1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Báo Cáo Nhiếp Chính Vương: Thái tử muốn nạp phi -Mê Hoặc Giang Sơn

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hoaibt

      hoaibt New Member

      Bài viết:
      14
      Được thích:
      9
      Nuoc xanh dich that nang suat cam on nhe
      Nước xanh thích bài này.

    2. Nước xanh

      Nước xanh Well-Known Member

      Bài viết:
      120
      Được thích:
      1,224
      Cám ơn các nàng ủng hộ nhé :yoyo51:

      Spoil chương sau : thêm mỹ nam lên sàn :yoyo40:

    3. Nước xanh

      Nước xanh Well-Known Member

      Bài viết:
      120
      Được thích:
      1,224
      Chương 10

      Edit : Mẹ Chíp
      " A? " Hạ nhân thấy nàng bừng bừng hăng tiết như gà mái xù lông ,à, , như gà trống chuẩn bị lâm trận, sải bước rất nhanh ra ngoài , gã thầm nuốt nước bọt ,trong lòng cũng run lên nhưng vì muốn chuẩn bị được đồ đúng như ý chủ tử cầu, đành liều mạng hỏi lại: " Gia, đại pháo là cái gì? Muốn tạo đại pháo cần những công cụ gì? Có cần dùng đến thợ thủ công ?"

      Quan trọng nhất chính là phủ thái tử bây giờ như bãi chiến trường, cả tòa nhà như muốn đổ sập xuống, hậu viện bốc cháy, tường cũng bị người ta đạp đổ . Cho dù bọn họ biết đại pháo là cái gì, thợ thủ công có dốc hết năng lực phối hợp, cũng kịp chế tạo nữa , phải sao?

      Lạc Tử Dạ sững sờ chút, đột nhiên ý thức được mình ở cổ đại vô cùng lạc hậu, muốn chế tạo đại pháo phải là vấn đề có thể giải quyết trong sớm chiều , sắc mặt hết trắng rồi lại xanh, quay đầu nghiến răng : " Vậy tìm hoả dược, ông đây thể tạo được đại pháo, ít nhất cũng có thể làm được mấy quả lựu đạn chứ?"

      A? Lựu đạn? Lựu đạn lại là cái gì , hạ nhân cũng hiểu nàng gì, nhưng hoả dược gã biết ,liền lập tức chạy tìm.

      Tiểu thái giám đứng bên cạnh nhìn nàng , buồn bực mở miệng hỏi: " Gia, lựu đạn là vật gì vậy?" Vì sao bọn họ cho tới bây giờ chưa từng nghe qua?

      Lạc Tử Dạ cảm giác như muốn phát điên, con mẹ nó, quên mất là công cụ để chế tạo lựu đạn , nơi này cũng có ! Nghĩ như vậy, nàng lập tức tự nhắc nhở bản thân, chờ sau trận chiến này kết thúc, nhất định phải dốc sức nghiên cứu cẩn thận lượt mới được, để xem những người này còn dám hay dám ,tùy tiện muốn làm gì đầu nàng làm nữa hay ! Sắc mặt tái mét liếc mắt nhìn qua tiểu thái giám gằn giọng: " Lựu đạn chính là ông đây đứng nóc nhà gần nhiếp chính vương phủ, sau khi châm rồi ném , nó vừa bay vừa xoay vòng tròn như quả trứng gà, tạo ra tiếng nổ cực mạnh ! Đấy chính là lựu đạn !

      " Nga !" Tiểu thái giám hiểu, hóa ra đấy chính là tay cầm lưu đản [ trứng gà ], phải lựu đạn. A, chờ chút, khóe miệng gã co giật, đó phải là ném hỏa dược hay sao? Cái gì mà lựu đạn chứ? Thái tử đây là coi thường gã hiểu biết có đúng hay ?

      [ Tiểu thái giám nghe lựu đạn thành ném lưu đản]

      ..............

      Nửa khắc sau, hạ nhân cầm hỏa dược đến, Lạc Tử Dạ cũng nhiều lời, cầm hỏa dược, vút cái lên cây đại thụ phía sau viện, lại nhún người thêm lần nữa ,chỉ thấy cành cây khẽ rung cái, thần biết quỷ hay cứ thế mà biến mất. Bọn hạ nhân trong phủ cho tới bây giờ cũng biết chủ tử có thân thủ lanh lẹ như thế, người nào người nấy đều trợn trừng mắt lên sợ hãi !

      Cái cây kia rất cao, nàng lại di chuyển cực kì nhàng, khiến cho kẻ đứng dưới cũng hề phát ra.

      Sau khi ra khỏi phủ thái tử, nàng ngồi cây bên cạnh phủ nhìn xuống đám người nỗ lực phá tường, thở dài thườn thượt ! Cảm thấy từ lúc sinh ra đến giờ ,sinh mệnh như ngọn cỏ đáng thương bị mưa dập gió vùi, kiếp trước nghèo khổ, kiếp này xuyên qua tuy vẫn là phận nữ, nhưng cũng chẳng phải là công chúa, mà lại là thái tử... Đấy là còn chưa tính đến chuyện, thái tử này vốn chỉ là hư danh, quyền thế, chỉ cần bất cẩn chút là mất luôn cả mạng, đêm hôm khuya khoắt còn bị người ta ngang nhiên đạp tường, ném đá !

      Nghĩ như thế, tinh thần của nàng sa sút trầm trọng ! Lau hốc mắt suýt nữa chảy nước, thầm nghĩ chắc là tên nghiệp kia cũng phải chết mà cũng xuyên qua , biết giờ có thê thảm như mình hay ?

      Suy nghĩ đến mấy chuyện thương tâm, cả người uể oải, nhún cái nhảy ra ngoài. được nửa đường, nàng lấy khăn che mặt , ngụy trang thành tiểu tử não tàn hâm mộ Phượng Vô Trù, rằng nàng muốn tới cửa để biểu đạt sùng bái , khi chiếm được tin tưởng rồi nhờ dân chúng chỉ đường tới phủ nhiếp chính vương !

      Theo lời dẫn, chạy như bay đến gần nhiếp chính vương phủ. Nơi này chỗ nào cũng đều có thị vệ , nàng kiêu ngạo cười tiếng, nhún cái , nhảy vọt lên cây ! Động tác tuy cực kì mau lẹ nhưng vẫn qua mắt được người có nội lực thâm hậu!

      " Ai ?" Thị vệ gác cửa cảnh giác nhìn xung quanh.

      Lạc Tử Dạ hít hơi sâu, đứng khuất trông lùm cây dám nhúc nhích. Trong lòng vốn coi thường nội công của người cổ đại vẫn còn nghĩ hẳn là thua xa tốc độ tia laser của người đại ,lần này sai rồi, sai rồi, vừa động cái, bọn họ cũng phát ra ! Động tác tiếp theo phải chú ý nhàng hơn mới được !

      Lúc này , nàng đứng bất động, gã trưởng thị vệ ngó nghiêng tra xét hồi thấy gì, phỏng đoán là nghe nhầm, liền thu lại ánh mắt !

      Sau đó, khéo léo bước như mèo, từ từ nhún người nhảy lên nóc phủ. Lần này nàng cực kỳ cẩn thận, động tác cực , nên bị ai phát thấy .

      Nhiếp chính vương phủ rất lớn, cấu trúc vô cùng hoành tráng và trang nghiêm, ngay cả đến mặt đất rồi đến các bậc thềm cũng đều lát bằng hắc ngọc, phủ thái tử của nàng đúng có cách nào có thể sánh cùng ! Quan sát hết bốn phía, đều cùng kiểu kiến trúc, khó phân biệt phòng nào mới là phòng của Phượng Vô Trù !

      ra, nàng cũng có ý nổ chết Phượng Vô Trù, chỉ muốn đáp lễ cái mà thôi! Bằng , mỹ nhân như hoa như ngọc, kiêu ngạo tuyệt mỹ, vẫn còn chưa kịp nhìn thấy bị nổ chết, là đáng tiếc ! Trái tim của nàng vốn rất yếu ớt, chừng vì chuyện này mà co giật đau đớn , khổ sở đến nhồi máu cơ tim mà chết mất !

      Quan sát xung quanh, tìm được chỗ ai để ý tới, nhanh chóng lấy đá quẹt cái, châm hỏa dược , ném !

      " Viu !" tiếng, sau đó " Ầm " tiếng nổ lớn vang lên !

      Toàn bộ phủ nhiếp chính vương cũng như lắc lư theo tiếng nổ, ngọn núi giả ở hoa viên vương phủ bỗng nhiên đổ sập xuống ! Đồng loạt hộ vệ vương phủ đều bị kinh động, lập tức cao giọng hô lên : " Người đâu ! Có thích khách, hộ giá !"

      Vừa dứt lời, lại " Ầm " thêm tiếng nổ !

      Sảnh lớn vương phủ lại bị nổ thành cái hố to ! Còn chưa kịp phái người chạy đến , phía nhà bếp lại nổ ! Sau đó, giống như tiếng pháo liên thanh chúc mừng năm mới, toàn bộ phủ nhiếp chính vương rung lên ầm ầm !

      Lúc này, ở tẩm điện của Phượng Vô Trù.

      Ngồi đối diện , tên văn thần * bị tiếng nổ lớn này dọa cho khiếp sợ , nhìn ra bên ngoài, run rẩy mở miệng hỏi : " Vương, cái này... Đây là có chuyện gì xảy ra ?"

      Văn thần : Chức quan thời cổ đại.

      Nam tử ngồi dựa vào ghế vương, tay đặt thân ghế, khẽ nghiêng đầu, mày kiếm nhướn lên, đôi con ngươi đen thẫm như mực ánh lên tia sáng quỷ dị, kiên nhẫn đáp : " Chỉ là con chuột mà thôi !"

      Tiếng vừa dứt, vung tay cái, cây sáo ngọc màu mực trong ống tay áo
      bỗng nhiên bay ra ngoài. chỉ ngồi trong điện, cần phải chạy ra ngoài xem, cũng chẳng cần phải quan sát cũng có thể tìm thấy vị trí chính xác của Lạc Tử Dạ !

      Hộ vệ trong vương phủ, thấy sáo ngọc từ trong tẩm điện của vương bay ra ngoài, lập tức bay theo hướng sáo ngọc ! Nghiêng đầu nhìn, liền thấy nóc nhà,kẻ đầu sỏ Lạc Tử Dạ , hai tay ống tay áo vén cao, cầm hỏa dược, lấy đá lửa hăng hái châm ngoì ném về phía nhiếp chính vương phủ !

      Lạc Tử Dạ cũng sợ hết hồn, hai mắt trợn ngược khi thấy mặc ngọc bay đến trước mặt ! hai lời, nhanh chóng vội vàng nghiêng thân, tránh thoát !

      Sau khi tránh được, sáo ngọc va vào thân cây đại thụ phía sau nổ " Ầm " tiếng, cây đại thụ bị nổ thành đống tro tàn ! Khóe miệng giật giật, lực sát thương mạnh mẽ như vậy, dùng đầu ngón chân để nghĩ ,cũng biết đây chắc chắn là sản phẩm của Phượng Vô Trù !

      Mặc dù thành công tránh khỏi đòn, nhưng bản thân lại bị bại lộ, nhìn đám thị vệ mắt trợn ngược , khuôn mặt mang đầy vẻ nguy hiểm, khóe môi nàng co rút, bỗng cảm thấy mình như bị quả bóng sắp bị người ta làm cho xì hơ, trong lòng cảm thấy vô cùng đau khổ.

      Sau đó, trong điện, nam tử đưa tay vung trung, sáo ngọc ở phía xa xa tựa như nghe được triệu lệnh, bay trung vòng, lập tức bay trở về nằm gọn trong tay Phượng Vô Trù !

      Lại nghe thấy thanh ma mỵ như chú ngữ đoạt hồn xẹt qua, vang dội toàn bộ nhiếp chính vương phủ: " Bắt lại, sức kiên nhẫn của có hạn !"

      " !" Đám thị vệ đồng thanh hô lên.

      Tiếp theo, bọn thị vệ cùng nhau giơ cao cây đuốc, xếp thành mấy hàng, ngẩng đầu nhìn Lạc Tử Dạ. tay mỗi người cầm cây cung, chỉ cần ra lệnh tiếng, đem kẻ vụng trộm đứng nóc nhà Lạc Tử Dạ bắn thành cái sàng !

      Tên thị vệ trưởng đứng đầu, cũng từng gặp qua ít người, bao gồm cả Lạc Tử Dạ, gã ngẩng đầu nhìn, mở miệng khuyên nhủ : " Thái tử điện hạ, để tránh bị bắn, mạt tướng khuyên ngài hãy khoanh tay chịu trói ! "

      ---------
      Last edited: 12/10/15

    4. Nước xanh

      Nước xanh Well-Known Member

      Bài viết:
      120
      Được thích:
      1,224
      Chương 11 : Nghiêm trang được hươu vượn !
      Khoanh tay chịu trói? Lạc Tử Dạ nhướn mày, nếu khoanh tay chịu trói, hôm nay còn có thể sống sao?

      Đứng nóc nhà, nàng ho khan tiếng, quay đầu về phía đám hộ vệ bên dưới, hết sức nghiêm túc mở miệng : " Thái tử điện hạ? Thái tử điện hạ là ai? Ta quen , ta chỉ là thanh niên nước, thực tại quen nhìn nhiếp chính vương tay nắm giữ quyền lực, cho nên tức giận mang theo hỏa dược chạy tới đây, hành động này liên quan đến thái tử . Ta cũng phải là cái gì thái tử điện hạ, thái tử có thể dũng tuyệt vời được như ta sao? Làm sao có thể chứ? Ta và chỉ giống nhau cái chỗ thịt thừa đó thôi, ta tên gọi vật, các ngươi ngàn vạn hàng nghìn lần được tính khoản nợ này lên đầu thái tử !"

      xong hết những lời này nàng mới an tâm quay đầu chạy trốn !

      Nghe nàng xong, bên dưới đám thị vệ đồng loạt mắt chữ O mồm chữ A ! Sao có thể trợn mắt dóc như thế, ràng là coi bọn họ là kẻ ngu, hay là nghĩ coi bọn họ bị ngu ?

      Cuối cùng, tên hộ vệ đứng đầu, lạnh lùng ngẩng đầu lên nhìn về phía Lạc Tử Dạ, mở miệng cảnh cáo: " Thái tử điện hạ, thỉnh ngài nghiêm trang được hươu vượn! Bây giờ ngài xuống, có lẽ phải chết quá khó coi ! "

      Lần này, đến lượt khóe miệng Lạc Tử Dạ giật giật ! Người phủ nhiếp chính vương cũng rất có văn hóa a , mở miệng lập tức xuất khẩu thành chương , " Nghiêm trang được hươu vượn ", trong lúc này mà cũng có thể kết hợp với thành ngữ, đây chẳng phải là hạ bút thành văn trong truyền thuyết đó sao !!

      Thấy bản thân xùi cả bọt mép mà vẫn có ai tin, nàng chợt cười tiếng, nụ cười có chút xấu hổ, ngượng ngùng. Trong lúc ai để ý, đột nhiên đưa tay, rất nhanh châm ngòi hỏa dược, ném về phía bọn thị vệ !

      Sau đó, nhàng nhún người nhảy sang cây đại thụ khác cách chỗ đứng hai thước !

      tiếng nổ " Ầm " tiếp tục vang lên, đám thị vệ trong nội viện vội tách ra tránh hỏa dược, kẻ né phải, kẻ nhảy sang trái, có người nằm phục luôn xuống đất ! Chờ khi bọn họ ngẩng đầu lên, chỉ thấy bóng lưng Lạc Tử Dạ ! Mà ở ngoài tường viện, đám thị vệ ngửa đầu chờ nàng nhảy xuống là xông vào bắt, nghĩ nàng nhảy xuống mà trực tiếp từ cây đại thụ nhảy sang cây đại thụ khác cách hai thước, trượt xuống rồi bỏ chạy !

      " Đuổi theo !" tên thị vệ hét lớn !

      tiếng " Đuổi theo " vang lên hướng vào trong tẩm điện ,Phượng Vô Trù biết " Con chuột " chạy thoát ! Cùng ở trong tẩm điện, liếc mắt nhìn Phượng Vô Trù, văn thần run rẩy hỏi dò " Vương, là thái tử ?"

      Mới vừa rồi nghe tiếng thị vệ khuyến cáo thái tử , y nghe thấy được. Đương nhiên, thái tử kia hươu vượn những gì, cũng nghe thấy hết !

      Phượng Vô Trù nghe y hỏi, liếc mắt nhìn sang, câu cũng , giận mà tự uy, làm cho văn thần kia toàn thân run rẩy, cúi đầu, dám thêm lời nào nữa !

      Sau đó, có thị vệ từ ngoài cửa tiến vào bẩm báo : " Vương, trước mắt xác định được nhiếp chính vương phủ bị thái tử làm nổ bảy chỗ, núi giả, chính điện, nhà bếp, mấy sương phòng ở nam uyển, còn có.... có chỗ ở Quả gia. Quả gia giơ cánh bị cháy xém lên phát thệ, thù này báo phải là chim ! Hai vị đại nhân phòng thủ dẫn binh truy bắt thái tử điện hạ rồi, xin vương hạ lệnh giết "

      Hạ lệnh giết, đó chính là chỉ cần thái tử xuất , trực tiếp giết ngay !

      " !" Phượng Vô Trù nhướn mày, thanh trầm thấp, tựa như cất giấu ngọn lửa giận hung tàn, gằn từng chữ , " cần, thay đổi chủ ý, trước tiên cứ bắt lại ! phải sai lầm nào đều có thể dễ dàng qui vào tội chết. Lạc Tử Dạ phạm vào lỗi, cái mạng của vẫn còn chưa đủ thành ý !"

      Nhìn nếp nhăn giữa ấn đường, rất dễ nhìn ra là cực kì tức giận .

      Lúc này, đám thị vệ truy sát Lạc Tử Dạ sớm chạy ra ngoài. Hộ vệ nghe lệnh, lập tức vội vã cúi đầu mở miệng : " Vương, thuộc hạ lập tức thông báo cho hai vị đại nhân !"

      Ngoài kia, trưởng hộ vệ đứng trong nội viện vừa tránh thoát hỏa dược, nhìn lên nóc nhà, chỗ Lạc Tử Dạ nhảy lên cây bỏ chạy, cảm giác bản thân hết sức nhục nhã ! Y nhanh chóng vung tay lên, lệnh cho chúng hộ vệ chạy theo ra ngoài, đuổi theo bóng lưng Lạc Tử Dạ chạy như điên , lớn tiếng quát : " Bắn cung !"

      Lạc Tử Dạ điên cuồng chạy mạch, phía sau lưng là hai nhóm người đuổi theo. Nhóm thứ nhất chính là nhóm hộ vệ bên ngoài phủ, nhóm thứ hai chính là nhóm hộ vệ từ bên trong tường phủ vọt ra đuổi !

      Nhất là sau khi nghe thấy có kẻ hai chữ " Bắn cung ", sắc mặt nàng càng thêm tái nhợt, lúc này chạy đến đầu ngõ, ở đó có tấm ván cửa rất dày, chút do dự , lập tức kéo tấm ván cửa xuống che ở sau lưng !

      Tiếp theo, tất cả các mũi tên bắn vào tấm ván cửa, mũi lại mũi, rất chính xác, điều này ràng cho nàng biết, nếu hôm nay có tấm ván này đặt ở đây, mạng này của nàng lập tức cũng đứt luôn!

      Việc này cũng khiến cho nàng vô cùng tức giận, tấm ván cửa nàng làm bằng gỗ sồi ,rất là nặng ! Nàng vội khom người ôm tấm ván chắn đằng sau lưng, tiếp tục cắm đầu chạy như bay !

      Vừa chạy, vừa quay đầu lớn tiếng chửi : " Mẹ kiếp ! Nhớ cho kỹ ! Ông đây phải là thái tử, ông đây chính là người Hobbit, đại danh ông đây chính là vật - lá chắn gỗ !"

      Đám thị vệ đuổi theo nàng, khóe miệng đồng loạt co giật ! Cho tới bây giờ cũng chưa thấy qua qua người nào có thể cõng tấm ván cửa nặng lưng, những thế còn có thể chạy nhanh như vậy, , phải bước như bay, đồng thời vẫn còn quên cường điệu mình phải là thái tử, còn có cái gì mà lá chắn gỗ, người hobbit? Thái tử đúng là nhân tài hiếm có !

      Nàng ở phía trước chạy như điên, mà tên thị vệ vừa nhận lệnh Phượng Vô Trù vừa kịp chạy đến.

      Chạy vội tới trước mặt hai gã trưởng hộ vệ, mở miệng : " Hai vị đại nhân, vương ra lệnh phải bắt sống ."

      Dứt lời, bọn họ đồng loạt liếc mắt nhìn về phía bóng lưng vừa chạy vừa cõng tấm ván cửa, khoé miệng co rút mạnh, vẫn còn có thể chạy như gió cuốn như vậy, đám người hiểu sâu sắc điều rằng muốn giết được e là cũng dễ dàng gì, huống chi là bắt sống ! Nhưng vẫn gật đầu : " Hồi bẩm vương, bọn ta nhất định hoàn thành nhiệm vụ ! "

      xong, càng thêm dốc sức đuổi theo hướng Lạc Tử Dạ chạy .

      Lạc Tử Dạ chạy hồi, phát ra mặc dù người phía sau vẫn đuổi theo, nhưng cũng thấy có tên bắn tới nữa, lập tức quăng " lá chắn gỗ " chạy như điên ! Bằng cách này , rất nhanh chạy về phía đường lớn, cũng để ý con phố nào, chút ngần ngại lao về phía đám đông !

      Hẳn là lúc này Phượng Vô Trù vô cùng tức giận, nếu bắt được nàng nhất định bị giày vò đến mức chết dở sống dở ! Cho nên bất kể như thế nào cũng thể bị bắt, mặc dù cũng biết chính mình có thể chạy trốn được mùng , cũng chạy nổi mười lăm, nhưng từ mùng đến mười lăm, phải là sống thêm được mười bốn ngày nữa hay sao ?

      Lúc này màn đêm cũng bắt đầu buông xuống mà chỗ kia vẫn vô cùng náo nhiệt ! Nửa đêm canh ba, mà còn nhiều người ra vào, đây nhất định chính là lầu xanh trong thuyền thuyết !

      Nàng cũng chẳng kịp để ý nhiều như vậy, chạy thẳng vào chỗ náo nhiệt nhất.

      Chạy vào hoa lâu, kẻ bên trong cũng giật nảy mình. Quay đầu nhìn lại, kịp để ý xung quanh, động tác nhàng như khỉ, nhảy hai cái bay lên lầu, thấy mấy gian phòng, tùy tiện chọn gian chạy vào !

      Sau khi vào cửa, lại nghe thấy tú bà tức giận dẫm chân quát lớn : " Tên tiểu tử chết bầm từ nơi nào chạy tới , dám xông vào 'Tương tư môn ' của đệ nhất công tử ! Người đâu, lôi ra đây cho lão nương!"

      Mụ vừa dứt lời, còn chưa kịp dẫn người lôi Lạc Tử Dạ ra ngoài xuất đám hộ vệ bao vây toàn lâu ! Có kẻ gầm lên : " Bao vây lại, con ruồi cũng được phép lọt ra ngoài !"

      Mà Lạc Tử Dạ sau khi bước vào cửa, lập tức đóng cửa lại, giương mắt nhìn lên liền thấy thùng nước tắm. Cách lớp sương mù, nàng sửng sốt, giữa mơ hồ nhìn thấy dung nhan có hai trong thiện hạ !

      mặt mày như họa, môi mỏng khẽ mỉm cười, lộng lẫy như hoa trà nở rộ, lại mê hoặc lòng người như hoa túc, chỉ cái liếc mắt thôi cũng đủ đoạt hồn kẻ khác ! Đột nhiên ,nàng cảm thấy hít thở thông,nếu bây giờ có hàng vạn bông hoa nở rộ nơi này, nhất định vì gương mặt tuyệt mỹ này mà ảm đạm, tàn héo. Đời người , bất luận là nam hay nữ, nếu gặp qua lần nhất định vì dung nhan khuynh đảo chúng sinh này, cam tâm vì mơ mơ màng màng cả đời !

      Giờ phút này, người nọ tựa lưng vào thùng nước tắm, đôi mắt hoa đào mị hoặc vô cùng thích thú quan sát nàng.

      Điều hết sức quan trọng chính là... hàng này giờ có mặc y phục, vẫn còn ngồi trong thùng tắm !

      Lạc Tử Dạ nghe thấy tiếng cổ họng khô khốc nuốt nước bọt ừng ực, hai dòng máu mũi cũng rất nể tình cứ thế mà chảy ra...
      Last edited: 12/10/15

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Thôi rồi..Gia lại nổi thú tính nữa rồi...
      Nước xanh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :