1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bình An Trọng Sinh - Dư Phương (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 100: Tái hôn
      Editor: Py Siêu Nhân
      Beta: Khánh Linh



      Trong hình, Phương Hữu Lợi cùng ngồi ăn với phụ nữ ước chừng dưới ba mươi lăm tuổi, ăn mặc đoan trang tao nhã, nhìn nghiêng người phụ nữ kia cũng có thể thấy được đây là người rất xinh đẹp duyên dáng, nụ cười dịu dàng có chừng có mực, ngay cả lúc mập mờ như vậy mà vẫn có chừng mực khiến cho người ta nhìn vào càng thêm cảm tình, mặt Phương Hữu Lợi cũng lộ vẻ cười ôn hòa, cụng ly cùng .
      Hình ảnh như vậy làm người ta có thể mơ màng tưởng tượng đủ thứ, hơn nữa tiêu đề bài viết cũng vô cùng hấp dẫn, ai nhìn vào cũng tin rằng chuyện vui của Phương Hữu Lợi đến nhanh thôi.
      Bình An cau mày nhìn người phụ nữ kia, vô cùng xác định mình chưa bao giờ biết đến tồn tại của người này, chắc là bạn mà ba mới lui tới gần đây chăng? Hình như kiếp trước chưa từng xuất nhân vật như vậy.
      dời mắt khỏi ảnh chụp, chú ý vào nội dung trước mặt.
      Người phụ nữ này tên Lý Tĩnh Dĩnh, là Trưởng phòng Quan hệ Xã hội của tập đoàn Nghiêm Thị, từng kết hôn lần, ly dị, có con. Bởi Phương Thị và Nghiêm Thị hợp tác trong việc xây dựng Phượng Hoàng Thành, Lý Tĩnh Dĩnh thường xuyên gặp mặt Phương Hữu Lợi, hai người chỉ tiếc là gặp nhau sớm hơn, dần dần bắt đầu tiến tới hẹn hò.
      Lý Tĩnh Dĩnh tuyên bố với truyền thông, và Phương Hữu Lợi bàn đến vấn đề hôn nhân, làm cho mọi người cảm thấy tình cảm giữa bọn họ hẳn là rất sâu đậm nồng nàn.
      Phương Hữu Lợi tái hôn, vấn đề quan trọng nhất chính là con ...
      Lý Tĩnh Dĩnh công khai với truyền thông rằng coi Bình An như con ruột thịt, về phần mình có thể có con hay phải trông vào duyên phận thôi.
      Thấy báo đăng như vậy, trong lòng Bình An thấy rất khó chịu.
      phải phản đối việc ba tái hôn, nhưng cái cảm giác mình là người cuối cùng biết tin tốt chút nào. Mặc dù khích lệ ba tái hôn, nhưng chỉ vừa nghĩ đến việc từ nay về sau ba thuộc về người khác, đột nhiên cảm thấy rất muốn khóc, giống như vật trân quý nhất trong cuộc đời bị người khác cướp đoạt vậy.
      Trưởng phòng Quan hệ Xã hội của tập đoàn Nghiêm Thị… Nếu như ba có hợp tác với Nghiêm Túc trong kế hoạch Phượng Hoàng Thành, chắc chắn quen biết Lý Tĩnh Dĩnh rồi. ra khi quỹ đạo của vận mệnh thay đổi, có người kiếp trước hề xuất cũng theo hiệu ứng dây chuyền mà tại xuất trong cuộc sống của và ba, khiến vô cùng luống cuống đối với những người và những việc bỗng dưng xuất này.
      “Bình An, truyền thông lúc nào cũng thích khuyếch đại chuyện mới lạ, có lẽ đây chỉ là chuyện bị thổi phồng cho có thôi, chắc ba cậu với cái Lý Tĩnh Dĩnh kia căn bản đến nỗi vậy đâu. Chỉ ăn chung bữa cơm thôi mà, có động tác mập mờ nào đâu.” Kỷ Tùy Ý thấy sắc mặt Bình An dường như được tốt lắm, liếc Tống Tiếu Tiếu cái, giọng an ủi.
      “Đúng vậy đó, hơn nữa ba cái chuyện được truyền thông tung hê nhiều khi đâu phải là .” Tống Tiếu Tiếu cũng góp lời.
      “Người phụ nữ kia chắc là muốn nhanh chóng tóm ba cậu lại nên mới hưu vượn với truyền thông chứ gì, cậu cứ mặc kệ ta.” Vi Úy Úy , lời mới khỏi miệng là bị Kỷ Túy Ý trừng mắt liếc cái cảnh cáo.
      Bình An quay đầu nhìn bọn họ cười, , “Tớ biết, cần lo lắng cho tớ, nếu ba tớ mà tính tái hôn, nhất định ông với tớ, mà bây giờ ngay cả điện thoại ông cũng gọi cho tớ, cách khác, căn bản ông có gì với Lý Tĩnh Dĩnh.”
      Nếu quả Lý Tĩnh Dĩnh tuyên bố với truyền thông là quan hệ với ba tới mức có thể bàn luận đến chuyện kết hôn, như vậy cũng có thể đoán ta là loại người gì. Ba trước giờ thích rùm beng trước mặt người khác, cho dù là muốn tái hôn tin rằng ba cũng công khai như vậy. Lý Tĩnh Dĩnh chắc hẳn chưa đủ hiểu biết ràng ba là người thế nào.
      “Vậy cậu có muốn về nhà chuyến ? Tin tức này vừa truyền ra, có thể là ba cậu còn chưa biết đâu.” Kỷ Túy Ý .
      cũng rất muốn tìm ba hỏi chút, Bình An đứng lên, “Vậy tớ về nhà đây, tối nay quay lại trường nữa.”
      Ra khỏi ký túc xá, Bình An gọi điện thoại về nhà trước, sau khi xác định là ba có ở nhà, mới tăng tốc vào bãi đậu xe, lái xe về nhà.
      Lúc về đến nhà, dì Liên vội vàng ra mở cửa cho Bình An, bởi vì trước đó nhận điện thoại biết Bình An về nên dì Liên rất vui vẻ, “Tiểu thư, hơn nửa tháng có về nhà rồi nhe, ăn cơm chưa?”
      Giờ mới sực nhớ là mình bận rộn cả ngày, định dọn dẹp xong rồi trở về ký túc xá ăn cơm, nhưng vừa nhìn thấy tin tức đó nên quên hết mọi thứ, giờ mới phát bụng trống biểu tình nên cười vui vẻ nhìn dì Liên, “Dạ đói rồi, dì Liên làm đại cái gì cho con ăn với.”
      “Con gầy quá rồi đó, chắc ở trường học ăn được món ngon rồi. Thôi cuối tuần này về nhà , dì Liên hầm canh gà cho con uống.” Dì Liên thao thao bất tuyệt rồi vội vàng vào bếp làm cơm tối cho Bình An.
      Bình An cúi đầu xác nhận, “Đúng, đúng, cuối tuần này con nhất định về ăn đại tiệc dì Liên nấu, giờ con tìm ba trước .”
      Dì Liên quay đầu lại thấy Bình An nhàng chạy lên lầu hai.
      nhàng gõ cửa thư phòng của Phương Hữu Lợi, bên trong truyền ra thanh trầm ấm, “Vào .”
      Bình An đẩy cửa, ló cái đầu vào trước, cưới híp mắt với người ngồi sau bàn sách, “Ba.”
      Phương Hữu Lợi ngờ người gõ cửa là con nhiều ngày gặp, mày chau lập tức giãn ra, cười ôn hòa, “Bình An, sao trễ thế này lại trở về?”
      “Tại con nhớ ba chứ sao.” Bình An vào thư phòng, tới bên cạnh Phương Hữu Lợi ôm lấy cánh tay của ông, “ Chẳng lẽ ba nhớ con sao?”
      phải con ở trường rất bận sao?” Phương Hữu Lợi xoa xoa đầu , đứng lên, dắt đến sofa ngồi xuống.
      “Đúng vậy, tại con đột nhiên muốn ăn món ăn của dì Liên nên vội vàng quay về.” Bình An ngồi ghế sofa, ánh mắt vẫn dõi theo quan sát từng nét biến hóa mặt Phương Hữu Lợi mà chẳng thấy chút manh mối nào. Chẳng lẽ việc này là do truyền thông tung tin bịa đặt nên ba mới quan tâm?
      “Con bé này đúng là con mèo ham ăn.” Phương Hữu Lợi cười ha ha, ngay sau đó lại đau lòng nhìn con , “Sao dạo này con gầy vậy? bận rộn như vậy sao, hay là đủ tiền tiêu?”
      Vì muốn rèn luyện con nên ông cho tiền tiêu vặt, giờ thấy gầy như vậy cảm thấy đau lòng thôi, muốn tiếp tục hành hạ con vậy nữa.
      “Dạ tại gần đây nhà trường có tổ chức đại hội thể thao nên bận quá, tiền đủ tiêu, ba đừng coi thường con như vậy.” Bình An cười kể , trong lòng càng ngày càng hoài nghi, có ba hề có quan hệ gì với Lý Tĩnh Dĩnh kia à?
      “Nếu cực quá với ba.” Phương Hữu Lợi kẽ thở dài tiếng, dịu dàng . Ông muốn thấy con chịu khổ, nhưng vì muốn tốt cho , ông lại thể làm như vậy.
      Bình An gật mạnh đầu, “Con biết, Ba.” Khẽ thấp mí mắt xuống, nhịn được hỏi ra miệng, “Ba, ba có chuyện gì muốn với con sao?”
      Phương Hữu Lợi nhìn vẻ mặt căng thẳng của con , hơi nhíu mày, nghĩ thầm Bình An đêm khuya đột nhiên chạy về nhà tuyệt đối phải chỉ có lý do tham ăn đơn giản như vậy, chẳng lẽ có chuyện gì xảy ra? “Sao lại hỏi ba như thế?”
      “À, con chỉ muốn hỏi chút, ba gần đây có bạn mới đúng ?” Bình An ngước đôi mắt trong suốt lên nhìn, nụ cười nơi khóe miệng cũng ngây thơ sáng lạn.
      “A, ra là quan tâm chuyện này. Sao thế? Ai với con ba có bạn ?” Phương Hữu Lợi bật cười, hóa ra là lo lắng cái này.
      “Chẳng lẽ có ạ?” Bình An thận trọng hỏi.
      “Nếu ba có bạn , con thấy sao?” Phương Hữu Lợi đáp mà hỏi ngược lại, ông cũng chẳng coi trọng lắm tình cảm nam nữ, nhưng gần đây cũng có cảm giác tệ với phụ nữ, nếu Bình an thích, ông ngại phát triển thêm bước.
      “Quan trọng nhất là ba thích, chỉ cần ba thích, con cũng thích.” Bình An vừa nghe giọng điệu này của Phương Hữu Lợi trong lòng nổi lên chút vị chan chát, nhưng vẫn cười trả lời.
      thể ích kỷ khiến ba vĩnh viễn chỉ sống mình như vậy, mẹ qua đời lâu vậy rồi, ba nên có cuộc sống tình cảm riêng của mình.
      “Tốt.” Phương Hữu Lợi chỉ cười gật đầu, “, xuống dưới , con vừa muốn ăn cơm Dì Liên làm mà.”
      Bình An gật đầu, hơi phiền muộn trong lòng, chẳng lẽ Lý Tĩnh Dĩnh việc muốn tái hôn với ba là ? đúng, nếu như là ba chắc hẳn có phản ứng như thế, à, chả phải Tiểu Ý tin tức này mới tung ra đó sao? chừng ba còn chưa biết.
      “Ba, lúc nãy ba có xem tin tức ạ? Bình An ôm cánh tay Phương Hữu Lợi xuống lầu, làm như hỏi ngẫu nhiên.
      có, sao vậy, có đại gì xảy ra à?” Phương Hữu Lợi cười hỏi.
      Quả nhiên ba hoàn toàn chẳng biết gì hết!
      Hai cha con tới phòng khách, Phương Hữu Lợi đợi Bình An trả lời cầm điều khiển ti vi bàn thủy tinh, mở TV lên.
      Tin màn hình toàn là tuyên truyền ầm ỹ việc ông và Lý Tĩnh Dĩnh sắp sửa tái hôn, Phương Hữu Lợi đứng cách chiếc TV LCD năm mươi tấc, ánh mắt u nhìn bài báo, sắc mặt càng lúc càng trầm xuống.
      Nghe người dẫn chương trình còn mở miệng suy đoán liệu có thể vì tái hôn mà ông bỏ quên con ruột thịt hay , lại còn suy đoán lung tung xem tương lai Bình An có thể kế thừa bao nhiêu cổ phần của tập đoàn Phương Thị, trong lòng Phương Hữu Lợi nổi lên lửa giận bừng bừng.
      Nhìn sắc mặt ba càng lúc càng khó coi, Bình An càng thêm xác định suy đoán trong lòng, ba hoàn toàn cảm kích tin tức này chút nào.
      Phụp.
      Phương Hữu Lợi tắt ti vi, ngồi xuống ghế sofa, sắc mặt u thâm trầm, trong mắt lên lửa giận căng thẳng đến nguy hiểm.
      Dì Liên bưng thức ăn bốc khói đứng bên cạnh bàn ăn, bà cũng nghe được thanh trong TV, nên ngay cả bước cũng rất thận trọng.
      Bình An ngồi xuống bên cạnh Phương Hữu Lợi, cười hì hì hỏi, “ Ba, ghét ba ghê, có bạn mà cũng giới thiệu cho con biết.”
      Phương Hữu Lợi cau mày nhìn Bình An, trầm giọng hỏi, “Con thấy tin tức nên mới chạy gấp về đúng ?”
      Giờ ông mới hiểu lý do tại sao sau khi vào cửa Bình An lại cẩn thận nhìn vẻ mặt của ông như vậy, ông có thể tưởng tượng được tâm tình của khi nhìn thấy tin tức này, chắc chắn là rất rúng động và thương tâm. Con mình che chở cẩn thận từ đến lớn, chẳng ai muốn làm cho thương tâm bằng ông, thế mà bây giờ lại phải thận trọng từng chữ để hỏi han thế này, thậm chí còn dám hỏi thẳng, ông nên cảm thấy thế nào đây?
      Con cảm thấy con trở thành chướng ngại của mình sao?
      “Dạ đúng, bởi con cảm thấy nếu ba muốn kết hôn, con dù gì thể là người cuối cùng biết tin được.” Bình An áy náy cúi đầu khi nghĩ mình dùng ánh mắt tin tưởng dò xét ba.
      Phương Hữu Lợi vỗ vỗ bả vai , “Được rồi, ăn cơm cái .”
      Bình An nhìn ông cái, gật đầu, “Vâng ạ.”
      Mới vừa tới bàn ăn ngồi xuống, chuông cửa liền vang lên. Dì Liên ra mở cửa, Bình An ngẩng đầu nhìn ra, hóa ra là Lý Tĩnh Dĩnh toàn thân ăn mặc đoan trang đến.

      50 cmt, đủ số cmt có ngay chương mới nhé!!!!
      Last edited by a moderator: 1/9/14

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 101: Khéo quá hóa vụng

      Thấy Lý Tĩnh Dĩnh vào, Bình An muốn làm như thấy cũng kịp.

      “Bình An về nhà rồi đấy à?” Lý Tĩnh Dĩnh vừa thấy Bình An liền cười đầy dịu dàng, đoan trang nhàng tới bên cạnh Phương Hữu Lợi.

      Bình An cười nhạt với ta.

      Phương Hữu Lợi bình tĩnh nhìn ta, “Đến trễ thế này có chuyện gì ?” hề có ý muốn giới thiệu Lý Tĩnh Dĩnh với Bình An.

      Lý Tĩnh Dĩnh nhìn ông, thở dài, “Em vừa mới thấy tin tức, truyền thông quá phóng đại mối quan hệ giữa chúng ta, nên muốn tới bàn với xem cần đứng ra giải thích gì ?”

      “Truyền thông thích bịa đặt, cứ mặc kệ họ.” Phương Hữu Lợi thản nhiên trả lời.

      “A, cũng phải, truyền thông lúc nào cũng thích ngoa. Đều là lỗi của em, lúc chuyện phiếm với bạn bè vô ý ra quan hệ của chúng ta. ngờ ấy lại vì lợi ích mà bán đứng em như vậy. Hữu Lợi, rất xin lỗi.” Lý Tĩnh Dĩnh nghe giọng Phương Hữu Lợi lạnh lùng như vậy nên lo lắng vội vàng giải thích.

      Lý là Trưởng phòng PR, cái gì nên hay nên chẳng lẽ sao?” Phương Hữu Lợi vẫn bình tĩnh, ra vẻ tin cách giải thích của Lý Tĩnh Dĩnh.

      Lý Tĩnh Dĩnh sững sờ nhìn khuôn mặt nghiêng lạnh lùng của Phương Hữu Lợi, sực nghĩ biết mình hiểu lầm chỗ nào hay ? Sau khi quen biết Phương Hữu Lợi, phát triển giữa hai người vẫn rất tốt. chưa bao giờ thấy ông tỏ vẻ săn sóc đến thế đối với những phụ nữ khác nên nghĩ là tình cảm của ông dành cho giống những người kia, chắc chỉ vì vướng con nên ông có vẻ gì là tiến thêm bước với . Chính vì nghĩ vậy nên mới lợi dụng truyền thông để thử ông chút, có lẽ ông thuận gió dong thuyền mà công khai thừa nhận mối quan hệ với , dù chưa đến kết hôn nhưng việc thừa nhận là bạn của ông cũng tốt chán. Chẳng lẽ mình khéo quá hóa vụng rồi sao?

      người khôn khéo như Phương Hữu Lợi nhìn thấu kỹ xảo của rồi sao?

      ấy là bạn tốt của em, em ngờ...” Lý Tĩnh Dĩnh tạo vẻ mặt thua thiệt, mắt hơi ướt át, ánh mắt đầy tình ý nhìn Phương Hữu Lợi.

      Bình An vừa ăn cơm vừa dỏng lỗ tai lên dùng khóe mắt liếc nhìn tình huống trong phòng khách, trong lòng khỏi cảm thán câu, Lý Tĩnh Dĩnh này đơn giản, tuyệt đối đơn giản chút nào!

      Phương Hữu Lợi chuyển mắt sang nhìn Bình An, im lặng biết nghĩ gì.

      Bình An nhanh chóng cúi đầu, làm bộ vội vàng ăn cơm.

      “Em vô cùng xin lỗi liên lụy tới Bình An, em xử lý chuyện này.” Lý Tĩnh Dĩnh nhìn theo tầm mắt Phương Hữu Lợi, lần nữa khẳng định tầm quan trọng của Phương Bình An đối với Phương Hữu Lợi, thầm cầu nguyện mình đừng khéo quá hóa vụng. hối hận, lý ra nên dùng Phương Bình An để thử Phương Hữu Lợi.

      Lý, giờ về , chuyện này tự tôi xử lý.” Phương Hữu Lợi đứng lên, vốn có chút dao động khi thấy Lý Tĩnh Dĩnh nhu nhược uất ức, nhưng đột nhiên giờ ông lại cứng rắn nguội lạnh hẳn.

      Tim Lý Tĩnh Dĩnh chợt lạnh toát, ý tứ của Phương Hữu Lợi rất ràng, ông chỉ muốn công khai ra ngoài mà còn muốn phủi sạch quan hệ với . Giữa bọn họ ngoại trừ lên giường cũng giống như tình nhân bình thường, cho là rốt cuộc có thể tìm được bến đỗ an toàn, ngờ chỉ vì tin lời bạn bè, nghĩ thử kiểm tra chút mức độ để ý của ông đối với mình, ai ngờ lại có kết quả như vậy?

      “Hữu Lợi...” để rơi hai giọt nước mắt, hy vọng ông có thể mềm lòng với mình.

      Đáng tiếc, Lỹ Tĩnh Dĩnh chưa đủ hiểu Phương Hữu Lợi, nếu chuyện này nhắc đến Bình An có lẽ ông biết thời biết thế mà thừa nhận quan hệ giữa bọn họ, nhưng nhắc đến ông bảo vệ con , cho dù Lý Tĩnh Dĩnh có tỏ vẻ đáng thương đến thế nào cũng đủ khiến cho Phương Hữu Lợi hơi chút mềm lòng.

      “Dì Liên, tiễn khách.” Phương Hữu Lợi lãnh đạm kêu Dì Liên, muốn Dì tiễn Lý Tĩnh Dĩnh ra cửa.

      Lý Tĩnh Dĩnh cắn cắn môi, liếc mắt nhìn Bình An sâu, cúi đầu rời Phương gia.

      Bình An nhìn bóng dáng đơn của Lý Tĩnh Dĩnh mà bất giác lắc đầu. ba cũng khổ quá chừng.

      Mặt Phương Hữu Lợi chút thay đổi cầm điện thoại lên, “Dịch Vũ, thấy tin tức chưa? Ừ, xử lý , đừng để bất kỳ tòa soạn nào xuất đoạn tin tức này. Vậy nhé.”

      Cúp điện thoại, Phương Hữu Lợi đứng trước cửa sổ sát đất, ánh mắt ư nhìn bầu trời đêm tối đen ngoài cửa sổ, môi mím chặt, nếp nhăn do năm tháng lưu lại nơi khóe mắt lúc này càng thêm ràng.

      Vội vàng nuốt miếng cơm cuối cùng, Bình An rón rén tới bên cạnh Phương Hữu Lợi, nhàng kêu tiếng, “Ba.”

      “Ăn no rồi chứ?” Phương Hữu Lợi cúi đầu, khóe môi cong lên tạo thành nếp nhăn nhàn nhạt mặt khi cười.

      Bình An xoa xoa bụng, ợ cái, cười hì hì , “Dạ no rồi, ngay cả canh cũng uống hết sạch.”

      Phương Hữu Lợi từ ái sờ đầu , “Hôm nay ngủ sớm .”

      Thấy ba như muốn với mình về việc với Lý Tĩnh Dĩnh, Bình An đành phải chủ động hỏi thăm, “Ba, mỹ nữ mới tới kia là bạn của ba hả?”

      “Chẳng qua gặp mặt vài lần, cảm giác cũng tốt, bất quá...” Trong mắt Phương Hữu Lợi thoáng chút sắc lạnh, “Về sau cũng chỉ liên hệ vì công việc.”

      “Vì con nên ba cự tuyệt Lý sao?” Bình An hỏi đầy áy náy, “Nếu ba thích ấy, con cũng thích mà.”

      ta là phụ nữ thông minh, nhưng nên dùng con để thử ba.” Phương Hữu Lợi ôm lấy vai Bình An, đẩy cửa sổ sát đất ra, ra vườn hoa , “Ba ngại có bạn , nhưng cho phép họ có ý niệm động đến con trong đầu, nhất là khi còn chưa chính thức xác định quan hệ mà vậy, sau này nếu đến với nhau nghĩ cũng biết ta đối xử với con thế nào.”

      Bình An thầm thở dài trong lòng, “Ba, ba như vậy... làm con cũng khó xử quá. Con muốn trở thành gánh nặng của ba. nào cũng đều hy vọng người mình có thể đối với mình bằng cả trái tim, ngay cả Lý hôm nay cũng vậy thôi. Cũng bởi ấy thiếu cảm giác an toàn, rất sợ chiếm được vị trí gì trong lòng ba nên mới lợi dụng con để dò xét ba đó thôi.”

      “Ba có thể hiểu, nhưng ta chọn phương pháp ngu xuẩn nhất.” Phương Hữu Lợi , khi khiến Bình An trở thành đối tượng để truyền thông suy đoán và công kích ông thể tha thứ.

      Bình An chính là ranh giới cuối cùng của ông.

      “Tình cảm của ba với đủ để ba tha thứ cho bất cẩn lần này của ấy sao?” Bình An hỏi, cũng thích Lỹ Tĩnh Dĩnh lắm bởi nhìn là biết người này rất giỏi về tâm kế, nhưng người có thể làm cho ba có ý định muốn lui tới cũng khó mà có được. Cảm giác của quan trọng, quan trọng là ba nghĩ thế nào.

      Phương Hữu Lợi cười, “Nếu quả ấy bất cẩn cần gì phải lo lắng đến tận cửa để giải thích, ba già rồi nên cũng có lúc nhìn thấu phụ nữ.”

      Lời này có hơi hướm bất đắc dĩ của hùng về chiều, Bình An nghe mà lòng khó chịu, “Phong thái của ba vẫn như trước, sao gọi là già được? thể làm cho ba toàn tâm toàn ý thích nhất định là do ấy kém mẹ nhiều. Sau này nhất định phụ nữ khiến ba có ý tưởng muốn chung sống cả đời mà.”

      “Ha ha, có thể có bao nhiêu phụ nữ so được với mẹ con?” Phương Hữu Lợi cười thở dài, tuy rằng vẫn vẫn tưởng niệm người vợ qua đời như trước nhưng ấn tượng cũng dần dần trở nên mơ hồ.

      “Dù thế nào, con vẫn hy vọng ba nên lấy tâm ý của ba làm chính, đừng lúc nào cũng băn khoăn cho con. Ba à, con còn nữa, có thể tự bảo vệ mình, ba cũng nên sống cho mình thôi.” Bình An giọng dịu dàng khuyên nhủ, lời này là hoàn toàn lòng, chỉ cần người đó phải là Đỗ Hiểu Mị thấy đều tiếp nhận được.

      Phương Hữu Lợi vui mừng nhìn Bình An, “Ba biết mà.”

      Hai cha con chậm rãi tản bộ trong hoa viên, tâm rất nhiều điều, đến khuya mới về phòng nghỉ ngơi.

      Về phòng rồi, Bình An mở vi tính ra, ngờ mới chưa tới hai tiếng đồng hồ mà các bài báo mạng về việc tái hôn của ba biến mất hơn phân nửa, hầu hết các tờ báo lớn cắt bỏ tin chính, chỉ còn ít tin tức đáng kể.

      tắt vi tính, chui vào giữa chiếc giường lớn mềm mại. Lý Tĩnh Dĩnh nên dùng làm thuốc thử, nếu , rất có thể ta phát triển thêm nữa với ba.

      Nhưng như vậy cũng tốt, cần phải cố gắng chấp nhận Lý Tĩnh Dĩnh.

      Hôm sau, Bình An ăn sáng cùng Phương Hữu Lợi, chẳng bao lâu Hồng Dịch Vũ tới.

      “Chủ Tịch, Phương.” khách sáo gật đầu chào Bình An, khẽ với Phương Hữu Lợi, “Chủ Tịch, làm cho các tòa soạn lớn rút kiện hôm qua khỏi trang đầu rồi.”

      Phương Hữu Lợi hài lòng gật đầu, “Rất tốt. Ăn sáng chưa, tới cùng ăn ?”

      “Cám ơn Chủ Tịch, tôi ăn rồi.” Hồng Dịch Vũ .

      Bình An vẫn rất thích Hồng Dịch Vũ, hiếm khi gặp được nên liền hàn huyên vài câu, “Trợ lý Hồng, Mẫn Nhi dạo này thế nào? Lần trước cùng chơi mạt chược xong gặp lại ấy.”

      Nhớ tới em Hồng Mẫn Nhi của , Bình An nở nụ cười vui vẻ. Mẫn Nhi từng muốn đào tạo chuyên sâu ở Hongkong mà, biết việc này thế nào rồi.

      “Cám ơn Phương quan tâm, Mẫn Nhi chuẩn bị đến trường làm giáo viên thực tập đấy.” Nhắc đến em mình, mặt Hồng Dịch Vũ tràn đầy nụ cười kiêu hãnh.

      Hình như Mẫn Nhi thích làm giáo viên mà? Bình An thắc mắc trong lòng, định sau khi về trường phải nhắn tin hỏi thăm ấy chút mới được.

      Sau khi tiễn Hồng Dịch Vũ và ba làm, Bình An cũng cầm giỏ trái cây Dì Liên chuẩn bị cho lái xe quay về trường.

      Hôm nay là thứ năm, buổi sáng có lớp, cần phải chạy gấp về trường. Vừa mới lái xe ra được đường lớn, điện thoại liền vang lên, Liễu Mi gọi, “Bạn học Phương, phiền bạn tới văn phòng chuyến, Hội trưởng Đàm tìm bạn.”

      Lại là Đàm Tuyền ư? Bình An bực mình cau mày, “Tôi đường, 40 phút sau đến.”

      Tên công đực chết tiệt này, ngày tìm gây sống vui vẻ được hay sao vậy.

      Sau khi trở lại trường học, Bình An tới văn phòng Hội Sinh viên, đẩy cửa vào thấy chỉ có Đàm Tuyền và Liễu Mi ở đây mà còn có Ông Hiền Bân, Lâm Tĩnh và Diệp Hiểu Vân.

      “Chuyện gì thế?” Bình An nhíu mày nhìn Đàm Tuyền, lại kiếm chuyện gì nữa đây?

      “Phương Bình An, tôi phân công phụ trách hậu cần khu vực thi điền kinh rồi mà, sao hôm qua với sáng nay ai đến phụ trách hậu cần vậy? có biết vì Tổ Ngoại giao các có mặt nên nhân lực đủ, làm cho vận động viên bị thương được chăm sóc suýt gây ra hậu quả nghiêm trọng ? phải giải thích chuyện này với tôi.” Đàm Tuyền vừa thấy Bình An đến liền quang quác la lên.

      Bình An lạnh lùng liếc ta cái, quay sang hỏi Lâm Tĩnh, “Sao lại thế này?”
      Last edited by a moderator: 23/4/16

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 102: Rất tức giận

      Lâm Tĩnh thầm giải thích vào tai , “Lúc 9 giờ có cuộc tranh tài chạy 8000m, có vận động viên té xuống giữa đường. Vì nhân lực đủ nên thể cấp báo với y tế, sau đó bạn cùng lớp của bạn đó cõng ta đến phòng y tế.”

      Đây cũng chả phải chuyện lớn gì, rất nhiều vận động viên bị thương đều do bạn cùng lớp chăm sóc.

      “Phương Bình An, phải chịu trách nhiệm cố này.” Đàm Tuyền cố nén kích động mặt, vất vả lắm mới bắt được lỗi của Phương Bình An, nếu ta sửa trị ra môn ra khoai, ta phải họ Đàm.

      “Tổ Ngoại giao chưa bao giờ tham dự công tác hậu cần, vừa là Hội trưởng Hội Sinh viên vừa là Tổ trưởng Tổ Ngoại giao chẳng lẽ lại biết? Sao còn xếp công việc hậu cần cho chúng tôi?” Bình An lạnh lùng nhìn ta, lớn tiếng hỏi.

      Đàm Tuyền sửng sốt, ngờ Phương Bình An nhận lỗi mà còn dùng cái giọng bén nhọn này chất vấn , che giấu được vẻ tức giận mặt nên trông hơi dữ tợn, “Công tác nào cũng là công tác, tất cả đều phải phục tùng việc được giao. Cho dù tuân theo kỷ luật cũng đừng kiếm cớ chối tội. Phương Bình An, đây là thái độ làm việc của đó sao?”

      “Tổ Ngoại giao phụ trách việc tuyên truyền và tiếp đãi, việc hậu cần có tổ khác phụ trách, chuyện này tôi thông báo cho học trưởng Ông rồi. Tổ chúng tôi căn bản moi ra được nhân lực để phụ trách hậu cần.” Bình An muốn cãi cọ vô bổ với Đàm Tuyền nữa, nhìn sang Ông Hiền Bân.

      Ông Hiền Bân , “Hôm qua bạn Phương với tôi, tôi kêu Trịnh Yến Phân ở tổ giải trí rút nhân lực đến hỗ trợ khu vực thi đấu điền kinh. Đúng là bạn Phương có làm sai.”

      Trịnh Yến Phân có mặt ở đây, Đàm Tuyền tức giận kêu lên, “Sao chẳng ai chuyện này với tôi, các người lúc nào cũng tự quyết định vậy sao?”

      “Tối qua điện thoại của hoàn toàn gọi được.” Liễu Mi thản nhiên mở miệng, còn cố ý xung quanh tìm . Tìm tìm được, nhưng tuyệt đối nghĩ đến việc tiến lên gọi .

      “Muốn truy cứu chuyện này dễ thôi, cứ gọi Trịnh Yến Phân tới hỏi là ngay ấy mà.” Lâm Tĩnh thở phì phì. Tên Đàm Tuyền này cũng là, chả phải chuyện lớn gì cũng muốn gây với Tổ Ngoại giao cho bằng được, nếu truy cứu tới nơi tới chốn, ta là Tổ trưởng danh nghĩa phải càng gánh trách nhiệm lớn hơn sao?

      Mặt Đàm Tuyền hoang mang. Liễu Mi thấy do dự của ta, khóe miệng cong lên cười lạnh.

      “Tôi điều tra nguyên nhân vụ này, giờ mọi người cứ ai làm việc nấy .” Đàm Tuyền nghiến răng, liếc mắt nhìn Bình An.

      Bình An cười cười, kéo Lâm Tĩnh và Diệp Hiểu Vân ra khỏi văn phòng.

      “Chị An, tiết 3 & 4 tụi em còn có lớp, trước nhé.” Ra khỏi tòa nhà, hai vội vàng chạy về lớp học.

      .” Bình An chào tạm biệt các , xách túi trái cây Dì Liên chuẩn bị, chậm rãi về khu ký túc xá.

      Trước cửa hàng rào sắt của ký túc xá có bóng dáng đoan trang xinh đẹp bồn chồn qua lại. Bình An nhíu mày nhìn người phụ nữ mặc váy công sở màu vàng nhạt, mặt thoáng qua nụ cười thú vị. Cuối cùng ta cũng tìm tới tận đây rồi.

      Muốn vờ như nhìn thấy cũng kịp, người phụ nữ kia quay đầu lại, nhìn cái thấy ngay Bình An nên lập tức tao nhã bước về phía , khẽ gật đầu cười, “ Phương, chúng ta có thể chuyện chút được ?”

      Giờ thể giả bộ như biết được. Dù tối qua ba chính thức giới thiệu họ với nhau, nhưng tin tức rầm rộ như vậy nếu làm như biết giống cố ý quá. Bình An cười đáp, “ Lý, biết tìm tôi có chuyện gì?”

      Người đứng ngoài cửa ký túc xá kia chính là Lý Tĩnh Dĩnh. ta nhìn thẳng vào mắt Bình An cái rồi mới cười hỏi, “ biết ở đây liệu có nơi nào có thể ngồi xuống chuyện ?”

      Trong trường có quán cà phê có thể gọi là khá, Bình An dẫn ta đến đó.

      Hai người vừa ngồi xuống, Lý Tĩnh Dĩnh mở miệng ngay, “ Phương, bởi tôi cẩn thận nên tạo ra phiền nhiễu cho , tôi cảm thấy có lỗi, hy vọng có thể tha thứ cho tôi.”

      sao, mọi việc được dàn xếp ổn thỏa rồi mà.” Bình An ngồi thẳng, thái độ điềm tĩnh.

      Lý Tĩnh Dĩnh thầm đánh giá ngồi trước mặt. chỉ biết qua lời người khác hai việc về thiên kim tiểu thư được Phương Hữu Lợi cưng như trứng mỏng này, nghe ta là kẻ ngây thơ não. Hôm qua chỉ gặp thoáng qua nên biết được, hôm nay chỉ mới hàn huyên mấy câu là biết ngay tin đồn quá sai .

      Phương Bình An này tuyệt đối phải là mỹ nhân não.

      “Tôi và ba có lui tới với nhau thời gian.” Lỹ Tĩnh Dĩnh định vòng vo với Bình An làm gì, trước mặt người thông minh mà giở trò tính toán chỉ tổ bị người ta cười, “Chúng tôi đều có cảm giác rất tốt về nhau. Ba là người đàn ông phong độ nhất mà tôi từng gặp.”

      Đây là lời khen dành cho ba, Bình An hưởng thụ gật đầu. cũng cảm thấy ba là người đàn ông tốt nhất thế giới này.

      ấy thường nhắc tới , con quý giá của ấy, bất kể chuyện gì ấy cũng nghĩ đến trước nhất. Phương, có người cha tốt nhất thế giới.” Lý Tĩnh Dĩnh nhìn Bình An, ánh mắt bất giác lộ ra chút đố kỵ.

      “Ba tôi đúng là người cha tốt nhất.” Nghĩ đến Phương Hữu Lợi, khóe mắt tràn đầy ý cười ngọt ngào.

      Lý Tĩnh Dĩnh nhìn khuôn mặt tươi cười của Bình An, giọng chuyển sang sắc như dao, “Ba độc thân mười mấy năm, có thể hy sinh những năm tháng đẹp đẽ nhất của đời người. Chẳng lẽ là con mà muốn ba tìm được hạnh phúc cho riêng mình sao?”

      Nụ cười mặt Bình An hề giảm, “Làm con, tôi vẫn hy vọng cuộc sống của ba tôi được vui vẻ.”

      “Cho dù ba có tái giá?” Lý Tĩnh Dĩnh hoài nghi hỏi.

      “Cũng phải bất kỳ phụ nữ nào đều thích hợp với ba tôi. Dĩ nhiên, khi ba tôi thích tôi cũng tiếp nhận.” Bây giờ trừ Đỗ Hiểu Mị ra, cũng liều chết để cho người phụ nữ này tiếp cận ba.

      Lý Tĩnh Dĩnh thất vọng nhìn Bình An, “ Phương, thể ích kỷ như vậy được. Chẳng lẽ ba sống chung với ai cũng phải được đồng ý của hay sao?”

      “Tôi chỉ thấy thế này, người phụ nữ mà ba tôi cần phải là người tâm tư đoan chính ngoan hiền lương thiện chứ phải là người có sẵn mục đích muốn giở thủ đoạn để thử ông. Nhà chúng tôi phải là gia đình bình thường, có rất nhiều phụ nữ muốn tiếp cận ba tôi, ai lòng ai giả dối ra cũng dễ xác định thôi mà. Lý, hôm nay đến tìm tôi chắc là vì cho rằng ba tôi chia tay là do tôi phản đối chứ gì.” Bình An cười khẽ tiếng. “ biết ba tôi coi trọng tôi, sao lại còn làm chuyện khiến ông thất vọng như vậy? tìm đến tôi cũng tác dụng gì đâu, tôi bất kỳ câu gì giúp trước mặt ba tôi đâu.”

      Bị vạch trần ý đồ đến đây, gương mặt trang điểm tinh xảo của Lý Tĩnh Dĩnh thoáng tia chật vật, “ cứ cho phép phụ nữ nào tiếp cận ba như vậy à? Sợ sau này tài sản bị chia mỏng sao?”

      Nếu hôm nay Lý Tĩnh Dĩnh đến tìm có lẽ còn có thể đánh giá ta cao chút, nhưng giờ ... Bình An cười cười lắc đầu, “ Lý, cho là kết hôn với ba tôi được chia bao nhiêu phần trăm cổ phần của Phương Thị? Vậy là chẳng hiểu gì về ba tôi rồi! Cho dù lợi dụng tôi để ép ba tôi công khai quan hệ của hai người, ba tôi cũng có khả năng quan hệ lâu dài với .”

      “Phương Bình An.” Lý Tĩnh Dĩnh tức đỏ mặt, “ là kẻ tham lam ích kỷ.”

      đúng đấy, tôi rất ích kỷ, nên thể nhìn ba tôi lấy bừa phụ nữ nào. Cho nên đừng ôm hy vọng nữa, vĩnh viễn thành mẹ kế của tôi được đâu.” Bình An đứng lên, cười lạnh nhìn Lý Tĩnh Dĩnh, “Tôi còn có việc, xin lỗi tiếp được .”

      xong, ném xuống tờ 100 tệ, xách giỏ trái cây ngạo mạn qua trước mặt Lý Tĩnh Dĩnh.

      Lý Tĩnh Dĩnh trừng trừng nhìn , tức đến suýt cắn nát răng. Phương Bình An này đúng là rất khó đối phó, vốn trông cậy vào việc khơi dậy lòng áy náy của con bé để lợi dụng nó tiếp cận Phương Hữu Lợi lần nữa, xem ra kế hoạch này hỏng bét.

      Sau lúc lâu ngây người giận dữ, Lý Tĩnh Dĩnh mới cầm lên ví da căm giận rời .

      ai thấy được cái bàn cách vách còn có người ngồi, nghe rành rọt đầy đủ cuộc đối thoại giữa bọn họ.

      Bình An về tới ký túc xá, Kỷ Túy Ý vẫn còn nằm ỳ giường chưa chịu nhấc thân ngồi dậy, Tống Tiếu Tiếu gõ chữ, Vi Úy Úy thuộc Chi đoàn trường nên sáng sớm vội vã ra ngoài.

      “Tiểu Ý, ngủ nướng vừa vừa thôi, trưa trờ trưa trật rồi mà vẫn còn chết dí ở đó vậy.” Bình An rửa hai quả táo, đưa quả cho Tống Tiếu Tiếu, vừa cười vừa gõ lộp cộp ván giường của Kỷ Tuý Ý.

      “Ê, vừa phải thôi nha, tại cậu về nhà chứ cũng ngủ giống heo chứ bộ.” Kỷ Túy Ý thò đầu ra nhìn Bình An la ầm lên. Nếu muốn ai ngủ nhiều nhất ký túc xá bọn họ, Bình An đứng thứ hai chắc ai dám đứng thứ nhất đâu à.

      “Mau dậy , sắp tới giờ ăn trưa rồi.” Bình An cười hắc hắc, mở laptop ra, lên QQ.

      Mới vừa đăng nhập, Khâu Thiếu Triết liền PM cho , còn đính kèm file hình rất kinh điển.

      Mắt Bình An sáng lên, lập tức hỏi lại, “Sao có được hình này vậy?”

      Khâu Thiếu Triết gửi icon cười đắc ý, “Em đừng hỏi, trả lời câu thôi, muốn đăng lên BBS ?”

      Bình An nhìn chằm chằm tấm hình kia trong chốc lát, “Thôi kệ .”

      “Vậy chờ ngày nào nhìn thằng oắt này lại vừa mắt đây đăng lên nhá.” Khâu Thiếu Triết PM lại, còn kèm thêm icon cười điên loạn.

      Đến tối, BBS của trường lại ồn ào lên, lần này nhân vật chính vẫn là Bình An, tiêu đề là: Thiên kim tiểu thư điêu ngoa ích kỷ vô liêm sỉ, vì lợi ích của mình cho ba tái hôn. Nội dung là Bình An vì muốn nắm trọn quyền thừa kế Phương Thị nên vẫn phản đối việc Phương Hữu Lợi tái hôn, thậm chí sau lưng còn giở thủ đoạn bỉ ổi để đuổi bạn của Phương Hữu Lợi. Phương Hữu Lợi dù biết con mình tính cách phẩm chất tốt nhưng vẫn nỡ mắng câu. Sau đó là đủ các thể loại phê phán, mỉa mai, khinh thường Bình An, còn đính kèm ảnh chụp lúc Bình An và Lý Tĩnh Dĩnh ngồi ở quán cà phê sáng nay nên khiến nội dung càng có tính thuyết phục.

      Bình An đọc xong nội dung nóng hổi vừa thổi vừa xem này, mặt cực kỳ bình tĩnh nhưng trong lòng lửa giận ngập trời. ngại người ta thế này thế nọ, nhưng chỉ cần liên lụy tới ba tuyệt đối để yên.

      Điện thoại di động đặt bàn đổ chuông, bình tĩnh cầm lấy bấm nút nghe, bên kia truyền đến giọng của Khâu Thiếu Triết, “Bình An, nhất định tra ra chủ nhân topic là ai.”

      “Cám ơn.” Bình An cười , mắt nhìn chằm chằm vào phần trao đổi trong topic nóng sốt này.

      A, có người suy đoán mở cửa hàng độc quyền LKA là vì muốn cắt đứt quan hệ cha con với ba nữa kìa.

      Ừm, cũng đến lúc nên làm cho tên công đực kia phải lòi đuôi ra rồi...
      Last edited by a moderator: 23/4/16

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 103: Các loại giận

      đợi Khâu Thiếu Triết tra ra ai nặc danh viết bài chửi bới Bình An, bên Phương Hữu Lợi nhận được tin tức. BBS của Đại học Kinh tế Ngoại thương đột nhiên có tin cực nóng dĩ nhiên tin này dễ dàng được truyền ra ngoài. Vì vậy, cánh truyền thông đánh hơi được mồi ngon liền lập tức chạy tới phỏng vấn Phương Hữu Lợi. Biết được bài đăng nóng này từ miệng truyền thông, Phương Hữu Lợi trừ kinh ngạc ra còn có tức giận nữa.

      Để con rèn luyện bản lĩnh là chuyện, nhưng nghe bị vu khống lại là chuyện khác.

      Phương Hữu Lợi thường biểu lộ hỉ nộ mặt, nên khi ông kêu Hồng Dịch Vũ điều tra ràng tất cả các kiện liên quan đến Bình An xảy ra tại trường trong khoảng thời gian này rồi đưa báo cáo cho ông, Hồng Dịch Vũ cũng hơi thấp thỏm, biết ông chủ lớn nghĩ gì trong đầu.

      Phương tự mở cửa hàng độc quyền, buôn bán rất tốt.” Hồng Dịch Vũ thấp giọng báo cáo, “Đều do chính ấy cố gắng quảng cáo từng chút ...”

      “Con nhóc này.” Nét khắc mặt Phương Hữu Lợi mềm xuống, “ ra nó định tự mở tiệm từ lâu, hèn gì mới nhanh chóng đồng ý nhận tiền tiêu vặt với tôi.”

      “Chủ Tịch, ngài thấy chuyện này thế nào?” Hồng Dịch Vũ thăm dò.

      “Bình An có thể tự giải quyết mâu thuẫn với bạn học, nhưng về chuyện vu khống con bé... thể ngồi yên ngó ngàng được.” Phương Hữu Lợi nhàn nhạt .

      Hồng Dịch Vũ cẩn thận, “Nghe Đại học Kinh tế Ngoại thương tìm công ty tài trợ để xây dựng phòng thí nghiệm.”

      Phương Hữu Lợi đứng lên, cuối cùng cũng lộ ra nụ cười, “Gọi sang bên đó hẹn thời gian gặp Hiệu trưởng .”

      Bình An biết chuyện xảy ra ở trường truyền đến tai Phương Hữu Lợi, hàng ngày vẫn vừa ung dung xử lý công tác Hội sinh viên như trước vừa thầm điều tra xem ai viết bài vu khống . Nhưng vì người nọ danh, vả lại dùng máy tính của cửa hàng internet cạnh trường để đăng bài, nên hoàn toàn tìm ra địa chỉ IP của ai.

      Trừ phẫn nộ ra, cũng có chút nôn nóng.

      Trọng sinh lâu vậy rồi, trừ những lúc đối mặt với Đỗ Hiểu Mị và Lê Thiên Thần, đây vẫn là lần đầu tiên mới tức giận đến thế. biết người viết bài này có rắp tâm gì, nhưng bài này khi bị truyền thông công bố rộng rãi mặt báo gây hại trăm bề cho ba và Tập đoàn Phương Thị.

      Đối với người đứng đầu tập đoàn, hình tượng gia định là cực kì quan trọng. Điều này cũng ảnh hưởng đến kế hoạch tiến vào Tập đoàn Phương Thị của .

      Đại hội thể thao vẫn diễn ra trong khí thế tưng bừng, tranh đấu gay gắt trong Hội Sinh Viên cũng chưa từng dừng lại. Sau khi đại hội thể thao kết thúc chính là thời điểm tranh cử hàng năm của Hội Sinh Viên, vì hot topic này mà người ủng hộ Bình An đột nhiên giảm hơn phân nửa. Chính vì vậy mà Đàm Tuyền thầm đắc ý rất lâu.

      Ngay tại thời khắc khẩn trương này, trong trường lại xảy ra chuyện đủ để khiến cho sinh viên toàn trường giận dữ.

      Nhà tắm ký túc xá trong trường đều dùng bình nước nóng đun điện, dù an toàn hơn nhưng lại rất tốn điện, mỗi tháng phải chi khoản tiền điện . Nhưng vì ở học kỳ trước, Phòng Quản lý Tài sản ký túc xá quyết định khoan thu tiền điện kỳ, nên tiền điện phải đóng bị cộng dồn vào học kỳ này. Khi phiếu đóng tiền điện được gửi đến từng ký túc xá tất cả sinh viên nhìn thấy đều kinh hãi.

      Lượng điện tiêu thụ hàng tháng bao nhiêu mà bắt mỗi người phải đóng hơn 200 tệ tiền điện mỗi tháng? Điện này chẳng lẽ từ trời truyền xuống hay sao mà đắt vậy?

      Đủ các loại chất vấn tuôn ào ào về Phòng Quản lý Tài sản nhà trường, nhưng vì Công ty Quản lý Tài sản lại hoạt động độc lập với Ban Giám Hiệu nên sinh viên cũng chỉ có thể xin trường cử giáo viên đến thương lượng. Chuyện này náo loạn cả tuần lễ mà vẫn đạt được kết quả nào, tiền điện vẫn được giảm xu.

      Vì thế, có người nghĩ tới Hội Sinh Viên, hy vọng Hội Sinh Viên có thể thay mặt sinh viên toàn trường đòi quyền lợi, cầu Công ty Quản lý Tài sản công khai danh sách tiền điện được nhà máy thủy điện gửi xuống.

      Đại diện cho Hội Sinh Viên đàm phán đương nhiên là Đàm Tuyền.

      để ảnh hưởng đến lễ bế mạc của đại hội thể thao nên chuyện này bị ém nhẹm, làm rùm beng khiến cho truyền thông chú ý.

      Các trong ký túc xá của Bình An cũng xù lông nhím vì vấn đề tiền tiện này.

      “Thế rốt cuộc chúng ta xài điện gì vậy? Đừng là từ tia sét dùng cho các đạo sĩ độ kiếp nha, nếu vậy đúng là quý hiếm nên mới mắc thế chứ. Sao độ kiếp cho tớ luôn ! Mỗi người 200 chứ phải mỗi ký túc xá 200 đâu đó, cộng lại chúng ta phải đóng 800 tiền điện mỗi tháng lận. Sao Phòng Quản lý Tài sản trực tiếp cướp ngân hàng luôn có hơn .” Kỷ Túy Ý vung vẩy hóa đơn tiền điện trong tay, hổn hển tức giận kêu lên.

      “Cướp ngân hàng phải ngồi tù, còn cướp của chúng ta giúp bọn họ ngồi quán rượu cao cấp, ôm ấp mỹ nhân hạng sang mà chẳng mất mũi tên nào. Lợi quá còn gì...” Tống Tiếu Tiếu giải đáp thay Kỷ Tuý Ý.

      “Dưới lầu có đồng hồ điện mà phải ? Sao cử người xem biết ngay.” Vi Úy Úy .

      “Đừng ngây thơ vậy, đồng hồ điện cũng có thể làm giả.” Kỷ Túy Ý hầm hừ.

      Tống Tiếu Tiếu nhìn sang Bình An, “Đàm Tuyền đàm phán với Phòng Quản lý Tài sản thế nào rồi? ba ngày sao chẳng có tin tức gì hết vậy. Nghe Trưởng Phòng Quản lý Tài sản ra thông báo nếu đóng tiền điện cúp điện đấy.”

      “Yên tâm , phía công ty dám cúp điện bừa đâu, chuyện này mà vỡ lở ra trường cũng ngồi yên mặc kệ đâu.” Bình An cười . Tuy hơn ngàn tệ chẳng đáng gì với , nhưng đúng là số tiền điện này cao cách quá đáng, cũng cảm thấy có vấn đề.

      “Cứ cãi cọ qua lại hoài cũng chẳng phải là biện pháp tốt, hơn nữa để Đàm Tuyền đàm phán với bên Phòng Quản lý Tài sản tớ cũng trông mong gì đâu.” Đàm Tuyền đủ quyết đoán, chắc chắn tạo được khí thế áp lực với những người bên Phòng Quản lý Tài sản, chừng còn bị xỏ mũi dắt theo. Tống Tiếu Tiếu cũng phải đau lòng vì số tiền này mà là cảm thấy hành vi lường gạt sinh viên như vậy của Phòng Quản lý Tài sản đáng xấu hổ.

      Kỷ Túy Ý đồng tình, “Đúng vậy. Bình An, tớ cũng thấy Đàm Tuyền đáng tin. Nếu muốn làm ấy hả, chả cần ba ngày, chỉ ba giờ là xong xuôi rồi. Hay cậu chuyện với Phòng Quản lý Tài sản , đảm bảo họ dám lừa cậu.”

      Bình An vừa định bên ngoài vang lên tiếng kêu gào của các nữ sinh ký túc xá khác, “Học trưởng năm 3 cũng tìm Phòng Quản lý Tài sản rồi, chúng ta cũng xem .”

      Sau đó là tiếng bước chân rầm rập hỗn loạn.

      “Mình cũng xem .” Kỷ Túy Ý đứng lên, vẻ mặt đích thị là muốn xem trò hay.

      Tống Tiếu Tiếu cũng rất hứng thú, “, xem chút .”

      Văn phòng của Phòng Quản lý Tài sản ngay tại tầng trệt ký túc xá số 10, cách ký túc xá của Bình An xa. qua vài tòa nhà ký túc xá tới đó, lúc này tầng trệt của ký túc xá số 10 đứng đầy người, ban công của các ký túc xá chung quanh cũng có rất nhiều sinh viên cầm chai nhựa ra sức gõ bùm bùm lên lan can, lớn tiếng mắng Phòng Quản lý Tài sản lừa gạt tiền của sinh viên.

      Tình hình này... chỉ cần sơ ý chút là có thể châm ngòi cho sinh viên bạo động bất cứ lúc nào.

      Kỷ Túy Ý lôi Bình An và Tống Tiếu Tiếu đến đứng ở vị trí an toàn, tránh bị liên lụy khi xô xát.

      “Học trưởng, chuyện gì xảy ra vậy?” Ba còn chưa hiểu đầu cua tai nheo ra sao nên đành phải hỏi thăm đàn đứng gần xem tình hình thế nào.

      Đàn đeo kính gọng đen, đầu tóc rối bời, mấy nốt mụn dậy mặt vì kích động mà càng đỏ lên, “Các bạn biết à? Hội Sinh Viên mới vừa ra thông báo rằng đồng hồ điện của Phòng Quản lý Tài sản có vấn đề, tiền điện nằm trong phạm vi bình thường, phải thanh toán tiền điện đúng hạn. Tôi nhổ vào, chả biết Hội Sinh Viên làm ăn kiểu gì, người có đầu óc đều thấy được tiền điện này có vấn đề thế mà còn dối chớp mắt. biết tại Đàm Tuyền kia dám đắc tội với nhà trường hay là vì nhận phong bì phong biếc gì của Phòng Quản lý Tài sản rồi chừng.”

      “Tớ rồi thấy chưa, Đàm Tuyền đáng tin mà. Bình An, vẫn phải nhờ cậu ra tay thôi.” Kỷ Túy Ý vỗ vỗ bả vai Bình An, bằng giọng rất thận trọng.

      Đàn mặt mụn kia vừa nghe Kỷ Túy Ý gọi vậy mắt lập tức sáng trưng như đèn pha, “ là Phương Bình An đó hả?”

      Giọng rất lớn, hấp dẫn mọi người đứng xem xung quanh quay sang phía này, “Phương Bình An đấy à? Hay là để Phương Bình An đại diện chúng ta đến chuyện với Phòng Quản lý Tài sản .”

      biết ai lớn tiếng đề nghị mà lập tức được đông đảo quần chúng ủng hộ.

      Vì vậy, Bình An 囧 囧 bị đẩy lên phía trước đám người, sau lưng hiển nhiên là Kỷ Túy Ý và Tống Tiếu Tiếu theo xem náo nhiệt.

      Đứng trước cửa văn phòng Phòng Quản lý Tài sản ngoài Trưởng phòng ra còn có Đàm Tuyền, mặt ta lúc này uy nghiêm như lãnh đạo cấp cao đứng chúng dân, cau mày nhìn đám bạn học ầm ỹ đòi kiểm tra đồng hồ điện, hoàn toàn coi thường Bình An bị mọi người đẩy ra để can thiệp, “Đồng hồ điện có bất cứ vấn đề gì, dù mọi người tin Phòng Quản lý Tài sản cũng nên tin Hội Sinh Viên. Hội Sinh Viên chúng tôi luôn tuyệt đối suy nghĩ cho sinh viên, ...”

      “Nếu vậy cứ để bạn Phương Bình An cùng chuyên viên kiểm tra đồng hồ điện . Nếu có vấn đề gì mới cho qua chuyện này, thể mình bạn là được.” Có người sớm nghi ngờ Đàm Tuyền bị Phòng Quản lý Tài sản mua chuộc.

      Bình An cũng cảm thấy lời của Đàm Tuyền hoàn toàn đáng tin, cười cười lên tiếng, “ ra cũng chẳng cần kiểm tra đồng hồ điện, chúng ta có thể kiểm tra với nhà máy thủy điện mà.”

      cho là ai mà muốn kiểm tra nhà máy thủy điện là kiểm tra được sao?” Trưởng phòng Lưu của Phòng Quản lý Tài sản biết Bình An là nhân vật nào mà dám dõng dạc như vậy, châm chọc liếc xéo cái.

      Bình An vẫn cười như xuân ấm hoa nở, “A, chỉ bằng tôi là Phương Bình An thôi.”

      Đàm Tuyền giận tái mặt, trừng mắt căm tức nhìn Bình An rít từng tiếng qua kẽ răng, “Phương Bình An, lại muốn giở trò gì đó?”

      “Sinh viên chúng tôi có quyền bảo vệ quyền lợi bản thân, tiền điện cao cách thái quá chẳng lẽ cần giải thích cho chúng tôi sao?” Bình An cười nhìn Đàm Tuyền, thấy chắc phải điều tra xem có phải Đàm Tuyền nhận lợi ích gì đó từ Công ty Quản lý Tài sản .

      Trưởng phòng Lưu được cấp dưới nhắc nhở về thân phận của Bình An nên chuyện dịu giọng rất nhiều, “Cũng có đại bộ phận sinh viên chỉ phải đóng mấy chục tệ tiền điện kỳ, đó là vì ký túc xá các bạn ấy có máy tính hay đồ điện khác. Số tiền điện thế này tuyệt đối nằm trong phạm vi thu phí bình thường.”

      “Vậy ông sợ cái gì mà cho chúng tôi kiểm tra đồng hồ điện?” Bình An lập tức hỏi tiếp.

      “Phương Bình An, đừng tưởng còn có thể ỷ thế mà hiếp đáp người khác như trước kia được nữa. đúng là loại người chỉ biết tư lợi bản thân, bị đuổi khỏi nhà là đáng. dựa vào đâu mà còn dám thánh tướng chỗ này?” Đàm Tuyền cao giọng, nhắc nhở mọi người ở đây rằng Phương Bình An bây giờ phải là Phương Bình An trước kia.

      Tên Đàm Tuyền này... Bình An khẽ nheo mắt nhìn , chắc chắn cái hot topic kia là do ta đăng lên. Rất tốt, biết nên làm cách nào để đỡ tốn công, sao nhân cơ hội này mà đạp tên công đực kia cái để sau này đỡ phải lãng phí tinh thần tranh chức hội trưởng với .

      Khóe mắt đột nhiên thấy bóng dáng quen thuộc, Bình An lập tức quyết định.

      “Các bạn học về trước , tôi đảm bảo trong vòng ba ngày mọi người biết .” đứng bậc thang, mặt nghiêm túc cam đoan với tất cả mọi người.
      Last edited by a moderator: 23/4/16

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 104: Lối thoát chật vật
      Editor: Py Siêu Nhân

      <span>Beta: Khánh Linh

      Mọi người nghe được lời này của Bình An yên tĩnh trở lại, trong khoảng thời gian ngắn, mọi người chỉ quay sang nhìn lẫn nhau mà lời nào, khí im ắng cách quỷ dị.
      Đàm Tuyền cực kỳ tức giận chỉ tay vào Bình An, “ linh tinh gì đó, cái gì , đừng có chuyện giật gân.” Kiếp trước nhất định ta và Phương Bình An là kẻ thù mất còn, chứ thôi tại sao mỗi lần ta vất vả lắm mới có thể cứu vãn được hình tượng đều tới phá hư?
      “Hả? Vậy vội lấp liếm gì thế?” Bình An cười lạnh liếc ta cái, quay đầu lại với các bạn học yên lặng, “Mọi người cứ về trước .”
      “Nhưng mà… có biện pháp hả?” Có người giọng hỏi đầy nghi ngờ, cái hot topic đó tóm lại vẫn làm tổn hại đến hình ảnh của Bình An, làm lòng tin của mọi người đối với giảm nhiều.
      “Nếu tiểu thư nhà chúng tôi cũng có biện pháp còn ai có đây?” Đột nhiên, giọng trầm ổn vang lên trong đám người, người đàn ông mặc âu phục đen, vóc người cao ráo tới bên cạnh Bình An, nhìn khẽ mỉm cười.
      “Trợ lý Hồng, ngờ cũng thích xem náo nhiệt nha.” Bình An nhìn , đuôi mắt khẽ cong lên, nở nụ cười.
      Trưởng phòng Lưu có biết Hồng Dịch Vũ, khi nhìn thấy xuất sắc mặt lập tức biến đổi, “Hồng tiên sinh, sao ngài lại ở chỗ này?”
      Hồng Dịch Vũ chỉ thản nhiên quét mắt nhìn Trưởng phòng Lưu cái, cung kính với Bình An, “Tiểu thư, Chủ Tịch ở văn phòng Hiệu trưởng, kêu tôi tới đây mời cùng qua đó.”
      “Ba cũng ở trường à?” Bình An sửng sốt chút, trong lòng có tia bất an, hay là ba biết chuyện BBS rồi? muốn làm cho ba lo lắng.
      Kỷ Túy Ý lập tức lớn, “Bình An, vậy cậu tìm bác trai trước , chúng tớ chờ tin tốt của cậu.”
      Những người còn tụ tập ở đây bắt đầu phát ra từng đợt bàn luận sôi nổi, chẳng qua lực chú ý còn về vấn đề tiền điện nữa, mà là về cái hot topic mà mọi người đều biết đến kia. Bởi vì có xuất của Hồng Dịch Vũ nên khiến cho bọn họ bắt đầu hoài nghi tính chân của nội dung bài viết.
      Bình An nhíu mày liếc mắt nhìn Hồng Dịch Vũ cái, chỉ thấy cười cười nhìn đám bạn học kia, khỏi cảm thấy hơi nghi ngờ, sao Hồng Dịch Vũ có thể xuất đúng lúc ở đây khéo vậy? Tới để tìm chăng? Bình thường ba đâu có tới trường học, sao lại trùng hợp mà tìm đến Hiệu trưởng vào lúc này?
      Các giáo viên trợ giảng lúc này rốt cuộc cũng chạy đến, khuyên bảo những sinh viên trong ban mình quay về.
      Đàm Tuyền và Trưởng phòng Lưu liếc mắt nhìn nhau, mặt hai người đều có chút khó coi.
      “Bình An, thôi, Chủ Tịch chờ đấy.” Hồng Dịch Vũ giọng với Bình An. Lúc chuyện riêng, Bình An muốn gọi thẳng tên , cần luôn miệng Phương tiểu thư này Phương tiểu thư nọ nghe lạnh nhạt quá.
      Bình An nhìn về phía bọn Kỷ Túy Ý, “Vậy các cậu về ký túc xá trước , tớ tìm ba .”
      Kỷ Túy Ý đắc ý trừng mắt nhìn Đàm Tuyền, cười vô cùng rực rỡ, “ , , lát nữa bác trai mời chúng tớ ăn đại tiệc nhé.”
      “Vậy cậu gọi điện thoại cho Úy Úy, với bọn Lâm Tĩnh nữa, chúng ta cùng ăn cơm.” Bình An cười .
      “Tốt, chúng tớ chờ cậu nha.” Kỷ Túy Ý lập tức gật đầu, sống chung ký túc xá với Bình An lâu như vậy rồi mà họ chỉ thấy xa xa Phương Hữu Lợi được lần, giờ có thể đến gần nhân vật nổi tiếng được sùng bái như truyền thuyết này, cảm giác rất khoái trá đó nha.
      Bình An sóng vai cùng Hồng Dịch Vũ ra khu ký túc xá.
      “Sao Ba tự nhiên lại tới trường vậy? Còn nữa, sao tới tìm em vừa khéo thế, có phải biết được điều gì rồi ?” Bình An nghiêng đầu khó hiểu nhìn Hồng Dịch Vũ, muốn tìm ra chút manh mối mặt .
      “Chủ Tịch cần phải biết cái gì à?” Hồng Dịch Vũ nhíu mày hỏi ngược lại.
      Nghĩ lại cũng đúng, nếu ba biết chuyện BBS chắc im phăng phắc như vậy, ông nhất định thể để người khác tổn thương .
      Nhưng mà… Chỉ cần xuất của Hồng Dịch Vũ dường như cũng chứng minh cho người khác biết là nội dung hot topic đơn thuần là hư cấu, mặc dù có biểu ra ràng, nhưng mỗi lời cử chỉ của hình như điểm này.
      Là vô tình hay cố ý? Bình An có chút buồn bực, chẳng qua nghĩ nghĩ lại cảm thấy cũng sao, chỉ cần làm cho cái hot topic đó mất lực chú ý cần gì phải biết là hữu tâm hay là vô tình.
      Sau khi đến văn phòng Hiệu trưởng, Bình An mới biết Phương Hữu Lợi đầu tư cho trường học tòa nhà nghiên cứu, mặc dù phải danh nghĩa của con nhưng cũng chính thức giới thiệu Bình An cho hiệu trưởng biết, điều này ý là gì cần cũng đủ biết.
      Buổi tối, Phương Hữu Lợi mời mấy bạn chung ký túc xá và bọn Lâm Tĩnh cùng đến nhà hàng quốc tế Á châu ăn buffet. Lần đầu tiếp xúc gần gũi với nhân vật nổi tiếng, các cũng hơi hoảng, lúc mới bắt đầu cách chuyện cũng dịu dàng lịch hẳn, Bình An khó khi nào mà thấy được dáng vẻ giả bộ hiền thục của bọn Tiểu Ý, cười đến nghẹn, răng cắn lưỡi mấy phát. (Py: Bà An cũng giỏi nhịn quá :))) )
      “Ba, ba thấy mấy bạn cùng phòng này đáng đừng tưởng bở nhé, bình thường lúc ăn cơm tụi con tranh nhau dùng chung muỗng đũa, giờ ăn với ba nhìn cứ như là tiểu thư cổ đại vậy.” Bình An cũng muốn các bạn cùng phòng ăn cơm với ba mà phải tỏ ra nghiêm túc như vậy, cho nên tìm lời để buông lỏng khí.
      Phương Hữu Lợi bật cười, tay giơ ly thủy tinh chứa nước chanh lên, “Cám ơn các cháu hàng ngày chăm sóc Bình An, đừng gò bó thế, các cháu cứ nghiêm túc như thế lại làm cho bác cảm thấy rất thoải mái.”
      “Chủ Tịch Phương à, bác quá lời rồi, bé con Bình An này ra rất ngoan, bình thường cũng cần chăm sóc lắm đâu, an ủi hai ba câu liền nghe lời ngay.” Vi Úy Úy đôi tay cầm cái ly, cười hi hi .
      Kỷ Túy Ý ho tiếng, cầm cái ly lên cụng ly Phương Hữu Lợi cái, “Bác trai à, tụi cháu bị bác làm cho kinh ngạc đó nha, ngờ bác còn trẻ thế, nhìn giống là ba của Bình An đó.”
      Bình An bĩu môi, “Tiểu Ý, ý của cậu là trông tớ già phải ?”
      “Tớ đây là khen khách sáo bác trai đấy.” Kỷ Túy Ý liếc Bình An cái, dưới chân lại giật giật.
      Phương Hữu Lợi bật cười ha ha, với Hồng Dịch Vũ, “Mấy nhóc này biết điều.”
      Hồng Dịch Vũ mỉm cười gật đầu.
      khí dần dần sống động lên, trừ Lâm Tĩnh và Diệp Hiểu Vân vẫn dám thể quá thoải mái, Kỷ Túy Ý và Tống Tiếu Tiếu có thể vừa vừa cười với Phương Hữu Lợi rồi.
      Ngày hôm sau, hot topic BBS bị đẩy tuột xuống dưới, tất cả các lời đồn về Bình An đều biến mất.
      Sinh viên toàn trường đều trông đợi Bình An tìm ra nguyên nhân tiền điện quá cao. Đàm Tuyền nhấp nhổm hai ngày mà vẫn thấy Bình An có động tác gì liền cho rằng chỉ muốn lợi dụng chuyện này để phô trương thanh thế, nên hoàn toàn xem ra gì.
      Đến ngày cuối cùng, lúc Đàm Tuyền định triệu tập hội nghị toàn thể Hội Sinh viên để buộc Bình An công khai xin lỗi với sinh viên toàn trường, hệ thống nghe nhìn trong các ký túc xá đột nhiên được phát lên đoạn ghi .
      Đó là đoạn đối thoại giữa Đàm Tuyền và Trưởng phòng Lưu của Phòng Quản lý Tài sản.
      “… Trưởng phòng Lưu, đồng hồ điện này ràng là có vấn đề, giống như bị cạy sửa.” Hiệu quả ghi có thể là rất tốt, có thể nghe ra đây là giọng của Đàm Tuyền.
      “Bạn học Đàm, cậu chắc chứ? có vấn đề à?” Là giọng của Trưởng phòng Lưu.
      “Trưởng phòng Lưu, người với tôi là chuyên viên, người ta liếc mắt cái phát là có vấn đề ngay. Như vậy được, sinh viên chúng tôi chưa tự kiếm được tiền, đây đều là tiền mồ hôi nước mắt của cha mẹ, ông làm như vậy là có phúc đức.”
      “Chuyên viên của cậu có lớn hơn lãnh đạo trường cậu ? Chuyện như vậy tại sao đến giờ vẫn chưa thấy lãnh đạo nào đứng ra giải quyết, cậu nghĩ ra ý là gì sao? Tội gì phải nhảy ra đứng mũi chịu sào.” Trưởng phòng Lưu giọng chứa uy hiếp.
      “Có ý gì?” Đàm Tuyền chần chờ hỏi.
      “Bạn học Đàm, nghe đây khuyên nè, cầm phong bì rồi biết điều mà ngoan ngoãn câm miệng lại, có số việc phải Hội Sinh Viên các cậu là có thể nhúng tay vào được.”
      “Vậy phải sao với sinh viên? Các ông nghĩ chuyện này có thể trót lọt dễ vậy sao?”
      “Kéo dài thêm mấy ngày nữa đương nhiên cũng giải quyết được gì, sinh viên làm gì được tiếp đây? Nếu cậu cẩn thận đắc tội với người nên đắc tội, hậu quả tương lai cậu chịu nổi đâu.”
      Tiếp theo là đoạn trao đổi rất giọng, nghe cái gì.
      “... Để tôi tính chút .” Cuối cùng, chỉ nghe được Đàm Tuyền câu như thế.
      Đoạn ghi này phát ra bao lâu, lại xuất đoạn video.
      Cảnh Đàm Tuyền và Trưởng phòng Lưu gặp nhau ở lô riêng, hình ảnh rất ràng, hơn nữa có thể nghe được tiếng đối thoại của bọn họ.
      “Trưởng phòng Lưu, ông là trường học quan tâm nhiều đến chuyện này đúng ? Sao gần đây tôi nghe loáng thoáng hình như nhà trường muốn tiến hành điều tra kỹ?” Sắc mặt Đàm Tuyền tái nhợt như tờ giấy, thanh cũng lộ ra vẻ hốt hoảng.
      “Sao tôi biết được.” Trưởng phòng Lưu nghiến răng trèo trẹo, “Chuyện này vốn giấu kỹ lắm, nhưng cứ tiếp tục ầm ỹ như thế, nếu Tổng Công Ty bên kia biết được, tôi cũng Game Over.”
      “Hóa ra đây chỉ là chủ ý của riêng ông. phải ông từng ông có người chống lưng phía sao?” Đàm Tuyền lạc cả giọng.
      Trưởng phòng Lưu hả họng uống ngụm bia to, thở hắt ra hơi, “Cậu ngu vừa chứ… nếu dính dáng đến Phương Bình An kia, cấp gây áp lực cho tôi sao?”
      “Vậy... Vậy làm sao bây giờ? Trả tiền lại cho ông nè, tôi dính dáng với ông nữa đâu.” Đàm Tuyền lấy từ trong túi quần ra xấp tiền ném lên bàn, hốt hoảng kêu lên.
      “Hừ, oắt con kia, bây giờ chúng ta ngồi chung thuyền, tao mà bị lật thuyền mày cũng thoát được đâu.”
      Video cuộc chuyện đến đây chấm dứt, đính kèm sau video là số lượng điện năng tiêu thụ của mỗi ký túc xá do nhà máy thủy điện cung cấp. Chẳng bao lâu sau, đoạn ghi và video truyền khắp trường đại học.
      Đây chính là mà Bình An muốn thông báo cho bọn họ sao? Cả trường học đều bừng bừng sôi trào, ngay cả lễ bế mạc đại hội thể thao cũng làm cho người ta hứng thú bằng tin tức này.
      Công ty Quản lý Tài sản cuối cùng phái Tổng Giám đốc đích thân đến tận nơi điều tra chuyện này, kiểm tra đồng hồ điện ngay trước chứng kiến của sinh viên, phát đồng hồ điện đúng là bị động tay động chân, nên vì vậy quyết định lại đến nhà máy điện để đối chiếu lượng điện tiêu thụ, danh sách tiền điện lần nữa lại được phát ra.
      Trưởng phòng Lưu cũng bị cách chức, Công ty Quản lý cho rằng chuyện này xảy ra là do lòng tham của mình Trưởng phòng Lưu, cũng có tiếp tục truy cứu trách nhiệm của những người khác. Nhưng ra rất nhiều sinh viên cũng hiểu trong lòng, chỉ với mình Trưởng phòng Lưu làm sao mà dám táy máy tay chân đến đồng hồ điện ở trường học? Tóm lại kẻ đứng sau giật giây là người nào cũng biết được, dù sao chuyện tiền điện được giải quyết, cũng chẳng ai để ý đến cái vấn đề này.
      Bởi vì Đàm Tuyền hạnh kiểm thích hợp nên bị Thầy Tiếu khai trừ khỏi Hội Sinh Viên, nhà trường cũng đổ hết trách nhiệm lần này lên đầu ta, cho rằng ta cấu kết với Trưởng phòng Lưu thầm cạy sửa đồng hồ điện để trục lợi từ sinh viên toàn trường, giao cho Phòng Giáo vụ xử phạt.
      khi bị nhà trường đuổi học, tiền đồ của ta coi như là bị hủy hoại sạch .
      Lần đầu tiên, ta cảm thấy cùng đường tuyệt vọng, lúc này mới nhớ tới ước nguyện ban đầu khi cố gắng thi đậu đại học là gì. Thất thểu ra từ Phòng Giáo vụ, Đàm Tuyền đường trường nhộn nhịp người qua kẻ lại, ai cũng nhìn ta bằng ánh mắt khinh bỉ. ta rốt cuộc nhịn được bèn trốn đến góc người, thất thanh khóc rống lên…

      (Py: thiệt là tội nghiệp =“= )
      (KL: chả tội nghiệp chút nào, làm ác bị ông trời quả báo.)

      60 cmt nhé các nàng, bật mí nhé, từ c107 Nghiêm đại thúc của chúng ta xuất thường xuyên và ái muội :"&gt;

      Các nàng đừng quên click vào quảng cáo ủng hộ web nha!!!!!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :