1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Báo Cáo Nhiếp Chính Vương: Thái tử muốn nạp phi -Mê Hoặc Giang Sơn

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nước xanh

      Nước xanh Well-Known Member

      Bài viết:
      120
      Được thích:
      1,224
      Thấy các nàng như thế ta lòng rất muốn cố làm nốt nửa chương 3. Hẹn các nàng mai nhớ

    2. heoheo63

      heoheo63 New Member

      Bài viết:
      6
      Được thích:
      6
      Cố lên nhé nàng ơi, hóng quá luôn :060:
      Nước xanh thích bài này.

    3. ElaineNguyen

      ElaineNguyen Member

      Bài viết:
      36
      Được thích:
      72
      Nàng cứ bình tĩnh, edit từ từ cũng được, nàng có sức khỏe chúng mới có truyện đọc. *gửi ngàn nụ hôn*:yoyo45::yoyo45::yoyo45: cho lòng nhiệt tình của nàng
      Cố Huân NhiênNước xanh thích bài này.

    4. Nước xanh

      Nước xanh Well-Known Member

      Bài viết:
      120
      Được thích:
      1,224

    5. Nước xanh

      Nước xanh Well-Known Member

      Bài viết:
      120
      Được thích:
      1,224
      Chương 3: Mông đau đến mức tụt vào rồi !

      Edit : Mẹ Chíp


      Nàng chạy nhanh, hết né phải chuyển sang né trái tránh từng luồng nội lực lao như bay về phía mình...

      Nhìn từ xa giống con khỉ điên ôm cái mông bị bỏng
      chạy trối chết.
      Gió thổi rèm kiệu bay phất phơ. Trong kiệu, nam nhân quét mắt về bóng dáng phía xa xa, con ngươi đen như mực chợt lóe lên tia sáng sâu xa, khẽ nheo mắt. Giọng ma mị lạnh lùng chậm rãi vang lên mang theo khinh miệt, lại mơ hồ có chút hưng phấn: " Vẫn là tránh được sao?"

      Lần đầu tiên có thể do trùng hợp, lần thứ hai có thể coi như may mắn, tuy xuất ra toàn lực nhưng cũng đủ để lấy tính mạng của thái tử. Vậy mà đối phương lại hết lần này đến lần khác đều có thể tránh khỏi. Cũng coi là có chút ý nghĩa!

      Diêm Liệt cũng nhíu mày, liếc nhìn về hướng vật chạy , thân thủ khá nhanh nhẹn đích xác giống tác phong thường ngày của thái tử điện hạ, phải biết rằng thái tử của Thiên Diệu hoàng triều nổi tiếng là kẻ ngu ngốc, tính tình phóng túng sa đọa, chính là loại hoàn khố thái tử, từ khi nào học được những chiêu thức này?

      Y khẽ cúi đầu, quay vào phía trong kiệu : " Vương, có cần phái người để mắt đến thái tử ?"

      Dứt lời, trong kiệu truyền tới tiếng cười ngạo mạn khinh miệt, thanh trầm thấp khiến cho kẻ khác sởn tóc gáy: " cần, phải trả giá đắt vì chọc giận ."

      Giọng điệu vương giả mang theo uy hiếp, chinh phục, tuyệt đối cho phép trái nghịch.

      Diêm Liệt cúi đầu, mở miệng : " Thuộc hạ hiểu!"

      Người chọc giận nhiếp chính vương từ trước đến giờ chỉ có con đường chết, thái tử điện hạ đương nhiên cũng phải kẻ ngoại lệ. Cho nên cũng cần phải phí thời gian giám thị , kết quả cuối cùng vẫn chỉ đáp án : Chết ! Chỉ bằng câu của : "Đưa cái mông ra đây cho ta sờ cái ", còn có câu kia " Ngày tới lại sờ ", hơn nữa còn có câu kia " Lương tử kết thù" mang đầy ý tứ khiêu khích ... Dân thường có tôn nghiêm cũng bị thái tử chọc giận, huống chi là nhiếp chính vương điện hạ!

      Đám thái giám chạy theo vật đến đây, nghe chủ tử vậy, trong lòng run sợ, liên tục nuốt nước miếng, cảm thấy bản thân sau khi trở về nên dốc sức tìm chủ tử mới có thể cho mình sống yên yên ổn ổn ăn cơm ba bữa nốt quãng đường còn lại! Thái tử điện hạ đắc tội với nhiếp chính vương như vậy, sợ là mệnh chẳng còn dài!

      Bọn họ vội vã quỳ xuống hành lễ, lùi về phía sau mấy bước, sau đó lui ra, hướng về phía bóng lưng thái tử mà đuổi theo! Thái giám nhận mệnh truyền khẩu dụ của hoàng thượng cũng cùng nhau lui xuống, ôm tâm tư chạy về phía vật!

      Trong kiệu, khóe môi nam nhân cong lên cười giễu cợt, chậm rãi khép lại hai tròng mắt.

      Cỗ kiệu lần nữa vững vàng khởi hành về phía trước, hướng về phía ngoài cung mà .Mà ở tại đây đám cung nhân, ai ai cũng hiểu , những ngày kế tiếp của thái tử , tuyệt đối dễ dàng gì, hoặc cũng có thể chẳng qua nổi ngày mai!

      vật dĩ nhiên biết vô tình mình bước chân vào cửa tử, trong mắt của đám cung nhân ở đây thái tử điện hạ giống như thành công bước được chân vào quan tài rồi!
      Cảm thấy chạy trốn xa khuất tầm mắt vị nhiếp chính vương đáng sợ kia, nàng mới dám dừng lại.

      Vịn vào cái cột vỗ ngực thở dốc...

      Quần áo rách tươm vô cùng thảm hại, lại nhớ những gì mình vừa trải qua trước và sau khi xuyên , hốc mắt bỗng nhiên ươn ướt, chỉ muốn lẳng lặng ăn chơi, cua trai đẹp sống hết ngày, vậy mà vừa mới tới thê thảm đến mức như vậy.

      Đối với tên tiểu tử trời đánh nhiếp chính vương kia, tốt nhất là đừng có mạo phạm đến bà, nếu , bà đây nhất định để mặt mũi cho mà sống tiếp nữa đâu!

      Tiếng bước chân dồn dập chạy tới, đám thái giám cung nhân cuối cùng cũng theo đến nơi.

      Nàng hít hơi sâu, hồi phục tâm trạng, nghiêng mắt nhìn đám người, quyết định hỏi điều quan trọng nhất : " Ta tên gọi là gì?"

      " A?!" Đám cung nhân sửng sốt, sắc mặt trắng bệch từ lúc nhìn thấy thái tử trêu chọc nhiếp chính vương vẫn chưa kịp hồi lại, run rẩy mở miệng : " Thái tử điện ha, ngài, tục danh của ngài bọn nô tài dám gọi thẳng, ngài, ngài... "

      Ngài phải giỡn đấy chứ? Bị nhiếp chính vương điện hạ dọa cho sợ đến nỗi tên tự của mình cũng quên?

      " Bảo ngươi ngươi cứ !" Trong giọng có chút kiên nhẫn.

      Tiểu thái giám thầm nuốt nước bọt, nhìn thấy nét mặt nghiêm túc của chủ tử mới từ từ mở miệng : " Lạc... Lạc Tử Dạ!"

      Lạc Tử Dạ? Con lạc đà ?

      Khóe miệng nàng giật giật nhưng cũng gì thêm. Ngay lúc này, cách đó xa thái giám chạy tới, vừa nhìn thấy vật, à , Lạc Tử Dạ, vội vã mở miệng : " Thái tử gia! Người có việc gì là tốt rồi, bệ hạ truyền người lập tức qua, hoàng thượng hết sức tức giận, long nhan giận giữ... Còn có Hộ quốc tướng quân cũng ở đó... "

      " Ta có thể ?" Lạc Tử Dạ thành thành hỏi. Hoàng đế tức giận như vậy, lại còn có người cáo tội nàng Hộ Quốc tướng quân cũng ở đó, chắc chắn cũng chẳng phải chuyện gì tốt đẹp. Nàng đâu có ngu mà đến đấy chịu trận?

      Tên thái giám kinh ngạc sửng sốt, ấp úng : " .. ?! Thái tử điện hạ, ngài như vậy là ý định kháng chỉ có phải ?"

      Nàng thở dài hơi: " Dẫn đường !" Dám kháng chỉ chính là tội lớn, nhìn bà đây chưa có nổi cái bản lĩnh đấy!

      Thái giám trước sửng sốt chút, sau kịp phản ứng vội vàng lên phía trước dẫn đường. Vừa mới bước chân đến cửa ngự thư phòng thấy tiếng quát lớn: " Còn lăn nhanh vào đây cho trẫm!"

      Khóe mắt nàng co giật, cúi thấp đầu bước vào đại điện. Tạm thời vẫn chưa biết được thái độ của hoàng đế đối với thái tử như thế nào, cho nên vẫn cứ là giả bộ ngoan ngoãn trước .

      Sau khi bước vào, đảo mắt quan sát xung quanh lại thấy vị Hộ Quốc tướng quân trong truyền thuyết, đôi mi thanh tú khẽ chau lại, ánh mắt quét về phía bình phong, sau tấm bình phong kia hình như là có người. Nàng híp mắt cũng để ý nhiều, thu lại tầm mắt, co chân lên quỳ xuống: " Nhi thần bái kiến phụ hoàng!" Dựa theo lễ tiết cổ đại kể cả với thái tử đều thể nhìn thẳng thiên nhan, tò mò, chẳng biết hoàng đế có cái bộ dạng gì nữa!

      Hoàng đế nhíu mày, nghiêm khắc nhìn nàng, giống như chỉ tiếc rèn sắt thành thép, cả giận quát: " Trẫm vừa mới hạ lệnh phạt ngươi, ngay lập tức tái phạm? Đắc tội mình Hộ Quốc tướng quân còn chưa đủ, lại còn dám trêu chọc Phượng Vô Trù?"

      Phượng Vô Trù? Tên của tên khốn khiếp nhiếp chính vương đó sao?

      Tên ngông cuồng vô lại đấy mà lại có mỹ danh dễ nghe như vậy ? Hơn nữa cũng thể phủ nhận giọng của trầm bổng ma mị, hết sức mê hoặc, ách... lẽ là đại soái ca?! Chỉ cần nghĩ đến đây, xuân tâm nhộn nhạo, tâm trạng bi thương cũng vơi ít!

      Hoàng đế thấy thái tử vừa bị đánh xong lại bị chính mình mắng cho trận, mặt mũi tái nhợt , cũng có chút chua xót, giọng cũng dịu : " Ngươi liên tục hồ nháo, trẫm cũng nhiều lần dung túng cho ngươi. Nhưng Phượng Vô Trù là ai, chắc chắn phải là người ngươi có thể chọc vào! Nếu như muốn mạng của ngươi ngay cả trẫm cũng gánh nổii!"

      Ngữ điệu này, hàm chứa uy nghiêm của bậc đế vương, ngược lại lại giống như giọng điệu bất lực của người làm cha.

      Lời vừa dứt, Lạc Tử Dạ lập tức hiểu ý, sở dĩ như vậy là vì nàng ở đất nước có chế độ vương quyền bàng lạc, thế cho nên trước mặt nhiếp chính vương, hoàng đế đến tính mệnh của thái tử cũng giữ được? Phượng Vô Trù này, rốt cuộc dùng quyền lực che trời đến mức nào?

      Nàng im lặng trầm tư, hoàng thượng thở dài bất đắc dĩ, cũng nhắc lại vấn đề của Phượng Vô Trù nữa, chỉ nhàng mở miệng hỏi: " Hôm nay trẫm phạt ngươi , ngươi nghĩ thế nào?"

      đến đây, nàng phát ánh mắt hoàng đế giống như liếc nhìn về phía sau tấm bình phong, ngẫm lại chút , khi tiểu thái giám đó đến truyền khẩu dụ, sau tấm bình phong kia phải là...

      Hoàng đế hỏi nàng nghĩ cái gì? Cảm nhận có, nhưng nàng cũng chẳng muốn nghĩ nhiều, đầu chưa nghĩ xong miệng nhanh nhảu : " Mông nhi thần rất đau, cái đó bị gậy đánh đến mức tụt vào, tương lai chỉ sợ ngóc đầu lên nổi! "
      Last edited: 1/10/15
      nbichhhh, jennytruong, Tóc Xù34 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :