Chương 88. Đại Lục Chí Tôn Nãi Bất Dục Đoạn Vân thở phào, gạt mồ hôi trán. Bất quá mồ hôi này phải là dùng chân khí bức ra, mà đây đúng là mồ hôi ! Nguy hiểm quá mất! May mà phản ứng kịp thời. - Bệ Hạ xin cứ , chỉ cần tiểu dân có thể làm được, tiểu dân nhất định chẳng dám chối từ! - Đoạn Vân cung kính quay về Long Hoàng vái vái, vẻ rất tôn kính . Long Hoàng bước lên long y, ngồi xuống, mang theo chút tiếu ý nhưng lại với vẻ uy nghiêm : - Đoạn Vân ngươi hôm nay ở đại lục nổi tiếng là Truyền kỳ tế tự, lần này tìm ngươi tới tự nhiên là tìm để xem bệnh rồi! - Xin hỏi là vị Cự long đại nhân nào mà thân thể bị ốm vậy? Ta mặc dù thanh danh vang dội, nhưng cấp bậc Tế tự của ta còn có hạn. Cũng nhất định là có thể chữa được đâu! Là người dễ , bất quá đây là rồng mà, khó lắm! Đoạn Vân đều đều, lúc này mình dám huênh hoang quá đáng, dù sao Đoạn Vân cũng biết người bị bệnh chính là Long Hoàng. Nhưng thông qua quá trình vọng văn* chẩn đoán của Đoạn Vân hề phát Long Hoàng có bệnh gì cả! Long Hoàng nhìn thoáng qua Đoạn Vân, cười : - Đoạn Vân Tế tự phải ở thế giới loài người đưa ra chiêu bài rất mạnh miệng là "Phi Tuyệt Chứng Bất Trị" sao? Nghe là ngươi từ trước giờ chưa hề bó tay trước căn bênh nào cả mà! Làm sao vừa đến nơi này gặp bổn Hoàng tỏ vẻ khó khăn thế? Trông có vẻ cũng rất yếu đuối nữa! Chẳng lẽ ngươi trước giờ đều là lừa bịp người đời cả? Vừa nghe Long Hoàng thế, Đoạn Vân hơi khó chịu. Cái gì gọi là mạo danh lừa đời chứ? Long Hoàng có thể khi dễ người ta như vậy hả? Hừ hừ, đợi lão tử sau này có thực lực rồi á, ta đem cả đám thằn lằn các ngươi toàn bộ ra luyện dược! Bất quá Đoạn Vân tự nén giận trong lòng, dám hỗn láo vớii Long Hoàng. - Long Hoàng Bệ Hạ, đây là vấn đề về Tế tự, dù sao người cũng giống với rồng được đâu. Hơn nữa ta cũng hiểu rồng lắm. Như vậy , ngươi bảo cái vị Long đại nhân bị bênh tới, để ta khám cho vị đó lần, thế mới biết được cụ thể là bệnh gì chứ? Long Hoàng nheo mắt nhìn Đoạn Vân, giọng lạnh lùng : - Nghe ngươi có thể thông qua phương pháp đặc thù chẩn đoán được người ta có bệnh gì, Đoạn Vân ngươi thử nhìn xem bổn Hoàng có bệnh gì ! Đoạn Vân lần nữa vái Long Hoàng vái dài, cẩn thận nhìn cả người Long Hoàng. - Long Hoàng đại nhân, theo ta bước đầu phán đoán, Ngài hẳn là có chứng bệnh gì cả. biết Ngài có cho phép ta sờ vào tay Ngài chút ? Long Hoàng thẳng xuống dưới, đưa tay phải ra cho Đoạn Vân. Đoạn Vân cầm tay Long Hoàng đè ngón tay lên mạch! Lục phủ ngũ tạng tất cả đều bình thường ! Thân thể này có thể là khá khỏe mạnh, thế quái nào mà bảo là bị bệnh như vậy, chẳng lẽ Long Hoàng cố ý chơi mình? Buông tay Long Hoàng, Đoạn Vân khẽ : - Chẩn đoán sơ qua, Long Hoàng đại nhân Ngài nếu theo lý luận về thân thể loài người có bệnh gì cả! Bất quá bản thể biết ra sao, dù sao Đoạn Vân chỉ là Tế tự của nhân loại, bản thể của Ngài vì quá lớn, do đó ta chẩn đoán được ! Long Hoàng đại nhân, thôi thẳng cho ta biết là Ngài rốt cục có bệnh gì được ? Long Hoàng đứng thẳng người, nhìn Đoạn Vân thở dài : - Bổn Hoàng năm nay hơn ba ngàn tuổi rồi ! Còn Long Tộc có thể ngàn năm mới trưởng thành, hơn hai ngàn năm rồi mà bổn Hoàng vẫn mạch có con nối dõi! Đoạn Vân vừa nghe, cơ bản hiểu được bệnh của Long Hoàng: Chứng vô sinh ! Bất quá Đoạn Vân vừa nghe đến tuổi của Long Hoàng cũng phải giật mình, là tên đại biến thái, là món đồ cổ ba ngàn tuổi rồi ! Chẳng lẽ thực lực đến mức thâm sâu lường được? Nhưng cũng là đáng tiếc, sống lâu như vậy có gì hữu dụng đâu? Cũng sắp tuyệt hậu đến nơi rồi! - Long Hoàng đại nhân, theo như ta phán đoán, cơ quan sinh dục của Ngài có bệnh gì cả, rất bình thường! Ta tin rằng Ngài về phương diện kia hẳn là rất mạnh, ít nhất trước kia rất mạnh. Bất quá có thể là vì nhiều năm qua bị tâm bênh về việc có con nối dõi ám ảnh, do đó trong lòng ngươi hơi ức chế, cho đến bây giờ hoạt động tốt nữa! Về phần có con nối dõi, ta nghĩ ta tiến hành nghiên cứu tinh dịch của Ngài mới có thể biết được . Đoạn Vân lúc này giở ra giọng ra vẻ thầy thuốc mẫu mực, cũng thèm để ý đến trung niên nam tử trước mắt là tên biến thái kinh khủng nhất đại lục - Long Hoàng. - Tinh dịch? Đó là cái gì thế ? - Long Hoàng cũng để ý đến ngôn ngữ bất kính của Đoạn Vân, nhưng ra lại rất hâm mộ lá gan của Đoạn Vân . - Tinh dịch là.... Phải thế nào nhỉ? Là ngươi trong khi cùng rồng cái giao đuôi ấy, từ tiểu đệ đệ của Ngài nó phun ra ngoài thứ chất lỏng. Loài người là loại chất lỏng hơi đặc, đùng đục dinh dính có màu trắng, về phần rồng ta hiểu . Như vậy , Ngài lấy tinh dịch của Ngài và rồng trưởng thành từng có tiểu hài tử đem giao hết cho ta, ta đem nghiên cứu chút, ta phỏng chừng có thể tìm ra nguyên nhân chuyện Ngài có con cái! - Đoạn Vân rất nghiêm trang. - Được rồi! Buổi sáng ngày mai ta đưa tới cho ngươi, người đâu? - Long Hoàng quay ra ngoài cửa gầm lên. - Bệ Hạ! - môn vệ đến, quay sang Long Hoàng vái lễ! - Ngươi gọi Tạp Lỗ đưa Đoạn Vân đại nhân an bài chỗ ở! - Tuân chỉ! Đoạn Vân ngẫm nghĩ lát, rồi với Long Hoàng : - Bệ Hạ, buổi sáng ngày mai chỉ sợ được, Ngài phải lấy đồ mới ngay cho ta, như vậy mới được! Như vậy , ta ra ngoài trước! Ngài khi nào có lập tức đưa ngay cho ta! Dùng hai cái chén thủy tinh này để đựng tinh dịch ! Sau đó Đoạn Vân lấy ra từ gian giới tử hai cái chén thủy tinh, kích thước khá lớn! Dù sao lỡ ra nhiều hàng quá sợ chảy tèm lem mất vệ sinh! Bất quá Long Hoàng vừa thấy cái chén thủy tinh của Đoạn Vân cặp mắt lập tức đứng tròng. cẩn thận nhận đôi chén thủy tinh sáng bóng, vẻ mặt đờ đẫn thẫn thờ. Điều này làm cho Đoạn Vân lần nữa thấy được đặc sắc của chủng tộc Long Tộc này ⬓ mê mẩn các thứ trong suốt sáng lấp lánh! - Đoạn Vân, chẳng lẽ phải dùng bảo bối quý giá như này sao, xài thứ khác được ? Long Hoàng ôm hai cái chén thủy tinh khổng lồ, nâng niu tựa như ôm ấp đứa con bé bỏng của mình vậy . Đoạn Vân cười cười : - Chỉ cần đồ đựng bóng chút là được ! Sau đó Đoạn Vân xoay người theo tên môn vệ kia ra ngoài ! Lưu lại lão Long Hoàng hai mắt vẫn sáng rực như hai ngọn đèn pha ôtô! Bất quá Đoạn Vân vừa tới cửa đại đường bị tình cảnh lộn xộn trước mắt làm cho thiếu điều nhảy dựng lên. Chỉ thấy Diệp Thành và Tiểu Phi Hiệp vẻ mặt vô cùng phẫn nộ giằng co với mười mấy môn vệ, còn Tạp Lỗ đứng giữa ngừng khuyên giải hai phương nhân mã. Cũng may mà song phương còn chưa động tay chân! Nhìn thấy tình cảnh như vậy, Đoạn Vân cần nghĩ cũng biết ngay có chuyện gì! Vẻ mặt Đoạn Vân rất phẫn nộ quay về Diệp Thành và Tiểu Phi Hiệp chửi luôn: - Các ngươi dám nghe lời ta , lại còn tính gây chuyện bất kính ở chỗ của Long Tộc nữa hả, rốt cuộc là chuyện gì thế? Diệp Thành vừa thấy Đoạn Vân ra ngoài, vội vàng chạy tới trước Đoạn Vân nhìn từ xuống dưới, còn Tiểu Phi Hiệp cũng tỏ vẻ lo lắng! - Thiếu gia, ngươi thế nào rồi? Vừa rồi ta và Tiểu Phi Hiệp thiếu chút nữa vọt vào trong rồi, nếu có Tạp Lỗ và mấy thằng môn vệ này ngăn lại, hơn nữa còn có lệnh của thiếu gia, chúng ta tiến vào trong đó rồi! - Diệp Thành giải thích với Đoạn Vân . Đoạn Vân thở dài, hỏi vẻ khó hiểu : - Chuyện gì thế? Ta phải bảo các ngươi được gây chuyện sao? Làm sao nghe lời như vậy ? Diệp Thành vái Đoạn Vân cái dài, có vẻ xấu hổ : - Thiếu gia, Ngài vào bao lâu, bên trong bỗng phát ra uy áp mãnh liệt, rất nhiều Long vệ cũng tự chủ được phải quỳ hết cả xuống! Lúc ấy ngươi còn ở bên trong, chúng ta rất lo lắng cho ngươi ! May mà ngươi có việc gì! Nghe thế, Đoạn Vân cũng hiểu được điều này là do cái "quỳ lạy lĩnh vực" rắm chó giở trò quỷ. Bất quá vì sao mình lại thấy nhỉ? Chẳng lẽ là Long Hoàng tạo được "lĩnh vực" đó lên người mình? đúng! - Tốt lắm, trước tiên chúng ta nghỉ ngơi cái ! Tạp Lỗ đại ca, làm phiền ngươi dẫn chúng ta nghỉ ngơi và ăn cơm ! Làm phiền quá! - Đoạn Vân quay về Tạp Lỗ đứng bên . Kết quả là, Đoạn Vân được bố trí tạm cư trong long động . Buổi tối hôm ấy, Đoạn Vân lại được Long Hoàng mời tới. lần nữa lại phải bò lên các bậc thang cao ngất, lần nữa diện kiến Long Hoàng uy nghiêm! *Đông y có tứ chẩn: vọng(nhìn) văn(nghe) vấn(hỏi) thiết(bắt mạch). Vọng là nhìn qua, văn là nghe tiếng. Ở đây Đoạn Vân mới chỉ « vọng văn », nghĩa là nghe tiếng và nhìn người, chưa khám kỹ.
Chương 89. Đảo Cổ Long Hoàng Tiểu Đệ Đệ Chỉ khác là lần này, ở đại điện có thêm mười Trưởng lão Long Tộc, kể cả Tạp Lỗ. Hơn nữa Long Hoàng còn đặc ý chấp thuận cho hai thủ hạ Diệp Thành và Tiểu Phi Hiệp của Đoạn Vân cùng vào với Đoạn Vân. Nhìn cả gian đại điện lúc nhúc đông nghịt người, Đoạn Vân đầu váng mắt hoa! Mấy tên này đều là những lão biến thái, chẳng lẽ là kéo nhau lên đây chờ xem tinh dịch và "đại đệ đệ" của Long Hoàng sao? Đúng là kỳ quái, từ trước giờ mình trị bệnh đâu có nhiều người đến nhìn như vậy bao giờ? Muốn học lóm hả? - Đoạn Vân, đây là mười Đại trưởng lão của Long Tộc chúng ta, bọn họ nghe ngươi có thể chữa khỏi cho bổn Hoàng nên lập tức cầu đến gặp ngươi. Xem ra thanh danh của Đoạn Vân Tế tự quả là vang dội nhỉ? Ha ha ! Long Hoàng cười với Đoạn Vân. Có điều ánh mắt lại liếc qua hai thủ hạ của Đoạn Vân, vẻ mặt mang theo nghi hoặc . Đoạn Vân hành lễ : - Cái đó là vinh hạnh của tiểu dân! Bệ Hạ, mấy thứ đó Ngài chuẩn bị xong chưa? - Khụ khụ! Đoạn Vân a, cái này⬦, là như thế này. Cái thứ tinh dịch rồng bình thường chuẩn bị xong rồi, người đâu đem tinh dịch của sáu Long vệ giao cho Đoạn Vân Tế tự xét nghiệm ! Bất quá đồ của bổn Hoàng ⬦! thẳng với ngươi chứ bổn Hoàng làm hoài mà ra!(?) Long Hoàng đến đây, tự nhiên mặt vốn rất uy nghiêm lại sinh ra sắc diện đỏ ửng. Xem ra cũng khá là bối rối! Đoạn Vân nhận chiếc bình ngọc từ tay Long vệ, đúng, đúng là bình ngọc. Phỏng chừng cái chén thủy tinh mà Đoạn Vân đưa lúc nãy bị Long Hoàng biển thủ rồi. Đoạn Vân khỏi cảm thán: bần tiện thế! cái chén thủy tinh mà thôi, có gì mà quí thế? Chỉ có vài ngân tệ thôi mà ! Đoạn Vân cầm lấy bình ngọc nhìn nhìn. Tinh dịch của rồng và của người có chút bất đồng, đó là loại nhũ màu trắng pha thêm vài sợi màu vàng, hơi giống như cái bánh kem! Bất quá kích cỡ tinh trùng của Long Tộc quả là làm cho Đoạn Vân giật mình. Có thể trực tiếp dùng mắt thường cũng thấy được. Có rất nhiều tinh trùng bơi tung tăng trong đó, phỏng chừng là vừa mới được sản xuất. Để hiểu các tình huống khác nhau, Đoạn Vân lấy ra cái kính lúp cẩn thận quan sát hồi. Thế nhưng Đoạn Vân vừa lấy ra kính lúp tất cả các con rồng trong điện đều là dùng loại ánh mắt tham lam nhìn ngấu nghiến cái kính lúp trong tay Đoạn Vân. Bởi vì với ánh sáng trong điện chiếu rọi xuống, cái kính lúp trong tay Đoạn Vân bắn ra bảy sắc cầu vồng, trông rất đẹp mắt, bất quá chủ yếu cũng chỉ là ánh sáng bình thường thôi. Mặc kệ, Đoạn Vân thèm để ý việc này, bây giờ rất chuyên tâm nghiên cứu, tìm kiếm khác nhau giữa tinh trùng của Long Tộc và con người. Sau khi dùng kính lúp quan sát hồi, Đoạn Vân lục lọi hơn mười lần mới lấy ra được cái kính hiển vi do người Gia tộc chế tạo. Thông qua quan sát từ việc phóng đại mấy ngàn lần, Đoạn Vân rốt cục hiểu hơn về tinh trùng của Long Tộc. Hình thái cơ bản giống nhau, bất quá về nhiễm sắc thể lại có những gen rất kỳ quái. Vô luận là số lượng, và kích cỡ lớn hình thái đều có bất đồng rất lớn. Đoạn Vân còn phát Long Tộc có cái nhiễm sắc thể hình như là mang theo ma lực, cũng biết để làm gì! Bất quá Đoạn Vân phỏng chừng nó rất trọng yếu. Kỳ nó có liên quan tới việc truyền thừa của Long Tộc! Đoạn Vân là "ma pháp bạch si" nên thể biết được . Dừng lại chút, Đoạn Vân đem tinh dịch của Long Tộc thu vào trong gian giới tử. Đoạn Vân : - Các vị đại nhân, ta xét nghiệm tinh trùng của Long Tộc, có những hiểu biết nhất định, thế nhưng nếu Long Hoàng bệ hạ đưa tinh dịch của Ngài cho ta nghiên cứu chút ta thể chữa bệnh cho Ngài được . Long Hoàng rất khó xử, tình huống của mình đương nhiên mình hiểu rất , mình căn bản là làm hoài làm mãi làm gần rụng cả tay mà ra được. - Đoạn Vân, ta với ngươi rồi mà! Bổn Hoàng là làm ra! Đoạn Vân cười cười : - Vậy xin phép Bệ Hạ cho ta mạo phạm chút? Tiểu dân tự mình giúp Ngài tay vậy! Vẻ mặt Long Hoàng rất bất lực, cắn răng khẽ gật đầu, sau đó xoay người vào hậu đường, ra hiệu cho Đoạn Vân theo. Trong nội đường, Đoạn Vân làm được việc mà nam nhân khắp thiên hạ ai làm được: vặn cổ "tiểu đệ đệ" của đại lục đệ nhất cường giả Long Hoàng ! nha, "vốn liếng" của Long Hoàng dưới hình thái loài người trông rất hùng tráng. Chỉ có điều người khổng lồ khô héo ấy lại mềm như bún, có chút sức sống! Ai da! Thua mất, lúc này, uống thuốc cũng chẳng làm gì được. Đoạn Vân đành phải dùng châm đâm vào mấy huyệt đạo của Long Hoàng, thông qua phương pháp châm cứu kích thích làm cho túi tinh trùng của Long Hoàng tự động mở ra. Bất quá, cho dù Đoạn Vân kích thích làm sao nữa, "tiểu đệ đệ" của Long Hoàng cực kỳ ngoan cường chí thủy chí chung hề ngẩng đầu lên. Cuối cùng tinh dịch đành phải trào ra ngoài cách vô lực! Sau khi tra xét tinh dịch Long Hoàng, Đoạn Vân hiểu được đây là vị cường giả tuyệt đối bi ai! có tinh trùng! có tinh trùng đối với nam nhân có nghĩa là gì? Bi ai a! Đoạn Vân phỏng chừng, ngay từ đầu Long Hoàng ra có thể cương lên được, nhưng vì lý do nghiêm trọng nào đó, nó hoàn toàn mất hiệu lực, cũng dần dần có tính dục nữa! Kể từ đó vấn đề càng ngày càng nghiêm trọng, cũng từ đó trong lòng y cũng sinh ra chút biến hóa. Cho tới bây giờ hoàn toàn biến mất công năng ! Đây là loại bệnh trong tâm, từ đó xuất các vấn đề liên quan đến khí quan và những tổ chức bộ vị, do đó dùng tứ thuật chuẩn đoán của Trung Y là "vọng, văn, vấn, thiết" bình thường tìm ra được. Nếu về sinh lý, tinh hoàn tạo ra tinh khí của Long Hoàng thực ra có bệnh gì, nhưng vì nguyên nhân tâm lý, tinh hoàn mất năng lực tạo tinh. Chậc chậc, Đoạn Vân phỏng chừng có lẽ ngay từ đầu, ống dẫn tinh của Long Hoàng bị tắc. Đại khái cả quá trình là như thế này: Ống dẫn tinh bị tắc -> Tính dục yếu bớt ⬓> Tinh hoàn phản ứng tiêu cực -> có con -> Trong lòng ấm ức-> Tinh hoàn đình chỉ công tác, nhưng vẫn còn năng lực-> Năng lực hoàn toàn biến mất . Đoạn Vân dùng vẻ mặt rất đồng tình thông cảm nhìn Long Hoàng, khẽ khàng : - Cơ bản tìm được bệnh căn của Ngài rồi. Ngài bởi vì bị tắc ống dẫn tinh và ngoài ra còn có ức chế tâm lý và sinh lý nên tính dục có phản ứng! - Có thể trị được ? Long Hoàng vội vàng hỏi. - Có thể! Đoạn Vân dùng loại ngữ khí rất giống bác sĩ chuyên nghiệp . - Bất quá, ta có chuyện muốn hỏi Bệ Hạ, hy vọng Ngài trả lời chi tiết! - Ngươi hỏi ! - Bệ Hạ, ta muốn biết Ngài trước kia có phải là trúng phải cái gì đó cấm chế, hoặc là nguyền rủa? Đoạn Vân ra hai chữ nguyền rủa rất chậm. Hơn nữa vẻ mặt Đoạn Vân có vẻ rất truy vấn. Long Hoàng là đệ nhất cường giả đại lục, là con rồng, , là đầu rồng. Đối với thú hóa hình, Đoạn Vân tuy hiểu lắm, nhưng Đoạn Vân biết ống dẫn tinh của Long Hoàng bị tắc, tình quyết đơn giản như vậy ! việc này phải có liên quan đến tâm lý . mặt Long Hoàng lên vẻ kinh ngạc, vẻ mặt nhìn Đoạn Vân rất phức tạp. Bất quá vẻ mặt kinh ngạc đó chỉ chợt lóe lên rồi biến mất rất nhanh, Long Hoàng vẻ mặt lạnh nhạt : - có chuyện gì ! Tốt lắm, ngươi chỉ cần chữa bệnh cho bổn Hoàng là được rồi ! Bổn Hoàng có thể hứa với ngươi điều kiện . - cái điều kiện gì ư? - Đoạn Vân hỏi. - Đúng vậy, dù là ngươi muốn làm Trưởng lão thứ mười của Long Tộc ta cũng có thể cho ngươi danh ngạch danh dự! Long Hoàng với vẻ mặt uy nghiêm nhìn Đoạn Vân, trong ánh mắt dường như có vẻ đe dọa và uy hiếp . Đoạn Vân tránh ánh mắt như núi lửa của Long Hoàng, cúi đầu : - Bệ Hạ quá lời, Đoạn Vân chỉ là Tế tự bình thường, nào dám nhận lấy! Để tiểu dân trị tật cho Bệ Hạ trước ! Sau đó ngay hậu đường đại điện, Đoạn Vân đè Long Hoàng Bệ Hạ vĩ đại ra mà điều trị phen! Phương pháp trị liệu cũng rất đơn giản. Dù sao Đoạn Vân từng chữa bênh cho đại ca Lạp Hi Đức của mình, hơn nữa tình huống lúc đó còn nghiêm trọng hơn bây giờ nhiều lắm. Tinh hoàn hỏng mà Đoạn Vân còn có thể chữa khỏi, cần đây chỉ là cái ống dẫn tinh nho bị tắc! Hơn mười phút sau, sau khi được Đoạn Vân châm cứu và uống thuốc, công năng "tiểu đệ đệ" của Long Hoàng cơ bản khôi phục xong. Về phần có thể xài được hay , vậy phải tiến hành tâm lý trị liệu nữa. Chẳng qua Đoạn Vân cũng có ý định tiến hành tâm lý trị liệu chó má đó cho Long Hoàng, quá phiền toái ! Trực tiếp dùng dược vật kích thích. Hơn mười viên "Kim Thương Bất Khuất" nã vào, lão đầu cũng phải cuồng bạo ba ngày, chứ đừng đến Long Hoàng huyết khí phương cương thế này. Đoạn Vân phỏng chừng thuốc này hình như hơi quá liều! Rốt cục, Long Hoàng hưng phấn gầm lên, rồi sau đó hơn mười đầu rồng cái ở Đường Cổ Lạp Sơn có được kích thích và khoái cảm mà trước đó chưa từng có! Trong ba ngày liên tục, tiếng rồng gầm hề đứt đoạn Đường Cổ Lạp Sơn! Còn Long Tộc lấy ngày này làm ngày lễ chúc mừng Long Hoàng khang phục, hơn nữa bởi vì Long Hoàng là Thánh Long, do đó để kỉ niệm việc nhen nhóm hi vọng Long thái tử đản sinh, Long Tộc sau đó lấy mấy ngày 24, 25, 26 tháng 12 (tại dị giới tháng có khoảng bốn mươi ngày)- ba ngày này trở thành ngày truyền thống của Long Tộc - Thánh đản tiết! Còn ngày thứ tư, Đoạn Vân lần nữa tới đại điện Long Tộc! Long Hoàng và vài vị Đại trưởng lão đều sốt ruột chờ !
Chương 90. Long Tính Bổn Dâm Nhu Xuân Dược Hôm nay, ánh mắt mười Đại trưởng lão của Long Tộc nhìn Đoạn Vân khác hẳn lúc trước! Dù sao Đoạn Vân cũng trổ tài chữa khỏi tật cho Long Hoàng. Chuyện sinh dục của Long Hoàng luôn luôn là chủ đề bí mật được mọi người từ xuống dưới Long Tộc rất kiêng kị, chuyện Long Hoàng thể sinh hoạt tình dục cũng cho phép bất luận kẻ nào đàm luận ! Hôm nay Long Hoàng trọng chấn hùng phong, liên tiếp sủng hạnh hơn mười rồng cái, điều này làm cho mười Đại trưởng lão thể cao hứng như điên cuồng! Dù sao đây cũng là chuyện truyền thừa của Thánh long huyết mạch của Long Tộc, là đại quan trọng hàng đầu của Long Tộc. Đoạn Vân chữa khỏi cho Long Hoàng, việc này thể là đại . - Đoạn Vân Tế tự, hôm nay ngươi là đại ân nhân của Long Tộc chúng ta, ngươi có nguyện vọng gì, Long Tộc chúng ta đều có thể thực cho ngươi ! Hơn nữa Long Hoàng Bệ Hạ có lẽ đáp ứng cho ngươi cầu. Hôm nay là ngày vui trọng đại, ngươi có cầu gì cứ ra ! Chỉ cần Long Tộc chúng ta có thể làm được, cho dù là ngươi muốn làm cái việc buộc Quốc Vương ở đại lục phải thoái vị, chúng ta cũng đồng ý! - Người ra những lời này chính là Đại trưởng lão của Long Tộc . - Đúng vậy, Đoạn Vân lão đệ, hôm nay ngươi là ân nhân của Long Tộc, muốn gì cứ ra, ta nghĩ vài lão già này có thể làm chủ cho ngươi được ! Tên tự xưng mình là lão già chính là Ngân long Tạp Lỗ. Đoạn Vân cũng ngờ Tạp Lỗ dám đứng trước mặt chín Đại trưởng lão tự xưng là lão, là chẳng biết ở đâu có người vô sỉ hơn nữa! Mới từ ⬘mặt trận⬙ trở về, Long Hoàng hôm nay vẻ mặt hân hoan ngồi long ỷ, mặt tràn đầy dâm đãng. hoang dâm tới ba ngày rồi, dục hỏa mới vừa miễn cưỡng hạ xuống chút. Hôm nay Long Hoàng xuân phong đắc ý, với chiến tích huy hoàng đủ để làm cho vênh mặt trước tất cả Long Tộc, ngẩng đầu ưỡn ngực, làm Long Hoàng chính thức oai phong lẫm liệt! Hơn nữa cũng biết, giải quyết đại của mình xong, sau này có uy tín phân lượng hơn rất nhiều trước mặt mười Đại trưởng lão. Long Hoàng trước kia lúc nào cũng bị chín Đại trưởng lão áp chế ngoại trừ Tạp Lỗ. Vì sao? Cũng chỉ vì mình có Long thái tử? Hôm nay giải quyết vấn đề này xong, sau này từ từ làm cho đầu mẫu long có long thai mình có thể nắm quyền tuyệt đối rồi! - Đúng vậy, Đoạn Vân, hôm nay ngươi là ân nhân của bổn Hoàng, ngươi có cầu gì cứ đưa ra, chỉ cần ta có thể làm được ! - Long Hoàng cười dài với Đoạn Vân . Đoạn Vân cúi đầu trầm tư chút rồi : - Long Hoàng Bệ Hạ, ba ngày trước, cũng là lúc tiểu dân lần đầu tiên bái kiến Ngài, Ngài cho gọi ta vì có hai việc, hôm nay ta giải quyết xong việc rồi, xin hỏi việc thứ hai là cái gì ? Long Hoàng nhìn nhìn Đoạn Vân, cười : - Yên tâm, kiện thứ hai đối với ngươi phải là chỉ có lợi thôi! Là Long Tộc chúng ta muốn mua của ngươi số lượng lớn thuốc men, cái gì gọi là "Kim Thương Bất Khuất" và "Tu Nữ Cũng Điên Cuồng" mua tuốt tuồn tuột. Đoạn Vân vừa nghe qua, trong lòng cố nén cười, quả nhiên là long tính bổn dâm, lại cả tộc dưới đều muốn mua xuân dược! Bất quá Long Tộc phải rất uy mãnh sao? Còn muốn xuân dược làm gì, có gì hữu dụng đâu? Kỳ nếu là Long Tộc uy mãnh đó là giải thích phiến diện của Đoạn Vân thôi. Ai là người khỏe cái "khoản" kia nhất định cũng phải mạnh? Thân thể Long Tộc quả là rất mạnh, nhưng chưa chắc ngon lành được người mẫu long. Hơn nữa, lúc đó chẳng phải mẫu long cũng rất mạnh sao? - Đoạn Vân, ngươi có thể biết, Long Tộc chúng ta mặc dù rất cường đại, sống lâu cũng rất rất lâu, nhưng bởi vì tỷ lệ sinh sản của chủng tộc quá thấp, do đó Long Tộc chúng ta mạch có cơ hội phát triển lớn mạnh ! Hôm nay Đường Cổ Lạp Sơn chúng ta cũng lâu rồi mà có "Long bảo bảo" xuất ! Thấy vẻ nghi hoặc của Đoạn Vân, Long Hoàng giải thích. Kỳ cũng bởi vì tỷ lệ sinh đẻ của Long Tộc quá thấp, cho nên bí mật về việc là nam nhân thể sinh hoạt dục tình cũng bị quá nhiều người biết . Đoạn Vân khẽ gật đầu tỏ vẻ đồng ý! Nhưng rồi trong lòng ngừng chửi thầm: đồ khốn còn cho người khác sống với, các ngươi biến thái như vậy, nếu lỡ đẻ ra đại đội tiểu biến thái nữa thế giới chẳng phải đại náo lên sao? Hơn nữa, ngươi tưởng rằng cho ngươi mấy viên xuân dược để ngươi có thể dùng sức mà lăn lăn lộn lộn có thể đẻ ra được trứng rồng hả! Được, có sinh ý quan tâm đến đạo lý ! Cú áp phe này tiểu gia xử rất đẹp. - Bệ Hạ, các vị Trưởng lão, các ngươi quả là muốn tìm Đoạn Vân ta để mua "Kim Thương Bất Khuất" và mấy viên nữ tính xuân dược hả? Đoạn Vân hỏi lại lần nữa. Long Hoàng và tất cả Trưởng lão đều gật đầu khẳng định. "Kim Thương Bất Khuất" của Đoạn Vân bọn họ biết rồi, hơn nữa Tạp Lỗ còn cho bọn họ mỗi người hơn mười viên, họ thấy cái đó tuyệt đối là hàng xịn. Có vài vị Đại trưởng lão cũng nhờ "Kim Thương Bất Khuất" của Đoạn Vân mà lần nữa được làm chức năng "thằng rồng" chính thức - Long tính bổn dâm mà, có dâm mới được gọi là rồng xịn! Đoạn Vân đứng thẳng người, vẻ mặt khá là hoài nghi hỏi lại: - Các ngươi định dùng cái gì để mua thuốc của ta? Ta cũng muốn lấy kim tệ của Long Tộc các ngươi lắm, nhưng so với việc lên trời còn khó hơn! Ta cuối cùng thể tặng cho các ngươi miễn phí được ! Hơn nữa các ngươi cần lượng hơi lớn a, phải vạn đầu long chứ ít gì ! Lấy đâu ra nhiều thuốc thế! - Chúng ta tự nhiên để ngươi bị thiệt thòi đâu, mặc dù ai có thể móc ra được đồng kim tệ người Long Tộc, nhưng là Long Tộc chúng ta ra có ít đồ tốt! Chỉ cần ngươi ra, chúng ta có thể trao đổi với ngươi ! - Đại trưởng lão Long Tộc vội vàng . Đoạn Vân cười cười : - Chúng ta về việc này, chúng ta trước tiên hãy về việc của ta nhé, cái..., cái... việc thưởng cho ta đó! - Được, chuyện thuốc men chúng ta trước hết gác qua bên. Đoạn Vân, ngươi ngươi có cầu gì hả? Chỉ cần đừng có quá đáng bổn Hoàng duyệt cho ngươi luôn! Long Hoàng cười . Theo , Đoạn Vân là người thông minh, coi trọng lợi ích vật chất. Chỉ cần Long Tộc có thể làm cho Đoạn Vân vừa lòng, chuyện thuốc men chắc thành công thôi! Hôm nay Đoạn Vân lại chuyện xin thưởng, đơn giản chính là muốn bắt họ phải có gì tốt với mình trước, sau đó trở lại đàm phán chuyện mua bán! Đoạn Vân trầm tư hồi, cười : - Ta nghe bên trong A Nhĩ Ti Tư có Á Long Cốc! Nghe đó là sản nghiệp của Long Tộc ! Nghe Đoạn Vân , Long Hoàng suy tư chút, hơi khó xử : - Ngươi muốn Á Long Cốc? Có lẽ ta phỏng chừng được đâu ! Ta thẳng với ngươi nhé, Á Long Cốc trước kia là bộ phận của Long Tộc chúng ta, đó là địa phương mà những rồng cao quý chúng ta dùng để khu trục những con rồng ti tiện, hôm nay đó là địa phương tự lập, hơn nữa, mặc dù nơi đó có rất nhiều Ngụy long, nhưng thực lực của đám Ngụy long đó rất yếu, khoảng cấp sáu bảy mà thôi, rất nhiều con còn có trí tuệ, căn bản là thể nào quản lý được! Đoạn Vân trợn mắt trắng dã, đúng là đồ phân biệt chủng tộc! Đoạn Vân ra vẻ nghi hoặc : - Ta nghe có phê chuẩn của Long Tộc bất luận kẻ nào cũng được bén mảng đến Á Long Cốc! Nghe Đoạn Vân , Long Hoàng nheo mắt nhìn Đoạn Vân, cười cười, : - Được rồi ! Ta dùng danh nghĩa Long Hoàng đem Á Long Cốc giao cho ngươi, chỉ cần ngươi có thể thu phục được mấy con Ngụy long ti tiện ở đó, Long Tộc chúng ta hỏi đến ! Bất quá, nếu ngươi có bổn , thu phục được bọn chúng ngươi được hối hận về quyết định này, dù sao chỉ có nguyện vọng, dùng xong coi như hết! Đoạn Vân vái Long Hoàng dài, thần sắc rất hưng phấn : - Đoạn Vân tạ ơn Long Hoàng Bệ Hạ, tạ ơn các vị Trưởng lão ! Ta kỳ cũng nghĩ tới nơi đó tìm vài đầu Ngụy long làm tọa kỵ ! ta bây giờ ở A Nhĩ Ti Tư, chỗ đó trật tự trị an kém lắm⬦⬦ Sau đó Đoạn Vân cứ thế ở đại điện than khổ than sở, kể lể đủ điều với đám Cự long ở đây. Tràng diện đó là bi tráng, lại vừa đáng thương, là nước mắt nước mũi chảy ra đầy xấp giấy dày a! Long Hoàng cũng bị Đoạn Vân đến xúc động lâm li, chỉnh sắc : - Đoạn Vân, bổn Hoàng lấy danh nghĩa ngươi cấp cho Thiên Long đạo sắc lệnh, buộc tên tiểu côn trùng Tra Lí kia thoái vị ngôi vị Hoàng đế của . Ngươi xem vậy có được ? Đoạn Vân vừa nghe là biết ngay Long Hoàng chỉ cho có lệ, làm gì mà lấy danh nghĩa. Hơn nữa, đạo sắc lệnh đó có thể buộc Tra Lí phải xuống đài sao? Long Tộc mặc dù rất dữ dằn, nhưng đại lục dù sao cũng còn chưa tới mức đó đâu . Đoạn Vân cười cười : - Bệ Hạ, việc này bất tất, dù sao Tra Lí cũng có làm sai cái gì, chỉ là hẹp hòi chút thôi, ngươi cảnh cáo chút được rồi ! À mà còn Lôi Ngạo Đế Quốc nữa, ta lỡ tay đem vợ của người ta rồi, bọn họ xem ra trước sau gì cũng có ý kiến! Long Hoàng đứng bật dậy, uy nghiêm quay về Tạp Lỗ ra lệnh : - Tạp Lỗ, việc này giao cho ngươi đó, ngươi lập tức đối ngoại tuyên bố rằng Đoạn Vân Tế tự là bằng hữu của Long Tộc chúng ta, nếu ai dám gia hại , là thù địch cùng Long Tộc! - Dạ! - Đoạn Vân tạ ơn Bệ Hạ ! Đoạn Vân hành lễ. Kỳ Đoạn Vân hề lo lắng đến hai đế quốc đó dám gây bất lợi cho mình, dù sao thực lực của mình như thế còn phải sợ ai, ai dám đến đều phải trả giá rất đắt ! Bất quá nếu được như vậy, Gia tộc mình phải triển rất tốt ở Thiên Long. - Tốt lắm, cho phép ngươi phát triển Á Long Cốc, oan án của ngươi chúng ta giải quyết cho ngươi luôn. Thôi bây giờ chúng ta chuyện về thuốc men nhé! Long Hoàng hỉ hả cười .
Chương 91. Long khẩu đào kim ngã cảm vi Nghe Long Hoàng lần nữa chuyển chủ đề sang mua bán dược hoàn, Đoạn Vân cười cười, biết có thể kiếm ăn kha khá từ chỗ của Long Tộc, liền : - Bệ Hạ, xin hỏi Long Tộc có thể dùng cái gì để mua bán với ta? Long Hoàng Bệ Hạ uy nghiêm ngẫm nghĩ lát, nhìn về phía vài vị Trưởng lão. Lúc này Đại trưởng lão đứng dậy : - Bệ Hạ, sản vật của Long Tộc chúng ta rất phong phú, nhất là quáng thạch, cơ hồ có những loại căn bản tìm thấy đại lục ! Ta nghĩ chúng ta có thể dùng những loại quáng thạch có tác dụng gì đối với Long Tộc chúng ta trao đổi với Đoạn Vân Tế tự! Đoạn Vân Tế tự, ngươi xem như vậy có được ? Đoạn Vân ngẫm nghĩ, Long Tộc tích góp tài phú hàng ngàn năm rồi, hơn nữa Long Tộc cũng là thần giữ của, trong số những thứ được họ cất giấu phỏng chừng có ít hàng tốt. Dùng những quáng thạch hiếm để đổi lấy thuốc của mình, vụ mua bán này xem ra cũng kha khá ! Bất quá Đoạn Vân cũng nhiễm thứ bệnh của người đại, đó là chuyện gì cũng phải tối ưu hóa, muốn tranh thủ ích lợi lớn nhất cho mình . Vì vậy Đoạn Vân hỏi : - Ta muốn biết các ngươi có quáng thạch gì, hơn nữa các ngươi định dùng tỷ lệ trao đổi như thế nào ? - Chúng ta có gian chi thạch, Tinh thần chi thạch, Bí ngân, Huyền thiết, Ô kim, vân vân, mấy thứ đó chúng ta dung phương pháp trọng lượng bằng nhau để trao đổi! gian chi thạch và Tinh thần chi thạch đều là nguyên liêu mấu chốt để chế tác gian trang bị, sản lượng đại lục rất thưa thớt ; còn Bí ngân là nguyên liêu rất trân quý để chế tác thần khí. Bất quá nếu bảo Đoạn Vân dùng trọng lượng bằng nhau để trao đổi quáng thạch lấy thuốc, Đoạn Vân xem ra hơi thiệt thòi, cân quáng thạch có thể đủ để vét hết nửa kho thuốc của Đoạn Vân . Đoạn Vân cười cười, thèm để ý, cũng gì. Lúc này mình cũng chỉ nên trầm mặc là khôn nhất! - Ha ha, phương pháp trao đổi này quả là hơi quá phận! Đoạn Vân bán thuốc, thuốc nặng bao nhiêu chứ? Nếu làm như vậy chẳng khác gì Long Tộc chúng ta khi dễ người ta rồi! Đoạn Vân yên tâm, giao dịch lần này bổn Hoàng quyết để ngươi thiệt thòi đâu. Như vậy , ngươi cứ đưa ra giá trước, rồi để chúng ta cân nhắc chút! Long Hoàng lúc này đứng dậy . Đoạn Vân liếc mắt lườm Đại trưởng lão, giở giọng gian thương ra mà hót rất đều đều: - gian chi thạch và Tinh thần chi thạch cân đổi lấy ngàn viên 'Kim Thương Bất Khuất' hoặc là 'Tu Nữ Cũng Điên Cuồng ', Bí ngân, Huyền thiết mười cân đổi lấy ngàn viên! - Cái gì? Ngươi ăn cướp đấy à! Ngươi tưởng là rau dại mọc ven đường sao? Lấy đâu ra lắm quáng thạch như vậy để đem giao dịch chứ? Đại trưởng lão vừa nghe Đoạn Vân xong giật bắn mình, kìm được đứng dậy kích động chỉ vào Đoạn Vân mắng . Long Hoàng cũng giật mình, cũng ngờ Đoạn Vân lại dám mở miệng ép giá Long Tộc như thế ! đại lục chưa có ai dám lừa đảo ép giá Long Tộc cả, Đoạn Vân là người thứ nhất trong trăm năm qua. Còn lúc này Long Hoàng đại nhân liếc nhìn Đoạn Vân, ánh mắt phải thân thiện gì lắm! Đoạn Vân lúc này rất trấn định, biết Long Tộc rất trọng lời hứa, dù sao mình vừa mới trị bệnh thành công cho Long Hoàng. - Bệ Hạ, các vị Trưởng lão, chẳng lẽ các ngươi cảm thấy giá như vậy có chút quá phận sao? Chẳng lẽ giá này thực quá cao? Các vị tính lại , ngàn viên thuốc có trọng lượng hẳn vượt qua cân rồi ! Chẳng lẽ như vậy được sao? Ta nữa! Tại sao các vị lại kinh ngạc và từ chối đề nghị như vậy? Nghe giải thích Đoạn Vân, Long Hoàng và mấy vị trưởng lão lại cảm thấy cũng có lý. Đúng vậy, ngàn viên thuốc có trọng lượng chắc chắn vượt qua cân. Bất quá mới nhìn xem ra Đoạn Vân hình như tự động giảm giá, khó hiểu! Kỳ trong lòng Đoạn Vân tính toán rất ràng, ngàn viên "Kim Thương Bất Khuất" nặng cân, nhưng tuyệt đối vượt qua hai cân. Làm như vậy chủ yếu là vì mục đích cho Long Tộc dùng những thứ quáng thạch trân quý lẫn vào đó. Nếu Long Tộc đưa vài thứ quáng thạch thông thường như Huyền thiết ra trao đổi với mình, mặc dù mình cũng đến nỗi lỗ lã, nhưng cũng chẳng kiếm được lời lãi bao nhiêu ! Chỉ cần sửa đổi tỷ lệ chút, mới nhìn khác biệt lớn, nhưng thực tế lại cách xa nhau tới mười vạn tám ngàn dặm. Nếu Long Tộc đồng ý với đề nghị của Đoạn Vân, vậy bọn họ ít nhất phải trả giá gấp năm lần mới có thể mua được cùng số thuốc. Long Hoàng và vài vị Trưởng lão suy tư chút, rồi cảm thấy như vậy coi như hợp lý, sau đó nhất trí thông qua đề nghị của Đoạn Vân. Bất quá Tạp Lỗ vốn là Trưởng lão Long Tộc rất có kinh nghiệm dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Đoạn Vân, vẻ mặt như muốn "ta đây biết rồi nhé". Đáng tiếc, đứng ra vạch trần thủ đoạn của Đoạn Vân đâu, dù sao Đoạn Vân xưng huynh gọi đệ với , hơn nữa quan trọng nhất chính là Đoạn Vân tặng cho hai hộp thủy tinh trong suốt lấp lánh! Chuyện thuốc men được thương thảo xong, Đoạn Vân trước mặt mọi người ở đây lấy ra món đồ. Món đồ đó vừa được lấy ra, cả đại điện bỗng im phăng phắc, cố nén tiếng than sợ hãi! - Long Hoàng Bệ Hạ, đây là phần lễ vật do tiểu dân kính tặng Ngài. Đây là khối thủy tinh khắc hình rồng được Công tượng của Gia tộc đặc biệt chế tạo, đó khắc hình rồng ý muốn xưng tụng Long Hoàng oai hùng thịnh truyền đại lục. Dài tám thước, cao ước năm thước, là do Địa Tinh Công tượng của Trung Hoa Gia tộc chúng ta, trải qua thiên tân vạn khổ, hao phí vô số nguyên liệu cực phẩm mới chế tạo ra được. Mắt nó chính là ma tinh quang hệ cấp tám, có thể gỡ ra được. Nếu Ngài cảm thấy mắt này hơi kém, Ngài có thể tự đổi lấy ma tinh cao cấp hơn. Cả khối thủy tinh này đều dùng những quáng thạch rất tinh thuần đặc biệt chế tạo ra, vào ban đêm cũng có thể sáng lên được ! Mĩ vật tuyệt vời như thế này, tiểu dân cảm thấy chắc chắn chỉ có Long Hoàng Bệ Hạ, nhân vật truyền kỳ như vậy mới xứng đáng được sở hữu. Do đó lần này khi nhận được chiếu chỉ, đặc ý đem nó theo để dâng hiến cho Bệ Hạ, hy vọng Long Hoàng Bệ Hạ hiềm lễ bạc vật mà bỏ qua! Đoạn Vân thao thao bất tuyệt giới thiệu bức tượng thủy tinh này cho Long Hoàng và mọi người! Long Hoàng, chín Đại trưởng lão, kể cả Trưởng lão Tạp Lỗ vừa thấy pho tượng này lập tức bị vẻ đẹp của pho tượng hấp dẫn hút hồn, mắt nhìn chằm chằm rời lấy nửa giây. Nhìn biểu của Long Tộc, Tiểu Phi Hiệp đứng sau Đoạn Vân làm ra vẻ khinh bỉ đám nhà quê này. nhìn Đoạn Vân rất kính nể nghĩ : cũng là lão đại có lắm thủ đoạn, có thể làm ra những thứ thần kỳ như vậy, hàng công nghệ cao đẹp quá mà. Bất quá Long Tộc vốn là đám rồng ngu ngốc nhà quê trước giờ chưa bao giờ thấy, khối tượng thủy tinh nho như thế mà khiến cho tên thực lực biến thái như Long Tộc đần người ra đến như vậy ! Tiểu Phi Hiệp ta hôm nay có những bức tượng phải cao hơn mười thước ! Đó cũng là quà tặng mà lão Đại đặc ý làm bức chân dung tặng riêng cho mình ! Bức chân dung Phi long Tiểu Phi Hiệp quả là do Đoạn Vân vẽ, chẳng qua đó là Đoạn Vân dựa theo bức tranh con gà giương cánh trong thời đại mà vẽ ra. Kết quả là, đám tiểu đệ phi long của Tiểu Phi Hiệp cả ngày cứ hướng về bức tượng Tiểu Phi Hiệp đại công kê mà xì xụp cúng bái! - A a, Đoạn Vân, làm sao lại khách khí thế? Đây là tâm ý của ngươi, vậy bổn Hoàng thể nhận rồi ! Ha ha, bảo bối a! xong Long Hoàng lập tức nắm lấy pho tượng của mình, đem ra trước mặt nhìn ngắm. Khi ngước lên bỗng bắt gặp ánh mắt tham lam của Đại trưởng lão, Long Hoàng vội vàng quơ tay nhét bức tượng khắc hình rồng vào gian giới tử ngay lập tức, chỉ sợ đám rồng đó tìm cách cướp đoạt từ tay lão ! Đoạn Vân cười cười, sau đó lại xuất ra cái rương lớn rồi mở ra. Sau khi mở, cả đại điện lần nữa kinh hô trận vang lừng. Ngoại trừ Long Hoàng và Ngân long Tạp Lỗ, ánh mắt của chín Đại trưởng lão kia và đám thị vệ lần nữa bị cảnh tượng bên trong hấp dẫn! Tiếng tán thưởng, tiếng kinh thán dứt bên tai! - Đây là phần lễ vật tiểu dân tặng cho các vị Trưởng lão, của ít lòng nhiều, bất quá đều là những vật có giá trị liên thành cả ! Những thứ này ban đêm cũng sáng lên! Trong suốt như nước, rất khó chế tác, tài liệu cũng rất khó tìm! Đoạn Vân cười , trong lòng sớm vui như hội ! Xem ra ta phải tìm cách mua bán thủy tinh với Long Tôc mới được, đây là đám đại ngu long, quả là rất dễ lừa ! - Đoạn Vân, ngươi đây là các ngươi chế tác! - Long Hoàng hỏi vẻ hưng phấn . Đoạn Vân khẽ gật đầu, rất khẳng định : - xác thực là Địa Tinh Công tượng trong Gia tộc chúng ta chế tác ra, hôm nay mấy thứ này bắt đầu được đưa ra mua bán đại lục, bất quá loài người có nhiều tiền, bọn họ căn bản mua nổi, do đó chúng ta trước nay chỉ dám bán với giá gốc, hy vọng sau khi có tiếng rồi mới dám nâng giá lên! - Cái gì? Đồ xịn như vậy mà ngươi bán cho loài người, loài người có mấy ai có tiền chứ, ngươi nên bán cho cho Long Tộc chúng ta! Đại trưởng lão Long Tộc lúc này nhảy lên, thần sắc kích động . Còn vài Trưởng lão khác cũng đứng bên xì xào bàn tán. Trong lòng Đoạn Vân mừng như mở hội, tiểu gia đúng là chờ những lời này của các ngươi. Bất quá mặt Đoạn Vân vẫn bộ khó xử, cau mày : - Nhưng ⬦ - cần nhưng nhị gì nữa, Long Tộc chúng ta là chủng tộc mạnh nhất thế giới, , ngươi định bán cho chúng ta với giá ra sao? - Long Hoàng vội hỏi. Đoạn Vân ngẫm nghĩ lát, hơi khó xử : - Ta có khả năng bán cho các ngươi lấy kim tệ. Như vậy ! Các ngươi dùng ma hạch đổi nhé! - Ma hạch? Được quá chứ! Ngoại trừ quang hệ ra, chúng ta có thể xuất ra các loại khác đổi cho ngươi ! Long Tộc chúng ta thích mấy cái cục đen đen đó. ! Ngươi định dùng hộp chế phẩm thủy tinh đổi lấy bao nhiêu ma hạch? - Dùng mười hộp thủy tinh đổi lấy hộp ma hạch ! Bất quá phải là cấp sáu hoặc cao hơn, nếu thấp hơn cấp sáu, ta chỉ có thể đổi hai hộp lấy hộp ma hạch thôi! Đoạn Vân lúc này giở ra bộ ⬜ta lỗ lã quá⬝, giống như bị người ta chẹt cổ khi ra giá này . - Đồng ý! Long Hoàng vừa nghe xong lập tức đáp ứng, xem ra giá tiền như thế này tuyệt đối hợp lý . Sau khi ước định với Long Tộc là cứ nửa tháng cho Tạp Lỗ A Nhĩ Ti Tư lấy thuốc và thủy tinh chế phẩm, Đoạn Vân dẫn hai thủ hạ trở về A Nhĩ Ti Tư!
Chương 92. Linh khí bức nhân bích hồ bạn - Lão Đại, ngươi tại sao để Long Tộc phái hai đầu long chở chúng ta về? Tiểu Phi Hiệp chở Đoạn Vân và Diệp Thành bay trời, ấm ức hỏi Đoạn Vân . Đoạn Vân cười quỷ dị : - Nếu để cho bọn họ biết ngươi là Phi long, vậy mấy đầu Long vệ phỏng chừng để ý, nếu bọn họ để ý, ngươi ngại gì mà bò lên lưng của chúng lần nữa? Ta phỏng chừng bây giờ trong lòng mấy con rồng ngu ngốc đó hẳn là rất khó tiêu đấy! Lúc chuẩn bị khởi hành, Tạp Lỗ vốn kêu hai con rồng cấp tám chuẩn bị để đưa bọn Đoạn Vân về, thế nhưng Đoạn Vân lại bảo Tiểu Phi Hiệp biến thân tại chỗ! Đến đây Tạp Lỗ giật nảy người, rốt cục cũng hiểu được vì sao mấy tên Đại long vệ lúc chở bọn Đoạn Vân tới đây liên tục phải nghỉ tạm. Gặp phải ma thú cấp chín, mệt chết người mới là lạ! Biết Đoạn Vân chơi mình, Tạp Lỗ ra lại gì, nhưng vài tên Đại long vệ vô cùng phẫn nộ, bao nhiêu danh dự của bọn họ lại bị đầu ngụy Phi long ti tiện dẫm nát dưới chân, đây tuyệt đối là sỉ nhục lớn nhất với bọn họ ! Nếu ngại thân phận của Đoạn Vân hôm nay, mấy vị Long vệ đó sớm đem Đoạn Vân ra xé tan mà làm gỏi sống rồi ! Đoạn Vân rồi, Long Hoàng triệu tập mười Đại trưởng lão Long Tộc mở Hội nghị Trưởng lão, đối tượng thảo luận tất nhiên là Đoạn Vân! - Các vị Đại trưởng lão có ý kiến gì về Đoạn Vân ? - Long Hoàng mở đầu . Chín trưởng lão ngẫm nghĩ, cau mày rồi : - có! Năng lực Tế tự của rất cường hãn, cả bệnh của Long Hoàng mà cũng trị được. Hơn nữa mấy thứ đồ của trông quả là ngon lành. Hơn nữa ⬦ Bất quá khi các lão thấy sắc mặt Long Hoàng có chút khác thường lập tức thức thời ngừng lại . Long Hoàng nhìn bốn phía, rồi hỏi Trưởng lão thứ mười: - Tạp Lỗ, ngươi thấy Đoạn Vân là người như thế nào? Tạp Lỗ vừa nghe Long Hoàng hỏi mình cảm thấy hơi khó xử, , nhận được khá nhiều món quà của Đoạn Vân, bây giờ ở sau lưng xấu Đoạn Vân mình đúng là có nghĩa khí, nếu ra lại trung thành với Long Tộc. Cân nhắc chút, Tạp Lỗ quyết định nửa, dù sao như vậy cũng chẳng có hại ai cả! - Bệ Hạ, thông qua những gì thần hiểu về Đoạn Vân Tế tự, ta cảm thấy người này có năng lực kỳ lạ, rất đơn giản! - Ồ? Ngươi Đoạn Vân này làm sao đơn giản được? - Long Hoàng cười hỏi . Tạp Lỗ ngẫm nghĩ lát, nghiêm túc : - Bệ Hạ, Đoạn Vân phải là Tế tự bình thường đâu, theo ta được biết Tế tự thuật của chính là tế tự thuật thượng cổ, có thể trị được các loại bệnh chứng và thương tổn đủ mọi loại cấp bậc ! Đây là thứ nhất. Thứ hai là tác phong xử của Đoạn Vân Tế tự cũng rất đặc biệt. Ngài biết làm sao mà bị Thiên Long Đế Quốc phán cho cái tội phản quốc ? vì , , chuẩn xác là hai người đàn bà, hơn nữa hai người đàn bà này lại chính là con của Thiên Long quốc chủ. Vì hai người đàn bà này, Đoạn Vân dám đối địch với đế quốc, điều này lên Đoạn Vân là người rất có nghĩa khí. Thứ ba, Đoạn Vân rất thông minh ! Việc này ta nghĩ các ngươi có ai nghi ngờ ! Còn nữa ⬦. - Ngoài ra thủ hạ của Đoạn Vân cũng hề đơn giản! cùng tới đây với hai thủ hạ, trong đó là Phi long, hơn nữa là cửu cấp Phi long đỉnh phong ! Bất quá tên này lại chỉ biểu lộ ra thực lực có bát cấp. Còn nữa, hộ vệ kia của , mặc dù thực lực biểu lộ ra cũng chỉ là bát giai, nhưng đến cả bổn Hoàng cũng nhìn ra thực lực của , phỏng chừng vượt qua cửu cấp ! Bọn họ đều có năng lực kỳ lạ làm nội liễm thực lực! - Long Hoàng tiếp lời Tạp Lỗ . Tạp Lỗ há mồm định đem tình về Đạt Nhĩ huynh đệ ra, bất quá vừa nghĩ đến hai hộp bảo bối của Đoạn Vân lập tức nuốt ực vào bụng . Long Hoàng nhìn quét vòng, lần nữa : - Các vị Trưởng lão, có việc ta nghĩ ta phải cho các ngươi, khi lần đầu tiên gặp mặt Đoạn Vân, ta từng thử Đoạn Vân rồi ! - Bệ Hạ có phát gì ? - Đại trưởng lão hỏi . Long Hoàng nhìn mấy Trưởng lão lạnh lùng : - Ta phát Đoạn Vân có thể sợ long uy và "thần phục lĩnh vực" của bổn Hoàng! - Cái gì? Lời Long Hoàng như viên tạc đạn nổ tung giữa đám rồng già! Các Trưởng lão giật mình nhìn nhau trao đổi, vẻ mặt vô cùng khó tin! - Bệ Hạ, xin hỏi việc này có ? - Đại trưởng lão hồ nghi kinh ngạc hỏi lại. Long Hoàng khẽ gật đầu, ngữ khí rất khẳng định : - Chính ra ta muốn đem chuyện này ra đâu, chỉ có điều Đoạn Vân quá mức thần bí, ta cân nhắc mãi, do đó quyết định cho các ngươi biết ! Hơn nữa, các ngươi có phát hay việc Đoạn Vân cơ hồ có tôn ti trật tự gì cả. Trong mắt , ta Long Hoàng cao cao tại thượng này dường như cũng chỉ là người thường mà thôi. Mặc dù cũng biểu lộ ra vài động tác giống như rất kính nể chúng ta, nhưng từ việc dám cùng Long Tộc chúng ta đàm phán giá cả, ta dám , Đoạn Vân tuyệt đối phải đơn giản như biểu ra bên ngoài đâu ! Đại trưởng lão giật mình, : - "Lĩnh vực" của Bệ Hạ là "lĩnh vực" thần kỳ đặc hữu của riêng Thánh Long, Đoạn Vân nếu bị ảnh hưởng của "lĩnh vực" đó, ta chỉ có thể có giải thích: trong huyết mạch của có thể so được với Long Hoàng Ngài ! Bất quá, ta vẫn khó hiểu tại vì Đoạn Vân căn bản phải là Long Tộc, ta dám khẳng định tuyệt đối là nhân loại! Điều này khiến cho chúng ta rất đau đầu nhức óc! Long Hoàng ngồi thẳng người lên, cảm thán : - Đoạn Vân ơi là Đoạn Vân, cho đến tột cùng ngươi là cái số gì đây ? - Long Hoàng bệ hạ, chúng ta nên làm cái gì bây giờ đây? - Lúc này có vị Trưởng lão khác đứng ra hỏi . Long Hoàng trợn mắt, giọng uy nghiêm : - Làm sao bây giờ? Đoạn Vân đúng là số, chúng ta hiểu về quá ít ! Bất quá, Đoạn Vân mặc dù thần kỳ, nhưng dù sao cũng đạt tới trình độ có thể uy hiếp được Long Tộc chúng ta, năng lực của thể so với Long Tộc cao quý của chúng ta được. Dù sao loài người sống lâu lắm cũng chỉ có vài chục năm. Tối đa cũng trăm năm là cùng. Hơn nữa, tất cả đều là suy đoán của chúng ta, Đoạn Vân cũng chưa làm chuyện gì xấu, chúng ta cần phải gia hại ? Hơn nữa, chúng ta bây giờ coi là đối tác làm ăn, mớ thuốc trong tay Đoạn Vân là thứ rất trọng yếu đối với sinh tồn của chủng tộc Long Tộc chúng ta ! Cứ như vậy ! Tạp Lỗ, ngươi sau này có thời gian phải tìm hiểu thêm về Đoạn Vân cho ta ! - Tuân lệnh! Tạp Lỗ đồng ý ngay. Kỳ việc làm như vậy mà vào tay Tạp Lỗ khoái quá còn gì nữa, cũng rất muốn gặp Đoạn Vân - Mà cụ thể là bảo bối của Đoạn Vân. Chỉ cần sau này mình xì ra vài tin tức về Long Tộc cho Đoạn Vân, vậy biết đâu chẳng kiếm được thêm mấy món bảo bối nữa? Về phần những lo lắng của Long Hoàng ra chẳng thèm quan tâm, theo mấy con tiểu côn trùng vô luận có dài đến đâu nữa cũng thể thành Cự long được, con kiến vĩnh viễn thể so được với con voi! Còn Đoạn Vân lúc này biết có người ở sau lưng bàn tán về mình, hôm nay tiêu dao liệng vòng vòng bầu trời ma thú rừng rậm! - Tiểu Phi Hiệp, chúng ta bay vòng quanh bầu trời "Ma thú sâm lâm" xem, ta phát có loại cảm giác gì đó! Từ khi thực lực vào mức bát cấp, thần thức của Đoạn Vân có thể " thấy' được tất cả trong phạm vi mười thước, còn năng lực cảm giác càng biến thái hơn, bên trong dặm mà có dị động là Đoạn Vân có thể cảm giác ra được. Hơn nữa vì có chân khí hộ thể, rốt cuộc thấy cảm giác rét lạnh và gió quất buốt rát như lúc trước. Đoạn Vân suy nghĩ: cảm giác đấy thực là sảng khoái khi nhìn bao quát cả lục địa! - , lão Đại ! Tiểu Phi Hiệp nghiêng người bay về phía phương hướng đó ! Đoạn Vân ngừng đánh giá các loại địa hình ở ma thú rừng rậm, có khi còn lấy cả ống nhòm tiến hành quan trắc. Thông qua phóng đại của ống nhòm, Đoạn Vân có thể ở trong trung thấy rất nhiều vật ở trong ma thú rừng rậm. Các loại động vật, thực vật, thậm chí cả dược tài, đều thu hết vào mắt ! Trong quá trình quan sát, Đoạn Vân còn phát ít cực phẩm dược tài được xếp đầy mảng lớn mặt đất. Kết quả là, Đoạn Vân sau khi thấy ở đây toàn là cực phẩm nhân sâm, linh chi, vân vân bèn nhảy xuống thu hoạch bằng sạch mới thôi! Sau vài lần hạ cánh, Đoạn Vân thu hoạch vô số hàng tốt, có lẽ phải tới mấy trăm cân cực phẩm dược tài. Phỏng chừng có thể luyện ra được mấy ngàn viên Tẩy Tủy Đan chứ ít gì ! - Tiểu Phi Hiệp, dừng lại, ta cảm giác được linh khí nơi này rất sung túc, có thể có đồ xịn đó ! Bên kia ! ngang qua hồ nước Đoạn Vân đột nhiên cảm giác được linh khí nơi này quá là đậm đặc, linh khí còn muốn nồng đậm hơn mảng linh chi rất lớn. Vì vậy Đoạn Vân quay sang ra lệnh cho Tiểu Phi Hiệp bay tới đó. Sau khi Tiểu Phi Hiệp dừng lại, Đoạn Vân dùng thần thức và năng lực cảm giác nhạy cảm của tỏa ra dò xét. Rốt cục, cái cây ở bên cạnh hồ nước, Đoạn Vân phát ra mười mấy quả màu đỏ . - Chẳng lẽ đây là Chu quả trong truyền thuyết? Làm sao mà có linh khí kinh người như thế ? Nhìn hơn mười quả cây màu đỏ ở đó, giống như quả quất, Đoạn Vân mừng rỡ như điên, xem ra vận khí mình hôm nay khá quá ! Đồ tốt nghe! - Thiếu gia, ta có loại cảm giác tốt, dường như có cái gì đó ngừng cảnh cáo chúng ta ! - Diệp Thành cau mày với Đoạn Vân . Đoạn Vân hơi nghi hoặc, Diệp Thành là Kiếm Thần rồi. Hơn nữa thực lực của nhờ Đoạn Vân cung cấp các loại dược vật cộng thêm với giải thích về Thái Cực, có thể là cấp Kiếm Thần kinh khủng nhất của loài người đại lục. Nhưng cái gì mà có khả năng làm cho cao thủ tuyệt đỉnh như thế có vẻ bất an đây?