Chương 203. Đại quá giáo hoàng đại giáo hoàng Sau khi bộ đội bắt đầu huấn luyện phương thức Ma Quỷ được năm ngày, đó cũng là ngày thứ mười ba sau khi Địa Tinh xuất chinh, Thần điện tiếp tục phái đến người đặc biệt. Lần này Thần điện đưa đến văn thư làm cho Đoạn Vân vô cùng hài lòng. cầm bức văn thư đó nhìn ngắm cẩn thận, rồi ngẩng đầu nhìn Đại hồng y Chủ giáo Tạp Tư Kì, người truyền đạt văn thư của Thần điện, cười : - Tạp Tư Kì lão ca, có việc này ta lắm. Quyền của Đại giáo hoàng lớn hơn hay là hơn so với Giáo hoàng? - A, điều này ⬦ điều này⬦ chung là như thế này, Đại giáo hoàng là chức vụ do năm Đại hồng y chủ giáo và Thánh nữ, cộng thêm Giáo hoàng thương nghị rất lâu mới lập ra. Quyền của Đại giáo hoàng nếu xét về mặt từ ngữ đương nhiên là lớn hơn so với giáo hoàng. Nhưng Thần điện cũng thể lấy tay che trời, cách khác Đại giáo hoàng cũng chỉ có quyền lớn hơn giáo hoàng chút mà thôi. - Tạp Tư Kì giải thích cho hiểu. Đoạn Vân mỉm cười, hỏi: - chút kia ra là bao nhiêu? Gương mặt của Tạp Tư Kì nhếch lên cười có chút đểu giả, trả lời: - cách khác, quyền của Giáo hoàng và Hồng y chủ giáo cộng lại đại khái bằng quyền của Đại giáo hoàng. Nhưng ngươi cũng nên biết, thánh nữ nay Nhã Điển Na là con của Giáo hoàng, quyền của thánh nữ cộng lại với Giáo hoàng cũng rất là lớn. Ngài muốn đem cái họ trung hoa gắn cho Thần điện, ta nghĩ trước tiên ngươi phải chinh phục con tim được thánh nữ. đưa mắt nhìn lom lom Tạp Tư Kì đầy vẻ kỳ quái, cười cách gian trá: - Ta nhất định trong thời gian ngắn nhất chinh phục thánh nữ⬦ ở giường. - A. Nghe Đoạn Vân trả lời, Tạp Tư Kì giật mình thon thót. cười to, vỗ vai Tạp Tư Kì, : - Tạp Tư Kì lão ca, ngài ngẫm lại mà xem, nếu ta chinh phục được thánh nữ, Giáo hoàng phải là nhạc phụ của ta sao. Như vậy Thần điện phải cũng là nhà của ta sao? Mà thánh nữ đẹp như vậy, Đoạn Vân ta nhất định để tuột khỏi tay. - Ha ha, ngươi đó... Tạp Tư Kì cười mếu vẻ bất lực. Ông cũng biết để Đoạn Vân có quyền lớn hơn Giáo hoàng là chuyện tốt hay xấu đối với Thần điện. Nhưng ông biết thực lực và uy vọng tại dân gian của Thần điện được đề cao ít. - Được rồi, ta dường như nghe Giáo hoàng rất già. Nhưng vì sao thánh nữ Athena chỉ có hai mươi tuổi thôi vậy? - Đoạn Vân đột nhiên nhớ tới vấn đề. Tạp Tư Kì phì cười chỉ tay vào Đoạn Vân, : - Lão đệ, người cũng quá lơ là với những tình huống ở Thần điện đó. Ngươi nghĩ lại , Giáo hoàng đại nhân có phong lưu giống như ngươi ? Vì truy cầu theo con đường của thần, Giáo hoàng đại nhân đem cả cuộc đời của ngài phụng hiến cho thần. Cả đời chỉ biết làm việc, vợ con, Athena vốn chỉ là dưỡng nữ do Giáo hoàng đại nhân thu nhận thôi. Nghe thế, lúc này mới sáng tỏ : - Nguyên lai là Giáo hoàng đến bây giờ vẫn còn⬦ trinh, là kì văn. lão trong trắng trăm tuổi. - Lầm, Giáo hoàng đại nhân hai trăm tuổi rồi. - Tạp Tư Kì đính chính lại lời của . trợn mắt há hốc mồm nửa buổi, giật mình : - Lão gia hỏa hai trăm tuổi hả, đơn giản. Thảo nào gọi là cháu , mà gọi là con . Tuổi chênh lệch như vậy gọi bằng cái gì mà chả giống nhau. Ha ha... Tạp Tư Kì khẽ gật đầu, tiếp: - Thần điện cầu Đại giáo hoàng phải tới Thần điện nhậm chức, khảo hạch về giấy chứng nhận thần cấp tế tự, đồng thời còn phải làm nghi lễ nhậm chức nữa. - A! Lại còn bắt ta Thần điện nữa? Lão đại ca, Thần điện cách nơi này xa lắm mà. - Đoạn Vân vẻ khó xử. Tạp Tư Kì trợn tròn đôi mắt, : - Ngươi khoác loác vừa vừa thôi. Mất bao lâu? Với thực lực phi hành của ma sủng thủ hạ ngươi, mất tới hai ngày. Hơn nữa, ngươi Thần điện chứng nhận, chức vụ Đại giáo hoàng chẳng lẽ tự phong à? Đoạn Vân vẻ bối rối: - À à⬦ ta . Đại giáo hoàng... so với Giáo hoàng còn cao hơn vài bậc cơ mà. Ngài cho ta vài tình huống của Thần điện cái nào. Tạp Tư Kì ngẫm nghĩ lát, : - Thần điện chủ yếu là do những nhân viên tế tự tạo thành. Thực lực của Giáo hoàng bây giờ còn cao hơn cả thần cấp tế tự nữa, nhưng khi Giáo hoàng còn chưa có lên làm Giáo hoàng, lần cứu người bị thần lực tế tự cắn trả, thực lực tế tự thoái lui trở thành thánh cấp. Cũng nhờ vào tinh thần dũng cảm hy sinh của ngài, nên ngài có uy vọng rất cao trong dân gian, nhưng bây giờ vì lâu quá rồi, uy vọng của Giáo hoàng bây giờ bằng được lúc trước nữa. Năm đại hồng y chủ giáo đều là thánh tế tự. Thần điện tổng cộng có trăm vạn nhân viên tế tự, được phân tán các đại thành thị đại lục tuyên ngôn quang huy của thần. Trong đó có khoảng mười vạn tế tự cao cấp, tức là tế tự cấp sáu trở lên. - Còn quân đội Thần điện sao? - hỏi. Tạp Tư Kì lắc lắc đầu bất lực, : - Ta biết điều ngươi quan tâm nhất là quân đội Thần điện. Thần điện có thực lực phần lớn tập trung ở Giáo hoàng thần điện kỵ sĩ cấp bảy; bốn mươi vạn quân đội Thần điện có thực lực cấp sáu, ta xem ngươi cũng chẳng xem vào đâu. Thần điện có sáu đầu thánh thú, đa số là thủy hệ hoặc quang minh hệ, còn có đầu quang minh hổ thần cấp sơ giai. Thần điện có thánh kỵ sĩ có thực lực đạt tới kỵ sĩ thánh cấp, sáu mươi lăm kiếm thần cấp, hai pháp thần. Đại kỵ sĩ, tức là đại kiếm sư có ngàn người. Thần điện còn có đội ngũ pháp sư của riêng mình. Ngoại trừ Tinh Linh vương quốc, đội ngũ pháp sư Thần điện là pháp đoàn lớn nhất đại lục. Có tám thánh ma đạo, trăm ma đạo sư, còn có ngàn cao giai ma đạo sĩ. Nghe Tạp Tư Kì giảng giải, Đoạn Vân đem thực lực của Thần điện ra so với vài đế quốc đại lục. Xem ra thực lực của Thần điện cũng khá quá chứ. So với đế quốc còn mạnh hơn ít . - Được rồi, trước kia ta từ có đọc được vài chi tiết về Thần điện ở đồ thư quán, ngày còn có Quang Minh đế quốc, lúc đó Thần điện tên là Giáo đình, làm sao bây giờ lại kêu là Thần điện vậy? Đoạn Vân lúc trước càn quét toàn bộ thư đồ quán của Thiên Long, nhớ kỹ trong đó có ghi tên nguyên thủy là Giáo đình. Tạp Tư Kì cười khẽ: - Chắc là ngươi xem phải bộ sách cũng phải tới ngàn năm tuổi rồi. Ngàn năm trước, Sinh Mạng nữ thần giáng hạ thần dụ, ra lệnh cho Giáo đình đổi tên thành Thần điện. Về phần nguyên nhân ai biết được. Đoạn Vân ngẫm nghĩ lát, đoán rằng do thiên sứ phương tây làm theo đông đại lục, thành lập ở tây đại lục tổ chức tế tự tên là Giáo đình. Còn thần giới phương đông vì ý nghĩ nào đó, mới đổi tên tổ chức tế tự phương đông. Hồi còn địa cầu chẳng phải Giáo đình ở châu Âu cung phụng cái đám thiên sứ điểu nhân đó sao? Chắc chắn tây đại lục cũng tương tự như vậy. - À, nguyên lai là như vậy. - Đoạn Vân khẽ gật đầu. - Cái gì nguyên lai là như vậy, chẳng lẽ ngươi biết nguyên nhân? - Tạp Tư Kì giật mình hỏi. - Ta làm sao biết được. - Đoạn Vân ra vẻ thần bí . - thôi. Ngẫm nghĩ lát, Đoạn Vân hỏi: - Tạp Tư Kì lão ca, ta muốn biết vì sao Thần điện các người có long kỵ sĩ. Chẳng lẽ Thần điện có ghi lại việc Long thần phản bội nữ thần? - Cái gì? Long thần phản bội nữ thần? Làm sao ngươi biết được? Nhưng theo ta được biết, Thần điện sở dĩ có long kị sỹ là bởi vì Long tộc có mâu thuẫn với Thần điện. Tạp Tư Kì bị câu vừa rồi của dọa cho, sợ sun cả vòi lại. Đoạn Vân lại cười, tiếp: - Xem ra các ngài biết . Ta đây bật mí điểm có liên quan đến thần cho ngươi nghe nhé. Ngàn năm trước, Long thần hãm hại thần thú rồi bị nữ thần trừng phạt, do đó Long thần bỏ chạy khỏi Thần giới, từ đó mất tích. Tạp Tư Kì nhìn trong lòng có chút khó tin, nghi nghờ hỏi lại: - Làm sao ngươi biết được việc này? Chẳng lẽ ngươi có thể liên lạc với Thần giới? Còn nữa, tù binh thiên sứ phương tây của ngươi tìm được ở đâu vậy? Sau khi các ngươi cho chúng ta thấy đám phương tây thiên sứ, chúng ta về hỏi Giáo hoàng. Giáo hoàng cũng biết vài tình liên quan tới thần giới phương tây. Giáo hoàng gọi đám thiên sứ này là thánh khiết tà ác ma đồ. - Thánh khiết tà ác ma đồ? Đúng là rắc rối. - bật cười. Tạp Tư Kì hối thúc với vẻ sốt ruột: - Ngươi mau cho ta biết . Đoạn Vân tinh quái hỏi ngược lại: - cho ngài cái gì? - Chuyện Thần giới đó. - Tạp Tư Kì cơ hồ bị Đoạn Vân chọc cho tức giận kêu be be. Nhếch phép cười quỷ dị, lấp lửng: - Ta làm sao biết chuyện Thần giới được? Ta phải là thần. Ngài làm ta buồn cười quá . Ha ha... - Ngươi... Tạp Tư Kì cơ hồ bị chọc giận sắp xì cả khói. Nếu vì thực lực kinh khủng của Đoạn Vân, hơn nữa lúc này lại là Đại giáo hoàng, Tạp Tư Kì là muốn tẩn cho trận mềm xương. Ngày thứ hai, Đoạn Vân mang theo đám thủ hạ cùng Tạp Tư Kì hướng về phía phương hướng Thần điện bay . Trong số đám thủ hạ này, ngoài Tiểu Phi Hiệp, Diệp Thành, còn có mười sĩ quan cao cấp Nanh Sói sư đoàn được cử ra để chuẩn bị tiến hành tiếp thu cải tổ Thần điện kỵ sĩ. Nanh Sói bây giờ cũng sắp trở thành nơi xuất khẩu sĩ quan quân đội ra khắp nơi rồi. Thiên Long, Lôi Ngạo, Nạp Lan, hơn nữa cả Thần điện bây giờ, Nanh Sói tổng cộng đưa ra gần năm mươi sĩ quan quân đội cao cấp. Theo Đoạn Vân, muốn cho Thần điện mang họ Đoàn, việc đầu tiên bộ đội của Thần điện phải mang họ Đoàn. Về phần thánh nữ, xinh đẹp như vậy, nếu mình có thể đưa nàng vào quĩ đạo ái tình đương nhiên là tốt nhất, nếu được, bổn thiếu gia QJ (híp dâm - workman: từ lóng của TQ; Duyên: tên này khiếp , định híp dâm cả Thánh nữ ⬦) Cho ván đóng thuyền cái rồi tính sau. Ngươi xinh đẹp như vậy, bản thân là cái tội rồi, hơn nữa xinh đẹp mà còn nhận danh hiệu thánh nữ, vậy càng nên. Giáo hoàng phải có thể lấy thánh nữ sao? Nếu để tên Đại giáo hoàng (còn lớn hơn cả Đại giáo hoàng ấy chứ) QJ thánh nữ, chắc là phải là chuyện lớn. Ta chưa cưới ngươi, đến lúc đó ta cưới ngươi là được. Hắc hắc. Ta cười tà đạo. OOo Tựa hồ ngày mai có đề cử, các huynh đệ, dùng hết sức nhé. Ngày mai có thêm vài chương, các huynh đệ cố hết sức thank cho tại hạ nhé.
Chương 204.Tiết độc nữ thần trang thần côn Hai ngày sau, cũng chính là ngày mười sáu ngày sau khi đoàn quân Địa Tinh xuất chinh, Đoạn Vân tới Thần điện - Sinh Mạng thành. Bên trong Sinh Mạng thành, các tín đồ của nữ thần chuẩn bị nghi thức đón tiếp đặc biệt dành cho . Đoạn Vân vừa xuất , cả đám tín đồ nơi đó vừa nhìn thấy thần tượng liền trở nên điên cuồng thực . Nhìn hâm mộ của họ đối với mình, đưa ra kết luận, tại đây đúng là thế giới dụng võ vi tôn, người càng cường đại càng được mọi người tôn kính. Sau khi qua đến ngã tư ở quảng trường trước Thần điện, Đoạn Vân lần chứng kiến vô số khuôn mặt hào hứng cộng với điên cuồng của các tín đồ tiếp đón . bất lực kề tai hỏi Tạp Tư Kì: - Tạp Tư Kì lão ca, chúng ta có cần phải như vậy ? Sao trực tiếp bay đến Thần điện? Tạp Tư Kì xem ra rất khoái những việc như vậy, ông cười với Đoạn Vân: - Các tín đồ lâu được phát cơn điên cuồng rồi. Xem ra, ngươi rất có uy tín trong dân gian đó. Chịu khó chút , chút xíu nữa là tới rồi. Đoạn Vân mở to đôi mắt. Bất lực nhìn đám đông, đành phải cố rặn ra nụ cười, vẫy tay chào những tín đồ tiếp cuồng nhiệt chào đón mình. Nhìn đám người này, khỏi cảm thán: chỉ số được thích của mình xem ra chút nào, nhiều fan hâm mộ phết nhỉ, nếu mình ở thời đại, chắc rằng cũng có lực hút chẳng kém gì những siêu minh tinh màn bạc ấy chứ. Cuối cùng, sau khi qua đám người hơn mười vạn, bước lên những bậc thang tiến vào Thần điện. Nhưng Thần điện được thành lập địa điểm làm cho Đoạn Vân hơi choáng váng. Giống y như long điện của Long tộc, Thần điện thành lập ở giữa chừng quả núi tên là Thần Sơn. Hơn nữa, nếu muốn lên tới Thần điện, cũng giống y như Thánh sơn của Long tộc là... phải từng bước. Mặc dù nơi này có lệnh cấm bay như Long tộc, nhưng Tạp Tư Kì để hiển thị tôn kính đối với nữ thần, tốt nhất nên bước từng bậc thang mà lên. , dù sao đối với lão tử cũng chẳng phải là chuyện lớn. Khi Đoạn Vân tới sườn núi, nhìn thấy đám lão gia hỏa của Thần điện. Trong số năm Đại hồng y chủ giáo Tạp Tư Kì vẫn còn trẻ hơn so với bốn lão gia hỏa khác. Còn Giáo hoàng là lão gia hỏa già khụ đến nỗi thể già hơn được, nếu già thêm chút nữa là chết ngỏm củ tỏi rồi. đám Chủ giáo, Đại chủ giáo thể hoan nghênh nhiệt tình nhất mà họ có cho tân nhậm Đại giáo hoàng Đoạn Vân. Họ rất sùng bái tự giới thiệu mình với , biểu đạt kính nể của mình đối nhân vật truyền kỳ sớm nổi tiếng khắp đại lục. đến trước tứ Đại hồng y chủ giáo, thánh nữ và lão Giáo hoàng, hí hửng đưa mắt nhìn đội ngũ nhân viên lúc này đều có cấp bậc thấp hơn mình. Mỉm cười, vái lão Giáo hoàng già khụ lễ, cất lớn giọng: - Nữ thần có , tôn kính trưởng giả là đức tính tốt đẹp. Do đó, ta kính ái Giáo hoàng đại nhân, làm tín đồ sùng bái nữ thần, ta chúc nguyện ngài có thể thân thể khỏe mạnh, có thể sớm ngày truy tùy theo dấu chân của thần. Nguyện thần cùng ngài cùng tồn tại. A men. Thấy Đoạn Vân mấy câu đó xong, cả đám nhân viên Thần điện ngớ người ra, họ thể khảo cứu nữ thần rốt cuộc có như vậy hay nữa. Đoạn Vân là có, những điều kia phải là có chứ. Dù sao tôn kính lão giả cũng phải là chuyện xấu. Nhưng cái câu 'A men⬙ chuối cả nải của càng làm cho những nhân viên thần chức chẳng hiểu ngô khoai ất giáp gì cả. Lão giáo hoàng có thể hơi lớn tuổi rồi, thân thể còn cường tráng, lão có chút chậm chạp giơ tay phải mình lên, làm động tác như thần chức ban phước, dùng thanh rất già nua : - Đại giáo hoàng đại nhân khách khí rồi. Sau này các việc trong Thần điện đều còn phải nhờ đại giáo hoàng Đoạn Vân dụng tâm nhiều hơn mới đúng. Đoạn Vân cung kính cười đáp: - Điều đó là lẽ đương nhiên rồi. Chẳng mấy chốc, đoàn người Đoạn Vân tới nội đường của Thần điện. Đây là đại điện rất lớn. Khi bước vào đại điện, đầu tiên đập vào mắt pho tượng nữ thần lớn. Hai bên nữ thần như có pho tượng nam thần nhìn rất uy vũ. Còn hai cánh của đại điện có rất nhiều bức bích họa (tranh vẽ tường), những bích họa này nội dung rất phong phú. Nhưng nội dung nó là cái gì Đoạn Vân cũng ù ù cạc cạc chẳng hiểu gì cả. Phía dưới tượng nữ thần có vị trí chắc là chỗ của Giáo hoàng, bên trái có chỗ ngồi, đoán chừng là chỗ ngồi của thánh nữ. Nhưng bây giờ, ở phía bên phải có cái ghế hơi thấp hơn so với cái ghế của Giáo hoàng, so với ghế của thánh nữ cao hơn chút. Chẳng lẽ đó là cho mình? Nhưng tại sao muốn lão tử ngồi thấp hơn lão Giáo hoàng chứ, lão tử vỗ mông bỏ bây giờ. Chẳng mấy chốc lại nở nụ cười rất hài lòng. Bởi vì thánh nữ Athena và lão Giáo hoàng chia nhau ra ngồi hai ghế bên cạnh ghế chủ tọa, họ đưa hai tay ra hiệu cho Đoạn Vân ngồi lên ghế chính giữa. Nhìn lướt qua hơn mười nhân viên thần chức trong đại điện, cảm thấy lúc này mình cũng nên cho bọn họ được mở mắt, có lẽ làm cho ra cái thần tích giáng lâm cũng tốt. Vì vậy Đoạn Vân nở nụ cười quỷ sứ, nhìn pho tượng nữ thần đẹp tới mức thể diễn tả đẹp hơn được nữa, với vẻ mặt rất sùng tín thuận miệng dùng tiếng Hán vài câu. Còn tình kế tiếp quả là vô cùng quỉ dị đối với những người ở đây. Chỉ thấy sau khi niệm những câu ' chú ngữ ' kỳ quái, phía trước mặt bỗng xuất vầng hào quang rất lớn màu vàng kim chói lòa, hơn nữa hào quang đó càng lúc càng lớn, dần dần biến thành màu trắng. Sau đó Đoạn Vân hô to tràng những tiếng chú ngữ mà ai nghe cũng hiểu, phiến hào quang ấy bỗng bao phủ cả pho tượng nữ thần. Còn dưới màn hào quang bao phủ ấy, pho tượng nữ thần trở nên càng ngày càng mờ dần, mờ dần rồi bỗng sáng rực lên, hơn nữa cũng càng ngày càng rực rỡ. Hào quang chói lòa từ người nữ thần bắt đầu lóe ra, vẻ mặt đầy vi diệu, ánh mắt đó trông như , làm cho dám tín đồ trung thành lập tức quì xuống trước mặt nữ thần, kể cả Giáo hoàng cũng thế, đại điện ngoại trừ ba chủ phó Đoạn Vân, những người khác đều quì xuống vẻ rất sùng bái. Sau khi Đoạn Vân niệm thêm tràng chú ngữ kỳ quái nữa, bạch quang chói mắt người nữ thần bỗng biến mất, nhưng tượng nữ thần hoàn toàn biến thành bức tượng mới. Những dấu vết bị thời gian bào mòn nay được tu bổ, kể cả những tỳ vết cũng sớm biến mất vô tung. Bức tượng nữ thần bây giờ người lóe ra kim quang bất tận. Nhưng nếu người nào chú ý chút phát ra bộ ngực của nữ thần so với lúc trong có vẻ to hơn ít, những đường cong người nữ thần cũng sexy hơn so với trước kia, hơn nữa, áo của nữ thần so với trước kia ngắn chút (Duyên: chắc áo hai dây hở rún quá, hi hi⬦) còn đùi dài hơn chút ít. ai biết vài câu chú ngữ của là có ý gì. Còn tình càng ngày lại càng quỷ dị, trông rất thần bí, mà càng thần bí lại càng có thể làm cho mọi người tin rằng Đoạn Vân có liên lạc kì diệu với thần. Hóa ra, đó chỉ là chiêu đơn giản của Đoạn Vân, đó là lợi dụng năng lực siêu cường của toàn hệ ma pháp. Còn sau khi câu: 'Tiểu nữu nữu, tiểu gia thay quần áo cho ngươi nhé ' liền móc từ gian giới tử của mình ra đại lượng kim tệ, sau đó ma pháp kim loại và hỏa hệ ma pháp mà mình có thể khống chế linh hoạt hòa tan số vàng này. Về phần hào quang, đó là thi triển quang hệ ma pháp đơn giản để mê hoặc mọi người thôi. Sau khi hòa tan kim tệ, đem vàng hóa lỏng ra thổi tới trùm vào người nữ thần. Khi thần thức Đoạn Vân vừa tiếp xúc với bức tượng nữ thần, khỏi mắng: Mịa! Toàn làm bằng vàng mười cả, thế mà còn làm tiểu gia lãng phí kim tệ, ngươi đúng là thà. Sau đó dùng thần thức bao phủ cả thân tượng nữ thần, lại dùng ma pháp kim loại và hỏa hệ ma pháp hòa tan lớp bên ngoài, đây là nguyên nhân vì sao lúc bắt đầu tượng nữ thần bỗng trở nên mờ ảo, toàn thân nữ thần lần nữa được cải tạo làm mới. Nhưng lần cải tạo này, Đoạn Vân lại muốn thay đổi hình tượng nữ thần, Đoạn Vân muốn cho nữ thần trở nên nóng bỏng con mắt hơn. Vì vậy, mới bỏ công ra thiết kế lại vóc dáng người của nữ thần cách hoàn mỹ hơn, làm cho những cái gì cần nhô ra nhô cao hơn, cái gì cần thắt lại thắt hơn, nắn ngực cao lên chút, vuốt đùi dài ra chút. Mấy tiếng cuối cùng của Đoạn Vân là: xong rồi, để ta sờ⬦ cái. Sau đó dùng thần thức xoa xoa vào bộ ngực cao vút tầng mây của nữ thần rồi mới thu công lại. - Đại giáo hoàng đại nhân ⬦ cái này ⬦ cái này rốt cuộc là chuyện gì thế? - Lão Giáo hoàng đứng lên vẻ rất khó tin hỏi . Đoạn Vân cười bỉ ổi trả lời: - có gì, đó là phân thân của nữ thần vừa giáng lâm. - Cái gì! Nữ thần giáng lâm hả? Nữ thần vừa rồi gì đó? Lão bất tử vừa nghe vậy kích động vô cùng, nữ thần giáng lâm, đây là đại ngàn năm gặp được. Đoạn Vân vẻ lo lắng: - Nữ thần vừa rồi với ta, Ma tộc muốn xâm lấn, còn Thần giới phương đông bởi vì xâm lược của Thần giới phương tây nên còn có năng lực phái ra những thần tộc võ sĩ xuống giúp chúng ta chống đỡ cuộc xâm lăng của Ma giới nữa. Ngài muốn chúng ta làm ba việc. Lão giáo hoàng rất kích động: - Đúng vậy, Ma tộc xâm lấn là việc rất nghiêm trọng. Vậy thần dụ của nữ thần rốt cuộc gì? Đoạn Vân cau mày lại có vẻ quan trọng: - Nữ thần , trí tuệ loài người là vô cùng tận, lực lượng của loài người cũng vĩ đại. Nàng lần này qui mô xâm lược của Ma tộc lớn hơn trước rất nhiều, loài người rất có gặp phải tai ương tuyệt diệt. Do đó, nữ thần muốn cả đại lục trong thời gian ngắn nhất phải đoàn kết lại. Chỉ khi tất cả các thế lực đại lục đoàn kết lại, chúng ta mới có thực lực liều mạng trong cuộc kháng chiến chống xâm lược từ Ma tộc. Hơn nữa, để đôi phó với đám thiên sứ thần tộc phương tây, nữ thần cầu chúng ta phải chinh phục Tây đại lục. Như vậy, thiên sứ phương tây vì còn có tín đồ nữa công tự phá. - Hai việc này đều là những việc liên quan đến vận mệnh của đại lục Mộng Đa Lợi Á và Thần giới phương đông, hơn nữa là thần dụ của nữ thần, chúng ta nhất định phải nghiêm chỉnh chấp hành. Đại giáo hoàng đại nhân, chuyện thứ ba là gì? Lão giáo hoàng gật đầu rất dứt khoát, vẻ khẳng định. Đoạn Vân vẻ mặt rất nghiêm túc trả lời lão bất tử: - Chuyện thứ ba cũng rất trọng yếu, nữ thần rằng các ngươi lầm đối với pho tượng của nàng, làm cho dung nhan tuyệt thế của nàng bị lu mờ thế gian, nàng có thể giáng hạ thần phạt. Nữ thần , hình dạng của nàng so với bức tượng trước kia đẹp hơn rất nhiều. Do đó, các ngươi được khinh nhờn sắc đẹp của nữ thần. - A. Nghe Đoạn Vân phán, đám nhân viên thần chức và lão giáo hoàng đều lộ ra vẻ mặt khiếp sợ.
Chương 205. TÁN NGẪU VỚI GIÁO HOÀNG Cứ như vậy, sau khi làm cho nữ thần giáng hạ, uy tín của Đoạn Vân đạt tới đỉnh điểm. cũng lo có người nhìn thấu mánh khóe của , ông mặc kệ ai muốn nghĩ gì nghĩ, cóc cần biết có người nào nghi vấn về thần tích của ông, dù sao chẳng có ai đó phải là thần tích, nhưng tình hình lúc đó chính xác phải là thần tích rồi. đại lục, có bất luận kẻ nào có thể có thần thức biến thái giống như , cũng có ai có ma pháp kim loại, càng có ai có thể trở thành toàn hệ ma pháp sư. Năng lực khống vật gần như hoàn mỹ, thần thức thần kỳ quỷ dị, hơn nữa tinh thần lực kinh người cộng với cường đại của của chẳng kém gì so với thần rồi. Buổi tối hôm đó, khi trời còn chập choạng, lão Giáo hoàng mình lò dò tìm tới nơi ở của . Trong gian mật thất, lão Giáo hoàng nhìn Đoạn Vân vẻ rất kỳ quái. Dưới ánh mắt kỳ quái của lão khú đế đó, cảm giác được tự nhiên. nhịn được đành với Giáo hoàng: - Giáo hoàng đại nhân, chẳng lẽ ngài tìm ta là vì hâm mộ bề ngoài tuấn đầy phong lưu tao nhã của ta? Lão Giáo hoàng cười nửa miệng: - Đoạn Vân, cần ta phải nhiều nữa. Việc xảy ra trong ngày đều chẳng phải là do tay ngươi làm ra hay sao. Nghe thế, Đoạn Vân biết lão sắp xuống lỗ này nhìn thấy mánh khóe của . Về phần vì sao lão vạch trần thủ đoạn đó cũng có thể lờ mờ đoán được. Nhưng với thực lực của bây giờ, cho dù là bị vạch mặt cũng chẳng có gì là lớn lắm. Thần điện hả? Ông hề để vào mắt. Chẳng qua lão gia hỏa này quả nhiên hổ là tinh sống hai trăm tuổi, đồ tinh tướng. Hất khuôn mặt bất cần, cười: - Giáo hoàng đại nhân, ngài biết ta giở trò, vậy sao lúc đó người vạch trần mưu của ta ra? Lão Giáo hoàng lúc lắc cái đầu bạc: - Vạch trần? Vì sao ta phải vạch trần ngươi. Cái đó quả là thần tích mà, thần tích do thần tự mình thi triển. Mặc dù ta biết ngươi rốt cuộc có phải là thần minh , nhưng cũng là loại người nào đó rất gần với thần, ta còn là có thể khẳng định nhất định ngươi hề đơn giản, hơn nữa còn có liên quan với thần nữa. Nghe thế, bật cười to: - Ý của Giáo hoàng ta là thần hả? Ta muốn hỏi ngài, ngài từng gặp thần chưa? Hơn nữa, thần đến tột cùng là cái gì? Nghe Đoạn Vân , lão Giáo hoàng thở dài: - Đoạn Vân, ta đích xác chưa hề gặp thần. Giáo hoàng đời trước với ta vài việc có liên quan đến, những gì với ta so với những điều ngươi cơ hồ giống nhau như đúc, thậm chí còn ràng được như ngươi. Ta biết ngươi làm sao biết được những việc bí mật có liên quan tới thần, nhưng ta có thể khẳng định điểm, ngươi lúc này là tế tự, tế tự có năng lực kỳ lạ. Còn Thần điện cần phải có tế tự. Hóa ra Thần điện cũng có vài manh mối nhất định về thần, chắc rằng khi chúng thần sắp rời khỏi đại lục, họ lưu lại vài những mẩu tin này. - Giáo hoàng, làm sao ngài biết được Đoạn Vân ta phải là người xấu? Các ngài để ta làm Đại giáo hoàng, vậy sợ ta dẫn dắt Thần điện tới vực sâu tội ác hay sao? - Đoạn Vân tủm tỉm cười hỏi. Lão Giáo hoàng vẫn lúc lắc đầu bất lực, : - Cũng gần tới đại hạn của ta rồi, còn Ma tộc cũng sắp xâm lấn đến nơi, ta đành phải đánh cược phen vậy. Hơn nữa, thực lực của ngươi vô cùng mạnh, có thể trong thời gian rất ngắn đánh bại Long tộc, làm cho Long tộc chịu tai nạn chưa từng có trong lịch sử. Ta muốn để Thần điện trở thành Đường Cổ Lạp Sơn kế tiếp. Đoạn Vân vui vẻ : - Long tộc bây giờ là sản nghiệp của Trung Hoa gia tộc ta rồi. Lần này Long tộc chưa hẳn là tai nạn. Với lại Đoạn Vân ta phải là danh từ đồng nghĩa với tà ác, ta dựa vào tế tự mà phát triển. Bây giờ, ta vẫn là tế tự như trước thôi. Ta sở dĩ thoát ly Thần điện là vì ta rất thích tế tự. Nếu cả đại lục có tế tự, cái đó mới là tai nạn của đại lục. Hơn nữa, Thần điện có thực lực, nhưng lại giống đế quốc khác, ngừng chinh chiến thỏa mãn dã tâm của mình. Thần điện có sứ mạng bảo vệ đại lục Mộng Đa Lợi Á, khi Ma tộc xâm lấn, nó có tác dụng làm đầu tàu, đây cũng là khía cạnh mà ta thích nhất. Giáo hoàng đồng ý phản bác lại: - Thần điện cần phải chinh thảo. Việc này này có ý nghĩa gì cả, Thần điện chỉ muốn tín đồ. Nơi nào có những tín đồ nữ thần là coi như thế lực Thần điện tiếp cận nơi đó, đây là loại chiếm lĩnh khác. Còn ngươi vô tình lại có rất nhiều tín đồ, hơn nữa toàn là những tín đồ rất trung thành. nhìn lão Giáo hoàng già khắm khú, hỏi vẻ nghi hoặc: - Trung thành với ta? Ha ha⬦ Giáo hoàng đại nhân đùa rồi. Đoạn Vân ta chỉ là nhân loại bình thường thôi. - Ta biết ngươi có phải là thần , nhưng ngươi cũng phải nhân loại đơn giản. Trong lòng giới bình dân đại lục có rất nhiều người cho rằng ngươi là vị thần rồi. - Giáo hoàng vẻ kích động. cười rung cả rốn, : - Ha ha... ta chỉ có vài truyền kỳ trong dân gian thôi. Làm sao mà Giáo hoàng đại nhân cũng cho là như vậy chứ? - Ta đương nhiên cho là như thế. Mà ta cho rằng, ngươi bây giờ còn chưa phải là thần, về phần sau này ngươi có trở thành thần ta đây có khả năng biết được. - Ngài dựa vào cái gì mà bảo ta có thể trở thành thần? Chẳng lẽ ngài biết điều gì gọi là thần? Ánh mắt Đoạn Vân kỳ quái nhìn Giáo hoàng. Chẳng lẽ lão cóc chết này biết vài tình về thần? Nghe câu hỏi của , lão Giáo hoàng suy tư hồi, cuối cùng : - Ngươi hỏi rất đúng, mặc dù ta luôn luôn ta cần phải theo bước chân của thần, nhưng đến cuối cùng thần là gì ta vẫn thể nào hiểu được. Lúc đầu ta cho rằng thần là thần, luôn luôn ở tại Thần giới, nhưng đến Thần giới là cái gì ta lại thể giải thích được. Nếu ta họ là loài người sống ở Thần điện, vậy chẳng phải ý thần cũng là loài người sao? Chẳng lẽ dùng từ sinh vật để hình dung? Thần là sinh vật, người cũng là sinh vật, thú cũng là sinh vật, tại sao người phải là thần? Vấn đề này cứ day dứt cả cuộc đời ta. Có lẽ chắc đến chết ta cũng thể hiểu được vấn đề này. Hóa ra lão gia hỏa này bị chủ đề thần làm day dứt mãi, lão ta cũng biết cái gì là thần. Thần ⬓ loại sinh vật sống ở Thần giới? Vậy Thần giới ở nơi nào? Hơn nữa, nhờ thiên sứ điểu nhân phương tây cung cấp tin tức, nếu thần là dựa theo thực lực để quy định giới hạn để trở thành thần là bao nhiêu đây? Cấp mười? Cấp mười ? Hay là cấp mười hai? Nhìn lão Giáo hoàng lọm khọm trước mắt, thầm: - Lão gia hỏa, cả đời ngài đều hoa phí vào việc truy tìm những dấu vết của thần, ngài có nghĩ tới việc cho dù được thần chính thức, ngài trở thành người như thế nào, đại lục trở thành như thế nào? Ngài có nghĩ tới khi phát ra những gì ngài theo đuổi bao lâu nay lại hoàn hảo như ngươi tưởng tượng, thậm chí có chút tà ác, ngài phải làm như thế nào? Còn nữa, cả cụộc đời ngài truy tìm dấu chân của thần, ngài có nghĩ tới nếu có ngày trở thành thần, lúc đó còn có người suốt ngày truy tìm dấu vết của ngài, ngài cho cái gì? Trong đầu ngài nghĩ toàn là những chữ thần thần thánh hư vô, ngài có nghĩ tới bản thân mình, giả sử ngài có thể là vị thần, còn thần mà ngài theo đuổi bấy lâu lại có thể là ác ma, hoặc là người bình thường. Tuy nhiên, nếu Đoạn Vân ta có thể trở thành thần, ta nhất định cho ngài cũng trở thành thần. Nghe Đoạn Vân , lão Giáo hoàng giật mình nhìn , ánh mắt lộ ra vẻ vô cùng khó tin. Sau lúc, lão lại lắc đầu : - Ta cũng sắp tới ngày phải rồi, chắc đợi được ngày đó nữa. Nhưng chỉ cần ngươi có thể trở thành thần, ta cũng thực rất muốn làm chức thần phó cho ngươi. Đoạn Vân nheo mắt lại, hỏi: - Ngài là năng lượng sinh mạng của ngài biến mất, còn ngài vì quá già nên cũng sắp chết phải ? Giáo hoàng khẽ gật đầu. Đoạn Vân cười to, : - Ha ha... Ngài có thể biết, sở dĩ ta có thể lập danh đại lục, cũng bởi vì năng lực tế tự thần kỳ của ta. Có thể như thế này, chỉ cần có Đoạn Vân, cho dù tử thần cũng thể đem bất luận kẻ nào ra khỏi tay ta. Chỉ cần ta muốn ngài sống, ta có thể cho ngài sống đến khi ngươi trở thành thần. Bởi vì, ta là Đoạn Vân. Giáo hoàng nghe Đoạn Vân tuyên bố như đinh đóng cột, khỏi giật mình, lão : - Cấp bậc tế tự của ngài có thể đạt tới mức làm cho ai có thể tưởng tượng được. Nhưng vấn đề của ta thuộc loại lão hóa tự nhiên, tế tự thuật căn bản có năng lực phục hồi. Đoạn Vân kiêu ngạo trả lời: - ? Lão gia hỏa, nếu ta có thể trao lại cho ngài tuổi trẻ - Ồ, ngài nhìn qua đúng là quá già rồi, như vậy . Chúng ta đánh cược lần, nếu ta có thể biến ngài thành người tầm bốn, năm mươi tuổi, ngài hứa với ta điều kiện. - Ha ha, làm cho lão nhân hơn hai trăm tuổi biến thành bốn năm mươi tuổi? Ta nghĩ cho dù là thần cũng làm được. Nếu ngươi có năng lực này, ta đây cũng tin nữ thần nữa, mà chắc phải cải giáo sang tin Đoạn Vân ngươi quá. Tuy nhiên, ngươi gọi ta là lão gia hỏa ra làm cho ta rất thoải mái. Điều kiện hả? Điều kiện của Thần đưa ra gọi là thần dụ. - Thấy vậy Giáo hoàng cười thoải mái, bắt đầu đùa. Nét mặt quỷ dị, Đoạn Vân cầm lấy tay Giáo hoàng, khám kỹ lần rất cẩn thận. - Năng lực tim, gan và các đại bộ phận khí quan bên trong xuống cấp tới mức thấp nhất, hơn nữa do nguyên nhân đại bộ phận kinh mạch bị thương nhiều năm nay hoàn toàn bế tắc, năng lượng linh hồn bắt đầu yếu . cách khác, ngài sống quá năm nữa. - Cái gì? Tim, gan hả? Làm sao mà ta ? - Lão Giáo hoàng rất nghi hoặc. Buông tay Giáo hoàng ra, đưa cho lão Giáo hoàng viên đặc cấp Tẩy Tủy Đan, : - Uống nó vào, ngày mai ngươi vào khoảng bốn mươi tuổi. Giáo hoàng tiếp nhận viên thuốc trong tay Đoạn Vân, nghi ngờ, hỏi: - Đây là cái gì thế? Đoạn Vân cười đáp: - Tẩy Tủy Đan. Hơn nữa là loại Tẩy Tủy Đan cao cấp. Nếu ngài cho nó là thần vật ta cũng phản đối. Bởi vì nó do ta, vị thần tương lai luyện chế ra. Giáo hoàng giật mình cảm thụ năng lượng cường đại chứa bên trong, hai tay hơi run rẩy đặt viên thuốc vào trong miệng. Đoạn Vân cười ra ngoài, lưu lại câu làm cho lão Giáo hoàng giật nảy người, giọng cứ văng vẳng trong căn phòng - Lão gia hỏa, thần dụ của bổn đại thần là ⬦. ta muốn theo đuổi con ngươi Athena.
Chương 206. THÁNH NỮ TẨY TÁO SẮC LANG KHUY Từ trong mật thất ra, mỉm cười rất quỷ dị. Ài, hóa ra lão gia hỏa này cũng rất khả ái đó chứ. Vừa bước ra, Diệp Thành và Tiểu Phi Hiệp thầm bảo vệ thình lình xuất trước mặt . - Thiếu gia, chúng ta phải làm gì nữa? - Diệp Thành hỏi cung kính. Đoạn Vân suy nghĩ lát rồi vẻ hứng thú: - Các ngươi cứ độn trước, ta muốn gặp thánh nữ chút. Nghe Đoạn Vân , ánh mắt Tiểu Phi Hiệp lóe tia kỳ quái nhìn , sau đó giơ ngón cái, cất giọng bội phục: - Lão Đại, ngươi ghê . xong, Diệp Thành và Tiểu Phi Hiệp lắc mình biến mất. Đoạn Vân buông thần thức quét khắp nơi tìm vị trí thánh nữ Athena. Nhưng khi lia thấy nàng nhịn được phải nuốt nước bọt. Ừm, là thời cơ tốt a. Tình cờ vậy sao? là! Ài, là biết phải như thế nào nữa. Lúc này, thánh nữ Athena tắm rửa. Hơn nữa căn phòng mà nàng tắm chính là phòng ngủ của nàng. Đoạn Vân vận khởi chân khí, cái lắc mình chạy vù tới chỗ mà luôn luôn làm cho nam nhân tràn ngập ảo tưởng vô tận. Nhìn lướt qua chung quanh, hay lắm, có ai. Đoạn Vân lặng lẽ vào góc, lấy ra cái ghế đẩu, ngồi chổng phao câu xem cách hứng thú. Phim miễn phí mà, xem hết thực quá lãng phí. Athena cũng thể phát trong nhà lòi ra thêm người, hơn nữa lại là nam nhân rất háo sắc. Trong đầu nàng bây giờ nghĩ đến việc có liên quan tới người này. Đúng vậy, nàng đích là nghĩ đến . Nhưng phải loại suy nghĩ đàn bà nghĩ về nam nhân, mà là những thần tích mà Đoạn Vân thi triển ra hồi ban ngày. Nàng cảm thấy thần tích ban ngày có chút quỷ dị. Với lại, nam nhân này làm cho nàng có loại cảm giác rất bình thường, nếu biết nội tình của , tuyệt đối nàng tin được thế lực của lại cường đại như vậy. Nhìn qua rất háo sắc. Athena cơ hồ chưa bao giờ thấy nam nhân nhìn thánh nữ với ánh mắt giống như , đó là loại ánh mắt khinh nhờn. Đúng, đúng là ánh mắt khinh nhờn. Ngày hôm nay, nàng luôn luôn chú ý tới , từ ánh mắt của nhìn về phía tượng nữ thần, tựa hồ cũng thấy được vài tia khinh thường. - Ây da⬦ Sao ta lại hoài nghi tế tự xuất thần nhập hóa sớm là truyền kỳ đó lại khinh nhờn nữ thần chứ. Đúng là quá ngớ ngẩn. Nhưng ánh mắt tên gia hỏa xấu xa Đoạn Vân đó tựa hồ rất giống với ánh mắt nhìn mình. Chẳng lẽ ta sai rồi. Athena ngâm mình trong bồn tắm, nhấc cằm lên tự . Nghe Athena thế, sung sướng cười hí hửng, mắt tiếp tục nhìn chăm chăm vào thân hình tuyệt mỹ. Lớp da trắng nõn lộ ra vẻ thánh khiết, thánh khiết bên trong còn pha vài phần cao quý lẫn tự ngạo. Hồi lâu, thánh nữ rốt cục tắm xong. Nhưng khi nàng vừa bước ra chuẩn bị mặc quần áo, thanh ở đâu bỗng truyền tới tai nàng. - Ai nha, mệt quá. Rốt cục có thể ngủ giấc rồi. Đoạn Vân ra vẻ thấy gì, vẻ mặt tựa như về tới phòng ngủ của chính mình. Còn lúc này thánh nữ vừa đứng dậy, ngọc thể tuyệt mỹ hoàn toàn bày ra ra trước mắt Đoạn Vân. Trong phòng đột nhiên lòi ra nam nhân, điều này làm cho thánh nữ tự cho là luôn luôn thánh khiết đỏ mặt tía tai. Cảm giác tựa như bị người ta QJ vậy (xem chú thích QJ ở chương trước). Thánh nữ Athena đưa tay chỉ vào Đoạn Vân, nàng tức giận muốn thét lên. Nhưng lai có tiếng thét của nam nhân át làm cho nàng chẳng hiểu gì cả. - A ⬦. Làm sao ngươi lại ở chỗ này. Hơn nữa ⬦. Ngươi ⬦.. Đoạn Vân chỉ vào Athena vẻ rất trong sạch. Phòng này bị thiết trí tầng ma pháp cách , cho dù Đoạn Vân có QJ thánh nữ bên trong cũng ai nghe được. (Duyên: tên này giống Chí Phèo quá, vừa ăn vạ vừa⬦.) - A ⬦ ngươi mặc quần áo ⬦. Vẻ mặt giả bộ cực kỳ khốn khiếp, tựa như tiểu hài tử nhìn đại tỷ tỷ, đầy vẻ ngây thơ, hồn nhiên, thuần khiết giống như tờ giấy trắng. Nghe kêu, nàng vội vàng nhảy tõm xuống bồn tắm, chỉ thò ra cái đầu. với gương mặt vô tội: - Ta muốn hỏi ngươi. Làm sao ngươi lại ở được trong phòng ta? - Cái gì? Đây sao lại là phòng ngươi, phòng của ngươi ở phía sau đại điện cơ mà. Tên sắc lang kia, ngươi mau xéo ra ra ngoài cho ta. Athena cơ hồ sắp phát điên. đời lại có thể có loại người vô sỉ như vậy sao? Đoạn Vân nhấc chân lên, bước lại gần ra vẻ như bị cái gì hấp dẫn, tò mò nhìn vào bên trong hồ tắm. - Ngươi còn nhìn nữa. Vẻ mặt Athena rất kích động trừng mắt nhìn , nam nhân trước mắt này đúng là đại sắc lang trăm phần trăm. Đoạn Vân bĩu môi, vẻ ủy khuất: - Ta chỉ muốn cho ngươi biết, ngươi lộ ra ngoài chút. - A. Athena vội vàng cúi đầu nhìn, rồi vội vàng dùng tay bắt chéo trước ngực mình. - Ngươi mau ra ngoài. - Athena cơ hồ muốn khóc đến nơi. - E hèm. Hê hê⬦ Dường như đúng là ta nhầm phòng rồi. Đều do lão Giáo hoàng, bệnh gì mà lắm thế, làm cho ta hơi chóng mặt nhức đầu, rốt cuộc làm sao mới có thể cứu trị được Giáo hoàng đại nhân nhỉ? Ừm, vấn đề này ⬦ nhân mạng đó ⬦ - lẩm bẩm rồi như muốn ra ngoài. Vừa nghe Đoạn Vân nhắc tới lão Giáo hoàng, Athena vội vàng gọi giật lại: - Ngươi khoan , ngươi phụ hoàng ta như thế nào? quay đầu lại, ánh mắt ngừng quét qua lại người thánh nữ. Có thể là vì quá lo lắng cho bệnh tình của lão Giáo hoàng, Athena tự chủ được ngoi lên, cả đôi thỏ ngọc trước ngực nàng nhảy ra làm cho mắt sáng như sao sa. - Đồ dê. Vừa thấy hành động của , Athena vội vàng ngâm cả người vào trong nước. Đoạn Vân cất giọng hỏi: - Chẳng lẽ ngươi biết? Giáo hoàng sắp lên thiên đường. - Ngươi bậy, phụ hoàng ta làm sao có thể dễ dàng chết như vậy được? Ngươi mới là sắp chết đó. Athena vừa nghe có vẻ rất nóng nảy, nàng lại kích động tự chủ được ngồi bật dậy. Đoạn Vân bĩu môi, ra ngoài lưu lại câu: - Lại lộ ra hết rồi. Hay là ngươi trước hết mặc quần áo cái . Ta đứng ở bên ngoài chờ ngươi, ta cho ngươi sau. Vài phút sau, Athena sắc mặt rất khó coi từ trong phòng ngủ tới phòng khách ở gần. Còn Đoạn Vân ngồi ở đó, hưởng thụ chút rượu xịn của mình trong gian giới tử, vẻ mặt rất khoái trá. - Đoạn Vân, ngươi lại xem nào. Phụ hoàng ta rốt cuộc thế nào rồi? - Athena có có cảm giác rất muốn xé xác, băm vằm ra làm đôi. buông chén rượu nhâm nhi xuống, trả lời: - Ấy, mỹ nữ⬦ ngươi đừng dùng ánh mắt như cha chết mà nhìn ta được ? Cha của ngươi, à cũng cũng là lão Giáo hoàng đại nhân còn chưa chết đâu. Hơn nữa, ngươi phải chú ý đến việc xưng hô của ngươi với ta, ta là Đại giáo hoàng rồi. Ngươi vẫn gọi ta là Đoạn Vân, Đoạn Vân, nếu như bị người khác nghe được cho là quan hệ giữa chúng ta có gì mập mờ đó? - Ngươi. Athena lần nữa lại bị vô sỉ Đoạn Vân đánh bại. Sắc mặt nàng hậm hực đầy vẻ bất lực, hắng giọng rồi ngồi xuống đối diện với . Vì vừa tắm xong, trong lúc vội vàng nàng chỉ mặc bộ quần áo màu trắng đơn giản, những giọt nước người lại thấm ướt quần áo, dán sát vào da thịt, đem toàn bộ những chỗ tốt thân thể đồng trinh tuyệt mỹ hiển lộ ra ngoài. Như như , như hư như vô, đối với nam nhân đây tuyệt đối là loại hấp dẫn mông lung. Hơn nữa Đoạn Vân cũng phải chính nhân quân tử gì cả, là đại sắc lang mười mươi. Lúc này, Athena chẳng hề có ý muốn ngăn trở ánh mắt sàm sỡ của nữa. Nàng thấy, dù sao thân thể của mình bị nhìn hết cả rồi, để nhìn thêm chút nữa có gì đâu? - Ngươi rốt cuộc có hay . Phụ hoàng ta rốt cuộc sao rồi? Athena dùng ánh mắt rất bất thiện trừng mắt nhìn . Đoạn Vân lúc này cũng còn vẻ cười cợt nữa, rất nghiêm túc: - Lão Giáo hoàng trước kia bị tế tự thần lực cắn trả, hơn nữa tuổi cao, do đó cuộc sống của ngài sắp đến hồi kết thúc. Athena trước giờ hề hoài nghi về năng lực tế tự của Đoạn Vân bao giờ, nàng vô lực dựa vào ghế, thần sắc đau thương: - Ngươi , phụ hoàng ta còn sống được bao lâu nữa? Lúc này, Đoạn Vân bắt đầu lộ ra bản tính sắc lang của mình, thầm: - Cái đó phải trông vào ngươi. Ngươi muốn cho lão sống bao lâu, lão có thể sống bấy lâu. Nghe vậy, Athena khẽ lắc đầu, nàng rất kích động: - Có phải là ngươi có thể cứu phụ hoàng ta? gật đầu, thừa nhận: - Phụ hoàng ngươi chỉ thuộc loại già yếu bình thường, chỉ cần bổ sung cho vài năng lượng sinh mạng là được rồi. Còn theo ta được biết, đại lục cũng chỉ có hai thứ có thể sinh ra sinh mạng năng lượng. - Sinh mạng chi tuyền ở Tinh Linh vương quốc. Thứ kia là cái gì? - Athena bình tĩnh hỏi. Đoạn Vân cười he he, xuất ra viên Tẩy Tủy đan. - Tẩy Tủy đan. Làm sao ngươi có được? Thấy Tẩy Tủy đan trong tay Đoạn Vân, Athena vốn sắc mặt lo lắng bây giờ xuất vài tia vui sướng. Đoạn Vân hí hửng, : - Tại sao ta có? Vốn là do ta luyện chế mà. Athena thu hồi vẻ mặt hưng phấn, hỏi lạnh lùng: - ra điều kiện của ngươi . Đoạn Vân đắm đuối nhìn, : - Điều kiện là, ngươi hôn ta cái, ta đưa viên thuốc này cho ngươi. xong, Đoạn Vân chu miệng ra về phía trước. - Ngươi ⬦. Athena nghe thế có chút kích động, nhưng vừa nghĩ qua cũng phải là cái gì quá đáng. Vì tính mạng của phụ hoàng, so với trong sạch của mình, cho dù muốn nàng lên giường, nàng cũng đồng ý, đừng chỉ là cái hôn nho mà thôi. Nhưng nàng vốn biết việc hôn đại biểu cho cái gì, thường thường nó đánh vào trái tim của thiếu nữ.
Chương 207. THÁNH NỮ CHINH PHỤC GIÁO HOÀNG PHÓ Bặm môi cắn răng, Athena nhắm mắt lại. từ nãy giờ vẫn dùng thần thức nhìn nàng, vừa thấy Athena mềm lòng, vì vậy lắc mình tới bên cạnh chỗ của nàng, dâm đãng nhìn gương mặt Athena lúc này tràn ngập nét kỳ quái. lát sau, cảm nhận phía trước hoàn toàn có ai, Athena từ từ mở mắt ra. - Ủa? Tên Đoạn Vân bại hoại đó chạy đâu rồi. Nàng có vẻ ngạc nhiên buột miệng . Lúc này, thanh như tiếng quỷ sứ từ địa ngục từ bên trái của nàng bỗng truyền tới. - Mỹ nữ, ngươi tìm ta hả? Nghe thanh của , Athena quay người lại, khi vừa quay đầu nàng bỗng cảm giác có cái gì đó ấm chạm vào đôi môi nhắn của mình, còn mình bị cánh tay mạnh khỏe ôm lấy rồi thuận thế xoay người lại. Nàng giãy dụa, muốn đẩy tên nam nhân bịt miệng nàng ra nhưng có đủ khí lực. Hơn nữa, cái chết người là dưới công kích của lại sinh ra cảm giác kì lạ. Cảm giác này tựa như thân thể mình rất thích được tên nam nhân này ôm lấy, thậm chí là bị nam nhân đó hôn hít. Athena ngừng dùng nắm tay đấm vào ngực , nhưng lực từ nắm tay nàng tựa hồ hoàn toàn đủ sức mạnh. Còn Đoạn Vân lại càng ôm nàng chặt hơn, cái miệng tham lam của cứ thế áp vào cặp môi xinh xinh của nàng. Tựa hồ có gì hơi thô ráp, nhưng lại có gì đó mềm mại, nhàng lướt qua hàm răng mình. Athena ngậm chặt hàm răng, cố gắng ngăn cản công kích như muốn ăn tươi nuốt sống của . Đột nhiên, nàng cảm giác kiều đồn của mình bị người ta chộp vào, hoảng sợ nàng há miệng ra, hàm răng của nàng liền bị thất thủ. Đầu lưỡi đầy ma lực của tên sắc lang tấn công trực diện, ngừng chọc ghẹo cái lưỡi bé của mình, cũng ngừng o ép nàng. Tuy nhiên, điều làm cho Athena tức giận phải là Đoạn Vân, mà là bản thân mình. Trong khoảnh khắc, thân thể nàng tựa hồ phản bội lại nàng, hòa hợp với tên dâm dê đó, cả người dán sát vào người , song chưởng nãy giờ chống cự kịch liệt lúc này như ma xui quỷ khiến vòng tay ôm lấy . Cái chết người là mình thể khống chế đầu lưỡi, nó tựa hồ như chọc ghẹo lại đầu lưỡi của , thỉnh thoảng lại chạm vào đầu lưỡi kia. Chẳng mấy chốc, hai đầu lưỡi lại còn hình như ôm giống nhau, quấn lại cùng nhau. Loại cảm giác này làm vừa làm cho Athena rất thích, vừa có chút sợ hãi, pha thêm chút chút ngượng ngùng. Nhưng nếu dùng từ để hình dung cảm giác đó nàng hai chữ - Tuyệt vời. Trong giây lát, Athena dần dần quên hết tất cả. Nàng dần dần bắt đầu chủ động nghênh đón nụ hôn của , còn trong miệng nàng thỉnh thoảng phát ra vài tiếng rên rỉ làm cho hết hồn. Hồi lâu sau Đoạn Vân và Athena rốt cục kết thúc nụ hôn dài bất tận này. Ôm Athena gần như vô lực, Đoạn Vân hỏi vẻ tà ác : - Thánh nữ đại nhân, nụ hôn đầu của nàng bị đại Giáo hoàng ta đoạt mất, biết nàng có cảm giác mất mát gì . Nghe thế, Athena nhất thời đỏ mặt xấu hổ. Nàng chỉ muốn tìm cái lỗ mà chui xuống, nhưng nơi đó lại có cái lỗ nào cả, chỉ có cánh tay khỏe mạnh của Đoạn Vân ⬦ à mà còn có bộ ngực rộng rãi nữa. Athena đành phải vùi gương mặt xấu hổ vào ngực . Nàng xấu hổ quá hóa tức giận: - Ngươi còn nữa. Nếu phải vì ngươi ⬦ ta cũng đâu có bị như vậy. Đoạn Vân vỗ vỗ lưng Athena, cười : - Ta có làm gì? phải chỉ là hôn nàng cái sao? Athena ngước lên, ánh mắt trách cứ nhìn Đoạn Vân, : - Hôn chút biến thành như vậy hả? Còn nữa, cái...kia ⬦ eo ơi ⬦ làm người ta ngượng chết được. Vừa nghĩ tới việc vừa xảy ra, thánh nữ lại đỏ bừng mặt mũi. Đoạn Vân cười hì hì, thầm vào tai nàng: - Nếu nàng muốn bắt ta chịu trách nhiệm ta rất vui lòng. - Ai cần ngươi chịu trách nhiệm chứ? Ta đâu có ngu vậy, chẳng lẽ có bao nhiêu tiện nghi để cho ngươi lấy sạch cả sao? Athena nghe vậy, liền trả lời cộng với ánh mắt thẹn thùng. - Hả? sợ hả! Nếu chúng ta làm lại lần nữa nhé. Đoạn Vân cười hê hê rất đểu giả đưa lời. - Muốn làm lại lần nữa hả? Đưa Tẩy Tủy đan ra đây . Athena làm ra vẻ nếu ngươi đưa Tẩy Tủy đan cho bà, ngươi đừng nghĩ đến chuyện làm lại lần nữa. cười đầy vẻ khoái chí, xem ra thánh nữ cũng sắp bị mình thu phục rồi. Ai, cũng uổng công mình nửa đêm ngủ, vô sỉ mò tới nhìn lén người ta tắm rửa. vừa lấy ra viên Tẩy Tủy đan, cố ý để nàng giật lấy cướp . Khi Đoạn Vân muốn làm ⬘chuyện tốt⬙, thân thể nàng lại trơn như con lươn trượt mất. - Ha ha⬦ Đoạn Vân ⬦ ngươi còn ngươi phải là sắc lang, ta chỉ dùng chút tiểu xảo, ngươi tự động dâng nạp Tẩy Tủy đan ra rồi. - Athena giơ Tẩy Tủy đan trong tay mình lên, trêu ghẹo . Đoạn Vân mỉm cười, đáp trả: - Nàng đừng đắc ý, đợi ta bắt được nàng coi như xong đời luôn. - Tới đây, ai thèm sợ ai. Thánh nữ Athena lúc này tựa như tinh nghịch, làm mặt quỉ trêu chọc . Nhưng khi nàng muốn chạy trốn, bỗng cảm giác ngay từ phía trước bỗng bị người nào đó ôm chặt lấy. Đó là thân ảnh tràn ngập nam tính, nhưng tuyệt làm Athena cảm thấy sợ hãi. Bao nhiêu năm tịch mịch, thoáng cái bị tên Đoạn Vân sắc lang xóa tan hết, cảm giác này tựa như người độc bất lực, đột nhiên gặp được bằng hữu rất hợp duyên. mắt nhìn Athena, đầu từ từ áp sát vào mặt nàng. Khi cảm nhận được khí tức và ánh mắt cháy bỏng của của , nàng tự nhiên nhắm mắt lại. Nhưng qua hồi lâu, Athena cứ nhắm mắt hoài mà cảm nhận được vuốt ve, nàng lại từ từ mở mắt ra, nhưng trước mắt mình tuyệt hề có bóng dáng của . Trong tích tắc, nàng tựa hồ vô cùng mất mát, trong lòng lần nữa biến thành trống vắng hư vô. Nàng quay người nhìn khắp phòng cố tìm kiếm nam nhân mạnh mẽ đoạt nụ hôn đầu của mình, nhưng nàng chỉ thấy cánh cửa trống rỗng vô hồn như trước. - Ghê tởm... Đoạn Vân... Ngươi đừng hòng có lần sau nữa. Athena vẫn cảm thấy mất mát khó hiểu tràn ngập tâm hồn nàng. Còn Đoạn Vân dùng thần thức mạch lưu ý việc trong phòng, lúc này nở cười cười rất quái ác và đầy quỷ dị. Xem ra, kế hoạch chinh phục thánh nữ của mình bắt đầu thành công rồi. ra, vì sao phải tới Thần điện, đến quá nửa nguyên nhân là vì đệ nhất mỹ nhân của đại lục.Với thế lực của Thần điện lúc này, trong mắt hầu như có gì đáng kể, nếu muốn hoàn toàn khống chế Thần điện, thánh nữ cũng là nhân vật mấu chốt. Mặc dù dưới cường hiệu của Tẩy Tủy đan và chăm sóc của mình, mấy vợ của mình có phần còn đẹp hơn cả Athena, nhưng đối với cái đệ nhất mỹ nữ đại lục này, thấy có vẻ rất đáng khiêu chiến. Nếu muốn lấy được thân thể thánh nữ, đối với cũng chẳng phải là việc gì to tát lắm. Với thế và thực lực, hề muốn chinh phục nàng bằng thể xác. Cái Đoạn Vân muốn là tình của thánh nữ, là tình của người đàn bà dành cho người đàn ông. nam nhân cướp đoạt nụ hôn đầu của người đàn bà có hai kết quả. Thứ nhất là đó người này, thứ hai là . Nhưng theo phân tích của , nếu nam nhân đó thuận lợi đắc thủ bình thường có kết quả đầu tiên. Còn đối với thánh nữ vốn là mỹ nữ thánh khiết siêu thoát thế tục, bình thường có kết quả thứ nhất. Dù sao thánh nữ cũng quá là ngây thơ. Do đó, chỉ cần thò tay là đắc thủ rồi. - Lão Đại, thánh nữ thế nào rồi ? - Tiểu Phi Hiệp hỏi Đoạn Vân với giọng rất quái đản. Đoạn Vân cười hì hì, hỏi lại: - Ngươi gì cơ? Về phòng trước , sau đó các ngươi lưu lại ở đây. Ta về Á Cương chuyến. Mẹ ơi, cảnh thánh nữ tắm quả nhiên có lực sát thương kinh người, ta phải về nhà chuyến. - Hắc hắc, lão Đại, chúng ta hiểu mà, hiểu mà. - Tiểu Phi Hiệp nở nụ cười dâm đãng làm cho trợn tròn mắt. Sớm ngày thứ hai, Đoạn Vân từ Á Cương hộc tốc trở về Thần điện, lao vào trong phòng mình rồi ra. Khi vừa ra, gặp lão Giáo hoàng phởn phơ tới.... à... Mà lúc này thể gọi là lão Giáo hoàng được nữa, mà phải goi là Giáo hoàng đại nhân. Lão cung kính vái Đoạn Vân lễ. Còn Athena với ánh mắt lóng lánh đứng sau lưng lão Giáo hoàng trừng mắt nhìn Đoạn Vân với vẻ mặt bất thiện. - Đại Giáo hoàng đại nhân dậy sớm thế? - Lão Giáo hoàng cung kính hành lễ . Đoạn Vân mỉm cười, cẩn thận đánh giá Giáo hoàng tuyệt đối vượt qua bốn mươi tuổi này, khẽ gật đầu, : - Thế nào? Ngày có gì muốn ? Lão Giáo hoàng cười khà khà ghé tai : - Sau này ta là thần phó cho ngươi. Bất quá, chuyện mà ngươi tối hôm qua về việc theo đuổi Athena ta là tuyệt đối đồng ý đâu. Đoạn Vân giọng hỏi: - Tại sao? Lão Giáo hoàng cười : - Bởi vì ta phát ngươi rất háo sắc. - Ặc. Đoạn Vân nghe xong nhất thời nhịn được, nấc tiếng rồi nở nụ cười bí hiểm. - Lão gia hỏa, chẳng lẽ mỗi người đều phải cả đời làm lão xử nam giống như ngươi sao! Ta cho ngài biết, đàn ông bổn tính hiếu sắc. Ta nhất định theo đuổi Athena. Ha ha ha... Đoạn Vân cười đầy khiêu khích. Lão Giáo hoàng vẫn cái vẻ mặt trêu chọc đó tiếp : - Ta để ngươi đắc thủ đâu. - Vậy hãy chờ xem. xong Đoạn Vân quay sang Athena nhìn họ vẻ nghi hoặc ném ra cái hôn gió, làm cho nàng vừa giận, vừa xấu hổ, vừa bất lực, rồi lại thấy rất....ngọt ngào. Nhìn vẻ mặt phức tạp của Athena, trong lòng cũng chẳng để ý nhiều. Mẹ ơi, thánh nữ cũng sắp tới tay ông rồi. Lúc này, ta phải làm gì đây? Dục cầm cố túng. Kết quả là, ba ngày sau hoàn thành lễ đăng cơ đại điển chức đại Giáo hoàng và chỉ huy mười tướng lĩnh Nanh Sói cải biên Thần điện kỵ sĩ thành Thần điện Nanh Sói quân đoàn, đồng thời đưa ra vài chính sách mớ. Sau những việc đó, về Á Cương. Lưu lại thánh nữ mình linh ở nơi đó, ngày nhớ đêm mong. Lão Giáo hoàng Thần điện coi như trở thành người thân tín của , Thần điện kỵ sĩ trở thành Nanh Sói của , quân đội Thần điện cũng được tiến hành cải tổ. cách khác, bao lâu nữa, Thần điện chắc cũng bắt đầu mang họ Đoàn rồi.