Bá Y Thiên Hạ - Độc Cô Lãnh Giả (458C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 10 : Thiên Long Công Chúa Khải Sắt Lâm

      Nghe Đoạn Vân muốn đem thứ cực phẩm bảo vật này bán như bán rau, Diệp Thành nóng nảy :" Thiếu gia, nếu đem cái này bán, thế rất đáng tiếc đó. Thiếu gia, ngài xem lại⬦⬝


      ⬜Ta tự có phân tấc, thuốc này chỉ là thí nghiệm phẩm. Sau này có đồ còn tốt hơn. Bất quá thuốc này nếu như bị ai khác biết là ta luyện ra rất là phiền toái. Thôi, ngươi lo tắm rửa kì cọ sạch trước , hồi nữa hãy tới gặp ta, ta có việc phân phó. Mau mau biến lẹ . Hôi chết người ta !" Đoạn Vân vừa bịt mũi, vừa xua tay lia lịa .


      "Dạ, thiếu gia !" Nghe Đoạn Vân đây chỉ là thí nghiệm phẩm, Diệp Thành giật bắn cả người. Bất quá lại cảm thấy quả là mình rất may mắn. càng nghĩ càng hưng phấn : xem ra khi quyết định theo thiếu gia lựa chọn sáng suốt a! Lần này lời rồi, mắt của ta sao lần này lại tốt thế nhỉ? ( quên mất việc mình phải làm chuột thí nghiệm, sẵn sàng hi sinh vì khoa học của cái tên y sư vô lương tâm này. Nếu có xảy ra chuyện gì ⬦)


      Nửa giờ sau, Diệp Thành tới bên cạnh Đoạn Vân.


      ⬜Cái bình này có tổng cộng mười viên thuốc. Này, phải ta đem mấy viên này tặng cho ngươi đâu, nhìn lom lom với cái loại ánh mắt gì đây? Đây có thể đều là biến thành tiền đó! Hai viên này mới là cho ngươi, từ từ tìm cơ hội thích hợp mà uống vào, ta nghĩ tác dụng của thuốc này chỉ giới hạn trong vài lần uống đầu tiên thôi. Uống nhiều hơn cũng vô ích. À, ở đây hẳn là phải có nơi bán đấu giá chứ hả!"


      "Có, thiếu gia. Nhà đấu giá Tạp Nặc đứng thứ hai đại lục đóng tại Thiên Long thành." Diệp Thành cảm kích tiếp nhận bình tử và hai viên tẩy tủy đan, cung kính đáp .


      "Được, ngươi hãy nghe cho kỹ đây. Ngươi làm như vầy như vầy ⬦⬦ còn như vầy nữa ⬦⬦ nghe chưa? Nhớ kỹ đừng có lơ đãng như ở mây như vậy!" Đoạn Vân ghé vào tai Diệp Thành phân phó hối, rồi đuổi ra. Tẩy tủy đan cho dù tốt đến mấy Đoạn Vân cũng có thể tự mình chế ra được. Đoạn Vân lưu lại nhiều tẩy tủy đan thực ra cũng vô dụng. Nếu sau này có thủ hạ trung tâm, luyện chế thêm vài viên cũng muộn .


      Đoạn Vân lại nhớ tới lão đầu đọc sách trong thư phòng. Kỳ toàn bộ sách da thú bên trong thư phòng được Đoạn Vân xem hết sạch. Đạo ánh sáng của Tiểu Bạch cấp cho là đồ xịn! Chỉ cần xem lướt qua là quên được. Ủa, Tiểu Bạch chạy đâu rồi? Tiểu Bạch bình thường luôn luôn ở trong viện đùa giỡn, hôm nay làm sao thấy bóng dáng đâu nhỉ? Hi vọng nó làm chuyện gì xấu !


      "Tiểu Bạch! Tiểu Bạch!" Khi Đoạn Vân kêu gào tên Tiểu Bạch, cái gì đó màu đen đen hộc tốc chạy thẳng về phía Đoạn Vân. Hơn nữa lại còn nhảy vào lòng của Đoạn Vân nữa. Cảm giác thấy mình sờ phải cái gì đó vừa nhơn nhớt vừa dinh dính, Đoạn Vân giật bắn mình, vội vung tay ném cái vật lạ lùng ấy ra ngoài. Nhưng tiếng kêu lập tức làm Đoạn Vân nhớ ra cái vật kì quái kia là cái gì. Chỉ thấy Tiểu Bạch toàn thân nhớp nháp đen đúa, bất mãn trừng trừng nhìn Đoạn Vân kêu thảm thiêt .


      "Thuốc của ta mà! Ngươi dám ăn trộm hả !" Mạc dạng của Tiểu Bạch làm Đoạn Vân nhớ tới hình dáng của Diệp Thành khi uống thử thuốc. Tiểu Bạch hiển nhiên ăn trộm tẩy tủy đan của Đoạn Vân rồi nuốt sạch rồi.


      Đoạn Vân vội vàng xem lại chút, lại thiếu ba lạp. Tiểu Bạch dám to gan ăn hơi ba lạp! Bộ tưởng đồ khuyến mãi sao chứ? Theo như Đoạn Vân phỏng chừng người bình thường chỉ cần ăn viên coi như quá sức chịu đựng rồi. Tiểu Bạch thoáng cái ăn ba lạp, vậy phải là uống thuốc quá liều sao? "Tiểu Bạch, nhanh lên. Ta phải cho ngươi vệ sinh rồi rửa ruột, ngươi ăn hơi ba lạp, chắc chắn ngộ độc cũng rối loạn tiêu hóa đến nơi rồi ! Nhanh lên , chậm là coi như kịp đó ."


      Thấy Đoạn Vân có vẻ rất khẩn cấp, Tiểu Bạch gãi gãi đầu hiểu ý gì, nhảy lên vài cái, ra hiệu mình có việc gì. Đoạn Vân ngẫm nghĩ rồi cảm thấy chắc sao. ăn lâu như vậy rồi mà chưa có phản ứng gì cả, chắc là xảy ra chuyện gì đâu! Đoạn Vân thở phào hơi. May quá, bằng sủng vật duy nhất của Đoạn Vân coi như tiêu đời .


      Đoạn Vân cẩn thận tắm rửa kỳ cọ cho Tiểu Bạch. Sau khi tắm xong, Tiểu Bạch xem ra so với trước kia còn xinh đẹp hơn gấp nhiều lần. Bộ lông trắng muốt càng thêm sáng bóng, hơn nữa tinh thần lại càng thêm phấn chấn. Nhìn khí chất của Tiểu Bạch khác hẳn bình thường, Đoạn Vân mơ mộng ngay : ngày nào đó ta cũng uống viên, để xem ta có biến thành phong quang đẹp trai được hay . Sau này chẳng phải là có rất nhiều theo đuổi ta, ai dà ! Cũng cần nhiều quá. Bị nhiều người say đắm chẳng phải là phiền chết sao.


      Chỉ có điều cái tên hề có ma lực là Đoạn Vân thê phát ra Tiểu Bạch có biến hóa về bản chất. Đó là loại biến hóa về lực lượng, hơn nữa Đoạn Vân cũng còn thể biết là trong lúc vô ý luyện hóa tẩy tủy lại có hiệu quả làm cho ma lực hoặc đấu khí có những nội liễm nhất định .


      "Vân nhi, Vân nhi !" Tiếng gọi của lão đầu làm Đoạn Vân từ trong cõi mơ mộng bẩn thỉu phục hồi lại tinh thần .


      Lão đầu trở lại rồi, được rồi, để ta cho lão đầu ăn khỏa, xem có thể làm lão khôi phục ma lực lại hay .


      ⬜Lão đầu sư phó, ta có đồ tốt biếu cho lão đây ." Đoạn Vân xô cửa, vừa vừa gào lên .


      Chỉ thấy Phổ Hi Kim mặc ma pháp trường bào đứng chuyện với khí chất xa hoa quý phái, hơn nữa nhìn thoáng qua cũng có thể thấy hai người có quan hệ tệ lắm. Lão đầu phải là lão có con sao? Vậy kia là ai? Chẳng lẽ ⬦


      ⬜Vân nhi có vật gì tốt muốn đưa biếu cho vi sư hả? Ha ha. Tới đây, ta giới thiệu với ngươi người. Vị này là Tam Công Chúa của Thiên Long Đế Quốc chúng ta, công chúa Khải Sắt Lâm. Trước kia nàng từng là đệ tử của ta, hơn nữa ma pháp thiên phú của Khải Sắt Lâm rất cao, bây giờ là Đại ma pháp sư rồi. Tất cả bạn cùng trang lứa có bao nhiêu người được như vậy đâu." Lão đầu giới thiệu cách hưng phấn .


      Nghe lão đầu giới thiệu xong, Đoạn Vân ngấm ngầm cẩn thận đánh giá Khải Sắt Lâm, người cao thon rất xinh đẹp, hơn nữa khí chất quí phái xa hoa người nàng lại càng làm cho nàng có vẻ rất đặc biệt, vừa thấy cũng biết đây là loại khí chất phải có tiền là mua được. Nhưng Đoạn Vân phải loại thanh niên ngây thơ chỉ biết ôm váy mẹ, cả đời chưa từng gặp qua mỹ nữ. Phải Kì Kì cũng còn có vị trí rất lớn trong lòng Đoạn Vân, vết thương dễ gì liền sẹo. Đoạn Vân lạnh lùng thi lễ với công chúa : "Xin chào Tam Công Chúa ! Ta là đệ tử mới của Phổ Hi Kim sư phụ, ta gọi là Đoạn Vân. Ngươi hiển nhiên là sư tỷ của ta, sau này rất mong được chỉ giáo nhiều hơn ."


      Khả Khải Sắt Lâm hiển nhiên chẳng coi ra cái đinh gì, chỉ nở nụ cười lạnh nhạt, rồi tiếp tục chuyển hướng sang chuyện với lão đầu .


      Mẹ nó, dám coi thường ta, làm công chúa tưởng ngon hả! Đoạn Vân thấy vẻ mặt lẫn thái độ của Tam Công Chúa lập tức hiểu ngay nàng coi thường là người ma pháp bạch si.


      Tất cả những việc này tự nhiên đều lọt vào mắt lão đầu, lão với Khải Sắt Lâm : "Lâm nhi, ngươi có biết vết thương của ta là ai chữa khỏi ? Chính là Vân nhi. Mặc dù Vân nhi phát ra ma pháp, nhưng lại có thể giải thích ma pháp tuyệt đối vượt qua ngươi nữa kìa. Vi sư gần đây hiểu được rất nhiều ma pháp đều nhờ vào những thắc mắc lý luận của Vân nhi mà ngộ ra đó. Hơn nữa cấp bậc tế tự của cao thâm lường được !"


      Khải Sắt Lâm nghe xong sững cả người, quay về Đoạn Vân nhìn nửa ngày cũng tìm ra người Đoạn Vân có lấy nửa điểm ma lực ba động. Rất khó hiểu ! Sao có thể như vậy được nhỉ? ma pháp bạch si lại có thể có những giải thích ma pháp cao siêu, còn có thể chữa lành cho vị thánh ma đạo? đùa !


      Đoạn Vân cũng thèm để ý tới vẻ mặt nghi ngờ của Khải Sắt Lâm, quay về lão đầu : " Lão đầu, ta vừa mới ⬦"


      Đoạn Vân còn chưa xong, thấy Khải Sắt Lâm có vẻ rất phẫn nộ chỉ tay vào Đoạn Vân lớn tiếng trách mạ: " Ngươi sao lại dám gọi sư phụ là ⬦ gọi sư phụ là ⬦⬦ ngươi đúng là biết cái gì là tôn sư trọng đạo cả."


      Tam Công Chúa dám phát ra hai chữ " lão đầu ", hoặc là cảm thấy vô lễ khi ra trước mặt Phổ Hi Kim từ này, chỉ có thể lắp ba lắp bắp ám chỉ mà thôi


      Đoạn Vân cười nhạt : " Xin hỏi công chúa, ta gọi sư phụ ta là gì kệ ta, ngươi có tư cách gì xía vào? Trong lòng ta tôn kính sư phụ là đủ rồi. Còn xưng hô chỉ là vẻ bề ngoài. Sư phó, lão còn có việc gì khác vậy? theo con tới đây chút. Con có vật có thể làm cho lão khôi phục được đó. Mời công chúa về trước nhé! Ta và sư phụ còn có việc ." Kỳ Đoạn Vân lúc trước vẫn thường gọi Phổ Hi Kim là lão đầu, lão đầu cũng để ý, do đó Đoạn Vân cứ thế kêu luôn tới giờ .


      ⬜Ngươi ⬦.. hừ !" Tam Công Chúa hiển nhiên lại Đoạn Vân, khuôn mặt vốn xinh đẹp nay lại hồng lên trông rất động lòng! Nàng tức giận đến ngay cả cũng ra lời, cứ thế trực tiếp bỏ chạy ra ngoài.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 11. Lánh loại thần kỳ tẩy tủy hoàn

      "Tam Công Chúa, Tam Công Chúa! Ai nha ! Vân nhi, ngươi sao lại dám năng như vậy với công chúa a, bình thường ngươi đâu có như vậy bao giờ!" Lão đầu có vẻ rất nghi hoặc với lối xử của Đoạn Vân.


      ⬜Lão đầu, ngươi cũng thấy mà, nàng dùng cái ánh mắt kiểu đó nhìn ta, làm sao ta chịu được chứ, đúng là khinh thường ta quá đáng!" Đoạn Vân làm bộ nghiêm túc trả lời.


      ⬜Thôi , ngươi đừng có vòng vo làm gì? ! Tại sao muốn đuổi công chúa về?" Lão đầu hiển nhiên tin những lời ngụy biện của .


      Đoạn Vân gãi gãi đầu ra vẻ rất xấu hổ, cười cười, " Lão đầu, thế con cho lão xem cái này. A a!"


      thẳng ! Ngươi vừa rồi có với công chúa là có thể làm ta khôi phục lại, sau đó tung hỏa mù buộc công chúa phải bỏ . Rốt cuộc là có chuyện gì ?"


      ⬜Ta tìm ra biện pháp làm cho lão khôi phục lại ma pháp lực. Là như thế này ⬦⬦" Đoạn Vân đem toàn bộ chuyện Tẩy tủy Đan với lão. Lão đầu nghe xong ánh mắt càng lúc càng hưng phấn, nhưng trong vẻ hưng phấn lại lộ ra vẻ khó tin, nhưng xem ra phải Đoạn Vân bịa chuyện giỡn. Lão cầm lấy tay Đoạn Vân lắc lắc, với vẻ mặt rất kinh dị: " hả ! Lại có tế tự thuật thần kỳ như thế sao? Vân nhi, ngươi khẳng định là dối gạt ta đấy chứ !"


      Đoạn Vân trợn trắng mắt, ta lừa ngươi ư? Cái lão già này có ý tứ gì vậy ! lập tức móc ra viên Tẩy tủy Đan đặt trước mặt lão đầu. Lão cầm lấy đan dược, hết sờ nắn lại ngắm nhìn, tin viên thuốc bé tí như vậy lại có thể có hiệu quả thần kỳ như thế, vẻ nghi hoặc trong ánh mắt càng ngày càng đậm đặc .


      ⬜Đừng xem nữa, có hiệu quả hay cứ uống vào là biết ngay ấy mà !" Đoạn Vân thấy vẻ mặt nghi ngờ của lão già kia, có vẻ như bị người khác khinh thị, vì vậy ngữ khí hơi có chút bất mãn .


      Lão đầu cố nén lòng, quyết tâm liều mạng thử lần, ngửa đầu nuốt trọn viên dược hoàn cho trôi xuống cổ, lẳng lặng cảm thụ dược hiệu của nó. Trong chốc lát, Đoạn Vân thấy lão đầu vẫn còn ngồi nguyên chỗ cũ, liền nhắc nhở: " Lão đầu, ngươi sao vẫn còn ngồi ở đây vậy?"


      nhảm, ngươi phải nhờ ta thử xem hiệu quả sao?" Phổ Hi Kim trừng mắt nhìn Đoạn Vân .


      Đoạn Vân hiển nhiên quên mất việc, vì vậy vội vàng đề tỉnh lão đầu: " Sư phó, thuốc này kỳ còn có công hiệu khác. "


      ⬜Công hiệu gì? Ngươi sao sớm với ta chứ? Hay là muốn dành cho vi sư ngạc nhiên vui mừng hả!" Lão đầu cười khà khà, còn tưởng tên đệ tử đùa với lão nữa.


      "Tẩy cân phiệt tủy!" Đoạn Vân cũng nóng nảy, cũng khó mà giải thích được cái gì tên tẩy cân phiệt tủy nghĩa là sao. Dù sao phải là chuyện của , cứ để cho lão đầu bất ngờ, vui mừng lớn ! Ha ha ha ! Nghĩ đến cái cảnh tượng lão đầu vội vàng lếch thếch tìm nhà xí, Đoạn Vân nhịn được cười .


      Rốt cục cũng có phản ứng rồi ! Lão đầu nhất thời cảm thấy hơi phật ý, thấy nụ cười gian giảo của Đoạn Vân, lão cứ tưởng rằng từ đầu tới giờ Đoạn Vân chỉ làm vậy để trêu đùa, nên rất tức giận quát : "Hay cho Đoạn Vân, ngươi thực ra cho ta ăn cái gì? Ngươi hãy ⬦ á... đợi ta qụay về rồi thu thập ngươi. Ối dà!" Lão đầu hiển nhiên còn có thời gian để thu thập Đoạn Vân nữa. Cảm giác đau quặn thắt mãnh liệt ở vùng bụng làm lão tuyệt đối tin rằng nếu lập tức giải quyết, mình tuyệt đối là vị thánh ma đạo sư thứ nhất đại lục đem món đồ vừa phát minh đó ị ra khố.


      Ha ha ha, Đoạn Vân cười muốn ngạt thở. Còn Tiểu Bạch cũng biết từ nơi nào xông ra, cùng Đoạn Vân tranh nhau cười hỉ hả. Đoạn Vân ôm lấy Tiểu Bạch, nhìn theo hướng mà lão đầu vừa chạy hô to : " Lão đầu, đây chính là tẩy cân phiệt tủy đó. Từ từ cảm nhận loại cảm giác kỳ diệu này a! Ha ha ha !"


      Nhớ đến hình dạng tất bật vừa rồi của lão già, Đoạn Vân khỏi lo lắng cho chính mình, biết có nên ăn Tẩy tủy Đan nữa. Bất quá chỉ nghĩ vậy thôi. Đồ tốt như vậy mà bỏ qua ăn, trừ phi mình là thằng ngu. Đoạn Vân nghĩ tiếp : hai ngày nữa ta uống viên xem sao, bất quá ta phải uống ở cạnh nhà xí, hơn nữa còn phải sắp xếp trước thùng nước nóng. Kỳ cũng cần phải ăn bên cạnh nhà xí, dù sao cũng phải hơn mười phút mới có phản ứng .


      giờ sau, lão đầu rốt cục cũng mò ra. Hơn nữa hiển nhiên rửa ráy cẩn thận, thay bộ quần áo mới. Lão đầu tới vừa dáo dác tìm Đoạn Vân, rồi cười tủm tỉm mà nhìn Đoạn Vân có vẻ rất thần bí. Đoạn Vân thấy lão vội giọng vẻ rất tự nhiên : " Lão đầu, a , sư phó, ngài sao chứ!"


      ⬜Ta bây giờ hơi hoài nghi ngươi phải là người !" Lão đầu nhìn ngắm đánh giá rất cẩn thận, đột nhiên phun ra câu làm cho Đoạn Vân giận điên người. Bất quá câu kế tiếp của lão lại làm cho cơn giận của Đoạn Vân nhất thời tiêu tan như mây khói: " Ngươi nhất định là Thần. Người làm sao có thể làm được những việc thần thánh như vậy. món thuốc thần kì như vậy làm sao lại được bào chế từ kẻ hề có tí ma lực nào chứ? , ngươi tột cùng là vị Thần nào vậy?"


      ⬜Lão đầu, ngươi muốn thẳng ra. Rốt cuộc thế nào rồi ?" Đoạn Vân rất muốn biết ma lực của lão rốt cuộc có khôi phục lại được hay !


      ⬜Ngươi trước đừng có gấp ! Bộ ngươi phát ta có biến hóa gì sao ?" Lão đầu cười cười, tỏ vẻ rất thư thái .


      "Thay bộ đồ mới hả?"


      ⬜Ta hỏi về khí chất cơ mà?" Lão đầu muốn vả cho Đoạn Vân bạt tai, bất quá lão có đồ đệ như vậy cũng nỡ đánh!


      ⬜Dường như có thay đổi chút chút. Có vẻ trẻ ra, đúng rồi ! Lão đầu ngươi tuyệt đối là trẻ ra. Ta nhớ trước kia lão có ít tóc bạc, bây giờ lại còn nữa. Chẳng lẽ đây là tác dụng của Tẩy tủy Đan? Nhất định là vậy rồi. Đan dược này bao gồm toàn là cực phẩm dược tài, là thuốc đại bổ đó, có khả năng làm cho người ta trẻ lại chút cũng hợp lý thôi ." Đoạn Vân rất hưng phấn, lúc này nhảy dựng lên tưng tưng! Thuốc này tương đương với loại đan được tăng cường tuổi thọ. Đoạn Vân tin rằng, tuyệt đối có thể làm cho người ta sống lâu hơn thêm hàng chục năm nữa.


      ⬜Ta cảm giác mình dường như trẻ ra đến hai mươi tuổi. Hơn nữa chỉ trẻ lại, ta bây giờ còn có cảm giác thính lực, thị lực của mình cũng tốt chưa từng có. Hơn nữa cả người đều rất khỏe mạnh. Quan trọng nhất chính là : ta phát giác ma lực của mình bắt đầu khôi phục." Lão đầu rốt cuộc kìm được hưng phấn trong lòng, ngữ khí có chút kích động .


      ⬜Ma lực khôi phục rồi? Khôi phục bao nhiêu ?" Đoạn Vân vội vàng muốn biết đáp án .


      Lão đầu cố kìm chế cơn phấn khích của mình, ôn nhu : " nhiều lắm, cũng chỉ khôi phục tới ma đạo sĩ cấp bậc ."


      Đoạn Vân trợn mắt trắng dã, lầm bẩm , vẻ khinh bỉ Phổ lão đầu: mới khôi phục đến ma đạo sĩ thôi ư? Ngươi đúng là biến thái mà! Ma lực thoáng cái từ linh tiêu lên tới ma đạo sĩ còn « mới là », lão sao thở dài thất vọng vì đột phá đến pháp thần luôn !


      Bất quá Đoạn Vân lập tức nghĩ tới vấn đề. " nghĩ ra thuốc này còn có ít tác dụng phụ kỳ lạ thế, ủa mà Diệp Thành tại sao có nhỉ?" Đoạn Vân rất khó hiểu, bắt đầu hỏi lão đầu về chuyện này.


      Lúc này thanh đột nhiên truyền tới " Kỳ lúc đó ta vì quá hưng phấn nên chú ý tới, sau lại mới phát ra, cảm giác này đối với vũ giả mà tuyệt đối thể diễn tả bằng lời. Hơn nữa, thiếu gia, ta phát ta có thể khống chế đấu khí của mình càng lúc càng dễ dàng, lại có thể làm cho đấu khí nội liễm nữa. Thiếu gia, chuyện ngươi phân phó cho ta xong xuôi hết rồi ."


      Nguyên lai là Diệp Thành trở lại .


      "Đấu khí nội liễm?" Đoạn Vân có chút khó hiểu mơ hồ.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 12. Sơ thiệp vũ đạo giác khí cảm

      ⬜Đúng vậy, đúng là đấu khí nội liễm. Ta bây giờ có thể khống chế đấu khí ở mức kiếm thánh sơ cấp, ta nghĩ tới sau này hẳn là có thể chỉ lộ ra ngoài ở mức còn thấp hơn nữa." Diệp Thành trả lời cách rất kiên định .


      ngờ còn có hiệu quả kỳ lạ này nữa, nhưng việc này chỉ tốt với những người bụng dạ nham hiểm thôi à! Diệp Thành, tình vụ Tạp Nặc ta kêu ngươi làm thế nào rồi ?" Đoạn Vân thấy Diệp Thành trở về rất muốn biết việc bán thuốc của mình diễn biến ra sao, nên vội vàng hỏi dồn Diệp Thành. Diệp Thành ngưng lời chút, rồi tiếp : " Thiếu gia, ta dựa theo phân phó của Ngài tới nhà Tạp Nặc đấu giá, hơn nữa chiếu theo lời Ngài dặn dò ăn mặc giả trang, còn đeo mặt nạ nữa. Ta đem công hiệu về Tẩy tủy Đan của Ngài cho lão bản của Nhà đấu giá biết, sau đó ⬦"


      ⬜Cái gì? Vân nhi, ngươi lại muốn bán vị thuốc thần kỳ này ra ngoài sao? Bại gia a! Ngươi thiếu tiền lắm hả? Thuốc đó có thể làm tăng lên thực lực đó! Thuốc này nếu như bị người ta biết, đưa tới cho ngươi rất nhiều thị phi đếm xuể đâu ! Hơn nữa, thuốc đó quá trân quý a! Tiếc lắm mà!" Lão đầu giật mình, vội vàng hỏi lại cho chắc ăn.


      Đoạn Vân dùng loại ánh mắt ý " Ngươi rất ngu ngốc " nhìn về phía lão, giải thích : " Lão đầu, ngươi cũng biết chính ta luyện ra thuốc đó. Ta cũng có thể sản xuất nhiều hơn nữa. Ta bán nó ta lấy đâu ra cơm mà ăn đây? Với lại, ta chỉ muốn bán có mười lạp thôi a ! Có cái gì mà kinh hãi vậy chứ!"


      ⬜Cái gì chỉ có bán mười lạp? Ta hỏi , cái món đồ độc đáo của ngươi rốt cuộc có bao nhiêu viên?" Lão đầu càng giật mình hơn, cái gì mà chỉ bán có mười lạp, chỉ mười lạp kia thôi cũng tạo thành bao nhiêu cao thủ chứ?


      nhiều lắm, lần đầu tiên luyện dược có thiếu sót, mới ra được có năm mươi lạp ít ỏi thôi!" Đoạn Vân vẻ lạnh nhạt.


      ⬜Cái gì? Ý của ngươi là chỉ cần ngươi nguyện ý, ngươi có thể bao nhiêu có bấy nhiêu ?" Lão đầu cơ hồ sắp điên lên rồi ! ngờ nhận được câu trả lời thuyết phục như vậy.


      Nhìn thấy lão đầu kích động đến như vậy, Đoạn Vân cũng muốn làm lão bị công kích quá đáng kẻo lên cơn nhồi máu cơ tim tội nghiệp, do đó chỉnh sắc giảng giải : " Theo lý thuyết là như thế, bất quá phải có đủ tài liệu mới được. Hơn nữa ta cũng vừa thí luyện sơ sơ, đủ kinh nghiệm, xác suất thành công cũng rất . Lần này ta phải bỏ ra rất nhiều dược tài mới thành công đó. Hơn nữa ta cũng dám liều mạng mà luyện nhiều, như vậy khiến cả thế giới đại chiến gì gì đó đâu. Dù sao ta còn biết nặng mà. Do đó ta chỉ kêu Diệp Thành hóa trang làm thần bí nhân đấu giá. Hơn nữa, lão là sư phụ của ta, ta tin rằng lão hại ta nên mới cho lão biết, ta hy vọng lão vì ta mà giữ bí mật. " xong Đoạn Vân dùng ánh mắt nghiêm túc nhìn lão đầu. Lão cũng nhìn lại Đoạn Vân, rất nghiêm trang : " Đó là tự nhiên ! Ngươi kiểu gì cũng là đệ tử củata, là sư phó đương nhiên phải bảo vệ đệ tử của mình. Bất quá ta hy vọng ngươi trở thành địch nhân của Thiên Long Đế Quốc đâu !"


      ⬜Đó là tự nhiên! Diệp Thành ngươi tiếp !" Lão đầu là người mà Đoạn Vân có thể tin tưởng được, vì vậy tiếp tục hỏi Diệp Thành về việc buôn thuốc .


      Diệp Thành tiếp tục : " Ta đem công hiệu của Tẩy tủy Đan cho lão bản kia, lão ta liền tỏ vẻ nghi ngờ. Vì vậy ta chiếu theo phân phó của Ngài, thừa dịp chú ý bèn đè ra bắt uống viên. Chuyện kế tiếp coi như thuận lí thành chương rồi ."


      ⬜Trước khi lão bản đó phục dược có thực lực như thế nào ?" Đoạn Vân hỏi .


      "Cao Cấp Kiếm Sư" Diệp Thành đáp cách chi tiết.


      "Phục dược xong sao!"


      "Đại Kiếm Sư! Thiếu gia ! Thuốc của Ngài làm cho kiếm sư trực tiếp nhảy cấp trở thành Đại Kiếm Sư " Diệp Thành nhắc tới việc này cũng rất hưng phấn, càng càng kích động .


      Đoạn Vân cười cười, đúng vậy, xem ra thuốc này ta nhất định phải uống rồi, chỉ có đồ ngu mới uống thôi!


      ⬜Đấu giá vào ngày nào ?" Đoạn Vân hỏi.


      ⬜Bảy ngày sau!" Diệp Thành trả lời.


      ⬜Sao?"


      OOo


      Ngày thứ hai, Đoạn Vân nhìn Diệp Thành và lão đầu đứng bên người mình, bi ai hỏi : " Nhất định phải làm như vậy sao?"


      ⬜Nhất định phải làm !"


      ⬜Đổi hôm khác được ?"


      được!"


      ⬜Được rồi! Ta cũng liều cái mạng này, chết chết !" Sau đó Đoạn Vân ngửa đầu uống ực viên đan dược.


      Nguyên lai là Đoạn Vân muốn phục dụng Tẩy tủy Đan! Vậy mà còn làm bộ làm tịch. Đúng là thằng khốn khiếp dối trá !


      Hơn mười phút sau, Đoạn Vân cũng chật vật y như Diệp Thành và lão đầu ngày hôm qua. Cả người căng lên, bụng sôi lên ùng ục. May mà chuẩn bị sẵn sàng, nào là nhà xí, nào là nước nóng... đều được để sẵn cho . Lẳng lặng nằm trong bồn nước nóng, Đoạn Vân thư thái cảm thụ những biến hóa thân thể .


      là quá sung sướng a! Cảm giác thư giãn sảng khoái lan đến từng lỗ chân lông thân thể , hơn nữa thính lực, thị lực còn được đề cao kinh người. Cả người dưới đều có loại cảm giác thư thái như được tắm nắng sớm ban mai. quá kỳ diệu!


      đúng! Trong tiểu phúc sao lại có loại cảm giác nằng nặng giống như ăn tiêu nhỉ? Đoạn Vân lẳng lặng cảm thụ, cảm giác này lan khắp tiểu phúc, nơi đó chính là đan điền trong truyền thuyết. Khí công? Mình lại có khí công sao ! Quả là bất khả tư nghị! Chẳng lẽ những gì hồi trước lão đầu trung y đều là sao? Nội công chân khí trong truyền thuyết tồn tại? Đoạn Vân im lặng dõi theo cảm giác nong nóng lan dần trong đan điền, chỉ cảm thấy nó càng ngày càng nhiều hơn, càng ngày càng nét hơn, cơ hồ muốn phá tung lên mà chui ra ngoài, càng lúc càng nóng rẫy.


      Đoạn Vân giật bắn mình, hấp tấp nhớ tới thổ nạp thuật mà lão đầu cẩn thận nhắc nhở ngày trước : thổ nạp giảï¼Rhô hấp dãã¬xuy hư hô hấpï¼Rthổ cố nạp tânï¼Rvi thọ nhi dĩ hĩã¬khí tụ tắc sanhï¼Rkhí vong tắc tửã¬thiên địa vạn vật vô bất nhu khí dĩ sanh chi⬦ (hít vào,thở ra. Thở khí độc ra, hít khí mới vào, để được sống lâu. Còn thở còn sống, hết thở tiêu đời. Thiên địa vạn vật có gì mà sinh ra từ khí⬦.) . ngừng dùng ý niệm dẫn đạo nhiệt khí li ti kia, đưa nó liền lạc chạy khắp toàn thân, đến các gân mạch huyệt đạo, sau đó trở lại đan điền. Theo dòng khí lưu chuyển hết lần này đến lần khác làm biến đổi các huyệt đạo chủ yếu toàn thân, dòng khí lưu này vốn ban đầu rất bé càng lúc càng lớn lên, kình khí vốn lúc nãy vô cùng nóng rực cuồng bạo cũng trở nên vô cùng ôn thuận, dường như trở thành bộ phận của thân thể vậy. Cảm giác càng ngày càng thư sướng, Đoạn Vân cũng biết thi triển ra bao nhiêu vòng tuần hoàn như thế, dần dần tiến vào loại cảnh giới vong ngã rất vi diệu .


      Rốt cục, Đoạn Vân cũng tỉnh lại! Mở mắt ra là thấy ngay Diệp Thành và lão đầu với vẻ mặt vô cùng lo lắng, dám cử động mạnh nữa, đứng sát bên. Đoạn Vân hiển nhiên biết bọn họ luôn luôn trông chừng cho an nguy của mình. rất cảm động, ho tiếng. Thấy Đoạn Vân tỉnh lại, lão đầu và Diệp Thành rất hưng phấn gào rú lên: "Vân nhi! Thiếu gia! Ngươi rốt cục tỉnh rồi !"


      Đoạn Vân khẽ gật đầu cảm kích : "E hèm, ta quả là vô ý ! Tình huống phục dược lần này hơi lạ, bất quá cũng là chuyện tốt. Nhân họa đắc phúc! Ta nhập định bao lâu rồi?"


      ⬜Nhập định? Ngươi là chuyện ngươi hôn mê đó hả ! Suốt ngày rồi, ngươi từ sáng hôm qua vẫn giữ nguyên cái tư thế kỳ quái cho tới bây giờ. là sang ngày thứ hai rồi đó." Lão đầu mặc dù cái gì gọi là nhập định, nên chỉ về tình huống trải qua của Đoạn Vân .


      ngờ ta lại tiến vào cảnh giới vô ngã trong truyền thuyết, ai nha ! Võ học thiên tài! Đoạn Vân rất cao hứng. ngờ nội công trong huyền thoại Trung Hoa thực là có tồn tại. Tại sao ở thế kỷ 21 chỉ còn truyền thuyết ảo tưởng mà thôi?


      Kỳ , võ học còn được duy trì trong thời buổi đại là có nguyên nhân của nó. Số lượng nhân loại tăng trưởng quá nhanh, chiến tranh, các loại vũ khí mới với lực sát thương cường đại, điều này làm cho linh khí địa cầu càng ngày càng nhạt bớt . Hơn nữa ô nhiễm từ công nghiệp đại ngày càng nghiêm trọng hủy hoại các tầng khí, các loại thiên tài dị bảo cũng hiếm thấy, hơn nữa các loại độc tố tích áp trong cơ thể loài người cũng làm cho kinh mạch tắc nghẽn, căn bản sinh ra được khí hoặc cảm giác được tồn tại của khí. Đoạn Vân bài tiết ra hết các phế vật toàn thân, các gân mạch chính cũng bắt đầu mở rộng ra, lại trải qua những kích thích của linh khí tinh hoa trong Tẩy tủy Đan, lúc này mới sản sinh ra cảm giác.


      Bất quá nếu Đoạn Vân kịp thời dùng phương pháp thổ nạp của đạo gia, chân khí vừa sinh ra biến mất rất nhanh.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 13. Hạnh đắc chân khí danh thái cực

      Đoạn Vân sau khi uống Tẩy tủy Đan lại hồ đồ làm loạn thế nào mà lại đẻ ra chân khí mới chết người chứ, mặc dù đối với võ học cực kì ngu ngốc, nhưng nhờ bao nhiêu năm học trung y cũng tạo cho những hiểu biết nhất định, hoàn toàn là người mù kiến thức. Hơn nữa vì học ngành y, Đoạn Vân cũng hiểu được tình trạng thân thể của mình. Ngoại trừ chuyện chân khí, các loại cảm giác khác cũng tăng lên rất nhiều làm Đoạn Vân vô cùng cao hứng. Thính lực cường hãn có thể nghe được tiếng ruồi đập cánh cách xa mười thước; thị lực càng phải nữa, vốn trước kia hơi cận thị nay Đoạn Vân lại có thể thấy con kiến cách xa mười thước; các khí quan khác cũng có những biến hóa tốt đẹp nhất định. Quả thực kỳ diệu thể gì tả nổi! Chỉ có tiếc nuối là, Đoạn Vân vẫn là ma pháp bạch si, cảm giác đến nửa điểm ma lực ba động. Bất quá dù sao làm người cũng nên quá tham lam! Kỳ thực trải qua lần tẩy cân phiệt tủy này Đoạn Vân bắt đầu nhận được những cải tạo nhất định về nguyên tố ma pháp ở thế giới này, tin rằng bao lâu nữa, Đoạn Vân có thể tự mình cảm thụ được ma pháp và có thể từ từ thi triển được các ma pháp hoa mỹ .


      Trong cơ thể có chân khí, Đoạn Vân rất cao hứng. Nhưng lại đẻ ra vấn đề khác, Đoạn Vân căn bản là có võ công, cũng có hệ thống " Võ công bí tịch ". Cho dù có chân khí Đoạn Vân cũng thể sử dụng, cái này như là tìm được kho vàng khổng lồ nhưng có chìa khóa. Vì thế Đoạn Vân rất buồn rầu. phải là thế giới này có phương pháp tu luyện, Diệp Thành đem Cuồng Long đấu khí của mình dạy cho Đoạn Vân. Nhưng theo những gì Đoạn Vân nghiên cứu, món võ này còn bằng thổ nạp thuật cao minh của lão đầu kia ! Võ công với chiêu thức bất đồng cần sử dụng đấu khí bất đồng, khí công căn bản phải là đấu khí, Đoạn Vân ràng cũng dám dùng bừa. Hơn nữa theo như giải thích của Đoạn Vân, đấu khí chỉ là loại chân khí được giản hóa. Vận hành phương thức đấu khí cũng rất đơn giản, căn bản là gì đến huyệt đạo kinh mạch gì cả. Mà phải thế này chứ: theo như phim võ hiệp phải chỉ ra rằng chân khí nào phải phối hợp với chiêu thức nấy sao? Dùng chiêu thức bừa bãi đối với tu luyện chân khí rất bất lợi .


      Cuối cùng nên làm cái gì bây giờ nhỉ? Được rồi, phải kiếp trước ta có học qua Thái Cực quyền sao? Vì Thái Cực sinh vạn vật, rồi cái gì vạn vật chi nguyên nữa chứ. cách khác có thể chiêu thức Thái Cực có thể làm cường hóa chân khí, tự thân chân khí sinh ra tự nhiên rất phù hợp. Nghĩ vậy, Đoạn Vân rất hưng phấn, cho nên chân tay múa máy vài đường Thái Cực quyền. Từ hoãn thư sướng, chánh , thu ngạc, trực bối, thùy gian (từ tốn sảng khoái, thẳng eo, thu tay, thẳng lưng), tự nhiên sinh ra cảm giác bay bổng mây, những tia chân khí ít ỏi trong cơ thể cũng theo Thái Cực chiêu thức vận khí mà bắt đầu lưu động, hơn nữa càng lúc càng nhanh. Quyền như biển rộng, thao thao dứt .


      Thái Cực quyền vốn là quốc túy của Trung Quốc, nó tổng hợp sở trường quyền pháp của các nhà, kết hợp đạo dẫn thổ nạp, dùng bụng để hít thở, có khả năng khi luyện quyền mồ hôi toát ra nhưng thở dốc, động tác thư sướng làm thông khí huyết. Nó cũng dung hợp cơ sở về dương kinh lạc, trở thành nội ngoại song tu, luyện cả tâm tính bên trong, kết hợp ý thức với hít thở, động tác kết hợp nội công làm thành quyền pháp. Hơn nữa Thái Cực quyền lại rất nặng về luyện khí, từ luyện "Khí" cũng là tu luyện nhân thể và Tinh thần lực của tự thân. Đoạn Vân cho rằng Tinh thần lực đến cảnh giới nhất định thành chân khí. Đây là đặc điểm thể của nội gia công phu. Động tác uốn tay mềm mại, luyện kình dưỡng khí, vừa chậm vừa nhanh, trong nhu có cương, trong cương có nhu. Hoặc lấy triền:vây bọc ti kính vi linh, hoặc dĩ trừu: kéo ti kính vi vận, giai dĩ bên trong kính vi thống ngự, hình thành cương: cứng, vừa xong nhu tương tể, trong ngoài tương hợp, cao thấp tương thông, hình ý kết hợp, dương hỗ giao.(Dịch giả: "hoặc dùng phức tạp để vây, hoặc dùng lôi kéo để vận động, dùng sức mạnh để điều khiển, hình thành cương nhu tương tể, trong ngoài tương hợp, cao thấp tương thông, hình ý kết hợp, dương hỗ giao.")


      Trong cơ thể Đoạn Vân sinh ra chân khí chính là linh lực trong tự nhiên tích tụ mà sinh ra, cơ bản phù hợp với lý luận về tự nhiên của đạo gia. Đoạn Vân dùng Thái Cực dẫn dắt các đạo chân khí trong cơ thể, có thể là như cá gặp nước. Mấy lần Thái Cực quyền đánh ra, làm cho tinh thần của Đoạn Vân càng lúc càng thư sảng, hơn nữa Đoạn Vân còn cảm giác được chân khí trong thể nội mình lại tăng thêm lên ít .


      Sau này ta gọi nhà ngươi là "Thái Cực chân khí" nha! Đoạn Vân rất cao hứng, tự cấp cho chân khí trong cơ thể mình cái tên rất thông tục .


      Luyện công xong Đoạn Vân sực nhớ ra mình mấy ngày hôm trước muốn xem Đồ thư Quán của Thiên Long Học Viện, nghĩ ngay tới lão đầu. Lão ta bây giờ ở thư phòng, Đoạn Vân tìm đến lão để bàn về những ý nghĩ của mình. Lão đầu nghe xong, vội : "Vân nhi, ngươi nghĩ đến việc tới đó đọc sách cũng phải thể, chỉ có điều ngươi phải đệ tử của Thiên Long Học Viện, hai là phải là giáo viên, ta mặc dù trước kia là Phó Hiệu trưởng, bây giờ cũng là Hiệu trưởng Danh dự, nhưng ta nhiều năm hề bước vào trường học rồi. Hơn nữa ta cũng thể áp đặt với người ta : đây là đệ tử của ta, muốn vào Đồ thư Quán, các ngươi hãy cho vào. Điều này ảnh hưởng tốt lắm đâu!"


      Đoạn Vân nhìn lão trợn tròn mắt, thầm tiếng : " Đệ tử Phó Hiệu trưởng mà cũng cho vào, cái Học Viện chó má gì thế biết !"


      ⬜Ngươi cái gì ?" Từ sau khi phục dụng xong Tẩy tủy Đan, thính lực của lão đầu hiển nhiên đề cao lên rất nhiều, giọng như vậy mà vẫn nghe được mới chết chứ.


      "A! có gì, có gì ! Ta là chế độ ở Thiên Long Học Viện tốt, có tệ nạn con ông cháu cha, a a!" Đoạn Vân vội vàng giải thích .


      ⬜Kỳ , chỉ cần ngươi trở thành đệ tử của Học Viện coi như vấn đề gì rồi ." Lão đầu cũng trách gì Đoạn Vân, tiếp tục .


      "A! Lại phải làm đệ tử nữa hả! Ta làm đệ tử nửa cuộc đời rồi ." Đoạn Vân vừa nghe phải thành đệ tử có vẻ rất vui, kiếp trước 9+3+4+2= 18 năm làm đệ tử rồi, chẳng lẽ đời này còn phải làm đệ tử nữa sao?


      "Hắc hắc! Nhìn cái mặt ngươi kìa? Có người còn muốn làm đệ tử đó! Ngươi có biết là Thiên Long Học Viện năm chỉ lấy vào có bao nhiêu đệ tử ? Ngươi lại muốn hả! chứ ngươi phải muốn Đồ thư Quán sao? nỗ lực làm sao thành công được!" Lão đầu khi nghe Đoạn Vân là nửa đời người làm đệ tử cũng nghi ngờ gì, theo lão hiểu đây là chỉ việc Đoạn Vân học tập y thuật ở gia tộc mình .


      ⬜Tốt lắm, sư phó, ta làm, ta làm thế, được chưa?" Đoạn Vân bất lực, còn cách nào khác, thôi phải tiếp tục làm đệ tử thôi. Mà nghĩ lại cũng cảm thấy việc này có gì khó khăn làm được, kiếp trước chẳng phải làm đệ tử nhiều năm rồi sao ! chứ tiểu gia ta bao nhiêu năm làm học sinh ngoan hiền rồi, bây giờ cũng để cho tiểu gia thử lần cái cảm giác kì diệu làm đệ tử vô lương xem sao! Ha ha! Trốn học này, muộn này, chơi thâu đêm về kí túc xá này..., ta nhất định phải khuấy tung cả cái Học Viện đó đến mức gà chạy chó nhảy cho mà xem!


      Thiên Long Học Viện ơi, ngươi chờ ta nhé, tiểu gia ta đến đây!!!

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 14. Sơ chí Học Viện ngộ mỹ nữ

      ⬜Lão đầu đáng chết, lại dẫn ta tới, toàn cái gì Hoàng thất có việc, lão già như ngươi có việc gì ở chốn quan trường chứ. Làm cho ta thiếu chút nữa ngay cả đại môn cũng đến được. Chuyện Hoàng thất có trọng yếu bằng chuyện của ta ? biết là ai giúp lão khôi phục ma lực nữa biết? Đúng là đồ có lương tâm mà!" Đoạn Vân bây giờ rất khó chịu, vừa đến Thiên Long Học Viện, lúc qua cửa bị đám Môn vệ canh gác nhìn thấy có vẻ du côn, chết sống cũng cho tiến vào, nếu có phong thư giới thiệu của Phổ lão đầu đưa cho trước khi bây giờ vẫn còn lây lất như thằng ăn xin ở ngoài cổng Học Viện.


      Phòng Hiệu trưởng ở đâu nhỉ ? Lão đầu này cũng thiệt là, trường học lớn như vậy mà ngay cả tấm bản đồ cũng vẽ ra cho ta! Cua qua, quẹo lại, Đoạn Vân cuối cùng phát mình lại đến chính khu phòng học lúc nãy. Lạc đường rồi! Được thôi, Diệp Thành phải lúc nào cũng bảo vệ ta từ nơi bí mật gần đó sao ? Làm sao mọi người ai nhìn thấy vậy! Cao thủ đúng là cao thủ.


      Thấy bên kia nữ sinh, chậc chậc, mỹ nữ a! Hình như mắt mình có vấn đề, là đóa hoa mới đúng? Vì vậy Đoạn Vân lập tức chạy vội đến hỏi : " Xin hỏi vị nữ đồng học này, bạn có biết phòng Hiệu trưởng đường nào ?"


      Nàng nữ sinh mặc võ phục quay phắt lại. Vừa lúc xoay người lại, Đoạn Vân ngẩn cả người. phải chỉ là bông hoa bình thường, mà vẻ đẹp rực rỡ của nàng phải sánh với đóa kỳ hoa diễm lệ! Dung nhan cơ hồ tuyệt thế hoàn mỹ ra trước mặt Đoạn Vân. Ực ! Cực phẩm mỹ nữ rồi! Chỉ là biết nàng có nam bằng hữu hay chưa? Nếu chưa có , hừ hừ ! Bất quá Đoạn Vân là ngụy quân tử mười mươi, mặc dù trong lòng sớm bị xinh đẹp kia hấp dẫn, (phải ngả mũ bái phục ), vẻ ngoài của vẫn biểu lộ ra nửa phần khác lạ. Tuyệt thể đứng trước mặt mỹ nữ mà lộ ra bộ dạng háo sắc. Đây là kinh nghiệm quý giá mà Đoạn Vân đúc kết ra ở kiếp trước.


      thấy hành vi thái độ rất quân tử của Đoạn Vân, tỏ vẻ kinh ngạc chút, sau đó nở nụ cười quyến rũ chết người, miệng hoa thỏ thẻ : " Ngươi là học sinh mới hả! Phòng Hiệu trưởng khó tìm lắm, ta vừa lúc cũng muốn sang bên ấy, để ta dẫn ngươi luôn!"


      Đoạn Vân cơ hồ gần choáng cả người: Ực! Tiểu thư, nàng cần phải biểu lộ sắc đẹp của nàng ra như vậy. Lúc nàng cười rất đẹp rồi, môi thơm chỉ mỉm cười chút, thế giới gần như biến mất tiêu, hơn nữa thanh dịu dàng ngọt ngào quá! được, ta quyết định phải theo đuổi nàng.


      ⬜Vậy cám ơn bạn nhiều lắm, ngờ ta lại có được hạnh vận gặp được thiện lương như vậy. Rất hân hạnh được gặp bạn, mình gọi là Đoạn Vân!" Đoạn Vân vội vã phát động thế công mồm mép liến thoắng. Hai người cứ sóng vai nhau vừa vừa .


      ⬜Ta gọi là Lị Lị Lộ!" xong Lị Lị Lộ cẩn thận nhìn Đoạn Vân, dường như muốn xem thử trong người cấu tạo bằng thứ gì vậy.


      "Lị Lị Lộ? Tên rất hay !" Đoạn Vân cũng để ý, trả lời như máy!


      Lị Lị Lộ sau hồi nhìn vẻ mặt của Đoạn Vân, phát ra có gì dị thường, lại hỏi : " Đoạn Vân ? Cái tên kỳ quái quá nhỉ. Ngươi hẳn là vừa mới đến Thiên Long thành phải !"


      ⬜Bạn làm sao biết được chuyện này! Mình đích là mới đến Thiên Long thành tháng trước." Đoạn Vân giật bắn mình! Ngoại trừ lão đầu cơ hồ có ai biết chuyện của mình cả.


      Lị Lị Lộ cười rất thần bí : "Đoán coi!"


      Hai người cứ như vậy nàng lời ta câu huyên thuyên xích đế. Vì được chuyện với mỹ nữ, Đoạn Vân ngừng hỏi đủ loại vấn đề.


      ⬜Thôi, Đoạn Vân à, phòng Hiệu trưởng ở phía trước, cửa có bảng tên, ngươi tự mình qua đó !" Lị Lị Lộ chỉ gian phòng phía trước .


      ⬜Sao? tới rồi sao, chà! Hôm nay cám ơn bạn nhiều lắm. Mình xin phép trước, sau này tái kiến!" Đoạn Vân dường như rất dùng dằng muốn bỏ như vậy. Mới có vài câu thôi mà? phải phòng Hiệu trưởng xa lắm sao?


      Đoạn Vân hướng theo phương hướng được chỉ mà tiến bước, cuối cùng tìm được phòng Hiệu trưởng, rồi gõ cửa.


      ⬜Vào !" Bên trong có thanh của ông già truyền ra. Đoạn Vân đẩy cửa bước vào, chỉ thấy ông già ngồi cái bàn viết lách cái gì đó. Nghe được có người vào, ông già buông cây bút lông xuống, nhìn Đoạn Vân cách kỳ quái. Đoạn Vân chú ý tới ánh mắt của ông ta, rồi vừa nhanh chóng móc ra thư giới thiệu của lão đầu, vừa : " Chào Ngài, Hiệu trưởng tiên sinh. Ta là đệ tử được Phổ Hi Kim sư phụ giới thiệu tới, ta gọi là Đoạn Vân. Đây là thư giới thiệu do chính sư phụ viết để gửi Ngài."


      ⬜Ngươi Phổ Hi Kim đại nhân là sư phụ ngươi ?" Ông già Hiệu trưởng hiển nhiên rất giật mình, Phổ Hi Kim bắt đầu thu đồ đệ từ khi nào thế nhỉ? phải chỉ có vài vị Công chúa thôi sao?


      ⬜Đúng vậy, sư phụ thu ta làm đồ đệ tháng trước." Đoạn Vân giải thích.


      ⬜Hừm! Đem thư giới thiệu tới đây !" Ông già tiếp nhận thư giới thiệu của Đoạn Vân xem lướt qua. Vừa xem lão vừa đánh giá Đoạn Vân, dường như rất khó tin. lát sau, lão già này : " Phổ Hi Kim đại nhân dường như rất hâm mộ ngươi hả! Lại ngươi có thể làm cho danh khí của Học Viện càng trở nên lừng lẫy nữa, thậm chí thông qua ngươi có thể làm cho danh tiếng của Học Viện ta vượt qua cả Quang Minh Học Viện. Làm sao mà ta xem tới xem lui dường như có lấy nửa điểm ma lực người ngươi vậy hả ?"


      Nguyên lai lão đầu là ta làm cho Thiên Long Học Viện trở nên nổi tiếng hả, thảo nào cái gì nhất định phải là đệ tử của Thiên Long Học Viện mới có thể vào Thiên Long Đồ thư Quán! " Hiệu trưởng Ngài đúng, ta kỳ đúng là ma pháp 'bạch si' ! Nhưng ta tới nơi này phải để học tập ma pháp đâu, chính xác, ta là Tế tự." Đoạn Vân tiếp tục giải thích.


      ⬜Cái gì? Ngươi phải đệ tử của Phổ Hi Kim đại nhân sao? Ngươi học ma pháp làm như thế nào trở thành đệ tử của Thánh ma đạo sư được hả trời? Hơn nữa người ngươi cũng có thần lực của Tế tự mà?" Ông già càng lúc càng giật mình ! Tế tự bái Ma pháp sư làm sư phụ, quả là bất hợp lý đến cùng cực.


      Rồi Đoạn Vân ngồi giải thích cả nửa ngày mới làm cho ông già hiểu được có chuyện gì xảy ra. Đại khái ý là mình muốn đến Thiên Long Học Viện để học tập Tế tự thuật, hơn nữa hy vọng có thể được đến Thiên Long Đồ thư Quán đọc sách. Còn mặc dù là đệ tử của Phổ Hi Kim, nhưng vì những vấn đề có tính di truyền nên có ma pháp. nghĩ thông suốt nên đến Học Viện học tập cách hệ thống nhằm tìm ra nguyên nhân, rồi từ đó làm cho mình có khả năng học tập ma pháp.


      Ông già kỳ cũng rất mơ hồ với những lời giải thích của , nhưng nể mặt Phổ Hi Kim nên thể cho phép. Cuối cùng an bài Đoạn Vân vào Ban Tế tự. Còn thỉnh cầu của Đoạn Vân về việc đến Đồ thư Quán đọc sách cũng cho luôn, đương trường viết luôn cho lốc những giấy tờ cần thiết. Rồi tìm người làm mọi thủ tục nhập học cho Đoạn Vân, sau rốt còn cho cái thẻ học sinh nữa.


      Đoạn Vân rồi, ông già suy nghĩ tới lui rất lâu cũng hiểu tại làm sao mà Phổ Hi Kim lại nhận ma pháp bạch si làm đồ đệ. Chẳng lẽ đây là con tư sinh của Phổ lão đầu ? Rất có thể a! Thảo nào lão và Mã Lệ Á bao nhiêu năm nay hề liên lạc.


      Ông già Hiệu trưởng khẽ gật đầu ra vẻ rất khẳng định về suy đoán đúng đắn của mình.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :