1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bình hoa giới giải trí-Mạch Ngôn Xuyên (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lê Thị Ngọc Huyền

      Lê Thị Ngọc Huyền Well-Known Member

      Bài viết:
      98
      Được thích:
      4,984
      [​IMG]

      Chương 39

      Chu Duy nhìn hai chăm chú nhìn chằm chằm , xấu xa cười: “Chuyện này thể cho hai người, chờ đạo diễn công bố thôi.”

      Cảnh Tâm cùng Chu Nghi Ninh đồng thời xì tiếng, ai oán nhìn Chu Duy, Chu Nghi Ninh la hét: “Chỉ là vai nam chính thôi mà, Từ đạo diễn che đậy kỹ như vậy làm gì?”

      Chu Duy cười cười: “Đôi khi giữ lại chút cảm giác thần bí mới tốt, đến lúc truyền ra mới làm cho truyền thông cùng người xem kinh hỉ chờ mong.”

      Đạo lý này mọi người đều biết, Cảnh Tâm cùng Chu Nghi Ninh cũng truy đến cùng nữa.

      Các phương diện chuẩn bị ổn thoả, Từ đạo diễn hô bắt đầu quay phim, Cảnh Tâm cùng Chu Duy liền dắt tay nhau qua.

      Hai người vừa ra liền hấp dẫn ánh mắt của mọi người, hôm nay là ngày quay phim đầu tiên, thể thiếu những phóng viên truyền thông ở đây, thấy Cảnh Tâm cùng Chu Duy, lập tức cầm máy ảnh lên điên cuồng chụp, đám đông nghị luận ầm ĩ.

      “Đều Chu Duy là nữ thần cổ trang, nghĩ tới tạo hình cổ trang của Cảnh Tâm cũng quá kinh diễm như vậy, đứng bên cạnh Chu Duy kém cỏi chút nào.”

      “Đúng vậy, bộ phim này chỉ nhìn nhan sắc thôi cũng đủ rồi, ngày trước còn nghĩ con đường diễn xuất của Cảnh Tâm rộng, nghĩ tới…”

      “Đây phải bình hoa bản cổ trang hay sao? Vô cùng xinh đẹp, lại là nữ thần cổ trang.”

      …..

      Cảnh Tâm nghe đám đông xì xào bàn tán, cúi đầu cảm xúc nổi lên, đối với , có thể được diễn xuất chính là chuyện tốt nhất.

      Cùng lúc đó, Giải trí Tinh Vũ cũng công bố tin tức mới, bộ phim cổ trang lớn <Minh phi truyền kỳ> được Tinh Vũ đầu tư trong giai đoạn chuẩn bị, dự tính khởi quay vào tháng Tám, nữ chính được xác định, vai nam chính trong quá trình thương lượng.

      Kha Đằng ngồi trước máy tính, nhìn video hậu trường sáng nay của <Thái Bình vương triều> vừa mới được truyền thông tung ra, Cảnh Tâm thân quần áo cổ trang im lặng đứng chỗ, làn váy thướt tha, eo buộc chặt, đường cong trước ngực no đủ xinh đẹp, tóc dài đến thắt lưng, dáng người vô cùng đẹp.

      Nhiều năm như vậy còn dạng mỹ nữ gì ta chưa thấy qua, bây giờ nhìn Cảnh Tâm, có chút thể dời mắt.

      Thư ký gõ cửa vào, Kha Đằng ngẩng đầu liếc mắt cái, lãnh đạm hỏi: “Thế nào?”

      Thư ký nhíu mày: “Phương đạo diễn tự mình liên hệ với người đại diện của Quý Đông Dương, nhưng người đại diện của Quý Đông Dương bất vi sở động*, lịch trình hoạt động của Quý Đông Dương được quyết định rồi, bội ước ảnh hưởng đến nghiệp diễn xuất, bên phía nhà sản xuất trực tiếp liên hệ với Quý Đông Dương, Quý Đông Dương tắt điện thoại.”

      (*bất vi sở động: có động tĩnh, bị thuyết phục)

      Sắc mặt Kha Đằng trầm xuống, gần đây đúng là có chút thuận lợi, lạnh lùng : “Tiền thù lao gấp ba cũng đến?”

      Thư ký : “Vâng…”

      Kha Đằng cười lạnh ra tiếng: “Được, gần đây gặp mấy diễn viên khí thế người sau còn mạnh hơn người trước.”

      Thư ký cũng dám thở mạnh, thận trọng : “Ý của Phương đạo diễn là, nếu mời được Quý Đông Dương, có thể thử mời Lê Tranh, người năm nay đánh bại Quý Đông Dương giành danh hiệu ảnh đế.”

      Kha Đằng giận giữ dơ tay gạt máy tính về phía trước, thư ký vội vàng dơ tay đỡ lấy, nếu máy tính gặp nạn.

      “Tôi tin, đám diễn viên bên Hoa Thần ai muốn qua đây, cho tôi xem thử, dùng bao nhiêu tiền cũng phải mang người đến đây.”

      “Vâng….”

      Tần Sâm lên mạng nhìn ảnh chụp của Cảnh Tâm, hình này đều do phóng viên chụp, có mấy bức ràng, nhưng vẫn như cũ dấy lên phen nghị luận sôi nổi, trong máy của cũng có hình Cảnh Tâm làm tạo hình xong, là trợ lý vừa gửi đến hòm thư của , còn chưa kịp mở ra.

      Trợ lý đứng trước bàn làm việc, có chút hưng phấn : “Tạo hình cổ trang của Cảnh tiểu thư vô cùng kinh diễm, mạng đều khen ngợi, bộ phim này nhất định có thể đem lại cho ấy rất nhiều fan, nghiệp diễn xuất mở rộng, giúp sức rất nhiều cho phát triển sau này của ấy, Tần tổng chọn kịch bản vô cùng tốt.”

      Tần Sâm cười cười: “Chuyện tôi bảo cậu làm đến đâu rồi?”

      Trợ lý thu lại ý cười: “A, tìm được ba người, chiều cao dáng người diện mạo ít nhất có bẩy phần giống Cảnh tiểu thư, bất quá những người này có phẫu thuật thẩm mỹ hay biết, đương nhiên mấy người đó cũng xinh đẹp bằng Cảnh tiểu thư.”

      Lần trước sau khi từ đoàn làm phim <Giải thoát> trở về, Tần tổng bảo ta tìm thế thân cho Cảnh tiểu thư, lần bạo phát đó của Tần tổng để lại bóng ma vĩnh viên thể xoá nhoà trong lòng ta, từ trước tới giờ ta chưa bao giờ thấy Tần tổng tức giận như vậy, bây giờ nghĩ lại vẫn thấy sợ, đoán chừng cả đoàn làm phim đều quên được.

      Tần Sâm đồng ý: “Có thể làm thế thân là được, chỉnh sửa nhan sắc hay cũng quan trọng.”

      Trợ lý gật đầu: “Ở <Thái Bình vương triều> Cảnh tiểu thư có ít cảnh phải dùng cáp treo, bất quá phương diện này chỉ số an toàn Hoa Thần luôn làm rất tốt, cho đến bây giờ cũng chưa từng xảy ra chuyện, cái này có thể yên tâm, còn có mấy cảnh diễn cũng có chút nguy hiểm.”

      Trợ lý báo cáo từng việc, từ sau việc Tần tổng tức giận nổ tung, về vấn đề kịch bản của Cảnh Tâm, cũng dám nửa phần chậm trễ, có vấn đề gì phải báo cáo đầu tiên.

      Trợ lý tiếp tục : “Ba thế thân này, chỉ có người học qua taekwondo, ngoài ra hai người còn lại đều là con chân yếu tay mềm, nhưng cái học qua taekwondo này muốn diễn thay những cảnh tình cảm mãnh liệt.”

      Tần Sâm nhàn nhã tựa lưng vào ghế, cười khẽ tiếng: “Chuyện này cần gì phải do dự, giữ lại hai người được sao.”

      Trợ lý: “….Vâng.”

      Hai người phải hai phần tiền, lúc trước ta phải lo vấn đề tiền này hay sao? Xem ra ta nghĩ quá nhiều, Tần tổng thiếu tiền, Cảnh tiểu thư cũng thiếu.

      Trợ lý tiếp: “Mấy người…. diễn viên thế thân kia bây giờ ở Hoa Thần, ngài có muốn đến nhìn hay ? Tự mình quyết định?”

      Tần Sâm vừa châm điếu thuốc để lên miệng, hút hơi, đứng lên: “ xem.”

      Ba vừa nhìn thấy , mặt lập tức tươi cười: “Tần tổng.”

      Tần Sâm dựa khung cửa gật đầu, ánh mặt lướt qua dừng người các , dừng lại ba giây, dời tầm mắt về điếu thuốc ngón tay, búng tàn thuốc cái, xoay người rời .

      Trợ lý ngây ra lúc, vội vàng đuổi theo: “Tần tổng?”

      Tần Sâm lười biếng mở miệng: “Chọn hai người bên trái , giống chút.”

      Cẩn thận tuyển chọn lâu như vậy mới được ba người, Tần tổng nhìn quá phút liền quyết định.

      Trợ lý: “…Vâng.”

      Trợ lại văn phòng, Tần sâm dập tắt điếu thuốc, mở hình Cảnh Tâm làm tạo hình xong ra xem, khoé miệng cong lên, cùng dự đoán gống nhau.

      Mẹ nó xinh đẹp, chính là bình hoa tinh xinh đẹp.

      Có chút luyến tiếc khi đem vẻ đẹp của công khai màn ảnh.

      Hôm sau, trang chủ của Hoa Thần tung poster tạo hình của mấy diễn diễn viên trọng yếu trong <Thái Bình vương triều>, giữa trưa sau khi ăn xong cơm ở đoàn làm phim, Cảnh Tâm thấy mấy diễn viên chính đều share, cũng vội vàng share bài viết này.

      Hôm qua những bức ảnh phóng viên chụp được khiến cho mọi người đều sôi sục, những poster tạo hình này vừa tung ra, cư dân mạng đều hưng phấn!

      Mỹ nhân mày liễu thất truyền lâu năm nay tái xuất giang hồ. Đẹp đến ngơ ngẩn luôn! Rốt cuộc phim cổ trang còn là mặt nạ nữa! Khi còn sống có thể nhìn thấy tạo hình cổ trang như vậy, cảm động sắp khóc! Về sau toàn bộ phim phim truyền hình của Hoa Thần tôi đều phải xem xem xem!”

      “Nữ thần Chu Duy rốt cuộc cũng tiếp tục đóng phim cổ trang, mừng phát khóc! Nữ Thần của tôi! <nước miếng>”

      “Bình hoa vô cùng xinh đẹp! Quá bất ngờ, ban đầu còn nghĩ ấy đóng phim cổ trang hợp, nghĩ tới, xinh đẹp như vậy! <nước miếng>”

      “Chỉ cần nhìn nhan sắc của bộ phim này, tôi quyết định phải theo dõi, bình hoa đúng là đẹp đến ngây người! Tớ thành Fan cuồng ròi! Tớ muốn liếm sạch màn hình!<doge>”

      Trừ lần đó ra, mọi người còn dừng chút chú ý người Chu Nghi Ninh, trong giới giải trí ấy chỉ là gương mặt xa lạ, mọi người đều nghị luận phỏng đoán thân phận của ấy.

      Cư dân mạng phát vấn đề, nam chính đâu?

      “Người biên tập của Hoa Thần có phải viết thiếu cái gì hay ? Vai nam chính của chúng ta đâu? Hoàng đế đâu?<giận>”

      “Đúng vậy! Tôi cứ thấy là lạ, vai nam chính đâu? Đừng bảo tôi bộ phim này có nam chính đấy?<tạm biệt>”

      Chiêu này của Hoa Thần rất cao, đẩy tò mò hứng thú của mọi người lên đến đỉnh điểm.

      Buổi chiều Tần Sâm rút ra chút thời gian trống đến thăm trường quay, Cảnh Tâm vừa quay xong cảnh diễn khóc, đôi mắt hồng hồng đứng trước mặt , cảm xúc còn chưa thoát ra khỏi vai diễn, sắc mặt cũng tốt lắm, lớp trang điểm cũng bị lem hết, bộ dáng nhìn đáng thương chịu được, Tần Sâm bất đắc dĩ véo hai má cái, “Cười cái cho xem nào.”

      Cảnh Tâm nặn ra nụ cười với , mang theo giọng mũi giọng : “Bây giờ cười cũng xinh, đến đúng lúc.”

      Khoé miệng Tần Sâm cong lên: “Hôm nay diễn tới cảnh gì?”

      Cảnh Tâm : “Tối nay cũng phải quay phim.”

      Gần đây còn bận rộn hơn .

      Tần Sâm vỗ cái ót của , hừ tiếng, đếm xỉa tới.

      Hai người đứng dưới gốc cây đại thụ, sáng nay đạo diễn cho nhân viên đuổi hết phóng viên ra, nhìn nhìn xung quanh, mọi người đều bận việc, hình như có người chú ý đến bên này.

      kiễng chân, nhanh chóng hôn lên môi cái.

      Cảnh Tâm trang điểm lại, chuẩn bị quay cảnh tiếp theo.

      Phía sau máy theo dõi, Tần Sâm lười biếng ngả người ra ghế, khoé miệng hơi cong, nhìn người bên trong.

      Trợ lý ở phía sau nhận được cuộc điện thoại, sắc mặt lập tức thay đổi, đến bên tai Tần Sâm mấy câu: “Tần tổng, đoàn làm phim <Giải thoát gọi tới, Bố Duệ ở cảnh quay dùng thuốc nổ bị thương, được đưa chạy chữa.”

      Sắc mặt Tần Sâm lập tức thay đổi, xoay người nhìn về phía trợ lý, trầm giọng : “Cái gì?”

      Trợ lý biết Bố Duệ là cún cưng của Tần tổng, việc Bố Duệ bị thương, bên phía đoàn làm phim đều vô cùng hoảng sợ, Chương đạo diễn gọi điện thoại cho ta.

      Trợ lý nhìn sắc mặt của , thận trọng : “Nhân viên chuẩn bị cho Bố Duệ tốt, dây thừng của Bố Duệ bị chặn lại, thời điểm bị nổ nó chạy thoát… May mắn khoảng cách cũng gần lắm, bên kia bị thương cũng nghiêm trọng lắm.”

      Mặt Tần Sâm vẫn trầm như trước: “Có ai bị thương ?”

      Trợ lý vội vàng : “ có.”

      Nếu có người vì chuyện này mà bị thương, vậy rất phiền toái, đúng là vô cùng may mắn.

      Nhưng Bố Duệ là Tần tổng cho đoàn làm phim mượn, đoàn làm phim bảo vệ tốt, khuyết điểm này quá lớn, trợ lý đứng bên cạnh đều có thể cảm nhận được tức giận người .

      Tần Sâm liếc mắt nhìn Cảnh Tâm diễn trong máy theo dõi, lạnh lùng : “Đặt vé máy bay, tôi muốn qua xem tình hình.”

      Cảnh Tâm quay xong cảnh, đến bên cạnh Tần Sâm, nhận ra khí quanh có chút lạnh lẽo.

      Miệng Tần Sâm thở ra vài ngụm khói, quay đầu nhìn .

      đợi mở miệng, Tần Sâm giơ tay lên, vuốt ve cái ót của , có chút khó chịu mở miệng: “Bố Duệ bị thương, muốn qua nhìn chút.”

      Trong lòng Cảnh Tâm căng thẳng, vội vàng hỏi: “Hả? sao lại bị thương?”

      Tần Sâm giải thích đơn giản vài câu, Cảnh Tâm cả người cũng khẩn trương theo, biết tình cảm của Tần Sâm với Bố Duệ, rất chó, lại nuôi Bố Duệ lâu như vậy, hơn nữa trước kia Bố Duệ làm nhiệm vụ nên bị thương, nghĩ tới lần đầu tiên cho đoàn làm phim mượn lại xảy ra chuyện như vậy, chắc chắn trong lòng rất khổ sở.

      Tần Sâm rồi, Chu Nghi Ninh cũng vừa tới phim trường, thấy Cảnh Tâm đăm chiêu ủ dột ngồi chỗ, đến gần vỗ vỗ bả vai của : “Làm sao vậy? Cãi nhau với họ tôi?”

      Cảnh Tâm lắc đầu, thở dài : “ có, Bố Duệ ở đoàn làm phim bị thương, ấy sân bay.”

      Chu Nghi Ninh ngây ra lúc, : “Đoàn làm phim này xong rồi.”

      Cảnh Tâm: “…..”

      Vừa lo lắng cho Bố Duệ, vừa mặc niệm thay cho đoàn làm phim…

      Đêm đó Tần Sâm tới thành phố C, Bố Duệ ở bệnh viện thú y, làm giải phẫu xong, vốn dĩ yếu ớt nằm, ngửi được mùi của lập tức muốn ngồi lên, có lẽ động miệng vết thương, lại ngao ngao nằm xuống.

      Mấy người đạo diễn cùng phó đạo diễn đứng ở bên, sắc mặt càng ngày càng trắng, trong lòng đều mặc niệm: Xong rồi xong rồi.

      Đạo diễn trăn trối nhìn trợ lý của Tần Sâm, lần trước làm cho người phụ nữ của Tần tổng bị xé quần áo trước mặt mọi người, lần này lại làm chó của bị thương, kiếp sống đạo diễn của ông, đời huy hoàng, chừng bị huỷ tay đoàn làm phim này.

      Trợ lý vỗ bả vai đạo diễn, tỏ vẻ lực bất tòng tâm.

      Phụ nữ và chó, đều là vật trong tim của Tần tổng, đạo diễn đều chạm, ta chỉ có thể vì ông mà châm nến.

      Tần Sâm đến, hạ mắt nhìn Bố Duệ, hít sâu mấy hơi, sờ đầu Bố Duệ, trấn an nó.

      Bố Duệ ư ử vài tiếng, yếu ớt liếm tay .

      Nghe xong bác sĩ , Tần Sâm nhíu mày càng sâu, quanh thân toả ra khí lạnh khiến cho Bố Duệ cũng cảm thấy bất an.

      Nhìn Bố Duệ xong, Tần Sâm mới xoay người nhìn về phía đạo diễn, lạnh lùng : “Chương đạo diễn, ông làm đạo diễn cũng được mười mấy năm rồi ? Quay cảnh dùng thuốc nổ cũng ít ? Loại sai lầm này ông nên phạm.”

      Đạo diễn cũng hiểu được vận số năm nay của mình được may mắn, chuyện này xảy ra ở đoàn làm phim của ông, ông có biện pháp thoái thác, chà xát hai tay ngượng ngùng : “Lần này là lỗi của tôi, giải quyết như thế nào, Tần tổng ngài định đoạt.”

      Tần Sâm muốn chuyện, di động liền vang lên, liếc mắt nhìn màn hình cái, sắc mặt dịu vài phần, ra ngoài nhận điện thoại.

      Cảnh Tâm vội vàng hỏi: “Bố Duệ có việc gì chứ?”

      Tần Sâm rút điếu thuốc ra để miệng, Cảnh Tâm nghe thấy tiếng động của chiếc bật lửa, : “Cũng tạm, tính là quá nghiêm trọng, làm giải phẫu khâu lại, người bị bỏng chút, trong khoảng thời gian này ở lại bệnh viện dưỡng thương.”

      Cảnh Tâm nghe vậy liền đau lòng, ôn nhu hỏi: “ có khoẻ ?”

      Tần Sâm thản nhiên cười tiếng, dựa lưng vào tường phun ra vài ngụm khói, thấp giọng : “ có việc gì.”

      Tần Sâm ngây ngốc ở thành phố C ba ngày, lúc trở về, cũng mang Bố Duệ về theo.

      Hôm đó trời mưa trận lớn, đường đâu đâu cũng là nước, mưa cũng có dấu hiệu ngừng lại, Tần Sâm sắp xếp phòng bệnh ổn thoả cho Bố Duệ xong, hơn 10 giờ đêm, lái xe về gần đến cửa nhà, ở bên ngoài cổng thấy bên trong nhà có ánh đèn, cảm giác có chút kỳ quái, thím giúp việc lúc quên tắt đèn hay sao?

      vào cửa, cảm giác trong nhà có chút thích hợp, liếc mắt cái liền thấy hai đôi giày nữ, trong đó có đôi giày bệt màu trắng, đôi này từng thấy Cảnh Tâm .

      ghế sô pha, Chu Nghi Ninh nghe thấy động tĩnh liền quay đầu, ngây ra lúc: “ họ, về rồi?”

      Tần Sâm nhìn ấy cái: “Cảnh Tâm ở đây?”

      Chu Nghi Ninh gật đầu, chỉ chỉ phòng tắm: “Ở bên trong.”

      Cảnh Tâm quấn khăn tắm từ trong phòng tắm bước ra, vừa ngẩng đầu liền ngây ngẩn cả người.

      Tần Sâm dựa vào tường nhìn , cười đến….

      Vô cùng hư hỏng.

      ….

      đột nhiên trở về, chút phòng bị cũng có, đầu tiên là hoảng sợ, sau đó mới phản ứng lại đây là tình huống gì.

      Cảnh Tâm túm khăn tắm, sắc mặt ửng đỏ, giọng : “Hôm nay em quay phim bị dính mưa rất lâu, Chu Nghi Ninh phim trường gần nhà , liền lái xe đến đây… ấy đâu rồi?”

      Tần Sâm cười: “Nó rồi.”
      Last edited: 21/3/18

    2. xukem

      xukem Active Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      109
      Ta đoán là chương sau có thịt đó hêhê
      lananhtran51 thích bài này.

    3. Linh Truc

      Linh Truc Well-Known Member

      Bài viết:
      235
      Được thích:
      267
      Quấn khăn tắm... nghĩ thôi cũng muốn xịt máu mũi
      lananhtran51 thích bài này.

    4. Atmosphere.711

      Atmosphere.711 Well-Known Member

      Bài viết:
      141
      Được thích:
      926
      ôi hài nhất câu phụ nữ và chó đều là vật trong tìm Tần tổng chết mất.
      lananhtran51 thích bài này.

    5. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Thịt đưa tới tận phòng , còn cởi hết ra roiif mà lão tần còn Ko xơi ta nghi ngờ khả năng của ngài đó.
      jennytruonglananhtran51 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :