Bá Y Thiên Hạ - Độc Cô Lãnh Giả (458C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 133. ĐẠI LỤC BÁ CHỦ HOÀNG ĐẾ TỐ DỮ PHỦ

      Sau đó, đoàn người Đoạn Vân oai phong nghênh ngang đến Thiên Long đường. Lát sau, tại triều đường chư vị đại thần nghị phát ra Đoạn Vân, lập tức tiến lên nghênh đón, vẻ mặt rất cung kính.


      - Hạ quan cung nghênh Phò mã đại nhân.


      - Chào Công tước đại nhân.


      - Các ngươi sai rồi, Tra Lí bệ hạ sớm có ý để cho Đoạn Vân đại nhân làm đế quốc thân vương rồi. Xin chào thân vương đại nhân. Hạ quan là ⬦.


      Mỉm cười, Đoạn Vân :


      - Chư vị đại thần quá đa lễ, Đoạn Vân ta lần này đến đây do dưới ủy thác của Lị Lị Lộ công chúa, dẫn theo vài thủ hạ tới cứu mấy vị công chúa và hoàng hậu nương nương. May mà công chúa và hoàng hậu có chuyện gì, bằng ta cũng biết phải ăn như thế nào với hai vị phu nhân của ta. Bố Khoa Duy Kì cấu kết Ma tộc, phạm thượng làm loạn, đáng chịu tội chết. biết các vị đại thần có cao kiến gì với thế cục hôm nay ?


      Đoạn Vân chỉ cứu hai vị công chúa, mà còn cứu được các nàng cái việc ⬦ ấy chứ.


      - Cái này?


      Nghe thế, rất nhiều đại thần lộ vẻ khó xử. Dù sao Thiên Long nội loạn, nếu muốn ổn định thế cục biện pháp tốt nhất là tại trong thời gian ngắn nhất, tuyển ra vị tân quốc chủ. Nhưng về phần tuyển ai, bọn họ dám đề nghị.


      Thấy hoàng hậu đứng dưới long y, Đoạn Vân ngang qua đám đại thần, sau đó quì gối hô:


      - Nhi thần tham kiến mẫu hậu, cung chúc mẫu hậu thánh an.


      Nghe Đoạn Vân thế rất nhiều đại thần trong lòng cố lẩm nhẩm học thuộc. Câu 'nhi thần' của Đoạn Vân đáng để cho bọn họ học tập.


      - Tốt! Khải Lợi và Khải Sắt Lâm đều khỏe chứ?


      Hoàng hậu vẻ mặt tiều tụy, xem ra nỗi thống khổ đột nhiên mất trượng phu vẫn ám ảnh vị hoàng hậu phong vận này, hơn nữa việc ở Thiên Long đều đợi bà xử lý, gánh nặng này xem ra quá sức bà.


      - Hồi bẩm mẫu hậu, các nàng đều an hảo. Bất quá các nàng vẫn luôn luôn nhớ ngài, rất muốn về thăm ngài.


      Đoạn Vân đứng lên, ngữ khí bình thản .


      - Tốt! Vậy kêu chúng về . Bệ hạ cũng ⬦.


      Hoàng hậu nghe Đoạn Vân thế vốn có hơi vui mừng, nhưng nhắc tới Tra Lí, mặt lại lộ vẻ ưu sắc càng thâm trọng hơn, thân hình sụp xuống, nước mắt đau thương vô tận trào ra.


      Đoạn Vân ra hiệu cho hai vị công chúa phía sau, hai công chúa tới phía trước khéo léo nâng mẫu hậu của các nàng dậy, ngừng khuyên giải.


      Còn lúc này, tả tướng Khoa Lí Lôn, cũng là cha của đại ca kết bái Lạp Hi Đức, cũng là bộ trưởng tài chính Khắc Mễ Kì tới trước mặt Đoạn Vân.


      - Hiền chất, ngươi xem thế cục lúc này nên làm cái gì bây giờ? Ta nghĩ tin tức Tra Lí bệ hạ băng hà khi bị lộ ra ngoài, chư hầu biết được có thể thừa cơ làm loạn, lấn đất cát cứ. Hơn nữa những quốc gia khác như hổ rình mồi nhân cơ hội phát binh, muốn thừa cơ Thiên Long nội loạn mà chiếm lấy lãnh thổ của Thiên Long chúng ta.


      Khoa Lí Lôn thần sắc rất lo lắng .


      Đoạn Vân ngẫm nghĩ lát, trả lời:


      - Bá phụ phải lo lắng đâu. Trước khi điệt nhi Thiên Long, từng kêu tiền nhiệm đế quốc Đại tướng quân Ma Nhĩ Cương tới trấn thủ biên cương rồi. Điệt nhi nghĩ dựa vào uy vọng của ở trong quân, hẳn là có thể trấn trụ nơi đó. Lúc này chúng ta lần làm chính là phải ổn định dân tâm, còn phương pháp ổn định dân tâm tốt nhất là mau mau đề cử tân quốc chủ có thể làm cho dân chúng tin phục. Điệt nhi nghĩ việc này tất cả mọi người ai nghi vấn cả.


      - Nhưng đề cử ai?


      Lão mập Khắc Mễ Kì lo lắng hỏi.


      Suy tư hồi, Đoạn Vân :


      - Chúng ta việc này, thế cục đế đô bây giờ như thế nào rồi? Đám người làm loạn bị xử lý ra sao?


      - Bố Khoa Duy Kì toàn tộc bị giam vào thiên lao, quyết định xử tử toàn bộ. Còn những đại thần tham gia bạo loạn cũng đều bị bắt cả, đợi hoàng hậu phát lạc. Ba vạn đế quốc hoàng gia kỵ sĩ tham gia phản loạn cũng đều bị tước khí giới, bắt giam, quyết định chôn sống hết, để răn người khác. vài binh lính bình thường bị bức bách tham dự bạn loạn chúng ta quyết định xá miễn giết, chỉ phạt thôi.


      Sắc mặt Khoa Lí Lôn rất nghiêm túc trả lời.


      Đoạn Vân nghe xong khỏi ớn lạnh, cau mày:


      - phải muốn giết ba vạn người đó chứ?


      - Lầm rồi, là hơn bốn vạn. Bố Khoa Duy Kì toàn tộc ba ngàn người, những đại thần khác tham dự bạn loạn cộng lại tới hơn năm ngàn người, hơn nữa vài sĩ quan quân đội cao cấp nữa chứ. Dựa theo pháp luật của đế quốc, phản loạn đều bị diệt toàn tộc.


      Khoa Lí Lôn tỏ ra rất nghiêm lệ, dù sao việc giết nhiều người như vậy chẳng ai muốn làm cả.


      - Điệt nhi cảm thấy cũng cần phải như vậy đâu. Trong số những người đó có rất nhiều người vô tội. Hãy lấy ví dụ về những binh lính này, bọn họ tối đa chỉ là nhất thời mê muội, còn người nhà của đám người bạn loạn có rất nhiều người vô tội mà. Hơn nữa, lúc này đâu cần phải gây tổn thương thực lực của mình.


      Đoạn Vân .


      - Hiền chất xem nên làm cái gì bây giờ?


      Khoa Lí Lôn hỏi.


      - Thế này nhé, chúng ta dùng tốc độ nhanh nhất tuyển ra đế quốc quốc chủ, sau đó dùng danh nghĩa quốc chủ xá miễn những người tội . Về phần nhân sĩ nếu chứng thực được họ liên quan đến trường bạn loạn đó cũng tha luôn. Còn những người trực tiếp tham dự bạn loạn, chém đầu thị chúng.


      Đoạn Vân đề nghị.


      - Tốt tốt, vậy chúng ta bầu ai làm Thiên Long quốc chủ đây?


      Khắc Mễ Kì hứng thú nhìn Đoạn Vân, ánh mắt là lạ.


      Tùy các ngươi tuyển ai cũng được. Lão tử bây giờ chén sạch hết bốn con ruột của Tra Lí rồi, hơn nữa cả con nuôi Lị Lị Lộ chắc cũng sắp rồi. Thiên Long hả, vô luận như thế nào cũng đều là đồ trong túi của Đoạn Vân ta thôi.


      - Ha ha, các ngươi tự mình bàn tính . Tra Lí bệ hạ có bốn con ruột, còn Lị Lị Lộ cũng được bệ hạ sủng ái, năm vị công chúa các ngươi tuyển ai mà chẳng được. Được rồi, nếu các ngươi cho rằng Khải Lợi và Khải Sắt Lâm xuất giá thể đương tuyển, vậy phải vẫn còn ba hay sao?


      Đoạn Vân xong, quay sang an ủi hoàng hậu, rồi nháy mắt rất quỉ dị với hai vị tiểu mỹ nhân, môi chúm lại thổi ra cái hôn gió. Làm cho hai vị giai nhân đỏ cả mặt lên.


      - Ta đề cử đại công chúa Khải Lợi. Khải Lợi công chúa rất biết đãi người, nhất định nữ hoàng nhân từ.


      - Ta đề cử Tam công chúa Khải Sắt Lâm, Khải Sắt Lâm khí hào phóng, rất có phong phạm của Đại tướng, nhất định nữ hoàng có thể làm cho đế quốc khai cương khoách thổ.


      - Nhị công chúa ⬦.


      - Hương Hương công chúa cũng ⬦⬦


      - Lị Lị Lộ công chúa tuy phải con ruột bệ hạ, nhưng nàng xử rất có điều lí, có uy vọng rất cao trong dân gian.


      Cứ như vậy, đám đại thần ngươi lời ta câu ồn ào tranh nhau . Đoạn Vân trợn tròn mắt, để ý nữa, thẳng đến trước đại điện, chuyện với hoàng hậu và hai vị công chúa. Bây giờ Đoạn Vân là Phò mã, có quyền lợi tới nơi đó rồi. Hơn nữa, thủ hạ Đoạn Vân lại biến thái, ai dám ngỗ nghịch với chứ? Hoàng hậu bây giờ vẫn cực kỳ thương tâm như trước. Nhưng sau khi Đoạn Vân đưa ra vài mẩu chuyện vui cực phẩm, nỗi đau thương của Hoàng hậu cũng dần dần bắt đầu vơi bớt, sắc mặt cũng dần dần tươi tỉnh.


      Hơn nữa, Đoạn Vân còn nhân cơ hội ngừng vụng trộm với vị công chúa, đại đường khinh bạc công chúa, việc này việc tuyệt đối kích thích. Còn Hoàng hậu tinh minh cũng sớm phát ra ánh mắt Lộ Ti và Hương Hương nhìn Đoạn Vân rất bình thường. Bà cười khẽ với Đoạn Vân:


      - Đoạn Vân tên gia hỏa xấu xa này, bây giờ đắc ý rồi nhé. Bốn Thiên Long công chúa đều bị ngươi lấy hết, ngươi chính là thiên cổ đệ nhất phong lưu đó.


      Đoạn Vân cười cười lúng túng, trong lòng tự sướng: Ha ha, con nuôi của các ngươi Lị Lị Lộ bây giờ cũng nữ nhân của Đoạn Vân ta rồi, mấy con phượng ở Thiên Long đều đầu nhập vào lòng Đoạn Vân.


      Còn lúc này, tả tướng Khoa Lí Lôn lớn tiếng hô:


      - Các vị đồng liêu đừng tranh cãi nữa. Ta và Khắc Mễ Kì đại nhân nhất trí đề nghị để Đoạn Vân đại nhân tiếp nhận chức Thiên Long hoàng đế, chẳng biết các vị đại thần có dị nghị gì ?


      Khoa Lí Lôn vừa dứt lời, cả nghị đường lập tức im lặng như tờ. Rất nhiều thần dùng ánh mắt ngừng trao đổi với nhau. Còn hoàng hậu và hai vị công chúa nhìn Đoạn Vân cười.


      - Ta có dị nghị gì.


      Các vị đại thần đồng thanh , xong, toàn bộ hướng về phía Đoạn Vân làm lễ quân thần.


      Lúc này, hoàng hậu và hai vị công chúa nghiêm túc đến trước mặt Đoạn Vân quì xuống:


      - Chúng ta nguyện ý để Đoạn Vân tiếp nhận chức Thiên Long hoàng đế.


      Hoàng hậu đứng lên, quay về chúng đại thần :


      - Kỳ bệ hạ ban cho Đoạn Vân thân phận thân vương, cũng là cố ý để Đoạn Vân thống lĩnh Thiên Long sau này. Ngài từng với ta rằng nếu ngài có hoàng tử thừa kế đế vị, ngài để Đoạn Vân Phò mã kế thừa ngôi vị hoàng đế của ngài.


      - Việc này ta đây có thể làm chứng.


      Lúc này, đế quốc cửu cấp ma thú Khố Lạp Kì từ bên ngoài vào,


      - Buổi tối khi bệ hạ bị Bố Khoa Duy Kì bắt giữ, bệ hạ từng với ta đây là nếu bệ hạ có phát sinh gì ngoài ý muốn, mà ta đây chạy thoát ra ngoài, kêu ta đây tìm Đoạn Vân đại nhân, cũng bảo ta đây ủng hộ đăng thượng đế vị. Ta đây có thể dùng sinh mạng cam đoan, việc này tuyệt đối là .


      Khố Lạp Kì , giống như quả bom nổ tung giữa các đại thần đế quốc. tình như vậy Đoạn Vân cũng quả ngờ tới. Tra Lí cho mình làm Thiên Long hoàng đế? Nếu việc này do người khác ra tuyệt đối tin, nhưng Khố Lạp Kì là ma thú vô cùng trung thực. như vậy việc đó hẳn phải như vậy. Xem ra Tra Lí cũng xem trọng mình ra phết.


      - Bất quá bệ hạ có điều kiện, Đoạn Vân đại nhân sau khi nhận chức quốc chủ, nhất định phải lấy vài vị công chúa.


      Khố Lạp Kì tiếp.


      - Vài vị công chúa?


      Đoạn Vân hỏi nghi hoặc.


      - Bệ hạ từng , các vị công chúa khác có thể trở thành đàn bà của ngài, do đó khi kết thân với Lôi Ngạo lần thứ hai, bệ hạ gả nhị công chủ và tứ công chúa. Còn cũng chứng thực điểm này.


      Đoạn Vân cười sướng rơn, xem ra Tra Lí lão gia hỏa này đơn giản. Bất quá lão đầu tử đó cũng tính sai chút, Lị Lị Lộ tiểu mỹ nhân bây giờ cũng là bạn của Đoạn Vân ta rồi


      Nghe Khố Lạp Kì xong, chúng đại thần tới tấp quì xuống trước mặt Đoạn Vân, vái theo kiểu quân thần lễ rất sâu:


      - Thần tham kiến bệ hạ.


      Oa mẹ kiếp! Sao mà lắm người thần phục dưới chân mình thế kia, loại cảm giác này sướng nhủn cả người được.


      Tuy nhiên, Đoạn Vân có làm hoàng đế của trong tam đại đế quốc đại lục ? Hồi sau ⬦.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 134 CỬU BIỆT

      Đoạn Vân nhếch miệng cười, phun ra câu kinh người:


      - Hoàng đế hả? có hứng thú, ai thích làm .


      Nghe Đoạn Vân , tất cả đại thần đều giật mình, hoàng hậu và hai vị công chúa cũng khó tin. Lại còn có người muốn làm hoàng đế chứ, là thiên cổ kì văn. triều đường, cũng chỉ có vài thần cấp thủ hạ của Đoạn Vân xem ra chẳng quan tâm gì đến lời Đoạn Vân vừa cả. Với thực lực của Đoạn Vân, quốc gia nào có thể so được rồi. Thậm chí bây giờ thậm chí có khi còn cường đại hơn cả Long tộc cũng biết chừng, có khi còn mạnh hơn vài lần là khác. hoàng đế Thiên Long nho Đoạn Vân tự nhiên thèm nhìn bằng nửa con mắt.


      Nhìn lướt xuống đại đường lượt, Đoạn Vân :


      - Các vị đại thần yên tâm, Tra Lí có ý cho ta tiếp quản Thiên Long, ta đây tự nhiên thể quan tâm tới Thiên Long được. Đề nghị của ta là chúng ta tuyển ra trong số năm vị công chúa làm Thiên Long nữ hoàng. Còn ta, vẫn làm chức thân vương của ta, ta đứng sau phụ tá nữ hoàng, củng cố đế vị cho nàng. Làm hoàng đế quá khổ cực, Đoạn Vân ta còn muốn sống lâu hơn vài năm nữa.


      - Thân vương đại nhân đề nghị cho ai làm nữ hoàng của Thiên Long đây?


      Khoa Lí Lôn hỏi cung kính, mặc dù biết Đoạn Vân vì sao lại như thế, nhưng Đoạn Vân muốn làm hoàng đế bọn họ cũng có biện pháp.


      Ngẫm nghĩ, Đoạn Vân :


      - Cái này do năm vị công chúa tự quyết định lấy. Tiểu Phi Hiệp.


      - Có.


      - Ngươi lập tức bay về A Nhĩ Ti Tư, đem hai vị phu nhân Khải Lợi và Khải Sắt Lâm tới đây, Tra Lí bệ hạ băng hà rồi, các nàng là con cũng nên trở về tham gia tang lễ.


      - .


      Tiểu Phi Hiệp lắc mình, biến mất khỏi chỗ đứng.


      - Các vị đại thần, Lị Lị Lộ công chúa suất lĩnh bộ đội cũng tới đây, ta phỏng chừng đại khái ba ngày sau tới. Đến lúc đó, ta để các nàng tự mình quyết định ai làm Thiên Long quốc chủ. Mấy ngày tới, tạm thời do ta quản lý triều chính, các ngươi có dị nghị gì ?


      Đoạn Vân vẻ rất uy nghiêm. Dù sao để đám đại thần bàn tới bàn lui cũng bàn chẳng ra được cái gì, còn bằng đơn giản để mình quyết định luôn tốt hơn. Dù sao mấy ả đều là đàn bà của mình, ai làm nữ hoàng cũng giống nhau thôi?


      - Thần có dị nghị.


      Dưới ánh mắt uy nghiêm của Đoạn Vân, chúng đại thần cảm giác có loại áp lực vô hình đè lên người mình. Trong lòng bọn họ ngừng cảm thán: quả nhiên có đời phong phạm đế vương, uy nghiêm khí thế, làm hoàng đế Thiên Long chúng ta đáng tiếc.


      - Âu Đặc Tư, chẳng biết ngươi có tìm được mười lăm viên Tẩy Tủy đan bây giờ ở đâu ?


      Đoạn Vân hỏi Âu Đặc Tư đứng bên. Mặc dù Đoạn Vân để vào mắt mấy viên Tẩy Tủy đan, nhưng mười lăm viên Tẩy Tủy đan đối với quốc gia mà quá trân quý. Hơn nữa, Đoạn Vân hơi lo lắng Tẩy Tủy đan lỡ rơi vào tay ma tộc sao.


      Âu Đặc Tư muốn , thanh hoàng hậu vang lên:


      - Đoạn Vân, mười lăm viên Tẩy Tủy đan đó ở đây. Là do bệ hạ buổi tối hôm đó dưới tình hình khẩn cấp dấu ở đây.


      xong, Hoàng hậu từ chỗ bí mật long ỷ lấy ra cái hộp, mở ra bên trong có mười lăm viên Tẩy Tủy đan hoàn hảo vô khuyết.


      Thấy Tẩy Tủy đan còn nguyên, Đoạn Vân thở phào nhõm, :


      - Mười lăm viên Tẩy Tủy đan giao cho Khố Lạp Kì . Khố Lạp Kì, ngươi lập tức tìm năm ma thú có thực lực cấp tám hơn nữa phải có cống hiến kha khá cho đế quốc, bảo họ người uống ba viên. Từ hôm nay trở , đế quốc tăng thêm năm đầu cửu cấp ma thú. Như vậy, những đế quốc khác cũng dám coi thường vọng động.


      - , mạt tướng lãnh mạng.


      - Khoa Lí Lôn, mười đại hoàng gia kỵ sĩ đoàn của đế quốc bây giờ như thế nào rồi? Do ai thống lĩnh?


      - Hồi bẩm thân vương điện hạ, lúc này ba vạn nhân đội trực tiếp tham dự bạn loạn bị bắt giam, trừ vạn hoàng gia kỵ sĩ do Lị Lị Lộ công chúa mang , sáu vạn nhân đội khác bây giờ tạm thời do Khố Lạp Kì tướng quân thống lĩnh.


      Khoa Lí Lôn trả lời cung kính.


      - Tốt, thành vệ quân đâu?


      - Năm vạn thành vệ quân trước giờ vẫn do tiểu nhi thống lĩnh. Mấy hôm trước Bố Khoa Duy Kì bản loạn, tiểu nhi quyết định nhanh, thống lĩnh năm vạn thành vệ quân tới hoàng cung cứu giá, nhưng được như nguyện. Sau đó tiểu nhi thống lĩnh thành vệ quân chạy ra khỏi Thiên Long thành, khi cần hành động. Bây giờ phụ trách trị an của Thiên Long thành.


      Khoa Lí Lôn rành mạch.


      - À, do đại ca Lạp Hi Đức của ta thống lĩnh. Được rồi hình như là lãnh đạo của thành vệ quân mà. Tốt lắm, xem ra đại ca rất có phong phạm của Đại tướng.


      Đoạn Vân khẽ gật đầu tán thưởng.


      - Tình hình của dân chúng bây giờ như thế nào?


      Đoạn Vân lúc này hỏi đến dân chúng, nếu dân tâm ổn, làm dân biến, như vậy cuộc sống của nữ hoàng lão bà mình tương lai sau này tốt đẹp lắm.


      - Thiên Long thành coi như ổn định, bất quá vài thế lực ở địa phương khác rục rịch có hành động.


      Khoa Lí Lôn trả lời.


      Ngẫm nghĩ lát, Đoạn Vân nhìn về phía Âu Đặc Tư. Vừa thấy ánh mắt Đoạn Vân, Âu Đặc Tư cung kính với Đoạn Vân:


      - Chủ nhân, có chuyện gì cứ phân phó.


      Cười , Đoạn Vân :


      - Thiên Long, có Thiên Long làm thủ hộ thần thú Thiên Long làm sao gọi là Thiên Long chính thức được chứ? Âu Đặc Tư, ngươi lập tức bay các đại thành thị ở Thiên Long, thi triển thần long thần uy cho Thiên Long tử dân thấy, cũng coi như là thi triển thần tích. Ngươi với bọn là ngươi là thủ hộ thần của Thiên Long, để dân chúng Thiên Long an tâm.


      - , thuộc hạ trước.


      - Chờ chút, đây hơn mười viên hoàn dương đan và mười viên Tẩy Tủy đan, lần này thi triển thần tích có thể tiêu hao năng lượng khá lớn, ngươi mang mấy thứ này theo. Còn nữa, Ny Khả, nàng cũng bảo vệ cha nàng, nếu cần giúp chút.


      - , Đoạn Vân ca ca, Ny Khả biết rồi.


      xong, Ny Khả và Âu Đặc Tư quỷ dị biến mất khỏi chỗ đứng, chỉ còn lưu lại vài tàn ảnh mà cao thủ mới nhìn được.


      Cả đám đại thần triều đường thấy tình cảnh đó, nghe những lời đó, mỗi người đều cả kinh trợn mắt.


      Thấy Khắc Mễ Kì béo phì, Đoạn Vân đến hỏi:


      - Bá phụ, xin hỏi Tạp Sắt Phu nàng có khỏe ?


      - Ah! Khỏe, nó đangở nhà? Mấy bữa trước, nhà ta đều bị Bố Khoa Duy Kì bắt, may mà ai bị sao, có vấn đề gì ngoài ý muốn.


      Khắc Mễ Kì từ từ phục hồi tinh thần lại sau khi cha con Âu Đặc Tư biến mất.


      Lúc này, cửa đại đường xuất thân ảnh Đoạn Vân ngày nhớ đêm mong, chỉ thấy Tạp Sắt Phu nước mắt đầy mặt, nhìn Đoạn Vân vô cùng kích động, hơi thở hổn hển, dường như muốn chạy ào tới.


      Đoạn Vân nhìn Tạp Sắt Phu thâm tình, bước từng bước về phía trước, vừa hưng phấn vừa kích động. Mình nhớ giai nhân biết bao nhiêu a! Tạp Sắt Phu cũng từng bước tới Đoạn Vân, ánh mắt tràn đây nước mắt, tràn ngập nỗi nhớ nhung của nàng với Đoạn Vân.


      Rốt cục, hai thân ảnh tới rất gần, gần tới mức tiến thêm bước là có thể đụng vào nhau rồi.


      "Bốp" Đột nhiên, cái tát nảy lửa đánh vào mặt Đoạn Vân. Kỳ với thân thủ của Đoạn Vân, hoàn toàn có thể né tránh được, hơn nữa nếu Đoạn Vân có kịp thời giải trừ hộ thể chân khí hùng hậu của mình bàn tay của Tạp Sắt Phu nhất định bị chấn thương rồi. Đoạn Vân trán né, hơn nữa còn kịp thời giải trừ hộ thể chân khí ở chỗ đó. Chát tiếng, vết tay đỏ ửng hằn mặt Đoạn Vân.


      - Ngươi bổn đản, tại sao ngươi tránh ? Ta biết ngươi có thể tránh được mà.


      Tạp Sắt Phu có chút giật mình nức nở với Đoạn Vân.


      Đoạn Vân cười cười, tiến lên vươn tay ôm lấy Tạp Sắt Phu, :


      - Bởi vì ta muốn cảm thụ xem tình của nàng đối với ta sâu đến đâu.


      - Vậy cảm nhận được cái gì? - Tạp Sắt Phu dùng loại ngữ khí khác .


      - Đau. Đại tiểu thư, nàng có cần phải dùng sức như vậy . Ai ui! Bây giờ chuyện vẫn còn đau đó.


      Đoạn Vân cố làm ra vẻ đau khổ, cố gắng .


      - Hừ. Ai bảo ngươi vô lương tâm, lâu như vậy mà đến tìm ta? Hừ, hại ta mỗi ngày đều lo lắng cho cho ngươi.


      Tạp Sắt Phu hoàn toàn còn nghi thái ôn nhu thê thiếp trước kia nữa. Việc này đủ để thấy Tạp Sắt Phu Đoạn Vân như thế nào.


      - Ta lập tức xin cưới nàng ngay, sau này, chúng ta mỗi ngày đều xyz với nhau được ?


      Đoạn Vân cười cợt nhả.


      - chứ! Vân, đừng rời xa ta nhé? Ta phát ra ta thể có chàng được.


      Tạp Sắt Phu rơi lệ đầy mặt .


      Đoạn Vân lục lọi trong gian giới tử tìm lúc lâu, muốn tìm cái khăn tay mà lần đầu gặp mặt Tạp Sắt Phu lấy được từ tay nàng, nhưng thể tìm được. gian giới tử của Đoạn Vân bây giờ lớn quá rồi, hơn nữa bên trong có quá nhiều thứ linh tinh, đâu dễ gì có thể được tìm ra được cái tay bé? Thua. Đoạn Vân đành phải dùng tay áo lau nước mắt cho giai nhân, :


      - Ngoan, ta hứa với nàng, sau này vô luận tới nơi nào, ta cũng mang nàng theo. Sau này, chúng ta vĩnh viễn chia lìa. Được rồi, đừng khóc nữa. Ngoan.


      - Ừm. Được rồi, Vân, cái khăn tay của thiếp chàng còn giữ ?


      - Ah!


      là sợ cái gì tới cái đó, làm sao lại hỏi đến khăn nhanh thế nhỉ? Tiêu đời rồi.


      Đoạn Vân ra vẻ áy náy :


      - Tạp Sắt Phu, ta nàng đừng giận a. Việc là như thế này, có hôm, ta nhà xí, nhưng khi ta hoàn thành nhiệm vụ xong, ta phát ta lại mang theo giấy chùi, vì vậy ta tìm, tìm mãi. Cuối cùng tìm ra được cái khăn tay của nàng, sau đó lỡ ⬦. Được rồi, thủ quyên đó ta mạch vẫn giữ đây, bất quá ta chưa hề giặt, ngươi còn muốn nữa ?


      - Ghê! Tên gia hỏa ghê tởm này, được đụng vào ta. Chuyện ghê tởm như vậy mà ngươi cũng ra được.


      Tạp Sắt Phu lập tức đẩy tay Đoạn Vân ra thối lui vài bước.


      - Ha ha ha⬦


      Mấy tên thủ hạ của Đoạn Vân là người đầu tiên nhịn được cười phá lên, tiếp theo cả đám đại thần và công chúa hoàng hậu điện cũng đều nhịn được cười theo.


      Lúc này, thanh hùng hậu của Âu Đặc Tư bắt đầu vang vọng khắp bầu trời Thiên Long thành.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      chương 135 THIÊN HỮU THIÊN LONG THẦN TÍCH

      Khi thanh hùng hậu của Âu Đặc Tư vừa vang lên, mọi người kéo nhau cùng chạy tới phía trước quảng trường, thần sắc chăm chú lắng nghe từng lời của Âu Đặc Tư. Rồi ngẩng đầu trân trối nhìn lên thân ảnh to lớn uy nghiêm của thần long Âu Đặc Tư.

      Thần long Âu Đặc Tư thân dài gần bốn mươi thước, có thực lực cấp mười hậu kỳ, bây giờ dùng nghi thái uy nghiêm bay lơ lửng bầu trời Thiên Long thành. Cả hình thái con rồng ngũ trảo uy nghiêm, vảy rồng khắp người tỏa hào quang kim sắc, lóe ra những tia sáng tuyệt đẹp. uy nghiêm của , giống như thiên thần bay lượn bầu trời Thiên Long thành, có cánh mà vẫn có thể uốn lượn trong trung như bơi trong nước. Thân hình trôi nổi hề theo bất kỳ qui luật vật lí nào, khoảng trung rộng lớn lưu lại những tàn ảnh. Những tàn ảnh lấp lánh ánh vàng này lưu lại trong trung dòng chữ "Thiên hữu Thiên Long." Dòng chữ hoa lệ, nét chữ tuỵêt đẹp, tất cả những chi tiết này lên rất ràng bầu trời Thiên Long thành.

      - Tất cả Thiên Long tử dân, ta là thần long Âu Đặc Tư cấp mười, phụng mệnh Đoạn Vân đại nhân, từ hôm nay làm thủ hộ thần thú cho Thiên Long đế quốc các ngươi. Chín ngày trước, hoàng đế của các ngươi bị gian thần Bố Khoa Duy Kì cấu kết Ma tộc phản loạn băng hà, bất quá các ngươi cũng có gì phải lo, những tên phản bội bị trừng trị, tay chân của chúng cũng bị xử lý. Nhân đây ta cũng cảnh cáo thế lực muốn thừa cơ làm loạn, nếu các ngươi chịu an phận thủ thường, thần long Âu Đặc Tư ta dùng nộ hỏa cấp mười giáng xuống các ngươi. Hơn nữa, vì Bố Khoa Duy Kì cấu kết với Ma tộc, do đó, trong thời gian này, những người phản bội cũng bị phán vào tội cấu kết Ma tộc. Hy vọng các ngươi biết cân nhắc. Thiên Long tử dân, Thiên Long cử ra tân quốc chủ, ta tin rằng, Thiên Long của ta dưới dẫn dắt của tân nhậm quốc chủ, tiến vào cục diện mới. Thiên hữu Thiên Long.

      Sau màn diễn văn hào hùng của Âu Đặc Tư, tiếng long minh cao vút vang vọng, thân hình lao vút về hướng về phía tây bay . Còn trung vẫn còn lưu lại bốn chữ kim sắc - Thiên hữu Thiên Long rất lớn. Bốn chữ kim sắc này là do Âu Đặc Tư dùng thủy nguyên tố trong trung ngưng kết tạo thành, dưới ánh mặt trời, thông qua tượng khúc xạ của ánh sáng, chiết xạ biến thành ngũ quang thập sắc, trông rất đẹp mắt. Hơn nữa những chữ đó lưu lại rất lâu, mãi mà tán .

      Nhiều cảnh tượng thần kỳ như thế xảy ra, nghe bài diễn văn hùng hậu như thế, vô số tử dân Thiên Long tới tấp quỳ xuống mặt đất, hô to : thiên hữu Thiên Long.

      Mọi người đều rất kích động, họ đương nhiên phải kích động rồi. Thần thú cấp mười làm thủ hộ thần thú cho đế quốc, đây quả là việc gây chấn động lòng người. đại lục, cần thần thú cấp mười, quốc gia nào có hai cửu cấp thánh thú bảo vệ đủ để hiển thị cường đại và khương thịnh của quốc gia mình rồi. Thiên Long có Âu Đặc Tư là thần thú cấp mười làm thủ hộ thần thú, việc này kiện vĩnh viễn được từ Thiên Long tử dân cho đến mọi người đại lục mãi mãi khắc ghi là đại .

      Còn Đoạn Vân lại có thể ra lệnh cho thần thú cấp mười, cũng ký ức thể phai nhòa trong lòng mỗi người dân của Thiên Long. Đoạn Vân vốn có uy vọng rất lớn trong mắt dân chúng Thiên Long rồi, bây giờ tên của Đoạn Vân là thần thoại thực trong mắt của Thiên Long tử dân, rất nhiều người bắt đầu về thân phận chính thức của Đoạn Vân, vấn đề được nhiều nhất là - Đoạn Vân phải là người. đùa, người mà có thể có thần thú cấp mười làm thủ hạ sao? Người mà có thể có năng lực thần kỳ làm cho người ta cơ hồ bất tử sao? Do đó, Đoạn Vân trong mắt rất nhiều người vị thần rồi.

      Ánh mắt các đại thần quảng trường lúc này nhìn về phía Đoạn Vân đủ để chứng minh việc này việc này quả là phi thường. Thần thú cấp mười làm thủ hạ, đại lục chỉ sợ chỉ có Long Hoàng mới có thể làm được. Hơn nữa, rất nhiều người chú ý tới tới việc Âu Đặc Tư gọi Đoạn Vân là chủ nhân. cách khác thần thú cấp mười bất chấp thân phận cao quý, trở thành thủ hạ cho Đoạn Vân. Tuy nhiên bọn họ ai nghĩ đến việc Âu Đặc Tư từ chuẩn xác ý nghĩa của từ ngữ, phải là nô lệ Đoạn Vân mới đúng, ký huyết chi khế ước, là ma sủng của .

      Bọn họ rốt cục cũng hiểu nguyên nhân Đoạn Vân muốn làm hoàng đế Thiên Long. Thực lực của người ta vượt cả Long Tộc rồi, làm gì mà để chức hoàng đế cỏn con của Thiên Long vào mắt?

      - Ai! Lão Đại ngươi là, nên làm ra cục diện lớn như vậy chứ?

      Tiểu Phi Hiệp đứng phía sau Đoạn Vân có vẻ thoải mái than vãn.

      Đoạn Vân cười châm chọc:

      - Tiểu Phi Hiệp, có phải ngươi hâm mộ quá phải ? Ngươi xem xem người ta uy phong như thế. Ai, xem ra Âu Đặc Tư thần tượng mới trong mắt các thiếu nữ Thiên Long rồi. Được rồi. Sớm biết thế để ta bảo ngươi làm, ngươi cũng là long, phi long cũng khá hợp với Thiên Long. Hơn nữa ngươi chiếm lĩnh tuyệt đối lĩnh , còn Âu Đặc Tư chỉ là thủy hệ thôi. Ai nha, thất sách rồ!.

      - Ta thèm vào làm cái chức thủ hộ thần thú rác rưởi đó. Ta Tiểu Phi Hiệp uy vũ bất phàm, ta phải làm trung chi hoàng mới xứng đáng. Sau này á, mỗi con ma thú muốn bay vào trung đều phải trải qua cho phép của ta. được Tiểu Phi Hiệp ta cho phép, thú gì cũng cho phép bay lên. Sau này ta còn muốn đặt ra ngày cấm bay, ngày đó tất cả phi hành ma thú đều cho phép bay. Hừ….

      Tiểu Phi Hiệp xem ra bị Âu Đặc Tư làm cho kích động rồi, đến cả ý quái gở này mà cũng nghĩ ra được quả là quá đáng. Còn đặt ra cái ngày cấm bay? May mà Phì Tử có ở chỗ này, bằng đặt ra ngày cấm chạm đất hoặc là ngày cấm chạy, vậy chắc người trong thiên hạ chắc khỏi đứng luôn.

      Đoạn Vân trợn trắng mắt, để ý đến đám năm sáu người nhìn Tiểu Phi Hiệp, mà là nhìn về phía xa xa. Ở đó, truyền đến thanh hùng tráng của Âu Đặc Tư, còn lóe lên những ánh kim quang lập lòe phảng phất. Còn Tạp Sắt Phu nãy giờ cứ ngả vào trong lòng của , hoàn toàn để ý đến thần tích Thiên Long. Trong lòng nàng, Đoạn Vân quí của nàng thể làm được cả.

      - Đoạn… Đoạn Vân đại nhân, ta và Khắc Mễ Kì lão gia hỏa có số việc muốn hỏi chút.

      Tả tướng Khoa Lí Lôn thần sắc có vẻ hơi sợ hãi líu lưỡi .

      Bật cười, Đoạn Vân buông Tạp Sắt Phu trong lòng ra lễ phép:

      - Bá phụ xin cứ .

      - Cái...Kia, cái...Kia, ngươi bây giờ chắc phải người nữa rồi hả?

      Khoa Lí Lôn kinh hoảng phọt ra câu hỏi làm cho Đoạn Vân dở khóc dở cười. phải người? Vậy là cái gì?

      - Ha ha, bá phụ, người phải chửi điệt nhi sao? Đoạn Vân phải là người, vậy là cái gì đây?

      Đoạn Vân cười ha hả.

      - Ta có ý đó, chỉ là thủ hạ của ngươi bây giờ là thần thú rồi, còn ngươi vẫn luôn luôn thần bí như vậy. Chúng ta hơi hoài nghi ngươi là thần, cho dù phải là thần, cũng rất có thể là thần chuyển thế.

      Khắc Mễ Kì béo ú na ú nần vội vàng cải chính lại.

      Cười cười, Đoạn Vân :

      - Thôi thôi, hai vị bá phụ, Đoạn Vân cũng là thần. Điệt nhi nghĩ thần tích triển lần như vậy là đủ để Thiên Long đoàn kết với nhau rồi, việc này cơ hội phát triển rất tốt. Lần này đột nhiên xuất vài tên Ma tộc, điệt nhi đoán chừng cũng sắp tới lúc vết nứt giữa đại lục và gian Ma giới mở ra rồi đó. Thiên Long chúng ta phải nhanh chóng phối hợp và tự cường. Bằng , đến lúc Ma tộc xâm lấn, chúng ta gặp tổn thất rất lớn. Còn đại lục, cũng gặp phải nguy cơ nghiêm trọng. Tả tướng đại nhân, ngươi phải đem việc này thông qua nhân viên thần chức của Thiên Long truyền lại cho thần điện . Thần điện trước nay vẫn luôn luôn giữ vai trò lãnh đạo đối kháng với người Ma tộc, kiện Ma tộc lần này, hẳn là khiến cho họ rất quan tâm đó.

      - Dạ, hạ quan làm ngay.

      - Được, Tiểu Phi Hiệp, Diệp Thành, chúng ta thẩm vấn mấy tên Ma tộc thôi, cũng tham cứu về thực lực của Ma tộc. Khoa Lí Lôn bá phụ, các ngươi phụ trách thẩm vấn bọn người Bố Khoa Duy Kì, ta phải biết khi nào bọn họ bắt tay với Ma tộc.

      - .

      - Vân, thiếp và chàng cùng . Thiếp chưa gặp qua Ma tộc bao giờ.

      Tạp Sắt Phu lôi áo Đoạn Vân nhõng nhẽo buông.

      - Vân, chúng ta cũng muốn . Muội muốn đánh mấy tên Ma tộc xấu xí đó.

      Hương hương dắt theo Lộ Ti, vẻ mặt khát vọng nhìn Đoạn Vân.

      - Được, . Cũng biết các nàng tại sao lại muốn thế, Ma tộc khó coi như vậy, các nàng còn muốn xem. Chẳng thục nữ tí nào cả.

      Đoạn Vân cười đùa với các nàng.

      - Chàng cái gì?

      Ba trừng mắt tức giận nhìn Đoạn Vân đồng thanh .

      - A? Ta cái gì đâu? Tiểu Phi Hiệp ta vừa rồi cái gì vậy?

      Đoạn Vân làm vẻ hồ đồ.

      - Lão Đại, ngươi vừa rồi bọn họ là ba hảo sửu.

      Tiểu Phi Hiệp cười trả lời. vừa mới xong, ba nắm tay xinh đẹp cùng đánh phủ lên người :

      - Ngươi cái gì?

      - Ai ui! Ba vị đại tẩu, lão Đại ta quả là chính xác, quả nhiên thục nữ tí nào.

      Tiểu Phi Hiệp làm vẻ đau khổ . đùa, phi long hoàng cấp mười mà bị vài nhược nữ tử đánh đau sao? Nếu phải Tiểu Phi Hiệp kịp thời chế trụ lực phản chấn của mình, bằng mấy nắm tay xinh đẹp của ba mỹ nhân có thể sưng tím lên rồi, xương cốt chắc cũng rạn nứt cả.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 136 MA TỘC LỰC SƠ BỘ CỔ

      Trong căn phòng bí mật, đoàn người Đoạn Vân dùng xích quấn tên Ma tộc lại như trói lợn. Lúc này sáu Ma tộc đều bị mấy người Đoạn Vân sinh cầm, năm trong số đó cũng biến thành tượng băng rồi, Đoạn Vân tùy thời có thể làm cho bọn chúng sống lại, cũng có thể để cho bọn chúng chết vĩnh viễn. Trước mắt bọn Ma tộc này có thực lực tương đương với thần thú sơ giai, đoán chừng cũng phải là nhân vật có giá trị ở Ma giới.


      Đoạn Vân đem ra so sánh với năm tên Ma tộc khác, phát có chỗ bất đồng với những đồng bọn. Sừng của ràng hơn, giống năm tên kia chỉ hơi nổi lên. Hơn nữa, Đoạn Vân còn phát lân phiến người cũng có vẻ hơi ít, nếu có có đoạn sừng kia, Đoạn Vân coi người trong nhân tộc rồi.


      - Diệp Thành, dùng nước hắt cho tỉnh lại .


      Thấy tên Ma tộc vẫn còn hôn mê, Đoạn Vân ra lệnh.


      Rất nhanh, dưới kích thích của nước lạnh, tên Ma tộc đó lúc này tỉnh lại, vừa tỉnh việc đầu tiên là đánh giá chung quanh với vẻ đầy nghi hoặc. Khi thấy đoàn người Đoạn Vân, vẻ sợ hãi mặt lồ lộ ra cả. giãy dụa ngừng, muốn dứt đứt dây xích to tổ bố kia. Nhưng lập tức hoảng sợ phát ra thân thực lực của mình bị người ta phong ấn rồi.


      - Thiếu gia, thực lực của bị Âu Đặc Tư dùng bí pháp phong ấn rồi, còn lực sát thương nữa.


      Diệp Thành vào tai Đoạn Vân.


      Khẽ gật đầu, Đoạn Vân về phía trước, lần nữa đánh giá tên Ma tộc này.


      Tuy nhiên khi tên Ma tộc thấy mặt Đoạn Vân, lại kinh hô:


      - Ma Vương.


      - Ma Vương? Ngươi là ta hả.


      Đoạn Vân hỏi có vẻ rất nghi hoặc.


      Tên Ma tộc đó lần nữa đánh giá Đoạn Vân cách cẩn thận, sau đó lắc lắc đầu :


      - phải, ngươi phải ma vương. Mặc dù mắt của ngươi là màu đen giống mắt ma vương, nhưng cho dù là ma vương cũng chẳng đen như mắt của ngươi. Hơn nữa, trước giờ ta chưa nghe qua có người Ma tộc nào lại có tóc đen như thế kia.


      Cười mếu, Đoạn Vân dùng vẻ mặt rất kỳ quái nhìn tên Ma tộc này, :


      - Xem ra có rào cản ngôn ngữ gì cả nhỉ. Ma tộc các ngươi cũng tiếng đại lục thông dụng hả?


      - cho ngươi cũng sao. Sáu chúng ta sinh sống ở đại lục gần mười năm rồi, chúng ta đều học tiếng đại lục thông dụng. Ma giới chúng ta có ngôn ngữ của chính mình - Ma giới thông dụng ngữ.


      Tên Ma tộc đó rất cao ngạo .


      - Văn minh bất đồng sinh ra ngôn ngữ bất đồng, việc này cũng chẳng có gì là kỳ quái cả. Nếu Ma tộc các ngươi cũng sử dụng tiếng đại lục thông dụng, vậy đó mới là chuyện hơi kỳ quái. Thôi, bây giờ cho ta biết tên của ngươi, địa vị và chức vụ tại Ma giới.


      Đoạn Vân hỏi trực tiếp.


      - Có phải ta ra , ngươi tha cho ta?


      Tên Ma tộc này nhìn Đoạn Vân vẻ hứng thú.


      - nhé, thả.


      Đoạn Vân lạnh lùng.


      - Vậy ta đây mắc công gì phải .


      - Tốt, có chí khí. Ngươi cho ta biết tên của ngươi, việc này tính là cái gì bí mật ở Ma giới chứ hả.


      Đoạn Vân cười.


      Tiểu đội trưởng Ma tộc ngẫm nghĩ lát, trả lời:


      - Ta gọi là Đạt Ma Tinh.


      - Tốt! Đạt Ma Tinh, ta muốn biết các ngươi làm sao lại tới đại lục được. cho ta biết, ngươi chịu đau khổ về da thịt. Nếu , ngươi có muốn thử cái cảm giác sống bằng chết .


      Đoạn Vân đe dọa, mang theo nụ cười rất dữ tợn.


      - Ta đây ra muốn thử lần xem sao. Ta cũng muốn xem xem hình phạt của các ngươi đại lục đến tột cùng có cái gì độc đáo . Hừ.


      Tên Đạt Ma Tinh nhếch miệng cười khinh khỉnh với Đoạn Vân.


      Đoạn Vân cười :


      - Ngươi hả, tốt lắm. Người đâu, dùng roi da trước tiên dần ra trận nhừ tử cho ta. Nhớ, trong roi da phải tẩm tiêu ớt. Sau khi đánh xong, xoa lên những vết thương người chút muối.


      - Dạ.


      Tên cai ngục và vài thủ vệ trả lời răm rắp.


      Nhìn vẻ mặt khẩn trương mặt ba vị mỹ nhân, Đoạn Vân :


      - Ba người các nàng nên nhìn, ra . Lắm khi ta ta phải móc tim, móc phổi, ruột rà của ra nghiên cứu chút, sợ các nàng nhìn nổi đâu.


      - Đoạn Vân, có phải chàng phải móc hết đồ nghề của gỡ ra ngoài . Tỷ tỷ, chúng ta mau.


      Vẻ mặt Hương Hương tỏ vẻ rất sợ hãi lôi áo Lộ Ti.


      - Đừng sợ, lừa muội đó. còn muốn tìm được tin tình báo từ trong miệng tên Ma tộc đó nữa mà, làm sao giết nhanh như vậy chứ?


      Lộ Ti nắm chặt tay của Hương Hương .


      - tin hả? Được lắm, Diệp Thành, trước tiên chặt bỏ tay của .


      Đoạn Vân quay sang Diệp Thành ra lệnh.


      Diệp Thành tiến lên bước, vung kiếm lên nhắm vào cánh tay trái của tên Ma tộc, chém cả tay lẫn xích đứt đoạn.


      - A.


      Tên Ma tộc ngã dúi mặt đất rên rỉ, sau đó rất nhanh ngất lịm .


      - Còn , ta tụt quần của xuống bây giờ đó.


      Đoạn Vân cười đểu giả.


      - Tỷ tỷ, ta sợ lắm, chúng ta thôi.


      Hương Hương sợ hãi lôi tay Lộ Ti, kéo ra ngoài cửa. Lộ Ti và Tạp Sắt Phu cũng ngờ Đoạn Vân lại xuống tay dã man với tên Ma tộc này như vậy, vì vậy vội vàng lui ra ngoài.


      - Nếu sớm ra ngoài thấy cảnh đó, các nàng còn tin. Tốt lắm, mấy tên thủ vệ cũng ra ngoài luôn.


      Đoạn Vân cười hì hì.


      - Dạ.


      Sau đó trong phòng chỉ còn lại Tiểu Phi Hiệp, Diệp Thành và Đoạn Vân ba người. Đoạn Vân xuất ra các loại dụng cụ phẫu thuật, nhanh chóng nối cánh tay trái của tên Ma tộc vào thân thể. lần nữa lay cho tên Ma tộc Đạt Ma Tinh tỉnh lại. Tên Ma tộc Đạt Ma Tinh vốn biết sợ là gì, bây giờ phát cánh tay mình vẫn còn nguyên, rất sợ hãi. căn bản cũng cảnh bị chặt tay vừa rồi rốt cuộc là hay giả, suy nhược ngồi ở góc tường, thân thể run rẩy.


      - Thế nào, đợi mãi mà thấy ớt đem tới, có phải là có chút thất vọng ? Tuy nhiên, cảm giác bị chặt tay như thế nào? Có muốn thử lại lần nữa ?


      Đoạn Vân cười gian giảo hỏi.


      - Vừa rồi, vừa rồi là.. là hả? đúng. Cánh tay của ta ràng bị đứt đoạn rồi mà.


      Vẻ mặt Đạt Ma Tinh tỏ ra rất khó tin.


      - Ngươi lớn tiếng như vậy làm gì? Làm điếc cả tai của ta. Ta cho ngươi biết, chỉ cần có Đoạn Vân ta ở đây, ngươi muốn chết cũng thể chết được. Chẳng lẽ ngươi phát ra tay ngươi được gắn vào đúng vị trí cũ à? Ha ha?


      Đoạn Vân lắc lắc đầu .


      Vẻ mặt Đạt Ma Tinh lại càng sợ hãi nhìn lại cánh tay trái của mình, hoảng sợ phát ra nơi đó còn lưu lại dấu vết vừa gắn vào. Đó là Đoạn Vân tùy tiện nối cánh tay vào cho , vì thủ pháp quá cẩu thả nên mới lưu lại như vậy.


      - Làm sao lại thành ra như vậy? Chẳng lẽ tay đứt đoạn mà cũng có thể nối lại à? Ta nhất định là nằm mơ.


      Đạt Ma Tinh hiển nhiên kích thích quá mạnh, luôn luôn cho rằng ngoại trừ ma thần cơ hồ có ai có thể làm được chuyện như vậy.


      - . cho ta biết tất cả những gì ngươi biết. Các ngươi làm sao nào tiến vào đại lục được? .


      Vẻ mặt Đoạn Vân rất nghiêm túc, quát.


      - Ta ⬦ ta . Chết cũng cho ngươi.


      - Hừ, chờ lát, ngươi phát ra chết chuyện hạnh phúc đến bao nhiêu. Người đâu, bắt trói lên bàn đó cho ta, nhớ phải trói cho tứ chi của mở ra.


      Đoạn Vân ra lệnh cho Diệp Thành và Tiểu Phi Hiệp.


      Rất nhanh, tên Ma tộc mạnh miệng này bị trói dang chân tay bàn, thân thể thành hình chữ đại. Đoạn Vân lấy ra các hạng công cụ, chuẩn bị tiến hành nghiên cứu cấu tạo thân thể của Ma tộc.


      Đoạn Vân dùng ngân châm khống chế thân thể của Đạt Ma Tinh làm cho toàn thân dưới thể nhúc nhích được, độc nhất chỉ còn lại năng lực cảm giác rất mẫn cảm. Hơn nữa, Đoạn Vân còn cầm cái gối gối đầu , làm cho có thể thấy ràng quá trình giải phẫu bản thân mình.


      Đầu tiên, Đoạn Vân chỉ trích lấy mẫu máu cánh tay đem tiến hành hóa nghiệm. Sau đó, Đoạn Vân lại dựa vào tế tự thuật cao minh của mình, từ từ mổ lấy ra các loại khí quan như phổi, dạ dày, tim, gan vân vân của Ma tộc này tiến hành nghiên cứu. Nghiên cứu thời gian xong, lại quỷ dị đem gắn trở lại.


      Cùng nghiên cứu càng hiểu hơn đối với tới Ma tộc, Đoạn Vân còn đem hai trong số năm cái tượng băng Ma tộc kia ra, rã đông ra, khôi phục tình trạng họat động của tên Ma tộc bị đóng băng này. Sau đó lại rất tàn nhẫn cắt chân cắt tay, nhất nhất đem hóa nghiệm. Tuy nhiên hai Ma tộc sau đó biến thành tứ phân ngũ liệt. Bởi vì Đoạn Vân cảm thấy sớm muộn gì cũng phải giết bọn chúng, mắc mớ gì phí công cứu lại cho mệt xác? Thôi cứ để cho bọn chúng chết ngỏm có cảm giác gì. Dù sao thế cũng là tôn trọng đối tượng thí nghiệm rồi.


      Trải qua gần hai giờ thí nghiệm ngừng, Đoạn Vân cũng có vài hiểu biết nhất định về tình huống ở Ma giới.


      Sau khi đánh thức tên Ma tộc Đạt Ma Tinh lúc này si ngốc, Đoạn Vân trả lại cho Đạt Ma Tinh quyền khống chế thân thể. Lúc này, Đạt Ma Tinh vốn vô cùng cứng rắn bị thủ đoạn thần kỳ của Đoạn Vân dọa đến mức nửa sống nửa chết. Bởi vì, từng thấy tên ác ma Đoạn Vân này gỡ sạch phụ tùng thân thể , nhưng mỗi lần đều cố ý bắt mắt mình phải nhìn thấy . Hơn nữa, những vết dao mổ rạch vào thân thể gây nên những trận thống khổ mãnh liệt, như vậy làm sao làm cho người ta lạnh người. Đoạn Vân trong mắt Ma tộc bây giờ còn là tên nhân loại, mà là ác ma còn ác hơn cả những đại ác ma nữa.


      Đoạn Vân cười với Ma tộc Đạt Ma Tinh:


      - Thông qua nghiên cứu thân thể của ngươi, ta đại khái hiểu ra vài tình huống của Ma tộc các ngươi. tóm lại, cuộc sống Ma giới cũng khác nhiều so với đại lục chúng ta. Bất quá, trọng lực Ma giới các ngươi đại khái gấp rưỡi đại lục. À, ngươi hiểu cái gì gọi là trọng lực, thế này cho dễ hiểu vậy, ngươi ở Ma giới có thể nhảy cao hai thước, tới đại lục đại khái có thể nhảy cao ba thước. Hiểu chưa? Đây là ta từ mật độ thân thể Ma tộc các ngươi mà tính toán ra, có thể chuẩn lắm, bất quá cũng cỡ cỡ đó. Còn nữa, ta dám khẳng định khí ở Ma giới các ngươi loãng hơn đại lục khá nhiều, thức ăn của các ngươi cũng nhiều lắm, điều kiện sống rất khắc nghiệt. Ta phỏng chừng, dưỡng khí ở Ma giới các ngươi chỉ bằng khoảng hai phần ba của đại lục thôi. Do đó Ma tộc các ngươi khi tới đại lục cảm giác rất thư sảng, còn nếu loài người chúng ta tới Ma giới các ngươi chắc chịu được. Chỉ từ hai điểm này, ta dám khẳng định thực lực Ma tộc các ngươi rất cường đại. Từ sáu tên Ma tộc các ngươi ta nhìn ra rồi. ma binh bình thường của các ngươi có thực lực vào khoảng cấp sáu, còn đại lục binh lính nhân tộc bình thường cũng chỉ khoảng cấp ba bốn mà thôi. Ta khẳng định vài người các ngươi là cao thủ của Ma tộc, Ma tộc bình thường tuyệt đối có thực lực như các ngươi. Nếu phải tính toán về thực lực của các ngươi, chỉ cần biết dân số của các ngươi là có thể tính được rồi. Ta đúng ? Ha ha.


      - Ngươi rốt cuộc là ai? Ngươi làm sao hiểu tình hình của Ma giới chúng ta như vậy, chẳng lẽ ngươi Ma giới rồi?


      Đạt Ma Tinh nhìn rất Đoạn Vân sợ hãi


      - Muốn biết cho ta biết các ngươi làm sao tới đây được.


      Đoạn Vân rất quỷ dị.


      - Kỳ cho ngươi cũng sao, mười năm trước chúng ta thừa dịp vết nứt gian mở ra chút, hao phí ma lực của hơn mười gian pháp sư, mới mở ra vết nứt gian rất . Mấy người chúng ta được phái tới điều tra tình huống đại lục và ở bên trong phá hỏng đại lục của các ngươi. Ma vương đại nhân , chỉ cần chúng ta khống chế được quốc gia đại lục, trong cuộc xâm lấn đại lục tiếp theo, có nhiều cơ hội chiến thắng hơn. - Đạt Ma Tinh vẻ sợ hãi.


      - Ma giới các ngươi có bao nhiêu nhân khẩu?


      Đạt Ma Tinh trả lời:


      - trăm ức (mười tỷ).


      Bất quá trong khi , con ngươi cứ đảo lộn liên tục bị Đoạn Vân dùng thần thức cảm ứng được.


      Cười cười, Đoạn Vân :


      - Ngươi lừa được người khác, chứ đừng hòng lừa được ta. Nếu các ngươi có dân số trăm ức, vậy đại lục bị các ngươi chiếm lĩnh lâu rồi. Ta phỏng chừng tối đa cũng chỉ vài ức thôi. Đúng ?


      - Ngươi! Coi như ngươi đúng .


      Đạt Ma Tinh cúi thấp đầu xuống vô lực.


      Đứng lên, Đoạn Vân ra lệnh:


      - Thế cái , sau này từ từ hỏi tiếp. Thôi, đem đóng băng lại. Tìm pháp sư băng hệ tới đây.


      Rất nhanh, gã Ma tộc có tên Đạt Ma Tinh lần nữa bị đóng thành băng điêu, cùng với ba tên Ma tộc còn lại bị Đoạn Vân thu vào gian giới tử.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 137 NHĨ THÔI THA NHƯỢNG ĐỊNH NỮ HOÀNG

      Ba ngày sau, Khải Sắt Lâm và Khải Lợi thần sắc đau thương tới Thiên Long thành. Tra Lí mặc dù từng trục xuất các nàng khỏi hoàng thất, nhưng dù sao giọt máu đào hơn ao nước lã, Tra Lí đột nhiên băng hà, thân là con ruột của Tra Lí, các nàng là con tự nhiên cũng rất đau khổ. Hai vị giai nhân vừa thấy Đoạn Vân nhào tới, nước mắt thương tâm chảy đầm đìa. Rồi gặp lại mẫu hậu của các nàng những giọt lệ lại lần nữa lã chã cả khuôn mặt hoa, đau xót đến chết sống lại.


      Những ngày này, Lị Lị Lộ suất lĩnh vạn hoàng gia kỵ sĩ đế quốc chẩn tai và mấy vạn binh lính bình thường về tới Thiên Long thành. Mọi người bi ai, ôm lấy Đoạn Vân khóc òa lên. Chỉ cần là người mù chỉ liếc mắt khám phá quan hệ mập mờ của bọn họ. Còn Khải Sắt Lâm cũng vì thế mà cấu rất mạnh vào eo Đoạn Vân, làm Đoạn Vân thiếu chút nữa phải đeo mo vào mặt (xấu hổ) trước mọi người.


      Còn Âu Đặc Tư cũng về báo cáo với Đoạn Vân. Theo Âu Đặc Tư hồi bẩm, và Ny Khả bay tới trăm đại thành thị ở Thiên Long cảnh nội thi triển thần tích. Nhờ có việc này mà dân tâm của dân chúng Thiên Long cũng cơ bản ổn định. Về phần ở biên cương, với Ma Nhĩ Cương thành chủ tướng quân, hơn nữa nhờ những tin tức về náo loạn ở kinh thành còn chưa truyền tới đây. Tuy nhiên, Đoạn Vân cũng chắc là có vấn đề nữa, dù sao việc được tăng cường thêm năm đầu cửu cấp ma thú mới, uy danh đại chấn. Nếu có nước nào can đảm dám nhân lúc này gây chuyện với Thiên Long Đoạn Vân cũng ngại làm cho bản đồ của Thiên Long được mở rộng đôi chút.


      Còn Âu Đặc Tư và Ny Khả sau khi làm xong việc, cũng bị Đoạn Vân 'tá ma sát long' (1), sai bay thẳng về Thần Long đảo. Dù sao bây giờ Thần Long đảo phát triển, rất cần bọn họ.


      Ngày thứ hai sau khi Khải Lợi trở lại Thiên Long thành, Đoạn Vân cùng năm công chúa tụ tập với nhau, cùng thương nghị xem cuối cùng ai tiếp nhận vị trí nữ hoàng của Thiên Long.


      - Vân, phụ hoàng vốn phải là để chàng làm hoàng đế Thiên Long sao? Tại sao chàng làm theo như vậy?


      Nhị công chúa Lộ Ti nghi hoặc hỏi.


      Còn lúc này, eo của Đoạn Vân bỗng truyền đến cơn đau nhức. cần phải , vừa rồi là Khải Sắt Lâm ăn phải giấm chua.


      - Vân? Kêu thân mật gớm nhỉ, chàng thành thú nhận ra đây, chàng tán tỉnh nhị tỷ của thiếp như thế nào hả.


      Khải Sắt Lâm thầm vào tai Đoạn Vân giọng chua lè. Cố nén cơn đau đớn từ chỗ bị nhéo, Đoạn Vân kề sát vào tai Khải Sắt Lâm rất đắc ý:


      - chỉ có Lộ Ti, sau này năm tỷ muội các nàng ⬦ đều là nữ nhân của Đoạn Vân ta. Coi, thấy lão công nàng giỏi chưa.


      - Chàng còn nữa.


      Khải Sắt Lâm ngừng gia tăng lực độ của cái nhéo vào eo Đoạn Vân, làm gương mặt của hơi méo .


      - Ối ối! Đau...


      Đoạn Vân cuối cùng hết chịu nổi, phải kêu ầm lên. Còn vừa lên tiếng kêu lên, ánh mắt bốn nữ nhân khác đều dừng lại người Đoạn Vân và Khải Sắt Lâm.


      - Đoạn Vân ca ca, chàng và tam tỷ của muội làm cái gì đó?


      Hương Hương hỏi vẻ rất hứng thú. Từ vẻ mặt trêu chọc của nàng, Đoạn Vân dám khẳng định nàng nhất định là biết Khải Sắt Lâm ăn giấm (2).


      - E hèm. Thôi thôi, hôm nay kêu các nàng tới đây, chủ yếu là muốn xác định xem ai trong số các ngươi là nữ hoàng của Thiên Long. Các nàng ai có hứng thú, nhanh nhanh cho bổn thiếu gia.


      Gã sắc lang đứng lên, ra vẻ đứng đắn .


      Vừa nghe Đoạn Vân thế, chúng nữ lập tức quay đầu chỗ khác, để ý đến. Các nàng hoặc nhìn nhau hoặc là nhìn trời, chẳng ai chịu nhìn Đoạn Vân bằng nửa con mắt.


      có ai đứng ra, Đoạn Vân bắt buộc phải chỉ đích danh.


      - Lộ Ti, nàng làm nhé?


      Đoạn Vân cười nịnh nọt với nhị công chúa Lộ Ti.


      - , thiếp làm đâu.


      - Nàng làm hả, thôi đừng khiêm nhường như vậy chớ. Nếu , Khải Sắt Lâm cũng được.


      Thiếp thèm làm nữ hoàng đâu. Khổ cực như vậy, bộ thiếp có việc gì làm hay sao. Hơn nữa lý tưởng của thiếp là làm Đại tướng quân, tương lai chinh chiến tứ phương.


      Khải Sắt Lâm giở cái vẻ mặt hào tình trả lời.


      - Nàng làm nữ hoàng cũng có thể chinh chiến tứ phương vậy, hơn nữa còn thống lĩnh quân đội hơn trăm vạn chứ ít gì. Nghĩ kỹ chút .


      Đoạn Vân vẫn tiếp tục dẫn dụ.


      - .


      Thở dài, Đoạn Vân vẻ mặt tiếu ý nhìn lom lom về phía Lị Lị Lộ:


      - Lị Lị Lộ tiểu nương tử, nếu nàng làm?


      - Ta? Ta được đâu, ta phải là con ruột của bệ hạ, các đại thần và dân chúng Thiên Long đồng ý đâu. Đoạn Vân, ngươi tìm trong số ba nàng .


      Lị Lị Lộ vội vàng từ chối.


      Ngẫm nghĩ, Đoạn Vân cảm thấy nàng như vậy cũng đúng. Nếu để cho Lị Lị Lộ làm nữ hoàng, vậy đâu có phải là hoàng thất? Vì vậy Đoạn Vân lại tiếp theo dò hỏi những kia.


      Khi ánh mắt Đoạn Vân đảo qua Hương Hương, vẻ mặt nàng ửng hồng cười :


      - Đoạn Vân ca ca, chàng muốn muội làm đó chứ hả? Tên Bố Khoa Duy Kì đáng chết từng nghĩ tới việc cho muội làm nữ hoàng, nhưng Hương Hương chẳng biết gì hết mà. Ha ha, Hương Hương còn , còn . Muội đề nghị để cho Khải Lợi tỷ tỷ làm nữ hoàng. Khải Lợi tỷ tỷ là đại công chúa, hơn nữa về phương diện quản lý xem ra rất có triển vọng. Tỷ ấy làm nữ hoàng Thiên Long là thích hợp nhất rồi còn gì nữa.


      - Đúng, ta cũng đề cử Khải Lợi tỷ tỷ.


      Nhị công chúa cất tiếng.


      - Tỷ tỷ chịu ủy khuất chút, chịu khó làm nữ hoàng nhé.


      Tam công chúa Khải Sắt Lâm phụ họa. Nếu những lời này của nàng bị các đại thần nghe được nhất định bị các đại thần chỉ trích mãnh liệt, làm nữ hoàng mà gọi là ủy khuất? vậy mà cũng được.


      - Ta có ý kiến.


      Lị Lị Lộ nhìn Khải Lợi đầy tiếu ý.


      Nhìn sắc mặt Khải Lợi ửng đỏ, Đoạn Vân cười to :


      - Tốt, tốt lắm! Khải Lợi, nàng phải làm Thiên Long nữ hoàng thôi, cũng quá ủy khuất cho nàng. Chẳng qua tướng công tiêu sái tuấn của nàng toàn lực ủng hộ mà."


      - Vân, thiếp làm được đâu. Cả quốc gia lớn như vậy mà giao cho thiếp thiếp biết làm như thế nào đây? Thiếp làm được đâu, làm được đâu.


      Khải Lợi vừa nghe thấy tất cả mọi người đều đề cử nàng làm nữ hoàng Thiên Long, có vẻ rất bối rối.


      Hí hửng, Đoạn Vân dụ dỗ:


      - Khải Lợi, nàng nhận mạng thôi. Cái ghế Long ỷ dành cho nữ hoàng Thiên Long nhất định là nàng phải ngồi rồi. Ha ha. Các nàng ai muốn đại công chúa Khải Lợi làm nữ hoàng xin giơ tay.


      Đoạn Vân vừa xong, ngoại trừ Khải Lợi bốn khác đều giơ tay lên cao.


      - Ha ha ha, hết chuyện rồi. Ta tuyên bố, có hiệu lực ngay bây giờ, đại lão bà Khải Lợi của ta, là nữ hoàng của Thiên Long Đế Quốc.


      Đoạn Vân cười ha hả.


      - Hay lắm!


      Bốn ả tới tấp hoan hô nhảy lên, nhất là Hương Hương còn chạy đến bên người Khải Lợi ngừng chọc ghẹo.


      Khải Lợi mặt đỏ bừng, chỉ vào Đoạn Vân vẻ khẩn cấp:


      - Các ngươi, các ngươi khi dễ người ta. Các ngươi nhất định sớm ước đinh với nhau rồi. Ta đồng ý.


      Đoạn Vân gạt các ra, thẳng tới chỗ Khải Lợi, kéo cánh tay Khải Lợi ngọt ngào :


      Khải Lợi Đại mỹ nhân, ta van nàng mà, nàng đáp ứng . Nhé!


      Đoạn Vân giọng rất êm ái, hơn nữa thân thể tự chủ được cũng uốn éo theo.


      Khải Lợi để ý đến năn nỉ của Đoạn Vân, ngoảnh đầu quan tâm tới , nhưng tiếu ý mặt lại nén được bất giác mỉm cười.


      lát sau, Khải Lợi với Đoạn Vân:


      - Kỳ muốn thiếp làm nữ hoàng cũng được, bất quá chàng phải hứa với thiếp điều kiện."


      Trong lòng Đoạn Vân vô cùng kinh ngạc, đây là người nào vậy trời? Người ta liều chết đánh nhau tới bươu đầu sứt trán, máu chảy tèm lem, cũng chỉ vì cái bảo tọa này, nhưng các nàng lại đem cái ngôi vị hoàng đế như trái bóng da đá qua đá lại, việc này nếu bị người khác biết được, nhất định được coi là thiên cổ kì văn. Kỳ trong lòng các vợ của Đoạn Vân đều biết, vô luận ai làm nữ hoàng, chủ nhân chính thức của Thiên Long cũng chỉ có , đó là Đoạn Vân. Các nàng đẩy qua đẩy lại ngôi vị hoàng đế cũng là việc bình thường thôi.


      - Được, nàng .


      Đoạn Vân .


      - Thiếp biết chàng đợi tình ở Thiên Long ổn định xong về A Nhĩ Ti Tư, thiếp cũng cầu xin chàng ở lại Thiên Long, nhưng thiếp biết với năng lực của chàng, từ Á Cương và A Nhĩ Ti Tư quay trở lại đây cũng chẳng mất bao nhiêu thời gian. Thiếp chỉ hy vọng chàng cách mười ngày ⬦ đúng mười ngày thôi, mỗi cách mười ngày phải đến thăm thiếp.


      Khải Lợi ôn nhu nhìn Đoạn Vân rất thâm tình, ánh mắt khát vọng biểu lộ tình cảm sâu đậm.


      Ngẫm nghĩ lát, Đoạn Vân :


      - Được, ta đồng ý.


      Mặc kệ mình có làm được hay , cứ đưa Khải Lợi lên ngôi vị hoàng đế rồi sau. Hơn nữa, cách mười ngày mình đoàn tụ với nữ hoàng đại mỹ nhân và mấy vị tiểu mỹ nhân hai lần cũng hạnh phúc rồi. Hắc hắc.


      - Ta tuyên bố, việc chọn người làm nữ hoàng Thiên Long xác định, đó là đại công chúa Khải Lợi. Mười ngày sau, cử hành nữ hoàng đăng cơ đại điển. Đến lúc đó, đế quốc thủ hộ thần thú tự mình đội vương miện cho Khải Lợi công chúa.


      Đoạn Vân chỉnh sắc . Xem ra, Âu Đặc Tư đúng là mạng khổ, lại phải tới Thiên Long chuyến.


      - Hay quá.


      Bốn tới tấp nhảy lên.


      - tình xác định rồi, để kỷ niệm hội nghị tuyển cử nữ hoàng thành công tốt đẹp, đêm nay chúng ta làm hội cùng giường, được ? Các Đại mỹ nhân của ta.


      Đoạn Vân xoa xoa tay trông rất dê cụ, ánh mắt tựa như bốc lửa quét lên quét xuống người năm đại tiểu mỹ nhân.


      Bất quá đắc ý lâu lắm, năm nắm tay nho đồng thời ào tới đấm vào người :


      - tìm chết.


      - Ối ối. Mưu sát thân phu a.


      (1) tá ma sát long: lợi dụng có việc để đuổi rồng (chỉ là lối đùa của tác giả lái từ câu mượn đao giết người)


      (2) ăn giấm: các bạn theo link này tham khảo. Tích Phòng Huyền Linh được nhiều người chấp nhận hơn. Khi tôi hỏi các bạn ở cơ quan họ đều cho rằng chỉ có tích này mới là chính thống.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :