1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Báo Cáo Nhiếp Chính Vương: Thái tử muốn nạp phi -Mê Hoặc Giang Sơn

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nước xanh

      Nước xanh Well-Known Member

      Bài viết:
      120
      Được thích:
      1,224
      Chương 6 : bị nhiếp chính vương băm thành bao nhiêu mảnh?

      Edit : Mẹ Chíp


      Lúc này Lạc Tử Dạ sớm đổi sang y phục cẩm bào màu đỏ tươi, thêu hoa văn bằng chỉ kim tuyến màu vàng nhóng nhánh, dưới ánh nắng mặt phản chiếu càng thêm rực rỡ chói lọi, đai lưng bằng gấm nạm nhiều đá quý viên lớn viên , những thế còn học đòi theo các soái ca cổ đại văn văn vẻ vẻ cầm theo cây quạt giấy , các nan quạt đều được dát vàng ! Thoạt nhìn cả người óng ánh vàng chóe, từ trong ra ngoài chỉ nhằm để khoe với thiên hạ rằng----- ông đây chính là kẻ lắm tiền nhiều của !

      Nàng chỉ huy mọi người đào kênh, tâm trạng cực kỳ tốt. Kiếp trước thể hoàn thành nổi nhiệm vụ cho nên cuộc sống cực kỳ khổ sở, sống tại khu dân nghèo, mỗi ngày đều phải nghe lão đại hết ca thán rồi lại mắng mỏ chỉ vì tiền thuê nhà, điện nước. Đồng bọn Nghiệt ngược lại có rất nhiều tiền, nhưng lại thuộc loại vắt cổ chày ra nước, lần đó cũng hiểu lý do tại sao ngủ giấc rồi bao giờ tỉnh nữa, trước khi chết cũng để lại mã thẻ ngân hàng, khiến cho cuộc sống của nàng càng thêm chật vật nghèo túng ! Kiếp này may mắn làm sao khi được đầu thai lần nữa còn vào vai kẻ lật tay mưa ngửa tay làm mây, vì thế nên nàng cũng chẳng cần quan tâm đến lí do tại sao lại xuyên. Nàng cả đời có mỗi niềm đam mê duy nhất là được vui vẻ với các đẹp trai, còn lại chính là thể diện ! Là thể diện đấy !

      Thế nhưng cái tên khốn khiếp Phượng Vô Trù kia, hôm nay khiến cho nàng mất hết mặt mũi cũng đừng mong được sống cuộc sống dễ chịu !

      Bọn hạ nhân bê ghế thái sư tới bên cạnh, đồng loạt giơ ô khổng tước che nắng cho nàng. là, cả người lập lòe ánh sáng , khiến cho kẻ khác nhìn cũng được ! Quan sát khung cảnh trước mắt, nàng khỏi lo lắng đưa tay ra hét lớn : " Đào kênh rộng thêm chút nữa, để cho phân dễ dàng chảy ra!"

      Rộng hơn ít chảy nhiều thêm ít, mùi cũng nặng hơn ít, hun cho tên oắt con vô lại kia thối chết thôi !

      Cung nhân đứng cạnh quạt cho nàng , lau nước mắt trong sợ hãi, nghẹn ngào : " Thái tử gia, ngài là muốn làm như vậy sao?"

      Hơn nữa làm như vậy coi như tiêu rồi, lại còn gọi rất nhiều dân chúng đến xem, chỉ sợ người trong thiên hạ biết ngài gây hấn với nhiếp với nhiếp chính vương hay sao? Hay ngài sợ nhiếp chính vương điện hạ giết ngài ?

      Lạc Tử Dạ liếc gã cái, khóe môi khẽ nhếch lên cười gian ác: " Bản điện hạ làm chuyện tốt, vì lợi ích của bách tích hoàng thành. Ngươi như vậy là sợ cái gì?"

      Mà dân chúng nghe tin thái tử muốn đào kênh tạo phúc cho dân, đều tò mò xem, nét mặt người nào người nấy đều vẻ khó hiểu. Trong con mắt của họ, thái tử là kẻ chơi bời lêu lổng, ham ăn biếng làm, siêu cấp hoàn khố nổi danh chuyên làm điều xằng bậy , thường xuyên cưỡng ép trêu chọc các mỹ nam nhà lành, túm lại đánh giá về đơn giản chỉ câu: Ký sinh trùng sống chút giá trị, dân chúng kinh thành chỉ cần mới thấy hơi sợ mất mật, nhân vật như vậy tại sao bỗng dưng lại làm chuyện tốt, tạo phúc cho dân ?

      hiểu vì sao, bọn họ đều cảm thấy là lạ, rất có thể đây là kế ' Chồn cáo chúc tết gà, rắp tâm ăn gỏi' !

      [ Chồn cáo chúc tết gà, rắp tâm ăn gỏi ! Ám chỉ giả bộ thân thiện nhằm thực mưu đồ xấu ]

      Tiểu thái giám bên cạnh nàng lặng lẽ lau nước mắt, lắp bắp: " Nhưng...rằng.......là...mà ...điện hạ ơi, ngài chọn địa điểm đaò mương chọn ở....chọn ở...." kế tiếp, câu cũng được thành lời, bởi vì vừa liền muốn khóc, nước mắt cứ chảy ào ào thể nào kiềm chế nổi !

      " Xoẹt " tiếng, nàng mở cây quạt, nhàng vẩy mấy cái, cười cười : " Địa điểm làm sao? Địa diểm bổn cung dựa theo bản đồ mà chọn, đào mương thoát nước là công trình lớn, tốn nhiều nhân lực và sức lực, đương nhiên là phải địa điểm ở gần, ngươi cảm thấy bổn cung chọn có vấn đề gì hay sao? Quả nếu kênh thoát nước này mở ra ảnh hưởng đến chút ít lợi ích của người khác, cũng có thể ảnh hưởng chút ít đời cuộc sống sinh hoạt, nhưng là bổn điện hạ cho rằng người kia hẳn là nên nhượng bộ mới đúng, hết thảy phải đặt lợi ích của bách tính trăm họ lên hàng đầu, bởi vì muốn tốt cho mọi người, mới là kẻ rộng lượng!"

      xong câu cuối cùng, thiếu chút nữa nhịn được mà phun ra hai chữ " Pơ phếch "*.

      *Perfect : Hoàn hảo.

      Dĩ nhiên Lạc Tử Dạ chỉ đơn thuần muốn báo thù mà tự tìm đường chết, nàng muốn để cho dân chúng đến xem nàng đào mương , đồng thời để bọn họ biết rằng, bản thân mình lần này vì để đời sống của dân chúng thêm ấm no mới đắc tội với nhiếp chính vương..Nếu Phượng Vô Trù tìm đến nàng gây phiền toái, trả thù nàng vì nàng thất lễ , mọi người nhất định cho rằng, mọi chuyện nàng đều vì dân chúng mà mưu cầu, hết thẩy đều vì dân chúng ,chỉ vì thế mà đắc tội với nhiếp chính vương, mới bị nhiếp chính vương trù dập !

      Như vậy nàng là vấn đề dư luận quan tâm nhất, nếu Phượng Vô Trù cố chấp chà đạp lên dư luận giết nàng, chắc chắn ảnh hưởng đến địa vị của trong lòng dân chúng. Nàng tin tưởng nhất định làm chuyện khiến bản thân bị bất lợi !

      Đương nhiên, mục đích chủ yếu nhất, vẫn là vì báo thù ! Trưa hôm nay những câu oai phong như thế, giờ thực được bổn thái tử biết giấu mặt vào đâu?

      Dân chúng nghe những người này, mặc dù trong lòng như cũ vẫn cảm thấy vô cùng kỳ quái, cảm thấy trong lời của thái tử chỉ có tám phần là , nhưng trong đầu cũng cảm nhận có chút may mắn. vài người bắt đầu có ý len lén bàn luận, chẳng lẽ thái tử gần đây được cao nhân cảm hóa, quyết tâm cải tà quy chính, làm vị thái tử tốt biết tạo phúc cho lê dân trăm họ?

      Tiểu thái giám lặng lẽ lau nước mắt, thêm gì nữa.

      Ngay lúc này, ngọn cây sau lưng Lạc Tử Dạ, chỗ tán cây lớn nhất bỗng nhiên giật giật, lộ ra đôi mắt to màu xanh da trời chớp chớp. Dưới ánh mặt trời, nó vươn cánh ra, cong cong xoa ghèn mắt, tiếp đó trợn to mắt nhìn !!

      Cái đám người ngu xuẩn này rốt cuộc làm gì thế, sao lại thối nồng nặc lên thế này, kia phải là chuẩn bị chảy đến trước cửa phủ chủ nhân hay sao? , đây phải trọng điểm, trọng điểm chính là Quả gia cũng ở tại nhiếp chính vương phủ, Quả gia cùng chủ nhân ở sống cùng chỗ a ! Đợi đến lúc bọn họ làm xong, Quả gia làm sao có thể sống ở đấy được nữa?

      Nó lo lắng cùng tức giận từ cây bay xuống. Bay đến giữa trung , rất nhanh phát ra kẻ chủ mưu, Lạc Tử Dạ !

      Nó vừa bay tới, tiểu thái giám bên cạnh Lạc Tử Dạ mặt cắt còn giọt máu, thú cưng của nhiếp chính vương điện hạ cũng tới rồi ! Trời xanh ơi, lẽ ngày hôm nay con phải cùng chết với thái tử?

      Lạc Tử Dạ vừa nhìn thấy, lông mày giãn ra, là con vật đáng , toàn thân đen nhánh, móng vuốt màu vàng kim, thoạt nhìn trông giống chim sáo đá. Nhưng lại có đôi mắt màu xanh da trời, long lanh như hai giọt nước . Nàng muốn chuyện, sau lưng ít người sắc mặt trắng bệch cúi thấp đầu, thập phần tôn kính : " Quả Gia !"

      Khóe miệng nàng giật giật, trực giác cho biết con vật này lại lịch đơn giản! Tiếp đó , lại thấy con chim chết tiệt này dơ cánh ra, hết sức kích động chỉ về phía nàng, thanh the thé như vẹt : " Két ! Loài người ngu xuẩn , loài người ngu xuẩn ! Quả Gia nhiếp chính vương phủ ở tại, người cân nhắc đến cảm thụ của Quả Gia sao? "

      " ' Là ' Quả Gia ở tại nhiếp chính vương phủ ' đúng '? " Lạc Tử Dạ hết sức nhiệt tình sửa lại lỗi ngữ pháp cho nó. Sau khi uốn xong, nàng nhếch môi cười lạnh, thảo nào những người này lại tỏ ra cung kính như thế, nó ở nhiếp chính vương phủ nhất định là thú cưng của Phượng Vô Trù !

      Trước mặt mọi người vừa ra tay là muốn nổ tung nàng thành trăm mảnh, chỉ là con chim rách được nuôi cũng dám giương cánh lên sỉ nhục nàng ? là ức hiếp người quá đáng !

      Quả Quả nghe những lời này, tức giận đến nỗi lông dựng ngược hết lên, Quả gia tung hoành thiên hạ nhiều năm, làm gì có ai dám sửa lời nó, nó khó chịu giơ cánh khác về phía nàng, đồng thời lấy mỏ ngậm qua hai cánh, cố giành lấy chút phong độ ,sau đó mới từ từ cất giọng the thé : " Người chờ quả gia, chủ nhân làm thịt ngươi, làm thịt ngươi ! Băm thành từng khối từng khối, từng khối từng khối....."

      Lạc Tử Dạ cười lạnh, đột ngột ra tay, quạt giấy trong tay bay phát ra ngoài, kia... " Quả gia " là do biết nàng có thực lực, hay ngờ đến nàng ra tay, lập tức bị cái quạt đánh trúng, ' Bốp ' tiếng liền hôn mê bất tỉnh, từ giữa trung rơi xuống !

      Tiểu thái giám mặt trắng bệch...

      Lạc Tử Dạ cúi người xuống, vươn tay cầm con chim lật ngược lại, quăng ra phía sau lưng ra lệnh : " Đem nướng, cần nướng chín, đốt trụi lông coi như đó là bài học !"

      Loại người khốn kiếp dạy dỗ ra sủng vật cũng chẳng ra cái giống mi mẹ gì ! Dám ở trước mặt nàng giương nanh múa vuốt, trước là giáo huấn con chim này, ngày sau đến lượt !

      " A...." Hạ nhân suýt nữa bị dọa đến ngất xỉu, nướng vật cưng của nhiếp chính vương? Hơn nữa đây còn lại sủng vật cát tường , do đích thân thiên tử ban tặng.

      Lạc Tử Dạ liếc xéo gã cái : " Có ý kiến ?"

      Hạ nhân sắc mặt trắng bệch, vẻ mặt khổ sở : " Nô tài dám, nô tài ngay đây !"

      Củi được đốt lên, mùi khét xông vào mũi, bên bờ sông tiểu thái giám nhìn con chim nước mắt lưng tròng, con đường chết của thái tử gia có chạy như điên còn khó thoát được, lần này chắc phải đổi sang ngựa chạy nước rút may ra.... Đắc tội nhiếp chính vương, còn dám nướng Quả gia, biết nhiếp chính vương sau khi biết chuyện này, đem bọn họ băm thành bao nhiêu mảnh !!
      Last edited: 12/4/16
      nbichhhh, jennytruong, Tóc Xù33 others thích bài này.

    2. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Chịu ko nổi với Gia, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ
      béo xinh béo đẹpNước xanh thích bài này.

    3. heoheo63

      heoheo63 New Member

      Bài viết:
      6
      Được thích:
      6
      Quả gia mới xuất bị đem nướng :'(
      Nước xanh thích bài này.

    4. ElaineNguyen

      ElaineNguyen Member

      Bài viết:
      36
      Được thích:
      72
      "Gia" à "Gia" bá đạo từng hột gạo, nướng chín chỉ thui trụi lông con tờ rim nhà "Vương".:yoyo60: Chẳng lẽ đây chính là đẳng cấp cao nhất của thần công "tai điếc sợ súng". Em dự là rồi đây "Vương" tẩm bột "Gia" rồi đem "Gia" hấp , chiên ,xào, nướng :yoyo35::yoyo35::yoyo35: Cảm ơn editor nhiều nhiều.

    5. Nước xanh

      Nước xanh Well-Known Member

      Bài viết:
      120
      Được thích:
      1,224
      Chương 7 : Quả gia thể đắc tội kẻ tiểu nhân !!!!

      Edit: Mẹ Chíp

      " Chúng ta đem Quả gia nướng?" Gã tùy tùng ném thanh củi vào trong đống lửa, vẻ mặt đau khổ hỏi lại lần nữa. Mặc dù bản chất của Quả gia hơi xấu tính, kể cả nó là con gì chăng nữa.. có đốt trụi lông cũng chẳng có quan hệ gì đến bọn họ... nhưng bọn họ cảm thấy giống như tìm đường chết, nếu để nhiếp chính vương điện hạ biết được, hậu quả thể nào tưởng tượng nổi!

      Tiểu thái giám khóc lóc : " Trừ việc đó ra, chẳng lẽ còn có biện pháp khác sao?"

      Thái tử ra lệnh , chúng ta làm sao có thể kháng lệnh chứ !

      " Nếu , để đến sau khi chúng ta làm xong, lập tức đem Quả gia ném ra chỗ nào đó cách xa nơi này, sau khi Quả gia tỉnh lại , chỉ biết là do thái tử làm, biết được hai người chúng ta ! Dù sao nữa chúng ta cũng chỉ là phụng mệnh làm việc, còn kẻ đầu sỏ gây ra tai họa mới là thái tử điện hạ!" Cho nên nếu thái tử có bị nhiếp chính vương bên trái chém bên phải giết, cũng là do tự thái tử gây ra, chúng ta chỉ là những kẻ theo hầu thái tử liên quan gì hết !

      Lời gã vừa ra, lập tức nhận được đồng tình sâu sắc : " Ý kiến hay !"

      .......

      " Bẩm tướng quân, bỗng nhiên hôm nay thái tử điện hạ lại tăng cường sửa chữa mương ngạch, đào kênh thoát nước ngầm nối thông đường dẫn phế thải cùng nước cống, thải hết ra ngoài, là làm vì lợi ích của dân chúng ! Nhưng địa điểm được chọn lại gần cận nhiếp chính vương phủ, giờ trong hoàng thành, bách tính bàn luận xôn xao, suy đoán xem sau khi nhiếp chính vương biết được việc này liệu có nổi cơn thịnh lộ hay !" Tùy tùng cúi đầu đứng bên cạnh bẩm báo.

      Bên trong phủ, ngoại trừ Long Ngạo Địch, còn có vài vị võ tướng.

      Lúc này, Long Ngạo Địch cởi bỏ nhung trang, thay bằng bộ y phục cẩm bào màu xanh đậm, bên hông đeo ngọc bội thạch màu đỏ thẫm ,cùng màu với đôi con ngươi quỷ dị , thi thoảng lại phát ra những tia sáng lấp lánh. Nhưng vì hai bên gò má lún phún râu, nên nhìn y hề cảm thấy có chút nữ tính nào, ngược lại giống ma cà rồng trong thần thoại của người phương Tây, vô cùng quyến rũ.

      Nghe những lời ấy, lông mày y khẽ nhướn lên: " Hôm nay thái tử có ý định đối đầu với nhiếp chính vương?"

      Dứt lời, sắc mặt mấy vị võ tướng lộ vẻ vui mừng. vị võ tướng trong đó mở lời : " Từ lúc Phượng Vô Trù chấp chính đến nay, tay nắm giữ quyền lực khuynh đảo triều chính. Bệ hạ đối với cũng phải nín nhịn vài phần, trong triều cũng chỉ có tướng quân thi thoảng mới có thể trấn áp được . Bây giờ thái tử cũng bắt đầu dự định đối đầu với nhiếp chính vương, tướng quân ngại kéo thái tử về phía chúng ta, cùng nhau bảo vệ hoàng quyền và uy nghiêm của vương tộc chứ?! "

      Nhiếp chính vương và tướng quân, mỗi người đều nắm giữ trong tay phần ba binh quyền, tổng cộng chiếm hai phần ba. Trong tay bệ hạ nắm giữ phần ba binh quyền. Hộ vệ dưới trướng nhiếp chính vương có hơn vạn người, nhưng người nào kẻ nấy đều là những hộ vệ tinh nhất trong đám quân tinh nhuệ, có thể lấy đấu trăm, khiến cho bốn phương chư hầu vô cùng khiếp sợ. Vì vậy, so với nhiếp chính vương, tướng quân ràng có yếu thế hơn nhiều !

      Sau khi vị võ tướng những lời ấy, những người bên cạnh nghe được lập tức rối rít phụ họa theo: " Tướng quân, mạt tướng cho rằng, lúc này chúng ta nên bắt tay với thái tử điện hạ. Mặc dù tính tình thái tử tốt, nhưng để ra, luận về thân phận cùng địa vị kém so với Phượng Vô Trù, nếu thái tử ở cùng phe chúng ta hành động càng thêm thuận lợi. Theo mạt tướng, tướng quân nên ra mặt mời thái tử điện hạ đến phủ chuyến !"

      qua nhiều năm như vậy, bọn họ rốt cuộc vẫn thể lý giải được tại sao hoàng đế lại chọn kẻ bất tài vô dụng như Lạc Tử Dạ làm thái tử, nhưng đến hôm nay, cuối cùng Lạc Tử Dạ cũng làm được việc phù hợp với thân phận địa vị của !

      Bọn họ, người lời, ta câu, duy chỉ có Long Ngạo Địch vẫn im lặng lời nào.

      Từ lúc nghe biểu lộ của mấy vị tướng quân tâm phúc, cả người y cứ cứng đơ như trúng tà, mặt đực ra như bị táo bón, đôi con ngươi màu đỏ quỷ dị quan sát mấy người bọn họ tranh luận, khóe môi khẽ co quắp. Trong đầu nhớ đến lúc Lạc Tử Dạ bày tỏ muốn y cân nhắc đến chút, lời khiến cho người ta buồn nôn, nghĩ đến thôi cả người lập tức nổi hết da gà !

      Nếu mời đến phủ chuyến có khác gì đem thân mình dâng lên miệng hổ ! Nhưng chỉ ngay sau đó, đôi con ngươi quỷ dị lại lóe lên tia sáng, kẻ ngu ngốc như Lạc Tử Dạ làm sao có thể là hổ? Bản thân y làm sao lại biến thành cừu?!

      Chúng tướng thấy y chỉ lặng im , người trong số họ đột nhiên hoảng hốt, như nhớ ra chuyện gì đó kinh khủng , khóe miệng co rút , ho mấy tiếng, giọng run run : " Khụ....khụ.., phải là tướng quân để ý đến việc thái tử vô lễ với ngài đấy chứ? Việc này...ngài cũng bẩm báo lên bệ hạ, bệ hạ cũng trừng phạt thái tử. Có lẽ lần này thái tử cũng tỉnh ngộ, mạt tướng cho rằng...khụ... cho rằng..muốn thành việc đại nên câu nệ tiểu tiết, tướng quân nên so đo với thái tử mới phải !"

      Bọn họ làm sao có thể quên được chuyện trong buổi chầu sớm hôm nay, thái tử sờ mông tướng quân, cuối cùng bị tướng quân tố cáo với hoàng thượng !!

      Dứt lời, càng ngày càng nhiều người, dường như cũng nhớ lại chuyện này, đều quay đầu nhìn về phía Long Ngạo Địch, khiến cho y mặt càng thêm lạnh , khóe môi giật giật, nghiêm mặt : " Ý tứ của các vị, bản tướng hiểu ! Chỉ là chuyện , bổn tướng quân cũng để trong lòng !"

      Câu cuối cùng " Cũng để trong lòng " nghe miễn cưỡng như được rít từ trong kẽ răng !

      Chúng tướng toàn thân run rẩy, ai dám lời. Sau đó lại nghe thấy Long Ngạo Địch tiếp: " Với tính cách của Phượng Vô Trù, chỉ sợ tối nay cho binh mã san bằng phủ thái tử, mà dù có giết thái tử, cũng thể ảnh hưởng đến thanh danh của , bệ hạ cũng thể làm gì được! Truyền lệnh của bản tướng quân, điều năm nghìn quân tinh nhuệ bảo vệ phủ thái tử, tối nay ngay cả con ruồi cũng được phép lọt vào, toàn lực bảo vệ an nguy của thái tử điện hạ !"

      Năm nghìn quân tinh nhuệ, mặc dù đủ để cản trở được kỵ mã của Phượng Vô Trù, nhưng với tính cách cao ngạo của Phượng Vô Trù, nhất định Lạc Tử Dạ mà tắm máu hoàng thành ! Trong mắt của Phượng Vô Trù, Lạc Tử Dạ chỉ như con kiến, bất cứ lúc nào cũng có thể tiện tay bóp chết, đáng giá để phải gây chiến !

      Vì vậy, năm nghìn tinh nhuệ có thể tạm thời bảo trì được tính mạng của Lạc Tử Dạ. Mà y vì bảo vệ thái tử mới huy động quân , bị truy vấn tội ! Chỉ khi Lạc Tử Dạ còn sống, bọn họ mới có thể trở thành đồng minh!

      " Tướng quân minh !" Chúng tướng đồng loạt đứng dậy, ôm quyền.

      Lúc này, mỗi người bọn họ chỉ hi vọng, con đường chết của thái tử từ chỗ này mà rẽ sang lối khác, biểu đạt chút lập trường của mình như thế là tốt rồi, hàng ngàn hàng vạn lần nên đắc tội với nhiếp chính vương, nếu làm thái quá, chỉ e là thực chọc giận Phượng Vô Trù, khi đó, chỉ sợ năm ngàn quân tinh nhuệ này cũng giữ được cái mạng của !

      Bọn họ nào có biết rằng, Lạc Tử Dạ còn quá trớn hơn ... Dám hạ lệnh nướng Quả Quả.

      ....

      Kiến trúc nhiếp chính vương phủ tôn nghiêm và hùng vĩ, lấy màu đen làm màu chủ đạo. Các bức tường chính điện được ốp bằng đá cẩm thạch màu đỏ, phía các bậc thềm bằng ngọc đen, bốn bề bao phủ luồng khí tức lạnh lẽo quỷ dị, khiến cho người ta cảm thấy nơi này giống chỗ ở cho con người, mà giống như tẩm điện của đại ma vương !

      Từng bậc cầu thang tiến vào trong chính điện, ngồi ghế vương , nam tử nhắm hai mắt dưỡng thần.

      Diêm Liệt đứng trước cửa, do do dự dự, biết phải bẩm báo như thế nào về chuyện đào kênh thông mạch cùng chuyện Long Ngạo Địch điều quân bảo vệ phủ thái tử, cuối cùng vẫn là lưỡng lự biết có nên vào hay !! Việc ban chết cho thái tử vốn chỉ là chuyện , thường ngày đều do trực tiếp đem hộ vệ xử lý. Nhưng lần này Long Ngạo Địch lại xen vào, lại là chuyện sinh tử của mấy nghìn binh sĩ. Cho nên , chuyện này cũng thể tự ý quyết định !

      Ngay lúc còn đứng lưỡng lự, " Bộp " tiếng, con chim toàn thân cháy đen từ trời rơi xuống ! Diêm Liệt sửng sốt : " Quả Quả, sao bộ lông của ngươi lại cháy đen như vậy? đúng, bộ dạng này là sao? " lẽ là bị nướng?

      Quả Quả bò dậy, ánh mắt hung ác như muốn khoét thủng lỗ người Diêm Liệt, vươn ra cánh chỉ vào y, giọng the thé : " được Quả gia chuyện thương tâm nhắc đến!"

      Khóe miệng Diêm Liệt giật giật, là ' được nhắc đến chuyện thương tâm của Quả gia ' phải ?!!

      Sau khi nó xong liền vỗ bành bạch cái cánh trụi lông, lăn vòng vào trong đại điện, che cái mặt bị người ta nướng cháy đen, khóc the thé : " Chủ nhân, thái tử muốn sống, muốn sống ! đầu tiên nướng ta, sau đó nướng chủ nhân. còn muốn lột y phục của chủ nhân, lột tiết khố , lột hết... "

      Diêm Liệt bưng trán, kẻ nào làm mích lòng Quả Quả, nó tự dưng vẽ thêm tội cho kẻ đó, ngụy tạo , y đương nhiên là biết điều này. Chỉ là, nếu vương cho những nó , chớ chỉ là năm nghìn quân tinh nhuệ , kể cả Long tướng quân tự mình cầm kiếm bảo vệ thái tử, thái tử cũng thể sống qua nổi đến sáng ngày mai !

      -----
      P/s : Hình ảnh Long tướng quân , mắt đỏ, hai gò má râu quai nón làm ta lại nhớ đến này :yoyo36:
      [​IMG]
      Last edited: 8/10/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :