Chương 188. Ách Bỉ Đa mẫu giới chi mê Cả trong Ách Bỉ Đa mẫu giới cũng chỉ có duy nhất cái quan tài thủy tinh, điều này đủ để chứng minh quan tài thủy tinh đó bình thường. Đoạn Vân rất cẩn thận đưa quan tài thủy tinh nhấc ra ngoài, lẳng lặng đặt lên mặt đất. Oa, mỹ nhân ngủ a! Xuyên thấu qua lớp thủy tinh trong suốt, ở bên trong quan tài Đoạn Vân thấy được giai nhân xinh đẹp khoảng chừng hai mươi xuân xanh. Chỉ thấy giai nhân nét mặt rất bình thản nằm ở bên trong quan tài thủy tinh, dáng vẻ an tường giống như ngủ say vậy. Bất quá khi thông qua thần thức quan sát, Đoạn Vân phát mỹ nhân ngủ say kia từ lâu còn dấu hiệu của sống. " Ai, đáng tiếc! Xưa nay hồng nhan thường hay bạc mệnh, vị giai nhân xinh đẹp khuôn mặt tao nhã như vậy mà tiêu thất trở về với cát bụi, là đáng tiếc a!" Nhìn tuyệt thế dung nhan của giai nhân, Đoạn Vân khỏi sinh ra thương tiếc. Xưa nay hùng thích mỹ nhân, Đoạn Vân tuy dám tự nhận mình là hùng, nhưng Đoạn Vân lại là tên sắc lang đủ mười phần, giai nhân ngọc vẫn, tuy giữ lại được tuyệt thế dung nhan nhưng lại vĩnh viễn thể nhìn thấy mỗi ngày. Lai Bố Ni Tư trợn trắng mắt: "Thiếu gia à, ngươi cũng có nhiều hồng phấn mỹ nhân tri kỷ rồi, ngươi cần phải cảm thán thêm nữa! Hơn nữa, ngươi phải có năng lực khiến cho người ta chết sống lại sao, nếu coi trọng nàng ta còn nhanh tới cứu ! Ta xem nàng bây giờ hình dáng giống như là ngủ, có lẽ còn chưa chết mà?" Đoạn Vân thở dài : " chết mới là lạ! Tất cả năng lượng sinh mệnh đều ngừng, còn chết sao? Ta dám nếu đưa nàng ra ngoài chỉ lúc, nàng lập tức biến thành đống xương trắng. Quan tài thủy tinh này chỉ có thể lưu giữ lại thân thể nàng, có thể là nam nhân nàng sâu đậm hoặc người thân nàng đành lòng để cho tuyệt thế dung nhan của nàng biến mất, mới dùng quan tài thủy tinh đặc chế này giữ lại thân thể của nàng." " Thiếu gia, phải ngươi đầu tiên có thể đưa năng lượng sinh mệnh người đông kết lại ( đóng băng), sau đó lại cứu trở về sao? Cái này cũng có khả năng thành công mà!" Lai Bố Ni Tư nghĩ suy rồi . " Người sống đông kết, đó là đem năng lượng sinh mệnh của đóng băng lại, khiến cho hoạt động sinh mệnh của tạm thời ngừng hoạt động. Nhưng người chết lại như vậy, năng lượng sinh mệnh của người chết vì cái chết của họ mà biến mất. Ngươi xem năng lượng sinh mệnh đều tan biến, ta làm thế nào còn có thể khôi phục lại hoạt động sinh mệnh của nàng? Khôi phục lại rồi cũng chỉ là cỗ thi thể mà thôi!" Đoạn Vân giải thích. Lai Bố Ni Tư mắt chớp chớp, hoàn toàn u mê như là lọt vào trong sương mù. Mà khi Đoạn Vân hỏi lại lão, khóe miệng lão lại thầm: "Lại là sinh mạng năng lượng, sinh mạng năng lượng... ta lại phải là Tế tự, sinh mệnh năng lượng là cái đồ vật gì ta làm sao mà biết được?" Nghe thế, Đoạn Vân đột nhiên cả kinh: "Đúng vậy, năng lượng sinh mệnh rốt cục là cái gì nhỉ?" " Thiếu gia, thể nào a? Té ra ngươi cũng biết cái gọi là sinh mệnh năng lượng là cái gì a, vậy mà ngươi còn ở đó lung tung cái gì?" Lai Bố Ni Tư vừa nghe Đoạn Vân lầm bầm tự hỏi năng lượng sinh mệnh là cái gì lập tức có chút giễu cợt xỏ xiên lại ngay. Tiểu dạng, gọi ngươi là sư phụ cho oai trước mặt thôi chứ chính ngươi cũng chẳng biết đếch gì, ha ha! Đoạn Vân để ý đến cười nhạo của Lai Bố Ni Tư, nhìn giai nhân trong quan tài thủy tinh cẩn thận tự hỏi mình. " Thiếu gia, cần nghĩ nữa, ta nghĩ nếu quan tài thủy tinh này đặt ở bên ngoài quá lâu, tiểu mỹ nhân bên trong của ngươi có lẽ biến thành bạch cốt đó! Ngươi hãy bỏ nàng vào trong giới tử !" Lai Bố Ni Tư chỉ vào quan tài thủy tinh . Nghe Lai Bố Ni Tư , Đoạn Vân từ trong suy nghĩ sâu xa trở lại, dò hỏi: "Giới tử này có thể đưa cho ta được ?Ta phỏng chừng sau này có ích!" Lai Bố Ni Tư cười cười, : "Ngay cả xương đầu lão già này cũng là của thiếu gia, giới tử của lão già này tự nhiên cũng là của thiếu gia rồi! Giới tử này vốn là bị người ta phong ấn lại, cách khác là có chủ nhân rồi. Có điều sau khi ta lợi dụng năng lượng bên trong Ma tinh của Ma long giải trừ cái phong ấn kia, cái giới tử này liền trở thành vật vô chủ. Ta tiến hành phen khôi phục và cải tiến lại bên trong giới tử, ngươi chỉ cần chích giọt máu vào mặt sau giới tử, cái giới tử này lập tức là của ngươi. Sau này cũng chỉ có ngươi mới có thể mở nó ra, sau này nàng cũng dành riêng cho ngươi rồi! Ha ha!" Nghe Lai Bố Ni Tư , Đoạn Vân lập tức cứa ngón tay của mình, chích giọt máu vào mặt sau Ách Bỉ Đa mẫu giới. Ngay lúc đó trận ánh sáng chói mắt liền toát ra, sau đó Đoạn Vân cảm thấy mình cùng giới tử dường như hợp lại thành thể thống nhất, có thể cảm giác thâmt thấu rất ràng đến tất cả bên trong giới tử. Vốn là Đoạn Vân dựa vào thần thức cũng có thể cảm ứng được tất cả bên trong giới tử, nhưng lại cần thời gian đem thần thức chìm vào bên trong giới tử, mà bây giờ,Đoạn vân chỉ cần tâm niệm vừa động là có thể cảm giác đến tất cả từng ngõ ngách bên trong. Tuy nhiên cảm giác như thế có lẽ là xong rồi! Bởi vì ở bên trong gian giới tử Đoạn Vân phát thiếu nữ bên trong quan tài thủy tinh kia có điều dị thường! Lúc trước nàng an nhàn nằm ở bên trong quan tài thủy tinh, nhưng nơi đó chỉ là vùng trong suốt mênh mông. Giống như Đoạn Vân đem quan tài thủy tinh chuyển ra mà cái thứ trong suốt kia lại tựa như linh hồn của người, cũng có theo thân thể của nàng mà di chuyển. " Lão đầu, phát sinh tình lớn rồi! Bên trong còn nàng nằm trong đó!" Đoạn vân chỉ chỉ vào quan tài thủy tinh . Lai Bố Ni Tư có chút giật mình : "Sao có thể như thế được? Ta lần tìm cả giới tử, chỉ tìm được quan tài thủy tinh mà thôi! có khả năng ấy!" " Lão đầu, nếu ta đoán sai, cái thứ hư ảo ở bên trong hẳn là linh hồn của nàng! Thân thể cùng với linh hồn nàng tách rời khỏi nhau rồi!" Đoạn Vân giải thích. " Lão đầu, trước tiên tiến vào xem sao! Ta muốn xem xét cái thứ kia đến tột cùng là cái gì?⬝ xong Đoạn Vân trước tiên thu quan tài thủy tinh vào giới tử, sau đó lại tự thu mình vào giới tử. Trong Ách Bỉ Đa mẫu giới, Đoạn vân phóng ra thần thức cảm thụ tất cả bên trong. Quả nhiên Ách Bỉ Đa mẫu giới có thể dung chứa được những vật còn sống. Cùng với sảng khoái bên trong, khí rất trong lành, ngoài ra Đoạn Vân còn cảm nhận được khí bên trong cơ hồ có lẫn tạp chất, cũng có nấm mốc và ô nhiễm, tất cả đều hài hòa và tốt đẹp như vậy. Đoạn Vân nhắm mắt lại, dùng thần thức cảm nhận mỹ nhân hư ảo ngủ kia. Đoạn Vân phát thần thức mình có thể dễ dàng cảm nhận được năng lượng linh hồn thần bí. Ban đầu phát ra, có thể là bởi vì linh hồn cùng thân thể nàng trùng hợp khiến cho mình quá mức để ý. Thần thức Đoạn Vân cảm nhận được ràng tất cả năng lượng. Phát linh hồn nàng rất suy yếu, năng lượng cũng tan biến còn chút nào. Nhưng năng lượng sau khi biến mất cũng thoát vào trong gian, có khi còn có thể trở lại bản thể thêm lần nữa. Đoạn Vân nhè tiến đến, muốn dùng tay vuốt ve chút linh hồn kia, nhưng lại chạm vào hư . Nhưng khi thân thể Đoạn Vân cùng đoàn năng lượng kia chạm vào nhau, chân khí trong cơ thể Đoạn Vân liền tự động được lưu chuyển, muốn hấp thu phần năng lượng kia. Hoàn hảo là Đoạn Vân kịp thời chặn đứng lại. Thông qua thần thức có thể xuyên thủng linh hồn của mình, Đoạn Vân phát linh hồn kia bị thương. Đúng vậy, giống như là thân thể bị thương vì ở trái tim có lỗ thủng. Đoạn Vân dám chính là vết tích của kiếm trí mạng cho vị mỹ nhân này. Mà thông qua thần thức quét ra, Đoạn Vân phát thân thể kia cũng có vết thương như vậy. Trái tim bị người ta xuyên thủng, muốn chết cũng khó! Đoạn vân tới cái quan tài thủy tinh lớn kia, muốn tìm phương pháp để mở quan tài thủy tinh ra. Thông qua phen quét ra thần thức, Đoạn Vân phát ra cơ quan, còn phát thân dưới của vị giai nhân kia có lớp giáp. Bên trong lớp giáp có vài quyển sách, cũng biết là về cái gì. Đoạn Vân cẩn thận mở quan tài thủy tinh ra, cũng ôm lấy mỹ nhân đặt ở tấm nắp đậy của quan tài thủy tinh. Có chút kích động sau khi mở lớp giáp kia ra, Đoạn Vân tìm được vài quyển sách da thú. Mở ra xem, Đoạn Vân kêu lên tiếng to. A, bảo bối a! Bên trong ghi lại rất nhiều phương pháp tu luyện gian ma pháp, còn có phương pháp chế tạo gian giới tử, Triệu hoán dị gian, Ma pháp truyền tống,⬦.vv⬦ có rất nhiều liên quan gì đó cùng với gian ma pháp. A, nhặt được Quỳ Hoa bảo điển rồi. Có gian truyền tống sau này việc lão tử quay trở lại Thiên Long, đến Nạp Lan đúng là chỉ mất mấy giây thôi. Hắc hắc, sau này a, trước nửa đêm đến Thiên Long thành cùng vài lão bà nơi đó dạo dạo, sau nửa đêm trước tiên đến nơi Tiểu Nguyệt ngủ lúc, nhìn xem nhi tử xuất thế, sau đó lại trở lại ÁCcương cùng hai thị nữ hoặc là Miêu nữ La Lỵ tâm tình chút. Ha ha, sảng khoái quá! Lợi dụng trí nhớ siêu cường của mình, Đoạn Vân rất nhanh chóng liền đem chút giảng giải về lý luận gian trong đó nhớ kỹ. Giờ đây Đoạn Vân là Toàn hệ pháp sư, mặc dù tu luyện ma pháp có chút cổ quái, nhưng có vật này sau này lợi dụng gian ma pháp có phương hướng rồi. Dù sao đại lục gian pháp sư là quá ít, ít đến nỗi cả Thiên Long cũng tìm thấy nửa người. Mà thư tịch về gian ma pháp cũng gần như tuyệt tích rồi. Nhưng ở lớp giáp tận cùng bên trong còn mảnh bì thư da thú lại khiến cho Đoạn Vân có chút kinh ngạc! Bởi vì mặt trước ghi lại đoạn văn tự nội dung động trời, bí văn cùng với Đông phương Thần giới và gian pháp sư có quan hệ.
Chương 189. Cứu trì tử nhân thiên niên thi Đó là phần di thư mà Thần thú Ách Bỉ Đa lưu lại! Thông qua tấm thư da thú, Đoạn Vân biết được này có liên quan đến tình trọng đại. này rất bình thường! Nhưng cha nàng lại rất lợi hại: Thập nhất cấp gian ma pháp nhân loại. Căn cứ vào giải thích của Ách Bỉ Đa Thần thú tình là như sau. gian pháp thần Khoa Lâm Mễ Khắc hơn ngàn năm trước là gian pháp thần lợi hại nhất của loài người, dựa vào thiên phú của mình đưa Ma pháp gian của mình tu luyện tới Thập nhất cấp trung giai, mà gian thần thú Ách Bỉ Đa Thập nhất cấp sơ giai lại còn là Ma sủng phò trợ của . Cũng chính vì thiên phú về gian ma pháp của Khoa Lâm Mễ Khắc, khiến cho phát được ít bí mật về Đông phương Thần giới. phát được giáng xuống của Thần, kỳ cũng chỉ là loại Ma pháp truyền tống, hơn nữa thông qua rất nhiều thí nghiệm tự mình cũng tìm được phương pháp gian truyền tống này. Cũng chính vì tìm được phương pháp này mới dẫn tới việc bị Thần trừng phạt, cả nhà bọn họ đều bị diệt môn. Lúc ấy cũng có hoài nghi giả về tồn tại Thần. Nhưng Thần vẫn buông tha cho . Thêm nữa, vì để cho Thần càng trở nên thần bí, vào đêm toàn bộ gian pháp sư của Đông đại lục đều mất tích, rất nhiều thư tịch, bút ký, thư từ các loại có liên quan đến gian ma pháp tất cả đều bị tiêu hủy. Mà tiểu chủ nhân Hi Nhã của Ách Bỉ Đa bị binh lính Thần tộc đâm kiếm và lão chủ nhân của bị bắt . Cuối cùng Ách Bỉ Đa cũng thể cứu sống được tiểu chủ nhân, vì vậy liền có ý định đem nàng và Ma pháp của Khoa Lam Mễ Khắc đặt vào trong quan tài thủy tinh, rồi hy sinh cả cuộc đời mình dành thời gian luyện chế Ách Bỉ Đa mẫu giới. Tuy nhiên Đoạn Vân nhìn vào thời kỳ đó cảm thấy tình đơn giản như vậy. Bởi vì thời gian đó đúng là thời kỳ Đông phương Thần giới rút khỏi đại lục. Lúc đó Thần giới chuẩn bị rút khỏi đại lục, chẳng lẽ trong thời khắc quan trọng lại phải vì nhân loại pháp thần mà ? Hơn nữa bên trong còn giành chỗ cho những gian pháp sư. Thông qua cái này, có thể chứng minh Thần nhất định là giả dối. Nhưng lại có thể chứng minh điều: Thần, quả nhiên phải là chim tốt (hảo điểu). Sau khi đem tất cả thu vào, Đoạn Vân đối với vị thụy mỹ nhân chết Hi Nhã và cả quan tài thủy tinh kia đồng thời phóng tới mặt của quan tài thủy tinh, đem nơi đó biến thành phòng Phẫu thuật tạm thời. Hôm nay, Đoạn Vân muốn nhân cơ hội này xem qua linh hồn người chết, thách thức y thuật của mình, Đoạn Vân lần này muốn ý nghĩa chân chính cứu người chết sống lại. Nếu muốn cho Hi Nhã sống lại, Đoạn Vân phải hành động từ hai mặt. là thân thể nàng, trái tim nàng bị lợi kiếm đâm xuyên, Đoạn Vân vừa muốn tìm cách phục hồi sinh cơ cho thân thể nàng; về mặt khác còn cứu vớt linh hồn của nàng nữa. Năng lượng linh hồn của nàng rất yếu, vả lại còn bị thương, điều này đối với Đoạn Vân chưa từng tiếp xúc qua linh hồn mà quả là thách thức . Đầu tiên, Đoạn Vân muốn chữa trị tốt thân thể nàng. Bởi vì trái tim Hi Nhã bị lợi kiếm xuyên qua, hơn nữa ngực có lỗ kiếm, vả lại nàng cũng chết rồi, nguyên bổn đối với Tế tự mà nếu muốn dùng Tế tự thuật chữa trị cho thân thể người có dấu hiệu của sinh mệnh căn bản là có khả năng. Bởi vì Tế tự thuật chỉ có thể thúc đẩy các loại chức năng của thân thể con người,l àm cho thân thể dưới tình huống ở bên ngoài thúc đẩy sản sinh thêm mấy lần thậm chí mấy chục lần tốc độ khôi phục, mà người chết có chức năng của sinh mệnh. Bất quá, điều này đối với Đoạn Vân mà cũng thành vấn đề. Đoạn Vân có thể lợi dụng phương pháp châm cứu của Trung y làm cho các chức năng của Hi Nhã đạt được khôi phục tạm thời, cũng là khôi phục giả tạo. Cái này giống như người của con ếch chết, sau khi kích thích hệ thần kinh của nó, hệ thần kinh của con ếch vẫn có phản ứng giống như trước. , nếu phải thân thể Hi Nhã kịp thời được đặt vào bên trong gian giới tử được miễn dịch hoàn toàn, biến chất này, Đoạn Vân tuyệt đối có khả năng biện pháp nào. Nhưng may mắn là Hi Nhã chỉ mất tất cả dấu hiệu của sinh cơ, ngoại trừ trái tim các chức năng có thể coi như hoàn hảo khuyết tật. Lấy ra các loại dụng cụ phẫu thuật, Đoạn Vân liền mở lồng ngực mỹ nhân ngủ ra. ⬝Oa! Tên gia hỏa ấy biết thương hoa tiếc ngọc hay sao? xinh đẹp như vậy lại kiếm xuyên phá ngay bên trái đôi ngọc thố hoàn mỹ như vậy! Có lẽ là bà tám rồi, chứ nam nhân ai lại độc ác như vậy!" Đoạn Vân nhè vuốt ve ngọc thố bên đó, bên tính toán khai đao ở chỗ nào tốt nhất, bên khỏi đối với hung thủ kia có chút thành kiến. Sau khi bàn tay dâm đãng lưu luyến muốn buông ra rời khỏi nơi khiến cho Đoạn Vân hoài niệm kia, bắt đầu chữa trị thân thể cho thụy mỹ nhân. Đương nhiên rồi, bắt đầu vẫn như cũ là mổ bụng! Đoạn Vân trước tiên dùng ngân châm khống chế hệ thần kinh của thụy mỹ nhân, khiến cho trái tim Hi Nhã dưới kích thích của châm cứu tạm thời khôi phục chút cơ năng chữa trị trái tim. Sau đó Đoạn Vân dùng Quang hệ ma pháp, thảo dược và Tế tự thuật kết hợp lại, trải qua hồi cố gắng, cuối cùng cũng chữa trị tốt cho trái tim nàng. Sau khi chữa trị tốt cho trái tim, Đoạn Vân cũng lập tức khâu lồng ngực bị mổ ra, mà là chuyển hướng sang linh hồn. Ở trong gian giới tử, bất kể là thân thể được đặt trong bao lâu cũng phát sinh biến hóa gì, do đó Đoạn Vân muốn giải phóng thân thể trước. Đoạn Vân đem thần thức của mình quét qua linh hồn Hi Nhã lần, rồi rất bất lực lắc lắc đầu. Theo Đoạn Vân suy đoán, năng lượng linh hồn của linh hồn này quá yếu, cho dù chữa trị vết thương linh hồn kia, cũng có khả năng làm cho nàng có đủ năng lượng sinh mệnh. Trừ phi mình bổ sung cho nàng ít năng lượng linh hồn. Tuy nhiên chân khí trong cơ thể mình khi gặp được năng lượng linh hồn sinh ra loại lực hút đem năng lượng hấp thu lại, vả lại, năng lượng linh hồn của mình tặng cho nàng, vậy biết mình có việc gì hay đây? Nếu có năng lượng linh hồn khác để cho mình hấp thu, sau đó lại thông qua chân khí quỷ dị của mình truyền cho nàng phần năng lượng linh hồn tốt quá rồi. Nghĩ vậy, Đoạn Vân rất tà ác mò mẫm gian giới tử trong tay mình. Đúng a, trong giới tử phải có hơn trăm Điểu nhân sao? Điểu nhân đúng là linh hồn ngâm qua Chuyển Sinh Trì mới tạo thành sinh vật đặc thù hay sao? Linh hồn hẳn là rất cường đại a! Chỉ cần giết chết Điểu nhân bị đóng băng lại, sau đó hút năng lượng linh hồn của , thuận tiện đem chút năng lượng truyền cho linh hồn Hi Nhã, cái này phải có thể sao? Vừa là làm!Sau đó Đoạn Vân từ trong gian giới tử lấy ra Điểu nhân bị đóng băng, sau đó làm tan băng, làm cho Điểu nhân từ chết giả biến thành chết . Trong nháy mắt khi Điểu nhân chết, linh hồn cường đại từ người Thiên sứ chết liền xông ra. Cảm nhận được bổ ích lớn của linh hồn đó, Đoạn Vân cũng khách khí trực tiếp vận chuyển chân khí hấp thu lại. Đoạn Vân ngưng tụ cỗ tinh thần lực cường đại, đưa linh hồn Thiên sứ bao vây lại, vận chuyển chân khí đưa năng lượng nọ chuyển hóa thành chân khí và tinh thần lực rồi Đoạn Vân truyền cho linh hồn Hi Nhã. Quả nhiên, dưới gào thét của Thiên sứ, năng lượng linh hồn Thiên sứ nhanh chóng bị Đoạn Vân hấp thu, chân khí và tinh thần lực của Đoạn Vân vào lúc này cũng có thể thấy được tốc độ gia tăng. Đương nhiên có cỗ năng lượng vẫn y nguyên từ trong cơ thể Đoạn Vân truyền tới linh hồn Hi Nhã. Rất nhanh, linh hồn Hi nhã lúc này bằng mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ chữa trị, tăng trưởng lên. Mà trong khi linh hồn Hi Nhã đạt đến độ bão hòa, linh hồn Thiên sứ nọ cũng bị Đoạn Vân hấp thu được ít rồi. Nha, Thiên sứ quả nhiên hổ danh là sinh vật quỷ dị do linh hồn trải qua Chuyển Sình Trì mà sinh ra,thực là đại bổ. Trải qua phen hấp thu, chân khí trong cơ thể Đoạn Vân đề cao lên ít, đặc biệt là tinh thần, thực tăng cường lên biết bao nhiêu! Linh hồn Hi Nhã hẳn là cũng coi như được chữa trị tốt rồi! Nhưng bây giờ vấn đề mới lại phát sinh. Linh hồn Hi Nhã căn bản có tỉnh lại. Từ linh hồn Thiên sứ có thể sinh ra sợ hãi, phát ra than khóc, Đoạn Vân liền dám khẳng định linh hồn cũng có thể có suy nghĩ riêng của mình, thậm chí rất có thể suy nghĩ của người căn bản là do linh hồn khống chế. Tuy nhiên bất tỉnh cứ bất tỉnh , lão tử vẫn phải làm đau ngươi khi ngươi ngủ. Sau khi dùng tinh thần lực rất mạnh đưa linh hồn Hi Nhã đặt lên người nàng, Đoạn Vân bắt đầu đợt cứu trị khác. Lần này chủ yếu là khôi phục công năng của các cơ quan nội tạng. Còn như thế nào làm cho linh hồn Hi Nhã tỉnh lại, Đoạn Vân muốn thông qua kích thích hệ thần kinh thử lại lần. Trước tiên dùng châm cứu khống chế toàn bộ vị trí dưới đầu Hi Nhã, Đoạn Vân bắt đầu khôi phục các cơ quan quan trọng của Hi Nhã. Đầu tiên phải là trái tim, cái này cũng là duyên cớ vì sao lúc vừa rồi Đoạn Vân khâu ngực nàng. Thông qua châm cứu phụ trợ, Đoạn Vân tạm thời làm cho trái tim Hi Nhã bắt đầu đập lên; tiếp theo đó cũng chính là hô hấp. Sau khi làm cho trái tim đập trở lại, buồng phổi bắt đầu vận hành, Đoạn Vân nhanh chóng khâu ngực Hi Nhã lại, đem thân thể hoàn tất chữa trị. Tuy nhiên bởi vì Hi Nhã chết lâu, nên cơ hồ có nhiệt độ cơ thể. Vì thế mà huyết dịch nàng thể vận chuyển được! Vì để có thể khiến cho huyết dịch nàng lần nữa tuần hoàn trở lại, nên Đoạn Vân vận dụng chân khí dùng phương pháp đẩy lên, làm cho nhiệt độ cơ thể Hi Nhã bình thường trở lại trước, sau đó khôi phục năng lực tuần hoàn máu của nàng. Làm được bước này, Đoạn Vân cũng cơ bản khiến cho các vị trí dưới đại não của Hi Nhã bắt đầu hồi phục! Cái này tương đương với lúc Đoạn Vân giải phẫu não cho Tra Lí, làm cho đại não của giống như chết giả. Nhưng nơi này phải chết giả mà là chết, nhưng đạo lý cũng đều là giống nhau thôi. Lợi dụng ngân châm, Đoạn Vân làm cho chút công năng của đầu Hi Nhã cũng dần dần khôi phục lại. Như vậy,thân thể Hi Nhã cơ bản được sống lại. Tuy nhiên Hi Nhã sống lại mang trong mình linh hồn chết, hoặc là linh hồn ngủ say trong thân xác, cũng là ngay cả tư duy của người thực vật cũng đều có. còn cách nào khác, Đoạn Vân đành trị bệnh thêm lần nữa. Vì muốn để cho linh hồn Hi Nhã giác tỉnh, Đoạn Vân dùng cây ngân châm khẽ cắm ở các huyệt gây đau mẫn cảm nhất thân thể Hi Nhã, còn cắm ở các nơi hệ thần kinh nữa. Bắt đầu, theo cây ngân châm Đoạn Vân khẽ cắm vào, thân thể Hi Nhã bắt đầu run rẩy , tiếp theo rung càng lúc càng kịch liệt. Mà sau khi Đoạn Vân đem cây ngân châm cắm vào đại huyệt sau ót của Hi Nhã, nàng ta từ trạng thái giãy đành đạch đột nhiên nhảy dựng lên. " Đau... !" Hi Nhã lớn tiếng hét lên.
Chương 190. gian pháp sư thiên niên mê Hi Nhã bởi vì đau đớn mà nhảy bật dậy, làm cho Đoạn Vân giật bắn mình hoảng sợ. Thấy các cây ngân châm này vẫn cắm y nguyên ở người Hi Nhã, Đoạn Vân tiến lên điểm vào huyệt đạo của Hi Nhã. Nhìn Hi Nhã vẻ mặt thống khổ mà thể nhúc nhích, Đoạn vân nhanh chóng lấy ngân châm người nàng xuống. Sau khi kiểm tra lại thân thể Hi Nhã lần, Đoạn Vân rất hài lòng rồi nở nụ cười khoe cả cái chuông thịt trong họng. Ai nha, ta đúng là thiên tài a! Bây giờ người chết cũng được ta cứu sống lại rồi, xem ra Tử thần có cách nào nhiễu loạn mãi rồi. Thấy vẻ mặt nghi hoặc của Hi Nhã, Đoạn Vân giải khai huyệt đạo cho nàng, cười : "Ngươi cuối cùng cũng sống lại rồi!" Hi Nhã vẫn còn có chút si ngốc, ánh mắt dừng lại ở nới nào đó rồi nhìn quét xung quanh, hoài nghi hỏi: "Nơi này là nơi nào? Tại sao ta lại có cảm giác quen thuộc như vậy? Còn nữa,ngươi là ai? Vì sao ta đối cới ngươi lại có loại cảm giác thân thiết vậy?" Cảm giác thân thiết? Đoạn Vân cũngđầy bụng hồ nghi. Nhưng vừa đảo mắt nghĩ ngợi liền hiểu được ngay. Năng lượng linh hồn Hi Nhã là được Đoạn Vân lấy linh hồn Thiên sứ tiêu hóa sau đó truyền cho Hi Nhã, mà chủ nhân của năng lượng linh hồn sau khi bị tiêu hóa còn là Thiên sứ xui xẻo kia nữa mà phải được xem là Đoạn Vân. Đoạn Vân cười cười : "Trước tiên ngươi cần phải quản ta là ai, ngươi bây giờ có biết ngươi là ai hay ?" "Ta đương nhiên biết, ta tên là Hi Nhã! Mặc dù có rất nhiều tình ta đều nhớ , nhưng trong não của ta vẫn có chút ký ức còn sót lại. Tại sao lại như vậy nhỉ? Ta nhớ kỹ ràng là chết rồi!" Hi Nhã khi nhớ lại chuyện cũ của mình vẻ mặt cũng rất kinh hãi. Nhưng rồi rất nhanh nàng nở nụ cười: " ngờ sau khi chết linh hồn ta còn có tư duy! Ta nghĩ ngươi đúng là Tử thần rồi!" "Ta phải Tử thần, nơi này cũng phải là địa ngục! Ngươi phải nơi này đối với ngươi có chút quen thuộc hay sao?" Đoạn Vân nhắc nhở lại. Nghe Đoạn Vân Hi Nhã lần nữa nhìn ngắm xung quanh, sau đó vẻ mặt liền kinh ngạc: "Đây là gian giới tử của Đa Đa Điểu?" Đoạn Vân gật đầu. "Vậy ngươi là ai? Ngươi vì sao lại ở chỗ này? Còn nữa, ta bây giờ chết hay là còn sống? Đa Đa chạy đâu rồi?" Hi Nhã thoáng cái hỏi Đoạn Vân mấy vấn đề, làm cho Đoạn Vân há hốc mồm miệng, tiếp đó lại nhắm mắt. Ý thức được lỗ mãng của mình, Hi nhã có chút lúng túng : "Xin lỗi, ta chỉ là có chút kích động! Cầu xin ngươi hãy chậm rãi cho ta biết có được ?" Khóe miệng Đoạn Vân rất quỷ dị liền cười : "Nếu muốn ta trả lời ngươi những chuyện này, ngươi trước hết phải trả lời vấn đề của ta!' 'Được thôi!" Hi Nhã nở nụ cười xinh đẹp, nụ cười này khiến cho tên sắc lang Đoạn Vân thiếu chút nữa ngây dại mất hồn vía. "Hí hí⬦⬦" Thấy Đoạn Vân vẻ mặt ngây ngốc đờ đẫn, ánh mắt si mê ngây dại, mồm miệng há hốc sắp sùi bọt mép..., Hi Nhã che miệng cười khúc khích. Đoạn Vân lúng túng : "Khặc khặc, ta hỏi ngươi chuyện thứ nhất. Ta muốn biết vì sao cả nhà các ngươi lại bị Thần tộc diệt tộc?" Nghe Đoạn Vân , Hi Nhã có chút thương cảm : "Tình huống cụ thể ta cũng nhớ được quá nhiều. Ta chỉ nhớ được phụ thân ta từng qua với ta, Đông phương Thần minh khả năng có lẽ buông tha cho Mộng Đa Lợi Á đại lục, hơn nữa, bọn họ phải trước khi thông đạo giữa Thần giới và Nhân giới đóng lại. Nhưng nếu muốn đem toàn bộ thông đạo đóng lại, đầu tiên phải làm cho đại lục còn gian pháp sư, nhất là gian pháp sư lực lượng cường hãn, bởi vì gian ma pháp của gian pháp sư có thể làm thông đạo bị đóng lại lần nữa mở ra. Theo cha ta phỏng đoán,tại cuộc chiến giữa Đông phương Thần giới và Tây Phương Thần giới, nếu như để cho Tây phương Thần giới từ gian thông đạo của Đông đại lục tiến vào Thần giới,như vậy Thần giới rất nguy hiểm!" Chẳng nhẽ Tây đại lục có gian pháp sư sao? Hơn nữa, Tây phương Thần giới hẳn là có thể có vài tên gia hỏa gian ma pháp cường hãn mà!" Đoạn Vân hỏi lại. "Kỳ , trong lần đại nạn của gian pháp sư, toàn bộ gian pháp sư của Tây đại lục đều bị Thần tộc tiêu diệt hết, ngay cả đến khu vực khoảng thông gian thông đạo toàn bộ cũng bị phong ấn lại! Mà rất nhiều gian pháp sư Đông đại lục cũng bị đưa tới Thần giới. Theo nghiên cứu của cha ta, chịu ảnh hưởng về lý luận gian, nếu có gian thông đạo, từ Thần giới tới đại lục rất khó khăn, nếu như cưỡng ép phá vỡ gian mà , thực lực bị giảm xuống ít nhất giai, thậm chí có thể tan thành tro bụi. có gian thông đạo, Tây phương Thần giới nếu muốn từ đại lục tiến công Đông phương Thần giới căn bản có khả năng." "Theo ta được biết, cha ngươi lúc ấy rất lợi hại, có thể là gian pháp thần lợi hại nhất đại lục rồi. Vì sao các ngươi bị đưa đến Thần giới, mà cả tộc bị diệt vong đây?" Đoạn Vân nghi hoặc hỏi. Hi Nhã vẻ mặt trở lại đau thương, lạnh lùng : "Mẫu thân ta là người Tây đại lục, vả lại cũng là gian pháp thần của Tây đai lục. Bởi vì Thần tộc thanh tẩy Tây đại lục trước, do đó bộ tộc của mẫu thân ta chịu bức hại trước tiên. Đa Đa lợi dụng gian truyền tống của mình đưa mẫu thân ta từ nơi đó trốn thoát, nhưng lại dẫn võ sĩ của Thần tộc tới. Vì vậy, nhà ta liền.... !" Nới tới đây, nước mắt của Hi Nhã liền bất giác chảy xuống. Nghe thế, Đoạn Vân rốt cục cũng hiểu được phần di thư của Ách Bỉ Đa về chuyện Thần giới đuổi giết, nguyên Ách Bỉ Đa vốn là Ma thú Tây đại lục. Ta rồi mà, Thần như thế nào lại còn chút nhân tính như vậy? Cũng mặc kệ người ta có nguyện ý hay , Đoạn Vân tiến tới ôm lấy giai nhân khóc, vỗ phía sau lưng nàng, ôn nhu : " cần phải thương tâm nữa! Mọi việc cũng trôi qua rồi!" "Hu hu! Cha bị bọn họ bắt, người hầu trong nhà cũng bị bọn họ giết! Bọn họ còn đem Hi Nhã ra giết. Tử thần đại nhân,t a muốn gặp thân nhân của ta, ta muốn gặp mẫu thân của ta, có được ?" Hi Nhã ở trong ngực Đoạn Vân mà khóc lóc kể lể. Nghe thế, Đoạn Vân quỷ dị cười cười, : " được, mẫu thân ngươi là quỷ hồn của Tây đại lục, phải do ta quản!" Nghe Đoạn Vân từ chối, Hi Nhã khóc lóc càng thương tâm hơn. Đoạn Vân ôm giai nhân khóc trong lòng ra vẻ vỗ về an ủi, nhưng vẻ mặt tên sắc lang lại là bộ mặt tưng tửng vì lợi dụng để mà hưởng thụ, giọng cảm thán:Thực mềm mại a!⬝ "A!" Tựa hồ nghe được Đoạn Vân , Hi Nhã vẻ mặt kinh hoảng đẩy Đoạn Vân ra. "Ngươi là Tử thần? Vì sao lúc đầu ngươi còn ngươi phải? Với lại, ngươi thế nào lại ở trong gian giới tử của Đa Đa?" Hi Nhã nhìn vào Đoạn Vân, có chút đề phòng hỏi. ôn nhu trong lòng đột nhiên biến mất, khiến cho Đoạn Vân có chút sảng khoái, nhìn giai nhân trêu chọc : "Là như thế này, bổn đại nhân thấy ngươi lớn lên xinh đẹp như vậy, liền muốn cho ngươi làm tiểu thiếp thứ ba mươi tám của ta. Ngươi có biết là có thể được Tử thần ta để mắt tới cũng được coi như phúc khí của ngươi rồi!" "Ngươi? Ngươi gạt người ta! Ngươi căn bản phải là Tử thần, ta vừa rồi còn cảm giác được nhiệt độ cơ thể nóng rực của ngươi! Nhất là phía dưới, có cây gì đó rất nóng rất nhọn rất cứng cứ chọc chọc... vào người ta. Hơn nữa, hình dáng ngươi nhìn qua đều có điểm nào giống Tử thần cả!" Hi Nhã bộ mặt hoàn toàn vẻ "ta coi thường ngươi!" Xấu hổ chút, Đoạn Vân quỷ dị cười trừ lấp liếm: "Ngươi sao lại biết Tử thần có thân nhiệt vậy? Ta giống Tử thần, vậy chẳng nhẽ ngươi gặp qua ?" "Dù sao ngươi cũng phải! Tử thần như thế nào lại có thể giống tên sắc lang như ngươi? Hơn nữa, nhìn qua ngươi vẫn còn trẻ tuổi!" Hi Nhã có chút giễu cợt . Đoạn Vân cười cười : "Được rồi, ta thừa nhận ta phải Tử thần! Ta tên là Đoạn Vân, ngươi có thể trực tiếp gọi ta là Vân, Vân ca hoặc trực tiếp gọi Đoạn Vân cũng được! Còn chức nghiệp của ta là Tế tự. Vả lại ta muốn cho ngươi biết đó là ngươi vốn chết, ngay cả linh hồn cũng chết! Nhưng bây giờ ngươi sống lại, nếu ngươi tin có thể véo tay mình, xem có đau hay ?" "Đau? Ta khôi phục tri giác trong lúc ngươi cắm những cái gì người ta, sau đó có cái làm ta đau muốn chết. Ta có thể cảm giác được đau đớn! như vậy, ta chưa chết? Là ngươi cứu ta?" Hi Nhã hưng phấn . Đoạn Vân gật đầu, : "Chính xác mà , ngươi vốn chết rồi! Nhưng may mà có cái Ách Bỉ Đa mẫu giới này. Ta đoán ngươi lúc trước được đặt vào Ách Bỉ Đa mẫu giới, cũng chưa có chết hẳn, linh hồn còn bị tiêu tán hoàn toàn. Mà Ách Bỉ Đa mẫu giới lại có tác dụng đặc thù giam hãm linh hồn, do đó, thân thể và linh hồn ngươi ở chỗ này được bảo toàn lại. Nếu phải linh hồn ngươi còn chưa có tiêu thất, cho dù là Đoạn Vân ta tự xưng đối đầu với Tử thần cũng thể cứu ngươi sống lại." Nghe Đoạn Vân giảng cái gì linh hồn a, thân thể a, đối với đầu óc Hi Nhã đều có điểm hơi quá. Nhưng nàng đối với năng lực của Đoạn Vân cũng rất giật mình, cùng Tử thần đối nghịch? Vậy phải là có thể cho con người ta bất tử sao? thần kỳ a! "Cám ơn ngươi! Đoạn Vân ca ca, cám ơn ngươi cứu ta!" Hi Nhã rất cung kính khom người xuống. Nghe nàng cái câu "ca ca" kia, Đoạn Vân trận rùng mình! Đoạn Vân rất bối rối : "Hi Nhã, cần phải gọi ta là ca ca đâu, thực tế về tuổi ngươi làm tổ tiên ta cũng có thể được đấy!" "Đoạn Vân ca ca sao lại như vậy?" Hi Nhã có chút nghi hoặc hỏi. Đoạn Vân ngẫm nghĩ rồi : "Vậy ngươi ! Thân thể và linh hồn bị tàn phá của ngươi ở trong này ngây dại hơn ngàn năm qua. tại khoảng cách thời gian ngươi tử vong, cũng là lúc Thần tộc rời khỏi đại lục, trôi qua hơn ngàn năm rồi!" "A!" Nghe Đoạn Vân , Hi Nhã vẻ mặt đầy hồ nghi. Đoạn Vân còn : "Nhưng bởi vì ngươi sống trong giới tử, tất cả đều là trống ! Do đó ngươi cũng thể xem như hơn ngàn tuổi! đùa, mỹ nữ hơn ngàn tuổi, sau này mình muốn theo đuổi khi đó phải làm sao đây?" "Ô, ngờ thời gian nhoáng cái hơn ngàn năm rồi!" Hi Nhã khỏi cảm thán . "Hi Nhã, chúng ta ra ngoài ! cần phải đứng lâu ở bên trong này mãi!" Đoạn Vân xong, tâm niệm vừa động Đoạn Vân và Hi Nhã thân đặt ở bên ngoài rồi. "Ta ra rồi nè! Lão đầu, ta cho ngươi kiến thức chút cái gì gọi là vết tích của Thần đây này!" Lôi kéo Hi Nhã, Đoạn vân vẻ mặt hưng phấn quay về phía Lai Bố Ni Tư ngủ gà ngủ gật mà kêu réo.
Chương 191. gian truyện tống phong cuồng hành Lai Bố Ni Tư mặc đồ ngủ hài lòng liếc mắt Đoạn Vân cái, muốn chìm vào giấc mộng đẹp lần nữa, nhưng vừa nhìn thấy Hi Nhã phía sau Đoạn Vân vẻ mặt liền kinh hãi, vội vàng xoa xoa mắt, rồi lại ra sức dụi dụi mắt. "Thiếu gia, ngươi thực đem người chết cứu sống lại rồi sao?" Lai Bố Ni Tư có chút khó tin . Đoạn Vân cười cười hỏi lại: "Ngươi gì thế? Lại đây, lão đầu, ta xin giới thiệu cho ngươi chút, đây là Hi Nhã, là con của gian Pháp thần Khoa Lâm Mễ Khắc trong truyền thuyết của ngàn năm trước!" "Khoa Lâm Mễ Khắc!" Lai Bố Ni Tư vẻ mặt đầy kinh hãi. Ngẫm nghĩ, Đoạn Vân đưa cho Lai Bố Ni Tư bút ký ma pháp của Khoa Lâm Mễ Khắc rồi : "Đây là chút tâm đắc về gian ma pháp của Khoa Lâm Mễ Khắc đại sư, bên trong có ghi lại rất nhiều lý luận chú giải về gian ma pháp! Ngươi xem trước , Cứu Thế Chi Địa trước hết ta đóng lại, chờ sau khi ngươi tìm ra Truyền tống trận, ta lại cho ngươi đến nơi đó nghiên cứu. Ta đoán ngươi tạm thời cũng muốn đến cái địa phương quỷ quái đó đâu." "Cám ơn thiếu gia!" Lai Bố Ni Tư vẻ mặt kích động liền tiếp nhận bộ sách da thú trong tay Đoạn Vân. "Đoạn Vân ca ca, ngươi sao lại gọi vị đại ca ca này là lão đầu a?" Hi Nhã có vẻ nghi hoặc hỏi Đoạn Vân. Theo nàng thấy, Lai Bố Ni Tư cũng chỉ là thanh niên khoảng hai mươi tuổi, mặc dù trong mắt vẻ lão luyện, nhưng hình dáng nhìn qua cùng lắm cũng chỉ là tầm hai mươi nhăm, hai mươi sáu tuổi mà thôi. "Đoạn Vân cười cười, : "Sau này ngươi biết ngay! Đây là Luyện kim Pháp thần, tuổi hơn trăm rồi!" "Đoạn Vân ca ca chỉ biết gạt người ta, lúc mình là Tử thần, có lúc còn mình là tử địch đối đầu với Tử thần, bây giờ còn vị đại ca này là lão ông hơn trăm tuổi, chẳng có câu nào là cả!" Hi Nhã vẻ mặt tiếu ý . Mà lão đầu này, sau khi tiếp nhận tập bút ký từ trong tay Đoạn Vân, liền hoàn toàn bị Ma pháp lý luận bên trong hấp dẫn, lão lẳng lặng tới cái bàn bên cạnh rồi ngồi xuống, tập trung toàn bộ tinh thần khám phá bên trong thế giới thần kỳ của Ma pháp gian. "Lão đầu!" Đoạn Vân quay về phía Lai Bố Ni Tư hét lên. A? Chuyện gì vậy thiếu gia? Lai Bố Ni Tư bị tiếng thét lớn của Đoạn vân làm cho hoảng sợ, vội vàng khép quyển sách lại hỏi. Đoạn vân trợn mắt, : "Lão đầu, Hi Nhã là nhân loại ngàn năm trước, đối với lịch sử ngàn năm trước kia, đặc biệt là Thần giới có hiểu biết ít, ta nghĩ nàng theo ngươi chắc là tốt rồi!" "A? Thiếu gia, ngươi tha cho lão già ta , ta cũng có tuổi rồi! Đương nhiên lúc có chuyện, ta thỉnh giáo. Tuy nhiên, ngươi mà để cho tiểu nương theo lão già như ta, cái đó cũng quá⬦.rồi đấy!" Lai Bố Ni Tư vội vàng từ chối. "Đoạn Vân ca ca, ta theo ngươi được rồi!" Hi Nhã lúc này kéo cánh tay Đoạn Vân . Ngẫm nghĩ, Đoạn Vân truyền cho Liên Na kêu nàng tới đây. "Liên Na, đây là Hi Nhã, nàng trước tiên đưa nàng ta thu xếp chút !" Đoạn Vân quay về phía thị nữ Liên Na xinh đẹp tuyệt vời của mình mà . "Vâng, thiếu gia!" Sau đó Hi Nhã liền cùng Liên Na và Vân Vân các nàng ở cùng chỗ. Tuy nhiên từ khi có người ngoài cuộc Hi Nhã này, vài lần chuyện tốt của Đoạn Vân cùng hai nàng đều bị quấy rầy. Thông qua Hi Nhã, Đoạn Vân hiểu ít về chút tình hình và lịch sử của ngàn năm trước. Nhưng vì ký ức của Hi Nhã có chút khiếm khuyết, rất nhiều tình trước kia là ký ức mơ hồ, bây giờ có vài điều nàng quên sạch bách. Lai Bố Ni Tư lão gia hỏa kia quả nhiên là đại kỳ tài của Ma pháp giới, trong thời gian quá ba ngày lão tìm ra được Truyền tống trận. Lợi dụng số lượng lớn Khoáng thạch gian hệ thu hết được từ chỗ Long Tộc mà có, Đoạn Vân chế tạo ra mười bộ tiểu hình gian Truyền Tống Trận. Hơn nữa vì tính cơ động của việc chiến đấu sau này, Đoạn Vân còn tiếc vốn liếng, hao phí rất nhiều tài liệu, chế tạo ra ba bộ đại hình Truyền Tống Trận đủ để lần truyền tống ngàn người. Vì nghiệp dâm đãng của mình, Đoạn Vân lợi dụng tiểu hình Truyền tống trận đem phòng ngủ của mình cùng tẩm cung của Khải Lợi và tẩm cung của Tiểu Nguyệt chia ra liên kết theo hình ngôi sao. Từ đó, nếu Đoạn Vân có việc gì rất vui mừng chui vào Truyền Tống trận. Sau hồi lần mò đến tẩm cung của Khải Lợi, sau khi cùng Khải Lợi tâm tình ở đó đến nửa đêm, lại tìm Khải Sắt Lâm, Lộ Ti, Hương Hương, còn có các nàng Lị Lị Lộ và Tạp Sắt Phu nữa... Với lại, vì để cho hành động của mình càng thêm thuận tiện, Đoạn Vân còn ở trong gian giới tử Ách Bỉ Đa mẫu giới mới của mình thiết lập đại hình Truyền Tống Trận liên kết cùng với Á Cương. Cứ như vậy, bất kể Đoạn Vân tới nơi nào, chỉ cần mang theo Ách Bỉ Đa mẫu giới của , cần bao nhiêu thủ hạ cũng có thể tùy lúc mà điều động tới. Còn lại hai bộ đại hình Truyền Tống Trận, Đoạn Vân bố trí ở Thần Long đảo và Cứu Thế Chi Địa. Hơn nữa vì để cho Nanh Sói đặc chủng khi tác chiến có tính cơ động cao hơn, Đoạn Vân còn đặc ý ra lệnh cho Lai Bố Ni Tư nhanh chóng chế tạo bộ đại hình Truyền Tống Trận phân phối cho Nanh Sói Sư đoàn của mình. Ngày hôm nay, trong Thiên Long thành, Đoạn Vân ôm lấy Khải Lợi mặt vẫn đỏ bừng bừng sau cuộc mây mưa nhiệt cuồng. "Vân ca, Thiên Long ngày nay tất cả đều đạt tới cường thịnh chưa từng có từ trước tới giờ. Bởi vì Lôi Ngạo và Tạp Tu Tư bị đánh bại, Thiên Long thu được khoản bồi thường chiến tranh kếch xù, cái này đối với nghiệp cải cách của Thiên Long đều là rất có lợi! tại, thế hệ quân của Thiên Long toàn bộ hoàn thành cải cách rồi, lực chiến đấu của quân đội đạt được cảnh giới trước đây chưa từng có. Thực lực của Thiên Long Nanh Sói kỵ sĩ đoàn đến nay rất mạnh rồi. Thực lực thấp nhất cũng đạt tới thấp cấp, hơn nữa có số ít binh lính đạt tới thực lực Đại kiếm sư. Ta dám , đại lục có đội quân nào có thể là đối thủ của bọn chúng rồi! Cho dù là Thần Điện kỵ sĩ của Thần Điện nhiều nhất cũng chỉ cùng đội quân này đánh ngang tay là giỏi lắm rồi!⬝ Khải Lợi rúc người vào trong lòng Đoạn Vân, giảng giải chút tình hình Thiên Long cho Đoạn Vân nắm được. Đoạn Vân nghĩ ngợi rồi : "Thực lực thấp cấp thôi còn chưa được a! Nếu Ma tộc xâm lấn mà , thực lực như vậy ta nghĩ chịu tổn thất rất lớn, ngươi phải làm cho Mã Khắc cố gắng lên. Ở Nạp Lan, lúc đầu Kiệt Khắc Lữ trưởng cũng là ở nơi này mang theo mười vạn bộ đội Nanh Sói, cùng với Mã khắc tiến hành cạnh tranh nhau. nay mười vạn Nanh Sói bộ đội thủ hạ của Kiệt Khắc thực lực thấp nhất cũng thất cấp. Còn nữa, Khải Lợi, ta muốn cho Nanh Sói bộ đội ban đầu là Hoàng gia kỵ sĩ đoàn thoát ly ra khỏi, trở thành đại quân đoàn có đủ năng lực tác chiến độc lập. Về phần Hoàng gia kỵ sĩ đoàn, ta muốn nàng từ trong những quân đoàn bộ đội khác chọn lọc ra những binh lính tinh duệ lần nữa thành lập tổ chức lại." "Được, ta nghe chàng! "Khải lợi vẻ mặt ôn thuận , khuôn mặt dán tại ngực của Đoạn Vân. Cảm nhận được tình ý của Khải Lợi, Đoạn Vân : "Hôm nay Tiểu nguyệt mang thai cốt nhục của Đoạn Vân ta, mà nàng là đại lão bà lại có trước, ta xem nguyên nhân là do chúng ta cố gắng ấy mà! Nào lại đây, chúng ta cố gắng hơn nào!" xong Đoạn Vân liền nghiêng người đặt Khải Lợi ở phía dưới rồi tiến hành công cuộc "cố gắng" ấy.... Sau khi trải qua mây mưa phong tình, Đoạn Vân liền từ biệt Khải Lợi, rồi lần lượt mò tới phòng ngủ của Lộ Ti, Hương Hương, Khải Sắt Lâm, Lị Lị Lộ, còn có cả Tạp Sắt Phu nữa mà tiếp tục "cố gắng". Sau cuộc hoan cuồng cùng với đám nữ nhân, trời sáng rồi! "Ai, xem ra, sau này thể làm như vậy nữa. Phải làm cho tất cả các nàng đều tập trung chỗ, rồi cùng ngủ chung a! Như vậy chưa là phí thời gian công sức, lại còn có chất lượng gì cả. Ân, nhất định phải nghĩ biện pháp để cho các nàng đồng ý ngủ cùng nhau mới được." Bụng Tiểu Nguyệt lại lớn lên ít, Đoạn vân chuẩn đoán qua chút, khoảng chừng qua hơn bốn tháng nữa là phải lâm bồn rồi. Vì muốn chiếu cố tốt hơn cho Tiểu Nguyệt, Đoạn vân ngừng khuyến khích vài nữ nhân khác của mình đến bầu bạn với Tiểu Nguyệt. Dù sao có Truyền Tống Trận, có thể trước tiên từ Thiên Long đến Á Cương, rồi lại từ Á Cương chuyển đến Nạp Lan, căn bản tốn mất bao nhiêu thời gian. Truyền Tống Trận này đối với Đoạn Vân mà quả là quá tốt. Trước tiên chúng ta tới tính cơ động chiến trường, cuộc sống riêng của Đoạn Vân ! Trước kia, Đoạn Vân nếu muốn cùng vài lão bà thân thiết của mình nghỉ ngơi chút, cho dù là do Tiểu Phi Hiệp Thập nhất cấp tự thân , cũng phải mất thời gian nửa ngày. Hơn nữa, nghiệp của Đoạn Vân ổn định thành thể nhất thống, tuy việc lặt vặt lớn trong Gia tộc đều do đám Ước Hàn làm, nhưng nếu gặp phải tình lớn giống như Long Tộc vậy, Đoạn Vân thể tự mình xử lý. Vả lại Đoạn Vân là chỉ huy tối cao của Gia tộc vũ lực, là người chủ soái cầm binh quyền, mà trong quân đội cũng có rất nhiều tình phải do Đoạn vân đích thân điều hành. Cái cuộc sống này khỏi phải có biết bao nhiêu vất vả khó chịu! Nhưng bây giờ tốt rồi, từ khi có Truyền tống trận, chỉ cần trong nháy mắt, Đoạn Vân vốn còn ở Á Cương có thể lập tức đặt chân ở Thiên Long, hơn nữa là trực tiếp ở tẩm cung của Khải Lợi. Đương nhiên rồi, đám lão bà này của Đoạn Vân tự nhiên cũng rất cao hứng, nếu cũng có việc gì liền chui vào trong Truyền tống trận, tự mình đến Á Cương tìm Đoạn Vân. Các nàng có thời gian còn đến thăm Tiểu Nguyệt. Thấy tiểu phúc của Tiểu Nguyệt lớn lên, đám nữ nhân của Đoạn Vân khỏi phải cũng có tỵ nạnh và mong ước được như thế. Mỗi lần ái ân đều điên cuồng đặt cầu cao với Đoạn Vân, tuyên bố nhất định muốn sớm có ngày mang cốt nhục của Đoạn Vân. Đoạn Vân cần phải có biết bao nhiêu sảng khoái rồi! Cơ hồ mỗi ngày vào ban đêm đều ngừng song tu, chưa lợi ích là công lực tăng lên, hơn nữa mỗi lần còn càng đánh càng hăng, những nữ nhân của , có người nào là đối thủ của . Về sau, thấy Đoạn Vân cường hãn như thế, vì vậy ⬜đội quân hậu cung⬝ liền đôi liên hợp lại. Khải Lợi cùng Khải Sắt Lâm tổ, Hương Hương cùng Lộ Ti tổ, Lị Lị Lộ cùng Tạp Sắt Phu tổ hợp công chia lửa. Tuy nhiên cho dù là như vậy, các nàng vẫn như trước đều phải là đối thủ của Đoạn vân, mỗi lần đều bị đánh đến tơi bời hoa lá, phải xách cả váy áo mà chạy, bất quá mỗi lần đều là luôn đánh luôn thua, làm tình biết mệt mỏi! Thời gian cứ như vậy mà trôi qua mười ngày nữa. Lai Bố Ni Tư ngừng việc nghiên cứu gian ma pháp trong tay mình, ngay tức khắc chui đến Cứu Thục Chi Địa để nghiên cứu nơi đó. Lão hy vọng có thể ở nơi này, thông qua thăm dò vết tích Thần lưu lại, tìm được chút tình có liên quan tới Thần. Mà đúng lúc này, đặc sứ Thần Điện lại chạy tới Á Cương!
Chương 192. Chủ giáo tố đại Thần Điện khủng Đoạn Vân ở Thần Điện còn có chức vụ Hồng y chủ giáocủa Thần Điện, mặc dù Đoạn Vân cũng có để ý tới chức vụ này lắm, nhưng Thần Điện cũng bởi vậy mà sốt ruột lâu rồi. cường đại của Đoạn Vân vượt xa dự tính của họ Thần Điện này thể có khả năng so bì được. Bởi vì, Long Tộc cường đại ngày trước ở trước mặt Đoạn Vân cũng là đối tượng để mặc cho bị khi dễ, mặc dù Thần Điện có hàng triệu tín đồ nhưng tổ chức Tế tự chung đoan ràng đủ, đến ngay cả Long Tộc cũng chưa bao giờ Thần Điện dám chọc ghẹo. Và cái thân phận Hồng y chủ giáo kia của Đoạn Vân lại quá mức nhặt. Bởi vậy Thần Điện rất là khó xử! Đối với khó xử của Thần Điện, Đoạn Vân rất hiểu tình hình. Nhưng khiến cho có chút giật mình chính là thân phận Đặc sứ của Thần Điện. Cũng biết có phải là đề nghị của Tạp Tư Kỳ kia hay , lần này Đặc sứ Thần Điện ngoại trừ lão ra, ngoài ra còn có Thần Điện Thánh nữ được tín đồ Nữ Thần của đại lục tôn sùng là đại lục đệ nhất mỹ nhân. Hơn nữa, vị Thánh nữ này còn có cái tên làm cho Đoạn Vân vừa nghĩ đến muốn cười: Nhã Điển Na! Lúc đầu nghe Tạp Tư Kỳ giới thiệu mỹ nhân vẻ mặt thuần khiết cả người thanh bạch kia, khi nhìn qua cái đúng là Thánh nữ thiên sứ mỹ nhân, Đoạn Vân nhất thời nhịn được lại cười to lên. "Ha ha, Nhã Điển Na? Quả nhiên có vẻ đẹp gì có thể so sánh nổi, cả người dưới diễm lệ thánh khiết nhất định phải là đại lục đệ nhất mỹ nhân rồi!" Đoạn Vân nhịn được cười. (** Nhã Điển Na= Athena: nữ thần của Hy Lạp cổ đại) "Đoạn Vân đại nhân, ngươi...?" Tạp Tư Kỳ vừa thấy vẻ mặt đầy tiếu ý của Đoạn Vân rất là khó hiểu. Cái tên mà thôi, buồn cười như vậy sao? Hơn nữa cái tên đó phải là rất hay sao? "Được, Tạp Tư Kỳ lão ca, ngươi cũng gọi ta là Đoạn Vân lão đệ ! Ngươi gọi ta là đại nhân, ta có lẽ đảm đương nổi!" Đoạn Vân cười rồi . Ánh mắt cũng ngừng săm soi người vị Thánh nữ kia. Đại lục đệ nhất mỹ nhân quả nhiên phải là bình thường! Chỉ thấy nàng có mái tóc vàng óng ả, khuôn mặt thiên sứ càng xinh đẹp khiến cho người ta dám xâm phạm, đôi mắt to long lanh, hàng mi dài cong vút, sống mũi nhắn thanh tú, cái miệng xinh xắn tươi như đóa hoa, cái cằm thon thả mang theo ý nhị của Tây phương cổ điển. Cả người dưới toát ra khí tức thánh khiết, dáng người cũng là đẹp bậc nhất. Vẻ đẹp của nàng giống như ngôi sao lóe lên bầu trời, vẻ đẹp khiến cho người ta sinh ra cảm giác chỉ có thể nhìn từ xa mà thể đùa giỡn, đó là vẻ đẹp làm cho người ta thể sinh ra tà niệm. Vẻ đẹp của nàng là môn nghệ thuật, thánh khiết mà cao quý; thưởng thức vẻ đẹp của nàng tựa như trong suối nước nóng nhàng ôn hòa vỗ về, làm cho từ trong tâm hồn người ta tìm được thăng hoa; vẻ đẹp của nàng cũng làm cho người ta có cảm giác chân , làm cho người ta đối với nàng sinh ra mông lung hư ảo. Tuy nhiên, Đoạn Vân này từ đại tới dị giới nên căn bản phải là người bình thường. Cái chó má gì mà thể đùa giỡn? Đoạn Vân từ lần đầu tiên nhìn thấy nàng, trong lòng liền nổi lên ý nghĩ: biết khi cưỡi lên thân dưới, lại dùng chiêu thức tinh diệu nhất thế giới liên tục thí nghiệm sau đó, là phen kích thích như thế nào nhỉ? Nếu có thể khiến cho nàng cho mình làm cái việc ấy ấy, như vậy tốt quá rồi! "Tiểu nữ tử Nhã Điển Na ra mắt Đoạn Vân đại nhân!" Nhã Điển Na hiển nhiên là chịu nổi ánh mắt kỳ quái của Đoạn Vân, dưới ánh mắt soi mói như cú vọ của Đoạn Vân, nàng cảm giác mình giống như bị người ta lột hết quần áo, cả người toàn thân trần truồng trước mắt Đoạn Vân vậy. Hơn nữa, nàng sớm phát ra ánh mắt Đoạn Vân nhìn về phía mình cùng ánh mắt những người khác nhìn mình có rất nhiều bất đồng. Đoạn Vân cười cười, : "A a, Thánh nữ đại nhân nàng đây là đúng rồi. Đoạn Vân ta tại là Hồng y chủ giáo của Thần Điện, vả lại còn chưa đến Thần Điện nhận thụ phong, chức vụ của ta so với nàng còn thấp hơn biết bao lần. Dáng vẻ này của nàng, phải làm cho Đoạn Vân ta khó xử sao? Ha ha!" "Đoạn Vân đại nhân đùa rồi, thực lực của đại nhân ngày nay cường đại như vậy, ngay cả Long Tộc cũng còn là đối thủ. Thánh nữ Thần Điện nho như ta sao lại dám trước mặt Đoạn Vân đại nhân xưng là đại nhân được?" Nghe Đoạn Vân , Nhã Điển Na sau đó nở nụ cười xinh đẹp . Trong lòng Nhã Điển Na nghĩ, nam nhân cường đại như vậy lại làm cho người ta có cảm giác rất bình thản, là kỳ quái. Oa! Ngươi điều này có tính là câu dẫn ta đây? Còn cười nữa! Ngươi làm cho ta muốn sống nữa rồi...! "Ha ha, xin hỏi Thần Điện lần này kể cả Thánh nữ đại nhân cũng phái tới Á Cương nho của ta, biết có chuyện gì quan trọng? Các ngươi phải hướng đến ta hỏi tội chứ? Tạp Tư Kỳ lão ca, cái này các ngươi thể trách ta! Ta lâu như vậy có đến Thần Điện làm chuyện kia, chuyện nhận chứng kia, chủ yếu là do Đoạn Vân ta gần đây quá bận rộn mà! Các ngươi cũng biết vừa rồi Lôi Ngạo, Tạp Tu Tư, còn có Bắc cương Man Tộc hợp công đánh Thiên Long. Mà sau đó Long Tộc cũng tới tìm ta gây phiền toái, nếu phải Đoạn Vân ta lanh lợi, có lẽ ngay cả cái mạng cũng còn rồi!" Đoạn Vân ra vẻ xấu hổ . Nghe Đoạn Vân , sắc mặt Thánh nữ và Tạp Tư Kỳ ràng đều có chút bối rối. Nếu làm cho Đoạn Vân cùng với Thần Điện kết thù, vậy tình phát sinh lớn lắm. " , Đoạn Vân đại nhân, chúng ta lần này đến đây phải vì ý tứ đó!" Nhã Điển Na vội vàng giải thích. "Đúng vậy, Đoạn Vân đại nhân a, Thần Điện chúng ta đến để xử lý thân phận của Ngài!" Tạp Tư Kỳ cũng có chút bối rối . "Nga? xem! Thế nhưng Tạp Tư Kỳ lão ca ơi, ngươi có thể gọi ta là Đoạn Vân đại nhân được hay ?" Đoạn Vân cười . Tạp Tư Kỳ liền tĩnh tâm, : "Được rồi, Đoạn Vân lão đệ! Lần này ta và Thánh nữ đại nhân là đặc ý đến giải trừ thân phận của Ngài tại Thần Điện!" "Cái gì? Đoạn Vân ta phạm vào tội gì rồi? Vì sao lại giải trừ chức vụ của ta?" Kỳ Đoạn Vân cũng biết chút nguyên nhân bên trong, cường đại của mình Thần Điện còn có thể so bì nữa rồi. Nếu mình còn ở Thần Điện treo lên cái chức vụ Chủ giáo, vậy Thần Điện thể lo lắng thực lực của mình có chế ngự lên bọn họ hay ? Nhã Điển Na có chút giật mình : "A phải đâu! Ý của Thần Điện phải như thế!" "Vậy ý của các ngươi là ý gì đây?" Đoạn Vân vẻ mặt giễu cợt . "Đoạn Vân lão đệ, ngươi để cho ta gọi ngươi là lão đệ, ta đây cũng liền với ngươi nhé! Ngươi bây giờ quá cường đại, Thần Điện thể có khả năng dung nạp! cách khác, cho dù là để cho ngươi làm Giáo Hoàng của Thần Điện, cũng xứng đối với thực lực của ngươi!" Tạp Tư Kỳ lạnh nhạt . Đoạn Vân cười cười, : "Điều này ta tự nhiên là biết rồi! Tuy nhiên điều ta muốn chính là Đoạn Vân ta cũng muốn buông tha cho cái chức vụ Hồng y chủ giáo kia của mình, dù sao ta vẫn như trước kia là Tế tự!" "Nhưng Thần Điện phải đưa ngươi đặt ở vị trí nào đây?" Tạp Tư Kỳ có chút lo lắng . Đoạn Vân ngẫm nghĩ, Thần Điện có triệu tín đồ, cơ sở ở dân gian rất tốt, nếu muốn khống chế được đại lục, đầu tiên phải chính thức khống chế được Thần Điện. "Ta biết ta ở trong dân gian uy vọng rất cao, nhất là ở Thiên Long ta cơ hồ giống như là Thần tồn tại. Nhưng Đoạn Vân ta vẫn như trước là Tế tự, ta vẫn mang theo chức vụ của Thần Điện cũng là nguyên nhân này. Nếu các ngươi đuổi ta ra khỏi Thần Điện, các ngươi yên tâm ta có nửa câu gì oán hận cả. Nhưng các ngươi nghĩ qua những tín đồ của Nữ Thần cảm nhận như thế nào sao? Ta muốn biết, Đoạn Vân nếu rời khỏi Thần Điện các ngươi, tín đồ của các ngươi giảm xuống bao nhiêu? Các ngươi phải mực truy tìm tung tích của Thần sao? Ta cho các ngươi biết, chỉ cần cho ta thời gian, ta tin rằng ta có thể tìm đến Thần giới." Đoạn Vân vẻ mặt uy nghiêm . "Đoạn Vân đại nhân, Ngài Ngài có thể liên lạc được với Thần sao?" Thánh nữ Nhã Điển Na có chút giật mình . " đúng ra tại còn chưa thể! Nhưng ta có thể cho các ngươi vì sao Thần lại giáng hạ Thần tích hơn ngàn năm nay!" "Ngươi biết tình của Thần?" Tín đồ ngoan đạo Tạp Tư Kỳ này kích động . Đoạn Vân khẽ gật đầu, : "Hơn ngàn năm trước, Tây phương Thần giới, cũng là tương ứng với Thần giới của Tây đại lục, thừa lúc trong khi Đông đại lục cùng Ma Tộc giao tranh tổn thất nghiêm trọng, ồ ạt xâm lấn. Đông phương Thần minh sau khi đánh lui địch nhân, tổn thất là quá lớn, ngay cả Nữ Thần cũng rơi vào ngủ say! Vì phòng ngừa địch nhân từ đại lục xâm lấn, Thần liền đem thông đạo giữa Đại lục và Thần giới vội vàng phong bế lại, đoạn tuyệt liên hệ cùng đại lục." 'Cái này là sao?" Tạp Tư Kỳ có chút khó tin liền . Đoạn Vân khẽ gật đầu, cũng từ trong gian giới tử lấy Thiên sứ bị đóng băng ra. Tạp Tư Kỳ cùng Nhã Điển Na liền sững sờ kinh ngạc khó tin. "Đoạn Vân, đây là Thần sao? Thần dường như phải hình dáng này a? Nhưng nhìn qua quả thực có chút thánh khiết!" Tạp Tư Kỳ kích động . "Sai! Đây cũng phải là Thần! Đây là Thiên sứ Điểu nhân của Tây phương Thần giới. Bọn họ là đều là Thiên sứ tù binh bị Đông phương Thần giới bắt được. Ngươi đừng xem bọn chúng thánh khiết như vậy, kỳ nội tâm bọn chúng muốn có bao nhiêu xấu xa có bấy nhiêu ô uế. Bọn chúng vốn có năm ngàn người, nhưng bởi vì bị Thần vứt bỏ ở trong ngục giam, nhoáng cái là ngàn năm. Mà bọn chúng chính là thông qua ăn thịt thân thể những đồng bọn Điểu nhân hấp hối sắp chết để mà sinh tồn. Năm ngàn người, cuối cùng còn dư lại có hơn trăm thôi. Bọn họ ăn thịt đồng bọn của mình, các ngươi còn có thể bọn thánh khiết ?" Đoạn Vân vừa nghĩ đến tình cảnh những Điểu nhân ăn thịt Điểu nhân này liền cảm thấy có chút ghê tởm. Nghe Đoạn Vân , Tạp Tư Kỳ và Nhã Điển Na liền trận rét run. Tây phương Thần giới quả nhiên tà ác! "Đoạn Vân đại nhân, tại Ngài có tính toán gì ?" Nhã Điển Na hỏi. "A a, ta nghĩ tiếp tục làm Hồng y chủ giáo của ta! Dù sao khoảng thời gian Ma Tộc xâm lấn cũng còn xa, đại lục chúng ta cần phải chuẩn bị sẵn sàng tốt! Hai lần trước là bởi vì trong cuộc Thần Ma Đại chiến ngàn năm Ma giới tổn thất cũng rất nặng nề, do đó hai lần xâm lấn gần đây nhất quy mô cũng có to lớn lắm. Nhưng qua thời gian ngàn năm, ta nghĩ hẳn là cũng đủ cho bọn chúng nghỉ ngơi và phục hồi rồi. Lần này nếu phải chống cự Ma giới xâm lấn, ta nghĩ là trận chiến sinh tử tồn vong của đại lục. Nếu đại lục chúng ta đoàn kết lại nhân loại đại lục có thể tồn tại nữa. Các ngươi hãy tự cân nhắc kỹ càng !" Đoạn Vân vẻ mặt nghiêm túc . "Đoạn Vân lão đệ, chúng ta trước tiên quay trở về! Ngươi vì cả Mộng Đa Lợi Á đại lục phải tự hạ thấp thân phận khuất thân với Thần Điện, chúng ta sau khi trở về nhất định đem việc này bẩm báo cho Giáo Hoàng đại nhân, sau đó thương nghị cho ngươi thân phận gì thích hợp mới được. Chúng ta xin cáo lui trước!" Tạp Tư Kỳ cung kính với Đoạn Vân. Đoạn Vân khẽ gật đầu! Hừ! Thân phận? Cho dù là Giáo Hoàng, lão tử cũng vừa ý, nếu phải vì tiến trình thống nhất đại lục của bổn thiếu gia còn dang dở, lão tử mới loại bỏ các ngươi!