làm cho…” Đáng sợ, dám thêm điều gì nữa.

      “Tan băng.” Ôn Trạch phu ra hai chữ đơn giản thoải mái như “ăn cơm” vậy.

      Cổ phiếu giang thị thành mớ giấy lộn, mà trước đó đẩy giá lên cao đến vậy, dẫn theo là hồi tai nạn cổ phiếu, trán Giang Nặc toát ra lớp mồ hôi, “Nếu Giang thị bước đến tuyệt lộ, vậy hợp tác với tôi, chuyện này nhất định còn đường để !” Nếu là mấy tháng trước, Giang Nặc bình tĩnh như vậy được, nhưng bây giờ có thể tĩnh tâm để nghiền ngẫm về đối thủ.

      “Đúng, cơ hội duy nhất là tuyên bố với bên ngoài trải qua đánh giá nghiêm ngặt, tập đoàn bách hóa Giang thị quyết định hợp tác với Ôn thị, hơn nữa thời gian này tận sức phát triển trong nước, về phần hạng mục hợp tác kia nếu xung đột với sách lược mới loại trừ khả năng bị hủy bỏ! Như vậy dù xuất tình trạng đó, cổ dân cũng chỉ nghĩ là kết quả của việc điều chỉnh chính sách công ty mà thôi, họ bình tĩnh, thị trường chứng khoán đến mức thể khống chế!”

      Giang Nặc nhanh chóng gọi điện thoại, hạ lệnh liên tiếp, cúp điện thoại xong thở dài hơi, “Hy vọng còn kịp!”

      Ôn Trạch dừng xe, tiêu sái mở cửa xuống trước “Binh đến tướng chặn, nước dâng đập chắn, đường sống trong chỗ chết, cuộc chiến mới bắt đầu thôi!” Phong thái hơn người của làm người ta phải ghé mắt.

      “Chuyến bay số hiệu 611 hạ cánh xuống sân bay Tuyên Thành!” Giọng ràng của nhân viên thông báo vang vọng.

      Ôn Trạch ôn nhu mỉm cười. Sợi tóc bay bay trong gió, tràn đầy ánh dương, Giang Nặc đứng bên bắt đầu có chút hoảng hốt, “Người phụ nữ này là em Ôn Trạch? tồn tại của ấy quan trọng với Ôn Trạch như vậy sao?” Suýt nữa hỏi ra miệng, nhưng lập tức đè nén lại.

      “Em ấy đến!” Giọng của Ôn Trạch truyền vào tai Giang Nặc, chấn động ngưng mắt nhìn.

      Trước mắt màu tím nhạt, lại nhìn kỹ, phát lý do chỉ nhìn thấy màu tím nhạt là do : mặt người phụ nữ kia cũng được che bằng chiếc khăn che mặt màu tím nhạt, hai tay cũng đeo găng tay tím nhạt, từ đầu đến chân đều được bao vây trong màu tím nhàn nhạt, hoàn toàn nhìn thấy vẻ mặt , nhưng phong thái khi được tiếp viên hàng đưa đến, chỉ dựa vào chút phong thái cũng đủ khiến lòng người chấn động!

      “Thân thể vẫn thích ứng chứ? Có mệt ?” Ôn Trạch dùng hai tay vây lấy , chăm chú nhìn vào ánh mắt , chút che dấu ngàn vạn thương săn sóc.

      “Em khỏe mà!” Tiếng của quanh quẩn quanh phòng chờ huyên náo, xoay tròn, giọng của như chocolate bị hòa tan, tầng lại tầng thấm vào tận đáy lòng, nó giống như phải tiếng của con người, thân thể, tâm trí tất cả đều bị trói chặt!

      “Còn nhìn, còn nhìn nữa biến thành tảng đá!” Tiếng của Ôn Trạch như từ chân trời xa xôi truyền đến.

      Đồng tử Giang Nặc phóng to, khi nào đến bên người ấy? mạnh mẽ lui ra sau từng bước , hơi thở nghẹn ở cổ họng, lưng phát lạnh lí do, từ tận sâu trong đáy lòng dâng lên cảm giác quỷ dị cực độ, đây giống như người đau đớn toàn thân nhưng biết mình bị bệnh gì… … là… ai?

      chính là bạn của em – Giang Nặc sao?” Từ trong miệng toát ra luồn hơi thở thơm mát.

      Giang Nặc khẽ thở hơi “Tôi vẫn nghĩ xinh đẹp đến kinh tâm động phách… chỉ là câu trong sách vở, nhưng hôm nay được gặp rồi!” Giọng điệu Giang Nặc hơi phập phồng “Nhưng mà biết kiếp này tôi có vinh hạnh được chứng kiến gương mặt sau khăn che của Ôn tiểu thư hay …”

      có vinh hạnh này!” Ôn Trạch cắt đứt câu của Giang Nặc “Nhưng từ ngữ của dùng rất chính xác, kinh tâm động phách!” Miệng cong lên nụ cười, vẻ mặt còn mềm mại hơn cả ánh trăng!

      , Giang tiên sinh chỉ là khích lệ theo phép lịch thôi, đừng có nghe theo!” Ngữ điệu của Ôn Nguyện dịu dàng, làm cho người ta an tâm kỳ lạ!

      “Chỉ là phép lịch ư?” Giọng Ôn Trạch gần như nỉ non, câu từ trong miệng bay ra như thể chỉ là vô tình, dường như yên lòng?

      Ánh mắt Giang Nặc dần dần trở nên hẹp dài mà sắc nhọn, dám dùng tính mạng của mà thề, ánh mắt kia tuyệt đối phải ánh mắt của trai nhìn em ! Đó là ánh mắt thuần túy, hoàn toàn là ánh mắt đàn ông, nó tràn ngập si mê nóng bỏng! cần biết ấy là ai, cần biết cuối cùng người phụ nữ này đến đây để làm gì, chắc là, , tuyệt đối là nhược điểm trí mạng nhất của Ôn Trạch!
      heartheart788, A fang, tutu12 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :