Bá Y Thiên Hạ - Độc Cô Lãnh Giả (458C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 103. Lang đầu Tộc trưởng Ba Ba Nội

      - Thiếu gia, về phần bọn họ muốn làm gì ta biết. Tộc trưởng Lang Đầu Nhân tên là Ba Ba Nội, còn con của là Khả Khả Công chúa, bọn họ đợi ở Nghị đình! - Ước Hàn cung kính với Đoạn Vân .


      Đoạn Vân suy tư lát, cảm thấy nếu muốn chính thức thu phục được Lang đầu Thú Nhân, mình ra mặt được. Tộc trưởng Lang Đầu Nhân Ba Ba Nội rất thông minh. Hơn nữa, Đoạn Vân cũng muốn gặp vị Lang tộc thiếu nữ Khả Khả Công chúa xem sao! Nếu mà nàng dòm cũng kha khá, mình chấp nhận thương đau hy sinh đời trai trẻ, nạp thêm lão bà nữa, nếu mình nhìn hợp nhãn, vậy đuổi nàng biến là xong.


      - Được, dẫn đường!


      Chỉ chốc lát, Đoạn Vân thấy vị Tộc trưởng Ba Ba Nội và đóa hoa của thảo nguyên Khả Khả Công chúa ! Trước tiên là về Lang nữ Khả Khả cái ! Rất cao lớn, lớp da hơi ngăm ngăm, nhưng lại là màu da rám nắng thể khí tức khỏe mạnh, miệng rất quyến rũ, lông mày thanh tú rất đẹp, đôi mắt lúng liếng rất mê người. Nàng cao khoảng chừng thước sáu, vóc người rất bốc lửa. Chỉ thấy mặt bộ áo da thú bó sát người, nửa người còn lại mặc giáp, trong tay cầm cái roi da, vừa thấy Đoạn Vân ngừng tiến hành đánh giá Đoạn Vân, trong ánh mắt lộ ra vẻ khó tin và nghi hoặc.


      - Ngươi là Đoạn Vân hả? Cha ta muốn gả ta cho ngươi, nhưng ngươi muốn kết hôn với ta ngươi trước tiên phải đánh thắng ta cái ! Bằng ngươi đừng có mơ tưởng hão huyền "Cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga" nữa!


      Vị Khả Khả Công chúa này xem ra chẳng có lấy điểm nào đáng cả, nàng vừa thấy Đoạn Vân làm bộ dạng hung ác rồi. Tuy nhiên ngoại hình dữ tợn của nàng dưới con mắt của Đoạn Vân ra lại có phong vị rất khác, còn làm cho Đoạn Vân trong lòng kích thích hơn.


      - Khả Khả, được hồ đồ! Thuộc hạ Ba Ba Nội, là Tộc trưởng bộ tộc Lang Đầu Nhân, ra mắt Đoạn Vân thiếu gia! Khả Khả còn , mong Ngài chấp!


      Vị Ba Ba Nội Tộc trưởng vội vàng kéo Khả Khả tiểu mỹ nhân sang bên, giấu nàng ra phía sau lưng mình, quát lớn mắng con!


      Đoạn Vân cười cười, nhìn Ba Ba Nội :


      - sao! Tộc trưởng đại nhân thần phục rồi cơ mà, vậy ngươi lần này tìm ta có chuyện gì thế?


      Ba Ba Nội bước bước về phía trước, rất cung kính vái Đoạn Vân lễ, :


      - Cũng có đại gì cả, chỉ là muốn gặp Ngài thôi, ta suất lĩnh hơn sáu vạn tộc nhân đến thần phục Ngài, muốn biết đại nhân an bài cho chúng ta như thế nào?


      Đoạn Vân nhếch miệng cười :


      - Các ngươi cứ đóng ở Phất La Đa , hơn nữa còn có mấy bộ tộc khác, Phất La Đa hôm nay có đến mười mấy vạn Thú Nhân rồi, với lại ta phái năm vạn công nhân Địa Tinh đến xây thành, cũng gần hai mươi vạn dân cư đó. Kế hoạch của ta là thành lập ở đây thành thị có khả năng dung nạp trăm vạn người, là sản nghiệp của Gia tộc Đoạn Vân ta! Được rồi, các ngươi cầu hai vạn Lang kị bộ đội, ta cảm thấy hợp lý lắm. Ta muốn biết, các ngươi tổng số dân cư cũng chỉ có hơn sáu vạn mà thôi, vì sao phải lại có binh lính nhiều như vậy ?


      Ba Ba Nội lần nữa vái Đoạn Vân lễ, trả lời:


      - Đoạn Vân đại nhân, chúng ta Lang Đầu bộ tộc trời sinh ra là để chiến đấu, mặc dù binh lính của chúng ta thực lực phần lớn đều vào khoảng cấp bốn năm, nhưng mà chúng ta rất thiện chiến, trời sinh có mầm mống hiếu chiến ! Chúng ta chỉ chăn nuôi, trồng trọt, sinh ra lưng ngựa, lưng sói để đánh nhau ! Hơn nữa tộc của chúng ta từ già trẻ lớn bé đều là chiến sĩ dũng mãnh, quyết cúi đầu trước bất kỳ ai! Lần này nếu phải là Ngài ⬦


      Đoạn Vân cười cười, hỏi :


      - Ta làm sao vậy ?


      - Nếu phải là ngươi phái người đem thu phục hết sạch cả bầy sói thảo nguyên, chúng ta cũng cương quyết đầu hàng ngươi đâu!


      Ba Ba Nội xem ra hơi giận dữ, nên lối xưng hô với Đoạn Vân trực tiếp từ "Ngài" đổi thành "ngươi".


      Kỳ nguyên nhân làm Lang Đầu nhân quy thuận Đoạn Vân cũng biết rồi. Lang Đầu Nhân được xưng là chủng tộc thân cận với sói lang nhất, bọn họ sinh ra với sói, sói là bạn thân thiết nhất của Lang Đầu Nhân. Việc chăn nuôi và săn của Lang Đầu Nhân bộ tộc cũng đều dựa vào trợ giúp của bầy sói! Tới giờ những con sói có thực lực thảo nguyên đều bị Phì Tử thu phục hết, mà cái đám sói được Phì Tử thu phục phần lớn đều là những đầu lĩnh của nhiều bầy đoàn sói. Do đó có thể , cả bầy sói Ba Bỉ thảo nguyên đều chạy tới làm thủ hạ cho Đoạn Vân. Lang Đầu Nhân mà có sói đúng quả là chuyện rất ổn ! Hơn nữa các tộc khác ở Phất La Đa đều quy thuận Đoạn Vân, Lang Đầu Nhân chưởng nan minh ( tay vỗ kêu: ý bị lập), tình thế bức bách, cũng chỉ còn lựa chọn duy nhất là thần phục Đoạn Vân mà thôi.


      Nhìn Ba Ba Nội cách uy nghiêm, Đoạn Vân rất nghiêm túc :


      - Ngoại trừ Lang đầu các ngươi, ta thu phục tất cả bộ tộc Thú Nhân ở Phất La Đa, ta cho phép trong phạm vi thống trị của ta có thế lực nào khác tồn tại cả! Các ngươi nếu qui thuận, kết quả chỉ có hai đường, hoặc là cả tộc chỗ khác, hoặc là bị Đoạn Vân ta diệt tộc ! Ta nghĩ Tộc trưởng đại nhân là người tinh minh, đạo lý này chẳng lẽ hiểu?


      Vừa thấy ánh mắt oai nghiêm của Đoạn Vân, Ba Ba Nội cúi đầu bất lực! Đúng vậy, nếu Đoạn Vân có thực lực, làm sao có thể trong đêm thu phục được tất cả những con sói có thực lực cấp bảy trở lên Ba Bỉ thảo nguyên? Làm sao có thể chỉ trong thời gian ngắn nhanh chóng thu phục những Thú Nhân bộ lạc khác ở Phất La Đa? Mình hóa ra lại là người thức thời a!


      Cười cười, Đoạn Vân tiếp :


      - Kỳ Tộc trưởng đại nhân hẳn là rất minh quyết đoán, ngươi yên tâm, các ngươi quy thuận Đoạn Vân ta, tuyệt đối phải là sai lầm ! Bất quá, ta vài đề nghị với Tộc trưởng ! Nghe cho đây, là đề nghị, phải mệnh lệnh!


      - Đại nhân xin dạy bảo!


      - Thứ nhất, ta muốn ngươi khống chế sĩ số binh lính Lang Đầu Nhân ở mức vạn, cũng là Sư đoàn trong biên chế của Trung Hoa Gia tộc, do ngươi làm Sư trưởng, phiên hiệu là Lang kị Sư đoàn! Nếu mà ngươi cảm thấy phương pháp luyện binh của ta có chỗ dùng được, vậy ngươi có thể với ta, ta có thể phái mấy tướng lĩnh của Nanh Sói Sư đoàn tới chỉ đạo cho các ngươi !


      - Đại nhân muốn đặt tên gì cho chúng ta cũng được. Nhưng đại nhân vì sao phải lại giảm binh lính của chúng ta?


      Ánh mắt Ba Ba Nội chuyển động ngừng. Theo thấy, nếu Lang Đầu Nhân giữ lại được binh lực, sau này nếu xuất cố gì cũng dễ ứng phó, hơn nữa mình có nhiều binh lính dưới tay địa vị trước mặt Đoạn Vân cũng cao hơn.


      Đoạn Vân cười :


      - Tộc trưởng đại nhân, binh quý tinh quý đa, ngươi muốn hai vạn binh lính, đơn giản chỉ là muốn đề cao thân phận ở nơi này thôi, kỳ ngươi cứ yên trí, Đoạn Vân ta để cho thủ hạ của mình bị thiệt thòi đâu. Các ngươi chỉ có sáu vạn tộc nhân, hai vạn lại làm binh lính tỉ lệ này hơi cao rồi !


      - Nhưng....


      - có nhưng nhiếc gì cả! Ta nhiều nhất chỉ có thể đồng ý cho ngươi giữ lại binh lực vạn người, có điều để cho ngươi hoàn toàn tâm phục khẩu phục, ta cấp cho binh lính các ngươi toàn bộ phối hợp với Lang kị cấp sáu !


      Đoạn Vân quay ngoắt đầu , thần sắc rất uy nghiêm nhìn Ba Ba Nội. Bất quá vài lần đưa ánh mắt uy nghiêm đó ra đều bị Khả Khả Công chúa đứng phía sau Ba Ba Nội thấy được, trong lòng Khả Khả Công chúa cũng thổn thức loạn xạ !


      - Cấp sáu?


      Ba Ba Nội đúng là ý đồ của Đoạn Vân. chính là tưởng rằng Đoạn Vân vì muốn phòng ngừa Lang đầu bộ tộc lớn mạnh, nên mới muốn làm giảm số lượng binh lính của họ. Nhưng nếu để cho vạn binh lính của bọn họ phối hợp với Lang kị cấp sáu, vạn bộ đội này có thực lực cao hơn hai vạn binh lính vài lần a!


      - Đúng vậy, cấp sáu ! Ta cầu giảm binh lính của các ngươi, là lo đến chiến lực của bộ đội, ngươi bắt cả tiểu hài tử và lão nhân già yếu sung vào lính hết cả, việc này gây bất lợi cho phát triển của tộc nhân các ngươi ! Chỉ sợ các ngươi kiểm soát được, chứ ra ta muốn tìm kiếm cho các ngươi mấy ngàn con sói cấp bảy kìa! Đợi sau này thực lực của các ngươi tăng lên, ta tính tiếp cho !


      Đoạn Vân ưỡn lưng, thần sắc rất khoa trương ! Nếu như bị người đại thấy được, nhất định có người hô to: con công xòe đuôi đây mà!


      - , Đoạn Vân đại nhân, ta lập tức trở về cắt giảm bộ đội! Chẳng qua ta hy vọng Ngài có thể phái người tới truyền thụ phương pháp luyện binh của Ngài, ta biết Nanh Sói Sư đoàn của Ngài có thực lực rất kinh khủng!


      Ba Ba Nội rất hưng phấn, nếu những điều Đoạn Vân đều là , cung cấp cho bộ đội tộc nhân mình đám Lang kị cấp bảy, vậy tộc nhân của mình có thể ngẩng cao đầu, rốt cuộc bị loài người ghê tởm coi như nô lệ nữa!


      - Còn nữa, ta muốn ngươi đem con gả cho ta!


      - Cái gì hả?


      Khả Khả và Ba Ba Nội đều giật mình !


      OOo


      Phần này của tên Độc Lãnh Giả thêm vào:


      Buổi tối hôm đó, Khả Khả và Đoạn Vân gặp nhau!


      Khả Khả : Ta xinh đẹp sao?


      Đoạn Vân : Phi thường xinh đẹp!


      Khả Khả : Ngươi thích ta sao?


      Đoạn Vân : Thích!


      Khả Khả : Vậy tại sao ngươi cần ta ?


      Đoạn Vân : Tiểu mỹ nhân của ta ơi, phải là ta đâu! Đều là do tên Độc đáng chết đó, phải đợi sau này kết hợp cho ta với nàng!


      Khả Khả : Vậy ngươi thể để ý tới sao, nếu ngươi nghĩ ra biện pháp , làm cho gặp Diêm vương quách?


      Đoạn Vân : Quả nhiên là "Tối độc phụ nhân tâm" (Lòng dạ đàn bà là độc ác nhất thế gian), có điều vì hạnh phúc của chúng ta, ta cần phải vùng lên! Các vị Đại ca Đại tỷ, Thúc thúc Bá bá Thẩm thẩm..., lão đại gia lão nãi nãi, van cầu các ngươi dùng thêm phiếu mà đè chết tên Độc tiểu tử độc ác dám "rẽ thúy chia uyên" đó !

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 104. Nạp Lan chiến huống Ngân Long phóng

      - Còn nữa, ta muốn ngươi đem con gả cho ta!


      - Đoạn Vân, ngươi cái gì? Khả Khả Công chúa ta có gì mà xứng với ngươi? Hừ! Đừng tưởng rằng cha ta làm thủ hạ của ngươi, ngươi có thể xem ai ra gì ! Vốn ra ta muốn tỉ thí với ngươi, chỉ cần ngươi có thể thắng ta, ta chịu khuất tất chút mà gả cho ngươi. Nhưng bây giờ, hừ, Khả Khả ta thèm ngươi nữa!


      Thiếu nữ Lang tộc Khả Khả sắc mặt giận dữ, cái đuôi sói ở sau lưng tức giận đến mức phe phẩy qua lại, trông rất đáng !


      Đoạn Vân dùng loại ánh mắt bất cần nhìn Khả Khả Công chúa, chuyển hướng sang Tộc trưởng Ba Ba Nội :


      - Ba Ba Nội, ta biết ngươi đem con gả cho ta là có dụng ý, bất quá cảm tình là việc thể cưỡng cầu! Thế nhưng ta có thể theo đuổi con của ngươi, dù sao Khả Khả cũng rất xinh đẹp! A a!


      Nghe Đoạn Vân thế, bao nhiêu nỗi tức giận nãy giờ của Khả Khả lập tức biến mất còn thấy bóng dáng tăm hơi đâu nữa, có điều cái đuôi mượt mà vẫn lúc lắc lia lịa trông càng thêm lợi hại!


      Ba Ba Nội nghe Đoạn Vân thế, thần sắc có vẻ hơi giật mình, trong lòng lấy làm khó hiểu. Tuy nhiên trong thâm tâm nhận định Đoạn Vân là cây đại thụ mà phải nương tựa dựa dẫm vào, nên đương nhiên phải chấp hành mệnh lệnh của Đoạn Vân thôi.


      - Được rồi! Đoạn Vân đại nhân, điều kiện thứ ba của chúng ta coi như xong! Nếu Đoạn Vân đại nhân coi trọng Khả Khả nhà ta, vậy chuyện này sau cũng muộn Thuộc hạ xin cáo lui trước, Khả Khả, mau chào Đoạn Vân đại nhân rồi về! - Ba Ba Nội rất cung kính với Đoạn Vân.


      - Hừ! Đừng có nằm mơ! - Khả Khả Công chúa quay đầu xoay người ra khỏi cửa.


      - A a, xấu mặt quá, Đoạn Vân đại nhân, tiểu nữ bị ta nuông chiều quá sinh hư, Ngài đừng để trong lòng nhé! Thuộc hạ xin cáo lui!


      Ba Ba Nội lần nữa vái chào Đoạn Vân, rồi mới rời .


      - Từ từ ! Ước Hàn, Ước Hàn, ngươi vào đây chút!


      Đoạn Vân quay ra ngoài cửa hô to. Chỉ chốc lát Ước Hàn xuất trước mặt Đoạn Vân. Dù sao Ước Hàn Kiếm Thần rồi, thân thủ quả là rất nhanh nhẹn!


      - Ước Hàn, sau này Lang kị Sư đoàn Lang Đầu Nhân có danh ngạch vạn người, ngươi dựa theo những qui củ của các Sư đoàn khác, cung cấp đầy đủ mọi thứ, hiểu chưa?


      Đoạn Vân khi về qui củ của các Sư đoàn khác, là về Cuồng ngưu sư đoàn và Tạp bài sư đoàn, cung cấp dược hoàn, cung ứng trang bị vũ khí toàn bộ đều bằng thép tốt do Ải Nhân tộc chế tạo ra. Để đề cao sức chiến đấu cho các Sư đoàn, Đoạn Vân đưa ra chính sách mới cho tất cả tướng sĩ. Trong điều lệ quản lý Trung Hoa quân đội của Đoạn Vân có quy định: tại A Nhĩ Ti Tư, mỗi binh lính bình thường, tháng hưởng mười kim tệ, sĩ quan quân đội tùy theo cấp bậc được hưởng tăng lên. cách khác, Bài trưởng tháng có thể được hai mươi kim tệ, Liên trưởng tháng bốn mươi đồng, Doanh trưởng tám mươi đồng, Đoàn trưởng trăm sáu, Lữ trưởng ba trăm hai, Sư trưởng là sáu trăm tư. Khi có chiến tranh có thể được thưởng nhiều hơn!


      Cứ trả lương hào phóng như vậy, Đoạn Vân tháng phải xuất ra hàng trăm vạn kim tệ. Số tiền ấy Đoạn Vân tùy tiện bán vài viên thuốc là đủ dùng, đáng kể chút nào! Nhưng mà cách làm như vậy lại làm cho đám thủ hạ binh tướng càng trung thành với Đoạn Vân hơn nữa. Tiền lương cao như thế, dù là ờ trong xã hội loài người cũng thể có được. Lấy ví dụ, Thiên Long Đế Quốc binh lính bình thường tháng cũng chỉ được hai đến ba kim tệ, mà còn bị các loại thủ trưởng tham nhũng mất mớ, phỏng chừng chỉ có thể nhận được đồng kim tệ là tốt lắm rồi!


      Ba Ba Nội tự nhiên hiểu Đoạn Vân gì, bất quá cũng biết đó là Đoạn Vân đưa ra các chính sách cho binh lính. Sau này khi hiểu ra, cứ xuýt xoa mãi về việc mình thuần phục Đoạn Vân là quá chính xác. Còn sau này được Lang Đầu Nhân bộ tộc xưng là Tộc trưởng minh thần vũ nhất trong lịch sử bộ tộc! Chẳng qua là lúc này, Ngài Tộc trưởng minh thần vũ tương lai của Lang tộc hơi bị sốc. Vì sao vậy? Vì Đại Quản gia của Đoạn Vân là Ước Hàn dọa cho trận! Theo , thực lực vị Quản gia này ít nhất cũng phải là Thánh cấp rồi. Thánh cấp cường giả mà làm Quản gia, đây là khái niệm gì chứ? Nếu Ba Ba Nội biết thực lực của Ước Hàn kỳ là Thần cấp chứ phải là Thánh cấp biết Ba Ba Nội Tộc trưởng còn trưng ra bộ mặt mẹt kinh ngạc đến đâu nữa!


      Tiễn thủ hạ mới Ba Ba Nội xong, Ước Hàn với Đoạn Vân:


      - Thiếu gia, sứ giả chúng ta phái Thiên Long trở lại rồi!


      - À, Tra Lí như thế nào? - Đoạn Vân vội vàng hỏi.


      Ước Hàn ngẫm nghĩ lát, sắp xếp mọi việc cho có thứ tự rồi trả lời:


      - Thiếu gia, nghe Long Tộc cảnh cáo , hơn nữa cũng ngại thực lực của Ngài. Lần này phái hai đầu Phi long vương cũng làm cho Tra Lí có chút kiêng kị, do đó dám làm gì quá đáng! hứa rút lui khỏi Nạp Lan Đế quốc! Bất quá còn có điều kiện!


      - Điều kiện gì cơ? - Đoạn Vân trợn mắt, tên Ước Hàn này cũng biết lấp lửng nhử người ta!


      - muốn mười viên Tẩy Tủy Đan! - Ước Hàn thẳng ra.


      Ngẫm nghĩ lát, Đoạn Vân cười :


      - Mười viên? Ha ha, Tra Lí cũng quả là biết người biết của! Vậy ta cho mười lăm viên!


      Sau đó Đoạn Vân móc từ gian giới tử ra mười lăm viên Tẩy Tủy Đan. Bất quá mười lăm viên Tẩy Tủy Đan này đều là tồn hóa lưu lại từ rất lâu rồi, phải là nhóm hàng mới luyện chế gần đây, dược lực tốt lắm! Thế nhưng có thêm mười lăm viên Tẩy Tủy Đan này, thành tựu vũ lực của Tra Lí phỏng chừng mạnh hơn ít.


      - Tiểu Nguyệt và Kiệt Khắc như thế nào rồi?


      biết về Tra Lí, Đoạn Vân bây giờ nghĩ ngay đến nữ nô của mình, mấy hôm nay hơi nhớ nàng rồi!


      - Bọn họ tiến vào cảnh nội của Nạp Lan, liên lạc được với Nạp Lan Tướng quân Lạc Khắc Tư. Lạc Khắc Tư rất ủng hộ Như Nguyệt Công chúa. Bất quá bởi vì chiếu thư lui binh của Tra Lí còn chưa tới nơi, nên mười mấy vạn đại quân Thiên Long đều chưa thối lui. Bọn họ đánh với bộ đội Thiên Long vài trận. Kiệt Khắc suất lĩnh Lữ đoàn ba Nanh Sói và đám quân kháng chiến còn sót lại của Nạp Lan quốc đánh nhau trận với năm vạn bộ đội của Thiên Long. Bọn họ dùng chiến lược của bộ đội đặc chủng, bắt sống hết toàn bộ Đội trưởng của năm vạn quân Thiên Long! Thiên Long quân đội bị bức phải thoái lui ra khỏi Nạp Lan thành! Hôm nay, Như Nguyệt Công chúa đóng ở trong thành Nạp Lan!


      Ước Hàn tới đây, trong ánh mắt lộ ra vẻ khâm phục vô bờ bến. Nanh Sói là do Đoạn Vân tay đào tạo ra, mặc dù thực lực của binh lính có chút chênh lệch so với Cuồng Long Sư đoàn, nhưng nhờ vào tác chiến chỉnh thể phối hợp với chiến thuật thần kỳ do chính Đoạn Vân chân truyền, tố chất của quân đội cũng cao hơn rất nhiều. Lữ đoàn Nanh Sói hôm nay có thanh danh vang dội khắp đại lục, trở thành tiêu điểm chú ý của các quốc gia!


      Khẽ gật đầu rất hài lòng, Đoạn Vân :


      - Tốt lắm! Kiệt Khắc Tướng quân tuy cụt tay nhưng vẫn rất dũng. Thông báo cho bọn họ biết, bảo Tiểu Nguyệt bắt đầu chuẩn bị việc phục hồi Vương vị , lập tức lo vụ mùa màng sản xuất mùa Xuân là vừa, phải làm cho Nạp Lan khôi phục nhanh sau chiến tranh!


      - , ta phái người làm ngay!


      Ước Hàn muốn bước ra, nhưng lúc này lại có thủ hạ đến hô :


      - Khởi bẩm thiếu gia, Long Tộc Trưởng lão Tạp Lỗ đến rồi! đợi ở hậu đường.


      - Ồ? Mau vậy sao, dường như mới có hai mươi mấy ngày thôi mà! Được, ta lập tức gặp ! - Đoạn Vân nhấc chân tới hậu đường.


      Chỉ chốc lát sau, Đoạn Vân thấy Long Tộc Ngân long Trưởng lão .


      - Ha ha, Tạp Lỗ đại nhân, ngờ lại nhanh như vậy! Gần đây Ngài có khỏe ? - Đoạn Vân cười khà khà chào khách.


      - Đoạn Vân lão đệ, ngươi làm sao bây giờ mới đến, ta chờ ngươi nửa ngày rồi đó! vòng vo nữa, ta phụng mệnh Long Hoàng đến đây để thương nghị mua bán với lão đệ. - Vẻ mặt Tạp Lỗ rất lởi xởi hướng về Đoạn Vân .


      - À, biết lần này Long Tộc định mua bao nhiêu vậy? - Đoạn Vân cười hỏi.


      - Năm cân gian chi thạch, năm cân Tinh thần chi thạch, trăm cân Huyền thiết, trăm cân Bí ngân, còn có hai trăm cân mấy thứ quáng thạch khác nữa! Còn có năm rương Ma tinh cấp sáu trở lên nữa! - Tạp Lỗ làm mặt nghiêm túc báo ra số lượng các loại quáng thạch.


      Mớ quáng thạch này cũng đủ để chế tạo lượng lớn gian trang bị và đủ loại Thần khí hoặc Á thần khí. Chẳng qua số lượng Ma tinh hạch mới làm cho Đoạn Vân có chút giật mình! Chỗ đó phải ứng với mấy ngàn viên chứ ít gì? Long Tộc quả nhiên là đồ đầu cơ tích trữ! Bất quá, lão tử chỉ cần xách mớ thủy tinh ra là đủ lột sạch của các ngươi rồi!


      Đoạn Vân quay ra ngoài cửa hô :


      - Gọi Khắc Lí tới!


      - !


      Sau đó người phụ trách buôn bán của Gia tộc Khắc Lí bươn bả chạy tới. Vì đây là lần đầu tiên Gia tộc cùng Long Tộc tiến hành giao dịch mua bán nên Đoạn Vân vẫn phải diện. Còn việc mua bán sau này, Đoạn Vân trực tiếp giao hết cho Khắc Lí .


      Giao dịch xong, Tạp Lỗ hỏi Đoạn Vân:


      - Đoạn Vân lão đệ, trong khi ta ngang qua Á Long Cốc, phát nơi đó rất náo nhiệt, có phải là ngươi thu phục nơi đó rồi ?


      Đoạn Vân khẽ gật đầu, hề phủ nhận. Dù sao chuyện lớn như vậy làm sao dấu được, còn bằng nhận luôn cho được việc. Hơn nữa Long Hoàng ưng thuận cho mình rồi mà, cho mình tự xử lý Á Long Cốc. Mình hôm rồi chiếm lĩnh nơi đó, vậy Long Hoàng muốn phản đối cũng được .


      - Đoạn Vân lão đệ, ngươi có thể chỉ trong thời gian ngắn mà nuốt trọn nơi đó, quả là đáng mừng!


      Ngân long Tạp Lỗ thần sắc hơi có vẻ quỷ dị với Đoạn Vân.


      Đoạn Vân cười cười, thần sắc cũng rất thần bí :


      - Đó là nhờ thủ hạ của ta có thực lực phi phàm, muốn chiếm lĩnh Á Long Cốc nho đầu có gì ghê gớm? Mà Long Hoàng đại nhân hứa rồi mà, đám Á Long thú đó ai dám tuân theo chứ? Bọn họ muốn sống nữa chắc?


      - A? Lão đệ ngươi là lấy danh nghĩa của Long Hoàng hả? được rồi! Nếu để cho Long Hoàng biết, việc đó có thể ổn đâu!


      Tạp Lỗ giật mình, thần sắc có chút bối rối .


      Đoạn Vân cười :


      - Sợ cái gì? Ngươi ai biết? Hơn nữa Long Hoàng lúc trước lại đâu có được làm thế, phải là lấy danh nghĩa của giao Á Long Cốc cho ta sao? Sao thế, ngươi quên rồi à?


      - Ta làm sao quên được? Chỉ có điều ⬦


      - Ai nha, lão ca, đừng suốt ngày "có điều" nữa ! Khắc Lí, lần này giao dịch với Long Tộc năm mươi rương thủy tinh chế phẩm, nhà ngươi tăng lên năm mươi hai rương cho ta. Tạp Lỗ đại ca, hai rương đó là chút tâm ý của tiểu đệ!


      - Ha ha, làm sao làm như vậy được? Ta đây khách khí nữa! Ai nha, lão đệ à, ngươi là quá khách khí rồi !


      Sau đó, Tạp Lỗ bị hai rương thủy tinh của Đoạn Vân đuổi . Bất quá khi đem hai rương thủy tinh trở lại Long Tộc, Long Hoàng và chín Đại trưởng lão nghi ngờ rút tỉa bớt từ mấy cái rương khác, vì vậy tịch thu hai rương "bảo bối" đó sung công. Còn trừng phạt Thập Trưởng lão đáng thương đó chia cho viên thủy tinh nào cả!


      Kỳ với thực lực của Đoạn Vân bây giờ, hoàn toàn có thể đấu ngang tay với Long Tộc! Nhưng Đoạn Vân cảm thấy cần phải làm như thế, đạn nạp vào nòng súng sẵn sàng rồi ! Hơn nữa, mình còn chưa đào mỏ Long Tộc xong mà! Thủy tinh lại đem đổi được rất nhiều Ma tinh; xuân dược dùng để đổi quáng thạch!


      Tiểu gia ta đây chính là muốn cho heo ăn cọp!

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 105. Ma pháp chi thủy nhưỡng tửu sinh

      Năm ngày trôi qua, hôm nay Đoạn Vân thương lượng việc với Ước Hàn.


      - Thiếu gia, người của chúng ta liên lạc với bộ lạc Tinh Linh và bộ lạc Ải Nhân! Năm Pháp sư Tinh Linh đại biểu cho Gia tộc tới Tinh Linh bộ lạc để đàm phán, thế nhưng bọn họ đều bị Tinh Linh bộ lạc bắt giam rồi!


      Ước Hàn bẩm báo với Đoạn Vân. Trước đây, Đoạn Vân cử người đến giao thiệp với Tinh Linh bộ lạc và Ải Nhân bộ lạc, hy vọng có thể mau chóng thu phục xong các bộ lạc ở A Nhĩ Ti Tư. Nếu chiếm được hai đại bộ lạc này, các thế lực lớn ở A Nhĩ Ti Tư cũng chỉ còn lại có vài bộ lạc Thú Nhân ở phía Bắc và tộc Người khổng lồ.


      Ngẫm nghĩ lát, Đoạn Vân :


      - Mười Tinh Linh của Gia tộc đều xuất thân từ đó cả, Tinh Linh bộ lạc tại sao lại giam giữ bọn họ nhỉ? Như vậy xem ra Tinh Linh bộ lạc chịu quy thuận rồi, có lẽ việc này chắc phải có lý do gì đây? Ải Nhân bộ lạc sao?


      - Thiếu gia, chúng ta phái vài Ải Nhân trong Gia tộc tới đó, nhưng mà bọn họ cũng bị bắt giam cả rồi! - Ước Hàn trả lời cung kính .


      - là phiền toái!


      Đám người đó làm gì mà cứ như gặp phải ăn cướp bằng? Chẳng phải thương lượng tốt hơn sao, làm gì mà cứ tươm tướp hở ra là bắt người thế?


      - Thiếu gia, thiếu gia, mau lên! Ở lò rượu xảy ra chuyện!


      Lúc này, Liên Na vội vàng hớt hơ hớt hải chạy tới, thần sắc có chút bối rối hét toáng lên với Đoạn Vân.


      Đoạn Vân giật mình, xuất à? Chẳng lẽ mấy cái lò rượu nho mà cũng phát sinh bạo tạc sao? Việc cất rượu này là do Đoạn Vân giao cho Liên Na làm năm ngày trước. Hôm ấy Đoạn Vân đột nhiên thèm uống rượu, vì vậy mới sai người lấy rượu đem tới. Nhưng rượu của thế giới này lại quá nhạt nhẽo, độ rượu rất thấp, biết có tới được năm độ nữa, xem ra còn thấp hơn cả bia hơi! Vì vậy Đoạn Vân mới vớ lấy giấy bút, đem phương pháp chôn ủ rượu và chưng cất rượu của kiếp trước viết ra, rồi sai Liên Na tìm vài Thỏ cái khéo tay nhanh nhẹn thử nghiệm.


      - Có chuyện gì? Từ từ rồi ! - Đoạn Vân nghi hoặc hỏi.


      - Thiếu gia, chúng ta làm theo phương pháp do Ngài dạy bảo, từng bước thí nghiệm, hôm nay là ngày có thể thành rượu rồi, rồi chúng ta cho vào cái lò chưng của Ngài tiến hành chưng cất cho tinh khiết. Nhưng mà khi chúng ta chưng cất xong ngoại trừ chút rượu trong suốt, còn lại vài thứ gì đó rất lạ! Chúng ta đến hỏi Lai Bố Ni Tư Đại sư, nhưng mà lão muốn Ngài lập tức tới ngay đó! - Liên Na cố hết sức mới trả lời được .


      Trong nháy mắt, Đoạn Vân khinh thân tới lò thí nghiệm cất rượu của Gia tộc. Chỉ thấy Lai Bố Ni Tư thần sắc rất kích động cầm cái chén thủy tinh đưa lên quan sát cẩn thận. Còn vài Thỏ nữ đứng sang bên, thần sắc khẩn trương cực độ!


      - Lai Bố Ni Tư, có chuyện gì thế? Đây là cái gì ?


      Đoạn Vân bước tới gần, ngửi ngửi chất lỏng trong suốt trong chén thủy tinh, cảm thấy hơi nghi ngờ, nguyên nhân vì đó tuyệt đối phải là rượu!


      - Thiếu gia ! Ngươi xem, chất lỏng này có phải là tràn ngập ma pháp nguyên tố đậm đặc ?


      Ánh mắt của Lai Bố Ni Tư cứ nhìn chằm chằm vào cái chén thủy tinh, lão rất hưng phấn đưa cái chén thủy tinh cho Đoạn Vân.


      Tiếp nhận chén thủy tinh, Đoạn Vân thử dùng hết sức để cảm giác phần chất lỏng trong đó! Quả nhiên, chất lỏng là ma pháp nguyên tố rất sung mãn, mật độ tuyệt đối vượt qua ma tinh!


      - Đây là cái gì? Chẳng lẽ đây là sản phẩm khác hình thành trong khi chưng cất rượu sao?


      Đoạn Vân đánh giá rất cẩn thận những trang bị chưng cất mặt đất, nơi đó có cái vò thủy tinh to, bên trong chính là chất lỏng tinh khiết. Thứ chất lỏng đó Đoạn Vân dám khẳng định trăm phần trăm, đó tuyệt đối là rượu, hơn nữa phải là loại rượu rất ngon tới hơn bốn mươi độ chứ chẳng chơi!


      Lúc này, Liên Na cũng từ ngoài cửa chạy vào rồi, hôm nay Liên Na là Trung giai ma đạo sĩ cấp sáu, tốc độ cũng rất nhanh. Vừa rồi sở dĩ nàng thở hồng hộc, phỏng chừng là bởi vì quá hưng phấn hoặc là khẩn trương! Nàng vừa tiến vào với Đoạn Vân:


      - ! Thiếu gia, đó là những thứ còn lưu lại trong bình chưng cất! Thiếu gia Ngài xem , ở trong cái vò to kia là loại rượu chưng được dựa theo phương pháp của Ngài ! Loại rượu này có thuần độ thần kỳ cực cao, rất cay nồng, đoán chắc là đám Thú Nhân rất thích! Còn cái vò nước kia là dụng cụ do Ngài xếp đặt dùng để giữ lại nước, bất quá bây giờ ở đó phải là nước, mà là rượu, loại rượu tương đương với rượu bình thường đại lục, nhưng mà độ thơm của nó tuyệt đối là nhất lưu! Chúng ta chưng chưng lại vài lần, cuối cùng, còn lại thứ chất lỏng trong suốt đọng lại trong cái bình thủy tinh đó. Cái làm người khác chú ý là, khi ta bảo người lấy cái bình đó để đổ nước ra ta lại cảm giác ở đó có chứa ma pháp nguyên tố rất mãnh liệt, vì vậy ta phải đến hỏi Lai Bố Ni Tư đại sư!


      Nghe thế, Đoạn Vân chuyển hướng sang Lai Bố Ni Tư đứng trầm ngâm bên, hỏi tiếp:


      - Đây là cái gì? Ngươi thấy rồi chứ hả?


      Lai Bố Ni Tư nhìn Đoạn Vân, trong ánh mắt vẫn mang theo vẻ hưng phấn vô tận như trước, :


      - Ma pháp thủy!


      - Cái gì?


      Đoạn Vân giật nảy người! Đoạn Vân đương nhiên biết Ma pháp thủy là cái gì, đó là bảo vật vô giá! Hôm nay, Đoạn Vân nấu rượu uống chơi ngờ lại thòi ra cái thứ Ma pháp thủy đó, việc này quả thể làm cho người ta hưng phấn a! Nghe , bình Ma pháp thủy nho cũng có thể làm Pháp sư đề cao ma lực của mình ít nhất giai. Mặc dù cũng phải thực lực được đề cao, nhưng pháp sư mà có thứ Ma pháp thủy đó có nghĩa là có ma lực cơ hồ vô cùng vô tận! Hơn nữa, Ma pháp thủy vì làm cho ma lực của Pháp sư tăng lên giai, như vậy có thể hiểu hơn về ma pháp hơn giai, việc này tạo tiền để rất lớn cho việc nghiên cứu cũng như đột phá sau này! Thứ nước này cũng là thứ vũ khí lợi hại của Pháp sư. Nghe trong lịch sử đại lục, từng có Vương tử của Đế quốc, sau khi lấy được Ma pháp thủy, chỉ trong thời gian tháng, ma pháp tạo nghệ đạt tới Thánh cấp cấp bảy! Thánh cấp, người ta phải khổ luyện mấy năm thậm chí hơn mười năm mà cũng chưa chắc có thể đột phá được! Do đó, Ma pháp thủy là thứ trong giấc mơ của tất cả các Pháp sư. Hơn nữa Ma pháp thủy rất hiếm thấy, chỉ tìm được trong suối ngầm Ma pháp chi tuyền ở Tinh Linh Vương Quốc, mà phải mỗi mười năm mới sinh ra được mấy trăm bình! Lưu truyền tới xã hội loài người lại càng hiếm thấy hơn!


      - Lai Bố Ni Tư Đại sư, ngươi xác định đúng là thứ đó?


      Đoạn Vân hưng phấn quay sang tra vấn muốn chứng thực lại với Lai Bố Ni Tư.


      Lai Bố Ni Tư quay về Đoạn Vân trợn tròn mắt, cảm thán :


      - Ma pháp thủy này giả, bất quá chỉ cần mấy người này tùy tiện cất vài bình rượu mà điều chế ra được Ma pháp thủy, việc này nếu để lộ cho người ngoài biết, biết họ dùng từ ngữ gì để hình dung về ngươi? Đến kết luận cuối cùng ngươi là thần minh hạ phàm, hay là ngươi là bà con hoặc con tư sinh của Sinh Mạng Nữ Thần đây? Ta cũng có cách nào có thể hình dung được, bất quá ta thấy ngươi đúng là tên cực kỳ quái đản đại biến thái!


      Nghe Lai Bố Ni Tư thế biết là lão chửi hay khen mình, vẻ mặt Đoạn Vân rất bất mãn lắc lắc đầu, suy tư kỹ càng hơn. Theo Đoạn Vân phân tích, nấu rượu mà thu được Ma pháp thủy là có cơ sở khoa học hẳn hoi! Đầu tiên, thế giới này là thế giới Ma pháp, nguyên tố Ma pháp tràn ngập khắp mọi ngõ ngách đại lục, có thể nguyên tố Ma pháp cũng như dưỡng khí hoặc chất protein địa cầu, là cấu thành của thế giới này. Trong cơ thể thực vật, động vật cũng hàm chứa đại lượng nguyên tố Ma pháp! Tiếp theo, địa cầu, việc chưng rượu là quá trình phân hủy, thông qua các loại vi sinh vật có phản ứng hiệu suất rất cao. Còn ở thế giới Ma pháp, đương nhiên cũng tương tự như thế. Vi khuẩn phân hủy, làm ra những phản ứng hóa học mãnh liệt, đem những chất dùng để tạo rượu chuyển hóa thành rượu, còn phần Ma pháp nguyên tố bên trong bị loại bỏ ra.


      Việc chưng rượu cũng coi như là quá trình nắm bắt lại những Ma pháp nguyên tố! Thứ ba, đó là đặc trưng của các sản phẩm thủy tinh! Nếu phải Đoạn Vân sử dụng thủy tinh trong suốt đưa cho Liên Na dùng để cất rượu, ai mà nghĩ đến việc sau khi chưng cất số lượng rất lớn Ma pháp thủy ngưng tụ ở đáy bình chứ?


      - Liên Na, có bao nhiêu người biết chuyện này?


      Đoạn Vân nhìn mười mấy Thỏ nữ trước mặt, vẻ mặt rất nghiêm túc hỏi Liên Na!


      - Thiếu gia, ... có người khác, chỉ có mấy người chúng ta thôi!


      uy nghiêm đặc hữu trong ánh mắt Đoạn Vân làm cho Liên Na có chút e ngại, thần sắc nàng khẩn trương hẳn lên! Thậm chí nàng sinh ra ý nghĩ là Đoạn Vân muốn giết những người đó để diệt khẩu.


      Uy nghiêm đánh giá mười mấy Thỏ nữ kia, Đoạn Vân nghiêm trang ra lệnh:


      - Chuyện này cần được liệt vào "Tuyệt đối cơ mật" của Gia tộc! Các ngươi nếu dám tiết lộ nửa câu, bị giết ngay tha! Sau này cả căn phòng cất rượu của Gia tộc chỉ có các người chuyên môn làm việc, các ngươi trở thành Tửu cho Gia tộc, hơn nữa chỉ phụ trách công việc chưng cất mà thôi. Sau này việc quản lý Ma pháp thủy cũng do các ngươi phụ trách cả đấy!


      - Dạ, thiếu gia!


      Mười mấy Thỏ nữ rất sợ hãi, các nàng vội vàng đáp ứng ngay lập tức. Lúc này, Đoạn Vân mới cười :


      - Tốt lắm, các ngươi yên tâm , bổn thiếu gia giết các ngươi đâu, dù sao các ngươi cũng đâu có vi phạm chuyện gì? Chỉ cần làm việc cho tốt, các ngươi muốn gì, chỉ cần quá đáng đều có thể với ta!


      - Dạ, thưa thiếu gia ! - Mười mấy Thỏ nữ lúc này mới thở hắt ra an tâm!


      - Liên Na, việc sản xuất rượu của Gia tộc giao hết cho ngươi! Rượu làm ra xong giao cho cha của Vân Vân, bảo phụ trách bán ra thị trường ! Còn nữa, phải giữ kín chuyện Ma pháp thủy này! Ma pháp thủy phải dùng bình thủy tinh cất kỹ vào. Theo ta tính toán, cứ sản xuất ngàn cân rượu được chén , phải khá lâu mới tích lũy được số lượng kha khá đấy!


      Đoạn Vân quay sang với Liên Na.


      - Dạ! - Liên Na cung kính vái Đoạn Vân!


      Vỗ vai Lai Bố Ni Tư vẫn còn suy nghĩ ưu tư, Đoạn Vân thở dài, rồi ra ngoài! Đoạn Vân đoán chừng, cho dù Lai Bố Ni Tư có nghĩ đến vỡ tan đầu phọt óc cũng nhất quyết nghĩ ra được Ma pháp thủy này tại sao lại sinh ra như vậy, thôi cứ để cho tên "Nghiên cứu cuồng nhân" này tiếp tục nghiên cứu ! Ai bảo lão nhận làm Đại sư làm chi?


      Có rượu, phỏng chừng việc thu phục hơn mười vạn Ải Nhân ở phía Bắc hẳn thành vấn đề nữa rồi! Bọn họ phải thích rượu sao, bổn thiếu gia ta cấp cho mệt nghỉ!

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 106. Thiên Sinh Hoàng Giả Thị Dữ Phủ

      Ngày thứ hai, Tiểu Phi Hiệp dẫn mười đầu Phi long vương thủ hạ, đem theo Đoạn Vân và Diệp Thành bay về nơi địa điểm quần cư của Tinh Linh bộ lạc: Rừng rậm A Nhĩ Ti Tư!


      - Lão Đại, ta hiểu lắm, chung cục thực chất vũ lực của chúng ta đủ để kháng cự được với Long Tộc rồi, vì sao ngươi còn phải thu phục mấy quần thể yếu như sên này chứ? - Tiểu Phi Hiệp hỏi Đoạn Vân vẻ rất khó hiểu .


      Đoạn Vân cười cười, thèm để ý! Kỳ đám thủ hạ của mình trước kia phải đều là yếu ớt cả sao? Mấy tháng trước, bọn Tiểu Phi Hiệp, Phì Tử đều chỉ là những Ma thú cấp bảy cấp tám, chỉ sau khi trở thành thủ hạ của Đoạn Vân thực lực mới được đề cao như thế, hôm nay đều là Thần thú cả rồi. Thực lực của Nanh Sói trước kia cũng phải là quá mạnh, hôm nay trở thành bộ đội đặc chủng mà binh lính cấp thấp nhất cũng có thực lực Đại kiếm sư rồi! Bộ tộc Cuồng chiến sĩ cũng dưới trợ giúp của Đoạn Vân, mới có được hai vạn người có thực lực cấp bảy trở lên, cuồng hóa xong đủ sức đánh bại cả Kiếm thánh. Về phần đám thú nhân như Ngưu Đầu Nhân, binh lính của bọn họ hôm nay cũng ngừng phát triển! Phỏng chừng chẳng mấy chốc trở nên hùng mạnh! Trong mắt Đoạn Vân, Ải Nhân là thợ rèn trời sinh, bao nhiêu trang bị cho bộ hạ mình đều phải dựa vào họ cả. Còn Tinh Linh là Pháp sư trời sinh, hôm nay thủ hạ là Pháp sư của Đoạn Vân cũng hơi hiếm, do đó dưới mắt Đoạn Vân Ải Nhân và Tinh Linh rất có giá trị!


      - Lão Đại, nghe đám thủ hạ của tiểu Phì Tử khuếch trương thế lực tới giáp giới A Nhĩ Ti Tư rừng rậm rồi. Bọn họ hỏi chúng ta có muốn thu phục nốt đám Ma thú rừng rậm bên trong hay ! Lão Đại, ngươi thấy thế nào? - Tiểu Phi Hiệp thấy Đoạn Vân trả lời, bèn chuyển chủ đề .


      Nghe thế, Đoạn Vân :


      - Nhất định phải làm rồi, Ma thú là lực lượng rất cường đại, nhất định phải khống chế kiểm soát cho chặt chẽ! Sau khi trở về cho Phì Tử, cứ theo kế hoạch thu phục bằng hết Ma thú có trí tuệ ở A Nhĩ Ti Tư, được đụng chạm tới dị tộc! Bọn họ sớm muộn đều thần phục ta rồi!


      - ! Lão Đại, ngươi xem, phía dưới là Tinh Linh bộ lạc rồi! Bọn họ dường như phát ra chúng ta rồi, chúng ta tới luôn nhé! - Tiểu Phi Hiệp hất đầu ra hiệu về phía dưới .


      Dùng ống nhòm nhìn xuống, Đoạn Vân phát ra Tinh Linh bộ lạc rất bối rối hỗn loạn và có chuẩn bị đề phòng cao độ, ít Tinh Linh cầm cung tiễn, chĩa vào trung, có đội Tinh Linh Pháp sư chuẩn bị Ma pháp! Xem ra, việc họ đột nhiên phát có nhiều Phi long như vậy làm cho cả bộ lạc Tinh Linh biết phải làm thế nào cho đúng! Dù sao, trong mắt Tinh Linh mười con Phi long có thực lực cấp tám là kinh khủng lắm rồi! Ai nghĩ đến trong trung lại có mười mấy con Phi long, trong đó toàn là Phi long vương có thực lực Cửu cấp trung giai hoặc là Hậu giai, còn có con Phi long hoàng cấp mười nữa chứ? Dù là Long Tộc cũng nhất thời phải kinh động hãi sợ dội ngũ này!


      Vận khí vào giọng , Đoạn Vân quay về phía dưới hô:


      - Các vị Tinh Linh phía dưới nghe đây, ta là Đoạn Vân ở Á Cương, ta cầu gặp Tộc trưởng các ngươi, xin các ngươi thông báo giúp!


      Nghe thanh từ trung truyền đến, đám Tinh Linh càng hoảng hốt cuống cuồng! Bọn họ bị chiêu "Thiên lí truyền " của Đoạn Vân dọa sợ chết khiếp, dù sao cũng chẳng có mấy người đại lục có thể làm được việc ấy. Đám Tinh Linh bị khủng bố tinh thần ngây hết cả người, mãi rồi mới có người chạy mời Tộc trưởng tới. Kỳ Tộc trưởng Tinh Linh chú ý tới dị huống nơi này rồi, cũng dốc toàn lực chạy tới! theo lão còn có năm Linh Tinh của Gia tộc được Ước Hàn phái đàm phán và vài Tinh Linh Trưởng lão.


      Đoạn Vân ra lệnh cho Tiểu Phi Hiệp biến thân hạ xuống, rồi ra lệnh mười đầu Phi long vương khác tạm thời bay chỗ khác .


      Đoạn Vân bay xuống mặt đất, năm vị Tinh Linh cũ của Gia tộc bước lên tiếp đón, rồi cung kính hành lễ với Đoạn Vân! Đoạn Vân gật gật đầu, dùng ánh mắt mấy thân thiện gì nhìn Tộc trưởng Tinh Linh và vài Trưởng lão phía sau.


      - Tốt lắm, các ngươi về trước ! Tiểu Phi Hiệp, kêu đầu Phi long tới đây, đưa mấy người bọn họ trở về nhà trước ! - Đoạn Vân ra lệnh.


      Khi Đoạn Vân vừa xong, bước thẳng tới trước mặt mấy vị Trưởng lão của Tinh Linh bộ lạc và Tộc trưởng Tinh Linh rồi ngừng lại. Vì những lý do đặc thù của chủng tộc Tinh Linh, mấy người quản của bộ lạc Tinh Linh đều là đàn bà. Trong số ba mươi nữ Tinh Linh, Đoạn Vân liếc mắt là nhận ra người chính thị Tộc trưởng Tinh Linh, bởi vì trong mắt nàng có vài phần vương giả và lươn lẹo, mách bảo cho Đoạn Vân biết người đàn bà này chắc cũng khá là thủ đoạn!


      - Tộc trưởng đại nhân, các vị Trưởng lão, ta xin tự giới thiệu, ta gọi là ..


      - cần! Ta biết ngươi là Đoạn Vân, là người đứng đầu thế lực mới quật khởi ở A Nhĩ Ti Tư. Ngươi muốn Tinh Linh bộ lạc chúng ta thần phục ngươi phải ?


      Còn chưa đợi Đoạn Vân xong, vị Tinh Linh Tộc trưởng ngắt lời nhảy tót luôn vào miệng Đoạn Vân.


      Đoạn Vân cười cười, khẽ gật đầu :


      - Đúng thế! Ta muốn A Nhĩ Ti Tư đoàn kết, có thể hình thành tập đoàn thế lực lớn, như vậy chúng ta cần phải e ngại áp bức của loài người nữa!


      - Kỳ muốn Tinh Linh bộ lạc chúng ta thần phục người khác cũng được. Nhưng ngươi là nhân loại, chúng ta làm sao tin ngươi có thể dẫn dắt tộc nhân của ta tới phồn vinh được đây?


      Vị Tinh Linh Tộc trưởng đúng là người rất biết ăn , hơn nữa nghệ thuật ngoại giao cũng rất hoàn mỹ, Đoạn Vân có cảm giác hơi khó nuốt rồi!


      - Các ngươi làm sao biết Đoạn Vân ta làm được chứ? Hơn nữa, ta thu phục bộ tộc Cuồng chiến sĩ, còn cả Phất La Đa cũng qui phục làm môn hạ cho Đoạn Vân ta. Về phần các ngươi, kỳ có hay cũng sao hết, có điều nếu như vậy ta muốn các ngươi di dời ra khỏi A Nhĩ Ti Tư! Ta muốn trong phạm vi lãnh địa của ta còn có những thế lực chịu quy thuận!


      Đoạn Vân những lời này xong, trong ánh mắt lóe ra cổ uy nghiêm tuyệt vô cận hữu, ánh mắt oai nghiêm đó làm cho Tinh Linh Tộc trưởng và vài vị Trưởng lão dám nhìn thẳng vào!


      - Trời ⬦ Trời sinh hoàng giả!


      Tộc trưởng đại nhân giật mình, cố lắm mới rặn ra được vài từ này.


      Đoạn Vân cau tít mày lại, trong lòng rất nghi hoặc. phải đây là lần đầu tiên nghe thấy những từ này! Tra Lí, Ngưu Đầu Nhân Tộc trưởng cũng rồi, hôm nay Tinh Linh Tộc trưởng cũng mình là cái thứ "trời sinh hoàng giả" chó má gì gì đó. Chẳng lẽ chuyện này quả còn có bí mật gì sao?


      Đoạn Vân hồ nghi hỏi lại Tinh Linh Tộc trưởng:


      - Tộc trưởng đại nhân, xin hỏi Ngài có thể làm ơn giải thích cho ta chút về cái gọi là "trời sinh hoàng giả" này ? , ta điểm cũng hiểu!


      - A! Hay lắm, Đặc sứ đại nhân. "Trời sinh hoàng giả" về lý thuyết mà là, là ⬦⬦


      - Ngươi gọi ta là cái gì? Đặc sứ?


      Đoạn Vân càng nghi hoặc hơn, như thế nào mà gọi mình là "trời sinh hoàng giả" vẫn còn chưa đủ, bây giờ lại muốn sửa tên của mình thành "Đặc sứ"?


      - À, Đoạn Vân đại nhân, Tinh Linh bộ tộc chúng ta có lời tổ huấn mật truyền, "trời sinh hoàng giả" chính là "Đặc sứ" của chúng ta, là Cứu Thế Chủ do Tinh Linh Nữ thần phái đến cho Tinh Linh bộ lạc.


      Tinh Linh Tộc trưởng rất cung kính giải thích cho Đoạn Vân biết.


      - Ồ? Vậy tiếp tục !


      Đoạn Vân khẽ gật đầu. Như vậy xem ra việc thu phục Tinh Linh bộ lạc có thể dễ dàng hơn!


      - Dạ! "Trời sinh hoàng giả" khác với Vương vị ở các nước, các vị vua tối đa cũng chỉ làm Quốc vương của nhân loại, còn 'trời sinh hoàng giả" có thể trở thành Cứu Thế Chủ của cả đại lục! Vị đó sau này trở thành người cường đại nhất cả đại lục. Vô luận là người thuộc về chủng tộc nào, cũng đều phải nghe hiệu lệnh của Người! - Tinh Linh Tộc trưởng vẫn cung kính giải thích cho Đoạn Vân.


      Cười cười vẻ đắc ý, Đoạn Vân lại hỏi:


      - Vậy chuyện bộ lạc các ngươi quy thuận ta, chắc là dễ dàng rồi chứ hả?


      - !


      - Tại sao? Ta là "Đặc sứ" của các ngươi mà! Làm sao lại muốn quy thuận?


      Đoạn Vân xem ra có vẻ khá là rối trí, chẳng lẽ nãy giờ những gì nàng đều là rác rưởi cả, mình cho đến thân phận cao quý đến thế mà vẫn chả là cái đinh rỉ gì à?


      - Ta vừa rồi đột nhiên nhớ tới vấn đề rất nghiêm trọng, xét ra ngươi có khả năng là "trời sinh hoàng giả" được!


      Tinh Linh Tộc trưởng rất nghiêm chỉnh, ngữ khí cũng rất khẳng định như chém đinh chặt sắt.


      Đoạn Vân cười nhạt rồi hỏi tiếp:


      - Còn thế nữa hả? Nhưng ta dường như cũng chưa hề ta là cái thứ hoàng giả gì đó mà! Ha ha !


      - Ánh mắt của ngươi vừa rồi ra có vài phần giống với "trời sinh hoàng giả" trong truyền thuyết, thế nhưng cũng chỉ là giông giống mà thôi. Ta sở dĩ ngươi phải, là có ba nguyên nhân: thứ nhất, thực lực ngươi mạnh; thứ hai, ngươi là Tế tự, nhân từ quá mức; thứ ba, ngươi có bá lực! Do đó, ta dám , ngươi tuyệt đối phải "trời sinh hoàng giả"!


      Tinh Linh tộc trưởng chốt hạ .


      Mẹ kiếp, ngươi đùa ta phải , hồi là phải, lát sau phải, đừng tưởng rằng ngươi xinh đẹp, ngươi thực ra già sắp rụng răng rồi đó! Lão tử mà tức giận lên hậu quả rất nghiêm trọng đó!


      Nghe Tộc trưởng , Đoạn Vân sầm mặt lại.


      - Tốt lắm, ta trước giờ bao giờ ta là cái thứ "trời sinh hoàng giả' loằng ngoằng gì đó! Ta cho ngươi thời gian năm ngày mà suy nghĩ, nếu , ta huyết tẩy A Nhĩ Ti Tư rừng rậm! Đừng tưởng rằng ta nhân từ, ta quả đúng là Tế tự đó, nhưng ta hề nhân từ chút nào đâu. Đừng thấy ta thu phục Thú Nhân mà động võ cho rằng Đoạn Vân ta sợ cảnh máu me! Tinh Linh tộc các ngươi phải rất cao ngạo hả? Vậy lão tử muốn lấy các ngươi ra khai đao! đám tự cao tự đại ngu ngốc! Mà còn là lũ đàn bà ngu xuẩn, hừ!


      Đoạn Vân có vẻ giận run cả người, xoay người bước ! Ánh sáng huy hoàng bỗng chiếu lên người , khiến cho toàn thân cao thấp của như được phủ trong hào quang, làm cho đám Tinh Linh phía sau nhìn ngây cả người !


      Vừa lúc này có Tinh Linh chạy vội vàng đến bên Tộc trưởng Tinh Linh, ghé tai giọng cái gì đó, còn Tộc trưởng Tinh Linh vừa nghe xong bất chợt kinh hoảng, sau đó bỏ Đoạn Vân lại, chạy thẳng ra ngoài.


      Dựa vào thính lực cường hãn, Đoạn Vân nghe thấy rất ràng câu : "Tộc trưởng đại nhân, Nguyên tố Tinh Linh đại nhân bị ác thú Tạp Lợi Bỉ bắt rồi!"

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 107. Nguyên Tố Tinh Linh Tiểu Phương Phương

      Nghe mụ Tinh Linh đó vậy, Đoạn Vân cười cười, ra lệnh:


      - Tiểu Phi Hiệp, biến thân, chúng ta thôi!


      Bay lượn vòng vòng trong trung, Đoạn Vân ra lệnh cho mười con Phi long vương thủ hạ của Tiểu Phi Hiệp tìm những dị động xung quanh Tinh Linh bộ lạc. Chỉ chốc lát, con Phi long bay về bẩm báo ở phía Nam Tinh Linh bộ lạc phát ra con Ma thú có thực lực Cửu cấp trung giai, hơn nữa nó khống chế vật gì đó khá .


      - Được, Tiểu Phi Hiệp, chúng ta bay tới đó !


      Đoạn Vân phất phất tay, ánh mắt nhìn về phía Nam Tinh Linh bộ lạc.


      Chỉ chốc lát, trong rừng rậm chỗ cây cối rậm rạp nhất, bọn người Đoạn Vân phát ra nơi có mật độ năng lượng cao hơn bình thường rất nhiều. Sau đó cả đoàn tiếp tục bay .


      - Lão Đại ngươi xem, đó là con trăn rừng cấp chín! Trong tay nó giữ vật , ta đoán đó chính là nguyên tố Tinh Linh rồi!


      Tiểu Phi Hiệp chỉ vào trung niên nam tử phía trước. Chỉ thấy vị trung niên nam tử đó mặt mày rất hung ác, nhìn Đoạn Vân, vẻ mặt rất sợ hãi!


      - Các vị Phi long đại nhân, ta là người tốt mà, các ngươi nên giết ta, nên giết ta! Ta trả lại nguyên tố Tinh Linh cho các ngươi nè. Các ngươi nên giết ta!


      Vị trung cấp Ma thú đó vô cùng sợ hãi, rồi trực tiếp quì sụp mặt đất mà ngừng vái lạy lia lịa như tế sao!


      Đoạn Vân có chút nghi hoặc, Ma thú cũng có con sợ chết vậy sao? Dường như trước giờ chưa hề nghe qua! Bất chợt đúng lúc này từ trong lòng Ma thú đó thoát ra vật nho , vật đó mới khiến cho Đoạn Vân chú ý. Đó là tiểu Tinh Linh rất đẹp, ở đầu vai có hai thứ gì đó hình dáng tựa như bàn tay, phía sau có hai cái cánh bạc hơi giống cánh chuồn chuồn, trông rất đáng . Nàng chui ra khỏi bàn tay của tên Cửu cấp ma thú đó lập tức nhìn Đoạn Vân đánh giá, con ngươi lanh lợi xoay chuyển người, bộ dạng cực kỳ đáng ! Đại khái đây đúng là Tinh Linh nguyên tố của bộ lạc Tinh Linh rồi!


      Đoạn Vân muốn lên tiếng gọi vị nguyên tố Tinh Linh đáng kia, nhưng cử động của nàng lại làm Đoạn Vân giật mình đánh thót cái! Chỉ thấy nàng nhảy lên, trực tiếp bay vù vào trong lòng Đoạn Vân! Hơn nữa trong miệng còn khóc lóc ngừng:


      - Đại ca ca, tên người xấu đó muốn ăn Phương Phương, Phương Phương đánh lại , Phương Phương sợ lắm! Hu hu! Đại ca ca, là người xấu!


      Hai tay Đoạn Vân vừa mở ra là nàng bay tới rồi, làm sao như vậy được a, dường như nàng rất quen thuộc với vậy! Bất quá đối với tiểu Tinh Linh mê ngươi dễ thương như thế, Đoạn Vân phụng hiến cái ngực của mình chút cũng sao cả. Đoạn Vân lấy tay vỗ vào lưng nguyên tố Tinh Linh này, vẻ an ủi:


      - ra ngươi gọi là Phương Phương à, tên rất hay? Tốt lắm Phương Phương, đừng khóc nữa, chúng ta phải kiên cường, hơn nữa, ca ca bảo vệ ngươi mà! Được rồi Phương Phương, ngươi biết ta sao?


      Nghe Đoạn Vân , nguyên tố Tinh Linh Phương Phương đó đập cánh bay lên, dừng lại trước mặt Đoạn Vân. mặt nàng vẫn còn đọng vài giọt nước mắt như giọt sương long lanh, cười :


      - biết, Đại ca ca, nhưng Phương Phương thích . người của có loại khí tức rất hay, Phương Phương rất thích thứ khí tức tự nhiên người !


      - Khí tức? Khí tức tự nhiên? Ồ!


      Đoạn Vân nghi ngờ suy nghĩ, nhưng hồi sau cũng hiểu được. Trong cơ thể Đoạn Vân tràn ngập Thái Cực chân khí, còn Thái Cực tính ra cũng chính là " dương hợp nhất chi đạo" của tự nhiên! Cảnh giới cao nhất của Võ thuật Trung Hoa chính là thiên nhân hợp nhất, cũng chính là muốn cùng tự nhiên hợp làm thể. Nguyên tố Tinh Linh là loại thuần năng lượng, là do Tự Nhiên Chi Thụ sinh ra, nàng vốn là bộ phận của tự nhiên, rất gần với những lý luận võ học về tự nhiên chi đạo của Đoạn Vân, tự nhiên phải thuận lí thành chương, là vấn đề tất nhiên thôi!


      - Đúng vậy, Đại ca ca, Phương Phương biết là người tốt, bởi vì người có khí tức tựa như của Mẫu thụ, đó là loại cảnh giới hòa hợp với tự nhiên! Có điều là Mẫu thụ gần đây bị bệnh nặng, còn Phương Phương lại vừa mới bị người xấu đó bắt được! Phương Phương sợ lắm!


      Tiểu nguyên tố Tinh Linh đến đây, lại nhảy vào trong lòng Đoạn Vân, rất ôn thuận ngả đầu vào đó. May mà Tiểu Bạch có ở chỗ này, chứ nếu mà nó thấy cái ngực vốn là sở hữu của nó bị người ta chiếm mất, nó nhất định đại chiến với vị nguyên tố Tinh Linh này chứ chẳng chơi.


      - Thôi thôi, Phương Phương, đừng khóc đừng khóc! Ca ca xin ngươi, ngoan nào! Ca ca giết phắt cái tên mãnh thú ghê tởm này được ? Người đâu, đem con thổ mãng đánh cho nguyên hình, sau đó, lột da rắn, nhổ sạch hết răng ra, giao cho Ải Nhân chế tạo trang bị, ma tinh và mật rắn cũng móc hết ra!


      Đoạn Vân ra lệnh cho mấy con Phi long phía sau.


      - Ca ca, , đừng giết người! thả ! Nếu sát sinh nhiều khí tức tự nhiên người biến mất đó! Hơn nữa, vẫn chưa ăn Phương Phương mà? Ca ca, van đó!


      Tiểu Tinh Linh bé bỏng dễ thương vỗ đôi cánh , bay chập chờn trước mặt Đoạn Vân, trông xinh xắn đáng vô cùng!


      - Được rồi! Tiểu Phi Hiệp, bắt tên thổ mãng Ma thú này giao cho Phì Tử làm thủ hạ! Chỉ cần còn dám làm chuyện xấu, cứ trực tiếp đem ra nấu ăn, ta thấy canh rắn ăn rất ngọt đó!


      Đoạn Vân vốn thích giết người, hôm nay lại có tiểu Tinh Linh khả ái cầu tình cho đầu thổ mãng đó, Đoạn Vân cũng cho cơ hội vậy.


      - Tiểu nhân Tạp Lợi Bỉ tạ ơn đại nhân giết, tạ ơn nguyên tố Tinh Linh đại nhân. Tiểu nhân sau này nguyện làm việc cho thủ hạ Ngài, tuyệt đối dám làm cả chỉ nửa chuyện xấu nữa! Tiểu nhân ⬦⬦


      Cái tên thổ mãng Tạp Lợi Bỉ đó ngừng dập đầu lạy tạ bọn Đoạn Vân rồi lải nhải tạ ơn, thần sắc của tỏ ra rất hưng phấn. Theo , Đoạn Vân là người có thực lực thâm sâu lường được, nếu đầu thân làm thủ hạ của người như vậy, mình chỗ dựa vững chắc như núi cao hùng vĩ a!


      - Ngươi ra rất thông minh! Được rồi, chúng ta thôi! Phương Phương, ta đưa ngươi tới chỗ Tộc trưởng của ngươi nhé!


      Đoạn Vân cười .


      - Hay lắm, Đại ca ca, ta gọi là Phương Phương rồi, còn tên gì? - Tiểu Tinh Linh chu miệng hỏi Đoạn Vân .


      - Đại ca ca tên là Đoạn Vân! Được rồi Phương Phương, ngươi bao nhiêu tuổi rồi?


      Đoạn Vân tươi cười. Lần này, bọn họ cũng ngồi Phi long nữa, Đoạn Vân thả bộ. Đoạn Vân phỏng chừng Tộc trưởng bộ lạc Tinh Linh cũng sắp đến rồi.


      - Phương Phương năm nay hai trăm hai mươi sáu tuổi!


      Mẹ ơi! Già thế rồi mà còn gọi ta là ca ca? Chậc chậc, ta gọi nàng là bà cố vẫn còn chưa đủ lễ phép! Nghe thế, Đoạn Vân rơi vào trầm mặc, dù sao cũng thể lếu láo với bà cố được!


      - Đoạn Vân ca ca, giúp cho Phương Phương việc được ?


      Phương Phương lại sà vào lòng Đoạn Vân, vẻ mặt khát khao hy vọng nhìn Đoạn Vân.


      Cười cười, Đoạn Vân :


      - Được thôi, chuyện gì thế? Có phải Phương Phương gặp phiền toái gì ?


      Phương Phương suy tư hồi, cau mày :


      - Ta muốn mời ca ca cứu Mẫu thụ, Phương Phương muốn Mẫu thụ bị chết! Phương Phương chỉ có Mẫu thụ là thân nhân thôi, Mẫu thụ mà chết, Phương Phương cũng sống nổi! Hu hu....


      rồi, nguyên tố Tinh Linh đáng lại khóc chập nữa, nước mắt lần nữa chảy dài xuống.


      - Ồ, Phương Phương ngoan nào, Phương Phương đừng khóc, ca ca cũng chắc cứu được Mẫu thụ của ngươi đâu!


      Đoạn Vân rất nghi hoặc, mình là Tế tự, nếu động vật mình chẳng ngại gì, nhưng Mẫu thụ ràng là cái cây, là thực vật mà! Mình làm sao cứu được chứ? Nghe Đoạn Vân , Phương Phương càng khóc to hơn!


      Đoạn Vân thương xót cho nàng lắm, nên đành phải đáp ứng:


      - Được rồi, được rồi, ca ca hứa với ngươi, hứa với ngươi!


      Lúc này mới ngăn được dòng nước lũ khỏi bộc phát lần nữa.


      Nghe Đoạn Vân thế, Phương Phương chuyển khóc thành cười, bay đến mặt Đoạn Vân, hôn Đoạn Vân cái rồi :


      - Đoạn Vân ca ca tốt!


      - A a!


      Đoạn Vân bị tiểu muội muội mê người hôn cái làm hơi bối rối, việc này quả là khó gặp a!


      Thế nhưng đúng lúc này, Tộc trưởng Tinh Linh dẫn đám thủ hạ chạy về phía Đoạn Vân. Thấy con thổ mãng Tạp Lợi Bỉ phía sau Đoạn Vân, tất cả Tinh Linh đều tỏ vẻ đề phòng. Xem ra đám Tinh Linh này chỉ có thực lực khoảng cấp sáu, bảy. Hơn nữa các nàng phải là Ma thú, căn bản là biết đám thủ hạ của Đoạn Vân đều mạnh hơn Cửu cấp ma thú Tạp Lợi Bỉ rất nhiều!


      - Đoạn Vân đại nhân, xin hỏi đây là ⬦


      Tộc trưởng Tinh Linh nhìn Đoạn Vân khó hiểu.


      - Tộc trưởng A di!


      Vừa thấy Tinh Linh Tộc trưởng, Phương Phương ở trong lòng Đoạn Vân vội ngoái ra cung kính chào nàng, bất quá cả người vẫn ở trong lòng Đoạn Vân như trước. Điều này làm cho đám Tinh Linh giật mình!


      Vuốt ve tiểu khả ái trong lòng mình, Đoạn Vân cười :


      - Tộc trưởng đại nhân đừng lo, hôm nay con thổ mãng này là thủ hạ của Đoạn Vân ta rồi, làm khó xử Tinh Linh bộ tộc các ngươi nữa đâu! Phương Phương nhờ ta đến xem bệnh tình "Sinh mạng chi thụ" của các ngươi, các ngươi dẫn đường !


      - Cái gì? Ngươi làm sao biết được "Sinh mạng chi thụ" của chúng ta?


      Tộc trưởng càng khiếp sợ, dù sao "Sinh mạng chi thụ" trước nay đều là bí mật của bộ tộc Tinh Linh. Ở cả rừng rậm A Nhĩ Ti Tư cũng chỉ có cây, cả Tinh Linh chi sâm ở phía Nam đại lục cũng chỉ có ba cây mà thôi!


      - Tộc trưởng A di, là Phương Phương cho Đoạn Vân ca ca đó! Đoạn Vân ca ca hứa giúp chúng ta cứu Mẫu thụ rồi, Mẫu thụ được cứu rồi! - Phương Phương rất hưng phấn với Tộc trưởng .


      Khi nghe Phương Phương vậy, Tộc trưởng đại nhân càng giật mình hơn! Người có thể làm cho nguyên tố Tinh Linh thân cận được, cũng chính là tên Đoạn Vân lâu trước đó tuyên bố muốn huyết tẩy Tinh Linh bộ lạc! Hơn nữa, nguyên tố Tinh Linh đại nhân làm sao lại bảo là cái tên nhân loại trước mắt vừa tuyên bố muốn chiếm lĩnh cả A Nhĩ Ti Tư lại có thể trị khỏi cho Mẫu thụ được nhỉ?


      Có điều, nghi vấn vẫn là nghi vấn, nguyên tố Tinh Linh lên tiếng rồi, Tộc trưởng cũng chẳng thể gì nữa, đành phải hậm hực dẫn bọn Đoạn Vân bọn họ tới địa phương thần bí nhất Tinh Linh bộ lạc: "Sinh mạng chi thụ"!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :