1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bình hoa đại thần - Cẩm Trúc (34C)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 15: Lôi Phong xấu xa thiếu bà xã
      Edit: Y Lạc

      [​IMG]

      Gần đây Tân Võ Lâm lại tổ chức thêm hoạt động mới, hoạt động lần này có thể thể được toàn bộ rác rưởi của công ty Thắng Lợi. Hoạt động này chỉ có các khách hàng nạp tiền loại VIP5 mới có thể tham gia. Cái gọi là nạp tiền loại VIP5 này là tài khoản từ lúc bắt đầu thành lập cho đến tại, số tiền nạp vào đạt tới mười vạn nhân dân tệ mới có thể hưởng thụ đãi ngộ của khách quý VIP5.
      Nhưng mà những lợi ích của hoạt động này thực gây ấn tượng rất tốt, hơn nữa lần này cần phải nạp tiền thêm, phần thưởng là bộ trang sức tốt nhất trong hoạt động của bản đồ mới. Bộ trang sức này còn tương đối quý hơn bộ Thần trang sức thuộc tính quý nhất tại biết bao nhiêu lần, hơn nữa bộ trang sức này có thể kết hợp cùng với bất kì bộ trang bị, thuộc tính phụ kiện trang bị nào. Công ty còn thuyết minh, trang sức này chỉ có trong hoạt động lần này, về sau ra lại.
      Ở mặt ngoài hoạt động này biểu ra hào phóng của công ty Thắng lợi, kỳ cái này bất quá chỉ là thủ đoạn buôn bán. Trang bị đỉnh đỉnh như vậy, có thể nào dễ lấy được như vậy? Điều kiện tiên quyết đầu tiên đó là có cái tài khoản tiền nạp vào phải đạt hơn mười vạn nhân dân tệ, cái này phải lấy sạch của bao nhiêu người a? Nếu thực có người chơi muốn có được trang bị này, hay là giả sử có người chơi nạp tiền vào kém hơn mấy ngàn hoặc là hai vạn, khẳng định phải nạp vào thêm cho tới khi đạt đến mười vạn để tham gia, như vậy tiền nạp vào cùng với phần thưởng hoạt động có cái gì khác nhau?
      Còn nữa, bản đồ này là đặc biệt cho trò chơi, ai biết bản đồ này nguy hiểm như thế nào, trang sức tốt như thế, có thể dễ lấy được như vậy à? Lấy trình độ rác rưởi của công ty Thắng Lợi mà , có khả năng. Công ty Thắng Lợi là công ty buôn bán, phải dựa vào trò chơi kiếm tiền, nếu bản đồ dễ chinh phục như vậy, bọn họ còn kiếm ăn cái gì?
      Càng trọng yếu hơn chút đó là… Mỗi người chơi nạp tiền vào loại VIP5 chỉ có thể đánh được bản đồ này lần! (Ta mún đánh bom công ty này a =”:)
      Mơ chắc, ác liệt cỡ nào a? Hoạt động này vừa ra, người chơi Tân Võ Lâm mắng chửi Thắng Lợi là rác chịu nổi, trong mắt chỉ có tiền. Kỳ Từ Hoan Hoan có câu hay lắm, người sáng suốt vừa nhìn thấy trò chơi này liền biết là trò chơi RMB, có tiền chính là vương giả. Công ty Thắng Lợi nếu dám làm hoạt động này, liền biết khẳng định có người tham gia, kẻ có tiền căn bản lên diễn đàn để mắng chửi, mà là bất động thanh sắc tham gia, chỉ có người chơi có tiền mới có thể đỏ mắt chửi ầm lên. Nhưng mắng chửi có làm được gì? Công ty Thắng Lợi vẫn cứ kiếm tiền theo lẽ thường, cho nên vẫn là tỉnh táo giữ lấy khí lực, hoặc là thành tiếp tục chơi, hoặc là quăng acc chạy lấy người, đừng đùa. (Nếu là ta ta thầm lặng… ko tham gia =D)
      Hoa Đóa Đóa cảm thấy lời này của Từ Hoan Hoan rất sâu sắc, giống như Từ Hoan Hoan chính là người này, tốn chút tiền là tốt rồi, mình thỏa mãn là được rồi, cái hoạt động này, kệ cho nó bay theo gió theo mây. Bất quá Từ Hoan Hoan luôn thầm, trang sức này là quá tốt, mang theo nó, lợi hại đến mức nào a?
      Hoa Đóa Đóa biết thuộc tính trang bị hay là thuộc tính này nọ gì cả, đối với trang bị của chính mình tại, biết hài lòng tới mức độ nào rồi. Phong Thệ làm trang bị cho là trang bị y hệ tốt nhất ở khu Thiên Huyền, cũng là trong khu vực, giá trị PK bất tri bất giác vượt qua Mỹ Ngọc Yên Nhiên, đứng hàng thứ ba trong tổng bảng, đứng hàng thứ nhất trong y hệ.
      Còn có cái gì chưa đủ a? thỏa mãn tột đỉnh rồi.
      “A…” Hoa Đóa Đóa vừa mới vào trò chơi, nhìn chằm chằm màn hình hét ầm lêm. Từ Hoan Hoan chơi trò chơi ở bên liếc mắt cái, “Làm cái gì mà hô to gọi thế?”
      “Mình… Nguyên bảo của mình sau số 1 có tận 5 số 0.” Hoa Đóa Đóa đếm đếm, á khẩu thể trả lời được, sao lại bỗng nhiên có nhiều tiền như vậy?
      Ở trong chốn Tân Võ Lâm, nguyên bảo là nhân dân tệ, mười vạn nguyên bảo chính là mười vạn nhân dân tệ. Từ Hoan Hoan cũng kinh ngạc chút, tới nhìn vào màn hình máy tính Hoa Đóa Đóa, khóe miệng giật giật co rút, “Máy tính cậu bị hacker xâm nhập??”
      “Làm sao có thể!” Hoa Đóa Đóa liếc cái, “Hacker xâm nhập máy tính cũng chọn máy tính có giá trị ?”
      “Vậy vì sao mình có, cậu lại có?” Từ Hoan Hoan ngửa mặt lên trời thét dài, dáng vẻ ghen tị muốn đòi mạng, “Giữ lại, đợi đến lúc chúng ta hợp khu, phải trợ giúp chị em đập trang bị.”
      Lúc này miệng Hoa Đóa Đóa rút gân.
      Bỗng nhiên màn hình xuất tư tán gẫu.
      【 tư tán gẫu 】 Phong Thệ: Bà xã, ta giúp ngươi báo danh, tám giờ tối Chủ nhật ngươi phải đến, nếu lại thất ước ta cùng ngươi chào hỏi nữa.
      Hoa Đóa Đóa cùng Từ Hoan Hoan hai mặt nhìn nhau, hai người đều sửng sốt trong chốc lát, Từ Hoan Hoan bi phẫn trào lên, khóc rống đầy nước mắt, “Má nó, ông xã này của cậu rất con mẹ nó tiêu tiền cho cậu, nạp hẳn cho cậu mười vạn để tham gia hoạt động, chết tiệt!”
      Đây chẳng lẽ là Từ Hoan Hoan bùng nổ chửi bậy à, mà Hoa Đóa Đóa cũng khó câu, “Vị đại thần này trong nhà hẳn là có nhiều tiền a?”
      “Nhân vật phong vân của Tân Võ Lâm, tin tức bên trong có ba bản cũ, bản thứ nhất chàng này nhà ở Canada, ba ba là Hoa kiều, mở chuỗi nhà hàng ẩm thực Trung Quốc, đừng nhìn vào chỉ là mở nhà hàng, chuỗi nhà hàng này trải rộng hai bên bờ Đại Tây Dương; còn có bản cũ người này học ở học viện Massachusetts nước Mỹ, từng đạt giải vàng cuộc thi kiến trúc, tiền của món giải thưởng vàng kia, có thể xây được ngôi nhà. Còn có bản cũ nữa người này kỳ ngoài sáu mươi tuổi, chơi bằng tiền tiết kiệm của , kỳ có bao nhiêu tiền. (Ngoài lục tuần a?! Ôi đại thần của em =D)
      Từ Hoan Hoan còn giảng giải, Hoa Đóa Đóa cũng nghe, bất quá Từ Hoan Hoan bỗng nhiên liếc mắt nhìn về phía Hoa Đóa Đóa, nghi hoặc lầm bầm lầu bầu thôi, “Cho dù thế nào nữa, thế nào cũng là đại thần, rốt cuộc coi trọng cậu ở điểm nào? Làm gì mà đối với cậu tốt như vậy?”
      Vấn đề này… Hoa Đóa Đóa khi vừa bắt đầu cũng nghĩ qua, cũng từng hỏi Phong Thệ, Phong Thệ chỉ phát ra cái mặt tươi cười, bởi vì là bà xã của . tại ngẫm lại, Hoa Đóa Đóa lúc ấy vì sao lại để dối cho qua như vậy? -_-||| cũng phải bà xã .
      【 tư tán gẫu 】 Hoa Đóa Đóa: Đại thần, ta muốn hỏi ngươi vấn đề.
      【 tư tán gẫu 】 Phong Thệ: .
      【 tư tán gẫu 】 Hoa Đóa Đóa: Vì sao ngươi cưới ta a? (*phun trà* Chị hỏi thực trực típ)
      Hoa Đóa Đóa yên đánh xong hàng chữ này, biết trả lời những gì, trái tim cư nhiên có chút khẩn trương nho , ngay cả cũng buồn bực tự hỏi, cần khẩn trương cái gì chứ?
      Qua lâu, cũng chưa nhận được câu trả lời thuyết phục, Hoa Đóa Đóa khẽ cắn môi, chờ chút.
      【 tư tán gẫu 】 Phong Thệ: Bởi vì ta thiếu bà xã.
      Toát mồ hôi, Hoa Đóa Đóa đọc được đáp án này, hộc ra ba lít máu.
      Từ Hoan Hoan nhìn thấy đáp án này, chỉ khóe miệng giật giật, đến mắt cũng trợn trắng lên, cười lạnh, “Mình nghĩ là bản thứ ba có vẻ chuẩn, ông già ngoài sau mươi tuổi.”
      Hoa Đóa Đóa nhìn chằm chằm ba chữ “Thiếu bà xã” màn hình, nhất thời nghĩ đến đoạn kí ức từng trải qua, về chuyện cùng Cố Cảnh Phong, đoạn ký ức kia Hoa Đóa Đóa cơ hồ quên mất.
      Khi đó đúng là thời điểm cuộc thi trường kỳ gần cuối năm nhất đại học, là cuộc thi đầu tiên trong nghiệp đại học, Hoa Đóa Đóa vẫn có vẻ coi trọng nó, tuy rằng nắm chắc có thể lấy được giải ba, nhưng nếu muốn làm đệ tử của giáo sư Smith nhất định phải lấy giải nhất mới được.
      Tiến vào giai đoạn ôn tập, Hoa Đóa Đóa liền chỉ có hai nơi, luôn chạy qua lại giữa thư viện cùng ký túc xá. Hoa Đóa Đóa , khuyết điểm đống, nhưng có ưu điểm phải ai cũng có thể làm được, đó chính là lỗ tai tạm thời có thể “ thông”, vô luận bên ngoài ồn ào cỡ nào, đều có thể hoàn toàn đắm chìm ở trong thế giới của chính mình. Đây là được dưỡng thành từ kiếp sống học sinh trong nhiều năm của Hoa Đóa Đóa, có thể lòng dạ để đầu óc ở duy nhất nơi, còn tận tâm quán triệt thực .
      Đoạn thời gian kia, Hoa Đóa Đóa có thể là ngẩn ngơ ở thư viện, bữa ăn liền nhờ bánh với nước khoáng giải quyết. Cố Cảnh Phong là trợ giáo của Hoa Đóa Đóa, mấy ngày đầu tiên cũng tìm thấy , đến ngày thứ sáu, chính là thứ Bảy, Cố Cảnh Phong liền tìm được ở thư viện. (6 ngày a 6 ngày cũng thực kiên trì *lau lau mồ hôi*)
      ngồi đối diện Hoa Đóa Đóa, tùy ý tìm quyển sách xem, cũng quấy rầy . Cho đến khi Hoa Đóa Đóa buông bút chuẩn bị cắn bánh, Cố Cảnh Phong ho khan tiếng muốn khiến cho Hoa Đóa Đóa chú ý, quả nhiên, Hoa Đóa Đóa lên tiếng trả lời ngẩng đầu lên ngây ngốc nhìn Cố Cảnh Phong phía đối diện. (=D)
      Cố Cảnh Phong nhìn ha ha cười, lật ra quyển vở, viết chút gì đó ở mặt , đưa cho Hoa Đóa Đóa.
      Hoa Đóa Đóa liếc mắt nhìn cái, phía viết rằng: Em bồn cầu, đêm nay có rảnh ?
      Hoa Đóa Đóa hồ nghi nhìn về phía Cố Cảnh Phong, cũng biết trong hồ lô bán thuốc gì, nghĩ nghĩ, trả lời: Đọc sách, rảnh.
      Cố Cảnh Phong nhìn bốn chữ tuyệt tình vở, giận chỉ cười, viết tiếp: Cùng nhau…
      Hoa Đóa Đóa quan tâm đến , tiếp tục đọc sách. Kỳ vẫn có chút nghi hoặc, trước kia Cố Cảnh Phong luôn luôn tự động tìm , chỉ có tìm , hôm nay đột nhiên tìm , cũng biết là vì sao?
      Bất quá, nghi hoặc nghi hoặc, lại quen quản chuyện người khác.
      Thư viện của đại học thực tiên tiến, hoàn toàn sử dụng hệ thống điều khiển bằng điện tử, dùng thẻ điện tử để vào. Thứ Bảy người đến đọc sách nhiều lắm, buổi tối đến đọc sách lại càng nhiều hơn, chưa đến tám giờ gần như có người.
      Cố Cảnh Phong nhìn sinh viên cuối cùng cũng rồi, lại ngắm ngắm Hoa Đóa Đóa, thấy ghi chép vài thứ, thử hỏi, “Mọi người đều hết rồi.”
      Hoa Đóa Đóa cúi đầu ừ tiếng, “ có việc gì, em với người quản lý, em đóng cửa cuối cùng.”
      Cố Cảnh Phong vẻ mặt bất đắc dĩ, tiếp tục ngồi chờ .
      Thư viện to như vậy có vẻ thực im lặng, tựa hồ đến tiếng tim đập cũng có thể nghe được rành mạch. Tiếng bút viết lên mặt giấy trong tay Hoa Đóa Đóa, xoát xoát, trở thành thanh duy nhất trong toàn thư viện.
      Bỗng nhiên, toàn bộ bóng đèn chợt tắt, thư viện vốn sáng trưng liền tối đen mảnh. Hai người đều sững sờ ở tại chỗ…
      “Sao… sao lại thế này?” Hoa Đóa Đóa đột nhiên thấy gì cả năm ngón tay bị bóng đêm vây quanh, có điểm thất kinh.
      Cố Cảnh Phong nhìn quanh bốn phía, tìm thấy chút ánh sáng, lần đầu phát , ra thư viện trường học là kiến trúc khép kín hoàn toàn. lấy điện thoại di động ra chiếu sáng, nghĩ vừa mới thắp sáng đặt ở phía dưới cằm, Hoa Đóa Đóa kêu quỷ lên tiếng.
      “Có chuyện gì thế?”
      giống y chang quỷ, đừng dùng ánh sáng này.”
      Cố Cảnh Phong có cách nào, liền tắt điện thoại di động, : “Điện thoại của em đâu?”
      “Em mang.”
      Cố Cảnh Phong nản lòng, “ xem rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, biết sao lại như thế này.”
      đợi chút.” Hoa Đóa Đóa sốt ruột vỗ bàn, sợ rời khỏi, “Em với cùng .” xong quần áo Cố Cảnh Phong đồng thời bị bàn tay của người nhát gan nào đó gắt gao nắm lấy.
      “Muốn nắm đừng nắm quần áo, thoải mái.”
      Hoa Đóa Đóa sửa lại thành túm lấy cánh tay.
      “Cánh tay bị em kéo như vậy, cảm giác cân bằng.” (*khụ*)
      Hoa Đóa Đóa trực tiếp nắm lấy tay , lần này hé răng nữa, kéo Hoa Đóa Đóa xuống lầu. Cố Cảnh Phong thường đến thư viện, quen địa hình, chỉ có thể hỏi Hoa Đóa Đóa, bất quá Hoa Đóa Đóa đằng sau lại là kẻ mù đường, , sở dĩ có thể quen thuộc vào trong này, hoàn toàn dựa vào quán tính =_=
      Cố Cảnh Phong đành phải sờ soạng từng bước từng bước kéo Hoa Đóa Đóa ra ngoài, cho đến khi Hoa Đóa Đóa bị vấp phải cái gì đó, Cố Cảnh Phong muốn đỡ , nghĩ tới lại đụng vào giá sách, bởi vì va chạm mạnh, giá sách bắt đầu lung lay, Cố Cảnh Phong lại muốn ổn định, cái gọi là lòng thể hai hướng, Hoa Đóa Đóa ngã, giá sách cũng đổ, đống sách liền rơi xuống, Cố Cảnh Phong lập tức ôm Hoa Đóa Đóa trong ngực, để mấy quyển sách tùy ý nện người mình.
      “Lôi Phong…” Hoa Đóa Đóa vốn định cảm ơn , Cố Cảnh Phong lại đột nhiên áp người
      Cuối cùng câu, “ là Lôi Phong xấu xa, biết người thiếu bà xã, xấu xa thế nào ?”

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 16: Nàng biết
      Edit: Y Lạc

      [​IMG]

      Lôi Phong xấu xa có thể là…
      Đáng tiếc, Hoa Đóa Đóa để cho Cố Cảnh Phong tiếp tục làm, mà là phi thường mạnh mẽ đẩy Cố Cảnh Phong ra, sau đó dậm chân nhảy nhảy tại chỗ, “Em muốn tiểu…” (*phụt*)
      O__O” Cố Cảnh Phong chỉ cảm thấy đám quạ đen bay qua đầu , nổi lên cảm xúc cùng cảm tình lâu a, đúng như ‘nhất giang xuân thủy hướng đông lư’.

      (Câu này là câu cuối trg bài từ của Lý Dực – vị vua cuối cùng trg thời Ngũ Đại Thập Quốc, nghĩa là dòng sông xuân trôi theo hướng đông)

      Bất quá, Cố Cảnh Phong vẫn buồn bực, ngồi xuống đất, nhìn Hoa Đóa Đóa trái nhảy phải nhảy, tuyệt muốn hỗ trợ. Vẻ mặt Hoa Đóa Đóa cực kỳ méo mó, kẹp chặt hai chân, ánh mắt nghẹn lại như muốn sắp ra đến nơi, “Cố trợ giáo, mau nghĩ biện pháp ra ngoài a.”
      “Kiến trúc thư viện khép kín, di động cũng có tín hiệu, cũng có biện pháp a.”
      Kỳ mấy cái này tất cả đều là chó má, tín hiệu di động ràng là có đủ, làm như thế, bất quá là vì vừa rồi do Hoa Đóa Đóa mạnh mẽ đẩy ra, cho biểu phen mà thôi. (=_:)
      Hoa Đóa Đóa nộ khí đằng đằng lại có chỗ phát tiết, là ai thiếu đạo đức như vậy, quản lý tắc trách đến thế? Bốc hỏa bốc hỏa…
      Hoa Đóa Đóa qua lại khó khăn, có nhiều loại xúc động, quyết định ngay tại chỗ. Cố Cảnh Phong cười : “Đóa Đóa, em có phát hay , chúng ta hiếm khi ở cùng chung chỗ với nhau?”
      Đối với Cố Cảnh Phong nhàn nhã chuyện phiếm, thèm để ý tới, chỉ ứng phó tiếng, “Ừ.”
      “Hơn nữa, mỗi lần đều là lúc em muốn có thời gian thuận tiện giải quyết cái ý ý ấy mà).” Cố Cảnh Phong phì cười, cười đến thực đàng hoàng khiêm tốn. Hoa Đóa Đóa lần này rốt cuộc nổi giận, thứ nhất, quá mót chỉ là chuyện bình thường của con người, có cái gì đáng buồn cười chứ? Thứ hai, nhìn thống khổ như vậy, lại thấy vui sướng khi người gặp họa? cắn chặt răng, muốn quan tâm tới nữa, mà đặt mông ngồi dưới đất, vẫn nhúc nhích.
      “Làm sao vậy? Tức giận?”
      phải, giảm bớt hoạt động, phòng ngừa thận hoạt động gia tốc.” (*phụt lần 2*)
      “…” Cố Cảnh Phong gì. -_-!
      Hai người lặng im thời gian, Cố Cảnh Phong bỗng nhiên nghe thấy tiếng khóc nữ sinh, khỏi sửng sốt rồi lại sửng sốt, ngẩng đầu lên nhìn về phía Hoa Đóa Đóa, “Em khóc cái gì?”
      “Oa, em sắp tiểu ra quần rồi. Nhịn nổi nữa.” Hoa Đóa Đóa thương tâm a, có cảm giác thanh danh cả đời sắp bị tiêu hủy trong lúc này, chết mất, sống gần 20 năm, cư nhiên phải nhịn đến mức chịu được như thế này, khóc mới là lạ.
      Cố Cảnh Phong lại gì, lấy điện thoại di động ra gọi cho ông chú ở phòng thường trực, bảo mở cửa ra. Cố Cảnh Phong vừa ngắt điện thoại, Hoa Đóa Đóa liền hỏi: “ phải có tín hiệu sao?”
      “Bị em dọa sợ tới mức có tín hiệu.” Cố Cảnh Phong tức giận .
      “Thiết…” Hoa Đóa Đóa quay đầu , quan tâm .
      Qua lúc, cửa mở, thư viện mảnh tối đen rốt cục sáng rực lên, Hoa Đóa Đóa đứng dậy, hướng toilet tiến quân. Ông chú ở phòng thường trực còn chưa kịp xem bên trong có ai, chỉ thấy nữ sinh chạy như sét đánh kịp bưng tai từ bên trong vụt qua mình.
      Cố Cảnh Phong chậm rì rì xuống, mỉm cười với ông chú ở phòng thường trực, hào hoa phong nhã.
      “Tiểu Phong, vừa rồi đó là bạn cậu , nhìn nó thẹn thùng kìa, là đáng a, tại đều là sinh viên rồi, lại còn nhìn quen.” Ông chú ở phòng thường trực mở miệng cười to, nhưng ra khóe miệng Cố Cảnh Phong chỉ có thể ngừng run rẩy, ứng phó mấy rồi khỏi.
      Cái gì nhìn quen với quen? cũng rất quân tử , tuy rằng rất muốn làm tiểu nhân lần tới.
      ***
      Hoa Đoá Đoá gần đây rất u buồn, chủ yếu là vì chuẩn bị cái gọi là hoạt động. Lần này ra bản đồ mới, có mấy tin vịt rằng nhất định có khó khăn, xuất BOSS mới có ma pháp sao chép, có thể sao chép hoàn toàn chiêu thức người chơi từng đánh lên nó. Loại kỹ năng này thực biến thái, chuyện càng biến thái hơn, là con BOSS này xuất ở bên trong “Mộng Yểm”, chỉ có thể mình đánh, hơn nữa là tùy thời điểm xuất , có thể thấy được phải cẩn thận cỡ nào, để mà phòng ngừa BOSS này đột nhiên tập kích. Hoa Đoá Đoá kỳ thực muốn tham gia hoạt động này, chỉ là do Phong Thệ đại thần trước, nếu lại thất ước, đối với tốt lắm. Ý tứ này thực dễ hiểu được, nếu còn lại thất ước, ly hôn, rồi cưới người khác.
      Tuy chỉ là vợ chồng Internet thôi, nhưng Hoa Đoá Đoá vẫn có điểm luyến tiếc. Hơn nữa gần đây lại có chuyện gì vội, tham gia liền tham gia . Chỉ là sau khi tham gia, phát hoạt động này dễ a, thứ nhất, BOSS mới, đối với thao tác cộng thủ pháp cực hạn của Hoa Đoá Đoá mà , là điều khó khăn; thứ hai, nhiệm vụ sinh con của Hoa Đoá Đoá cùng Phong Thệ đại thần làm được 70%, tương đối với bảy tháng, mà theo điều khoản trò chơi trong nhiệm vụ này có tác dụng phụ nhất định, thời gian phục hồi kỹ năng của nhân vật nữ tăng lên nhiều, đơn giản mà , thành trì độn; thứ ba, gần đây trường học sửa chữa lại, thường xuyên bị mất điện, sợ nếu ở bản đồ, bỗng nhiên mất điện liền thảm a.
      Nhiều nhân tố như vậy, làm cho Hoa Đoá Đoá thực khó xử, đành phải thành để cho Phong Thệ đại thần biết.
      【 tư tán gẫu 】 Phong Thệ: Chuyện này cũng có vấn đề gì. Ngươi đăng nhập tài khoản của ta, tự nhiên có thể giải quyết hai vấn đề phía trước, về phần cái thứ ba, hoặc là sạc pin đầy rồi đến quán cafe hoặc là dùng card mạng dây.
      【 tư tán gẫu 】 Hoa Đoá Đoá: O__O “… Đại thần, ta đăng nhập tài khoản của ngươi có thể đạp hư tài khoản của ngươi hay ?
      【 tư tán gẫu 】 Phong Thệ: có việc gì, chúng ta đều bị ngươi đạp hư. (Ko bik đạp hư cái j của nhể *cười BT*)
      Hoa Đoá Đoá hết hôn mê lại choáng váng, chỉ biết bảo trì im lặng. Chỉ chốc lát sau, Phong Thệ đại thần gửi tài khoản của đến, Hoa Đoá Đoá ghi nhớ lại nó trong Notepad, cảm thấy rất mỹ mãn. Phong Thệ đại thần cư nhiên cũng đem tài khoản đưa cho , này phải là vì tín nhiệm biểu của sao?
      【 tư tán gẫu 】 Phong Thệ: Ngươi đăng nhập tài khoản của ta , ta hôm nay hơi mệt.
      【 tư tán gẫu 】 Hoa Đoá Đoá: Ngươi gần đây bề bộn nhiều việc sao?
      【 tư tán gẫu 】 Phong Thệ: Công việc hoàn hảo, chủ yếu là vì uống thuốc hơi nhiều, có chút buồn ngủ.
      【 tư tán gẫu 】 Hoa Đoá Đoá: Ngươi làm sao vậy?
      【 tư tán gẫu 】 Phong Thệ: Bệnh mà thôi, có việc gì.
      【 tư tán gẫu 】 Hoa Đoá Đoá: Ngao =w=
      Phong Thệ nhiều lời chỉ vài câu, đăng xuất. Hoa Đoá Đoá lúc này đăng nhập tài khoản của Phong Thệ, tài khoản của đại thần quả nhiên là có khí thế, đến túi tiền đầy ắp của , chỉ đến trang bị của thôi, là có ba bộ trang bị, Thần bộ, Ma bộ, còn có bộ độc nhất vô nhị toàn server, Quang bộ. Rất ít thấy Phong Thệ mặc Quang bộ, chủ yếu là bộ trang bị này thực quá khủng bố. Thuộc tính của nó gấp năm lần hai bộ kia, hơn nữa hiệu ứng ánh sáng có hiệu quả rất được, đến toàn thân phát ra kim hoàng sắc quang, ngẫu nhiên còn xuất thuộc tính Phật tính, đây là ở trạng thái bình thường, xuất chữ “Vạn” khắc trán, nhìn trông rất tuấn tú khí. Thuộc tính Phật tính là rút ngắn thời gian phục hồi kỹ năng.
      Hoa Đoá Đoá tò mò mở phối ngẫu (mối quan hệ vợ chồng) của Phong Thệ đại thần, trong danh sách chỉ có ghi lại cái tên Hoa Đoá Đoá. Hoa Đoá Đoá mừng thầm chút, xem ra lần đầu tiên của là cho . cảm thấy thực viên mãn, có lẽ là tâm lí hư vinh của con . (*phun trà* Má ơi chị dùng từ lần đầu tiên làm em suy nghĩ sâu xa quá =D)
      Trong lòng thực tràn đầy hiếu kỳ, lại nhàm chán mở quan hệ thầy trò của , cái này… Hoa Đoá Đoá phát chuyện hoàn toàn hay biết, ở danh sách thầy trò ghi lại, Phong Thệ từng có qua hai sư phụ, người tên là Thiên Phạt, là sư phụ đầu tiên, thời gian giải trừ là năm trước, nhưng mà sư phụ thứ hai dĩ nhiên lại là Mỹ Ngọc Yên Nhiên? Thành lập quan hệ là ngày giải trừ với sư phụ thứ nhất? Mà thời gian giải trừ là nửa năm trước. cách khác, bọn họ quan hệ thầy trò có hơn nửa năm?
      Hoa Đoá Đoá lại mở ra danh sách bạn tốt của , điều này càng làm cho Hoa Đoá Đoá giật mình, danh sách hảo hữu của Phong Thệ đại thần chỉ có ba người, người là Thiên Phạt, người là Mỹ Ngọc Yên Nhiên, còn có người nữa đó là Hoa Đoá Đoá.
      Khó có thể tưởng tượng, danh sách hảo hữu của đại thần lại chỉ có ba cái tên? Có thể làm sư phụ của Phong Thệ, vị Thiên Phạt này là ai? Hoa Đoá Đoá tò mò ở danh sách PK tìm thử, bỗng nhiên phát , người có tên là Thiên Phạt này ở trong bốn mươi người đứng đầu danh sách PK, mà là ở vị trí năm mươi bảy.
      Chẳng lẽ năm trước Phong Thệ có sư phụ? Sau đó lại gặp được Mỹ Ngọc Yên Nhiên cấp bậc đại thần loại này, liền bỏ qua? đúng a… Nhớ Từ Hoan Hoan từng qua, từ sau khi server này mở được tháng cho tới giờ, Phong Thệ đại thần luôn đứng đầu bảng. Server này thành lập cũng được hơn ba năm rồi.
      Hoa Đoá Đoá nhìn chằm chằm vào cái tên u ám kia, Thiên Phạt…
      Rốt cuộc là ai? Lúc này, bang phái có người.
      【 bang phái 】 Sâu Sâu Muốn Nhúc Nhích: Sâu Sâu qua, xin hỏi nương tử nhà ta có ở đó ?
      【 bang phái 】 Chim Mổ Sâu: (╰_╯)# Còn chưa ngủ.
      【 bang phái 】 Sâu Sâu Muốn Nhúc Nhích: Nương tử, ta muốn gọi nàng cùng ngủ với ta.
      Phốc… Hoa Đoá Đoá lúc này muốn phun, cái kia rất ghê tởm , này phải ảnh hưởng bộ mặt bang phái sao? Phong Thệ cũng chịu quản? Hoa Đoá Đoá kích kích mở mục tin tức bang phái, bỗng nhiên phát tin tức kinh thiên động địa.
      Người sáng lập bang phái này, Thiên Phạt. Đương nhiệm bang chủ bang phái, Hoa Đoá Đoá.
      Vị trí bang chủ là do Phong Thệ làm , nhưng còn người sáng lập này là nhìn rất quen mắt. Lại là Thiên Phạt? là rất kỳ quái. Hoa Đoá Đoá đầy bụng nghi vấn, sau đó lại nhìn đến chức bậc tại, phó bang chủ là Chim Mổ Sâu với Mỹ Ngọc Yên Nhiên?
      Bình thường chỉ có người cấp nguyên lão mới có thể làm ? như thế, Chim Mổ Sâu hẳn là có chút lịch sử.
      Vì thế Hoa Đoá Đoá lần đầu tiên mật ngữ cùng nữ cường nhân luôn luôn có hảo cẩm với phen.
      【 mật ngữ 】 Phong Thệ: Xin chào.
      【 mật ngữ 】 Chim Mổ Sâu: Bản nhân or Yên Nhiên?
      【 mật ngữ 】 Phong Thệ: Mình là Hoa Đoá Đoá.
      【 mật ngữ 】 Chim Mổ Sâu: (⊙_⊙) Bang chủ đem tài khoản cho ngươi a?
      【 mật ngữ 】 Phong Thệ: Ừm, cái kia… Mình muốn hỏi bạn số chuyện, có thể chứ?
      【 mật ngữ 】 Chim Mổ Sâu: ?
      【 mật ngữ 】 Phong Thệ: Thiên Phạt là ai?
      【 mật ngữ 】 Chim Mổ Sâu: Tính từ ngươi, là bang chủ tiền tiền nhiệm.
      【 mật ngữ 】 Phong Thệ: Ách, cái này mình biết, mình chỉ là muốn hỏi, người này tại ở đâu?
      【 mật ngữ 】 Chim Mổ Sâu: Nghe người ta là đổi server.
      【 mật ngữ 】 Phong Thệ: A? Vì sao đổi? Server này tốt sao?
      【 mật ngữ 】 Chim Mổ Sâu: Tốt, có lẽ là cảm tình bị nhục .
      【 mật ngữ 】 Phong Thệ: ?
      【 mật ngữ 】 Chim Mổ Sâu: Kỳ ta rất chán ghét ngươi, bởi vì ngươi rất dễ dàng đến được với bang chủ, mà Yên Nhiên phải trả giá nhiều như vậy, kết quả cái gì cũng chưa có được, ngươi có biết ngươi giống cái gì ? Ngươi chính là hồ ly tinh làm mà hưởng.
      Hoa Đoá Đoá xấu hổ, mạc danh kỳ diệu, chuyện bỗng nhiên chuyển tới đầu . (Oa oa ta cũng mún đc làm hồ ly tinh a *lăn lăn lăn*)
      【 mật ngữ 】 Phong Thệ: Vì sao bỗng nhiên mắng mình?
      【 mật ngữ 】 Chim Mổ Sâu: Bởi vì ngươi đối với bang chủ tốt, mà Yên Nhiên vì bang chủ cái gì đều vứt bỏ hết cả, ngươi có biết Thiên Phạt là ai ? là chồng trước của Mỹ Ngọc Yên Nhiên, đối với Yên Nhiên tốt thể phản đối, nhưng mà Yên Nhiên vì Phong Thệ, dứt khoát cùng Thiên Phạt ly hôn, bị toàn thế giới mắng đến phát khóc. (Vô duyên nhể, tự nàng ta bỏ chứ có dụ dỗ đâu mà h đổ lỗi cả j nè =.=lll)
      【 mật ngữ 】 Phong Thệ: Vậy Phong Thệ vì sao cưới Mỹ Ngọc Yên Nhiên?
      【 mật ngữ 】 Chim Mổ Sâu: Sau ta lại mới biết được Phong Thệ cùng Thiên Phạt là bạn bè ngoài đời, cùng Yên Nhiên kết hôn, giống như có điều cố kỵ.
      Bỗng nhiên, trong lòng Hoa Đoá Đoá rầu rĩ, Phong Thệ cùng kết hôn lại là vì cái gì? Chỉ là vì tránh né dư luận đại chúng trong trò chơi sao? Bất quá lại ra vẻ với toàn thế giới duy trì hôn ước giữa bọn họ, chuyện này rốt cuộc là vì sao?
      Hoa Đoá Đoá trong lòng có gút mắc, cần người cởi bỏ, người duy nhất có thể giúp cởi bỏ, còn ai khác ngoài Phong Thệ.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 17: A, ra cũng có sinh non
      Edit: Y Lạc



      Hoa Đoá Đoá đầy bụng nghi hoặc, lại có chỗ phát tiết, chỉ có thể ỉ trong lòng. Nghẹn hết cả ngày, biến thành tâm tình cực kém. Từ Hoan Hoan đầy bụng nghi vấn, “Cậu làm sao thế?”
      Hoa Đoá Đoá lầm bầm : “Phong Thệ đại thần có bí mật thể cho ai biết.”
      “Hả? Cái gì?” Từ Hoan Hoan lập tức mở to hai mắt, tò mò muốn chết. Hoa Đoá Đoá cũng dám nhanh chóng kết luận như vậy, chỉ có thể mấp máy môi , “Đại khái hẳn là như thế .”
      “A?” Từ Hoan Hoan nhất thời mơ hồ.
      “Buổi tối cho cậu biết.” Đây là lần đầu tiên Hoa Đoá Đoá chủ động vội vàng mở máy tính ra đăng nhập trò chơi như vậy, xem xét danh sách bạn tốt, thấy danh tự Phong Thệ sáng đèn, lập tức gửi qua tin nhắn.
      【 tư tán gẫu 】 Hoa Đoá Đoá: Đại thần, ta nghĩ muốn hỏi vấn đề.
      【 tư tán gẫu 】 Phong Thệ: ?
      【 tư tán gẫu 】 Hoa Đoá Đoá: Ta đăng nhập tài khoản của ngươi, thấy sư phụ của ngươi là Thiên Phạt còn có Mỹ Ngọc Yên Nhiên, nghe … Thiên Phạt từng là ông xã của Mỹ Ngọc Yên Nhiên, sau lại bởi vì ngươi mà ly hôn.
      Hoa Đoá Đoá đánh xong đoạn này, trong lòng nhất thời yên ổn, mạo muội hỏi đến chuyện này, có rất bà tám hay a? Này chỉ là trò chơi mà thôi, để ý như vậy làm gì?
      【 tư tán gẫu 】 Phong Thệ: Đoá Đóa, nàng ghen tị? (+﹏+)~ cuồng choáng váng
      Ách, chính Hoa Đoá Đoá cũng biết nên trả lời như thế nào, biểu này của là ghen sao? Chính cũng biết a, rối rắm trong chốc lát, lại tự gật gật đầu, này chắc phải là ghen, hẳn là có quyền lợi được biết đến quá khứ của ông xã mình ? Nhưng mà mạo muội như vậy có vẻ được tốt lắm ? Hoa Đoá Đoá ngẫm lại, hay là thôi .
      【 tư tán gẫu 】 Hoa Đoá Đoá: Chua.
      Gửi xong hai chữ này, Hoa Đoá Đoá thực hết chỗ , vốn là muốn đánh “Quên ”, kết quả bị lỗi chính tả lại thành “Chua”. (Quên là 算了, còn Chua là 酸了)
      【 tư tán gẫu 】 Phong Thệ: Nhìn nàng ăn dấm chua kìa, -_-# ta nên giải thích. tình chân tướng là như vầy—— Thiên Phạt vốn cũng là tài khoản của ta, sau đó bạn ngoài thực của ta cũng muốn chơi, mà cậu ta lại ngại luyện acc phiền toái, ta liền đem tài khoản đó cho chơi. Mỹ Ngọc Yên Nhiên biết ta đem tài khoản cho người khác, ta cũng quên , kết quả Mỹ Ngọc Yên Nhiên lầm gả cho . Sau ta lại có việc, có thời gian chơi, người bạn kia liền giúp ta đăng nhập tài khoản. Chuyện này ta chút cũng tham gia. Hai người đó cứ như vậy hiểu lầm làm vợ chồng chừng tháng. (Vụ này làm ta nhớ đến lần ta nhận nhầm ox mình game =D)
      【 tư tán gẫu 】 Hoa Đoá Đoá: Vậy hai tài khoản của ngươi sao lại kết làm quan hệ thầy trò, sau lại giải trừ rồi cùng Mỹ Ngọc Yên Nhiên kết thành, còn những nửa năm?
      【 tư tán gẫu 】 Phong Thệ: Đứa ngốc. Lúc trước toàn khu mãn cấp chỉ có tài khoản Phong Thệ của ta. Mỹ Ngọc Yên Nhiên muốn nhanh chóng thăng cấp phải vào bản đồ mãn cấp, nhưng level đủ, thể truyền tống vào, trừ phi kết hôn vợ chồng hoặc quan hệ thầy trò mới có thể truyền tống. Ta cảm thấy nợ nàng ta, kết hôn tự nhiên được, đồ đệ của ta lại đủ rồi, đành phải bái nàng ta làm sư phụ, thành lập quan hệ thầy trò.
      Hóa ra là như vậy. Thiên Phạt với Phong Thệ đều là tài khoản của , Thiên Phạt coi như là tài khoản thứ hai của , vì thăng cấp, phải thành lập quan hệ thầy trò. Do nhu cầu của bạn, nên đem Thiên Phạt cho bạn, Mỹ Ngọc Yên Nhiên lại hiểu lầm, tưởng là Phong Thệ, rồi người bạn kia với Yên Nhiên tình cảm ngọt ngào, sau đó bị vạch trần, tự nhiên ly hôn, nhưng Mỹ Ngọc Yên Nhiên muốn nhanh chóng thăng cấp, Phong Thệ bởi vì áy náy, liền thành lập quan hệ thầy trò, mang nàng ta tiến vào bản đồ mãn cấp để thăng cấp.
      tình liền là như vậy, dĩ nhiên là như vậy! Hoa Đoá Đoá thiếu chút nữa hộc máu, nghĩ tới cảm giác buồn bực cả ngày nay liền cảm thấy thực buồn bực. Phong Thệ đại thần người ta thuần khiết như vậy, làm sao có thể có hành vi hoang đường như vậy chứ? ( mà thuần khiết à trời =D)
      Đột nhiên, Hoa Đoá Đoá nhìn vào màn hình, Phong Thệ thoáng ở bên người , mời sống nương tựa lẫn nhau.
      Hoa Đoá Đoá nhấn đồng ý. Hai người liền ôm cùng chỗ.
      Phong Thệ lại trận cuồng thân… -_-|||
      【 tư tán gẫu 】 Phong Thệ: Bà xã, chúng ta nhanh chút sinh đứa ra , ta muốn làm ba ba lắm rồi.
      Hoa Đoá Đoá ngây người, muốn chăm sóc đứa , về sau Phong Thệ còn phải làm vú em.
      【 tư tán gẫu 】 Hoa Đoá Đoá: Sinh xong ngươi lo chăm sóc.
      【 tư tán gẫu 】 Phong Thệ: Đương nhiên, nàng mang thai mười tháng cũng dễ dàng, hay là hôm nay làm cho xong , như vậy cũng có thể làm hoạt động bản đồ, miễn phải đổi acc phiền toái.
      Hoa Đoá Đoá suy nghĩ, quả , được bảy tháng, trực tiếp như ngày thường, cần thời gian dài như vậy.
      【 tư tán gẫu 】 Hoa Đoá Đoá: Được, nhanh sinh thôi.
      Sau đó Phong Thệ đại thần cưỡi ngựa mang theo Hoa Đoá Đoá đánh nốt 30% tâm động còn lại. Tục ngữ , mang thai nhất định phải đủ tháng sinh, đó là thiên nhiên vô kỳ bất hữu, phải định sổ. Trò chơi này, cư nhiên cũng dựa theo lẽ thường mà an bài, cũng có cả vụ sinh non.

      (Vô kì bất hữu (无奇不有): chuyện lạ gì có)

      Phong Thệ đại thần đường mang theo Hoa Đoá Đoá đánh tâm động, màn hình đột nhiên xuất hàng chữ.
      tốt, Hoa Đoá Đoá đột nhiên cảm thấy bụng trận đau đớn, chắc là muốn sinh non, ai nha… 】(Có ai nghĩ rằng cái game này rất BT ko…)
      Hoa Đoá Đoá còn cảm thấy sững sờ, kênh thế giới bỗng nhiên phát ra tin tức của hệ thống.
      【 hệ thống tin tức 】 Chúc mừng người chơi Phong Thệ cùng người chơi Hoa Đoá Đoá sinh được em bé khoẻ mạnh, a, được 6 cân nha. (rốt cuộc cái game này còn có thể bt hơn được nữa =”=||)

      (6 cân là 3 kg theo đơn vị đo lường của Trung Quốc ngày nay)

      Sau đó chuyện tình thực 囧 xảy ra, bọn họ tự động nhận được nhiệm vụ, là đến hồ Bách Hiểu Sanh để đặt tên cho em bé. Phong Thệ đại thần khẩn cấp ném cái phù truyền tống đặc biệt xuống mặt đất.
      【 tư tán gẫu 】 Phong Thệ: Bà xã, nhặt. Tọa độ là (-34, 9). Ta ở Bách Hiểu Sanh chờ nàng.
      Nháy mắt cái, mặt trời chiều ngả về tây, chỉ còn lại có Hoa Đoá Đoá vừa mới sinh xong đứa , gió tây vù vù thổi lạnh run, cảm giác thực thê lương a. Làm sao có thể đối đãi với sản phụ trong tháng như vậy chứ! … o(>_<)o …
      truyền tống qua, chỉ thấy Phong Thệ đại thần qua lại, thấy Hoa Đoá Đoá vừa đến, liền ngừng lại.
      【 tư tán gẫu 】 Phong Thệ: Bà xã, con của chúng ta đặt tên là Phong Lưu. (*phụt*)
      【 tư tán gẫu 】 Hoa Đoá Đoá: Vì sao? ⊙﹏⊙ toát mồ hôi a.
      【 tư tán gẫu 】 Phong Thệ: Là phong lưu khoái hoạt của chúng ta lưu lại. ↖(^ω^)↗
      Hoa Đoá Đoá xấu hổ, còn chưa kịp từ chối cái tên này. Chỉ thấy hệ thống lại phát tới tin tức nữa, bên người bọn họ đột nhiên có thêm em bé, mặc cái yếm màu đỏ, vừa tròn vừa nhẵn theo phía sau bọn họ. Thịt viên a thịt viên…
      【 hệ thống tin tức 】 Chúc mừng đứa đầu tiên của server là Phong Lưu chính thức xuất .
      【 thế giới 】 Kiều Kiều Miêu: Chúc mừng sư phụ sư nương, mười năm tu đồng thuyền độ, trăm năm tu cộng chẩm miên, rốt cuộc thụ tinh trứng ấp trứng nở ra.
      Thụ tinh trứng ấp trứng? Hoa Đoá Đoá vẫn là lần đầu nghe .
      【 thế giới 】 Bạch Dương Công: Bang chủ, lại sinh thêm đứa nữa , nam nhân uy mãnh nên có đội bóng đá.
      【 thế giới 】 Kiều Kiều Miêu: Đúng vậy, đúng vậy, sư phụ uy mãnh nhất, chiến khả bất bại, lại công sư nương lần nữa.
      Thế giới bắt đầu loạn rầm rầm lên, cơ hồ đều vì chúc mừng Phong Thệ có đứa , đại đa số người đều cổ vũ Phong Thệ lại sinh thêm đứa, Phong Thệ vẫn bảo trì im lặng, Hoa Đoá Đoá kỳ rất muốn chuyện, nhưng mà trong túi lại có loa. Hoa Đoá Đoá bỗng nhiên nhớ tới có 10 vạn trong túi, liền thương trường mua ít loa.
      【 thế giới 】 Hoa Đoá Đoá: Ta muốn sinh nữa, mệt mỏi quá. /(ㄒoㄒ)/…
      【 thế giới 】 Kiều Kiều miêu:-(⊙o⊙) Kinh sư nương…
      【 thế giới 】 Bạch Dương Công: Cường thế vây xem.
      Thế giới lập tức bình luận rất lợi hại, Hoa Đoá Đoá hoảng sợ, chỉ muốn biểu đạt lên tâm tình của mình, nghĩ tới lại gây nhiệt tình như vậy?
      【 thế giới 】 Phong Thệ: Bà xã, trở về cho đứa bú sữa.
      Hoa Đoá Đoá 囧 囧, Phong Thệ đại thần cũng thêm chân vào. Kênh thế giới lại lần nữa nhất tề ầm ầm lên, đều hai phu thê bọn họ tình thâm, nguyện làm uyên ương làm tiên, những lời này là làm Hoa Đoá Đoá muốn đau đầu.
      【 tư tán gẫu 】 Hoa Đoá Đoá: Ngươi là cố ý, còn thúc đẩy như thế!
      【 tư tán gẫu 】 Phong Thệ: Có cái gì tốt? Quan hệ vợ chồng của chúng ta vốn là tốt rồi. Đứa cũng sinh, đừng thẹn thùng nữa, bà xã ╭(╯3╰)╮
      Hoa Đoá Đoá đúng là mặt đỏ e lệ. Trời biết là vì sao?
      【 tư tán gẫu 】 Phong Thệ: Bà xã, ta muốn về nước.
      Phong Thệ bỗng nhiên gửi đến lời lạc đề, khiến cho Hoa Đoá Đoá sửng sốt.
      【 tư tán gẫu 】 Hoa Đoá Đoá: Ách, vậy tốt lắm, về nước là tốt nhất.
      【 tư tán gẫu 】 Phong Thệ: Tuần tới bay về.
      Hoa Đoá Đoá hiểu Phong Thệ đại thần vì sao đột nhiên có chút khó hiểu, chẳng lẽ sau khi về nước thể chơi trò chơi được nữa sao? Bất quá lại tiếp, Hoa Đoá Đoá cho tới bây giờ cũng chưa hỏi qua Phong Thệ là người thành phố nào ở Trung Quốc nữa, chỉ biết là ở thành phố nào ở nước ngoài—— Boston nước Mỹ.
      【 tư tán gẫu 】 Hoa Đoá Đoá: Ngươi ở thành phố nào? o_O???
      【 tư tán gẫu 】 Phong Thệ: Thành phố A.
      Hoa Đoá Đoá sửng sốt, khéo như vậy a. tại cũng ở ngay tại thành phố A. bỗng nhiên có chút khẩn trương nho , biết có nên cho biết tại cũng ở thành phố A hay . Nhưng sao? Gặp mặt ăn bữa cơm? Hoa Đoá Đoá cho tới bây giờ cũng nghĩ tới chuyện đó, chưa bao giờ đem Internet cùng liên hệ với nhau.
      【 tư tán gẫu 】 Phong Thệ: Đoá Đóa, chúng ta gặp mặt .
      A? Hoa Đoá Đoá hoảng sợ, còn chưa có gì, muốn bọn họ gặp mặt?
      【 tư tán gẫu 】 Hoa Đoá Đoá: Ách, ta cũng ở thành phố A.
      【 tư tán gẫu 】 Phong Thệ: Ừ, gặp nhau ở cửa đông đại học A, thứ Sáu tuần tới.
      Phốc, cư nhiên chọn đại học A? Chẳng phải là trường học của mình sao? Chẳng lẽ cũng là sinh viên đại học A?
      【 tư tán gẫu 】 Hoa Đoá Đoá: Ngươi là sinh viên đại học A?
      【 tư tán gẫu 】 Phong Thệ: Đúng. (~ o ~)~
      Hoa Đoá Đoá hoàn toàn 囧 , thế giới đúng là vô kì bất hữu, chuyện khéo năm nay đặc biệt nhiều.
      Hoa Đoá Đoá tắt máy tính, chuẩn bị ngủ, vừa xốc ổ chăn lên. Bên kia Từ Hoan Hoan cũng tắt máy tính, với Hoa Đoá Đoá: “Đoá Đóa, diễn đàn trường học vừa mới thảo luận, sinh viên vĩ đại hàng đầu Cố Cảnh Phong của chúng ta tuần tới về nước.”
      Hoa Đoá Đoá sửng sốt, “A? Cũng là tuần tới?”
      “Sao? Tuần tới còn có ai về sao?”
      Hoa Đoá Đoá lời nào, trong lòng trận xao động, hai người đều là ở Boston nước Mỹ, lại cùng về nước vào tuần tới, có phải quá khéo hay a? Tuy rằng Hoa Đoá Đoá trong lòng nhủ thầm, nhưng nghĩ rằng, Cố Cảnh Phong có khả năng là Phong Thệ đại thần, làm sao lại có chuyện khéo như vậy chứ? Rất vô lý …
      Hoa Đoá Đoá ngã vào chăn giường, ngủ.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 18: Tiểu tử mau nhanh chóng trở về
      Edit: Y Lạc



      Hoa Đoá Đoá gần đây bị giáo sư Smith phê bình, nguyên nhân là dạo này yên lòng, trong lúc nghiên cứu và thảo luận luôn thất thần, giáo sư Smith đầu tiên là chịu đựng, nghĩ rằng chỉ là tạm thời như vậy, kết quả liên tục vài ngày đều là như thế, giáo sư Smith trực tiếp vung roi.
      Sau khi học xong, Hoa Đoá Đoá thẫn thờ. Nguyên Tuyền liếc mắt nhìn cái, hỏi: “Hoa đồng học gần đây yên lòng, có phải là lo lắng về vấn đề nghiên cứu hay ?”
      “Ách? Nguyên Tuyền đồng học cư nhiên cũng có thời điểm quan tâm đến tôi?” Hoa Đoá Đoá đối với việc Nguyên Tuyền đột nhiên hỏi thăm, cảm thấy rất là kỳ quái. Nguyên Tuyền nghe xong, bên tai đột nhiên đỏ lên, ngập ngừng : “Mọi người đều là bạn cùng khóa với nhau, quan tâm có gì thể?”
      Bình thường cũng thấy cậu quan tâm đến a? Hoa Đoá Đoá rất muốn trả lời như vậy, nhưng nghĩ lại nếu trả lời như thế chắc chắn đả kích trầm trọng. chỉ có thể ha ha cười : “Nếu có tâm như vậy, mời tôi ăn kem ly .”
      Nguyên Tuyền sửng sốt, nhìn trời gió thổi lạnh run, còn có đám người đến người đều mặc áo khoác lông cả. Thời tiết như vậy, thích hợp để ăn kem sao? nhìn sang Hoa Đoá Đoá, dám nhìn nhiều, lập tức cúi đầu, “ sợ lạnh tôi mời .”
      “Mùa đông ăn kem ly mới có hương vị.” Hoa Đoá Đoá cười hì hì .
      “Ừm.” Đầu Nguyên Tuyền cơ hồ như muốn chui vào bên trong áo.
      Ngoài cổng đại học A đều là quán ăn , nhưng mà nơi giữ độc quyền về đồ uống lạnh, chỉ có “Trà Xưởng” ở cửa phía đông quẹo vào góc đường. Đây là cửa hàng nước giải khát khá lớn, chiếm mặt bằng đại khái khoảng hai trăm mét vuông, bà chủ ở đó là người phụ nữ trung niên béo mập, đối đãi với khách hàng đều rất nhiệt tình. Nơi này phần lớn là nơi tập trung hẹn hò của những cặp đôi. Ở đại học, nơi hẹn hò có thể phải quán giải khát hay cà phê chính là khách sạn.
      Hoa Đoá Đoá rất ít khi tới nơi này để ăn uống, thứ nhất là lười ra ngoài, thứ hai là có người cùng. vốn nghĩ Nguyên Tuyền cũng là loại người như vậy, nghĩ tới hai người vừa mới bước vào, bà chủ liền nhiệt tình thét to, “Tiểu Tuyền, sao hôm nay đến sớm như vậy?”
      Nghe ngữ khí này sao lại giống như tú bà vậy? Nguyên Tuyền cười ha ha : “Hôm nay mời bạn học ăn kem.” Bà chủ chuyển ánh mắt từ Nguyên Tuyền sang Hoa Đoá Đoá ở bên cạnh, đầu tiên là sửng sốt, sau đó cười cười, “Xem bé này ngọt ngào như vậy, có phải là người mà Tiểu Tuyền theo đuổi?”
      Nguyên Tuyền sững sờ chút, vội vàng xua tay, “Bà chủ, phải…”
      bé, uống cái gì? Để mời.”
      Hoa Đoá Đoá nghĩ nghĩ, “Kem đu đủ.”
      “Ăn đu đủ, tốt, đu đủ có thể dưỡng nhan.”
      Hoa Đoá Đoá cười ha ha gật đầu.
      “Còn có thể nâng ngực, cháu cũng nên ăn nhiều chút…”
      Hoa Đoá Đoá tiếp tục cười ha ha gật đầu, “Bình thường ăn, luôn ăn loại này, cũng chỉ vì lý do này.”
      Nguyên Tuyền đứng ngốc ở bên như hóa thạch.
      Hai người ngồi ở vị trí sát bên cửa sổ, Hoa Đoá Đoá vừa ăn, vừa hỏi, “Visa của cậu làm thế nào rồi?” Nguyên Tuyền ngột ngạt ăn kem vị dâu tây, dừng chút, có chút chần chờ , “Tuy rằng là chi phí tính chung, nhưng ở tài khoản ngân hàng phải có ba vạn, nhà tôi còn chưa trả lời.”
      Hoa Đoá Đoá hiển nhiên dự đoán được. Ở trong nhận thức của , Nguyên Tuyền là người nông thôn, tính cách có vẻ quái gở, quan tâm đến người khác, luôn bù đầu làm chuyện của chính mình. Khi đó Hoa Đoá Đoá cùng người khác đều nghĩ, cảm thấy người này cổ quái đến ngạc nhiên, tốt lắm. nay bỗng nhiên phát , tính cách sở dĩ như thế, thứ nhất là do trong lòng tự ti, thứ hai là lòng tự trọng của lớn, chênh lệch giàu nghèo làm cho muốn kết giao bạn bè. Kỳ , vẫn là người rất tốt.
      “Vậy cậu tính bỏ qua cơ hội lần này?” Hoa Đoá Đoá nhịn được nghi hoặc trong lòng.
      Nguyên Tuyền , “Nhìn kỹ hẵn , tôi vội. Còn cậu sao? làm visa chưa?”
      “Tôi?” Hoa Đoá Đoá ăn thêm mấy miếng, “Visa của tôi cũng chưa làm xong, ba tôi muốn tôi du học, bảo tôi tốt nghiệp xong trực tiếp lập gia đình, cần cường như vậy.” o(╯□╰)o
      Nguyên Tuyền nở nụ cười, “Vậy là thực gả cho Cố học trưởng à?”
      “Phụt.” Hoa Đoá Đoá phun hết kem ở trong miệng ra ngoài, chuyện lập gia đình này liên quan gì đến Cố Cảnh Phong, có liên quan gì chứ? Rất vô nghĩa.
      “Cậu làm sao vậy?”
      phải, Nguyên Tuyền đồng học à, sao cậu lại đem tôi cùng với Cố trợ giáo gộp cùng chỗ, cậu có lầm hay a?”
      “Ủa? Hai ngươi phải từng hôn môi sao? Tôi vẫn nghĩ hai người là đôi.” Nguyên Tuyền có vẻ cũng thập phần kinh ngạc. Nhưng mà lời này của , làm cho cằm Hoa Đoá Đoá thiếu chút nữa là rơi xuống, kinh sợ hỏi: “Tôi cùng Cố trợ giáo từng hôn… hôn môi?” Chuyện này quả thực là nhảm mà! Hoa Đoá Đoá là thuần khiết như hoa, đừng tới hôn môi, ngay cả cùng nam nhân ôm nhau cũng chưa từng ôm qua, cho dù là hôn, như thế nào lại nhớ chứ? Vô nghĩa…
      “Tôi tận mắt bắt gặp mà. Đó là mùa hè hai năm trước, cậu nhớ khi đó có trận đấu bóng rổ sắp được tổ chức , đội bóng rổ mỗi ngày đều phải luyện tập đến tận khuya…”
      Chuyện này Hoa Đoá Đoá đương nhiên nhớ , đoạn thời gian kia làm cho thê thảm vô cùng. vốn có thể trở lại ký túc xá, hưởng thụ đãi ngộ của điều hòa, vậy mà tên Cố Cảnh Phong đáng giận kia lại dám quan báo tư thù, lấy lý do “ vượt qua được bài học thuật, kiểm tra lại”, bắt giữ lại. Chuyện này cũng đủ xấu rồi, lại còn cố tình lại chọn thời điểm để kiểm tra lại là lúc huấn luyện, vì thế chỉ có thể vật lộn ở trong gió lạnh giúp bưng trà đổ nước chờ đến khi xong việc. Năm đó toàn thân bị muỗi chích đến nỗi mạch máu gần như muốn vỡ tung, tận bốn mươi tám nốt chích!
      “Nhớ ngày đó là lúc trời vừa mưa to xong, ở tiểu đình bên hồ trong trường học, tôi bắt gặp thấy hai người hôn môi.”
      Hoa Đoá Đoá cằm muốn rớt. Nếu như nhớ lầm , ngày đó khi chờ Cố Cảnh Phong huấn luyện xong, hai người vốn định căn tin chuyện với nhau, nghĩ mới vừa đến bên hồ trời bỗng mưa to tầm tã, hai người liền chạy lại trú ở tiểu đình, chờ chờ hồi liền ngủ quên… Lúc tỉnh lại gần mười giờ, cửa lớn ở dưới lầu ký túc xá đóng, đành nhờ Cố Cảnh Phong giúp trèo vào, sau đó váy bị vướng vào hàng rào, lộ ra quần lót hình dâu tây của .
      Còn nhớ Cố Cảnh Phong đứng ở bên ngoài cửa sắt, ý vị thâm trường câu, “Nguyên lai em thích dâu tây, còn thích ở cơ thể?”
      Lúc ấy chỉ lo xấu hổ, liền chạy vội lên lầu.
      Nếu theo như lời Nguyên Tuyền là hôn môi… Hẳn là lúc ngủ? Hoa Đoá Đoá càng nghĩ càng kinh sợ, có chuyện tình kinh tâm động phách như vậy ?
      “Ngày đó trời có vẻ tối, tôi cũng biết tôi nhìn có sai , có lẽ phải là cậu .” Nguyên Tuyền thấy Hoa Đoá Đoá trầm tư suy nghĩ, trong lòng lại trận đau lòng, có lẽ là nhận sai người ?
      “Ủa? Đoá Đoá? Nguyên Tuyền?” Người tới dĩ nhiên là giáo sư Smith của bọn họ? Hoa Đoá Đoá hoàn toàn kinh ngốc, Nguyên Tuyền cũng choáng váng?
      “Ôi chao? Hai cậu sao lại hẹn hò ở nơi này?” Vẻ mặt giáo sư Smith cũng giật mình thua gì bọn họ, ông vốn mua xong nước chanh liền tính rời , chính là ánh mắt tùy ý đảo qua cái, liền nhìn thấy Nguyên Tuyền bộ dáng thẹn thùng né tránh. Sau đó chuyển tầm mắt sang bóng dáng đưa lưng về phía mình, phải Hoa Đoá Đoá là ai?
      “Tùy ý ha ha.” Hoa Đoá Đoá vô cùng xấu hổ cười .
      Smith giáo sư cười , “Vậy cậu cứ tiếp tục, tôi trước.”
      Hai người liền nhanh chóng đứng lên, cúi đầu chào, “Tạm biệt giáo sư.” Smith nghiêm trang quay đầu, sau đó cầm theo trà chanh của mình khỏi, khi đến chỗ khuất bóng hai người kia, giáo sư Smith liền lập tức gọi điện thoại cho Cố Cảnh Phong, “Tiểu tử, ngươi nhanh chóng trở về, con nhóc của ngươi muốn chạy cùng người khác.”
      ***
      Hôm nay Hoa Đoá Đoá đăng nhập trò chơi có vẻ trễ, lần đầu qua mười giờ mới đăng nhập. vừa lên, màn hình của liền xuất tin nhắn, là đại thần nhắn cho .
      【 tư tán gẫu 】 Phong Thệ: Hôm nay đăng nhập sớm như vậy?
      【 tư tán gẫu 】 Hoa Đoá Đoá: Ách, là trễ mới đúng.
      【 tư tán gẫu 】 Phong Thệ: a, lịch trình bận rộn để kiếm thời gian vào game rất khó, ta cho rằng rất sớm . ╮(╯_╰)╭
      Hoa Đoá Đoá sao lại cảm giác câu này mang chút châm chọc vậy nhỉ? Tuy có bận chút việc như vậy, nhưng ý tứ của giống như chịu để ý đến trò chơi này vậy. Kỳ Hoa Đoá Đoá quả để ý lắm đến trò chơi này, lúc cảm thấy thích đăng nhập, lúc cảm thấy vui đăng nhập. Nhưng bất tri bất giác, đăng nhập trở thành thói quen, chỉ sợ có người nào đó chờ quá lâu.
      Đây là mị lực của trò chơi Internet, biết ở nơi nào đó, có người đợi ?
      【 tư tán gẫu 】 Hoa Đoá Đoá: Đại thần, ta sai lầm rồi. {{{(>_<)}}}
      【 tư tán gẫu 】 Phong Thệ: Sao? Nàng làm sai cái gì? (⊙_⊙? )
      【 tư tán gẫu 】 Hoa Đoá Đoá: Ta nên luôn để cho ngươi chờ.
      【 tư tán gẫu 】 Phong Thệ: Ha ha, ta chờ thành thói quen.
      Nghe được lời này lại càng làm cho lòng người chua xót. Hoa Đoá Đoá cảm thấy thập phần có lỗi, nhưng mà lại biết nên biểu đạt như thế nào, chỉ có thể dùng phương pháp của của mình chứng minh chính mình nhận sai.
      【 tư tán gẫu 】 Hoa Đoá Đoá: Ngươi về thành phố A , ta mời ngươi ăn kem ly.
      【 tư tán gẫu 】 Phong Thệ: tại thành phố A nhiệt độ đều dưới 0 độ, nàng xác định muốn mời ta ăn kem?
      【 tư tán gẫu 】 Hoa Đoá Đoá: \(^o^)/ Trời càng lạnh ăn kem càng thích.
      【 tư tán gẫu 】 Phong Thệ: Quên nó , ta thích.
      【 tư tán gẫu 】 Hoa Đoá Đoá: … o(>_<)o … Vậy ngươi muốn như thế nào?
      【 tư tán gẫu 】 Phong Thệ: Ta muốn nàng tặng ta hoa hồng, ta chỉ muốn 11 bông.
      Hoa Đoá Đoá nhìn thấy những lời này, thiếu chút nữa hộc máu, chuyện này… Đây là chuyện như thế nào a? , nữ sinh lại tặng hoa hồng cho nam sinh? Kịch bị đảo ngược à? nên đùa như vậy chứ. Hoa Đoá Đoá vẻ mặt chua xót, sống lớn đến như vậy, đến bó hoa, cũng chưa từng có nam sinh nào tặng cho , cư nhiên lại muốn “phá vỡ” kịch bản kịch, tự mình tặng hoa cho nam sinh, đây là cái đạo lý gì a.
      【 tư tán gẫu 】 Hoa Đoá Đoá: Vì sao muốn tặng 11 bông? Tò mò quá a, người khác đều là tặng 99 bông.
      【 tư tán gẫu 】 Phong Thệ: Muốn biết, tra Baidu. Thời gian còn sớm, nàng nhanh ngủ , ta cũng out, thu thập đồ đạc đóng gói chuyển về nước.
      【 tư tán gẫu 】 Hoa Đoá Đoá: Được, 88…
      【 tư tán gẫu 】 Phong Thệ: Nhớ ngày mai đăng nhập sớm chút, chúng ta làm hoạt động đánh lấy đồ trang sức.
      【 tư tán gẫu 】 Hoa Đoá Đoá: Ân a. (¯﹃¯) Nước miếng, đại thần ( ^_^ )/… Bye bye.
      【 tư tán gẫu 】 Phong Thệ: Gọi ông xã.
      【 tư tán gẫu 】 Hoa Đoá Đoá: Ách.
      【 tư tán gẫu 】 Phong Thệ: Sao? gọi ta liền ly hôn .
      【 tư tán gẫu 】 Hoa Đoá Đoá: -_-||| Ông xã.
      【 tư tán gẫu 】 Phong Thệ: Ừm, bb bà xã~
      Hoa Đoá Đoá tắt trò chơi xong, lên Baidu tra chút, nhìn thấy kết quả liền sửng sốt…
      Ý nghĩa 11 bông hoa hồng là: Em chỉ thuộc về .

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 19: Hoan tỷ giới thiệu nam nhân
      Edit: Y Lạc



      Hoa Đoá Đoá gần đây có vẻ lưu ý cửa hàng bán hoa ở phụ cận trường học, lúc cùng Từ Hoan Hoan ra ngoài, toàn đều hướng đường có cửa hàng bán hoa mà , sau đó đánh giá lượt hoa hồng ở tất cả những cửa hàng này, trông muốn mòn con mắt.
      “Tiểu Đoá Đoá, ngươi dạo này say mê hoa hồng à?” Từ Hoan Hoan nhìn theo ánh mắt của , vừa vặn thấy nhìn chằm chằm vào hoa hồng.
      Hoa Đoá Đoá thầm, “Ngươi xem bông hoa hồng cần bao nhiêu tiền? Mười bông đại khái cỡ bao nhiêu? Hai mươi đồng có thể mua được ?”
      “Ôi chao? Ngươi muốn mua hoa hồng?”
      “Ân a.”
      “Làm gì mà bi kịch như vậy? Tự mua hoa hồng tặng cho chính mình? Rất thảm hại ?” Từ Hoan Hoan vẻ mặt tin, bộ dạng Hoa Đoá Đoá kỳ tệ, vừa tới trường học liền được các nam nhân vây quanh, nếu phải Cố Cảnh Phong vẫn chiếm lấy, vậy chính là bông hoa lài cắm ở bãi phân trâu.
      Hoa Đoá Đoá tưởng tượng đến cảnh tặng bó hoa cho người nam nhân, liền phiền chán vò tóc. Trời đất ơi, Hoa Đoá Đoá có còn muốn ở lăn lộn trường học hay a? Cầm hoa hồng đứng ngây ngô giữa đám người ở trước cổng đông trường học à? Hay là giết . Hoa Đoá Đoá vẻ mặt cầu xin, vẻ mặt khổ sở tựa vào vai Từ Hoan Hoan, lau lệ, “Ta thực là bi kịch a.”
      Từ Hoan Hoan vỗ vỗ bả vai của , nghĩ đến Hoa Đoá Đoá dạo này khổ sở hẳn là vì có người tặng hoa hồng cho nàng , nàng an ủi , “ phải chỉ là nam nhân thôi sao? Tỷ tìm cho ngươi vài nam nhân, ngươi tự tuyển chọn.”
      Hoa Đoá Đoá hấp hấp cái mũi, ngẩng đầu nhìn Từ Hoan Hoan, tỉnh tỉnh mê mê hỏi: “Nam nhân?”
      Từ Hoan Hoan vẻ mặt khinh bỉ, “Xem, vừa nhắc tới nam nhân, liền lên tinh thần?”
      “Ách…”
      .” Từ Hoan Hoan lập tức lôi kéo Hoa Đoá Đoá hướng quán bida , Hoa Đoá Đoá thực nghi hoặc hỏi, “Muốn đâu thế?”
      “Tìm nam nhân cho ngươi chọn.”
      “A~~~~” Hoa Đoá Đoá còn chưa kịp kinh ngạc, Từ Hoan Hoan liền kéo qua, chỉ có thể ở trong cơn gió hỗn độn cảm thán phen.
      Ở bên cạnh đại học A có quán bida, thiết kế rất xa hoa , có hai tầng, tầng thứ nhất có sáu cái bàn bida, dành cho mọi người. Tầng thứ hai là dành riêng cho hội viên chuyên nghiệp, có gian phòng cá nhân, hình thức tự do.
      Từ Hoan Hoan liền trực tiếp đem Hoa Đoá Đoá lên thẳng lầu hai, Hoa Đoá Đoá bên bị kéo, vừa , “Giới thiệu cho ta loại nam nhân gì a?”
      “Miễn khiến ngươi vừa lòng là được.” Từ Hoan Hoan có chút kiên nhẫn. Hoa Đoá Đoá hỏi tiếp, “Sao ngươi biết ta vừa lòng với loại nam nhân như thế nào?”
      phải là diện mạo tốt, nhân phẩm tốt, gia cảnh tốt, cũng là loại tốt ở giường được ?” Hai người vừa xong lên đến lầu hai, đến trước cửa gian phòng, Từ Hoan Hoan gõ gõ cửa, sau đó với Hoa Đoá Đoá, “Nam nhân này ở các phương diện, mọi thứ đều đầy đủ, là nam nhân bốn tốt.” (Là 4 cái tốt mà chị nêu ở )
      Nam nhân ra mở cửa mặc áo lông cao cổ màu vàng nhạt, tay áo xăn lên tận khuỷu tay, mái tóc màu khói dựng đứng theo kiểu thời thượng nhàng mà khoan khoái, miệng ngậm điếu thuốc lá. (Ặc ặc dân ăn chơi à ⊙﹏⊙!!!)
      “Nha? Hoan Hoan học tỷ?” Nam tử mở cửa hiển nhiên có chút kinh ngạc.
      “Hắc hắc.” Từ Hoan Hoan cười cười phen, “Lão đại các ngươi ở bên trong sao?”
      “Ở trong.” Dương đầu khói đánh giá Hoa Đoá Đoá phen, cười : “Đây là học muội?”
      “Cùng khoá với ta.” Từ Hoan Hoan liếc mắt cái.
      Dương đầu khói lập tức xấu hổ, ngượng ngùng gãi đầu, “Ai nha, vị học tỷ này bộ dạng cùng với đứa trẻ thực giống nhau, thoạt nhìn thực nhắn.” (TT﹏TT Đồng bệnh tương liên a)
      “Bưu tử, chuyện với ai thế??” Bên trong có nam nhân đột nhiên lên tiếng. Từ Hoan Hoan lập tức kề bên tai Hoa Đoá Đoá , “Nhớ là phải cố gắng nắm chắc.” Hoa Đoá Đoá khóe miệng run rẩy phen, lặng lẽ cười.
      Hai người vào bên trong, chỉ thấy bên trong ánh đèn mờ ảo, có chút hỗn loạn, tất cả đều là khói thuốc. Mấy nam nhân hoặc là ngồi ở sô pha chơi di động, hoặc là tay cầm gậy golf, chờ đợi tới lượt phát bóng của mình.
      tại chơi bóng là nam nhân mặc áo khoác màu đen, bên trong là chiếc sơ mi nâu bạc màu. Tư thế thực chuẩn, hơn nữa thân hình cao to, thoạt nhìn hình dáng có nét của Tây phương. Từ Hoan Hoan đưa miệng lại gần lỗ tai, “Là học đệ của chúng ta, trong nhà cực có tiền, thế nào?”
      “Ân, cũng tệ lắm.” Hoa Đoá Đoá thành trả lời.
      Nam tử kia nhắm quả bóng, phát bóng, vào. Sau đó tìm vị trí khác, lại đánh tiếp quả bóng. Liên tiếp vài cái, đều vào. Vài nam sinh khác ở bên cạnh liên tục trầm trồ khen ngợi.
      vất vả sai lầm lần, nam nhân này mới có chuyển ánh mắt lại đây, cười vui với Từ Hoan Hoan: “Vô Cực, bình thường có muốn kéo ngươi tới ngươi cũng chịu tới mà?”
      Vô Cực? Hoa Đoá Đoá sửng sốt, xưng hô nam nhân này dùng cư nhiên là tên gọi của Từ Hoan Hoan trong game《Tân Võ Lâm》? Từ Hoan Hoan đem Hoa Đoá Đoá buồn bực đẩy ngã vào nam nhân đứng trước mặt, “Vô Thanh, cho ngươi lão bà, Tiểu Đoá Đoá của nhà ta.”
      Nam nhân kia vẻ mặt kinh ngạc, nhìn khuôn mặt Hoa Đoá Đoá như đứa trẻ, có chút bụ bẫm của trẻ con, nhưng ánh mắt lại to tròn, liền giống như con búp bê, hơn nữa Hoa Đoá Đoá chất phác chớp mắt cái, khiến cho nam nhân này nháy mắt nảy mầm cảm tình.
      “Xin chào, ta tên là Hạ Thư Hoành. Là học đệ của ngươi, bất quá phải là khoa kiến trúc, ta thuộc khoa cầu đường.”
      Khó trách a, Hoa Đoá Đoá chưa từng thấy qua. Hoa Đoá Đoá cười : “Ta tên là Hoa Đoá Đoá, ngươi có thể gọi ta là học tỷ, hoặc là kêu Hoa tỷ.”
      Nam nhân sửng sốt chút, lặp lại tên Hoa Đoá Đoá, “Hoa Đoá Đoá? Tên này thực đặc sắc. Ha ha.” chuyển ánh mắt đến Từ Hoan Hoan, “Lão bà của Phong Thệ đại thần bên server Thiên Huyền cũng tên là Hoa Đoá Đoá.”
      Hoa Đoá Đoá vừa nghe, nhất thời xấu hổ, như thế nào liên hệ đến trò chơi?
      Từ Hoan Hoan ha ha cười : “Trùng hợp mà thôi.”
      Hạ Thư Hoành đặt gậy golf xuống, “Học tỷ, ăn bữa cùng nhau mừng lần đầu gặp mặt?”
      Hoa Đoá Đoá im lặng, nhất thời biết có nên đáp ứng hay , Từ Hoan Hoan thấy thái độ này của Hoa Đoá Đoá, kéo Hoa Đoá Đoá sang bên, thầm, “Đây chính là kim quy cõng lưng khối vàng, ngươi phải nắm chặt a.”
      “Kim quy tốt như vậy, như thế nào ngươi lại cần?” Hoa Đoá Đoá trợn trắng mắt liếc cái. Khuôn mặt Từ Hoan Hoan lại đột nhiên đỏ ửng lên, lập tức nhăn nhó, thẹn thùng vụng trộm nhìn sang Dương đầu khói bên kia, nũng nịu , “Ta thích kim quy, ta chỉ thích tên vương bát kia.”
      Hoa Đoá Đoá nhìn theo, bắt gặp thấy Dương đầu khói cũng nhìn hướng bên này, ngẩn người, ngây ngô cười với bọn họ. Từ Hoan Hoan càng cười vui, “Xem, tên vương bát này cười đến thực đáng .”
      Hoa Đoá Đoá nhất thời lâm vào hôn mê choáng váng.
      ***
      Vì để Từ Hoan Hoan có thể câu được tên vương bát kia, Hoa Đoá Đoá đành phải liều mình bồi quân tử ăn bữa cơm, bốn người cùng hẹn nhau. Nghe Từ Hoan Hoan vương bát cùng Hạ Thư Hoành là bạn bè của nhau, thực tốt. Lần đầu hẹn con ăn cơm, coi hiểu biết của nàng đối với Hạ Thư Hoành, chắc chắn hẹn nàng với vương bát cùng ăn với nhau.
      Hạ Thư Hoành để cho Hoa Đoá Đoá tự lựa chọn quán ăn, nhưng là Hoa Đoá Đoá lại đói bụng, có thèm ăn cái gì, hơn nữa nàng còn trong thời kì cố gắng giảm béo, lại càng muốn ăn thêm dưới bất kì tình huống gì.
      bằng chúng ta uống nước ?”
      Hiển nhiên đề nghị này của Hoa Đoá Đoá được nghĩ tới, ba người đều có chút ngây ra. Vẫn là Hạ Thư Hoành từ bi, “Hảo, vừa vặn ta cũng có đói.”
      “Nhưng mà ta đói bụng.” Vương bát vẻ mặt hề hề thảm thương. Từ Hoan Hoan thấy vương bát đói như vậy, cảm thấy thực đau lòng a, nàng liều mạng hướng Hoa Đoá Đoá nháy mắt, mi mày mắt gì đều giật liên tục, gần như muốn đem cả khuôn mặt hoàn toàn biến vặn vẹo. Hoa Đoá Đoá nắm chặt tay, Từ Hoan Hoan này tính khác thường lại có tính người, nàng nghiến răng nghiến lợi , “Ta muốn ăn đại tiệc.”
      Hạ Thư Hoành lại sửng sốt. Vương bát cùng Từ Hoan Hoan hai mắt lấp lánh ánh sao. Hạ Thư Hoành nhịn được cười lên, “Vậy Hải Vương Cung ăn .”
      Hải Vương Cung trang trí rất đẹp, bánh trẻo ở đây cũng rất nổi tiếng, ít người nhau tới đó hẹn hò. Lần trước Hoa Đoá Đoá muốn ăn bánh trẻo của Hải Vương Cung, liền chạy tới mua, vừa vặn gặp giáo sư Smith ở đây ăn bánh trẻo, sau đó đương nhiên là Hoa Đoá Đoá muốn “hiếu kính” với giáo sư Smith .
      Hải Vương Cung cách trường học rất gần, ở bên trong khu vực thương mại, cũng là quán ăn thượng hạng duy nhất ở đây. Đoàn người Hoa Đoá Đoá vào, cơ hồ đều là sinh viên trường của bọn họ, đến ăn bánh trẻo cho đỡ thèm. ăn cơm Hải Vương Cung khá đặc biệt, là gọi cơm ở quầy thu ngân trước, thu phí xong mới nhận đồ ăn.
      Vương bát cùng Từ Hoan Hoan vẻ mặt khẩn cấp lên lầu chờ đợi trước, trước khi còn dặn Hoa Đoá Đoá nhớ chọn nhiều món ăn ngon, hôm nay muốn bóc lột Hạ Thư Hoành chút. Hoa Đoá Đoá quả thực “lợi ích thực tế”, đối với Hạ Thư Hoành hoàn toàn siêu cấp khách khí, chỉ thấy nàng đứng ở bên cạnh quầy tiếp tân cầm thực đơn lựa chọn. Ngay cả nhân viên thu ngân cũng đành lòng, hảo tâm nhắc nhở Hoa Đoá Đoá, “Tiểu thư, ngươi chọn mười bốn món ăn rồi.”
      Hoa Đoá Đoá sửng sốt, nghĩ nên cái gì đó, ngược lại Hạ Thư Hoành ở phía sau nãy giờ vẫn nhìn Hoa Đoá Đoá gọi món ăn lên tiếng, “Nàng rất thích những món ăn kia của các ngươi.”
      Hoa Đoá Đoá lập tức ngượng ngùng, thu tay lại, cười khan , “Liền những mon này .”
      Tính tiền xong, hai người lên lầu, Hạ Thư Hoành cười , “Học tỷ đối với Hoan tỷ thực trượng nghĩa.”
      “A?”
      “Thế giới là xảo diệu, ở trong trò chơi, Hoan tỷ vẫn nghĩ muốn cùng Dương Bưu (vương bát) kết hôn, Dương Bưu vốn sợ nữ nhân lợi hại đều là khủng long dám kết hôn, kết quả sau khi gặp mặt về xong, Dương Bưu liền đỏ mặt, còn chuyện buồn cười hơn nữa, chúng ta thế nhưng lại ở cùng trường học.”
      Hoa Đoá Đoá chấn động, “A, các ngươi là nhận thức nhau từ trong trò chơi? Là ‘Tân Võ Lâm’ sao?”
      “Đúng vậy. Chúng ta ở server Thiên Kiện, ngươi cũng chơi sao?”
      “Ân a, ta ở server Thiên Huyền.”
      “Nha? Server Thiên Kiện cùng server Thiên Huyền còn nửa tháng nữa hợp nhất, về sau có thể cùng nhau chơi a, ngươi ở trong trò chơi tên gọi là gì?” Hạ Thư Hoành hiển nhiên đến đây liền hứng thú, bất quá nghĩ rằng Hoa Đoá Đoá chỉ là tùy tiện chơi đùa thôi, vẫn biết danh hào Hoa Đoá Đoá, luôn luôn ở vị trí thứ nhất, là nữ đệ tử hiếm hoi của giáo sư Smith.
      “Ngươi trước cho ta biết, ngươi tên gì?”
      “Thiên Hạ Vô Thanh.”
      Hoa Đoá Đoá chấn động, tài khoản nhân vật này nàng có biết, là No. 1 của server Thiên Kiện, Từ Hoan Hoan thường , nếu ai có thể thông đồng với vị đại thần này, là hung mãnh. Lúc trước ở《Tân Võ Lâm》kim cương đại thần đứng hàng thứ bảng, bài danh thứ bốn.
      “Còn ngươi sao?” Hạ Thư Hoành tựa hồ sớm đoán được Hoa Đoá Đoá từng nghe qua danh hào của , nên có biểu tình như thế.
      “Ta a? Là tên gọi vốn có của ta, Hoa Đoá Đoá.”
      Hạ Thư Hoành bật cười, “Lão bà của Phong Thệ đại thần cao nhất server Thiên Huyền, cũng là tên Hoa Đoá Đoá.”
      “Nga, người kia chính là ta.” Hoa Đoá Đoá chút để ý xong, hai người cũng tiến đến bàn ăn bên cạnh, Hoa Đoá Đoá ngồi xuống, khuôn mặt tươi cười trong suốt với Từ Hoan Hoan nàng chọn món ăn nào.
      “Ôi chao? Thư Hoành, ngươi ngây ngốc cái gì a? Như thế nào ngồi xuống?” Vương bát nhìn Hạ Thư Hoành đứng sững sờ ở đối diện, hảo tâm nhắc nhở phen.
      Hạ Thư Hoành lấy lại tinh thần, yên lòng cười cười, ngồi xuống theo.
      Đồ ăn rất nhanh được mang lên, bốn người bắt đầu ăn. Giữa chừng, Hoa Đoá Đoá muốn toilet, vừa mới đứng lên, Hạ Thư Hoành cũng theo ra. Hoa Đoá Đoá thuận miệng hỏi, “Muốn khăn giấy ?”
      Hạ Thư Hoành đầu tiên là sửng sốt, mặt đỏ lên chút, “ cần, ta là muốn tiểu thôi.”
      “Chỉ tiểu thôi?” Hoa Đoá Đoá sửng sốt, nàng biết nam sinh như thế nào ít toilet như vậy. o(╯□╰)o Nàng lập tức bảo trì im lặng, chủ yếu là thấy mặt của Hạ Thư Hoành gần như muốn sát xuống mặt đất, hai bên tai đều đỏ lên. (Có ai đập vào đầu bà chị này mấy cái cho bả tỉnh ra chút đc ko. Trời ơi có đứa con nào mà hỏi 1 thằng như vậy ko cơ chứ a >_<)
      Hoa Đoá Đoá cũng cảm giác ngượng ngùng, vốn định bước nhanh hơn chút, nghĩ tới sàn nhà ở gần toilet vừa mới lau xong, mặt sàn vẫn còn ẩm ướt, bàn chân Hoa Đoá Đoá trượt cái, cứ tưởng mông được hôn mặt sàn phen, hoàn hảo Hạ Thư Hoành ở phía sau tiếp được nàng.
      Hai tay Hoa Đoá Đoá còn ở tư thế giơ ngược ngửa ra sau chuẩn bị rơi xuống đất.
      Còn chưa kịp cám ơn, chính là lúc hai người còn ngơ ngác nhìn nhau. Giáo sư Smith mới vừa từ trong toilet ra, liền thấy tư thế thân thiết quỷ dị như vậy, còn có nhìn nhau “ tình đưa tình”, tâm huyết nhất thời sôi trào, chỉ vào hai người trước mặt, cả người phát run, “Các ngươi… Các ngươi đây là muốn làm gì?”
      Hai người giống như là bị điện giật, lập tức đứng nghiêm thân mình, Hoa Đoá Đoá thập phần xấu hổ hỏi, “Lão sư, ngươi như thế nào ở đây?”
      “May là ta ham ăn! Hừ. Hoa Đoá Đoá, ta lệnh cho ngươi viết bản tự kiểm điểm vạn từ, buổi tối sáu giờ rưỡi giao cho ta, ta ở văn phòng chờ ngươi.” Dứt lời, thở phì phì rời khỏi.
      Hoa Đoá Đoá nhất thời suy sụp xụ mặt, tại là hai giờ chiều rồi, còn có bốn tiếng rưỡi, cách khác chỉ còn có thể viết liên tục? Hoa Đoá Đoá luôn luôn tôn trọng lão sư, càng đừng đến giáo sư Smith của nàng. Nàng lập tức lời từ biệt với Hạ Thư Hoành, nhanh như chớp bắt xe trở về trường học, viết bản tự kiểm điểm vạn từ.
      Lưu lại Hạ Thư Hoành còn sững sờ ở tại chỗ, mắt choáng váng. Vẫn vụng trộm nhìn theo giáo sư Smith, tay mang theo bánh trẻo, tay cầm điện thoại chuẩn bị gọi điện thoại, mặt rất là đắc ý.
      “Uy, tiểu tử, ca hôm nay giúp ngươi cái đại ân, ta cho con nhóc của ngươi bốn tiếng rưỡi để viết bản tự kiểm điểm vạn từ, để cho nàng có biện pháp vượt tường. Ngươi ta thông minh ? Ngươi thiếu ta ba cân bánh trẻo, chờ ngươi trở về nhớ trả đủ cho ta.”
      “Phốc…” Smith đột nhiên phun hết bánh trẻo trong miệng ra, trừng lớn mắt, bộ dáng biểu tình rất là si ngốc, mấp máy miệng : “Ngươi trở về nước? ở sân bay?”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :