1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bán tình yêu: Hận là cách tôi chiếm đoạt em - Bạc Lương Trà ( Hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 15 : Oan gia ngõ hẹp
      Lương Ngân Lệ Giang rồi, chỉ bởi vì thời tiết nơi này, mà ở đây còn có những người mộc mạc và lương thiện .
      Những người dân nơi đây nhiệt tình, lương thiện, khẩn trương và áp lực khiến người khác nghẹt thở như ở đô thị, ở nơi đây cả thể xác và tinh thần đều được buông lỏng, giống như thay da đổi thịt, nghĩ, học được hờ hững.

      "Ngân Ngân cậu phải cẩn thận, năm nay mạng của cậu phạm vận đào hoa." Nghe thấy Tiêu Nghệ tươi cười đẹp đẽ trong biển hoa với Lương Ngân , thỉnh thoảng lại ít lời trêu ghẹo.
      " Tiêu Nghệ, cậu cũng biến thành phù thủy luôn rồi à? " Lương Ngân giễu cợt lại . Hai người cười náo loạn thành hồi.

      Hai người lười biếng nằm ai khác ngoài Tang Vũ và Đàm Cẩm Niên , hai người nằm ghế dựa ở trong sân, nhìn hai xinh đẹp trốn tìm trong hoa, vui tai vui mắt. Mấy người bọn họ ở tại khách sạn tư nhân, nhưng hoàn cảnh đặc biệt tốt, bà chủ tự mình trồng hoa cỏ khắp sân, các cũng được hưởng phúc.

      Ngày hôm sau Vệ Nam và Trình Mạc Nhiễm đều có chung nhận thức lập tức bước vào hành trình, trong lòng Trình Mạc Nhiễm cũng có chút căm tức , chuyện tình lãng mạn như vậy vốn dĩ phải thưởng thức cùng con , nghĩ đến, hôm nay - Trình Mạc Nhiễm lưu lạc vào cảnh ngộ phải giải sầu cùng với người đàn ông.

      Lúc còn hai em từng cùng du lịch với nhau , dường như sau khi làm cơ hội như thế này rất ít , vốn dĩ Vệ Tích cũng muốn cùng với bọn họ, nhưng bây giờ lão hồ ly Vệ Chính Quốc vẫn cho cháu rời khỏi mình, vì vậy nguyện vọng cùng của Vệ Tịch thất bại .

      máy bay dường như ánh mắt của các đều rơi xuống khuôn mặt sắc sảo của hai người đàn ông này, đối với chuyện này Trình Mạc Nhiễm vui vẻ tiếp nhận , nhưng Vệ Nam lại cảm thấy có chút thoải mái , bị người khác nhìn chằm chằm, chỉ chỉ trỏ trỏ thậm chí khẽ hét lên ràng đều khiến cảm thấy mẫm cảm.

      Trình Mạc Nhiễm thầm nghĩ trong lòng , may là dẫn theo nhóc Dĩ Mạt kia , nếu nhất định phát huy bản sắc con của , máy bay lớn giọng bàn luận chuyện đam mỹ (là tình giữa con trai với con trai hay còn gọi là Boy love) , biết chừng còn chụp hình của và Vệ Nam phát lên mạng , bên dưới còn ghi câu gì mà " Cường công, nhược thụ ...." này nọ nữa.

      " Tiên sinh, xin hỏi hai vị muốn nước trái cây ?" Trình Mạc Nhiễm khẽ nhếch khóe miệng lên, muốn cho Vệ Nam thấy : đây chính là sức quyến rũ (sức hấp dẫn) .

      Khóe miệng Vệ Nam giật giật.

      "Cảm ơn, xin giúp tôi mang cho vị tiên sinh này ly nước chanh được ?" Trình Mạc Nhiễm ở trước mặt các đều thể người chín chắn thành thục. Chỉ là, trừ người bên ngoài kia ra.

      "Ngân Ngân, Tiêu Nghệ, hai người các cậu có thể nhìn giống người chút , có ai lại chụp hình giống hai người vậy chứ? " Đàm Cẩm Niên cầm máy ảnh thở dài, còn Tang Vũ cầm DV đưa sầm uất nhưng mất phong cách cổ điển của vật đường phố nơi đây vào trong bộ nhớ.

      "Cẩm Niên, cậu chụp cho đẹp đấy nha! Sau này nhân tiện làm giấy dán tường trong cửa hàng của chúng ta, lát nữa nhờ người đường chụp giúp chúng ta tấm hình tràn đầy sức sống là tốt rồi." Nghe thấy Tiêu Nghệ chuyện với Đào Cẩm Niên , lúc sau lại tiếp tục chơi đùa ầm ĩ với Lương Ngân .

      "Tiêu Nghệ, chúng ta qua bên kia !" Lương Ngân chơi đến quên mình.

      "Cẩn thận." Ba người đồng thanh hô, nhưng muộn rồi.

      " Ai da!" Lương Ngân quay đầu, bước ra đường, cẩn thận đâm vào người khác.

      Lương Ngân vội vàng ngoảnh lại rồi cúi đầu xin lỗi. " Xin lỗi, xin lỗi! phải tôi cố ý...."

      " có gì, có gì...." Giọng nữ rất êm tai, Lương Ngân cúi đầu nhìn đôi giày có số lượng hạn chế thế giới trước mặt , miệng há to, trong lòng phỏng đoán đụng phải người có tiền.

      " ..... xin lỗi." Lương Ngân ngẩng đầu lên thành khẩn , hai mắt sáng ngời, là mỹ nữ !

      " sao." nở nụ cười xinh đẹp, cười dịu dàng với Lương Ngân.

      " Mẹ , mẹ, sao mẹ còn lại đây" .Truyền đến thanh ngây thơ đứa bé .

      Lúc này ba người còn lại cũng tới. Người nhà của kia cũng tới.

      " Mẹ , mẹ." Hai đứa bé, xinh đẹp xấp xỉ khoảng tám tuổi nắm tay bé trai tuy hơn chút nhưng tuấn tú, khí thái chín chắn, phía sau là người đàn ông cao lớn tuấn, người đàn ông cực kỳ đúng giờ.

      " Sao chậm vậy?" Người đàn ông tới nhân tiện đến cạnh người phụ nữ, bá đạo ôm eo người phụ nữ, xem ra người đàn ông này là chồng của ấy. ra là gia đình du lịch !

      " là? Là mẹ của hai đứa bé này sao?" Bốn người đồng thanh hỏi, Lương Ngân ngạc nhiên há hốc miệng, trước mặt này cùng lắm lớn hơn 2,3 tuổi ; làm sao có thể?

      " Haha, giống sao!" nhìn bọn họ cười dịu dàng, sau đó lại quay sang nhìn chồng, ánh mắt quan tâm mà lại chan chưa tình cảm giữa hai vợ chồng , ăn ý như vậy, khiến người khác hâm mộ !

      " Ừ !" Bốn đồng loạt gật đầu.

      " là Khâu Trứ Dương? " Người đưa ra thắc mắc chắc chắn là Tiêu Nghệ, tại sao lại cảm thấy người đàn ông này lại quen mặt như vậy chứ ? Đột nhiên nhớ tới tạp chí thành phố N mấy năm gần đây , đều viết về người đàn ông này.

      Vừa tới Khâu Trứ Dương, Lương Ngân cùng với Tang Vũ và Đàm Cẩm Niên đều ngẩn ra, đây là vị tổng giám đốc long trọng kia , thanh niên đầy hứa hẹn của thành phố N thậm chí của Trung Quốc ! về công ty Khóa Quốc , chiếm giữ hơn nửa công ty bất động sản của Trung Quốc , người đàn ông này đúng giờ , vợ của ta cũng rất xinh đẹp , cao quý ! Bốn người bọn họ đều có chút cảm giác nhìn trân trân nên lời vì kinh ngạc .

      " Chị, chị phải thấp giọng ! " Là bé xinh đẹp kia . Sau đó cười hì hì , đưa tay vào trong tay của ba .

      " Ông xã, xem nổi tiếng ! " Người con xoay người có chút ranh mãnh kéo tay người đàn ông , cười nghịch ngợm với ta.

      " Các là người thành phố N ? " Cảm giác đầu tiên của Khâu Trứ Dương với mấy nữ sinh cũng tệ lắm , cũng theo vợ với các vài câu .

      " phải, phải." Lương Ngân lập tức xua tay.

      " Ngài Khâu, chúng tôi ngưỡng mộ ngài rất lâu rồi , ngài ký tên cho chúng tôi ! " Câu đùa đầu tiên của Tang Vũ làm cho vợ của Khâu Trứ Dương mỉm cười . Mà Khâu Trứ Dương cũng rất thích .

      " Tiểu Vũ, tại sao bạn lại háo sắc như vậy?" Nghe thấy Tiêu Nghệ bên tai Tang Vũ.

      “ Người ta……”

      " Tôi chụp cho các người tấm ảnh ! Ông xã tôi đem theo bút." Người con lấy tay che miệng , sau đó cầm lấy máy ảnh kỹ thuật số tay Đàm Cẩm Niên.

      " Mẹ , con cũng muốn chụp ảnh cùng ba ! " Cậu bé giãy khỏi tay chị , chạy đến bên người ba, Khâu Trứ Dương hơi ngồi xổm xuống, ôm lấy con , với vợ : " Tiểu Kim, đừng làm rộn."

      Bốn bị gia đình này làm cho kinh hãi đến ra lời.

      " Đứng ngay ngắn, mau! " có chút tức giận, dùng giọng điệu ra lệnh khiến chồng phục tùng mệnh lệnh .

      " Các , nhanh , cơ hội tốt như vậy ngàn vạn lần đừng bỏ qua , đứng ngay ngắn, tôi chụp ảnh cho các , Đóa Đóa, Lãng Lãng , đến chỗ mẹ này , để các chị đứng chung với ba." Người phụ nữ gọi hai đứa con. Hai đứa bé cũng rất nghe lời mẹ , rời khỏi ba, lại chạy đến chỗ của mẹ , nhìn ba cùng chị xinh đẹp chụp ảnh.

      " Cám ơn Khâu phu nhân " Tang Vũ là người đầu tiên kịp phản ứng , thấy có cơ hội tốt như vậy , nhanh như chớp "nhanh nhẹn trượt chân" chạy đến bên cạnh Khâu Trứ Dương, bày ra tư thể sở trường , đương nhiên ba người còn lại cũng thể bỏ qua cơ hội chụp ảnh với nhân vật trong tin đồn này , cũng đều bày ra tư thế sở trường.

      “Cà tím.”

      “Khâu phu nhân người cũng cùng chụp với chúng tôi tấm , nhà các người có được ?” Lương Ngân có chút được voi đòi tiên.

      " Được chứ " Người phụ nữ vui vẻ đồng ý để ý tới vẻ mặt bất đắc dĩ của người đàn ông , sau đó lập tức tìm người đường chụp giùm bọn họ sáu người lớn hai đứa bé cây cầu đậm chất thơ này.

      Lương Ngân cảm thấy trong cuộc đời bi thảm nhất này lại có thể trong năm này sinh ra nhiều kỳ tích như vậy , đặc biệt là trong lần du lịch này thu hoạch là to , thu hoạch lớn nhất mà ba chị em bọn họ có thể ra chính là các lần lượt gặp được từng người trong số thần tượng của mọi người .

      Nhưng mà, may mắn thường kèm với vận rủi. Cho nên , may mắn cũng có thể biến thành con dao hai lưỡi.

      " Lương Ngân ! " nên gọi trước mặt người đàn ông đáng ghét này là Sát Thiên Đao , lại có thể xuất ở trước mặt , hơn nữa lại có thể hợp tình hợp lý như vậy.


      Tạm biệt nhà Khâu Trứ Dương , bốn người định thu dọn đồ đạc, ngày mai lên đường , nghĩ tới lúc bản thân vừa muốn yên tĩnh chút để ngắm phong cảnh của thị trấn này , vận mệnh lại tốt , đụng phải người này.

      Lương Ngân làm bộ nghe thấy Trình Mạc Nhiễm gọi , muốn bước nhanh rời khỏi đây , nghĩ đến vừa mới di chuyển lập tức bị người dùng lực mạnh kéo lại.

      Lương Ngân chịu nổi nhất loại lôi kéo này , lại còn đường lớn tràn ngập ý thơ và phong cách cổ xưa này nữa, lập tức tức giận, " Trình Mạc Nhiễm , rốt cuộc là muốn làm gì ? " Lương Ngân kiềm chế bản thân nên hét lên , liền từng chữ từng chữ .

      " Tôi muốn làm gì ? Em thời gian dài như vậy làm gì ? " Em có biết tôi tìm em ? Em lại có thể ở đây ? " Trình Mạc Nhiễm nhìn người con càng thêm rực rỡ trước mắt, bỗng nhiên câu trong lòng kia lập tức vọt lên tới miệng.

      " Tôi làm gì còn tới phiên Tổng giám đốc Trình quan tâm ! buông tay ra ! " Lương Ngân có chút thẹn quá hóa giận.

      " cùng tôi ! " Trình Mạc Nhiễm để ý đến phản kháng của Lương Ngân, lại dùng sức đem nhắn kéo vào trong ngực, kéo .

      " Khốn kiếp , mau buông tay ra cho tôi , nếu buông tay tôi lập tức gọi người ! " Lương Ngân uy hiếp ta.

      " Được thôi, em la lên , đến lúc đó tôi lập tức bạn của tôi thích đùa giỡn , cùng tôi đùa giỡn ! Xem có ai để ý em. " Trình Mạt Nhiễm ung dung nhàng bật hơi bên tai Lương Ngân , trời, nhìn thấy này liền cảm thấy cả người mình đều thức tỉnh , đặc biệt là dục vọng đều khôi phục lại ở giữa hương thơm của này rồi .

      Bị ta như vậy cho nên Lương Ngân mới đàng hoàng chút, quay đầu trừng mắt liếc cái , nhiệt độ mặt cũng đột nhiên tăng cao , tên khốn kiếp này lại có thể, lại có thể....... nhưng vẫn là được tự nhiên đến nơi ít người ít người cùng ta .

      " buông tay cho tôi Trình Mạc Nhiễm! " Lương Ngân để ý hình tượng đứng thẳng , có ý định muốn đem đôi tay heo đặt vai quăng xuống.

      Lúc này , Trình Mạc Nhiễm mới lưu luyến rời buông Lương Ngân ra.

      "Trình Mạc Nhiễm, muốn làm sao? " Mặt Lương Ngân giống con sư tử, trừng mắt nhìn người đàn ông cười như cười trước mắt.

      "Lương Ngân , chúng ta đúng là oan gia ngõ hẹp , em nghĩ con chim sẻ như em có thể bay khỏi lòng bàn tay của Như Lai Phật Tổ sao ? "
      Khóe miệng nhếch lên , Trình Mạc Nhiễm nhìm chằm chằm Lương Ngân giống như nhìn chằm chằm con mồi.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 16 : Dây dưa quấn quít

      “ Trình Mạc Nhiễm , cho rằng là ai? Dựa vào cái gì mà muốn quản chuyện của tôi ? Dựa vào cái gì muốn tìm tôi ? Dựa vào cái gì lại cho rằng tôi thế nào cũng trốn thoát khỏi phạm vi của ? Dựa vào cái gì có thể đến uy hiếp tôi? " Lương Ngân buột miệng dùng chuỗi thanh có khí phách hùng hồn ra lý do từ chối.

      Trình Mạc Nhiễm bị mấy câu dựa vào cái gì của Lương Ngân làm cho ngẩn ra , nhưng lập tức khóe miệng nhếch lên, lúc mèo hoang tức giận đều là dựa vào đạo lý bảo vệ quyền lợi của mình.

      Lương Ngân thấy Trình Mạc Nhiễm ngơ ngẩn , xoay người muốn rời , ai ngờ còn có người phản ứng nhanh hơn.

      Trình Mạc Nhiễm kéo Lương Ngân lại , nhoài người lên phía trước, để ý đến bất kỳ phản ứng nào của Lương Ngân, bắt chéo hai tay của ra đằng sau lưng rồi trói lại, lập tứ cúi đầu hôn lên cái miệng nhắn lảm nhảm kia.


      Giữa lúc Lương Ngân còn kinh ngạc lập tức bị người khác chiếm tiện nghi , muốn chửi ầm lên , lại làm cho con sói nào đó càng được như ý , thâm nhập sâu hơn , lưỡi Trình Mạc Nhiễm dây dưa với lưỡi Đinh Hương của Lương Ngân, dường như đến cả khoang miệng cũng an bình, lướt qua hàn răng của Lương Ngân, răng thậm chí cả lợi, Lương Ngân có chút động tình , trong lòng có chút sợ hãi , trong lúc kinh ngạc lập tức ngậm miệng lại , Trình Mạc Nhiễm rên lên tiếng , dừng động tác lại , sau đó lưu luyến nỡ rời khỏi cái miệng nhắn của , thậm chí lướt qua môi như chuồn chuồn đạp nước .

      Con mèo hoang này cắn , lực cắn cũng , môi bị cắn rách , Trình Mạc Nhiễm liếm liếm môi mang theo vị tanh , mùi vị cũng tệ lắm , còn mang theo hương thơm của .

      " Trình Mạc Nhiễm, tiện nghi đều bị chiếm rồi , còn muốn như thế nào nữa ? Tên khốn kiếp này , lưu manh, cút ! " Lương Ngân tức giận, đẩy ra , Trình Mạc Nhiễm chuẩn bị , cũng nghiêng mình chút.

      Những lời mà từ trước tới nay Lương Ngân chưa bao giờ ra hôm nay lại buột miệng ra rồi.

      "Được, được, được, tôi ! Nhưng mà , Lương Ngân em nên biết rằng, em là của Trình Mạc Nhiễm tôi ! " Trình Mạc Nhiễm thấy thực tức giận , nhưng chắc chắn quên uy hiếp.

      " Cút, khốn kiếp , tôi bao giờ muốn gặp lại ! " Lương Ngân khàn giọng gào thét .

      Trình Mạc Nhiễm thấy thế , xoay người lại bước bước quay đầu lại ba lần rồi mới rời , ngờ và con mèo hoang lại có duyên như vậy , lại có thể gặp nhau dưới tình huống này , nhớ lại khi nào Trình Mạc Nhiễm từng nếm qua thiệt thòi phương diện phụ nữ này, người con biết phân biệt tốt xấu này , thế nào cũng phải chinh phục được .

      Lương Ngân trở về khách sạn , Tang Vũ và Đàm Cẩm Niên bàn luận vấn đề về các chòm sao, Văn Tiêu Nghệ gọi điện thoại, nghe Văn Tiêu Nghệ có bạn trai nhau được bảy năm , nhưng trong khoảng thời gian bốn người ở chung , đều là do ấy chủ động gọi cho người bạn trai kia, cũng thấy bạn trai ấy có bất kỳ hỏi thăm nào.

      " Ngân Ngân , cậu về rồi sao ?" Tang Vũ thấy Lương Ngân trở về vui vẻ muốn biểu diễn cho Lương Ngân xem Tinh Bàn mà Cẩm Niên vừa dạy .

      " À! " Lương Ngân tâm tình ủ rũ ngồi giường .

      " Ngân Ngân cậu làm sao vậy ? Tại sao môi của cậu lại sưng như hai cái lạp xưởng vậy? " Tang Vũ chính là che đậy miệng như vậy.

      " Đúng rồi, làm sao vậy, cậu có phải bị người khác khi dễ ? " Đàm Cẩm Niên cũng quan tâm.

      " Mình đụng phải tên cặn bã kia , khốn kiếp! " Từ khi Lương Ngân làm chị em với Đàm Cẩm Niên và Văn Tiêu Nghệ chưa từng giấu họ chuyện của mình , cho nên đương nhiên là Đàm Cẩm Niên cũng biết người là ai, dù sao tổng giám đốc " Mạc Nhiễm" người mà được trọng dụng trong vùng trời ở thành phố B cũng là nhân vật nổi tiếng, nhưng mà, ngờ đến người đàn ông đó lại có thể đê tiện dùng tiền mua đêm đầu tiên của Lương Ngân như vậy , còn có tên cặn bã Mộ Nghĩa kia.

      " Cái gì ? Cậu Trình Mạc Nhiễm cũng đến Vân Nam rồi sao ? " Tang Vũ gần như từ giường bật dậy.

      " Đúng vậy! Vừa rồi mình cẩn thận lại bị tên khốn kiếp đó chiếm tiện nghi. Mình là hận thể giết ! " Dáng vẻ nghiến răng nghiến lợi của Lương Ngân khiến Đàm Cẩm Niên và Tang Vũ khỏi rùng mình.
      " Ngân Ngân, cậu phải học cách bảo vệ bản thân , dù sao cứ để như thế này được ? Cậu nên học Taekwondo cùng Tiêu Nghệ, như vậy có ai dám khi dễ cậu nữa rồi! " Đàm Cẩm Niên than thở .

      " Đúng vậy , mình phải bảo vệ bản thân ! Tên khốn kiếp đó , mình tố cáo ta là quá có lợi cho ta rồi , lại có thể đối xử như vậy với mình! "

      " Trinh tiết của Ngân Ngân quan trọng đấy! " Văn Tiêu Nghệ vừa gọi điện thoại xong.

      Trở về lập tức nghe cuộc chuyện của các .

      " phải mình phong kiến , nhưng mà,dù sao chuyện kia cũng coi như là vũ nhục! " Bây giờ Lương Ngân nhìn phai nhạt rất nhiều tin nhất định người tốt hơn biết quý trọng .

      " Đừng nghĩ những chuyện vui, ngày mai chúng ta trở về thành phố B rồi! Nghĩ xem cửa hàng của chúng ta nên trang hoàng như thế nào, mình và ba mình rồi, ông ấy đồng ý cho chúng ta mượn của hàng trước , đợi khi chúng ta buôn bán lời lập tức trả lại cho ông ".

      Bốn chị em trong khoảng thời gian ở chung nhất trí nghĩ kỹ muốn mở cửa hàng , cửa hàng quần áo, cửa hàng có phong cách của bọn họ, Văn Tiêu Nghệ học thời trang, còn Đàm Cẩm Niên và Lương Ngân đều là người có phong cách thời trang đỉnh nhất, chỉ có Tang Vũ dáng người có chút mập nhưng khiếu thẩm mĩ của lại độc đáo, vì vậy bốn người họ quyết định sau khi trở về thành phố B lập tức bắt tay vào việc mở tiệm.

      " sao ? là tốt quá, vậy tạm thời mình vẫn nghỉ học đến xem cửa hàng của chúng ta! " Lương Ngân cảm thấy ước mơ lúc của sắp thực được rồi, quên chuyện lúc vừa rồi vui .

      " Ngân Ngân, người có lỗi với cậu là Mộ Nghĩa, cậu vì sao lại trốn tránh? Cậu phải sống tốt, để ta coi thường cậu mới đúng, có thể mỗi ngày chúng ta đến cửa hàng, nhưng càng phải dùng kiến thức là vũ khí để bảo vệ mình có biết ? Cậu thể chịu nổi kích động như vậy, huống hồ, trong xã hội nay nam nữ hoan ái đều là chuyện bình thường , chẳng qua phương thức của các cậu giống nhau thôi, biết ? Cậu nên hiểu được điều này! Cậu phải kiên cường, độc lập biết ? Chúng mình luôn ở sau lưng thầm ủng hộ cậu, hậu thuẫn cho cậu, biết ? " Đàm Cẩm Niên nhìn trước mặt, đúng là đơn thuần.

      " Đúng vậy, đúng vậy, chúng ta bây giờ đều là sinh viên năm ba đại học rồi, chúng ta còn có năm nữa thôi, vì vậy cậu phải cố gắng! cần quan tâm những thứ có hay đều được kia, mở cửa hàng xong rồi học tốt là OK rồi! Tin mình, cậu nhất định hạnh phúc." Văn Tiêu Nghệ cũng an ủi .

      " Được rồi, mình cố gắng làm, chúng ta cùng nhau trở về trường." Lương Ngân vẫn còn sợ hãi , biết nên đối mặt với Mộ Nghĩa như thế nào.

      ……………………………………………………………………………………


      Sáng sớm ngày hôm sau , bốn chị em lập tức bước vào hành trình về nhà, bởi vì nhà của Văn Tiêu Nghệ ở thành phố N , nhà của Tang Vũ và Đàm Cẩm Niên đều ở thành phố B , nhà Lương Ngân ở thành phố C , lúc đến đoạn đường cuối bọn họ lập tức mỗi người ngả ,nhưng khoảng cách giữa các thành phố này cũng tính là xa.

      Hôm qua Trình Mạc Nhiễm theo Lương Ngân về chỗ ở trọ rồi mới rời , hôm nay rất sớm rời khỏi cũng kịp tiếng với Vệ Nam, lập tức tìm bướng bỉnh kia, nghĩ bất luận con mèo hoang kia như thế nào , từ xưa đến nay phải khuê nữ luôn sợ dây dưa với lang tử sao, chút lời hay , hơi hạ thấp tư thái , đương nhiên nhóc này cũng dễ như trở bàn tay rồi.

      Ai ngờ được , lại chụp hụt , nhóc này lại có thể dậy sớm rồi rời . Bà chủ dùng ánh mắt khác thường nhìn người đàn ông tuấn trẻ tuổi trước mắt , cũng đoán người này là bạn trai của nào trong bốn xinh đẹp kia hay là người mến mộ.

      ………………………………………………………………………………………

      Lương Ngân về đến nhà, đúng lúc dẫn Lương Ngôn đến Xuyến Môn . Lương Ngân thấy mặt ba và mang theo nỗi đau thương như nhau , trong lòng khỏi thảm thiết , em hai người đều là những người bất hạnh như vậy , ba là trung niên mất vợ, mình nuôi con khôn lớn, vừa làm cha vừa làm mẹ , còn là ly hôn,hôn nhân bất hạnh .

      " Chị , em nhận được thông báo của đại học B rồi ! " Lương Ngôn trước mặt mẹ rất khéo léo , ăn mặc lưu manh côn đồ, lời cũng rất dè dặt cẩn trọng.

      " sao ? Ngành gì thế ?" Lương Ngân đối với việc Ngôn Ngôn đậu vào đại học B rất kích động , tốt phụ lòng và công sức của rồi .
      " Quản lí doanh nghiệp , thế nào ? Lợi hại ! " Quan hệ của Lương Ngôn và Lương Ngân rất tốt , vì vậy Lương Ngôn vô cùng thân thiết ôm cánh tay Lương Ngân làm nũng .

      " Ngôn Ngôn em được lắm , chị vẫn còn cho rằng tiểu côn đồ em chỉ có thể thi đậu trường đại học loại hai." Lương Ngân nhanh nhẹn giỡn bên tai Lương Ngôn.

      Hai chị em gặp lại đương nhiên tương đối nhiều , ở trong bếp làm cơm , ba cũng nghỉ ngơi , nhìn thấy hai chị em vui vẻ cười.

      Ăn cơm tối xong, Lương Ngân và Lương Ngôn thu dọn bát đũa , dọn xong ghế mây , cùng ba hóng mát, sẵn ý định mở cửa hàng quần áo cùng các bạn học , ra, chuyện này Lương Ngân hoàn toàn có thể cần ý kiến của Lương Tề Phong , từ khoản tiền của lúc bé và của ba người kia góp vốn dư dả rồi , nhưng , chỉ có người thân duy nhất , nên giấu ba , hơn nữa đó cũng phải là chuyện xấu.

      Trong dự liệu, Lương Tề Phong vui vẻ đáp ứng con , dù sao, đây cũng là cơ hội cho con rèn luyện.

      Lương Ngôn vừa nghe chị mình muốn mở cửa hàng, cũng ầm ĩ muốn giúp đỡ , cuối cùng Lương Ngân vì ứng phó với em , đành phải đồng ý thời gian nghỉ lễ Lương Ngôn có thể đến giúp cửa hàng , Lương Ngôn nghe vậy rất vui vẻ , vội vàng liên lạc bạn bè cùng nhau thiết kế đồng phục.

      Buổi tối trước khi ngủ , Lương Ngân và các chị em đều chuyện điện thoại , tình hình chuẩn bị mọi việc tại của mình, mọi người đều rất vui vẻ , ba mẹ đều cùng có chung nhận thức.

      Lương Ngân bất ngờ nhận được tin nhắn, là dãy số lạ : Lương Ngân, gặp mặt nhau . biết em nhận được tin nhắn này.

      Lương Ngân tra dãy số nó thuộc thành phố B , đoán ra người này là ai.

      Dây dưa quấn quít say đắm, cũng đến lúc nên kết thúc rồi , cũng đến lúc nên đối mặt.
      Last edited by a moderator: 23/4/15

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 17 : Gặp lại bi thương

      “ Chị, chị ngủ chưa vậy ?” Buổi tối, Lương Ngôn nằm cái giường khác trong phòng của Lương Ngân ngắm sao.

      “ Vẫn chưa! Hơi nóng, chị ngủ được !” Lương Ngôn vừa vừa đá cái chăn mỏng ra khỏi người.

      " Chúng ta chuyện phiếm ! " Lương Ngôn ngồi " phịch" xuống, sau đó thuận thế nằm giường của Lương Ngân.

      "Tử chíp bông, em muốn chị nóng chết à ? " Lương Ngân tức giận dậm chân, đem cái tên mà Lương Ngôn ghét nhất mà còn cấm người nhà gọi ra.

      " Hì hì, chị, chúng ta lâu ngủ cùng nhau! " Lương Ngôn những tức giận mà còn trực tiếp nằm cạnh Lương Ngân.

      "Chị, chị kết giao với bạn trai đó như thế nào vậy?" Lương Ngôn cũng biết chuyện Lương Ngân kết giao với bạn trai.

      "Bạn trai cái gì, em bừa gì đấy ? Em, em, em ..... lo học hành! " Lương Ngân vừa nghe đến chữ bạn trai, trong lòng ngũ vị tạp trần.

      " Hả? Chẳng lẽ hai người chia tay rồi sao?" Lương Ngôn cố ý , là rất muốn biết người con như chị có bạn trai như thế nào.

      " Ây da, em đừng hỏi nữa, đợi đến khi em vào đại học biết thôi !" Lương Ngân muốn chuyển đề tài, bây giờ vẫn chưa muốn đối mặt.

      Đột nhiên Lương Ngôn vươn tay ra.... ......

      Chỉ nghe thấy tiếng kêu "A!" của Lương Ngân.

      Tiếp đó : " Lương chíp bông , e tìm đến cái chết rồi, em dám, em dám bóp chỗ đó của chị, hôm nay chị nhất định phải thu phục được em." Lương Ngân ngồi "vụt" dậy, hai tay làm bộ muốn bóp cổ Lương Ngôn.

      " Chị, tha mạng ! Em chỉ là xem chị có phải là xử nữ thôi! " Dù sao Lương Ngôn làm " Tiểu lưu manh" cũng được khoảng thời gian, tay chân nếu so với Lương Ngân linh hoạt hơn nhiều. Vội vàng nhảy ra.

      "Em, em làm sao học hành đàng hoàng ? " Lương Ngân sợ nhất nghe đến hai chữ "xử nữ" , trong sạch của bản thân sớm còn, nếu như ở ngày xưa, nhất bị bị người đời xem thường.

      " Chị, náo nữa, náo nữa! Chị có phải...... ách.....có phải cùng bạn trai cái kia rồi ? " Lương Ngôn hỏi rất cẩn thận, mặc sợ Lương Ngôn lập tức vọt đến trước mặt bóp cổ mình, mặt khác chính là sợ Lương Ngân đau lòng , dù sao người chị này cũng tương đối bảo thủ, bây giờ lại cùng bạn trai chia tay, lần đầu tiên của mình cũng còn, rất buồn!

      " Em, làm sao mà em biết ? " Lương Ngân cảm thấy sắp giấu được nữa, chỉ còn cách bới móc trước.

      "A ? sao?" Lương Ngôn há to miệng.

      Lương Ngân mạnh mẽ lại , sau đó chống nạnh : " Chị cho em biết Lương chíp bông, nếu em dám tiết lộ chuyện này ra ngoài , em nhất định phải chết rồi !"

      "Trời ạ, chị, chị đúng là nghĩ thoáng rồi, em nhớ phải chị theo chủ nghĩa phong kiến sao ?"

      "Đừng đổi đề tài, , làm sao mà em biết được ?" Lương Ngân sợ Lương ngôn biết cái gì.

      "À , cái này đơn giản , bởi vì mễ mễ của chị so với xử nữ mềm hơn ! Hơn nữa còn mền hơn rất nhiều!" Bộ dạng Lương Ngôn mê mẩn .

      "A ? Phương pháp phân biệt chính là vậy ? " Lương Ngân có chút buồn bực , bản thân cũng tự nhéo ngực mình .

      " Hì hì , phương pháp này được truyền ra ngoài , chị đừng hỏi nữa, ngược lại chị kìa , chị......bình thường chị dùng mễ mễ ăn cơm sao ? Làm sao có thể lớn như vậy ?"

      Phốc……

      Lương Ngân cười sặc sụa , đầu óc của nha đầu chết tiệt này là gì vậy ? dùng mễ mễ ăn cơm sao ?

      Hai người lại náo loạn hồi , nóng , mệt mỏi , nằm ở giường , liền lần lượt ngủ thiếp .

      ……………………………………………………………………………………………………………………………

      Ở nhà cùng ba mấy ngày , Lương Ngân liền theo và Lương Ngôn trở về thành phố B.

      Trước khi trở về thành phố B, Lương Ngân lập tức báo cho ba khuê mật , trước tiên bốn người họ phải sắp xếp tốt chuyện ở trường học , sau đó lại sắp xếp chuyện của cửa hàng , ví dụ chuyện sửa chữa chính là vấn đề lớn .

      Mặt tiền của cửa hàng là Tiêu Nghệ mượn của ba , nhà của Văn Tiêu Nghệ ở thành phố N cũng có gia thế , nghe tiểu công chúa của nhà mình có ý muốn gây dựng nghiệp cả nhà đều muốn giúp đỡ, cuối cùng Văn Tiêu Nghệ mượn cửa hàng tương đối cách xa phố xá náo nhiệt , bắt đầu mở cửa hàng , mấy người bọn họ thống nhất , từ từ mở rộng cửa hàng , cuối cùng mở cửa hàng có nhiều chi nhánh .

      Phương diện đầu tư chính là mỗi người lo bộ phận , tuy tương đối khó, nhưng , tất cả mọi người đều rất nhiệt tình .

      Bốn người gặp nhau nhất định vui mừng lúc , ba người cùng với Lương Ngân làm thủ tục nhập học xong , sau đó viết đơn xin ra ngoài ở nộp cho giáo viên của mỗi người , liền chuẩn bị dọn ra ngoài , bốn phải đối mặt với xã hội , môi trường hoàn toàn mới .

      Bởi vì nhà gần như ở thành phố N buôn bán phát triển , vì vậy mặt tiền ở thành phố B vắng hơn chút , hơn nữa vị trí có khuynh hướng ở vùng ngoại thành , bốn người mười phần hăng hái , dùng cả buổi chiều dọn dẹp cửa hàng rộng 60 mét vuông sáng sủa sạch .

      lầu của cửa hàng chính là phòng ngủ của các , bốn phòng hai sảnh , tốn tiền thuê , cho nên tiểu công chúa các , bước đầu dường như cũng rất thành công.

      Bảng hiệu của cửa hàng là do Đàm Cẩm Niên phụ trách , còn quần áo do bọn họ treo lên , Văn Tiêu Nghệ học thiết kế , gần như sáng tạo và tư duy thiết kế là số , lôi kéo vài học sinh giỏi ở trong lớp cùng nhau thiết kế trang phục , sau đó trưng bày ở cửa hàng . Ba người Lương Ngân có nhiệm vụ mỗi tháng ra ngoài chuyến tìm quần áo và trang sức ở những nơi khác để đặt ở trong tiệm.

      Cơ hồ mọi việc bốn chỉ dùng khoảng thời gian 3 ngày làm xong , bởi vì Văn Tiêu Nghệ có số quần áo "tồn kho" nho - đều là các loại quần áo trước đây tự làm để luyện tập , đều rất đẹp, cũng rất tee , lập tức liền được các bày ra ngay ngắn trong cửa hàng , cuối cùng bốn người chọn được tên của cửa hàng : Cửa hàng Khuê mật ô vuông.

      đến cửa hàng Ô vuông , bốn người bọn họ đều là phong cách áo sơ mi , phát cuồng các loại hình thức ô vuông này, vì vậy liền lấy sở thích của bốn người bọn họ đặt lên cái cửa hàng tâm huyết này.

      Bốn người bọn họ lôi kéo được các khách hàng tốt- những bạn học thân cùng với bạn học , lập tức đợi đến thời gian nhập học chính thức khai trương , cũng bởi vậy , bốn người họ triển khai cuộc sống ở chung.

      ………………………………………………………………………………………………………………………………………………….

      Lúc Lương Ngân gặp lại Mộ Nghĩa , tâm tự chủ co rút đau đớn , vài tháng gặp, Mộ Nghĩa gầy , lúc này trong lòng Lương Ngân vẫn là có chút đau lòng , nhưng mà ngay sau đó, Lương Ngân cũng thấy loại tâm tình này nữa.

      "Ngân Ngân , em đến rồi ! " Mộ Nghĩa xoay người trông thấy Lương Ngân sắp đến sau mình .

      Hai người hẹn tại gần sân thể dục của trường , trong khoảng thời gian nghỉ , nơi này gần như là có người đến , Lương Ngân biết Mộ Nghĩa tìm còn có chuyện gì , vốn là do dự rất lâu rốt cuộc có nên đến hay , nhưng theo lời của ba khuê mật kia chính là : nên đối mặt , phải đối mặt . Vì vậy , khẽ cắn môi , thầm nghĩ , cũng là lúc nên kết thúc rồi , dù sao, vì Mộ Nghĩa trả giá quá nhiều rồi .

      " Ừ ! " Lương Ngân nhất thời biết gì . Chỉ có thể gật đầu tiếng " Ừ."

      "Gần đây.... .....em.... .......có tốt ?" Mộ Nghĩa cũng có chút nghẹn lời .

      " Ừ, rất tốt ." Lúc đầu Lương Ngân muốn nhờ phúc của tôi rất tốt , nhưng vẫn là có dũng khí để ra .

      Nguồn gốc của vạn ác chính là do dự.

      " Ngân Ngân , trở về bên cạnh ! chăm sóc em tốt ! biết sai rồi , là tên khốn kiếp , Ngân Ngân , em tha thứ cho ! Trở về bên cạnh , dùng tiền của Trình Mạc Nhiễm đánh bại ta , báo thù này cho em ! quan tâm chuyện em phải xử nữ , đối xử với em tốt ! " Mộ Nghĩa có chút kích động , vì thế lời ,biểu cảm của ta nay làm cho Lương Ngân trong nháy mắt cảm thấy rất dữ tợn , rất xấu xa.

      " Bốp " Bản thân Lương Ngân nghĩ đến đánh lên mặt Mộ Nghĩa mạnh như vậy

      Mộ Nghĩa bị đánh làm cho giật mình , dường như quên mất bị đau đớn mặt , chỉ nhìn chằm chằm trước mắt cho cái tát , người chuyện cùng cũng đỏ mặt.

      " Mộ Nghĩa , quả nhiên là tên khốn kiếp ! hơn kém tên lưu manh ! " Lương Ngân cuối cùng cũng thấy thái độ làm người của ta.

      " Dùng tiền của ta đánh bại ta ? chắc chắn như vậy thành công , tôi trở về bên cạnh ? " Lương Ngân nổi giận.

      " Mộ Nghĩa , tôi luôn luôn cho rằng chỉ là làm việc có chút kiêu ngạo , tôi lúc đầu là mù rồi , vẫn là phải người ? Vì cái gì tôi thích loại người cặn bã như ? Dùng lần đầu tiên của bạn làm lợi thế để giao dịch. "

      " Ngân Ngân , em.... " Mộ Nghĩa tin được , làm sao có thể phản kháng lại ? Làm sao nằm ngoài dự liệu của ?

      " Tôi cho biết Mộ Nghĩa , coi như Lương Ngân tôi lúc đầu mắt bị mù , nhưng , từ giờ trở tôi cảnh giác cao độ, về sau gặp phải người cặn bã như đều nhượng bộ lui binh , vòng qua , từ nay về sau , tôi và là người xa lạ , tôi nợ cái gì ! Tạm biệt ! Vĩnh viễn cần gặp lại ! " Lương Ngân là lần đầu dũng cảm như thế này.

      Lương Ngân hề lưu luyến xoay người rời , từ nay về sau cảnh giác cao độ, kiên cường , độc lập , bao giờ bị tổn thương nữa.

      Mùa hè năm nay hình như đặc biệt dài , ánh mặt trời thiêu đốt khắp nơi , dường như cũng muốn đem tất cả nước bốc hơi , Lương Ngân nghĩ nghĩ lại liền rơi lệ , thề đây là lần cuối cùng khóc ! muốn từ biệt quá khứ , từ biệt quá khứ của mình , con người và những việc ở quá khứ , sống tuyệt vời .

      Lương Ngân nhìn lên bầu trời , sau đó trong lòng lẩm nhẩm : Tạm biệt đau khổ , tạm biệt Mộ Nghĩa.
      Last edited by a moderator: 23/4/15

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 18: Cửa hàng khuê mật ô vuông

      Cuộc sống ở chung đẹp đẽ bắt đầu rồi , mấy ngày nay bốn đều bận rộn kinh khủng , chỉ là chuyện vội vàng sắp khai trương mà còn bận chuyện " Trang bị " cho Lương Ngân.

      Sau hôm chuyện với Mộ Nghĩa thành , Lương Ngân trở về đều giao phó , hơn nữa thề sau này mềm lòng , cũng bao giờ trong lòng có suy nghĩ gì nữa , muốn Tiêu Nghệ dạy Taewondo , cũng phải có mái tóc ngắn giỏi giang , muốn độc lập , muốn kiên cường .

      Cuối cùng vẫn là Cẩm Niên giải thích với : Độc lập là ở trong lòng , phải bề ngoài , vì vậy Lương Ngân mới xua tan ý nghĩ muốn cắt thành tóc ngắn phóng khoáng mềm mại.

      trang phục , đồ trang sức trang nhã bình thường có hơi nhều chút , bình thường mặc loại trang phục tương đối lập dị cũng người Tiêu Nghệ để cải trang , theo lời của Tang Vũ mà , Ngân Ngân mười phần chính là cái móc treo đồ.

      Lương Ngân như vậy bỏ tính trẻ con rồi , ý nghĩa nhiều hơn là quyến rũ và đẹp đẽ của phụ nữ , càng xinh đẹp hơn người.

      Vệ Nam cảm thấy , vô tội , vốn dĩ có lòng tốt cùng người nào đó bực tức dâng cao đến Vân Nam giải sầu , nghĩ đến bực tức của người nào đó sau khi đến Vân Nam ngày thứ hai càng ngày càng lớn , muốn gọi 119 đến cho ta đỡ tức giận .

      Mặt của Trình Mạc Nhiễm mấy ngày nay đều trầm , hôm nay muốn đón Tướng Nhu , Dĩ Mạt về nhà lớn , vì thế khống chế tâm tình tốt , cũng biết vì sao từ khi nhận thức việc vật dằn vặt lập tức trở nên tâm tình bất định.

      " ." Dĩ Mạt kéo Tướng Nhu ngọt ngào gọi Trình Mạc Nhiễm , sau đó chạy đến . Dĩ Mạt đặc biệt nhìn ở phía sau Trình Mạc Nhiễm.

      " Đừng tìm nữa, hôm nay là gia đình chúng ta tụ họp , Vệ Nam có lí do tham gia !" Trình Mạc Nhiễm nhìn bộ dáng em đáng trước mặt rất muốn cười.

      " Ai tìm ấy chứ ? " Khuôn mặt của Dĩ Mạt đỏ bừng , Tương Nhu ở bên cạnh đảo cặp mắt sau đó rốt cuộc nhịn được : " , chúng ta nhanh thôi , cần để ý con mèo tràn đầy sức sống này ."

      Trình Mạc Nhiễm nhẫn nại giả bộ nữa mà " phốc" bật cười , có biện pháp với hai chị em này.

      Trình An Bang, vợ chồng Ngô Nhã Mai còn có Trình An Quốc , vợ chồng Trình An Tố sớm đều ở trong nhà lớn chờ bọn đến.

      Gia đình Trình Mạc Nhiễm vẫn đều là vọng tộc , ông của năm đó là Trình Quan giàu có vùng , đến đời của ba cũng vậy , người bác và ba người chú , trong đó hai người chú lần lượt ở nước ngoài và thành phố J cách thành phố B xa xôi , chú còn lại là dượng Trình An Quốc , Trình An Quốc lúc đầu là Trình Quan nhận làm con nuôi , cuối cùng kết làm vợ chồng vớiTrình An Tố công chúa Trình gia .

      Ba mẹ Trình Mạc Nhiễm Trình An Bang và Ngô Nhã Mai còn lại là gia tộc kết thân , hôn nhân thương mại cũng có bất hạnh như trong tưởng tượng , hai vợ chồng cũng rất tôn trọng lẫn nhau , chỉ là liền sinh ra đứa con trai như Trình Mạc Nhiễm.

      Ba thế hệ con cái hàng tháng đều phải trở về nhà lớn Trình gia tề tụ họp , mà cuối năm nay hai người chú kia của Trình Mạc Nhiễm cũng dẫn vợ con trở về cả gia đình đoàn tụ.

      Ăn cơm xong , Trình Mạc Nhiễm cùng mẹ và xem ti vi , bên tai còn có thanh tranh luận ngớt của ba và dượng vì sai bước cờ.

      " Mạc Nhiễm à ! Khi nào mới có thể cho mẹ con ôm cháu nội đây ? " Người là Trình An Tố , người này bình thường rất quan tâm chăm sóc
      [​IMG]

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 18: Cửa hàng khuê mật ô vuông

      Cuộc sống ở chung đẹp đẽ bắt đầu rồi , mấy ngày nay bốn đều bận rộn kinh khủng , chỉ là chuyện vội vàng sắp khai trương mà còn bận chuyện " Trang bị " cho Lương Ngân.

      Sau hôm chuyện với Mộ Nghĩa thành , Lương Ngân trở về đều giao phó , hơn nữa thề sau này mềm lòng , cũng bao giờ trong lòng có suy nghĩ gì nữa , muốn Tiêu Nghệ dạy Taewondo , cũng phải có mái tóc ngắn giỏi giang , muốn độc lập , muốn kiên cường .

      Cuối cùng vẫn là Cẩm Niên giải thích với : Độc lập là ở trong lòng , phải bề ngoài , vì vậy Lương Ngân mới xua tan ý nghĩ muốn cắt thành tóc ngắn phóng khoáng mềm mại.

      trang phục , đồ trang sức trang nhã bình thường có hơi nhều chút , bình thường mặc loại trang phục tương đối lập dị cũng người Tiêu Nghệ để cải trang , theo lời của Tang Vũ mà , Ngân Ngân mười phần chính là cái móc treo đồ.

      Lương Ngân như vậy bỏ tính trẻ con rồi , ý nghĩa nhiều hơn là quyến rũ và đẹp đẽ của phụ nữ , càng xinh đẹp hơn người.

      Vệ Nam cảm thấy , vô tội , vốn dĩ có lòng tốt cùng người nào đó bực tức dâng cao đến Vân Nam giải sầu , nghĩ đến bực tức của người nào đó sau khi đến Vân Nam ngày thứ hai càng ngày càng lớn , muốn gọi 119 đến cho ta đỡ tức giận .

      Mặt của Trình Mạc Nhiễm mấy ngày nay đều trầm , hôm nay muốn đón Tướng Nhu , Dĩ Mạt về nhà lớn , vì thế khống chế tâm tình tốt , cũng biết vì sao từ khi nhận thức việc vật dằn vặt lập tức trở nên tâm tình bất định.

      " ." Dĩ Mạt kéo Tướng Nhu ngọt ngào gọi Trình Mạc Nhiễm , sau đó chạy đến . Dĩ Mạt đặc biệt nhìn ở phía sau Trình Mạc Nhiễm.

      " Đừng tìm nữa, hôm nay là gia đình chúng ta tụ họp , Vệ Nam có lí do tham gia !" Trình Mạc Nhiễm nhìn bộ dáng em đáng trước mặt rất muốn cười.

      " Ai tìm ấy chứ ? " Khuôn mặt của Dĩ Mạt đỏ bừng , Tương Nhu ở bên cạnh đảo cặp mắt sau đó rốt cuộc nhịn được : " , chúng ta nhanh thôi , cần để ý con mèo tràn đầy sức sống này ."

      Trình Mạc Nhiễm nhẫn nại giả bộ nữa mà " phốc" bật cười , có biện pháp với hai chị em này.

      Trình An Bang, vợ chồng Ngô Nhã Mai còn có Trình An Quốc , vợ chồng Trình An Tố sớm đều ở trong nhà lớn chờ bọn đến.

      Gia đình Trình Mạc Nhiễm vẫn đều là vọng tộc , ông của năm đó là Trình Quan giàu có vùng , đến đời của ba cũng vậy , người bác và ba người chú , trong đó hai người chú lần lượt ở nước ngoài và thành phố J cách thành phố B xa xôi , chú còn lại là dượng Trình An Quốc , Trình An Quốc lúc đầu là Trình Quan nhận làm con nuôi , cuối cùng kết làm vợ chồng vớiTrình An Tố công chúa Trình gia .

      Ba mẹ Trình Mạc Nhiễm Trình An Bang và Ngô Nhã Mai còn lại là gia tộc kết thân , hôn nhân thương mại cũng có bất hạnh như trong tưởng tượng , hai vợ chồng cũng rất tôn trọng lẫn nhau , chỉ là liền sinh ra đứa con trai như Trình Mạc Nhiễm.

      Ba thế hệ con cái hàng tháng đều phải trở về nhà lớn Trình gia tề tụ họp , mà cuối năm nay hai người chú kia của Trình Mạc Nhiễm cũng dẫn vợ con trở về cả gia đình đoàn tụ.

      Ăn cơm xong , Trình Mạc Nhiễm cùng mẹ và xem ti vi , bên tai còn có thanh tranh luận ngớt của ba và dượng vì sai bước cờ.

      " Mạc Nhiễm à ! Khi nào mới có thể cho mẹ con ôm cháu nội đây ? " Người là Trình An Tố , người này bình thường rất quan tâm chăm sóc Trình Mạc Nhiễm , gần như hai người trở thành chị em vậy , thường hay giỡn.

      Ngô Nhã Mai bình thường hay càu nhàu con trai , vì vậy con trai lâu như vậy mới trở về nhà lần, bà biết nhưng nhìn thấy con trai cứ lấy trầm mặc trả lời , liền nhịn được lại đôi câu.

      " Tiểu Nhiễm , phải mẹ con , con nếu phải đem thời gian công việc mỗi ngày và thời gian ra ngoài kiếm những oanh yến kia đặt ở bạn đứng đắn , phỏng chừng bây giờ mẹ và ba con liền vui vẻ có cháu rồi, ôi ! con chút con.... mẹ và ba con già rồi , có nguyện vọng gì , chỉ có đứa con trai là con đây, con sắp 30 rồi , con xem con trai của nhà ông Lý và con tuổi tác cũng xấp xỉ nhau , con trai người ta đều 3 tuổi rồi , năm nay con dâu của ông Lý lại mang thai , cái thai này hẳn là con , mẹ thấy hâm mộ , ghen tị à ! con.... " Lại đến liền dứt .

      " Biết rồi mẹ , con cố gắng được ? " Trình Mạc Nhiễm biết nên cái gì , trở về nhà mẹ liền ngừng .

      Cửa hàng Khuê Mật Ô Vuông chính thức khai trương.

      Bốn chị em dậy sớm , mấy ngày nay tỉ mỉ bố trí , cuối cùng nghênh đón giấc mơ cửa hàng cách thuận lợi .

      Vị trí của cửa hàng vốn gần ngoại ô , tách khỏi trung tâm chợ , vì vậy bình thường rất ít người , nhưng bốn người chị em bọn họ quen rất rộng, vì vậy hôm nay người đến tham quan rất nhiều, bốn người cũng bận rộn kinh khủng .

      Hầu như các bạn thân đều đến ủng hộ bốn , bận việc ban ngày xong , buổi tối bốn người ở trong nhà của bọn họ bày ra lễ chúc mừng .

      Bốn người uống hết mấy tá bia , hơn nữa còn say mèm , liền gục ở sô pha ngáy to ngủ.

      Ngay sau đó , đại học B khai giảng , sinh viên năm tư thực tập , lúc này , mấy người Lương Ngân các cũng là sinh viên đại học năm ba , thời gian ở trường có thể đếm đầu ngón tay chỉ có năm . Lương Ngân lần nữa trở về vườn trường , lúc này đây , có Mộ Nghĩa , có tình , nhưng cảm thấy bên cạnh mình càng thêm ấm áp , còn có Tang Vũ , Cẩm Niên và Tiêu Nghệ . Đây là tài sản lớn nhất của .

      Bây giờ mỗi này Lương Ngân đều trang điểm , chú ý đến tạp chí thời trang , nhưng đồng thời cũng dùng kiến thức phong phú của bản thân ,bốn ngoài thời gian lên lớp ra gần như đều như hình với bóng , mỗi tháng thói quen du lịch lần , chọn quần áo , làm cho Lương Ngân lần đầu cảm nhận được cuộc sống ngoài cùng Mộ Nghĩa ra còn có thể phong phú lãng mạn như vậy.

      năm này , đại học B truyền câu như thế này : nếu muốn thấy được nhóm bốn mỹ nhân Khuê Mật lập tức đến Cửa hàng Khuê Mật Ô Vuông . Cũng bởi vậy , cửa hàng Khuê Mật Ô Vuông cũng càng ngày càng náo nhiệt .

      Mộ Nghĩa cuối cùng vẫn đạt được cơ hội Vệ thị thực tập , đương nhiên cái này cũng có nghĩa là cuối cùng ở lại Vệ thị . Từ thực tập sinh mới bước vào đời , từng chút từng chút tích lũy kinh nghiệm , từng chút từng chút ổn định vị trí của mình . Bởi vì vươn lên cũng chiếm được khẳng định và khen ngợi của cấp .

      thực chính là như vậy , trong nháy mắt lập tức cảm thấy thời gian như qua nhanh , vội vàng đến , vội vàng , trở về quá khứ được , chỉ có thể nhìn về tương lai.

      Lương Ngân có đôi khi cũng ngẩn người , giống như tất cả mọi chuyện đều như giấc mơ , ai lại biết tương lai như thế nào ? trong tai nghe vang lên tiếng hát trong suốt ràng của Quách Tịnh :

      Hoa hồng trong nháy mắt héo tàn lưu lại mùi thơm

      Để cho hiểu đơn truy đuổi mở ra hình ảnh ngày trước trong ký ức

      Mùa hoa nở trái lại từng trình diễn

      Mãi đến thời khắc này mới cảm thấy em xa

      Hương thơm này thuộc về em hề nhớ nữa

      từng nhau đáng tiếc tìm được manh mối

      Cho dù năm nào tháng nào gặp lại để và em lướt qua nhau

      Em còn là em chạm vào được trong lòng em

      Đó là góc sâu nhất

      từng đau em muốn để nó đơn rơi xuống dòng thời gian chầm chầm chảy qua
      Để chúng ta lựa chọn tốt cố chấp là gì

      Hương thơm của tràn ngập trong gió

      Mà em có mây với gió chuyện bầu trời .

      Theo như mình tìm hiểu bài hát Lương Ngân nghe có tên là /Mùi Thơm Của – Quách Tịnh. Các bạn có thể nghe bài này bên mp3 nhé ^^

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :