1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bình hoa giới giải trí-Mạch Ngôn Xuyên (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. MinMin98

      MinMin98 New Member

      Bài viết:
      2
      Được thích:
      2
      Tần tổng quá đàn ông rồi a... càng ngày càng bấn loạn Tần Sâm... quả nhiên,đàn ông lưu manh là đẹp trai nhất
      lananhtran51 thích bài này.

    2. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359
      Mấy hôm k gặp bình hoa với Sâm ca nhớ quá :yoyo26:
      lananhtran51 thích bài này.

    3. Lê Thị Ngọc Huyền

      Lê Thị Ngọc Huyền Well-Known Member

      Bài viết:
      98
      Được thích:
      4,984
      Chương 61
      editor: Lê Thị Ngọc Huyền <Cung Quảng Hằng>

      Chuyện này gây ra trận sóng to gió lớn trong giới giải trí, trong thời gian ngắn video clip bị cư dân mạng điên cuồng chia sẻ, cùng lúc đó, các diễn đàn lớn cũng đều bàn luận về việc này, đào bới khắp nơi, các diễn đàn đâu đâu là những vụ bê bối của Kha Đằng, hình tượng của Kha Đằng trong mắt người khác xuống dốc phanh, cái gì mà kim cương Vương lão ngũ, cái gì mà người đàn ông độc thân hoàng kim, đúng là châm chọc.

      Bây giờ, hình tượng của Kha Đằng trong mắt mọi người chính là tên sắc ma.

      Đến 10 giờ Cảnh Tâm dậy, còn chưa biết chuyện này, cũng có người cho .

      Sáng hôm nay Tần Sâm đến công ty, lười biếng ngồi tựa vào đầu giường, thấy tỉnh lại, dơ tay xoa đầu , “Tỉnh?”

      Cảnh Tâm dạ tiếng, hai tay dơ lên ôm chặt lấy .

      Khoé miệng cong lên, vỗ vỗ đầu , “ rửa mặt rồi qua đây ăn sáng.”

      Cảnh Tâm a tiếng, chậm chạp bò rửa mặt.

      Lúc ăn sáng, theo thói quen lấy điện thoại ra lên weibo, phát fan của tăng rất nhiều, hơn vạn thông báo bình luận và tag, lặng chút, chẳng lẽ vẫn là vụ dấu hôn hả?

      Vừa mở ra thấy, phát đây căn bản phải vụ dấu hôn, mà là đoạn video tối qua.

      ngẩng đầu nhìn người đàn ông ngồi đối diện, nhớ tới cái máy ảnh cầm tối hôm qua.

      Sáng nay Tần Sâm dậy sớm, ăn sáng xong, ngồi ở đây thuần tuý là cùng .

      Trước mặt cái ipad, hình như xem tin tức.

      Cảnh Tâm xem bình luận và tag, trực tiếp mở tin hot search, lượt xem và lượt share video kia vẫn tăng mạnh, mím môi mở ra.

      Đúng vậy nhân vật chính của video là , bộ dáng tối qua của Tần Sâm khi đánh Kha Đằng khắc sâu trong trí nhớ, đây là lần đầu tiên có người đàn ông vì mà đánh nhau, cả đời cũng quên được.

      Nghe thấy thanh, Tần Sâm ngẩng đầu nhìn , khoé miệng cong lên, lười biếng tựa lưng vào ghế.

      Cảnh Tâm chăm chú nhìn màn hình di động, đoạn video kia phát được nửa tiếng, xem từ đầu đến cuối, loại tâm tình tối qua quay trở lại.

      quên ăn điểm tâm, chờ xem xong video bánh sandwich trước mặt nguội.

      Tần Sâm đứng lên, đến trước mặt kéo , “ thay quần áo, chúng ta ra ngoài ăn, thuận tiện đưa em đến đoàn làm phim luôn.”

      Chắc chắn bên ngoài bây giờ đều là đám phóng viên.

      Cảnh Tâm đưa tay ôm lấy , bộ dáng cực kỳ ỷ lại.

      Thời điểm người phụ nữ có tâm lý ỷ lại vào người đàn ông, vậy chắc chắn là .

      Tần Sâm có thể cảm giác được, từ sau tối hôm qua, bé con này trở lên đặc biệt dính người, chống tay lên bàn ăn, khoé miệng cong lên cúi đầu nhìn , giọng : “Thực cảm động như vậy sao? Sớm biết như vậy, sớm đánh ta trận rồi.”

      Cảnh Tâm ngẩng đầu trừng mắt nhìn cái, giọng : “Như vậy giống nhau…”

      Tuy rằng chán ghét Kha Đằng, nhưng ngoại trừ tặng quà ra ta cũng làm chuyện gì thương tổn đến , nếu khi đó Tần Sâm đánh ta, bọn họ chính là người chịu thiệt.

      Cảnh Tâm thầm xong, lại ôm lấy .

      Tần Sâm vô cùng hưởng thụ ỷ lại của , cười xấu xa bên tai : “Nếu cảm động như vậy, có muốn làm tiếp lần nữa hay ?”

      Cảnh Tâm: “…”

      Đúng là làm cho người ta vừa vừa hận.

      nới tay, chạy lên lầu thay quần áo.

      Sau khi lên xe, Cảnh Tâm mở đoạn video kia, thuận tiện hồi đáp quan tâm của fan đối với : Cảm ơn mọi người quan tâm, video chip này mọi người cũng thấy, tôi có chuyện gì cả, bây giờ chuẩn bị đến đoàn làm phim quay phim, cảnh quay của tôi trong <Thái Bình vương triều> còn tháng nữa có thể tiến vào giai đoạn hậu kỳ, mọi người nhớ chú ý nha! <doge>, với cả, con học thuật phòng thân là vô cùng cần thiết <tâm>.

      Vừa đăng status được mấy phút, ngay lập tức có hơn nghìn bình luận.

      “A a a a Bình hoa chị cuối cùng cũng cập nhật trạng thái lên weibo rồi! Tần tổng nhà chị quá đẹp trai! Quá man! Rất muốn ngủ cùng ấy phải làm sao bây giờ? Muốn sinh con cho ấy làm sao bây giờ? Nhưng mà cũng chỉ có thể tưởng tượng …<cười cry>”

      “<doge> với thể lực và vóc người như thế này của Tần Sâm , Bình hoa chắc chắn rất tính phúc! Trước kia từng nghĩ xấu hai người, tôi sai rồi, nhìn cái video này tôi muốn thành fan luôn rồi, đồng ý với tôi, nhất định phải thường xuyên phát thức ăn cho chó có được hay ?”

      “Tần Sâm hùng cứu mỹ nhân đúng là đẹp trai đến nghịch thiên mà, muốn suy xét đến việc tiến vào với giải trí hay sao?<cười cry> quá đáng tiếc cho khuôn mặt và dáng người kia.”

      “<cười cry> Bình hoa, chị vốn muốn mỗi lần lên hot search đều làm vài quảng cáo phải ? Tần tổng đúng là tìm được bạn tốt! Sau khi <Thái Bình vương triều> tiến vào giai đoạn hậu kỳ nhất định phải cho chị ấy đóng vai chính được ? @ Tần Sâm.”

      , thuật phòng thân của Bình hoa có phải do Tần tổng dạy hay <doge>.”

      ……..

      Cảnh Tâm nhìn đến bình luận này, nhịn được trả lời lại câu: “Đúng vậy.”

      “Rất nhanh, bình luận này được đẩy lên top, các fan sôi nổi tỏ vẻ thức ăn cho chó này vô cùng tốt.

      Cảnh Tâm để điện thoại di động xuống, quay đầu nhìn Tần Sâm, nhịn được cười tiếng.

      Tần Sâm nhìn cái, cười cười: “Làm sao vậy?”

      Cảnh Tâm lắc đầu: “ có việc gì.”

      chỉ là cảm thấy vô cùng vui vẻ.

      Khoé miệng cong lên, gì.

      Đến đoàn làm phim, Tần Sâm cùng Cảnh Tâm vào, nhân viên đoàn làm phim thấy hai người đều tự chủ được dừng công việc trong tay, nhao nhao nhìn về phía hai người.

      Cảnh Tâm ngẩng đầu nhìn : “ hôm nay cần đến công ty?”

      Tần Sâm rũ mắt nhìn , “Buổi chiều đến chủ trì cuộc họp, buổi tối đến đón em.”

      Cảnh Tâm a tiếng, “Vậy mau , ở trong này…Mọi người hình như đều nhìn chúng ta, ảnh hưởng rất lớn đến hiệu suất làm việc.”

      Tần Sâm cười, xoa tóc , “Được.”

      Cảnh Tâm chuẩn bị thay quần áo, chiều hôm nay cảnh quay, buổi tối còn phải quay cảnh quay đêm, diễn chung với Chu Nghi Ninh, Chu Nghi Ninh còn đến trước , chờ vào phòng trang điểm, ấy tạo hình xong rồi.

      Thợ trang điểm hoá trang cho Cảnh Tâm, Chu Nghi Ninh liền đứng ở phía sau, “Bây giờ khắp nơi đều là tin tức về cậu và họ, nhân dân cả nước đều biết Kha Đằng muốn ngủ với cậu.”

      Cảnh Tâm: “…Miễn bàn đến Kha Đằng được ?”

      Chu Nghi Ninh kéo ghế ngồi bên cạnh, nâng cằm cười: “Có sao đâu mà, nhân dân cả nước đều biết họ đánh Kha Đằng, người nào cũng biết người đàn ông mạnh mẽ đẹp trai này là của cậu, nghe có vẻ rất oanh liệt đấy, rất tốt.”

      Thợ trang điểm cũng là , nghe hai người đến chuyện này, cũng nhịn được kích động : “Đúng vậy, chị có biết rằng vừa nãy đoàn làm phim có sau khi xem xong video kkia, kích động đến mức đỏ hết cả mặt .”

      Còn phải sao.

      Bây giờ Tần Sâm đứng bên ngoài, ánh mắt của mấy đoàn làm phim đều dính người , vừa nhìn vừa xì xào bàn tán –

      “A a a, cú đá xoay hôm qua của Tần tổng đúng là quá đẹp trai! Tôi tua tua lại nhìn tận ba mấy lượt…”

      chỉ có mỗi cú đá xoay được ? Mỗi động tác đều đẹp trai đến mức lòng tôi run rẩy, cái video kia tôi mới chỉ xem xem lại có năm mươi lần thôi….”

      “Cảnh tiểu thư sánh đôi với Tần tổng đúng là điều vô cùng chính xác, hai người đứng chung chỗ vô cùng xứng đôi, rất đẹp!”

      “Vừa rồi tôi vụng trộm chụp ảnh hai người họ đứng cạnh nhau…”

      “Fu*k! Loại hình như thế này sao lại chưa gửi cho tôi!”

      “Tôi cũng muốn!”

      Chu Nghi Ninh nhìn Cảnh Tâm, cười hỏi: “Có cảm giác thấy rằng mình nhiều tình địch hơn lúc trước hay ?”

      Cảnh Tâm: “…”

      ra chưa đến mức cảm thấy là tình địch, chỉ là weibo của cố có rất nhiều người mê muội muốn ngủ với Tần Sâm …

      Lời như thế này ngại trước mặt thợ trang điểm, : “ có cảm giác gì nha.”

      Chu Nghi Ninh kinh ngạc : “Nhưng có rất nhiều phụ nữ muốn ngủ với ấy nha.”

      Cảnh Tâm: “…”

      Thợ trang điểm nhịn được hé miệng cười trộm.

      Tần Sâm trở lại công ty, Phó Cảnh Sâm đến, hai người vào văn phòng, Tần Sâm lười biếng ngồi dựa lưng ghế sô pha, vắt chéo chân, nhàn nhã mở miệng: “Tôi còn nghĩ hôm nay ba cậu cũng theo đến.”

      Tối hôm qua xảy ra chuyện như vậy, đúng là sơ sót, dựa theo tính cách trước kia của Phó Khải Minh, tới công ty làm khó mấy câu, cũng gọi điện thoại đến mắng trận, hôm nay ngờ lại im lặng, đúng là có chút quen.

      Phó Cảnh Sâm cười cười: “ có, hôm nay tin tức vừa ra, ba tôi thế mà hề gì, xem ra dùng ánh mắt khác để nhìn cậu rồi.”

      Tần Sâm nhíu mày, rút điếu thuốc ngậm bên miệng, ném hộp thuốc lá cho Phó Cảnh Sâm, châm lửa, ném bật nửa qua, lười biếng thở ra vài ngụm khói, “ ?”

      Phó Cảnh Sâm gật đầu: “Ừ, Cảnh Tâm có việc gì chứ?”

      Khoé miệng Tần Sâm cong lên: “ có việc gì.”

      Phó Cảnh Sâm cũng châm điếu thuốc, nhìn cái, “Tiếp theo cậu định làm thế nào.”

      Bây giờ, bị thương nặng chỉ có mình Kha Đằng, ngay cả Giải trí Tinh Vũ cũng gặp khó khăn, mấy nghệ sĩ lúc trước vi phạm hợp đồng đến ăn máng đoàn làm phim của Tinh Vũ cũng chịu ảnh hưởng, đại khái Kha Đằng bận tối mặt tối mũi trong thời gian.

      Lần ngoài dự tính này, người được lợi nhất là Tần Sâm cùng Hoa Thần.

      Bất quá, với tính cách của Kha Đằng, tuyệt đối nín nhịn để nuốt cục tức này.

      Tần Sâm nở nụ cười, nhàn nhã : “ có ý định gì cả.”

      Phó Cảnh Sâm: “…”

      Trợ lý gõ cửa bước vào, “Tần tổng, Phó tổng, đến thời gian họp rồi, người cũng đến đông đủ.”

      Tần Sâm gật đầu, tỏ vẻ biết.

      Sau khi trợ lý ra ngoài, Tần Sâm cũng đứng lên, thoáng nhìn Phó Cảnh Sâm, cười khẽ tiếng.

      “Lần này có thể chặt đứt tâm tư của ta đối với Cảnh Tâm là đủ rồi, chuyện khác tính sau.”

      Phó Cảnh Sâm cũng cười, dập điếu thuốc đứng lên, “Đừng làm cho Cảnh Tâm bị tổn thương là được.”

      Tần Sâm xoay người dụi điếu thuốc, cúi đầu ừ tiếng: “ .”

      ….

      Kha Đằng lúc này ở trong nhà, bác sĩ riêng kiểm tra thân thể lượt cho ta, tối hôm qua Tần Sâm xuống tay rất độc ác, bây giờ cả người ta chỗ nào cũng đau.

      Điện thoại di động bàn kêu, Kha Đằng nhìn qua, nghe máy: “Ba, chuyện gì.”

      Đầu bên kia người dùng tiếng Quảng tức giận mắng: “Tao với mày bao nhiêu lần rồi, muốn chơi thế nào cũng được, những người phụ nữ rắc rối nên dây vào, mày cố tình trêu chọc Cảnh Tâm kia! Bây giờ khắp nơi đều là chuyện xấu của mày, chính mày tự nghĩ xem làm thế nào để thu thập cục diện rối rắm này .”

      Kha Đằng mặt đổi sắc cười cười, cũng tiếng Quảng: “Chuyện này ba cần lo lắng.”

      Đầu bên kia bị tức mà cúp máy.

      Kha Đằng nhìn điện thoại di động, thư ký đứng bên, thận trọng : “Kha tổng, xoá hot search được, cho người xoá, lâu sau lại lên hot search.”

      Kha Đằng nheo mắt, hừ lạnh tiếng: “Quên .”

      Thư ký thấp thỏm : “Bên phía Quang Ảnh muốn huỷ bỏ hiệp ước với chúng ta.”

      Kha Đằng cười lạnh: “Phải ? với Phạm tổng, sau khi huỷ bỏ hiệp ước, ông ta té càng thảm hơn.”

      Thư ký : “…Vâng.”

      Độ hot của tin này duy trì liên tục trong ba ngày liên tiếp, sau đó mới có chút dấu hiệu giảm nhiệt, mấy ngày nay bên Tinh Vũ vẫn chưa hề đưa ra bất cứ câu trả lời nào, vì muốn nghỉ đông có thể phát sóng nên đoàn làm phim<Minh phi truyền kỳ> vẫn theo kế hoạch như cũ, bên này đoàn làm phim <Thái Bình vương triều> cũng dám có giây lơ là, gần như là vừa quay phim vừa cắt nối biên tập.

      Mấy ngày nay Cảnh Tâm đều vùi mình ở đoàn làm phim, buổi chiều là cảnh diễn chung của Chu Nghi Ninh và Quý Đông Dương, ngồi bên cạnh xem, cảm thấy Chu Nghi Ninh có tiến bộ rất lớn.

      Tuy rằng đạo diễn Từ vẫn hài lòng lắm, nhưng ít nhất cũng mắng kinh khủng như lúc đầu, thời điểm ban đầu mắng chửi ác quá, toàn bộ đoàn làm phim đều lặng ngắt như tờ, cuối cùng còn biện pháp nào khác, đạo diễn Từ bảo ấy cứ diễn theo phong cách của chính mình, Chu Ninh Trữ thực thả lỏng và thể theo phong cách của riêng mình.

      Đạo diễn Từ hô qua, Chu Nghi Ninh từ đùi Quý Đông Dương tụt xuống, cũng nhìn cái nào, về phía Cảnh Tâm.

      Cảnh Tâm khen ấy câu: “Diễn tệ, xem ra khoá học đào tạo rất hữu hiệu nha.”

      Chu Nghi Ninh bĩu môi: “Đây là cảnh mình cùng Quý Đông Dương diễn chung mà.”

      Làm sao khoá học đào tạo có tác dụng được, mặc dù nguyện ý thừa nhận, nhưng cùng Quý Đông Dương khớp kịch bản có tác dụng hơn nhiều so với việc tham gia vào khoá đào tạo kia.

      Cảnh Tâm cười ấy: “Sao lại ngay cả Đông cũng gọi vậy? Mình nhớ trước cậu cũng gọi ấy là Đông mà.”

      Chu Nghi Ninh ghét bỏ: “Đó là do mình trẻ người non dạ.”

      Cảnh Tâm có chút bất đắc dĩ nhìn ấy: “Cậu thừa nhận kỹ thuật diễn xuất của Đông tốt, phải mặt than khó khăn đến vậy sao?”

      Chu Nghi Ninh uống ngụm nước, gì.

      lát sau, quay đầu nhìn Cảnh Tâm: “Đúng rồi, sau khi cậu quay xong bộ phim này, có kế hoạch gì chưa?”

      Tháng sau phần diễn của Cảnh Tâm tiến vào giai đoạn hậu kỳ, Chu Nghi Ninh muộn hơn chút, phải đến tháng 12 mới tiến vào giai đoạn hậu kỳ, sau bộ phim này làm cái gì Chu Nghi Ninh cũng chưa biết, có đoàn làm phim nào tìm , ngay cả quảng cáo cũng có luôn, Cảnh Tâm chắc chắn giống như đâu.

      Cảnh Tâm nhấp môi cái, “Sau khi <Giải thoát> chiếu có mấy kịch bản đưa tới cửa, bất quá Thẩm Gia thấy kịch bản tốt lắm, đều đẩy , bây giờ còn tìm kiếm kịch bản, dù sao mình cũng vội, sau đây mình còn có mấy quảng cáo, đợi bộ phim này tiến vào giai đoạn hậu kỳ mình tính tiếp.”

      ra ý của Thẩm Gia rất ràng, chị muốn chờ tin tức bên kia của Hoa Thần, Cảnh Tâm đóng nhiều vai bình hoa như vậy, <Giải thoát> và <Thái Bình vương triều> là chiến dịch xoay người của , kịch bản nhất định phải lựa chọn cẩn thận, hơn nữa gần đây với độ phủ sóng và độ hot của Cảnh Tâm, hoàn toàn có khả năng đảm nhận vai nữ chính.

      Chu Nghi Ninh cười: “Quay xong bộ phim này, chắc mình đóng phim nữa.”

      Cảnh Tâm kinh ngạc: “Vị sao? phải cậu rất thích sao?”

      Chu Nghi Ninh nghiên đầu, “ xem , có lẽ có chuyện càng thích hơn sao?”

      Cảnh Tâm nhìn ấy, gì, bề ngoài Chu Nghi Ninh nhìn rất hoạt bát sáng sủa, , thể nào hiểu nổi ấy, ví dụ như lúc nào ấy cũng đeo balo tiền mặt lưng, nhất định là có nguyên nhân, chỉ là ấy muốn , mỗi người đều có những bí mật của mình, muốn tự nhiên .

      ra Chu Nghi Ninh rất giỏi việc che dấu tâm tình của mình, nếu có thể trong tương lai, ấy trở thành diễn viên giỏi.

      Chu Nghi Ninh quay đầu nhìn cười, nháy mắt: “Cũng chưa chắc, nếu cho mình đóng nhân vật nữ chính nào đấy, mình diễn.”

      Cảnh Tâm trừng mắt nhìn ấy cái, “Cậu như vậy mình cảm thấy rất thất bại, lăn lộn trong giới này nhiều năm như vậy mà chưa lần được đóng nữ chính.”

      Chu Nghi Ninh nhìn về chỗ cách đó xa, Cảnh Tâm theo tầm mắt của ấy nhìn sang.

      biết Tần Sâm đến từ lúc nào, thân hình cao lớn đứng sau máy giám sát, nhìn .

      Chu Nghi Ninh cười vô cùng kiều mị, bên tai : “Buổi tối cậu nhớ cố gắng nhiều chút, để họ cho cậu vai nữ chính nhé.”

      Cảnh Tâm nhìn ấy cái: “Mình cảm thấy mình rất nỗ lực, hôm nào cũng lê cái thân nửa tàn phế đến đây quay phim, làm nhiều cũng dễ gì.”

      Chu Nghi Ninh: “…”

      Nửa ngày sau, than câu: “Đây là đốt lửa quá nhiều!”

      Hai người thân mật dựa chung chỗ tán gẫu, biên kịch tới kéo Chu Nghi Ninh rồi.

      Cảnh Tâm ngẩng đầu nhìn về phía Tần Sâm, Tần Sâm cũng nhìn , đứng lên, chỉ chỉ vào bộ trang phục cổ trang người, biểu thị mình thay quần áo.

      Thấy khoé miệng cong lên, cũng cười theo, xoay người thay quần áo.

      Ban đêm.

      Tần Sâm tắm.

      Cảnh Tâm tính tính ngày, thời gian và Tần Sâm ở bên nhau tính là ngắn, bộ phim này cũng sắp quay xong, nhưng nhân vật nữ chính của vẫn chưa hề thấy động tĩnh gì, Tần Sâm cũng chưa hề đề cập qua, phải nghĩ chút biện pháp mới được, cứ kéo dài như vậy, đến lúc hết tuổi hoàng kim của diễn viên cũng chưa có.

      Tần Sâm tắm rửa xong ra, mặc cái quần ở nhà, ở để trần, xoay người lấy điện thoại bàn trà xem tin tức, Cảnh Tâm nhìn tấm lưng rần trụi của , cơ lưng rắn chắc có lực, tay lau tóc, tay lướt tin tức.

      Mấy phút sau, để di dộng xuống bàn trà, xoay người nhìn Cảnh Tâm ngồi xếp bằng giường, ga giường sẫm màu rải đầy các loại thẻ, giấy tờ bất động sản…

      liếm mép cái, hai tay khoanh trước ngược dựa lưng vào ghế sô pha, chân duỗi ra, chân gập lại, tư thế cực kỳ lười biếng.

      hỏi: “Em làm gì thế?”

      Cảnh Tâm ngẩng đầu nhìn cái, thành trả lời: “Em tính xem em có bao nhiêu tiền.”

      Tần Sâm nhíu mày, muốn biết rốt cuộc muốn làm gì.

      “Em nghĩ, nếu được, em liền tự bỏ tiền quay bộ phim.”

      Tần Sâm có chút đau đầu, thiếu chút nữa quên, bé con này mặc dù vạn năm đóng vai bình hoa, tiền quay phim kiếm được rất ít, nhưng có tiền, tiền hoa hồng hàng năm mà Phó thị chia cho tuyệt đối ít, cửa hàng và bất động sản mang tên cũng thiếu.

      Ánh mắt của cho biết, rất nghiêm túc.

      Cảnh Tâm đúng là nghiêm túc, lúc trước cũng nghĩ tới tự mình mở studio, cho dù ngày nào đó thể quay phim, cũng muốn nghiệp của mình có liên quan đến điện ảnh và truyền hình.

      Tần Sâm ném khăn mặt xuống, nhìn , khoé miệng cong lên: “Cần gì phiền toái như vậy.”

      Cảnh Tâm cười đơn thuần vô hại: “Em cảm thấy phiền mà, chuyện này chắc rất thú vị.”

      Tần Sâm mặt đổi sắc, trong lòng tính làm cách nào để tiêu diệt ý nghĩ này của .

      Cảnh Tâm đem từng cái thẻ để lại vào trong ví, nghĩ thầm, liều thuốc này đủ mạnh rồi chứ?

      Tần Sâm đến bên giường, lười biếng dựa vào đầu giường, cười vô cùng cà lơ phất phơ: “ phải , có nữ chính cũng theo sao?”

      Cảnh Tâm nghĩ tới suy nghĩ của mình bị toạc ra, có chút tức giận trừng cái.

      vẫn cười như vậy.

      nhịn được nhào tới cắn môi , Tần Sâm giữ chặt eo của , nụ hôn càng sâu hơn.

      Hai người cứ lăn lộn cùng chỗ như vậy, Tần Sâm đem đặt dưới thân.

      Cảnh Tâm vốn chỉ muốn hôn , ai biết hưng phấn nhanh như vậy, người giống như có lửa, lập tức thiêu đốt hai người, nằm ngửa, cả người mềm nhũn, đôi mắt ngập nước, nhìn người đàn ông phía .

      ôm cổ , giọng : “Nếu ngày em đóng phim, có lẽ rất buồn.”

      Khoé miệng Tần Sâm cong lên, mổ cái lên môi , giọng : “Ừ, biết.”

      Cho nên, thành toàn cho giấc mộng của .

      Tần Sâm đốt lửa người , tay dò xét giữa hai chân , Cảnh Tâm kẹp chặt hai chân, đỏ mặt : “Hôm nay được…”

      Kinh nguyệt của đến chậm mấy ngày, làm hại cho rằng mình mang thai, nhưng nghĩ lại, hình như đều dùng đồ bảo hộ, chắc là có ngoài ý muốn phải ? Vừa rồi lúc tắm phát đến, nhàng thở ra.

      Tần Sâm nhìn chăm chú hồi, Cảnh Tâm theo bản năng nhìn xuống, quả nhiên thấy nơi nào đó của chống lên thành cái lều.

      chậm chạp dịch chuyển khỏi người .

      liên quan đến , muốn dập lửa này…

      ….

      Buổi chiều hôm sau, Cảnh Tâm quay xong trực tiếp quay về Phó gia, lúc trước chỉ cần và Tần Sâm vừa lên hot search Cảnh Lam Chi gọi điện thoại bảo chú ý hình tượng.

      Chuyện của Kha Đằng kia qua mấy ngày, rât lạ là ba mẹ hề gì.

      Cảnh Lam Chi thấy trở về vô cùng vui vẻ, lôi kéo ngồi xuống ghế sô pha, Cảnh Tâm cười cười: “Mẹ, con gọi cùng về ăn cơm nhé.”

      Phó Cảnh Sâm rất ít khi về, chỉ có Cảnh Tâm khi về nhà gọi điện cho , hoặc trong nhà có chuyện gì, mới trở về.

      Cảnh Lam Chi gật đầu: “Vậy con gọi .”

      Cảnh Tâm gọi điện thoại cho Phó Cảnh Sâm, sau khi cúp, nhìn Cảnh Lam Chi, “ về ăn cơm.”

      Cảnh Lam Chi cười cười: “Được.”

      Tối nay Cảnh Lam Chi tự mình xuống bếp, Cảnh Tâm ngồi ghế sô pha lướt weibo.

      Lúc này, cửa mở ra, Phó Cảnh Sâm tới, Cảnh Tâm ngẩng đầu cười với : “, về.”

      Phó Cảnh Sâm nhìn cái: “Ừ.”

      Cảnh Tâm chào xong, lại tiếp tục cúi đầu nhìn hot search weibo, hot search bị nữ minh tinh nổi tiếng Tiêu Nghệ chiếm, bạn trai Giang Hoài ở bên ngoài ngoại tình bị đám phóng viên chụp, đâu đâu cũng là tin tức này, cũng cùng có mặt bảng hot search đó chính là Trình Phi, chỉ vì Trình Phi lập lờ nước đôi mấy câu, đem Phó Cảnh Sâm cùng kéo lên hot search.

      , lại lên hot search, cùng chị Trình Phi.”

      người ngoài giới thường xuyên lên hot search như vậy, cũng quá nhiều .

      Cảnh Tâm cúi đầu nhìn màn hình ipad, lướt lướt bức ảnh, tay đột nhiên dừng chút, dường như xác định lắm dùng hai ngón tay trượt phóng to bức ảnh ra, cho đến khi màn hình chỉ còn sườn mặt sạch trắng nõn dừng lại, rất quen thuộc.

      Cảnh Tâm kinh ngạc chăm chú nhìn người trong màn hình.

      Phó Cảnh Sâm cởi áo khoác ra, đến bên cạnh , cúi đầu nhìn cái, đúng lúc nhìn thấy tấm hình kia.

      Cảnh Tâm ngẩng đầu nhìn , gọi tiếng: “ trai…”

      Tuy rằng nhiều năm thấy, nhưng vẫn nhận ra, trong ảnh chụp, người đứng phía sau Tiêu Nghệ là Lục Tinh.

      Lục Tinh trở lại.

      Phó Cảnh Sâm chăm chú nhìn tấm hình kia, mấy giây sau mới thong thả dời , vỗ đầu Cảnh Tâm cái xoay người lên lầu.

      Cảnh Tâm xoa đầu cái, tức giận hướng về phía hét: “ trai!”

      Bước chân của Phó Cảnh Sâm hơi ngừng, quay đầu lại, thản nhiên : “ biết.”

      “…” Nhưng mà biết! Vì sao Lục Tinh trở lại mà liên lạc với bọn họ?

      Cảnh Tâm trề môi cái, an tĩnh ngồi lại ghế sô pha.

      lát sau, Phó Cảnh Sâm xuống lầu, Cảnh Tâm vội vàng đến trước mặt : “, muốn ra ngoài sao?”

      “Ừ.” Phó Cảnh Sâm nhìn cái, lướt qua .

      “Chờ chút, em cũng !” Cảnh Tâm nghĩ tìm Lục Tinh, vội vàng kéo tay áo .

      “Hai đứa muốn đâu? Ăn cơm.” Cảnh Lam Chi bưng đĩa thức ăn từ bếp lên, nghi ngờ nhìn hai người.

      có chuyện gì, mọi người ăn , con còn có việc, lần khác về.” Phó Cảnh Sâm nhìn Cảnh Tâm cái, ý bảo buông tay.

      Cảnh Tâm tình nguyện buông tay áo ra.

      bàn ăn, Cảnh Lam Chi cùng Phó Khải Minh cũng nhắc tới chuyện của trong giới giải trí, Cảnh Tâm có chút quen, sau khi ăn cơm xong, Cảnh Tâm nghĩ đến chuyện của Lục Tinh, lên lầu gọi điện thoại cho Tần Sâm.

      Tần gia, vừa mở bàn mạt chược, Chu Thân cùng Tần Ninh chiếm mỗi người chân, Chu Thân còn chiếm luôn chỗ bên cạnh, nhìn Tần Sâm hét: “ Sâm, giữ chỗ cho này.”

      Khoé miệng Tần Sâm cong lên, đến ngồi xuống, tiện tay để điện thoại bàn.

      Mẹ Tần ngồi bên cạnh, liếc mắt nhìn , “Tại sao lâu như vậy mà chưa mang Cảnh Tâm về, con phải bảo muốn mang con bé về đánh mạt chược với mẹ sao.”

      Chu Thân cười cười: “Chu Nghi Ninh , Bình hoa tinh kia biết chơi mạt chược.”

      Tần Sâm thản nhiên nhìn cậu ta cái, Chu Thân lúc này mới có phản ứng, vội vàng : “Cháu Cảnh Tâm đó.”

      Mẹ Tần thèm để ý chút nào: “ sao, đến đây mẹ dạy con bé là được, trước kia Phương Nguyệt cũng chơi, bây giờ lợi hại chưa.”

      Tần Sâm ra quân, thản nhiên mở miệng: “ ấy có con dạy là đủ rồi.”

      Mẹ Tần nhân cơ hội này hỏi: “Vậy bao giờ mang về?”

      Tần Sâm nghĩ chút: , “Thứ bảy , hôm đó ấy cần quay phim.”

      Chu Thân cùng Tần Ninh nhân lúc ai để ý nhìn nhau cái, thứ Bẩy kiểu gì cũng phải dành thời gian đến xem náo nhiệt.

      Tần Sâm vừa đánh được quân, điện thoại di động để bên cạnh vang lên, nhìn cái, kéo Nhạc Minh bên cạnh qua: “Cậu chơi .”

      Nhạc Minh cười hì hì ngồi vào, “ thành vấn đề, cam đoan thua.”

      Chu Thân nhìn cậu ta đầy khinh bỉ, “Loại người vận cực xui như cậu, thua mới lạ đấy.”

      Trong phòng khách tiếng cười đùa ầm ĩ ngừng, Tần Sâm cầm điện thoại di động ra ngoài sân, Bố Duệ chạy tới cọ cọ vào đùi , cúi người sờ đầu nó, thấp giọmg vào điện thoại: “Làm sao vậy?”

      Cảnh Tâm hỏi: “ có phải rất thân Thời Vực đúng ?”

      Thời Vực là tổng giám đốc của Truyền thông Thời Gian, Tiêu Nghệ là nữ nghệ sĩ ký hợp đồng với Truyền thông Thời Gian.

      Khoé miệng Tần Sâm cong lên, “Ừ, sao vậy?”

      Cảnh Tâm cắn môi, nửa ngày mới giọng : “Trước kia em có người chị, phải chị ruột, nhưng rất thân, nhiều năm trở về…Vừa nãy em thấy bức ảnh weibo, chị ấy đứng chỗ với Tiêu Nghệ.”

      Với cá tính của trai , xem ra biết Lục Tinh trở lại, thế mà cho .

      Tần Sâm nghe hiểu: “Em muốn giúp em tìm người sao?”
      Last edited: 18/7/18
      thanhbinh, Tiểu Ly 1111, hauyen280342 others thích bài này.

    4. Lê Thị Ngọc Huyền

      Lê Thị Ngọc Huyền Well-Known Member

      Bài viết:
      98
      Được thích:
      4,984
      Chương 62
      Editor: Lê Thị Ngọc Huyền <Cung Quảng Hằng>


      Cảnh Tâm nghĩ: “Vâng, giúp em gọi cuộc điện thoại là được, chị ấy tên là Lục Tinh.”

      Lông người Bố Duệ dài gần bằng ban đầu, Tần Sâm vuốt ve lưng nó, cái tên Lục Tinh này nghe Thời Vực đề cập qua vài lần, khoé miệng cong lên: “Được, còn gì nữa em?”

      Giọng điệu của là tuỳ sai bảo, Cảnh Tâm vui vẻ, “ có, tối nay em ở nhà.”

      Tần Sâm cười cười: “Ừ, biết.”

      Tai của Bố Duệ thính, nghe thấy giọng của , sủa tiếng.

      Cảnh Tâm hỏi cấu: “Bố Duệ ở bên cạnh phải ?”

      Tần Sâm ừ tiếng: “ ở bên nhà ba mẹ.”

      “Ở đó chơi mạt chược sao?”

      “Ừ.”

      Cảnh Tâm cười cười, “Vậy tiếp tục chơi , em xem kịch bản.”

      Vốn Tần Sâm muốn bảo với là thứ Bảy tuần sau mang đến đây chơi, nhưng nghĩ chút, thôi quên , tránh làm kích động.

      Cúp điện thoại, Tần Sâm đứng ngoài cửa hút điếu thuốc, hút thuốc xong mới xoay người vào phòng khách.

      Vận may của Nhạc Minh luôn kém, chờ quay lại thua liền mấy ván.

      Tần Sâm xách cổ cậu ta sang bên, Chu Thân vui sướng khi người gặp hoạ, “ bảo cậu vận xui chơi được rồi mà.”

      Vận may của Nhạc Minh này khi chơi mạt chược đúng là hề có, mười ván có đến chín ván thua, khoé miệng Tần Sâm cong lên, liêc cậu ta cái: “Thứ bảy này cậu cũng tới .”

      Nhạc Minh trong nháy mắt thấy ổn, Sâm đây là nhìn trúng vận xui của cậu phải ? Bất quá cậu ta cũng muốn đến đây xem náo nhiệt, lông mày nhướn lên: “Được.”

      Tần Ninh cùng Chu Thân cười ha hả, lần này có trò hay rồi.

      Buổi tối ngày hôm sau, Tần Sâm đem số điện thoại của Lục Tinh cho Cảnh Tâm, Cảnh Tâm nhìn dãy số kia lúc lâu, chưa nghĩ ra phải gọi qua như thế nào, Tần Sâm thây khuôn mặt nhắn của nhíu lại, đem người kéo vào trong lòng, cằm tì vào đỉnh đầu nhàng cọ cọ, giọng hỏi: “Sao vậy, cho nghe chút .”

      Cảnh Tâm nhào vào lòng dụi dụi, nghiêng đầu nhìn , “ rất nhiều năm gặp, có chút biết phải mở miệng thế nào.”

      Hơn 6 năm ròi.

      Năm thứ 2 sau khi Lục Tinh ra nước ngoài, tiến vào giới giải trí, nhận quảng cáo đầu tiên, sau khi đến Mỹ quay xong có đến gặp chị ấy lần, sau đó cũng chưa từng gặp lại, bởi vì Lục Tinh đơn phương cắt đứt tất cả mọi liên hệ.

      Trước kia còn , rất nhiều chuyện nghĩ ra, cũng nghĩ thông.

      Bây giờ nghĩ lại, đại khái là có liên quan đến trai và ba mẹ , còn phát rất nhiều chi tiết , khi đó Lục Tinh thích trai phải ? Vậy còn trai?

      Cảnh Tâm ôm lấy hông , tựa đầu vai , đem quan hệ Lục Tinh cùng nhà lượt, cuối cùng giọng : “Đột nhiên em thấy mình trước đây rất thờ ơ, ràng em cùng chị ấy rất thân thiết, nhưng cái gì cũng biết, nếu lúc đó phát chút thôi, chị ấy phải ở nước ngoài ngây ngốc nhiều năm như vậy.”

      Tay Tần Sâm đặt ở bả vai nâng lên, xoa đầu , khoé miệng cong lên: “Bây giờ phải về rồi sao? Em yên tâm , của em xử lý tốt, cần em quan tâm.”

      Cảnh Tâm mím môi, “ em là người thâm trầm, chẳng năng gì, ai biết ấy nghĩ cái gì.”

      Tần Sâm bật cười, Cảnh Tâm ngẩng đầu trừng cái, hừ tiếng: “Cười gì mà cười, cũng giống thế.”

      câu thích em mà khó khăn thế sao?

      Cảm giác là cảm giác, phụ nữ luôn vui vẻ khi đàn ông câu kia.

      Cảnh Tâm oán giận đến nghiện, từ trong lòng chui ra, nghiêm mặt nhìn , “Có phải tất cả đàn ông đều như vậy .”

      Tần Sâm liếm mép cái, nắm lấy bả vai của kéo vào trong lòng, sau đó cúi đầu tiến đến gần tai , cười xấu xa câu.

      Cảnh Tâm đỏ mặt đánh cái, nhảy khỏi sô pha, cầm kịch bản chạy, hai ba bước liền lên giường.

      Khoé miệng cong lên, theo sau lên giường.



      Thứ Bảy Cảnh Tâm phải quay phim, chuẩn bị cảm xúc cả buổi trưa, sau đó mới gọi điện thoại cho Lục Tinh, cố gắng làm cho giọng của mình tự nhiên nhất, “Tinh Tinh, chị về nước lúc nào mà sao liên lạc với bọn em? Em nhìn thấy ảnh weibo chị đứng chung chỗ với Tiêu Nghệ mới biết chị về nước.”

      Lục Tinh có chút ngốc: “Tâm Tâm? Sao em biết số của chị?”

      Cảnh Tâm láo: “ trai đưa cho em.”

      Đầu bên kia Lục Tinh trầm mặc vài giây, Cảnh Tâm càng xác định hơn, chắc chắn Lục Tinh và trai xảy ra chuyện gì đó.

      cắn môi, lại hưng phấn : “Buổi tối chúng ta cùng nhau ăn cơm , em đặt bàn rồi.”

      Lục Tinh đồng ý.

      Cúp điện thoại, Cảnh Tâm lại gọi điện cho Phó Cảnh Sâm.

      Tần Sâm chuẩn bị thức ăn của chó cho Bố Duệ, ở ngoài sân chơi cùng nó lúc, Cảnh Tâm cầm điện thoại di động chạy đến, vui vẻ vuốt ve Bố Duệ, ngón tay chỉ ra sân quay quay mấy vòng, “Bố Duệ, biểu diễn nhảy vòng cho tao xem .”

      Bố Duệ là chó cảnh sát qua huấn luyện đặc biệt, sau khi Tần Sâm nhận nuôi Bố Duệ, ở sân có dựng vài loại mô hình huấn luyện loại , có thang cao, vòng sắt, vân vân.

      Tần Sâm thực rất thích chó, dựng mấy cái đó lên thuần tuý chỉ để Bố Duệ chơi, lúc trước bảo Bố Duệ biểu diễn cho xem.

      Cảnh Tâm nhìn Tần Sâm, khoé miệng cong lên, gọi tiếng: “Bố Duệ.”

      Bố Duệ theo đến sau vòng sắt.

      Tần Sâm cầm tay, “Nhảy.”

      Bố Duệ lập tức bước ra, chân hướng về phía trước, mạnh mẽ nhảy, thành công nhảy qua vòng sắt.

      Cảnh Tâm vui vẻ vỗ tay, chạy tới sờ đầu Bố Duệ, “Bố Duệ tuyệt quá.”

      Bố Duệ híp mắt lè lưỡi, rất hưởng thụ cái vuốt ve và khích lệ của .

      Hai người ở trong sân chơi với Bố Duệ lúc, Cảnh Tâm leo lên thang của Bố Duệ, Tần Sâm đưa tay cho nắm, cười khẽ tiếng, “Chuyện gì mà vui như vậy?”

      Cảnh Tâm đứng ở chỗ cao, xoay người ôm cổ muốn nhảy từ thang nhảy xuống, Tần Sâm ôm eo trực tiếp ôm xuống dưới, Cảnh Tâm hô tiếng, ôm chặt lấy cổ , hai chân quơ quơ, theo bản năng quấn vào eo .

      Tần Sâm đỡ mông , vững vàng ôm lấy.

      Tư thế ôm này làm Cảnh Tâm cao hơn nửa cái đầu, cúi đầu oán trách , “ được doạ em.”

      Tần Sâm ngẩng đầu, nhìn cười.

      Ánh nắng buổi chiều rất , ánh nắng ấm áp chiếu vào thân thể cường tráng và khuôn mặt , trái tim động chút, cúi đầu hôn môi , giây sau, liền dùng sức ngậm môi , đầu lưỡi trượt vào, bá đạo quấn quýt.

      Cảnh Tâm vẫn ở người , bị hôn thoả thích, nửa ngày mới vùi đầu ở cổ , giọng : “Thả em xuống …”

      Tần Sâm cười tiếng, thả xuống.

      Hai chân Cảnh Tâm chạm đất, vẫn ôm cổ , ngẩng đầu nhìn : “Tối nay em cùng Lục Tinh ăn cơm.”

      Tần Sâm nhíu mày: “Tối hôm nay?”

      Cảnh Tâm phát , cao hứng gật đầu, “Vâng, vừa nãy em mới gọi điện thoại hẹn chị ấy xong.”

      Trách được lại cao hứng như vậy, Tần Sâm nhìn : “Cơm nước xong sao?”

      Cảnh Tâm cười: “Cơm nước xong về nha, em cũng gọi em đến, bọn họ chắc đơn độc gặp nhau đâu, em tạo cơ hội cho hai người đó.”

      Tần Sâm cười nhạo, xoa tóc , “Cơm nước xong đến đón em.”

      Cảnh Tâm có ý kiến, gật đầu : “Vâng.”

      Chập tối, Cảnh Tâm thu thập cho mình xong, còn chưa kịp ra cửa, Thẩm Gia gọi điện thoại cho , “Em cùng Tần Sâm lại lên hot search.”

      Cảnh Tâm: “…”

      Cả ngày hôm nay hai người đều ở nhà phải ? Chuyện này cũng có thể lên hot search sao?

      Thẩm Gia cười cười: “Tự em nhìn , bất quá, em và Tần Sâm có nhiều tư thế hôn thế sao?”

      “…”

      Cảnh Tâm vội vàng mở weibo ra, quả nhiên thấy tên mình lại có bảng hot search, mở ra liền thấy, biết phải gì, đám chó săn này đâu đâu cũng có.

      màn kia của cùng Tần Sâm ở trong sân bị chụp.

      “<cười cry> ra thế giới riêng của hai người là như vậy! Tư thế hôn môi này làm tôi rất thoả mãn! Mỗi lần Tần Sâm tiếp nhận nụ hôn đều thế sao?”

      “<tạm biệt> tôi vừa tìm bạn trai thử chút, mẹ nó, ta ! Tôi thiếu chút nữa làm ta gãy xương sườn… Cho nên các nương à đừng dại gì mà thử nha, đầu tiên bạn phải gầy, tiếp theo người đàn ông của phải mạnh mẽ, có sức khoẻ, ví dụ như Tần Sâm, cuối cùng các bạn xem kỹ! Nếu đừng bắt chước bừa!”

      “Giá trị nhan sắc của hai người này đúng là quá bùng nổ! Càng nhìn càng thấy đẹp đôi, kỹ thuật trêu ghẹo này của Tần Sâm đúng là, nhìn ra Cảnh Tâm bị ăn sạch rồi.”

      “<cười cry> xong rồi, hoàn toàn bị Tần Sâm hấp dẫn, cầu cứu…”

      “<doge>đây phải là diễn cho người ta chụp sao? Đám cho săn có thể chụp đẹp vậy sao?”



      Cảnh Tâm bất đắc dĩ đưa di động đến trước mặt Tần Sâm, nụ hôn ở trong sân nhà mình bị chụp được, đám chó săn sao có thể vào đây.

      Tần Sâm nhìn cái, nhíu mày.

      Cảnh Tâm nhìn quần áo người mình lượt, nghĩ chút, vẫn nên đổi bộ quần áo thoải mái đơn giản hơn, miễn cho lát nữa ra ngoài lại bị nhận ra.

      Cảnh Tâm thay chiếc áo có mũ, khoác chiếc áo khoác đơn giản màu đen ở ngoài, quần bò, còn cầm thêm cả khẩu trang, lúc ra cửa kéo mũ sụp xuống, đeo khẩu trang vào.

      Đến nhà hàng hẹn trước, Cảnh Tâm vào bàn ngồi trước, chờ lát Phó Cảnh Sâm cũng đến.

      Cảnh Tâm nhìn cười: “Sao bảo đến muộn chút cơ mà.”

      Phó Cảnh Sâm thản nhiên ừ tiếng, ngồi bên cạnh , Cảnh Tâm có chút nghi ngờ: “ ngồi đối diện sao?”

      Lúc Lục Tinh đến nơi hơn 7 giờ, thấy Phó Cảnh Sâm ngây ra lúc, Cảnh Tâm cao hứng đứng lên ôm ấy, “Tinh Tinh, chị rốt cục cũng tới, em rất đói.”

      cái gì mà lâu gặp, sợ nhiều năm gặp, hai người sinh ra khoảng cách.

      Lục Tinh bị lây vui vẻ , cũng cười: “Có lỗi quá, bị chuyện làm ăn chậm trễ.”

      Cảnh Tâm lắc đầu cười: “ sao, chị đến là tốt rồi.”

      lo lắng của là dư thừa, nhiều năm gặp, hai người cũng hề cảm thấy xa lạ, hơn nữa Lục Tinh là người đại diện cũng coi như nửa người của giới giải trí, có rất nhiều tiếng chung, hai người chuyện trời dưới biển, Phó Cảnh Sâm gì, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn Lục Tinh phía đối diện.

      Cảnh Tâm thận trọng nhìn ánh mắt hai người này, có thể khẳng định, hai người này tuyệt đối có vấn đề.

      cho Lục Tinh: “Tinh Tinh, em có bạn trai rồi.”

      Lục Tinh cười cười, trêu câu: “Chị biết, nhìn thấy hai người hot search rồi.”

      Mặt Cảnh Tâm hơi đỏ, thiếu chút nữa quên, gần đây và Tần Sâm lên hot search hơi thường xuyên.

      Tần Sâm tính thời gian đến đón , Cảnh Tâm nghe điện thoại liền rút lui, để lại gian cho hai người.

      Sau khi Cảnh Tâm lên xe, tháo khẩu trang xuống, quay đầu cười với Tần Sâm: “Tốt lắm, chúng ta về nhà .”

      Tần Sâm nhìn đồng hồ cái, vừa đúng 8 giờ, bây giờ tính là muộn, khoé miệng cong lên, nhìn : “Mang em chơi mạt chược.”

      Cảnh Tâm sững sờ, “ đâu chơi?”

      Tần Sâm đảo vô lăng, nhìn , cười tiếng: “ đến nhà ba mẹ bên kia, Chu Nghi Ninh cùng bọn Chu Thân đều ở đó.”

      Cảnh Tâm: “…!!!”

      Nửa ngày sau, mới giọng : “Có nhất định phải là hôm nay ? Nhưng em còn chưa biết chơi mà.”

      Trước đây Chu Nghi Ninh qua vài lần, bảo đến chơi mạt chược, đều ừ, nhưng …Kiểu gì cũng cứ thấy ngại ngại.

      Tần Sâm ừ tiếng, đưa tay xoa tóc , “Đừng sợ, có ở đây rồi.”

      Cảnh Tâm cúi đầu nhìn quần áo người mình, có chút ảo não, “Sớm biết như vậy em thay quần áo.”

      cười khẽ tiếng, Cảnh Tâm quay đầu nhìn , nhận ra cũng mặc bộ quần áo thoải mái, quần thể thao màu đen và áo khoác cùng màu.

      Đến Tần gia, Cảnh Tâm có chút khẩn trương nhìn , khoé miệng Tần Sâm cong lên, đưa tay ôm lấy vai , “ thôi.”

      Mới vừa đến gần cửa, nghe thấy thanh náo nhiệt bên trong.

      “Chu Thân, và Tần Ninh thông đồng với nhau đúng ?” Chu Nghi Ninh gào thét.

      “Ha ha, phải, chúng tôi đây là ăn ý.”

      “Đúng đúng, Sâm phải đón người sao? Sao bây giờ còn chưa đến.”

      “Chắc sắp.”

      Biết có mấy người quen ở đây, Cảnh Tâm buông lỏng rất nhiều, hít sâu hơi, ngẩng đầu cười với Tần Sâm: “ tệ lắm em nhớ bí quyết chơi mạt chược rồi.”

      Tần Sâm rũ mắt nhìn , khoé miệng cong lên, “Mạt chược có bí quyết cũng vô dụng, giúp em.”

      Cảnh Tâm như được uống thuốc an thần, “Vâng.”

      Chỗ ngồi của Chu Nghi Ninh đối diện với cửa, thấy hai người tới vội vẫy tay, “Chao ôi - - rốt cuộc hai người cũng tới.”

      Trong phòng khách có tám chín người, Phương Nguyệt và Tần Khải cũng ở đây, bàn mạt chược là Chu Nghi Ninh, mẹ Tần, Chu Thân cùng Tần Ninh.

      Những người khác đứng bên cạnh xem.

      Cảnh Tâm lên trước, đầu tiên chào hỏi mẹ Tần: “Chào Bác ạ.”

      Mẹ Tần cười vô cùng vui vẻ, “Đến là tốt rồi, đừng câu nệ, chỉ là đến đây chơi, Tần Ninh cháu nhường chỗ !”

      Cảnh Tâm khéo léo gật đầu: “Vâng.”

      Tần Ninh Chu Thân nháy mắt bị đuổi , Tần Sâm nhìn Nhạc Minh, Nhạc Minh vận xui bị bắt ngồi vào bàn.

      Cảnh Tâm ngẩng đầu nhìn Tần Sâm, Tần Sâm cười cái, đem ấn xuống ghế, từ phía sau kéo cái ghế cao ngồi xuống, chân dài tách ra vây lấy , nhàn nhã lười biếng nghiêng người về phía trước, hai người dựa vào rất gần, hơi thở của phả đỉnh đầu .

      Chu Nghi Ninh ngồi đối diện nở nụ cười: “Hai người định hợp sức đánh chúng tôi à.”

      Mặt Cảnh Tâm hơi đỏ, Chu Nghi Ninh cố ý, biết biết chơi.

      Giọng kiên định của Tần Sâm vang lên, thanh trầm thấp quen thuộc: “Ừ, ấy biết.”

      Chu Thân và Nhạc Minh muốn đến phía sau nhìn bài bọn họ, Tần Sâm sắc bén liếc hai người đó cái, hai người lại ảo não di chuyển đến phía sau Nhạc Minh.

      Nhạc Minh quay đầu nhìn hai người, “Hai người đứng sau làm tôi có áp lực rất lớn đấy biết ?”

      Chu Thân đá đá cái ghế của cậu ta, “Đây là chúng tôi đến tiếp thêm sức mạnh cho cậu.”

      Tần Ninh cười: “Cậu được đổi cho tôi vậy.”

      Nhạc Minh trừng mắt nhìn hai người cái, lúc quay đầu cẩn thận làm lộ bài, “Con mẹ nó!”

      Đây là lần đầu tiên Cảnh Tâm chơi mạt chược, liền sử dụng bí quyết chơi mạt chược, tiếp đó vẫn nhớ quy tắc mở bài đánh bài, tinh thần toàn bộ đặt bàn mạt chược.

      Bí quyết chơi mạt chược kia hình như còn rất hữa dụng, dù sao dựa theo công thức mạt chược mà đánh, Tần Sâm ngòi sau cũng có ý kiến gì, chắc là có vấn đề đúng ?

      Tần Sâm nhìn mặt có chút đỏ, ở bên tai câu: “Nóng sao?”

      Cảnh Tâm sờ bài để mở ra, “Có chút.”

      Tần Sâm kéo áo khoác của xuống, : “Nâng tay.” Cảnh Tâm nhìn bài chăm chú, nâng tay phối hợp, dưới giúp đỡ của cởi áo khoác ra, chỉ mặc chiếc áo hoodie.

      Ngẩng đầu lên cái, nhận ra tất cả mọi người đều nhìn , lập tức đổ mặt, quên mình vừa lấy bài xong , lại đưa tay ra tìm bài tiếp.

      Tất cả mọi người đều nhìn bọn họ cười, ai chú ý đến điểm này.


      Tần Sâm ném áo khoác lên sô pha, nhìn lại, thấy có nhiều hơn quân bài.

      Còn nghĩ là mình nhìn nhầm, đếm lại lần, đúng là nhiều hơn.

      Cứ như vậy trong nháy mắt, lấy nhiều hơn bài tẩy.

      Cảnh Tâm hoàn toàn chú ý đến việc nhiều bài tẩy hơn, Tần Sâm nhàn nhạt lướt qua, người nghiêng về phía trước, bắt lấy cổ tay của , đem quân bài trong tay chuyển đến tay mình, lần nữa cầm lấy bài tẩy, “Đánh quân này.”

      đánh quân bài đó ra.

      Cảnh Tâm a tiếng, hoàn toàn nghe lời .

      Tần Sâm thu tay về, tay để dưới gầm bàn, ngón tay khẽ vuốt quân bài trong tay, sắc mặt thản nhiên vén mái tóc dài của .

      Ván thứ nhất, Cảnh Tâm thắng.

      cao hứng quay đầu nhìn , “Em thắng.”

      Khoé miệng Tần Sâm cong lên, kéo cái mũ của ra, bỏ quân bài vào trong đó, cúi đầu ừ tiếng.

      Cảnh Tâm đắc ý: “Em bảo những bí quyết chơi mạt chược kia hữu dụng mà, còn tin.”

      Chu Thân cười to: “ phải cái bí quyết mô phỏng mạt chược kia chứ?”

      Cảnh Tâm gật đầu: “Đúng vậy.”

      Chu Nghi Ninh liếc mắt nhìn ái, châm chọc : “Cái bí quyết kia chỉ là cơ sở mà thôi, cái gì mà bí quyết xưng bá.”

      Tần Ninh phụ hoạ : “Cái đó, chính là có tác dụng.”

      Cảnh Tâm phục: “Mọi người phục cũng được, dù sao cũng là tôi thắng.”

      quay đầu nhìn Tần Sâm, “Ván sau để em tự chơi.”

      Tần Sâm híp mắt nhìn , cười vô cùng cà lơ phất phơ: “Em chắc chứ?”

      Cảnh Tâm cảm thấy mình biết, như còn gà mổ thóc mà gật đầu, “Vâng.”

      Mẹ Tần ngồi bên cạnh , quay đầu nhìn , cười : “Tâm Tâm, đây là lần đầu tiên cháu chơi mạt chược sao?”

      Xưng hô thân mật này của mẹ Tần làm thụ sủng nhược kinh*, cười gật đầu: “Vâng, đúng là lần đầu tiên, cháu tìm bí quyết chơi mạt chược mạng Bách Khoa toàn thư, cứ dựa theo đó mà đánh.”

      (*thụ sủng nhược kinh: được sủng ái mà lo sợ)

      Mẹ Tần cười : “A, còn có loại bí quyết này sao.”

      “Có, đợi lát nữa cháu cho bác xem.” xong lấy điện thoại di động ra, rất tin tưởng đối với bí quyết chơi mạt chược này, Tần Sâm giữ tay , “Tối nay lại xem.”

      Mẹ Tần vừa đảo mạt chược vừa : “Đúng đúng, cần vội, lát nữa rồi xem.”

      Mẹ Tần có vẻ thích những thứ truyền thống, thích loại bàn mạt chược tự động, cho nên mỗi lần xếp bài đều là tự tay xếp, những người khác đều quen, rất nhanh xếp thành hàng trước mặt mình, Cảnh Tâm quen, chờ mọi người xếp xong mới xếp được nửa, Tần Sâm nhìn bài của , vén tóc Cảnh Tâm, Cảnh Tâm bị làm cho có chút ngứa, mất hứng uốn éo người, “ đừng kéo tóc em.”

      Lời này vừa ra, mọi người lại ngẩng đầu nhìn bọn họ.

      Tần Sâm thản nhiên bỏ tay xuống, nghiêng người giúp xếp bài, thần biết quỷ hay thuận lợi lấy quân bài nắm trong tay, ngồi dậy đem quân bài ném vào trong mũ Cảnh Tâm.

      Thời điểm quân mạt chược rơi vào trong mũ, Cảnh Tâm có loại cảm giác kỳ quái, nghiêm mặt rụt cổ lại, nhưng lại biết là gì.

      lúc sau, mẹ Tàn nhìn cười: “Tâm Tâm cháu thích ăn cái gì khi ăn khuya? Người giúp việc chuẩn bị, cháu thích ăn gì có thể .”

      Cảnh Tâm suy nghĩ xem nên đánh quân lục hay là cửu, nghe mẹ Tần ngẩng đầu lên nhìn bà cái, cười cười: “Cháu ăn gì cũng được.”

      Tần Sâm vừa định đưa tay lấy bài cho , kết quả chưa kịp làm gì đánh quân ra.

      Chu Thân nhìn cái, “ Sâm, đến em.”

      Tần Sâm hất cằm, ý bảo cậu ta tiếp tục.

      Cúi đầu nhìn bài của Cảnh Tâm, quả nhiên thiếu quân.

      Cảnh Tâm nghĩ đến chơi mạt chược vui như vậy, cảm thấy chơi càng ngày càng vui, càng làm cho đắc ý đó là, thế mà thua, hưng phấn đến đỏ cả mặt.

      Người thua nhiều nhất là Nhạc Minh cũng nhịn được mà hâm mộ vận may của , “Vận may của chị dâu cũng quá tốt …”

      Cảnh Tâm bị tiếng chị dâu kia làm lúng túng chút, nhìn mẹ Tần cái, mẹ Tần cười với .

      Chu Thân đá cái ghế của Nhạc Minh cái, “Cậu cho là ai cũng xui xẻo giống cậu sao.”

      Cảnh Tâm cũng hiểu được vận may của mình tốt, chỉ là Tần Sâm liên tục quấy rối, lúc nghịch tóc , chính là cho tay vào mũ của .

      Sau khi chơi mười mấy ván, Cảnh Tâm ngẩng đầu nhìn Tần Sâm, giọng : “ tới đánh , em muốn nhà vệ sinh.”

      Tần Sâm đứng lên, nhìn Chu Thân: “Cậu tới thay lúc .”

      Chu Thân sớm ngứa tay, lập tức ngồi vào chỗ, “Được, em cam đoan thua.”

      Tần Sâm ôm lấy vai Cảnh Tâm, cúi đầu nhìn , khoé miệng cong lên, “ mang em .”

      Sau khi hai người , Chu Thân ở phía sau thầm câu: “Sao lại thiếu bài tẩy?”

      xong xoay người nhìn bàn mạt chược, “Có phải rơi xuống rồi hay ?”

      Chu Nghi Ninh cười to: “Vừa rồi tôi phát Cảnh Tâm quên chưa lấy bài mà đánh rồi, ván này chờ thua .”

      Chu Thân: “…Mẹ nó! Có thể bổ xung ?’

      Nhạc Minh bĩu môi nhìn cậu ta: “Đừng mơ!”

      Cửa nhà vệ sinh, Tần Sâm cúi đầu mổ lên môi Cảnh Tâm cái, trong mắt đầy ý cười: “Chơi vui ?”

      Cảnh Tâm vui vẻ gật đầu: “Rất vui, đúng rồi, sao em thấy ba ?”

      Tần Sâm : “Ông ấy ở thư phòng.”

      Cảnh Tâm a tiếng, vào nhà vệ sinh.

      lát sau, Cảnh Tâm mở cửa, vừa vừa nhìn Tần Sâm lười biếng dựa lưng vào khung cửa, “ muốn vào sao?”

      Tần Sâm nhíu mày, tới, Cảnh Tâm định ra ngoài, Tần Sâm níu tay lại, dùng chân đá lên cánh cửa, xoay người áp lên đó, cúi đầu hôn .

      Cảnh Tâm kêu tiếng, biết trong mũ của có cái gì, có chút đau, xoay người né nụ hôn của , “Chờ chút… biết trong mũ em có cái gì ý, lưng của em…”

      Tay Tần Sâm chống lên cửa, cúi đầu nhìn cười xấu xa.

      nghiêng đầu tay rũ cái mũ, tay thò vào.

      Cảnh Tâm lấy từ trong cái mũ của mình ra ba quân mạt chược, trợn mắt há mồm nhìn mấy quân mạt chược trong tay, sau đó lại ngẩng đầu nhìn Tần Sâm, vẻ mặt mờ mịt: “Sao trong mũ em lại có mạt chược?”
      thanhbinh, Tiểu Ly 1111, hauyen280350 others thích bài này.

    5. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Đấy ko có a chị thua lâu rồi

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :