123123123


  1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bình Thiên Hạ - Cuồng Thượng Gia Cuồng

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tiểu Viên Viên

      tiểu Viên Viên Well-Known Member

      Bài viết:
      139
      Được thích:
      3,298
      @linh doan thanks loạt bão like của nàng nhé!

      Tầm hiểu biết của tớ có hạn, cũng rành về linh kiện, lắp ráp, có sạn cặn các nàng ném đá tay nha.

      Chương 103
      Edit. Viên

      Khi Đoan Mộc Thắng nghe Kiêu Vương Ngu nhị tiểu thư là đệ tử Hoàng Thiên Kỳ trong truyền thuyết ngửa mặt lên trời cười to.

      ‘Hoàng Thiên Kỳ chính là tên giả ta dùng khi ở Huy Đông, vì muốn ngày sau bị truy đuổi tránh có thêm phiền phức cần thiết nên thuận miệng lấy tên giả, sau này chưa từng dùng lại, năm đó con quay về Hoắc gia, a nương mình ở trong thôn, ta nóng lòng trở về, vì vậy sau này còn dùng tên này nữa, khi nào thu nữ đồ đệ chứ? Nhưng nếu nàng có thể bịa ra chuyện này, hẳn là từng ở Huy Đông, tận mắt nhìn thấy những máy móc cơ quan do ta thiết kế, may mắn vẽ lại thôi... Thế tính ra, lúc đó nàng ta vẫn chỉ là đứa bé khoảng năm sáu tuổi mà thôi... Có thể dối như , có thể là người nhà nàng ta cố ý biên soạn, lấy tâm huyết người khác là của mình, bôi nhọ danh tiếng Ngu gia, nữ tử phụ hoàng con chọn cho con... Tâm thuật bất chính!’

      Đoan Mộc tiên sinh là người ngay thẳng, cũng thường chuyện tổn thương người, nhưng giờ biết con nuôi phải phụng thánh chỉ cưới Ngu thị, còn nhận xét như vậy, có thể thấy được trong lòng cực kỳ khinh thường nàng ta.

      Đoan Mộc thị ở bên nghe mà trong lòng cũng nóng nảy. Mười lăm tuổi bà gả cho Đoan Mộc thắng, hai phu thê luôn hòa thuận êm ấm tình cảm mặn nồng, đặc biệt khi Đoan Mộc Thắng còn nổi tiếng gia tài bạc triệu, dáng vẻ đoan chính đáng tin, lúc nào cũng có nữ tử chủ động vây quanh, nhưng trước nay ông chẳng thèm liếc nhìn cũng nạp thiếp. Trong mắt Đoan Mộc thị, đời kiếp đôi là chuyện đương nhiên.

      Sau này phu quân mệt mỏi vì nổi tiếng, quyên hết gia sản rồi cư ở nông thôn, bà cũng vui vẻ đồng ý, chưa hề có nửa oán giận. Ở trong mắt bà, tính tình đứa con nuôi A Thừa này luôn lạnh nhạt, hiếm khi để ý nữ tử, huống chi còn đích thân dẫn về Đoan Mộc gia sao có thể là cơ thiếp nô tỳ bình thường? Phi Yến là con cháu nhà tướng, ánh mắt lanh lợi khiến người ta thích, nhưng có thể thấy được nàng cũng phải dàng nữ tử học thuộc lòng lòng nữ giới, nếu nhi tử cưới nữ tử khác vào phủ, từ bụng ta suy bụng người, chắc chắn trong lòng Yến Nhi có vướng mắc...

      Nghĩ vậy, bà mở miệng : ‘Loại nữ tử mạo danh, thay mận đổi đào sao có thể trở thành chính thê của A Thừa? Cần phải nghĩ cách lột mặt nạ nàng ta ra.’

      Kiêu Vương nghe vậy liền với Đoan Mộc Thắng: ‘Mong A Đại giúp Thừa Nhi vượt qua cửa ải khó khăn này, nhận Yến Nhi làm đệ tử được ?’

      Lời này vừa ra, cả phòng liền yên tĩnh, Đoan Mộc Thắng gì, còn Phi Yến giật nẩy mình, nàng ngờ Kiêu Vương lại cầu như thế. Thấy cả phòng ai lên tiếng, đành mở miệng hóa giải xấu hổ: ‘Tài nghệ A Đại độc đáo tinh xảo, Phi Yến ngu ngốc vụng về, sao có thể kế thừa được chứ, thể, thể!’

      Đoan Mộc Thắng liếc nàng cái : ‘Nếu ngươi ngu ngốc cũng lấy ý tưởng từ máy cày vẽ thành dụng cụ làm muối trúc. Nhưng mà đề nghị vừa rồi của A Thừa vớ vẩn, khi ta tặng cuốn bản vẽ của mình cho ngươi, ngươi là đệ tử nhập môn chính thức của Hoàng Thiên Kỳ, nào có lý nào nhận lần nữa?’

      Lời này vừa ra, Đoan Mộc thị cười : ‘A Đại của các con lại nghịch ngợm, Yến Nhi, còn mau dâng trà cảm tạ sư phụ!’

      Đoan Mộc Thắng thấy Phi Yến cũng thức thời vội vàng rót chén trà nóng dâng lên, cười ‘Kêu A Đại quen miệng rồi, cần kêu sư phụ đâu.’

      Đoan Mộc Thắng nhận chén trà : ‘Nhận ngươi làm đồ đệ là Hoàng Thiên Kỳ thần long thấy đầu thấy đuôi, phải A Đại ở nông thôn làm ruộng, việc năm đó A Đại ta rất ân hận, thề độc bao giờ chế tạo binh khí nữa. Lời thề thể làm trái, nay chỉ trông cậy vào ngươi giúp Thừa Nhi vượt qua ải khó khăn này, đừng để kẻ gian bước qua cửa phủ. Nhưng Yến Nhi phải nhớ kỹ, máy móc vô tình người có tình, chỉ hy vọng sau khi ngươi nắm vững tài nghệ, càng có thể tạo nhiều phúc cho dân chúng, đừng vì tranh quyền đoạt thế mà tàn sát mạng người.’

      Phi Yến đương nhiên hiểu nỗi lòng của Đoan Mộc lão tiên sinh, càng có năng lực càng có nhiều ân hận. Giống như năm đó nàng hoàn toàn hoảng sợ khi biết chân tướng cái chết của phụ thân, nghĩ đến bao năm nay dẫn tướng sĩ bảo vệ Bạch Lộ Sơn, uổng phí biết bao sinh mạng của tướng sĩ, trong lòng quay cuồng, khó làm người ta thừa nhận.

      Thấy Phi Yến gật đầu, Đoan Mộc tiên sinh cười : ‘ ra máy móc cơ quan thường thay đổi, cần phải xem xét thời thế, sử dụng linh hoạt, thuyền chiến năm đó ta vẽ cũng phải hoàn mỹ, Yến Nhi có nhận ra ở điểm nào ?’

      Bình tĩnh , trí tuệ thủ đoạn Hoắc Tôn Đình đều Phi Yến, vốn nên kế thừa huyền học của dưỡng phụ, nhưng chí hướng ở thứ này, từ hứng thú. Cơ quan máy móc những vật chết cần phải có người thiết kế sáng tạo tinh tế, tùy cơ ứng biến lại là điều Phi Yến am hiểu nhất, năm đó nếu Bạch Lộ Sơn phải đóng quân ở vùng núi đồi sỏi đá, bốn mùa thay đổi rệt, cơ hội phát triển hạn hẹp, nàng có lẽ thành mối họa của Đại Tề.

      Cho nên đối với tài nghệ có hai của Đoan Mộc tiên sinh, Phi Yến như được khai sáng, nắm vững các mấu chốt, lại thêm trước đó được Đoan Mộc tiên sinh tặng cho quyển sách, tuy đều là những bản vẽ phác thảo, nhưng đều là những bước nhập môn cơ sở. giờ xem bản vẽ thuyền chiến này, cũng còn là kẻ ngoài ngành.

      Nhìn lúc, Phi Yến ngẫm nghĩ : ‘Thuyền ở dưới vững ạ!’

      Vừa rồi nàng quan sát nửa ngày, thuyền này được qua cải tạo, sử dụng giá đỡ nâng đỡ đại pháo, cung nỏ cũng lắp thêm lò xo, tầm bắn xa hơn, nhưng bởi vì được sửa đổi, nên thân thuyền trở nên cồng kềnh, di chuyển được nhanh, nếu thuyền nhanh nhẹn tới gần, đâm thủng đáy thuyền, vậy dù đại pháo có mạnh đến đâu cũng bị vô nước.

      Đoan Mộc Thắng gật đầu hài lòng: ‘Năm đó khi thuyền làm ra, hỏa lực rất mạnh, nhưng khuyết điểm cũng ràng, cho nên năm đó ta thiết kế rất nhiều thuyền hộ tống xung quanh. Đối thủ của Kính Dương Hầu kịp trở tay nên thua, sau này ta rời , cũng đích thân đốt luôn con thuyền này, nếu có bản thiết kế, muốn làm ra thuyền chiến cấu tạo tinh xảo này khó như lên trời, vốn tưởng rằng còn hậu hoạn, ngờ hôm nay lại xuất ở hoàng cung. Lúc nãy ta nhìn rồi nhìn, xác định đây phải bản sao chép, được sửa đổi vài chỗ, thay đại pháo bằng loại có đạn câu tản, còn là loại có thể tầm ngấm. Loại đạn câu tản này, khi bán ra, lan rộng xung quanh, độc ác nhất là, đạn tản Này đó đảo câu tán đạn, khi phóng ra, đó là lan đến phạm vi, độc nhất là lưỡi câu, khó có thể lấy ra, người trúng đạn bị thương khắp người thối rửa mà chết, dù may mắn sống sót cũng mất nửa mạng sống cuộc đời tàn phế.

      Hai quân giằng co, những tướng sĩ mong chờ lập công lập danh khó tránh hăng hái giết địch, nhưng hoàn thành sứ mệnh, cởi giáp về làng, họ đều là những hán tử phải nuôi gia đình, nuôi con nuôi cái phụ dưỡng cha mẹ, nhưng nếu trúng phải đạn này, dù chiến có kết thúc, cả đời họ vẫn bị hệ lụy, trở thành gánh nặng gia đình, thành tai ương của vợ con... Ác độc quá, ác độc quá...’

      Phi Yến nghe Đoan Mộc tiên sinh phân tích, trong lòng cũng nảy ra ý tưởng: ‘Xin A Đại yên tâm, thứ quái thú hung ác này, Yến nhi quyết để nó làm hại người dân.’

      Đoan Mộc Thắng hài lòng gật đầu, lại lấy những bản vẽ mà mình cẩn thận gìn giữ tặng cho Phi Yến.

      Phi Yến nhìn Kiêu Vương ở bên cạnh, trong lòng biết, nếu năn nỉ A Đại nhận mình làm đồ đệ, chắc chắn nghĩ ra kế sách đối phó, giờ đây sóng ngầm trong hoàng cung kinh thành nổi lên, nam tử nhìn như thế sức yếu làm nên tích , ấy vậy mà...

      đường trở về, Kiêu Vương luôn trầm mặc, khi sắp đến vương phủ mới mở miệng : ‘Nếu bổn vương lập lập chính phi, nàng thế nào?’

      Phi Yến yên lặng ngẫm nghĩ: ‘Thiếp biết, chỉ chợt nhớ đến vỡ kịch từng ở trong cung xem với Hoàng Hậu, biểu muội gả cho biểu ca, người mới lại chủ động giúp biểu ca cưới long nữ tình xưa, mọi người xem đều cảm động, nhưng thiếp cảm thấy biểu muội đó chắc hẳn biểu ca, còn long nữ kia biết bản thân... Vậy nên, điện hạ, chàng hỏi thiếp làm thế nào ư, nơi tường cao cửa rộng này bao giờ ra được, thiếp bớt điện hạ chút, bớt bản thân chút, chờ đến khi ai cũng , có thế thích ứng mọi hoàn cảnh, hoà thuận vui vẻ...’

      Kiêu Vương nghe vậy liền nhíu mày, đột nhiên túm lấy cánh tay nàng, kéo nàng ngã vào vòng ngực mình: ‘To gan, dám nghĩ bổn vương! Nếu ở quân doanh, tội bất trung này, phải đánh loạn côn để cảnh cáo răn đe!’

      Phi Yến thấy Kiêu Vương chán nản nhíu mày, trong lòng khẽ ngọt ngào, vươn ngón tay vuốt ve mắt sâu mũi cao mặt , nhàng : ‘Cho nên phải thừa lúc điện hạ tuấn còn là của riêng thiếp phải thương nhiều vào, tránh đến khi bị nữ tử khác ngủ rồi, e rằng lúc đó còn đáng như giờ nữa!’

      Kiêu Vương nghe nàng cực kỳ vui mừng, thầm nghĩ: Đúng là trò giỏi, học được bản lĩnh đùa bỡn mình.

      Nghĩ vậy, cúi đầu ngậm lấy môi đào, cuộn lấy cái lưỡi như ăn được thịt ngon nỡ nuốt xuống. Hôn lúc, thở dài : ‘Vốn định cưới chính phi để nàng ta ở phía trước chắn rắc rối, để nàng dính gió mưa, tự do thoải mái chút.

      Nhưng giờ xem ra, đấy phải điều hai ta muốn, vậy Yến Nhi có bằng lòng đứng bên cạnh bổn vương, cùng đón mưa gió?’

      Phi Yến có trả lời, chỉ siết chặt bàn tay Kiêu Vương, mười ngón tay đan chặt vào nhau...
      Last edited: 3/9/17
      bogani, Thanhbliss, levuong35 others thích bài này.

    2. daikanhim

      daikanhim Well-Known Member

      Bài viết:
      271
      Được thích:
      359
      Hay quá. Phi Yến ghi điểm rồi. Tạm biệt Ngu nhị tiểu thư thôi.:yoyo56::yoyo56::yoyo56:
      tiểu Viên Viên thích bài này.

    3. linh doan

      linh doan New Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      2
      Truyện hay lắm ạ, tiếp tục ủng hộ nàng:038::038:
      tiểu Viên Viên thích bài này.

    4. hirari

      hirari Well-Known Member

      Bài viết:
      486
      Được thích:
      665
      Hình như thiếu 1 khúc đó nàng. Sao chỗ " dù cho tận mắt nhìn thấy cũng " với " Ngu Ngọc Ánh hợp tình hợp lý " khớp nhau
      tiểu Viên Viên thích bài này.

    5. tiểu Viên Viên

      tiểu Viên Viên Well-Known Member

      Bài viết:
      139
      Được thích:
      3,298
      @hirari tớ copy thiếu hai đoạn, thanks nàng, tớ sửa lại các pic rồi. :yoyo45:
      Trần Ngọc Hà Thanh, hirarilinh doan thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :