1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bán tình yêu: Hận là cách tôi chiếm đoạt em - Bạc Lương Trà ( Hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 37: Vạn kiếp bất phục

      Trình Mạc Nhiễm chạy xe như bay cuối cùng cũng dừng lại ở bệnh viện XX, Lương Ngân đến nơi liền thấy Tang Vũ cùng Đàm Cẩm Niên đứng ở bên ngoài đợi lạnh cóng đến rung cả người, vội vàng mở cửa xe chạy đến, dĩ nhiên so động tác Lương Ngôn còn nhanh hơn .


      Trình Mạc Nhiễm còn lo lắng hai chân Lương Ngân như nhũng ra đây, lúc này nhìn xông ra ngoài, trong lòng hết hồn, vừa muốn gọi về, lại phát có chuyện gì, giống như con thỏ , nhảy .


      "Ngân Ngân, cuối cùng cậu tới!" Cẩm Niên vừa nhìn thấy Lương Ngân, nước mắt rơi ngừng được, Lương Ngân nhìn ánh mắt của hai người Cẩm Niên cùng với Tang Vũ đều đỏ và sưng, nước mắt cũng liền rơi xuống.


      "Ngân Ngân, Tiêu Nghệ là dại dột!" Tang Vũ vừa đừng lo, mấy cùng nhau nức nở nghẹn ngào khóc lên. Trình Mạc Nhiễm nhìn thấy, trong lòng đảo lộn, sau đó vội vàng đến.


      "Mọi người đừng khóc, chúng ta vào trong bệnh viện rồi từ từ xem chuyện gì xảy ra, bên ngoài lạnh nghe lời, đừng khóc!" Trình Mạc Nhiễm vẫn đứng bên cạnh Lương Ngân, giọng kia êm ái giống như người an ủi nhau, nhàng vỗ vai Lương Ngân.


      Lương Ngân lần này rất nghe lời cùng mọi người cùng nhau vào bên trong, ở trong tương đối ấm áp.


      "Ngân Ngân, cậu biết sáng hôm nay bọn mình nhận được tin tức, mẹ của Tiêu Nghệ gọi điện thoại đến Tiêu Nghệ xảy ra chuyện! Bọn mình liền trực tiếp ngồi xe đến ngay, đường gọi điện thoại cho cậu, nhưng lại có người nghe máy. Bọn mình lo lắng, sau đó đến đây, Tiêu Nghệ cũng ở trong phòng cấp cứu mấy canh giờ rồi, làm thế nào đây, Ngân Ngân, mình là sợ!” Cẩm Niên vừa xong liền khóc.


      Lương Ngân nước mắt vẫn rơi, ngay cả Lương Ngôn cũng giống con thỏ rơi lệ.


      "Tiêu nghệ... Có phải hay ... Bởi vì Nhậm Nghĩa, nên mới....?" Lương Ngân muốn biết nguyên nhân.


      "Ừ, chính là tên trời đánh Nhậm Nghĩa! Làm cho Tiêu Nghệ sống bằng chết, chúng ta cũng nên đấu tranh cho cậu ấy!" Tang Vũ tại rất kích động .


      Lúc này Trình Mạc Nhiễm quyết định vào bên trong bệnh viện xem chút. Cho nên góc chỉ còn mấy giọng nức nở, bất bình căm giận.


      "Tiêu Nghệ lần trước trở lại, phá bỏ đứa bé !" Tang Vũ giọng .


      "Cái gì?" Cẩm Niên cùng Lương Ngân đồng thanh , mắt trợn trừng trừng, ý chính là hai người bọn họ đều biết chuyện này!


      Tang Vũ có chút chột dạ : " Là mình theo cậu ấy, Tiêu Nghệ cho mình cho các cậu biết!"


      "Tên khốn kiếp kia ở đâu? Chúng ta tìm !" Lần này Lương Ngân đầy lòng căm phẩn, ánh mắt kích động đứng lên.


      "Ba Tiêu Nghệ phái người tìm!" Cẩm Niên kéo Lương Ngôn xuống, vỗ lưng trấn an .


      Lúc này, Trình Mạc Nhiễm quay trở lại," Mấy người các tới đây chút ! gặp cha mẹ của Tiêu Nghệ!"


      Trình Mạc Nhiễm chỉ là xem chỗ này chút, ngờ gặp cha mẹ Tiêu Nghệ chính là Văn Thao người có thế lực của thành phố N, hai người cũng coi như là biết nhau.


      Mấy liền đến gặp mẹ của Tiêu Nghệ, lần này gặp được cha mẹ của Tiêu Nghệ, mắt ai cũng đỏ liền gọi chú.


      Văn Thao nhìn bạn tốt của con , trong lòng cũng thay con vui mừng, nhưng nha đầu ngốc này vì cái tên côn đồ đó, trời ơi!

      Năm đó cha mẹ của Văn Tiêu Nghệ đều là người tài năng xuất chúng, tại vì Tiêu Nghệ, lập tức già rất nhiều! Tinh thần Văn Thao có chút
      suy sụp, mẹ Tiêu Nghệ vẫn yên lặng khóc thút thít, mấy cùng mẹ Tiêu Nghệ ngồi chung chỗ, lặng lẽ ngồi ngoài phòng phẫu thuật chờ đợi, còn Trình Mạc Nhiễm cùng Văn Thao đứng bên thở dài.

      Thời gian trôi qua từng giây từng phút, bên ngoài phòng phẫu thuật đèn đỏ vẫn sáng, bầu trời cũng dần dần tối, Lương Ngân đứng ở cửa sổ, mở cửa sổ ra chút, gió mát thổi vào, làm cho tỉnh táo lại, ngoài trời tuyết đọng tựa như muốn đóng thành băng, bầu trời hoa tuyết lại bay.

      Lương Ngân say sưa, cái áo ấm được choàng lên người , cần quay đầu lại cũng biết là ai.

      “Đừng lo lắng, Tiêu Nghệ có chuyện gì, bác sĩ phẫu thuật là bác sĩ giỏi nhất thành phó N, bác sĩ này rất có bản lĩnh!” Trình Mạc Nhiễm đứng ở bên cạnh Lương Ngân nhìn tuyết ở ngoài cửa sổ như có điều suy nghĩ.

      Lương Ngân quay đầu nhìn , dường như chưa bao giờ nhìn thấy qua Trình Mạc Nhiễm nghiêm túc như vậy, ra , rất tài giỏi, so với ở bên cạnh Vệ Nam cảm thấy rất thoải mái, cảm giác như vậy rất tốt!

      Lúc này bác sĩ ra.

      Văn Thao vội vàng đến hỏi thăm tình hình của Tiêu Nghệ, sắc mặt bác sĩ rất lạnh, chỉ câu, vượt qua giai đoạn nguy hiểm, yên tâm ! Cũng có chút mệt mỏi.

      Tất cả mọi người thở phào nhõm.

      Nhìn Văn Tiêu Nghệ nằm giường bệnh mặt trắng như giấy tái nhợt, bốn nước mắt tràn mi.

      Văn Thao nhìn bạn của con , trong lòng cũng rất vui mừng, cho người giúp việc đem cháo đến, rồi cùng vợ ra bên ngoài phòng bệnh.

      Lúc này Vệ Nam nhàng mở cửa phòng bệnh ra, Trình Mạc Nhiễm nhìn thấy Vệ Nam trong lòng nghĩ: Tiểu tử này chạy nhanh , vừa cho biết địa chỉ chạy như bay đến đây!

      Mọi người nhìn thấy Vệ Nam cũng hàng chào tiếng, sau đó tiếp tục nhìn Văn Tiêu Nghệ nằm giường bệnh, buồn rầu.

      Trình Mạc Nhiễm cùng Vệ Nam tâm nặng nề ngồi ghế sô pha trong phòng bệnh chờ Văn Tiêu Nghệ tỉnh lại!

      Văn Thao cố ý chọn phòng bệnh thoải mái nhất chăm sóc đặc biệt, điều kiện tốt nhất! Bên trong có hai giường, bộ ghế sô pha lớn, Tv cái gì cũng đủ cả!

      Lúc này Văn Thao vào với mọi người, bác sĩ Tiêu Nghệ mấy giờ nữa mới có thể tỉnh lại, ông tìm chỗ ở cho mọi người, khách sạn ở sát bên bệnh viện.

      Cuối cùng trong phòng bệnh, bốn gì cũng chịu , ngược lại Lương Ngân gì đó với Lương Ngôn khách sạn nghỉ ngơi, nhưng mà Lương Ngôn đồng ý, tức giận khóc, cuối cùng bị Vệ Nam kéo .

      ra Lương Ngân nên cho Lương Ngôn biết điều này, cảm thấy lgo vẫn còn là đứa trẻ, vẫn chưa thể va chạm những điều này.

      Lần đầu tien Lương Ngân cảm thấy đêm tối dài như vậy, dường như so với ngày trước ở trong tiệm còn khó chịu hơn nhiều, chờ đợi khá dài, Cẩm Niên cùng Tang Vũ ở chiếc giường khác buồn ngủ, Lương Ngân lặng lẽ mở cửa, nhàng đóng cửa lại rồi ra ngoài, tại cảm thấy rất buồn bực.

      “Sao lại ra đây?” Sau lưng Lương Ngân đột nhiên truyền đến giọng ấm áp.

      còn chưa à? Còn ở lại làm gì?” Lương Ngân xoay người phía trước, còn Trình Mạc Nhiễm ở phía sau , hai người đến ghế ngồi xuống nghỉ ngơi.

      “Em trở về! ngủ , ngày mai Tiêu Nghệ tỉnh lại!” Trình Mạc Nhiễm nhìn mặt Lương Ngân tinh thần mệt mỏi, .

      có sao! Còn ? mệt mỏi sao?” Lương Ngân dịu dàng từ chối rồi hỏi ngược lại.

      mệt!” Trình Mạc Nhiễm cũng rất nhàng, có trời mới biết tinh thần rất tốt, nếu cứ như vậy ở bên cạnh cũng tốt!

      tìm em?” Lương Ngân tình mới đến thành phố C.

      “Ừ!” rất thẳng thắn.

      Lương Ngân hỏi chuyện gì.

      thích em Lương Ngân, làm bạn của !” Trình Mạc Nhiễm cũng thẳng thắn, cũng nghĩ đây là nơi nào.

      “Tại sao lại là em?” Lương Ngân nhìn ánh mắt của , ở trong đó giống như bờ vực sâu mênh mông, Lương Ngân nghĩ, nếu rơi vào muôn đời muôn kiếp trở lại được rồi ?

      “Nếu như biết tại sao, cũng đau khổ như vậy!” Trình Mạc Nhiễm ra vẻ chú ý giải thích, nhàng mềm ôm Lương Ngân trong lòng.

      bởi vì mà đau khổ quá rồi.

      “Tâm tính là gì cũng mặc kệ, Trình Mạc Nhiễm, bây giờ em cảm thấy mệt quá! cho em mượn vai dựa vào chút !” Lương Ngân nhàng dựa vào vai của , nhắm hai mắt lại.

      Lương Ngân, đây là ý gì? Đồng ý làm bạn của sao?

      Trình Mạc Nhiễm mở miệng muốn hỏi , chỉ thấy dựa vai đều đều thở, nhìn bộ dáng ngủ thiếp , Trình Mạc Nhiễm nhàng kéo lại gần chút, hướng trong lồng ngực của mình nhích lại gần, để cho ấm áp thoải mái hơn.

      Trình Mạc Nhiễm trong lòng cùng : “Mộng đẹp, Ngân Ngân.” Cũng ngồi thẳng người, đầu tựa vào tường, nhắm mắt lại, chỉ mong trong giấc mơ thấy được .




      Chương 38 : Thế giới rối loạn
      Tang Vũ gần như kích động từ phòng bệnh đẩy cửa ra ngoài tìm Lương Ngân.

      Lương Ngân tựa vào vai Trình Mạc Nhiễm chập chờn ngủ, Trình Mạc Nhiễm tay ôm , đầu tựa tường, dường như cũng ngủ thiếp .

      Tang Vũ chạy đến ghế dài nghỉ ngơi của bệnh viện liền nhìn thấy màn ấm áp như vậy. liền dừng bước, nơi đây rất yên tĩnh, Lương Ngân vốn dĩ ngủ sâu, nghe tiếng bước chân liền tỉnh giấc, mở mắt ra liền nhìn thấy Trình Mạc Nhiễm ôm , nhắm mắt tựa đầu vào tường, sau đó quay sang bên trái liền nhìn thấy Tang Vũ ngẩn người.

      " Tiểu Vũ! " Lương Ngân giọng gọi , lúc này Trình Mạc Nhiễm cũng mở mắt ra.

      " Khụ, mình đến để cho hai người biết Tiêu Nghệ tỉnh rồi! " Dễ nhận thấy Tang Vũ có chút lúng túng.

      " sao? " Lương Ngân vừa nghe tin Tiêu Nghệ tỉnh lập tức giãy khỏi vòng ôm của Trình Mạc Nhiễm đứng dậy chạy về phía Tang Vũ.

      Tay chân Trình Mạc Nhiễm có chút tê, qua lúc mới đứng dậy, Lương Ngân kéo Tang Vũ chạy đến phòng bệnh của Văn Tiêu Nghệ rồi.

      " Tiêu Nghệ!" Lương Ngân thấy Tiêu Nghệ suy yếu tựa lưng giường nước mắt lập tức rơi xuống.

      Tiêu Nghệ nhìn thấy Lương Ngân gượng cười.

      " Cậu làm sao lại ngốc như vậy chứ? " Lương Ngân ngồi xuống bên cạnh giường bệnh của Tiêu Nghệ, bàn tay vuốt ve khuôn mặt hốc hác của đau lòng .

      Hai người Đàm Cẩm Niên và Tang Vũ đứng bên cạnh gọt táo, người nắm lấy cánh tay còn lại của Tiêu Nghệ chặt, chỉ sợ chốc lát liền mất .

      " ấy..... vẫn đến có đúng ? " Văn Tiêu Nghệ nhìn ba người Lương Ngân, Đàm Cẩm Niên và Tang Vũ, ánh mắt lộ mất mác và đơn.

      " Cái tên khốn kiếp đó khiến cậu thành như vậy mà cậu vẫn nhớ đến ! " Tang Vũ trước giờ nhanh mồm nhanh miệng, để ý gì liền ra.

      " Tiểu Vũ, cậu trước tiên đừng làm Tiêu Nghệ kích động ! " Đàm Cẩm Niên kéo Tang Vũ lại giọng .

      Lúc này Văn Tiêu Nghệ đột nhiên khóc lên, khóc đứt quãng.

      Ba người Lương Ngân lúc này cũng biết nên làm sao, bốn người ôm nhau , nước mắt cũng từng giọt từng giọt rơi xuống.

      " Tối ngày hôm đó mình nằm mơ thấy hai bảo bảo đến tìm mình! Ô...." Cơ thể Văn Tiêu Nghệ rất yếu, nhàng ôm các .

      Ba người ai cũng lên tiếng , đợi Văn Tiêu Nghệ bình phục chút, ba người lập tức ngồi bên giường của , chờ từ từ bình tĩnh lại.

      " Tiêu Nghệ , cậu có biết hay thế giới này đâu chỉ có Nhậm Nghĩa là đàn ông, huống chi đó giờ cậu, cậu sao lại ngốc như thế? Ngốc đến nỗi tổn thương chính mình!" Đàm Cẩm Niên vẫn luôn là người lý trí nhất.

      " Mình đúng là ngu, ngu đến nỗi nghe lời của ta,các cậu có biết mình có thể có hai bảo bảo ? Đêm hôm đó , hai bảo bảo đến tìm mình , chúng lớn lên đáng , hai đứa kéo tay mình : Mẹ, mẹ, tại sao mẹ cần bọn con? Tại sao, tại sao mẹ giữ bọn con lại! Ô.... " Cả phòng bệnh chỉ còn lại tiếng khóc của Tiêu Nghệ, phải là Lương Ngân khuyên, mà ra biết nên khuyên thế nào, chuyện như vậy ai có thể được đây.

      Bốn người cứ im lặng ngồi trong phòng bệnh cho đến khi mẹ của Tiêu Nghệ bước vào.

      Mẹ của Tiêu Nghệ là người phụ nữ cao quý tao nhã, ngồi vào chỗ Lương Ngân nhường cho mình , bà vuốt ve gương mặt con : " Tiêu Nghệ à! Mẹ xin con, con đừng dọa mẹ nữa có được hay ? " Mẹ Văn đau lòng khóc.

      Tiêu Nghệ thấy mẹ như vậy cũng đau lòng, bàn tay bé mềm mại lau nước mắt cho mẹ " Mẹ, xin lỗi, để mẹ lo lắng rồi! Lần sau con như vậy nữa!"

      Hai mẹ con ôm nhau khóc, làm cho các cảm thấy chua xót.

      Lúc này Văn Thao và bác sĩ chuyện với nhau xong, lập tức đến thăm con , nhìn thấy con suy yếu tiều tụy ông chỉ biết thở dài.

      " Con à, điều nhiều nhất ba có thể làm chính là như vậy, nó lần này cố ý tổn thương con như vậy, hình phạt rất nặng. Ba chỉ có thể dùng tiền mua mạng của nó!" Văn Thao than thở.

      " Cha, xin lỗi, xin lỗi..." Văn Tiêu Nghệ có chút kích động, ôm cha mình khóc to.

      Lúc ấy, ba người Lương Ngân, Đàm Cẩm Niên và Tang Vũ ra khỏi phòng bệnh, để lại gian cho nhà ba người Tiêu Nghệ.

      Đúng lúc này, Lương Ngôn và Vệ Nam cũng kịp đến, thêm vào đó, Trình Mạc Nhiễm cũng đứng ở ngoài cửa đợi bọn họ. Sáu người cùng tìm nơi ăn sáng. Bởi vì còn quá sớm các cửa hàng vẫn chưa mở cửa, Vệ Nam và Trình Mạc Nhiễm lái xe vòng quanh thành phố N.

      Đàm Cẩm Niên và Tang Vũ ngồi vào xe của Vệ Nam, Lương Ngôn cũng bị Vệ Nam mạnh mẽ kéo vào xe , thế mà biết chuyện này, vẫn cứ hét: " Chị, chị lại cãi nhau với Vệ Nam sao? Sao hai người ngồi cùng nhau?" Vệ Nam tức giận trợn mắt, Trình Mạc Nhiễm trong lòng cũng có chút khó chịu, nghiêm mặt lại.

      Lương Ngân ưu nhã ngồi vào xe của Trình Mạc Nhiễm sau đó cũng rất tự nhiên : " lái xe !"

      Trình Mạc Nhiễm nghe , chần chờ liền lái xe tìm chỗ cho ăn.

      Lương Ngôn đáng thương bị hai chọn áp chế, dĩ nhiên còn có Vệ Nam đột nhiên bá đạo, trừng mắt nhìn chằm chằm.

      " Khụ... lời hôm qua em rốt cuộc có ý gì vậy?" Trình Mạc Nhiễm muốn hỏi Lương Ngân có là hôm qua đồng ý làm bạn của , nhưng lời ra khỏi miệng có chút thay đổi.

      " Lời nào cơ?" Lương Ngân đương nhiên biết ý tứ của nhưng vẫn cố ý hỏi lại, ai bảo người này bình thường luôn bá đại như thế!

      " Em !" Đối mặt với , phong độ của Trình Mạc Nhiễm liền biến mất, có chút nóng nảy, còn có chút nhịn được, nhiều nhất là có chút bất đắc dĩ.

      " Cái gì?" Lương Ngân vô tội quay sang nhìn .

      Ánh sáng mặt trời mỏng manh chiếu vào làn cho khuôn mặt Trình Mạc Nhiễm càng trở nên tuấn, trong nháy mắt, Lương Ngân có chút hoảng hốt.

      " có gì, chỉ là muốn hỏi em muốn ăn cái gì thôi!" Trong lòng Trình Mạc Nhiễm thầm rủa chính mình: Trình Mạc Nhiễm từ khi nào ngươi trở nên nhát gan như vậy?

      " Hahaha, Trình Mạc Nhiễm, em đáp ứng, đồng ý làm bạn rồi !" Lương Ngân cảm thấy vẻ mặt này hợp với Trình Mạc Nhiễm nên trêu chọc nữa.

      " Két....." Trình Mạc Nhiễm kích động dừng xe lại, Lương Ngân thiếu chút nữa bay ra ngoài, cũng may có dây an toàn giữ lại.

      Lương Ngân bị làm cho hết hồn, cảm thấy tim mình sắp nhảy ra ngoài rồi, lập tức trợn mắt nhìn , vừa định mở miệng trách, ai ngờ sau khắc môi lập tức bị hôn. Lương Ngân cũng giãy giụa, nhắm hai mắt lại.

      Trình Mạc Nhiễm thấy Lương Ngân ngầm đồng ý trong lòng có chút kích động, lực hôn từ nhàng cũng chuyển sang mãnh liệt. Từ khóe miệng, từ từ Trình Mạc Nhiễm biến thành hôn sâu, khi lưỡi đụng chạm nhau, giúp đỡ nhau trong lúc hoạng nạn lại trở thành người .

      " Trời ạ!" Khi xe của Vệ Nam chạy tới gần xe của Trình Mạc Nhiễm, mắt Lương Ngôn mở to đột nhiên kêu lên, Vệ Nam nghe kêu lập tức dừng xe, vừa muốn nhìn sang phía Lương Ngôn xem thử, Lương Ngôn liền lập tức kéo cổ Vệ Nam lại, sau đó cứ như vậy, nghiêng người về phía trước, hai người cứ như vậy môi chạm môi, do lực quá lớn, môi của Vệ Nam bị Lương Ngôn hung hăng cắn cái, liền buồn bực hừ tiếng.

      Người trong cuộc cũng quên mất phía sau mình còn có hai người nữa. Thời khắc này, Đàm Cẩm Niên mực nhìn hai người khác ngoài cửa xe, hôn hừng hực khí thế. Còng Tang Vũ lại bị cảnh tượng trước mắt làm cho giật mình. Đây là gì vậy? Người bạn Ngôn Ngôn cư nhiên có thể thô bạo chơi trò cưỡng hôn !

      Lúc này, thế giới lá mảng hốt hoảng, mua vướng mắt, rốt cuộc đây là cái gì, thế giới này lại có thể điên cuồng như vậy?

      Cuối cùng, Lương Ngân nhéo Trình Mạc Nhiễm cái mới buông ra. Lương Ngân bị hôn đến thất điên bát đảo, gần như thở ra hơi. Ai ngờ được Trình Mạc Nhiễm lại buông ra, khuôn mặt nhắn của Lương Ngân đỏ bừng, mấy ngón tay đặt tại thắt lưng tinh tráng của nhéo cái. Trình Mạc Nhiễm bị đau vội vàng buông Lương Ngân ra.

      " ... ..." Lương Ngân thở hổn hển ra được câu.

      Trình Mạc Nhiễm thầm nghĩ nếu như lúc này Lương Ngân mặc dạ phục, khuôn mặt nhắn đỏ bừng vậy kết quả rất đẹp ( ra ý là thơm ngon). Nghĩ xong, thừa dịp Lương Ngân chú ý liền hôn cái.

      Lương Ngân xấu hổ đánh cái, sau đó thẹn thùng quay đầu che giấu cuồng loạn trong lòng, khóe miệng khẽ cười. Sau đó thấy cảnh ngoài cửa sổ, lại cảm thấy cười được.

      Lương Ngân thấy được ánh mắt rất đẹp của Đàm Cẩm Niên, còn thấy được đôi hôn nhau lại là Vệ Nam và Ngôn Ngôn...

      Loạn rồi, thế giới này loạn cả rồi....
      Last edited by a moderator: 10/6/15

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 39: Sau khi hôn

      Lương Ngân lập tức xuống xe mà ở bên này Tang Vũ cũng để ý nhiều như vậy, Lương Ngân lúc này để ý cánh tay của hai người kia buông ra, môi Vệ Nam và Lương Nôn cũng tách khỏi nhau.

      "Cái đó, kia cái gì...!" Lương Ngôn còn chưa giải thích nên cảm thấy xấu hổ. muốn giải thích lúc này lại bị Tang Vũ cắt đứt.


      "Trời ạ! Lương Ngân tới!" Lúc này tất cả mọi người nhìn ra phía cửa sổ Lương Ngân có chút khí thế hung hăng tới, dĩ nhiên, phía sau Trình Mạc Nhiễm cũng vừa xuống xe, vẫn theo sát bước chân của .


      "Chị em...." Lương Ngôn lời vẫn xong, Lương Ngân cũng bắt đầu gõ cửa sổ phía bên Vệ Nam.

      Vệ Nam mở cửa xe xuống, vừa muốn chuyện, liền nghe Lương Ngân kiềm chế tức giận, để ý đến Vệ Nam, kính đáo nhìn Lương Ngôn : "Lương Ngôn, em xuống xe cho chị!"


      Lương Ngôn có chút sợ, dĩ nhiên, lúc này ai cũng có lập trường gì để chuyện, Vệ Nam biết Lương Ngân muốn làm gì Lương Ngôn, cũng liền theo xuống xe.


      Lúc này Trình Mạc Nhiễm cũng tới nơi, kéo Lương Ngân hỏi:"Em muốn làm gì?"


      Lương Ngân cũng trả lời , trực tiếp thoát khỏi cánh tay lôi Lương Ngôn .

      Vệ Nam cùng Trình Mạc Nhiễm cũng có ai theo sau, nhìn hai người trước mặt, trong xe Tang Vũ cùng Đàm Cẩm Niên cũng bắt đầu thở dài, cái này gọi là chuyện gì vậy! Loạn mất rồi.

      " Chị kéo em đâu vậy?" Cánh tay Lương Ngôn vẫn bị Lương Ngân kéo, so với Lương Ngân chậm hơn, bị dùng sức kéo, cho nên bị đau.

      Lương Ngân vừa nghe, trong lòng có chút tức giận.

      ", ai dạy em những điều này? Em có còn biết xấu hổ hay ? Ngay trước mặt hai chị, lại cùng đàn ông hôn nhau sao?” ra Lương Ngân cũng biết mình như vậy, nhưng mà, khi nhìn thấy Tang Vũ cùng Đàm Cẩm niên đều ở đây, hơn nữa Lương Ngôn con to gan hôn Vệ Nam như vậy, cảm thấy đứa này có phải hay học cái xấu.


      "Cảm thấy xấu hổ?" Lương Ngân còn chưa ý thức được kích động của mình, cho dù ước nguyện ban đầu của là tốt.


      "Lương Ngôn, em bây giờ là đứa bé hư!"
      Lương Ngân tức giận .

      “Đứa trẻ hư! Chị, sao chị tìm hiểu ràng tình hình mà còn mắng em nữa?” Lương Ngôn có chút buồn, trong lòng rất uất ức, em làm như vậy hoàn toàn là vì chị, vậy mà chị còn mắng em.

      “Tình hình? Tình hình là trước mặt chị, cùng đàn ông hôn sao?” Lương Ngôn nghe trong giọng của Lương Ngân chói tai vô cùng.

      “Chị, chị như vậy phân biệt phải trái? Nếu tại chị với Trình hôn nhau ở trong xe mãnh liệt, em sợ Vệ Nam thấy, mới giúp chị cản trở ấy, gạt , chị còn em như vậy!” Lương Ngôn nóng nảy uất ức, tâm tình của đứa trẻ, vài câu xong, đôi mắt liền hồng lên, sau đó uất ức nước mắt cứ như vậy rơi xuống.

      “Em. . .” Lương Ngân nghe Lương Ngôn như vậy, trong lòng hoảng hốt, bỗng chốc hồi hộp, đúng vậy, mới vừa rồi Trình Mạc Nhiễm người này cũng ngoảnh đầu lại nhìn, liền hôn , cũng chú ý chuyện này. cho cùng, Lương Ngôn cũng vì tốt cho , lại có lương tâm mắng Lương Ngôn như vậy.

      Lương Ngân tự biết mình đuối lý, vội vàng ôm lấy Lương Ngôn, lập tức giọng êm dịu : “Lương Ngôn, xin lỗi, là chị đúng, chuyện đó, chị cùng Vệ Nam chia tay rồi, tại bạn trai chị là Trình Mạc Nhiễm, những thứ kia cũng bình thường. . . thôi!” Hai chữ sau giọng xuống ràng.

      Lương Ngôn uất ức khóc nức nở, nhưng mà lúc nghe Lương Ngân vừa chia tay cùng Vệ Nam, đột nhiên trong lòng trống rỗng, sau đó vội vàng kéo mình với Lương Ngân ra khoảng cách hỏi: “Sao lại như vậy? Chị, chị sao lại chia tay?”

      Lương Ngân nhìn Lương Ngôn, lúc này có nên tại sao hay , hay là , phải nguyên nhân sao?

      “Chị , Vệ Nam người tốt như thế, sao chị lại cùng ấy chia tay?” Lương Ngôn có chút vội vàng muốn biết nguyên nhân chuyện này, bởi vì gần đây phát Vệ Nam có chút bình thường.

      “Chính là, chính là thích hợp nên chia tay!” Lương Ngân vẫn ra nguyên nhân chính, nếu ra, Lương Ngôn làm như thế nào thoải mái đây?

      “Em yên tâm , mặc dù chị cùng Vệ Nam phải là bạn bè trai , nhưng Vệ Nam vẫn luôn là Vệ Nam, chị và ấy với nhau rồi, phải chung sống giống như lúc ban đầu vẫn là huynh muội, cho nên bọn chị bây giờ rất tốt!” Lương Ngân vỗ vỗ bả vai Lương Ngôn , ràng trong lòng có chút chột dạ, nhưng vì vẫn sợ đứa này suy nghĩ nhiều.

      “Ồ” Lương Ngôn ồ tiếng, cũng biết có ý gì.

      “Chuyện đó, em phải xin lỗi Vệ Nam, còn cường hôn ấy nữa.” Lúc này Lương Ngôn cảm thấy buồn phiền, cùng chút xấu hổ.

      “Ừ, trở về thôi!” Lương Ngân ôm Lương Ngôn , hai người liền quay trở về hai chiếc xe kia.

      bữa ăn sáng lúng túng mà yên tĩnh, Tang Vũ có chút chịu nổi, thích nhất sữa đậu nành cùng bánh tiêu nhưng cũng ăn nhiều.

      Đàm Cẩm Niên vẫn rất thông minh, câu cũng nhiều, cuối cùng Lương Ngân cũng giải thích cùng các , cho nên cần thiết phải hỏi nhiều nữa.

      “Thôi, chúng ta về bệnh viện thăm Tiêu Nghệ trước !” Trình Mạc Nhiễm đề nghị, mọi người cũng có ý kiến, theo phương thức lúc đến mà trở về.

      Chỉ là, lần này ở trong xe Trình Mạc Nhiễm đông hơn vì Tang Vũ và Đàm Cẩm Niên cùng.

      Vệ Nam ở trong xe với Lương Ngôn, lúc này Lương Ngôn làm mặt dày xin lỗi Vệ Nam, chọc cho Vệ Nam cười ha hả ngừng.

      Lúc trở lại bệnh viện, Văn Tiêu Nghệ được mẹ chăm sóc bên cạnh , bởi vì Văn Thao giải quyết việc có liên quan đến Nhậm Nghĩa.

      Văn Tiêu Nghệ thấy đám người bọn họ quay trở lại, rất vui vẻ, liền gọi mẹ về nhà. Nghe mẹ Văn dặn dò đôi câu rồi cùng mọi người chào tạm biệt.

      Mấy liền vây quanh Văn Tiêu Nghệ ríu rít, Vệ Nam cùng Trình Mạc Nhiễm nhìn nhau cười, sau đó tự động lui ra ngoài phòng bệnh.

      Ngoài hành lang Trình Mạc Nhiễm cùng Vệ Nam, trong lòng cảm thấy có chút buồn cười, tự nhiên bị tiểu nha đầu kia cường hôn, bất luận là nguyên nhân gì, đối với Vệ Nam khó chịu này mà , đúng là có chút buồn cười.

      “Bây giờ cậu tình cảm đắc ý, đừng đắc ý như vậy có được ?” Vệ Nam nhìn thấy vẻ mặt đáng thương của Trình Mạc Nhiễm, trong lòng có chút khó chịu. Bất quá, cũng đợi thời cơ, chờ những chuyện này qua , cũng bắt sống tiểu nha đầu kia thôi.

      “Được rồi! Mình cùng chỗ với Ngân Ngân!” Trong lời Trình Mạc Nhiễm, thẳng lời muốn nhất.

      “Cái này còn phải sao? sớm nhìn ra rồi!” Vệ Nam cũng dùng lời chẹn họng Trình Mạc Nhiễm.

      Hai em ở cùng chỗ này câu được câu trò chuyện, nhưng việc trải qua cũng còn quan trọng, bọn họ bây giờ, đối với tương lai tràn đầy lòng tin.
      Last edited by a moderator: 10/6/15

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 40: Năm mới

      Mùa xuân đến, bọn họ khéo léo từ chối đề nghị của Văn Thao ở lại thành phố N đón năm mới, ngày hôm nay nghe Tiêu Nghệ xuất viện, từng người quay trở về thành phố của mình.


      Trình Mạc Nhiễm cùng lương Ngân xác định mối quan hệ cùng nán lại lúc ( bản nhạc thổi qua: Ngay chính thời điểm này).Tối hôm trước bàn bạc với Lương Ngân muốn cả hai cùng nhau đón năm mới, cuối cùng Lương Ngân còn cách nào khác đồng ý cùng trở về thành phố B, lúc đó mới miễn cưỡng thả người.


      Trình Mạc Nhiễm cùng Vệ Nam đưa người vẫn phải đưa đến nơi, đưa Lương Ngân cùng Lương Ngôn về đến nhà rồi mới đưa Tang Vũ cùng Đàm Cẩm niên trở về thành Phố B.


      Buổi tối, Lương Ngân mình nằm chiếc giường đọc sách, nhìn chút liền phân tâm, tại chỉ cần vừa rãnh rỗi liền nghĩ tới Trình Mạc Nhiễm, sau đó cười khúc khích mình, trong tình con đều ngu ngốc!

      Chỉ trong chốc lát điện thoại liền vang lên. cần đoán cũng biết là ai, Lương Ngân vội vàng nhận điện thoại.


      " làm gì thế?" Sóng điện thoại có ảnh hưởng đến giọng của Trình Mạc Nhiễm chút nào.


      Lương Ngân nghe điện thoại, cảm thấy mặt có chút nóng nóng.


      "À, em đọc sách!" Lương Ngân cảm thấy mình cùng những thứ này nhàm chán, nhưng mà, trong lòng của hy vọng biết được cuộc sống của .


      Lúc ban đầu ghét, bây giờ thích, đây là cái dạng quá trình gì đây!


      " bé ngoan!" Trình Mạc Nhiễm cầm điện thoại ở bên kia, nhếch miệng lên, vô cùng mềm yếu giọng dịu dàng ngọt ngào này.


      Lương Ngân nghe được Trình Mạc Nhiễm cái đó "Ngoan", vẻ mặt ửng đỏ, thay đổi càng ngày càng thích thẹn thùng.


      Hai người cứ như vậy, người hỏi , người trả lời, cũng cảm thấy nhàm chán, cho đến khi Lương Ngân cảm thấy điện thoại nóng muốn bỏng tay, khi đó điện thoại của Trình Mạc Nhiễm nhắc nhở điện thoại đủ pin , lúc này mới lưu luyến với : " ngủ sớm chút !"


      Lương Ngân đáp lời, trong lòng cũng biết tại sao lại muốn thôi, cũng chỉ thôi ngủ ngon.


      Sau khi qua điện thoại câu cuối cùng ngủ ngon, đúng lúc điện thoại cũng hết pin.


      Khoảng cách đối với tình người cuồng nhiệt xa xôi như vậy, kia đau khổ như thế nào đây?


      Cuối cùng, chờ đợi lâu mùa xuân rốt cục tới.


      Sáng sớm Lương Ngân bị tiếng pháo vang dội đánh thức, nhìn điện thoại, sáu giờ, rời giường, mặc quần áo tử tế.


      ra sân, liền thấy Lương Ngôn mặc áo lông màu đỏ, cầm điếu thuốc, đốt pháo, ba cùng đứng ở trước cửa, nhìn Lương Ngôn, họ đều vui vẻ, Lương Ngân lập tức bị khí năm mới cuốn hút, bực bội vì rời giường sớm nhất thời biến mất.

      nhiều năm, thời điểm năm mới chính là bốn người như vậy, nhưng mà, mỗi năm đều vô cùng vui vẻ.


      Sau khi ăn điểm tâm xong, bốn người bắt đầu làm sủi cảo, rồi chuẩn bị làm hoành thánh.


      Khoảng thời gian này, sau khi ăn sáng xong, Lương Ngân thường nhận được điện thoại của Trình Mạc Nhiễm, Lương Ngân thường ở trong căn phòng của mình, để ý chuyện gì ngoài việc nhận điện thoại, Lương Ngân với làm rất nhiều thức ăn ngon, ở bên kia Trình Mạc Nhiễm bình thường những món đó đều thích ăn, tại bị cảm dẫn dụ nên cũng phát thèm.

      Sau khi cúp điện thoại, lần lượt đến Tang Vũ cùng mấy chị em cũng đều điện thoại tới chúc năm mới vui vẻ, bởi vì vào buổi tối hàng năm, đường dây điện thoại căn bản đều là bị bận.


      Lương Ngân vui vẻ nhất chính là nhận được điện thoại của Văn Tiêu Nghệ, mấy ngày nay, Tiêu Nghệ hồi phục rất tốt, gọi điện thoại tới dường như tâm tình cũng rất tốt.


      Tiêu Nghệ : "Ngân Ngân, mình cùng ba mẹ ở đây rất náo nhiệt!" Ba mẹ năm nay dẫn mình đến nhà bà ngoại đón năm mới! Ở thành phố S! Người nơi đây cũng rất nhiệt tình! Mình rất vui!"

      Lúc Lương Ngân nghe Tiêu Nghệ vậy cũng rất vui mừng, nước mắt cứ như vậy rơi xuống thể khống chế được, sau đó, bên kia Tiêu Nghệ rối rít chuyện ở thành phố S, Lương Ngân nước mắt rơi đầy mặt, ở trong lòng cầu nguyện, cảm tạ ông trời trả lại cho 1 Tiêu Nghệ mãi mãi vui vẻ.

      Nhưng mà, có người nào được vui vẻ mãi mãi đây?

      Bắt đầu từ sáng sớm, tiếng pháo nổ bùm bùm vang lên ngừng, Lương Ngân tâm tình cũng rất tốt.

      Lương Ngôn phụ giúp Lương Ngân làm hoành thánh.

      Lúc nào Lương Ngôn nặn hoành thánh cũng được đẹp mắt, liền bị Lương Ngân la sau đó dạy cách nặn hoành thánh. Lương Ngân tỉ mỉ dạy .

      “Chị?” Lương Ngôn nhìn Lương Ngân gọi.

      “Thế nào?” Lương Ngân còn có chút kỳ quái, có chuyện cứ , đồng thời lại .

      “Chị và Vệ Nam vẫn là bạn tốt chứ?” Lương Ngôn đợi mẹ ra khỏi phòng bếp mới nhanh chóng hỏi.

      “Dĩ nhiên, thế nào? Thần bí cười hề hề, đứa ngốc.” Lương Ngân nhìn bộ dạng Lương Ngôn lúc này cảm thấy buồn cười rồi.

      “Này!” ra trong lòng Lương Ngôn nghĩ chính là, chị chia tay, sao vẫn còn thường xuyên gọi điện thoại cho mình, lại còn muốn cùng mình chuyện phiếm sao?

      “Chị, vậy chị thích Trình sao?” Lương Ngôn lại hỏi.

      Lương Ngân nghe những lời này giật mình, thích sao? Bởi vì phiêu bạc lâu, chiếm được tình , tiếp theo là cầu lui, mới lựa chọn hay là thích đây?

      Lương Ngân đối với vấn đề này, đáp án của rất mơ hồ, trả lời thế nào với Lương Ngôn đây?

      “Chị sao vậy?” Lương Ngân nhìn Lương Ngôn vẫn chịu trả lời câu hỏi của , cũng bắt đầu suy nghĩ nhiều, có lẽ chị thích anhTrình, nhưng mà Trình cùng Vệ Nam là bạn tốt, cho nên Vệ Nam mới nhường chị cho Trình.

      “Này, chị có sao, em là 1 đứa bé hỏi nhiều như vậy làm gì?” Lương Ngân vừa vừa gói bánh kỹ vào bếp đưa cho . Trong lòng cũng đoán, Lương Ngôn hỏi vấn đề kia ra là hỏi tới tận sâu đáy lòng của rồi, cũng biết tình cảm này là chịu thiệt còn là…

      Lương Tề Phong ở trong sân quét tuyết, Lương Ngân phụ đem bánh hoành thánh vào trong bếp, sau đó lên lầu mặc quần áo ấm ra sân giúp ba quét tuyết, tuyết ở trời lớn cứ rơi xuống,Lương Ngân làm hết sức đem đống tuyết kia sang 1 bên, chừa lại con đường trước cửa.

      “Ba, chúng ta vào nhà , bên ngoài bắt đầu lạnh nhiều rồi! Làm như vậy là được rồi!” Lương Ngân giúp cha phủi tuyết đầu, liền kéo ba quay vào trong nhà, lúc này, nấu xong hoành thánh, Lương Ngôn dọn chén đũa, cả nhà ngồi xuống trước bàn cùng ăn.

      Năm mới, bầu khí mới, Lương Tề Phong uống rượu cùng em và con , người nhà ăn cơm vui vẻ, Lương Ngân cũng uống 1 chén rượu , trước mặt ba thể uống nhiều, thể giống như 4 chị em ở cùng nhau uống nhiều được, cho nên chỉ uống 1 ít mà thôi.

      Sau khi ăn cơm xong, cũng mệt rã rời, huống chi Lương Ngân cũng uống 1 chút rượu, dọn dẹp bàn xong, mình lênlầu muốn ngủ 1 giấc, chờ đến buổi tối xem tiết mục cuối năm.

      Mới vừa trở về phòng liền nghe thấy tiếng chuông điện thoại reo, nhìn màn hình điện thoại lên mã số thành phố B, nhưng là số điện thoại lạ có họ tên.

      “Chào ngài.” Lương Ngân trước sau như 1 lễ phép .

      “Lương Ngân, là tôi!” Bên kia điện thoại là có chút thất giọng giọng là 1 cậu bé.

      “Hàn Tô?” Lương Ngân hỏi.

      “Ừ, xem ra em còn có lương tâm.” Hàn Tô có chút buồn, làm sao thể biết mình gọi điện thoại đây?

      Nhưng khi nghe gọi đúng tên của mình, cậu rất vui vẻ.

      Lương Ngân cảm thấy có chút buồn cười, đứa này, sau đó nằm ở giường, trong tư thế thoải mái nhất chuyện với cậu ta.

      “Năm mới vui vẻ nhé, bạn Hàn Tô.” Lương Ngân giọng êm dịu nhò vẫn khiến cho Hàn Tô cảm thấy rất thoải mái.

      “Lương Ngân, năm mới vui vẻ, tôi thi đậu đại học B báo cho em, em nhất định phải chờ tôi!” Hàn Tô kiên định

      Ở trong điện thoại Lương Ngân có thể nghe được giọng hát của nữ sinh, còn có bạn học Hàn Tô gọi cậu hát, giờ phút này cậu kiên định như vậy với :”Lương Ngân, em nhất định phải chờ tôi!”

      Lương Ngân cảm thấy hốc mắt bắt đầu cay, liền nghĩ cảm động đó là giả, chẳng qua chỉ xem cậu là em trai thôi.

      “Hàn Tô, tôi…” Lương Ngân vừa định thuyết phục cậu cần chờ .

      Bên kia Hàn Tô liền :”Lương Ngân, tốt rồi, với em nữa, tôi cùng bọn họ ca hát đây! Muốn vui vẻ rồi!” Sau đó liền cúp điện thoại.

      Lương Ngân có chút mất hiệu lực, nhưng mà vẫn cảm thấy dứa này chính là còn bé, tính trẻ con đây! Chờ cậu ta thi vào đại học B rồi ! Bây giờ để cho cậu ta thanh thản ổn định việc học tập mới là quan trọng nhất.

      Lúc này thấm men rượu, Lương Ngân bắt đầu cảm thấy buồn ngủ, từ từ ngủ thiếp .
      Last edited by a moderator: 14/6/15

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 41 : Cắn nuốt

      Mấy ngày năm mới , Lương Ngân cảm thấy cuộc sống mình trải qua giống như cuộc sống của chú heo , giống như dạng heo được nuôi vậy, buổi sáng ăn món ăn mà nấu, sau đó đọc sách, gọi điện thoại, tiếp đó là tới giờ ăn trưa, ngủ trưa giấc, lúc thức dậy là đến giờ ăn tối, ra ngày nghỉ cũng hẳn là tốt ! Lương Ngân mập lên hẳn ra.

      Lương Ngân bên kia quá rảnh rỗi còn Trình Mạc Nhiễm bên này lại hết sức bận rộn. thừa nhận có chút nhớ mong Lương Ngân, cảm giác nhớ mong ấy cứ quấy nhiễu , mỗi lần nghe thấy giọng ngọt ngào mê người trong điện thoại cảm thấy tim mình mềm nhũn ra, tựa như muốn ngừng đập.

      Nghĩ đến dáng vẻ khuôn mặt nhắn của Lương Ngân đỏ lên liền nổi dục vọng làm cho bản thân mình phải tắm nước lạnh trong mùa đông.

      Nhóm Lương Ngân mùng 18 mới học lại, Lương Ngân hứa với Trình Mạc Nhiễm khi về cùng với tuần, lúc đầu hai người dự định mùng tám Lương Ngân về thành phố B , đúng lúc và Ngôn Ngôn muốn ở đến mùng tám mới về nhà, Lương Ngân vốn định cho Trình Mạc Nhiễm biết nhưng muốn cho bất ngờ nên giấu rồi cùng và Ngôn Ngôn trở về thành phố B.

      Trước khi trở về thành phố B Lương Ngân cho Tang Vũ và Đàm Cẩm Niên biết hành trình của vì thế lần này Tang Vũ và Cẩm Niên cũng đón .

      Thông qua Vệ Nam, Lương Ngân biết được địa chỉ nhà của Trình Mạc Nhiễm, hành lí của nhiều chỉ có vài bộ quần áo và vài thứ linh tinh xách tay, cứ như vậy tìm đến khu hoàng kim của thành phố B nơi người đàn ông độc thân hoàng kim của thành phố B ở.

      Lương Ngân dựa theo địa chỉ Vệ Nam cho tìm đến căn số 701 lầu 5 Dương Phú Uyển. đến Dương Phú Uyển hẳn nên đến lai lịch của nó, khu này trước đây là nơi lấy ánh sáng tốt nhất thành phố B, nó vốn dĩ là khu vườn hoa và trái cây lớn nhưng sau này bán cho bất động sản " Mạc Nhiễm" , bây giờ thành khu tráng lệ lộng lẫy như vậy.

      Lương Ngân bị người bảo vệ giữ lại, bởi vì mỗi hộ gia đình trong khu này đều có giấy thông hành, Lương Ngân với người bảo vệ rằng là bạn của Trình Mạc Nhiễm vì muốn tạo bất ngờ cho nên về nhà sớm đợi nhưng người bảo vệ đặc biệt làm tròn bổn phận mặc kệ Lương Ngân cái gì cũng cho vào cửa. Lương Ngân với ta lâu nhưng cuối cùng vẫn cho vào, vốn dĩ Lương Ngân muốn gọi điện thoại cho Trình Mạc Nhiễm nhưng nhìn thời gian nghĩ là lúc này làm việc nên gọi cho . Lúc này Trình Mạc Nhiễm từ trong nhà ăn bước ra lái xe trở về nhà mình, bởi vì là năm mới nên có chút kẹt xe , lái xe rất chậm lòng thầm nghĩ lúc này kia có phải cũng ăn cơm rồi , nằm giường đọc sách? Thời gian hai người gọi điện thoại với nhau căn bản đều trước giờ ngủ khoảng hai tiếng vì vậy Trình Mạc Nhiễm lúc này vừa lái xe vừa thất thần. Lương Ngân có cách nào thuyết phục bảo vệ đành xách túi ra ngoài đợi lúc, nhưng cảm thấy quá lạnh nên muốn vòng quanh tiểu khu này chút, nghĩ sau khi vòng chừng Trình Mạc Nhiễm cũng tan việc trở về rồi! Sau đó liền vòng tiểu khu, phát chỗ này to, quả nhiên là nơi dành cho người có tiền vừa lộng lẫy vừa đường hoàng, trong lòng có chút ghen tỵ , ngoài miệng còn thêm câu : xa xỉ.

      Xe của Trình Mạc Nhiễm cứ như vậy tiến vào tiểu khu, đúng lúc Lương Ngân cũng xoay qua chỗ khác, hai người cứ như vậy lướt qua nhau.

      Bảo an thấy giấy thông hành liền cho qua, ta căn bản cũng quên mất chuyện vừa rồi.

      Lương Ngân cảm thấy càng càng lạnh liền bước nhanh hơn trong lòng cầu nguyện tốt nhất là có thể đúng lúc Trình Mạc Nhiễm tan việc trở về nhà, nghĩ đến việc bản thân bất ngờ đến nhà hù được , nghĩ đến khuôn mặt bị hù của cảm thấy thú vị.

      Trình Mạc Nhiễm trở về nhà liền tắm rửa sạch , trong phòng ngủ lau tóc, lúc này điện thoại đột nhiên vang lên , liền bắt máy nhận.

      " Chào ngài, xin hỏi có phải ngài Trình ở căn số 701 lầu 5 ạ?” Là giọng của 1 người đàn ông, trong giọng còn có chút lo lắng.

      “Chào ngài, chính là tôi.” Trình Mạc Nhiễm trả lời rất lịch .

      “Là như thế này ngài Trình, tôi là bảo vệ dưới lầu, trước khi ngài trở về có Lương đến tìm ngài…” Bảo vệ đem chuyện Lương Ngân tới kể cho Trình Mạc Nhiễm nghe.

      Trình Mạc Nhiễm sớm gác điện thoại, nhanh chóng chạy vào phòng quần áo mặc đồ vào, cũng để ý tóc mình còn ướt cầm chìa khóa xuống lầu, trong lòng bây giờ được có bao nhiêu vui mừng và lo lắng.

      Vui mừng vì kia cho ngạc nhiên vui mừng, lo lắng chính là trễ thế này muốn đâu nữa? Lỡ gặp phải người xấu làm sao đây? Có khi bị khi dễ hay , đẹp như thế…

      Lương Ngân cuối cùng cũng hết 1 vòng, lạnh đến nỗi có chút run run, vốn là mặc dày mà vẫn có thể lạnh như vậy?

      Trình Mạc Nhiễm đến nhà xe vội vội vàng vàng lấy x era, “Vèo” liền lái ra rời khỏi nhà xe, đến cổng chính lạnh lùng nhìn bảo vệ 1 cái thầm nghĩ : nếu như Ngân Ngân có chuyện gì, ngươi cũng đừng nghĩ đến chuyện tiếp tục sống nữa! Bảo vệ khỏi rùng mình 1 cái.

      Đúng lúc Lương Ngân tới cổng tiểu khu, xe của Trình Mạc Nhiễm vừa lái tới, đèn xe quá sáng làm Lương Ngân cảm thấy chói mắt, dùng 1 cánh tay che mắt lui về sau mấy bước để nhìn người trong xe.

      Cả người Trình Mạc Nhiễm chán ghét, tay nắm tay đổi tốc độ muốn lái ra ngoài đúng lúc phía trước có người, tay Trình Mạc Nhiễm đặt kèn xe chưa kịp ấn nhìn thấy bóng dáng phía trước kia phải là người ngày nhớ đêm mong sao!

      Trình Mạc Nhiễm vội vàng tắt đèn, xe dừng lại giữa cửa ngay lối ra vào.

      Trình Mạc Nhiễm mừng rỡ chạy xuống xe,còn chưa đến chỗ Lương Ngân kiềm chế được liền kêu tiếng “Ngân Ngân!”

      Lương Ngân nghe Trình Mạc Nhiễm gọi, vội vàng chạy tới nhào vào trong lòng , bây giờ rất lạnh, trong ngực là ấm.

      Trong lòng Trình Mạc Nhiễm bây giờ như có 1 đóa hồng liên nở, mỗi góc trong trái tim đều cảm thấy ấm áp, hai người cứ ôm như vậy 1 lúc lâu.

      Cứ như vậy Lương Ngân bị Trình Mạc Nhiễm mừng rỡ ôm về nhà, Lương Ngân kháng nghị muốn tự mình nhưng Trình Mạc Nhiễm chỉ nhếch miệng cười, gì cũng đặt xuống.

      Cuối cùng sau khi mở cửa Trình Mạc Nhiễm mới đặt Lương Ngân xuống, Lương Ngân chưa kịp phản ứng liền bị kéo vào phòng, Trình Mạc Nhiễm có cách nào kiềm chế vui sướng trong lòng mình, cũng kịp thương hoa tiếc ngọc, hai cánh tay nắm lấy vai của Lương Ngân dùng lực về phía trước, lưng Lương Ngân dựa vào cửa, sau đó Trình Mạc Nhiễm nhoài người lên trước bắt đầu ‘xam lược’.

      Lương Ngân vẫn luôn ở trạng thái bị động cho đến khi nụ hôn của Trình Mạc Nhiễm từ thô bạo trở nên êm ái, hai cánh tay của Lương Ngôn liền vòng lên cổ của , hai cánh tay vốn nắm vai cũng 1 tay chuyển xuống hông , tay còn lại dọc theo hông chuyển lên phía , từng chỗ từng chỗ, còn có chút kỹ xảo hướng lên phía đến mức lửa bùng cháy hừng hực.

      Đầu óc Lương Ngân trống rỗng, hưởng thụ nụ hôn của , nỗ lực đáp trả lại. Trình Mạc Nhiễm nắm chặt thắt lưng Lương Ngân, đem đến sôpha, nụ hôn của ta từ cánh môi hồng của dời xuống, nhàng cắn cái cằm trắng mịn của , từng chỗ cổ trắng tuyết của , râu của đâm da Lương Ngân làm cho Lương Ngân có cảm giác kích thích mà trước nay chưa từng có, ngoài lần say rượu mất lý trí ra, trước giờ chưa trải qua cảm giác kích thích như vậy.

      Trong lòng đột nhiên dao động, tim dường như muốn nhảy ra ngoài, cuối cùng đến ghế sôpha Trình Mạc Nhiễm đặt xuống ghế rồi thuận thế đè lên.

      Hôn hừng hực khí thế, Lương Ngôn biết Trình Mạc Nhiễm cởi áo khoác ngoài của từ luc này, bây giờ người chỉ còn sót lại nội y.

      “Ngân Ngân, rất nhớ em!” Môi Trình Mạc Nhiễm rớt xống bên tai Lương Ngân, khẽ liếm vành tai của sau đó nhàng cắn, phảng phất cứ muốn ăn nó.

      Lương Ngân cách nào chịu được kích thích vậy liền rên , khi nghe được thanh của mình cảm thấy rất xấu hổ nhưng cách nào khống chế người đàn ông người mình “Trình Mạc Nhiễm” Lương Ngân thở .

      “Bảo bối, gọi tên của !” Trình Mạc Nhiễm rất thích giọng lúc gọi tên , phảng phất như thanh êm tai nhất thế giới này.

      “Trình Mạc Nhiễm!” Lương Ngân động tình, hai người nhiệt tình như lửa dường như còn tỉnh táo như ngày thường.

      “Gọi , Mạc Nhiễm, bảo bối!” Trình Mạc Nhiễm cắn vành tai vô, cọ sát.

      “Ừ..Mạc Nhiễm…Mạc Nhiễm” Lương Ngân sớm mất lý trí, giống như 1 con mèo nhiệt tình khéo léo cùng Trình Mạc Nhiễm.
      Last edited by a moderator: 18/6/15

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 42: Lò sưởi

      Hai người đều hừng hực khí thế như lửa, thiêu đốt lẫn nhau, Lương Ngân bị hôn bắt đầu rên rỉ Trình Mạc Nhiễm ở trong tai nghe được hưởng thụ gấp đôi, Lương Ngân áo trong liền bị cởi ra, áo trong của Lương Ngân rất nhanh liền bị cởi ra, theo Văn Tiêu Nghệ đây là hàng hiệu Lace viền tơ rất hấp dẫn.

      Trình Mạc Nhiễm lúc này hết sức gấp rút và mạnh bạo cũng quên mất việc cho Lương Ngân đêm dịu dàng khó quên. Nụ hôn của rơi vào hông của Lương Ngân, sau đó tay cứ như vậy tay vô ý khắp người , dưới thân Lương Ngân cũng bị cởi ra lộ cảnh xuân, lúc vừa buông bản thân mình ra, lơ đãng nhìn , trong nháy mắt cả người tựa như bị tạt nước lạnh, tất cả nhiệt tình cũng biến mất.

      Lương Ngân nhắm hai mắt lại, sắc mặt ửng hồng, cắn môi dưới , chờ động tác sau của Trình Mạc Nhiễm, nhưng mấy chục giây trôi qua cũng thấy đoạn sau, liền lén mở mắt nhìn Trình Mạc Nhiễm, liền nhìn thấy gương mặt Trình Mạc Nhiễm trở nên xanh xao.


      "Sao , thế nào?" Lương Ngân giọng hỏi. Sắc mặt ửng hồng, hơn nữa còn mang theo e lệ.


      Trình Mạc Nhiễm cũng gì, từ ghế sô pha bước xuống, sau đó cứ như vậy vào phòng ngủ, Lương Ngân cũng biết xảy ra chuyện gì có uất ức, nắm ghế sô pha ngồi dậy, muốn tìm quần áo, lúc vừa mới tìm được quần lót, hiểu vì sao Trình Mạc Nhiễm vì sao lại có bộ dáng nhịn nhục như vậy.

      Bởi vì quần lót có chút hồng hồng, điều này : bà dì của đến rồi. Lương Ngân lúc này chợt nhớ ra lúc trước trong phòng ngủ có nữ sinh thường cho các chút chuyện cười màu sắc, thứ nhất như thế này: hôm nam A hỏi nam B tại sao lại uể oải như vậy? Có phải bị cấm dục lâu hay ? Nam B trả lời: Đúng vậy! Nam A cũng rất hiếu kỳ , nhìn lão bà của cậu tốt vô cùng, tại sao lại cấm dục? Nam B lại , cậu xem người nào chảy máu mũi mà vẫn còn đào phân ?


      Lương Ngân khỏi bật cười, sau đó nhìn thấ Trình Mạc Nhiễm thay lại aó ngủ, cầm cái mền ra ngoài. người Lương Ngân chỉ còn lại áo lót , bị người nhìn thấy như vậy, được tự nhiên , lúc này liền tự trách mình loạn tưởng, vội vàng tìm quần áo che kín mình.


      "Đừng che, hôm nay cũng chẳng có lòng, cũng còn năng lực này!" Trình Mạc Nhiễm bất đắc dĩ đến trước ghế sô pha, đem mền đắp lên người của Lương Ngân, sau đó cứ như vậy Lương Ngân bị đắp mền ở người.


      "Trước tắm , sau đó ngủ sớm chút!" Trình Mạc Nhiễm tới ôm lấy Lương Ngân, đưa đến phòng tắm ở trong phòng ngủ của mình, đặt Lương Ngân ở trong bồn tắm đổ đầy nước, sau đó đóng cửa lại.

      Qúa trình này dường như Lương ngân câu, ngồi trong bồn tắm hồi mới phản ứng được, tại Trình Mạc Nhiễm nhất định rất buồn bực, Lương Ngân núp ở trong bồn tắm nhìn trộm cười.


      tại Trình Mạc Nhiễm bị kích, nhất thời tinh thần giảm xuống, rót chén nước lạnh, vào trong thư phòng mở tài liệu ra, nhìn xong xem định đem lên công ty tiếp tục thẩm duyệt.

      Tắm xong Lương Ngân mới phát căn bản lúc vào có cầm quần áo, lại tiếp tục bọc cái mền kia, chân ra ngoài, Lương Ngân len lén kéo cửa phòng tắm ra, phát Trình Mạc Nhiễm có ở trong phòng ngủ, sau đó liền ra khỏi phòng ngủ, rón ra rón rén đến phòng khách ghế sô pha, cầm túi y phục kia, lại rón ra rón rén vào phòng ngủ Trình Mạc Nhiễm, thay quần áo sạch , thuận tiện đem quần lót của mình giặt rồi phơi khô.

      Lúc Trình Mạc Nhiễm xem xong văn kiện cũng khuya lắm rồi, Lương Ngân đến thư phòng nhìn làm việc cũng có quấy rầy , Lương Ngân vẫn ở trong phòng ngủ ngồi cái giường lớn kia đọc sách, thói quen của là nằm đọc sách, có lẽ là ngày hôm nay mệt quá, biết lúc nào ngủ thiếp , Trình Mạc Nhiễm vuốt vuốt huyệt thái dương, sau khi bước vào cửa liền thấy Lương Ngân mặc quần áo nằm giường của ngủ thiếp . Nhất thời, trong lòng rối tinh rối mù, người con mình thích nhất nằm ở gường của mình, cảm thấy việc này là đẹp giống như là vậy.

      tới, muốn giúp thay áo ngủ của mình, nhưng vừa nghĩ tới mới vừa rồi toàn thân trắng như tuyết của , máu nóng sục sôi, chất lỏng liền theo lỗ mũi chảy xuống cổ. Đúng vậy, chảy máu mũi. Trình Mạc Nhiễm đành phải ngước đầu lên xử lý trước, bởi vì ngước đầu, bộ cẩn thận, đụng ngã cái treo sách kế bên giường, làm Lương Ngân tỉnh giấc.

      Trình Mạc Nhiễm muốn lấy sách lên, nhưng sợ máu mũi chảy xuống, cho nên làm cách này cũng phải cách kia cũng được.

      làm sao vậy?” Lương Ngân ngồi xổm xuống xoa mắt nhìn Trình Mạc Nhiễm, lại đứng lên, rất buồn bực.

      có gì, sách, em lấy sách, vào phòng vệ sinh rửa tay.” Trình Mạc Nhiễm bước nhanh, ngước đầu, nhanh chóng tới phòng vệ sinh rửa tay.

      Lương Ngân lấy sách lên, ngồi ở giường chờ Trình Mạc Nhiễm ra ngoài.

      ngủ ỡ chổ đó?” Hai người đối thoại có chút xấu hổ, mặt là Trình Mạc Nhiễm biết nên giải thích thế nào hai chuyện lúng túng lúc vừa rồi, mặt khác Lương Ngân biết cái gì cho phải.

      “Em ngủ ở giường, ngủ ở thư phòng!” Nhà Trình Mạc Nhiễm là nhà tiêu chuẩn dành cho người độc thân ở vì vậy chỉ có phòng khách, phòng ngủ, phòng vệ sinh bếp, cộng thêm thư phòng, trong thư phòng có cái ghế so pha giường.

      “Ồ!” Lương Ngân ồ tiếng, le lưỡi, trong lòng cũng có tính toán, lần này những chưa cho vui mừng, còn đem lại cho phiền toái.

      Trình Mạc Nhiễm ra ngoài bưng vào ly sữa, Lương Ngân thận trọng tự mình thay xong áo ngủ, còn là bộ có hình Doraemon, Trình Mạc Nhiễm đem ly sữa đặt ở đầu giường chiếc bàn , giúp kéo chăn lại, sau đó đem sữa tươi đưa cho .

      “Có sợ hay ?” Nhưng ra là Trình Mạc Nhiễm cố ý hỏi câu như vậy, rất hy vọng sợ, sau đó được nước bẽ thuyền ôm người đẹp.

      Lương Ngân nghĩ, sợ, liền thuận miệng “Dĩ nhiên !” Có mấy phần hứng thú phô trương, cũng có mấy phần trách móc xem thường ý của .

      Trình Mạc Nhiễm nghĩ thầm: đúng là hy vọng càng lớn thất vọng càng nhiều. Ở trong lòng cười gượng cái.

      Cuối cùng Lương Ngân cũng uống xong sữa, Trình Mạc Nhiễm cầm lấy cái ly, ngủ ngon, nhàng hôn lên trán , rồi ra ngoài đóng cửa lại.

      Lúc này, Lương Ngân trong lòng là bình tĩnh, tại có chút khát vọng muốn được ôm, giống như lúc buổi tối gặp mặt, trong lòng luôn ấm áp ôm , nhớ , cho dù, bây giờ ở sát vách với .

      Trong lúc vô tình, qua lại với nhau, ở trong đầu cũng biến thành ôm ấp áp như vậy, lẫn lượt như loại lửa mạnh cắn nuối hôn, cũng biến thành giọng hỏi: “Ngân ngâ, làm bạn của được ?” Lời ấm áp. ra là, chuyện này trong lúc vô tình ăn sâu tận xương tủy rồi.

      Dần dần, ánh mắt Lương Ngân từ từ chìm vào mộng đẹp.

      Trình Mạc Nhiễm trong thư phòng, đắp mền có hương thơm của lăn qua lộn lại ngủ được, cũng biết mùi thơm này ảnh hưởng đến , còn sát vách với người làm nhiễu loạn tim , tóm lại, lúc này, có chút buồn bực.

      Lúc nữa đêm trận đau co rút, Lương Ngân từ trong giấc mộng tỉnh lại, bụng đau giống như bị người dùng vật sắt nhọn gắng sức đâm cái, đầu Lương Ngân đầy mồ hôi, cũng dám kêu lên, cứ đến mỗi kỳ sinh lý là đau muốn chết sống lại, cái tật xấu này vẫn kiên trì theo từ bé đến bây giờ, hơn nữa chính là rất kỳ quái, ba chị em kia cũng giống như , đến kỳ sinh lý đều đau hơn người khác rất nhiều.

      Lúc này Lương Ngân muốn xuống giường tìm nước nóng uống, lại dám lên tiếng, ôm bụng đứng thảm, muốn vào phòng bếp, có chút lảo đảo nghiêng ngả, muốn quấy rầy Trình Mạc Nhiễm, thành hôm nay gây cho phiền toái lớn, lại muốn làm ngủ được ngon.

      Lúc Lương Ngân vừa mở cửa Trình Mạc Nhiễm liền biết bởi vì hề ngủ chút nào.

      đoạn đất có thảm, lúc này ở nơi này tối đen như mực cũng thấy , liền dậm ở phía , có chút băng, bụng liền co rút đau đớn, nhàng rên rỉ, sau đó lập tức lấy lại ý thức, im miệng, tiếp tục lục lọi phòng bếp.

      Trình Mạc Nhiễm nghe rên rỉ, liền lập tức ra ngoài.

      Lương Ngân nghe thấy tiếng mở cửa ngẩn ra, Trình Mạc Nhiễm mở đèn, liền nhìn thấy Lương Ngân, ôm bụng đứng đất sắc mặt có chút tái nhợt.

      “Em…” Lương Ngân muốn mình muốn uống nước. Nhưng là, lại cảm thấy hợp.

      “Có phải đau bụng hay ?” Trình Mạc Nhiễm thấy ôm bụng, cũng biết xảy ra chuyện gì, cho nên, cũng kiêng kỵ trực tiếp hỏi.

      Lương Ngân gật đầu cái, có chút ngượng ngùng, gì.

      Trình Mạc Nhiễm tới, ôm lấy , Lương Ngân kinh ngạc.

      “Chân mặt đất, đau mới là lạ, nằm xuống, lấy nước cho em”, sau đó lại vào phòng vệ sinh lấy khăn long thấm nước nóng, đem ra cho Lương Ngân.

      Ngồi bên cạnh Lương Ngân đem khăn long nóng đắp lên chân Lương Ngân, ôm từ phía sau lưng, Lương Ngân biết muốn làm gì, chỉ có thể mặc cho định đoạt.

      Bàn tay Trình Mạc Nhiễm đặt bụng Lương Ngân, bàn tay ấm áp kia của truyền nhiệt độ qua, nhàng vuốt ve bụng của Lương Ngân, Lương Ngân cảm thấy cơn đau bén nhọn này dường như giảm rất nhiều.

      “Như vậy có thể thoải mái hơn chút phải ?” Trình Mạc Nhiễm giọng hỏi.

      Vào giờ phút này Lương Ngân uể oải dựa vào trong ngực Trình Mạc Nhiễm : “Ừ”

      “Vậy ngủ !” Trình Mạc Nhiễm giọng trầm thấp khêu gợi, có loại phảng phất ma lực, Lương Ngân nghe lời hai mắt nhắm nghiền, lại lần nữa tiến vào mộng đẹp.

      Sau khi Lương Ngân ngủ thiếp , Trình Mạc Nhiễm lấy khăn long ra, nhàng để Lương Ngân nằm xuống xong, vừa muốn rời , liền nghe tiếng Lương Ngân trong mê sảng, “Đau…”

      Trình Mạc Nhiễm tắt đèn, nằm bên cạnh Lương Ngân, cái tay khác đặt ở bụng , Lương Ngân cảm thấy thoải mái hừ tiếng, lưng hướng gần lò sưởi ấm đến gần.

      Vào giờ phút này, lòng của hai người như thế gần bên nhau.

      Chương 43: nhận thức được

      Cả đêm yên giấc, Lương Ngân ngủ giấc thẳng đến lúc trời sáng.

      Khi Lương Ngân tỉnh lại Trình Mạc nhiễm có ở bên cạnh , Lương Ngân cảm thấy bụng đau giảm rất nhiều, chỉ là dám làm động tác mạnh, sợ cẩn thận lại bị đau.


      Lương Ngân từ giường của Trình Mạc Nhiễm ngồi dậy, lúc này đầu của có chút hổn độn, mặt trời chiếu rọi vào trong phòng, sau đó chiếu đến , nhìn từ xa thấy cái đầu , rất đáng , Trình Mạc Nhiễm bưng sữa tươi cùng bánh mì nướng dừng lại ở cửa phòng cứ như vậy ngơ ngác nhìn , Lương Ngân đầu hơi nghiêng đầu nhìn về phía cửa sổ, dường như trầm tư, nhưng nhìn bóng dáng nhắn lại có chút vui sướng ra được.

      Lương Ngân vươn người cái, vừa quay đầu liền nhìn thấy Trình Mạc Nhiễm đứng ở cửa phòng, Lương Ngân nhìn thấy ở đó đứng sững sờ, dáng vẻ có chút ngây ngốc, liền nheo mắt lại bật cười: " Này, làm gì thế?" Lương Ngân giọng có chút khàn khàn, nhưng vừa ngọt ngào êm dịu, có giọng phương Bắc mềm ngọt như vậy, Trình Mạc Nhiễm ở tai nghe được rất dễ chịu.


      Trình Mạc Nhiễm tới, trong tay cầm ly sữa tươi đưa cho .

      "Có đói bụng ?" Trình Mạc Nhiễm hỏi.

      "À, là có chút, ngày hôm qua ăn ít quá!" Lương Ngân nhận lấy ly sữa tươi liền uống hớp.


      Trình Mạc Nhiễm nghe tới mới nhớ, ngày hôm qua chỉ lo tình cảm mãnh liệt, cũng hỏi có ăn cơm hay , trong lòng có chút phiền muộn.

      " ăn sao?" Lương Ngân trong tay cầm mảnh bánh mì nướng, ăn miếng.

      "Chờ chút phải ." Trình Mạc Nhiễm nhìn Lương Ngân giống như con mèo nhàng ăn, trong lòng có trận gió ấm lướt qua, lòng ngực tất cả cảm thấy có chút ngứa ngáy.


      "Này, cho !" Lương Ngân lại cầm mảnh bánh mì nướng tới đút cho Trình Mạc Nhiễm, động tác như thế của Lương Ngân là thói quen, dù sao lúc mấy ở chung chỗ thường làm như vậy.

      Trình Mạc Nhiễm có chút sững sốt, nhưng liền hé miệng rất nhanh cắn miếng bánh mì nướng mà Lương Ngân đưa tới.

      Lúc này Lương Ngân mới nhớ ra, thức dậy còn chưa có rửa mặt, cứ như vậy dùng tay cầm bánh mì nướng cho ăn hình như tốt lắm, dĩ nhiên, có chút hiểu sai ý rồi.

      "Ha ha, ngại quá, em phải rửa tay đây." Lương Ngân chuẩn bị đến phòng rửa tay.

      Trình Mạc Nhiễm biết hiểu sai ý, liền đem khay để bánh mì đặt ở đầu giường, liền cắn miếng bánh mì nướng sau đó đặt lại mâm, đè Lương Ngân xuống.

      Lương Ngân nhìn đầy nghi ngờ.

      Lúc này Trình Mạc Nhiễm nuốt thức ăn trong miệng xuống, điểm vào mũi của : "Em nghĩ lầm rồi, chỉ là có chút được sủng ái mà lo sợ thôi, ngoan ngoãn ăn xong, tắm !" Trình Mạc Nhiễm nhếch khóe môi khẽ cười, dịu dàng nhìn Lương Ngân.

      Lương Ngân mặt ửng đỏ, mới vừa rồi ánh mặt trời còn chiếu rọi, lúc này thay đổi thành ánh sáng bao trùm hai người, hình thức giống như kim loại vậy.


      Buổi sáng, cứ như vậy trôi qua trong phòng tràn ngập tình , hai người cũng rất yên tĩnh, câu nhưng trong lòng đều ấm áp.

      Trình Mạc Nhiễm tuy từng có rất nhiều bạn nhưng mà người nào hình thức giống như Lương Ngân, cảm thấy giống như đứa con nít, tràn đầy nhiệt tình cùng tinh thần phấn chấn, dáng vẻ hoạt bát của khiến người bên cạnh vui vẻ lây, có lúc, lại cảm thấy lại hết sức trầm tĩnh.

      biết làm sao, biết nên như thế nào cùng chung sống, nhưng mà, thích cảm giác khi ở cùng với .

      "Hôm nay phải làm sao?" Lúc này Lương Ngân cùng Trình Mạc Nhiễm ngồi ở sô pha xem ti vi. Lương Ngân dựa vào trong ngực của Trình Mạc Nhiễm, dĩ nhiên mới lúc đầu cũng có chút khẩn trương, động tác thân mật như vậy, hình như trước giờ cũng chưa từng có, bộ dạng này là.

      Lúc ở cùng Mộ Nghĩa, Lương Ngân tối đa cũng chỉ là cùng Mộ Nghĩa nắm tay, số lần hôn thân mật cũng nhiều, còn lại, ngay cả nhiệt độ của lòng ngực của cũng chưa cảm nhận qua, ngày ở cùng Vệ Nam lại càng thêm ít ỏi, cũng rất ít khi nắm tay.

      Như vậy uất ức ngọt ngào, Lương Ngân cảm thấy tim đập đỏ mặt tim đập dồn dập.

      "Hôm nay công việc chính là ở nhà cùng bạn ." Trình Mạc Nhiễm cúi đầu hôn lên tóc Lương Ngân.

      Hai người sống chung, nhắc tới cũng có chút kỳ lạ, nhưng dựa theo bình thường phát triển tiếp.

      Trình Mạc Nhiễm nắm tay vuốt vuốt, Lương Ngân lẳng lặng dựa vào ngực của , căn phòng yên lặng ấm áp, chỉ có nhân vật nam nữ tivi đối thoại với nhau.

      Nội bộ của Trình Mạc Nhiễm có tin tức: Ông chủ gần đây thích trốn việc.

      Dĩ nhiên, lúc Vệ Nam khi đến phòng làm việc liền nhìn thấy Trình Mạc Nhiễm đứng ở trước cửa sổ cầm điện thoại giống như là người khác, rất dịu dàng, dặn dò người bên kia điện thoại: nên mệt mỏi quá, ở nhà ngoan ngoãn.

      Trình Mạc Nhiễm nhận ra vn vào phòng ngồi ghế sô pha, cúp điện thoại rồi vẫn còn đứng trầm tư ở cửa sổ, sau đó khóe miệng nhếch lên cười cái.

      “Khụ… Giám đốc Trình!” vn cố ý ho khan tiếng để gọi .

      Trình Mạc Nhiễm xoay người, thấy vn liền gắng gượng cười nhìn .

      Trình Mạc Nhiễm có chút thẹn đỏ mặt, sau đó liền sãi bước tới, nhàng đập quyền lên bả vai vn.

      “Xem ra giám đốc Trình trong tình cuồng nhiệt nha!” vn cố ý với Trình Mạc Nhiễm.

      “Ừ, vậy bây giờ so với người chưa mở miệng dĩ nhiên mạnh hơn nhiều!” Hai bạn tốt gặp mặt liền chế nhạo nhau, vn vừa bị Trình Mạc Nhiễm như thế, trong lòng có chút thoải mái, chính xác, bao giờ mới có thể chính thức hành động, theo đuổi đứa bé kia đây? Dù sao, lớn hơn rất nhiều tuổi, rốt cuộc cảm giác của đối với là như thế nào, cũng còn .

      Mấy ngày hôm nay Lương Ngân trải qua cực kỳ ngọt ngào, hai ngày trước Trình Mạc Nhiễm vẫn luôn ở nhà cùng , mặc dù nhà có người quen ở đây, nhưng ít ra, hai người chắc là ít nồng nhiệt, Lương Ngân thường bị hôn thất điên bát đảo, đầu óc choáng váng.

      Mấy ngày nay, Trình Mạc Nhiễm ban ngày muộn mới làm, tan việc về nhà sớm, Lương Ngân giống như người vợ, làm xong thức ăn chờ về nhà.

      biết bắt đầu từ khi nào, trái tim của hai người lại gần nhau, trong lúc Trình Mạc Nhiễm ở nơi làm việc cứ mỗi tiếng lại gọi điện thoại giải buồn cho , Lương Ngân cùng trò chuyện, tất cả đề tài thú vị dường như liên tục xuất , chuyện qua mấy trăm lần, hai người cũng cảm thấy chán.

      Tối hôm nay là đêm cuối cùng Lương Ngân ở nhà Trình Mạc Nhiễm, bởi vì ngày mai, Tiêu Nghệ trở lại thành phố B, ba chị em liền đón , Tang Vũ cùng Đàm Cẩm Niên vẫn luôn cho rằng Lương Ngân cũng vừa từ nhà đến thành phố B, cho nên cũng cần gặp mặt.

      Lần này, vừa đúng lúc đón Tiêu Nghệ, mấy chị em thương lượng xong liền đến trạm xe buýt đón Tiêu Nghệ.

      Buổi tối Trình Mạc Nhiễm về đến nhà liền hôn Lương Ngân cái to, Lương Ngân bị hôn chóng mặt, liền ôm tới bàn ăn, hôm nay cố ý làm vài món chờ về nhà ăn, coi như đền bù bồi bổ lại cho !

      Trình Mạc Nhiễm kén ăn như vậy lại bị Lương Ngân xảo quyệt nuôi dưỡng, Lương Ngân nhận thức được tâm cứ như vậy bị Trình Mạc Nhiễm chiếm hết.

      Phòng đợi ở trạm xe, bốn ở chung chỗ, phong cảnh đường trở nên xinh đẹp, Lương Ngân liền rơi nước mắt, nhưng liền được cánh tay của ba người còn lại lau khô.

      “Ngân Ngân, cậu xem cậu kìa, mình còn chưa gì cậu khóc rồi! Cậu như vậy là kên cường thế nào nha!” Văn Tiêu Nghệ vẫn hay dùng giọng mê hoặc, nhưng mà, mang theo trưởng thành.

      Lương Ngân mếu máo, sau đó nước mắt cố gắng ngừng rơi, nức nở, ôm lấy Tiêu Nghệ, buồn buồn : “Văn Tiêu Nghệ, hoan nghênh cậu sống trở lại!”

      Đúng vậy, Văn Tiêu Nghệ sống lại, muốn sống lần nữa, thông suốt muốn thoát khỏi người đàn ông làm tổn thương, cuộc sống mới còn có người nhà thương , bạn bè thương , có lý do gì buông sinh mạng, người ngu quá hai lần, bao giờ nhu như vậy nữa.

      “Tốt lắm, chúng ta về nhà !” Mình cùng Cẩm Niên mua rất nhiều thức ăn! Ngân Ngân, hôm qua Tiêu Nghệ gọi điện thoại nhớ món thịt kho của cậu rồi! Hôm nay để cho cậu trổ tài!” Tang Vũ hứng thú , ra cũng muốn ăn thịt kho.

      thôi, Ngân Ngân, người nào đần hết biết mới tin tưởng ấy, cậu tự mình ăn , mình muốn ăn thịt sườn kho tàu, hì hì, Văn Tiêu Nghệ bình phục lại, mọi người chung với nhau dáng điệu ngây thơ, vui vẻ.”

      thôi, về nhà, hôm nay Ngân Ngân xuống bếp!” Cuối cùng Đàm Cẩm Niên với mọi người.

      Lương Ngân tâm tình cũng có gì, rất hào phóng đồng ý, nấu cơm nhiệm vụ quan trong, rất vui vẻ, cuộc sống như thế, cảm thấy rất hài lòng, thân mật ngọt ngào như vậy, còn có bạn trai điềm đạm quan tâm , có người nhà thương , còn có điều gì khẩn cầu nữa đây?
      Last edited by a moderator: 19/6/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :