1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bình Thiên Hạ - Cuồng Thượng Gia Cuồng

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. daikanhim

      daikanhim Well-Known Member

      Bài viết:
      271
      Được thích:
      359
      bao lâu mới được gặp lại Phi Yến

    2. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Công nhận là Trình vương phi quá xui xẻo mà cũng quá đáng ghét.

    3. annie196

      annie196 Active Member

      Bài viết:
      103
      Được thích:
      116
      Xử nhanh Trình thị Kiêu. Bà con ngứa mắt quá rồi.

    4. Meohoangngungoc

      Meohoangngungoc Well-Known Member

      Bài viết:
      68
      Được thích:
      1,342
      CHƯƠNG 155

      Edit: Kim Ngân

      Lời này ra vô cùng thản nhiên nhưng tỏa ra sát khí lạnh lùng khiến người ra rét mà run. Phi Yến định thêm vài câu, cuối cùng lại im lặng. cho cùng, tình hình nay quân thần lục đục với nhau, còn có đống rắc rối phức tạp bên trong nội bộ Hoắc gia đều thể nào có chỗ thiếp thất nho như nàng chen lời vào. Nàng tuy rằng có cũng có am hiểu điều binh khiển tướng, nhưng loại tranh giành đấu đá ngấm ngầm như thế này phải là sở trường của nàng, cho nên dứt khoát cái gì cũng . Vả lại phu quân của nàng cũng phải loại người lỗ mãng, luôn luôn hiểu những gì nên làm hay nên làm. chú tâm nghĩ ngợi, bỗng nhiên bị Kiêu vương kéo vào ôm trong ngực: “ cần vì những điều liên quan mà hao phí tâm thần, mấy ngày nay nàng cần ra ngoài, chỉ cần ở trong đại doanh chờ đợi vài hôm, đợi bọn người Thái tử rồi liền có việc gì.” Phi Yến gật đầu, hơi ngước cằm lên đón nhận nụ hôn nồng nhiệt của Kiêu vương, tính lại kể từ lúc Kiêu vương bị trọng thương, hai người cũng lâu chưa từng thân cận, bây giờ thương thế Kiêu vương khỏi, đương nhiên là đầy nhiệt tình ham muốn. Thấy sắp lột bỏ quần áo của mình, Phi Yến hơi xấu hổ giọng : “Ở đây có ruột dê…” Kiêu vương giờ phút này nào còn quan tâm tới những cái đó, lâu được khai trai cho nên chỉ lo vùi mặt vào trong vạt áo nàng hàm hồ : “Vi phu cẩn thận, nàng cần lo việc đó…” Đám người Bảo Châu sớm rời khỏi tiểu trướng, đỏ mặt ra bên ngoài nấu nước. Ban đầu các nàng còn lo lắng có thêm chính phi trong vương phủ, thời gian về sau Trắc phi sống rất gian nan, bây giờ nhìn thấy như vậy là biết mình lo lắng quá mức, Trắc phi giờ vẫn thịnh sủng suy. Tính tình Nhị điện hạ là như thế, nếu để trong lòng nâng niu tay như chí bảo, thương ngớt, còn khi vừa mắt rồi quý giá cỡ nào cũng xem như bùn đất dưới chân, như giày rách vứt . Đáng tiếc Trình Vương phi kia lại hiểu, gặp được nam tử cường thế như Nhị điện hạ cho dù mang tiếng được thánh thượng tứ hôn, tôn quý bậc nào cũng có cái gì đáng tự hào. có được ân sủng của Kiêu vương chính là thất bại thảm hại nhất.

      Thái tử tuy rằng tiến đến quân doanh trợ giúp nhưng ý tứ thâm sâu bên trong chính là muốn chỉnh Kiêu vương phen, đáng tiếc trừ ngày đầu tiên gặp mặt Kiêu vương, những ngày sau cho dù ánh mắt cũng thấy. Nguyên nhân do chiến lúc căng thẳng, trước tiên phải bình định tiền tuyến mới chiếu cố được hậu phương. Bất quá cũng có phái Đậu Dũng tới trông coi an nguy của Thái tử.

      Trình Vô Song kia bị Kiêu vương tặng cước chỉ có thể nằm yên giường tĩnh dưỡng, Thái tử lại rảnh rỗi có việc gì nên dẫn theo Đậu Dũng va nhóm thị vệ tuần từ nội trấn đến Kim Môn quan. Kim Môn quan chính là điểm trọng yếu thông thương từ nội môn ra quan ngoại, tuy rằng thị trấn lớn nhưng nếu là thương khách nam bắc nhất định phải qua đó, cho nên ở đây vô cùng náo nhiệt. Đường phố hai bên toàn là hàng quán bày biện đầy vỉa hè, hàng hóa bày bán ở đây phải là loại quý báu hiếm có gì nhưng lại mang nét đặc sắc theo hơi hướng ngoại lai, đủ các loại thảm nỉ, thảo dược rồi cả thịt dê, thịt bò. Lúc Thái tử chậm rãi dạo, đột nhiên ánh mắt lóe lên, bắt được bóng dáng nữ tử mơ hồ thoáng qua trong đám đông phía trước, lập tức trở nên sửng sốt… Bộ dáng kia….Dường như là An Khánh?

      Thái tử giật mình, vội vàng lạnh giọng hạ lệnh cho thị vệ đuổi theo, nhưng khi thị vệ rẽ dòng người phía trước đuổi theo phát tiểu nữ nhi kia còn thấy bóng dáng…

      Bởi vì nàng biến mất ở khu vực gần với cổng thành,Thái tử liền thấp giọng phân phó Đậu Dũng: “Mau! Đuổi theo ra ngoài thành!”

      Đến khi đuổi ra ngoài cửa thành nhìn thấy xe ngựa xuất thành cũng chật cứng cả con đường , căn bản là hề nhìn thấy bóng dáng nữ hài nào. Đậu Dũng vội vàng giục ngựa tiến lên phía trước, mang theo binh lính lục soát từng chiếc xe ngựa để tìm người. chú ý tới có gã sai vặt thiếu niên đứng ở cửa thành nhìn ra ngoài quan sát quanh quất hồi, sau đó liền chạy nhanh tới quán rượu gần ở phía bên trong cửa thành.

      “Bẩm Tấn Vương, những người ngựa đuổi theo đó đều ra ngoài thành rồi.”

      Tuyên Minh lơ đãng gật đầu, quán rượu này chính là nhà của thủ thành Kim Môn quan mở, ngầm thu được chỗ tốt để kinh doanh, cũng chỉ nghĩ Tấn vương là kẻ buôn lậu bình thường, cho nên đối với Tuyên Minh cũng đề phòng gì. Mới rồi mang theo thị nữ Huyên Thảo và vài tên thủ hạ tới Kim Môn quan xử lý vài việc, ai ngờ lại nhìn thấy Thái tử trong đám người bộ hành.. Vì thế mới vội vàng nương theo đám đông lách mình vào quán rượu tạm lánh. Tuyên Minh lại nghĩ vừa rồi Thái tử đột nhiên đuổi theo đám người mình, trong lòng có chút hồ nghi. “Chẳng lẽ thái tử nhận ra mình?” Lúc trước hóa thân thành nhạc sư, mưu dùng nhạc mê hoặc để hành thích Hoàng thượng, nhưng lúc hành đều dịch dung, Thái tử đương nhiên thể nhìn thấy hình dạng thực của mình, nhưng cũng có thể là Kiêu vương từng thấy hình ảnh tướng mạo của mình… Tuyên Minh hơi nheo cặp mắt xếch, trong lòng nghiền ngẫm…. Đột nhiên giương mắt nhìn về Huyên Thảo – con nhóc tham ăn ăn uống thỏa thích ở bên. Tiểu nữ hài mới vừa rồi ở ngoài chợ được thưởng cho ít bạc vụn liền mua mấy khối bánh dẻo ngọt thơm mềm ngồi ăn ngấu nghiến, bánh dẻo nhân đậu, mùi hương của nhân đậu lan tỏa vô cùng ngọt ngào. Tuyên Minh đối với nữ hài tử có tâm hồn ăn uống mãnh liệt cỡ này thực có nửa phần năng lực để ngăn cản. Như mới vừa nãy nha đầu này đứng trước sạp bánh ngọt liền hoàn toàn thể nhấc chân nổi, đứng xuất thần chuyên chú mà nhìn ngắm từng cái bánh ngọt, gã sai vặt đứng bên mất kiên nhẫn gọi lớn mấy tiếng mà nhóc con này cũng mắt điếc tai lơ. Tuyên Minh nhìn thấy nàng chép miệng thèm thuồng bộ dáng là buồn cười, liền thưởng nàng khối bạc vụn . Vốn dĩ bánh ngọt này chỉ có năm văn tiền khối, chỉ là nha đầu kia có quan niệm gì về tiền bạc, liền đem bao nhiêu bạc đó đưa hết cho người bán hàng rong, tay nhanh nhẹn dùng giấy thấm gói năm cái lớn mang về… Đáng tiếc mới vừa rồi bởi vì tránh né quan binh đuổi theo cho nên bị rơi mất ba cái. Có lẽ vì hiểu được cảnh sống nay sướng mai khổ, cho nên nàng chỉ nghĩ có được đồ ăn ngon chính là chân lý, bây giờ nha đầu kia tranh thủ thời gian mà cắn mấy miếng to lên cái bánh đậu thơm mềm kia, phấn đậu nành áo xung quanh bánh cũng dính đôi má trắng nõn của nàng, vừa nhìn thấy khuôn mặt nhưng tròn vo liền cảm giác cũng mềm mịn ngọt ngào tựa như cái bánh. Nhưng bây giờ phải là lúc cho ngây thơ hồn nhiên, Tuyên Minh cũng dời mắt tránh nhìn lâu…”, phái mật thám thám thính tin tức tra ra xem vừa rồi là Thái tử muốn đuổi theo người nào?” Tuyên minh bên cười cười nhìn con chó con gặm xương, bên nhàn nhạt phân phó thủ hạ tâm phúc của mình.

      Khi những người khác đều rời khỏi quán rượu, Huyên Thảo tựa hồ mới chú ý đến ánh mắt của Tuyên Minh, nàng chậm rãi dừng động tác lại, tựa như nhịn đau hạ quyết tâm xong mới đưa cái bánh non mềm ăn nửa tới trước mặt Tuyên Minh: “Tấn Vương, người có muốn nếm thử ? Vóc dáng nàng bé, lại nửa ngồi nửa bò liều mạng duỗi cánh tay ngắn ngủn đưa tới bên miệng Tuyên Minh. Đối với hành động biết lớn này của nàng Tuyên Minh cũng sớm nhìn quen, xem ra lúc còn ở nhà nàng cũng thường xuyên chia sẻ đồ ăn ngon cùng với huynh trưởng, động tác cùng ngữ khí kia lại vô cùng thành thạo…. Từ trước đến nay Tuyên Minh đều có thói quen sạch , biết vì sao lại vô thức nhận lấy khối bánh mềm mại mới bị ăn dở kia rồi tránh chỗ bị gặm nham nhở mà cắn miếng…Tư vị quả nhiên là ngọt ngào…

      hồi phong ba ở Kim Môn quan vẫn chưa truyền đến đại doanh, lúc Kiêu vương hồi doanh cũng khuya rồi, theo thói quen có vào lều lớn của mình mà đến tiểu trướng nên Phi Yến tạm thời dời qua. Hơi vén mành lên là liền có thể thấy hết tình hình, bên trong có đặt cái lò lửa , đó có cái nồi đất đen, cũng biết bên trong hầm cái gì mà mùi hương tản ra nồng đậm, mơ hồ ngửi thấy vài vị thuốc. Bởi vì bị thương nặng cho nên Yến nhi lâu lâu hầm món ăn bồi bổ tươi ngon nào đó đặt sẵn lên bàn ăn cho , mùi hương thơm nồng cùng ấm áp làm cho lòng người vô thức buông lỏng, thời điểm mệt mỏi, chỉ cần nghĩ đến nàng vẫn luôn luôn ở bên cạnh là liền cảm thấy nhàng. Lúc này người ngọc chăm chú may vá, tay là cái yếm , nàng chế thành miếng che ngực…Nguyên nhân bởi vì trước ngực Kiêu vương có thương tích, mỗi lần mặc khôi giáp miệng vết thương đều bị đè tới phát đau. Phi Yến nhìn thấy, liền kêu Bảo Châu tìm cho nàng ít boonh, lại chọn cái yếm có chất liệu mềm mại nhất của mình gỡ bỏ đường biên rồi nhét bông vào rồi may lại, để cho Kiêu vương mặc lót bên trong tránh cho việc đè ép lên vết thương. Cái này may cũng gần xong, Kiêu vương chậm rãi vào, nhìn thấy cái “yếm” màu vàng cam này, mày rậm hơi nhíu lại : “Nàng muốn bổn vương mặc?”

      Nếu phải vì ở đây là nơi quân doanh thiếu thốn vật chất, nơi đây lại có loại vải dệt mềm mại mịn màng thích hợp, Phi Yến cũng phải nghĩ tới việc đem đồ mặc riêng tư của mình để làm đồ cho Kiêu vương,, bây giờ bị Kiêu vương hỏi tới cho nên có chút xấu hổ, chỉ có thể chỉ vào hoa văn mặt yếm : “Màu sắc tuy rằng hơi rực rỡ chút nhưng có cũng có nét uy phong….” Kiêu vương theo tay nàng nhìn qua thấy…quả thực là uy phong! Nguyên là ở tren mặt Yếm Phi Yến có thêu cái hoa văn hình thần thú Nhai Tí* . Hình Nhai Tí thường được khắc lên thân đao, kiếm để làm hoa văn trang trí, bây giờ được thêu nền vải mềm mại uyển chuyển như thế này,, có thể coi như là phen đổi đất thay trời. Chỉ là tài năng thêu thùa này dám khen tặng, có lẽ là cuôc sống sớm đem tài nghệ của nàng mai hoang phế đến thất thất bát bát, cho nên tuy là Nhai Tí nhưng nhìn lại thấy giống như con cá nheo (hay còn gọi là cá trê) râu dài.

      *Nhai Xế, Nhai Tí hay Nhai Xả là loài mình rồng, đầu chó sói mắt luôn trừng to đầy sát khí, cương liệt hung dữ, khát máu hiếu sát, thích chém giết chiến trận. Vì thế Nhai Xế được khắc ở thân vũ khí: ngậm lưỡi phủ, lưỡi gươm đao, vỏ gươm, chuôi cầm của khí giới để thêm phần sát khí, ngụ ý thị uy, làm tăng thêm sức mạnh và lòng can đảm của các chiến binh nơi trận mạc.

      Phi Yến nhìn nét thêu vụng về của mình, lại có chút chột dạ, nhìn Kiêu vương lời mà đánh giá cực phẩm tay, nàng liền duỗi tay muốn cướp về: “Để thiếp thân sửa lại…” Kiêu vương nhanh tay hơn vươn cánh tay dài giơ lên cao cho nàng bắt được, cười như cười cởi xuống áo ngoài, chỉ trong chốc lát cũng cởi bỏ trung y để lộ ra vết sẹo hoành tráng dữ tợn ở trước ngực. Sau đó lấy miếng vải yếm mềm mềm mại mại kia mà phủ lên khuôn ngực… Gương mặt kiều diễm của Phi Yến đỏ rực, nàng chỉ cảm thấy quả thực là kỳ lạ, nhan sắc mị hoặc của Kiêu vương lại được đặt thân hình cường tráng vạm vỡ như vậy phù hợp.

      Kiêu vương lại đặc biệt thích thú, đưa tay vuốt cái yếm vải mềm mại : “Chỉ cần nghĩ tới cái này từng dùng để bao bọc bộ ngực sữa của Yến Nhi , cũng giống như là thời thời khắc khắc đều có Yến nhi làm bạn ở bên người, nếu mặc nó ra trận cho dù đao kiếm như mưa cũng đều sợ!” Phi Yến từ giường đứng lên, bất chấp chân mang giày liền muốn lấy lại cái “Hộ giáp lụa mềm” kia, ngờ bị Kiêu vương chặn lại ôm lấy ngang người, đặt lên má nàng nụ hôn nóng bỏng: “Phi Yến dụng tâm may vá hai ngày nay, đầu ngón tay đều bị đâm thủng, cho dù có thêu con ngựa trọc lông bổn vương cũng nhất định mặc!” Người người đều Kiêu vương tính tình lạnh bạc, chỉ là khi người nam nhân này nguyện ý, cho dù lời ngon tiếng ngọt nào cũng có thể thốt ra, có thể đem người dìm chết trong hũ mật đó. Phi Yến vừa cười vừa tránh né hôn mút : “Được, lát nữa liền sửa lại con lớn như vậy!” Kiêu vương sớm đem nàng đặt an ổn ở giường, ngửi ngửi mùi hương thanh nhã cổ nàng : “ Ban đêm còn phải tuần doanh,cho nên bây giờ cần nghỉ ngơi lát, mới vừa rồi ăn quá no cho nên sợ uống được nồi canh bổ dưỡng của Yến nhi, bây giờ phải vận động chút mới có thể tiêu thực tốt được…” Vừa xong liền động tay động chân, chuẩn bị cho phen vận động tiêu hóa.
      Phuongphuong57500, Hale205, Nhatchimai24 others thích bài này.

    5. annie196

      annie196 Active Member

      Bài viết:
      103
      Được thích:
      116
      Hi vọng Tuyên minh chưa phát ra thân phận An Khánh. Phải rồi phát ra cũng chưa muộn

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :