1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bình An Trọng Sinh - Dư Phương (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 267: Quan hệ phức tạp
      Việc Phương Hữu Lợi và Trình Vận qua lại với nhau ngày hôm sau bị giới truyền thông tung ra, dấy nên sóng to gió lớn. Có vài bài báo viết rất quá đáng, châm chọc mối liên hệ giữa Trình Vận và Nghiêm Túc, Nghiêm Túc và Phương Hữu Lợi. Nếu như Trình Vận kết hôn với Phương Hữu Lợi, vậy giữa Nghiêm Túc và Trình Vận xưng hô thế nào? Quan hệ giữa Trình Vận và Bình An tính ra sao?

      Bình An thể nào ngờ tại Nhà hàng Bán đảo mà vẫn có phóng viên phục sẵn. Đây là trong những nhà hàng cao cấp nhất Thành phố G, thế mà lại bảo đảm được quyền lợi của khách hàng. Sau khi đọc được bài báo, liền lập tức gọi điện thoại cho quản lý nhà hàng, muốn nghe xem ông ta giải thích ra sao.

      Quản lý nhà hàng bày tỏ lòng áy náy sâu sắc với Bình An, cũng đáp ứng tìm ra bằng được ai chụp được hình.

      Trình Vận ngay hôm đó bị Trình Bính Khôn dùng phương thức ra lệnh để triệu hồi về nhà, “Mày bao nhiêu tuổi rồi hả? Đến bây giờ mà còn làm chuyện mất mặt như vậy? Chẳng lẽ thằng Lương Phàm còn chưa đủ, bây giờ lại còn mồi chài ba vợ của em họ mày nữa. Mày... mày đúng là đồ đê tiện!” Hôm nay Trình Bính Khôn vừa ra khỏi cửa bị phóng viên chặn lại, hỏi rất nhiều câu xóc óc, khiến ông ta cảm thấy vừa khó chịu vừa mất mặt.

      Con ông ta thế mà lại cặp kè với người đàn ông cao hơn nó bậc về vai vế, điều này khiến ông ta còn tức giận hơn cả xì căng đan với Lương Phàm hồi xưa.

      Trình Vận đứng trước mặt Trình Bính Khôn, nét mặt tự nhiên, có chút sợ hãi run rẩy nào. Trước kia chị rất sợ cha, nhưng bây giờ . Ông ta còn có thể uy hiếp được chị như khi xưa nữa. Chỉ khi nào người ta còn quan tâm để ý nữa mới có thể cảm thấy sợ hãi, chị bây giờ chẳng còn bất kỳ hy vọng nào đối với nhà họ Trịnh, nên cũng còn thấy sợ nữa.

      ai con mình là đê tiện!” Trình Vận hờ hững nhìn Trình Bính Khôn, chị còn bất kỳ tình cảm kính nào đối với người đàn ông sinh ra chị nhưng hề đảm đương trách nhiệm dưỡng dục này.

      “Mày phải là hạ tiện là cái gì? Phương Hữu Lợi là ai, mày cho rằng cặp kè với tụi mày có kết quả tốt đó hả? Họ Trình đúng là mất hết thể diện vì mày.” Trình Bính Khôn cực kỳ tức giận mắng to.

      Trình Vận cười nhạt, “Ông có thể đuổi tôi khỏi Trình gia. ra trước giờ ông cũng có xem tôi là con đâu.”

      Trình Bính Khôn trợn to mắt trừng Trình Vận. Trong ấn tượng của ông ta, Trình Vận chưa bao giờ dám phản bác, chỉ luôn nghe lời và tôn kính. Lần này nó lại dám mở miệng tranh luận.

      “Mày cho là cặp kè được với Phương Hữu Lợi rồi có thể đối nghịch với tao đó hả?” Trình Bính Khôn lạnh lùng hỏi.

      “Tôi chỉ muốn cho ông biết, tôi trưởng thành, sống chung với ai là quyền tự do của tôi. Ông đồng ý cũng tốt, đồng ý cũng tốt, đều thể can thiệp vào tự do của tôi. Ông chưa bao giờ thực trách nhiệm làm cha với tôi, cần thiết đến bây giờ mới ra mặt vờ làm người cha tốt. Quá muộn rồi.”

      Trình Vận nhìn thẳng Trình Bính Khôn. phải vì tình mà chị trở nên dũng cảm thế này, mà là thông qua kiện Lương Phàm, chị ràng Trình Bính Khôn ích kỷ đến thế nào. Ông ta chỉ quan tâm đến mặt mũi bản thân cùng Trình gia, còn chị sống chết thế nào đều nằm trong suy nghĩ của ông ta.

      “Mày nghĩ mày đủ lông đủ cánh cứng cáp rồi hả?” Trình Bính Khôn cười lạnh.

      phải!” Trình Vận lắc lắc đầu, “Mà là ông còn tổn thương tôi được nữa.” Trình Vận xong, chút do dự xoay người rời . Đối với người cha có thể mở miệng mắng con mình là đê tiện, chị còn tìm được lý do gì để tiếp tục tôn kính nữa.

      Cùng vấn đề cũng được thảo luận tại nhà họ Nghiêm.

      Nghiêm lão phu nhân và Nghiêm lão gia nhìn hình ảnh được đăng tải báo chí rồi nhìn nhau, nhất thời biết phải gì. Bình An và Nghiêm Túc ngồi đối diện hai ông bà cụ cũng biết phải gì cho phải.

      “Ba con và Trình Vận nghiêm túc chứ?” Vẫn là do Nghiêm lão phu nhân mở miệng trước hỏi Bình An.

      Bình An gãi gãi đầu, “Xem ra là nghiêm túc ạ.”

      “Thằng bảo thủ kia đồng ý đâu!” Nghiêm lão gia đặt tờ báo xuống, nghiêm nghị . Ông nội của Trình Vận qua đời, tại nhà họ Trình do Trình Bính Khôn đứng đầu.

      “Tôi thấy lần này chưa chắc Trình Vận nghe lời thằng cháu tôi đâu.” Nghiêm lão phu nhân ngẫm nghĩ.

      “Trình Bính Khôn hẳn là chưa học được bài học phải tôn trọng con mình. Bình An, ba con thế nào?” Nghiêm lão gia hỏi.

      Bình An nhìn hai ông bà, giọng, “Ba con bảo để ý cái nhìn của người bên ngoài là thế nào, ông có vẻ quan tâm cái nhìn của người nhà hơn.” lo lắng nhìn ông bà cụ, nếu hai ông bà tán thành chuyện này khó giải quyết hơn rất nhiều.

      Nghiêm lão phu nhân nghiêm mặt, “Bình An, ông bà chỉ là người ngoài, ông bà thấy thế nào đều quan trọng, mà quan trọng nhất là cái nhìn của ba con và Trình Vận. Ba con và Trình Vận qua lại với nhau... chúng ta biết từ lâu, bà ngoại con từng với bà. Vốn dĩ bà ngoại con cũng tán thành, nhưng cuối cùng bà ấy thế nào bà nghĩ chắc con biết . Đó chính là thái độ của ông bà.”

      “Các ngài biết từ lâu?” Bình An kinh ngạc nhìn hai ông bà, “Tại sao... con lại biết gì hết vậy?”

      “Chúng ta nghĩ là con phản đối!” Nghiêm lão phu nhân cười, “Bà ngoại con rất quan tâm đến cha con con, đặc biệt là việc ba con có tái hôn hay .”

      “Ba con hẹn hò với chị Vận bị bà ngoại nhìn thấy à?” Bình An buồn cười hỏi, “Thế mà bà ngoại chẳng để lộ xíu xiu nào với con.”

      Nghiêm lão phu nhân , “Bắt gặp lần, chỉ vô tình thôi. Đừng quên bà ngoại con trước kia là gì nghe, sức quan sát của bà ấy rất lợi hại.”

      Bình An gật gật đầu. tại chỉ chờ xem Trình Vận và ba mình nghĩ thế nào thôi. Có thể chống lại được dư luận hay mới là vấn đề lớn nhất.

      Nhưng rồi những gì mà họ lo lắng cũng xảy ra. Phương Hữu Lợi và Trình Vận vẫn như cũ, cùng ăn cơm, cùng tham dự các kiện, giống như đọc thấy báo chí viết gì vậy, chẳng để ý điều gì khác ngoài hai người. ra phải họ quan tâm, chẳng qua họ lựa chọn xem thôi.

      Nhưng phải tất cả giới truyền thông đều châm chọc họ mà cũng có người chúc phúc, cũng cảm thấy bây giờ là thế kỷ 21 rồi, chỉ cần loạn luân tình nên bị hạn chế. Huống chi Trình Vận cũng phải là họ hàng gần của Nghiêm Túc mà cách tới mấy chi, hoàn toàn có vấn đề.

      Lúc đề tài này gần như được bình ổn, nhà họ Trình đột nhiên lại đăng thông cáo tất cả các tờ báo lớn rằng Trình Bính Khôn đoạn tuyệt quan hệ cha con với Trình Vận. Trình Vận bao giờ thuộc dòng họ Trình nữa.

      Hai ông bà lão Nghiêm gia tán thành quan hệ giữa Trình Vận và Phương Hữu Lợi có nghĩa là tất cả mọi người thuộc Nghiêm gia đều tán thành, đặc biệt là Nghiêm Lôi Hải. Ông ta cảm thấy điều này vô cùng nhục nhã, làm Nghiêm gia nhà họ mất thể diện.

      Chị họ của con trai thế mà lại qua lại với cha của con dâu, thế còn ra thể thống gì nữa? Ông ta tìm Nghiêm Túc để chuyện, hy vọng Nghiêm Túc có thể bảo ban Bình An, đừng để sỉ nhục này tiếp tục nữa.

      “Cho dù bây giờ Trình Vận còn quan hệ cha con với Trình Bính Khôn nữa, ba cũng cho phép chuyện này xảy ra. Con với Phương Bình An, nếu con bé còn muốn tiếp tục ở lại Nghiêm gia kêu người cha mặt dày của nó đừng làm chuyện mất mặt nữa.” Nghiêm Lôi Hải gấp gáp rít gào ở trong văn phòng Nghiêm Túc.

      (Chú ý cách ba chồng gọi đầy đủ tên họ con dâu, ý vẫn xem là người ngoài.)

      Nghiêm Túc khoanh tay trước ngực, lạnh lùng nhìn ông ta.

      “Con có nghe ba vậy?” Nghiêm Lôi Hải thấy dáng vẻ nghe rồi bỏ ngoài tai của Nghiêm Túc mặt mày đỏ phừng lửa giận, hỏi.

      “Ông cảm thấy ông có lập trường gì để điều này?” Nghiêm Túc cười cười, nhạt nhẽo hỏi.

      Nghiêm Lôi Hải đập mạnh mặt bàn, “Chẳng lẽ con thấy mất mặt sao?”

      “Sỉ nhục lớn nhất của Nghiêm gia chẳng phải là chính ông đó sao?” Nghiêm Túc cười lạnh, “Ba vợ tôi muốn qua lại với người nào qua lại với người đó, tới phiên ông quơ tay múa chân. Còn nữa, tôi lặp lại, vợ tôi có ở lại nhà họ Nghiêm hay phải do ông quyết định. Ông có tư cách để xía vào bất cứ chuyện gì của tôi.”

      “Mày... Mày...” Nghiêm Lôi Hải tức đến gan ruột phèo phổi gì đều phát đau, “Mày là đồ khốn khiếp!”

      “Tôi nghĩ ông nên ra ngoài. Hôm nay ông tới đây là để nhìn xem con cưng của ông làm việc thế nào, có bị tôi gây khó khăn , chứ phải là tới để quan tâm tôi. ra ngoài!” Đôi mắt sắc bén của Nghiêm Túc như băng tuyết ngàn năm, lạnh lùng nhìn Nghiêm Lôi Hải.

      Gân xanh trán Nghiêm Lôi Hải nổi gồ lên, nhưng ông ta cũng biết mình thể làm gì Nghiêm Túc nên đành “hừ” tiếng rồi đá cửa ra, giận đến nỗi quên luôn cả việc phải đến Phòng Tiêu thụ xem chút tình huống công việc của Nghiêm Hân, mà thẳng đến văn phòng của Ôn Nguyệt Nga.

      “Bà xem vậy là sao? Dù gì tôi cũng là cha nó, thế mà nó mặt nặng mày với tôi, còn đuổi tôi ra ngoài. Đúng là tôi sinh ra con chó có khi còn tốt hơn thằng con bất hiếu này.” Trong văn phòng của Ôn Nguyệt Nga, Nghiêm Lôi Hải giận đến mức hề lựa lời.

      Ôn Nguyệt Nga phát huy tác dụng miệng lưỡi giết người gươm đao, “Ông tức giận làm gì, có phải ông biết tính tình của Nghiêm Túc đâu. Phương Bình An là tâm can bảo bối của nó, ông lấy con bé ra uy hiếp Nghiêm Túc nó hòa nhã với ông được à?”

      “A, tôi là cha mà còn phải nhìn sắc mặt con để chuyện?” Nghiêm Lôi Hải thở phì phì hỏi.

      “Ý tôi phải vậy, nhưng quả khó mà gì Nghiêm Túc. Muốn trách cũng thể trách Nghiêm Túc được, tất cả đều do Trình Vận biết liêm sỉ, đàn ông nào quyến rũ lại quyến rũ ông thông gia nhà chúng ta.” Ôn Nguyệt Nga nhàng xoa xoa ngực Nghiêm Lôi Hải, dịu dàng khuyên ông ta nên tức giận.

      “Hừ!” Nghiêm Lôi Hải hừ tiếng, “Tôi thấy đây phải là vấn đề Trình Vận, mà là Phương Hữu Lợi biết xấu hổ. Đúng là cha nào con nấy.”

      Kể từ sau khi biết đứa con đầu tiên của Nghiêm Túc sau này mang họ Phương, Nghiêm Lôi Hải liền vô cùng bất mãn với Phương Hữu Lợi.

      “Ông thấy chuyện này có gì kỳ lạ sao?” Đáy mắt Ôn Nguyệt Nga thoáng ánh cười lạnh, thanh lại rất dịu dàng, “Ông xem ảnh chụp chưa? Lúc đấy Nghiêm Túc và Phương Bình An cũng ở đó, chứng tỏ hai đứa nó biết việc này từ lâu rồi. Tôi cảm thấy chuyện đơn giản đâu.”

      “Ý bà là sao?” Nghiêm Lôi Hải nghi hoặc nhìn Ôn Nguyệt Nga.

      “Dù Phương Hữu Lợi là Chủ Tịch Tập đoàn Phương Thị, nhưng điều đó có nghĩa là ông ta dòm ngó công ty chúng ta... Nếu ông ta ở cùng Trình Vận, có phải là phía Trình gia ủng hộ ông ta ? Mà Nghiêm Túc bây giờ lại nghe lời Phương Bình An răm rắp.” Ôn Nguyệt Nga cúi đầu ra vẻ lo lắng, ngay sau đó lại bối rối , “Đó là tôi đoán vậy thôi, chưa chắc đúng.”

      Nghiêm Lôi Hải lắc đầu, “, , bà rất có lý. Cha con Phương Hữu Lợi tốt lành gì đâu, chừng họ còn có chuyện gì đó mà chúng ta biết. Nguyệt Nga, bà phải điều tra kỹ để tìm hiểu đó nghe.”

      Ôn Nguyệt Nga nghiêm trang gật đầu, “Tôi biết rồi, ông yên tâm, tôi nhất định bảo vệ công ty của chúng ta.”
      Last edited by a moderator: 23/4/16

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 268: Bữa tối giữa cha và con
      Nhờ quan hệ với Nghiêm Lôi Hải, Nghiêm Hân chọn đến làm việc tại Bộ phận Tiêu thụ, chức vụ quản lý. Nhưng chắc vì ta nhảy ngang vào, vả lại đại đa số nhân viên đều biết Nghiêm Túc và hai mẹ con Ôn Nguyệt Nga hòa hảo, nên ai nấy đều giữ khoảng cách nhất định với Nghiêm Hân.

      Nghiêm Hân cũng biết ta vừa vào công ty, căn cơ còn ổn, cần nhất chính là lôi kéo tạo mạng lưới cho riêng mình nhằm củng cố địa vị tại công ty, cho nên ngày đầu tiên khi ta đến công ty làm liền dành thời gian đọc hết tư liệu về từng người trong ngành trước nhất.

      ta cảm thấy khá hứng thú với người tên Vi Úy Úy vừa được thăng lên chức quản lý tiêu thụ tại tổ khác. có tiếng là làm việc đến điên cuồng này học cùng trường với Bình An, vậy còn là bạn học cùng lớp, ở chung ký túc xá nữa... Hẳn là bạn tốt của Phương Bình An đây?

      Bạn của Phương Bình An là bạn của ta. Nghiêm Hân muốn đích thân gặp Vi Úy Úy.

      Nghiêm Hân làm gì ở Tập đoàn Nghiêm Thị, Bình An biết, đương nhiên cũng ngờ ta tìm đến Vi Úy Úy. vẫn tiếp tục cuộc sống của mình như trước.

      Chuyện giữa Phương Hữu Lợi và Trình Vận mặc dù chưa rơi vào quên lãng, nhưng ít ra trở lại bình thường. Giới truyền thông tìm được đề tài mới, tiếp tục múa bút về vấn đề này nữa.

      Nhưng như vậy có nghĩa là cuộc sống của họ có thể an tĩnh nhàng tiến về phía trước.

      Qua tháng giêng, Phương Hữu Kiệt dẫn theo bà con chú bác dòng họ Phương từ Thành phố J đến Thành phố G để du lịch. danh nghĩa là du lịch, nhưng thực tế là muốn tới tìm Phương Hữu Lợi, muốn Phương Hữu Lợi chi ra khoản tiền để trùng tu từ đường họ Phương.

      Từ đường họ Phương từng được sửa chữa lần vào mấy năm trước. ra trong thâm tâm Phương Hữu Lợi và Bình An đều biết , đây chẳng qua là Phương Hữu Kiệt và những người đó lợi dụng từ đường để moi tiền của họ thôi.

      Số tiền cũng nhiều, Phương Hữu Lợi rất thoải mái mà đáp ứng, nhưng cầu sau này bọn họ chi xài những gì cho sửa chữa từ đường đều phải fax tới cho ông bản danh sách. Phương Hữu Kiệt khá hậm hực, bởi việc sửa chữa từ đường là do ông ta phụ trách, ông ta hiểu ra rằng muốn nhân cơ hội này mà chấm mút cũng phải dễ.

      Từ sau lần trước Phương Hữu Kiệt tới đây muốn Phương Hữu Lợi giúp con trai ông ta gây dựng nghiệp mà có được kết quả, bọn họ gặp lại lần nào nữa. Tính ra cũng có hai năm hơn. Cho tới bây giờ, Phương Hữu Kiệt vẫn còn oán hận Phương Hữu Lợi, vẫn thời thời khắc khắc thèm muốn Tập đoàn Phương Thị. Lần trước xem tin tức thấy chuyến bay mà Phương Hữu Lợi có mặt đó bị tai nạn, ông ta thể ức chế được nỗi vui mừng trong lòng. Nhưng khi chuẩn bị đáp máy bay tới Thành phố G ông ta lại thấy Tập đoàn Phương Thị phát ra thông cáo đính chính.

      , ông ta có hơi thất vọng.

      Bây giờ ông ta coi như hiểu, rằng cho dù ông ta có dùng bất cứ biện pháp gì Phương Hữu Lợi cũng tuyệt đối chia xu tài sản cho ông ta. Vậy ông ta cần gì phải giả bộ em tình thâm nữa?

      Phương Hữu Kiệt mang theo hương thân phụ lão đến gặp Phương Hữu Lợi kiếm chút thịt cá rượu bia cùng khoản lộ phí hậu hĩnh xong, cầm chi phiếu cho việc sửa chữa từ đường rời .

      Bình An còn lời nào để về trình độ da mặt dày của Phương Hữu Kiệt. Mà ngay Phương Hữu Lợi cũng rất ràng, việc vĩnh viễn đoạn tuyệt lui tới với ông Hai này là có khả năng, dầu gì cũng có quan hệ huyết thống ruột thịt. Tình huống như tại là tốt nhất, chỉ cần Phương Hữu Kiệt đừng đến phiền nhiễu ông chút tiền đó có là gì. Đối với Phương Hữu Lợi và Bình An mà , như thế này là tốt nhất.

      Sau khi Phương Hữu Kiệt lấy được chi phiếu từ Phương Hữu Lợi bao lâu, Phương Dương liền hẹn Bình An ra ngoài ăn cơm.

      Phương Dương bây giờ vẫn làm việc tại Bộ phận Quảng cáo của Duy An, tất cả các quảng cáo sản phẩm Duy An tung ra đều do tay chịu trách nhiệm. Qua hai năm kinh nghiệm công tác, ra Phương Dương có thể tự mình tạo lập mảnh trời riêng. Nhưng vẫn chọn ở lại Duy An.

      Bình An rất thích họ con bác chất phác chân thành này, so với ông Phương Húc kia tốt hơn nhiều. Đúng là cha mẹ sinh con Trời sinh tính.

      “Bình An, tôi rất xin lỗi, tôi ngờ ba tôi... vẫn như xưa, chẳng thay đổi gì cả.” Phương Dương áy náy nhìn Bình An, cảm thấy hổ thẹn vô cùng đối với hành vi của cha mình. Nhưng dù có cản thế nào đều có hiệu quả.

      sao, hơn nữa điều này có liên quan gì tới đâu.” Bình An vốn định Phương Hữu Kiệt là ai trong thâm tâm cha con đều biết, nhưng rồi nghĩ lại Phương Dương dù gì cũng là con ông ta, ra cũng tốt lắm.

      Phương Dương cười khổ, “Cứ phải làm phiền Chú Ba và , ngại quá.”

      có sao, có sao.” Cha con cũng quen rồi, cũng biết phải đối phó với Phương Hữu Kiệt ra sao, “ làm ở Duy An thấy thế nào? Tôi nghe chị Vận vẫn khen ngợi suốt, tôi cũng xem những quảng cáo mà làm nữa. Tốt lắm nha.”

      “Cám ơn, ở Duy An rất tốt, đồng nghiệp cũng tốt lắm.” Phương Dương nở nụ cười chất phác, “Hình như tôi nghe định trở lại Duy An hả?”

      Bình An ra vẻ kinh ngạc, “Oa, ai đồn vậy? Tôi còn chưa quyết định chính thức mà, chỉ mới có ý tưởng thế thôi.” Chuyện này có thuận miệng đề cập với Kỷ Túy Ý. Lúc ấy họ ngồi ở Duy An, chắc là bị những người khác nghe được.

      “Trở lại làm Tổng Giám Đốc chứ?” Phương Dương hỏi, cũng phải nhiều chuyện, mà là gần đây trong công ty ít người đồn đãi rằng Bình An về lại Duy An, bởi thế nên rất nhiều người đoán xem Trình Vận tiếp tục làm Tổng Giám Đốc hay là xuống chức hoặc có sắp xếp khác.

      “Dĩ nhiên phải, có chị Vận ở đây rồi mà. Bất kể về phương diện nào, chị ấy đều có kinh nghiệm hơn tôi nhiều. Nhưng bây giờ mà chuyện này còn khá sớm, để sau hãy hay.” còn chưa chính thức từ chức tại Tập đoàn Phương Thị, chắc phải tìm thời gian để với ba chuyện này thôi.

      Năm sau muốn sinh cục cưng nên thời gian dành cho công việc nhiều lắm, dù làm Tổng Giám Đốc của công ty nào cũng đều thích hợp. phải hoạch định kỹ càng chút mới được.

      “Tôi còn chưa được cộng với lần nào, tôi thấy ở chức vụ gì cũng đều tốt, tôi đều vô cùng mong đợi.” Phương Dương cười .

      Bình An cười gật đầu, “Cái này gọi là em đồng tâm cục muối cắn đôi cục đường tao lủm đó sao?”

      “Ha ha, có lẽ là vậy ha.” Phương Dương cười to.

      Cơm nước với Phương Dương xong, Bình An trở về nhà. Trong khoảng thời gian này, và Nghiêm Túc thường xuyên về nhà cùng ăn cơm với Phương Hữu Lợi, nhưng hôm nay Nghiêm Túc công tác, về nhà cũ ở vài ngày, cũng thuận tiện để chuyện với Phương Hữu Lợi.

      Lúc về đến nhà, Phương Hữu Lợi còn chưa có về. vào bếp chuẩn bị cơm tối, món sườn cừu nướng mới học được từ Nghiêm Túc.

      Lúc mọi thứ gần sẵn sàng, Phương Hữu Lợi vừa về đến.

      “Ba về rồi!” Bình An từ phòng bếp ló đầu ra chào Phương Hữu Lợi.

      Phương Hữu Lợi cởi áo khoác thảy lên thành ghế sa lon, về phía bàn ăn, “Xem ra ba có lộc ăn rồi, hương vị rất thơm.”

      “Sườn cừu nướng, do tự tay đầu bếp Phương Bình An thực , mùi vị bảo đảm.” Bình An bưng đĩa sườn thứ hai ra, “Có thể ăn được rồi. Ba à, ba muốn uống chút rượu đỏ ? A, con quên mất, ba kiêng rượu.”

      “Rượu nho sao.” Phương Hữu Lợi cười, chân bước đến tủ rượu lấy chai rượu nho ra, cầm hai ly thủy tinh cao cổ rót vào.

      Bình An cười ngồi xuống, nhận lấy ly rượu nho Phương Hữu Lợi đưa tới.

      Hai cha con bắt đầu hưởng thụ sườn cừu nướng ngoài xém trong tái mềm, vừa tán gẫu vài chuyện lý thú. Bình An sực nhớ gì đó, cười hì hì hỏi, “Ba, ba tính chừng nào kết hôn với chị Vận đây?”

      Phương Hữu Lợi ngờ Bình An lại đột nhiên hỏi tới vấn đề này, mặt ngẩn ra chút, rồi ho tiếng, “Chuyện này... còn chưa nghĩ tới.”

      “Sao lại chưa nghĩ tới? Ba, cưới vợ cưới liền tay chứ, ba phải cầu hôn chị Vận nhanh lên, kết hôn càng sớm càng tốt. Biết đâu tương lai còn cho con cậu em trai nữa.” Nghĩ đến điểm này, Bình An mừng rỡ cười tít cả mắt.

      Phương Hữu Lợi nhíu mày, nhớ tới còn có vấn đề ông chưa đề cập với Trình Vận. Nếu Trình Vận đồng ý lấy ông, có thể có con...

      Lúc trước, vì muốn để cho Bình An chịu uất ức, ông đến bệnh viện thực thủ thuật buộc ga-rô (ngăn sinh sản). Mặc dù ông cảm thấy nhất thiết phải có thêm đứa con nữa, nhưng ý tưởng của Trình Vận thế nào? Qua lại với chị lâu như vậy, ông rất chị là người rất gia đình. Mà mỗi phụ nữ gia đình đều hy vọng có đứa con của chính mình.

      Thấy Phương Hữu Lợi trầm mặc trả lời, Bình An nghi ngờ hỏi, “Ba, ba sao vậy?”

      Phương Hữu Lợi lắc lắc đầu, “ sao. Chắc hôm nay con đâu chỉ muốn chuyện này thôi phải ?”

      Bình An cười gật đầu, “Đúng là còn có chuyện khác. Ba, con tính sang năm sinh em bé.”

      “Ừ, quyết định này rất tốt!” Phương Hữu Lợi gật đầu tán thành.

      “Con muốn từ chức Tổng Giám Đốc. Ba, con cảm thấy con làm việc ở Duy An thích hơn.” Bình An .

      Phương Hữu Lợi ngẩng đầu nhìn sâu vào mắt , “Thế con vì muốn sinh em bé nên từ chức, hay là vì muốn về lại Duy An làm việc mà từ chức? Hay là, con cảm thấy bản thân có năng lực đảm nhiệm vị trí Tổng Giám Đốc?”

      Bình An , “Con đương nhiên cho là mình có năng lực, nhưng con... muốn nghỉ ngơi thời gian trước khi sinh con. Dạo này khá mệt rồi ạ.”

      Vì đối phó với bọn Lê Thiên Thần và Liên Kiến Ba, vẫn thể thả lỏng bản thân. tại việc được giải quyết, nghĩ nên buông lỏng chút.

      “Ừ, con suy xét kỹ ba cũng có ý kiến gì. Con có chọn được người nào thay vào vị trí của con chưa?” Phương Hữu Lợi hỏi.

      Bình An nở nụ cười nhàng, “Ba, ra trong đầu con chọn được người rồi ạ.”

      biết con có nghĩ đến cùng người giống ba .” Phương Hữu Lợi cười .

      “Con thấy Hồng tệ.” Bình An quả quyết, “Bất kể về phương diện xử hay là về phương diện làm người, ấy đều là ứng cử viên tốt nhất.”

      ra trong việc chọn Hồng Dịch Vũ, Bình An khá thiên vị và có ý muốn nâng đỡ . Công ty thiếu khuyết nhân tài, nhưng người mà quen thuộc nhất vả lại cũng hiểu rất chính là Hồng Dịch Vũ.

      Phương Hữu Lợi cố làm vẻ bất đắc dĩ, “Vậy ai là trợ lý của ba đây?”

      “Ba, ba thiếu gì trợ lý, trừ Hồng trợ lý Liễu cũng rất tốt mà.” Bình An cười .

      Phương Hữu Lợi cười to lên, “Được rồi, nể mặt con dùng món sườn cừu nướng ngon như vậy để hối lộ ba, ba suy nghĩ chút.”

      Bình An ngờ có thể làm cho Phương Hữu Lợi đồng ý với quyết định của dễ dàng như vậy, tâm trạng lập tức rất tốt, “Ba, vậy tiếp theo chúng ta bàn tiếp chuyện giữa ba với chị Vận nhé. Nếu ba ngượng mở miệng cầu hôn được, con có thể giúp ba tay đó nha.”

      “Con quỷ con này!” Phương Hữu Lợi cười mắng, ngay sau đó lại bằng giọng nghiêm túc, “Ba với ấy còn có vấn đề chưa giải quyết, phải chuyện chút mới được.”

      “Chuyện gì thế ạ?” Bình An nghi hoặc, hiểu giữa bọn họ còn có vấn đề gì nữa. Chẳng lẽ vẫn còn dây dưa vấn đề của nhà họ Trình?

      Phương Hữu Lợi nhúng vai, “À, hồi xưa ba có làm tiểu phẫu, biết Trình Vận có để ý hay .”

      Bình An cả kinh trong lòng, “Ba, ba khỏe chứ?” Nhưng rất nhanh, ý tưởng chợt lóe lên trong đầu, lập tức hiểu được Phương Hữu Lợi vừa là giải phẫu gì, cổ họng đột nhiên như tắc nghẹn, vừa cảm động vừa đau lòng.

      “Con bé ngốc này, đây có phải là vấn đề gì to tát đâu. Được rồi, ba còn vài văn bản phải xử lý, về thư phòng trước đây.” Phương Hữu Lợi cười đứng lên.
      Last edited by a moderator: 23/4/16

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 269: Dạ tiệc từ thiện
      Gần đây, Vi Úy Úy cảm thấy khá kỳ quặc. công tác ở Nghiêm Thị cũng lâu, tự nhận quan hệ với đồng nghiệp xung quanh coi như tệ, cho dù là đối thủ cạnh tranh vẫn có thể gật đầu chào hỏi khi gặp mặt. Nhưng gần đây hiểu sao cảm thấy dường như có số người mơ hồ tẩy chay , lập . Mặc dù nghĩ rằng giữa đồng nghiệp nhất định phải tương thân tương ái với nhau, cũng nghĩ là khi bị lập thể làm việc, nhưng loại cảm giác này tốt lắm.

      tốn thời gian để tìm hiểu mới biết được vấn đề xuất từ đâu.

      Nghiêm Hân từ trời rơi xuống kia dường như khá ghét , trong vài trường hợp hoặc hội nghị thái độ lãnh đạm với cực kỳ ràng. Mặc dù Nghiêm Hân là ‘công chúa’, nhưng vì Ôn Nguyệt Nga được coi trọng tại Nghiêm gia nên rất nhiều nhân viên cũng đặc biệt nịnh bợ lấy lòng ta, chẳng qua có vài nhân viên vẫn phải nhìn ánh mắt ta mà làm việc. Nhưng tóm lại đắc tội với Nghiêm Hân khi nào? Ngoại trừ trong tiệc cưới của Bình An và Nghiêm Túc có liếc mắt nhìn nhau cái ra, bình thường cũng có tiếp xúc nhiều với ta lắm, tại sao Nghiêm Hân lại phản cảm với như vậy?

      Vi Úy Úy nghĩ kiểu gì cũng thông, chỉ tới khi dò hỏi trợ lý của Nghiêm Hân mới hiểu được. ra Nghiêm Hân ghét bỏ bài xích như vậy là vì với Bình An là bạn học. chợt nhớ tới lần cùng ăn cơm với bạn bè Bình An, từng nghe Bình An và Trình Vận thảo luận về nàng Nghiêm Hân này. Các ấy và ta dường như đều thuận mắt lẫn nhau.

      Nguyên nhân này khiến cho Vi Úy Úy dở khóc dở cười, nhưng nghĩ dù sao Nghiêm Túc cũng vô cùng lãnh đạm với em này nên cũng lười chẳng muốn theo đuôi giải thích cái gì, cứ tiếp tục làm công tác của mình là được rồi.

      Nhưng Nghiêm Hân lại định cứ vậy mà bỏ qua cho Vi Úy Úy. ta và Phương Bình An coi như là vạch mặt rồi, cần gì phải che che lấp lấp nữa... Ngoài việc lung lạc lòng người trong công ty, ta còn nghĩ biện pháp làm thế nào để đối phó với Phương Bình An. Hai người cùng ngành công tác, lại làm việc cùng nơi, gần như có bất kỳ cơ hội đụng chạm ma sát nào. Cho nên, nếu ta muốn đối phó với Phương Bình An chỉ có thể ra tay từ bạn bè của . Vi Úy Úy là lựa chọn tốt nhất.

      ta cho Phương Bình An biết, đắc tội với Nghiêm Hân có hậu quả gì.

      Đương nhiên, đây chỉ là ý tưởng đơn phương tình nguyện của Nghiêm Hân. Đối với ta, Bình An giữ thái độ thèm đếm xỉa, nào biết đâu rằng Nghiêm Hân lại coi như kẻ thù số , còn có thể gây khó khăn cho Vi Úy Úy trong công ty.

      Nghiêm Hân và Vi Úy Úy phát sinh va chạm gì tại Tập đoàn Nghiêm Thị, Bình An hoàn toàn biết. Dạo này bận tối mắt tối mũi để xử lý vài công việc râu ria còn lại để sau này từ chức dễ dàng bàn giao công việc hơn.

      Trước đây Hongkong đàm phán việc hợp tác mở công ty để xây dựng chuỗi siêu thị Dương Quang tại Đại lục rốt cuộc cũng thỏa thuận xong, Bình An cần đến Hongkong để ký hợp đồng.

      Chỉ cần thành công ký xong hợp đồng, bắt đầu từ tháng sau, chuỗi siêu thị này lục tục khai trương tại các trung tâm thương mại lớn tại Thành phố G. Bình An thương lượng xong với các trung tâm thương mại này, hầu hết đều đồng ý hợp tác với Phương Thị.

      Lần này, Bình An cùng với Hồng Dịch Vũ, bởi lâu nữa Hồng Dịch Vũ thay thế trong chức vụ Tổng Giám Đốc, bây giờ có thể từ từ bàn giao cho số nghiệp vụ. Việc ký hợp đồng rất thuận lợi, điều kiện do công ty bên kia đưa ra trước đó đàm phán tốt, cần tốn nhiều nước miếng để thuyết phục nữa, chẳng qua trước đây Hồng Dịch Vũ chưa hiểu được cặn kẽ phương thức vận hành của công ty bên kia nên lần này cần mang Hồng Dịch Vũ theo để tham quan tình huống kinh doanh của các đại lý của đối tác.

      Trước đó, Bình An đồng ý với Trương Viện Viện tham dự dạ hội từ thiện do ấy tổ chức, đúng lúc này Trương Viện Viện cũng liên hiệp với phu nhân giới thượng lưu tại Hongkong tiến hành buổi dạ tiệc bán đấu giá từ thiện tại khách sạn, Bình An đáp ứng lời mời đến tham gia.

      Nghiêm Túc có ở Hongkong, Bình An chỉ có thể mời Hồng Dịch Vũ làm bạn nam thay vào.

      Vũ hội tám giờ bắt đầu, Bình An và Hồng Dịch Vũ đúng giờ xuất tại nơi tổ chức. Trong đại sảnh đầy chật khách quý, đèn đuốc rực rỡ. Buổi vũ hội từ thiện này khác với các kiện từ thiện được tổ chức rộng rãi cho giới truyền thông và công chúng khác, bởi đây là loại hình thức xã giao từ thiện, nên ngoại trừ Trương Viện Viện và các hội viên Hội Thụy Hoa, còn lại đa số là các ngôi sao mới nổi.

      “Bình An, các tới.” Trương Viện Viện tiếp đón ngôi sao nam nổi tiếng của Hongkong, thấy Bình An cùng Hồng Dịch Vũ vào hội trường lập tức vui mừng tiến lên đón.

      Từ sau lần trước chuyện với Bình An, vẻ địch ý khó hiểu của Trương Viện Viện đối với Bình An liền biến mất, trong bụng còn có ý định giới thiệu Bình An vào Hội Thụy Hoa của bọn họ, chẳng qua thấy Bình An có ý đó mới ra.

      “Viện Viện.” Bình An cười tới, “Nơi này trang hoàng đẹp quá.”

      Trương Viện Viện cười, “Đương nhiên rồi, tôi bỏ rất nhiều thời gian vào đây mà.”

      Bình An , “Nhìn là biết ngay.”

      đây là?” Trương Viện Viện nhìn về phía Hồng Dịch Vũ, đáy mắt thoáng qua nét kinh ngạc. còn tưởng rằng Bình An cùng với Nghiêm Túc, nhưng người đàn ông tướng mạo hiên ngang trước mắt này dù nhìn rất quen mắt nhưng nhớ nổi tên là gì, biết có quan hệ thế nào với Bình An.

      “Đây là Hồng tiên sinh, Trợ lý Chủ Tịch, bao lâu nữa là Tổng Giám Đốc của Công ty chúng tôi. Vẫn còn độc thân đó nha, trong hội của nếu có nào tốt giới thiệu cho ấy .” Bình An cười trêu ghẹo.

      Hồng Dịch Vũ nhìn vẻ bất đắc dĩ, “ đến nông nỗi phải cần khua chiêng gióng trống để được chọn rể à.”

      “Ai bảo chỉ lo cắm đầu vào công việc làm chi.” Bình An cười.

      Trương Viện Viện tò mò nhìn Hồng Dịch Vũ. Tiền đồ của người đàn ông này rất tốt, tướng tá cũng khá, xét hai phương diện này thôi có thể được liệt vào hàng ngũ “Rùa kim cương” rồi. Ừ, tốt lắm tốt lắm, có thể cho chị em trong hội tham khảo chút.

      “Ôn phu nhân, hân hạnh gặp .” Hồng Dịch Vũ cười bắt tay với Trương Viện Viện.

      “Xin chào, rất hân hạnh được biết , Hồng tiên sinh.” Trương Viện Viện cười, “Đúng là trong hội chúng tôi có ít độc thân có điều kiện rất tốt, sau này có cơ hội giới thiệu cho biết.”

      Lúc lời này, khóe mắt Trương Viện Viện liếc nhìn Bình An. Xem nét mặt của Bình An và Hồng Dịch Vũ khi chuyện cùng nhau, hai người hẳn là rất quen thuộc. Có thể cùng tham gia vũ hội với người đàn ông ngoài chồng mình, còn có thể cố kỵ gì mà chuyện trêu ghẹo như vậy, chắc chắn quan hệ giữa hai người rất bình thường. Nhưng như vậy có gì là lạ đâu, trong hội của các chẳng thiếu gì phụ nữ sau khi kết hôn vẫn có quan hệ mờ ám cùng đàn ông khác.

      Bình An biết trong đầu Trương Viện Viện nghĩ gì, nhưng cần gì phải giải thích. và Trương Viện Viện chưa quen thuộc đến độ tâm mọi chuyện với nhau, người khác muốn hiểu lầm thế nào cũng được, chỉ cần trong thâm tâm người trong cuộc hiểu là tốt rồi.

      Hồng Dịch Vũ làm như cảm giác được ánh mắt khác thường mà Trương Viện Viện nhìn về phía Bình An, mặt vẫn duy trì nụ cười mỉm phong độ, “Vậy tôi cám ơn Ôn phu nhân trước. cảm thấy điều kiện tệ, vậy nhất định là rất tốt.”

      Bất kể Hồng Dịch Vũ những lời này có tình hay , nhưng quả lấy lòng được Trương Viện Viện. Đây là khen ngợi ánh mắt của đấy. “Chuyện này chúng ta sau lại tiếp, tôi chắc chắn để cho thất vọng. Giờ với tôi lại đằng kia, tôi đưa hai người đến chỗ ngồi sắp sẵn.”

      Bình An gật đầu cười, “Được.”

      Trương Viện Viện dẫn hai người đến vị trí khách mời quan trọng phía trước, xem ra vô cùng coi trọng khả năng Bình An có thể trở thành thành viên của hội quý bà các .

      Chiêu đãi mấy câu, Trương Viện Viện lại phải chào hỏi các vị khách khác.

      Bình An quen biết phần lớn các quý bà và ngôi sao Hongkong, mà cho dù có biết cũng chỉ biết sơ sơ, vả lại họ cùng trong vòng giao hữu, nên sau khi ngồi xuống, và Hồng Dịch Vũ chỉ lo giọng thảo luận việc thăm chuỗi siêu thị hôm nay, có trò chuyện cùng những người đó.

      Nhưng rồi bọn họ chỉ chuyện được lúc chợt nghe giọng quen thuộc vang lên từ sau lưng, “, Bình An?”

      Bình An ngẩn ra, gọi và Hồng Dịch Vũ đây. Hiển nhiên, ở Hongkong này có thể gọi Hồng Dịch Vũ như vậy chỉ có người. chậm rãi quay đầu lại, nhìn Hồng Mẫn Nhi mặc bộ váy ngắn hở vai màu vàng nhạt đứng đằng sau.

      rất lâu gặp rồi, ba năm chứ chẳng ít.

      Hồng Mẫn Nhi bây giờ lại lần nữa là nhân vật nổi tiếng cấp Thiên Hậu, nhưng Bình An vẫn còn tức giận việc ta chen chân làm người thứ ba như trước, mấy năm qua vẫn chưa hề liên lạc lại với ta.

      Hồng Dịch Vũ nhìn thấy Hồng Mẫn Nhi rất vui mừng, “Mẫn Nhi, ra em cũng ở đây.”

      “Hai người...” Hồng Mẫn Nhi nhìn nhìn Hồng Dịch Vũ, lại nhìn về phía Bình An, đáy mắt tràn ngập nghi hoặc, “Sao lại ở chỗ này?”

      “À,” Hồng Dịch Vũ vội vàng giải thích, “ với Bình An sang đây công tác, đúng lúc Bình An cần Hộ Hoa Sứ Giả nên đành xung phong nhận việc.”

      Hồng Dịch Vũ câu này đầy vẻ vui đùa, nếu như ba người quen thuộc ra có gì, nhưng vì bây giờ Bình An ưa Hồng Mẫn Nhi, nên nghe Hồng Dịch Vũ xong chỉ cười nhạt mà gì thêm.

      Hồng Mẫn Nhi lại khá lo lắng cho Hai của mình. biết tâm tư của Hai, nhưng mà bây giờ Bình An kết hôn...

      Bình An Hai mà phản bội Nghiêm Túc chứ?

      Ý nghĩ này vừa lóe lên trong đầu sắc mặt Hồng Mẫn Nhi liền biến đổi.

      , tới Hongkong công tác sao báo với em?” Hồng Mẫn Nhi khôi phục thần sắc rất nhanh, làm nũng với Hồng Dịch Vũ.

      Bình An rèn luyện trong thương trường nhiều năm như vậy nên sao lại nhìn ra Hồng Mẫn Nhi nghĩ gì chứ, chẳng qua chẳng thèm để ý đấy thôi. Nếu vì nể nang Hồng Mẫn Nhi dù gì vẫn là em của Hồng Dịch Vũ, chưa chắc khách sáo như vậy.

      Hồng Dịch Vũ cười cười nhìn Bình An, trong lòng khẽ thở dài. vẫn cố gắng xoa dịu mong Bình An tha thứ cho Mẫn Nhi, nhưng lâu vậy rồi mà chẳng có chút hiệu quả nào. Bình An vẫn lãnh đạm đối với Mẫn Nhi.

      Chỉ có thể trách em mình lúc trước biết suy nghĩ!

      “Mẫn Nhi, hai vị đây là?” Sau lưng Hồng Mẫn Nhi có thanh niên cao ráo tới, thoạt nhìn chỉ khoảng hai mươi tuổi, là ngôi sao ca nhạc mới nổi gần đây tên Lạc Phong. Bề ngoài ta phảng phất loại khí chất vô lại vừa đúng, rất nhiều trẻ thích loại khí chất này của ta.

      “A, Lạc Phong, đây là của tôi, còn đây là bạn của tôi.” Hồng Mẫn Nhi nhìn thấy Lạc Phong giữa chân mày thoáng qua ý cười ngọt ngào.

      Bình An nhếch nụ cười lạnh. Người tên Lạc Phong này phẩm cách tốt lắm, thích chân đạp mấy thuyền lúc. Nếu nhớ lầm, năm sau, băng hình quay cảnh giường chiếu của ta với N phụ nữ biết bị ai đó tung lên internet gần như làm nổ tung cộng đồng người Hoa, bởi vì bên trong băng hình đó toàn là các ngôi sao nữ nổi tiếng, thậm chí còn có Ảnh Hậu, những người vốn có hình tượng rất tốt với người xem trước giờ.

      Hồng Dịch Vũ khách sáo gật đầu,” Xin chào, Lạc tiên sinh.”
      Last edited by a moderator: 23/4/16

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 270: lời nào để
      Lạc Phong triển khai nụ cười rạng ngời vốn là chiêu bài của ta, bắt tay cùng Hồng Dịch Vũ, mắt nhìn về phía Bình An, “ đây nhìn quen lắm.”

      Có thể ngồi vào ghế khách mời danh dự chắc chắn lai lịch . Lạc Phong có ý định tạo giao tình ‘thân mật’ nên ánh mắt nhìn Bình An đầy nhiệt tình, khóe miệng mân lên nụ cười xấu xa nhưng quyến rũ. Nụ cười này của ta có thể hiếm có phụ nữ nào cưỡng lại được, ta tin rằng trước mắt này cũng ngoại lệ.

      Đáng tiếc, có người đẹp trai ngời ngời như Nghiêm Túc dưỡng nhãn mỗi ngày, sao Lạc Phong có thể vào mắt Bình An cho được. Huống chi biết cuộc sống riêng đầy đồi bại của tên này, đối với chỉ có ghét bỏ chứ có bất kỳ ý định kết giao nào.

      Cho nên, khi nghe giọng điệu cố gắng làm thân của Lạc Phong, Bình An chỉ cười nhạt, “Hôm nay là lần gặp đầu tiên.”

      Lạc Phong cười, “Có vài người dù chưa từng thấy qua nhưng lần đầu tiên gặp mặt cũng cảm thấy nhìn quen mắt.”

      Thái độ Bình An đầy lãnh đạm, “Vậy sao?”

      Hồng Mẫn Nhi khẽ chau mày, nhận ra Bình An và Hồng Dịch Vũ đều rất thích Lạc Phong, nên miễn cưỡng cười với Bình An, “Chúng tôi quấy rầy hai người nữa đâu, lát nữa chuyện sau nhé. Chúng tôi chào hỏi người quen đây.”

      Lạc Phong hơi thất vọng, nhưng ta còn chưa ngu xuẩn đến mức trước mặt bạn mình mà ràng lấy lòng khác.

      Hồng Dịch Vũ nhìn bóng lưng em , đáy lòng nảy sinh nỗi thất vọng chua xót.

      xin lỗi, Hồng!” Bình An giọng với Hồng Dịch Vũ, giọng tràn ngập áy náy và hối hận.

      “Sao tự nhiên lại xin lỗi vậy?” Hồng Dịch Vũ quay đầu lại, buồn cười nhìn Bình An, hiểu câu xin lỗi này của từ đâu mà ra.

      Bình An đưa mắt nhìn Hồng Mẫn Nhi chuyện trò vui vẻ cùng các ngôi sao khác, thở dài, “ đúng, người dù có thuần khiết vô tư thế nào khi vào giới giải trí đều bị hoàn cảnh làm cho thay đổi hoàn toàn. Dù Mẫn Nhi là em của , em cũng thể câu, ấy còn là Mẫn Nhi mà em biết lúc trước nữa. Ban đầu ngăn cho ấy tiến vào vào giới giải trí... là đúng. Nếu em nghe lời , giúp ấy tới Hongkong, có lẽ bây giờ tất cả đều còn rất tốt.”

      Hồng Dịch Vũ đưa tay muốn vỗ đầu Bình An, nhưng ngón tay chỉ khẽ nhúc nhích rồi lập tức kìm lại được, cười bất đắc dĩ, “Chuyện này đâu dính dáng gì đến em. Cho dù có em, em ấy cũng ngoan ngoãn nghe lời . Hơn nữa, em giúp nó tới Hongkong, nhưng có bảo nó phá hư tình cảm giữa Trình Vận và Lương Phàm đâu. Tự Mẫn Nhi biết tự trọng mà.”

      “Nếu như có Mẫn Nhi, ba em và Trình Vận chưa chắc đến được với nhau.” Bình An nhúng vai. Trình Vận buông bỏ Lương Phàm, đương nhiên quan tâm nữa, nhiều lắm chỉ có nỗi chán ghét tự nhiên đối với hai người kia thôi.

      Nhắc tới Phương Hữu Lợi và Trình Vận, lông mày Hồng Dịch Vũ nhíu lại, có mấy lời ra đến miệng rồi nhưng lại biết phải ra thế nào.

      Bình An thấy vẻ khó xử của Hồng Dịch Vũ lập tức đoán được lý do, hỏi bằng giọng bất đắc dĩ, “Ba em gần đây bị áp lực rất lớn đúng ?”

      biết, mặc dù ba và chị Vận ngoài mặt như có gì, nhưng ra hai người nhận áp lực ít từ các giới.

      Hồng Dịch Vũ nhàng gật đầu, “Lúc trước cổ phiếu công ty có bị ảnh hưởng, nhưng bây giờ tốt hơn nhiều. ra người ngoài chẳng quan tâm lắm đến những chuyện riêng tư này đâu, chỉ cần công ty phát triển ổn định là được rồi.”

      “Chắc có người cố ý quạt gió thổi lửa chứ gì.” Bình An nghe ra ý tứ mà Hồng Dịch Vũ thẳng ra, giọng trở nên lạnh lùng.

      “Đó là tất nhiên. Mấy đối thủ tiểu nhân cũng chỉ biết dùng loại thủ đoạn này thôi.” Hồng Dịch Vũ .

      Bình An lắc đầu, “Cách đối phó với tiểu nhân chính là nhìn bọn chúng.”

      Hồng Dịch Vũ gật đầu. Hai người đều im lặng trầm mặc. Buổi hoạt động từ thiện chính thức bắt đầu, chị DODO, người dẫn chương trình nổi tiếng Hongkong, bước lên bục chủ trì.

      Ngồi cùng bàn với Bình An là các quý phu nhân nổi tiếng tại Hongkong, họ có biết mặt lẫn nhau nhưng cũng quen thuộc.

      Phong cách dẫn chương trình của DODO luôn vui vẻ hoạt bát, hội trường thỉnh thoảng phát ra tiếng cười khẽ, Bình An cũng nhịn được mà nhếch cao khóe môi. Sau đó, đóng góp 500 ngàn tệ cho nhi đồng bị bệnh mắt ở các vùng núi nghèo khó Trung Quốc.

      Hoạt động từ thiện kết thúc rất thành công. Bình An và Hồng Dịch Vũ ở lại hội trường lâu mà chỉ ra chào Trương Viện Viện tiếng rồi về khách sạn để chuẩn bị sáng sớm mai quay về Thành phố G.

      Bình An vừa về tới khách sạn lập tức tháo trang sức rồi vào phòng tắm. Lúc chuẩn bị ngủ giấc ngon lành điện thoại di động vang lên.

      Màn hình lên tên Hồng Mẫn Nhi.

      Nhận hay nhận? Bình An do dự lát, rồi vẫn cầm điện thoại lên.

      “Chúng ta có thể chuyện lúc ?” Hồng Mẫn Nhi lời gì khách sáo mà trực tiếp muốn hẹn gặp Bình An.

      “Có lời gì cứ ngay .” Bình An thản nhiên.

      Hồng Mẫn Nhi , “Tôi trong quán cà phê lầu dưới khách sạn của , có thể xuống dưới này lúc ?”

      “Tôi nghĩ là chúng ta còn có chuyện gì để .” Bình An , cảm thấy tức giận và thất vọng vô cùng đối với việc Hồng Mẫn Nhi đến nay vẫn thừa nhận mình từng làm sai.

      “Chúng ta cần chuyện!” Hồng Mẫn Nhi kiên quyết, “Bình An, tôi biết giận tôi, nhưng đến nỗi ngay cả gặp mặt cũng được chứ.”

      “Nếu muốn chuyện về , tôi nghĩ suy nghĩ quá nhiều.” Bình An ngồi xuống giường, mở Laptop, tính xuống gặp Hồng Mẫn Nhi.

      Hồng Mẫn Nhi bằng giọng khẩn cầu, “Bình An, tôi van , ghét tôi oán hận tôi đều được, tôi than thở câu. Nhưng tôi... ấy là người tốt, tương lai ấy rất sáng sủa, nếu thân cận với ấy quá nhất định làm ấy bị ảnh hưởng...”

      Bình An lạnh giọng cắt lời Hồng Mẫn Nhi, “ cho rằng mỗi người đều thích làm kẻ thứ ba sao? Hồng Mẫn Nhi, nên nhục mạ nhân cách của . Tôi với Hồng ngay đứng thẳng, chỉ có những kẻ đầu óc lệch lạc mới có thể nghĩ rằng người khác cũng có vấn đề giống mình.”

      Hồng Mẫn Nhi bị những lời này của Bình An làm cho nghẹn ra lời.

      “Cho đến bây giờ vẫn còn giận tôi chuyện với Lương Phàm lúc trước. Bình An, tôi cũng là bạn tốt của , sao thể tha thứ cho tôi? Tại sao chỉ đau lòng cho mỗi Trình Vận?” Hồng Mẫn Nhi lên án.

      Bình An cười tiếng đầy mỉa mai, “Đến bây giờ vẫn còn biết mình sai chỗ nào. Hồng Mẫn Nhi, tình phải được thành lập nỗi đau khổ của người khác, Trình Vận đối với chỉ là người qua đường có thể tùy ý tổn thương sao? Chị ấy từng tin tưởng như vậy, kết quả sao, mang đến cho chị ấy tổn thương thế nào? quá ích kỷ.”

      Hồng Mẫn Nhi im lặng lúc mới lí nhí , “Giờ tôi cũng còn qua lại với Lương Phàm nữa...”

      “Đâu phải các người ở với nhau nữa quá khứ tồn tại!” Giọng Bình An đầy lãnh đạm, “Cứ vậy , tự giải quyết cho tốt. Giới giải trí phải là nơi dễ dàng vẫy vùng đâu.”

      Hồng Mẫn Nhi ừ tiếng, ngắt điện thoại.

      Bình An thả di động lên tủ đầu giường, chuyện qua webcam với Nghiêm Túc thôi.

      Kết thúc chuyến Hongkong, Bình An quay về Thành phố G. Sau khi xuống máy bay, đến công ty mà về thẳng căn nhà mới ấm áp của và Nghiêm Túc. Trước khi Hongkong, Nghiêm Túc vẫn còn công tác, hôm qua mới trở về. Hai người bọn họ gần mười ngày gặp nhau rồi, người ta hay bảo là tiểu biệt thắng tân hôn đấy. Tối nay muốn đích thân vào bếp chuẩn bị chu đáo bữa ăn tối hai người cùng Nghiêm Túc.

      nguyên nhân khác nữa là...

      Hôm nay đúng là ngày đầu tiên trong kỳ rụng trứng của , chuẩn bị tốt để làm mẹ, tối nay có thể tiến hành kế hoạch bồi dưỡng nhân loại đây.

      Bữa tối sắp chuẩn bị xong Nghiêm Túc về tới.

      Để áo vest trong tay xuống, lập tức vào bếp, ôm chầm lấy Bình An rồi cúi đầu cho cái hôn sâu triền miên.

      Đến khi hai người hít thở thông Nghiêm Túc mới buông lỏng Bình An ra, thấy hai má trắng mịn của đỏ ửng say lòng người, hai mắt mê man, mũi nhàng thở gấp, nơi nào đó của thân thể căng lên.

      Bình An cự tuyệt động tác kế tiếp của , đè lại bàn tay bắt đầu sờ soạng lung tung, hờn dỗi nguýt cái, “Rửa tay chuẩn bị ăn cơm.”

      Nghiêm Túc ngậm vành tai của , giọng khàn khàn, “Mấy ngày qua nhịn đủ lâu rồi, nhất định tối nay có thể thành công khiến bà xã hài lòng.”

      “Ai thèm để ý !” Bình An phì cười, rồi lại vì hơi thở nóng ấm của phun vào tai mà thân thể mềm nhũn trái tim nóng lên.

      Nghiêm Túc bật cười ha ha, buông lỏng hông ra, rửa tay chuẩn bị ăn cơm.

      Hai người vừa ăn cơm vừa đến tình huống khi công tác của mình.

      Bình An sơ qua về chuyện vũ hội từ thiện, tiện thể đến Hồng Mẫn Nhi.

      “Quả nhiên Lương Phàm thể chung thủy với phụ nữ được. Ban đầu vì Hồng Mẫn Nhi mà phản bội Trình Vận, bây giờ lại chẳng có niềm vui mới đó sao. Thói hư tật xấu của đàn ông vĩnh viễn đều thay đổi được.” Cuối cùng, Bình An bằng giọng châm chọc.

      So với nỗi thất vọng và tức giận đối với Hồng Mẫn Nhi, Bình An hoàn toàn phản cảm và ghét cay ghét đắng Lương Phàm.

      Nghiêm Túc cười, “Lương Phàm vốn là người như vậy, Trình Vận cùng ta cuộc sống ràng ung dung tự tại hơn.” Dừng chút, “Mà phải cảm ơn Hồng Mẫn Nhi, nếu như có Hồng Mẫn Nhi sao có Trình Vận ngày hôm nay? ra Trình Vận cũng có tổn thất.”

      Đúng vậy, Trình Vận cũng có tổn thất. Bởi vì Hồng Mẫn Nhi, chị rời bỏ Lương Phàm, có được cuộc sống khác, học được làm thế nào để mình sống tốt hơn.

      Chị trưởng thành, buông ra.

      Bình An nở nụ cười thoải mái, “ đúng, chị Vận rời Lương Phàm là chuyện tốt.”

      Hai người bỏ qua đề tài về hai người Lương Phàm và Hồng Mẫn Nhi chẳng còn quan trọng với họ, lại chuyện trời dưới biển chút rồi mới ngọt ngọt ngào ngào kết thúc bữa tối.

      Nghiêm Túc phụ Bình An rửa chén, có lúc nhịn được lại khiêu khích mấy câu, làm Bình An tức giận sao thể ném ra khỏi bếp.

      Sau khi cho cái chén cuối cùng vào tủ sấy vệ sinh xong, Nghiêm Túc bế ngang Bình An lên, “Bây giờ là lúc tắm uyên ương.”

      Bình An phát vai cái, “Ai muốn tắm uyên ương với ... á... thả em xuống!”

      Nghiêm Túc kiên quyết lắc đầu, ôm vào phòng tắm, tự tay cởi hết quần áo mặc nhà của ra. Ánh mắt theo số lượng quần áo giảm bớt người Bình An mà dần dần sâu thẳm, hô hấp bắt đầu trở nên dồn dập.

      Hơi nóng dần dần tỏa khắp phòng tắm thủy tinh, làm tăng thêm vẻ mập mờ.

      Nhịp tim Bình An nhanh chóng tăng tốc, giống như lại quay về thời điểm bắt đầu động lòng với mà cảm giác khí giữa hai người đặc biệt khác lạ.

      dường như còn người đàn ông này hơn cả mình tưởng tượng rồi.

      “Bảo bối...” Nghiêm Túc nhìn người trong lòng mà tim đập thình thịch, cảm thấy nỗi kích động mênh mông cuồn cuộn trong ngực càng ngày càng khắc sâu kịch liệt hơn theo mỗi lần ân ái.

      Bình An kiễng mũi chân, dâng lên đôi môi đỏ mọng của mình.
      Last edited by a moderator: 23/4/16
      Huỳnh Thượng HỷPhong Vũ Yên thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 271: Mang thai
      Đúng là tiểu biệt thắng tân hôn, mấy ngày nay Bình An và Nghiêm Túc còn muốn ngọt ngào ân ái hơn so với thời điểm mới bắt đầu qua lại với nhau. biết có phải vì yếu tố tâm lý mà vào ban ngày Bình An thường kìm được mà ngừng đặt tay lên bụng, tưởng tượng bên trong biết đâu bé bi lặng lẽ lớn lên. Động tác này làm cho Bình An cảm thấy đặc biệt buồn cười, và cũng có cảm giác chờ mong đầy hạnh phúc.

      Thông báo về việc Hồng Dịch Vũ sắp nhậm chức Tổng Giám Đốc Tập đoàn Phương Thị được đưa ra, thủ tục bàn giao nghỉ việc của Bình An làm gần xong.

      Lần này, việc thay đổi cấp cao tại Tập đoàn Phương Thị cũng tạo nên bao nhiêu xáo trộn, đa số mọi người đều cho rằng Phương Bình An là phụ nữ, vì gia đình mà buông tha cho nghiệp là chuyện đương nhiên. Huống chi chồng là Nghiêm Túc, lại là người phụ trách cao nhất của Tập đoàn Nghiêm Thị, vợ chồng có lý nào lại trở thành đối thủ cạnh tranh?

      Việc Phương Bình An từ chức Tổng Giám Đốc ngay từ đầu nằm trong dự liệu của mọi người. Bất quá Bình An cũng lập tức về Duy An làm, mà tự cấp cho mình kỳ nghỉ dài hạn, mỗi ngày ngủ thẳng giấc đến tỉnh thôi, nấu món mình thích ăn, đọc sách xem phim, đem tất cả những năm tháng từng khuyết thiếu nhàn nhã bù lại bằng hết. còn muốn tham dự khóa học mang thai nuôi con để chuẩn bị tốt cho đứa bé được sinh ra sau này.

      Nghiêm Túc có bất kỳ ý kiến gì đối với cuộc sống nhàn nhã lo lắng của Bình An tại. Chiều nào tan sở về có vợ nấu cơm chờ mình, ăn xong hai người dắt tay nhau ra vườn hoa tản bộ. Cuộc sống như thế chưa từng nghĩ tới. Trước khi gặp , cảm thấy mình tuyệt đối thể nào có được cuộc sống dễ dàng thỏa mãn như vậy.

      Chắc hẳn vì bị cuộc hôn nhân của cha mẹ ảnh hưởng, có bao nhiêu chờ mong đối với hôn nhân, nhưng bây giờ lại cảm thấy cuộc sống như thế mới là tốt nhất.

      Chớp mắt mà qua nửa tháng, cảm xúc của Bình An càng ngày càng khẩn trương. mong đợi biết liệu sinh mệnh bé bỏng sinh trưởng trong cơ thể hay chưa. Hôm nay lúc siêu thị mua đồ, tiện tay mua hộp que thử thai, nhưng cuối cùng luẩn quẩn trong phòng tắm cả tiếng vẫn chưa làm được xét nghiệm.

      Nhất định là quá hồi hộp! nhàng thở hắt ra, cố gắng làm cho mình bình tĩnh lại đừng quá hồi hộp lo lắng. Cho dù lần này có, còn lần sau nữa mà.

      Tháng trước hai người cũng có tránh thai nhưng lại là dã tràng xe cát. Tháng này bọn họ cố gắng như vậy, nếu như có nữa... thất vọng đó nha.

      Lại chần chừ nửa ngày, cuối cùng Bình An mặc kệ, ném que thử thai xuống, ra ngoài chuẩn bị bữa tối.

      Lúc Nghiêm Túc về tới, nhìn thấy bao bì mở cùng que thử thai vẫn chưa được sử dụng trong phòng tắm khóe môi nhếch cao. Sau khi cơm nước xong, liền kéo Bình An đến phòng tắm, muốn cùng nhau chứng kiến thời khắc mấu chốt này.

      Bình An ngồi bồn cầu, trừng mắt nhìn Nghiêm Túc đứng ở đối diện.

      “Nhìn làm gì?” Nghiêm Túc cười.

      ở trong này... sao em thử được?” Bình An tức giận .

      Nghiêm Túc nhíu mày, “Toàn thân cao thấp của em thấy hết rồi, sợ cái gì?”

      Bình An đỏ mặt, “ cút ra ngoài cho em!”

      Nghiêm Túc bật cười lớn, “Đừng thẹn, nếu được, giúp em... xi xi?”

      “Cút!” Bình An tức giận la lên, đứng lên khỏi bồn cầu, đuổi Nghiêm Túc khỏi phòng tắm, “ ra ngoài, được ở đây.”

      “Được được được, vậy chờ ở ngoài, xong gọi tiếng nhé.” Nghiêm Túc đứng ngoài cửa, giọng còn mang đầy tiếng cười.

      Bình An khóa trái cửa phòng tắm, tay nắm chặt que thử thai, thả lỏng cảm xúc, rốt cuộc tiểu ra được.

      Nghiêm Túc ở bên ngoài hồi hộp hỏi, “Sao rồi?”

      “Sắp được rồi!” Bình An thở phào hơi, nhắm mắt lại dám nhìn que thử thai.

      “Bà xã ơi, hay mình cùng xem ?” Nghiêm Túc đứng bên ngoài gõ cửa, khẩn cấp muốn tiến vào.

      Bình An mở cửa phòng tắm ra, bĩu môi , “ thử rồi nhưng mà chưa xem kết quả, chờ cùng xem.”

      Mắt Nghiêm Túc rạng lên, “Đưa xem xem!”

      xem !” Bình An đưa que thử cho Nghiêm Túc.

      “Oa oa!” Nghiêm Túc lấy qua, nhìn thấy mặt có hai vạch hồng cười toe toét, “Bà xã, em tự xem .”

      Bình An cắn cắn môi, cúi đầu nhìn que thử thai, mắt sáng rực lên, “Em có thai rồi?”

      Nghiêm Túc hôn má cái, “Bảo bối à, sắp làm ba rồi.”

      “Em sắp làm mẹ rồi sao?” Bình An kích động ôm lấy Nghiêm Túc, cảm giác như mình ở trong mơ, mang thai rồi sao?

      “Còn que thử , mình thử lại lần nữa.” Nghiêm Túc muốn cho chắc ăn.

      Bình An lấy nguyên hộp thử thai ra, hai người trong phòng tắm lấy toàn bộ que ra thử hết. Kết quả đều giống nhau, chứng minh Bình An mang thai.

      “Mai mình đến bệnh viện kiểm tra, xem đứa bé phát triển thế nào!” Nghiêm Túc cố nén kích động, vui mừng , “ sắp làm ba, sắp làm ba!”

      Bình An ôm cổ , “Chúc mừng .”

      “Cũng chúc mừng em!” Nghiêm Túc ôm lấy , cúi đầu hôn , “Bà xã, cám ơn em.”

      Tối hôm đó, hai người nằm giường hàn huyên tới hơn nửa đêm, đề tài đều xoay quanh đứa . Thậm chí Nghiêm Túc nghĩ ra vài cái tên, đến khi bị Bình An giễu cợt mới thôi.

      Ngày hôm sau, Nghiêm Túc làm mà cùng với Bình An đến bệnh viện kiểm tra. Xác nhận đúng là có thai, gần hai tuần.

      Bình An gọi điện thoại cho Phương Hữu Lợi đầu tiên, báo cho ông biết tin mình mang thai.

      Phương Hữu Lợi cao hứng cười ha hả, gần như ước gì ngày mai Bình An sinh ngay cháu ngoại cho ông ôm.

      Nghiêm Túc đưa Bình An tới gặp ông bà nội, tự mình báo tin cho ông bà biết để ông bà cùng vui.

      Hai ông bà cụ nghĩ đến việc mười tháng nữa có cháu cố để bế bồng vui vẻ cười tít cả mắt, Nghiêm lão phu nhân còn lôi kéo Bình An dặn dò, “Thai ba tháng đầu rất dễ hư, con phải cẩn thận mọi thứ đó. Khoan báo với bạn bè, chờ ba tháng ổn định rồi hãy báo cho mọi người cùng chia vui. Lúc này người nhà chúng ta biết thôi là được rồi.”

      Bình An nhất nhất gật đầu đồng ý.

      Về phương diện này chẳng có chút kinh nghiệm nào, nên bà nội đều ghi nhớ trong lòng kỹ.

      Nghiêm lão phu nhân còn tự mình gọi điện thoại báo cho Vu Tố Hà bên Mỹ để mừng.

      Vu Tố Hà biết được tin này lập tức quyết định về nước, muốn đích thân chăm sóc Bình An, may mà Bình An vội vàng tiếp điện thoại can ngăn. chỉ mới mang thai, cần đến trọng điểm bảo vệ đâu.

      Nghiêm Túc cũng thấy cần làm lớn chuyện mà cứ thuận theo tự nhiên, chỉ cần cẩn thận chút là được.

      Vu Tố Hà nghe thế mới lập tức quay về từ Mỹ.

      Bất quá Nghiêm lão phu nhân kiên trì muốn vợ chồng Bình An ở đây ăn tối, muốn đích thân nấu canh bổ dưỡng cho Bình An.

      Nghiêm Túc tự mình đến đón Phương Hữu Lợi lại đây cùng ăn cơm. Thái độ của hai ông bà cụ đối với Phương Hữu Lợi vẫn giống như trước đây. ra, vì hai ông bà cụ sau khi về hưu cùng nhau chu du khắp thế giới, thấy rất nhiều vật kiện chưa từng thấy trước kia, nên tầm nhìn và tấm lòng đều rộng mở đến thăng hoa. Con người ta sống đời nếu việc gì cũng so đo quá ràng sống còn có ý nghĩa gì nữa.

      Đặc biệt là sau khi Viên lão phu nhân qua đời, Nghiêm lão phu nhân càng cảm thấy sinh mạng vô cùng ngắn ngủi, chỉ cần trong nháy mắt là cuộc sống có thể thiên biến vạn hóa, chỉ khi tấm lòng rộng rãi mới có thể sống thoải mái tự tại.

      Lúc mọi người chuẩn bị ăn cơm, Nghiêm Lôi Hải tới.

      Ông ta đến là để bàn với Nghiêm lão gia về tiết Thanh minh, cần chọn ngày tốt để tu bổ phần mộ tổ tiên Nghiêm gia, thấy Phương Hữu Lợi cũng ở đây sắc mặt lập tức sầm xuống.

      Thấy Nghiêm Lôi Hải chẳng nể nang gì như vậy, Phương Hữu Lợi chỉ cười cười thản nhiên, hề để trong lòng.

      Ngược lại, Nghiêm lão gia thấy con trai hiểu lễ tiết như vậy cảm thấy khá mất mặt, hừ tiếng ngoắc ông ta vào thư phòng.

      Nghiêm lão phu nhân với Phương Hữu Lợi, “Đừng để ý đến nó, chúng ta ăn cơm .”

      Phương Hữu Lợi gật đầu, khách sáo, “Mời lão phu nhân ăn cơm.” Sau đó dặn dò Bình An, “Con giờ là ăn cho hai người đó, phải ăn nhiều chút mới được, đừng có bữa nào cũng ăn như mèo ăn đó nghe.”

      Bình An gắp thịt trong chén sang cho Nghiêm Túc, nghe Phương Hữu Lợi vậy ngượng gắp nữa, chỉ cười cười chống chế, “Béo ăn ngấy lắm, con ăn vô.”

      “Ăn nhiều cá con, về sau đứa bé thông minh.” Nghiêm lão phu nhân gắp khối cá để vào chén Bình An.

      Nghiêm Túc cong môi cười, khẽ với Bình An, “Còn phải ăn nhiều canh nữa.”

      Bình An nguýt cái dài sọc. Cứ ăn kiểu này sớm muộn gì cũng biến thành heo mất.

      biết Nghiêm Lôi Hải thương lượng điều gì với Nghiêm lão gia mà đến khi cả nhà cơm nước xong xuôi cũng chưa ra tới. Phương Hữu Lợi tiện ở lại đây quá lâu, chỉ ngồi chơi thêm chút rồi chào về.

      Vợ chồng Bình An cũng ở lại bao lâu, chờ Nghiêm Lôi Hải từ thư phòng ra để chào tiếng rồi quay về Phượng Hoàng Thành.

      đêm mộng mị, Bình An nằm trong lòng Nghiêm Túc ngủ hết sức ngọt ngào.

      Vì có thai nên Bình An tạm thời nghĩ đến Duy An công tác nữa, định là thai kỳ ổn rồi mới tính chuyện làm.

      đường cẩn thận!” Bình An đưa Nghiêm Túc đến cạnh cửa, cười hẹn gặp lại với .

      Nghiêm Túc cúi đầu hôn môi cái, rồi với bụng của , “Cục cưng, ba làm nhe.”

      Bình An buồn cười, “Đồ ngốc, cục cưng có nghe được đâu.”

      Nghiêm Túc dặn dò, “ làm đây, em ở nhà nghỉ ngơi cho tốt chờ về.”

      Bình An cười gật đầu, buồn cười nghĩ, ra đàn ông dù thông minh cỡ nào cũng làm ra những hành động ngây thơ ngớ ngẩn, phù hợp với chỉ số thông minh của mình như vậy.

      Nghiêm Túc làm, Bình An liền lái xe đến nhà sách, định mua vài bộ sách dạy dưỡng thai nuôi con về nhà học tập. Ở trong nhà sách được lúc, nhận được điện thoại của Kỷ Túy Ý.

      Bình An lâu chưa gặp Kỷ Túy Ý, nghĩ dù sao cũng vào nội thành rồi nên bèn mời ấy cùng ăn trưa.

      “Cậu có rồi hả?” Lúc ăn cơm, Kỷ Túy Ý hỏi Bình An định thế nào về công việc sau này, Bình An liền chuyện mình mang thai cho ấy biết, cũng tạm thời tính làm. Kỷ Túy Ý vừa nghe vậy liền ré lên.

      “Cậu giọng chút coi!” Bình An tức giận trừng mắt nhìn bạn, “Đừng làm như bị sét đánh thế, tớ có thai là bình thường mà.”

      Kỷ Túy Ý cười hắc hắc, “Người ta vui giùm cậu chứ sao.”

      “Cậu tìm mình có việc hả?” Bình An hỏi. Vừa rồi cũng cảm giác được Kỷ Túy Ý có gì đó muốn lại thôi, chắc chắn còn có chuyện khác.

      “Ừ, hôm qua Úy Úy tìm tớ.”
      Last edited by a moderator: 23/4/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :