1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bình Thiên Hạ - Cuồng Thượng Gia Cuồng

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tiểu Viên Viên

      tiểu Viên Viên Well-Known Member

      Bài viết:
      139
      Được thích:
      3,298
      @duongduong chương này tặng bạn, máu thịt đầy đủ, nghĩa bóng lẫn nghĩa đen. :th_57:

      Chương 49

      Edit: tiểu Viên


      Vì lời Kiêu Vương vừa , Phi Yến mím chặt môi, sợ ra bị người bên ngoài nghe thấy cái gì nên nghe. Kiêu Vương tiếp tục cởi ngoại sam của Phi Yến, nhờ ánh sáng lửa trại trong động, quan sát thân thể mềm mại quyến rũ.


      Thích nhất lúc giai nhân đỏ mặt vừa thẹn thùng vừa bối rối lại giả vờ bình tĩnh, thanh thạo dán môi lên đôi môi xinh đẹp của nàng. Tay xoa nắn nơi mềm mại trước ngực… Tuy chưa cởi nội y, nhưng vuốt ve khiêng nể gì như thế, cả người như bị điểm huyệt vậy, hơi sức bị rút hết còn sức lực.


      Trong lòng biết Yến Nhi thể chịu lạnh ẩm, tuy trong động có đốt lửa nhưng vẫn hơi lành lạnh, nên cũng cởi nội y của nàng, chỉ nằm người nàng, kéo chăn gấm quấn chặt hai người, mở miệng dụ dỗ: “ Yến Nhi ngoan, đừng kẹp chặt chân như thế…"


      Lời thẹn thùng như thế ra, vang vọng khắp hang động, Phi Yến cắn răng, đưa tay che kín miệng thô lỗ của , sợ tiếp tục ra những câu từ phóng đãng, thị vệ ngoài hang động nghe được.


      Nhưng đề phòng ở , bên dưới lại thất thủ, đôi ‘môi’ bị lực mạnh làm tách ra, phượng nhãn chỉ có thể trừng trừng, cắn chặt mu bàn tay của mình, lần thứ hai bị chiếm lấy.


      Vì lần trước có dùng dược, đầu óc mê man cảm nhận được gì, lần này rất tỉnh táo, mới phát giác cái to lớn hùng vĩ trong miệng hề gạt người chút nào. Hít hơi rồi ở giường bị đâm xuyên vào. Quả là mãng quái đầu thai?


      Sau hồi *, mệt đến muốn hét đến hét được. Kiêu Vương nào có lý đánh trận đủ chứ? ‘Ăn’ no xong, nghỉ ngơi chốc lát, lại tiếp tục ‘làm việc’, đặt Phi Yến ở đùi mình, cởi hĩnh y ướt đẫm mồ hồi ra, rồi làm cho tay mình đầy dịch thơm của nơi trơn mịn.


      Tuy chưa biết các loại cảm giác mây mưa, nhưng cuối cùng chịu nổi trêu chọc đầy kiên trì và vuốt ve dưới bàn tay chai sừng của Kiêu Vương, Phi Yến nhịn được phát ra tiếng kiều nho , đến khi Phi Yến động tình, Kiêu Vương mới nâng eo mảnh khảnh quyến rũ của nàng, lại thêm lần…


      Khi đống lửa bên trong động sắp tàn, rốt cuộc Kiêu Vương mới tạm xem như dừng phất cờ gõ trống, lực đạo nhanh hơn, gầm , cuối cùng phun hết ra.


      Phi Yến cả người như suối nước, mềm nhũn, được ôm vào lòng, chốc lát ngủ say.


      Ngay lúc nửa tỉnh nửa mê, nghe xa xa có tiếng chém giết truyền vào tai, thanh quen thuộc luôn xuất trong ác mộng, nhưng năm nay ít gặp hơn, hơi chân , Phi Yến giật mình mở mắt. Phát vị trí bên cạnh mình còn.


      kịp thẹn thùng khi bị người nham hiểm kia xx, nàng vội vàng đứng dậy, mặc y phục vào, khoác áo choàng, vừa mới đứng dậy, liền cảm thấy thân dưới có cái gì ẩm ướt chảy xuống… Đành cắn răng đứng lên, ra hang động.


      Lúc ra khỏi hang động, nàng mới biết Kiêu Vương gạt nàng, cửa động làm gì có doanh trại binh sĩ nào đóng quân? ràng đều cách hang động rất xa. Lúc này, những thị vệ đều vén màn trướng, thổi tắt đèn dầu, cảnh giác nhìn tình hình dưới chân núi. Kiêu Vương cũng khoác chiếc áo choàng màu đen lên người, chắt tay đứng trước vách núi.


      Khi Phi Yến bước tới, mới phát Quận phủ Giang Trung dưới chân núi ánh lửa ngất trời, thanh chém giết xuất phát từ dưới chân núi. Hai mật thám Kiêu Vương ban ngày phái , lúc này cũng quay lại lên núi : "Bẩm Kiêu Vương, nhân mã tập kích thành đều mặc hắc y, treo cờ hiệu, ty chức vì tránh để lộ hành tung, dám tiến lại quá gần...


      Kiêu Vương gật đầu, lúc trước nghi ngờ việc cướp thuyền và giết ngựa trong dịch trạm đều nhắm vào mình, nay xem ra hẳn vậy, thành Giang Trung sớm thành thành chết.


      Hoài Nam rồi loạn, Nam Vương Đặng Hoài Nhu kia người cũng như tên (*), am hiểu tâm kế, giỏi xem xét thời thế. Khi Trung Nguyên bắt đầu khói lửa chiến tranh, ta lại góc Giang Đông phát triển lực lượng, đến khi thấy xã tắc Đại Tề ổn định, mơ hồ có ý định chiếm phía Nam, chủ động trình thư bằng lòng đầu hàng Đại Tề.

      (*) Hoài Nhu có mang nghĩa dụ dỗi, lôi kéo.


      Nhưng phụ vương vài lần ra chiếu chỉ lệnh ta vào kinh, Đặng Hoài Nhu đều thân mang bệnh tật quen khí hậu, vào kinh.


      Thiên hạ mới vừa yên bình, bách tính ghét chiến tranh, hơn nữa Nam Vương luôn giữ thể diện cho Tề Đế Hoắc Duẫn, nếu chỉ vì từ chối vào kinh mà tùy tiện khai chiến, đánh mất nghiệp lớn, nên nhất thời thể làm gì Nam Vương này.


      Để cho văn võ cả triều đồng ý, vị Nam Lộc Công gần đây mới được sắc phong này vừa mượn cớ Hoài Nam mất mùa, thầm giảm cống phẩm, vừa giương cờ hiệu Đại Tề, lại mở rộng vùng lớn phía nam, chiếm Nam Man lập pháp trị quốc, chiếm được rất nhiều quân trại biên cương.


      Ngay cả lão hồ ly như phụ hoàng lần này mài giũa cũng ra được gì, còn cảm thấy mình phải ngậm bồ hòn làm ngọt bởi Đặng Hoài Nhu.


      Tuy chiêu hàng Hoài Nam, lại phái ít quan viên, nhưng Hoài Nam này cứ như bức tường đồng vách sắt, đao thương bất nhập, có kẻ bị Hoài Nam vương thu mua, thông đồng với nhau, còn quan viên chính trực trung thành với triều đình dùng được lâu, càng nhắc đến có phải khí hậu nơi này quái lại hay , vài vị quan phủ quận đều bệnh chết trong lúc nhậm chức. Mà Lý quận thủ của Giang Trung phủ quận đột ngột qua đời cũng chỉ nhậm chức hơn nửa năm.


      Nay Hoài Nam lại càng khiến Phủ Vương ăn ngủ yên hơn phía Bắc. Lúc này tuy biếm đến đây, ngoài dọn sạch nạn trộm cướp, quản lý thuế muối ra, ra còn có ý để ghì chặt dây cương, nhổ bớt gốc rễ của Đặng Hoài Nhu.


      Nghĩ vậy, Kiêu Vương nhìn ngọn lửa ngất trời dưới chân núi, cười nhạt liễu hai tiếng, e rằng "thổ phỉ" này dễ dọn sạch, huấn luyện bài bản thế này, sao có thể là đám tản quân do điêu dân thổ phỉ tàn bạo hợp thành chứ?


      đêm hỗn loạn dưới chân núi, trời dần sáng, lúc đầu cứ nghĩ nhân mã tập kích Giang Trung tản . Ai ngờ sau khi ra khỏi thành lại bao vây ngọn núi.


      Những hắc y nhân này nhận được tin từ trước, biết có đội nhân mã khoảng hai trăm người tới Giang Trung phủ quận, bọn chúng nhận nhận tin tức mới, biết có vị "Quý nhân" trong triều sắp ngang nơi đây, nếu trùng hợp đụng phải, để bất kì ai sống, rồi gán tội danh tàn sát phủ quận Giang Trung cho thổ phỉ.


      Máu đao chưa khô, bắt đầu chuẩn bị tấn công núi tiếp tục tàn sát.


      Nhưng núi nay địa hình quái lạ, chỉ có con đường lên, lại thể tấn công bằng hoả dược, đội nhân mã vừa , còn chưa đến giữa sườn núi, bị thị vệ tử thủ đường núi dùng tên trúc bắn chết hơn nửa.


      Những thị vệ tử thủ đường núi này vừa nhìn biết là người cao tay, tên trúc tuy sơ sài, nhưng mũi tên nào cũng trúng con mắt, tên thủ lĩnh thấy những thi thể thuộc hạ kéo về, mắt của họ đều là huyết lệ, nhất thời hoảng sợ, lập tức sai người cầm khiên bắt đầu tấn công mạnh mẽ.


      Nhưng đúng lúc này, núi bắt đầu ném những tảng đá to xuống, đường núi chật hẹp bị đá lớn lấp đầy càng thể lên. Thủ lĩnh đám y nhân ngờ bọn quyền quý kinh thành biết tìm nơi chốn như thế, lại có thể tìm ra ngọn núi vỏ ốc sên này để co đầu rút cổ, lại còn có xạ thủ.


      "Làm sao đây?" Có người thấp giọng hỏi thủ lĩnh hắc y nhân, vẻ mặt như lãnh đạo đột ngột chết: "Người núi hẳn thấy tình hình Giang Trung hôm qua, kẻ cũng thể để sống!"


      Nếu tin tức sai, thuyền vàng bạc kia là của người núi. Lục Lục kia là tên lỗ mãng, nhận nhầm thuyền hành thành thuyền khách ghi trong thư mật lệnh, cuối cùng rút dây động rừng, khiến người núi có phòng bị, càng đáng hận hơn là vì phát đấy là thuyền châu báu, trước khi làm việc quan trọng, lại dẫn các huynh đệ uống rượu cuồng hoan trắng đêm, cuối cùng làm chậm trễ đại còn lại- tàn sát quận thủ Giang Trung, nghĩ đến chém đầu quan viên kia tế cờ, quả chết là đáng!


      Phải biết rằng đó là ý chủ tử, muốn giết cứ giết chừa cọng cỏ, giữ lại quận phủ máu chảy thành sông để cảnh cáo dưới Hoài Nam, tên nào dám làm tai mắt cho triều đình Đại Tề, tự mình cậy mạnh thu thập tội chứng báo về triều đình, có kết cục như thế - chết có đất chôn!


      đáng thương phải thu dọn tàn cuộc cho Lục Lục, đúng dễ.


      Nghĩ vậy, u địa : "Quay về doanh trại ba trăm dặm lấy thuốc nổ, phá đường, ta muốn xem, dựa vào mấy tên trúc, có thể cầm cự được bao lâu?"


      Dưới chân núi tiếng chém giết rung trời, núi cũng nhàn rỗi, lúc này gió lớn nổi lên, thổi vào trong hang động tạo thành tiếng rít gào.


      Bảo Châu vẫn là thị nữ sống trong trạch, nào có gặp qua tình huống thế này. Sợ đến chân run rẩy, nhưng lại thấy Trắc Vương phi, nét mặt đổi, vẫn bình tĩnh tự nhiên ngồi trước cửa động, lập tức thầm thấy xấu hổ, vội vã nâng cao tinh thần, đứng bên cạnh Trắc phi.


      Kiêu Vương dường như để tình hình chém giết dưới chân núi vào trong mắt, sai người lấy bàn cờ, hỏi: "Ái phi có muốn đánh ván cờ với Bản Vương?"


      Phi Yến nghe vậy, liền đứng dậy qua, ngồi xuống bàn cờ, cầm quân cờ hạ xuống. Đây là lần thứ ba chơi cờ với Kiêu Vương, nàng rút ra bài học, còn hời hợt nữa, nước cờ được nửa, Kiêu Vương bỗng mở miệng hỏi: "Nếu thạch đá chặn đường dưới chân núi bị phá, Bản Vương bất hạnh mất mạng, ái phi bị kẻ xấu bắt, phải làm sao?"


      Trong lòng Phi Yến thể oán thầm, tài đánh cờ của Kiêu Vương Điện Hạ kiến người ta dám khen tặng, mỗi lần sắp thua, đều chơi xấu. Đêm qua gió đổi hướng, hôm nay sức gió càng lúc càng mạnh, nếu viện binh của đường thuỷ chắc chắn đến sớm hơn ngày dự tính. Từ khi gió lớn nổi lên, thấy nét mặt Kiêu Vương ung dung, thế nên giờ muốn lừa mình mất tập trung sao?


      Bèn nhàn nhạt : "Nếu Điện hạ trúng, cũng cần buồn lo chuyện hậu của mình, nếu thiếp thân có thể sống tạm bợ, noi theo giai thoại bán mình chôn phu, kiếm tên tuấn tú trong đám đạo tặc nương nhờ, rồi tìm cho Điện Hạ phần huyệt mộ phong thuỷ tốt, bia khắc‘cự mãng cư sĩ ’, xem như uổng phí đời minh, thiên phú dị bẩm của Điện Hạ..."


      Kiêu Vương nghĩ rằng, Phi Yến dối lòng, mấy lời hoa mỹ như bằng lòng cùng sống cùng chết với Điện hạ, lại ngờ, thân xác mình còn nóng hổi, sống sờ sờ thế này, lại có ý định chôn phu tái giá, sắc mặt thể lập tức lạnh xuống, miễn cưỡng đặt quân cờ trong tay xuống.


      chưa kịp giận tái mặt quát "Làm càn", Phi Yến mặt mày hớn hở, trực tiếp ăn tươi quân cờ Kiêu Vương mới vừa hạ xuống: "Thắng!"
      bogani, Viclu520, Hòa Yên Linh46 others thích bài này.

    2. A Na

      A Na New Member

      Bài viết:
      11
      Được thích:
      16
      Hay cho câu " cự mãng cư sỉ" ha ha ha:yoyo60:. Nam chính của bác Cuồng toàn là nhan vật bá đạo
      tiểu Viên Viên thích bài này.

    3. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      có chút lỗi chính tả thôi nàng ơi
      Chắt tay -> chắp tay
      tiểu Viên ViênChris thích bài này.

    4. duongduong

      duongduong Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      70
      :yoyo40:@tiểu Viên Viên bây giờ mình mới vào đọc đc ý. Tks bạn nhiều nha :-*
      "... Bia mộ 'cự mãng cư sĩ' xem như k uổng đời an minh thiên phú dị bẩm của điện hạ "
      K biết PY có bị xử lý vì câu này k? :yoyo26::hoho:
      tiểu Viên Viên thích bài này.

    5. maixuan

      maixuan New Member

      Bài viết:
      24
      Được thích:
      20
      Thấy thương Phi Yên ghê. Lúc nào cũng nơm nớp lo sợ biết có bị phát ko. Trong khi Kiều vương lại biết hết rồi mà cứ như mèo vờn chuột
      tiểu Viên Viên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :