Bá Y Thiên Hạ - Độc Cô Lãnh Giả (458C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 123. Tiểu Tiểu Ôn Dịch Tiêu Tiêu Độc

      Buổi chiều, Đoạn Vân tìm Lị Lị Lộ, xuất ra danh sách :


      - Ta tìm được phương pháp cứu trị người lây bệnh rồi. Chẳng qua về phần ngươi phải trong vòng ba ngày tìm đủ các thứ theo danh sách này!


      Lị Lị Lộ nhận danh sách trong tay Đoạn Vân vẻ mặt hưng phấn. Tuy nhiên khi nàng vừa thấy danh sách đó có vẻ khó xử :


      - Nhiều như vậy sao, mỗi thứ đều phải ngàn cân? Hơn nữa thời gian lại gấp gáp như thế, điều này sao có thể?


      Cười cười, Đoạn Vân :


      - Ta mặc kệ, dù sao nếu ngươi tìm được cho ta đủ số đồ này, ta thể cứu trị cho dân chúng bị đe dọa được! Những thứ này đều là những dược thảo rất thường thức dễ kiếm, ngươi có thể phát động toàn bộ người của Thiên Long thải tập! Bất quá vì để đảm bảo vấn đề vận chuyển, ta khuyên ngươi nên có nhiều gian trang bị! Còn nữa, thêm ngày, thêm ngàn vạn người chết! Ngươi mau mau làm !


      Lị Lị Lộ mím môi, vẻ mặt nghiêm trang:


      - Được, ta phát động Thiên Long tử dân mau mau thu hoạch toàn bộ số dược tài này. Còn có cầu gì nữa !


      Đoạn Vân tiếp :


      - Trong này có vài dược tài chỉ dùng để làm thuốc cho người bị lây uống, còn phần còn lại dùng để sát trùng. Các ngươi ngàn vạn lần được để lẫn vào với nhau! Như vậy , ngươi phân biệt an bài hai nhóm người phụ trách! Phần dược tài làm cho thuốc uống, ngươi dựa theo phương pháp của ta nấu lên cho những người đó uống, phải uống liên tục ba ngày! Những người bị lây cũng có thể uống, dự phòng chút! Còn phần dược tài tiêu độc, đem toàn bộ số đó giao cho ta!


      Rất nhanh sau đó, Hồng y Đại chủ giáo Tạp Tư Kì tìm tới Đoạn Vân.


      - Đoạn Vân, nghe ngươi tìm được biện pháp cứu trị tai dân rồi hả? - Vẻ mặt Tạp Tư Kì rất phấn khởi hỏi dồn dập.


      Đoạn Vân khẽ gật đầu :


      - Đúng vậy, qua quá trình nghiên cứu của ta, là do virus tạo thành ôn dịch, chúng ta chỉ cần tiêu diệt mọi nguồn virus lây bệnh đó là có thể giải quyết xong! Do đó, phương pháp rất đơn giản: tiêu độc! Được rồi, việc các ngươi xử lý vết nứt chuẩn bị đến đâu rồi?


      - Ta triệu tập mấy trăm Hỏa hệ Ma pháp sư, thế nhưng bọn họ vừa nghe phải xâm nhập vào địa phương nguy hiểm đó, đều dám ! Ta rất khó xử! - Vẻ mặt Tạp Tư Kì lộ ra vẻ khó khăn.


      Đoạn Vân ngẫm nghĩ lát, lấy từ giới tử ra mấy trăm viên Giải độc hoàn, :


      - Ngươi cho họ mỗi người viên phục dụng vào. Ta thí nghiệm rồi, ai mà phục dụng Giải độc hoàn của ta đều bị lây virus! Hơn nữa kể cả những người bị mắc bệnh, uống vào viên Giải độc hoàn lập tức khỏi bệnh chứng này ngay, thuốc vào bệnh trừ! Tuy nhiên, Giải độc hoàn có rất ít, điều chế rất tốn kém vật tư, căn bản thể thỏa mãn nhu cầu của gần trăm vạn người được. Ta tìm được phương thuốc khác, hiệu quả cũng rất tốt, hơn nữa cũng dễ dàng chế tạo ra. Ta kêu Lị Lị Lộ thu thập dược tài rồi! Ngươi phải mau mau đốt cái khe đó, bằng khu vực lây nhiễm càng lúc càng lớn đó! Lần này, các ngươi chỉ cần phóng hỏa đốt cháy nơi đó là được! cần phải phái Thủy hệ Ma pháp sư thi triển Thủy hệ Ma pháp đâu!


      - Được, Đoạn Vân, ta lập tức làm ngay! Vì hơn mười vạn dân chúng vô tội, Tạp Tư Kì ta lần này hoàn toàn nghe ngươi chỉ huy! Do ngươi đảm nhiệm chức Tổng chỉ huy lần chẩn tai này! - Tạp Tư Kì xong vội vàng ra ngoài.


      Ba ngày sau, Lị Lị Lộ thu thập được khoản dược tài rất lớn, toàn bộ thiếu chút nào. Các loại Giải độc thủy cũng bắt đầu chưng nấu, số lượng rất lớn dược thủy ngừng được vận chuyển đến những nơi bị dịch! Còn Tạp Tư Kì cũng tự mình chỉ huy mấy trăm Hỏa hệ Ma pháp sư đến liệt cốc tiến hành đốt cháy hoàn toàn nơi đó, bọn họ hợp lực thi triển Hỏa hệ cấm chú - Lưu Tinh Hỏa Vũ! Làm cho tràng diện đốt cháy trông cực kì hoành tráng! Bạo tạc, sơn băng, núi rừng cháy liên tục hai ba ngày. Cuối cùng mấy trăm Hỏa hệ Ma pháp sư đều bình yên vô quay trở lại, có ai bị lây dịch bệnh, hơn nữa, vài người bình dân bị lây nhiễm cũng nhờ uống Giải độc hoàn của Đoạn Vân mà hết bệnh, do đó rất nhiều người còn sợ vào khu có dịch nữa! Bởi vì Đoạn Vân cam đoan với họ, ai bị lây bệnh Đoạn Vân dùng Giải độc hoàn trị liệu cho ! Đương nhiên mỗi nhân viên khi tiến vào khu vực dịch bệnh đều uống trước vài bát thuốc Giải độc thủy, bằng Đoạn Vân cũng chẳng lấy đâu ra nhiều Giải độc hoàn như thế cho cho bọn họ dùng!


      Hôm nay, bên người Đoạn Vân ngoại trừ Tiểu Phi Hiệp và Diệp Thành, còn có thêm hai người, à , phải cho đúng là có thêm hai đầu Long. Chính là Thần long Âu Đặc Tư và Long nữ Ny Khả. Vào hôm Đoạn Vân nghĩ đến trời mưa, đột nhiên nhớ tới chuyện thần thoại Trung Quốc về Thần long.


      Trong thần thoại Trung Quốc, Thần long chính là loại Thần thú thi vân bố vũ, chưởng quản tất cả việc phân phối nước trong nhân gian! Vì vậy Đoạn Vân mới hỏi Âu Đặc Tư, xem Thần long bọn họ có năng lực làm trời mưa ? Còn Âu Đặc Tư trả lời là cũng có thể! Bất quá Âu Đặc Tư còn với thực lực Thần cấp hậu giai của , cũng thể áp dụng đại quy mô Giáng vũ thuật được! Nhưng Đoạn Vân cần mưa to lắm mà, chỉ muốn Âu Đặc Tư hút ao dược thủy, rồi phun vào trong những khu bị dịch bệnh là được rồi! Hơn nữa, nếu lần chưa đủ, có thể làm lại vài lần nữa.


      - Đoạn Vân ca ca, ngươi chuyện có tính toán gì hết! Ngươi có tới Thần Long Đảo thăm Ny Khả! Ngươi xấu lắm!


      Ny Khả vừa thấy Đoạn Vân vừa cao hứng vừa oán giận giữ chặt áo của Đoạn Vân, mãi mà chịu buông ra. Lị Lị Lộ đứng bên với vẻ mặt buồn bã ghen hờn: "Tử sắc lang, lúc nào bên người cũng có vài xinh đẹp!"


      Thanh Lị Lị Lộ mặc dù rất , nhưng thanh đến mấy vẫn lọt vào tai Đoạn Vân. Đoạn Vân quay về Lị Lị Lộ nhướng mày, khóe miệng chu ra làm bộ trêu chọc, làm cho Lị Lị Lộ đỏ bừng mặt!


      - Đoạn Vân ca ca, vị tỷ tỷ đó ai là sắc lang vậy, chắc ngươi đó chứ?


      Ny Khả thực lực bây giờ là cấp mười hậu giai, thanh Lị Lị Lộ dù rất nhưng nàng vẫn có thể nghe được!


      - E hèm! phải đâu, làm sao là ta được? Ngươi coi Đoạn Vân ca ca của ngươi có giống sắc lang ?


      Đoạn Vân vội vàng lắc đầu quầy quậy. Người nào ngu mới đứng trước mặt nữ hài tử thừa nhận mình là tên sắc lang?


      Ny Khả trề môi nhìn Đoạn Vân, ngữ khí rất khẳng định :


      - Ta cảm thấy giống lắm! Ánh mắt ngươi hôm đó cứ nhìn chằm chằm vào đùi và ngực người ta!


      Đoạn Vân nghe xong thiếu chút nữa ngất ! Làm sao nàng phát được vậy ta?


      Nhưng Ny Khả lại thầm vào tai Đoạn Vân :


      - Nhưng mà Ny Khả thích Đoạn Vân ca ca nhìn!


      Liếc mắt nhìn chung quanh, Đoạn Vân lập tức tỏ ra nghiêm chỉnh lại. Đoạn Vân vươn tay thu toàn bộ dược trước mắt vào gian giới tử, sau đó quay về phía Âu Đặc Tư :


      - Âu Đặc Tư, chúng ta về thượng nguồn sông Tây Tây Bỉ !


      Tây Tây Bỉ hà là con sông chảy qua khu vực có dịch bệnh, Đoạn Vân quyết định tới nơi đó để chuẩn bị điều chế dược tài. Thủ pháp của Đoạn Vân quơ tay cái thu hết cả số lượng dược tài khổng lồ làm cho mọi người ở đây lè lưỡi khâm phục! Mọi người đoán già đoán non xem giới tử trong tay Đoạn Vân có gian lớn đến thế nào?


      Đoạn Vân, Diệp Thành, Tiểu Phi Hiệp, Ny Khả, và Âu Đặc Tư năm người nhảy lên rồi biến mất, lần nữa làm cho mọi người ở đây lè lưỡi lần nữa! Đoạn Vân có khinh công rất lợi hại, còn Diệp Thành và Tiểu Phi Hiệp đều là Phong hệ, về phần cha con Âu Đặc Tư thể theo lẽ thường mà về họ được, dù sao bọn họ có thể bay mà cần cánh!


      Lát sau, nhóm người Đoạn Vân tới bên cạnh cái đầm ở bên bờ sông Tây Tây Bỉ. Từ chỗ này xuống đến dặm đến khu vực ôn dịch rồi! Đoạn Vân chính là muốn điều chế thuốc ở đây, rồi hòa vào trong nước đầm, sau đó cho bọn Âu Đặc Tư phun vào trong trung, tiêu diệt hết đám virus chán ghét đó!


      Đoạn Vân tìm chỗ đất trống, lấy mấy loại dược tài có số lượng ngàn cân trộn vào với nhau, sau đó ra lệnh Tiểu Phi Hiệp biến thân, dùng thân thể khổng lồ của ép nát! Để có thể sát độc mạnh hơn nữa, Đoạn Vân còn cho thêm vào đó số lượng nhất định Ngưu hoàng của Ngưu Ma Vương! Như vậy, số virus này còn chỗ thân nữa, chỉ có đường chết mà thôi! Dược tài được điều chế xong, Đoạn Vân chuẩn bị hơn mười thùng dược tài và nước thuốc trút cả vào trong đầm nước, những việc sau đó đều giao cho Âu Đặc Tư!


      Chỉ thấy Âu Đặc Tư biến thân, trực tiếp biến thành Thần long lao vào trong đầm. Trong đầm nước, Âu Đặc Tư với hình thái rồng lượn trong đó vài vòng, hòa tan toàn bộ dược thủy. Sau đó Âu Đặc Tư dùng thuật Thần long hấp thủy, đem toàn bộ nước trong đầm hút hết vào trong cơ thể. Đoạn Vân ràng lắm vì sao cái bụng nho đó lại có thể chứa được số lượng dược thủy lớn đến thế? Sau này nghe Âu Đặc Tư giảng giải mới hiểu được: nguyên bản bọn họ là Thủy hệ Thần thú, thân mình có công năng trữ thủy cũng rất cường đại! Hơn nữa, bọn họ còn có thể hoàn toàn khống chế tất cả Thủy nguyên tố chung quanh trăm thước!


      Âu Đặc Tư long đằng cửu thiên, phi thăng vào trung, dễ dàng bay qua lại vài lần. Sau đó bay thẳng vào khu vực bị bóng ma bao phủ ⬦⬦


      Cười cười, Đoạn Vân :


      - Mọi người chú ý, thần tích sắp bắt đầu rồi!

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 124. Thi Vũ Thần Long Thần Tích

      Thần Long Âu Đặc Tư bay lên khu vực bệnh dịch, dùng hết sức mình điều động Thủy hệ ma lực trong cơ thể, bắt đầu phun ra cơn mưa thuốc!


      ⬜Nhìn kìa, cái gì bầu trời kìa?" Mọi người trong khu vực ôn dịch chỉ cần ngẩng đầu lên thấy thân hình uy nghiêm của Âu Đặc Tư, xôn xao bàn tán.


      ⬜Hình như là Long? Bất quá, làm sao lại có Long dài đến như vậy nhỉ?"


      ⬜Nghe coi! Là tiếng long minh, xem ra đúng là Long rồi! Long uy nghiêm quá ! Chẳng lẽ là Long Hoàng?"


      phải, ta gặp Long Hoàng rồi, phải hình dáng này đâu? Các ngươi coi kìa, ràng có cánh mà vẫn có thể linh hoạt bay lượn trung, là thần kỳ!"


      tới cứu chúng ta đó! Nhất định là Thần tích giáng hạ rồi!" Kết quả là, mọi người ở đại bộ phận khu vực bệnh dịch đều thay nhau quì xuống trước Âu Đặc Tư!


      chỉ có nơi này, mà cả Tạp Lợi Tư thành ở ngoài vài trăm dặm cũng thấy được tình huống ở đây! Hồng y Đại chủ giáo Tạp Tư Kì vẻ mặt khiếp sợ cả đôi mắt đứng tròng nhìn Âu Đặc Tư uốn lượn trong trung, vẻ kích động: "Thần! Nhất định là Thần! Thần giáng hạ, Thần cứu cho những tử dân gặp tai ương!" xong, Tạp Tư Kì phấn khởi quỳ rạp về phía Âu Đặc Tư! Hồng y Đại chủ giáo quỳ rồi những người khác ở đây cũng phải quỳ xuống theo thôi .


      Lị Lị Lộ cũng quỳ xuống, thế nhưng trong lòng vẫn rất nghi hoặc: "Đoạn Vân phải là cũng bay về phía hướng đó sao?"


      Đoạn Vân lúc này ngồi người Tiểu Phi Hiệp, nhìn thấy cử động của mọi người giật mình, bất quá cũng thèm giải thích gì hơn. Bọn họ muốn nhận đó là Thần tích, đó chính là Thần tích chứ sao! Dù sao cái mà họ cúng bái chính là Hoa Hạ Thần Long, mà cũng là cái tên thủ hạ của mình! Âu Đặc Tư thành Thần, mình phải là chủ của Thần sao? Ha ha ha!


      Âu Đặc Tư để ý đến dị động phía dưới của mọi người, bây giờ thi triển Thủy hệ cấm chú - Giáng vũ thuật! Giáng vũ thuật phải là cái loại Thủy hệ ma pháp mà Ma pháp sư cấp năm của nhân loại thi triển trong trung, mà là Thủy hệ cấm chú rất lớn. Âu Đặc Tư điều động ma lực toàn thân, đem tất cả Thủy nguyên tố chung quanh tụ tập lại, rồi hình thành hơn mười con rồng nước hùng tráng. Những con rồng nước đó cứ ngừng vỡ ra rồi lại tái sinh từ những Thủy nguyên tố xung quanh, trộn đều tất cả nước với dược thủy. Sau hơn mười phút chuẩn bị, Âu Đặc Tư lúc này dùng Thủy hệ ma pháp hùng hậu của tạo ra hơn trăm con rồng nước lớn, hơn nữa những còn rồng nước đó ngừng từ Âu Đặc Tư hướng ra phía ngoài uốn lượn, ngừng mở rộng ra. Chẳng mấy chốc, những con rồng nước đó bao trùm toàn bộ khu vực bệnh dịch.


      Cuối cùng, sau tiếng long minh vang trời của Âu Đặc Tư, tất cả các con rồng nước đều há rộng miệng, ngừng bay lượn lên cao! Đến khi bay lên đến độ cao nhất định, hơn trăm con rồng nước lần nữa ngửng đầu gầm lên, tiếng long minh vang vọng khắp bầu trời! Tiếp theo, tất cả những con rồng nước từ từ hạ xuống. Rồi khi xuống đến gần mặt đất, nước từ những con rồng nước đó lần lượt vỡ tung ra, hình thành những bụi nước văng tung tóe. Những bụi nước đầy trời ngừng ngưng kết lại, hình thành những giọt nước , những giọt nước càng ngày càng ngưng tụ lớn hơn. Kết quả là, đại lượng Tiêu độc dược thủy theo nước mưa bắt đầu rơi xuống!


      Nước mưa rơi xuống mặt đất, mọi người trong khu bệnh dịch ai nấy đều cảm nhận được trong nước mưa rơi xuống có chứa thứ gì đó, là loại dược vật thần kỳ có thể giảm bớt nỗi thống khổ cho họ, sau đó từng đợt từng đợt người chạy ùa ra tắm mình trong cơn mưa! Rất nhiều người hò hét nhảy cẫng lên, luôn mồm cảm tạ ân trạch của Thần!


      Nước mưa bao trùm diện tích còn rộng hơn cả vùng dự tính trước, hoàn toàn bao trùm toàn bộ vùng ôn dịch bị phong tỏa! Đến cả phía Bắc của Tạp Lợi Tư thành cũng có bộ phận dược thủy rơi xuống!


      Theo nước mưa, những con virus ghê tởm này coi như bị tuyên cáo chung kết rồi! Sát độc dược thủy do Đoạn Vân tự mình phối chế, căn cứ vào đặc điểm của con virus lây bệnh này, những virus này chỉ cần dính vào chút là lập tức bị dược thủy giết chết ngay, đến cả những mầm mống sinh sản cũng buông tha! Hơn nữa, loại sát độc dịch của Đoạn Vân còn có tác dụng dẫn dụ virus nhất định, những con virus này cũng như các fan hâm mộ đại đuổi theo những minh tinh vậy, cứ thấy dược thuỷ là lao vào!


      Còn ở hạp cốc kia, vẫn còn trận đại hỏa thiêu cháy cả trời đất, lần này được đặc biệt chiếu cố. đầu rồng nước lớn trực tiếp bay tới đó, dừng ở miệng biển lửa mà phun xuống trận đại vũ! Kết quả là, lửa bị dập tắt cấp kì, virus nơi đó sớm bị cháy sạch rồi ! Cho dù có những con virus bị đốt chết, cuối cùng cũng khó thoát khỏi hạ tràng bị dược thủy giết chết!


      Sau trận mưa, Âu Đặc Tư cũng hư thoát lảo đảo rơi xuống. Ny Khả biến thân thành Long phi thân lên tiếp Âu Đặc Tư vô cùng yếu ớt, dìu tới trước mặt Đoạn Vân. Đoạn Vân lập tức lấy từ gian giới tử ra mấy viên dược hoàn đưa cho Âu Đặc Tư! Dưới tác dụng của hơn mười viên Hoàn dương đan và ba viên Tẩy Tủy Đan, Âu Đặc Tư lập tức khôi phục lại như thường!


      ⬜Chủ nhân, lần này là lần đầu thi vũ, ta thể khống chế ma lực cho tốt lắm, nên có chút lực bất tòng tâm!" Âu Đặc Tư cung kính với Đoạn Vân.


      Đoạn Vân khẽ gật đầu, vẻ hài lòng: " Tốt lắm! Phá rồi lại xây, phỏng chừng thực lực của ngươi lại được đề cao lên chút!"


      ⬜Vậy phải cám ơn chủ nhân ban thuốc! Chủ nhân vừa rồi cho ta hơn mười viên thuốc bên trong có mấy viên chứa năng lượng cực kỳ cường đại! Nghe chừng có thể làm cho thực lực của ta tăng lên ít!" Âu Đặc Tư .


      Đoạn Vân cười cười, nhìn bầu trời vẫn còn phảng phất vài hạt mưa, vui mừng: " Âu Đặc Tư, ôn dịch lần này kết thúc, ngươi chiếm công đầu! Dân chúng Thiên Long cảm kích ngươi lắm đó! Phỏng chừng sau này những bức tượng của ngươi có thể có trong từng nhà của dân chúng ở Thiên Long, mỗi ngày đều tham bái! Ha ha!"


      ⬜Đều là công lao của chủ nhân cả! Âu Đặc Tư dám kể công!" Âu Đặc Tư vẻ mặt rất cung kính. Trong mắt , chủ nhân Đoạn Vân có năng lực thần kỳ mới chính thức gọi là Thần, cũng như chủ nhân Đoạn Vân tạo ra Thần Long bộ tộc! Trong tay Đoạn Vân còn rất nhiều dược hoàn có thể cho làm người ta tăng thực lực lên rất nhiều. Nếu Âu Đặc Tư là Thần Đoạn Vân kia phải là đấng Thần Chủ, Sáng Tạo Thần!


      ⬜Ha ha, hay hay, các ngươi hãy về trước ! Có lẽ nơi này cần các ngươi nữa đâu! Các ngươi cần phải nhanh chóng phát triển Thần Long Đảo. Phỏng chừng lần này có thể đánh động chú ý của Long Tộc rồi, bất quá chúng ta bây giờ cũng thèm sợ Long Tộc! Dù sao thực lực của chúng ta mạnh hơn Long Tộc vài lần rồi!" Đoạn Vân cười .


      "Dạ!" Âu Đặc Tư vái Đoạn Vân lễ, chuẩn bị phi thân.


      ⬜Đoạn Vân ca ca, cho Ny Khả ở đây với người à?" Ny Khả ghì chặt cánh tay Đoạn Vân, chịu buông ra!


      Đoạn Vân cười cười, lấy từ giới tử ra pho tượng bằng vàng có hình Thần Long, đưa cho Ny Khả. " Đây là Đoạn Vân ca ca tự mình dựa theo hình dáng của ngươi làm ra đó! Bởi vì Đoạn Vân ca ca học mĩ thuật rất kém, nên có thể giống hoàn toàn, tuy nhiên Đoạn Vân ca ca cam đoan lần sau cho ngươi cái lớn hơn nữa! Thích hả?"


      Ny Khả vẻ mặt hưng phấn nhận lấy pho tượng Thần Long bằng vàng trong tay Đoạn Vân, cầm lên nhìn ngắm, quả nhiên rất giống mình ở hình thái Thần Long.


      "Oa! xinh đẹp ! Đoạn Vân ca ca, ngươi tốt!" Ny Khả chồm tới hôn Đoạn Vân cái! Thần Long bằng vàng này là do Đoạn Vân trong khi làm thí nghiệm về ma pháp của mình tiện tay làm cái. Đoạn Vân bây giờ là Toàn hệ Ma pháp sư, Đoạn Vân đầu tiên dùng Hỏa hệ ma pháp đốt cháy khối quặng vàng, đợi cho quặng vàng trở thành chất lỏng thi triển Kim loại ma pháp, đem nó biến thành hình thái định! Bất quá bởi vì Toàn hệ ma pháp mới dừng lại ở cấp năm, do đó, năng lực khống vật cũng mạnh lắm, chưa đến mức tùy tâm sở dục, cố lắm chỉ tạo ra hình thái đại khái, lông mày, tròng mắt căn bản là làm hoài mà ra. Do đó những điêu khắc nghệ thuật chi tiết đều là Đoạn Vân dùng tiểu đao khắc gọt mà ra!


      ⬜Tốt lắm! Ngươi về trước ! Cố phát triển Thần Long Đảo nhé, Đoạn Vân ca ca đến tìm ngươi sau!" Đoạn Vân vỗ vai Ny Khả, có điều ánh mắt gian tà lại lạc tới bộ ngực cao ngất ngưởng của Ny Khả!


      ⬜Vậy được rồi!" để ý đến ánh mắt sàm sỡ của Đoạn Vân, Ny Khả bước mà vẻ mặt lưu luyến nỡ rời xa, sau đó phi thân bay lên trung.


      Tiễn cha con Âu Đặc Tư rồi, ba chủ phó Đoạn Vân quay về Tạp Lợi Tư thành!

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 125. Thần Long Thần tích hữu dư ba

      Sau khi về đến Tạp Lợi Tư thành, Đoạn Vân bị Lị Lị Lộ và Tạp Tư Kì đại chủ giáo chụp lấy ngay, hơn nữa trong ánh mắt mỗi người đều mang theo vẻ rất kỳ quái!


      ⬜Các ngươi đừng nhìn ta như vậy chứ! Ta biết ta cao lớn đẹp trai, Lị Lị Lộ ngắm ta như vậy rất bình thường, nhưng Tạp Tư Kì Đại chủ giáo đại nhân mà dùng ánh mắt say đắm này nhìn ta hơi bất bình thường đó nha! Ta chỉ thích đàn bà thôi!" Trước những ánh mắt ăn thịt người đó, Đoạn Vân cảm thấy rất mất tự nhiên!


      Tạp Tư Kì làm mặt nghiêm nghị hỏ : " Đoạn Vân, ngươi với ta xem nào, cự thú kim sắc uy nghiêm vừa rồi có thể phun mưa trong trung rốt cuộc là cái gì?"


      ⬜Kim sắc cự thú? Làm sao? Bầu trời hả? Sao ta thấy?" Đoạn Vân ra vẻ kinh ngạc nhìn về phía chân trời.


      ⬜Đoạn Vân, ngươi đừng làm bộ làm tịch nữa! Ta biết, kim sắc cự thú trông hơi giống Long đó nhất định có quan hệ rất lớn với ngươi! Ngươi , đó có phải là Thần vật ?" Tạp Tư Kì lớn tiếng vẻ hơi kích động .


      Còn lúc này, Đoạn Vân cũng làm ra vẻ trang nghiêm : " Ai nha ! Làm gì đây? Có rất nhiều người còn ở vùng ôn dịch đó, rất nhiều việc còn chờ chúng ta giúp đỡ! Toàn bộ các ngươi ở chỗ này làm gì? Bây giờ ta dùng thân phận Tổng chỉ huy ra lệnh cho các ngươi. Lập tức chuẩn bị đại lượng dược thủy đưa vào trong khu có dịch, còn nữa, Lị Lị Lộ nàng phải nhanh chóng lần nữa thu thập nhiều dược tài, làm thành dược thủy phun vào những nơi có nước mưa. Thêm vào đó, chuẩn bị cái ao to, dựa theo phối phương của ta tạo thành cái ao dược thủy lớn, cho mỗi người lây bệnh vào ngâm trong đó năm phút! Còn Tạp Tư Kì Chủ giáo đại nhân, ngươi hãy phái ra nhiều nhân viên thần chức tới khu nhiễm bệnh để lo cứu trị cho người bệnh! Lần này là thời cơ rất tốt để Thần điện các ngươi tuyên dương quang huy của Thần! Tốt nhất là kêu gọi giới nhân sĩ mộ quyên!"


      "Quyên góp để làm gì?" Lị Lị Lộ khó hiểu.


      ⬜Thế mà cũng hỏi? Gần trăm vạn người bị ảnh hưởng bởi ôn dịch, lương thực toàn bộ hết sạch, rất nhiều đồ đạc thể sử dụng được vì bị đốt cháy! có tiền mua lương thực thực phẩm, dân chúng hít khí mà sống sao? Đương nhiên rồi, Thiên Long Đế Quốc các ngươi phải xuất ra số tiền lớn để cứu những người trong vùng bị dịch! Tạp Tư Kì Chủ giáo đại nhân, đây cũng lại là cơ hội để tuyên dương Thần Điện đó!" Đoạn Vân cười .


      ⬜Đúng đó! Đoạn Vân lão đệ ngươi rất đúng! Lị Lị Lộ Công chúa,Thần Điện chúng ta cũng phải có lòng tương thân tương ái với dân chúng Thiên Long, ta đại biểu cho Thần Điện, quyết định quyên tặng ngàn vạn kim tệ cho tất cả gần trăm vạn tử dân thụ tai của Thiên Long, hơn nữa Thần Điện chúng ta cũng kêu gọi các quốc gia khác đại lục ủng hộ! Dù sao thiên tai nhân họa ai muốn gặp cả mà!" Vẻ mặt Tạp Tư Kì tán thưởng nhìn Đoạn Vân, rất cao hứng. Đích xác, đây là cơ hội phát triển tín đồ, hơn nữa lần này lại xuất Thần tích trăm năm nay chưa hề thấy! Phỏng chừng lần này tín đồ của Thần Điện gia tăng ít!


      Lị Lị Lộ nghe xong rất cao hứng, nàng cảm kích nhìn Đoạn Vân. Tuy nhiên cũng phải ra Đoạn Vân cũng hơi hối hận về cái đề nghị này của mình, vì Lị Lị Lộ thêm vào: " Tiểu nữ tử đại biểu Thiên Long tử dân cảm ơn Thần Điện chiếu cố đến dân chúng của Thiên Long! Có điều biết Đoạn Vân đại nhân của chúng ta quyết định quyên tặng dân chúng gặp nạn bao nhiêu tiền?"


      "A a! Ta đây quyên mười vạn! Ngươi biết chớ, Đoạn Vân ta nay rất thiếu tiền mặt! có tiền đâu ?" Đoạn Vân thiếu chút nữa bị mấy lời của Lị Lị Lộ làm chết nghẹn, đúng là « gậy ông đập lưng ông », tự làm tự chịu! có việc gì tự dưng lại đẻ ra ý nghĩ mộ quyên làm gì chứ? Làm cho lão hỗn đản Tra Lí chảy máu nhiều nhiều chút mới tốt!


      ⬜Hừ! Hẹp hòi keo kiệt!" Lị Lị Lộ vẻ trêu chọc .


      ⬜Hẹp hòi hẹp hòi, tùy ngươi như thế nào cũng được!"


      Buổi tối, Tạp Tư Kì mình tìm tới Đoạn Vân.


      ⬜Đoạn Vân lão đệ, ngươi thành cho ta biết, thần vật thi vũ trung hôm nay rốt cục có quan hệ với ngươi ?" Tạp Tư Kì nghiêm túc hỏi Đoạn Vân, làm ra vẻ nếu ngươi cho ta câu trả lời minh xác, ngươi đừng hòng nghĩ đến chuyện ngủ!


      Đoạn Vân cười : " Ngươi cho rằng đó là thần vật, tự nhiên đó là Thần gì đó rồi ! Ta làm sao biết được?"


      ⬜Ngươi chớ quên, ngươi phụ trách dược tài! Hơn nữa, chính ngươi phối chế ra loại thuốc chữa cho người lây bệnh ! Hơn nữa, lúc đó, ngươi vừa vặn tới chỗ đó ! Ta lấy cái thứ nước mưa mà mọi người gọi là Thánh thủy đó nghiên cứu rồi, ta phát chính là thuốc sát trùng do Đoạn Vân ngươi phối trí ra! Ngươi đừng có chối loanh quanh nữa!" Tạp Tư Kì truy vấ .


      Cười cười, Đoạn Vân hỏi: "Thế Chủ giáo đại nhân bảo ta có quan hệ gì với đầu Thần Long đó nào ?"


      ⬜Thần Long? Cái gì là Thần Long?" Tạp Tư Kì nghe Đoạn Vân , giật mình hỏi lại!


      ⬜Thần Long? Ta đâu có Thần Long đâu ? Ngươi nhất định nghe lầm rồi, ta là Thần vật! Thần vật!" Đoạn Vân muốn vả miệng mình vài cái, như thế nào lại lẹo lưỡi ra thế này, đúng là nên chết cho rảnh!


      ⬜Ngươi đừng giảo biện nữa, ta thấy con Thần thú đó hơi giống Long, bất quá nhìn qua còn uy nghiêm và to lớn hơn Long nhiều! Chẳng lẽ ⬦⬦. ?" Tạp Tư Kì vẻ mặt khỏi hiên nỗi khiếp sợ!


      ⬜Cái gì?" Đoạn Vân hoài nghi hỏi lại .


      "Long Thần!" Vẻ mặt Tạp Tư Kì rất kích động khi ra hai chữ như vậy!


      "Phốc!" Đoạn Vân nhất thời nhịn được, phun hết cả ngụm nước trong miệng ra ngoài!


      Thấy thần thái của Đoạn Vân, Tạp Tư Kì nghi ngờ hỏi: " Sao thế, ngươi biết đó là cái gì phải ?"


      , , ta biết, biết! Ta làm sao biết được chứ?" Đoạn Vân làm bộ dáng phường chèo rất thấy tức cười. Nhìn thế ai mà chẳng biết Đoạn Vân chuyện ma quỷ!


      Nhìn mặt Tạp Tư Kì có vẻ hơi tức giận, Đoạn Vân nghiêm mặt : " Thôi được, ngươi cũng nhất thiết phải biết đó là cái gì! Dù sao ngươi chỉ cần nhớ kỹ điểm, hôm nay là Thần giáng hạ Thần tích, cứu vô số tử dân bị nạn! Quang huy của Thần lần nữa được ban phát cho mọi người! Được rồi, chức Đại Tế ti Thần Điện của ta lần này có được thăng tiến nữa ?"


      Tạp Tư Kì thở dài bất lực, : " Đoạn Vân ngươi , ta cũng bắt buộc! Lần này ngươi cứu được vô số tử dân của Thiên Long, có công lao rất lớn! Ta có thể đại biểu cho Thần Điện tạm thời tặng ngươi chức vụ Đại chủ giáo! Đợi ta trở lại Thần Điện đem tình bẩm báo cho Giáo Hoàng đại nhân. Ta đoán, Thần Điện ban cho ngươi chức Hồng y Đại chủ giáo! Tuy nhiên, ngươi phải tự mình Thần Điện thụ hàm!"


      "A? Còn phải Thần Điện nữa sao ? Ta đây cần nữa, ta phải về A Nhĩ Ti Tư của ta để làm chức Sơn đại vương! Nếu , ta Thiên Long làm chức Thân vương đại nhân cũng được!" Đoạn Vân ra vẻ khó xử .


      ⬜Ngươi , vậy chỉ được làm chức Chủ giáo thôi! Kỳ , với năng lực của ngươi, nếu tới Thần Điện phát triển ta đồ chừng chức Giáo Hoàng kế tiếp chính là thuộc về ngươi rồi! Thế mà, đáng tiếc ⬦" Tạp Tư Kì con ngươi đảo loạn xạ, .


      Đoạn Vân ra vẻ kinh ngạc: " đó ? Lão Giáo Hoàng khi nào mới về hưu?"


      ⬜Nếu có gì bất ngờ xảy ra, chỉ cần tìm được người thay thể là có thể về hưu rồi, phỏng chừng lâu lắm đâu!" Tạp Tư Kì cười .


      Đoạn Vân cũng nhìn lão cười cười rồi bỉ ổi hỏi : " Được rồi, Thánh nữ của Thần Điện các ngươi dường như rất đẹp phải ? Ta có cơ hội theo đuổi nàng ?"


      Tạp Tư Kì làm bộ « ta biết ngươ quá mà », trêu chọc: " Thánh nữ hả? Ngươi đừng có mơ! Thánh nữ có quyền hành chỉ dưới Giáo Hoàng thôi, hơn nữa Thánh nữ cũng lại là con của lão Giáo Hoàng ! Chỉ là Thánh nữ bình thường ra lập gia đình! Ngươi đừng xe dây tự trói nữa ! Bất quá ⬦. »


      ⬜Bất quá cái gì?"


      ⬜Thánh nữ có thể gả cho người!"


      ⬜Ai thế, chẳng lẽ là ta?" Đoạn Vân cười cười rất dâm dê dậm dật.


      ⬜Ngươi đừng tự sướng như vậy chứ, hơn nữa Thánh nữ trước giờ chưa bao giờ gặp ngươi cả! Thần Điện chúng ta có quy củ, phải là Thánh nữ tự nguyện, mới có thể gả cho Giáo Hoàng! chính xác là: thị phụng thần phó!" Tạp Tư Kì .


      Đoạn Vân trợn mắt: « Quy củ chó má gì thế ? »


      Còn lúc này, vị Mục sư Thần Điện vào bẩm báo tình hình dịch bệnh!


      "Chủ giáo đại nhân, sau khi Thần giáng Thánh thủy, bệnh tình mọi người ở khu vực ôn dịch có những khống chế nhất định, ai tiếp tục bị lây nữa! Hơn nữa, sau khi uống xong dược thủy của Đoạn Vân đại nhân, rất nhiều người bắt đầu có chuyển biến tốt! Chiếu theo lệnh Đoạn Vân đại nhân phân phó, chúng ta đem tất cả những bệnh nhân và vật dụng cần thiết khắp các vùng bị phong tỏa ngâm vào cái ao sát trùng hơn mười phút! Lương thực và những thể ngâm đều bị đốt bỏ! Các loại vật tư nhu yếu phẩm cũng đều được từ từ vận chuyển đến!"


      ⬜Ha ha! Đoạn Vân lão đệ, lần này đại công của ngươi thể tính! Ngươi cứu được gần trăm vạn dân chúng vô tội đó!" Nghe tin tức tốt đẹp đó, Tạp Tư Kì rất phấn khởi!


      Cười cười, Đoạn Vân ra vẻ khiêm tốn : " Đều là công lao của Thần!"


      ⬜Ha ha, ngươi đó!" Tạp Tư Kì cười chỉ chỉ Đoạn Vân, rồi lắc lắc đầu bất lực!

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 126. NAM QUẢ NỮ Ở CHUNG PHÒNG

      Ba ngày sau, trận ôn dịch khủng khiếp của hơn trăm vạn dân chúng Thiên Long cuối cùng xem như khống chế được! Mặc dù tổn thất ở vùng bị bệnh dịch hơi lớn, trong khu ôn dịch có rất nhiều vật tư bị bắt buộc phải tiêu hủy vì lý do ôn dịch. Hơn nữa, trong lần ôn dịch này tổng cộng có hơn mười vạn tử dân Thiên Long thiệt mạng. Bất quá, sau khi Đoạn Vân đến, ôn dịch lập tức được khống chế thành công. Hơn nữa, chỉ đến mười ngày mà ôn dịch bị tiêu diệt, việc này quả là đáng khâm phục!


      Thông qua kiện ôn dịch lần này, tên của Đoạn Vân càng được truyền bá khắp đại lục, thậm chí có những người còn Đoạn Vân là cứu thế chủ do thần phái đến đại lục để cứu thế nhân. Hơn nữa Âu Đặc Tư dưới mắt hàng vạn người thi triển 'Thánh Thủy' thần tích, rất nhiều người là Đoạn Vân là thần sử có thể liên lạc với thần! Còn Âu Đặc Tư với hình tượng thần long cũng bị những người buôn dưa lê bán cà pháo truyền tụng, những pho tượng thần long rất nhanh trở thành đối tượng được mọi người cúng bái!


      Hôm nay, trong hậu đường, phía sau nghị thính của thành chủ, chỉ có Đoạn Vân và Lị Lị Lộ ở đó.


      - Đoạn Vân, ta đại biểu tất cả dân chúng Thiên Long cảm tạ ơn cử tái tạo của ngươi với gần trăm vạn tử dân của Thiên Long!


      Lị Lị Lộ công chúa vẻ mặt rất chân thành vái Đoạn Vân lễ.


      Đoạn Vân lúc này tiến lên đỡ lấy Lị Lị Lộ, :


      - Công chúa điện hạ sao khách khí thế? Đoạn Vân ta tài hèn sức mọn, chủ yếu phải dựa vào tất cả những nhân viên cứu nạn cùng nhau cố gắng mới làm được. Đoạn Vân ta người làm được đâu! Ha ha ha!


      Lúc này Đoạn Vân lợi dụng cơ hội, càng lúc càng áp sát vào Lị Lị Lộ.


      Bị Đoạn Vân chụp vào tay, Lị Lị Lộ vẻ mặt vốn nhìn vô cùng tôn kính, nhưng khi nàng nhìn thấy ánh mắt kỳ quái của Đoạn Vân biết ngay Đoạn Vân nhất định là nghĩ chuyện xấu trong đầu, vì vậy vội vàng lui lại, giữ khoảng cách nhất định với Đoạn Vân!


      - A a! Hôm nay trời đẹp quá! biết Tạp Tư Kì lão gia hỏa đó chạy đâu rồi ta?


      Đoạn Vân cười cười vẻ xấu hổ, vội vàng đổi chủ đề.


      - Chủ giáo đại nhân mang theo mấy trăm thần chức tế tự đến cứu trị cho những dân chúng bị bênh nặng, còn tranh thủ hướng ra toàn đại lục hô hào quyên tặng!


      Lị Lị Lộ trả lời chi tiết, sắc mặt biết vì sao dường như⬦ hơi ửng đỏ.


      - Phải ? Lão gia hỏa đó muốn ta thần điện làm chức chủ giáo, ngươi cảm thấy như thế nào? - Đoạn Vân cười hỏi.


      - Tốt lắm! Bất quá, ngươi nghĩ đến việc trở lại Thiên Long sao, phụ hoàng hứa ban cho ngươi thân phận thân vương rồi đó! Hơn nữa, người còn nghĩ đến việc khôi phục thân phận công chúa cho Khải Lợi và Khải Sắt Lâm nữa! - Lị Lị Lộ vẻ khát vọng.


      Cười cười, Đoạn Vân :


      - Chỉ cần phụ hoàng ngươi gả ngươi cho ta, ta đây trở về làm cái chức thân vương đó!


      Kỳ Đoạn Vân có ý muốn thống nhất đại lục, tuy nhiên cũng muốn dụng binh với Thiên Long. cho rằng, nếu có thể dùng phương thức hòa bình, làm cho Khải Sắt Lâm hoặc Khải Lợi kế thừa ngôi vị hoàng đế Thiên Long là biện pháp tốt nhất! Do đó, Thiên Long đế quốc này Đoạn Vân nhất định phải về rồi!


      Nghe Đoạn Vân , Lị Lị Lộ lắc đầu quầy quậy, ánh mắt rất phức tạp, thần sắc rất kích động nhìn Đoạn Vân:


      - Ngươi cưới hai Thiên Long công chúa rồi, chẳng lẽ ngươi thỏa mãn? Hơn nữa ta ⬦ có khả năng đâu!


      - Tại sao?


      Đoạn Vân nghe câu có khả năng của Lị Lị Lộ, trong lòng gã sắc lang lại dâng lên dục vọng mãnh liệt, nhất định phải chiếm bằng được ả này.


      Thần sắc Lị Lị Lộ hơi đau thương :


      - Vì ngươi bắt Khải Lợi tỷ tỷ rồi, Lôi Ngạo Đế Quốc muốn hưng sư hỏi tội phụ hoàng, phụ hoàng vì vậy đem ta gả cho nhị hoàng tử của Lôi Ngạo đế quốc!


      Nghe thế, Đoạn Vân lập tức dâng lên nỗi bực tức, muốn phái người đâm chết ngay tên nhị hoàng tử Lôi Ngạo! Mẹ kiếp, người đàn bà mà Đoạn Vân ta coi trọng mà ngươi cũng dám ba lần bảy lượt nhòm ngó! Ngươi xem ra muốn sống nữa rồi!


      Đoạn Vân nhìn thần sắc Lị Lị Lộ có vẻ rất đau thương, lạnh lùng:


      - Ta mặc kệ! Nếu được ta cướp, dù sao lần trước ta làm rồi, lần này cướp thêm cú nữa cũng chẳng sao!


      Nghe Đoạn Vân thế, Lị Lị Lộ tỏ ra rất khiếp sợ nhìn Đoạn Vân, gì nữa! Từ trong ánh mắt của Lị Lị Lộ, Đoạn Vân thấy những suy nghĩ phức tạp!


      Cười nham nhở, Đoạn Vân tới ôm lấy Lị Lị Lộ. Cảm thụ giai nhân run rẩy trong lòng, càng ôm Lị Lị Lộ chặt hơn!


      - Đoạn Vân, ngươi buông ta ra ! Ngươi buông ta ra, làm như vậy bị người khác thấy được bất hảo lắm!


      Tuy nhiên những lời của Lị Lị Lộ hẳn là phản đối, thanh rất lí nhí trong cổ họng, sợ bị người ta nghe thấy! Hơn nữa, nàng cũng có dùng tay đẩy Đoạn Vân ra, thân thể chỉ uốn éo vài cái rất khẽ rồi ngưng lại.


      Hít hít hương thơm từ cổ Lị Lị Lộ tỏa ra, Đoạn Vân hỏi:


      - Lị Lị Lộ, ngươi thích ta từ bao giờ thế?


      Lị Lị Lộ nghe Đoạn Vân hỏi thế, thân thể run lên chút, nàng thở hổn hển, cố hết sức hỏi ngược lại:


      - Ta ⬦ ta thích ngươi bao giờ đâu? Ngươi đừng tự mình đa tình có được !


      Tạm thời bỏ Lị Lị Lộ ra, Đoạn Vân thối lui bước, dùng loại ánh mắt kỳ quái đánh giá Lị Lị Lộ. Lị Lị Lộ bị Đoạn Vân buông ra vội hít mấy hơi, bất quá trong lòng lại sinh ra cảm giác mất mát khó hiểu! Nàng cũng mình vì sao lại có loại cảm giác kỳ quái này. Vừa rồi trong khi bị Đoạn Vân ôm lấy, tim nàng đập nhanh, dường như muốn lọt ra ngoài. Lúc đó nàng cũng nghĩ tới việc kêu lên, nhưng nàng lại sợ nếu có người thấy làm hoen ố thanh danh của Đoạn Vân! Đúng vậy, nàng lo lắng cho thanh danh của Đoạn Vân, chứ phải cho mình!


      Tràng diện im lặng vài giây, Đoạn Vân lại lần nữa tiến lên ôm lấy Lị Lị Lộ. Hơn nữa, lại còn hôn lên đôi môi luôn luôn quyễn rũ khiến người ta vào con đường phạm tội của nàng!


      - Ô ô! Ừm,


      Đột nhiên bị người ta ôm hôn thắm thiết, Lị Lị Lộ rất kinh hoảng, nàng muốn kêu lên, nhưng miệng bị đôi môi của Đoạn Vân bịt kín, căn bản thể phát ra thanh . Nàng muốn giãy dụa, nhưng nàng kinh hoảng phát ra cả người mình cao thấp lại có đến nửa điểm khí lực. Cái làm nàng xấu hổ hơn nữa là khi nàng ý thức được người hôn nàng chính là Đoạn Vân trong nội tâm của nàng lại sinh ra chút hưng phấn và cao hứng!


      Đoạn Vân ôm chặt Lị Lị Lộ, đôi môi ngừng áp vào môi thơm gợi cảm của nàng hôn đắm đuối. Đầu lưỡi của nhân lúc Lị Lị Lộ muốn hô lên thừa cơ tiến vào, tung hoành ở bên trong kiêng kị gì cả, cố hưởng hết hương vị ngọt ngào ở đó! Đầu lưỡi của Đoạn Vân ngừng chọc ghẹo lưỡi thơm của Lị Lị Lộ, đuổi theo nàng trong gian bé tựa như con diều hâu đùa giỡn với gà con vậy!


      Khi bắt đầu, Lị Lị Lộ vẫn còn giãy dụa, muốn đẩy Đoạn Vân ra, nhưng nàng phát ra việc nàng giãy dụa chỉ là loại kích thích đặc biệt đối với Đoạn Vân! Khi nàng ngừng uốn éo đột nhiên cảm nhận được cái gì đó lớn, rất cứng rắn chích vào hạ thể của nàng, Lị Lị Lộ thông tuệ đương nhiên hiểu được rất nhanh đó là cái gì! Xấu hổ quá nàng cũng dám có dị động gì nữa.


      Chẳng bao lâu sau, Lị Lị Lộ khi bị Đoạn Vân ngừng hôn hít lại phát ra mình rất thích loại cảm giác này, đầu lưỡi của Đoạn Vân tựa như có ma lực, chọc ghẹo kích tình mình. Dần dần Lị Lị Lộ bắt đầu bị lạc còn thấy lối về nữa, nàng cũng dùng nàng đầu lưỡi ngây thơ có kinh nghiệm của nàng tấn công lại đầu lưỡi của Đoạn Vân, hai đầu lưỡi lần lượt chạm nhau, cùng sinh ra loại cảm giác bay bổng.


      Cảm nhận được nhu tình của Lị Lị Lộ, mục tiêu của nụ hôn Đoạn Vân cũng dần dần từ nàng gương mặt gợi cảm mêm mại chuyển xuống dưới cổ, dung nhan tuyệt mỹ còn lưu lại vài dấu hôn ẩm ướt! Đầu lưỡi thỉnh thoảng chọc ghẹo dái tai xinh đẹp của nàng, hàm răng nhè cắn vào vành tai mềm mại, hưởng thụ hương thơm thoang thoảng đặc hữu của Lị Lị Lộ!


      Dần dần, hai tay Lị Lị Lộ bắt đầu vòng ra ôm lấy thân thể Đoạn Vân, thỉnh thoảng còn ngừng vuốt ve lưng Đoạn Vân nữa. Cảm thụ giai nhân trong lòng nghênh hợp, hai tay Đoạn Vân ôm chặt giai nhân bỗng dần dần buông lỏng ra, dời xuống người Lị Lị Lộ bắt đầu du ngoạn khắp nơi. Hai bàn tay tà ác vuốt dọc theo mái tóc dài mềm mại của mỹ nhân rồi thuận tay hạ xuống dần. Khi vuốt đến vùng eo cong quyến rũ bỗng ngừng lại. Cảm thụ gợi cảm của vòng eo nhắn kia, Đoạn Vân cảm thấy rất hưng phấn, hạ thể lại tráng kiện thêm vài phần. Cảm giác căng cứng đau nhức mãnh liệt làm cho Đoạn Vân nhịn được nhích về phía trước vài cái.


      Oa! Cảm giác thư sảng mềm mại làm cho Đoạn Vân cơ hồ bộc phát, hạ thể của Đoạn Vân gặp chỗ bí mật vừa mềm mại vừa ôn hòa, mặc dù còn cách lớp quần áo, nhưng cảm giác đặc hữu đó lại là loại hấp dẫn tuyệt đối đối với Đoạn Vân! Đoạn Vân thiếu chút nữa nhịn được rồi!


      - A!


      Bị người đụng chạm vào khu tư mật, Lị Lị Lộ nhịn được kêu khẽ tiếng, phần đặc hữu nóng bỏng của Đoạn Vân làm cho thiếu nữ ngây thơ này vừa xấu hổ vừa khát vọng.


      Tay Đoạn Vân bắt đầu lần nữa lần mò tấn công xuống phía dưới. Hai tay tà ác đó còn lần nữa dừng lại ở chỗ mẫn cảm của Lị Lị Lộ. Hai tay tà ác, tả hữu nắm lấy kiều đồn cao cao của Lị Lị Lộ, hề cố kỵ ngừng bóp . Rất nhanh, tay phải của Đoạn Vân chuyển tới mặt trước, áp vào cặp đùi thon dài gợi cảm của giai nhân! ngừng lần vào vuốt ve mặt trong mềm mại, hơn nữa có khuynh hướng lần nữa muốn giở trò xâm lược!


      - A! Đoạn Vân, đừng! Mau dừng lại!


      Lị Lị Lộ cảm nhận được xâm phạm Đoạn Vân, Lị Lị Lộ lần nữa tỉnh táo lại giữa cơn trầm mê, vô lực ngăn cản bàn tay phải tà ác của Đoạn Vân xâm lấn!


      Nhưng Đoạn Vân tới nước này mà còn buông tha được sao?


      He he....

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 127 TIÊU DIÊU NHẬN CHỨNG TÂN NỮ HỮU

      Thấy lời của Lị Lị Lộ ràng có vẻ rất khó khăn, Đoạn Vân cười khoái trá, tay phải thôi nắn bóp nữa. mà mói muốn tiếp tục xâm lấn cũng hữu dụng, bởi vì tay của Lị Lị Lộ tinh quái phòng thủ nghiêm mật nơi đó rồi.


      Bất ngờ tay trái của vốn yên vị ở kiều đồn Lị Lị Lộ bỗng dưng công kích lên phía , chộp thẳng vào bộ ngực vừa mềm mại vừa săn chắc!


      - A! Đoạn Vân, xin ngươi mà, đừng, đừng!


      Lại thêm bộ vị mẫn cảm người Lị Lị Lộ bị Đoạn Vân xâm nhập, cả người nàng dưới lần nữa bị khống chế, còn có chút khí lực nào. Tay trái ngoay ngoáy của Đoạn Vân như có mang theo ma lực kỳ lạ, làm cho kiên đĩnh Lị Lị Lộ vừa đau vừa nhột, cả người Lị Lị Lộ giống như bị dòng điện chạy qua, cảm giác kích thích toàn thân này làm nàng sử dụng tay để ngăn cản Đoạn Vân xâm phạm nữa. Bất chợt Nàng phát nàng hóa ra rất thích cảm giác kỳ diệu này!


      Tay phải Đoạn Vân ôm chặt vào eo của Lị Lị Lộ, tay trái cứ để nguyên đôi thỏ ngọc của nàng mà xoa bóp, còn đôi môi tham lam cứ lướt khắp mặt giai nhân tìm những nơi có hương vị ngọt ngào mà hôn hít! Còn dục vọng của Đoạn Vân cũng càng lúc càng mãnh liệt hơn, tiểu đệ chĩa thẳng vào nơi tư mật của Lị Lị Lộ lúc này có chút triều thấp (ẩm ướt) rồi! Lị Lị Lộ cũng cảm nhận được dục vọng của Đoạn Vân, nàng trở nên đờ người ra mà dám loạn động, loại cảm giác này nếu dùng cách đại để hình dung phải là - Bị người ra dùng súng chĩa vào sau lưng, nên sợ quá tùy ý để người kia bắt !


      Cảm nhận được kháng cự của Lị Lị Lộ, Đoạn Vân tạm thời dừng động tác của mình lại, bất quá vẫn ôm nàng như trước, hai môi để rất gần, có thể cảm nhận được hơi thở của đối phương!


      - Lộ lộ, ngươi gọi ta là Vân! - Đoạn Vân kê mặt vào Lị Lị Lộ, nhè .


      - Vân, xin ngươi đừng dùng cách này được ?


      Cố tránh ánh mắt trần trụi của Đoạn Vân, Lị Lị Lộ cố hết sức ra những lời này!


      - được!Chỉ khi nào ngươi làm đàn bà của Đoạn Vân ta!


      Vẻ mặt Đoạn Vân lúc này rất nghiêm túc, hơn nữa mang theo khí phách đặc biệt làm cho Lị Lị Lộ lại thấy hơi mê !


      Hồi lâu, Lị Lị Lộ mới phản ứng, bất quá lần này trong mắt nàng lại có thêm thứ khác - Nước mắt! Nàng nghẹn ngào:


      - Vân, ta thừa nhận ta có chút hảo cảm đối với ngươi, nhưng ta được hứa gả cho nhị hoàng tử của Lôi Ngạo đế quốc rồi! Ta có lựa chọn! Vân!


      Nhìn mắt giai nhân mắt đỏ hoe trước mắt, Đoạn Vân rất ôn nhu đưa tay ra lau dòng nước mắt của nàng, nhìn vào mắt nàng mà :


      - Lộ Lộ, ta nghĩ ta từng vì Khải Sắt Lâm và Khải Lợi mà trở mặt với Tra Lí, ta cũng có thể vì ngươi mà làm như vậy! Nếu ngươi đáp ứng làm lão bà của ta, ta phát binh tiêu diệt Thiên Long! Đoạn Vân ta được làm được!


      Lị Lị Lộ giật mình nhìn nam nhân bá đạo này, vẻ mặt rất phức tạp! Mặc dù nàng phải hiểu Đoạn Vân lắm, nhưng nàng hề nghi vấn lời này của Đoạn Vân chút nào. Nam nhân làm cho nàng ngày nhớ đêm mong này nhìn qua rất xấu xa độc ác, cũng rất háo sắc, tuy nhiên trong mắt nàng, Đoạn Vân cũng là nam nhân chính thức. dám dám làm, dám dám hận! Hơn nữa cả người tràn ngập sắc thái mê người! Ngay từ lần bọn họ gặp mặt lần đầu ở Thiên Long học viện, Đoạn Vân với nụ cười xấu xa ăn sâu vào lòng nàng, lưu lại những tơ tình thể dứt bỏ được!


      - Nhưng⬦!


      - cần nhưng, Tra Lí biết khá tiểu sử của Đoạn Vân ta, tuyệt đối , à mà cũng dám làm trái ý ta đâu! Ta muốn ngươi làm đàn bà của ta, ngươi phải làm đàn bà của ta! Ngươi có lựa chọn! Nếu ngươi đáp ứng, ta có thể huyết tẩy Thiên Long đế quốc đó!


      Vẻ mặt Đoạn Vân rất nghiêm túc.


      Lị Lị Lộ lần nữa trầm mặc, lúc này ai hiểu nội tâm của mình nghĩ gì nữa! Nàng biết, giây phút ấy cũng đủ làm mình có cảm giác ấm áp, tràn đầy thỏa mãn.


      Thấy Lị Lị Lộ trầm mặc, Đoạn Vân ôm lấy Lị Lị Lộ, kéo nàng về phía phòng của mình bước tới.


      Trong phòng, Đoạn Vân rất ôn nhu đặt Lị Lị Lộ lên giường, hôn nàng! Bất quá đầu lưỡi của lại đột nhiên cảm nhận được vị mằn mặn, Đoạn Vân ngẩng đầu nhìn lên thấy Lị Lị Lộ rơi lệ đầy mặt.


      Thấy cảnh này, Đoạn Vân dừng tất cả động tác lại, nhìn giai nhân giường, rồi lẳng lặng ngồi ở mép giường. Dục hỏa đáng chết của cũng bị dòng nước mắt kia dập tắt.


      Nhìn vẻ mặt của Đoạn Vân, Lị Lị Lộ nhè chống tay ngồi lên, từ phía sau Đoạn Vân ôm lấy . Gương mặt dán vào lưng Đoạn Vân, ôn nhu vuốt ve bụng Đoạn Vân, Lị Lị Lộ có chút áy náy:


      - Vân, ta hứa làm đàn bà của ngươi! Ta chỉ là nhất thời chưa quen thôi. Vân, ngươi có thể cho ta chút thời gian ?


      Nghe Lị Lị Lộ thế, Đoạn Vân vốn mất vui lập tức trở nên rất cao hứng. Nếu xét về mị lực của ta quả nhiên thường nhân đâu có khả năng ngăn cản được! Xem ra lại có mĩ nữ như hoa tự ngọc bị phong thái mê người của mình khuynh đảo mất rồi.


      Xoay người lại, Đoạn Vân ôm Lị Lị Lộ :


      - "Được! Ta đợi ngươi! Nếu ngày ngươi muốn, ta chờ ngươi ngày, nếu ngươi cần năm, ta chờ ngươi năm, nếu ngươi muốn mười năm, trăm năm, thậm chí là ngàn năm, ta cũng nguyện ý chờ!


      - Ta chẳng phải biến thành lão thái bà lụ khụ rồi sao, lúc đó chỉ sợ ngươi chán ghét ta thôi! - Lị Lị Lộ mỉm cười .


      - Ai ? Kẻ cả là ngươi biến thành lão thái bà nhăn nheo như da cóc, ta đây cũng lão già râu ria bạc trắng, hàm răng rụng hết rồi còn đâu! Chúng ta giống nhau thôi! A a!


      Đoạn Vân cười vuốt ve khuôn mặt ửng đỏ của Lị Lị Lộ, rất vui vẻ.


      - Hơn nữa, ngươi xem đây là cái gì?


      Tiếp theo Đoạn Vân lấy từ giới tử ra viên Tẩy Tủy đan, quơ quơ trước mắt Lị Lị Lộ vài cái.


      - Đây là? Tẩy Tủy Đan. Trời ạ!


      Lị Lị Lộ vẻ mặt khiếp sợ.


      - Phụ hoàng từng ngươi tám phần tự mình luyện chế Tẩy Tủy đan, bằng ngươi hào phóng dùng mười lăm viên Tẩy Tủy đan đổi lấy Nạp Lan nho ! Như vậy xem ra, quả nhiên giả rồi.


      Đoạn Vân cười cười, hỏi:


      - Ngươi làm sao biết được phải là gia tộc ta lưu lại?


      - Bởi vì ngươi đêm hôm người đến cướp người ngươi chỉ còn lại có hơn mười viên thôi, mà ngươi lần này lại dùng mười lăm viên đổi lấy Nạp Lan.


      Lị Lị Lộ cười phân tích cho Đoạn Vân nghe.


      - Ha ha! Đúng, đàn bà mà Đoạn Vân ta coi trọng quả nhiên rất thông minh.


      Đoạn Vân cười khẽ gật đầu, đem Tẩy Tủy Đan đặt vào tay Lị Lị Lộ, :


      - Ngươi đừng làm giống như Khải Sắt Lâm bị lão bất tử Tra Lí phụ hoàng đó cướp thuốc mất đó.


      - Người ta đâu.


      Lị Lị Lộ ngả vào lòng Đoạn Vân, vẻ mặt hạnh phúc.


      - Ngươi yên tâm, hôn thúi như rắm chó của ngươi với nhị hoàng tử, ta chuyện với phụ hoàng! Nếu đáp ứng, ta phải lmà thịt tên nhị hoàng đó, ta xem ngươi gả cho ai.


      Đoạn Vân ôm Lị Lị Lộ thân thể ngừng run rẩy .


      - Ngươi đó, lúc nào cũng bá đạo như vậy.


      Lị Lị Lộ vẻ mặt hạnh phúc chỉ tay vào Đoạn Vân, cười . Nàng lo việc Đoạn Vân có thực lực, dù sao phụ hoàng nàng từng với nàng về bổn của Đoạn Vân. Phụ hoàng nàng Đoạn Vân này sâu thấy đáy, năng lực kỳ lạ, đa mưu túc trí, kỳ có thực lực phải quốc gia có thể so với được.


      - Thiếu gia, Tạp Tư Kì chủ giáo đại nhân chờ ngươi ở đại đường. Lúc này, thanh Diệp Thành như quỷ truyền đến.


      Tạp Tư Kì lúc này tìm kiếm mình, phải cố tình phá hỏng chuyện tốt mình sao? Lão gia hỏa này, Đoạn Vân vẻ mặt muốn buông Lị Lị Lộ ôn nhu, quay sang hôn nàng cái, rồi :


      - Được rồi, chúng ta gặp nhau sau.


      Được Lị Lị Lộ hỗ trợ sửa sang lại quần áo, Đoạn Vân thẳng tới chính đường thành chủ phủ.


      - Đoạn Vân lão đệ, cho ngươi tin tức tốt, thần điện cho gửi văn thư bổ nhiệm ngươi tới rồi⬦ ủa? người ngươi làm sao có mùi tơ? Đoạn Vân lão đệ, ngươi thành ! Ừm, mùi này dường như rất quen thuộc! À, ta biết rồi, Đoạn Vân lão đệ, lão ca thể bội phục ngươi! Ha ha⬦


      Tạp Tư Kì muốn cho Đoạn Vân việc của thần điện, nhưng cái mùi đặc hữu người Đoạn Vân lại làm cho thánh tế tự của thần điện này nở nụ cười đặc biệt đểu giả.


      Đoạn Vân có vẻ lúng túng:


      - A a, mũi của chủ giáo đại nhân quả là linh! Bội phục! Vừa rồi ngươi cái gì thư bổ nhiệm ấy?


      - À, ồ! Là như thế này. Bởi vì lần này ngươi có biểu đột xuất về việc kháng dịch cứu dân, hơn nữa dùng tế tự thuật thần kỳ gia tộc mình cứu trị vô số dân chúng Thiên Long. Do đó, giáo hoàng, thánh nữ cùng năm thần điện đại hồng y chủ giáo mở hội nghị, quyết định bô nhiệm ngươi làm hồng y đại chủ giáo thứ sáu của thần điện. Sau này ở thần điện, ngươi cũng có quyền lợi gần bằng với những đại như vậy như giáo hoàng, thánh nữ và năm đại hồng y chủ giáo. Có thể từ đại tế ti mà được lên thẳng chức hồng y chủ giáo, ngươi đúng là cổ kim đệ nhất nhân.


      Tạp Tư Kì cười .


      Đoạn Vân nhíu mày rồi, hỏi:


      - Xin hỏi hồng y chủ giáo có cần cần phải thường trú ở thần điện ? Ta bề bộn nhiều việc lắm.


      Tạp Tư Kì cười cười, vẻ mặt trêu chọc :


      - Ngươi xem ngươi kìa, chúng ta nhất trí thương nghị, vì Đoạn Vân ngươi chẳng có căn cơ gì ở thần điện cả, nên cần thường trú ở thần điện. Tuy nhiên, trong vòng tháng tới ngươi phải đến thần điện chuyến.


      - làm cái gì?


      - Nghe nghi thức sách phong, còn giấy chứng nhận về tế tự của ngươi nữa, và kiểm tra về thần cấp tế tự - Tạp Tư Kì giải thích.


      - Làm sao các ngươi có thể kiểm tra thần cấp tế tự được?


      Đoạn Vân có chút nghi hoặc hỏi. Lúc trước trong kiểm tra về cấp bậc thánh tế tự, Tạp Tư Kì là do tế tự cấp bậc của mình còn hạn chế, thể cấp giấy chứng nhận thần cấp tế tự cho mình mà.


      Tạp Tư Kì trợn trắng mắt, :


      - nhảm, cả thần điện lớn như vậy mà tìm đại hiệp người kiểm tra cho ngươi sao? Yên tâm , thần điện có đầu quang hệ thần thú, cũng đủ cho ngươi thi kiểm tra rồi. Hơn nữa, cho dù có tế tự có thần cấp, dù phải mạo hiểm làm cho người nguy hiểm, chúng ta cũng muốn thử lần. Hơn nữa chúng ta có thể dùng tử tù. Dù sao thần điện cũng trăm năm nay rồi hề xuất thần cấp tế tự nào cả.


      - Ồ! Bữa đó ta đây . Dù sao ta bề bộn nhiều việc lắm.


      Đoạn Vân vặn vặn người, vẻ mặt trêu chọc.


      - Ngươi đừng khoác. Ta cho ngươi biết, lần này là cơ hội tốt để nhìn thấy thánh nữ. Nghe , đại điển sắc phong là do thánh nữ chủ trì đó, cuối cùng, ngươi còn có cơ hội hưởng thụ cái hôn của thánh nữ nữa chứ.


      Vẻ mặt Tạp Tư Kì lộ ra vẻ rất hèn mọn, chẳng còn thấy đâu chủ giáo tế tự đáng kính nữa.


      Đoạn Vân trợn trắng mắt:


      - Lão tử có mỹ nữ nào mà chưa gặp qua chứ? Ngươi bộ muốn coi ta là tên hám sắc sao.


      OOo


      Click Chuột!!! Bỏ phiếu đê, thanks đê..........

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :