1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bình Thiên Hạ - Cuồng Thượng Gia Cuồng

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Hay quá nagf ơi
      Thanhk nàng

    2. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Phàn Cảnh cuối cùng cũng chết vì tình. Thanks Nàng

    3. Chris_Luu

      Chris_Luu Well-Known Member

      Bài viết:
      390
      Được thích:
      541
      Hay quá. Đâm lắm ấy
      Tks nangc

    4. annie196

      annie196 Active Member

      Bài viết:
      103
      Được thích:
      116
      Hay quá nàng ơi.
      Đọc mấy chương liền ghiền quá.
      Cuối cùng Phàn Cảnh cũng chết. Nhưng chắc vẫn chưa bắt được tên cựu vương kia. Ta nghi kịp cao chạy xa bay rùi.
      Thanks editor nhé.
      MeohoangngungocChris_Luu thích bài này.

    5. Meohoangngungoc

      Meohoangngungoc Well-Known Member

      Bài viết:
      68
      Được thích:
      1,342
      CHƯƠNG 127

      Edit: Meohoangngungoc

      Lần này Kiêu vương mang theo đều là tinh binh cường tướng, thân thủ cực kỳ mạnh mẽ nhanh nhẹn, tiêu diệt toàn bộ quân lính của Phàn Cảnh còn mống. Kiêu vương mấy ngày gặp Yến Nhi, lúc này nhìn thấy bộ dáng hoảng hốt tiều tụy của nàng, thể nảo tượng được lại khiến người đau lòng như thế này. Vì thế vội vàng ôm lấy nàng, bước nhanh ra khỏi làng chài đặt lên xe ngựa Tiếu Thanh chạy đến, sau đó nặng nề hôn lên trán nàng cái, sau đó ra lệnh cho Tiếu Thanh thống lĩnh đội hộ vệ hộ tống Phi Yến xuống núi.

      Đậu Dũng lúc này liền tiến lên hỏi: “Bẩm Kiêu vương, còn lại bọn phản nghịch bị bắt nên xử trí như thế nào?Kiêu vương cụp mắt xuống, nhìn thi thể Phàn Cảnh thản nhiên hỏi: “ Trong thôn tổng cộng có bao nhiêu người?”

      “ Khởi bẩm Kiêu vương, làng chài này đúng như lời mật thám truyền về, chính là dư đảng của tiền triều lẩn trốn đến đây,thay Tuyên Minh che giấu thân phận và thu thập tình báo của Hoài Nam. Làng chài cũng chỉ có sáu hộ dân. Mới vừa rồi đánh nhau có mấy tên phản dân dùng vũ khí chống cự đều bị đánh bị thương, giờ bị bắt trói, có cần áp giải chúng về thẩm vấn hay ạ?” Đội trưởng Tiết Phong chắp tay hỏi.

      Kiêu vương lạnh lùng nhìn cái: “ Giữ lại làm gì? Chẳng lẽ muốn bọn họ đánh mà khai ở nha môn là Trắc phi bị bắt hay sao? người cũng được giữ!Đều giết hết , nơi làng chài bí mật này cũng nhất định phải đốt cháy sạch !”

      Thân mình Tiết Phong khỏi rúng động, hiểu việc này cũng là Kiêu vương ngầm nhắc nhở chính mình, đêm gió tanh mưa máu này phải nhanh chóng xóa sạch, được tùy tiện để lộ chuyện của Trắc phi, bằng hãy lấy làng chài này làm gương.

      Lúc đó Trắc phi rơi xuống nước, Kiêu vương nhảy xuống đầu tiên, mãi cho đến khi bọn bọ bơi thuyền đến phát Kiêu vương bị trúng đao ở bụng nằm úp sấp bờ. Khi bọn cứu được Kiêu vương tỉnh lại, Kiêu vương lại lệnh cho bọn họ được để lộ việc ra, đối với sứ giả Bắc Di phái tới hỗ trợ, đều trả lời tìm được Trắc phi, mời bọn họ quay về.

      Lúc ấy có chút khó hiểu, biết vì sao Kiêu vương lại trách tội Bá Di, mà lại cật lực che giấu Trắc phi mất tích.

      Mới vừa rồi cũng nghe thấy lời của Phàn Cảnh trước khi chết mới bừng tỉnh hiểu được, đơn giản là khi Kiêu vương rơi xuống nước cùng chiến đấu với tặc nhân, dĩ nhiên biết được chuyện Trắc phi bị bắt cóc là , cho nên muốn lộ chuyện ra ngoài, miễn cho ảnh hưởng tới thanh danh của Trắc phi.

      Nữ tử nho thế này nhưng lại được Kiêu vương để ý đến như vậy? Quả nhiên là có mị lực khác người.

      Tiếp theo sau đó là thời gian Kiêu vương mình mang thương tích vẫn quyết truy tìm hành tung của bọn cướp. Nhưng kẻ bắt cóc Trắc phi cũng giống như hơi nước bốc hơi sông, trong nháy mắt liền thấy tăm hơi.

      Lúc đầu Đậu Dũng cùng Tiếu Phong còn nghĩ rằng bọn họ khỏi Hoài Nam, nhưng Kiêu vương khăng khăng quả quyết bọn họ nhất định còn ở Hoài Nam.

      Quả nhiên, lúc bắt được chim ưng truyền tin đến muốn dùng chìa khóa đổi lấy Trắc phi. Kiêu vương do dự hai lời liền đáp ứng. Nhưng cũng bố trí mai phục trọng binh, chờ khi trao đổi ập vào bắt. Nhưng đối Phương cũng giảo hoạt kém, lâm trận thay đàn đổi dây, thời gian cùng địa điểm đều thay đổi vào phút chót.

      Kiêu vương cũng đủ kiên nhẫn chờ bọn chúng ra chiêu mới, ngay lúc bọn chúng tiếp tục cho chim ưng truyền tin khác đến, buộc vào chân chim hai khối đá nho .

      Sau khi vùng vẫy, chim ưng mổ vào khối đá vài cái thấy tác dụng gì liền thôi, mang theo khối đá bay , nhưng vì vậy mà tốc độ bay của nó bị chậm lại. Chỉ trong vòng nửa canh giờ khối đá cũng bị lỏng dây buộc mà tự rơi ra, nhưng uổng kì vọng là nó cũng cất cánh nổi nữa.

      Mà trước đây Kiêu vương huấn luyện bầy chó săn cũng đến lúc phát huy tác dụng, đường truy đuổi theo dấu vết, cuối cùng ngừng lại ở bên cạnh vách núi

      Sau đó Kiêu vương sai người lặng lẽ quan sát, rốt cuộc phát được thị vệ của Phàn Cảnh ra ngoài nhận tiếp tế, mới phát ra ngay cả dân bản xứ cũng biết được địa điểm bí này.

      Đêm đến, nhờ bóng đêm che giấu, Kiêu vương liền cùng với thuộc hạ tự mình leo lên vách núi, cũng đúng vào đêm này Phi Yến lên kế hoạch trốn , làm cho thủ vệ cả thôn đều lo truy lùng nàng, lơ là phòng thủ, bị đám người Kiêu vương thừa cơ lẻn vào bên trong.

      Màn đêm càng thêm dày, Phi Yến được an bài ở trong xe ngựa, gương mặt cũng phục hồi khí sắc, mới phát hiên ra mình luôn run rẩy từ đầu đến giờ.

      Lúc này nàng vừa mới được cứu, lại bị tình cảnh đầy máu me vừa rồi làm cho kinh tâm động phách.

      Qua lát, Kiêu vương rốt cuộc cũng lên xe ngựa, người còn mang theo mùi máu tươi, vạt áo trước dính máu tươi tung tóe. Phi Yến chăm chăm nhìn, ngửi thấy mùi này liền lập tức bổ nhào ra cửa sổ xe ngựa mà nôn mửa thôi.

      phải vì mùi máu quá khó ngửi làm nàng chịu được, mà mùi này làm cho nàng thể liên tưởng đến cảnh tượng quá bi thống, khi máu từ vết thương của Phàn Cảnh bắn lên vạt áo của Kiêu vương từng dòng, từng dòng nhuộm đỏ…Nghĩ đến đây nhịn được lại muốn nôn mửa.

      Kiêu vương nhìn bộ dáng của nàng, nhíu mày chậm rãi cởi bộ áo ngoài dính máu, ném vào hố bùn ở bên ngoài xe ngựa, sau đó tay vỗ sau lưng nàng, tay lấy chiếc khăn mặt để sẵn kệ đặt ở trong xe thay Phi Yến lau miệng, sau đó lấy khăn khác giúp nàng lau đôi chân dính đầy máu và bùn đất, rồi cầm máu cho đôi chân của nàng.

      “Yến Nhi có bị thương chỗ nào nữa ?” Kiêu vương ngẩng đầu hỏi, lại phát Phi Yến ngẩn người, bàn tay cầm khăn nắm lại thành quyền sau đó giọng : “ Yến Nhi chuyện , đừng làm cho bổn vương lo lắng”. Dáng vẻ vô cùng kiên nhẫn dịu dàng, hề thấy bóng dáng lãnh huyết vô tình như diêm vương đòi mạng vừa rồi.

      Phi Yến bị kéo tay, mới có chút trấn tĩnh lại tinh thần, nhìn lại thấy Kiêu vương cởi áo ngoài, liếc mắt cái liền nhìn thấy được lớp băng vải quấn khuôn ngực rắn chắc, mới giật mình nhớ đến việc lúc Kiêu vương cùng Tuyên Minh kia quyết đấu, cũng bị thương .

      Mắt phượng chợt tối sầm lại, vội vàng kéo cánh tay Kiêu vương nhìn chằm chằm vào chỗ bị thương hỏi : “Thương thế của Điện hạ nghiêm trọng như vậy, tại sao lại còn tự mình dẫn người đến đây, nếu có gì bất trắc…”

      Kiêu vương thuận thế đem Phi Yến ôm nhanh vào trong lòng, cảm giác dường như mình xa cách thân thể kiều diễm này nửa đời rồi.

      Mấy ngày nay, mỗi ngày đều lo lắng yên, biết Yến Nhi có khỏe , cũng biết Phàn tặc kia đến tột cùng làm gì Yến Nhi rồi, trong lòng tràn đầy lo âu cùng bất an nên cũng cảm giác được đau đớn ở người

      Bây giờ cứu được Yến Nhi bình an, nhưng nhìn nàng hoảng hốt sợ hãi đến như vậy làm cho càng lo âu, có khắc cảm thấy lòng Yến Nhi dường như sinh ra khoảng cách đối với mình, đúng là loại cảm giác vừa sợ hãi vừa kích động.

      Lúc này thấy Yến Nhi mực quan tâm đến thương thế của mình, nội tâm vô cùng vui vẻ, vội vàng ôm siết lấy nàng, : “ Bổn vương an bày thuyền chiến cùng tinh binh, đến khi về đến đại phủ ở Hoài Nam, ta và nàng cùng nhau nghỉ ngơi, có Yến Nhi bồi ở bên cạnh bổn vương, vết thương ấy nào có sá gì?”

      Phi Yến gì, mặc cho Kiêu vương ôm, mệt mỏi nhắm hai mắt, nàng cũng liên tục mấy đêm chưa từng yên giấc, đêm này bôn ba tháo chạy, vô cùng khốn đốn, lại bị đả kích về tinh thần, cho nên vừa nhắm mắt cũng liền lập tức ngủ mê man, dường như chỉ cần nhắm măt ngủ có thể quên tất cả những ám ảnh dữ dội trong lòng nàng…

      Lần này bao vây tiễu trừ phản nghịch tiền triều đại Lương, coi như đạt được toàn thắng, chỉ có điều tiếc nuối nhất là để cho con cá lớn – Tuyên Minh lọt lưới trốn thoát.

      Kiêu vương xem xét kỹ, thấy làng chài này lớn, lại chỉ có con đường thông ra bên ngoài, nay mình phong tỏa con đường này, nhất định tên Tuyên Minh năm lần bảy lượt thầm chống đối hoàng thất đại Tề kia có chắp cánh cũng thể thoát ra được.

      Nhưng lúc đó Tuyên Minh ở trong thôn thấy đột nhiên xuất nhiện mấy thị vệ tinh nhuệ của Kiêu vương, lại nghe thị vệ của Phàn Cảnh ở trong thôn bại vong, liền biết hành tung của mình bại lộ. cũng có liều đấu, mang theo tùy tùng thân cận của mình xoay mình vào tiểu viện thoạt nhìn rất sạch , thuần thục đẩy cửa phòng vào. Lúc này cửa viện bị cước đạp văng ra, vài người thị vệ của Kiêu vương vọt vào sân, đuổi theo .

      Tuyên Minh lần này bị Kiêu vương tuy cùng đuổi tận, quyết bắt cho được cho nên mang theo những thị vệ đều có hiểu biết về Tuyên Minh, nên khi thị vệ đột nhập vào làng chài đều chú tâm tìm tòi tiên nhân có bộ dáng tuấn mỹ hơn người. Khi Tuyên Minh chạy vào tiểu viện vị mấy thị vệ nhìn thấy, bọn họ chém chết hai thị vệ do Phàn Cảnh bố trí, liền tiến đến đuổi theo.

      Tuyên Minh quay lại nhìn thoáng qua, bước nhanh vào phòng trong, đẩy cái giường gỗ bên trong hé ra mảng, lộ ra cái động đen ngòm ở bên dưới. Lại chỗ này chỉ thấy vừa nửa thân người, bên trong là mảnh tối đen.

      Tuyên Minh mang theo thị vệ nhàng nhảy xuống cửa động ngầm, trong bóng đêm quen thuộc xoay người bước nhanh về phía trước. Thị vệ của Kiêu vương theo sát phía sau Tuyên Minh cũng vọt vào trong phòng, chỉ thấy bóng dáng Tuyên Minh vừa biến mất ở trong động cũng vội vàng nhảy xuống theo.

      Trong động tối đen lại hẹp, các thị vệ vội vàng xác định phương hướng, cúi người xuống nhanh chóng đuổi theo Tuyên Minh.

      Vừa chạy vài bước, thị vệ đột nhiên a lên tiếng ôm chân té lăn mặt đất, ra mặt đất phía trước khắp nơi cắm hơn mười mấy mũi tên nhọn, mũi tên hướng lên , rải rác ở các điểm có thể vừa vặn bước chân. Người dẫn đầu thị vệ để ý, bước giẫm lên đầu mũi tên nên bị thương. Rất nhanh thị vệ này liền hô to lên, phát đầu mỗi mũi tên đều có tẩm độc.

      Các thị vệ còn lại dùng đồ đánh lửa chiếu lên mặt đất, cẩn thận bước chân bước vào chỗ trống mặt đất, chậm rãi tiến lên.

      Lúc này Tuyên Minh chạy được quãng xa rồi. Bọn thị vệ dám khinh suất, cẩn thận vừa vừa quan sát, sợ lại trúng phải cạm bẫy mai phục.

      được đoạn, thị vệ trước đột nhiên a lên tiếng rồi ngã xuống đất, run rẩy vài cái liền bất động. Các thị vệ khác cẩn thận kéo quay lại, phát gương mặt cắm đầy ngân châm. Mà đỉnh đầu cũng phát hiệm khối châm đồng.

      Nguyên do là Tuyên Minh bày bố che giấu các cơ quan cạm bẫy, trước thuần thục tránh khỏi các loại cạm bẫy lớn , các thị vệ đuổi theo sau dù cho cẩn thận cũng khó có may mắn tránh được, trước sau đều bị đánh gục.

      Hang động này nối thẳng ra ngoài vách núi đá, Tuyên minh tới cửa động, liền nhảy lên cái mô đất bằng phẳng chìa ra vách núi. Ngẩng đầu nhìn lên, phía chính là vách đá chỗ thôn chài, phía dưới là biển lớn. Tuyên Minh cởi cái thắt lưng bằng da trâu xuống cột vào cây cọc ở cửa động, quấn quanh cánh tay, đu người xuống phía bên dưới, thả người xuống cái đài bằng đá, đài có treo sẵn thang dây, leo thang dây xuống dưới, đem chiếc thuyền giấu ở trong vách đá kéo ra, dong thuyền mà

      Tuy rằng để cho Tuyên Minh chạy thoát, nhưng cũng phải là thu hoạch được gì, khi bọn đốt cháy phòng ốc ở thôn chài, lục soát kiểm tra, rất nhanh liền phát bên trong nhà gỗ nhốt Phi Yến có cái rương tinh xảo đặt bàn, mở hòm ra liền thấy bên trong chính là chiếc chìa khóa cổ.

      Tiết Phong lập tức trình cho Kiêu vương ở trong xe ngựa. Lúc này Yến Nhi ngủ ngon ở trong ngực Kiêu Vương, Kiêu vương vẫn ôm giai nhân trong lòng dám nhúc nhích, giống như ôm ấp đứa trẻ sơ sinh mềm mại yếu ớt, chịu buông tay.

      Nhưng khi nhìn đến chiếc chìa khóa bí , Kiêu vương khỏi nhíu mày, bọn chúng trăm Phương nghìn kế để lấy được, sao lại dễ dàng để mình được… Tên Tuyên Minh hoàng tử chết tiệt kia, biết trong hồ lô của lại chứa tâm cơ độc dược gì?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :