1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bình hoa giới giải trí-Mạch Ngôn Xuyên (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bonsai

      Bonsai Member

      Bài viết:
      15
      Được thích:
      70
      In dấu chân ủn mông bạn editor nì, nghe ngọt sủng là khoái rồi nì :yoyo17:
      Lê Thị Ngọc Huyền thích bài này.

    2. ThuyThuy0411

      ThuyThuy0411 Well-Known Member

      Bài viết:
      490
      Được thích:
      507
      Truyện hay quá , cảm ơn bạn làm nhé:yoyo45: . Tần Sầm có vẻ để ý Cảnh Tâm rồi , biết làm sao hai ng quen nhau , mong cảnh hai chị gặp nhau quá :037::038:
      Lê Thị Ngọc Huyền thích bài này.

    3. Lê Thị Ngọc Huyền

      Lê Thị Ngọc Huyền Well-Known Member

      Bài viết:
      98
      Được thích:
      4,984
      Chương 3

      Cảnh đầu tiên được quay ở nhà ga, vì nhà ga là chỗ đông người, đứng quay phim có chút khó khăn, vì thế lần quay phim này là bí mật. Đạo diễn đặc biệt chọn buổi sáng tinh mơ, toàn bộ đoàn làm phim đều bắt đầu chuẩn bị từ nửa đêm, khi nào bình minh bắt đầu quay.

      7h30 sáng, đạo diễn dùng bộ đàm thông báo bắt đầu bấm máy. Vai diễn của Cảnh Tâm là Lâm Thuý, bắt đầu từ nhà ga xe lửa ra, mặc chiếc áo sơ mi kaki cũ rộng thùng thình cùng với chiếc quần màu đen, phối hợp với hai bím tóc bù xù. Phong cách ăn mặc của đối lập với người đường, càng nhìn càng thấy quê mùa.

      Ngoài ra chỉ có khuôn mặt là trắng nõn, đứng trong đám người xinh đẹp, kéo túi hành lí cũ của mình nhìn xung quanh.

      Cảnh Tâm thể hình ảnh Lâm Thuý mới đến thành phố của vừa khẩn trương vừa hưng phấn , cùng với đó lại thêm vài phần lo lắng, vẻ mặt biểu đạt rất tốt.

      Dáng vẻ quê mùa này rất nhanh khiến cho người đường chú ý, Cảnh Tâm nghe thấy đạo diễn hô “ Ok”, vừa định cúi đầu tránh , bỗng nhiên có người la lên: “Hình như là bình hoa!”

      “Đúng như vậy! Sao ấy lại có thể ăn mặc quê mùa như vậy! đóng phim sao?”

      Cảnh Tâm “…”

      Cảnh Tâm cảm thấy mình nổi tiếng, ăn mặc thành thế nàymà vẫn có người nhận ra, thực ra trong lòng cũng cảm thấy vui vẻ.

      Càng ngày càng có nhiều người qua đường về phía Cảnh Tâm, những người trong đoàn lập tức vào trong đám người mang rời .

      đến 2 phút Cảnh Tâm ngồi lên xe của đoàn làm phim.

      Cảnh đầu tiên của quay xong, tiếp theo còn cảnh ở bên cạnh nhà ga.

      Tuy nhiên tình trạng vừa rồi hấp dẫn những phóng viên nằm vùng ở gần đây, có hai ba phóng viên theo tới đoàn làm phim, Cảnh Tâm nhìn thoáng qua thăm dò, Thẩm Gia xuống xe cùng phóng viên chuyện : “ Hôm nay đoàn làm phim bí mật quay, ở đây rất nhiều người, khiến cho họ vây xem rất phiền toái, làm phiền các vị về trước ”.

      Phóng viên nhìn vào trong xe, thử hỏi: “Quý ảnh đế cùng Lục Tuyết Tâm có ở đây sao, cho chúng tôi chụp mấy tấm , bóng dáng bước cũng được, nếu khi trở về chúng tôi biết phải ăn thế nào cả”.

      Trong xe, Cảnh Tâm: “…”

      Hoá ra là tới chụp nam nữ chính, liên quan đến .

      Thẩm Gia với gương mặt tươi cười đáp lời: “ Ở đây hôm nay chỉ quay cảnh diễn của Cảnh Tâm.”

      Xoay người trở lại xe, vươn ngón trỏ ra chọc chọc vào ót Cảnh Tâm: “ Thấy ! Đừng em có cố gắng! Ngay cả phóng viên cũng thèm quan tâm đến em!”

      Cảnh Tâm yên lặng quay mặt ra hướng cửa sổ, lát sau phát Thẩm Gia lườm mình nữa, len lén lấy ra gói bánh bích quy trong túi quần cắn miếng, bữa sáng cũng chưa được ăn nữa, chết đói mất thôi.

      Lúc này điện thoại Thẩm Gia đổ chuông, nghe điện thoại xong liền đứng lên, Cảnh Tâm bất ngờ kịp phòng bị, vội vàng đem bánh bích quy ra cống hiến: “ Chị Gia Gia, chị có muốn ăn chút hay ?”

      Thẩm Gia nhìn chằm chằm bánh bích quy cười lạnh: “ Chị có việc trước, khi quay xong tự đón xe trở về.”

      Cảnh Tâm nhìn theo bóng dáng của ấy, cảm thấy nếu mình mà như vậy nữa, chắc chắn Thẩm Gia đem ra xé xác.

      Phóng viên lại vài vòng, lại hỏi những người khác, bọn họ cầm theo máy quay có phần gây chú ý, vì muốn bị vây xem, nhân viên đoàn làm phim có để lộ chút tin tức, các phóng viên lập tức chạy đến địa điểm khác.

      Tiếp theo là phân cảnh diễn thứ hai của Cảnh Tâm, Lâm Thuý mới ra khỏi nhà ga bị bọn buôn người bám theo, biết đường nên Lâm Thuý bị bọn chúng tiếp cận, tiếp theo là bị lừa lên chiếc xe của bọn buôn người, lên xe mới phát có mấy người bị trói, đều là những bị dán băng dính kín miệng.

      Lâm Thuý vô cùng hoảng sợ mở lớn hai mắt, đột nhiên giữa đường biến thành kinh ngạc…

      Đạo diễn: “Cắt!”

      “Cảnh Tâm hoảng sợ rất khoa trương, mắt giống như trợn trắng, diễn tự nhiên chút!”

      Cảnh Tâm lập tức xin lỗi, bày tỏ chờ lúc nữa nhất định làm đạo diễn thất vọng.

      Đạo diễn cho nghỉ ngơi vài phút, Cảnh Tâm lập tức chạy vào trong xe, đến trước mặt vô cùng đau khổ : “ dành được vai nữ phụ số bốn, cũng đến mức phải đây làm bức tường trang trí chứ?”

      kia phục: “ phải tường trang trí! Tôi cũng hề ít cảnh diễn, phó đạo diễn tôi diễn vai nữ phụ số năm.”

      Cảnh Tâm há miệng thở dốc, chiếc xe của bọn buôn người ngoài nữ chính ra chỉ có có nhiều đất diễn nhất, những người khác cũng chỉ có vài câu thoại, là bức tường trang trí là cái gì?

      Được rồi, cũng có nhiều hơn người ta hai lời thoại thôi.

      Cảnh Tâm nhìn ấy, trong lòng cảm thán, tại sao thời gian gần đây những xinh đẹp đều chỉ được làm nữ phụ số bốn số năm vậy?

      này chính là ở buổi thử vai hôm đó học giọng địa phương với , hôm đó người đến thử vai khá nhiều, sau khi thử vai liền về, buổi thử vai kết thúc, Cảnh Tâm cũng gặp lại ấy.

      nghĩ tới có thể gặp ấy ở đây.

      “ Ai, lần trước quên giới thiệu tên mình với , tên của tôi là Chu Nghi Ninh.”

      ra vậy, tên của tôi là…” Cảnh Tâm chợt dừng lại, “ biết tôi sao?”

      Chu Nghi Ninh cười tủm tỉm gật đầu: “ Biết chứ, tuy rằng nổi tiếng, nhưng cũng có rất nhiều người biết đến.”

      đời này, mỗi người đều có cảnh khổ riêng, làm ơn đừng vạch ra cách trần trụi như vậy có được hay ? Sao mọi người đều nhắc nhớ cái là mình nổi tiếng vậy!

      Cảnh Tâm: “… Cảm ơn nha.”

      lát sau đạo diễn trở về liền hô tiếp tục quay phim, Cảnh Tâm diễn lần là qua, phía sau còn số cảnh quay, hôm nay NG hai lần toàn bộ những cảnh quay của nữ phụ số bốn đều quay xong.

      Cho nên đến bao giờ mới được diễn vai chính đây? Vai mà nhân vật được xuất từ đầu đến cuối phim ấy! Vai nữ phụ số 4 này diễn chưa nghiện hết cảnh rồi.

      Trước kia từng trải qua vài lần vừa vào đoàn làm phim bị mất vai diễn, vì thế dù hôm nay cảnh quay của Cảnh Tâm tương đối ít, nhưng vẫn rất thoả mãn, ít nhất cũng lo lắng bị mất vai, có thể an tâm quay hết bộ phim.

      Đoàn làm phim muốn di chuyển xe đến địa điểm quay phim tiếp theo của nam nữ chính, Cảnh Tâm chưa từng được thấy kỹ thuật diễn của Quý Đông Dương, liền muốn chung để học tập, Chu Nghi Ninh bày tỏ mình cũng .

      Đến bên kia vừa vặn ăn chực được bữa cơm trưa, bữa cơm của đoàn làm phim Hoa Thần từ trước đến nay đều rất tốt, Cảnh Tâm chưa ăn sáng, cơm trưa vì thế ăn cũng rất nhiều, Chu Nghi Ninh bị sức ăn kinh điển của doạ sợ, liên tục nhìn Cảnh Tâm: “ sợ béo à?”

      Cảnh Tâm gặm chân gà: “ Tôi thường xuyên luyện tập, béo.”

      Sau khi ăn trưa xong, vài diễn viên chính đều chuẩn bị xong tạo hình, đạo diễn hô bắt đầu quay phim.

      Quý Đông Dương hổ danh là ảnh đế, Lục Tuyết Tâm bình thường đóng phim thần tượng đều thấy có kĩ thuật diễn vụng về, nhưng khi diễn cùng ảnh đế lập tức ra, liên tiếp NG, Lục Tuyết Tâm đỏ mặt luôn tục xin lỗi, đạo diễn phải tạm ngừng quay để cho ấy điều chỉnh trạng thái.

      Cảnh Tâm quay đầu muốn cùng Chu Nghi Ninh chuyện, lúc này mới phát thấy ấy đâu, cũng biết là đâu nữa.

      Có nhân viên đoàn làm phim đến bên tai đạo diễn gì đó, đạo diễn vội vàng xoay người rời , Cảnh Tâm có chút tò mò ló đầu ra nhìn.

      Cách đó xa, nhìn thấy dáng người cao ngất, người đàn ông tuấn dắt con chó to lớn về phía này.

      Cảnh Tâm có chút ấn tượng với người này, là người cùng hợp tác với trai , tên Tần Sâm, cũng là tổng giám đốc của công ty điện ảnh Hoa Thần, thường xuyên bị phóng viên viết vài tin tức tình cảm đăng lên mạng, còn xem qua đấy.

      Vị tổng giám đốc đại nhân này tới phim trường dạo à?

      Hôm nay là thứ 7, tối hôm qua Tần Sâm mới công tác nước ngoài về, vốn định ở nhà nghỉ ngơi, sau khi nghe cuộc điện thoại liền tới đây.

      “Tần tổng, sao hôm nay ngài lại rảnh rỗi đến đây?” Đạo diễn có chút nghi ngờ, ông làm đạo diễn nhiều bộ phim như vậy, Tần tổng chưa đến phim trường bao giờ, chứ đừng ngay ngày đầu tiên quay phim tới, còn mang con chó đến đây?

      Xem ra giống kiểm tra công việc.

      “Bộ phim này nằm trong hạng mục quan trọng của Hoa Thần, tôi tới đây nhìn xem” Tần Sâm lãnh đạm , rất cao, ánh mắt hơi đảo qua, rất nhanh liền nhìn thấy Cảnh Tâm ngồi ở chiếc ghế bên kia.

      Sau đó, Tần Sâm nhịn được nở nụ cười.

      Tầm mắt Cảnh Tâm và Tần Sâm vừa vặn chạm nhau, tuy rằng bộ dạng Tần Sâm rất đẹp, cười rộ lên cũng đặc biệt đẹp trai, nhưng sao lại cảm thấy trong mắt ta có vài phần nghiền ngẫm….

      Cảnh Tâm vội vàng cúi đầu nhìn chính mình, lúc trước vội vàng theo xe tới đây, đến đây chính là thời gian ăn cơm trưa, sau khi ăn xong đạo diễn liền bắt đầu quay phim, sau đó vẫn ngồi ở bên cạnh xem, người bây giờ vẫn mặc bộ quần áo quê mùa kia.

      ta nhất định là cười !

      Lúc vừa mới tới chỗ này, còn có người khen Cảnh Tâm: “ Bộ dáng xinh đẹp dù mặc bao tải vẫn xinh đẹp.” ta cười cái khỉ gì chứ?

      Đạo diễn nhìn theo tầm mắt của Tần Sâm, Cảnh Tâm xoay eo trốn vào trong xe rồi.

      Ông nhớ tới lần chuyện với trợ lý của Tần tổng, trong lòng cũng hiểu được vài phần, biết quy tắc nên cũng hỏi gì thêm.

      Tần Sâm thu hồi tầm mắt: “Tôi muốn xem những cảnh quay được lúc sáng.”

      Đạo diễn dẫn Tần Sâm qua, những cảnh quay của Cảnh Tâm lúc sáng thực ngắn,hơn nữa NG ít, đạo diễn liền bắt đầu quay tiếp.

      Tần Sâm nhìn video nông thôn toàn giọng địa phương, cười khẽ thành tiếng.

      Đạo diễn cũng cười, giải thích : “Nửa sau của bộ phim điện ảnh này có hơi buồn, vài phút đầu là cảnh diễn của Cảnh Tâm, xem như là điểm mở đầu vui vẻ, càng về sau càng ngưng đọng.” Đây là nhân vật khác rất xa với tính cách của Cảnh Tâm, tuy rằng đất diễn nhiều lắm, nhưng lại là điểm nhấn của bộ phim điện ảnh.

      Tần Sâm nhìn màn hình, chưa điều gì, nhưng ý cười khoé miệng vẫn chưa biến mất.

      Cho đến khi video chiếu đến đoạn những chiếc xe tội phạm, Tần Sâm mới cau mày : “ Tạm dừng chút.”

      Nhân viên công tác vội cho dừng video, Tần Sâm chỉ vào trong màn hình hỏi: “ này các người tìm ở đâu đến vậy?”

      Đạo diễn ngẩn ra, Tần tổng phải đến xem Cảnh Tâm diễn sao? Liên quan gì đến này? Trong đoàn làm phim có việc ông cũng , có chút cẩn thận : “ này tôi cũng biết, vai diễn quan trọng, chắc là ở đoàn diễn nào đó, tuy nhiên dáng dấp rất xinh đẹp.”

      Có người câu: “ Hình như Cảnh Tâm biết ấy.”

      “Đúng đúng đúng, vừa rồi ấy còn ngồi bên cạnh Cảnh Tâm.”

      “A, thấy nữa, biết chỗ nào rồi.”

      Tần Sâm hôm nay đến đây chủ yếu cũng phải tìm người, nhìn về phía đạo diễn: “Cắt hết mọi cảnh diễn của ta."

      Đạo diễn có chút sững sờ hiểu tại sao, mặc dù có chút đáng tiếc, nhưng vẫn gật đầu đồng ý.

      Cảnh Tâm vừa thay xong quần áo, đem bộ quần áo quê mùa cởi ra, chính là mái tóc đen được uốn làm ba lọn to, nhìn gương cảm thấy uốn rất tự nhiên, rất đẹp, chuẩn bị ra ngoài , Chu Nghi Ninh nhắn tin đến: “ Tôi trước đây, lần sau cùng nhau ăn cơm, tôi mời khách!”

      Cảnh Tâm trả lời tin nhắn xong, mới vừa ra ngoài được vài bước, trợ lý đạo diễn liền tới đây hỏi : “ Cảnh tiểu thư, quen biết trưa nay cùng quay với sao?”

      Cảnh Tâm gật đầu: “ Biết.”

      Trợ lý với : “ Vừa rồi Tần tổng muốn cắt bỏ hết các cảnh diễn của ấy, lộ mặt cũng được, cho nên lúc sau phải quay lại đoạn đó.”

      Cảnh Tâm: “….”

      Tại sao lại sớm? vừa mới thay quần áo xong!

      đúng, cái này quan trọng, Cảnh Tâm vội vàng hỏi: “Tại sao lại phải quay lại, đoạn phim này cũng có phần ấy diễn, sao lại cắt?”

      Trợ lý cũng bất đắc dĩ: “ có biện pháp nào khác, tổng giám đốc bắt xoá bỏ.”

      Cảnh Tâm và Chu Nghi Ninh tuy vừa mới quen biết, nhưng vẫn cảm thấy ấy đáng thương, có mỗi đoạn phim như vậy mà cắt tất cả cảnh diễn của ấy, nhất định là đắc tội với Tần Tổng.

      Trợ lý lại nghĩ rằng Cảnh Tâm muốn quay lại, an ủi : “Các đoạn phim kia sáng mai quay bổ sung lại, cũng nhiều, cũng phiền phức.”

      Trợ lý rồi Cảnh Tâm còn suy nghĩ Chu Nghi Ninh rốt cuộc tại sao lại đắc tội với Tần Sâm, tại sao lại bị cắt bỏ hết cảnh diễn, vốn định hỏi Chu Nghi Ninh chút, suy nghĩ lại vẫn là quên , chẳng may đây là việc riêng của bọn họ sao?

      Cảnh Tâm cúi đầu nhìn đường , đem di động nhét vào trong túi, mắt cá chân bỗng bị vật lông xù cọ cọ vào , bị doạ nhảy dựng.

      Cúi đầu nhìn xuống, ra là con chó của tổng giám đốc đại nhân ở bên cạnh , thân mật cọ cọ bắp chân Cảnh Tâm.

    4. ThuyThuy0411

      ThuyThuy0411 Well-Known Member

      Bài viết:
      490
      Được thích:
      507
      Hai chị chính thức gặp nhau rồi , biết tại sao Tần Sầm lại cắt cảnh quay của CNN có khi nào hai ng này có mâu thuẫn nhỉ ?
      Cảm ơn editor nhé , bạn làm việc năng suất quá , mong chương tiếp theo của bạn lắm :038:

    5. Lê Thị Ngọc Huyền

      Lê Thị Ngọc Huyền Well-Known Member

      Bài viết:
      98
      Được thích:
      4,984
      Chương 4

      Cảnh Tâm từ rất thích chó, nhưng vì mẹ thích động vật có lông, nên trong nhà chưa bao giờ được nuôi thú cưng, tự nhiên được chú chó bày tỏ thích đối với mình, có chút vui vẻ.

      Vừa định nhân cơ hội sờ lông của nó chút, bất chợt nghe được tiếng gọi lớn của Tần Sâm: “Bố Duệ, lại đây.”

      Bố Duệ nghe được mệnh lệnh lập tức chạy đến bên cạnh Tần Sâm.

      Mới vừa rồi trong lòng suy đoán quan hệ của Tần Sâm cùng Chu Nghi Ninh, bất chợt lại nghe thấy giọng của , Cảnh Tâm bị doạ nhảy dựng, cúi đầu đôi mắt to tròn đảo quanh, sau đó ngẩng đầu nhìn Tần Sâm cười rực rỡ: “Xin chào Tần tổng, con chó của nghe lời.”

      Tần Sâm quay đầu thấy đổi bộ quần áo, ban đầu cho rằng Cảnh Tâm dùng giọng địa phương ngày đó chuyện, nghĩ đến lại là tiếng phổ thông, cười nhìn : “Đúng là rất nghe lời.”

      Cảnh Tâm cảm thấy Tần Sâm cười mình, mặt có chút đỏ chỉ phía đối diện: “Tôi phải qua bên kia trước.”

      hết câu liền lập tức dời , nếu nhịn được mà hỏi , tại sao phải quay phim lại! Tại sao lại cười !

      Cảnh Tâm đến chỗ ghế dựa, chọn chiếc cách xa Tần Sâm nhất và có thể xem nam nữ chính diễn xong liền ngồi xuống, vừa nhìn vừa lấy trong túi ra gói thịt bò khô gặm.

      Chờ ăn hết toàn bộ gói thịt bò khô di động chợt vang lên.

      Thẩm Gia gọi điện cho hỏi tình hình quay phim thế nào rồi, Cảnh Tâm báo cáo: “Quay xong rồi, bây giờ nam nữ chính quay, ngày mai em mới quay tiếp.”

      “Bây giờ em ở đâu?”

      Cảnh Tâm vội vàng tỏ vẻ: “Em ở phim trường học tập.”

      Thẩm Gia trái lại cười tiếng: “ nay chị ở gần đó, chị qua ngay."

      Cảnh Tâm vui vẻ tắt điện thoại, biết Thẩm Gia lương tâm trỗi dậy, thuận tiện đến đón về nhà.

      cười mình, biết tại sao con chó của Tần tổng đại nhân lại xuất trước mặt , Cảnh Tâm phản xạ có điều kiện ngẩng đầu nhìn trái phải, có thấy Tần Sâm, vì thế lập tức đưa tay sờ lên lớp lông lưng của Bố Duệ, là rất mềm nha! Nuôi dưỡng là tốt!

      Bố Duệ phản kháng, Cảnh Tâm càng sờ càng hăng, bất chợt bên cạnh có tiếng động.

      Ngừng động tác ở tay chút, nghiêng đầu nhìn qua. Tần Sâm kéo ghế để bên cạnh , rất tự nhiên ngồi xuống, đôi chân dài duỗi ra cách tuỳ ý.

      Cảnh Tâm bất ngờ kịp phòng bị, tim đập thình thịch vài cái.

      Bố Duệ thấy móng vuốt của Cảnh Tâm rời , liền trở lại trước mặt chủ nhân.

      Tần Sâm đột nhiên ngồi cạnh, Cảnh Tâm có chút khẩn trương đứng lên, hiểu là vì Bố Duệ chạy tới đây nên mới cùng ở lại, hay là bởi vì nguyên nhân khác.

      trố mắt vài giây, mới cười cười chỉ Bố Duệ: “Con chó của chạy đến bên cạnh tôi.”

      Bây giờ là 5h30 chiều, mặt trời ở phía Tây, ánh nắng nhè chiếu đến đây, dừng ở mặt , da rất mịn ngay cả lỗ chân lông cũng có, tươi cười rạng rỡ có chút chói mắt, Tần Sâm nhịn được híp mắt nhìn.

      dời tầm mắt: “Bố Duệ chắc là ngửi được mùi của nên mới tới đây.”

      “Hả?” Cảnh Tâm có chút tin.

      “Bộ Duệ là chó nghiệp vụ được tôi mang về từ căn cứ quân , qua huấn luyện đặc biệt.”

      “Trách được lại nghe lời như vậy.”

      “Vô cùng nghe lời.”

      bảo nó làm gì liền làm cái đó.

      Cảnh Tâm quay đầu nhìn bốn phía, vừa rồi cố ý chọn chỗ vắng vẻ, bây giờ Tần Sâm lại ngồi xuống đây, khiến cho bọn họ nhìn như rất quen thuộc, tuy rằng bây giờ người trong đoàn làm phim đều làm việc, những ràng là chuyên tâm, ánh mắt hóng chuyện vù vù quét tới, nếu lúc này , rất xấu hổ nhỉ?

      Tần Sâm nhìn cái, như là nhìn , chủ động tìm đề tài chuyện.

      Vì thế, Cảnh Tâm biết Bố Duệ trước kia là chó truy tìm dấu vết, nhưng khi chấp hành nhiệm vụ chịu quá nhiều thương tổn mà phải xuất ngũ trước hạn hai năm.

      Tần Sâm : “Xem ra Bố Duệ nhớ mùi của , về sau đâu nó cũng có thể lần theo mùi mà tìm được .”

      Cảnh Tâm: “…” Đột nhiên có cảm giác bị giám thị.

      Thẩm Gia chạy tới trường quay, chung quang tìm người, trợ lý đạo diễn chỉ chỗ cho : “Ở bên kia đó!”

      Thẩm Gia qua nhìn, kinh ngạc khi thấy Cảnh Tâm và Tần Sâm cùng ngồi chỗ, nhìn họ trò chuyện hình như rất vui vẻ.

      Cảnh Tâm vào giới giải trí liền che giấu gia thế bối cảnh của mình đối với bên ngoài, rất xinh đẹp, bị người khác nhớ thương cũng là chuyện bình thường, ít đạo diễn ám chỉ qua với Thẩm Gia, số còn đưa ra điều kiện.

      Lúc trước Cảnh Tâm ký hợp đồng, ba mẹ , cái vòng luẩn quẩn này có rất nhiều người dùng quy tắc ngầm muốn Cảnh Tâm tránh xa, lúc ấy Thẩm Gia tưởng là, bối cảnh của Cảnh Tâm như vậy còn cần phải dùng quy tắc ngầm lấy vai diễn hay sao?

      Chỉ có thể đổ thừa cho lúc ấy còn trẻ, nhảy vào hố sâu của ba mẹ Cảnh Tâm.

      Với bên ngoài che giấu gia thế của Cảnh Tâm, vì vậycũng thể lợi dụng quan hệ của Phó gia, chỉ như thế, người nhà hỗ trợ thôi, đằng này lại còn nhúng tay vào rất nhiều, vai diễn bị thay đổi, ở trong nhóm người mới vừa hơi thân thiết bị mẹ Cảnh Tâm tách ra, vừa cùng sao nam nào đó có scandal ngay lập tức bị dập tắt.

      Năm trước bối cảnh của Cảnh Tâm bị lộ, tưởng là có thể nghênh đón tương lai tươi sáng, nghĩ tới nghiệp lại càng gian nan.

      Vài năm nay Thẩm Gia xem như cũng hiểu được, Cảnh Tâm muốn tồn tại ở giới giải trí phải dựa vào chính mình.

      Thẩm Gia nhìnvềhướng hai người kia, chẳng lẽ Cảnh Tâm thông suốt?

      Tần Sâm xem Cảnh Tâm như là người bình thường ở phim trường, nhịn được hỏi: “Trợ lý của đâu ?”

      Cảnh Tâm lắc đầu: “Tôi có trợ lý.”

      Tần Sâm cảm thấy kỳ quái, Cảnh Tâm là thiên kimtiểu thư, tên tuổi dù nổi tiếng, nhưng cũng đến mức ngay cả trợ lý cũng có chứ.

      đợi Tần Sâm hỏi, Cảnh Tâm liền làm bộ dáng đáng thương giải thích: “Từ tháng 8 năm trước tôi có nhiềukịch bản quay phim, quảng cáo cũng rất ít, lâu nhất chính là hai tháng có vai diễn, còn nhàn rỗi nhất là khoảng dưới 1 tháng có công việc nào, trợ lý cũng có việc làm. Các nghệ sĩ cùng công ty càng ngày càng phát triển, càng ngày càng tốt, dù sao làm trợ lý của tôi cũng chỉ là lãng phí nhân tài, bị đàn chị trước mượn dùng, sau đó liền biến thành trợ lý của người khác, bởi vì người khác liên tục có hợp đồng phim mới nha.”

      Tần Sâm vừa định chuyện, đạo diễn cũng đến trước mặt : “Tần tổng, đoàn làm phim của chúng tôi tối nay ăn liên hoan, mọi người chuẩn bị kết thúc công việc, rất hân hạnh được mời cậu tới?”

      Đạo diễn nhìn về phía Cảnh Tâm: “Cảnh Tâm, lát nữa cũng cóviệc gì đúng ? Cùng nhau .”

      Cảnh Tâm: “Được, tốt.”

      Tần Sâm đứng lên, lãnh đạm : “Cho mọi người kết thúc công việc , đêm nay tôi mời khách.”

      Đạo diễn tiết kiệm được chút tiền, vô cùng vui vẻ cho mọi người kết thúc công việc.

      Cảnh Tâm thấy Thẩm Gia, vội vàng hướng Tần Sâm : “Người đại diện đến đây tìm tôi, Tần tổng, tôi trước.”

      Tần Sâm gật đầu, nhìn chạy tựa như chạy trốn.

      Cảnh Tâm chạy trốn đến trước mặt Thẩm Gia, hơi buông lỏng ngồi xuống dưới, ngồi bên cạnh Tần Sâm hiểu sao lại khẩn trương, ta dường như rất hiểu , cái cảm giác bị người khác nhìn thấu tốt lắm.

      Thẩm Gia cười nhìn : “Cùng Tần tổng trò chuyện rất vui vẻ sao?”

      Cảnh Tâm cảm thấy tự nhiên lạnh hết cả sống lưng, mỗi lần Thẩm Gia cười như vậy, đều có cảm giác mình bị bán , lập tức lắc đầu: “ tốt lắm, con chó của ta rất dữ, em thích đàn ông nuôi chó đâu.”

      Thẩm Gia ồ tiếng: “Phải ? Sao chị lại nhớ năm đó em đề cập qua với chịmuốn nuôi chó vậy?”

      Cảnh Tâm: “…. Chị nhớ lầm, em là mèo.”

      Thẩm Gia thản nhiên nhìn cái, nhìn đến da đầu Cảnh Tâm run lên.

      Buổi liên hoan diễn ra ở hoa viên Nam Thành, dùng hai phòng bao lớn thông nhau, vừa đúng có thể chứa toàn bộ đoàn làm phim.

      Bên ngoài căn phòng lớn có hai cái bàn, cách phòng bao xa hoa được sắp xếp cho diễn viên chính và nhà sản xuất, trong phòng bao nhìn qua thực có rất nhiều ngươi, Cảnh Tâm suy nghĩ thấy mình chỉ là nữ phụ số bốn nên tiếp cận cái bàn này, lôi kéo Thẩm Gia ra bên ngoài ngồi xuống: “Chúng ta ngồi ở đây .”

      Cái ghế ngồi còn chưa nóng, bị người từ phía sau vỗ vai, Cảnh Tâm nhìn qua, nhà sản xuất đứng đối diện mỉm cười với : “ Cảnh tiểu thư có thể đổi vị trí cho tôi ? Tôi muốn cùng Thẩm Gia chuyện.”

      Cảnh Tâm nhìn ta, nhớ tới lúc trước Thẩm Gia biết trước cầu của vai nữ phụ số bốn là dùng mặt mộc, suy đoán ta cùng Thẩm Gia quen biết từ trước, vội vàng đứng dậy nhường chỗ: “Được, ngồi ở đây .”

      Nhà sản xuất chỉ phía trong căn phòng: “Chỗ của tôi ở bên trong.”

      Cảnh Tâm: “…”

      Thẩm Gia nhìn cái, Cảnh Tâm bất chấp khó khăn vào căn phòng xa hoa.

      Cảnh Tâm vào phát chỉ còn vị trí trống, bên trái chỗ đó chính là Tần Sâm, bên phải là phó đạo diễn.

      “Cảnh Tâm, mau tới đây ngồi.” Đạo diễn tiếp đón .

      Cảnh Tâm đành phải qua đó ngồi xuống.

      Tần Sâm cười nhạt nhìn cái, để cho người phục vụ mang thức ăn lên.

      Cũng may bàn ăn nhiều người, mọi người đều nhiều, Cảnh Tâm chỉ là nữ phụ số bốn nên cũng thể được mấy câu, đến lúc buông đũa xuống, Tần Sâm thân sĩ hỏi câu: “Cảnh tiểu thư còn muốn ăn cái gì ?”

      Cảnh Tâm vội vàng lắc đầu: “ cần, tôi ăn no lặc.”

      Toàn bộ bàn ăn lâm vào trạng thái im lặng kỳ lạ, ba giây sau, đều cùng cười to.

      Cảnh Tâm bây giờ mới phản ứng lại, mặt ửng đỏ, thiếu chút nữatự cắn đứt đầu lưỡi.

      vừa cái quái quỷ gì vậy? Gần đây nhập vai quá sâu! Nếu chỉ có người của đoàn làm phim sao, nhưng bây giờ ở đây lại có cả Tần Sâm, lại nhớ đến buổi chiều lúc ở phim trường Tần Sâm tràn ngập hứng thú cười, hiểu tại sao lại có cảm giác xấu hổ, rất muốn trở thành trong suốt tại đây.

      Tần Sâm cười cái, nhìn về phía : “Cảnh tiểu thư nhập vai thực rất sâu, rất chuyên nghiệp.”

      Đạo diễn cười : “Kỹ thuật diễn của Cảnh Tâm cũng tệ lắm, chỉ đáng tiếc….”

      Đạo diễn tiếp nữa, nhưng những người ở đây đều hiểu được, điều đáng tiếc chính là thể làm nữ chính.

      Khuôn mặt Cảnh Tâm đỏ hồng cười gượng mấy tiếng: “Cảm ơn mọi người khen tôi như vậy.”

      Thừa dịp Tần Sâm tính tiền, liền nhanh chân chuồn .

      Bữa cơm ăn xong, bên cạnh Tần Sâm vẫn còn vài người, nhìn về phía Cảnh Tâm, phát thấy lôi kéo người đại diện tới cửa.

      Cũng như khi tới, mọi người tốp năm tốp ba tan cuộc, ai về nhà nấy.

      Nhà trọ của Cảnh Tâm gần nơi này, hơn 10 phút là về đến nhà.

      Thẩm Gia cùng Cảnh Tâm đều lên lầu, Cảnh Tâm biết ấy có lời muốn .

      Thẩm Gia ngồi ghế salon, cầm lấy quyển kịch bản Cảnh Tâm để bàn: “Em sớm học thuộc lòng kịch bản rồi?”

      Cảnh Tâm gật đầu: “Thuộc lắm rồi a.”

      Cảnh Tâm cảm thấy mình trời sinh thích hợp ănphần cơm này, học kịch bản rất nhanh, cũng rất ít khi quên lời.

      “Vậy em có biết bên trong cái kịch bản này, em bị ănba cái tát, còn có cảnh diễn bị xé quần áo?” Thẩm Gia nhìn : “Em cảm thấy nếu ba mẹ embiết nhân vật này có những cảnh diễn như vậy, em còn có thể được diễn sao?”

      Cảnh Tâm diễn nhân vật Lâm Thuý này, tuy bắt đầu nhìn có chút thà ngốc nghếch, nhưng cá tính cũng rất mạnh, là người cuối cùng chiếc xe của bọn buôn người được giải cứu, sở dĩ ở lại đến cuối cùng, làvì tên đầu sỏ coi trọng , vì tên đầu sỏ muốn chiếm được tiện nghi của , liều mạng phản kháng, trong quá trình đó bị ăn ba cái tát, tay áo sơ mi cũng bị xé, có chút thê thảm.

      Lúc trước dùng chút tâm cơ, với ba mẹ là mình diễn sinh viên nông thôn, nghĩ rằng nhân vật đơn giản ngây thơ như thế, bọn họ chắc xem kịch bản.

      Cảnh Tâm có chút mơ màng: “Ba mẹ em biết?”

      Thẩm Gia gật đầu: “Hơn nữa nhân vật này vốn dĩ bị thay thế.”

      Cảnh Tâm càng bối rối: “Em phải tiến vào đoàn làm phim rồi hay sao?”

      Editor :hu hu ế ẩm quá à:th_21:
      Mai Trinh, thanhbinh, Tiểu Ly 111196 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :