Bá Y Thiên Hạ - Độc Cô Lãnh Giả (458C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      chương 128 THIÊN LONG CỰ BIẾN TRA LÝ VẪN

      Hôm nay là ngày thứ năm sau khi Đoạn Vân tới Tạp Lợi Tư thành, lúc này tất cả mọi người bị ôn dịch dần dần bình phục, những công việc an trí sau cơn dịch cũng được tiến hành trôi chảy hề có trục trặc gì. Sau trận dịch này, Đoạn Vân có thể là thanh danh vang vọng, tên tuổi của Đoạn Vân cũng nhanh chóng khắc sâu mãi mãi vào lòng dân chúng Thiên Long. Hai chữ Đoạn Vân tựa như cơn gió nhanh chóng truyền khắp các nơi đại lục. Rất nhanh, truyền kỳ tế tự chỉ trong thời gian rất ngắn khống chế được dịch tình, lại còn có thể mời thần giáng hạ thần tích - Đoạn Vân, trở thành truyền kỳ trong ngành tế tự, trở thành thần tượng được sùng bái trong lòng mọi người. Nhưng ngoài những tin tức làm Đoạn Vân mũi phổng như quả cà chua đó dọc theo đường , từ Thiên Long thành lại truyền đến tin tức trọng đại khiến ai nấy đều hoảng sợ.

      - Ngươi xác định tin tức này là chính xác chứ?

      Vẻ mặt Đoạn Vân tỏ ra rất khiếp sợ hỏi Ma Nhĩ Cương khi đem tin này tới. Nguyên nhân là tin làm cho người ta quá ư là kinh ngạc, kinh ngạc tới mức làm cho Lị Lị Lộ vừa nghe được tin coi như ngất lịm .

      Tạp Lợi Tư thành chủ Ma Nhĩ Cương nghiêm mặt :

      - Ngàn lần xác thực. Bệ hạ đích băng hà rồi.

      Tra Lí chết. Khi Đoạn Vân nghe tin đó xong cảm giác rất mâu thuẫn. Mặc dù Tra Lí từng xuống tay với , nhưng Tra Lí mà chết như vậy lại làm cho Đoạn Vân nhất thời rất khó thừa nhận. , theo Đoạn Vân, Tra Lí là quân vương tốt. làm hoàng đế, đối với dân chúng cũng rất tốt, hơn nữa lúc nào cũng nghĩ đến việc mở rộng biên giới, rất có phong phạm của thiên cổ nhất đế. Ngoại trừ hơi hẹp hòi biết dùng người, Tra Lí cơ hồ có thể được xem là thịnh Đường Lí Thế Dân.

      - làm sao mà chết. - Đoạn Vân hỏi mặt chút thay đổi.

      Ma Nhĩ Cương nhìn chăm chú vào Đoạn Vân, dường như muốn đọc mặt những chữ gì đó. lạnh lùng:

      - Theo những người từ trong cung truyền ra bị đột quị. Còn hữu tướng Bố Khoa Duy Kì là ngươi công trình của Đoạn Vân.

      - Ta? - Đoạn Vân rất nghi hoặc, làm sao mà lại dính tới mình nhỉ?

      - Đúng vậy, bọn họ là lần trước trong khi ngươi chữa bệnh cho bệ hạ, có động chút thủ cước, cho nên tám ngày trước bệ hạ bị đột quị mà chết. Bất quá ta tin rằng Đoạn Vân đại nhân chắc chắn làm vậy.

      Ma Nhĩ Cương rất nghiêm túc.

      Cười khổ tiếng, Đoạn Vân hỏi:

      - Vì sao ngươi lại khẳng định như thế?

      - Đầu tiên, ngươi có động cơ giết bệ hạ. Mặc dù Bố Khoa Duy Kì ngươi luôn luôn ghi hận trong lòng đối với bệ hạ, bất quá theo ta được biết, trong khi ngươi và bệ hạ cũng có gì quá đáng. Hơn nữa, ta tin rằng với năng lực của ngươi, muốn đối phó với bệ hạ căn bản là cần dùng thủ đoạn. Hơn nữa, ta tin tế tự thuật của người lại có thể làm cho người mấy tháng sau mới phát bệnh mà chết. Quan trọng nhất là, theo tin tức của ta thu được từ Thiên Long, bệ hạ phải đột quỵ mà chết, mà là bị người hại.

      - Xin cho?

      Đoạn Vân chỉ biết Ma Nhĩ Cương này rất đơn giản, bây giờ xem ra, quả nhiên là nhân tài.

      - Buổi tối ngay sau khi bệ hạ băng hà, Bố Khoa Duy Kì dùng thế sét đánh kịp bưng tai nhanh chóng khống chế tất cả binh lực Thiên Long đế quốc kỵ sĩ đoàn. Hơn nữa sau khi đoạt được quân quyền, còn giết chết nhiều người. ít bộ hạ của ta trước kia bị rơi vào trường hạo kiếp mà mất mạng. Bất quá, cũng có vài người cũng chạy thoát khỏi. Ta biết được tin tức này cũng đều nhờ những người đó báo lại cho ta. Bố Khoa Duy Kì khống chế Thiên Long thành xong, lập tức đề cử tứ công chúa Hương Hương lên làm Thiên Long nữ hoàng. Nghe rất nhiều lão thần đều bị khống chế bắt .

      Ma Nhĩ Cương giải thích cho Đoạn Vân.

      Nguyên lai là Bố Khoa Duy Kì bức cung đoạt quyền, giết chết Tra Lí, cũng khống chế cả Thiên Long đế đô. Đoạn Vân ngẫm nghĩ lát, nghĩ tới vấn đề mấu chốt:

      - Với thực lực của Bố Khoa Duy Kì có khả năng công nhập hoàng cung. Đế quốc ma thú Khố Lạp Kì là có thực lực cửu cấp hậu giai rồi, hơn nữa ta còn cấp cho mười lăm viên Tẩy Tủy Đan nữa, lực lượng có thực lực cửu cấp trở lên của Tra Lí ít nhất có thể lên đến năm người.

      - Việc này ta nghĩ ra. Nghe Khố Lạp Kì điện hạ mất tích rồi. Tuy nhiên những tin tức tình báo đó đều là do bộ hạ trước kia của ta mạo hiểm sinh mạng nguy hiểm đưa tới cho ta, tuyệt đối giả đâu. Ta bây giờ lo Bố Khoa Duy Kì có thể cấu kết với đế quốc khác. Biên quan của Thiên Long có thể rất nhanh bị thế lực khác xâm lấn. Chẳng mấy chốc mà Thiên Long bị hãm vào vòng chiến hỏa.

      Thần sắc Ma Nhĩ Cương có chút lo lắng .

      - Vân, làm sao bây giờ? Phụ hoàng nhất định là bị Bố Khoa Duy Kì bại hoại hại chết đó, mẫu hậu bây giờ cũng bị khống chế rồi, mọi người rất nguy hiểm. Vân!

      Mắt Lị Lị Lộ đỏ lên, vẻ mặt nhìn Đoạn Vân rất thương tâm, thần sắc có vẻ vô cùng lo lắng.

      Ngẫm nghĩ lát, Đoạn Vân hỏi Ma Nhĩ Cương:

      - Xin hỏi Ma Nhĩ Cương tướng quân, thủ hạ của ngươi có thể điều động được bao nhiêu binh lực?

      - Bây giờ ta bị bệ hạ đưa đến nơi này làm thành chủ, còn có bao nhiêu binh lực chiến đấu chứ? - Ma Nhĩ Cương với vẻ mặt bất lực.

      - Ta muốn biết tướng sĩ biên cương có nghe hiệu lệnh của ngươi . - Đoạn Vân nghiêm trang.

      Ma Nhĩ Cương ngẫm nghĩ rồi đáp:

      - Khi Lôi Ngạo Đế Quốc và Tạp Tu Tư Đế Quốc lấn chiếm biên cảnh, những sĩ quan quân đội cao cấp thống lĩnh hơn mười vạn chiến sĩ biên cương rất nhiều người đều là bộ hạ cũ trước kia của ta. Bây giờ là thời kỳ rất khó khăn, ta chắc là có thể kêu gọi được bọn họ.

      - Được, Ma Nhĩ Cương tướng quân, ngươi lập tức biên cương trước, nhất định phải trong thời gian ngắn nhất khống chế chặt chẽ tất cả binh lực. Sau đó thề bảo vệ cho biên giới. Ngàn vạn lần đừng cho thế lực quốc gia khác thừa cơ xâm lấn.

      Đoạn Vân ra lệnh.

      - Nhưng …?

      Ma Nhĩ Cương nghi hoặc nhìn công chúa Lị Lị Lộ.

      Nhìn thấy ánh mắt của Ma Nhĩ Cương, Lị Lị Lộ rất uy nghiêm:

      - Đại tướng quân, ta dùng thân phận công chúa của đế quốc ra lệnh cho ngươi, nghe theo lời của Đoạn Vân công tước đại nhân an bài. ra, Đoạn Vân nguyện ý trở lại Thiên Long, thân phận của là thân vương rồi. Thân phận thân vương nếu so với chức công chúa của ta còn tôn quý hơn nhiều.

      - ! Hạ quan làm việc này ngay. Đoạn Vân đại nhân, ngươi bảo ta bảo vệ cho biên giới? Chẳng lẽ ngươi cần ta Thiên Long đối phó với Bố Khoa Duy Kì sao? - Ma Nhĩ Cương vẻ cung kính.

      Mỉm cười, Đoạn Vân :

      - Đế đô hả, ta cùng với Lị Lị Lộ tự nhiên phải rồi. Thứ nhất là ngươi cần phải ổn định các thế lực ở biên cương, ngàn vạn lần đừng cho những người này thừa cơ làm loạn, tự lập làm vương.

      - !

      Ma Nhĩ Cương chào Đoạn Vân và Lị Lị Lộ theo quân lễ rất chuẩn.

      - Chờ chút. Tiểu Phi Hiệp ngươi gọi đầu ma thú phi hành cấp tám trở lên tới đây.

      Đoạn Vân ra lệnh cho Tiểu Phi Hiệp. Lúc này Tiểu Phi Hiệp là thần thú rồi, có thể tùy ý ra lệnh cho tất cả ma thú biết bay trong thiên hạ.

      Lát sau, đầu bát giai lôi ưng rất ôn thuận quì xuống trước mặt Tiểu Phi Hiệp. Đoạn Vân xuất ra năm viên Tẩy Tủy đan :

      - Ngươi sau này là sủng vật của Ma Nhĩ Cương tướng quân, ngươi cùng ký sủng vật khế ước xong, ta làm cho ngươi trở thành cửu cấp thánh thú.

      Dưới trợ giúp của Tiểu Phi Hiệp, đầu lôi ưng cấp tám thuận lợi trở thành kỵ sĩ thú của Ma Nhĩ Cương. Còn Đoạn Vân cũng giữ lời hứa, đưa năm viên Tẩy Tủy đan cho trở thành đầu thánh thú có thực lực cửu cấp trung giai.

      - Lôi ưng Ma Đa cảm tạ Đoạn Vân đại nhân đề bạt.

      Lôi ưng hình người xem ra rất có phong phạm quân nhân

      Khẽ gật đầu, Đoạn Vân :

      - Tốt lắm, sau này ngươi là sủng thú của Ma Nhĩ Cương tướng quân, phải phục vụ cho tốt đó.

      - ! Thuộc hạ nghe lệnh.

      Còn Ma Nhĩ Cương cũng bị Đoạn Vân dọa chết khiếp, lôi ưng cấp tám, đảo mắt biến thành đầu thánh thú cửu cấp. Vô luận là ai cũng thể tin được.

      - Tốt lắm, Ma Nhĩ Cương, ngươi chuẩn bị xuất phát thôi. Có đầu cửu cấp ma thú trợ giúp, phỏng chừng ngươi gặp phiền toái gì ở biên cương đâu. Nhớ! Nếu cần có thể giở thủ đoạn phi thường, nếu có người dám can đảm thừa cơ làm loạn, ngươi có thể đương trường giết chết.

      Đoạn Vân ra lệnh vẻ rất uy nghiêm.

      - ! Thuộc hạ nghe lệnh.

      Ma Nhĩ Cương chào Đoạn Vân theo quân lễ, bước lôi ưng Ma Đa bay .

      - Vân, chúng ta nên làm gì bây giờ?

      Lị Lị Lộ vẻ mặt lo lắng ôm chặt Đoạn Vân, vội vàng hỏi.

      Cười khẽ, Đoạn Vân :

      - Chúng ta Thiên Long đế đô. Ngươi suất lĩnh hơn vạn đế quốc hoàng gia kỵ sĩ và năm vạn lính bình thường chẩn tai, lập tức bắc thượng, trước đế đô. Còn nữa, tìm cơ hội uống Tẩy Tủy đan, có thể đề cao thực lực của ngươi, phỏng chừng có tác dụng đó. Mọi công việc nơi này toàn quyền giao cho thần điện. Dù sao những gì phát sinh ở Thiên Long chỉ là chuyện nội bộ, người của thần điện tiện nhúng tay. Ta trước bước. Diệp Thành, Tiểu Phi Hiệp, chúng ta .

      xong Đoạn Vân và Diệp Thành nhảy lên, Tiểu Phi Hiệp cũng biến thân cách hoa lệ, tiếp Đoạn Vân và Diệp Thành, hướng về Thiên Long thành bay nhanh như thiểm điện.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      chương 129 THIÊN LONG THÀNH NỘI
      MA TUNG

      - Thiếu gia, chúng ta sao thừa cơ phát binh, đọat quách Thiên Long đế quốc. Lúc này bên trong Thiên Long loạn, các thế lực khắp nơi nhất định nổi lên tạo phản. Dựa vào thực lực của chúng ta, nhất định có thể chiếm cứ đại bộ phận lãnh thổ Thiên Long.

      đường Thiên Long thành, Diệp Thành nghi hoặc cất giọng hỏi Đoạn Vân.

      Mỉm cười, Đoạn Vân cất giọng thâm thúy:

      - Thiên Long chúng ta nhất định nằm trong tay chúng ta, chẳng qua ta muốn cần đổ máu mà lấy được Thiên Long đầy đủ, chứ phải quốc gia tan tác, cả vùng lãnh thổ khắp nơi chư hầu cát cứ. Khải Sắt Lâm và Khải Lợi đều là công chúa đế quốc, còn Lị Lị Lộ tương lại cũng là đàn bà của Đoạn Vân ta, nàng mặc dù phải công chúa, nhưng lại có uy vọng ở Thiên Long. Chỉ cần ta đưa trong các nàng lên làm ngôi quốc chủ của Thiên Long quốc, vậy cả Thiên Long phải là của chúng ta rồi sao? Hơn nữa ta cho rằng chuyện này đơn giản như vậy đâu. Tra Lí là hoàng đế rất tốt, làm sao mà bị tên bậu sậu như Bố Khoa Duy Kì lật đổ được? Ta hoài nghi bên trong nhất định cất dấu bí mật trọng đại, hoặc là kinh thiên đại mưu. Tra Lí ơi là Tra Lí, ngờ ngươi đời hùng, cuối cùng lại toi mạng như thế. là bi ai!

      - Lão Đại, ngươi có muốn cử thêm vài thủ hạ tới . Nếu xuất tình huống dị thường nào hơi khó ứng phó đó.

      Tiểu Phi Hiệp ở phía dưới có chút lo lắng .

      Đoạn Vân trợn mắt có chút khinh thường:

      - Ngươi chớ quên ngươi bây giờ là thần thú rồi, còn Diệp Thành cũng là Kiếm thần tối cao, chắc cũng sắp đột phá tới cấp mười . Còn ta sao, bây giờ cũng là Kiếm thần, hơn nữa thực lực của ta bây giờ so với các ngươi cũng chẳng kém là mấy. Nếu ba chúng ta mà làm được, vậy thế giới này đàn ông chuyển giới tính hết.

      - A a! Đúng đúng.

      Tiểu Phi Hiệp cười và reo lên phụ họa.

      - Tuy nhiên, ta có kêu Âu Đặc Tư tới rồi. là thần long, có thể triển chút thần dũng tư của ở Thiên Long thành, làm cho dân chúng Thiên Long an tâm chút. Thiên Long ơi Thiên Long! Có Âu Đặc Tư làm hộ quốc thần thú cho Thiên Long mới có thể xưng là Thiên Long chân chính được.

      Đoạn Vân cười hỉ hả.

      - Lão Đại, ta phát ngươi rất có tiềm chất làm tên thần côn đó. A a…

      Tiểu Phi Hiệp cười dâm đãng.

      Đoạn Vân vỗ bùm bụp vào lưng Tiểu Phi Hiệp, gằn giọng:

      - Thần côn. Ta bảo ngươi, ngươi ta là thần côn. Mau lên.

      - Lão Đại, đừng đánh, tới rồi kìa. Ngươi xem.

      Tiểu Phi Hiệp vẻ ủy khuất. luôn luôn rất nghi ngờ, tại sao nắm tay lão đại nhìn qua như vô lực mà đánh vào người lại đau như vậy.

      - Chủ nhân, Âu Đặc Tư ở đây chờ ngài lâu.

      Lúc này, Âu Đặc Tư hình người xuất trước mặt bọn Đoạn Vân.

      Đoạn Vân khẽ gật đầu, :

      - Ta cũng sớm cảm ứng được ngươi rồi. Lần này, Ny Khả tới hả?

      - Đoạn Vân ca ca, ngươi thích Ny Ny tới sao?

      Lúc này thanh ngọt ngào của Ny Khả quỷ dị xuất phía sau Đoạn Vân.

      Đoạn Vân vội vàng quay đầu lại với vẻ mặt bỉ ổi, cười khà khà :

      - Sao lại như vậy được? Đoạn Vân ca ca nhớ nàng hỏi mới như vậy chứ. A a.

      - đó! Đoạn Vân ca ca tốt.

      Ny Khả cười khanh khách vòng tay qua cổ Đoạn Vân, nét mặt rất hưng phấn.

      - Tốt lắm! Đừng quấy nữa. Chúng ta còn phải làm chính đó.

      Đoạn Vân vội vàng thả Ny Khả ra, chuyển sang Âu Đặc Tư.

      - Chủ nhân, ta tiến hành tìm kiếm năng lượng cả Thiên Long thành rồi. Phát tất cả thần cấp hoặc thánh cấp loài người ở Thiên Long thành đều tập trung tại chỗ trong hoàng cung, hơn nữa dường như năng lượng đều bị cấm cố cả. Kỳ quái là, có người nào có năng lượng siêu cường trông chừng.

      Âu Đặc Tư cho Đoạn Vân biết tình hình.

      - Quả nhiên có chuyện. Cửu cấp ma thú của Thiên Long đâu?

      Đoạn Vân vì vậy nổi lên câu hỏi về cửu cấp ma thú Khố Lạp Kì của đế quốc.

      Âu Đặc Tư ngẫm nghĩ rồi chỉ vào phương hướng :

      - Đầu tinh tinh bị xiềng trong phương vị phủ đệ của quý tộc loài người, trong gian phòng lớn. Ta phát người giám sát dường như phải sinh vật đại lục.

      Đoạn Vân nhìn theo hướng tay Âu Đặc Tư chỉ, quả nhiên là phủ của Bố Khoa Duy Kì.

      - Cái gì? Chẳng lẽ còn muốn cho cả người ngoài hành tinh xâm lấn? Bố Khoa Duy Kì này cũng quá lợi hại. Liên lạc được với cả người ngoài hành tinh. đơn giản! Có mấy người? Thực lực bọn họ như thế nào?

      Đoạn Vân hơi giật mình, chẳng lẽ có người ngoài hành tinh xâm lấn sao?

      Âu Đặc Tư trả lời:

      - Cả Thiên Long thành có sáu, ba ở hoàng cung, ba canh chừng đầu tinh tinh đó. Về phần thực lực bọn họ, chủ nhân đừng lo, ta ước đoán chút, năm tên ma thú có thực lực cửu cấp hậu giai thực lực, tên có thực lực thần giai sơ cấp.

      Suy tư chút, Đoạn Vân dặn dò:

      - Được, chúng ta ngấm ngầm tới phủ của Bố Khoa Duy Kì, trước tiên cứu Khố Lạp Kì ra, để ta hỏi hỏi đến tột cùng xảy ra chuyện gì. Nhớ, phải che dấu thực lực, đừng để người ta phát ra.

      - .

      Mấy tên thủ hạ thức thời giọng đáp.

      Sau đó năm chủ phó Đoạn Vân bình liễm khí tức, năm đại siêu cấp biến thái vô thanh vô tức bay vào trong phủ trạch của hữu tướng Bố Khoa Duy Kì đế quốc. Mặc dù thủ vệ nơi này rất nghiêm mật, nhưng do tam đại thần thú và hai đại thần cấp loài người biến thái, do đó ai có thể phát hành tung của bọn người Đoạn Vân. Cứ như vậy, đoàn người Đoạn Vân thoắt thoắt rất nhanh tiến tới căn phòng lớn giam giữ Khố Lạp Kì. Trong nháy mắt, năm người thú Đoạn Vân tới phòng bên trong có ba 'người ngoài hành tinh', cũng là nơi giam giữ Khố Lạp Kì. Trong đình viện, Đoạn Vân dùng thần thức cảm ứng những tình huống bên trong. Phát quả nhiên có ba sinh vật dị hình. Nhìn bề ngoài, bọn họ cũng có vài thứ tương tự như người trong đại lục, chỉ có điều lớp da hơi đen đen, phải đen như da phi châu, mà là loại màu đen quỷ dị rất khó diễn tả. Hơn nữa đầu họ và vài bộ vị người có vài cái vảy hắc sắc, đỉnh đầu lồi lên chút, hơi giống như cái sừng nghé vừa nhú lên.

      Thông qua thần thức biến thái của Đoạn Vân, Đoạn Vân còn phát ra Khố Lạp Kì. Khố Lạp Kì bây giờ con đại tinh tinh thân cao năm thước, cả người hắc mao dày rậm, xem ra bản thể của Khố Lạp Kì đúng là con đại tinh tinh. bây giờ toàn thân dưới vết thương chằng chịt, nơi nơi đều là dấu vết lưu lại từ những đòn tra tấn bằng roi da. Trong trong ánh mắt đồi phế của vẫn còn ánh lên vẻ kiên nghị, Đoạn Vân có thể hiểu được vì sao Bố Khoa Duy Kì nhất định phải giam giữ vị ma thú cửu cấp trung thực chất phác này. Dù sao lúc trước Khố Lạp Kì từng thấy Đoạn Vân chữa u não cho Tra Lí, chỉ cần Khố Lạp Kì đứng về phía họ, vậy cái ‘ ’ về việc Tra Lí đột quị lập tức được mọi người thừa nhận, như vậy Đoạn Vân cũng trở thành hung thủ giết người.

      Đoạn Vân phất tay, Tiểu Phi Hiệp và Âu Đặc Tư lắc mình vọt vào. Lát sau, trong nhà truyền đến vài tiếng động, bất quá tiếng động đó cũng chỉ có vài cái là hết, căn bản là khiến cho bất luận kẻ nào chú ý. Đoạn Vân theo sau Diệp Thành và Ny Khả, bước vào căn phòng đó.

      Ba sinh vật dị hình vô lực nằm dài mặt đất, các bộ vị thân thể bị thương nghiêm trọng, khớp hàm cũng bị vặn rời. Xem ra nghi ngờ gì, đây chính là tác phẩm của Tiểu Phi Hiệp. theo Đoạn Vân lâu như vậy, nhất định phải biết vài thủ đoạn đặc biệt chế phục địch nhân

      Tán thưởng nhìn Tiểu Phi Hiệp, Đoạn Vân để ý đến ba tên dị hình mặt đất, thẳng tới chỗ Khố Lạp Kì giật mình. Tuy nhiên khi Khố Lạp Kì thấy đó là Đoạn Vân, mặt cũng biểu lộ vẻ hưng phấn.

      - Đoạn Vân đại nhân, ngươi cuối cùng trở lại.

      Thần sắc Khố Lạp Kì có chút bi thương với Đoạn Vân.

      Đoạn Vân ra lệnh cho Tiểu Phi Hiệp tháo xiềng xích cho Khố Lạp Kì, rồi móc giới tử ra vài viên hoàn dương đan cấp cho Khố Lạp Kì uống vào. Lát sau, tên đại tinh tinh vốn vô lực biến thành tướng quân khôi ngô như trước.

      Khố Lạp Kì sau khi khôi phục, lập tức quì xuống trước mặt Đoạn Vân, chỉ vào ba tên dị hình mặt đất :

      - Đoạn Vân đại nhân, bệ hạ bị sáu tên đó hại chết đó. Ta đây bảo vệ được bệ hạ, ta đây có tội.

      rồi, đại nam nhân biến thành đứa trẻ khóc nhè, vẻ mặt đau thương nước mắt rơi tí tách.

      Đoạn Vân nâng Khố Lạp Kì dậy, hỏi:

      - Rốt cuộc có việc gì thế? Tra Lí bệ hạ làm sao mà chết?

      Sau đó Khố Lạp Kì dùng thứ ngôn ngữ chắp vá mạch lạc của , kể lại cho Đoạn Vân nghe những tình diễn ra lúc đó. Đoạn Vân cuối cùng cũng hiểu được đại khái.

      Nguyên lai chín ngày trước, Bố Khoa Duy Kì mang theo sáu sinh vật dị hình lẻn vào hoàng cung, đả thương đế quốc cửu cấp ma thú Khố Lạp Kì, chế phục các cung phụng Thiên Long, các chung đoan vũ lực Kiếm Thần, sau đó bắt cóc Tra Lí, muốn ép Tra Lí thoái vị cho Bố Khoa Duy Kì, còn Tra Lí tự nhiên chịu, vì vậy Bố Khoa Duy Kì ngượng quá hóa giận giết Tra Lí ngay lập tức. Giết Tra Lí xong, Ốc Nhĩ Tây, cũng chính là nhi tử Bố Khoa Duy Kì, nắm giữ năm vạn nhân đội của đế quốc hoàng gia kỵ sĩ, bất ngờ đoạt hết binh quyền của kỵ sĩ đoàn khác ở đế đô, rồi nhanh chóng khống chế đế đô. tình trải qua cũng khác gì tin tức của Ma Nhĩ Cương.

      - Hoàng Hậu và hai công chúa ở đâu?

      Đoạn Vân hỏi.

      - Mẹ con Hoàng Hậu đều bị Bố Khoa Duy Kì khống chế rồi, mọi người bây giờ đều ở trong hoàng cung. Hai đại cung phụng của đế quốc đều bị bọn họ giam giữ, Kiếm Thần Lạp Đức Phu trong quá trình kịch chiến bị giết.

      Lạp Đức Phu là Kiếm Thần của đế quốc, tuyệt đối trung thành với Tra Lí.

      - À, Lạp Đức Phu quả là trung thành với Tra Lí. Được rồi, mấy người đó là ai thế?

      - Đoạn Vân chỉ vào ba tên dị hình mặt đất.

      - Bọn họ là Ma tộc.

      Khố Lạp Kì rất nghiêm túc.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 130 TIỀM NHẬP HOÀNG CUNG
      MÊ DỤC GIAN

      - Cái gì? Ma tộc!

      Ma tộc Đoạn Vân biết. Ma tộc rất cường đại, nghe binh lính Ma tộc bình thường tương đương với loài người có thực lực cấp sáu, còn Ma tộc cao cấp có thực lực càng cực kỳ kinh khủng. Phải biết rằng, đại lục, ngoại trừ gã Đoạn Vân biến thái ra làm gì có quốc gia nào mà binh lính bình thường lại có thực lực cấp sáu bảy chứ?

      Ma tộc phải sinh vật đại lục, bọn họ sinh sống ở Ma giới, bất quá Ma giới lại có liên lạc rất vi diệu với đại lục. Nghe cứ cách ba trăm năm, hai mặt trăng bầu trời năm trọng hợp thành , vào lúc này, tai nạn của loài người cũng xảy ra. Bởi vì lúc này, có cái vết nứt gian rất lớn mở ra đại lục, còn bên kia vết nứt gian chính là Ma giới. Mỗi lần như vậy đại lượng binh lính Ma giới từ vết nứt gian đó tràn vào đại lục, nơi nơi đốt nhà cướp của, bọn họ có mục đích rất trực tiếp, đó là phải chiếm lĩnh đại lục xinh đẹp này.

      Còn khi sinh mạng loài người bị ngoại lai chủng tộc uy hiếp, tất cả các chủng tộc đại lục đoàn kết lại với nhau, cùng kết hợp kháng chiến chống lại Ma tộc cường đại. Mặc dù Ma tộc mỗi lần đều bỏ lại đại lục đến vài trăm vạn thi thể, nhưng mấy ngàn năm nay, Ma tộc chưa bao giờ buông tha việc xâm lấn đại lục, mỗi lần bọn họ đều lấy hàng ngàn, hàng vạn, thậm chí hàng ức sinh mạng đại lục. Ma tộc là danh từ biểu thị tà ác nhất đại lục.

      - Bọn họ làm sao tới được? Chẳng lẽ vết nứt gian bị mở ra?

      Đoạn Vân hỏi có chút nghi hoặc.

      - Thiếu gia, khoảng cách đến lần vết nứt gian thời gian mở ra cũng còn xa nữa! Vết nứt gian mở ra cũng theo thời gian cố định, còn khoảng cách so với lần trước Ma giới xâm lấn đến nay cũng qua hai trăm tám mươi năm rồi.

      Diệp Thành bẩm báo.

      Ngẫm nghĩ lát, Đoạn Vân với Khố Lạp Kì:

      - Chúng ta bây giờ tiến cung, lão gia hỏa Bố Khoa Duy Kì này cấu kết với Ma tộc, nếu có giết mười lần cũng quá đáng.

      - Được, Đoạn Vân đại nhân, ta đây cùng với ngươi.

      Khố Lạp Kì vẻ rất hưng phấn.

      - Hay lắm! Khi gặp binh lính Thiên Long, có thể giao cho ngươi. Được rồi, các đại thần của đế quốc nay như thế nào?

      - Ài, ta đoán có nhóm đại thần đều bị Bố Khoa Duy Kì khống chế rồi.

      Khố Lạp Kì thở dài, đầy vẻ lo lắng.

      - Sư phụ của ta Phổ Hi Kim sao? là pháp thần rồi, hẳn là có việc gì chứ! Đại ca ta Lạp Hi Đức, còn có Tạp Sắt Phu nữa?

      Đoạn Vân có chút lo lắng cho những thân nhân của mình.

      - Phổ Hi Kim đại sư là pháp thần sao? Đoạn Vân đại nhân, ngươi là thần nhân. Nhưng Phổ Hi Kim đại sư sau khi ngươi ra khỏi Thiên Long xin bệ hạ cho từ chức, tới Thiên Long học viện giữ chức Phó hiệu trưởng. Về phần những người khác ta biết được, bất quá ta đoán chắc là dữ nhiều lành ít.

      Khố Lạp Kì đáp.

      Đoạn Vân gằn giọng:

      - Chỉ cần bọn họ có chuyện gì, Đoạn Vân ta nhất định làm cho Bố Khoa Duy Kì lão thất phu sống bằng chết. Diệp Thành, ngươi tìm ra phụ tử Bố Khoa Duy Kì chưa?

      Vừa rồi Đoạn Vân phái Diệp Thành tìm phụ tử Bố Khoa Duy Kì, dù sao năng lượng của chúng quá thấp, Âu Đặc Tư căn bản tìm ra. Còn Đoạn Vân cũng dùng thần thức tìm kiếm chung quanh, hy vọng có thể tìm được mấy tên khốn này.

      - Thiếu gia, ta bắt được hạ nhân của Bố Khoa Duy Kì, phụ tử Bố Khoa Duy Kì bây giờ ở trong hoàng cung.

      Diệp Thành đáp.

      - Được, mục tiêu: hoàng cung. Bay thẳng tới đó luôn.

      Đoạn Vân ra lệnh.

      - Lão Đại, mấy người này phải làm sao?

      Tiểu Phi Hiệp chỉ vào ba tên Ma tộc mặt đất.

      Ngẫm nghĩ lát, Đoạn Vân với Âu Đặc Tư:

      - Âu Đặc Tư, ngươi đóng băng bọn họ, cho biến thành que kem nhưng vẫn giữ sinh mạng.

      Sau đó Âu Đặc Tư phun ra luồng khí lạnh, làm cho ba tên Ma tộc đóng thành tượng băng. Âu Đặc Tư là thủy hệ thần thú, còn băng hệ cũng là do thủy hệ diễn sinh, thần long bộ tộc đối với băng hệ cũng có thiên phú chẳng kém chút nào.

      Đoạn Vân giơ tay thu lấy ba bức băng điêu dị chủng vào gian giới tử. Tiếp đó, Tiểu Phi Hiệp chở Diệp Thành và Đoạn Vân, Âu Đặc Tư hóa thành hình người rồi kéo Khố Lạp Kì hình người bay vèo , còn Ny Khả cũng bám vào tay Đoạn Vân, leo lên lưng Tiểu Phi Hiệp. Bọn họ năm người thu liễm thực lực, lẳng lặng bay về phía hoàng cung.

      Trong bầu trời hoàng cung, Đoạn Vân ra lệnh:

      - Chú ý bí mật. Phải lo cứu người trước, tốt nhất đừng có phát sinh xung đột với chúng.

      Vì vậy, đoàn người Đoạn Vân nhàng đáp xuống đại lao của đế quốc. Nơi này có có đại lượng binh lính trấn thủ. Đoạn Vân trước cửa sổ, dùng thần thức quét vào bên trong chút, phát ra hai đại cung phụng đồi phế, còn có mười mấy kiếm thánh của đế quốc, hơn nữa vài thánh ma đạo sư và ma đạo sư, cộng lại hai mươi người. Bọn họ đều bị xiềng chặt bằng những sợi xích rất to, cả người đều thương tích. Xem ra để cho bọn họ ủy khuất chút cũng được, dù sao Đoạn Vân chủ yếu vẫn muốn tìm được hoàng hậu các nàng trước.

      Ra hiệu cho mấy tên thủ hạ, đám người Đoạn Vân kéo nhau tìm ba Ma tộc, tại tẩm cung, đám người Đoạn Vân tìm được hai tên ma hình dị chủng. Hai tên Ma tộc này trấn thủ trước cửa, còn trong phòng, Đoạn Vân dùng thần thức phát ra tình cảnh như thế này:

      Bên trong có ba người, nam hai nữ! người trong đó chính là người quen cũ của Đoạn Vân - Ốc Nhĩ Tây, hai nữ kia, Đoạn Vân cũng biết nốt, chính là hai vị công chúa của đế quốc.

      - Ốc Nhĩ Tây, phụ tử các ngươi dám làm loạn, các ngươi có kết cục tốt đẹp đâu.

      Người những lời này chính là nhị công chúa Lộ Ti, nàng trừng mắt phẫn nộ nhìn tên bỉ ổi Ốc Nhĩ Tây. khắp thân thể nàng làn da ửng hồng, Đoạn Vân dám khẳng định đó là do tác dụng của xuân dược.

      - Hừ hừ, tỷ phu ta buông tha cho ngươi đâu!

      Tứ công chúa Hương Hương cũng mặt mũi đỏ hồng lên, nghiến răng .

      - Ha ha. Ngươi còn dám nhắc tới Đoạn Vân gia hỏa trước mặt ta, hừ. Đoạn Vân hả, cái thứ xuân dược bán xem ra rất tốt. Biết ta vừa rồi cho các ngươi uống cái gì ? Đó là đặc chế xuân dược cho nữ của Đoạn Vân chế rồi đó, để tôn trọng hai vị công chúa cao quý, ta đặc ý cho các ngươi uống liều cao gấp năm bình thường. Đêm nay, để cho Ốc Nhĩ Tây ta chinh phục hai công chúa này, ta muốn xem, các ngươi đến tột cùng cao quí đến đâu! Ha ha.

      Vẻ mặt Ốc Nhĩ Tây rất bỉ ổi, từ vẻ mặt ác độc của , khó nhìn ra hận Đoạn Vân đến như thế nào.

      - Chúng ta cho dù chết, cũng cho ngươi được toại nguyện.

      Lộ Ti cố nén những cảm giác khó hiểu trong cơ thể, cắn răng căm tức nhìn Ốc Nhĩ Tây. Còn Hương Hương cũng cố kiên cường khống chế khoái cảm đủ làm cho người ta quên hết cả đời này.

      - Ta muốn xem xem các ngươi làm sao ngăn cản được dược tính mãnh liệt gấp năm lần bình thường kia. Ha ha… các ngươi yên tâm, ta dùng dùng sức mạnh đối với các ngươi đâu, bởi vì chỉ rất nhanh thôi các ngươi bị dục vọng của mình khống chế, sau đó trái lại còn tự nguyện ngã xuống dưới chân ta. Ha ha. Đoạn Vân ơi là Đoạn Vân, ngươi thiên tài, những gì tốt nhất thiên hạ dường như đều là xuất phát từ tay ngươi cả.

      Dâm tặc Ốc Nhĩ Tây xuất ra vài viên dược hoàn, đút vào miệng nuốt "ực" Đoạn Vân nhận ra mấy viên dược hoàn đó chính là nam tính cực phẩm xuân dược - Kim Thương Bất Khuất.

      Hai vị mĩ nhân từ từ bị dược tính mãnh liệt khuât phục, tay của các nàng bắt đầu tự giác vuốt ve người mình. Còn hai mắt Ốc Nhĩ Tây tóe lửa, đờ đẫn nhìn bức xuân cung đồ hương diễm đó.

      Cảm ứng được tình cảnh bên trong, Đoạn Vân hơi nóng nảy. Mặc dù hai nàng phải là đàn bà của Đoạn Vân, nhưng ai lại nhẫn tâm thấy hai mỹ nhân đó bị tên dâm tặc Ốc Nhĩ Tây bỉ ổi này lăng nhục chứ? Hơn nữa, các nàng đều là tỷ muội của Khải Lợi và Khải Sắt Lâm, còn tứ công chúa Hương Hương vừa rồi còn gọi mình là tỷ phu. Thấy việc này, Đoạn Vân chắc chắn khoanh tay đứng nhìn, hơn nữa, Đoạn Vân lần này tới đây với mục đích chính là muốn cứu mấy vị công chúa và Hoàng Hậu.

      Đoạn Vân phất tay, Diệp Thành và Tiểu Phi Hiệp trực tiếp vọt tới, hai tên cửu cấp trung giai Ma tộc đứng giữ cửa đến kịp đánh phát rắm bị đánh ngã xuống đất rồi, dù sao Diệp Thành và Tiểu Phi Hiệp chiếm ưu thế tuyệt đối về giai vị.

      - Ai ?

      Thanh Ốc Nhĩ Tây bỉ ổi từ trong phòng vọng ra.

      Đoạn Vân đứng trước cửa, dùng kình khí ép tung cánh cửa ra, căm tức nhìn vào hạ thể của Ốc Nhĩ Tây lúc này dựng đứng như măng tre. Ốc Nhĩ Tây vừa nhìn ra cửa thấy Đoạn Vân, thân ảnh luôn luôn ám ảnh . Thấy thế tên ‘tiểu đệ’ ngất ngưởng dưới tác dụng của ' Kim Thương Bất Khuất ' lập tức mềm xìu như bún. Ốc Nhĩ Tây rất sợ hãi lui về phía sau co cả vòi lại, vì sát khí sắc bén của Đoạn Vân dường như hóa thành những chiếc kim nhọn đâm vào .

      - Đoạn … đoạn …tới …

      Ốc Nhĩ Tây sợ hãi lắp bắp như gặp phải tử thần. thử mở miệng kêu lên! Nhưng thanh của còn chưa kịp phát ra khỏi miệng, phát ra thân ảnh quỷ dị của Đoạn Vân tự nhiên biến mất. Còn sau đó, lại hoảng sợ phát ra thân thể mình hoàn toàn thể cử động nữa. Cái cảm giác nên lời này vẫn luôn luôn ám ảnh từ khi cùng Đoạn Vân quyết đấu, lần nữa lại phủ xuống người . Cả người Ốc Nhĩ Tây thể nhúc nhích, rồi sợ đến đờ người ra.

      thèm để ý tới Ốc Nhĩ Tây biết sống chết đó, Đoạn Vân chuyển hướng nhìn về phía hai vị công chúa mơ màng kia. Hai tay của các nàng ngừng vuốt ve bộ ngực, cổ, đại thối, tất tật những vùng bí mật khác cơ thể của mình. Trong miệng phát ra tiếng rên rỉ ư ử, quần áo của các nàng đều nửa kín nửa hở phơi ra làn da khối thịt mê người bên trong. Hình ảnh mờ ảo như có như , cái thứ hương diễm nửa kín nửa hở đủ để làm cho mỗi nam nhân phải phát cuồng lên.

      Nhìn hai vị mỹ nhân sớm cơn sóng nhập tình, Đoạn Vân cũng bị kích thích chút, tiểu đệ đệ quỷ dị của bắt đầu có chút phản ứng. Còn hai vị công chúa hoàn toàn mất tự chủ, vô ý thức phát ra những lời làm cho Đoạn Vân giật mình ít.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 131. XUÂN DƯỢC DÂM ĐỘC NGÃ LẠI GIẢI

      Hai vị công chúa gần như thần trí hồ đồ dưới tác dụng của xuân dược quá liều, các nàng dưới tình trạng vô thức ra những lời làm cho Đoạn Vân giật mình ít.

      - Đoạn Vân, ơi, Đoạn Vân, ta khó chịu, ngươi có muốn ta ? Vân, ta .

      Đây là nhị công chúa Lộ Ti, vừa thấy vẻ mặt nàng biết nàng nhất định cần xyz, còn đối tượng xyz chính là Đoạn Vân.

      chỉ có thế, Hương Hương năm ấy mới mười bảy còn ngây thơ trong trắng bây giờ cũng ở vừa vuốt ve mình, vừa kêu lên khe khẽ:

      - Tỷ phu, tỷ phu, sao ngày đó mang Hương Hương luôn? Chẳng lẽ ngươi biết Hương Hương vẫn luôn thích ngươi sao? Tỷ phu, Hương Hương bây giờ khó chịu quá, Hương Hương nhớ thương tỷ phu nhiều. Tỷ phu … a a…. Khó chịu quá!

      Nghe thấy những lời đó làm Đoạn Vân lè lưỡi, lắc đầu liên tục, hai tiểu mỹ nhân này thích mình từ khi thế nhỉ? Mình kết giao với các nàng cũng đâu có nhiều nhặn gì đâu. Tối đa cũng chỉ đùa vài câu, hoặc là thỉnh thoảng đùa giỡn vài cái. Ai da… xem ra cao lớn đẹp trai như ta quả là đại phiền toái rồi nha.

      - Đoạn Vân ca ca, ngươi là đa tình à.

      Ny Khả phía sau Đoạn Vân cười khanh khách với Đoạn Vân.

      Ánh mắt Đoạn Vân nhìn chằm chằm vào những vùng da thịt lộ ra xuân quang của hai vị tiểu mỹ nhân, miệng ngừng lảm nhảm:

      - là cực phẩm a, cực phẩm a! Ai ui, đau quá…

      Đoạn Vân vừa cảm thán xong, eo bị người nào đó nhéo cái đau thấu trời.

      - Ny Ny, ngươi nhéo ta làm gì?

      Đoạn Vân xoa xoa eo, cau mày hỏi Ny Khả chu cái miệng ra.

      - Ai kêu Đoạn Vân ca ca xấu vậy chứ.

      Ny Khả vẻ vui.

      - Thiếu gia, chúng ta bây giờ phải làm sao bây giờ?

      Diệp Thành hỏi Đoạn Vân.

      Đoạn Vân cố kìm nén cho mình nhìn về phía bức xuân cung đồ đầy dục vọng giường, đồng thời nhìn đám thủ hạ của mình ra lệnh:

      - Làm đông lạnh hai tên Ma tộc, nhét cả vào gian giới tử cho ta. Được rồi, Âu Đặc Tư, tìm ra tên Ma tộc cuối cùng chưa?

      - Chủ nhân, ở phía đông cung.

      - Đông cung hả, đó phải tẩm cung của Hoàng Hậu sao? Chẳng lẽ giở trò với trượng mẫu lão bà nương?

      Đoạn Vân hơi lo lắng.

      - Chủ nhân, đâu. Chỗ đó có khí tức nam nữ lộn xộn. Trong căn phòng đó, có tổng cộng ba người, hai nam nữ.

      Âu Đặc Tư .

      - Đó nhất định là Bố Khoa Duy Kì, chúng ta tới đó .

      - Nhưng Đoạn Vân đại nhân, hai vị công chúa phải làm sao?

      Khố Lạp Kì thần sắc có chút lo lắng hỏi.

      Bây giờ, hai vị công chúa vốn vô cùng thuần chân, băng thanh ngọc khiết dưới tác dụng của thuốc xuân dược quá liều biến thành đãng phụ, nếu kịp thời hành động chắc rằng các nàng rất có thể hư thoát đến toi mạng. Còn hành động tốt nhất là đem dục hỏa của các nàng dẫn xuất ra ngoài, còn phương pháp để dẫn xuất tốt nhất là… giao hợp với nam nhân. Nhưng, với tính cách kiên cường của công chúa, nếu các nàng biết bị người ta phá thân, nhất định tự sát để bảo toàn trinh tiết. Trừ phi, người đó là người mà các nàng thích, còn các nàng dường như lại rất thích Đoạn Vân. Xem ra, Đoạn Vân muốn dâm đãng cũng được rồi. He he…

      Con ngươi Đoạn Vân đảo như rang lạc vài vòng, ra vẻ cao thâm và vĩ đại tuyên bố:

      - Ài. Ta vào địa ngục ai vào địa ngục, ta phải lưu lại để trị độc cho hai vị công chúa.

      - Đoạn Vân ca ca, Ny Khả lưu lại bảo vệ ngươi.

      Ny Khả xem ra hiểu tình lý gì cả, lúc này xen vào với Đoạn Vân.

      - được, ngươi tuyệt đối thể lưu lại. Ta bây giờ phân công nhiệm vụ: Khố Lạp Kì, ngươi và Ny Khả cùng cứu đám Kiếm Thần đế quốc bị giam giữ. Còn nữa, mau mau tìm ra những đại thần vị bị Bố Khoa Duy Kì khống chế. Sau đó cướp lại quyền quản lý đế quốc kỵ sĩ đoàn. Diệp Thành, mang theo Âu Đặc Tư đông hoàng bắt tên Ma tộc và Bố Khoa Duy Kì, nhớ cần phải bắt sống cho ta. Tiểu Phi Hiệp, ngươi ở ngoài cửa canh gác, bảo vệ an nguy cho ta.

      Đoạn Vân ra lệnh với vẻ mặt nghiêm túc.

      - .

      Các thủ hạ đều tự lĩnh mệnh ra , còn Ny Khả tuy tình nguyện, nhưng nàng cũng chỉ bĩu môi theo sau Khố Lạp Kì rời .

      - Lão Đại, ngươi ở bên trong từ từ làm việc nhé, cần khẩn cấp, ta giữ cửa cho ngươi. Ta hiểu mà, hiểu mà.

      Tiểu Phi Hiệp vẻ mặt bỉ ổi với Đoạn Vân. còn biết Đoạn Vân nữa sao, phải muốn thừa gió bẻ măng sao?

      - Hiểu rồi biến.

      Đoạn Vân cười khoái trá .

      - Biến ngay, biến ngay.

      Tiểu Phi Hiệp cười hềnh hệch cúp đuôi quay ra.

      - Từ từ. Đem cái con chuột chết bên kia ra ngoài.

      Đoạn Vân chỉ vào Ốc Nhĩ Tây bất tỉnh dưới đất.

      - .

      Sau đó, Tiểu Phi Hiệp nắm chân kéo Ốc Nhĩ Tây xềnh xệch ra ngoài cửa, cười rất dâm đãng rồi đóng cửa lại.

      - Ha ha, đây là thiên hạ của Đoạn Vân ta. Hai vị tiểu mỹ nhân, lần đầu tiên ngàn vạn lần làm mình được đâu.

      Vẻ mặt Đoạn Vân đầy dâm tiện chồm lên giường, rất kích động ôm lấy ở hai vị tiểu mỹ nhân sớm nhập tình rồi.

      Cảm nhận được sờ mó của người khác giới, hai vị giai nhân lúc này ôm lấy Đoạn Vân, ngừng hôn hít, vuốt ve. Cảm nhận được lửa nhiệt tình đặc hữu từ tỷ muội các nàng, Đoạn Vân rất kích động. Tiểu đệ đệ phía dưới văn phong còn động, dưới kích thích hai vị của giai nhân, dần dần ngẩng đầu thức tỉnh.

      Đoạn Vân ôm lấy giai nhân, lần tìm môi thơm của giai nhân, tham lam mút lấy hương vị đặc hữu bên trong. Dòng mật ngọt đặc hữu, mang mùi hương thanh thuần của thiếu nữ, có vận vị đặc hữu của đàn bà, những điểm mâu thuẫn đó lại kết hợp lại kích thích những ham muốn của Đoạn Vân, làm muốn muốn ngừng cũng thể được. Hai tay Đoạn Vân điên cuồng vừa chụp vừa xoa, vuốt ve bất lưu tình hai bộ ngực của giai nhân. Nhờ cảm giác về độ lớn, Đoạn Vân biết tay phải của mình nắm được nhị công chúa Lộ Ti, còn tay trái nắm được bộ ngực lớn lắm, chính là cái bánh bao điểm tâm của Hương Hương. Hai tay tả hữu phân biệt hưởng thụ khoái cảm bất đồng, cảm giác tuyệt vời này làm cho hạ thể Đoạn Vân càng cứng rắn như sắt thép.

      Tiểu Đoạn Vân sớm vươn ra chạm vào nơi bí mật rất mềm mại, nơi đó bắt đầu tràn ra dòng suối nước nóng rất ấm áp. Đoạn Vân cũng cần phải làm cái gì tiền hí, mà cứ thế thoát hạ các thứ che đậy của mình, sau đó thô lỗ xé toang phần ngăn cản dưới thân của giai nhân lúc này bị ẩm ướt loang lổ. Sau đó nhắm ngay vào động khẩu tinh tế, e thẹn hé mở, nhè xốc tiểu Đoạn Vân dũng cảm xung phong.

      Rất nhanh, cảm giác ấm áp trượt dài đầu tiểu Đoạn Vân, nhưng bức thành trì mềm mại trở cách lại làm cho tiểu Đoạn Vân thể dừng lại. Tiểu Đoạn Vân rút lui bước, Đoạn Vân xoay người, tiểu Đoạn Vân công kích xé toạc cửa thành dũng mãnh tiến vào. Vài tia ánh hồng từ cõi u tuyền của giai nhân tràn ra, lưu lại sàng đan ấn ký màu đỏ.

      - A.

      Mỹ nhân đau đớn co người, cảm giác đau nhức làm cho tiểu mỹ nhân mê man thanh tỉnh lại chút. Bất quá rất nhanh sau đó, khoái cảm từ hạ thể truyền đến lần nữa làm cho nàng lại mê man. Hạ thể truyền ra cảm giác hư vô tận và bồng bềnh thỏa mãn trước đó chưa từng có, khoái cảm phiêu bồng bay lượn làm cho nàng tự chủ được phải ngừng nghênh tiếp, hưởng ứng theo cử động tiết tấu của Đoạn Vân, tiểu mỹ nhân rên rỉ rất có quy luật.

      Còn lúc này, tao loạn bên ngoài cũng bắt đầu rồi. Lửa cháy, đao kiếm tràn ngập khắp nơi. Đoạn Vân để ý đến những dị động bên ngoài, trời sập cũng có mấy đại thần thú thủ hạ đỡ cho mình. Mình lúc này cần phải làm đại .

      - Đoạn Vân, a… Ừm, ác.

      Giai nhân dưới tấn công mãnh liệt của Đoạn Vân, dục vọng lại càng mãnh liệt hơn. Đoạn Vân tay vuốt ve ngừng giai nhân kia, hạ thể lại động thủ người mỹ nhân bên này. Hương diễm cộng với khoái cảm kích thích làm cho Đoạn Vân mê mẩn tâm thần. Miệng cũng dần dần phát ra những tiếng gầm gừ trầm trầm, khoái cảm ở hạ thể làm Đoạn Vân liên tục đạt tới những độ cao dục vọng.

      Rốt cục, hơn mười phút sau, Đoạn Vân mãnh liệt phún phát. Những tinh hoa tràn ngập cách bất lưu tình vào trong cơ thể giai nhân. Còn giai nhân phía dưới cũng bị những cao trào đánh ngục hôn mê.

      Còn lúc này, tiểu Đoạn Vân vì vậy mà đình chiến, ngược lại càng dũng mãnh hơn. Đoạn Vân buông gia nhân hôn mê dưới thân ra, chụp thẳng vào tiểu thục nữ chờ đợi rất lâu rồi. Đoạn Vân lấy tay cởi tiết khố của nàng, vuốt ve tới chỗ phun ra dòng suối nước nóng nho , hơn nữa, Đoạn Vân còn thưởng thức bãi cỏ mềm mại. Xem ra giai nhân này phát dục cũng khá lâu rồi. Tay kia của Đoạn Vân phủ lên bộ ngực của giai nhân, quả quýt xinh xinh đó làm cho Đoạn Vân biết ngay người ở dưới là ai - Hương Hương.

      Cảm nhận được dục vọng từ khố hạ của giai nhân, Đoạn Vân trực tiếp động thân phá quan tiến vào. Nhưng lực cản ở vùng thung lũng hiểm địa của lại có sức phòng ngự , bất quá khoái cảm do đại quân bị cầm chân làm cho Đoạn Vân rất khoái trá.

      Sau đó Đoạn Vân nâng giai nhân dậy, để nàng nằm sấp giường, còn mình từ phía sau rất cuồng bạo tiếp tục tiến công.

      - A, đau.

      Giai nhân phát ra loại rên rỉ đặc biệt, hơn nữa khoái cảm mãnh liệt từ tiểu Đoạn Vân truyền đến làm cho Đoạn Vân có muốn ngừng cũng chẳng làm được. Vì vậy Đoạn Vân lại làm cái việc như trước – xé toạc. gươm thấy đáy, đời lại có thêm dưới long thương của Đoạn Vân biến thành vong hồn, a , là biến thành đàn bà.

      Sau đó Đoạn Vân bắt đầu cử động, ngừng đổi tư thế. Hơn nữa, còn ngừng đổi cả đối tượng giao chiến. Bởi vì nguyên nhân xuân dược quá liều tới năm lần, nên tỷ muội hôm nay nại lực mười phần, đúng ngừng cầu xin Đoạn Vân làm việc, dường như vĩnh viễn biết tới chữ ‘thỏa mãn’. Đoạn Vân cũng đổ hết vốn liếng, đem tất cả những chiêu thức mà từng nhìn thấy ở kiếp trước nhất nhất thí nghiệm lần. Đúng là: muốn dâm đãng, ta có thừa dâm đãng.

      oOo

      Wm - Phần này của tên Độc :

      Cảnh đó là:

      Nhất song giai nhân minh thúy liễu,
      quân bách chiến kỉ đa hồi.
      Song ngoại kiếm ảnh hồn bất phạ,
      Tiêu hồn thực cốt tại kim tiêu.

      Dịch thơ (long_ngo81)

      đẹp đôi tựa yến oanh
      đơn trăm trận vẫn tung hoành
      Kiếm ảnh đầy trời ta sợ
      Xương tan thịt nát lúc tàn canh!

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 132. NHĨ MÔN YẾU ĐỐI NGÃ PHỤ TRÁCH

      Sáng sớm ngày thứ hai, Đoạn Vân dùng tư thế rất tự nhiên nằm giường củng cố chân khí và ma lực trong cơ thể. Trải qua đêm điên cuồng song tu giao hợp, Đoạn Vân cảm giác chân khí trong cơ thể mình mạnh lên ít, còn ma lực càng kinh khủng hơn, đột phá thẳng tới cấp năm, trở thành toàn hệ ma đạo sĩ cấp sáu trung giai


      Xem ra qua đêm hoang đường với hai , ngoại trừ làm cho Đoạn Vân hưởng thụ khoái cảm kích thích nhất nhân gian, còn có rất nhiều lợi ích trong việc đề cao thực lực cho Đoạn Vân. Xem ra sau này có cơ hội chắc phải làm thêm vài lần nữa.


      Buổi tối hôm qua, Âu Đặc Tư dùng liên lạc vi diệu giữa và Đoạn Vân thông báo cho Đoạn Vân tất cả những gì phát sinh tối hôm qua. Tất cả đều rất bình thường. Cái tên đầu lĩnh có thực lực thần cấp sơ giai của Ma tộc bị Âu Đặc Tư bắt sống dễ như bắt gà, Bố Khoa Duy Kì cũng bị bắt nốt. Còn đế quốc hoàng gia kỵ sĩ đoàn bị Bố Khoa Duy Kì khống chế cũng được Khố Lạp Kì suất lĩnh hai mươi mấy người chung đoan vũ lực của đế quốc khống chế hoàn toàn, rất nhiều đại thần của đế quốc cũng đều được cứu ra. Còn tả tướng Khoa Lí Lôn ra tay rất quyết đoán, lúc này suất lĩnh quân đội bắt mấy tên cầm đầu phản loạn tất cả giam vào thiên lao, đợi Hoàng Hậu và mấy vị công chúa xử lý.


      Khi biết những việc này, Đoạn Vân mới hề cố kỵ cùng hai vị mỹ nhân chìm đắm vào đêm hoang đường.


      Cảm nhận có hai ánh mắt nhìn mình cách kỳ quái, Đoạn Vân nhắm mắt và để thần thức cảm thụ tất cả mọi việc bên ngoài.


      - Uy! Tỷ tỷ, làm sao tỷ phu lại ở chỗ này? Hơn nữa, tối ngày hôm qua chúng ta còn⬦.


      Hương Hương giọng với nhị công chúa Lộ Ti.


      - Làm sao tỷ biết được, bây giờ tỷ thấy nhức đầu lắm. Tỷ chỉ nhớ là ngày hôm qua Ốc Nhĩ Tây cẩu nô tài vô lễ với chúng ta, tình sau này tỷ cũng biết.


      - Tỷ tỷ, ý tỷ có phải người cùng chúng ta ⬦ ngày hôm qua là tỷ phu hay là Ốc Nhĩ Tây tên bại hoại đó?


      Thần sắc Hương Hương có chút lo lắng hỏi.


      - Tỷ cũng biết nữa, nếu là Đoạn Vân tốt quá. Tuy nhiên, muội hy vọng là ai?


      Lộ Ti cũng hỏi lại vẻ nghi hoặc.


      - Muội đương nhiên hy vọng là tỷ phu rồi.


      Hương Hương chút nghĩ ngợi.


      - Hừ! biết xấu hổ. Cho dù là tỷ cũng thèm, ai bảo thừa cơ người ta gặp nạn, căn bản phải quân tử.


      Lộ Ti giơ giơ nắm tay ra vẻ hung hăng, nhưng vẻ tươi cười mặt lại bán đứng nàng.


      Nghe thế, Đoạn Vân ra vẻ ngái ngủ, vặn người rồi mở hai mắt. Tuy nhiên khi thấy hai vị mỹ nhân lại làm bộ hoảng hốt giật mình hé mở chăn ra, rồi nhìn vào thân thể trần trùi trụi của mình. Sau đó Đoạn Vân quơ tay kéo chăn trùm kín thân thể, rồi dùng bộ mặt ra vẻ rất ủy khuất nhìn hai vị công chúa bối rối.


      - A, hai ngươi nha, tối hôm qua các ngươi ⬦ Ừm, các ngươi lại ⬦ lại cưỡng bức ta tối hôm qua bắt làm cái... Kia. Các ngươi bảo Đoạn Vân ta sau này làm sao ra ngoài gặp mặt người khác đây. Ây! Ta muốn sống nữa, ta muốn sống nữa. Tấm thân trong sạch của ta bị các ngươi vô tình đoạt rồi, hic hic⬦..


      Đoạn Vân có vẻ rất ủy khuất chỉ vào hai vị công chúa, ngữ khí chuyện cực kỳ giống thiếu nữ bị người con trai cưỡng bức.


      Lộ Ti và Hương Hương đưa mắt nhìn nhau vẻ mặt đần thối ra, trong ánh mắt lộ ra cảm giác kinh ngạc đến khó tin.


      Thấy hai công chúa có phản ứng gì, Đoạn Vân tiếp tục khóc lóc thảm thiết:


      - Các ngươi phải là người a, đừng tưởng rằng các ngươi là công chúa là có thể muốn làm gì làm. Ta cho các ngươi biết, hành vi như vậy của các ngươi là rất xấu, tội cưỡng gian thiếu nam đàng hoàng bị phán tội đâu đó. Ta cho các ngươi biết, thiên tử phạm pháp cùng thứ dân đồng tội. Đừng tưởng rằng các ngươi là công chúa có việc gì, ta cho các ngươi biết, ta tố cáo các ngươi lên tòa án tối cao.


      - Tòa án tối cao?


      Hai vị công chúa nghi hoặc nhìn nhau hiểu.


      - Hừ! Sợ rồi sao. Các ngươi cũng quá đáng lắm, buổi tối ngày hôm qua ta thiên tân vạn khổ từ khu ôn dịch tới đây cứu các ngươi. Vừa vặn gặp Ốc Nhĩ Tây gia hỏa muốn vô lễ đối với các ngươi, vì vậy Đoạn Vân ta dùng hết năng lực bản thân của ta cùng đại chiến sáu trăm hiệp, là đấu đến thiên hôn địa ám, trăng sao cũng biến sắc. Cuối cùng, ta xuất ra sát thủ của ta - Đoạt mệnh tiễn đao cước, tổn hao đến chút công lực cuối cùng mới chế phục được tên Ốc Nhĩ Tây. Nhưng vừa lúc khi ta dừng lại để điều tức, các ngươi, đúng chính là các ngươi, các ngươi lại như lang tự hổ chụp lấy ta ném lên giường đè nghiến ta xuống, sau đó ⬦hu hu, ta muốn sống nữa. Hu hu⬦. Các ngươi phải bồi thường và có trách nhiệm đối với ta.


      Đoạn Vân ba hoa chích chòe vung thiên địa hồi, xong lời cuối cùng lại còn khóc lóc bắt đền. thể làm cho người ta bội phục hành động vô sỉ của Đoạn Vân.


      Hai vị công chúa há hốc miệng, vẻ mặt vô cùng khó tin.


      Hương Hương vẻ áy náy:


      - Tỷ phu, huynh đừng thương tâm nữa. Dù sao ván đóng thuyền, huynh yên tâm, muội và tỷ tỷ chịu trách nhiệm đối với huynh.


      - Oa!


      Nghe thế, Đoạn Vân rốt cuộc thể giả bộ được nữa. Cái này thành ra cái gì rồi? Còn ngoài cửa vài tên thủ hạ nãy giờ nghe lén cũng chịu nổi nữa cười khùng khục, nhất là Tiểu Phi Hiệp. Mọi người cố nén cười, còn phá ra cười ha ha. Hơn nữa miệng còn :


      - Oa, ha ha. Ta chịu được nữa rồi, lão đại cũng quá đáng . Công chúa đó cái gì thế? ⬜Chúng ta chịu trách nhiệm đối với ngươi⬝. Ha ha ha.


      Nghe tiếng cười từ ngoài cửa vọng vào, Đoạn Vân thèm ý. vươn tay kéo hai vị giai nhân, tả hữu ôm lấy các nàng kéo tuột vào lòng, giọng :


      - Chịu trách nhiệm hả? Tự nhiên là muốn rồi, bất quá phải là các nàng, mà là ta. Sau này các nàng là nữ nhân của Đoạn Vân ta. Ta dùng toàn bộ tình của ta để bảo vệ các nàng, tuyệt đối cho các nàng chịu đến nửa điểm thương tổn.


      Hương Hương vẻ mặt hạnh phúc ngả vào lòng Đoạn Vân :


      - Tỷ phu, có . Người nguyện ý cưới Hương Hương chứ?


      Đoạn Vân cười :


      - Ngốc. Chúng ta phát sinh đến mức này rồi, các nàng tưởng trốn được sao. Còn gọi ta là tỷ phu nữa?


      - Ta gọi huynh là Đoạn Vân ca ca vậy.


      - Ngoan. Còn nàng sao? Lộ Ti tiểu mỹ nhân của ta.


      Đoạn Vân chuyển hướng sang Lộ Ti ở bên kia. Bây giờ Lộ Ti mặt mũi đỏ ửng lên, mặc dù buổi tối ngày hôm qua bị Đoạn Vân thấy hết cả rồi, nhưng bây giờ lại tiếp xúc thân thể với Đoạn Vân như thế làm làm cho thiếu nữ mẫn cảm này rất xấu hổ được lời nào.


      - lời nào sao? Ta đây khách khí nữa.


      xong, Đoạn Vân quay sang hôn vào khuôn mặt đỏ ửng của Lộ Ti cái, làm Lộ Ti đỏ nay lại càng mãnh liệt hơn nữa.


      - Đừng. là như vậy, ta coi như chịu ủy khuất chút, gả cho ngươi cái tên thừa gió bẻ măng bại hoại này.


      Lộ Ti cố nghiêm mặt đỏ bừng bừng .


      Ngoan. Tới đây, hôn cái nào.


      - Đừng.


      - Tới đây, còn thẹn thùng gì nữa. Tối ngày hôm qua chưa có hôn ở đây.


      - Chàng còn nữa? Hương Hương như vậy mà chàng cũng buông tha. Chàng quả đúng là người xấu.


      - Tỷ tỷ, mắc gì mà Đoạn Vân ca ca chỉ có thể tốt với tỷ thôi? Hơn nữa, người ta cũng đâu có nữa đâu? Muội mười bảy rồi. Đoạn Vân ca ca, nếu huynh thích, chúng ta mỗi tối phải làm vài lần.


      Vẻ mặt Hương Hương vùi vào lòng Đoạn Vân dụi dụi, rồi chu miệng về phía Lộ Ti.


      Ta ngất! ả này là người nào vậy? Đoạn Vân hít sâu hơi cố đè dục hỏa chớm dục động xuống, nhưng những hơi thở nóng bỏng của thiếu nữ Hương Hương lại ngừng làm mê say, điều này làm cho Đoạn Vân càng khó có thể tự kềm chế.


      có biện pháp, phải vận hành chân khí, mạnh mẽ đàn áp dục hỏa xuống.


      - Tốt lắm, xuống giường thôi. Chúng ta còn có rất nhiều việc phải xử lý nữa. Bố Khoa Duy Kì tuy bị bắt rồi, nhưng chúng ta còn phải mau chóng ổn định thế cục. Nếu để cho Thiên Long loạn lên dân chúng có thể thiệt thòi nhiều.


      Đoạn Vân vừa mặc quần áo, vừa rất nghiêm túc.


      - Được, bọn thiếp nghe Đoạn Vân ca ca. Ai .


      Hương Hương vừa định mặc quần áo, nhưng cơn đau từ hạ thể truyền đến làm cho tiểu mỹ nhân xinh đẹp chịu được phải chau mày.


      Đoạn Vân lấy ra quyển trục trị liệu, áp vào chỗ đau của hai vị mỹ nhân.


      Rất nhanh, ba người mặc xong quần áo, Đoạn Vân trước, hai vị công chúa theo sau, ba người đẩy cửa bước ra. đám thủ hạ của Đoạn Vân tới tấp hành lễ với Đoạn Vân.


      - Thiếu gia, tình cơ bản ổn định rồi. Đám người làm phản bị bắt cả, còn tên Ma tộc cũng bị chúng bắt sống.


      Diệp Thành cung kính bẩm báo Đoạn Vân.


      - Tốt, các đại thần và Hoàng hậu ở đâu?


      Đoạn Vân hỏi. Tuy nhiên ánh mắt lại vừa thấy Ny Khả đứng sau lưng cha mình mà chu miệng về phía .


      - Bọn họ bây giờ ở triều đường nghị .


      Đoạn Vân quay về Ny Khả hôn gió phát, sau đó hướng về hai vị tiểu mỹ nhân và các thủ hạ phía sau :


      - Được rồi, chúng ta bây giờ triều đường.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :