1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Báo nam - Bồng Vũ (10C)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 9



      Cừu Liệt theo Tước Lợi Nhi trở lại câu lạc bộ linh lực, nhận thí nghiệm của quản lý, quản lý lấy máy dò xét đem cấu tạo bên trong của dây xích đưa vào máy tính, lại qua máy tính phân tích tổ hợp mật mã này.


      Trải qua ba giờ nghiên cứu, máy tính rốt cục cũng đưa ra toàn bộ tiết diện của dây xích, quản lý nhìn chằm chằm màn hình nửa ngày, mới : “Phương Tư là thiên tài!”


      “Như thế nào?” Tước Lợi Nhi lên trước xem.


      “Bên trong dây xích này có bom chất khí rất tinh vi, bao quanh toàn bộ chu vi hình tròn, chỉ cần dây xích bị chặt đứt, bom chất khí tiếp xúc khí lập tức nổ tung.” Quản lý nhìn tư liệu phân tích máy tính ra .


      “Cái gì?” Tước Lợi Nhi hoảng sợ nhìn màn hình, ước chừng ngây ngốc vài giây.


      “Đây là nguyên nhân vẫn dám tùy tiện phá bỏ.” Cừu Liệt thấp giọng thở dài.


      “Vì sao cho em biết?” Tước Lợi Nhi xoay người bắt lấy ống tay áo , trong mắt tất cả đều là lo lắng.


      “Chuyện này ra cũng vô dụng.”


      “Nhưng mà…… tốt xấu gì em…… em cũng có thể…… chia sẻ với !” Đúng vậy, chia sẻ, là người của , nguy cơ của chính là nguy cơ của .


      Cừu Liệt động dung kéo vào lòng, để ý quản lý ở đây, nặng nề hôn môi .


      “Cám ơn, có em, rất thỏa mãn.” thâm tình .


      “Nhưng mà…… bây giờ phải làm sao đây? Quản lý.” cầu cứu nhìn quản lý thờ ơ đối với hành vi thân mật của bọn họ.


      “Xem ra chỉ có dựa vào mật mã mới có thể cởi bỏ dây xích.”


      “Có thể phân tích ra mật mã ?” lại hỏi.


      “Thử xem xem.”


      Lại qua nửa giờ, quản lý dùng máy quét phân tích bốn chỗ nhô lên phía sau dây xích đen, ông trầm ngâm lúc lâu, mới giọng : “Có, bốn điểm tiếp thu này nhất định là vị trí đưa mật mã vào, Phương Tư lợi dụng cái này để hạ chỉ lệnh, muốn thúc giục tần số của dây xích, dùng chấn động mạnh kích thích linh lực trong cơ thể Cừu Liệt chuyển đổi, bắt buộc cậu ta biến thân.”


      “Bốn điểm nổi lên?” Tước Lợi Nhi đến sau lưng Cừu Liệt, nhìn bốn điểm cơ hồ dùng mắt thường nhìn ra được.


      “Sao tôi chưa bao giờ biết có cái này?” Cừu Liệt cũng vươn tay sờ soạng sau gáy.


      “Phương Tư cố ý đem những điểm nổi lên thiết lập sau gáy cậu, cho cậu nhìn thấy, có thể thấy được suy đoán của tôi là chính xác, bốn điểm nổi lên này nhất định là thiết bị nhận mật mã.” Quản lý .


      “Như vậy…… mỗi lần khi Phương Tư muốn khống chế Cừu Liệt, dây xích nhất định chấn động?” Tước Lợi Nhi hơi động não, liền nghĩ ra.


      “Đúng vậy.”


      “Chỉ cần Cừu Liệt ở đây chờ Phương Tư phát ra mệnh lệnh, máy tính có thể từ chấn động đọc ra con số mà mật mã tiếp nhận.”


      “Đúng vậy, cho nên tôi mới muốn Cừu Liệt lưu lại. Chỉ cần cậu ở đây, Phương Tư liền tra ra vị trí của cậu, khi đó bắt đầu sốt ruột, lợi dụng dây xích này lệnh cậu trở về, bởi vậy phải càng ngừng đưa mật mã vào, thẳng đến khi có được hành tung của cậu.” Quản lý phân tích tình huống cho biết.


      ra là thế.” Cừu Liệt lúc này mới biết dụng tâm của Tước Lợi Nhi muốn đến câu lạc bộ linh lực.


      “Cậu kiên nhẫn chờ ở đây, nhất định có động tác.” Quản lý vỗ vỗ bờ vai trấn an.


      Cừu Liệt nhìn người thần bí nhất câu lạc bộ linh lực này, đột nhiên tò mò Tước Lợi Nhi vì sao rất ít đến chuyện của ông ta, hơn nữa vì sao ông ta biết chuyện báo?


      “Xin hỏi…… chuyện ngày hôm qua ông với ta…… đều là sao?” muốn làm sáng tỏ nghi điểm trong lòng.


      “Tôi dối.” Quản lý mỉm cười.


      “Nhưng làm sao ông có thể biết?” lại hỏi.


      “Người có linh lực đối với số việc thần bí cùng linh giới gì đó đều có cảm ứng đặc biệt, chuyện Báo tộc lâu trước kia tôi biết, nhưng vẫn biết tung tích của cậu. Nay, duyên phận đến, thần tự động đưa cậu đến nơi này, từ nay về sau, vận mệnh của cậu cùng người của câu lạc bộ linh lực đan vào nhau, cho đến khi hết duyên.”


      “Là như thế này sao?” nhìn Tước Lợi Nhi bên cạnh, cùng với vận mệnh của quả thực thoát được quan hệ?


      “Đúng vậy, bình tĩnh chút, thử bình tĩnh nhìn ra bốn phía, học cách vận dụng linh lực của cậu, tuy rằng cái vòng này trói buộc hơn phân nửa sức mạnh của cậu, nhưng cậu vẫn xem bản năng của mình. Mở mắt trong lòng cậu ra ! Cậu là hậu duệ duy nhất của Báo tộc, kế thừa sức mạnh to lớn của Báo tộc, chỉ bằng điểm ấy, đủ đối phó với Phương Tư.” Lời của quản lý có tác dụng hướng dẫn rất lớn.


      “Như vậy, tôi có khả năng hủy diệt khế ước giữa Báo tộc cùng Phương Tư ?” luôn nghĩ đến vấn đề này.


      “Tôi biết, vậy phải xem cậu xử lý như thế nào.” Quản lý đáp án.


      “Trước đừng nghĩ những việc này, cởi bỏ dây xích quan trọng nhất.” Tước Lợi Nhi an ủi .


      “Đúng vậy, cởi bỏ dây xích, có rất nhiều chuyện đều ràng, bao gồm cậu đối với cậu chính mình nhận thức cùng hiểu biết.” Quản lý xong liền rời khỏi phòng hệ thống máy tính.


      Cừu Liệt ngồi trước máy tính, dây xích cổ gắn vào số máy dò xét tinh vi, tùy thời chờ đợi tiếp thu tin tức từ Phương Tư.


      Tước Lợi Nhi ngồi bên người cùng , thử lôi ra khỏi tâm trạng uể oải.


      “Em cho rằng ông ấy đúng, Phương Tư vô cùng sợ , cho nên mới phải khóa ở bên người , chỉ vậy cũng biết, sức mạnh của nhất định chỉ như vậy mà thôi. căn bản cần lo lắng giết được Phương Tư, chừng lúc tất cả người Báo tộc đều bị giết, cũng đem trách nhiệm vì toàn tộc báo thù giao cho .” nghiêng mặt nhìn , trong đôi mắt nâu phát ra ánh nhìn ấm áp dịu dàng.


      “Tước Lợi Nhi, lời em đều biết, nhưng giao dịch của chúng ta vẫn thành lập, nhớ kỹ ủy thác của , cũng đừng quên em là người chấp hành ‘hy vọng’ mua.” nhấn mạnh kiên trì của mình.


      “Em làm được……”


      “Em có thể, đáp ứng .” cầm tay hôn, ánh mắt hai người giao nhau, trong khoảng thời gian ngắn lưu luyến ôm ấp tình cảm giao hòa.


      Đột nhiên, dây xích của Cừu Liệt nhảy lên. Tư liệu máy tính bắt đầu chạy, tốc độ cực nhanh.


      “Đến đây!” Cừu Liệt biến sắc, tay tự giác muốn sờ dây xích.


      “Đừng chạm vào!” Tước Lợi Nhi ngăn cản , vọt tới nhìn trang lại trang tư liệu cùng con số chạy qua trước máy tính.


      “A ──” Cừu Liệt gầm , “ hạ lệnh……”


      “Chịu đựng! Máy tính tìm con số thứ hai!” Tước Lợi Nhi kêu to, mắt chớp nhìn chằm chằm màn hình.


      Cừu Liệt! Trở về! Lập tức trở về!


      Giọng rất của Phương Tư xuyên qua tần số cao truyền đến làm dây xích chấn động, kích thích mạnh mẽ kia lại nhiễu loạn linh lực trong cơ thể Cừu Liệt, cố gắng kháng cự, toàn thân vì đau đớn mà bắt đầu giãy dụa.


      “A! Tôi muốn biến thân! Đừng gọi tôi!” mở lớn miệng, ngửa mặt lên trời gào rít giận dữ.


      Tước Lợi Nhi mồ hội đầy người nhìn chằm chằm màn hình, động cũng dám động, rất sợ bỏ sót bất kì con số nào lóe lên rồi biến mất.


      Quản lý tiến vào, thấy Cừu Liệt lăn lộn đất, hơi kinh hãi.


      “Đè ấy lại, quản lý, chỉ còn lại vài số!” Tước Lợi Nhi nhìn thẳng máy tính gọi quản lý.


      “Cừu Liệt!” Quản lý tiến lên bắt lấy .


      lập tức hất tay quản lý, trong nháy mắt biến thành báo đen, nổi điên lên, dùng sức kéo mạnh, toàn bộ mạch điện nối với máy tính đều đứt. Hình ảnh máy tính dừng lại, còn duy nhất mật mã chưa đọc ra, chỉ cần đợi ba mươi giây nữa là có thể có được đầy đủ mật mã, nhưng Cừu Liệt ngăn được thúc giục của Phương Tư, cuối cùng trí thất bại trong gang tấc.


      “Đáng tiếc!” Tước Lợi Nhi dậm chân, xoay người di động đến trước mặt Cừu Liệt chuẩn bị từ cửa thoát ra, cản . “Cừu Liệt, thể !”


      “Grào!” Cừu Liệt mắt vàng lập lòe, tản ra địch ý cùng bất tuân mãnh liệt.


      lưu lại, chỉ còn mật mã cuối cùng!” Tước Lợi Nhi sốt ruột thôi, nếu để rời khỏi câu lạc bộ linh lực, tìm trở về rất khó khăn.


      Cừu Liệt nằm phục người xuống, qua lại trước mặt , hơi thở vẫn hồng hộc phun ra từ mũi, tựa hồ chờ thời cơ mà động.


      Quản lý phụ trách sửa chữa những mạch điện bị cắt đứt, chuẩn bị tùy thời nhận tin từ máy tính, tiếp tục vận hành.


      “Cừu Liệt, nhìn em, nhớ em, đúng hay ?” Tước Lợi Nhi hạ giọng, vươn tay với .


      Cừu Liệt đứng cách xa ngửi ngửi, xoay mình đứng lại.


      “Nghĩ ra ? Em là Tước Lợi Nhi……” đến gần .


      “Dây điện sửa xong rồi, giờ phải nghĩ cách khiến cậu ta nằm xuống.” Quản lý nhìn .


      lập tức hiểu ý, nháy mắt biến mất bóng dáng, từ phòng chữa bệnh cầm ra cây súng gây tê, lại trở về phòng hệ thống máy tính. “Thuốc này có thể chứ?” hỏi quản lý.


      “Có thể.”


      “Vì tốt cho , nhịn chút !” nhắm chân Cừu Liệt, bắn ra.


      Cừu Liệt sớm tránh xa, tránh thoát viên đạn tê bắn ra.


      “Chỉ còn viên, Tước Lợi Nhi, mau!” Quản lý hô.


      “Tôi biết.” Ngay sau đó lại rút súng ra, nhưng chưa bắn, Cừu Liệt đánh tới .


      “Cẩn thận!” Quản lý vội vàng cảnh cáo.


      Tước Lợi Nhi dùng niệm động lực chuyển vị trí đến phía sau Cừu Liệt, muốn bắn, nhưng sớm biết thói quen của , nhanh nhẹn quay đầu, há mồm cắn súng gây tê, sau đó thừa dịp cửa mở rộng, thân như tia chớp chạy vội ra ngoài.


      “Trở về! Cừu Liệt!” Tước Lợi Nhi đuổi theo, nhưng bước chân của rất mau, mới vừa lùi lại, thấy tung tích .


      vốn định tiếp tục đuổi theo, nhưng quản lý ở trong phòng kêu to: “Đừng đuổi theo, Tước Lợi Nhi, mau vào đây.” đành phải trở lại phòng hệ thống máy tính.


      Quản lý buồn rầu nghiêm mặt nhìn , “Phương Tư đưa chỉ lệnh vào máy tính làm cắt điện, tại tất cả tư liệu đều biến mất, ba mật mã lúc trước xác định thấy.”


      “Cái gì?” gục bàn phím máy tính, nhìn màn hình tối đen.


      Khá lắm Phương Tư! bị chọc giận.


      ràng có ý khiêu khích câu lạc bộ linh lực, nghĩ như vậy có thể ngăn cản bọn họ cởi bỏ dây xích của Cừu Liệt sao?


      Hừ! Chờ coi !


      Tước Lợi Nhi ngồi trở lại máy tính, hai tay vừa gõ nhanh bàn phím, vừa : “ sao, mỗi trang tư liệu màn hình tôi đều nhớ , cho nên ba số kia ở trong đầu tôi.”


      “Lợi hại!” Quản lý gật gật đầu, luôn khâm phục năng lực tốc đọc của .


      “Ba số đó là , chín và bảy.” Sau khi nhớ ra những con số này, liền rơi vào trầm tư.


      Mật mã cuối cùng là bao nhiêu? nhớ từng trang tư liệu máy tính khi dò xét chấn động dây xích của Cừu Liệt, lại từ chấn động tìm ra con số, nhưng mật mã thứ tư trước khi máy tính giải đọc xong đứt đoạn, là số nào từ 0 đến 9 đây?


      như vậy thể nghĩ ra.” Quản lý biết suy nghĩ về mật mã thứ tư, con số có tính mấu chốt này nếu tìm ra, muốn cứu Cừu Liệt liền khó khăn.


      nghĩ ra được cũng sao, bởi vì tôi vẫn trở lại đảo Báo.” nghĩ nhiều nữa, muốn từ mười con số đoán trúng cái, cơ hội chỉ có phần mười, thoạt nhìn khó, nhưng lại cực nguy hiểm.


      muốn ?” Quản lý hai tay khoanh trước ngực, cúi đầu nhìn .


      “Nhiệm vụ lần trước của tôi còn chưa hoàn thành, Barco Wells còn ở lại đảo Báo, tôi phải đưa ta bình yên mang về giao cho vợ ta.” vừa mặc áo khoác vừa .


      “Ừm, vụ đó cũng nên xóa. Nhưng định mình sao?” Quản lý cùng xuống đại sảnh lầu .


      “Đương nhiên, cũng thể để Huyễn Dạ và Lôi Xiết theo giúp tôi chứ? Lần trước bị bọn họ cứu trở về đến đủ mất mặt rồi, lúc này đây, tôi tin mình tôi có thể giải quyết.” tin tưởng mười phần .


      “Được rồi! Mọi chuyện cẩn thận.” Quản lý dặn dò .


      “Tôi .” Đối phó Phương Tư, tuyệt đối thể qua loa, điểm ấy sớm lĩnh giáo rồi.


      Nhưng lo lắng phải Phương Tư, mà là Cừu Liệt. Lúc này đây, còn có thể nhận ra sao? Nếu mất tâm tính, thể đối phó Phương Tư, vậy giết đổi mạng Phương Tư sao?


      ! nhất định nghĩ ra cách khác để lấy mạng Phương Tư, tin tưởng nhất định còn có cách khác……


      Xuyên qua cửa sáng của câu lạc bộ linh lực, Cừu Liệt liền rất nhanh trở về đến đảo Báo, vào tòa thành, Phương Tư ở đại sảnh chờ , ngay cả Rita cùng các tín đồ cũng sắp hàng chỉnh tề phục bái mặt đất đợi trở về.


      “Báo thần trở lại! Chúng ta được cứu rồi!” Các tín đồ vừa thấy báo đen đến, lập tức ngửa mặt lên trời hoan hô.


      “Báo thần là vì ban tặng sinh mạng mới ọi người mà quay về!” Phương Tư khàn khàn hô lớn.


      Mọi người theo “hà hà” thấp kêu, tỏ vẻ thành kính trong lòng.


      “Lại đây.” Phương Tư hướng Cừu Liệt vươn tay, mỉm cười. Chỉ cần dây xích chế trụ ngươi, cho dù có câu lạc bộ linh lực giúp ngươi, ngươi chung quy cũng trốn thoát lòng bàn tay ta! cười lạnh trong lòng.


      Cừu Liệt ôn thuần đến bên người , mặc kéo gông xiềng cổ , ngoan ngoãn nằm co bên chân .


      “Xem ! Báo thần tha thứ ọi người, y nhận hối lỗi của các người, đêm nay chúng ta lại lần nữa tiến hành tế điển, lần này, đem máu năm xử nữ kia tất cả đều hiến cho y !” Phương Tư cao giọng tuyên bố.


      “Hà hà! Hà hà!” Các tín đồ đều mừng rỡ như điên.


      Loài người ngu xuẩn! Phương Tư lạnh lùng nhìn tín đồ lục tục rời , trong lòng tất cả đều là khinh thường.


      “Rita, đem Cừu Liệt nhốt vào lồng điện, coi chừng .” quay đầu ra lệnh.


      “Lồng điện?” Rita kinh ngạc hỏi.


      “Hừ! Đây là khiển trách nho của ta đối với việc muốn phản bội, chờ ở trong lồng khôi phục hình người, cầu ta.” Phương Tư hiểm nở nụ cười.


      “Vậy rất tàn nhẫn! Phương Tư……” Rita đành lòng nhìn báo đen.


      “Câm miệng! Đây là nên bị, ta muốn dám lỗ mãng nữa.”


      “Nhưng…… ấy là báo thần của Tịnh Linh hội a! Đem ấy nhốt trong lồng sắt, nếu để các tín đồ biết khiến họ bất mãn……” ta vẫn muốn vì Cừu Liệt biện hộ.


      “Bất mãn? Đám ngu xuẩn kia bất mãn sao? Bọn họ là con rối của ta, ta muốn bọn họ câm miệng, ai dám nhiều lời?” Phương Tư kiêu ngạo cười to.


      Rita co rúm lại chút. Cừu Liệt đúng, Phương Tư là người điên! Ông ta tự ình là hóa thân của thượng đế, đem con người đùa bỡn trong tay mình, đòi hỏi vô độ.


      “Dẫn xuống!” Phương Tư ra lệnh, liền chống quải trượng ra.


      Rita mang theo Cừu Liệt xuống hầm ngầm, nơi đó có cái lồng sắt điện, chuyên đối phó với tín đồ phát cuồng và Cừu Liệt. nhớ từng bởi vì hỏi quá nhiều chọc giận Phương Tư mà bị nhốt ba lần, mỗi lần bị nhốt, nhất định biến thành toàn thân thương tích, khiến người nhìn đau lòng.


      “Ai bảo làm chuyện điên rồ? ả kia tốt như vậy, ta tình nguyện phản bội Phương Tư, chịu nỗi khổ này sao?” Rita vừa oán vừa hận lẩm bẩm, mở lồng điện ra, chờ vào.


      Thấy lồng điện Cừu Liệt kinh sợ lui về phía sau, nhìn lồng điện gào lên phẫn nộ, chán ghét thấp giọng rên.


      còn nhớ thứ này à? Cũng khó trách, đây là ác mộng của , muốn quên cũng được.” Rita sờ sờ lông , thở dài hơi.


      Cừu Liệt bắt đầu trở nên nôn nóng, chịu tiến vào lồng điện, Rita thấy dáng vẻ của , nghĩ đến bề ngoài cao lớn tuấn khi trở lại hình người của , xuân tâm rung động, vì thế nổi tư tâm, vụng trộm mang về phòng ta, khóa cửa.


      “Em muốn , Cừu Liệt, em muốn lâu.” ta cởi quần áo toàn thân, ngồi ở mép giường, chờ biến trở về hình người.


      Chờ khoảng mười phút, dây xích kích thích yếu bớt, Cừu Liệt chậm rãi tỉnh lại, mới phát mình nằm giường Rita.


      “Nơi này……” kinh ngạc ngồi dậy, ấn tượng cuối cùng là cảnh Tước Lợi Nhi gọi , những chuyện sau đó nhớ .


      “Nơi này là phòng em, giọng chút, Phương Tư vốn muốn vào lồng điện.” Rita vươn tay vòng ôm cổ đến gần mình.


      “Lồng điện?” Lòng thắt chặt, nên cảm ơn Rita, nếu vào lồng điện, nhất định chịu nổi.


      “Đúng vậy, ông ấy rất tức giận, muốn em trông chừng , bởi vì đêm khuya có hồi huyết tế, ông ấy sợ lại làm bậy.”


      “Huyết tế? Ông ta muốn giết những kia?” nghĩ đến những nữ tín đồ đến cùng lúc với Tước Lợi Nhi.


      “Ừm.” Tay ta ở trước ngực vuốt ve.


      Phương Tư muốn giết những người đó? ! Trước đó, phải cùng tính nợ. Nhưng trước hết phải nghĩ cách làm Rita ngã xuống……


      “Rita, vì sao cứu tôi?” bắt lấy tay ta, trầm giọng hỏi.


      “Đây còn chưa ràng sao? Em a, Cừu Liệt, từ liền ……” ta cúi đầu hôn ngực .


      vậy chăng?” tay kéo ngã giường, ngăn chặn ta.


      “Đương nhiên là …… ôm em, Cừu Liệt……” ta lẩm bẩm, đôi mắt hơi khép.


      Cừu Liệt hôn ta, tay vuốt ve thân thể trần trụi của ta, sau đó thừa dịp ta ý loạn tình mê, dùng tay chém ta bất tỉnh. ta kịp la lên liền hôn mê bất tỉnh.


      xin lỗi, Rita, tôi có tâm tình cùng .” đem ta cột vào đầu giường, lại khoác vào áo bào trắng, trở về phòng mình thay quần áo, giấu khẩu súng bên hông, bình tĩnh lên lầu tìm Phương Tư.


      Lầu tòa thành là mê cung và phòng các tín đồ, lầu 2 là phòng cất chứa tác phẩm nghệ thuật và phòng triển lãm, Phương Tư đối với phương diện này rất thích, mà những thứ này hơn phân nửa là đến từ trong tay các tín đồ. Lầu 3 mới là nơi ở của Phương Tư, ngay cả Cừu Liệt cũng rất ít vào, bên trong là căn phòng xa hoa bề thế, phía sau phòng ngủ còn có căn phòng nghiên cứu kiểu bí mật, là nơi cấm các tín đồ.


      nhanh đến trước cửa, dùng sức đẩy cửa ra, thẳng vào.


      Phương Tư nghiên cứu bộ sách trường sinh bất lão nào đó ngẩng đầu, vừa nhìn thấy , lập tức hiểu ra hừ lạnh, “Xem ra tiện nhân Rita kia vẫn bại bởi tình dục của mình.”


      ta tuy phóng túng, nhưng vẫn tốt hơn ác quỷ như ông.” Cừu Liệt thay đổi thái độ đối với ngày xưa. Sau khi biết , đối với cái gì tình dưỡng dục cùng kiêng kị tất cả đều biến mất, tại việc duy nhất muốn làm, chính là giết !


      “Cậu…… tựa hồ trở nên giống trước…… ra ngoài hô hấp khí tự do vài ngày, lá gan cũng lớn hơn à?” Phương Tư phát sát khí của .


      “Đương nhiên, bởi vì tôi biết việc.” nhìn danh họa cùng tác phẩm nghệ thuật tường quanh phòng, khỏi nở nụ cười. Dùng nhiều thứ trang trí cũng giấu được tâm mục nát.


      “Biết cái gì?”


      “Chuyện Báo tộc.” Cừu Liệt nhìn chằm chằm .


      Phương Tư sắc mặt đại biến, toàn thế giới hẳn là chỉ có biết chuyện này, Cừu Liệt từ nơi nào biết được?


      “Ta hiểu cậu cái gì.” Phương Tư cố gắng che dấu ngạc nhiên mặt.


      “Ông hiểu sao? Nhưng đứa con mồ côi duy nhất của Báo tộc lại biết rất ràng……” Cừu Liệt chậm rãi . vội, chờ thưởng thức kẻ thất tín thừa nhận tội của mình.


      “Cậu làm sao vậy? Xem tiểu thuyết nhiều quá sao? đời này có cái gì Báo tộc……”


      có Báo tộc, làm sao ông có thể có sức mạnh vĩnh sinh?” Cừu Liệt xong giơ súng sau thắt lưng lên bắn cái.


      Viên đạn theo thường lệ xuyên qua người , vẫn bình yên vô .


      “Loại tục vật này sao đối phó được ta?” Phương Tư cười mỉa .


      “Trước kia tôi nghĩ ông có ma pháp, giờ mới biết được, súc mạnh bất tử của ông đổi lấy bằng chín mạng người Báo tộc!” Cừu Liệt bi phẫn trừng .


      “Hừ! Toàn bậy!” Phương Tư vẫn thừa nhận.


      “Phải ? Như vậy bỗng nhiên tôi muốn kết thúc mạng mình, ông ngại chứ?” Miệng khẽ nhếch, miệng súng nhắm ngay tim mình.


      !” Phương Tư bỗng hoảng sợ thét chói tai.


      “Vì sao sợ hãi như vậy? Tôi chết, đỡ phải phiền ông, đây phải tốt lắm sao?” khuôn mặt hung ác nham hiểm của có khinh thường.


      “Cừu Liệt, phải ta sợ hãi, mà là hy vọng nhìn cậu tuổi còn trẻ nghĩ thông……” Lần đầu tiên Phương Tư biểu ra mặt yếu ớt.


      “Ha ha ha……” Cừu Liệt bỗng dưng cười to, thẳng đến hốc mắt đỏ lên. “Ông cũng sợ chết? Đúng vậy, nhiều năm như vậy, ông sợ tôi gặp chuyện, lại sợ tôi tìm ông báo thù, vì thế đem tôi cột vào bên người ông, khống chế tôi, sai bảo tôi, giấu sức mạnh của tôi, khiến tôi sống như con chó, làm khiến tôi giống đứa ngốc hai mươi ba năm!”


      Gương mặt già nua của Phương Tư đầy vẻ sợ hãi, sau khi việc bị vạch trần, sinh mệnh bị uy hiếp nghiêm trọng.


      “Ông giết tộc nhân tôi, đoạt phỉ thúy của tộc tôi, thành lập tôn giáo chuyên khống chế lòng người, mà tôi thậm chí còn ngoan ngoãn nhận lệnh của ông, làm con báo thần buồn cười cùng công cụ giết người của ông, thay ông đạt thành dã tâm của ông…… ông lừa tôi nhiều năm như vậy, cũng chỉ vì được cái gọi là vĩnh sinh?” càng càng giận, lấy súng hướng lên danh họa tường bắn loạn xạ.


      “Dừng tay!” Phương Tư vội vàng vẫy tay, sức mạnh to lớn đẩy Cừu Liệt ra.


      “Sức mạnh này…… chính là sức mạnh của Báo tộc à?” Cừu Liệt ngã ngồi đất, đồng tử mắt phát ra nhiệt quang. Sức mạnh người bị dây xích che lại hẳn là cũng giống như của Phương Tư!


      “Hừ! tại, những thứ đó đều là của ta!” Phương Tư hề che dấu.


      “Của ông sao? Ông cho là sức mạnh trộm được từ Báo tộc có thể làm ông trở thành siêu nhân bất tử? Rất buồn cười. Nhìn ông xem, ông quên sức mạnh này chỉ có thể cho ông bất tử, nhưng thể cho ông trẻ vĩnh viễn, vẻ ngoài ông vẫn mỗi ngày già , đáng thương hại cho ông chỉ có thể học ít vu thuật để bảo trì dung nhan.” Cừu Liệt châm chọc. Cái gì máu xử nữ, tất cả đều là kỹ xảo của !


      “Nhưng ít nhất ta chết! Vẻ ngoài của ta già , nhưng cơ thể ta vẫn khoẻ mạnh như cũ!” Phương Tư cả giận .


      “Ông chết sao? khế ước giữa ông và Báo tộc có như thế à?” Cừu Liệt nhảy về phía trước bước, cười lạnh.


      “Chỉ cần huyết mạch Báo tộc còn sống, sức mạnh cùng sinh mệnh của ta liền vĩnh viễn mất .”


      “Nhưng…… nếu tôi chết ?” Cừu Liệt hai tay buông xuống, tiêu sái đứng, trong tay cầm chặt súng, tóc đen hỗn độn, ánh mắt như kiếm, giờ phút này toàn thân chứa đầy khoái cảm trả thù, cùng thiết tha cái chết.


      Phương Tư thở hốc vì kinh ngạc, dự đoán được lại như vậy. Mọi người đều sợ chết, có ngoại lệ, tuyệt đối có!


      “Ngươi…… Ngươi làm chuyện điên rồ! Nghĩ lại xem, ngươi có người , có tương lai tốt đẹp…… Ngươi…… Ngươi là hậu nhân duy nhất của Báo tộc, nếu ngươi chết , tất cả đều xong rồi, tính cả Báo tộc thần bí cũng biến mất khỏi trái đất a!” vội vàng khuyên .


      Lời của Phương Tư nhất nhất lên trong óc Cừu Liệt. Đúng vậy, cũng lưu luyến rất nhiều chuyện, mà khó bỏ nhất, chính là Tước Lợi Nhi!


      Nếu có thể, cũng muốn sống chung với Tước Lợi Nhi, muốn thay Báo tộc kéo dài huyết mạch, muốn ở cùng cả đời cả kiếp……


      Nhưng, Phương Tư tuyệt thể sống! So với tình cá nhân, cừu hận của tộc nhân càng sâu như biển, thể để chín vị tộc nhân kia oán hận khó tiêu.


      “Ta cần! Chỉ cần có thể giết ngươi, ta nguyện ý phụng bồi mạng này!” bình tĩnh nhìn chằm chằm Phương Tư, lửa giận trong mắt cơ hồ muốn cháy lan đến người Phương Tư.


      “Ngươi…… Ngu ngốc! Ta để ngươi uy hiếp ta.” Phương Tư lui về phía sau từng bước, lấy ra cái bàn phím cỡ bàn tay màu đen, cười : “Có thứ này, ta muốn ngươi sống, ngươi chết được.”


      Cừu Liệt biết đó chính là thiết bị điều khiển dây xích, chỉ cần Phương Tư đưa mật mã vào, phải biến thành con báo đen nghe lời.


      “Có lẽ ta kiên nhẫn sống, muốn tháo dây xích này xuống, Phương Tư.”


      “Ngươi muốn cưỡng chế tháo bỏ?” Phương Tư chấn động. Lúc trước vì hạn chế , mới trang bị bom trong dây xích, nhưng giờ lại uy hiếp đến mình!


      “Có mật mã hay đều sao cả, dù sao ta cùng chết với ngươi!” Mạng đúng là lợi thế chủ yếu để đối phó Phương Tư.


      “Ngươi……” Phương Tư xong muốn ấn mật mã, biến thành báo đen.


      “Ngươi lại ấn nữa, ta liền nổ súng.” Cừu Liệt cảnh cáo . Biến thành báo đen cần ba mươi giây, trong khoảng thời gian này muốn tự sát còn dễ dàng sao?


      Phương Tư mặt biến thành tử màu tím, đúng là có cách!


      Hai người giằng co. khí căng thẳng, thẳng đến khi tiếng nổ mạnh từ bên ngoài truyền đến, phía bên phải tòa thành bị nổ sập, mọi người sợ hãi chạy, bức tường lớn trong phòng Phương Tư đổ ầm xuống, Phương Tư cùng Cừu Liệt thể tránh, lao xuống lầu.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 10



      Hoàn thành!


      Tước Lợi Nhi nhìn tòa thành sụp đổ, vừa lòng gật gật đầu.


      từ câu lạc bộ linh lực đuổi theo, trong lòng sớm định tốt kế hoạch. Trước đem thành làm nổ nửa, đuổi tín đồ ra ngoài, tìm Phương Tư quyết đấu.


      biết Cừu Liệt tại nhất định ở cùng Phương Tư, chỉ sợ làm chuyện điên rồ, dùng mạng mình để đổi mạng Phương Tư, vì thế bằng tốc độ nhanh nhất từ cửa sáng đuổi theo, trước khi quản lý cho thiết bị đưa mật mã vào, muốn từ ba mật mã biết suy ra mật mã cuối cùng, chừng cái đầu thiên tài của có thể nghĩ ra được……


      Mình có lợi hại như vậy ? thở dài hơi, chuyện liên quan đến sống chết của Cừu Liệt, hơn nữa chỉ phần mười cơ hội, làm sao biết lúc trước Phương Tư đặt mật mã là lựa chọn ngẫu nhiên hay là có ý nghĩa khác?


      Có điều, theo tâm lý học, rất nhiều người đặt mật mã hơn phân nửa là những con số có liên quan đến bản thân mình, cũng vì thế tra qua Phương Tư người này, chỉ tiếc kẻ độc, có địa vị, nhiều con số, tư liệu có liên quan đến tất cả đều tồn tại, bởi vậy, ngay cả gian liên tưởng cũng có, nếu muốn tìm ra mật mã thứ tư liền khó càng thêm khó. chín bảy?!


      Trong đầu lại xuất những con số này, mật mã chỉnh thể thoạt nhìn giống năm nào đó, Phương Tư dùng năm nào làm mật mã đây?


      vừa nghĩ vào vào tòa thành, rất nhiều tín đồ liều mình chạy ra ngoài, chỉ có vào, sau đó, phía sau đám người, Phương Tư cùng Cừu Liệt đứng trong đại sảnh sụp đổ, cách xa nhau bảy, tám mét giằng co.


      “Cừu Liệt!” hô to tiếng, thân hình nhanh chóng đến cạnh .


      “Tước Lợi Nhi?” Cừu Liệt cũng bất ngờ khi tới, chỉ nghĩ tới đến nhanh như vậy.


      sao chứ?” nhìn dây xích của , lo lắng hỏi.


      có việc gì, chỉ cùng Phương Tư chút chuyện thôi.” nhếch miệng, khinh miệt nhìn Phương Tư.


      lại tới nữa, Ngải Lãng tiểu thư, lần trước giáo huấn còn chưa đủ sao?” Phương Tư lạnh lùng .


      “Lần trước có chút sơ ý, mới có thể trúng thủ đoạn của ngươi, nhưng lúc này, ta tin tưởng nhất định có thể hủy sạch Tịnh Linh hội.” xong nhìn nhìn bốn phía, tự tin cười.


      “Hừ! Ngươi dám làm nổ tòa thành của ta, hủy kho tàng của ta, hôm nay đừng hòng sống rời khỏi đây.” Phương Tư tức giận.


      “Đừng mạnh miệng, Phương Tư. Hôm nay ta đến đây ngoại trừ cứu toàn bộ tín đồ ra khỏi nơi này, quan trọng nhất, là đến lấy thứ.” hai tay chống eo, vóc dáng tuy , khí thế lại khiếp người.


      “Thứ gì?”


      “Mạng ngươi!”


      “Ha ha ha! Mạng ta?” Phương Tư cuồng tiếu. “ đời này ai lấy được mạng ta!”


      “Ngoại trừ Cừu Liệt?” cũng cười?


      Phương Tư ngẩn ra, mới : “Đúng vậy, chỉ có . Chỉ cần chết, ta liền sống được, nhưng mà, ngươi đành lòng để chết sao?”


      nhìn Cừu Liệt, cũng nhìn thẳng vào mắt , trong mắt hai người có thâm tình mâu thuẫn, nhưng đều mở miệng.


      luyến tiếc!


      phải sống, đúng hay ? Điểm ấy ta tin tưởng chúng ta đều nhất trí.” Phương Tư hiểm cười.


      ấy đương nhiên bỏ được.” Cừu Liệt bỗng nhiên mở miệng. “Bởi vì ta mua hy vọng với ấy.”


      “Hy vọng gì?” Phương Tư nghi hoặc hỏi.


      “Giết ta!” Trong mắt Cừu Liệt xẹt qua ánh sáng lạnh.


      “Cái gì? Ngươi…… Ngươi điên rồi?” Phương Tư kinh hãi chợt lóe rồi biến mất. “Ngươi hạ thủ được sao? Ngải Lãng tiểu thư, giết người đàn ông ngươi ?”


      Tước Lợi Nhi lấy ra khẩu súng, lời nào, trong nháy mắt liền lệch vị trí đến phía sau Phương Tư, trầm giọng trả lời: “Ta giết ấy, ta muốn giết là ngươi!” xong, ở khoảng cách gần gũi nả phát súng vào gáy .


      Phương Tư né tránh, chỉ vẫy vẫy, phá động đầu tự nhiên thu lại, viên đạn sau khi xuyên qua đầu liền rơi xuống lòng bàn tay vươn ra.


      “Ngươi……” Tước Lợi Nhi bị màn này làm kinh hãi ra lời.


      “Ngươi cho là…… vĩnh sinh ta có được là cái gì?” Phương Tư cười xoay người, vươn đôi tay khô quắt như móng vuốt bắt lấy khuỷu tay .


      “Tước Lợi Nhi, tránh ra.” Cừu Liệt sợ bị thương, vội vàng kêu to.


      muốn dùng niệm động lực né tránh, nhưng tay bị móng vuốt Phương Tư nắm giống bị rễ cây cuốn lấy, tránh thế nào cũng được.


      “Đây là sức mạnh! Cho ngươi thấy sức mạnh thực của ta!” Phương Tư tiến lên, ở trước mặt nhếch miệng cười, nếp nhăn cùng gương mặt già cả lần lượt thay đổi như ma, làm người ta kinh sợ.


      Tước Lợi Nhi xoay người gọn gàng, hai chân giương lên, đá về phía gương mặt già nua của .


      Phương Tư tay buông, chỉ dùng quải trượng đỡ chân , sau đó tay giữ chặt cổ , kềm chế .


      Thoáng chốc, Tước Lợi Nhi chỉ cảm thấy sức mạnh toàn thân bị ngăn lại, hoàn toàn phát huy được.


      “Tước Lợi Nhi!” Cừu Liệt phi thân qua, đánh lên mặt Phương Tư.


      “Ngươi còn biến thân?” Phương Tư chờ mất bình tĩnh, sau đó đẩy Tước Lợi Nhi về phía .


      Cừu Liệt thấy Tước Lợi Nhi ngã vào , liền ôm eo , lui lại mấy bước mới đỡ được . Nhưng đúng lúc này, dây xích lại bắt đầu tác quái, run lên chút, giương mắt trừng Phương Tư.


      “Ta muốn ngươi tự tay giết người ngươi nhất, Cừu Liệt.” Phương Tư ngoan xong, ấn vào thiết bị khống chế.


      !” Cừu Liệt bị kích thích chấn động ngã đất, muốn dùng sức mạnh toàn thân ngăn cản mình biến thành báo đen tàn bạo, nhưng thân thể vẫn chịu chi phối mà nổi lên biến hóa.


      “Cừu Liệt!” Tước Lợi Nhi vội vàng vọt tới bên người , lấy ra thiết bị đưa mật mã vào mà quản lý cho, ấn chín bảy……


      Nhưng, số cuối cùng là mấy đây? chậm chạp dám quyết định.


      Cừu Liệt tự biết sau biến thành báo đen, nhất định nghe lệnh Phương Tư mà thương tổn , vì thế lớn tiếng kêu lên: “Giết ! Tước Lợi Nhi! Ngay bây giờ!”


      !” lắc đầu, liều mình muốn thay cởi bỏ dây xích.


      “Tước Lợi Nhi ──” Giọng trở nên khàn khàn.


      ! Em thể!” gấp đến độ mồ hôi cùng nước mắt cùng rơi.


      Vừa trì hoãn như vậy, Cừu Liệt trong thống khổ biến thành báo, hét lớn tiếng, từ bên người nhảy ra.


      “Ha ha ha! Bây giờ, ngươi nên làm gì đây?” Phương Tư cười vuốt đầu báo đen, dùng ánh mắt thương hại nhìn .


      “Ngươi đừng đắc ý, Phương Tư, ngươi thể khống chế Cừu Liệt cả đời, ấy cũng chết, đến lúc đó, huyết mạch Báo tộc đoạn tuyệt, ngươi trốn thoát vận mệnh đâu.” Tước Lợi Nhi cả giận .


      “Yên tâm, ta tìm người tới thay sinh con, đến lúc đó, ta tự mình giết , hơn nữa thay chiếu cố đời tiếp theo của …… Ha ha ha!” Phương Tư cực kỳ đắc ý.


      “Quá đáng!” Tước Lợi Nhi tức giận di động đến bên người , vung tay chém xuống.


      “Cừu Liệt, giết ta!” Phương Tư chút hoang mang ra lệnh.


      Cừu Liệt nhảy “vèo” đến trước mặt Tước Lợi Nhi, vươn chân trước chụp vào thân thể .


      “Cừu Liệt!” vội vàng lăn ra sau, nhìn báo đen lòng muốn đưa vào chỗ chết, vừa vội vừa tức.


      “Ngươi có thể đành lòng giết , có điều, tuyệt đối bỏ qua cho ngươi.” Phương Tư lạnh nhạt nhìn bọn họ hỗ đấu.


      “Cừu Liệt!” lại gọi lần, trong đầu nghĩ đến lời Cừu Liệt với : Nếu lại biến thành báo đen giết người, hãy giết .


      ! muốn có kết cục như vậy!


      Cừu Liệt lòng nghĩ rằng tự sát có thể giải quyết Phương Tư, nhưng mà, nếu có người mang con , Phương Tư phải vẫn có thể tiếp tục bất tử sao?


      …… vuốt bụng mình, ở cùng Cừu Liệt, có thể có con hay vẫn chưa biết, nhưng điều chắc chắn là, giết Cừu Liệt tuyệt đối phải cách tốt nhất diệt trừ Phương Tư.


      Cừu Liệt trong lúc trầm tư triển khai hành động, xoay vòng quanh , tìm cơ hội xuống tay.


      “Phương Tư, tuy rằng ngươi bất tử, nhưng trường sinh với bộ da già cỗi có tác dụng gì chứ? Ngươi soi gương sao? Mặt của ngươi nhăn nheo như thịt heo hư thối.” chuyển suy nghĩ, muốn chọc giận , xem có thể hay tìm hiểu tư liệu có liên quan đến .


      “Câm mồm! Chỉ cần ta sống, có thể nghiên cứu ra dược vật trẻ mãi già, đến lúc đó, ta dùng da thịt non mềm của phụ nữ các ngươi để đổi da, mà ngươi nhất định là người đầu tiên làm vật thí nghiệm bị ta lột da.” Phương Tư cười gian ác.


      “Biến thái!” chửi ầm lên, chưa từng gặp qua người ghê tởm như vậy.


      “Cừu Liệt, mau giết ta!” Phương Tư tăng thêm lực đạo lên dây xích.


      Cừu Liệt gào lớn đánh về phía , di động né tránh công kích của , ngoài miệng ngừng : “Ngươi giết ta khiến câu lạc bộ linh lực phản công, ngươi sợ sao?”


      “Câu lạc bộ linh lực tính cái gì? Người Báo tộc còn phải chết hết trong tay ta sao!”


      “Đó là ngươi lừa bọn họ, nếu nhiều năm trước ngươi sớm chết vì bị ung thư rồi.” vừa vừa chiến, thất thần cái, bị móng vuốt Cừu Liệt đảo qua cánh tay, đau đến khuôn mặt nhắn của nhíu lại.


      “Hừ! Ngươi biết ít chuyện đó! Đúng vậy, ung thư thiếu chút nữa lấy mạng ta, hai mươi ba năm trước ta lại may mắn có cơ hội trọng sinh. Năm đó là năm đáng kỷ niệm……”


      Năm kỷ niệm?


      Tước Lợi Nhi bị những lời này đánh thức điểm trong đầu, vội vã muốn bắt lấy suy nghĩ kia, chú ý tới Cừu Liệt chạy đến gần , “ầm” lại bị đánh ngã, còn chưa kịp đứng dậy, Cừu Liệt đè lên người , hai móng bấu lên trước ngực , tùy thời xé rách ……


      Năm kỷ niệm! Hai mươi ba năm trước là năm Cừu Liệt sinh ra, cũng là năm Phương Tư có được sức mạnh vĩnh sinh.


      Đúng rồi! Theo lời , như vậy hẳn là năm chín bảy mươi lăm!


      Răng nhọn của Cừu Liệt cắn vào cổ ……


      Năm chín bảy mươi lăm là năm kỷ niệm vĩnh viễn khó quên của Phương Tư! Trong đầu còn suy nghĩ chuyện này.


      Móng vuốt Cừu Liệt đâm vào ngực ……


      Như vậy, mật mã nhất định là chín bảy mươi lăm! Mắt sáng lên, nhanh chóng từ người lấy ra thiết bị đưa mật mã vào, ngay trước lúc sắp sửa bị Cừu Liệt cắn nuốt, ấn xuống con số quyết định ──


      , chín, bảy, năm


      “Tạch” tiếng dây xích bung ra, từ cổ Cừu Liệt rơi xuống.


      Phương Tư mở lớn mắt, khó có thể tin lui về phía sau vài bước.


      Động tác của Cừu Liệt ngừng lại, điên cuồng cũng theo dây xích giải trừ mà biến mất, loạt tiếng động và gió biết từ chỗ nào thổi tới, bao phủ , đồng tử mắt màu vàng như hổ phách của tỏa sáng lập lòe, lông đen toàn thân cũng vì sức mạnh thức tỉnh mà trở nên sáng bóng.


      “Cừu Liệt……” Tước Lợi Nhi thể xác định tỉnh táo chưa, thào gọi .


      Báo đen buông ra, ngửa mặt lên trời hú dài tiếng, bỗng dưng lấy làm trung tâm nổi lên trận gió lớn, trong chớp mắt liền biến trở về hình người.


      có chút khác lạ, tóc hơi dài hơn, thân thể trần trụi sáng bóng, hơn nữa tựa hồ trở nên càng thêm cường tráng rắn chắc, mỗi múi cơ bắp đều tản ra súc mạnh bức người.


      “Cừu…… Cừu Liệt……” Phương Tư khỏi sợ hãi lên, bộ dáng của Cừu Liệt giờ phút này cực kỳ giống cha .


      “Cảm giác tốt.” cúi đầu nhìn hai tay, nở nụ cười. Sức mạnh cùng ý thức bị giấu kín của đều sống lại! Chuyện có liên quan đến thân thế mình, chuyện Báo tộc, tất cả đều nhất nhất lên trong đầu .


      “Cừu Liệt?” Tước Lợi Nhi lại gọi lần nữa, cảm giác trong nháy mắt trưởng thành hơn.


      “Tước Lợi Nhi!” quay đầu thấy cổ cùng ngực có vết máu loang lổ, trong lòng co rút đau đớn vài lần, khom người ôm lấy , thấy có lỗi hôn trán . “ xin lỗi, lại làm em bị thương……”


      chút thương tích ấy có gì đáng ngại, nhưng dây xích của mở được, tốt quá!” bắt đầu cảm thấy hưng phấn, sớm quên vết thương người.


      “Em làm thế nào tìm ra được mật mã?” đỡ đứng lên.


      “Vậy phải cảm ơn Phương Tư rồi, là cho em linh cảm.” cười dựa vào .


      Phương Tư nghe vậy sắc mặt càng thêm trắng bệch, làm sao có thể quên này thông minh như vậy?


      “Phương Tư, giờ là lúc nên tính toán sổ sách.” Cừu Liệt về phía , mặt có nụ cười trí mạng.


      “Cừu Liệt……” Phương Tư biết vì sao trong lòng sợ hãi như vậy, giống như khống chế được Cừu Liệt, bị hủy diệt, nhưng ràng là bất tử a!


      “Ngươi còn nhớ khế ước giữa ngươi cùng Báo tộc ?” Cừu Liệt lại tiến tới trước.


      “Muốn…… muốn làm gì?” Phương Tư càng ngừng lui về sau.


      “Khế ước Báo tộc, chỉ có người Báo tộc có thể lấy lại, hiểu ?”


      “Có ý gì?” Phương Tư mở to hai mắt.


      “Vĩnh sinh của ngươi…… kết thúc!” Cừu Liệt xong vươn tay, luồng gió từ bốn phương tám tụ đến người , đưa lưng về phía mặt trời lặn, luồng gió biến ảo thành chín bóng báo đen, bay xung quanh người .


      !” Phương Tư sợ tới mức hai chân như nhũn ra, nhận ra chín báo ảnh kia, tất cả bọn họ đều là u linh của Báo tộc.


      “Ngươi dùng trộm linh lực vĩnh sinh hơn hai mươi năm, tại ta muốn ngươi dùng linh hồn ngươi để tế những tộc nhân chết của ta, nhận mệnh !” vừa xong, chín báo ảnh hóa thành phong đao, từ mọi phương hướng bổ về phía Phương Tư, chém máu me đầy người, ngừng kêu thảm.


      ! Tại sao có thể như vậy? Ta là bất tử! ai giết được ta!” Phương Tư nắm tay giận kêu, hai tay liều mình quơ quào, nhưng có chút sức mạnh nào.


      Linh lực chuyển qua người Cừu Liệt bị đòi về.


      Giờ phút này, chỉ là phàm nhân, hơn nữa còn là ông già!


      “Ngươi nên thỏa mãn.” Cừu Liệt xong trong tay phát ra luồng sáng, bắn thủng tim Phương Tư.


      “Này…… sao…… sao có thể……” Phương Tư nghẹn họng nhìn trân trối, ánh mắt lồi ra miệng ngáp ngáp, biểu lộ sót hoảng sợ trong lòng .


      chậm rãi ngã xuống, tắt thở khi mắt chưa khép lại, giống như cam lòng.


      Tước Lợi Nhi lẳng lặng nhìn chăm chú vào màn thể tưởng tượng này, nên lời. ra linh lực Cừu Liệt có được lớn như vậy, cơ hồ cùng Huyễn Dạ Thần Hành phân cao thấp.


      …… chết sao?” đến bên người Cừu Liệt.


      “Đúng vậy, em xem.” Cừu Liệt ôm lấy , chỉ vào Phương Tư toàn thân dần dần khô cạn thành hài cốt.


      “Đây là?” che miệng lại, càng thêm kinh hãi.


      “Cái gọi là vĩnh sinh, chẳng qua là Báo tộc dùng linh lực chế tạo ra ảo giác, hơn hai mươi năm qua đều là linh lực mãnh liệt chống đỡ tinh thần , kỳ thân thể sớm chết.”


      “Như vậy, Báo tộc kỳ cũng có sức mạnh trường sinh bất lão……”


      “Đúng vậy.”


      “Vậy biến thành báo đen cũng là ảo giác à?”


      …… việc này là , là báo đen, béo đen cũng là . Em thích người nào?” nhíu mày, trêu đùa hỏi.


      “Đều thích!” ôm lấy , bỗng nhiên thân thể run rẩy chút. “May mắn em làm theo lời giết ……”


      “Đúng vậy, cuối cùng cũng biết em đến mức nào.” cúi đầu hôn , tình cảm quý khó nên lời.


      Ngay lúc bọn họ ôm nhau, bóng người núp trong tòa thành yên lặng bắn ra viên đạn, điểm cuối cùng của đường đạn, chính là gáy Cừu Liệt.


      “Cừu Liệt!” Tước Lợi Nhi cơ hồ nghĩ nhiều, vừa cảm ứng được sát khí đồng thời liền chuyển vị trí đến phía sau Cừu Liệt, chuẩn bị dùng thân thể thay đỡ viên đạn kia.


      Cừu Liệt nhanh chóng xoay vòng, ôm Tước Lợi Nhi vào lòng, giơ tay lên, ngọn gió đánh thẳng tới viên đạn vạch kia, đánh nó thành cát bụi.


      “Trời ạ! Rất nguy hiểm!” kinh hồn định trách cứ, nếu vừa rồi trễ vài giây, chỉ sợ sớm trúng đạn.


      “Có người! Là ai?” Tước Lợi Nhi nhìn chằm chằm bóng người kia quát khẽ.


      Rita ra trong bóng tối, đầu tóc rối bời, quần áo xốc xếch, hai mắt tràn ngập đố kị, cầm súng trong tay, ngoan : “Hai người ân ái nhỉ!”


      “Rita!” Cừu Liệt nhướng mày. Ánh mắt điên cuồng, phải tượng tốt.


      “Cừu Liệt, phá hủy nơi này, định mang theo niềm vui mới vỗ mông chạy lấy người sao? dễ dàng như vậy!” Rita quát. ta từ lớn lên ở đây, Tịnh Linh hội chính là thế giới của ta, nay, người nhà trống, ngay cả đối tượng mến cũng muốn rời , ta sao có thể chịu được loại kích thích này?


      “Rita, cùng các tín đồ lên thuyền thôi, Tịnh Linh hội còn tồn tại.” Cừu Liệt đem Tước Lợi Nhi bảo vệ sau người, có ý tốt khuyên nhủ.


      ! Đều là ngươi, nếu ngươi phản bội, nơi này cũng biến mất, đều là ngươi! Ngươi giết Phương Tư, đem tất cả những điều tốt đẹp vốn có hủy diệt, ta cho ngươi vừa lòng đẹp ý!” Rita rơi vào trạng thái điên cuồng.


      “Những thứ này vốn tốt đẹp, đừng tiếp tục trầm mê.” Cừu Liệt muốn thức tỉnh ta.


      “Đây chỉ là cái cớ của ngươi, bởi vì ngươi vội vã dẹp bỏ tất cả, muốn cùng con ả này…… Ta muốn các ngươi được, ta muốn các ngươi cùng ta xuống địa ngục gặp Phương Tư!” xong quăng ra vật thể kỳ lạ hình tròn, thoáng chốc khói dày đặc.


      “Nguy rồi! Là thiết bị phát nổ tự chế của Phương Tư, mau!” Cừu Liệt biết đó là thuốc nổ sức công phá mạnh Phương Tư nghiên cứu, vì phòng ngừa người ngoài xâm nhập mà dùng, uy lực của nó đủ để san bằng tòa cao ốc chọc trời.


      mang theo Tước Lợi Nhi nhảy về sau, dùng linh lực lập kết giới vây quanh bọn họ; Tước Lợi Nhi cũng dùng niệm động lực tăng mạnh kết giới, đem hai người chuyển lên bầu trời, đứng xa xa nhìn cảnh bom nổ.


      tiếng nổ vang dây trời đấy cùng ánh lửa đỏ rực, tòa thành Tịnh Linh hội theo Rita tự bạo mà trở thành vùng đất bằng, giữa cảnh tượng đổ nát ngoại trừ cát bụi mù mịt, cái gì cũng còn.


      Tước Lợi Nhi cùng Cừu Liệt ôm nhau nhìn Tịnh Linh hội tượng trưng cho dã tâm của Phương Tư hóa thành hư ảo, trong lòng rốt cục thở dài nhõm hơi.


      Vầng dương cuối cùng cũng chìm vào mặt biển, chỉ còn lại rạng mây màu chanh hồng phía chân trời, trước khi đêm đen yên tĩnh buông xuống che mờ tất cả ánh sáng.


      Chuyện Tịnh Linh hội chấm dứt, tất cả tín đồ đều tỉnh táo lại, trở lại cuộc sống của mình, mọi người hoàn toàn có kí ức gì về khoảng thời gian kia, chỉ khi xem lại tài khoản trong sổ tiết kiệm của mình, mới giật mình nhận ra mình ngây ngốc làm người cống hiến cho Tịnh Linh hội thời gian.


      Nhiệm vụ kết thúc, Tước Lợi Nhi chỉ có đạt thành hy vọng, còn dẫn theo hội viên mới trở lại câu lạc bộ linh lực báo danh, nghĩ rằng từ nay về sau Cừu Liệt có thể thế thân Lãnh Quan, gia nhập hàng ngũ hội viên. Nhưng mà, mọi việc thuận lợi như tưởng……


      như vậy, đều là cái đầu thiên tài của em đúng lúc nghĩ ra mật mã mới làm chuyện này kết thúc viên mãn?” Huyễn Dạ Thần Hành ngồi sô pha trong tổng bộ, khẽ híp mắt, nhìn Tước Lợi Nhi hoa chân múa tay vui sướng miêu tả toàn bộ quá trình, khỏi ngắt lời a dua phen.


      “Em có ý này, chính là vừa vặn Phương Tư vài câu khiến em có phỏng đoán chính xác.” Tước Lợi Nhi làm sao có thể nghe ra lời châm chọc của Huyễn Dạ Thần Hành.


      “Phải phải, năng lực trinh thám vô cùng lợi hại.”


      “Đừng bởi vì IQ của hơn gần mười tuổi cao hơn mà bất bình, Huyễn Dạ.” liếc cái, dáng vẻ như tiểu quỷ.


      là khen ngợi em nha!” lười biếng nở nụ cười.


      “Ha! Em nghe hiểu.” đến sô pha ngồi xuống, lại đứng lên, thoạt nhìn tâm thần yên.


      ở đây chuyện với Huyễn Dạ Thần Hành cùng Lôi Xiết hai giờ, sao Cừu Liệt còn chưa ra? cùng quản lý cái gì?


      Huyễn Dạ Thần Hành đối với việc lòng yên sớm xem trong mắt, tuy rằng tán gẫu giống như rất vui vẻ, thực tế ánh mắt biết nhìn phòng hệ thống máy tính bao nhiêu lần.


      “Đừng khẩn trương, quản lý đánh nhau với Cừu Liệt.” an ủi.


      “Còn cần à? Quản lý đánh nhau với ai bao giờ?” tức giận cãi lại.


      “Vậy em lo lắng cái gì?” Lôi Xiết vừa điện thoại với bà xã An Dĩ Nhạc, đem điện thoại di động bỏ vào, mới xoay người hỏi.


      ấy lo lắng Cừu Liệt cự tuyệt gia nhập câu lạc bộ.” Huyễn Dạ Thần Hành chen câu.


      “Có em ở đây, cậu ta sao có thể gia nhập.” Lôi Xiết nhướng mi, tình cảm của Tước Lợi Nhi cùng Cừu Liệt phát triển hoàn toàn trong dự đoán của bọn họ.


      “Nếu là , gia nhập.” Huyễn Dạ Thần Hành .


      “Vì sao?” Tước Lợi Nhi lập tức bổ nhào đến trước mặt hỏi.


      “Có người đàn ông nào muốn nhìn mình thích cả ngày mạo hiểm vào sinh ra tử?” Huyễn Dạ Thần Hành tựa như chuyên gia tư vấn.


      “Phải ?” mở to hai mắt. Cừu Liệt để ý việc này sao?


      “Đúng vậy.”


      “Nhưng…… ấy hẳn phải biết đây là công việc của em…..” nhíu mi nhìn trần nhà.


      “Bởi vì như thế, cậu ta nhất định ra điều kiện……”


      “Điều kiện gì?”


      vừa hỏi ra miệng, cửa phòng tổng bộ bị đẩy ra, Cừu Liệt như gió vào, vẻ mặt giận dữ : “Nếu cho tôi theo Tước Lợi Nhi làm nhiệm vụ, tôi gia nhập!”


      Huyễn Dạ Thần Hành ném cấp ánh mắt “trong dự kiến”, nở nụ cười.


      “Cừu Liệt, hội viên đều hành động mình……” có chút thẹn thùng, về trước khuyên Cừu Liệt.


      “Ai quy định?” hỏi .


      “Là…… câu lạc bộ quy định a!” cầm hai đuôi tóc .


      “Quy định còn phải do người nghĩ ra à.” hừ lạnh.


      “Cừu Liệt……”


      “Dù sao muốn nhìn em vì ‘hy vọng’ người khác bán mạng làm được, trừ phi theo em.” Tính tình bướng bỉnh của mười phần giống báo đen.


      “Lo lắng cho Tước Lợi Nhi như vậy, dứt khoát ăn luôn ấy , để ấy vĩnh viễn ở trong cơ thể cậu, rời bước.” Huyễn Dạ Thần Hành trêu chọc .


      “Tôi cũng có thỉnh giáo cao kiến của .” Cừu Liệt khách khí chống đối , chút cũng có tôn kính đối với tiền bối.


      “Tôi chỉ có ý tốt, nhìn cậu như vậy, rất giống thiếu niên vừa rơi vào lưới tình, tuyệt phù hợp với tuổi của cậu.” Huyễn Dạ Thần Hành lại bắt đầu trêu .


      “Vậy sao? Tôi Tước Lợi Nhi, cũng chỉ muốn bảo vệ ấy, tâm tình này kẻ có người thể hiểu.” Cừu Liệt đáp trả càng tuyệt hơn.


      “Hắc, cũng biết phản kích à.” Huyễn Dạ Thần Hành cũng tức giận, chỉ cảm thấy thú vị.


      “Cừu Liệt, bình tĩnh chút.” Tước Lợi Nhi bắt lấy tay , vừa xấu hổ .


      “Ở đây phải là người chuyện lớn tiếng có thể chiếm thượng phong, nhóc con!” Lôi Xiết lạnh lùng cảnh cáo.


      “Tôi chỉ ra ý nghĩ của mình, vậy có gì sai?” Khuôn mặt tuấn tú của Cừu Liệt trầm xuống.


      “Cậu đúng, chỉ là nhận thức lập trường của cậu. Câu lạc bộ linh lực chịu uy hiếp, mà hội viên cũng nhất định là cậu mới được, chúng ta cũng để ý chỉ có ba hội viên, cậu muốn gia nhập hay đối với chúng ta chút ảnh hưởng cũng có.” Huyễn Dạ Thần Hành dựa vào sô pha, tay chống cằm nhìn .


      ngay từ đầu liền nhìn tôi vừa mắt, đúng ?” Cừu Liệt khoanh hai tay trước ngực, ánh mắt sắc bén bắn về phía Huyễn Dạ Thần Hành.


      “Có sao?” hé miệng cười, nhún nhún vai.


      lấy trêu cợt tôi làm vui, hiểm ngồi ở bên xem tôi bị đùa xoay quanh, khi rảnh liền dùng lời khiêu khích, chỉ có thể đưa ra kết luận này là phù hợp với hành vi của .” Cừu Liệt ngước lên, đối mặt với ta.


      “Đây là thành kiến của bản thân cậu.” vẫn luôn tao nhã cười.


      “Mặc kệ là thành kiến hay là trực giác, dù sao tôi quan tâm, bởi vì ấn tượng của tôi đối với cũng khá hơn chút nào.” Cừu Liệt hừ lạnh.


      “Vậy là làm người ta thất vọng.”


      cứ việc che dấu tâm tình của mình ! Loại người ngay cả đối với đồng bọn cũng dùng mặt nạ giống , nhất định độc cả đời.” Cừu Liệt tuy rằng trẻ hơn Huyễn Dạ Thần Hành cùng Lôi Xiết, nhưng tâm tư sâu sắc, liếc mắt cái có thể nhìn ra Huyễn Dạ Thần Hành vui đùa ầm ĩ tất cả đều là công phu ngoài mặt.


      Ánh mắt Huyễn Dạ Thần Hành chợt tối, lần đầu tiên bị người chọc giận, Cừu Liệt là có năng lực.


      “Được rồi! Còn chưa trở thành đồng bọn ầm ỹ, về sau như thế nào ở chung?” Lôi Xiết xem giây ngắn ngủi Huyễn Dạ Thần Hành biến sắc mặt, hơi kinh hãi, lập tức hoà giải.


      “Tôi xác định chúng ta có cơ hội ở chung.” Giọng của Huyễn Dạ Thần Hành còn trầm bổng.


      “Huyễn Dạ?” Tước Lợi Nhi nghe ra vui, làm sao vậy, xong rồi xong rồi, ngay cả Huyễn Dạ tính tình tốt cũng tức giận?


      “Tôi khẳng định chúng ta trở thành bạn bè.” Cừu Liệt bất tuân .


      “Cừu Liệt!” Tước Lợi Nhi nghĩ tới chuyện lại biến thành như vậy, lãnh mặc Lãnh Quan vừa , lại đến Cừu Liệt ý thức bản thân mãnh liệt, câu lạc bộ linh lực còn có những ngày vui vẻ yên bình sao?


      “Nếu cậu nghĩ thế, cần ở lại câu lạc bộ!” Lôi Xiết trừng Cừu Liệt.


      “Tôi muốn ở lại, nhưng tôi muốn theo Tước Lợi Nhi.” Cừu Liệt .


      “Tận lực bám ấy ! Báo đen trung thành.” Huyễn Dạ Thần Hành châm biếm.


      ……” Cừu Liệt mắt muốn phát hỏa.


      “Đủ ? Các người!” Nhìn ba người đàn ông bọn họ hình thành tam giác đối lập, khí cứng ngắc cùng mùi thuốc súng đều khiến cảm xúc của Tước Lợi Nhi khống chế được, đứng giữa bọn họ la to, gương mặt xinh đẹp thanh mĩ lạnh lùng như mới lấy ra từ hầm băng.


      “Tước Lợi Nhi……” Cừu Liệt đến gần , hiểu vì sao phát hỏa.


      “Nếu thích em gia nhập cho em! Bởi vì em cũng coi như giúp trừ bỏ Phương Tư, mua hy vọng phải trả vĩ khoản, mà vĩ khoản em muốn chính là ‘muốn ở lại’! Em muốn gia nhập câu lạc bộ linh lực, trở thành hội viên, nghe chưa?” nhìn Cừu Liệt, cứng rắn tuyên bố.


      “Vĩ khoản?” Đúng vậy, lúc này mới nghĩ đến khế ước của câu lạc bộ linh lực có ước định này.


      có quyền lợi .” Vẻ mặt của nghiêm túc đến dọa người.


      “Nhưng mà……”


      cũng phải ở chung vui vẻ với mọi người, nếu em liền vĩnh viễn để ý tới !” vừa xong liền mất dạng.


      “Tước Lợi Nhi!” Cừu Liệt lo lắng đuổi theo.


      Câu lạc bộ linh lực về sau có thể rất ầm ĩ đây.


      Huyễn Dạ Thần Hành cùng Lôi Xiết ở lại tại chỗ nhìn thoáng qua nhau, lại nhìn quản lý từ ngoài cửa thong thả vào, ba người mỉm cười, rất ăn ý nâng ly rượu kính nhau.


      “Chúc nửa đời sau của tên nhóc kia quá khó khăn.” Huyễn Dạ Thần Hành .


      “Chúc hội viên đến đông đủ.” Lôi Xiết .


      “Chúc câu lạc bộ linh lực làm ăn thịnh vượng!” Quản lý tổng kết.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Kết Thúc



      Danh sách hội viên câu lạc bộ linh lực có hơi thay đổi, sau khi “Ngân Tuyết” Lãnh Quan biến mất, nay có thêm hội viên mới, sau này, bạn thấy máy tính tư liệu mới như vầy ──


      Danh hiệu: Hắc Báo


      Tên: Cừu Liệt


      Giới tính: Nam


      Tuổi: Hai mươi ba


      Chiều cao: mét tám mươi tư


      Ngoại hình: Tóc đen mắt cùng màu, cao gầy, tuấn mỹ, có vẻ ngoài của người đông phương


      Quốc tịch:


      Sở trường: Có thể tùy ý biến thân thành báo, giỏi về điều khiển gió


      Cá tính: Kiêu căng cuồng mãnh, cùng lúc có nhân tính nhiệt tâm cùng dã tính hung ác


      Thân thế: Cơ mật


      Xác xuất xử lý thành công án đặc biệt: ?


      Toàn văn hoàn.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :