1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bình hoa giới giải trí-Mạch Ngôn Xuyên (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      [​IMG]
      Chương 93 - Ngoại truyện 11
      Nhật ký bình hoa hãm hại cha - Phần 9
      Edit : Michellevn


      Cảnh Tâm bối rối trước khuôn mặt ngây ngô của An An, lặng lẽ nhìn Tần Sâm, người sau khẽ cười ra tiếng.

      bĩu môi, lại ôm lấy An An, thấp giọng dỗ bé con ngủ.

      Rất nhanh, An An lại vào giấc ngủ.

      ôm lấy An An, cũng chìm vào trong giấc ngủ.

      Tần Sâm nhìn hai mẹ con, phủ người xuống hôn hôn lên khuôn mặt lớn .

      .............

      Sau khi kết thúc hoạt động từ thiện, tối cùng ngày đoàn người liền vội vã về thành phố B.

      Cảnh Tâm ở nhà nghỉ ngơi được ba ngày, rồi phải cùng đoàn phim tham gia tuyên truyền phim, An An nhìn thấy ma ma thu xếp hành lý, liền biết ma ma lại muốn rời xa bé con nữa rồi, bé con ôm lấy chân của ma ma, ngửa đầu dưa hết sức tội nghiệp mà :" Ma ma, cũng đóng gói An An luôn được ?"

      Cảnh Tâm nhớ tới điệu bộ đáng của bé con ngồi chổm hổm trong va ly hành lý ngày trước, nhoẻn cười, ngồi xổm xuống trước mặt bé con, thơm thơm lên khuôn mặt của bé con:" An An ở nhà cùng ba ba vui sao ? Nếu như An An cùng với ma ma, mình ba ba ở nhà tội nghiệp lắm đó, đúng hả ?"

      An An quay đầu nhìn lướt qua ba ba đứng tựa bên tủ quần áo, đầu dưa sụp xuống :" Vậy, đóng gói cả ba ba cùng luôn ."

      Cảnh Tâm phì cười, ngẩng đầu nhìn Tần Sâm, ý bảo tới dỗ con .

      Kỳ Tần Sâm cảm thấy có hơi thất bại, ghi hình chương trình 《Ba ba về rồi》 vào giai đoạn hậu kỳ, An An còn dính Cảnh Tâm hơn nữa, liếc nhìn bình hoa , cất tiếng gọi :" An An lại đây."

      Bình hoa ngẫm nghĩ, từng bước bước đến trước mặt ba ba.

      Tần Sâm khom người ẵm bé con lên, xoa xoa đầu dưa ủ rũ của bé con, " Ma ma chỉ mấy ngày thôi, vài ngày nữa chú quay phim đến ghi hình chương trình nữa, chúng ta hứa với họ phải ghi hình chương trình, thể được biết chưa hả ?"

      Cái miệng của An An mim mím lại, hơi tình nguyện, nhưng đầu vẫn gật gật :" Vâng ạ....."

      Cảnh Tâm thu xếp xong hành lý, sẵn sàng để .

      Tần Sâm đặt va ly hành lý của lên xe, Cảnh Tâm nhét An An vào ngồi trong ghế an toàn .

      Cảnh Tâm và An An cùng ngồi phía sau, Bố Duệ cũng nhảy lên xe.

      Tần Sâm lái xe ra ngoài, chạy về hướng sân bay.

      Dọc đường , bình hoa hỏi hơn mười lần : Ma ma, lúc nào mẹ quay về vậy ?

      Tới sân bay, Cảnh Tâm ẵm bình hoa của xuống xe, Tần Sâm vỗ vỗ đầu Bố Duệ, kêu nó chờ ở xe.

      Lấy va ly hành lý từ cốp xe xuống, nhà ba người vào sảnh chờ của sân bay.

      Rất nhanh, có người nhận ra họ, có fan kinh hỉ chỉ vào họ :" A A A bình hoa kìa ! Còn có Cảnh Tâm và Tần Sâm nữa đó."

      " A là bình hoa đó ! Đáng quá ! "

      ...........

      Đám đông đổ dồn về phía họ, có lẽ là lần đầu tiên Cảnh Tâm cùng với An An bị vây xem như vậy, còn lo lắng An An sợ, ai biết được An An chớp chớp đôi mắt to tròn, lúc mọi người kêu bé con bình hoa , còn biết giơ tay lên vẫy vẫy với mọi người.

      Tần Sâm khẽ nhíu mày, gần ôm bả vai Cảnh Tâm, sợ đám đông xô đẩy vào họ.

      ôm An An từ trong lòng Cảnh Tâm, " Để ."

      Đoàn của Cảnh Tâm trông thấy, rất nhanh có trợ lý tới hỗ trợ kéo va ly hành lý, kêu các fan chú ý an toàn, đừng xô đẩy.

      An An nghe thấy trợ lý ma ma lớn mấy tiếng liền, đôi mắt chớp chớp, bỗng dưng cất lên giọng non nớt :" Mọi người đừng xô đẩy nha, đừng xô đẩy nha."

      Các fan nhất thời bị vẻ đáng của bé con làm rung động, cười ra tiếng.

      Lời của bình hoa có tác dụng nhiều hơn trợ lý, các fan lui lui sang bên cạnh, tạo khoảng cách mấy bước chân nhìn gia đình ba người này .

      Cảnh Tâm làm xong thủ tục, nhanh chóng lên máy bay.

      thơm thơm lên khuôn mặt An An, ấn ấn lên cái miệng vểnh lên của bé con, cười :" Ma ma phải rồi nè, An An ngoan ngoãn ở cùng ba ba nhé, còn phải nghe lời ba ba nữa đó, biết hả ?"

      An An gật mạnh đầu dưa :" Vâng ........."

      Cảnh Tâm quay đầu nhìn Tần Sâm," Em nhé ."

      Đột nhiên An An bưng lấy khuôn mặt của ma ma, rồi nhìn nhìn ba ba, giọng non nót đáng :" Ma ma cũng thơm ba ba cái , rất nhiều ngày mẹ ở nhà, ba ba cũng nhớ mẹ lắm ."

      Cảnh Tâm ngây người .

      Tần Sâm nhướng mày.

      Hai người đều rất bất ngờ, đây chính là lần đầu tiên An An chủ động nhường Cảnh Tâm cho Tần Sâm, lúc bình thường Tần Sâm ôm Cảnh Tâm chút, bình hoa liền chen ngay vào giữa, Tần Sâm hôn Cảnh Tâm cái, tay của bình hoa lập tức che lại liền .

      Hai người nhìn nhau, xem ra tham gia chương trình 《Ba ba về rồi》này, có lẽ rất có tác dụng đây.

      Quan hệ của hai cha con xích lại gần nhau hơn rồi.

      Lời của bình hoa người bên cạnh cũng nghe thấy, ánh mắt mọi người sáng lấp lánh lấp lánh nhìn Cảnh Tâm và Tần Sâm, đến nào, hôn cái nào !

      Tay Cảnh Tâm đặt lên miệng khụ khụ, đông người thế này, hôn biết xấu hổ thế nào á ! Đâu phải là thơm An An đâu .

      An An chớp chớp mắt, thấy ma ma vẫn chưa tới thơm ba ba, ngửa đầu dưa , có chút đồng cảm nhìn ba ba.

      Tần Sâm cong khóe miệng, vươn tay giữ lấy gáy Cảnh Tâm, cúi đầu khẽ mổ lên môi cái, trái tim Cảnh Tâm đập rộn ràng, vành tai ửng đỏ.

      thẳng người lên, vỗ vỗ lên gáy , " ."

      việc xảy ra trong nháy mắt, mọi người hậu tri hậu giác : Ố Á .....

      Cả đám đông nuốt vào vốc thức ăn chó .

      Cảnh Tâm nâng mắt nhìn , nhoẻn cười :" Em à."

      Tần Sâm và An An nhìn vào cổng an ninh, An An hít hít cái mũi, đầu dưa ảo não gục vào vai ba ba," Ba ba, khi nào ma ma về vậy ạ?"

      Câu này hôm nay bé con hỏi hơn hai mươi lần rồi.

      Tần Sâm vỗ vỗ đầu dưa của bé con, " Lúc chúng ta ghi hình xong chương trình mẹ về thôi."

      An An cất tiếng ò, tay sờ lên khuôn mặt ba ba, " Ma ma kêu An An theo ba ba đó."

      Tần Sâm cười, tay ấn lên gáy bé con, ôm con xoay người, nhanh bước ra khỏi sân bay.

      bao lâu, nhà ba người lên hot search weibo.

      " Bình hoa đáng chết được ! Nếu tôi có con như này, mỗi ngày nằm mơ cũng cười tỉnh."

      " Quả nhiên là nhan sắc quyết định tất cả, sau khi làm ba ba Tần tổng có sức quyến rũ hơn trước kia nha ! Ẵm bình hoa tùy tiện mấy bước cũng đẹp trai quá cơ ! Bình hoa là người thành công trong cuộc sống ! Ông xã đẹp trai như này, bình hoa đáng như thế "

      " Gần đây xem 《Ba ba về rồi》 , bị Tần Sâm và bình hoa hạ gục hoàn toàn rồi, tuy rằng vừa nhìn vẻ mặt bình hoa biết Tần Sâm làm đồ ăn mấy ngon rồi, thế nhưng thực hâm mộ bình hoa lắm đó ! Kiếp sau đầu thai làm con được ?"

      " Bình hoa phải muốn sinh hai đứa hay sao ? Giờ mị đầu thai liệu còn kịp ?"

      ...........

      Ngày đầu tiên Cảnh Tâm xa nhà, bình hoa nhớ , nhớ , nhớ .........

      Mỗi ngày bình hoa đều hỏi :" Ba ba, khi nào ma ma về vậy ạ ?"

      Ngày thứ năm Cảnh Tâm xa nhà, chỉ bình hoa nhớ , mà ba ba của bình hoa cũng nhớ , nhớ .

      Ngày thứ năm, kỳ cuối cùng 《Ba ba trở về》bắt đầu ghi hình.

      Thời điểm nhân viên tổ chương trình đến, An An vẫn chưa thức giấc, cho đến khi tổ chương trình chuẩn bị xong tất cả, sau hơn mười phút, biên đạo :" Bình hoa thức rồi đó ."

      Tần Sâm đặt tách cà phê trong tay xuống, bước nhanh lên lầu vào phòng ngủ chính.

      Mấy ngày này An An đều ngủ cùng trong phòng ngủ chính.

      An An dụi dụi mắt tự mình bò dậy, ngồi giường lớn, nét mặt vẫn còn hơn mơ màng, câu đầu tiên mở miệng là :" Ba ba, ma ma về rồi ạ ?"

      Mỗi ngày Tần Sâm bị câu này của bé con nhắc tới đến là phiền, vốn cho rằng ngày trôi qua cũng quá gian nan, ấy vậy mà mỗi ngày bị bé con ngừng nhắc nhở, khiến giờ đây cũng rất nhớ Cảnh Tâm.

      Tùy tiện hai câu cho qua, xách bình hoa phiền hà từ giường lên, đưa vào phòng tắm rửa mặt.

      Thay bộ váy xinh đẹp cho bình hoa xong, Tần Sâm đưa bé con xuống lầu, xoa xoa đầu dưa của bé con:" Tự mình chơi nhé, ba ba làm bữa sáng."

      Bình hoa gật gật đầu, sáng ra bé con cũng có rất nhiều việc cố định phải làm mà .

      Tần Sâm qua bàn ăn, thoáng thấy vẫn còn nửa tách cà phê, bưng lên uống cạn.

      Chú quái dị và quái dị của tổ chương trình bắt đầu trêu chọc bình hoa ," Bình hoa , chào buổi sáng nhé ."

      Bình hoa quen với những chú này từ lâu, toét miệng cười :" Chào chú buổi sáng, chào buổi sáng ạ ."

      Chú quái dị quái dị dâng lên trận thương cảm, ngày mai chương trình ghi hình kết thúc, bọn họ cũng thể quay như thế này nữa, muốn gặp lại bình hoa , có thể là rất khó đấy .

      Và thế là, mọi người thay nhau tiến tới thơm thơm ôm ôm bình hoa đáng .

      Kết cục An An thoát được ra khỏi ma chưởng của chú quái dị và quái dị , là ở hơn mười phút sau.

      Bé con bước ra cửa, chuyện chào hỏi cùng Bố duệ như thường lệ .

      Qua hồi, đợi mãi vẫn thấy ba ba kêu bé con ăn sáng, bé con chạy vào phòng bếp," Ba ba, con xong hết việc rồi nè."

      Tần Sâm vừa tiếp xong cuộc điện thoại, ngắt điện thoại, phát trứng chưng chín quá rồi, lại chưng phần khác .

      cúi đầu nhìn bình hoa ôm đùi mình, bật cười :" Con làm được việc gì rồi ?"

      " Chào hỏi chú quay phim nè, thăm hỏi Bố Duệ nè ."

      Tần Sâm cười, ẵm bé con đến bồn rửa tay, vặn mở vòi nước ấm, " Rửa tay."

      An An treo người ba ba, nghe lời mà chà rửa tay của mình, giọng non nớt lại hỏi :" Ba ba, hôm nay có thể đưa An An tham ban ? An An nhớ ma ma lắm ."

      Tần Sâm nhìn chăm chú tay của An An, tối nay Cảnh Tâm về thành phố B, nhưng đúng lúc tối nay phải ghi hình chương trình, thể về nhà, đặt An An xuống, cầm khăn tay lau khô tay bé con, xách bé con đến trước bàn ăn đặt vào trong ghế trẻ em, xoa xoa đầu dưa mềm mại của bé con, ngồi xổm xuống trước mặt và nhìn thẳng vào bé con :" Ngày mai ma ma mới về, ngày mai chúng ta lại đón mẹ về nhà có được ?"

      An An bĩu cái môi , vô cùng tủi thân mà :" Ba ba cũng mang An An ngồi máy bay xem ma ma rồi."

      Bé con nhớ cũng ràng lắm đấy .

      Nếu lâu mà ma ma về nhà, ba ba đưa bé con ngồi máy bay xem ma ma.

      Tần Sâm thơm thơm lên gương mặt bé con, đứng lên, " Ăn sáng trước nào, chút nữa để con gọi điện thoại cho ma ma."

      Ăn xong bữa sáng, Tần Sâm gọi điện thoại cho Cảnh Tâm, là trợ lý nhận máy.

      Tần Sâm tảng lờ chút biểu tình đáng thương của bình hoa , giúp bé con mang ba lô đầu thỏ lên lưng, ẵm bé con lên, dời lực chú ý của bé con :" Xong rồi, chúng ta nhà bà nội thôi."

      Lịch trình quay chiều hôm nay, là nhà bà nội.

      Ngày mai bốn tổ hợp gia đình tụ họp tại thành phố B, kết thúc kỳ ghi hình cuối cùng của 《Ba ba về rồi》.

      An An bị nhét vào ghế trẻ em, nâng đôi chân trắng nõn của mình lên, đột nhiên cất giọng đáng :"Ba ba, ba còn chưa mang giày cho An An kìa ."

      Tần Sâm:"..........."

      Sao sớm ?Đều tại bình hoa tinh quái này mới sáng ra nhắc Cảnh Tâm liên tục, khiến đầu cũng phình to luôn rồi.

      Nhân viên tổ chương trình cười ra tiếng, xem ra chỉ bình hoa mắc bệnh tương tư, còn có Tần tổng sắc mặt buồn bực nữa đó.

      Tần Sâm mở dây an toàn, mở cửa xe ra, " Ba ba lấy giày cho con.

      Người quay phim đặc biệt quay lại bóng lưng cao lớn hấp tấp của Tần Sâm.

      Biên đạo nhân cơ hội tới phỏng vấn bình hoa :" Bình hoa , có phải con nhớ mẹ lắm phải ?"

      Bình hoa đa cảm gật đầu:" Vâng, ba ba cũng nhớ, ông ấy xấu hổ, ra ngại ngùng."

      Biên đạo cười, thỉnh thoảng bình hoa tuôn lời vàng, là đáng chết được!

      Tần Sâm cầm đôi giày giỏ của An An trở lại xe, quăng vào chỗ ngồi phía sau," Để đây trước , lúc nào xuống xe mang cho con."

      Tác giả có lời muốn :" Canh hai tới rồi ! Ha ha ha, mọi người đoán được rồi, chắc chắn cậu bé con có hi vọng lên sân khấu →_→, đúng hả ? Trước đó nghĩ, An An tên gọi là Tần Cảnh, có điều nghĩ nghĩ An An nghe cũng rất hay mà, đặt tạm thời trước vậy ~ Dù sao mọi người biết là bình hoa đúng rồi, tên sách thôi, trước đó nhìn thấy có cục cưng để lại lời nhắn tên sách của đến từ xxx rất nhiều, ư ? Đây cũng là đặt tạm thời, chờ Đại Xuyên nghĩ xong tên sách đổi lại ~ muah muah .


      Văn bình hoa này, Đại Xuyên với việc đặt tên rất thất bại nha! Rất nhiều người vừa xem Cảnh Tâm liền là Cảnh Điềm, Tần Sâm mọi người cũng nhìn thành Thái Sâm, mặt tốt đấy .........Lục Nghiệp, tên này vấn đề gì chứ ? Mau cho tôi biết ! À còn có, phải Lục gia ngay từ nhớ thương An An sao, , cậu nhóc cẩu thả, chỉ là cảm thấy bình hoa dáng vẻ đẹp đẽ cũng xem như nhịn được đùa giỡn lưu manh ? Chỉ muốn rằng họ có mối quan hệ khi còn , vậy đâu có biết gì về tình , đúng ~ Chỉ là nhiều năm về sau, tình cờ gặp lại nhau mới nhớ đến . spoil nữa đâu ..... Hãy chờ Đại Xuyên mở áng văn này,
      các cục cưng ngủ ngon nhé muah muah muah !

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      [​IMG]
      Chương 94 - Ngoại truyện 12
      Nhật ký bình hoa hãm hại cha - Phần 10
      Edit : Michellevn


      Mẹ Tần biết họ sắp tới, tính thời gian chờ ở cửa, biết hôm nay lên ống kính máy quay, còn cố ý ăn mặc trang điểm phen.

      Xe mới vừa dừng lại, từ cửa kính xe An An trông thấy bà, liền cất tiếng gọi ngọt ngào :" Hôm nay bà nội đẹp quá ."

      Mẹ Tần được An An khen ngợi nở gan nở ruột, lập tức tới mở cửa xe, ẵm bé con từ trong ghế an toàn ra, An An ngọ nguậy thân hình bé chỉ vào trong xe:" Bà nội, giày của An An còn ở trong kìa ."

      Mẹ Tần lúc này mới phát chân của bé con trống , nhéo nhéo chân bé con:" Sao mang giày hả ?"

      An An nhìn ba ba mới vừa xuống xe, " Ba ba mang cho An An."

      Mẹ Tần liếc Tần Sâm cái, ánh mắt ấy : Chăm con thế hả ?

      Tần Sâm xoa xoa đầu dưa mềm mại của An An, cầm đối giày của bé con từ xe xuống, đặt đôi chân bé của bé con trong tay và mang giày vào," Được rồi."

      An An thơm cái lên khuôn mặt bà nội:" Bà nội, An An có thể tự được rồi."

      Ma ma dạy bé con, bà nội ẵm bé con mệt.

      Mẹ Tần tuy ngoài 60 tuổi, nhưng sức khỏe rất tốt, ẵm An An chút cũng cảm thấy mất sức gì, vui vẻ thơm lên khuôn mặt bé con :" Bà nội ẵm chút nữa, chứ mấy năm nữa con lớn rồi bà nội ẵm con nổi nữa."

      An An ôm lấy cổ của bà, khuôn mặt bé cọ cọ lên gương mặt bà.

      Nán lại ở Tần Gia cả ngày, ăn cơm tối xong Tần Sâm mới đưa bình hoa rời .

      Về đến nhà, lại chỉ còn lại ba ba và bé con, bé con lại bắt đầu nhắc tới ma ma, từ lúc tắm rửa cho đến khi Tần Sâm dỗ bé con ngủ, cứ hỏi suốt.

      Tần Sâm dỗ hồi, An An kề cà im lặng, bé con nằm sấp trong lồng ngực ba ba, đáng thương mà hỏi :" Ba ba, có thể video với ma ma rồi chứ ?"

      Cảnh Tâm vửa về đến căn hộ chung cư trước kia của , trước đó và Tần Sâm gửi tin nhắn cho nhau, chỉ là vẫn chưa video với An An trước, tránh cho hồi lại muốn khóc. Tối hôm kia An An có hơi phát sốt, đứa sinh bệnh cực kỳ nhớ mẹ, buổi tối hai ngày này mỗi lần chat video xong đều khóc trận, khóc đến độ trong lòng cũng khó chịu vô cùng, hận thể lập tức quay về ôm bé con chút.

      Tần Sâm cúi đầu nhìn bình hoa , vuốt nhè lên gáy bé con, " An An ngủ được chưa nào ?"

      Miệng An An mim mím lại:" muốn đâu, An An muốn video với ma ma cơ."

      Bình hoa đáng thương hít hít cái mũi .

      Tần Sâm khẽ thở dài, nếu như mở video cho bé con, khả năng giây tiếp theo bé con khóc liền cho xem.

      Ôm bé con dậy, lần mò kiếm điện thoại di động, cúi xuống nhìn bé con :" Khóc là khỏi video đấy ."

      Tổ chương trình : Lại uy hiếp bình hoa đáng của chúng tôi.

      An An nâng đầu nhìn ba ba, miệng mím lại gật đầu :" Vâng ......"

      Cảnh Tâm vừa tắm xong điện thoại vang lên, nhìn nhìn, xem ra Tần Sâm trị được An An, nhấp nhấp môi dưới, nhận điện thoại.

      Khuôn mặt nhắn của An An xuất trong video, trong lòng Cảnh Tâm nhất thời mềm mại, cũng muốn về nhà lắm rồi.

      Tiếng non nớt của An An vang lên :" Ma ma !"

      Cảnh Tâm nhoẻn cười :" Cục cưng, sao muộn thế mà vẫn chưa ngủ hả, là nhớ ma ma sao ?"

      An An hít cái mũi , gật mạnh đầu dưa cho nhìn :" Vâng ạ ! Ba ba cũng nhớ mẹ ."

      Cảnh Tâm cười, An An tự mình cầm điện thoại di động, tay ngắn người , có lúc còn lắc lư, chỉ có thể nhắm đến gương mặt của mình.

      Cảnh Tâm chỉ có thể nhìn thấy cằm và bờ môi mím chặt của Tần Sâm kề sát đỉnh đầu của An An, An An vừa dứt lời, miệng khe khẽ cong lên, đáy lòng Cảnh Tâm càng mềm mại hơn, nhớ hai người quá .

      Giống như An An phát trong video chiếu đến ba ba, hai cánh tay giơ lên cao cao, " Ma ma, cho mẹ nhìn ba ba nè ! "

      Cảnh Tâm cười, thế nhưng chẳng nhìn thấy gì trong màn hình cả.

      Tần Sâm nhìn nổi nữa, cầm lấy điện thoại di động từ trong tay bé con, An An nắm chặt chịu buông tay, vặn vẹo thân hình tuân theo:" được, để An An tự cầm, con muốn cầm."

      Tần Sâm cúi đầu nhìn bé con:" giờ ma ma nhìn thấy gì cả, con chắc chắn là con muốn cầm sao ?"

      An An động đậy, ánh mắt chớp chớp, từ từ buông lỏng tay , " Được rồi, vậy ba ba cầm ."

      Tần Sâm đặt điện thoại di động cố định bàn, hai cha con cùng xuất trong màn ảnh.

      Cảnh Tâm nhớ ra mình có chuẩn bị quà tặng cho An An, cũng đặt điện thoại di động sang bên cố định, nhỏen cười:" Ma ma chuẩn bị quà cho con đó, lấy cho con xem nhé."

      An An vui vẻ vỗ tay mãi, còn quay đầu nhìn ba ba, " Ba ba , An An có quà kìa."

      Tần Sâm mỉm cười :" Ừm."

      Cảnh Tâm lục va ly, An An ngồi chân ba ba chờ đợi, đôi mắt to tròn nhìn chằm chằm màn hình di động, đến nửa phút, tay đột nhiên chỉ màn hình, " Ma ma ở trong nhà, ba ba ma ma ở trong nhà ! Ở nhà bên kia kìa ......"

      Tần Sâm :"............."

      Cảnh Tâm lục lọi va ly hành lý :"..............."

      Cảnh Tâm vừa ra khỏi màn hình, tầm nhìn phía sau màn hình liền trống trải.

      An An là nhìn thấy bức tranh treo tường, cùng với bức tường album ảnh, bé con cuống cuồng bò chân ba ba, cơ thể bé nghiêng về phía trước, tay cứ thế là chỉ về bức tranh, " Ma ma từng đưa con qua nhà đó, là nhà của ma ma bên kia."

      Cảnh Tâm nhanh chóng quay trở lại trước màn hình, che đậy bằng cách giơ lên con thỏ đầu to ra trước mặt, " An An con nhìn nè, ma ma mang búp bê cho con nè, nhìn có đẹp hả ?"

      An An chỉ quay đầu nhìn cái, lại lập tức xoay qua ôm lấy cổ ba ba, giọng non nớt bắt đầu nài nỉ:" Ba ba, ba ba, chúng ta tìm ma ma, ma ma ở nhà bên kia."

      Cảnh Tâm:".........."

      đưa An An tới nơi này, là hồi đầu tháng 3, giận dỗi với Tần Sâm, còn đưa An An quay về nhà, Tần Sâm đuổi tới, nhà ba người ở nơi này ba ngày mới trở về.

      nghĩ tới, An An con bé tinh quái này nhớ đến thế .....

      Tần Sâm cũng đau đầu kém, là tình huống ngờ mà .

      Nhân viên công tác tổ chương trình : Lại có trò vui rồi

      Tần Sâm nhìn Cảnh Tâm trong video, đều có mấy phần bất đắc dĩ, Cảnh Tâm ở bên kia dỗ dành An An:" An An nghe lời được hả ? Sáng mai ma ma trở về liền mà ."

      Bình hoa sắp tuần lễ được gặp ma ma nghe vào tai cái gì nữa, bình thường Cảnh Tâm dỗ dành mấy câu là bé con cũng nghe lời rồi, nhưng lần xa nhà này quả có chút lâu, trước kia ở bên ngoài vượt quá năm ngày Tần Sâm lập tức đưa An An tham ban.

      Lần này An An hoàn toàn nghe gì hết, cuối cùng, đành phải cúp điện thoại trước.

      Tần Sâm bế An An lên, tới ban công, gió đêm lướt qua mái tóc mềm mịn của bé con, xoa xoa đầu dưa của bé con, kiên nhẫn giọng dỗ dành :" Ngày mai có thể gặp ma ma rồi, chỉ còn đêm này, thể ở cùng với riêng ba ba sao ? Có phải là thích ba ba rồi hả ?"

      Hiếm khi loại lời này, trước giờ so sánh mình với Cảnh Tâm, chưa bao giờ hỏi An An thích ba ba hay thích ma ma hơn.

      Hai năm này thời gian Cảnh Tâm ở bên An An nhiều hơn rất nhiều, cũng giống như Cảnh Tâm biết dỗ trẻ , đối với Cảnh Tâm, An An ỷ lại càng nhiều hơn, là điều hiển nhiên.

      Trong đôi mắt to của An An dâng ngập nước, lấp lánh nhìn ba ba, tựa như suy nghĩ rất lâu, mới gật gật đầu dưa ," Dạ.........."

      " An An thích ba ba ......."

      Giọng non nớt run run đáng thương này, chú quái dị và quái dị của tổ chương trình nghe thấy cũng hết sức đau lòng.

      Tần Sâm cũng đau lòng, khe khẽ cọ cằm đầu bé con, thơm thơm lên khuôn mặt bé con, lau khô nước mắt mặt bé con, "Ngoan, vậy giờ chúng ta ngủ nhé."

      An An ngoan ngoãn gật đầu.

      Tần Sâm nhìn thời gian, hơn chín giờ rồi.

      Để An An nằm úp sấp trong ngực , bắt đầu vỗ về nhè lên bờ lưng của bé con.

      An An nghiêng khuôn mặt nằm sấp trong ngực ba ba, ánh mắt vô cùng đáng thương mà chớp, chớp ....

      Chân trong chăn khe khẽ cọ .

      khóc quậy, chỉ là ngủ được.

      Tần Sâm mím chặt môi, cúi đầu nhìn bình hoa , hàng mi dày giống dải quạt ngừng run run, nhìn dáng điệu âu sầu của bình hoa làm phiền lòng thôi, dù sao cứ khóc chút cũng tốt hơn mà .

      nhấc tay, xoa xoa đầu dưa của bé con :" Ngoan, nhắm mắt lại nào."

      Bình hoa vểnh cái cái miệng ," Ba ba .........."

      Tần Sâm :" Hửm ?"

      " Ba ba .............."

      "...............Hửm. "

      " Ba ba .............."

      " Hử !"

      " Ba ba ..........."

      ".........."

      Ba ba buồn bực nhắm nhắm mắt lại, giây sau, xốc mạnh chăn lên, đặt bình hoa giường, cáu kỉnh cào cào tóc," Biết rồi, biết rồi, đưa con !"

      Bình hoa có hơi mịt mùng chớp chớp mắt nhìn, nhìn ba ba bước nhanh ra khỏi phòng, đến phút, trong tay cẩm bộ váy công chúa mùa hồng.

      Tổ chương trình : Hả , tình huống gì thế này ?

      Cảnh này có chút quen thuộc nha ............

      Giống như từng xảy ra ấy nhỉ ?

      Biên đạo :"................. phải giống như tôi nghĩ chứ ?"

      Giây tiếp theo, thấy Tần Sâm cầm lên cái áo, hết sức đẹp trai mà vung tay lên, trong ống kính mảnh tối đen.

      Tần Sâm ẵm bình hoa lên, thay quần áo cho bé con, lần này bình hoa phải mới tỉnh ngủ, thấy ba ba như vậy, lập tức kéo lấy quần áo của ba ba, " Ba ba, ba ba muốn tìm ma ma phải ?"

      Tần Sâm mặc kệ bé con, thay quần áo cho bé con xong, còn mình cầm quần áo phòng tắm thay, thuận tiện kéo cái áo máy quay phim xuống.

      Bình hoa trượt trượt trượt bò từ giường xuống.

      Bịch bịch theo đằng sau mông ba ba.

      Ngồi xổm trước cửa phòng vệ sinh, bưng mặt chờ đợi.

      Tổ chương trình : Ôi đệt ! phải chứ ! là muốn ra ngoài tìm Cảnh Tâm rồi !

      Tần Sâm thay quần áo xong, mở cửa ra cứ thế ẵm bình hoa lên, bình hoa vui vẻ ôm cổ ba ba, thơm thơm cọ cọ lên gương mặt , còn quên thổ lộ :" Ba ba là tốt nhất ."

      Khóe miệng Tần Sâm co rút.

      Hai cha con mới vừa xuống lầu dưới, bị biên đạo và nhân viên tổ chương trình ngăn lại, biên đạo hết sức bối rối:" Tần tổng, được đâu ạ ! Theo quy định thể mang bình hoa tìm ma ma được."

      Tần Sâm trầm mặc vài giây, cười :" Tôi đưa con tôi hóng gió."

      xong, lách qua bọn họ, bước nhanh ra ngoài.

      Biên đạo :".............."

      Có người hỏi :" Giờ làm sao đây ? Ngăn thế nào ngăn thế nào hả ?"

      Có thể ngăn thế nào chứ ? Liệu ngăn được ?

      Biên đạo quyết định nhanh:" Kệ , mau chạy theo sau, lát nữa cái gì cũng chẳng quay được!"

      Ngẫm lại cũng tính là vấn đề đặc biệt lớn, Tần tổng muốn bình hoa đau lòng, nửa đêm mang con tìm ma ma, cũng là điểm nổi bật nha!

      Vì thế, đoàn người lập tức dí theo sau.

      Tần Sâm mới vừa lái xe ra khỏi ga ra, liếc nhìn bọn họ, dừng xe.

      Người quay phim vội vàng cùng lên xe.

      Từ biệt thự hai chiếc xe chạy ra ngoài.

      Bình hoa ngồi trong ghế em bé khua khoắng chân , nâng bàn chân với những ngón chân nhắn đáng , thanh non nót đáng chịu được:" Ba ba ơi, ba ba ....."

      Tần Sâm :"......Hửm"

      Bình hoa lắc lư đầu dưa , nhìn chăm chú chân của mình :" Ba ba, ba lại quên mang giày cho An An rồi đó."

      Tần Sâm:"............"

      Người quay phim nghẹn cười, cho cảnh quay cận mặt, chương trình rộn rã nhiều nha !

      Tâm trạng bình hoa cực kỳ tốt, bắt đầu ngâm nga hát lên :" con hãy thơm thơm con, con hãy ôm ôm con, ôm ôm con, ôm ôm ôm ôm .........."

      Sau bốn mươi phút, tới dưới lầu căn hộ chung cư của Cảnh Tâm, Tần Sâm gọi điện thoại cho Cảnh Tâm.

      Cảnh Tâm cho rằng dỗ An An ngủ rồi, mới gọi điện thoại cho , khẽ hỏi :" An An ngủ rồi sao ?"

      Tần Sâm mở cửa xuống xe, nhìn lướt qua bình hoa tâm trạng dạt dào ngồi trong ghế sau, bỗng dưng cảm thấy có hơi buồn cười, khẽ cười ra tiếng :" Cảnh Tâm, xuống lầu chuyến ."

      Cảnh Tâm ngây ra lúc :" ........... ném mình An An ở nhà, rồi chạy đến tìm em chứ ?"

      Loại chuyện này, chừng thực làm được à nha !

      Dù sao hai người họ sắp tuần gặp rồi !

      Tần Sâm cười :" Xuống lầu ."

      Ngắt điện thoại.

      Cảnh Tâm thở ra mấy hơi, là tức chết mà !

      thay cái váy dài, hấp tấp xuống lầu.

      đến ba phút, chạy ra khỏi tòa nhà, quả nhiên nhìn thấy thân hình cao lớn của Tần Sâm đứng tựa bên xe, trừng mắt, hở, đúng .....

      Sao còn có người quay phim nữa ?

      nghi hoặc đến gần, Tần Sâm cong khóe miệng, nhìn chăm chú.

      Đột nhiên ----------

      " Ba ba, ba ba ! An An cũng muốn xuống xe ! An An nhìn thấy ma ma rồi !"

      " Ba ba xấu xa ............"

      "Ba ba ........"

      Chiếc xe phía sau xuống mấy nhân viên công tác của tổ chương trình, nhìn gia đình họ bằng ánh mắt như xem kịch.

      Cảnh Tâm đứng hình tại chỗ, kinh ngạc hết sức rồi.

      Tần Sâm mỉm cười, mở cửa xe ra.

      Ẵm bình hoa ngừng om sòm ra khỏi ghế an toàn.

      Bình hoa nhò vừa nhìn thấy ma ma, liền phấn khích vọt thẳng về phía trước:" Ma ma ! An An cùng ba ba tới thăm mẹ nè ."

      Hai cha con tới trước mặt , Cảnh Tâm mới hồi phục lại, vẫn có hơi thể tin được :" Tổ chương trình đồng ý cho hai người tới hả ?"

      Tần Sâm quay đầu nhìn lướt qua, biên đạo che mặt buông tay, biểu lộ hết sức bó tay.

      Cảnh Tâm nhấc tay nện lên vai , cười oán trách :" là ......"

      Quá ngang ngược rồi !

      Tần Sâm nắm tay , đưa bình hoa cho .

      Cảnh Tâm đón lấy, thơm thơm lên gương mặt An An.

      Tần Sâm chăm chú nhìn hai mẹ con, khẽ cong khóe miệng, bình hoa lớn này đều sinh ra để hành hạ mà .
      Last edited: 22/3/19

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      [​IMG]

      Chương 95 - Ngoại truyện 13
      Nhật ký tiểu Tần Sâm hãm hại cha - Phần 1
      Edit : Michellevn


      Sau khi phát sóng chương trình 《Ba ba về rồi》, bình hoa trở thành bé đáng được chào đón nhất, ngày nào Cảnh Tâm cũng nhận được biết bao nhiêu là thư riêng và lời nhắn để lại, đều là mong đăng nhiều hơn nữa clip video và ảnh chụp của bình hoa , lại còn thúc giục sinh đứa thứ hai.

      Kỳ cuối cùng chương trình, tổ chương trình thay mặt rất nhiều cư dân mạng hỏi Cảnh Tâm và Tần Sâm vấn đề :" Hai người có dự tính để bình hoa tiến vào giới giải trí ?"

      Về điểm này, Cảnh Tâm trả lời như vầy :" Tôi với Tần Sâm rồi, bất kể con muốn là gì, chỉ cần nghề nghiệp chính đáng, tôi đều ủng hộ con bé."

      Câu trả lời của Tần Sâm chỉ có hai chữ :"Tùy nó "

      Rất chi là phóng khoáng !

      Có điều nếu bình hoa thực tiến vào giới giải trí, có người ba ba thế này, phỏng chừng có thể nổi đến tận Hollywood đó chứ .

      Cho dù ra sao, đó cũng là chuyện rất nhiều năm về sau.

      giờ chuyện bình hoa vui vẻ nhất chính là bé con sắp được nhà trẻ, Cảnh Tâm mua cho bé con mấy cái ba lô , rồi mua đống váy đẹp và nơ con bướm, kêu bình hoa thay từng bộ từng bộ cho xem, Bình hoa rất thích chơi trò thay quần áo cùng ma ma, vô cùng vui vẻ mà mang ra thử toàn bộ lượt.

      Cuối cùng Cảnh Tâm mới quyết định:" Được rồi, ngày mai mặc bộ màu tím này."

      An An:" Ma ma mặc bộ màu hồng hả ?"

      Cảnh Tâm xoa xoa đầu bé con:" Màu tím nhìn đẹp hơn."

      An An gật gật đầu dư , nghe lời ma ma.

      Buổi tối trước hôm bình hoa nhà trẻ, nhà ba người về Tần gia ăn cơm, cha mẹ Tần hết sức vui vẻ, mời cho bằng hết bạn bè trong đại viện đến, Chu Thân và Tần Ninh, Nhạc Minh cũng có mặt, Chu Thân bế con trai tuổi của mình vào, vẻ mặt hớn hở.

      Vừa vào trong nhà liền đặt con trai xuống, vô cùng tự hào mà :" Nào, con trai, tự nào."

      Chú nhóc hẵng còn hơi lảo đảo từ từ bước chầm chậm, sau đó mọi người cất lời khen:" Ái chà, tên nhóc này vững đó nha"

      Niềm tự hào khuôn mặt ChuThân, đắc ý :" Dĩ nhiên rồi, con trai tôi lợi hại cực kỳ luôn ."

      Tần Ninh nhìn nổi cậu ta đáng ghét như vậy, đạp cậu ta cước.

      Chu Thân trừng cậu ta:" Tôi fuck, đá tôi cái méo gì !"

      Tần Ninh :" Ngứa chân ."

      Chu Thân :" Ngứa chân sinh con ."

      Tần Ninh :"............."

      Có con trai bộ ngon lắm hả ! Chỉ là nhìn quen ngày nào cậu ta cũng ra vẻ ta đây !

      An An tới, ôm lấy cậu nhóc , cậu nhóc cất tiếng ê ê a a :" Chị ơi ....."

      An An vui lắm, buông cậu nhóc ra, tay nhéo nhéo khuôn mặt của cậu nhóc, cậu nhóc đứng mình vững, ngồi bịch xuống nền nhà.

      Chu Thân vội vàng lại ẵm cậu nhóc lên," Con trai đau hả?"

      Tần Sâm ẵm An An lên, cúi đầu liếc nhìn Chu Thân:" Thằng bé ngã có tí, có thể đau ở đâu được chứ ."

      Chu Thân phục :" Con trai thể là cục cưng sao ?"

      Cậu ta nhìn bình hoa :" Bình hoa tinh quái, có muốn em trai ? Kêu ma ma con sinh cho con đứa ."

      Tần Sâm nhìn cậu ta cảnh cáo, ẵm bình hoa luôn .

      Chu Thân :".........."

      Bình hoa ôm cổ ba ba, đáng hỏi :" Ba ba, sao chu Chu Thân gọi con là bình hoa tinh quái vậy ?"

      Tần Sâm vỗ vỗ đầu bé con :" Bởi vì chú ấy ngốc."

      Bình hoa tinh quái :".............."

      Bửa cơm chiều ở Tần gia vô cùng náo nhiệt với hai bàn lớn, sau khi kết thúc, lại mở hai bàn mạt chược, kỹ năng đáng bài của Cảnh Tâm hai năm này tiến bộ rất nhiều, cho dù Tần Sâm xuất chiêu giúp , vẫn có thể thắng rất nhiều.

      Tần Sâm kéo cái ghế dựa chân cao, giống như trước đây mà ngồi trấn thủ sau người .

      Bình hoa tự chơi với những đứa trẻ khác.

      Chu Thân từ khi có con trai, mạt chược đối với cậu ta trở thành số , cậu ta chơi với con là đủ rồi.

      Cậu ta ẵm con trai, trêu chọc bình hoa :" Bình hoa , có muốn em trai hả ?"

      Bình hoa cúi thấp đầu, trêu đùa ngón tay cậu nhóc, giọng non nớt đáng :" Ba ba cần, ba có An An là đủ rồi."

      Thời gian trước bình hoa vẫn hò hét muốn em trai em , mới bao lâu, bị Tần Sâm tẩy não rồi.

      Chu Thân hỏi :" Vậy con có nghĩ muốn ?"

      Bình hoa ngẫm nghĩ, gật gật đầu dưa .

      Chu Thân cười xoa xoa đầu bình hoa , dạy bé con điều xấu:" Vậy sau khi về nhà con ba ba cố lên, lâu đâu có thể có em trai rồi."

      Bình hoa ngẩng đầu, đôi mắt tròn xoe ngây thơ nhìn cậu ta :" vậy ạ ?"

      Chu Thân cười cực kỳ xấu xa:" Dĩ nhiên là rồi, chú chính là mỗi ngày cố lên đó, có em Chu Nghênh rồi nè."

      Từ phía sau Tần Ninh cho cậu ta cái đập vào gáy, " Tôi xem cậu ngứa da rồi ."

      Chu Thân hề hoang mang :" Sâm từ sau khi làm bố, điềm đạm hơn rồi, sợ gì chứ ."

      Lời cậu ta , bình hoa cho là .

      Những ngày sau đó, bình hoa thường xuyên ở trước mặt ba ba nghiêm túc nhắc nhở :" Ba ba, ba phải cố lên đó."

      Mới bắt đầu, Tần Sâm và Cảnh Tâm đều hiểu mỗi ngày bé con đều hô hào cố lên này nghĩa là gì, Tần Sâm ẵm bé con lên đùi, xoa đầu dưa , " Cố lên làm gì ?"

      Bình Hoa vẹo đầu dưa , mềm mại đáng :" Cố lên sinh cho An An em trai đó ."

      Tần Sâm :"........."

      Cảnh Tâm phì cười ra tiếng, trêu bé con :" Ai dạy con như vậy hả ?"

      Bình hoa chút do dự :" Chú Chu Thân ạ."

      Tần Sâm cười lạnh, bình hoa ngửa đầu nhìn :" Ba ba, ba sao vậy ạ ?"

      Tần Sâm cúi đầu nhìn bình hoa , thời gian trước vất vả lắm mới tẩy não cho bé con được, lại bị tên khốn Chu Thân kia làm rối lên rồi.

      Cảnh Tâm ẵm bình hoa lên, thơm thơm lên khuôn mặt bé con:" Cục cưng rất hay, ma ma hứa với con, sinh cho con em trai ."

      Tần Sâm:".........."

      Cảnh Tâm hếch đầu nhìn , khiêu khích nhướng nhướng mày.

      Ban đêm, Tần Sâm hung hăng giày vò Cảnh Tâm trận, Cảnh Tâm ở dưới thân nhũn như nước.

      khẽ cắn tai :" muốn có con như vậy hả ?"

      Cảnh Tâm:"............Muốn."

      Muốn có tiểu Tần Sâm nữa, như vậy mới xem là viên mãn.

      mùa đông nữa, bình hoa sắp 3 tuổi, đêm bình an là sinh nhật bé con.

      Ba ba của bé con xấu quá, lần nào cũng đặt quà tặng chỗ cao cao, năm nào ma ma cũng ngồi lên vai của ba ba mới có thể lấy quà xuống được, bé con người tay ngắn, cho dù ngồi vai ba ba cũng lấy được quà tặng.

      Sinh nhật bình hoa ba tuổi, Cảnh Tâm và Tần Sâm tổ chức cho bé con tiệc sinh nhật, mời các bạn cùng lớp tới tham dự.

      Bình hoa nhắm mắt lại, nghiêm túc ước nguyện :" Con ước ba ba ma ma sinh cho con em trai ."

      Cảnh Tâm phì cười, Tần Sâm xoa xoa đầu , khẽ cong khóe miệng .

      Tháng 11 năm sau, em trai mà bình hoa ngày đêm mong chờ cuối cùng tới.

      Cảnh Tâm đặt tên cho con trai là Tần Việt, nhũ danh là Dược Dược(跃跃 ) nghĩa là mong chờ .

      Tâm nguyện sinh hai con trước ba mươi tuổi của Cảnh Tâm cũng hoàn thành, Chu Thân và Tần Ninh mấy lần chán sống mà trêu chọc :" Cuối cùng Sâm cũng thoát khỏi kiếp cha già con mọn ."

      Cảnh Tâm sinh tự nhiên như trước, quản lý cơ thể mình rất tốt, sau ba tháng, dáng người khôi phục rất tốt, ba tháng tiếp nữa, vóc dáng khôi phục như lúc đầu.

      Hôm nay, ngồi tập yo-ga trong phòng khách, bình hoa nằm bò bàn trà tô tô vẽ vẽ, sau đó em trai ngủ dậy, liền chạy chơi với em trai.

      Tần Sâm để tên nhóc đầu trọc lóc ngồi chân, tay nâng bình sữa cho nhóc, nhóc ôm bình sữa hút lấy hút để.

      An An bò lên ghế sô pha, nhìn em trai, sau đó câu:" Ba ba, An An cũng muốn uống ngụm."

      Tần Sâm thoáng nhìn con trai, lắc lắc bình sữa trong tay , nhóc con nắm chặt hơn .

      Tần Sâm cười, cảnh giác gớm .

      nghiêng đầu nhìn bình hoa , ẵm con trai lên, " Qua đây nào, ba ba pha thêm cho con ly."

      Bình hoa xoạt xoạt bò xuống ghế sô pha, theo sau mông ba ba.

      Cảnh Tâm tập yo-ga xong, thấy con trai và con đều ngồi đùi Tần Sâm uống sữa, cảm thấy có hơi buồn cười, khổ cho quá.

      cầm lấy điện thoại di động, Tần Sâm lườm :" được chụp ."

      Cảnh Tâm cười vênh mỏ:" Nhất định phải chụp đấy ."

      chụp mấy kiểu liền, rồi đăng lên vòng bạn bè luôn .

      " Vú em Sâm này, càng ngày càng ra dáng rồi ."

      Tần Sâm đặt con trai lên ghế sô pha, nhóc con ngồi mình chưa vững, ôm bình sữa ngã ngửa ra, phun ra ngụm sữa, đệm sô pha tức ướt ngay mảng, mặt của nhóc con còn cọ cọ đó.

      Cảnh Tâm :".............. Tần Sâm ! nhìn con kìa !"

      Tần Sâm quay đầu lại nhìn, rề rà ẵm nhóc con lên, nhóc này dù ngã cũng quên bình sữa, nổi ý xấu rút lại bình sữa của nhóc con, nhóc con vẫn chưa uống no, giương cánh tay kêu i i a a, cuống quít hết cả lên.

      Cảnh Tâm :"......"

      Nhanh chóng tới, đoạt lấy bình sữa trong tay , ẵm con trai lên, nhét núm bình sữa vào trong miệng nhóc con.

      Cảnh Tâm ngẩng đầu , chỉ biết đùa giỡn con trai.

      giờ nhớ lại, An An sung sướng quá mà, quả nhiên công chúa được cưng chiều hơn, lo ngại tên nhóc này lớn thêm chút nữa, dám bị ba ba tẩn lắm à .

      Mấy tháng sau, Dược Dược bắt đầu mọc răng, luôn cắn núm vú cao su, Tần Sâm nhìn nổi, cho nhóc con bình sữa, nhét bánh quy ăn dặm vào trong miệng nhóc con.
      [​IMG]
      Tần Sâm xoa đầu trọc lóc của nhoc con:" Ăn ngon chứ ?"

      Dược Dược chớp chớp mắt, tự xoay người quay lưng lại với , cầm bánh quy tự mình gặm.

      Cảnh Tâm nhịn được hất tay ra, oán trách :" Tháng sau bắt đầu để tóc cho con trai rồi, cứ xoa đầu nó mãi như thế nhỡ đâu tóc nó mọc nổi làm sao đây ?"

      Nghĩ nghĩ, tiếp :" Hình như chưa nghe thấy ghét bỏ đầu trọc lóc của con trai đúng nhở ? "

      Tần Sâm vuốt đầu bóng lưỡng của nhóc con, nhàn nhạt đáp :" Nó cũng có phải là con đâu, đầu trọc cũng chỉ mấy tháng mà thôi, có gì đáng chứ ."

      Cảnh Tâm:".............."

      Khác biệt lớn như vậy sao hả ? Trước kia thời điểm An An hẵng còn là đầu trọc, ghét bỏ mãi đấy thôi.

      Cảnh Tâm ẵm con trai, xem ra con trai vẫn phải dựa vào mình thương nhiều hơn nữa rồi.

      Tần Sâm đặt ngón tay bên miệng con trai trêu chọc cậu nhóc :" Nào, cắn miệng coi."

      Cảnh Tâm chịu nổi hất tay ra :" Ấu trĩ ."

      Tần Sâm cười :" Em biết đâu, thằng nhóc này im lìm quá , khóc quậy, lớn lên bị bọn trẻ trong viện bắt nạt đấy ."

      Cảnh Tâm:".........Chẳng lẽ nhất định phải giống như , làm trùm đại viện mới bị bắt nạt ?"

      Tần Sâm lại đưa ngón tay để bên miệng nhóc con, trêu đùa nhóc," Giống tốt sao ?"

      Cảnh Tâm:" Con trai em thuộc mẫu hình trầm ổn, đừng biến nó thành thằng nhóc lưu manh. "

      Tần Sâm hếch đầu nhìn , cười :" Mẫu hình trầm ổn ?"

      An An quăng cuốn truyện nhi đồng trong tay xuống, sáp lại phía trước," Ma ma, mẫu hình trầm ổn là thế nào ạ ?"

      Cảnh Tâm liếc Tần Sâm, Tần Sâm ẵm bình hoa lên, " Giống như ba ba nè, chính là hình mẫu trầm ổn."

      Cảnh Tâm bật cười, Tần Sâm cúi đầu, lườm :" đúng sao ?"

      sao giờ ? Lúc trêu đùa con trai có lẽ thực trầm ổn.

      Tần Sâm nhét con trai vào trong lòng , kéo bình hoa dậy :" An An, lại làm salad trái cây với ma ma nào."

      Bình hoa hoan hô nhảy xuống khỏi sô pha, còn quên quay đầu nhắn nhủ ba ba :" Ba ba, ba được bắt nạt em trai đấy."

      Khóe miệng Tần Sâm co rút.

      Cảnh Tâm mím môi cười, dắt bình hoa vào bếp.

      Qua hồi, Cảnh Tâm và bình hoa mang sa lad trái cây ra ngoài, nhìn thấy Tần Sâm cầm bánh quy ăn dặm trêu đùa con trai," Muốn sao ?"

      Dược Dược đáng thương vươn tay , ba ba tức cầm lại bánh quy ăn dặm, nhóc con làm sao cũng lấy được.

      Mi mắt cậu nhóc dần nhăn lại, bộ dạng sắp khóc đến nơi, Tần Sâm xoa đầu tróc lóc của nhóc con:" Đàn ông con trai thể khóc."

      Cảnh Tâm:"............."

      đặt đĩa trái cây xuống, ẵm con trai lên, nhìn Tần Sâm:" Con trai em thuộc chòm sao bò cạp đấy, lòng báo thù rất mãnh liệt, đùa giỡn nó mãi như thế, cẩn thận nó lớn thêm chút nữa, trả thù ."

      Tần Sâm cười, đưa bánh quy cho con trai.

      Nhóc con kia có lẽ vừa mới bị trêu đùa sợ hãi, đầu trọc lóc hất sang bên, chẳng thèm nhìn ba ba, bánh quy cũng thèm luôn .

      Cảnh Tâm nhìn Tần Sâm, cười :" Đáng đời."
      Last edited: 22/3/19

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      [​IMG]
      Chương 96 - Phiên ngoại 14
      Nhật ký tiểu Tần Sâm hãm hại cha - phần 2
      Edit : Michellevn

      Dược Dược bị ba ba đùa giỡn như vậy suốt tháng, cả tháng 11, nhóc con biết gọi ma ma rồi, Tần Sâm trêu chọc nhóc con kiểu gì nữa, cậu nhóc hoặc là mở miệng hoặc là kêu bánh bánh, mỗi lần như vậy Cảnh Tâm đều ẵm nhóc con cười nhạo :" Cho đáng đời , ai bảo khi dễ nó."

      (*)Bánh bánh 粑粑, giống ba ba 爸爸.

      Sau đó cúi đầu dụ dỗ con trai:" Cục cưng, gọi ma ma nào."

      Dược Dược cất tiếng gọi non nớt: " Ma ma."

      Vô cùng nể mặt, cực kỳ làm mất mặt ba ba.

      Bình hoa đứng cạnh ma ma, tay sờ sờ chân của em trai, " Gọi chị nào."

      Dược Dược:" Ma ma .........."

      Bình hoa :"..........."

      Tần Sâm khẽ cười, xem ra trước mắt mới chỉ biết gọi ma ma thôi.

      Dược Dược mọc răng rất nhanh, lúc tuổi biết gọi người rồi, giống như bình hoa , sau khi trải qua thôi nôi Dược Dược bắt đầu để tóc.

      Trước khi tóc mọc ra, Tần Sâm xoa đầu trọc lóc của con trai, cười cười:" Sau này được kêu nhóc đầu trọc nữa rồi, có chút đáng tiếc ."

      Cảnh Tâm :" ........Lúc An An chưa có tóc cứ luôn miệng con tóc, Dược Dược nên để tóc lại đáng tiếc, có ý gì đây hả ?"

      Tư tưởng trọng nữ khinh nam thể chấp nhận được !

      nhéo lỗ tai , Tần Sâm hít hà, kéo tay xuống, hài lòng :" Tật xấu nhéo lỗ tai người ta càng ngày càng nghiêm trọng đấy."

      Cảnh Tâm bĩu môi:" trêu chọc con trai em em nhéo."

      Tần Sâm cười, lại sờ quả đầu bóng lưỡng của con trai, cả người nhóc con đều mềm mại, ngay cả đầu trọc cùng êm ái, mấy ngày nay sờ đến là thoải mái.

      Cảnh Tâm bế con trai lên, " chơi với ba ba nữa, chúng ta tắm sạch nào."

      mang con trai tắm rửa, Tần Sâm ở phòng khách cùng bình hoa xem phim hoạt hình.

      Bình hoa ngồi đùi ba ba, đáng mềm mại hỏi :" Ba ba, ba thích em trai ?"

      Ma ma ba ba luôn ăn hiếp em trai, có phải ba ba thích em trai đó chứ ?

      Tần Sâm cúi đầu nhìn khuôn mặt nghiêm túc của bình hoa , khóe miệng cong lên:" Con cảm thấy ba ba thích em trai sao ?"

      Bình hoa nghiêm túc suy nghĩ, lắc đầu :" phải "

      Bình hoa tiếp :" An An cảm thấy ba ba thích em trai, nhưng ba ba thích An An hơn ."

      Vẫn bình thường.

      Tần Sâm ôm bình hoa , giọng nghiêm túc:" Con giống em trai, em trai là con trai, con là con , ba ba thích các con như nhau."

      Bình hoa chớp chớp mắt :" Vì sao vậy ạ ?"

      Tần Sâm xoa xoa đầu dưa của bé con:" Vì các con đều là ma ma sinh ra."

      Bình hoa cúi thấp đầu, bỗng dưng ra lời khác thường :" Cho nên, ba ba nhất chính là ma ma sao ?"

      Tần Sâm :"..........."

      Đúng lúc đó, Cảnh Tâm ẵm Dược Dược mặc quần thủng đáy tới, nghe thấy lời của An An, nhìn Tần Sâm cười, muốn biết trả lời thế nào.

      [​IMG]
      Tần Sâm liếc Cảnh Tâm, vỗ vỗ đầu dưa bình hoa , nở nụ cười:" Vậy con hỏi ma ma thử xem, ai nhất ."

      Cảnh Tâm:"............"

      có nên khen lanh trí nhỉ ?

      Quả nhiên bình hoa bịch bịch chạy tìm ma ma ngay.

      Cảnh Tâm hết cách, đành phải tới, nhét cả Dược Dược và tã giấy vào trong lòng Tần Sâm, kéo bình hoa :" An An, đến lượt con tắm nào."

      Tần Sâm cúi đầu nhìn con trai, Dược Dược ngồi chân ngửa đầu nhìn, cái miệng méo xệch nhìn hướng ma ma, mắt thấy chuẩn bị khóc rồi, Tần Sâm nhanh tay lẹ mắt nắm cằm của nhóc con, biếng nhác :" Khóc cái gì hả, cho khóc, cả ngày chỉ biết khóc tìm mẹ ngoan ."

      Dược Dược :"......."

      Bị ba ba nắm cằm, ra lời, chỉ có thể phát ra thanh ê ê ô ô.

      Tần Sâm cười cười, xoa đầu trọc của nhóc con, thoáng thấy cái mông trơn bóng của nhóc con, cầm tã giấy bên cạnh chuẩn bị mặc cho nhóc con, ai biết được thằng nhãi con ghét nhất mặc loại đồ này, vừa nhìn thấy ba ba cầm lấy thứ đồ kia, lập tức giãy dụa bò .

      Nhóc con còn rất can đảm mà trượt xuống ghế sô pha, " phù phù" rơi bịch cái, vẫn khóc, hơi lảo đảo từng bước , sẵn sàng chạy trốn.

      Tần Sâm cứ nhìn như vậy, muốn biết rốt cuộc tên nhóc này có thể làm đến mức nào.

      Nhóc đầu trọc lảo đảo được mấy bước, phát ai đuổi theo, dè dặt vịn vào bàn trà, quay đầu nhìn ba ba.

      Đôi mắt đen láy mang theo nghi hoặc, giọng non nớt cất tiếng gọi :" Bánh bánh."

      Tần Sâm biếng nhác dựa vào ghế sô pha, cười cười ngoắc ngoắc ngón tay với nhóc con.

      Dược Dược nhìn chằm chằm tã giấy trong tay , phân vân hồi lâu.

      Tần Sâm nhướng mày, bỏ tã giấy ra, tiếp tục ngoắc ngón tay với nhóc đầu trọc.

      Dược Dược chớp chớp mắt, hơi lung lay bước trở về.

      tới trước ghế sô pha, tay bám lấy đầu gối ba ba, giọng đớt đát :" Bánh bánh ...."

      Tay chỉ chỉ tã giấy, lúc lắc đầu trọc ," muốn ........"

      Tần Sâm bật cười, ẵm con trai đầu bóng lưỡng lên, thơm cái lên cái đầu bóng lưỡng, tỏ lòng khoan dung :" Được rồi, biết con thích mặc, để lúc nào ngủ mới mặc ."

      Tần Sâm pha sữa cho con trai, nhét bình sữa cho nhóc con, để nhóc con ngồi chân mình tự mình ôm bình hút sữa, nhóc đầu trọc hút hút biến thành cắn, núm vú cao su bị hàm răng trắng như hạt gạo của nhóc con cắn tới cắn lui, Tần Sâm nhìn nổi nữa, nắm lấy cằm của nhóc con, lấy bình sữa ra.

      Nhóc đầu trọc mím môi trừng mắt nhìn , vươn tay túm lấy bình sữa.

      Tần Sâm rề rà đưa bình sữa lên cao, tay đè thân hình của nhóc con lại.

      Nhóc đầu trọc ngọ nguậy tay chân , giọng non nớt :" Bánh bánh ...... bánh bánh .........."

      Cuống cuồng hết cả lên.

      Cảnh Tâm mang bình hoa tắm sạch ra, trông thấy Tần Sâm lại khi dễ con trai.

      nên gì cho tốt đây !

      " Tần Sâm. sao mặc tã giấy cho con trai hả ."

      " Nhóc đầu trọc thích."

      Tốt chưa, quan tâm đến cảm nhận của con trai thế cơ mà, quá bất ngờ !

      Cảnh Tâm tới, muốn ẵm con trai lên, đột nhiên thấy Tần Sâm nhắm mắt lại, hết sức đầu hàng mà dựa người về phía sau, hơi ngây người, " Sao thế ?"

      Tần Sâm cào cào tóc, mạnh mẽ xách tên đầu xỏ gây tội lên, " Thằng nhóc thối ! Dám tiểu người cha mày ."

      Tầm mắt Cảnh Tâm xuống, lúc này mới thấy quần ướt mảng, chỉ thế , ngay cả đệm ghế sô pha cũng ướt luôn.

      phì ra tiếng, phúc hậu mà cười lên.

      Đầu sỏ gây tội nhóc đầu trọc bị đặt sàn nhà, cúi đầu nhìn chân của mình, ngón chân nho co quắp, nhóc phải cố ý mà.

      Cảnh Tâm liếc nhìn Tần Sâm, lo lắng tẩn con trai, vội vàng ôm lấy Dược Dược mặc quần hở đáy, mấy bước liền, quay đầu nhìn Tần Sâm, cười cùng :" Nhớ thay đệm ghế sô pha nhá ."

      tiếp mấy bước nữa, quay đầu rồi lại cười :" Em rồi mà, khi dễ con trai, con trai phục thù ."

      Khóe miệng Tần Sâm co rút, bình hoa nhìn ba ba, " Ba ba, con tìm ma ma nha."

      Tần Sâm nhìn phòng khách rộng lớn, khóe môi nhếch lên tự giễu bản thân, bắt đầu dọn sạch nước tiểu của con trai.

      ..............

      Ngày hôm sau, Tần Sâm kiểu gì cũng thể dung túng thằng nhóc này nữa, Cảnh Tâm vừa nhét Dược Dược vào trong lòng , liền đặt lên đùi, biếng nhác nhìn nhóc đầu trọc khua chân giãy dụa, mặt vô cảm mặc bỉm cho cậu nhóc.

      Dược Dược mặc bỉm xong rất vui vẻ mà bò sang bên, thèm để ý đến ba ba nữa.

      Tần Sâm cũng mặc kệ cậu nhóc, đúng lúc yên tĩnh lát .

      Đến lúc quay đầu nhìn thằng nhóc này, phát tên nhóc đầu trọc này gặm cái gối ôm bằng lông mềm mại Cảnh Tâm mới mua .

      Gặm đến miệng đầy lông .

      Tần Sâm:"..........."

      bước tới, thân hình cao lớn đổ xuống cái bóng, nhóc đầu trọc dừng lại động tác trong miệng, ngửa đầu dưa nhìn , chớp chớp mắt.

      Sau đó, đầu trọc lại cúi thấp xuống.

      Tần Sâm rút gối ôm , xách con trai lên, xoay người ngồi xuống ghế sô pha, để nhóc đầu trọc ngồi chân, làm sạch đống lông trong miệng nhóc con.

      Sạch đâu đó, nhàn tản dựa người ra sau, nhìn con trai.

      Cầm lấy cái bánh ăn dặm, lắc lắc trước mắt nhóc con, cậu nhóc giơ tay ra lấy, sau đó cho bánh vào miệng ba ba.

      Tần Sâm nếm miếng bánh của con trai, cảm thấy mùi vị cũng tệ.

      Dược Dược nhìn thấy bánh của mình bị ăn mất, cứ bị ba ba đùa nghịch hoài như vậy, nhóc con mất lòng tin với ba ba, thương tâm bò từ đùi xuống.

      Tần Sâm nhìn nhóc kia tức giận với , duỗi tay ghế sô pha, chặn đường nhóc con.

      Thân hình của Dược Dược lật lại, ngồi bất động tại chỗ.

      bò thôi.

      Nhóc đầu trọc bắt đầu gặm ngón tay mình.

      Đây cũng phải là thói quen tốt.

      Tần Sâm lấy ngón tay của nhóc con ra, đặt ngón tay mình sát miệng nhóc con, " Nào, cắn ba ba cái ."

      thử rất nhiều lần, tên nhóc này cho tới bây giờ vẫn chưa cắn .

      Cảnh Tâm mang bình hoa mới vừa tắm rửa sạch ra, lại thấy Tần Sâm trêu đùa con trai, :" rồi mà, con trai em thuộc hình mẫu trầm ổn, nên trêu nó mãi thế, tưởng nó di truyền bản tính lưu manh của hả ?"

      Ngay sau đó, thình lình hai tay nhóc đầu trọc túm lấy ngón tay ba ba , há mồm, cắn .

      Cảnh Tâm:".........."

      Bình hoa :"(⊙o⊙)."

      Tần Sâm nhíu mày, cúi đầu nhìn nhóc đầu trọc ôm ngón tay ra sức cắn, mím chặt môi, nhìn Cảnh Tâm.

      giật giật đầu ngón tay, nhóc đầu trọc thả lỏng miệng.

      Tần Sâm liếc nhìn hai ba dấu răng nho ngón tay, xoa đầu trọc ," Cắn nha. "

      Đầu trọc đột nhiên khóc òa lên .

      Cảnh Tâm:"............"

      Dược Dược mà lớn thêm chút nữa, cha con hai người đánh qua đánh lại đấy chứ ?

      Vội vàng chạy tới ẵm con trai lên, nhóc đầu trọc khóc oa oa:" Ma ...... ma .........."

      Cảnh Tâm trừng mắt với Tần Sâm :" Đều tại hết đó ."

      Tần Sâm từ từ lau khô nước miếng ngón tay, đứng lên đón lấy con trai từ trong lòng Cảnh Tâm, vỗ vỗ gáy nhóc con, " Được rồi được rồi, sau này khi dễ con nữa."

      Đầu trọc :" Hu hu....."

      Cảnh Tâm đành lòng nhìn con trai khóc, muốn bế lại.

      Tần Sâm cười :" Thôi mà, làm khóc, để dỗ ."

      Cảnh Tâm :" ......... Được."

      Tần Sâm cúi xuống mổ lên môi , " Em đưa An An ngủ , dỗ thằng nhóc này xong ."

      Cách ám chỉ này, Cảnh Tâm vừa nghe hiểu.

      thụi cái lên vai , dắt An An lên lầu.

      Tầng dưới, nhóc đầu trọc vẫn khóc vang trời, Tần Sâm nhìn nhóc con, cứ như này còn gì là hình mẫu trầm ổn ?

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      [​IMG]
      Chương 97 - Phiên ngoại 15
      Nhật ký tiểu Tần Sâm hãm hại cha - phần 3
      Edit : Michellevn


      Khi Dược Dược 2 tuổi, tổng đạo diễn của 《Ba ba về rồi》lần nữa đạp cửa nhà Tần Sâm, lại muốn mời mang tiểu Tần Sâm lên chương trình, nghe về cặp cha con này cũng rất đẹp, lượng hô hào cầu của cư dân mạng cũng cực kỳ cao, vô cùng hi vọng Tần Sâm có thể tiếp tục mang con tham gia chương trình.

      Lần này, tổng đạo diễn có đến rách cả miệng cũng đả động được đến Tần Sâm, ngay cả Cảnh Tâm cũng hỗ trợ được.

      Tần Sâm đối xử với con phải là cực kỳ ôn nhu, thế nhưng với con trai lại hoàn toàn xem như em mà đối xử, động chút là bắt nạt con trai, trêu chọc con trai.

      Hình ảnh người cha này nên xuất trước mắt người xem, để khỏi phải tổn hại đến hình tượng tổng tài Hoa Thần của .

      Thời điểm Dược Dược được hơn tám tháng Cảnh Tâm bắt đầu đóng phim trở lại, Dược Dược lúc cũng giống như bình hoa , luôn muốn tìm ma ma, thế nhưng Tần Sâm đối xử với Dược Dược dịu dàng như bình hoa , mỗi lần nhóc con khóc, Tần Sâm đều :" Đàn ông con trai mà suốt ngày tìm ma ma là được ."

      Nhóc con động đậy, bình hoa :" Ba ba, khi nào đưa An An và em trai tham ban, An An nhớ mẹ lắm rồi."

      áp chế được Dược Dược, lại trị nổi bình hoa .

      Loại chuyện Tần Sâm tha con trai con tham ban Cảnh Tâm này luôn luôn nhảy vọt lên hot search weibo, thường xuyên có đám săn tin hay fan hâm mộ chụp được hình ảnh như vậy, Tần Sâm tay ôm con trai tay ôm con trong đại sảnh sân bay, hay là tay ôm con trai tay dắt con từ trong nhà ra.

      Sau khi Dược Dược hai tuổi, bước rất nhanh và vững vàng.

      Thời điểm ra cửa, bình hoa dắt em trai , Tần Sâm ngán ngẩm tụi nhóc chậm, bế đứa, để đứa đuổi theo phía sau.

      Đương nhiên, loại tình huống này đứa đuổi phía sau vẫn luôn là nhóc Dược Dược.

      Mỗi lần Cảnh Tâm nhìn thấy cảnh này, đều vì con trai mình mà cảm thấy xót xa trong lòng, lên án Tần Sâm :" An An cũng sắp học tiểu học rồi, cần lúc nào cũng ẵm nó chứ ! Con trai như vậy, nên ẵm nó mới phải !"

      Tần Sâm cười :" Thằng nhóc kia chạy rất nhanh, có thể đuổi kịp."

      Cảnh Tâm :"..........."

      còn có thể cái vẹo gì bây giờ

      Phim điện ảnh mới nhất của Cảnh Tâm phải quay phần ở nước ngoài, được hơn nửa tháng rồi.

      Bình hoa lớn thêm được mấy tuổi, tuy dính ma ma như hồi , cũng có thể hiểu được công việc của ma ma, nhưng để thời gian dài, bé cũng quậy.

      Dược Dược vẫn còn đối phó được chút, mỗi lần khóc tìm ma ma, liền bị ba ba mạnh mẽ nhồi câu :" Có thể nhớ nhiều hơn ba ba ?"

      Dược Dược:"........... Có thể "

      Tần Sâm cười lạnh :" Con nghĩ nhiều rồi đấy."

      Dược Dược cúi thấp đầu, tìm chị :" Chị ơi, kêu ba ba đưa chúng mình tìm ma ma ."

      Dược Dược tuy , nhưng từ bị ba ba truyền bá tư tưởng nam tử hán, thể khóc, phải kiên cường, cũng thể suốt ngày tìm mẹ, nhưng là chị có thể .

      Bởi vì chị là con .

      Nhóc con rất ràng về điểm này.

      Nhóc xin ba ba nữa, nhóc tìm chị .

      Bình hoa bùng lên sức mạnh chị , vuốt đầu em trai :" Em rất nhớ ma ma sao ?"

      Dược Dược gật đầu như giã tỏi :" Lâu lắm rồi gặp ma ma đó."

      Bình hoa bĩu môi:" Mười lăm ngày rồi ........"

      Tần Sâm cũng âu sầu chịu nổi, nửa tháng gặp bà xã rồi.

      bao lâu, bình hoa dắt Dược Dược tới trước mặt , bình hoa kéo tay ba ba, Dược Dược kéo quần ba ba.

      Bình hoa cất tiếng mềm mại :" Ba ba, ba đưa chúng con thăm ma ma ."

      Dược Dược phối hợp kéo kéo quần ba ba.

      Nhóc cũng muốn .

      Tần Sâm cúi đầu nhình bình hoa và Dược Dược, bình hoa càng lớn càng giống Cảnh Tâm, ánh mắt cùng bờ môi cơ hồ giống như đúc, đối với bé con trước giờ đều chống đỡ được.

      Dược Dược giống , nhìn được thằng nhóc này khóc và làm nũng.

      Bình hoa :" Ba ba....."

      Tần Sâm cũng muốn thăm Cảnh Tâm, nửa tháng rồi, nhưng ở nước ngoài, nếu chỉ có bình hoa sao, mang thuận lợi, giờ có hai đứa liền, nước ngoài ngồi máy bay mười mấy tiếng, phiền phức vô cùng.

      Buổi tối chat video cùng Cảnh Tâm, bình hoa và Dược Dược chiếm toàn bộ mặt tiền màn hình, gạt bỏ ba ba phía sau ra ngoài ống kính .

      Bình hoa :" Ma ma! Con nhớ mẹ lắm đó ! Ba ba đưa chúng con thăm mẹ."

      Dược Dược:" Ma ma, ba ba đưa chúng con thăm mẹ."

      Tần Sâm phía sau :".........."

      Cảnh Tâm cười nhìn hai đứa con, dịu dàng :" Ma ma còn mấy ngày nữa là về rồi, các con ngoan ngoãn ở nhà đợi mẹ được hả ?"

      Bình hoa cái miệng méo xệch," Nhưng mà rất nhớ ma ma."

      Dược Dược mở to đôi mắt tha thiết nhìn màn hình, gì.

      Tần Sâm ngồi tựa ghế sô pha, tay chống trán.

      lúc lâu, ôm cả bình hoa và Dược Dược ngồi lên đùi, nhìn Cảnh Tâm trong màn hình ," Còn mấy ngày nữa về ?"

      Cảnh Tâm :".......... Sáu ngày."

      Đối diện với chất vấn của vẫn luôn có chút chột dạ, trước mặt con biểu của rất trầm ổn, lúc hai người gọi điện chuyện riêng, ngữ khí táo bạo, tâm tình kiên nhẫn, cả ra bên ngoài.

      Tần Sâm nhìn , xoa xoa đầu bình hoa , " Con nhớ em."

      Cảnh Tâm :"........Em biết ."

      vỗ vỗ gáy con trai, " con trai cũng nhớ em rồi."

      Cảnh Tâm :"........Em biết."

      Tần Sâm nhíu mày, giọng điệu mất kiên nhẫn:" Ngày mai đưa chúng nó thăm em."

      Cảnh Tâm :".........!!!"

      ở nước ngoài mà ! Đừng tùy hứng như vậy có được ?

      Bình hoa lập tức quay đầu nhìn ba ba :" chứ ạ?"

      Dược Dược ngọ nguậy bò từ đùi xuống, tới trước màn hình :" Ma ma, ba ba ba ba giữ lời."

      Cảnh Tâm:"..........Ừ."

      Giây tiếp theo, trừng Tần Sâm, mang hai đứa con bay qua bay lại như vậy, là muốn gì hả !

      Tần Sâm xoa xoa đầu bình hoa :" mà ."

      Bình hoa ôm cổ ba ba, thơm cái lên mặt , " Ba ba, ba giỏi quá !"

      Tần Sâm cười, nhòn Cảnh Tâm trong video," Cứ quyết định vậy ."

      Cảnh Tâm bó tay, đành phải gật đầu:" Vâng, vậy phải để ý tụi nó tốt. "

      Bình hoa từng nước ngoài cùng ba ba và ma ma, Dược Dược chưa, nhóc con biết phải ngồi máy bay lâu như vậy, chỉ biết sắp được thăm ma ma, nhóc con vô cùng vui vẻ.

      Đêm đó, Tần Sâm đưa con trai con ngủ giường lớn, hai đứa nhóc đều hưng phấn đến độ ngủ được.

      Tần Sâm nhìn hai đứa :" Có ngủ hay ? Nếu ngủ ngày mai mang các con nữa."

      Bình hoa lập tức nhắm mắt lại :" Ba ba, con ngủ ngay đây."

      Dược Dược buông chân vểnh lên xuống, cũng ngoan ngoãn nhắm mắt lại, " Ba ba , con cũng ngủ."

      Tần Sâm gõ gõ quai hàm, chăm chú nhìn hai đứa nhóc lát, sau khi tụi nó ngủ, ra ban công châm điếu thuốc, gọi điện thoại cho Cảnh Tâm.

      Bên Cảnh Tâm là ban ngày, sau khi nhận điện thoại, giọng hỏi:" Tụi nó ngủ rồi sao ?"

      Tần Sâm ừ tiếng, nhả ra hơi khói.

      Cảnh Tâm:" muốn đưa các con sao? Ngồi máy bay cả thời gian dài, đường phải chăm sóc hai đứa, rất mệt đấy."

      Tần Sâm cười:" Nửa tháng rồi cũng chưa gặp em rồi, có thể mệt gì hả ?"

      Cảnh Tâm :"........"

      ............Được rồi, hiểu, tinh lực của có chỗ phát huy.

      Ngày hôm sau, Tần Sâm mang theo cặp trai sân bay.

      Sau khi xuống xe, vốn dĩ muốn bế Dược Dược, ai biết nhóc này đột nhiên :" Ba ba bế chị , Dược Dược tự mình ."

      Tần Sâm nhướng mày, dạy bảo rất thành công, vỗ vỗ đầu dưa con trai , " Được."

      Bình hoa nhìn em trai xíu hơn mình rất nhiều, ngửa đầu dưa :" Ba ba, ba vẫn nên bế em trai , em ấy bé lắm."

      Tần Sâm nhìn chị em hai đứa, có chút phiền muộn mà ẵm bình hoa lên, nhìn Dược Dược:" lên trước."

      Dược Dược ngoan ngoãn bước từng bước phía trước.

      Tần Sâm :" Quẹo trái."

      Dược Dược quẹo trái.

      Tần Sâm:" Phía trước."

      Dược Dược bước chân nhanh hơn .

      Trợ lý kéo hành lý phía sau :" ............"

      Tần tổng dắt chó dạo sao ? Làm con trai ấy đáng thương .

      màn này bị săn tin chụp được đưa lên weibo, các fan nhìn thấy Dược Dược nho tự mình đằng trước, trái tim đều đau chết được.

      " Con trai và con sao khác nhau lớn quá vậy, con có thể ra cửa mà dùng đến chân, con trai phải tự lực cánh sinh, thằng bé mới có hai tuổi thôi đấy ! Chuyện này bình hoa có biết đây?"

      " Bình hoa quả thực quá sung sướng ! Thế nhưng ....... con trai Tần tổng nhìn tội nghiệp quá ......"

      " Tên nhóc đó rất vui thích mà, hề nhìn thấy cậu bé tủi thân tí nào cả, lần đầu tiên thấy nhóc con lạc quan như vậy đấy ."

      " Bình hoa càng lớn càng xinh đẹp, chân dài rồi đó nha ! Lớn lên chân còn dài nữa, hại nước hại dân à !

      ..............

      Cảnh Tâm nhìn thấy những tin này weibo, là vô cùng bất đắc dĩ, thực ra Tần Sâm đối với con trai rất tốt mà, mọi người đều cho rằng thích con trai.

      Cách đối xử của Tần Sâm đối với con trai và con giống nhau mà thôi, An An là công chúa , Dược Dược là ..............bị xem giống như huynh đệ mà nuôi dưỡng, lớn thêm chút nữa, phỏng chừng Dược Dược có thể xưng huynh gọi đệ với .

      Hành trình bay mười mấy tiếng, cuối cùng cũng đến nước khác.

      Cảnh Tâm cử trợ lý tới sân bay đón, Tần Sâm tay ôm Dược Dược ngủ, tay dắt bình hoa ra khỏi sân bay, lên xe về khách sạn trước.

      Vừa đến khách sạn, Dược Dược liền tỉnh dậy.

      Nhóc con nhìn ba ba chăm chú, " Ba ba, ma ma đâu ạ?"

      Tần Sâm vỗ vỗ gáy nhóc con:" Nếu tỉnh rồi, chúng ta ăn cơm ."

      Dược Dược được ba ba đặt xuống, chạy theo phía sau hỏi :" Ma ma đâu ạ."

      Bình hoa cũng ở phía sau hỏi tới tấp :" Ba ba, lúc nào chúng ta mới thăm ma ma vậy ."

      Tần Sâm :" Ăn cơm trước , ăn xong ngủ giấc, ma ma trở về."

      Hai chị em méo xệch miệng ," Ò ........"

      Cảnh Tâm vừa kết thúc cảnh quay liền chạy về khách sạn, đứng ngoài cửa phòng khách sạn, gõ cửa nhè .

      Tần Sâm mở cửa ra, đứng tựa khung cửa nhìn , Cảnh Tâm cười :" Các con đâu?"

      Tần Sâm vươn tay, kéo vào trong cửa, ngay sau đó, Cảnh Tâm bị áp lên cửa, Tần Sâm cúi đầu hung hăng kẹp chặt môi , mạnh mẽ mút.

      Cảnh Tâm :" ........Ưm, con ......"

      Con đâu ?!

      Tần Sâm vội vã vén quần áo , tay sâu vào, Cảnh Tâm ruột gan rối bời đè lại tay , từ từ nào ! còn chưa nhìn thấy con mà !

      Tần Sâm ôm , vừa hôn vừa kéo người vào trong phòng tắm bên cạnh, " "Phanh" đóng cửa lại.

      Cảnh Tâm giãy dụa thoát ra, thở hổn hển:" Các con đâu ....."

      Tần Sâm chống lên lưng cửa, cười :" Ngủ rồi."

      Cúi xuống khẽ cắn lên vành tai , " Chúng ta làm trước."

      ...............

      Tiểu biệt thắng tân hôn, hai người đều có phần khắc chế được.

      Thình lình, loạt thanh non nớt hoảng loạn phát ra từ ngoài cửa:" Ba ba, ba ba............"

    6. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      [​IMG]
      Chương 98 - Phiên ngoại 16
      Nhật ký tiểu Tần Sâm hãm hại cha - phần 4
      Edit:Michellevn


      Cảnh Tâm bị Tần Sâm đặt bệ rửa mặt lớn bằng đá cẩm thạch, váy bị vén đến hông, áo quần hai người cởi nửa, Tần Sâm định ......

      Hai người đều sửng sốt, Cảnh Tâm vội vội vàng đẩy ra, trượt xuống bệ rửa mặt, kéo váy xuống, vừa nhìn quần của cởi bỏ, kêu lên kho :" , mau mặc quần vào !"

      Tần Sâm nhắm chặt mắt :" Fuck ! "

      Cảnh Tâm :"..........."

      Tiếng trẻ con ngoài cửa biến thành hai, Dược Dược :" Ba ba, Ba ba....."

      Bình hoa :" Ba ba, ba ba đâu ?"

      Dược Dược:" Chị, em muốn tiểu......"

      Bình hoa :" Ừ, chị mở cửa cho em."

      Tần Sâm nhanh chóng khóa trái, hai ba cái kéo khóa,thắt lại dây lưng, Cảnh Tâm mặt hồng rực, trừng mắt nhìn , như này làm sao ra ngoài đây ?

      Ngoài cửa, bình hoa cố sức mở cửa, " Ơ....... Sao mở ra vậy ....."

      Xoay người, bịch bịch chạy .

      Bình hoa :" Chị gọi điện thoại cho ba ba, chắc chắn ba ba lén lút thăm ma ma rồi, xấu xa."

      Dược Dược :" Xấu xa."

      TRong phòng tắm ba ba xấu xa cười lạnh .

      Cảnh Tâm lúng túng biết làm thế nào.

      muốn thương lượng cùng , để ra ngoài trước trấn an tụi , sau đó giả bộ mới từ ngoài cửa bước vào, như thế là ổn thôi.

      Ai ngờ, còn chưa kịp mở miệng, Tần Sâm mở cửa ra.

      Điện thoại di động của để trong túi áo khoác ngoài đặt ghế sô pha vang lên, hai chị em cùng nhìn qua, Tần Sâm nhìn nổi nữa, cất tiếng gọi từ đằng sau:" An An."

      Bình hoa lập tức xoay người, Dược Dược chậm hơn chút, cũng quay nhìn ba ba.

      " Ba ba!"

      " Ba ba!"

      Cảnh Tâm hít hơi sâu, ra kỏi phòng tắm, An An nhanh chóng xông lại ôm lấy , cực kỳ vui mừng ngẩng đầu dưa :" Ma ma !"

      Cảnh Tâm giơ tay vuốt vuốt đầu bé con, " Ừ, ngồi máy bay có mệt hả ?"

      An An nghĩ nghĩ, lắc đầu:" mệt ạ, nhìn thấy ma ma liền mệt."

      Dược Dược chạy tới trước mặt, cũng muốn xông lên ôm ma ma chút, bị ba ba từ phía sau xách lên .

      Nhóc con tung chân đá loạn xạ:" Đừng mà, ba ba....."

      Cảnh Tâm trông thấy con trai, cũng muốn tới ôm nhóc chút, Tần Sâm liếc cái," đưa nó vệ sinh trước ."

      Thằng nhóc này vừa rồi mắc tiểu.

      Con trai nín tiểu tốt lắm.

      Toilet có bô , cũng có ghế, Dược Dược bị ba ba xách lên, tụt quần xuống.

      Tần Sâm nét mặt vô cảm:" Tiểu mau lên."

      Dược Dược:"......"

      Ba ba hung dữ quá à, nhóc có hơi tiểu ra được.

      Tần Sâm nhìn nhóc cái, huýt sáo

      Dược Dược:".............."

      Trong tiếng huýt sáo của ba ba, Dược Dược vệ sinh xong, vừa rửa sạch tay xong cái là lao ra khỏi phòng vệ sinh, chạy đến trước mặt ma ma.

      Cảnh Tâm ẵm nhóc con lên đùi, hỏi nhóc :" Dược Dược, có đói bụng ?"

      Dược Dược:" Đói ạ, ba ba vẫn chưa đưa chúng con ăn cơm, máy bay chúng con ăn rồi, ngon ạ."

      Cảnh Tâm:"..........."

      ngẩng đầu nhìn Tần Sâm, chăm con kiểu gì thế hả ! Đồ ăn máy bay ngon rồi, xuống máy bay cũng đưa con ăn gì , cứ thế mà dỗ người ta ngủ, vừa về muốn chuyện kia, là ...... phải gì với cho cho tốt đây !

      Kết hôn bảy năm !

      Được rồi, may mắn đấy chứ ?

      Hai người họ có cái gọi là bảy năm ngứa ngáy(*)

      (*)Thất niên chi dương (七年之痒): thành ngữ của Trung Quốc, ý 7 năm là cột mốc mà người ta rằng tình cảm trở nên phai nhạt, dễ có phản bội. Nếu vượt qua ngưỡng bảy năm này coi như bách niên giai lão, bên nhau trọn đời; bằng xa nhau vĩnh viễn, muôn thuở thể tái hợp.(https://agreyseventh.wordpress.com)

      Tần Sâm vừa rồi bị cắt ngang chuyện tốt, gắng gượng kềm nén lại, phiền muộn, đến cả ánh mắt oán giận của Cảnh Tâm cũng phát ra.

      Cảnh Tâm mặc áo khoác đội mũ cho các con, sờ sờ đầu tụi , mỉm cười :" Ma ma đưa các con ăn cơm nhé."

      May mắn là giờ vẫn chưa muộn lắm, vẫn có nhà hàng có thể ăn cơm.

      Tần Sâm liếc mấy người họ, nắm lấy áo khoác ghế sô pha, tới bế bình hoa lên : " nào."

      Cảnh Tâm bế Dược Dược lên, Dược Dược vui mừng ôm lấy cổ ma ma.

      Bình hoa :" Con muốn ma ma ẵm cơ."

      Tần Sâm:" Con lớn rồi, ma ma ẵm nổi nữa."

      Bình hoa :" ............Ò."

      .......................

      Sắp đến lễ giáng sinh, bầu khí đường rất nhộn nhịp, lần đầu tiên Dược Dược xuất ngoại, giãy dụa muống xuống dưới, tự mình .

      Bình hoa cùng ba ba ma ma tới nơi này, có điều lần này còn có em trai cùng , bé con cũng vui vẻ, hai chị em đằng trước, Cảnh Tâm khoác tay Tần Sâm, mỉm cười phía sau tụi , hai đứa nhóc biết sao mà tự dưng tranh cãi.

      Dược Dược đẩy An An cái, An An mím môi, cũng đẩy em trai cái.

      Dược Dược người, bị đẩy cái ngã luôn, đặt mông ngồi xuống đất.

      Cảnh Tâm sửng sốt mờ lớn mắt nhìn, con trai con của biết đánh nhau từ khi nào vậy ?!

      đẩy Tần Sâm ra, muốn lên trước ngăn chặn dạy dỗ.

      Tần Sâm giữ lại, " Đừng lo , có gì đâu ."

      Cảnh Tâm trừng :" Lúc em ở nhà chưa từng xảy ra loại tình huống này !

      Tần Sâm cười :" Em phát mà thôi, hai đứa nhóc này rất tinh quái, giả bộ ngoan ngoãn trước mặt em. "

      Cảnh Tâm:"............"

      Đợi chút , dường như bỏ lỡ cái gì rồi .

      xoay đầu nhìn qua, An An kéo Dược Dược đứng lên, rồi ngồi xổm xuống phủi bụi bẩn bám mông quần của Dược Dược.

      Tần Sâm cúi đầu nhìn :" Em căng thẳng cái gì chứ ? Trẻ con đùa giỡn, thỉnh thoảng tranh cãi gây lộn cũng là bình thường."

      Cảnh Tâm:" Hồi em và trai em chưa từng tranh cãi gây lộn."

      Tần Sâm:" Đó là bởi vị trai em lớn hơn em năm tuổi, cũng dính lấy bố mẹ em, em em có gì mà phải cãi nhau."

      Cảnh Tâm chẳng thể được gì, ngẫm lại cũng đúng.

      Tần Sâm cười:" Yên tâm mà, ngày trai đánh nhau ít, trẻ con trong viện cũng là đánh nhau tới lớn luôn, trưởng thành rồi cũng giống như em thân thiết, huống chi An An và Dược Dược là chị em ruột, đều là giống của ."

      Cảnh Tâm:" .............Giống của , ràng đều là em sinh mà."

      Tần Sâm nhướng mày, xoa xoa đầu :" , em cũng sinh được."

      Cảnh Tâm trừng , rút tay ra, qua nhìn các con.

      An An trông thấy ma ma, vội vàng tới kéo tay ," Ma ma."

      Cảnh Tâm nghĩ nghĩ, hỏi bé con :" Vừa cãi nhau với em trai hả ?"

      An An mím môi, gật đầu lại lắc đầu:" ạ, em trai và con đùa giỡn thôi. "

      Cảnh Tâm xoa xoa đầu bé con, gì, nhìn phía trước có nhà hàng, hỏi :" Muốn ăn kem ?"

      An An kinh hỉ mở lớn mắt :" Có thể chứ ạ?"

      Mùa hè cũng chẳng mấy khi được ăn kem, ngày lạnh thế này, ấy vậy mà ma ma lại hỏi bé con muốn ăn kem ?!

      Cảnh Tâm cười :" đêm nay thôi, chỉ có thể ăn phần.

      An An gật đầu liên tục:" Vâng ạ."

      nhà bốn người vào nhà hàng, chọn bò bít tết, An An ăn xong bò bít tết mới được phép ăn kem, kem có phần tan chảy.

      Dược Dược ăn được nửa, tay đẩy đĩa ra, đẩy đến trước mặt chị :" Chị ơi cho chị ăn ."

      An An nhìn cậu nhóc :" Em ăn sao ?"

      Dược Dược lắc đầu :" Ăn ngon ."

      An An:"..........."

      ràng là ăn rất ngon ! Ngon cực kỳ luôn !

      Tần Sâm đặt con trai lên đùi, " Ăn ngon ăn bít tết."

      Dược Dược vặn vẹo thân hình :" Bít tết cũng ngon, con muốn ăn."

      Tần Sâm cười :" nghe lời ? Vậy ngày mai chúng ta về luôn ."

      Dược Dược :" ..........Ba ba, con ăn."

      Cảnh Tâm:"............"

      Giáo dục gia đình với tụi có vấn đề gì chứ ?

      Tần Sâm chẳng hề cảm thấy có vấn đề gì cả, trẻ con biết co biết duỗi, hiểu thời thế mới là người tài giỏi.

      nhà bốn người dạo hai giờ đồng hồ, sắp 11 giờ mới trở về khách sạn.

      Tần Sâm ôm Dược Dược ngủ mở cửa vào, nhóc con lần đầu ngồi máy bay cả thời gian dài như thế, quả mệt mỏi, sau khi nô đùa thỏa thê nằm bò chân ma ma ngủ luôn.

      Cảnh Tâm đưa An An tắm rửa.

      nhìn Dược Dược ngủ say sưa giường, chỉ có thể kêu Tần Sâm lấy khăn lông lau qua mặt mũi chân tay cho nhóc con.

      Tần Sâm cầm khăn ấm trong tay, lột trần nhóc con, lau người cho nhóc, thằng nhóc này mềm mềm trắng trắng, giống viên thịt , mỉm cười, vỗ cái lên mông của nhóc con, Cảnh Tâm sấy tóc cho An An, vừa tắt máy sấy nghe thanh đó, quay đầu nhìn cái, cạn lời :" Con trai ngủ rồi cũng muốn khi dễ ."

      Tần Sâm cười, quăng khăn mặt, mặc áo ngủ cho cậu nhóc, " gọi đó là khi dễ."

      Cảnh Tâm:" đùa giỡn nó."

      Tần Sâm phủ chăn lên cho con trai, qua cúi đầu nhìn :" An An cũng nên ngủ rồi."

      đặt hai phòng, vẫn còn phòng sát bên .

      An An ngồi dậy chân ma ma, nhìn ba ba, " Ba ba, ba muốn ngủ cùng ma ma ở sát vách sao ?"

      Cảnh Tâm:"............."

      nhìn Tần Sâm, người đàn ông này, trước đó xong với An An rồi sao ?

      Tần Sâm nhìn Cảnh Tâm, tới xoa xoa đầu bình hoa , " Ừm, con ở bên này cùng em trai có được hả ? Có chuyện gọi điện cho ba ba, bất luận người nào gõ cửa cũng được mở cửa. "

      An An có chút muốn, nhìn ma ma, lâu như vậy mới gặp ma ma, thực ra bé con muốn ngủ cùng ma ma.

      Nhưng mà nếu tranh đoạt ma ma với ba ba, lần sau ba ba đưa bé con và em trai tham ban nữa.

      Bé con cắn cắn miệng gật đầu, đưa ra cầu :" Vậy, con muốn ma ma dỗ con ngủ."

      Cảnh Tâm ôm bé con, thơm thơm khuôn mặt nhắn của bé con," Được, con ngủ rồi, ma ma mới ngủ."

      Sau hơn mười phút, hai chị em đều ngủ.

      Cảnh Tâm tới bên kia ghế sô pha, gõ gõ Tần Sâm nhắm mắt dưỡng thần, chăm sóc hai đứa , lại ngồi máy bay suốt thời gian dài như vậy, rồi tới lui lâu thư thế, xem ra cũng mệt rồi.

      Ngón tay mảnh khảnh nhàng ấn lên huyệt thái dương của , Tần Sâm cong khóe miệng, kéo tay xuống, đứng lên nhìn .

      " Có thể về phòng rồi chứ?"

      Cảnh Tâm gật đầu, cười :" Ừm."

      Trở về phòng, Cảnh Tâm :" Em muốn tắm trước ."

      Tần Sâm túm lấy , quăng người lên giường, đè lên ," Bà xã à, mệt lắm rồi, chờ nổi nữa."

      Cảnh Tâm :"............Vậy ngày mài."

      Tần Sâm cười như cười :" phút cũng chờ được."

      Cảnh Tâm bật cười, vòng tay ôm cổ , nâng đầu hôn hôn môi , " Hêy, chúng ta kết hôn bảy năm rồi, có thể bảy năm ngứa ngáy đây ?"

      Tần Sâm nhìn đăm đắm :" Em có thể sao ?"

      Cảnh Tâm lắc đầu :" Em hỏi mà ."

      Đừng có mà chuyển đề tài đến người chứ !

      cười ra tiếng, tay Cảnh Tâm sờ đuôi mắt , ba mươi hai rồi, ba mươi bảy,họ còn trẻ như hồi đó, bọn họ đều thay đổi, nhưng tình ngày càng mặn nồng, cuộc sống rất bình lặng, thỉnh thoảng hỗn loạn, giống như mấy ngày này, dắt con trai mang con bay nước ngoài thăm .

      Tần Sâm cúi đầu hôn , tay mò đến đùi , cười xấu xa câu :" ngứa , đôi chân này còn có thể chơi thêm mười năm nữa."

      Cảnh Tâm :"............"

      Chớ tùy tiện cùng lưu manh tình cảm, lưu manh chỉ biết chuyện về tình ( tình dục).

    7. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :