1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bán tình yêu: Hận là cách tôi chiếm đoạt em - Bạc Lương Trà ( Hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 53 : Cuộc sống

      thời gian Lương Ngân tin rằng thế gian này có người xấu nhưng lòng người cũng có lúc vì số chuyện nên mới sai lệch, cũng có thể bởi vì là người vừa bước vào xã hội lâu hay cũng có thể do những người bên cạnh đều rất lương thiện.

      Trình Mạc Nhiễm gần đây đầu bận rộn đến nỗi sứt đầu mẻ trán, công việc có chút trục trặc , trước tiên đến mảnh đất kia, bởi vì đối phương chịu hợp tác nên các bị tổn thất khá nhiều, tại lại còn thường xuyên xuất thiêu thân khiến và Vệ Nam nhiều lúc tức giận mà chửi bậy. ( Ở đây tác giả “ thiêu thân” để chỉ những người giở ý mánh khóe, có ý đồ xấu)

      Cuộc sống mỗi ngày của Lương Ngân vẫn rất phong phú, trường học, cửa hàng, tình , nghiệp, mọi thứ đều rất tốt.

      Bởi vì gần đây Trình Mạc Nhiễm bận rộn chuyện công ty nên hai người cũng rất ít gặp mặt , tuy Trình Mạc Nhiễm muốn đến đón Lương Ngân làm nhưng Lương Ngân đều cự tuyệt, sợ có người thấy lại bàn tán ra vào, sau lưng người đàn ông thành đạt người phụ nữ được chọn làm tình nhân như thế nào .

      Lương Ngân xác định ràng, người thích là Trình Mạc Nhiễm, còn về , có thể đây chính là thói quen, dần dần lâu ngày cũng trở thành tình .

      Bởi vì bù đắp cho Trình Mạc Nhiễm, Lương Ngân thường xuyên đến nhà của , bởi vì trong nhà còn có ba chị em nên thể thường xuyên đến đó được, cứ cách ba đến năm hôm ngủ ở nhà đêm, cơ hội hai người triền miên cả đêm nhiều, hơn phân nửa thời gian là soạn bài cho hôm sau, còn bận xem các loại văn kiện hồ sơ đến khuya, sau đó lặng lẽ nằm bên cạnh ngủ, Trình Mạc Nhiễm gầy trông thấy, thân thể vốn cao lớn bây giờ có chút gầy gò, Lương Ngân thấy như vậy cũng rất đau lòng.

      Hôm nay Lương Ngân với Lý muốn chiều nay tan việc sớm chút, sau đó gọi nhóm Đàm Cẩm Niên với các rằng tối hôm nay về, xong đến siêu thị gần nhà Trình Mạc Nhiễm mua thức ăn để làm bữa cơm tình tối nay, cố gắng bồi bổ cho người đàn ông của , Trình Mạc Nhiễm là người rất kén ăn , rất ít ăn rau nhưng kể từ khi ở cùng với Lương Ngân, luôn cố gắng nghĩ mọi cách để ăn những món mà trước đây chưa hề ăn, điểm này làm Lương Ngân cảm thấy rất hài lòng.

      Lương Ngân cầm thẻ thông hành, mua xong đồ ăn, bắt đầu vào phòng bếp bận rộn làm việc, chỉ cần những món cẳm thấy thích ăn hay những món dinh dưỡng đều để tâm nấu, cẩn thận làm khiến cho người khác nhìn thấy lập tức muốn ăn. Lương Ngân đeo tạp dề xào món rau, lại nếm thử món canh bên kia, cho đến khi bản thân hài lòng mới tắt bếp, dọn ra mâm cơm.

      Ánh mặt trời đầu thu nhưng nóng, xuyên qua tấm kính chiếu vào nhà bếp tực như phản xạ, chiếu lên người Lương Ngân tạo cho người khác cảm thấy xung quanh có vầng hào quang.

      Lúc Trình Mạc Nhiễm nhận được điện thoại của Lương Ngân là vào lúc xế chiều, lúc đó vừa kết thúc hội nghị, sau đó vội vàng đến Vệ thị tìm Vệ Nam thương lượng, ở xe , đầu đau như muốn tung, đúng lúc này chuông điện thoại vang lên, giọng ngọt ngào của Lương Ngân truyền đến : " Tối hôm nay trở về nhà sớm chút được ?" phải mệnh lệnh mà là uyển chuyển hỏi khiến cho những mệt mỏi trong lòng Mạc Nhiễm vơi rất nhiều.

      " À được rồi, cố gắng." Trình Mạc Nhiễm biết những ngày qua cũng rất cực khổ, vốn dĩ thực tập rất cực rồi, kể từ khi biết bọn gặp khó khăn trong chuyện hợp đồng kia , liền ở bên cạnh , thời gian ngủ bên nhà cũng nhiều lên, mỗi ngày chuẩn bị bài giảng đến khuya rồi mới ngủ , ngày hôm sau còn phải dậy sớm để đến trường nhưng vẫn cự tuyệt muốn đưa .

      Có lúc tình cảm chỉ cần nhân nhượng như vậy.

      " À lúc lái xe trở về đường cẩn thận nha!" Lương Ngân dọn món ăn xong liền gọi điện thoại cho Trình Mạc Nhiễm , biết ở công ty nên dặn dò câu rồi khẩn trương cúp điện thoại.

      Lúc Trình Mạc Nhiễm chuẩn bị lấy chìa khóa ra mở cửa Lương Ngân mở cửa, rất vui mừng khi nhìn thấy : " về rồi!"

      khẽ cười, có đôi khi người con này khiến cảm thấy mọi chuyện có gì to tát cả.

      Lương Ngân nhận lấy áo vest cầm tay bước vào trong phòng ngủ treo lên, sau đó bước ra cầm lấy cốc nước uống.

      " mau qua đây , em làm rất nhiều món để bồi bổ đấy, trước tiên ăn cơm , mau ăn cơm ! " Lương Ngân vội vàng kéo đến phòng ăn.

      Đồ ăn vẫn còn nóng.Lương Ngân đưa đôi đũa cho , đợi gấp , cầm lên đôi đũa khác gắp đồ ăn cho , giọng khẩn trương : " ăn thử xem mùi vị thế nào ?"

      Trình Mạc Nhiễm nhàng cầm đũa gắp thức ăn trong chén lên ăn, sau đó gật đầu : " Ừ, rất ngon."

      Trình Mạc Nhiễm , con người này luôn cho người khác ảo giác chân , có lúc người bá đạo hay , lại có lúc lãnh khốc ít , ra chỉ khi đối mặt với Lương Ngân mới như vậy, Lương Ngân nhớ lúc đầu quấy nhiễu mình , rất bá đạo ; lúc an ủi lại rất dịu dàng đa tình , còn những lúc tức giận, vui lại trầm mặc ít .

      Thời gian lâu dài, Lương Ngân phát người đàn ông này như đứa trẻ, câu của từ vui vẻ chuyển sang tức giận, cũng vì câu của trở nên bướng bỉnh như đứa trẻ, ra cũng chỉ là người đơn giản, tất cả vui buồn của mình đều thể ra khi bên cạnh .

      " Hôm nay vẫn vui sao? Đối phương vẫn chịu chuyện chuyện hợp đồng kia với các sao? " Lương Ngân thấy trầm mặc ít cũng trở nên lo lắng.

      " Em đừng lo lắng, có việc gì đâu, sao hôm nay em tan ca sớm vậy? " Trình Mạc Nhiễm lảng sang chuyện khác , ra muốn đến hợp đồng hợp tác đó nữa , hợp tác trong nước từ trướcđến nay chưa bao giờ thấy nhân vật thần bí chưa tưng xuất như vậy.

      " Hôm nay em với Lý muốn hẹn với bạn trai nên tan việc sớm chút, ấy liền đồng ý , thế có cảm động ? Lúc Lương Ngân nhưngc lời này chân mày cong lên, ánh mắt sáng ngời , bộ dáng trong sáng khiến Trình Mạc Nhiễm hiểu tâm tình trong lòng.

      " Cảm động, xem ra cuối cùng ai đó cũng tự giác làm bạn rồi! " Tâm tình của Tình Mạc Nhiễm nhất thời tốt lên , cũng nhiều hơn.

      " Hứ, đó là do tự bản thân thấy vậy thôi có được vậy! " Lương Ngân dẩu môi làm bộ tức giận, Trình Mạc Nhiễm trêu chọc bóp mặt , Lương Ngân cười tránh khỏi bàn tay của , hai người cứ như vậy hóa giải khí ban đầu, cả phòng sáng ngời, ánh mặt trời lám say đọng lòng người, mây mù cũng bay .

      Ăn cơm xong , dù gì Lương Ngân cũng cho Trình Mạc Nhiễm đến thư phòng làm việc, kéo vào nhà bếp rửa chén cùng , lúc rửa ngỏ ý muốn giúp nhưng cự tuyệt, tựa người vào lưng , dịu dàng nhìn như bà lão cằn nhằn chuyện ở trường, học sinh của , cách nhìn của , nét mặt tràn đầy hạnh phúc.

      Có người cuộc đời như nước, bình thản vô vị , nhưng mà nếu như hạnh phúc như vậy tại sao lại làm?

      muốn ở cùng , muốn những ngày tháng về sau đều như vậy , thầm nghĩ , đợi sau khi chuyện này kết thúc, dẫn đến cục dân chính, trói buộc để mãi mãi rời khỏi .

      Ăn cơm xong là khoảng tám giờ , Lương Ngân muốn xem cùng , hai người sôpha tựa vào nhau, Lương Ngân dựa vào lồng ngực xem người phụ nữ ti vi......

      Trình Mạc Nhiễm day day nguyệt thái dương, sau lưng mềm mại làm cảm thấy buồn ngủ , có thể hôm nay nghỉ ngơi tốt nên hơi nhức đầu với mệt mỏi.

      Lương Ngân xem hết phim là mười giờ, Trình Mạc Nhiễm tựa vào sôpha ngủ , Lương Ngân gọi dậy tắm, còn mình vào chuẩn bị mền gối cho .

      Lương Ngân phát mình hôm nay phá lệ, nhiệt tình chủ động, chủ động lau tóc cho , chủ động dính vào , Trình Mạc Nhiễm về phương diện này chưa bao giờ đè nén , chủ động càng làm cho mệt mỏi của hết sạch.

      Hai người triền miên với nhau, tới hơn nửa đêm mới ngủ.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 54 : Về nhà

      Lương Ngân vừa kết thúc tiết học ,miệng lưỡi hơi khô, hết giờ học liền đến văn phòng. Lúc này Đồng từ văn phòng vội vã đến, cách cái hành lang, khoảng cách của hai người còn khá xa liền ngoắc Lương Ngân : " Lương!"

      Lương Ngân thấy gọi mình liền nhanh về hướng Đồng. Lúc đến gần mới thấy Đồng thở hổn hển.

      "Sao thế Đồng?" Lương Ngân nhìn người lớn hơn mình mấy tuổi này , mặt đầy phấn nhìn như già như mười tuổi, trong lòng buồn bực, ấy như thế là sao đây, theo như lý thuyết mà hô hấp cũng nhiều nha!

      " Ai da, Ngân, là hiệu trưởng, hiệu trưởng muốn tìm !" Đồng Xuân Nguyệt đứng thẳng vỗ vai Lương Ngân, vẻ mặt còn có chút nũng nịu.

      Tuy mới đến trường này lâu nhưng chuyện của Đồng, đều được nghe đến, gia đình Lộ có chút thoáng , tác phong cũng tốt ,xì căng đan trường học rất nhiều , ngoài các giáo viên chủ nhiệm ra còn có với hiệu trưởng.

      " Cám ơn , Đồng, tôi lập tức đây! " Lương Ngân lễ phép cảm ơn Đồng, để ý đến ánh mắt mập mờ của Đồng cứ thẳng về phía trước , sau đó xuống lầu đến phòng hiệu trường.

      Cửa phòng hiệu trưởng khép hờ, Lương Ngân gõ lên cửa , bên trong truyền đến giọng vô cùng phấn khích.

      Lương Ngân vào. phòng hiệu trưởng rất tốt, Lương Ngân nhìn xung quanh thầm nghĩ bình thường hiệu trưởng cũng tham ô ít , cả phòng bày biện tuy nhiều nhưng từ tính chất xem ra đều là hàng cao cấp.

      "Hiệu trưởng, ngài tìm tôi?" Lương Ngân nhìn hiệu trưởng có chút mập , nhắm mắt , đáy lòng có chút chán ghét, có thể bởi vì danh tiếng của ông tốt, nhưng có số người ấn tượng lần đầu trao cho người khác rất xấu.

      " Tiểu Lương à! Ngồi, ngồi , ngồi ! " Đôi mắt cuả hiệu trưởng híp lại, nhìn Lương Ngân mời Lương Ngân ngồi ghế đối diện ông.

      " cần đâu hiệu trưởng, lát nữa tôi còn có lớp , biết ngài tìm tôi có chuyện gì ?" Thực ra Lương Ngân có lớp nhưng ở đây khiến cảm thấy rất khó chịu, chút cũng muốn ở lại.

      " À, có gì, có gì, chỉ muốn hỏi xem quen với ở đây chưa ?" Hiệu trưởng mập mạp nửa nằm bên chiếc bàn bằng gỗ lim, ngẩng đầu lên.

      " Dạ, quen rồi ạ, ở đây rất tốt, tôi rất thích. " Những lời Lương Ngân , thích nơi này, Lý và các giáo viên trong phòng chiếu cố rất nhiều, hơn nữa , rất thích những học sinh đáng ở đây.

      " Ừ, vậy tốt , vậy tốt rồi! Tiểu Lương à, về sau nếu có ý kiến hay cầu gì, cứ với tôi, đừng lo người khác, chỉ cần là ý kiến của , tôi đều nghe, có cầu gì cứ trực tiếp ra , tôi nhất định đáp ứng ! " Hiệu trưởng nhìn cười , càng lúc càng ân cần.

      Lương Ngân trong lòng đặt dấu hỏi, làm sao mà đột nhiên được coi trọng như vậy? Có phải có mưu nào ?

      " Hiệu trưởng, ở đây rất tốt, tôi rất vừa lòng, cám ơn quan tâm của hiệu trưởng!" Lương Ngân thầm nghĩ , chẳng lẽ Trình Mạc Nhiễm tìm hiệu trưởng chuyện sao, hay là đó giờ Mạc Nhiễm có qua lại với trường 25.

      " Haha, đúng, đúng, được rồi, Tiểu Lương, vất vả rồi, lên lớp ! " Hiệu trưởng mập mạp đứng dậy đưa Lương Ngân ra tận cửa, còn đích thân mở cửa cho .

      Sau khi chào tạm biệt, Lương Ngân nhanh chóng rời khỏi phòng hiệu trưởng, khi đến hành lang lập tức gọi điện thoại cho Trình Mạc Nhiễm.

      " Có phải đến gặp hiệu trưởng của em ? " Điện thoại vừa thông, Lương Ngân liền chất vấn.

      Trình Mạc Nhiễm lúc này xem dự án mà thư ký vừa đưa tới, có rất nhiều sai sót , trong lòng cảm thấy thoải mái, Lương Ngân gọi điện thoại tới xem liền nhận, chưa kịp lên tiếng bị Lương Ngân lên tiếng chất vấn.

      " Em cái gì? " Giọng Trình Mạc Nhiễm rất trầm.

      " Em , có phải đến gặp hiệu trưởng của tụi em , nhờ ông ấy " chiếu cố" em? Chẳng phải em với công việc của em cần nhúng tay vào rồi sao ?" Lương Ngân có chút tức giận, nghĩ đến dáng vẻ khom lưng cúi đầu của hiệu trưởng cũng thấy ghê tởm, hơn nữa trước kia cùng Trình Mạc Nhiễm qua , muốn quấy nhiễu công việc của , tại sao lại nghe chứ?

      Tâm trạng giờ của Trình Mạc Nhiễm cũng thoải mái,thái độ của là gì vậy , liền : " giờ công việc của rất bận, tối về cùng em sau! " công việc giờ của rất bận, bởi vì thư ký vừa nối máy cho cuộc gọi cần tiếp.

      " Tút tút tút..." thanh trong điện thoại truyền đến, Trình Mạc Nhiễm cúp ngang điện thoại của Lương Ngân. Lương Ngân giật mình sau đó tức giận ngắt máy. Người đàn ông luôn tự cho mình là đúng này thiệt là đáng ghét.

      Trước đây chưa bao giờ kiêng nể ý nghĩ của mình, trong lòng Lương Ngân có chút bi thương, lên lầu trở lại phòng làm việc, ánh mắt của Đồng luôn dõi theo , có hâm mộ ra lời , còn có mập mờ.

      Tâm tình phiền não của Trình Mạc Nhiễm đến tối cũng chưa ổn định, nhận được điện thoại của mẹ muốn trở về nhà chuyến. Trình Mạc Nhiễm lâu về nhà rồi, thầm nghĩ cũng biết đó hôm nay nổi đên cái gì , dứt khoát nghĩ nên cho hai người yên tĩnh chút.

      Lái xe về đến nhà, , dượng và các em đều có mặt .

      " , trở về rồi! lâu gặp rồi, sao về thăm em ?" lâu gặp , vừa thấy về Dĩ Mạt liền làm nũng.

      " Đây phải là gặp được rồi sao! " Trình Mạc Nhiễm dịu dàng xoa đầu Dĩ Mạt , sau đó chào hỏi các vị trưởng bối.

      "Mạc Nhiễm à! Sao lâu rồi về thăm nhà vậy ? Có phải có bạn rồi ?" của Trình Mạc Nhiễm - Trình An Vận hỏi .

      " sao ? , em muốn có chị dâu rồi! " Dĩ Mạt chạy đến bên cạnh , ôm tay hỏi.

      " Quỷ tinh ranh! " Trình Mạc Nhiẽm cưng nhất hai đứa em này, nhưng Tương Nhu hoạt bát như Dĩ Mạt nên Trình Mạc Nhiễm có chút thiên vị thương Dĩ Mạt nhiều hơn chút.

      " Là con nhà ai vậy? " Mẹ Trình Mạc Nhiễm hy vọng đứa con trai duy nhất của mình có thể thành gia lập nghiệp sớm chút, , nghe thấy con trai em như vậy cảm thấy dường như cũng có hy vọng , bình thường mỗi khi bị thúc giục chuyện kết hôn rất lâu về nhà, thế nên bà cũng dám hỏi, bây giờ bà cũng có chút mặt mày hỏi thăm rồi.

      Trình An Bang cũng đặt tờ báo trong tay xuống nhìn Trình Mạc Nhiễm, dượng Trình An Quốc , tất cả ánh mắt của mọi người có mặt đều nhìn .

      " sao, , chị dâu là tiểu thư nhà nào hay là ngôi sao nổi vậy?" Trình Tương Nhu thẳng thắn hỏi, trước nay thẳng tính , có chút độc miệng, xem thường những bạn kia trước đây của mình.

      " Tương Nhu! " Trình Quốc nhìn con , đứa con này chuyện luôn chừng mực như vậy.

      " Mạc Nhiễm à, phải mẹ với con mãi sao, có chuyện gì đừng qua lại với những minh tinh đó, nhưng nếu là con động tâm mẹ cũng phản đối, nhưng con phải nhìn nhận cho kỹ vào! " Mẹ Trình có chút bất lực, những người bạn bên ngoài của bà biết , nhưng nếu bảo bà tiếp nhận những người như vậy làm con dâu quả là rất khó.

      " Hồ đồ! " Trình An Bang vẫn giữ bộ dáng nghiêm túc thường ngày , vừa nghe minh tinh, liền nổi giận quát lớn lại cầm báo xem tiếp, từ khi con trai bỏ trường quân đội mà chọn buôn bán ông và chung tiếng rồi . Hai cha con tuy giương cung bạt kiếm nhưng tình cảm cũng giống như lúc trước nữa.

      Trình Mạc Nhiễm đợi tất cả mọi người trong nhà gì nữa mới khẽ cười , : " phải là tiểu thư ,cũng phải minh tinh , chính là trong bốn chủ của cửa hàng " Khuê Mật Ô Vuông". "

      Cửa hàng " Khuê Mật Ô Vuông" ở thành phố B nổi tiếng, bởi vì dù sao E-ver của Tần Vũ là công ty truyền thông có tiếng , huống chi Tiêu Nghệ là nhân viên của E-ver , hơn nữa truyền thông cũng từng phỏng vấn cửa hàng nên phụ nữ và trẻ em đều biết đến cửa hàng, tuy chưa gặp qua bốn này nhưng mọi người đều khen các hết lời.

      " hả ? , phát đạt rồi, có phải Ilin ? Chính là người mà lúc trước mọi người nghĩ và người đó hẹn hò đó? " Dĩ Mạt nhanh nhẹn hỏi , mắt mở to dáng vẻ mong chờ nhìn .

      " phải Tiêu Nghệ, là Lương Ngân! " Trình Mạc Nhiễm nhìn bộ dáng đáng của em vừa nhớ lại cuộc điện thoại vô danh của ngày hôm nay, trong lòng cảm thấy thoải mái.

      " Đàn chị Lương Ngân sao?" Lần này đến lượt Tương Nhu há to miệng kinh ngạc.

      " Ừ, là đàn chị Lương Ngân của các em! " Trình Mạc Nhiễm gật đầu.

      " Đàn chị Lương Ngân, , phát đạt rồi, hoa khôi của khoa nha , tin được! "

      " Nhưng mà em nhớ chị ấy và đàn Mộ Nghĩa ở cùng chỗ mà, sao giờ lại....." Dĩ Mạt buột miệng , sau đó giọng từ từ lại.

      " Em gì vậy?" Giọng Tương Nhu nhàng vang lên bên tai Dĩ Mạt.

      " Á, có gì!" Dĩ Mạt lại cười haha chạy đến bên cạnh Trình Mạc Nhiễm.

      " , hâm mộ quá .... ! Đàn chị Lương Ngân lại ở trong tay ."

      Tương Nhu và Dĩ Mạt đều xem Lương Ngân như thần tượng, lần này lại từ miệng biết sắp thành người nhà với họ , hai người đương nhiên là vui mừng nên lời rồi.

      " Dĩ Mạt!" Trình An Quốc giận dữ la con , con nhà người ta đâu chuyện thô lỗ như vậy.

      Dĩ Mạt bị la liền thè lưỡi, sau đó ánh mắt lấp lánh nhìn Trình Mạc Nhiễm biểu thị sùng bái của mình với .

      " này còn học sao? " Mẹ Trình lúc này mới yên tâm, hơn nữa dựa theo giọng điệu của hai đứa cháu , này cực kỳ ưu tú .

      "Ừ, mẹ, cơm chưa xong sao?" Trình Mạc Nhiễm muốn nhắc tới chuyện của Lương Ngân , với lại có chút đói bụng.

      " Ôi chao, xong rồi, chúng ta ăn cơm trước , ăn xong lại tiếp! " Mẹ Trình vì con mà đau lòng, vội vàng gọi mọi người vào ăn cơm.

      Vốn dĩ bàn ăn của Trình gia trước giờ chuyện, nhưng hôm nay lại khác, Dĩ Mạt bàn ăn kể cho mọi người chuyện mỗi năm Lương Ngân đều được học bổng quốc gia, hơn nữa còn tự mình mở cửa hàng, gần như Lương Ngân thành người hoàn hảo rồi! Đương nhiên Dĩ Mạt thông minh kể chuyện tình giai thoại của Lương Ngân theo đuổi Mộ Nghĩa ra.


      Trình An Bang cũng lần đầu tiên thể bộ dáng nghiêm túc mọi ngày , vẫn lẳng lặng nghe Dĩ Mạt kể. Mẹ Trình khóe miệng mang theo ý cười, Trình An Vận và chồng Trình An Quốc cũng nghe , chỉ có Trình Mạc Nhiễm lẳng lặng nghe, câu nào.

      " Mạc Nhiễm, hôm nào dẫn người ta về cho mẹ xem ! Đứa này tệ, con nên quyết định ! " Mẹ Trình trong lòng rất vui , con trai lại có phúc như vậy, có thể gặp được người con tốt như thế.

      " Con thương lượng với ấy!" Trình Mạc Nhiễm gật đầu.

      " Đúng đó , quyết định ! Nếu chị dâu về , em liền tôn sùng !" Dĩ Mạt vẫn huyên náo ngừng.

      " Trình Dĩ Mạt, xem ra em muốn kỳ nghỉ đến Vệ thị thực tập đúng ?" Trình Mạc Nhiễm trúng điểm yếu của Dĩ Mạt, thích Vệ Nam vì vậy vẫn luôn la hét đòi đề cử đến công ty của Vệ Nam thực tập.

      " Thôi được rồi! Em nữa có được ? " Dĩ Mạt bĩu môi la hét. Tương Nhu bên cạnh nhìn Dĩ Mạt, khẽ cười.

      " Con học theo Tương Nhu kìa có được vậy, con mà cả ngày cứ loi nhoi như vậy ! " Trình An Vận giáo huấn con, mọi người cũng sang chuyện khác!

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 55 : Chiến tranh lạnh

      Lương Ngân tan việc liền trở về nhà, hi vọng vào Trình Mạc Nhiễm giải thích ràng với nhưng ít nhất cũng nên gọi điện thoại chúc ngủ ngon chứ ! Nhưng... mười giờ rồi nhưng Trình Mạc Nhiễm vẫn gọi điện thoại đến , Lương Ngân tức giận tắt nguồn điện thoại , tai nghe, tâm phiền, rầu rĩ nữa, ngày mai còn phải làm , biết mình ngủ thiếp từ lúc nào.

      Trình Mạc Nhiễm vốn dĩ muốn về nhà nhưng mẹ muốn cùng con trai tâm , nên Trình Mạc Nhiễm cung trở về nhà mình mà ở lại chuyện phiếm với mẹ.

      " Mạc Nhiễm, nghe lời mẹ, ba con ra rất quan tâm đến con! Ông ấy cũng nhớ con lắm, ba mẹ già rồi , còn sống được bao nhiêu năm nữa đâu? Hai cha con con giống nhau, nhiều năm như vậy rồi , cho qua hết , con nên tha thứ cho ba con, cho ông ấy bậc thang mà nhường nhau. Như vậy mẹ cũng yên tâm!" Mẹ Trình ngồi sôpha, Trình Mạc Nhiễm gác đầu lên chân mẹ, giống như lúc thân thiết với mẹ.

      "Mẹ, con nghe lời mẹ, mẹ yên tâm , con tìm cơ hội thích hợp chuyện với ba." Trình Mạc Nhiễm ngước lên nhìn mẹ, lòng thầm nghĩ : " nhiều năm như vậy rồi, mẹ ở giữa mình và ba cũng rất khó xử."

      " Còn có đó, nghe Dĩ Mạt rất tốt, có thời gian nhớ dẫn về cho mẹ xem! Mẹ già rồi, ngày tháng mẹ có thể bên cạnh con lải nhải cũng còn nhiều, ít nhất trước khi mẹ nhắm mắt xuôi tay có thể nhìn con lấy vợ sinh con, mẹ cũng còn điều gì hối tiếc nữa!" Mẹ Trình lấy tình cảnh bi quan với .

      Trình Mạc Nhiễm nghe mẹ thế cũng có chút phiền lòng, trực tiếp cắt ngang : " Mẹ, mẹ yên tâm , con tìm cơ hội dắt ấy về, mẹ đừng lo lắng nữa, tất cả mọi chuyện con đều có tính toán !"

      Cơ hội mẹ con có thể tâm ít lại càng ít, tuy là tâm suốt đêm nhưng rất khuya Trình Mạc Nhiễm mới trở về phòng mình.

      Nằm giường , suy nghĩ cũng biết bay tới nơi nào.

      Ông nội Trình Mạc Nhiễm từng là chiến sĩ nổi tiếng trong Kháng Nhật ,đến ngày giải phóng cũng vì nghiệp của Trung Quốc mà phục vụ , cho đến khi thời kỳ cách mạng văn hóa, giới tri thức đấu tranh quá , chiến hữu của ông là ba của Trình An Quốc bị giết hại, chỉ còn ông kiên cường sống, tuy trong khó khăn nhưng ông vẫn nhận nuôi con trai của chiến hữu là Trình An Quốc. Sau cải cách mở cửa, ông được phong làm chức vụ quan trọng, lúc đó ông là cha của hai đứa con trai và đứa con , sau này cha truyền con nối , ba của Trình Mạc Nhiễm- Trình An Bang cũng tham gia quân ngũ, Trình An Quốc cưới con Trình An Vận, hai vợ chồng bắt đầu buôn bán, ngày càng mở rộng ra. Cũng chính vì vậy khi Trình Mạc Nhiễm sáng lập Mạc Nhiễm lần đầu tiên là nhờ mượn tiền tài chính của và dượng.

      Trình An Bang vẫn luôn hy vọng đứa con của mình vì hương khói của Trình gia mà giống ba mình, đặt quốc gia lên hàng đầu, nỗ lực cống hiến, nhung ngờ đứa con này đối với nghiệp quang vinh vĩ đại lại hứng thú, ngỗ nghịch muốn tự mình mở công ty, cũng chính vì vậy ông và em , em rể trở mặt nhau nhưng đến nỗi như người dưng xa lạ.

      Có thể chức vụ của Trình An Bang cao nhất trong quân đội , cho nên lời của ông trước giờ luôn có uy lực chỉ có với đứa con trai này lại có tác dụng gì.

      Trình MẠc Nhiễm suy nghĩ nên tìm ba để chuyện rồi!

      Trình Mạc Nhiễm cũng biết suy nghĩ bao lâu rồi ngủ quên , trong mơ thấy Lương Ngân lúc mới lần đầu gặp mặt, lúm đồng tiền như nắng ấm, ấm áp đến tận đáy lòng.

      Lúc Lương Ngân làm có chút yên lòng, Trình Mạc Nhiễm vẫn chưa giải thích với , hơn nữa tối hôm qua cũng chúc ngủ ngon, tính tình trẻ con của trỗi dậy nên cho rằng vì có tật giật mình nên dám tìm , thầm nghĩ, được, nhận sai, em cũng bỏ qua , xem ai sợ ai.

      Buổi tối Lương Ngân tan việc trở về nhà, Đàm Cẩm Niên và Cẩm Niên làm cơm xong, ba người ngôi quanh bàn ăn ăn cơm.

      " Ngân Ngân , sao hôm nay hẹn với Mạc Nhiễm vậy?" Đàm Cẩm Niên gắp đồ ăn vào chén thấy Lương Ngân ngẩn người , dự đoán chắc có việc gì nên hỏi.

      " Bọn mình chiến tranh lạnh rồi!" Lương Ngân trước giờ có gạt người khác, có sao vậy.

      " Tại sao vậy?" Tang Vũ cắn đũa hỏi.

      Những chuyện buồn bực của Lương Ngân đến thôi , cứ nhắc đến là tức giận dữ dội , liền kể việc ra cho các chị em nghe.

      " Haiz! Trình cũng là, ràng với nhau rồi , sao lại như vậy chứ?" Lại , bây giờ thời đại mới,nữ tri thức đều độc lập, ấy tại sao lại nghĩ cho cậu chút chứ?" Tang Vũ đặt đũa xuống lên lí luận của mình.

      " Ừ, ấy làm vậy là đúng." Đàm Cẩm Niên luôn đứng ở góc đọ khách quan mà , lần này cũng ngoại lệ.

      " Đúng vậy, vì vậy mình quyết định chiến tranh lạnh , ấy nhận sai mình cũng để ý đến ấy! " Tính tình cố chấp của Lương Ngân trỗi dậy.

      “………………….”

      “…………………….”

      " À đúng rồi, hôm nay ở trường mình có nghe chuyện rất kỳ lạ!" Tang Vũ vẫn ăn đồ ăn , nên hai má phình lên.

      " Tin tức gì vậy?" Đàm Cẩm Niên hỏi, Lương Ngân cũng ổn định tâm tình của mình quay sang nhìn Tang Vũ.

      " Ưhm.... nghe đàn Mộ bị Vệ thị sa thải rồi!" Tang Vũ nuốt xuống rồi cẩn thận .

      " Mộ Nghĩa bị sa thải sao? Tại sao vậy? ấy phải qua kỳ thử việc trở thành nhân viên chính thức rồi sao? " Lương Ngân là người hỏi đầu tiên.

      " Đúng rồi, phải Vệ Nam cũng rất tán thưởng coi trọng ấy sao?" Đàm Cẩm Niên cũng thắc mắc hỏi.

      " Đúng nha , bởi vì biết làm sao nên mình mới cảm thấy kỳ lạ!" Tang Vũ trả lời.

      " có lí do, lúc đầu là Trình Mạc Nhiễm đưa ấy đến Vệ thị! Hơn nữa, Mộ Nghĩa ở bộ phận nhân cũng được xem lad nhân tài kiệt xuất!" Lương Ngân lẩm bẩm.

      "Ừ , mình cũng hỏi rồi, nhưng đàn bên kia cũng gì hết, lúc mình đến đó lấy hồ sơ có vài câu mới biết được."

      " được, mình phải hỏi mới được!" Lương Ngân đặt đũa xuống, trở về phòng gọi điện.

      Liên lạc với Mộ Nghĩa có rất nhiều cách, thử qua hết nhưng vẫn liên lạc được với .

      Lúc đầu là Trình Mạc Nhiễm tiến cử đến Vệ thị, hơn nữa còn 500 vạn kia , làm sao mà Mộ Nghĩa lại bị Vệ thị sa thải chứ?

      Chẳng lẽ hỏi Vệ Nam? Lương Ngân bấm số của Vệ Nam.

      "Ngân Ngân?" Vệ Nam nhận điện thoại nhưng nghe gì.

      " Dạ, Vệ Nam, là em..... chuyện đó, em muốn hỏi chút. cái đó, Mộ Nghĩa, ấy bị Vệ thị sa thải rồi ạ? " Lương Ngân hơi do dự, dù sao là bạn trai cũ của , mà Vệ Nam cũng là bạn trai trước, dựa theo mối quan hệ này mà hỏi xấu hổ.

      " Mộ Nghĩa tìm em à? " Vệ Nam trả lời câu hỏi của Lương Ngân , chỉ hỏi Lương Ngân câu như vậy.

      " À, có, là em nghe vậy."

      " Ừ, việc này có chút phức tạp , nhất thời thể ràng được, nhưng Ngân Ngân , trước tiên em đừng hỏi gì cả, đợi qua thời gian ràng với em được ? Bây giờ hơi bận , khi nào có thời gian lại tiếp được ?" Vệ Nam mực che giấu.

      đến mức này, Lương Ngân còn lí do gì để cự tuyệt đây!

      " Dạ được rồi, vậy tạm biệt Vệ Nam!" Lương Ngân bất đắc dĩ .

      " Ừ, Ngân Ngân, gần đây Ngôn Ngôn có chuyện gì ?" Vệ Nam bên kia vội vàng hỏi.

      " có ạ, mấy ngày nay Ngôn Ngôn ở trường, con bé tham gia lớp bồi dưỡng, mỗi ngày đều học đến tối nên tạm thời ở trường."

      " À ra vậy, thôi được rồi, tạm biệt."

      Gác máy , tâm tư của Lương Ngân có chút bất an , liên lạc với Mộ Nghĩa được , hơn nữa Vệ Nam cũng mọi chuyện, rốt cuộc là chuyện gì đây?

      Trình Mạc Nhiễm bận đến nỗi có thời gian gọi điện thoại , đối phương ký hợp đồng muốn rút tiền, nếu rút tiền chính là đòn đả kích đối với Mạc Nhiễm và Vệ thị , bởi vì công trình này rất lớn, hơn nữa con số đầu tư trước mà Vệ thị và mà Mạc Nhiễm bỏ ra gấp 2 lần , nếu như đột ngột rút tiền ai cũng chống đỡ được, vì vậy mấy ngày gần đây Mạc Nhiễm và Vệ Nam mỗi ngày đều nghiên cứu dự án hợp tác , nghĩ làm sao có thể giữ lại vốn đầu tư trước .

      Giám đốc vốn đầu tư trước chưa gặp mặt, cứ thần bí , Trình Mạc Nhiễm có vài lần hẹn gặp trước nhưng đều do trợ lí giám đốc đến gặp , tập đoàn này lớn như vậy nhưng vẫn thần bí , chắc răng tổng giám đốc là người tầm thường.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 56 : Lưu luyến

      Lương Ngân cảm thấy chuyện Mộ Nghĩa bị sa thải đơn giản, Vệ Nam cũng giấu khiến càng thêm lo lắng, vì vậy Lương Ngân nghĩ các biện pháp để liên lạc với Mộ Nghĩa, bởi vì Mộ Nghĩa tốt nghiệp được năm, hơn nữa các trong thời gian thực tập nên muốn liên lạc với cũng dễ dàng gì , may mắn là Tang Vũ thực tập nên luôn ở trường.

      Lương Ngân đến phòng của Tang Vũ nhờ giúp mình tìm Mộ Nghĩa.

      " Ngân Ngân, cậu tìm đàn có chuyện gì à? Hai người chia tay rồi , chuyện của ấy cứ để ấy tự làm tự chịu , cậu lo lắng làm gì chứ? " Tang Vũ cứ thẳng nghĩ ngợi gì, cho Lương Ngân nghe quan điểm của .

      " Nhưng mình muốn biết mọi chuyện rốt cuộc là như thế nào! Lúc đầu là Mộ Nghĩa ấy.... đổi những cái này, làm sao liền khinh địch mà mất như vậy?" Lương Ngân có số chuyện nên lời.

      " Trách được Cẩm Niên cậu phương diện tình cảm luôn do dự, cậu là Thánh Mẫu sao? Mộ Nghĩa muốn gì đều đạt được rồi, bây giờ mất là do ấy gieo gió gặt bão, cậu quản nhiều như vậy làm gì? Hay là cậu muốn xảy ra như chuyện lần đầu nữa?" Tang Vũ càng càng kích động , cũng còn chừng mực.

      Lời vừa ra hai người liền ngớ người.Tang Vũ liền ngậm miệng lại , sắc mặt xấu hổ , Lương Ngân nhìn Tang Vũ chút thay đổi.

      " Cái đó, Ngân Ngân.... xin lỗi, mình....... phải mình cố ý đâu. Chỉ là mình... chỉ là mình nghĩ cho cậu thôi! " Tang Vũ cũi thấp đầu dám nhìn Lương Ngân.
      Vài giây sau Lương Ngân mới cất tiếng : " Tiểu Vũ, mình biết là cậu muốn tốt cho mình , mình phải thánh mẫu, mình cũng hận nhưng mình và Mộ Nghĩa từng nhau , ra hận so với lại đơn giản hơn rất nhiều, chẳng qua mình nghĩ tuy quan hệ của bọn mình bây giờ hẳn là bạn bè nhưng nhớ lại lúc trước ấy cũng chiếu cố mình rất nhiều , mình thể để ấy bị sa thải mà ràng được! Huống hồ chuyện này nhất định rất nghiêm trọng nếu vì tại sao ngay cả Vệ Nam cũng giấu mình chứ?"

      Tang Vũ nhìn Lương Ngân, bé ngày trước nay trưởng thành rồi, hơn nữa còn có thể kiên cường đối mặt với mọi chuyện!

      " Được rồi, mình giúp cậu liên lạc thử các bạn học của Mộ Nghĩa! " Tang Vũ nghĩ chân tướng việc có thể giúp Lương Ngân an tâm phần nào , thôi giúp vậy.

      Tang Vũ liên hệ với tất cả bạn học của Mộ Nghĩa mà biết nhưng bọn họ đều mất liên lạc với Mộ Nghĩa rồi, lúc này Lương Ngân bắt đầu lo lắng.

      Trong lòng Mạc Nhiễm cũng khó chịu, kiêu ngạo này lại có thể chiến tranh lạnh với , được, em liên lạc với , cũng liên lạc với em, tính tình hai người đều rất bướng bỉnh.

      chủ động, cũng chủ động.

      tuần trôi qua nhưng Lương Ngân vẫn có tin tức gì của Mộ Nghĩa, đương nhiên Trình Mạc Nhiễm cũng chủ động liên lạc với , trong lòng Lương Ngân vừa cảm thấy lo lắng sốt ruột, vừa cảm thấy giá lạnh.

      Hôm nay tan việc về nhà, Đàm Cẩm Niên ngồi ở sôpha trong tiệm xem hồ sơ , Lương Ngân mệt mỏi ngã xuống ghế,

      " Ngân Ngân, sao dạo này cậu về sớm vậy, hơn nữa ngày nào cũng mệt mỏi như thế?" Đàm Cẩm Niên ăn bánh kem quả mâm xôi , nhìn Lương Ngân nằm ghế.

      " Ừ, thiệt mệt quá, đến giờ vẫn liên lạc được với Mộ Nghĩa!" Giọng Lương Ngân chút gợn sóng nhưng giấu được bất đắc dĩ.

      " Ừ, mình có nhờ bên Âu Dương giúp mình tìm ,nhưng hình như cũng có tin tức gì, còn cậu sao? Đừng bận tâm nữa, có phải vẫn còn chiến tranh lạnh với Trình Mạc Nhiễm ?" Đàm Cẩm Niên đặt tập tài liệu trong tay xuống , sau đó nằm nghỉ ngơi giống Lương Ngân.

      " Cậu đúng là phù thủy, cái gì cũng biết hết!" Lương Ngân chế nhạo .

      " Cái này còn phải bói sao, mặt cậu câu : Cãi nhau cùng bạn trai.., tâm tình rất khó chịu!" Cẩm Niên , mặt Lương Ngân giờ mệt mỏi, còn có thất vọng, huống hồ mấy hôm nay ăn tối xong luôn ngẩn người nhìn di động, những cái này ai mà đoán được quá tệ rồi!

      " như vậy sao?" Lương Ngân lấy tay sờ mặt mình, bỉu môi ai oán nhìn Cẩm Niên.

      " Haiz! Cậu đó, quá cố chấp rồi, Trình cũng vậy nữa, hai người thông cảm với nhau sao có thể tiếp tục được chứ? Tình cảm được duy trì dựa vào thông cảm và khoan dung với nhau, nếu hai người cứ như vậy cho dù có nhau đến mấy cũng thể ở cùng nhau được, mình chỉ thế thôi, còn cậu suy nghĩ kỹ !" Đàm Cẩm Niên đứng dậy, cầm đồ rồi trở về phòng.
      Lương Ngân ngồi sôpha ngẫm lại câu lúc nãy của Cẩm Niên cảm thấy có lí, trong lòng cũng thầm tính toán.

      Trình Mạc Nhiễm vừa từ Vệ thị trở về, và Vệ Nam thương lượng tìm đối tác mới đầu tư cho dự án, vừa sửa lại mấy cái phương án nhưng vẫn chưa hợp lý , trong lòng có chút buồn bực , có tin truyền đến tập đoàn đối tác nước ngoài kia muốn rút vốn, hủy hợp đồng với bọn , chỉ cần xuất ra vốn vay vòng để trả tiền vi phạm hợp đồng cũng đủ, làm nhiều dự án như vậy nhưng cũng có kết quả, số tiền thâm hụt quá nhiều chỉ khiến Mạc Nhiễm đóng cửa mà Vệ thị cũng khó mà gượng dậy nổ, bởi vì mảnh đất kia, và Vệ Nam chặt đứt tất cả đường lui, nếu như đúng như tin truyền đến là phiền đến và Vệ Nam rồi.


      " Tổng giám đốc Trình, có Lương chờ ở văn phòng của ngài, ấy ấy là....... bạn của ngài!" Thư ký có chút lo sợ , dù sao chưa có đồng ý của giám đốc Trình mà lại để cho ấy vào, lỡ như có việc gì xảy ra đảm đương nổi, nhưng vị tiểu thư kia có số điện thoại riêng của giám đốc, hơn nữa ấy cũng có gọi cho giám đốc nhưng gọi được mà thôi , hơn nữa ấy còn gọi điện thoại chào hỏi phó giám đốc Vệ Tiếc của Vệ thị nữa.

      Trình Mạc Nhiễm ngẩn ra, phải tiểu nha đầu này rất bướng bỉnh sao, sao lại có thể thừa nhận là bạn của mình? Tâm tình của bỗng chốc chuyển biến tốt lên, gật đầu với thư ký : " Ừ" rồi bước vào phòng làm việc. Để lại thư ký phía sau ngẩn người "À" , tổng giám đốc Trình là có bạn nha!

      Lương Ngân ngồi sôpha lật mấy quyển tạp chí thương mại , trong tay vẫn còn cầm chén nước còn ấm nhấp miệng uống, trước giờ chưa từng ghé qua phòng làm việc của ! Ở đây sắp xếp đơn giản chứ xa hoa cầu kỳ như ở nhà , màu sắc đơn điệu rất giống với , luôn khiến cho người khác cảm giác sắp bùng nổ.

      Trình Mạc Nhiễm nhàng đẩy cửa vào liền thấy Lương Ngân ngồi sôpha, tay cầm chén nước, tay lật tạp chí, nhìn thấy trực diện gương mặt nhưng mơ hồ cảm thấy xoay mặt qua mỉm cười với .

      " Khụ!" Trình Mạc Nhiễm nhìn lúc rồi mới lên tiếng.

      Lương Ngân hết hồn liền quay đầu, lập tức thấy dựa vào cửa dịu dàng nhìn .
      Đột nhiên Lương Ngân cảm thấy trong lòng có chút lúng túng, lâu nhìn thấy khuôn mặt luôn nhớ nhung kia nhưng lại nhúng nhường , dễ dàng thuyết phục chính bản thân mình, nhìn , thuận tiện kiểm tra xem có phải kiểm điểm hay , ừ, đây là lí do tồi.

      " trở về bao lâu rồi?" Lương Ngân hỏi .

      " Kể từ lúc em lật xem trang phỏng vấn của quyển tạp chí kia." Trình Mạc Nhiễm ra nội dung của tạp chí.

      Lương Ngân nhất thời càng thêm lúng túng, cái người này, làm sao mà lại xảo quyệt như vậy, lật xem trang kia là rất lâu, cứ mãi lưu luyến nhìn hình của , ngón tay còn vuốt ve gương mặt tấm ảnh, lâu ngày gặp, rất nhớ !

      "..." Lương Ngân ra lời, đứng ở chỗ thoạt nhìn như đứa trẻ bị phạm lỗi .

      Trình Mạc Nhiễm đến kéo lại, Lương Ngân sợ sệt cứ như vậy bị kéo vào lòng, còn chưa kịp gì Trình Mạc Nhiễm liền áp chế , trằn trọc hôn nhiều lần cho đến khi hai người hô hấp được mới thôi.

      Trình Mạc Nhiễm ôm ngồi đùi mình , ngồi ghế sôpha, mặt vùi vào cổ hút lấy mùi thơm nhàn nhạt cơ thể .

      " Nhớ em muốn chết rồi , đúng là tiểu quỷ biết giày vò người khác! " Trình Mạc Nhiễm gắt gao ôm lấy , hôn .

      "... Em cũng.... em cũng nhớ !" Lương Ngân choàng tay ôm cổ , dính chặt vào người .

      " Nhớ ở đâu, ở đây, hay là ở đây?" Trình Mạc Nhiễm mỉm cười xấu xa, bắt đầu giở trò với .

      " ... đừng, ở đây là ....." Lương Ngân đột nhiên cảm thấy trước ngực nóng rực , tay của ở trước ngực .

      " Muốn rồi, bảo bối!" Trình Mạc Nhiễm càng phát động tình, Lương Ngân cũng theo thở dốc.

      Lúc này tiếng gõ cửa vang lên.

      " Tổng giám đốc Trình, lát nữa ngài còn cuộc họp, vẫn diễn ra như bình thường phải ạ?" Lý Nhụy gõ cửa hỏi.

      Trong văn phòng sắp diễn ra cảnh hạn chế của hai người, hai người đồng thời giật mình, sau đó Lương Ngân rời khỏi người , chỉnh lại quần áo, Trình Mạc Nhiễm mất hứng, với bên ngoài câu: “Ừ.”

      " Chúng ta tiếp tục!" Trình Mạc Nhiễm vươn tay giữ chặt Lương Ngân.

      " Này, phải còn cuộc họp sao!" Lương Ngân xấu hổ, nhớ bây giờ lại đổi thành dục vọng, lúc nãy thiếu chút nữa nhịn được.

      " Vậy.. tối nay đến chỗ ?" Trình Mạc Nhiễm nhíu mày.

      " Hừ, sắc lang! " Lương Ngân tránh khỏi , chạy đến sôpha cách xa nhất, tiếp tục xem tạp chí, trong lòng là hạnh phúc và ngọt ngào, đây có tính là hòa thuận rồi !

      " Được rồi, bảo bối, cho ôm em lát! bảo đảm đụng vào em!" Trình Mạc Nhiễm bước lại gần ôm vào lòng , như vậy có thể giảm nhưng buồn bực và khói mù trong lòng suốt mấy ngày qua.

      " Mấy hôm nay có phải rất mệt ?" Lương Ngân đau lòng, xoa xoa màng tang cho , Trình Mạc Nhiễm hừ tiếng.

      " Em cũng biết đau lòng cho ông xã! Ngày đó chưa kịp hiểu chuyện gì bị em mắng, hơn nữa lại thèm để ý đến !" Trình Mạc Nhiễm như đứa trẻ làm nũng với .

      " Em sai rồi! Nhưng chúng ta chẳng phải can thiệp vào công việc của em sao!" Giọng Lương Ngân như than thở, cũng để ý rằng có nghe được .

      Mạc Nhiễm chỉ nghe thấy câu nhận lỗi của , sau đó vô lại giỡn chọc : " Dù sao mặc kệ, tối nay muốn ăn em thât no!"

      " Sắc lang! " Lương Ngân đánh vào người , nhàng ôn nhu, cũng giống như làm nũng.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 57 : Cầu hôn


      lúc sau hai người đứng đắn cùng dính vào nhau, đúng lúc thư ký tổng giám đốc ở cạnh cửa nhàng : "Trình tổng, đến giờ rồi!"

      Trình Mạc Nhiễm liền lên tiếng: "Biết rồi." Nghe thấy tiếng bước chân của thư ký xa.Lương Ngân chỉnh lại áo sơ mi và cà vạt lại cho , Trình Mạc Nhiễm hôn ở khóe miệng vài cái : "Bảo bối, chờ làm xong việc!"

      Lương Ngân đẩy , miệng cũng đáp lại: "Biết , biết , mau !"

      Trình Mạc Nhiễm tay cầm văn kiện lưu luyến muốn rời , lúc sau mới ra khỏi phòng làm việc, Lương Ngân cảm thấy buồn chán , liền ngồi ghế sô pha xem tạp chí, có lẽ quá buồn tẻ cảm thấy mỏi mệt liền đứng dậy duỗi lưng cái, đứng ở bên cửa sổ nhìn cảnh sắc bên ngoài, ở lầu cao nhìn xuống người đường đông đúc chen nhau qua lại trông bé.

      Lúc này, đèn đường lên rực rỡ, đêm mùa thu ửng đỏ tương xứng hòa hợp cũng vừa mới xuất .

      Trình Mạc Nhiễm thấy hội nghị này đặc biệt dài dòng, nguyên nhân có lẽ là có giai nhân chờ đợi, cảm thấy còn kiên nhẫn dùng ngón trõ gõ vào ghế dựa, bên cạnh cái lại cái, ngón tay thon dài trắng nõn nhưng mất độ mạnh yếu.

      "Trình tổng, ngài xem này là bộ phương án thứ sáu rồi, nếu gửi lại bị bên kia bác bỏ chúng ta nên làm cái gì bây giờ?" Bộ phận chủ quản lập kế hoạch khoe tài chuyển giao cho thư ký mới vừa tiếp nhận.

      Làm sao bây giờ? Trình Mạc Nhiễm trong lòng hừ tiếng.

      "Tuàn là rác rưỡi!" Trình Mạc Nhiễm xem cái kia của chủ quản rồi nhướng mày.

      "Ha ha.... Ha ha, Trình tổng, ngài biết đùa!" Lúc này, người chủ quản toàn thân toát mồ hôi lạnh.


      "Hôm nay cuộc họp dừng ở đây, có chuyện gì đến phòng làm việc tìm tôi!" Trình Mạc Nhiễm nhìn những thứ của nhóm người phòng kế hoạch dùng được, đầu lại càng phát đau, đơn giản có họp thêm cũng có kết quả cũng uổng phí sức lực, tại cảm thấy có gửi cái kia cũng bị bác bỏ, lão tổng vang dội kia cùng bọn họ nhất định trong quá khứ có gì thù oán gì đây.

      Lương Ngân vẫn nhìn ra ngoài cửa sổ trong lòng cũng là hổn loạn, tại trong lòng có khối băng lớn vẫn chưa tan, nhưng là còn có chút nóng nảy có dập tắt, là muốn hỏi Trình Mạc Nhiễm xem có biết chuyện này , nhưng mà hai người họ vừa mới làm lành lại với nhau, lại hỏi chuyện về người đàn ông khác , thế nào cũng tức giận, Cẩm Niên cũng qua, hai người ở cùng chỗ chính là phải bao dung, nhường nhịn, nếu làm được chỉ có làm rồi!

      Trình Mạc Nhiễm đến cửa, Lương Ngân liền quay đầu lại, gần đây gầy rất nhiều, hình dáng càng lúc càng sắc sảo.

      "Xong rồi sao ?" Lương Ngân đến trước mặt hỏi.

      "Uh, thu dọn đồ đạc, về nhà thôi!" Trình Mạc Nhiễm ở công ty phải là người phân minh, chuyện công ty trong lòng phiền toái liền bỏ xuống, hôm nay hiếm khi lại đến nơi này đương nhiên là muốn cùng với vui vẻ.

      "A..., được." Lương Ngân mặc áo khoác cầm túi xách liền bị nắm tay ra cổng chính của công ty.

      Lúc này, nhân viên công ty đều tan việc, tình của hai người cũng chưa công bố ra ngoài, thư ký Vương Nhụy cũng phải là người lắm chuyện.

      Hai người thường cùng nhau ở nhà ăn tối, sau đó là chuyện thân mật .

      Lương Ngân hai lần này đều vô cùng chủ động, Trình Mạc Nhiễm cũng hớn hở hưởng thụ, hai người đều bị dục vọng cắn nuốt rồi. Trình Mạc Nhiễm cũng đặc biệt ra sức, cái lại cái có lực va chạm, hai người cùng nhau đêm lăn qua lăn lại lao tới Bỉ Ngạn Thiên đường.


      Sáng sớm hôm sau, Lương Ngân bị đồng hồ báo thức làm cho tỉnh giấc, khi tỉnh lại toàn thân đau nhức bên cạnh người đàn ông còn ngủ, ngắm nhìn ngủ khắc sâu cắn chặt răng, tối hôm qua giống như là nổi điên hành hạ lần lại lần, sau cùng lăn qua lăn lại hôn mê rồi.

      Rón rén mặt áo sơ mi của vào phòng tắm rửa mặt sạch thay lại quần áo, liền vào phòng bếp làm bữa sáng.

      Lúc Trình Mạc Nhiễm tỉnh lại trong phòng ánh mặt trời trãi đầy, bên cạnh đây vẫn còn hơi ấm nhắm mắt lại vài phút, rồi vào phòng tắm.

      Lương Ngân làm bữa sáng kiểu người Trung thích ăn, vào buổi sáng thích tự mình làm các loại cháo để ăn cùng với dưa muối cũng là dinh dưỡng cân đối.

      "Rời giường rồi, mau tới đây ăn sáng !" Lương Ngân tháo tạp dề xuống, ngồi ở ghế chờ Trình Mạc Nhiễm qua.

      Hai người ăn cơm tốc độ tương đối vừa, nhanh chậm.

      "Ngân Ngân!" Trình Mạc Nhiễm đứng bên cửa phòng bếp, nhìn rửa bát đĩa dùng đặt ở kệ chén.

      "Hả?" Lương Ngân tâm tình tệ.


      "Chúng ta kết hôn !" Trình Mạc Nhiễm giọng trầm ấm nghe cảm động, mất ý vị.

      Lương Ngân cất kỹ cái bát sau cùng, sau đó đưa tay vào vòi nước rửa rồi lau khô động tác thành thạo nối liền liên tục .

      Sau đó từ từ xoay người lại, mặt mang theo trầm tĩnh tươi cười, sau lưng là ánh mặt trời , quang cảnh lưu luyến đánh vào trong lòng Trình Mạc Nhiễm.

      "Trình Mạc Nhiễm, cầu hôn sao?" Lương Ngân nụ cười thay đổi dựa vào bàn bếp nhìn .

      Trình Mạc Nhiễm đột nhiên bị Lương Ngân câu này nuốt gì.


      cũng lên tiếng nhìn , ánh mặt trời càng lúc càng nhiều, thậm chí có chút thấy mặt , nụ cười của cũng dần dần mơ hồ, giống như vật sáng càng lúc càng sáng, Trình Mạc Nhiễm nhất thời trong lòng có chút sợ đưa tay với tới .

      Lương Ngân kéo tay ấm áp của lại cái đến được đáy lòng, mới vừa dùng nước lạnh để rửa tay nhất thời liền ấm lên.

      Trình Mạc Nhiễm đồng thời nắm được tay trong lòng cảm thấy an ủi, ôm lấy ,"Tại sao em đồng ý?" Trong giọng của hàm chứa uất ức.

      Lương Ngân có chút dở khóc dở cười, rời giường giống như đứa bé tức thế nào liền bộc phát ra rồi!


      " Trình đại thiếu, xác định đây là cầu hôn, tại phòng bếp này?" Lương Ngân ra muốn những lời này, biết phải đùa, nhưng mà đột nhiên có chút xác định là bởi vì cái gì, được trong lòng có chút lo lắng, do chưa tới, có nguyên nhân.

      Trình Mạc Nhiễm gì.

      " thôi, làm trễ rồi!" Lương Ngân cười vỗ vào lưng của .

      Dọc đường , Lương Ngân kể với những chuyện lý thú của và học trò, như bình thường nghe giọng ấm áp cảm động, thỉnh thoảng nghiêng đầu xem nét mặt của , khóe miệng hướng lên, ánh mắt cong cong long lanh, giống như mỗi lần cầu xin tha thứ khi đó bộ dạng điềm đạm trông rất đáng .

      Đến trường số 25 Lương Ngân nhìn ra ngoài cửa sổ chút, bởi vì là cửa sau có nhiều người, liền nghiêng người tiến tới khẽ hôn lên gương mặt của cái, sau đó mở cửa xe cười tít mắt với : " đường cẩn thận."

      Trình Mạc Nhiễm cũng cùng khoát tay chào tạm biệt, rồi khởi động xe chạy về hướng công ty.


      Lương Ngân mặt vẫn còn tìm Mộ Nghĩa, mặt khác cùng Trình Mạc Nhiễm trãi qua cuộc sống vợ chồng trẻ hạnh phúc, buông xuống chuyện trong tiệm, vào mùa đông trong tiệm cũng có quá nhiều khách hàng lắm, mặt khác E-ver ký hợp đồng trang phục có Tiêu Nghệ cùng bạn học thiết kế, các ở trong tiệm chỉ là buôn bán kiếm tiền huê hồng, Cẩm Niên cùng Tang Vũ thỉnh thoảng còn hổ trợ, Lương Ngôn vội vàng ghé qua.

      Lương Ngân ở trong lòng thuyết phục mình yên tâm thoải mái đến ở chung với Trình Mạc Nhiễm, mỗi khi muốn nhắc đến Mộ Nghĩa đến miệng lại nuốt trở vào.

      Trình Mạc Nhiễm tình cảm của người này vẫn còn có chút thích sạch , Lương Ngân cảm thấy được, nếu mình với cùng nhau nhất định là hy vọng trong lòng mình lại lo lắng hay nhớ mong chuyện của người tình khác, đúng là đồng tình nhưng tâm của tò mò, muốn phát hiểu chuyện của người kia.

      Trình Mạc Nhiễm cùng Vệ Nam tính toán mức xấu nhất, lần này phương án hợp tác nếu như bị trả về, như thế hai người bọn họ cũng muốn liều lĩnh bất chấp hậu quả hủy hợp đồng. Dĩ nhiên loại này đối với cả hai tập đoàn đều có phương án tính toán xấu nhất, bọn họ hôm nay còn phải dùng rất nhiều công sức làm phương án, thay đổi phương án.

      Lương Ngân là truyền thống điển hình, nhớ lúc còn mẹ dạy người con có thể có nghiệp, nhưng gia đình là quan trọng nhất, giúp chồng dạy con là người phụ nữ phải chuẩn bị học những điều cần thiết. Cho nên, tuân theo truyền thống mỹ đức của người Trung Hoa, mỗi ngày vì Trình Mạc Nhiễm giặt quần áo nấu cơm. Bận rộn cũng cảm thấy hạnh phúc.


      Từ lâu Trình Mạc Nhiễm có kế hoạch rất tốt, chỉ cần phương án hợp tác lần này thông qua, lại cầu hôn Lương Ngân, xác thực địa điểm cầu hôn lần trước được hoàn hảo, bất quá có vấn đề gì, muốn lần thứ nhất cầu hôn hoàn mỹ cho cả đời khó quên, để cam tâm tình nguyện gả cho .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :