Chương 168. Long Hoàng chức vị khán bất thượng Ngẫm nghĩ lát, Đoạn Vân quay sang Tiểu Bạch, thấp giọng hỏi: " Tiểu Bạch, Long Thần của Long Tộc các ngươi ra có hình dáng như thế nào? Ta nghi lắm!" "Vân ca, Long Thần có hình dạng gì kỳ ta cũng biết! Long Thần là nhân vật rất thần bí trong Long Tộc, bất quá ta dám khẳng định tuyệt đối phải hình dáng kia! Ngươi ngẫm lại mà xem, Thánh Long là hậu duệ của Long Thần, chẳng lẽ Long Thần lại khác với hậu duệ Thánh Long của đến thế sao? Ta nghĩ đây là Đại Trưởng lão vì muốn bảo toàn Long Tộc nên mới nghĩ ra mưu kế đó. Vân ca, ta muốn ngươi tiêu diệt Long Tộc! Dù sao ta từng thuộc về Long Tộc." Tiểu Bạch thấp giọng trả lời, vẻ mặt có chút đau thương. Đoạn Vân suy nghĩ cẩn thận, xem ra Long Tộc sợ mình, muốn thần phục, vì vậy tìm cái chiêu bài Thần Long sử! Long Tộc thần phục, vốn cũng là chuyện tốt, có điều là Đoạn Vân thích Thằn lằn, nhất là đám Thằn lằn muốn tự xưng mình là Rồng. Bất quá, có phải chứa đựng mưu gì đó hay ? Nhìn Tiểu Bạch, Đoạn Vân : " Nếu Tiểu Bạch làm Long Hoàng nhé?" Tiểu Bạch cười khẽ vài tiếng, hỏi lại: " Chẳng lẽ ngươi nghĩ đến việc rời xa ta sao?" " có chuyện đó! Nàng là tâm can tiểu bảo bối của ta, ta làm sao bỏ nàng được? Nhưng mà muốn khống chế được Long Tộc, cuối cùng cũng phải tuyển ra Long Hoàng, đúng ? Nàng thể bắt ta làm chuyện đó được! Ta là nhân loại, bắ ta cả ngày nhìn cái đám Rồng ngu ngốc đó, ta chịu đượ !" Đoạn Vân vội vàng cười giải thích. Chính là vừa nghĩ tới khả năng, cũng có loại trực giác, vài lão gia hỏa Long Tộc có mưu gì đối với mình đây! ⬜Đoạn Vân đại nhân, Ngài làm ơn xem có thể cứu giúp cho tộc nhân ta chút ?" Đại Trưởng lão chưa hết vẻ sợ hãi. "A? Cứu trị hả? Được thôi!" Sau đó Đoạn Vân lần nữa xuất chiêu "phóng huyết đại pháp" của , sau đó mới trị liệu cho tất cả đám Cự long bị thương. Sau khi chữa trị xong, giới tử của Đoạn Vân lại có hêm hơn mười cái vại khổng lồ, đại khái gần trăm thùng long huyết, còn năm đầu rồng xui xẻo chết cũng bị Đoạn Vân quơ tay thu vào gian giới tử. Đương nhiên rồi, còn có cái thi thể Long Hoàng cấp Mười nữa chứ, làm sao buông tha được. Sau đó, thương thế của đám Cự long căn bản khỏi, nhưng tất cả đều hơi lảo đảo! Làm gì mà có chuyện Đoạn Vân hào phóng phụng hiến Hoàn Dương đan cho mấy con Rồng ngu ngốc này dùng! ⬜Đoạn Vân đại nhân, Ngài cuối cùng có an bài gì cho Long tộc vậy?" Đại Trưởng lão cung kính vái Đoạn Vân lễ, hỏi. Ngẫm nghĩ lát, Đoạn Vân : " Như vậy , các ngươi đưa Bát Trưởng lão và Cửu Trưởng lão cùng với năm mươi đầu Cự long kia, tất cả đưa về Đường Cổ Lạp Sơn. Thập Đại Trưởng lão tạm thời lo việc quản lý các việc nội vụ của Long Tộc. Về phần chọn Long Hoàng, ta vẫn cứ đề nghị cho Hắc long Đạt Nhĩ Ba làm ! Ta cho các ngươi biết, thực lực của Đạt Nhĩ Ba đạt tới cấp Mười rồi, có con Rồng nào dám thách thức quyền uy của đâu." ⬜Nhưng ⬦" ⬜Đừng nhưng nữa! Ta còn biết các ngươi muốn gì nữa sao! Vô luận ta có phải là Thần Long sử , cũng thay đổi được , Long Tộc các ngươi chỉ có hai con đường, hoặc là diệt vong, hoặc là thần phục Đoạn Vân ta! Các ngươi đừng giở cái trò huyết thống gì gì đó của các ngươi ra! Thần Long hả? Các ngươi đừng mơ mộng nữa, bọn họ căn bản coi thường các ngươi là Ngụy long! , ta cũng rất ghét đám Thằn lằn các ngươi! Sao hả, các ngươi là Thằn lằn ngươi phục phải ?" ⬜ phải, ta chỉ muốn Ngài tôn trọng Long Tộc chúng ta!" Đại Trưởng lão cúi đầu bất lực, nhưng Đoạn Vân thể đoán được trong lòng nghĩ cái gì. Đoạn Vân cười cười, : " Muốn ta tôn trọng các ngươi hả? Dễ thôi! Vậy phải xem các ngươi có đủ tiềm chất làm thủ hạ cho ta ? Các ngươi đầu phục Đoạn Vân ta, ta cũng thể tiến hành cải tổ trong nội bộ Long Tộc! Long Tộc các ngươi có quan niệm chủng tộc gia cấp mãnh liệt. Còn ta lại rất ghét cái thứ gia hỏa dựa vào huyết thống để kiếm cơm! Do đó, với danh nghĩa chủ nhân chính thức của Long Tộc, ta muốn ban bố mấy việc về Long Tộc: thứ nhất, từ nay về sau, Long Tộc còn dùng quan niệm huyết thống giai cấp nữa, ở Long Tộc phải dựa vào thực lực mà tìm được địa vị trong Long Tộc! Việc này các ngươi có ý kiến gì ?" ⬜! Ta cũng có ý nghĩ này từ lâu rồi!" Đại Trưởng lão cung kính. Kỳ đối với chủng tộc Long Tộc này, trước nay vẫn dựa theo thực lực mà phân chia địa vị. Hoàng Kim long cường hãn nhất, Bạch long đứng sau, Ngân long thấp hơn chút, ...vân vân! Đoạn Vân cũng biết, việc này chỉ là thuyết pháp bất đồng mà thôi, việc này cũng chỉ muốn cho những chủng tộc Rồng có ưu thế có thể tìm được căn cứ để phát huy. Đoạn Vân cũng hiểu nếu muốn chính thức khống chế được Long Tộc, tất cả phải dựa vào điều này! Thực lực? Nếu ngươi muốn lão tử có thể đem ngươi chế ra thành cửu cấp đỉnh phong, cho dù là đến Thần cấp cũng phải là việc khó! Hắc long hề có địa vị gì ở Long tộc, muốn Đạt Nhĩ Ba ngồi lên ngôi vị Hoàng đế, chủ yếu còn là muốn lấy lòng mấy con Rồng cấp thấp! Đoạn Vân biết, sau khi Đạt Nhĩ Ba là Hắc long có thực lực cường hãn mà đăng thượng ngôi vị Long Hoàng, mấy con Rồng cao cấp tự nhiên phản đối kịch liệt, còn đám quý tộc tỏ thái độ tiêu cực, tệ hơn là chịu nghe hiệu lệnh từ Long Hoàng. Nhưng Đạt Nhĩ Ba nhất định được số lượng khổng lồ Rồng cấp thấp ủng hộ mãnh liệt. Trong Long Tộc, quý tộc dù sao cũng chỉ là số ít! Đại Trưởng lão cũng hiểu được tính toán này của Đoạn Vân. ⬜Thứ hai, ta muốn hạn chế quyền lợi của mười Đại Trưởng lão!" Đoạn Vân uy nghiêm. Nghe Đoạn Vân , thần sắc Đại Trưởng lão có vẻ thống khổ: " Ngài muốn hạn chế quyền lợi của Trưởng lão đoàn sao?" ⬜Trưởng lão đoàn còn có quyền phế trừ Long Hoàng nữa! Hơn nữa, các việc bên trong Long Tộc phải có tám Trưởng lão đồng ý mới có thể phủ quyết quyết định của Long Hoàng! Hơn nữa, Trưởng lão đoàn được phép điều động mười đầu cửu cấp Cự long!" chứ, Đoạn Vân thấy tổ chức Trưởng lão đoàn quả là việc làm rất tốt. Dù sao nó cũng có thể hạn chế quân quyền. Tuy nhiên, Đoạn Vân cũng muốn làm Vua của cả thiên hạ. Nếu để mấy lão bất tử này vướng tay vướng chân, như vậy mọi việc mình làm cũng thoải mái! ⬜Việc này hả? Chúng ta cần thương lượng chút! Bất quá cũng phải là chuyện lớn. Còn có gì nữa ?" Đại Trưởng lão trả lời cung kính. Có lẽ thấy Hắc long mà làm Long Hoàng, nhất định có rất nhiều Rồng phục, đến lúc đó, Long Hoàng Đạt Nhĩ Ba cũng chỉ là thùng rỗng kêu to mà thôi. Bất quá biết Đoạn Vân sớm nghĩ thay cho Đạt Nhĩ Ba mọi việc rồi. ⬜Điều thứ ba chưa có, sau này lại!" Đoạn Vân cười . ⬜Ồ !" Còn lúc này, Đạt Nhĩ Ba cũng có vẻ bất mãn chẳng có chút sảng khoái nào : " Lão Đại, ngươi bắt ta làm Long Hoàng đó chứ? Có thể từ chối ?⬝ ⬜ được!" Đoạn Vân rất nghiêm túc. Thấy vẻ mặt kiên quyết của Đoạn Vân, Đạt Nhĩ Ba cười : " Lão Đại, Ngài xem ta bây giờ là Hắc Long Hoàng, chưởng quản Á Long Cốc vạn thủ hạ. Hơn nữa, bây giờ, thực lực thủ hạ của ta cũng mạnh hơn Long Tộc nhiều, ngươi đừng có mà vô cớ giáng chức của ta chứ. Lão Đại, thương lượng chút mà, để đệ đệ của ta nhé? Thực lực của nó đâu có kém gì ta đâu!" ⬜Lão Đại, ngươi ngàn vạn lần đừng kéo ta vào đó! Ta mặc kệ việc Hoàng đế của người ta? Làm Hoàng đế chẳng bao giờ có kết quả tốt cả! Ngươi xem, Tra Lí đó, bị Ma tộc giết rồi. Còn Tiểu Bạch nữa, vì ngôi vị Hoàng đế mà phải lang bạt ở Ma Thú Sâm Lâm hơn trăm năm. Còn cả cái tên Tạp Mạt Tư Đặc sao, bị lão Đại kiếm cắt béng mất cái đầu. Đại ca, ta xem ngươi là thích hợp nhất, ngươi có phúc tướng, nhất định có thể làm được lâu lắm!" Đạt Nhĩ Khắc vội vàng từ chối. ⬜Ngươi!" Đạt Nhĩ Ba trừng mắt liếc Đạt Nhĩ Khắc, rồi đổi sang vẻ mặt tươi cười với Đoạn Vân, vẻ mặt cười rất nịnh nọt! Đoạn Vân trợn trắng mắt, đúng là hai nhân vật quốc bảo ! Đến cả Long Hoàng mà coi thường. Xem ra Long Tộc kiểu này chắc diệt tuyệt đến nơi rồi! Đoạn Vân ngẫm nghĩ lát, nghiêm túc : " Đạt Nhĩ Ba, ngươi phải làm chức Long Hoàng này thôi, muốn làm cũng phải làm! Ta biết bắt đầu mới làm ngươi gặp nhiều khó khăn, nhưng ngươi có thể đưa năm đại Hắc long theo! Nếu ngươi cảm thấy cần có thể đem theo cả năm đại Phi long nữa! Nếu ngươi , ta khai trừ Đảng tịch của ngươi!" "Đảng tịch?" "A, phải, ta là ta đuổi ngươi ra khỏi hàng ngũ Ma sủng của Gia tộc!" Đoạn Vân vội vàng sửa lời, làm sao lại lẫn lộn với Đảng tịch như vậy chứ. Ừm, mà xem ra cũng có thể thành lập Đảng phái ở đây chứ nhỉ, như vậy cũng dễ quản lý hơn! Sau này nếu ai phạm vào sai lầm, cảnh cáo, nặng trực tiếp khai trừ Đảng tịch! Kỳ , Trung Hoa Gia tộc của Đoạn Vân cũng có tính chất tương đương với đảng phái rồi, thông qua việc cơ cấu chương trình và tổ chức của Gia tộc. Chỉ có điều Đoạn Vân để ý đó thôi . ⬜Vậy cũng được! Năm đại Hắc long phải theo ta!" Đạt Nhĩ Ba vẻ bất lực. Nhìn đám thủ hạ, Đoạn Vân quay về phía ba vị Long Tộc Trưởng lão : " Mười ngày sau, ta tự mình tới Đường Cổ Lạp Sơn xem Lễ đăng cơ đại điện của Đạt Nhĩ Ba! Các ngươi chuẩn bị chút!" ", Thần Long sử đại nhân!" Ba vị Trưởng lão rất cung kính vái Đoạn Vân lễ. Bất quá trong khi mấy lão cúi đầu xuống, biến đổi gương mặt đều bị thần thức của Đoạn Vân thấy ràng! Trong lòng cười lạnh tiếng, Đoạn Vân dùng loại ánh mắt rất kỳ quái nhìn Tiểu Bạch. Long Tộc có khuất phục dưới chân Đoạn Vân như vậy ?
Chương 169. Ma pháp quyển trục điêu bản chế Chẳng mấy chốc đoàn người Đoạn Vân về tới Á Cương! Còn Đạt Nhĩ Ba và năm đại Hắc long thủ hạ của cũng theo đám Cự long, đầu tiên là tìm Bát, Cửu Trưởng lão. Bất quá, trước khi , Đoạn Vân kéo Đạt Nhĩ Ba ra chỗ dặn dò vài việc. Hơn nữa, Đoạn Vân còn bí mật để Đạt Nhĩ Khắc Hắc long cấp Mười thầm biến mất khỏi đội ngũ về Á Cương. Về phần Đạt Nhĩ Khắc đâu, tự nhiên là bí mật, bí mật mà cả Tiểu Bạch cũng biết. Trở lại Á Cương trời sẩm tối, Đoạn Vân cũng Thiên Long, mà là gặp Lai Bố Ni Tư lão khùng Luyện kim pháp thần. ⬜Lai Bố Ni Tư, mấy ngày hôm trước ta cho ngươi viên thuốc, sau khi ngươi dùng xong giải trừ được Ma lực cấm chế chưa?" Mấy ngày hôm trước Đoạn Vân đặc ý đem viên siêu cấp Tẩy Tủy Đan đưa cho cho lão Luyện kim pháp thần có Ma lực đạt tới Thần cấp đỉnh giai, nhưng lại bị cấm chế này, hy vọng lão khôi phục thực lực chút đỉnh. Thấy Đoạn Vân quan tâm tới mình, Lai Bố Ni Tư trả lời rất cung kính: "Phục dụng xong viên thuốc đó xong, thực lực của ta đạt tới cấp Mười , cấm chế bắt đầu giải trừ! Bây giờ ta có thể sử dụng Ma lực cấp năm. Phỏng chừng chỉ cần cường độ Ma lực ta đạt tới mức của gian thần thú Ách Bỉ Đa, cấm chế của ta có thể được giải khai. Thế nhưng thiếu gia à, bây giờ có giải trừ hay giải cấm chế này cũng chẳng còn ý nghĩa bao nhiêu với ta nữa! Chúng ta bây giờ có thể linh hoạt vận dụng năng lượng Ma tinh, cách khác có Ma tinh cấp bao nhiêu, ta là Luyện kim pháp thần cấp bấy nhiêu. Mấy bữa trước, thiếu gia cho ta viên Ma tinh của Ma Long, ta dùng nó làm ra siêu cấm chú cấp Mười !" "A? Bảo bối Ma tinh bị ngươi lãng phí hết rồi hả?" Đoạn Vân xót ruột, . ⬜Thiếu gia, ngươi đừng hẹp hòi như vậy chứ! Ta chỉ là lấy ra chút năng lượng mà thôi, chưa đến phần trăm năng lượng của nó thôi mà!" Lai Bố Ni Tư trợn trắng mắt . Đoạn Vân vẻ rất bối rối: "A a, thế hả, thế hả? Sao ngươi sớm? Vậy để bổn thiếu gia cho ngươi thêm viên Ma tinh cấp Mười nữa nhé! " xong, Đoạn Vân móc Long tinh của Long Hoàng ra đưa cho Lai Bố Ni Tư. Lai Bố Ni Tư vô cùng hưng phấn nhận lấy, quan sát cẩn thận. Nhưng chẳng mấy chốc, lão giật mình kêu lên: " Đây là Long tinh? Chẳng lẽ là ⬦" ⬜Đúng, đúng là lão gia hỏa Long Hoàng Tạp Mạt Tư Đặc đó! Hơn nữa là ta tự tay giết chết. Lần này ta tới tìm ngươi, cũng là muốn hỏi câu tại sao Thú Nhân thể ký kết Kỵ sĩ khế ước với đám Tích dịch vậy?" Đoạn Vân suy nghĩ lúc lâu cũng hiểu được tại sao Thú Nhân thể ký Kỵ sĩ khế ước với Cự long, vì vậy phải tới hỏi lão gia hỏa Lai Bố Ni Tư này chút . Lai Bố Ni Tư nhận Long tinh thu vào gian giới tử của mình, ngẫm nghĩ lát rồi : " đại lục có thần thoại như thế này. Nghe Long Thần và Thần Thú là tình địch, bọn họ rất ngưỡng mộ Sinh Mạng Nữ Thần. Kỳ cơ hồ mỗi nam thần ai nấy đều là ngưỡng mộ Sinh Mạng Nữ Thần cả, chỉ có điều hai tên đó có biểu lộ khác nhau thôi! Nhất là Thần Thú, dưới lần biểu lộ tình cảm với Sinh Mạng Nữ Thần. Ngài cũng biết là Thú Nhân cũng khá là trực tính, bọn họ có gì cũng thẳng, làm Thần Thú của Thú Nhân cũng giảo hoạt hoặc là ăn vòng vo. Còn Sinh Mạng Nữ Thần thuộc loại người vô cùng lịch tao nhã, do đó, nàng thích Thần Thú, thậm chí là hơi ghét nữa! Việc này giải thích tại sao Thú Nhân có thù oán với nhân loại." Đoạn Vân trợn mắt: "Ủa, ta hỏi ngươi tại sao Thú Nhân thể ký Kỵ sĩ khế ước với Cự long mà, phải bảo ngươi kể chuyện thần thoại cho ta đâu?" ⬜Ngươi thể kiên nhẫn chút sao? Ta già thế này rồi còn gì!" Lai Bố Ni Tư oán giận hờn dỗi . "Được, ngươi tiếp !" Đoạn Vân cũng ngậm miệng luôn, còn là già nữa! Dưới bồi dưỡng của Tẩy Tủy Đan, đặc cấp Tẩy Tủy Đan, siêu cấp Tẩy Tủy Đan, ngươi cũng chỉ hơn có mấy thanh niên vị thành niên vài tuổi thôi! Còn già lão, hừ? ⬜Ngàn năm trước Thú Nhân có Long kỵ sĩ hay ta biết, nhưng từ khi Long Thần biết Thần Thú ve vãn Sinh Mạng Nữ Thần, nghe đồn hạ cấm chế với Cự long, do đó Kỵ sĩ khế ước với Thú Nhân còn có hiệu lực nữa. Từ đó đại lục còn có Thú Nhân Long kỵ sĩ nữa!" "Thế thôi à?" Đoạn Vân hỏi vẻ nghi hoặc. ⬜Hết rồi!" Lai Bố Ni Tư trả lời. ⬜Ý ngươi là Long Thần vì ăn dấm mà hạ cấm chế đối với tất cả Rồng, để cho chúng thể trở thành tọa kỵ của Thú Nhân, phải ?" Đoạn Vân hỏi. Lai Bố Ni Tư khẽ gật đầu. "Oa, mịa... !" Đoạn Vân gào to tiếng: " Sao lại có cái thứ chó má đó hả? Chẳng lẽ có Thần sao?" ⬜Thiếu gia, ta đoán là có đó! Nhưng ta cảm thấy Thần cũng chỉ là loài người tu luyện đến mức tận cùng đạt tới loại cảnh giới tối cao mà thôi! Cứ nhìn theo tình hình của chúng ta mà , bây giờ thực lực thủ hạ của thiếu gia đều ở vào đỉnh cao ở đại lục rồi! Hơn nữa, tốc độ phát triển cũng rất nhanh! Ta ước chừng chỉ cần thực lực đột phá đến cực hạn của thế giới này, chúng ta cũng có thể trở thành Thần cả lũ!" Lai Bố Ni Tư rất khẳng định. Ngẫm nghĩ lát, Đoạn Vân : " Đích xác, dựa theo đám Thần cấp sống được khoảng năm sáu trăm năm, đám cường giả đạt tới cấp Mười ít nhất có thể sống được ngàn năm! Chỉ cần trong vòng ngàn năm nếu làm cho thực lực của mình đạt tới đột phá mới, có thể sống lâu hơn nữa, cuối cùng có thể đạt tới mức độ trường sinh bất tử rồi! Tuy nhiên nếu xảy ra việc như thế, vậy mấy vị thần đại lục này chạy đâu cả rồi? Theo như điển tịch ghi lại ở Nữ Thần điện, Sinh Mạng Nữ Thần hơn ngàn năm nay hề giáng hạ Thần tích rồi. Chẳng lẽ ngoại trừ Ma giới ra, còn tồn tại cái gọi là Thần giới? Việc này dường như hơi lạ đó! biết ở đó có Điểu nhân nhỉ?" "Điểu nhân? Đó là cái gì?" Lai Bố Ni Tư hỏi vẻ nghi hoặc. ⬜À, có gì? Ta thuận miệng thôi! Được rồi, ngươi ngươi giải khai được bộ phận cấm chế, cách khác gian thần thú Ách Bỉ Đa tối đa cũng khoảng cấp Mười thôi? Vậy ngươi có thể mở ra xem có vật còn sống nào trong Ách Bỉ Đa mẫu giới ?" Đoạn Vân liếc mắt thấy Ách Bỉ Đa tử giới tay mình, vì vậy nghĩ ngay đến cái mẫu giới kia. ⬜Ta thử vận dụng lực lượng Ma tinh để mở giới tử, phỏng chừng vài ngày nữa là có thể thành công rồi!" Lai Bố Ni Tư hưng phấn. Khẽ gật đầu hài lòng, Đoạn Vân thuận tay cầm quyển trục, nhìn rất chăm chú. Trương quyển trục đó là bán thành phẩm, còn chưa được quán thâu Ma lực, thấy quyển trục này có vẽ đường dây Ma pháp, trong đầu Đoạn Vân nhất thời sinh ra linh cảm. ⬜Lai Bố Ni Tư, ngươi làm quyển trục này có phải là trước tiên vẽ mấy hình vẽ Ma pháp này giấy, sau đó quán thâu Ma lực của Ma tinh vào đó phải ?" Thần sắc Đoạn Vân có vẻ hơi kích động hỏi. ⬜Đúng vậy? Có vấn đề ? Từ khi thiếu gia phát minh ra giấy, xác suất chế tác thành công Ma pháp quyển trục của ta cao cách thần kỳ, đạt tới tám mươi phần trăm rồi." Lai Bố Ni Tư vẻ hoài nghi. ⬜Ngươi có nghĩ tới việc trước hết điêu khắc Ma pháp trận, sau đó in bằng Ma pháp dược thủy, rồi đem quyển trục ra in hàng loạt ?" Đoạn Vân nghĩ tới việc in ấn ở kiếp trước! Nếu kỹ thuật in ấn có thể áp dụng vào in ấn Ma pháp quyển trục, vậy chẳng phải mình có vô tận Ma pháp quyển trục sao? Bỏ công phu khắc ra bản in, sau đó dùng tốc độ giây bản mà sản xuất. ⬜Thiếu gia, Ngài là làm giống như đám Địa Tinh in bộ sách ấy hả, đem Ma pháp trận trước tiên khắc lên thạch bản, sau đó cứ thế mà in!" Lai Bố Ni Tư cũng kích động kém. Đoạn Vân khẽ gật đầu rất hài lòng: " Đây là phát minh thời đại đó! Lúc đầu thế nào cũng có chút khó khăn, dù sao việc này cũng cầu độ chuẩn xác rất cao, bản in cũng dễ làm! Bất quá ta nghĩ đây là việc tuyệt đối có thể làm được. Ngươi tự mình từ từ nghiên cứu !" ⬜Thiếu gia, ngươi là thiên tài!" Lai Bố Ni Tư với vẻ kính nể vô bờ. "A a, ta đâu có bổn như Đại sư Ngài được? Ta cũng thuận miệng thôi, nếu để cho ta nghiên cứu việc này, ta chắc đau đầu lắm! Thôi, ta đây!" Ngày thứ hai, Đoạn Vân kêu Tiểu Phi Hiệp bảo chở tới Thiên Long chuyến, tới Thiên Long chơi bời với đại đội lão bà của mình hết ba ngày, Đoạn Vân lại Nạp Lan thăm Tiểu Nguyệt, Nữ vương mang thai cốt nhục của mình lần. Lúc này bụng Tiểu Nguyệt gồ lên ít, làm cho ông bố gia hỏa tương lai Đoạn Vân cả ngày cười hỉ hả ngừng. Thông qua thần thức, Đoạn Vân rất đắc ý phát ra tiểu bảo bảo trong bụng Tiểu Nguyệt hẳn phải là nam hài! Mặc dù trọng nam khinh nữ, nhưng Đoạn Vân vẫn cảm thấy nếu sinh ra mình cũng thiệt thòi nhiều. Dù sao sau này con cuối cùng cũng lấy chồng thôi. Chẳng lẽ tìm kiếm thằng ở rể? Ừm! Nếu là con , chắc là nhất định phải tìm tên ở rể " chó chui gầm trạn" đấy chứ! Năm ngày sau, Đoạn Vân về tới A Nhĩ Ti Tư. Còn Đạt Nhĩ Ba cũng vừa vặn từ Long Tộc chạy về, , phải là chạy thoát về! Quả nhiên, Đoạn Vân đoán sai! Đoạn Vân tính thế nào cũng phát sinh ra chuyện, quả đúng là xảy ra chuyện !
Chương 170. Long Tộc phong vân phong tái khởi "Lão Đại , quả nhiên đúng như ngươi ! Long Tộc lúc ấy lừa chúng ta. Buổi tối sau khi quay trở lại Đường Cổ Lạp Sơn, bọn họ ra tay với chúng ta !" Đạt Nhĩ Ba phẫn nộ . Nghe thấy vậy, Đoạn Vân rất nghi hoặc. Mặc dù biết Long Tộc lừa mình, nhưng Đạt Nhĩ Ba là cấp Mười rồi, chuyện này Long Tộc cũng biết, chẳng lẽ bọn họ nắm chắc có thể bắt được sáu siêu cấp cao thủ sao? Phải biết rằng mỗi người trong bọn họ đều mạnh hơn bất kỳ Trưởng lão nào của Long Tộc. ⬜ Có cần phải tức giận như vậy ? Hơn nữa, thực lực của bọn họ đều yếu hơn ngươi, bọn họ có thể làm gì chứ?" Đoạn Vân cười : "Hay lắm, Long Tộc các ngươi quả nhiên có quyết sách sáng suốt a! Đấu với ta, quả nhiên biết chữ 'chết' viết như thế nào hả?" ⬜Lão Đại a , lần này thiếu chút nữa chúng ta bị Ngài hại chết a! Lão Đại ngươi có biết , tên gia hỏa này định cho chúng ta ăn Long đảm trấp gì đó!Nếu có dược hoàn của Ngài cùng với tiếp viện của Đạt Nhĩ Khắc, phỏng chừng chúng ta đều nằm xuống ở nơi đấy rồi đó!" Vẻ mặt Đạt Nhĩ Ba còn đầy vẻ ấm ức hậm hực . ⬜Long đảm trấp? Vật gì vậy?⬝ ⬜Vân ca, Long đảm trấp là độc dược độc hại nhất trong thiên hạ, đúng như tên của nó, Long đảm trấp chính là mật rồng, giải dược cũng là mật rồng nhưng là mật của Độc long!" Tiểu Bạch đứng bên giải thích. Vẻ mặt của Tiểu Bạch hôm nay tràn đầy lo lắng, quả nhiên là Long Tộc muốn chết mà. Long Tộc cũng quá mất bình tĩnh, lại còn muốn đụng đến móng vuốt của Đoạn Vân. Nàng bây giờ có chút hối hận trong lòng, nếu nàng nguyện ý làm Long Hoàng, có lẽ xảy ra tràng cảnh bất đắc ý như vậy. ⬜Lão Đại a, hình như tất cả Cự long đều sợ hãi cái gì đó! Lúc Long Tộc cho chúng ta ăn cơm tối xong, thập Đại Trưởng lão liền bao vây lấy chúng ta. Khởi đầu có vẻ tốt đẹp, có lẽ lúc sau khi chúng ta phát trúng độc, thực lực người chỉ xuất ra tới thành! Lúc ấy nếu như Đạt Nhĩ Khắc kịp thời tới cứu viện, chúng ta trở thành nhóm cao cấp đầu tiên trong Gia tộc chấp hành nhiệm vụ bị đánh chết rồi!" Đạt Nhĩ Ba càng nhớ lại càng tức giận, hỏa khí càng tăng thêm ngùn ngụt. ⬜ Uy, bớt giận nào! Sao lại như vậy chứ? Đạt Nhĩ Khắc mau kể lại diễn biến mọi xem nào!⬝ Đoạn Vân chỉ vào Đạt Nhĩ Khắc. ⬜Lão Đại, ta theo phân phó của Ngài, thầm theo dõi bọn họ, lúc phát ra Long Tộc đối với đại ca ta có ý đồ xấu, ta liền tới cứu viện kịp thời. Ngài cũng biết đấy, nơi này là địa bàn của Long Tộc, bọn họ có thập Đại Trưởng lão, mình ta đấu với mười người bọn họ cũng phải cố gắng hết sức. Bọn Đạt Nhĩ Ba bị trúng độc nên phát huy hết thực lực, hơn nữa lúc ấy ta cũng biết tìm giải dược ở đâu. Vì vậy đành lấy số lượng lớn Giải Độc đan và Hoàn Dương đan tiếp tế cho bọn họ uống vào, về sau thấy quả nhiên có hiệu quả. Thế nhưng độc dược trong người bọn họ cũng chưa được giải hết, nên chỉ có thể miễn cưỡng khôi phục năng lực phi hành! Vì vậy ta phải mang bọn họ bay cố trốn thoát!" Đạt Nhĩ Ba hơi kích động, giải thích với Đoạn Vân. Bất quá, đối với Đoạn Vân lại tăng thêm phần kính nể khâm phục. thấy Đoạn Vân sớm biết Long Tộc có ý tốt, nên mới bảo thầm theo để tiếp ứng! Đoạn vân chia sáu người Đạt Nhĩ Ba ra lần lượt xem mạch chút, phát độc tố trong cơ thể bọn họ tạm thời bị lượng lớn dược lực kìm hãm, nghe chừng lúc sau có thể phát tác. Nguyên lai cũng vì thế mà thực lực bọn họ chỉ đạt tới nhất thành trong lúc chiến đấu với bọn Trưởng lão Long Tộc lật lọng. Suy nghĩ chút, Đoạn Vân xuất ra sáu viên dược hoàn, đưa cho bọn họ ăn. Rất nhanh sau đó, sáu đại Hắc long bị trúng độc ủ rũ liền khôi phục lại. Sáu viên dược hoàn kia là do Đoạn Vân phối chế từ Ngưu hoàn của Ngưu ma vương , là siêu cấp Giải Độc hoàn, ngay cả mầm độc (virus) cũng có thể giết chết, huống chi là chất độc nhoi. ⬜Cám ơn lão Đại!⬝ Sáu Hắc Long thủ hạ đầy vẻ hàm ân cung kính hướng tới Đoạn Vân thi lễ. ⬘Sáu người các ngươi nghỉ ngơi trước . Long Tộc dùng thủ đoạn đó để mưu hại các ngươi, tự nhiên chúng ta dễ dàng buông tha cho bọn họ. Ngày mai ta dẫn các ngươi tới san bằng Đường Cổ Lạp Sơn. Lũ chó Long Tộc này là biết tự lượng sức, rượu mời uống lại muốn uống rượu phạt!" Đoạn vân vẻ mặt đầy hào khí . ⬜Thiếu gia!Ta⬦⬦..⬝ Tiểu Bạch chau mày, vẻ mặt rất khó coi. ⬜Nàng cần nữa! Long Tộc mưu hại thủ hạ của Đoạn Vân ta, việc này ta tuyệt đối bỏ qua. Nàng xem, sáu người bọn họ đều là lâm vào cảnh cửu tử nhất sanh sống dở chết dở, bây giờ vẫn còn ngẩn ngơ thẫn thờ lờ đờ như con cá mại cờ thế kia! Nếu phải ta sớm có đề phòng, chừng bọn họ trở thành nhóm đầu tiên hy sinh trong số thành viên cao cấp của Gia tộc rồi. làm thủ hạ của Đoạn Vân ta, ta tuyệt đối để người nào trong bọn họ bị tổn thương, cho dù là bị khi dễ cũng được. Tiểu Bạch, nàng nên nhớ kỹ, nàng bây giờ thể xem là Long Tộc rồi! Vài lần trước, nếu phải là nể mặt nàng, Long Tộc sớm trở thành lịch sử cũ kỹ mốc meo rồi! Nàng cũng thấy đấy, ta cho bọn họ cơ hội, mà món nợ của nàng với Long Tộc cũng trả xong, nàng cần phải cố công sức vì cái Tộc bộ yếu kém kia mà hướng tới ta cầu tình làm gì, như vậy là vô ích!Đoạn Vân ta chỉ vì riêng nữ nhân của mình mà bất kể sống chết của huynh đệ khác!⬝ Đoạn vân vẻ mặt đầy nghiêm túc . Nghe được câu ⬜ nữ nhân của ta⬝, Tiểu Bạch ràng bị kích thích,trong lòng khỏi dấy lên vui sướng hạnh phúc tả nổi. Bất quá, nàng thân là Công chúa Long Tộc, thể để Đoạn Vân cứ thể mà chém giết tộc nhân của mình. ⬜Vân ca, ngươi có thể buông tha cho họ lần nữa hay ? Dù sao ⬦ ⬝ Nghe vậy, trong lòng Đoạn Vân khỏi bốc lên trận đại hỏa! cũng cố nữa, ngồi ngay lên ghế, sắc mặt rất khó coi, có chút tức giận cùng phiền muộn. Lúc này những thủ hạ của dám loạn động, bởi vì bọn chúng cho tới bây giờ vẫn chưa từng chứng kiến ánh mắt như vậy mặt của Đoạn Vân. Theo bọn chúng, Đoạn Vân bây giờ rất tức giận! ⬜ Các ngươi vẫn chưa sao? Triệu tập tất cả cửu cấp lực lượng của Gia tộc! Còn nữa, cả Nanh Sói Sư đoàn cũng chuẩn bị xuất chinh!" Đoạn vân thản nhiên ra lệnh cho thủ hạ. ⬜ Vâng!⬝ Những tên thủ hạ cung kính rời khỏi phòng, lưu lại vẻ mặt tức giận của Đoạn Vân cùng nỗi thống khổ của Tiểu Bạch. Tiểu Bạch từ trước tới nay vẫn là sủng vật tối ưu ái của , nhưng với thân phận của nàng nay, lại làm cho thích chút nào. Kỳ cũng biết, nàng vì xen lẫn giữa chuyện của và Long Tộc làm cho nàng phải đấu tranh dằn vặt rất đau khổ. nữ nhân, trước giờ luôn luôn gắn bó ở bên cạnh mình, nhưng tâm tình nàng chỉ duy nhất hướng đến mình , có thể dễ chịu sao? ⬜Vân ca, ý của ta là muốn làm cái Long Hoàng kia!" Tiểu Bạch ánh mắt đầy vẻ bi thống khổ sở . Chứng kiến vẻ mặt sắt đá kiên nghị của Đoạn Vân, trong lòng nàng tràn ngập đau đớn. Nhưng lý trí của nàng cũng ngừng nhắc nhở nàng nhất định phải ngăn cản Đoạn Vân. Nàng thân là Công chúa Long Tộc, thể vì nam nhân mình thương mà phản nghịch lại Long Tộc. Mặc dù biết làm như vậy có thể vĩnh viễn mất người nàng nhất, nhưng nàng còn có lựa chọn! Nghe Tiểu Bạch , trong mắt Đoạn Vân phún hỏa, bi thiết rống lên kêu: ⬜Nàng làm Long Hoàng? Trong lòng nàng ta trọng yếu hay Long tộc quan trọng hơn?Nàng từ lúc đầu can thiệp vào tình của Long Tộc, chẳng nhẽ nàng quên rồi sao?⬝ ⬜Ta?⬝ Nghe Đoạn Vân rống lên, Tiểu Bạch càng nóng nảy, nước mắt ủy khuất điên cuồng rơi ra. Đúng vậy, tự mình lúc đầu có cùng với Long Tộc nhất đao lưỡng đoạn, nhưng mình cũng từng là thành viên của Long Tộc, tự mình có thể làm như vậy sao? Bất quá, Đoạn Vân vừa nhìn thấy nước mắt của Tiểu Bạch, tên sắc lang liền lập tức bị nỗi đau khổ ai oán của mỹ nữ đánh bại! Nữ nhân quả nhiên là thần kỳ, giọt nước mắt cũng đủ để dập tắt ngọn đại hỏa khổng lồ của quả hỏa diệm sơn! Rất ràng, lửa giận của Đoạn Vân sau khi thấy nước mắt của Tiểu Bạch vừa mới thoáng lã chã rơi liền lập tức bị dập tắt ngay. Đoạn Vân tiến lên ôm lấy Tiểu Bạch ngừng khóc, mặc cho nước mắt thương tâm thấm ướt xiêm y của . " Tiểu Bạch, nàng coi như Đài Ân Na trăm năm trước chết rồi có phải tốt hơn ? Nàng cần gì phải tự làm khổ mình chứ?⬝ Đoạn Vân khẽ nâng khuôn mặt thiên sứ hoa lệ kia lên, dịu dàng lau nước mắt mặt nàng, giọng an ủi! ⬜ Nhưng... " ⬜ nên nhưng nhị gì nữa!⬝ Đoạn Vân liền ngắt lời nàng. Đoạn Vân vẻ mặt thâm tình lai láng nhìn nàng, ánh mắt Tiểu Bạch cũng nhúc nhích, nhìn vào mắt Đoạn Vân, ánh mắt hai người cứ như vậy mà trao đổi liên thông. Cả hai đều gì, nhưng bọn họ đều ràng hiểu tâm ý của đối phương. Con mắt là cửa sổ của tâm hồn, Đoạn Vân từ trong ánh mắt của Tiểu Bạch thấy được tình ý, mâu thuẫn, còn có cả nỗi thống khổ vô bờ nữa. Hai người nhìn nhau hồi lâu, nhưng rất nhanh Đoạn Vân liền hôn lên đôi môi đỏ mọng của Tiểu Bạch, điên cuồng chiếm đoạt lấy hương vị ngọt ngào ở bên trong. Lúc đầu Tiểu Bạch có chút giật mình, nhưng rất nhanh, nàng dần dần mất phương hướng, lúng túng đáp lại. Đoạn Vân ngày càng điên cuồng, như cuồng phong bạo vũ hôn khắp khuôn mặt thiên sứ của Tiểu Bạch. Đôi ma thủ rất thành cũng bắt đầu vuốt ve da thịt trắng như ngọc của nàng. Hơn nữa còn cố ý như điên cuồng bế xốc Tiểu Bạch lên, vừa cuồng nhiệt nắn bóp vừa xoay người về phía sau. Bởi vì Đoạn Vân biết bên trong có cái giường rất lớn. Đó là nơi Đoạn Vân cùng hai thị nữ thường xuyên điên cuồng mây mưa! Hôm nay, Đoạn Vân muốn cho Tiểu Bạch chính thức trở thành nữ nhân của mình, mà Đoạn Vân cũng là muốn dùng loại phương thức ấu trĩ này để cho Tiểu Bạch toàn tâm vẹn ý hướng về mình. Bởi vì Đoạn Vân biết, vì nam nhân của mình, nữ nhân càng trở nên khờ dại sẵn sàng hy sinh. Rất nhanh chóng từ trong phòng truyền ra loạt tiếng rên rĩ thống khổ của Tiểu Bạch.Nhưng tiếp theo là thanh sung sướng đê mê tràn trề hạnh phúc trong trẻo và nhịp nhàng, thanh cũng như thân thể của Tiểu Bạch vậy, người đẹp cái gì cũng đẹp, mà thân thể mê người của Tiểu Bạch lại càng làm cho Đoạn Vân khó có thể tự kiềm chế nổi! Ôm cơ thể quyến rũ hút hồn của Tiểu Bạch, Đoạn Vân khỏi cảm thán: " Đời này có được nữ nhân như vậy bên người, dù chết cũng xứng đáng!" Mà ở phía sau nhà, mấy thủ hạ nhìn nhau, ánh mắt lộ vẻ kỳ quái, cùng nhau lên nghi vấn: ⬜ Hai người vừa rồi phải còn tranh cãi tới xì lửa toé khói sao?⬝
Chương 171. Xuất chinh Long Tộc thệ sư hội Sáng sớm ngày hôm sau, Đoạn Vân vẫn còn ôm Tiểu Bạch nằm giường. Sau khi cùng Thần cấp Long nữ giao hợp, thực lực Đoạn Vân liền tăng lên ít, đạt tới Thần cấp đính giai, toàn thân chân khí cuồn cuộn, mạnh mẽ, hơn nữa còn thêm dày đặc hùng hậu, cả trình độ đẳng cấp cũng đạt đến cảnh giới mới. Khả năng khống chế chân khí cũng ngày càng hoàn mỹ, chỉ cần Đoạn Vân tâm niệm vừa động, chân khí có thể lập tức vận hành toàn thân. Theo Đoạn Vân ước chừng vào thời điểm thích hợp, ăn mảnh siêu cấp Tẩy Tủy Đan có thể đột phá Mười cấp, cũng là Thái cực chân khí tầng thứ sáu. Ma lực trong cơ thể Đoạn Vân ngày càng tăng tiến, tuy chưa đạt tới cảnh giới Thánh ma Đạo sư nhưng cách Thánh cấp Pháp sư cũng còn xa nữa. ⬜ Tiểu Bạch, ta muốn nàng nên quên cái tên Đài Ân Na kia !⬝ Đoạn Vân thâm tình âu yếm hôn lên khuôn mặt hoàn mỹ của Tiểu Bạch, ôn nhu . ⬜ Ân!⬝ Tiểu Bạch nhu thuận gật đầu. Sau đêm ân ái, đối với tình thâm nghĩa trọng của Đoạn Vân, làm cho tâm ý của nàng hoàn toàn thuộc về . Nàng cũng dần dần từ trong bóng ma mặc cảm tự trách mà thoát ra ngoài, Long Tộc cùng với nàng gặp lại cho dù có bất cứ quan hệ gì chăng nữa. Dù sao, chính thức mà , nàng thể xem như đầu Long. Trọng yếu hơn, Đoạn Vân còn là nam nhân nàng thương, nàng cơ hồ tất cả mọi việc đều theo ý của Đoạn Vân. Nếu phải việc khiến cho người mình thương vui, nàng nhất quyết làm. ⬜ Vân ca, các ngươi tới Đường Cổ Lạp Sơn ! Ta ở nhà chờ ngươi quay về!⬝ Tiểu Bạch vẻ mặt hạnh phúc nằm trong ngực của Đoạn Vân giục giã. ⬜ Ngoan lắm! Ở nhà chờ ta nhé! Nàng yên tâm, ta nể mặt nàng mà cần tàn sát giết chóc nhiều, chỉ là đến Đường Cổ Lạp Sơn huyền diệu phen ra uy, sau đó bù cho hạ thủ vài Long kỵ mà thôi!⬝ Đoạn vân cười, lại vuốt ve sờ soạng thân thể quyến rũ da thịt trắng như tuyết của nàng, cuối cùng rất đành lòng rời khỏi giường, dù sao những thủ hạ còn chờ mình mà! Tại Luyện võ trường của Gia tộc, rất đông thủ hạ của tập trung chờ xuất phát! Đội hình tới Đường Cổ Lạp Sơn lần này thể khủng bố tuyệt đối có thể khiến cho bất cứ kẻ nào cũng phải run rẩy, sợ hãi. Trước tiên, lần này theo có Nanh Sói Sư đoàn, bây giờ mỗi người trong bọn họ thấp nhất cũng là Kiếm thánh hậu giai, bên trong còn có hơn năm mươi vị Kiếm thần. Hơn nữa, còn có hơn ba ngàn Phi long tọa kỵ chịu quản lý của Nanh Sói binh, dưới đặc ý đề bạt bồi dưỡng của Đoạn Vân, thực lực đều là bát cấp trung hậu giai. Mà ba ngàn Phi long kia, hôm nay tất cả đều được điều động bởi Ma thú quân đội có kỷ luật tốt nhất, bọn họ kết hợp với Phi long kỵ sỹ rất hoàn mỹ. theo đương nhiên còn có thủ hạ Phi long môn của Tiểu Phi Hiệp. Hơn năm trăm Phi Long vương sừng có thể hóa nhân hình này trở thành đội quân xuất chinh rực rỡ nhất. Bọn chúng đều trải qua phen huấn luyện quân đặc biệt mà đào xuất ra trung chiến sĩ. Bọn chúng tạo thành nhóm có thể đưa ra công kích hợp lý nhất trong trung. hàng Phi long xếp thành từng đôi giống như máy bay chiến đấu, đội hình cường đại đủ để cho Thần cũng khỏi run rẩy. Với số lượng hơn năm trăm của đội ngũ Phi long, Đoạn Vân cấp cho bọn chúng cái biên chế tiểu đoàn, tiến hành quản lý phân chia tất cả dựa theo biên chế quân của Nanh Sói Sư đoàn. Dùng mười Phi long làm thành đơn vị tác chiến nhất, tùy theo thực lực mạnh yếu tiến hành tuyển bọn họ ra Ban trường, Bài trường, Liên trường, còn có cả Doanh trường. Phiên hào có tên là Quân nhất hào Phi long doanh! Còn về bảy mươi lăm đỉnh cấp Phi long vương ban đầu kia, Đoạn Vân từ trong Quân nhất hào tuyển chọn ra hai mươi lăm Phi long có thực lực cường hãn nhất làm nhiệm vụ mở rộng trận doanh, hợp thành liên đội. Phiên hào có tên là Huynh đệ liên. Đoạn Vân dự định qua trận tử chiến là đưa hết thảy bọn chúng lên thành Phi long hoàng. theo còn có năm đại Thần cấp hậu giai Hắc long, năm đại Thần cấp hậu giai Phi long, Đạt Nhĩ huynh đệ, Tiểu Phi Hiệp cùng Diệp Thành. Mười bốn tuyệt thế cường giả cộng thêm hơn trăm hai mươi Thú nhân hậu giai Kiếm Thần. Còn Tiểu Phì Tử mập mạp kia cùng với Ngưu ma vương ngu ngốc khù khờ nguyên là cũng nhao nhao muốn nhưng bị Đoạn Vân cầu phải làm người bảo vệ trấn giữ Gia tộc trước khi quân đội xuất chinh trở về. Trấn thủ ư? Với hai vạn cửu cấp Cuồng chiến sĩ ngày đêm cực kỳ cảnh giác tuần tra tọa trấn, có thế lực nào dám đến dương oai? Đoạn Vân chính ra cũng hiểu được điều này là cần thiết. Long Tộc cửu cấp Cự long tính toán đầy đủ cũng đến hai trăm, bát cấp cũng chỉ hơn ngàn, với vạn thất cấp dù cho múa vuốt giương oai trước mắt Đoạn vân cũng có thể làm được cái gì cơ chứ? Chẳng nhẽ bọn họ có thể coi thường uy áp, tiến hành quần ẩu đối với bọn Đoạn Vân sao? Hơn nữa, Đoạn Vân có hơn vạn Nanh Sói Kiếm thánh, ba ngàn bát cấp Phi long thực lực cường hãn, đội ngũ vạn ba nghìn người này cho dù chống lại cả ba vạn tên gia hỏa thất cấp cũng dễ như ăn kẹo chẳng có gì phải lo lắng cả! ⬜ Lão Đại, ta mặc kệ, ta nhất định phải cơ!⬝ Phì Tử nhăn nhúm bộ mặt tròn trĩnh bầu bĩnh sắp mít ướt mè nheo với Đoạn Vân. ⬜ Chúng ta đánh nhau, tiểu hài tử ngươi đến đó để làm gì?⬝ Đoạn Vân đảo cặp mắt trắng dã trêu chọc. ⬜ Lão Đại, ngươi đùa sao chứ? Đánh nhau? Đánh nhau mà ngươi mang nhiều gian trang bị của Gia tộc theo để làm gì? Ta biết ngươi nhất định là muốn đến Long Tộc cướp bóc, ngươi đừng những lời đường hoàng tốt đẹp như vậy nữa!" Phì Tử vẻ mặt lù lù dòng chữ ⬜ngươi là đồ chẳng có nghĩa khí gì" . Đưa vẻ mặt giễu cợt dòm lại, Đoạn Vân đưa vương miện của Long Hoàng lên đầu của Phì Tử rồi : ⬜ Ngoan nào! Đợi thúc thúc trở về mua kẹo cho ngươi ăn! Chiếc nón đội đầu này thúc thúc tặng cho ngươi!⬝ ⬜ Hừ! thèm! Cho ta cái mũ miện lai lịch này, lại muốn gạt ta sao? có cửa đâu nhá!" ⬘ Vậy cho ngươi mười cân phong mật nhé?⬝ Đoạn vân dò xét . ⬜ Cũng được! Ta có phải là đồ trẻ con đâu mà ngươi hòng mong dụ dỗ mua chuộc! Ít nhất cũng phải hai mươi cân!⬝ Phì Tử lúc này nhếch miệng nở nụ cười toe toét. Mà đúng lúc này Đoạn Vân mới nhớ tới chuyện, vì vậy liền tức giận liếc mắt trợn trừng nhìn Phì Tử: ⬜ Ta thiếu chút nữa quên, tiểu tử ngươi gian trá!⬝ ⬜ Lão Đại, ngươi đồng ý hai mươi cân rồi a! Ngươi là người lớn thể nuốt lời được! Còn nữa, cái nón rách này ngươi cứ giữ lấy ! Ngươi đừng nhìn ta khó coi như vậy nữa!⬝ Phì Tử xong liền cười a a rồi lủi mất! Nhìn đội quân hùng mạnh chờ xuất phát cùng với đám đông những thủ hạ đến tham quan Thệ Sư đại hội xung quanh, Đoạn vân lên lôi đài Luyện võ trường, vẻ mặt đầy uy nghiêm : ⬜ Mấy ngày trước đây, đám Long Tộc Trưởng lão đáp ứng để cho Đạt Nhĩ Ba điện hạ của chúng ta làm Long Hoàng, nhưng sau đó lại lật lọng, thậm chí còn đưa sáu đại cao thủ trong Trung Hoa Gia tộc của chúng ta lừa ra phía sau Đường Cổ Lạp Sơn rồi đê tiện hạ độc. Nếu phải Đạt Nhĩ Khắc đại nhân kịp thời cứu viện, còn đưa dược hoàn mang theo bên người cho bọn họ uống để tạm thời ngăn chặn độc tính, ta phỏng chừng sáu Hắc long cao thủ trong Trung Hoa Gia tộc chúng ta sớm trở thành nhóm đầu tiên trong Gia tộc thành viên phải chịu hy sinh. Người trong Trung Hoa Gia tộc chúng ta phải chịu đựng khi phụ và hãm hại ghê gớm, các ngươi hãy xem chúng ta bây giờ phải làm gì?" ⬜ Tiêu diệt Long Tộc, biểu dương đại uy của Gia tộc chúng ta! Tiêu diệt Long Tộc, dương ngã gia uy!⬝ Tất cả thuộc hạ rất chỉnh tề đồng thanh hô to. Mà những tên Ma thú hoặc là binh tính trong hàng ngũ chuẩn bị xuất chinh này, vẻ mặt ai nấy cũng đều rất kích động tự hào, ai nấy cũng đều giơ tay hô to. Thậm chí đến cả những Ma thú còn chưa thể hóa nhân hình cũng dùng tiếng gầm đặc hữu của mình biểu đạt kích động căm hận trong lòng họ đối với Long Tộc. Quảng trường đủ để dung nạp hơn mười vạn quân nhân hôm nay là biển người, Hải thú, Phi long trong trung chỉnh tề quan sát địa bàn, Ma thú mặt đất gào rống giận dữ. Những Thú nhân sĩ binh kia khắp cả các nơi đều sôi nổi, nhất tề loạt giơ cao vũ khí trong tay mình hô vang! Cảm nhận được nhiệt tình của bọn thủ hạ, Đoạn Vân quay về bọn họ dùng tay ép xuống ra hiệu, rồi vận khí cao giọng hô lớn: ⬜ Trật tự!⬝ Toàn trường liền im lặng xuống, Đoạn Vân tiếp: ⬜ Rất tốt, các ngươi trong khoảng thời gian ngắn như vậy mà có thể im lặng trật tự được, ta biết đều là do các ngươi sau khi trải qua huấn luyện quân cực nhọc mới có được như vậy! Đặc biệt là Ma thú môn, chắc chắn các ngươi vốn có tố chất quân , tốt lắm!" ⬜ Hây! Hây! Hây!⬝ Ma thú môn rất có quy luật, liền hô lớn đáp lại. Lúc Đoạn Vân lại phất tay xuống cái, bọn họ liền lập tức dừng la hét. Đoạn Vân gật đầu tiếp: ⬜Rất nhiều người các ngươi đều biết, Long Tộc đại lục hoành hoành lâu, quá lâu để bọn họ cho rằng mình cường đại đến cỡ nào. Bọn chúng thời gian trước từng phái xuất năm mươi cửu cấp Cự long đến đây tấn công Trung Hoa Gia tộc chúng ta, thế nhưng sau khi bị đại pháo của Địa Tinh môn Trung Hoa Gia tộc ta đánh bại, với chủ ý nhân đạo nên được chúng ta thả ra. Sau đó, Long Hoàng lại phái xuất Ma Long Thập nhất cấp đến đây tấn công, nhưng dưới chung sức chiến đấu của hàng trăm vị dũng sĩ trong Gia tộc, chúng ta thành công tiêu diệt Ma Long. Sau đó, Long Hoàng còn tự mình thống lĩnh trăm đầu Cự long trực tiếp uy hiếp A Nhĩ Ti Tư chúng ta. Vì muốn để cho chiến tranh phát sinh tại đây, Trung Hoa Gia tộc phải chịu cảnh lửa cháy nhà tan, ta đành phải phái xuất đội ngũ ngăn chặn từ xa và ép chúng ta phải giết bọn chúng. Các ngươi cũng biết đấy, Long Hoàng trong trận chiến ấy bị chúng ta giết chết. Còn Long Tộc Trưởng lão lại giả bộ thuần phục, đưa lục đại Gia tộc cao thủ lừa đến Đường Cổ Lạp Sơn rồi sử dụng thủ đoạn hèn hạ dùng độc dược giết chúng ta. Thêm lần chúng ta nhân nhượng là thêm lần Long Tộc được thể tiến lên dồn ép lấn tới! Các ngươi hãy xem, có phải Trung Hoa Gia tộc chúng ta rất dễ bị người ta ức hiếp hay ? Hôm nay Đoạn Vân ta ở chỗ này tuyên thệ: 'Phạm ngã Trung Hoa,tuy viễn tất tru!' ( Xâm phạm vào Trung Hoa Gia tộc của ta, dù chạy đâu cũng bị giết)" ⬜ Phạm ngã Trung Hoa, tuy viễn tất tru! Phạm ngã Trung Hoa, tuy viễn tất tru!⬝ Tất cả ngay tức khắc đều rơi vào tình trạng điên cuồng, hô lên dồn dập. Thân là thành viên trong Gia tộc, bọn họ thể kích động, cũng thể hưng phấn! Gia tộc cường đại là chuyện mà bọn họ tự hào nhất, cho dù là Long Tộc mà dám mạo phạm đến Trung Hoa Gia tộc cũng là khó thoát được kết quả bị diệt tộc! Nhìn tràng diện sôi trào, Đoạn Vân hài lòng phất phất tay, quay về đại quân xuất chinh, ra lệnh: ⬜ Truyền hiệu lệnh của ta, toàn quân xuất phát!⬝ Ngay sau đó, trước tiên phong là quân nhất hào Phi long doanh, theo sau là trăm hai mươi Thú nhân Kiếm thần, trăm Phi long huynh đệ. Tiếp theo là Đoạn Vân đẳng cấp chung đoan vũ lực, phía cuối là những Phi long chở theo ba hoặc bốn chiến sĩ của Nanh Sói Sư đoàn ngạo thiên phi hành. Thế trận cường đại, thực lực khủng bố, tiếng tung bay của cờ xí Gia tộc trong trung vang lên phần phật như giông bão! Đội quân đủ để đồ thần diệt ma này mang đến cho Long Tộc hạo kiếp như thế nào đây?
Chương 172. Huyết tẩy Long Tộc thùy cảm trở Vào buổi sáng hai ngày sau buổi Thệ Sư đại hội, Đoạn Vân thân chinh đưa đại quân đến thánh địa của Long Tộc: Đường Cổ Lạp Sơn. Đoạn Vân từ trời đưa mắt nhìn xuống Đường Cổ Lạp Sơn, cảm nhận được khí thế lớn lao của vị Vua chiêm ngưỡng thiên hạ, hưởng thụ cái khoái cảm ngạo thị thế giới to lớn kia. Long Tộc hiển nhiên phát ra đoàn quân Đoạn Vân mời mà đến rồi. Tất cả Cự long đều tỏ ra rất bối rối. Dưới khí thế cường đại của đoàn người Đoạn Vân, cơ hồ tất cả Cự long toàn thân đều run rẩy. Cảm nhận được sợ hãi kinh hoàng của Long Tộc, Đoạn Vân liền cười lạnh tiếng, quay người về phía sau hướng tới những thủ hạ của mình ra lệnh: ⬜ Nanh Sói chiến sĩ nghe lệnh!⬝ ⬜ Có!⬝ Tất cả chiến sĩ Nanh Sói Sư đoàn đều hưng phấn đồng thanh đáp lại. ⬜ Nanh Sói chiến sĩ hãy phụ trách khu vực bên ngoài của Đường Cổ Lạp Sơn, nhiệm vụ của các ngươi là bắt hết tất cả lũ tích dịch ( thằn lằn) bên ngoài Đường Cổ Lạp Sơn. Còn quân nhất hào Phi long doanh, các ngươi chia trăm đầu Phi long hiệp trợ Nanh Sói Sư đoàn hành động. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ hãy đem tất cả số tích dịch đầu hàng bắt được xuống chân núi Thánh Sơn!⬝ ⬜ Mạt tướng tuân lệnh!⬝ Hi La cung kính thủ lễ với Đoạn vân. Suy nghĩ chút, Đoạn vân : ⬜ Ngươi nhớ mang tất cả trân tàng tài sản mà Cự long sở hữu trong Long huyệt thu thập lại cho ta. Nếu gặp phải phản kháng chống cự nào cứ giết ngay tức khắc!⬝ ⬜ Vâng!⬝ Loại tình cướp bóc này với Nanh Sói binh sĩ là bản lãnh vốn có! Việc quen dễ làm mà! Nhớ lúc đầu khi phản bội lại Thiên Long thành, Đoạn Vân đường liền tiến hành cướp bóc của đạo phỉ, chỉ khác là lần này đối tượng đổi thành Long Tộc mà thôi! Nhìn thoáng qua Thánh Sơn Long Tộc, Đoạn vân liền xuất Vũ sĩ kiếm từ người, chỉ kiếm lên Long Điện Thánh Sơn quát: ⬜ Gia tộc quân lực còn lại trước tiên ở lại nơi này chờ đợi trong khi Long Tộc đưa quân đội tập hợp về phía sau, để ta tiến công Long Điện rồi bọc hậu thu dọn tàn cuộc. Nghe theo hiệu lênh của ta đây: Nanh Sói bắt đầu hành động !⬝ Đoạn Vân tin tưởng rằng, chỉ cần mình ở chỗ này có bất cứ hành động gì những kẻ có địa vị cao trong Long Tộc có biện pháp hành động đáp ứng, mình cứ ở chỗ này chờ đợi diễn biến thôi. Theo tiếng ra lệnh của Đoạn Vân, những thủ hạ cường hãn kia đều ngay lập tức tự thân hành động. Hơn vạn Nanh Sói tướng sĩ tại Phi long sau khi hạ cánh, như lang như hổ đánh về phía đám Cự long của Long Tộc nghênh chiến bên ngoài. Cuộc chiến ngay từ đầu liền tỏ ra cân bằng, chỉ đơn thuần là cuộc chém giết đồ sát. Hơn ba ngàn bát cấp Phi long, vạn Nanh Sói Kiếm thánh, lại còn nhất hào quân liên đội thực lực thấp nhất cũng là cửu cấp trung giai, tất cả bọn họ hơn vạn cường giả tuyệt đối thực lực khủng khiếp với đồ đao sắc bén trong tay đối địch với dũng khí phản kháng lại của Cự long. Trong giờ khắc này, Cự long chỉ có hai lựa chọn, hoặc đầu hàng hoặc là vì thanh danh của Long Tộc mà hy sinh! Khi cuộc chiến mới bắt đầu, trong tâm trí những Cự long còn bấu víu vào cái gọi là cao quý và cường đại hỗ trợ, nên ương ngạnh phản kháng. Thế nhưng khi bọn họ thấy đồng bọn trước mặt mình liên tục trọng thương, thậm chí là mất mạng, mà hy sinh của bọn họ thực chất cũng thể mang lại cho cuộc chiến này thay đổi gì đáng kể, thậm chí là thể làm thương tổn đối thủ tí tẹo nào, cuối cùng bọn họ cũng bắt đầu lo lắng việc: rốt cuộc là vinh dự của Long Tộc quan trọng, hay cái mạng của mình trọng yếu hơn. Trước mặt những tên sát thần này, Cự long cường đại lại cứ để mặc cho người ta tùy ý giết hại dễ dàng như giết con kiến. Ngày trước, chỉ có Cự long diễu võ dương oai với các thế lực khác, hôm nay lại biến thành đám bị nhân loại khi phụ, thậm chí còn là đối tượng để bị giết hại. Điều này có thể tính là loại mỉa mai hay nhỉ? ⬜ Lão Đại, ngươi xem kìa, Thánh Sơn có đoàn Cự long hướng về phía chúng ta bay tới!" Tiểu Phi Hiệp chỉ chỉ xung quanh Đường Cổ Lạp Sơn, vẻ mặt giễu cợt : ⬝ Lão Đại, chẳng trách Long Tộc dám hướng tới bọn Đạt Nhĩ Ba mà xuống tay. Ngươi xem, trong đám long kia có đầu Ma thú Thập nhất cấp, có điều phỏng chừng ngay cả nửa thực lực so với Tạp Mạt Tư Đặc đều có. Ngươi cũng nhìn xem, còn có năm đầu cửu cấp và hai đầu thập cấp gia hỏa có lẽ là thủ hạ của tên đó!⬝ Nhìn lại theo phương hướng Thánh Sơn, quả nhiên dưới tháp tùng của thập vị Trưởng lão, trung niên nam tử đầu đội mũ miện trực tiếp hướng tới đoàn người Đoạn Vân mà đến. Rất nhanh chóng, chưa đến hai trăm cửu cấp lực lượng của Long Tộc liền tạo thành nhóm chắn phía trước bọn Đoạn Vân. Thế rồi vì Đoạn Vân cũng có kêu thuộc hạ phóng xuất uy áp, do đó bọn họ đối với thực lực của bọn Đoạn Vân vẫn mấy ràng, nhưng vị Thần cấp Cự long hay Ma thú kia cũng hiểu được là thủ hạ của Đoạn Vân mỗi người đều đơn giản. ⬜ Đoạn Vân, sao ngươi dám kết tội Đường Cổ Lạp Sơn của chúng ta? Còn giết tộc nhân của ta, ngươi nghĩ rằng Long Tộc ta có cách đối phó với ngươi phải ?" Đại Trưởng lão vẻ mặt kích động thét lên be be. Đoạn Vân cười cười, dùng ánh mắt ⬜nhà ngươi cực kỳ ngu ngốc⬝ nhìn nhìn Cự long trước mắt. "Đối phó với ta? Ngươi cho rằng đưa Thập nhất cấp Ma thú mà ngươi mời theo, Long Tộc các ngươi có thực lực đối phó với Đoạn Vân ta sao? Các ngươi quá ngây thơ rồi! Vị Ma thú đại nhân này mặc dù ta biết ngươi là ai, nhưng ta muốn cho ngươi biết chính là ta và ngươi có ân oán, nhưng nếu ngươi cứ khăng khăng hiếu thắng trợ chiến giúp đỡ Long Tộc, ta hạ thủ lưu tình với ngươi đâu!" ⬜ Ha ha, Đọan Vân ngươi có biết là ai ? chính là Thú Vương Tạp Bố Tư Cơ! Ta rất muốn xem ngươi bảo trụ lại cái mạng của mình như thế nào đây?" Vị Nhị Trưởng lão mắt rất dài kia cười với Đoạn Vân. " Còn nữa, hơn trăm Thánh thú thủ hạ của Thú Vương đại nhân đường cứu viện, còn ngươi... " ⬜ Câm miệng!⬝ Đoạn Vân còn chưa gì, vị Thú Vương kia liền hét lên với Nhị Trưởng lão. Sau đó, Thú Vương Tạp Bố Tư Cơ cung vái Đoạn Vân cái, cúi đầu : ⬝ Đoạn Vân đại nhân, lần này là ta mạo muội! Cầu xin Ngài buông tha cho ta!⬝ Nghe tên Tạp Bố Tư Cơ , Đoạn Vân rất hài lòng, khẽ gật đầu, thấp giọng hỏi thủ hạ có ai biết tên Tạp Bố Tư Cơ đến tột cùng là nhân vật nào vậy. ⬜ Lão Đại, Thú Vương Tạp Bố Tư Cơ là Ma thú Lĩnh chủ của Ma thú sâm lâm, là thế lực Ma thú gần Đường Cổ Lạp Sơn nhất, nghe cũng là thế lực chư hầu duy nhất mà Long Tộc thu phục!⬝ Đạt Nhĩ Ba giải thích cho Đoạn Vân. Mà thập đại Trưởng lão Long Tộc nhìn cử động của Tạp Bố Tư Cơ, vẻ mặt cũng tỏ khiếp sợ! ⬜ Thú Vương các hạ, ngươi chớ quên tước vị Thú Vương của ngươi là do Long Tộc ta cấp cho ngươi! Hơn nữa, ngươi thế nào lại hướng đến nhân loại yếu đuối mà cúi đầu cầu xin tha thứ như thế?⬝ Đại Trưởng lão vẻ mặt nghi hoặc và căm phẫn . ⬜ Các ngươi câm miệng, Long Tộc các ngươi đắc tội với Đoạn Vân đại nhân cường đại, chẳng nhẽ còn muốn Tạp Bố Tư Cơ ta chôn cùng các ngươi sao?⬝ Tạp Bố Tư Cơ uy nghiêm quay về phía Long Tộc thét to, uy áp mãnh liệt điên cuồng xuất ra, trong trung nhiều Cự long tới tấp rơi xuống. ⬜ Đoạn Vân đại nhân, tiểu nhân nhất thời bị Long Tộc che mắt nên mới dám tới đây trợ giúp! Hy vọng Ngài có thể xem chúng ta trước đây oán thù, xin tha cho tiểu nhân lối thoát!" Tạp Bố Tư Cơ vì sao có thể lên làm Thú Vương? Còn phải là bởi vì có thể lập tức nhìn nhận được tình thế như thế nào ư? Tạp Bố Tư Cơ là Ma thú cấp Mười , nhưng lại thấy thực lực nhiều thủ hạ của Đoạn Vân. Bất quá, dựa vào tri giác của mình từ người của bọn Đoạn Vân tìm ra hơn mười người mà năng lượng có thể tạo thành uy hiếp đối với mình. Nếu là hoặc hai người còn có thể cương lại được, nhưng kia là mười mấy a! Hơn nữa cũng dần cảm giác được đám Thú nhân kia cũng nguy hiểm như nhau, đùa chứ, Long Tộc tuy ngu ngốc nhưng lại là vị Lĩnh chủ tinh minh! ⬜ Ha ha, ngươi quả rất biết thức thời, thế nào, có muốn hay ta cho điều kiện để phát triển nơi này a?" Đoạn Vân cười . ⬜ Cái này⬦ cái này⬦.tiểu nhân...⬝ Nghe Đoạn Vân , Tạp Bố Tư Cơ nhất thời tắc tiếng, mồ hôi mặt bắt đầu xuất ra. ⬜ Ha ha, quên , ta có hứng thú nữa! Ngươi hãy chỉ huy hạ thủ của ngươi thôi, chúng ta vô cừu vô oán, Đoạn Vân ta cùng với ngươi so đo làm gì! Tốt hơn hết là trở lại Ma thú sâm lâm làm Ma thú Lĩnh chủ , Long Tộc bây giờ là vũng nước đục đáng để ngươi liên quan đâu!" Nghe Đoạn Vân , Tạp Bố Tư Cơ như nhận được ân xá, rất cung kính cấp cho Đoạn Vân lễ: ⬝ Tiểu nhân xin cáo lui, mong đại nhân thân thể an khang, bá nghiệp tảo thành! Tiểu nhân xin cáo lui!⬝ xong liền mang theo thủ hạ hướng Ma thú sâm lâm mà chạy như gió cuốn. Cười cười, Đoạn Vân liền chuyển hướng sang vẻ mặt sững sờ của mười Đại Trưởng lão cùng hơn trăm cửu cấp Tích dịch (thằn lằn). Dưới ánh mắt uy nghiêm của Đoạn Vân, tất cả Cự long trong lòng đều khỏi toát ra môt trận khủng hoảng, nhất là mấy vị Trưởng lão mặt vẻ thống khổ ra rệt nhất. ⬜ thôi, dẫn ta đến chỗ Long Điện ngồi cái nào!" Đoạn Vân vẻ mặt giễu cợt . Đại Trưởng lão bất lực : ⬝Đoạn Vân đại nhân, Ngài có thể mệnh lệnh cho thuộc hạ của Ngài cần phải tiến hành chém giết đối với Long Tộc ta được rồi! Sau đợt công kích vừa rồi, có mấy trăm Cự long bị trọng thương, thậm chí còn mất mạng nữa rồi đấy! Chúng ta nguyện ý đầu hàng!" ⬜ Đầu hàng? Chậm ! Các ngươi dám đưa thủ hạ Đạt Nhĩ Ba của ta ra hạ độc mà hôm nay lại muốn phủi tay à? Các ngươi phải phái Bát, Cửu Trưởng lão đến phán tội chúng ta, còn muốn giết tử dân của ta sao? Hôm nay Đoạn Vân ta cũng muốn làm như vậy! Hừ!" Đoạn Vân cười lạnh . ⬜ Chẳng nhẽ ngươi muốn cùng Long Tộc chúng ta đồng ư quy tận à? Ta cho ngươi biết, bên chúng ta còn có gần hai trăm Cự long cửu cấp, ngươi mà muốn cùng chúng ta liều mạng, ngươi phỏng chừng những Phi long hay Thú nhân thủ hạ này chết bao nhiêu đây?" Đại Trưởng lão trong cơn điên cuồng hét lên. Đoạn Vân cười cười, sau đó cũng với vẻ mặt đầy máu lạnh: ⬝ Ta sợ sao? Hai trăm đầu cửu cấp Cự long a, cường đại được bao nhiêu nào? Nhưng ta phải cảnh báo cho các ngươi biết, các ngươi trước mặt ta cần phải kiêu ngạo! Bởi các ngươi xứng, ở trong mắt chúng ta, các ngươi chỉ là những con thằn lằn bé hèn mạt mà thôi!" ⬜ Ngươi dám Long Tộc cao quý chúng ta là thằn lằn? Chẳng nhẽ các ngươi sợ Long Thần trừng phạt các ngươi sao?" Đại Trưởng lão càng kích động, bởi vì cho tới nay có thế lực nào dám khuất nhục Cự long như vậy, nếu phải tình hình bức bách bọn họ sớm đánh trận sống chết với đám loài người dám vũ nhục Long Tộc này. "Trừng phạt ta sao? Hảo a! quân nhất hào cùng thập đại Thần thú nghe lệnh đây! Ta muốn nhìn thấy đám thằn lằn này còn có thể đứng lên!" Đoạn Vân quay về thủ hạ ra mệnh lệnh. Sau tiếng ra lệnh của Đoạn vân, hơn bốn trăm Phi long vương, năm Hắc long Thần thú cùng năm Phi long Thần thú, tới tấp hướng tới đám thằn lằn ngu ngốc còn chưa đến hai trăm tên này đánh tới như vũ bão.