Chương 42: Lò sưởi
Hai người đều hừng hực khí thế như lửa, thiêu đốt lẫn nhau, Lương Ngân bị hôn bắt đầu rên rỉ Trình Mạc Nhiễm ở trong tai nghe được hưởng thụ gấp đôi, Lương Ngân áo trong liền bị cởi ra, áo trong của Lương Ngân rất nhanh liền bị cởi ra, theo Văn Tiêu Nghệ đây là hàng hiệu Lace viền tơ rất hấp dẫn.
Trình Mạc Nhiễm lúc này hết sức gấp rút và mạnh bạo cũng quên mất việc cho Lương Ngân đêm dịu dàng khó quên. Nụ hôn của rơi vào hông của Lương Ngân, sau đó tay cứ như vậy tay vô ý khắp người , dưới thân Lương Ngân cũng bị cởi ra lộ cảnh xuân, lúc vừa buông bản thân mình ra, lơ đãng nhìn , trong nháy mắt cả người tựa như bị tạt nước lạnh, tất cả nhiệt tình cũng biến mất.
Lương Ngân nhắm hai mắt lại, sắc mặt ửng hồng, cắn môi dưới , chờ động tác sau của Trình Mạc Nhiễm, nhưng mấy chục giây trôi qua cũng thấy đoạn sau, liền lén mở mắt nhìn Trình Mạc Nhiễm, liền nhìn thấy gương mặt Trình Mạc Nhiễm trở nên xanh xao.
"Sao , thế nào?" Lương Ngân giọng hỏi. Sắc mặt ửng hồng, hơn nữa còn mang theo e lệ.
Trình Mạc Nhiễm cũng gì, từ ghế sô pha bước xuống, sau đó cứ như vậy vào phòng ngủ, Lương Ngân cũng biết xảy ra chuyện gì có uất ức, nắm ghế sô pha ngồi dậy, muốn tìm quần áo, lúc vừa mới tìm được quần lót, hiểu vì sao Trình Mạc Nhiễm vì sao lại có bộ dáng nhịn nhục như vậy.
Bởi vì quần lót có chút hồng hồng, điều này : bà dì của đến rồi. Lương Ngân lúc này chợt nhớ ra lúc trước trong phòng ngủ có nữ sinh thường cho các chút chuyện cười màu sắc, thứ nhất như thế này: hôm nam A hỏi nam B tại sao lại uể oải như vậy? Có phải bị cấm dục lâu hay ? Nam B trả lời: Đúng vậy! Nam A cũng rất hiếu kỳ , nhìn lão bà của cậu tốt vô cùng, tại sao lại cấm dục? Nam B lại , cậu xem người nào chảy máu mũi mà vẫn còn đào phân ?
Lương Ngân khỏi bật cười, sau đó nhìn thấ Trình Mạc Nhiễm thay lại aó ngủ, cầm cái mền ra ngoài. người Lương Ngân chỉ còn lại áo lót , bị người nhìn thấy như vậy, được tự nhiên , lúc này liền tự trách mình loạn tưởng, vội vàng tìm quần áo che kín mình.
"Đừng che, hôm nay cũng chẳng có lòng, cũng còn năng lực này!" Trình Mạc Nhiễm bất đắc dĩ đến trước ghế sô pha, đem mền đắp lên người của Lương Ngân, sau đó cứ như vậy Lương Ngân bị đắp mền ở người.
"Trước tắm , sau đó ngủ sớm chút!" Trình Mạc Nhiễm tới ôm lấy Lương Ngân, đưa đến phòng tắm ở trong phòng ngủ của mình, đặt Lương Ngân ở trong bồn tắm đổ đầy nước, sau đó đóng cửa lại.
Qúa trình này dường như Lương ngân có câu, ngồi trong bồn tắm hồi mới phản ứng được, tại Trình Mạc Nhiễm nhất định rất buồn bực, Lương Ngân núp ở trong bồn tắm nhìn trộm cười.
tại Trình Mạc Nhiễm bị kích, nhất thời tinh thần giảm xuống, rót chén nước lạnh, vào trong thư phòng mở tài liệu ra, nhìn xong xem định đem lên công ty tiếp tục thẩm duyệt.
Tắm xong Lương Ngân mới phát căn bản lúc vào có cầm quần áo, lại tiếp tục bọc cái mền kia, chân ra ngoài, Lương Ngân len lén kéo cửa phòng tắm ra, phát Trình Mạc Nhiễm có ở trong phòng ngủ, sau đó liền ra khỏi phòng ngủ, rón ra rón rén đến phòng khách ghế sô pha, cầm túi y phục kia, lại rón ra rón rén vào phòng ngủ Trình Mạc Nhiễm, thay quần áo sạch , thuận tiện đem quần lót của mình giặt rồi phơi khô.
Lúc Trình Mạc Nhiễm xem xong văn kiện cũng khuya lắm rồi, Lương Ngân đến thư phòng nhìn làm việc cũng có quấy rầy , Lương Ngân vẫn ở trong phòng ngủ ngồi cái giường lớn kia đọc sách, thói quen của là nằm đọc sách, có lẽ là ngày hôm nay mệt quá, biết lúc nào ngủ thiếp , Trình Mạc Nhiễm vuốt vuốt huyệt thái dương, sau khi bước vào cửa liền thấy Lương Ngân mặc quần áo nằm giường của ngủ thiếp . Nhất thời, trong lòng rối tinh rối mù, người con mình thích nhất nằm ở gường của mình, cảm thấy việc này là đẹp giống như là vậy.
tới, muốn giúp thay áo ngủ của mình, nhưng vừa nghĩ tới mới vừa rồi toàn thân trắng như tuyết của , máu nóng sục sôi, chất lỏng liền theo lỗ mũi chảy xuống cổ. Đúng vậy, chảy máu mũi. Trình Mạc Nhiễm đành phải ngước đầu lên xử lý trước, bởi vì ngước đầu, bộ cẩn thận, đụng ngã cái treo sách kế bên giường, làm Lương Ngân tỉnh giấc.
Trình Mạc Nhiễm muốn lấy sách lên, nhưng sợ máu mũi chảy xuống, cho nên làm cách này cũng phải cách kia cũng được.
“ làm sao vậy?” Lương Ngân ngồi xổm xuống xoa mắt nhìn Trình Mạc Nhiễm, lại đứng lên, rất buồn bực.
“ có gì, sách, em lấy sách, vào phòng vệ sinh rửa tay.” Trình Mạc Nhiễm bước nhanh, ngước đầu, nhanh chóng tới phòng vệ sinh rửa tay.
Lương Ngân lấy sách lên, ngồi ở giường chờ Trình Mạc Nhiễm ra ngoài.
“ ngủ ỡ chổ đó?” Hai người đối thoại có chút xấu hổ, mặt là Trình Mạc Nhiễm biết nên giải thích thế nào hai chuyện lúng túng lúc vừa rồi, mặt khác Lương Ngân biết cái gì cho phải.
“Em ngủ ở giường, ngủ ở thư phòng!” Nhà Trình Mạc Nhiễm là nhà tiêu chuẩn dành cho người độc thân ở vì vậy chỉ có phòng khách, phòng ngủ, phòng vệ sinh bếp, cộng thêm thư phòng, trong thư phòng có cái ghế so pha giường.
“Ồ!” Lương Ngân ồ tiếng, le lưỡi, trong lòng cũng có tính toán, lần này những chưa cho vui mừng, còn đem lại cho phiền toái.
Trình Mạc Nhiễm ra ngoài bưng vào ly sữa, Lương Ngân thận trọng tự mình thay xong áo ngủ, còn là bộ có hình Doraemon, Trình Mạc Nhiễm đem ly sữa đặt ở đầu giường chiếc bàn , giúp kéo chăn lại, sau đó đem sữa tươi đưa cho .
“Có sợ hay ?” Nhưng ra là Trình Mạc Nhiễm cố ý hỏi câu như vậy, rất hy vọng sợ, sau đó được nước bẽ thuyền ôm người đẹp.
Lương Ngân nghĩ, sợ, liền thuận miệng “Dĩ nhiên !” Có mấy phần hứng thú phô trương, cũng có mấy phần trách móc xem thường ý của .
Trình Mạc Nhiễm nghĩ thầm: đúng là hy vọng càng lớn thất vọng càng nhiều. Ở trong lòng cười gượng cái.
Cuối cùng Lương Ngân cũng uống xong sữa, Trình Mạc Nhiễm cầm lấy cái ly, ngủ ngon, nhàng hôn lên trán , rồi ra ngoài đóng cửa lại.
Lúc này, Lương Ngân trong lòng là bình tĩnh, tại có chút khát vọng muốn được ôm, giống như lúc buổi tối gặp mặt, trong lòng luôn ấm áp ôm , nhớ , cho dù, bây giờ ở sát vách với .
Trong lúc vô tình, qua lại với nhau, ở trong đầu cũng biến thành ôm ấp áp như vậy, lẫn lượt như loại lửa mạnh cắn nuối hôn, cũng biến thành giọng hỏi: “Ngân ngâ, làm bạn của được ?” Lời ấm áp. ra là, chuyện này trong lúc vô tình ăn sâu tận xương tủy rồi.
Dần dần, ánh mắt Lương Ngân từ từ chìm vào mộng đẹp.
Trình Mạc Nhiễm trong thư phòng, đắp mền có hương thơm của lăn qua lộn lại ngủ được, cũng biết mùi thơm này ảnh hưởng đến , còn sát vách với người làm nhiễu loạn tim , tóm lại, lúc này, có chút buồn bực.
Lúc nữa đêm trận đau co rút, Lương Ngân từ trong giấc mộng tỉnh lại, bụng đau giống như bị người dùng vật sắt nhọn gắng sức đâm cái, đầu Lương Ngân đầy mồ hôi, cũng dám kêu lên, cứ đến mỗi kỳ sinh lý là đau muốn chết sống lại, cái tật xấu này vẫn kiên trì theo từ bé đến bây giờ, hơn nữa chính là rất kỳ quái, ba chị em kia cũng giống như , đến kỳ sinh lý đều đau hơn người khác rất nhiều.
Lúc này Lương Ngân muốn xuống giường tìm nước nóng uống, lại dám lên tiếng, ôm bụng đứng thảm, muốn vào phòng bếp, có chút lảo đảo nghiêng ngả, muốn quấy rầy Trình Mạc Nhiễm, thành hôm nay gây cho phiền toái lớn, lại muốn làm ngủ được ngon.
Lúc Lương Ngân vừa mở cửa Trình Mạc Nhiễm liền biết bởi vì hề ngủ chút nào.
Có đoạn đất có thảm, lúc này ở nơi này tối đen như mực cũng thấy , liền dậm ở phía , có chút băng, bụng liền co rút đau đớn, nhàng rên rỉ, sau đó lập tức lấy lại ý thức, im miệng, tiếp tục lục lọi phòng bếp.
Trình Mạc Nhiễm nghe rên rỉ, liền lập tức ra ngoài.
Lương Ngân nghe thấy tiếng mở cửa ngẩn ra, Trình Mạc Nhiễm mở đèn, liền nhìn thấy Lương Ngân, ôm bụng đứng đất sắc mặt có chút tái nhợt.
“Em…” Lương Ngân muốn mình muốn uống nước. Nhưng là, lại cảm thấy hợp.
“Có phải đau bụng hay ?” Trình Mạc Nhiễm thấy ôm bụng, cũng biết xảy ra chuyện gì, cho nên, cũng kiêng kỵ trực tiếp hỏi.
Lương Ngân gật đầu cái, có chút ngượng ngùng, gì.
Trình Mạc Nhiễm tới, ôm lấy , Lương Ngân kinh ngạc.
“Chân mặt đất, đau mới là lạ, nằm xuống, lấy nước cho em”, sau đó lại vào phòng vệ sinh lấy khăn long thấm nước nóng, đem ra cho Lương Ngân.
Ngồi bên cạnh Lương Ngân đem khăn long nóng đắp lên chân Lương Ngân, ôm từ phía sau lưng, Lương Ngân biết muốn làm gì, chỉ có thể mặc cho định đoạt.
Bàn tay Trình Mạc Nhiễm đặt bụng Lương Ngân, bàn tay ấm áp kia của truyền nhiệt độ qua, nhàng vuốt ve bụng của Lương Ngân, Lương Ngân cảm thấy cơn đau bén nhọn này dường như giảm rất nhiều.
“Như vậy có thể thoải mái hơn chút phải ?” Trình Mạc Nhiễm giọng hỏi.
Vào giờ phút này Lương Ngân uể oải dựa vào trong ngực Trình Mạc Nhiễm : “Ừ”
“Vậy ngủ !” Trình Mạc Nhiễm giọng trầm thấp khêu gợi, có loại phảng phất ma lực, Lương Ngân nghe lời hai mắt nhắm nghiền, lại lần nữa tiến vào mộng đẹp.
Sau khi Lương Ngân ngủ thiếp , Trình Mạc Nhiễm lấy khăn long ra, nhàng để Lương Ngân nằm xuống xong, vừa muốn rời , liền nghe tiếng Lương Ngân trong mê sảng, “Đau…”
Trình Mạc Nhiễm tắt đèn, nằm bên cạnh Lương Ngân, cái tay khác đặt ở bụng , Lương Ngân cảm thấy thoải mái hừ tiếng, lưng hướng gần lò sưởi ấm đến gần.
Vào giờ phút này, lòng của hai người như thế gần bên nhau.
Chương 43: nhận thức được
Cả đêm yên giấc, Lương Ngân ngủ giấc thẳng đến lúc trời sáng.
Khi Lương Ngân tỉnh lại Trình Mạc nhiễm có ở bên cạnh , Lương Ngân cảm thấy bụng đau giảm rất nhiều, chỉ là dám làm động tác mạnh, sợ cẩn thận lại bị đau.
Lương Ngân từ giường của Trình Mạc Nhiễm ngồi dậy, lúc này đầu của có chút hổn độn, mặt trời chiếu rọi vào trong phòng, sau đó chiếu đến , nhìn từ xa thấy cái đầu , rất đáng , Trình Mạc Nhiễm bưng sữa tươi cùng bánh mì nướng dừng lại ở cửa phòng cứ như vậy ngơ ngác nhìn , Lương Ngân đầu hơi nghiêng đầu nhìn về phía cửa sổ, dường như trầm tư, nhưng nhìn bóng dáng nhắn lại có chút vui sướng ra được.
Lương Ngân vươn người cái, vừa quay đầu liền nhìn thấy Trình Mạc Nhiễm đứng ở cửa phòng, Lương Ngân nhìn thấy ở đó đứng sững sờ, dáng vẻ có chút ngây ngốc, liền nheo mắt lại bật cười: " Này, làm gì thế?" Lương Ngân giọng có chút khàn khàn, nhưng vừa ngọt ngào êm dịu, có giọng phương Bắc mềm ngọt như vậy, Trình Mạc Nhiễm ở tai nghe được rất dễ chịu.
Trình Mạc Nhiễm tới, trong tay cầm ly sữa tươi đưa cho .
"Có đói bụng ?" Trình Mạc Nhiễm hỏi.
"À, là có chút, ngày hôm qua ăn ít quá!" Lương Ngân nhận lấy ly sữa tươi liền uống hớp.
Trình Mạc Nhiễm nghe tới mới nhớ, ngày hôm qua chỉ lo tình cảm mãnh liệt, cũng hỏi có ăn cơm hay , trong lòng có chút phiền muộn.
" ăn sao?" Lương Ngân trong tay cầm mảnh bánh mì nướng, ăn miếng.
"Chờ chút phải ." Trình Mạc Nhiễm nhìn Lương Ngân giống như con mèo nhàng ăn, trong lòng có trận gió ấm lướt qua, lòng ngực tất cả cảm thấy có chút ngứa ngáy.
"Này, cho !" Lương Ngân lại cầm mảnh bánh mì nướng tới đút cho Trình Mạc Nhiễm, động tác như thế của Lương Ngân là thói quen, dù sao lúc mấy ở chung chỗ thường làm như vậy.
Trình Mạc Nhiễm có chút sững sốt, nhưng liền hé miệng rất nhanh cắn miếng bánh mì nướng mà Lương Ngân đưa tới.
Lúc này Lương Ngân mới nhớ ra, thức dậy còn chưa có rửa mặt, cứ như vậy dùng tay cầm bánh mì nướng cho ăn hình như tốt lắm, dĩ nhiên, có chút hiểu sai ý rồi.
"Ha ha, ngại quá, em phải rửa tay đây." Lương Ngân chuẩn bị đến phòng rửa tay.
Trình Mạc Nhiễm biết hiểu sai ý, liền đem khay để bánh mì đặt ở đầu giường, liền cắn miếng bánh mì nướng sau đó đặt lại mâm, đè Lương Ngân xuống.
Lương Ngân nhìn đầy nghi ngờ.
Lúc này Trình Mạc Nhiễm nuốt thức ăn trong miệng xuống, điểm vào mũi của : "Em nghĩ lầm rồi, chỉ là có chút được sủng ái mà lo sợ thôi, ngoan ngoãn ăn xong, tắm !" Trình Mạc Nhiễm nhếch khóe môi khẽ cười, dịu dàng nhìn Lương Ngân.
Lương Ngân mặt ửng đỏ, mới vừa rồi ánh mặt trời còn chiếu rọi, lúc này thay đổi thành ánh sáng bao trùm hai người, hình thức giống như kim loại vậy.
Buổi sáng, cứ như vậy trôi qua trong phòng tràn ngập tình , hai người cũng rất yên tĩnh, có câu nhưng trong lòng đều ấm áp.
Trình Mạc Nhiễm tuy từng có rất nhiều bạn nhưng mà có người nào hình thức giống như Lương Ngân, cảm thấy giống như đứa con nít, tràn đầy nhiệt tình cùng tinh thần phấn chấn, dáng vẻ hoạt bát của khiến người bên cạnh vui vẻ lây, có lúc, lại cảm thấy lại hết sức trầm tĩnh.
biết làm sao, biết nên như thế nào cùng chung sống, nhưng mà, thích cảm giác khi ở cùng với .
"Hôm nay phải làm sao?" Lúc này Lương Ngân cùng Trình Mạc Nhiễm ngồi ở sô pha xem ti vi. Lương Ngân dựa vào trong ngực của Trình Mạc Nhiễm, dĩ nhiên mới lúc đầu cũng có chút khẩn trương, động tác thân mật như vậy, hình như trước giờ cũng chưa từng có, bộ dạng này là.
Lúc ở cùng Mộ Nghĩa, Lương Ngân tối đa cũng chỉ là cùng Mộ Nghĩa nắm tay, số lần hôn thân mật cũng nhiều, còn lại, ngay cả nhiệt độ của lòng ngực của cũng chưa cảm nhận qua, ngày ở cùng Vệ Nam lại càng thêm ít ỏi, cũng rất ít khi nắm tay.
Như vậy uất ức ngọt ngào, Lương Ngân cảm thấy tim đập đỏ mặt tim đập dồn dập.
"Hôm nay công việc chính là ở nhà cùng bạn ." Trình Mạc Nhiễm cúi đầu hôn lên tóc Lương Ngân.
Hai người sống chung, nhắc tới cũng có chút kỳ lạ, nhưng dựa theo bình thường phát triển tiếp.
Trình Mạc Nhiễm nắm tay vuốt vuốt, Lương Ngân lẳng lặng dựa vào ngực của , căn phòng yên lặng ấm áp, chỉ có nhân vật nam nữ tivi đối thoại với nhau.
Nội bộ của Trình Mạc Nhiễm có tin tức: Ông chủ gần đây thích trốn việc.
Dĩ nhiên, lúc Vệ Nam khi đến phòng làm việc liền nhìn thấy Trình Mạc Nhiễm đứng ở trước cửa sổ cầm điện thoại giống như là người khác, rất dịu dàng, dặn dò người bên kia điện thoại: nên mệt mỏi quá, ở nhà ngoan ngoãn.
Trình Mạc Nhiễm nhận ra vn vào phòng ngồi ghế sô pha, cúp điện thoại rồi vẫn còn đứng trầm tư ở cửa sổ, sau đó khóe miệng nhếch lên cười cái.
“Khụ… Giám đốc Trình!” vn cố ý ho khan tiếng để gọi .
Trình Mạc Nhiễm xoay người, thấy vn liền gắng gượng cười nhìn .
Trình Mạc Nhiễm có chút thẹn đỏ mặt, sau đó liền sãi bước tới, nhàng đập quyền lên bả vai vn.
“Xem ra giám đốc Trình trong tình cuồng nhiệt nha!” vn cố ý với Trình Mạc Nhiễm.
“Ừ, vậy bây giờ so với người chưa mở miệng dĩ nhiên mạnh hơn nhiều!” Hai bạn tốt gặp mặt liền chế nhạo nhau, vn vừa bị Trình Mạc Nhiễm như thế, trong lòng có chút thoải mái, chính xác, bao giờ mới có thể chính thức hành động, theo đuổi đứa bé kia đây? Dù sao, lớn hơn rất nhiều tuổi, rốt cuộc cảm giác của đối với là như thế nào, cũng còn .
Mấy ngày hôm nay Lương Ngân trải qua cực kỳ ngọt ngào, hai ngày trước Trình Mạc Nhiễm vẫn luôn ở nhà cùng , mặc dù nhà có người quen ở đây, nhưng ít ra, hai người chắc là ít nồng nhiệt, Lương Ngân thường bị hôn thất điên bát đảo, đầu óc choáng váng.
Mấy ngày nay, Trình Mạc Nhiễm ban ngày muộn mới làm, tan việc về nhà sớm, Lương Ngân giống như người vợ, làm xong thức ăn chờ về nhà.
biết bắt đầu từ khi nào, trái tim của hai người lại gần nhau, trong lúc Trình Mạc Nhiễm ở nơi làm việc cứ mỗi tiếng lại gọi điện thoại giải buồn cho , Lương Ngân cùng trò chuyện, tất cả đề tài thú vị dường như liên tục xuất , chuyện qua mấy trăm lần, hai người cũng cảm thấy chán.
Tối hôm nay là đêm cuối cùng Lương Ngân ở nhà Trình Mạc Nhiễm, bởi vì ngày mai, Tiêu Nghệ trở lại thành phố B, ba chị em liền đón , Tang Vũ cùng Đàm Cẩm Niên vẫn luôn cho rằng Lương Ngân cũng vừa từ nhà đến thành phố B, cho nên cũng cần gặp mặt.
Lần này, vừa đúng lúc đón Tiêu Nghệ, mấy chị em thương lượng xong liền đến trạm xe buýt đón Tiêu Nghệ.
Buổi tối Trình Mạc Nhiễm về đến nhà liền hôn Lương Ngân cái to, Lương Ngân bị hôn chóng mặt, liền ôm tới bàn ăn, hôm nay cố ý làm vài món chờ về nhà ăn, coi như đền bù bồi bổ lại cho !
Trình Mạc Nhiễm kén ăn như vậy lại bị Lương Ngân xảo quyệt nuôi dưỡng, Lương Ngân nhận thức được tâm cứ như vậy bị Trình Mạc Nhiễm chiếm hết.
Phòng đợi ở trạm xe, bốn ở chung chỗ, phong cảnh đường trở nên xinh đẹp, Lương Ngân liền rơi nước mắt, nhưng liền được cánh tay của ba người còn lại lau khô.
“Ngân Ngân, cậu xem cậu kìa, mình còn chưa gì cậu khóc rồi! Cậu như vậy là kên cường thế nào nha!” Văn Tiêu Nghệ vẫn hay dùng giọng mê hoặc, nhưng mà, mang theo trưởng thành.
Lương Ngân mếu máo, sau đó nước mắt cố gắng ngừng rơi, nức nở, ôm lấy Tiêu Nghệ, buồn buồn : “Văn Tiêu Nghệ, hoan nghênh cậu sống trở lại!”
Đúng vậy, Văn Tiêu Nghệ sống lại, muốn sống lần nữa, thông suốt muốn thoát khỏi người đàn ông làm tổn thương, cuộc sống mới còn có người nhà thương , bạn bè thương , có lý do gì buông sinh mạng, người ngu quá hai lần, bao giờ nhu như vậy nữa.
“Tốt lắm, chúng ta về nhà !” Mình cùng Cẩm Niên mua rất nhiều thức ăn! Ngân Ngân, hôm qua Tiêu Nghệ gọi điện thoại nhớ món thịt kho của cậu rồi! Hôm nay để cho cậu trổ tài!” Tang Vũ hứng thú , ra cũng muốn ăn thịt kho.
“ thôi, Ngân Ngân, người nào đần hết biết mới tin tưởng ấy, cậu tự mình ăn , mình muốn ăn thịt sườn kho tàu, hì hì, Văn Tiêu Nghệ bình phục lại, mọi người chung với nhau dáng điệu ngây thơ, vui vẻ.”
“ thôi, về nhà, hôm nay Ngân Ngân xuống bếp!” Cuối cùng Đàm Cẩm Niên với mọi người.
Lương Ngân tâm tình cũng có gì, rất hào phóng đồng ý, nấu cơm nhiệm vụ quan trong, rất vui vẻ, cuộc sống như thế, cảm thấy rất hài lòng, thân mật ngọt ngào như vậy, còn có bạn trai điềm đạm quan tâm , có người nhà thương , còn có điều gì khẩn cầu nữa đây?
Last edited by a moderator: 19/6/15