1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Báo Cáo Nhiếp Chính Vương: Thái tử muốn nạp phi -Mê Hoặc Giang Sơn

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mục Tuệ Trân

      Mục Tuệ Trân New Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      12
      dễ thương quá!!!!
      Nước xanh thích bài này.

    2. Meoconkissu2

      Meoconkissu2 New Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      13
      Bạn ơi cho xin chương nữa , mình cười ko khép dc mồm đây, hô hô:hoho::hoho::hoho:
      Nước xanh thích bài này.

    3. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Thiệt là chịu hết nổi Gia..tính ra tội nghiệp Vương...hùng bá với ai chứ có làm gì được Gia đâu..Đúng là sư phụ của Quả Quả..Thanks nàng
      Nước xanh thích bài này.

    4. Nước xanh

      Nước xanh Well-Known Member

      Bài viết:
      120
      Được thích:
      1,224
      18 : Gia có ngạo cốt, tất cả đều là xương sườn !

      Edit : Mẹ Chíp
      Lời còn chưa dứt, sáo mặc ngọc trong tay trong nháy mắt mãnh liệt bắn ra , như trận cuồng phong bão táp đánh thốc về phía Lạc Tử Dạ ! Dù cho nàng có tự tin đến mấy về thân thủ của mình, lần này cũng tài nào né kịp ! Cứ như vậy, sáo mặc ngọc như cây đao bén nhọn cắt ngang hai chân Lạc Tử Dạ ! chân khuỵu xuống, nàng cắn răng chịu đựng, nhất quyết quỳ ! vật cũng được , Lạc Tử Dạ cũng thế, cái gì cũng có thể mất, trừ tôn nghiêm !!

      Hơn nữa, lại càng thể quỳ trong tình huống như vậy ! Quỳ cha, quỳ mẹ, quỳ trước hoàng đế, chứ tuyệt đối quỳ trước Phượng Vô Trù ! Nếu chỉ vì đòn này của mà phải quỳ mặt mũi và tôn nghiêm của nàng mất sạch ! Cho nên, nàng tuyệt đối quỳ !

      Sau khi tấn công nàng xong, sáo mặc ngọc lại quay về nằm trong lòng bàn tay !

      Lạc Tử Dạ cắn răng nhìn , giờ phút này, hai chân của nàng cực kỳ đau buốt, vai hệt như có vật nặng ngàn cân đè xuống ép khiến toàn thân như nhũn ra, thiếu chút nữa là thể khống chế được mà ngã quỵ ! Chết tiệt ! Nàng cắn chắt môi dưới đến mức bật máu , khó khăn lắm mới đứng vững được !

      Phượng Vô Trù vốn chỉ dùng phần nội lực, nhưng hơn ai hết hiểu được, đòn này trúng vào bất cứ kẻ nào, nếu chết cũng bị nghiền nát xương ! Nhưng người trước mắt, chẳng những quỳ mà lúc này vẫn đứng thẳng lưng kiêu ngạo nhìn lại !

      Đôi mắt hoa đào thấp thoáng nụ cười bất cần, cùng dáng vẻ ngang bướng quật cường vĩnh viễn chịu khuất phục !

      Nàng kiêu ngạo đứng trước mặt ! Cứ quật cường ,liều lĩnh như thế, tựa như biết sống chết, ánh mắt kiên quyết giống như tuyên bố với ' thà làm ngọc nát còn hơn ngói lành' .Lúc này ,muốn bao nhiêu bản lĩnh có bấy nhiêu bản lĩnh!

      Phượng Vô Trù giật mình, khoảnh khắc này, hình bóng của nàng vô tình giống như rễ cây ăn sâu vào tâm trí !

      Điều này cũng có nghĩa là nhất định nhún nhường? Con ngươi Phượng Vô Trù đột nhiên lóe tia sắc bén, thân hình khẽ động cái, Lạc Tử Dạ còn chưa kịp nhìn bị dồn sát đến chân tường !

      Chỉ trong chớp mắt, cách chỗ bọn họ vừa đứng ước chừng phải ba trăm mét !

      lần nữa lại dùng tay xiết cổ nàng, chỉ khác với lúc trước là lần này chỉ vuốt giống như thăm dò ! biến hóa trong con ngươi bỗng lóe lên tia sáng kim quang sáng rực, gắt gao nhìn chằm chằm vào đôi mắt hoa đào trước mặt. Chiều cao của hơn nàng rất nhiều, cứ như thế, từ cao nhìn xuống, làm cho người khác càng thêm tò mò, hiểu tâm tư của giấu những gì !!

      Mái tóc đen nhánh như mực tung bay trong gió, bây giờ lại càng giống như ma vương bá đạo ngông cuồng ! Giọng trầm thấp như ma quỷ tới từ địa ngục chậm rãi vang vọng bên tai nàng : " Lạc Tử Dạ, ngươi có chắc gánh nổi hậu quả của việc chọc giận vương? Ngươi nên biết, vương có thể khống chế được tất cả mọi thứ, trong đó, bao gồm mạng sống của ngươi !"

      Phát sinh đến màn này, nhóm đại thần sợ đến co rúm cả người ,nhưng cũng có ai dám lên tiếng. Mày kiếm Long Ngạo Địch cau lại, ánh mắt phức tạp nhìn về phía bên kia, nhưng cũng hề động !

      Lạc Tử Dạ nhướn mày, chút sợ hãi nhìn thẳng vào dung nhan mê hoặc lòng người, cố gắng nhịn xuống cảm giác muốn tán tỉnh mỹ nhân, nhếch môi cười khinh miệt : " Thế làm sao?" Quả thực là nàng cố ý chọc tức Phượng Vô Trù, khơi mào ngọn lửa giận, bức phải xuất thủ ! Bới vì nàng cảm thấy , việc đến nước này, sống hay chết cũng nên lần giải quyết dứt khoát. Cổ nhân có câu ' sợ bị trộm, chỉ sợ trộm rình ' , tốt nhất là đừng để mỗi ngày treo đầu, làm cho người ta ăn ngon ngủ yên !

      Chẳng qua là như nàng mong đợi, Phượng Vô Trù như thế nhưng lại ra tay vô cùng tàn nhẫn !

      ' Thế làm sao '

      Phượng Vô Trù nghe xong bỗng ngẩn người, chăm chú nhìn nàng, con ngươi lấp lánh kim quang , giờ phút này giống như ngưng đọng lại, khóa chặt hình bóng của người đối diện !

      Thấy đột nhiên im lặng, nàng cười lạnh, lạnh giọng lặp lại : " Ngươi nắm sinh tử của ta trong tay, vậy làm sao ?" Thái độ này của nàng, chút cũng giống như người sắp kề cận cái chết, ngược lại còn vô cùng ngạo mạn !

      " Thà chết cũng chịu uốn gối cầu xin ?!" mặt đổi sắc, môi giữ nguyên nụ cười khinh thường, cặp mắt kia nhìn nàng giống như khắc cũng rời, ngụ ý cho phép nàng sai chữ trái lương tâm !

      Lạc Tử Dạ cười khinh miệt, ngước mắt lên nhìn, tiếp tục khiêu khích : " Nếu thế lại làm sao ?"

      Vô tình nàng phạm vào hai lần, lần nào cũng đều tỏ ra bản thân là kẻ sợ chết, nhưng việc này có nghĩa là tôn nghiêm của con người nàng cũng có ! Hi vọng nàng quỳ xuống đất van nài, căn bản là đừng có mơ !

      nghe xong, bỗng nhiên trầm giọng cười lớn. Càng cười càng cuồng ngạo , trong chớp mắt Lạc Tử Dạ như nhìn thấy trong ánh mắt của tựa như hồi tưởng lại điều gì đó rất bi thương, nhưng cũng chỉ là giây phút thoáng qua ! Trong lúc nàng còn ngơ ngác, lại tăng thêm lực đạo xiết mạnh cổ nàng. thanh trầm thấp như ma quỷ đòi mạng, khiến cho người ta sởn tóc gáy : " Lạc Tử Dạ, ngươi có tin hay , người ngươi có bao nhiêu căn ngạo cốt, vương liền bẻ gãy tưng đấy căn ?"

      [ Ngạo cốt : cốt cách kiêu ngạo ]

      Khi xong những lời này, Lạc Tử Dạ cảm thấy mình giống như sắp tắc thở, hết sức khó khăn nặn ra từng chữ : " người gia có ngạo cốt, chỉ toàn là xương sườn, còn có cả mấy cân thịt ba chỉ ! cần ngươi phải phí tâm !"

      Đột nhiên, nàng cảm thấy ngực quặn đau, mùi máu tanh xông lên cổ họng. Lập tức Nghiêm trọng hoài nghi bản thân có phải hay bị bóp đến chảy máu não ! Quả thực là nàng chẳng có cái mẹ gì gọi là ngạo cốt cả, nhưng mà nàng có nhân cách, có tôn nghiêm của chính mình!
      Mỹ nam bỗng sững sờ, khóe miệng co quắp. Cúi đầu nhìn kỹ lại lần nữa, thấy nàng bị xiết đến sắp sửa tắt thở vậy mà ánh mắt vẫn vô cùng quật cường, hề giảm phân kiêu ngạo ! lạnh giọng mở miệng : " có ngạo cốt, nhưng vẫn nhất định quỳ ?"

      " quỳ !" Nàng ngẩng cao đầu, vẻ mặt cao ngạo, dù có mất hết tất cả, dù có mất cả tính mạng, cũng tuyệt đối khuất phục !

      nhìn thẳng vào nàng lúc lâu, chợt cười rồi thu tay về ! lúc Lạc Tử Dạ hoang mang động cơ của , bỗng nghe thấy giọng ma mỵ vang lên : " Lạc Tử Dạ, thiên tử lệnh trong tay ngươi vốn là giả ! Nhưng đấy phải là do làm !"

      thanh lớn ,cho nên đám đại thần ở phía xa xa cũng thể nghe thấy được.

      Mà giờ phút này, ánh mắt mỵ hoặc nhìn nàng lại giống như có gì đó đúng !

      Lạc Tử Dạ sửng sốt, xoa xoa cái cổ, ngẩng đầu lên nhìn : " Cái gì ?" Sắc mặt của nàng giờ này xanh như đít nhái, nếu như thiên tử lệnh trong tay nàng là giả tất nhiên thể đem nó dâng lên hoàng đế ! Thậm chí , kể cả mỗ dùng hết sức mình bảo vệ, hay có giả vờ bị cướp mất, cuối cùng vẫn chỉ là hàng giả ! Đến ngày nào đó bị phát , người trong thiên hạ vẫn cho rằng nàng giữ hàng , vậy là từ nay về sau, nàng tấm lệnh bài giả mà bị người ta đuổi giết cả đời ?

      Thấy nàng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, mày rậm của khẽ nhíu lại, môi mỏng vẽ lên đường cong tuyệt mỹ, sau đó trầm giọng mở miệng: " Tấm lệnh bài giả đó khiến cho ngươi cả ngày hoảng loạn, ngừng bị người ám sát . Chẳng ai có thể biết rằng ngươi vốn dĩ bị oan , bên cạnh ngươi cũng càng ngày càng nhiều người cố tiếp cận ngươi vì đồ vật đó. Bao gồm cả hoàng đế rồi cũng nghi ngờ ngươi là người cất giấu tấm lệnh bài chân chính, từ từ đến những người xung quanh cũng hoài nghi ngươi. Cuối cùng, bên cạnh ngươi cũng còn kẻ nào đáng tin tưởng ! lập tín nhiệm, lập tình cảm, tính cách ngươi trở lên vặn vẹo ! Cả đời ngươi chỉ có thể sống trong độc và sợ hãi! Thủ đoạn như thế, quả thực là so với giết ngươi còn thống khổ hơn gấp trăm lần ! vương cũng hiếu kỳ, trừ vương, ngươi còn đắc tội với ai đến mức ấy ?"
      Lạc Tử Dạ cảm thấy như có sét đánh ngang tai, con ngươi co giật từng hồi ! Đây đúng là đạo lý ' thất phu vô tội, chỉ vì mang ngọc mà mắc tội ' đây mà ! Chỉ là nàng nghĩ được sâu xa như vậy, hôm nay nghe những lời này của Phượng Vô Trù, bây giờ mới cảm thấy rét dọc sống lưng !

      Nàng cũng hề hoài nghi lời của Phượng Vô Trù, bởi vì vốn là kẻ cuồng ngạo, tuyệt đối dối! Nàng ngước mắt nhìn : " Vậy nếu phải ngươi làm, ngươi cũng biết hung thủ là ai, hơn nữa cũng chưa từng thấy thiên tử lệnh trong tay ta. Ngươi làm sao có thể biết được, đồ trong tay ta là giả ?" Chẳng lẽ nào, hàng lại ở trong tay ?

      Hỏi xong, bỗng dưng nàng cảm thấy có chút kỳ quái, ràng nửa phút trước thiếu chút nữa bóp chết nàng. Thế mà bây giờ lại vô tư thảo luận vấn đề này với nàng ?

      Mỹ nhân liệt mặt giơ tay lên lướt qua bờ môi, lau vết máu bên mép nàng ,giọng lạnh như băng lần nữa vang lên, coi như xác minh những điều nàng thắc mắc : " Kể từ nay, ngươi hãy ngoan ngoãn làm sủng vật của vương! nhất định cưng chiều ngươi, thỏa mãn hết thảy nguyện vọng của ngươi ! Nếu như ngươi nghe lời khiến vương cao hứng, biết đâu vương đem Thiên tử lệnh thưởng cho ngươi !"
      Khóe miệng Lạc Tử Dạ giật mạnh, suýt nữa bị nước miếng sặc chết, kẻ này nhất định là mắc bệnh thần kinh ! Vừa mới còn lồng lên định làm thịt nàng, bây giờ lại muốn nàng làm thú cưng của ! Mẹ kiếp ! Gân xanh trán nàng xóc nảy, nhịn được : " Nhiếp chính vương điện hạ, ngươi bị bệnh thần kinh như thế, mẹ ngươi có biết ?”
      Last edited: 22/10/15

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Từ đó bạn sửa thành Vương (1 danh xưng cổ thơif xưa) cho dễ hiểu hơn được ko?
      :th_96:
      quỳnhpinky, Meoconkissu2, Nhỏ vân2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :