Bá Y Thiên Hạ - Độc Cô Lãnh Giả (458C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 73. Huyết Tinh Thẩm Vấn Bất Tử Y

      Đoạn Vân an bài cho nhóm thủ hạ tạm thời nghỉ lại, rồi cùng Pháp Lạp Kỳ tới chỗ giam giữ tù binh Lôi Ngạo đế quốc. Đoạn Vân nắm bóp lúc làm cho tên tù binh Long kỵ sĩ hôn mê tỉnh lại, rồi ra lệnh cho mấy tên thủ hạ đắc lực đứng phía trước gã trung niên Long kỵ sĩ đó.


      - Các ngươi là ai?


      Gã Long kỵ sĩ cả người vết thương đầm đìa, nhìn thấy Đoạn Vân vẻ mặt gã có vẻ rất sợ hãi và rất nghi hoặc. Gã biết mình ràng cùng đám Cuồng chiến sĩ điên cuồng chiến đấu. đám Cuồng chiến sĩ đó đủ để làm cho gã cả đời quên được. Bởi vì đó là đám Cuồng chiến sĩ có thể tự chủ cuồng hóa, hơn nữa bọn họ cuồng hóa xong vẫn còn tồn tại lý trí. Chính vì vậy, năm người Long kỵ sĩ Lôi Ngạo đế quốc nếm mùi cay đắng về tay của họ. Hơn nữa theo như gã phân tích, đội hình chiến đấu của Cuồng chiến sĩ hiển nhiên trải qua huấn luyện đặc biệt, bằng đám Cuồng chiến sĩ cũng tuyệt đối thể phối hợp được như vậy! Đương nhiên Cuồng chiến sĩ phối hợp tác chiến được là nhờ công lao của Lạp Lực và Khắc La Phu. Mặc dù bọn họ đầu óc quá thông minh, nhưng dù sao dưới lãnh đạo của Đoạn Vân bắt chúng huấn luyện chết sống lại, học được hết mọi tinh túy cũng hiểu được chút đỉnh vỏ ngoài (nguyên văn: ăn được thịt heo cũng thấy được con heo)!


      Đoạn Vân nhếch miệng với nụ cười rất quỷ dị và đểu giả, lạnh lùng:


      - cho ta biết nguyên nhân, Lôi Ngạo đế quốc các ngươi vì sao muốn công kích Cuồng chiến sĩ bộ tộc, nếu , ta làm ngươi hưởng thụ mọi hạnh phúc cuộc đời này!


      - Hừ! Đừng có mơ! Bảo Long kỵ sĩ cao quý chúng ta bán đứng đế quốc hả, chuyện đó có khả năng đâu!


      Tên gia hỏa đó xem ra khá cứng đầu.


      - Được, tốt lắm! Có dũng khí. Bất quá Đoạn Vân ra rất thích người nào có xương cứng, phần sau của trò chơi này mất vui !


      Đoạn Vân cười cười.


      - Ngươi là Đoạn Vân?


      Tên tù binh giật mình, gã thể tưởng tượng được làm sao Đoạn Vân là ngôi sao mới nổi ở Thiên Long lại mò đến nơi khỉ ho cò gáy này.


      - Rồi sao? Nghe ta là Đoạn Vân ngươi nghĩ ra chiêu gì hả?


      - Hừ! Cho dù ngươi là Đoạn Vân, cũng dừng hòng moi được tin tình báo gì từ miệng của ta!


      - Được, ta phát ta càng ngày càng thích ngươi! Được rồi, khen ngươi nhiều quá nữa kẻo mũi ngươi lại nổ như bỏng ngô, Đoạn Vân ta quyết định lấy ngươi làm thí nghiệm. Vừa vặn thủ hạ của ta vừa bị đứt tay, ta rất muốn gắn cho cái tay khác, ta muốn xem phần thi thể bị đứt có thể gắn lại được . Còn ngươi, vừa lúc tới đây để làm đối tượng thí nghiệm.


      Đoạn Vân thấy tướng quân cụt tay phía sau - Lữ trưởng lữ ba Kiệt Khắc. Đoạn Vân luôn luôn nghĩ cách gắn cho cánh tay khác, chẳng qua Đoạn Vân trước nay chưa kịp làm.


      - Ngươi muốn làm gì? Ngươi thể làm như vậy. Ta là Long kỵ sĩ của Lôi Ngạo đế quốc, là tử tước, ta là quý tộc! Ngươi thể làm như vậy.


      Tên tù binh đó xem ra hơi sợ hãi rồi.


      - Yên tâm, chỉ cần có ta ở đây ngươi tuyệt đối chết, cho dù tự sát, ta cũng có thể cứu sống ngươi. Người đâu, đem cánh tay trái của chặt bỏ !


      Đoạn Vân ra lệnh.


      - A!


      Tên tù binh đó kêu thảm tiếng rồi ngất lịm , vài vài phút sau, gã tỉnh lại ngay. Hơn nữa gã ngạc nhiên phát ra cánh tay trái của mình vẫn còn nguyên. Vẻ mặt rất khó tin lắc lắc tay trái vài cái, đúng vậy, cánh tay vẫn còn đây mà. Chẳng lẽ là nằm mơ? Bất quá cơn đau khắc cốt minh tâm cũng chân như thế cơ mà!


      - Tốt lắm, xem ra cánh tay của mình có thể gắn vào bình thường. Bây giờ thử lại cho chân !


      Thanh của Đoạn Vân giống như ác ma, lúc này lại vang lên bên tai tên tù binh đó. Gã rốt cục cũng hiểu được tất cả những việc này đều là cả, gã cũng chứng kiến thủ đoạn thần kỳ của Đoạn Vân tế tự truyền kỳ.


      A! Con người đáng thương đó lần nữa ngất , gã lần nữa cảm nhận được được cảm giác kỳ diệu khi phần thân thể thoát ly và thấu triệt toàn bộ đau đớn đến tận tim gan.


      Chỉ chốc lát, gã tỉnh lại. Gã quả thực muốn gào lên, nguyên nhân là gã lại phát ra chân của gã lại bị tên ác ma gắn lại trở về, tất cả tất cả tựa như có gì phát sinh cả. Bất quá chân gã vẫn còn rất đau đớn làm cho hiểu được tất cả những thứ này vẫn là nốt!


      - Như thế nào? Long kỵ sĩ đại nhân, cảm thụ loại cảm giác kỳ diệu này chưa?


      Vẻ mặt Đoạn Vân trông như ác quỷ, cười hỉ hả khoái trá làm cho người ta vô cùng sợ hãi.


      - Ngươi là tên điên! Muốn ta hả, ngươi nằm mơ! Ta Lạp Nhĩ cho dù chết cũng cúi đầu trước tên tàn bạo nhà ngươi đâu!


      Nguyên lai tên là Lạp Nhĩ.


      - Hắc hắc, ta đột nhiên nhớ tới vấn đề rất nghiêm trọng. Bởi vì nhóm máu khác nhau, chân tay của người khác nhau bình thường thể kết hợp cùng nhau được! Ai, xem ra ngươi còn phải ủy khuất thêm chút nữa, Lạp Nhĩ đại nhân! Đoạn Vân ta là tế tự rất có tránh nhiệm nghề nghiệp, vấn đề này ta nhất định phải hảo hảo nghiên cứu! Người đâu, cắt cho ta cái chân heo, nhớ kỹ, bộ vị cắt phải có độ lớn bằng với cánh tay của vị Long kỵ sĩ đại nhân này cho ta!


      Đoạn Vân sau đó nghĩ tới việc dùng động vật làm thí nghiệm. Dù sao nơi này là dị giới, địa cầu có rất nhiều lý luận coi như là chân lý, nhưng tới đây lại áp dụng được. Đoạn Vân rất muốn thí nghiệm chút xem thử đến tột cùng nơi này có kháng thể và miễn dịch .


      Bất quá việc thí nghiệm cũng chứng thực ở đây vẫn tồn tại các vấn đề về nhóm máu và kháng thể kháng nguyên như trước.


      Thấy cánh tay mình lại biến thành chân heo, Lạp Nhĩ quả thực muốn phát cuồng lên. Hơn nữa vì trong cơ thể có hai loại máu ngừng công kích sinh ra đau đớn tột cùng. Cảm giác này kinh khủng hơn bất kỳ những đau đớn nào mà gã biết. Đó là loại đau từ côt tủy đau ra, loại vừa đau vừa ngứa ở cánh tay như thế này đủ để làm cho gã tê tâm liệt phế.


      - Ta , ta ! Ta đều hết, Đoạn Vân đại nhân, ngài đem cánh tay của ta gắn vào ! Ta biết bao nhiêu đều cho ngài cả. Hoặc là ngài giết ta cũng được!


      Rốt cục thiết hán biến thành nhuyễn hán, Lạp Nhĩ rốt cục nhũn như con chi chi.


      Đoạn Vân dùng ngân châm khống chế hai loại máu cho công kích nhau nữa, làm gã bị đau và ngứa nữa rồi :


      Ngươi xong rồi ta giúp ngươi hoặc là gắn cánh tay lại hoặc là giết ngươi.


      Lạp Nhĩ còn biện pháp nào nữa, từ nội tâm của sinh ra loại sợ hãi vô bờ với Đoạn Vân. Vì vậy biết được bao nhiêu đều phun ra cho bằng hết.


      Nguyên lai, Lôi Ngạo đế quốc công kích Cuồng chiến sĩ phải có mục đích, mà là để chiếm lĩnh nơi này. Nguyên nhân theo Lạp Nhĩ là muốn phát triển nơi này trở thành bàn đạp của Lôi Ngạo đế quốc để tiến công Thiên Long. Bởi vì Lôi Ngạo đế quốc và Thiên Long Đế Quốc chỉ giáp nhau có dải đất rất ở vùng tây bắc, nếu họ muốn đánh bại Thiên Long, trước tiên phải tìm được những căn cứ tốt xung quanh Thiên Long Đế Quốc. Hơn nữa chỉ cần chiếm lĩnh được A Nhĩ Ti Tư là có thể hợp tác với Nạp Lan vương quốc, hình thành thế giáp công đối với Thiên Long Đế Quốc, như vậy có thể đứng ở chỗ này kiềm chế đại lượng chủ lực của Thiên Long. Hơn nữa Lôi Ngạo đế quốc còn thấy được sản vật ở A Nhĩ Ti Tư rất phong phú, địa thế hiểm yếu, dễ thủ khó công, nếu ở chỗ này mà thành lập căn cứ quân có ý nghĩa phi thường trọng đại. Lôi Ngạo đế quốc sau khi suy tính kỹ càng, quyết định trước phải tấn công bộ tộc Cuồng chiến sĩ. Việc này chủ yếu vì thông qua nơi này có thể tiến vào nội bộ của Thiên Long, hơn nữa trong số bọn họ có người cho rằng Cuồng chiến sĩ là thế lực rất yếu, dễ dàng chiến thắng.


      Là ai đưa ra kế hoạch này?


      , Đoạn Vân rất bội phục người đưa ra kế hoạch này. Nếu phải Đoạn Vân mò vào đây, Lôi Ngạo đế quốc có thể dễ dàng khống chế được bộ tộc Cuồng chiến sĩ. Chỉ cần đứng vững ở chỗ này, biến trở thành nơi này thế lực, bọn họ hoàn toàn có thể đứng vững ở nam diện A Nhĩ Ti Tư, sau đó tiếp tục phát triển. Nếu bọn họ có có thể xây dựng căn cứ ở đây, cho dù Lôi Ngạo đế quốc chiếm nửa phần của Thiên Long quốc thổ, mà chỉ cần phát triển theo hướng tây, hoàn toàn có thể đem cả khối lãnh thổ rộng lớn ở cao nguyên Bố Lôi Tây nhập vào bản đồ Lôi Ngạo đế quốc, làm cho quốc thổ của Lôi Ngạo đế quốc tăng lên gấp rưỡi. Cứ như vậy, khi Lôi Ngạo đế quốc hoàn toàn chiếm cứ cả phía bắc của Mộng Đa Lợi Á đại lục, thống nhất cả Mộng Đa Lợi Á cũng còn là việc khó. Hơn nữa Đoạn Vân cũng đoán ra Lôi Ngạo đế quốc có thể câu kết với Man tộc ở phương bắc. Bằng , Lôi Ngạo căn bản cũng dám có ý nam hạ.


      - Là Tam công chúa Lôi Ngạo đế quốc của chúng ta!


      Lạp Nhĩ bất lực với vẻ mặt vô cùng thống khổ.


      - Các ngươi phải có hiệp nghị với Man tộc ở phương bắc đó chứ?


      Đoạn Vân hỏi.


      - Ta biết, bất quá thủ hạ của Tam công chúa có đội quân hai vạn Man tộc. Tam công chúa vừa xinh đẹp vừa thông minh, là minh châu của Lôi Ngạo đế quốc chúng ta! Nàng dụng binh như thần, trí tuệ hơn người, chúng ta tin rằng dưới dẫn dắt của nàng, Lôi Ngạo chúng ta cuối cùng thống nhất được đại lục. Bất quá vô luận như thế nào, ta cũng bán đứng Tam công chúa đâu.


      Khi đến Tam công chúa của bọn họ gã lộ ra vẻ mặt kính nể vô cùng.


      - Ngươi có thể cho ta biết nàng gọi là gì !


      - Tam công chúa tên là⬦ Hừ! Ta cho ngươi đâu!


      Đoạn Vân ngẫm nghĩ lát, quay về thủ hạ phất phất tay. binh lính trực tiếp tiến lên chém rụng đầu Lạp Nhĩ.


      Lại là Tam công chúa! Cũng là nữ quân thần, tốt quá, rất kích thích! Bất quá, đêm nay ta phải chinh phục Khải Sắt Lâm Tam công chúa của ta cái . Tính từ lần đầu tiên đến nay lâu như vậy rồi mà vẫn chưa có lần thứ hai, mắc cỡ quá!

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 74. Gia Tộc Hội Nghị Mưu Phát Triển

      Ngày thứ hai, Đoạn Vân triệu tập tất cả hạch tâm nhân viên và các đội trưởng ngành nghề khác nhau mở hội nghị gia tộc, thương nghị về phương châm phát triển gia tộc sau này. Tối hôm qua Đoạn Vân muốn thực nguyện vọng với Khải Sắt Lâm mà thể thực được .


      Nhìn đám thủ hạ, Đoạn Vân :


      - Các ngươi cũng biết về tình cảnh bây giờ của Trung Hoa gia tộc chúng ta, ta phỏng chừng chỉ trong thời gian ngắn nữa là Tra Lí vì áp lực mà tuyên bố việc ta là tên phản quốc. Như vậy việc làm ăn của chúng ta ở Thiên Long chịu rất nhiều hạn chế ! Bất quá các ngươi yên tâm, ta có thể khẳng định, Tra Lí dám trực tiếp đối địch với Đoạn Vân ta đâu. Sinh ý của gia tộc chúng ta có thể vẫn tiếp tục phát triển tại Thiên Long Đế Quốc. Còn chúng ta và bộ trưởng tài chính của đế quốc (cũng là Mã Khả Ni Khắc gia tộc) luôn luôn hợp tác hề gián đoạn. Như vậy tài nguyên của gia tộc bị gián đoạn!


      Nghe thế, rất nhiều người trong gia tộc đều cười thầm. Nếu Trung Hoa gia tộc thiếu tiền tuyệt đối là chuyện đùa buồn cười nhất. Đoạn Vân là gia chủ rất biết cách kiếm tiền, nếu thiếu tiền, bằng vào trí tuệ của , chỉ phất tay là có vài ức chảy vào như nước. Nhân viên của gia tộc trong chuyến trường chinh vừa rồi cũng biết thêm về việc này. Người khác ràng lắm chứ bọn họ quá hiểu gia chủ Đoạn Vân của họ. Vô luận là xem bệnh cho người ta hay là sai bộ đội liên tục đánh cướp cường đạo, mục đích cuối cùng cũng chỉ có : đó là vì kim tệ. đường về đến đây thu hoạch được vài ức kim tệ, đủ để chứng minh Đoạn Vân tuyệt đối là tên cá mập, làm chuyện gì ở đại lục này tuyệt đối đều để kiếm tiền nhanh nhất, các giao dịch mua bán có lợi nhất, hơn nữa cơ hồ bao giờ chịu mua bán lỗ lã .


      - Thiếu gia, ngài phân phó ! Công việc của chúng ta sau này là gì? Chúng ta cứ theo lời ngài mà làm ! - Quản gia Ước Hàn đứng dậy .


      - Trọng điểm của chúng ta sau này là A Nhĩ Ti Tư ! Chúng ta phải thu phục tất cả các thế lực ở A Nhĩ Ti Tư cảnh nội, cho dù có những bộ lạc thể thu phục được, chúng ta cũng phải thành lập cơ chế hợp tác với họ, đem vận mệnh ràng buộc lẫn nhau. Hơn nữa, ta có muốn thành lập thành thị ở A Nhĩ Ti Tư ! - Đoạn Vân nghiêm túc .


      - Đoạn Vân hiền chất, ngươi muốn lập thành trì ở A Nhĩ Ti Tư sao? Nơi này có lẽ thích hợp đâu! - Pháp Lạp Kì lúc này lên tiếng .


      - Làm sao thích hợp được, tiến bộ của loài người phải bắt đầu từ tòa thành trấn. A Nhĩ Ti Tư nếu muốn tiến bộ phải ngừng phát triển mình, chỉ có mình lớn mạnh, những thế lực khác mới dám khi dễ chúng ta, nếu giống như các ngươi bây giờ cứ tránh ở trong rừng săn kiếm sống qua ngày như vậy, việc diệt vong chỉ là việc sớm muộn thôi. Được rồi, Pháp Lạp Kì bá phụ, ta trước có nhờ ngươi đến bộ lạc khác truyền lời, phản ứng của bọn họ như thế nào ?


      Đoạn Vân trong lần đầu tiên khi tới đây phân phó Pháp Lạp Kì, bảo tìm hiểu phản ứng của các bộ lạc khác .


      - Bọn họ có ai đồng ý với chuyện này cả. Có vài bộ lạc tiểu nhân, vì sợ bộ tộc Cuồng chiến sĩ chúng ta nên đầu phục ngươi, do đó tỏ thái độ gì, là để xem phản ứng của các bộ lạc khác. Còn vài bộ lạc Thú Nhân có thái độ dứt khoát, bọn họ ai muốn làm lĩnh chủ của A Nhĩ Ti Tư, cứ đến là họ giết .


      Pháp Lạp Kì vẻ mặt bất lực. , tuyệt đối tin Đoạn Vân có thể dẫn dắt A Nhĩ Ti Tư tới phồn vinh, nhưng bộ lạc khác lại rất hợp tác!


      - Còn bộ lạc Tinh Linh và Ải Nhân sao?


      Các tiểu bộ lạc khác Đoạn Vân cần lo lắng, chỉ cần buộc vài đại bộ lạc ở A Nhĩ Ti Tư đầu phục mình, mấy tiểu lâu la kia tự nhiên phải thần phục thôi.


      - Bộ lạc Tinh Linh có biểu gì ! Bộ lạc Ải Nhân bởi vì ở tận phía bắc của A Nhĩ Ti Tư, cách nhau hơi xa, do đó ta còn chưa ! - Pháp Lạp Kì nghiêm chỉnh .


      - Ồ !


      Đoạn Vân khẽ gật đầu, đây đều là chuyện trong dự liệu của . Tinh Linh và Ải Nhân đều là chủng tộc cao ngạo, muốn bọn họ thuần phục có điểm khó khăn. Bất quá Đoạn Vân tin tưởng tuyệt đối là có thể hoàn toàn chiêm lĩnh được A Nhĩ Ti Tư .


      - Tốt lắm, chúng ta từng bước tiến tới thôi!


      - Thiếu gia, ngươi có thể biết, có rất nhiều người trong gia tộc chúng ta đều đến từ A Nhĩ Ti Tư đó! - Ước Hàn nghe vậy xen vào câu .


      Đoạn Vân vừa nghe, ngước lên, đúng vậy, đại bộ phận gia tộc của mình đều hình thành từ dị tộc, đây là ưu thế.


      - Ngưu đầu nhân Khai La, ngươi trước kia là người ở đâu đó?


      Đoạn Vân quay về ngưu đầu nhân hộ vệ đội trưởng đáng .


      - Thiếu gia, Thú Nhân hộ vệ chúng ta đây vốn là những người thuộc bộ lạc Thú Nhân ở A Nhĩ Ti Tư ! Chúng ta đây đều ở Phất La Đa, cách nơi này xa ! Bất quá thiếu gia, chúng ta đây là người trong gia tộc, mặc dù chúng ta đây cũng thỉng thoảng nhớ nhà, nhưng chúng ta đây đều coi nơi này trở thành gia đình của chúng ta rồi !


      Bất quá Khai La xong Đoạn Vân liếc mắt nhìn ra những láo ngay từ những lời đầu tiên ! Lá rụng về cội, huống chi là người ?


      - Các ngươi trước kia làm gì ở đó?


      - Thiếu gia, tộc trưởng bộ lạc ngưu đầu nhân nơi đó chú của ta !


      Nghe thế, Đoạn Vân hơi cao hứng rồi. Đây là quan hệ rất hay, cần phải lợi dụng cho tốt .


      - Giới thiệu về tình huống ở Phất La Đa !


      Pháp Lạp Kì chỉ vào Khai La, :


      - Ta cũng có vài kiến thức về nơi đó, hơn nữa nơi đó có vài tộc trưởng là bạn tốt của ta. Phất La đa là khối tụ cư của Thú Nhân ở Á Cương, cũng là mặt đông của Cuồng chiến sĩ bộ lạc chúng ta. Nơi đó có rất nhiều Thú Nhân, hơn nữa có rất nhiều chủng tộc. Chủ yếu là ngưu đầu nhân và lang đầu nhân, nơi đó có năm vạn ngưu đầu nhân, đại khái sáu vạn lang đầu nhân nhân, còn có gần năm ngàn miêu tộc, tượng nhân, hùng nhân, cẩu nhân cũng có chút thế lực, đều có mấy ngàn tộc nhân, còn có vài bộ tộc có nhân số rất ít ! Tổng nhân số ở đó đại khái mười lăm vạn .


      - La Lị, miêu tộc sao ?


      - Thiếu gia, tộc trưởng miêu tộc là cha ta ! Ta cha ta đầu phục ngài !


      La Lị đứng lên với Đoạn Vân vẻ rất cung kính. Hôm nay miêu nữ thích khách, thực lực là thánh cấp hậu giai rồi, rất kinh khủng. Đoạn Vân khẽ gật đầu rất hài lòng .


      - Thiếu gia thiếu gia, tượng nhân chúng ta đây cũng đầu phục ngươi, ta đây cam đoan ! - tượng nhân tên là Lực Khắc vội vàng đứng ra lớn tiếng .


      Đoạn Vân nhìn tượng nhân võ sĩ đáng này, trêu chọc :


      - Ngươi làm sao cam đoan được? Hơn nữa, tượng nhân các ngươi chỉ biết ăn, còn phải kéo đến đây ăn cho ta nghèo luôn à? Ta túng bấn lắm !


      Nghe Đoạn Vân trêu chọc, toàn trường cười ha hả .


      - Thiếu gia, thiếu gia, chúng ta đây rất cần lao mà, chúng ta đây nhất định có biểu tốt. Thiếu gia yên tâm, Lực Khắc ta đây là tộc trưởng bộ tộc tượng nhân, ta đây tuyệt đối đầu phục ngài !


      Lực Khắc vừa nghe vậy có vẻ hơi bồn chồn, nhưng rất có tình cảm với tộc nhân, biết chỉ cần Đoạn Vân thu lưu mấy ngàn tộc nhân của mình toàn tộc cao thấp được cứu. Kỳ Đoạn Vân đối với tượng nhân rất thích họ. Hàm hậu thành , khí lực kinh người. Mặc dù động tác có chút chậm chạp và hậu đậu, nhưng cũng có ít tác dụng. Đoạn Vân cười cười :


      - Được, vài ngày nữa, ta muốn xem ngươi vốn từng làm nô đãi là sao xứng đáng làm tộc trưởng đại nhân trước mặt tộc nhân của ngươi. Nếu ngươi làm tất cả tượng nhân võ sĩ đầu phục ta, ta đây phạt ngươi mười ngày cho ăn cơm, mười ngày có thể tiết kiệm cho ta rất nhiều lương thực đó!


      - , thiếu gia !


      Lực Khắc giơ tay chào Đoạn Vân. Bốn tượng nhân võ sĩ của gia tộc cũng đều trải qua huấn luyện quân cả, sớm có chút tác phong quân nhân .


      - Tốt lắm, bây giờ ta phân phối nhiệm vụ. À mà Cáp Lợi này, ngươi là Ải Nhân, ngươi có liên lạc với bộ lạc Ải Nhân ở A Nhĩ Ti Tư ? Cáp Nộ, ngươi sao?


      Đoạn Vân định phân phối mọi việc trong gia tộc, chợt thấy đội trưởng tiểu đội Ải Nhân và Địa Tinh Cáp Lợi và Cáp Nộ .


      - Thiếu gia, chúng ta đều là công nhân nô lệ, cự ngụ ở thế giới loài người lâu rồi . - Cáp Nộ , còn Cáp Lợi đứng bên gật đầu .


      - Ồ, vậy được rồi ! Bây giờ phân phối nhiệm vụ. Cáp Lợi, nhiệm vụ của các ngươi là chế tạo binh khí, về phần nếu đủ nhân thủ, các ngươi có thể tìm Ước Hàn, mười mấy vạn Cuồng chiến sĩ và những người khác trong gia tộc phối hợp với các ngươi. Binh lính gia tộc chúng ta luôn luôn phát triển, nếu thiếu binh khí được đâu. Ta định từ trong số bộ tộc Cuồng chiến sĩ, rút ra vạn tộc nhân tạo thành sư, ta nghĩ phải đào tạo bọn họ trở thành hổ lang chi sư như Nanh Sói vậy đó.


      - Đoạn Vân, bộ tộc Cuồng chiến sĩ chúng ta cơ hồ toàn dân giai binh, như vậy ⬦


      Pháp Lạp Kì vừa nghe Đoạn Vân chỉ cần vạn binh lính Cuồng chiến sĩ hơi giật mình .


      - Bá phụ, binh quý tinh quý đa. Chỉ cần huấn luyện tốt, vạn người này cũng tương đương với mười vạn binh lính bình thường. Hơn nữa, dân cư Cuồng chiến sĩ bộ lạc của chúng ta rất ít, đây số lượng rồi. Bất quá, dân binh cũng có thể toàn dân giai binh. Khi chiến tranh tác chiến, bình thường làm nông, từ từ phát triển, ta phỏng chừng số lượng dân binh tốt nhất khống chế ở mức năm vạn người. Dù sao chúng ta cũng phải lấy phát triển làm trọng .


      Đoạn Vân kiên nhẫn giải thích. Nghe Đoạn Vân giải thích, Pháp Lạp Kì khẽ gật đầu đồng ý .


      - Tiểu đội địa Tinh chế tác, các ngươi tiếp tục sản xuất thủy tinh, có thể lựa chọn chỗ thích hợp xây nhà máy, dùng mô thức sản xuất dây chuyền như ta !


      - Còn nữa, tiểu đội làm thuốc của gia tộc, các ngươi phụ trách việc thu hoạch dược tài, rất nhiều dược hoàn của chúng ta bây giờ lại phải sản xuất từ đầu. Tứ Tiểu và Liên Na, các ngươi phụ trách chút .


      Tứ Tiểu chính là Tiểu Vũ-Đại Vũ và Tiểu Lâm-Đại Lâm, bốn đứa hôm nay đều là đệ tử của Đoạn Vân, bọn họ học xong ít tri thức về dược học, hơn nữa Đoạn Vân đem vài phương pháp chế tác dược hoàn dạy cho bọn họ. Xuân dược cần phải . Giải độc hoàn và hoàn dương đan cũng do bọn họ phụ trách. Làm sao bắt Đoạn Vân này cả ngày ở đó mà chế dược được? Việc đó cơ hồ có khả năng .


      - Khắc Lí, ngươi lo phụ trách sinh ý của gia tộc, tiếp tục quản lý cho tốt nhé! Ta xem A Nhĩ Ti Tư hẳn ít sản nghiệp có thể khai phát!


      - , thiếu gia !


      - Nanh Sói sư đoàn cần trong thời gian ngắn nhất ở đây thiết trí thành căn cứ quân , phụ trách an toàn cho cả Á Cương. Còn nữa, gia tăng huấn luyện !


      - !


      OOo


      Cả chương này mà vẫn chưa thấy Khải Sắt Lâm xuất , thất vọng chưa?


      Cho phiếu đề cử đê!


      Chương sau có chút đỉnh tình tiết hương diễm, cứ bình tĩnh mà chờ nhé!

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 75. Luyện Công Tiệp Kính Song Tu Pháp

      An bài xong tất cả mọi thứ, Đoạn Vân bắt đầu ra tay trị liệu cho mười mấy vạn người bộ tộc cuồng chiến sĩ. Bởi vì có quá nhiều người Đoạn Vân phải từ từ tiến hành theo kế hoạch .


      Hết ba mươi ngày, Đoạn Vân mới giải trừ toàn bộ căn bệnh cuồng hóa của mười mấy vạn người bộ tộc cuồng chiến sĩ. Hơn nữa, để phát huy tốt nhất năng lực tác chiến của bọn họ, Đoạn Vân đem con rồng cấp tám luyện hóa, phối hợp với các loại dược tài để làm ra số lượng thuốc nước rất lớn đủ cho mấy vạn người mỗi người chén. Đây là loại thuốc Đoạn Vân đặc biệt chế ra để điều trị chứng bệnh cuồng hóa của bộ tộc cuồng chiến sĩ. Loại thuốc này được đặc ý chế tạo theo phương pháp hoàn toàn mới. đem các loại tinh hoa cho vào rồi dùng phương pháp chưng cất, cho đến khi hình thành ra thứ thuốc ở trạng thái lỏng. Đoạn Vân phỏng chừng loại dược thủy này có cùng công hiệu với Tẩy Tủy Đan, hơn nữa còn dễ dàng hấp thu hơn so với Tẩy Tủy Đan. Còn kết quả cũng rất khả quan, chén Tẩy Tủy Thủy, tương đương với nửa viên Tẩy Tủy Đan. Điều này làm cho Đoạn Vân rất hưng phấn, cứ như vậy có thể đề cao thực lực cho số lượng lớn thủ hạ của bản thân.


      Theo thỏa thuận giữa Pháp Lạp Kì và Đoạn Vân, Đoạn Vân có đội ngũ hai vạn người cuồng chiến sĩ chính qui. Đoạn Vân đặt tên đơn vị này là Cuồng Long lưỡng sư. Dưới tác dụng của Tẩy Tủy Thủy, cộng thêm gần ba mươi ngày huấn luyện nữa, khi cuồng hóa thực lực của đội quân có thể đạt tới cấp năm trở lên. Đây là lực lượng binh lính có thực lực cao cấp kiếm sư ( thực lực cấp bảy ). Hơn nữa để đảm bảo cho bọn họ có thể phối hợp tốt với nhau, Đoạn Vân tách toàn bộ những người có thực lực cấp sáu trở lên sắp xếp ở cuồng long nhất sư, những người có thực lực cấp năm toàn bộ an bài ở nhị sư. Như vậy, cuồng chiến sĩ dưới chỉ huy của Đoạn Vân, có thể là như cá gặp nước .


      Để cho thuận tiện Đoạn Vân rút ra vài sĩ quan cấp đại đội trưởng từ Nanh Sói tới Cuồng Long giữ các chức vụ sĩ quan cao cấp, đồng thời cũng cho vài người của Nanh Sói phụ trách các chức vụ giáo quan. Giao cho Pháp Lạp Kì làm quân đoàn trưởng của hai Cuồng Long sư đoàn này. Nanh Sói sư đoàn độc lập, do phó sư trưởng Hi La đảm nhiệm chức vụ sư trưởng. Đoạn Vân tự phong cho mình là tư lệnh, chưởng quản binh quyền .


      - Lâm Lâm, cái thị nữ tên là Tiểu Nguyệt có thà ?


      .Đoạn Vân hôm nay đến thư phòng gặp Khải Sắt Lâm. Lúc này, trong phòng chỉ có hai người bọn họ, Đoạn Vân ôm Khải Sắt Lâm, hai tay đặt ở vài địa phương rất đặc sắc .


      - Vân ⬦ ừm .. nên, ngươi có chuyện gì , nên động thủ động cước .


      Khải Sắt Lâm dưới bàn tay tà ác của Đoạn Vân dần dần chống đỡ được nữa, cả người nàng vô lực bị hai tay của Đoạn Vân đánh bại.


      - Lâm Lâm, ta muốn nàng !


      Đoạn Vân từ phía sau lưng ôm Khải Sắt Lâm, ngừng vuốt ve trước ngực. Theo góc áo, hai bàn tay Đoạn Vân trực tiếp leo lên đỉnh núi của Khải Sắt Lâm. Trải qua cải tạo của mấy viên Tẩy Tủy Đan, Khải Sắt Lâm vốn đại mỹ nữ nay mị lực của nàng càng thêm hấp dẫn, làm cho Đoạn Vân dâng lên niềm cảm xúc mãnh liệt. Đầu của áp vào Khải Sắt Lâm ngừng cọ xát, miệng ngừng hôn hít. xuất toàn lực với chiến ý cuồn cuộn tấn công vào kiều đồn cao cao, vừa mềm mại vừa đàn hồi, lại có xu thế áp sát đánh xáp lá cà !


      - Ở đây hả? Bây giờ còn là ban ngày mà!


      Khải Sắt Lâm dù sao cũng thể 'hào phóng' như Đoạn Vân, nếu trực tiếp ở ngay thư phòng mà làm cái việc như thế này với Đoạn Vân, nếu ai biết được nàng chỉ còn có nước chui đầu xuống đất.


      Đoạn Vân vẫn hề dừng những động tác táo tợn lại, mà cứ từng bước truy bức. bắt đầu cởi mấy cái nút áo của Khải Sắt Lâm.


      - Đúng, Lâm Lâm, đúng là ở chỗ này ! Ta thích nàng !


      xong, Đoạn Vân dìu Khải Sắt Lâm tới, hôn nàng. Lần này Khải Sắt Lâm còn cắn chặt hai hàm răng giống như những lần trước .


      Nàng ngừng dùng cái lưỡi vừa mềm vừa thơm chọc ghẹo Đoạn Vân, nhưng lại vẫn trốn tránh ngừng, làm cho con ô long của Đoạn Vân chạy theo cuống cuồng mà cũng cách nào đến đích. Đoạn Vân dưới chọc ghẹo của Khải Sắt Lâm càng bị dục hỏa lấn át, hạ thể căng lên chịu nổi. Cảm giác đau tức làm cho Đoạn Vân càng tấn công mạnh hơn. Lúc này Đoạn Vân áp sát vào chỉ còn cách lớp quần áo mỏng manh, có thể cảm giác được làn da mềm mại ấm áp . Dưới kích thích kiểu này, tiểu Đoạn Vân càng khó có thể tự chủ được.


      Đoạn Vân rốt cuộc chịu được loại kích thích này nữa, dục vọng hoàn toàn chiếm lĩnh gian tư duy trong đại não rồi. ôm chầm lấy Khải Sắt Lâm, xé sạch quần áo của nàng, sau đó là quần của mình. Vật ngăn ở hạ thể Đoạn Vân biến mất, tiểu Đoạn Vân nghiêng nghiêng công kích vào cặp đùi mềm mại của Khải Sắt Lâm, muốn tìm cách giảm bớt loại đau tức này chút (Wm: quả là đáng thương). Nhưng cái loại cảm giác mềm mại mát rượi này khi tiếp xúc với tiểu Đoạn Vân như tưới dầu vào dục hỏa của . Đoạn Vân cơ hồ muốn phún phát ra. cố khống chế cửa thành, tiểu Đoạn Vân ngừng tìm kiếm địa điểm để có thể giúp người phi thăng. Rốt cục, ở nơi đầy hoa thơm cỏ lạ, tìm được bến thuyền, tiểu Đoạn Vân cứng rắn như sắt thép rốt cục tìm được mục tiêu. hề nghỉ ngơi, tiểu Đoạn Vân lập tức xung phong, súng tiến công.


      - A! Đau ! Vân, chàng chút !


      Khải Sắt Lâm bị Đoạn Vân phá vỡ cổng thành tiến vào như thác lũ, đau đớn kịch liệt làm cho cả thành trì ẩm ướt của vị Đại mỹ nhân phải kêu ầm lên.


      điều làm cho Đoạn Vân rất khó hiểu, ⬦ của Khải Sắt Lâm lại rất chặt, hơn nữa ẩm ướt, cõi thiên nhiên u tuyền vừa sống động vừa mềm mại có loại hấp dẫn rất kỳ diệu. Nếu phải Đoạn Vân cấp tốc bế quan tỏa cảng, có thể sớm giải giáp qui hàng rồi. Cái loại cảm giác kỳ diệu này làm cho Đoạn Vân khỏi tự hỏi vì sao cái ⬦ của Khải Sắt Lâm lại rất khác với lần trước, dục hỏa ở hạ thể có thể đốt cháy mọi loại quân phiến loạn. Bất quá, Đoạn Vân cũng đoán ra đây là công hiệu của Tẩy Tủy Đan !


      Đoạn Vân ngừng tấn công, co kéo. Hơn nữa, khoái cảm mãnh liệt làm cho Đoạn Vân hơi mê man. thể thất bại thảm hại trước mặt người đàn bà của mình được, Đoạn Vân lại tiếp tục chính sách bế quan. Lúc này, Đoạn Vân sinh ra ý nghĩ lớn mật - vào lúc này mà vận hành chân khí chắc có nhiều hiệu quả lắm? là làm, lập tức vận Thái Cực chân khí lên .


      Kỳ khi Đoạn Vân bắt đầu tấn công, thấy chân khí trong cơ thể bắt đầu dục động, còn bây giờ lại do Đoạn Vân tự vận hành lên. Kết quả là, chân khí trong cơ thể Đoạn Vân tuần hoàn ngừng, hơn nữa có cổ chân khí nho chạy thẳng theo máu của Đoạn Vân tập trung vào bộ vị - tiểu Đoạn Vân. Cảm nhận được chân khí biến hóa trong cơ thể, Đoạn Vân hơi hối hận, lỡ nếu tẩu hỏa nhập ma quả là oan uổng vì cái trò thử nghiệm ngớ ngẩn này. Bất quá, chuyện trước mắt làm cho Đoạn Vân dừng lại được, khoái cảm mãnh liệt làm cho Đoạn Vân cứ phải tiếp tục. Họ từ thư phòng chiến đấu cho tới giường. Họ ngừng thay đổi tư thế, tạo ra đủ mọi hoa dạng bất tận đưa đến cho Đoạn Vân và Khải Sắt Lâm từ cao trào này đến cao trào khác. Khải Sắt Lâm phún phát vài lần. Rốt cục, sau khi trải qua vài giờ giằng co, Đoạn Vân mãnh liệt phún phát. Vô số tiểu Đoạn Vân lần nữa làm cho Khải Sắt Lâm đạt đến cao trào mà trước đó chưa từng có .


      Còn trong nháy mắt khi Đoạn Vân phún phát, bộ phận chân khí tập kết ở tiểu Đoạn Vân cũng tiến vào trong cơ thể của Khải Sắt Lâm. Hơn nữa, Đoạn Vân có thể cảm nhận được lộ tuyến vận hành của bộ phận chân khí đó trong cơ thể Khải Sắt Lâm. Nó vận động theo lộ tuyến của Thái Cực chân khí của mình. Cái làm cho Đoạn Vân giật mình là bộ phận chân khí đó sau khi vận hành trong cơ thể Khải Sắt Lâm, lại quay về trong cơ thể của Đoạn Vân. Hơn nữa nó trở nên càng thêm lớn mạnh tinh thuần !


      Nhìn kỹ Khải Sắt Lâm, nàng cũng mỏi mệt như vừa rồi nữa, sắc mặt rất hồng nhuận. Đôi môi xinh đẹp ướt át làm cho Đoạn Vân lần nữa xúc động lên, tiểu Đoạn Vân vốn còn đóng quân ở trong cơ thể Khải Sắt Lâm lần nữa phất cờ.


      Vì vậy từ trong phòng lại lần nữa truyền đến tiếng rên rỉ mê người của Khải Sắt Lâm và tiếng gầm gừ hưởng thụ của Đoạn Vân ! Từ buổi chiều, mạch kéo dài tới đêm khuya .


      Buổi sáng ngày thứ hai, ôm lấy Khải Sắt Lâm vẻ mặt thỏa mãn, Đoạn Vân cảm thụ biến hóa của chân khí trong cơ thể. Chân khí của trong đêm lớn mạnh lên vài phần, điều này trước đây Đoạn Vân phải ngừng tu luyện trong tháng mới có thể đạt tới được. Đoạn Vân nghĩ tới hai chữ - Song tu! Bất quá có phải là song tu hay còn phải hỏi Khải Sắt Lâm, nếu tiến bộ này lại làm hại đàn bà của mình quyết làm như vậy .


      - Lâm Lâm, tỉnh tỉnh! Ta có việc muốn hỏi nàng !


      Đoạn Vân đánh thức Khải Sắt Lâm lúc này vẫn còn hơi mơ màng .


      - Làm sao vậy? Vân, có chuyện gì chàng hỏi !


      Khải Sắt Lâm ngái ngủ mắt nhắm mắt mở, thấy Đoạn Vân bên, vẻ mặt lộ ra vẻ ngọt ngào, ngả đầu vào lòng Đoạn Vân .


      - Nàng cảm thụ biến hóa trong cơ thể chút ! Để ta bắt mạch cho nàng !


      Sau đó Đoạn Vân cầm tay bắt mạch cho Khải Sắt Lâm. phát vấn đề rất trọng yếu - Trong cơ thể Khải Sắt Lâm cũng có chân khí, hơn nữa Đoạn Vân phỏng chừng nàng còn tương đương với kiếm sĩ cấp hai nữa.


      - Ma lực dường như có gia tăng nhất định ! À, cái gì trong cơ thể ấm mềm mại lưu động thế nhỉ ?Làm cho người ta cảm thấy rất thoải mái.


      Khải Sắt Lâm nhắm mắt lại cảm thụ vẻ rất cao hứng .


      - Đó là chân khí ⬦⬦


      Đoạn Vân dạy cho Khải Sắt Lâm chút lộ tuyến vận công và tri thức kinh mạch .


      - Nhớ kỹ lộ tuyến vận công chưa? Sau này ta dạy Thái Cực quyền và Thái Cực kiếm cho nàng. Công pháp này là môn rất cao thâm, ta cũng biết sau khi luyện tới tầng cao nhất ra cái gì, nhưng ta bây giờ mới ở tầng thứ hai có thực lực cấp bảy rồi. Lâm Lâm, ngươi cần phải luyện tập cho tốt nhé. Nhớ kỹ, mỗi sớm, mỗi tối !


      Đoạn Vân dặn dò.


      - Vân, chàng tốt ! Thiếp nhớ rồi .


      Khải Sắt Lâm ngọt ngào , cả người rất ôn nhu ôm lấy Đoạn Vân .


      - Tiểu tinh, sau này chúng ta còn phải gia tăng luyện công nữa! Hai người cùng nhau luyện, giống như ngày hôm qua đó ! Sau này, chúng ta luyện công theo đường tắt!


      - Ừm, chàng đừng nữa, mắc cỡ chết người ta!


      - Ha ha, tốt lắm, ra khỏi giường ! Tới đây, ta giúp nàng mặc quần áo !


      - Được !


      Bất quá, Đoạn Vân mặc quần áo cho Khải Sắt Lâm mà phải mất đến nửa giờ ! Nếu phải Đoạn Vân còn có chuyện phải làm, nhất định còn gia tăng thời gian 'luyện luyện công' he he.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 76. Á Cương Kiến Thành Chi Cấu Tưởng

      Ước Hàn, bây giờ có mấy bộ lạc thần phục chúng ta rồi?


      Kỳ ngay sau hội nghị gia tộc, Đoạn Vân bắt đầu ra lệnh cho Ước Hàn bắt đầu du thuyết vài bộ lạc dị tộc ở A Nhĩ Ti Tư, hy vọng có thể thu phục bộ phận. Hơn nữa, tháng nữa là hết năm rồi, hy vọng trong thời gian hơn tháng này chiếm được càng nhiều bộ lạc càng tốt, còn sang năm, Đoạn Vân có chính sách mới. Sở dĩ bảo Ước Hàn phụ trách chuyện này chẳng qua là vì Đoạn Vân cố ý muốn bồi dưỡng cho lão, Đoạn Vân rất hy vọng Ước Hàn trở thành quản gia với thực lực kiếm thánh hậu giai có thể phát triển thành đời hiền tướng. Dù sao gia nghiệp của Đoạn Vân sớm muộn cũng phải mở rộng, Đoạn Vân tuyệt cam lòng làm người bình dân giàu có, mà phải làm nên nghiệp vẻ vang.


      - Thiếu gia, La Lị đưa cả Miêu tộc đến rồi, bất quá, cha La Lị cầu chuyện với ngươi. Còn Lực Khắc vốn là tộc trưởng nên cũng đem cả bộ lạc tượng nhân ba ngàn người tới đây. Bây giờ lo phụ trách vận chuyển bốc xếp cho gia tộc, đồng thời làm luôn những công việc vận chuyển trong việc kiến thiết thành thị Á Cương. Thú nhân hộ vệ Khai La mang theo ba mươi mấy ngưu đầu nhân đến gặp tộc trưởng Ngưu đầu nhân chuyện, nay bọn họ chưa có biểu thái gì, vẫn ngừng khuyên bọn Khai La nên trở về, thậm chí còn dùng vũ lực lưu bọn họ lại. Bất quá bọn họ đều là kiếm thánh cả, nên ai có thể ngăn được bọn họ, bọn họ đều trở về rồi. Còn hơn mười Lang nhân võ sĩ của gia tộc cũng xảy ra xung đột với Lang tộc, bị lang đầu nhân đuổi chạy. Có vài tiểu bộ lạc hứa hẹn chỉ cần các đại bộ lạc đồng ý là bọn họ thần phục chúng ta.


      Ước Hàn tóm tắt cho Đoạn Vân biết tình hình.


      - Xem ra việc tập nhóm người lẻ tẻ này lại quả là khó khăn ít nhỉ, việc kiến thiết Á Cương như thế nào rồi?


      Trong khi Đoạn Vân vừa đến Á Cương, bắt đầu chuẩn bị kiến thành ở chỗ này rồi. Sở dĩ xây thành ở Á Cương phải thuần túy chỉ là xây cái thành bình thường ở A Nhĩ Ti Tư, mà việc này nhất định có suy nghĩ sâu xa. Nơi này là cánh cửa xuống phía nam của A Nhĩ Ti Tư. Khống chế nơi này, coi như khống chế được cả tính mạng của A Nhĩ Ti Tư sơn mạch. Phía nam có Thiên Long với trường khổng lồ, là nguồn gốc lợi nhuận làm ăn của gia tộc, cho dù tiến hành khuếch trương lãnh địa tới Thiên Long, cũng có thể làm cho A Nhĩ Ti Tư có cơ sở phát triển rất tốt. Mặt khác, ở Á Cương, về hướng tây có thể tiến thẳng về Bố Lập Tây cao nguyên. Đây là nơi hoang vu, ai xem trọng nơi này cả. Chẳng qua trong mắt Đoạn Vân, đây là nơi có phong thủy phát triển rất tốt, cao nguyên này cũng có thể khai thác được, Đoạn Vân đoán ở dưới đất cũng có ít sản vật. Hướng đông tự nhiên là đối tượng cần phải thu phục rồi, Thú nhân tụ tập ở Phất La Đa và Tinh linh bộ lạc. Hướng bắc là vùng núi non hiểm trở của A Nhĩ Ti Tư, tại đó có rất nhiều ma thú. Còn trong mắt Đoạn Vân, ma thú đều là thủ hạ. Hơn nữa nghe , ở A Nhĩ Ti Tư còn có Á Long cốc, đó là lãnh địa của những con ngụy long giống như phi long chẳng hạn. Đoạn Vân từng hỏi Tiểu Phi Hiệp về việc Á Long cốc có liên lạc gì với Long tộc . Tiểu Phi Hiệp thế này: "Nếu về lý, Á Long cốc là lãnh địa của Long tộc, bất quá Long tộc cũng thừa nhận Á Long là long, do đó, Á Long cốc thể xem như địa phương của Long tộc. chính xác, đó là địa phương bị Long tộc khinh bỉ! Bất quá, Long tộc cho phép có người nào cưỡng chế chiếm lĩnh Á Long Cốc đâu.


      - Thiếu gia, dựa theo phân phó của ngài, chúng ta chiếm và xây dựng hai căn cứ quân ở hai đầu Á Cương, cũng là nơi chúng ta nay xây tòa thành khá lớn. Hôm nay, quân căn bản làm rất tốt rồi, bố trí lữ bộ đội ở đó, bất quá vì thời gian còn chưa đủ, nên chỉ xây được những doanh trại bình thường thôi, rất đơn giản. Còn việc kiến thiết tòa thành lớn theo như thiếu gia phân phó bắt đầu xếp đặt, phỏng chừng vài ngày nữa là có thể động thổ rồi, việc này do Cáp Nộ phụ trách. Chỉ là nhân thủ rất thiếu, mặc dù bộ tộc Cuồng chiến sĩ có mười mấy vạn người, nhưng bọn họ phần lớn đều hiểu kiến trúc. Hơn nữa, thiếu gia cầu phải làm thành lớn đến mức có thể chứa được hơn ngàn vạn người, nên cần rất nhiều tiền bạc và công sức.


      - thể thuê công nhân từ Thiên Long quốc nội sao?


      Đoạn Vân hỏi.


      - Cũng có thể, bất quá Tra Lí nửa tháng trước công bố cho toàn đại lục về tội phản quốc của ngài. Còn Lôi Ngạo đế quốc cũng tuyên bố muốn thảo phạt tên tế dự man rợ về tội cướp đoạt vợ của nhị hoàng tử bọn họ.


      Ước Hàn .


      - Ồ, xem ra Thiên Long nhờ được rồi. Vậy ngươi cho ta biết, có bộ lạc hay chủng tộc chuyên về việc kiến trúc . Chúng ta có thể tranh thủ ưu tiên thu phục bọn họ trước, hoặc là thuê cũng được.


      - Địa tinh, còn có Ải nhân! Bọn họ đều là những công nhân trời sinh cả. Bất quá Địa tinh dễ hơn, hơn nữa ở phía tây Á Cương có bộ tộc Địa tinh năm vạn người. Nhưng Ải nhân khó hơn nhiều, bọn họ chỉ cảm thấy hứng thú với việc rèn sắt và uống rượu, hề thích kim tệ.


      Ước Hàn giải thích.


      Đoạn Vân ngẫm nghĩ, rồi ra lệnh:


      - Gọi Cáp Nộ và Cáp Lợi tới đây!


      Chỉ trong chốc lát, Cáp Nộ và Cáp Lợi cả hai người bê bết toàn mồ hôi vội vàng tới trước mặt Đoạn Vân.


      - Cáp Nộ, xem ra ngươi chẳng cần tốn công sức mấy có thể xây được thành trì rồi phải ? Công việc như thế nào rồi, có cái gì tiến triển gì ?


      Đoạn Vân cười cười .


      - Thiếu gia, Địa tinh chúng ta là công nhân trời sinh, việc xây dựng là sở trường của chúng ta. Lần này ta làm theo phân phó của ngài xây dựng phần cơ sở hạ tầng khác tốt rồi. Bất quá, có mấy việc rất lớn: là, chúng ta căn bản đủ nhân thủ, mặc dù có vài địa phương nhất định cần phải có nhân viên kỹ thuật vẫn có thể thực được, nhưng có những nơi nếu có người chỉ đạo chuyên nghiệp khẳng định được. Thứ hai, chúng ta nguyên liệu để xây thành thiếu nhiều lắm. Ta ước với thực lực của chúng ta bây giờ, chỉ sợ phải mất mười năm mới xây xong.


      Cáp Nộ kiên nhẫn giảng giải cho Đoạn Vân biết.


      - Cáp Nộ, ở phía tây chúng ta có bộ lạc Địa tinh, ở đó có năm vạn người, ngươi có thể kêu gọi họ tới đầu phục chúng ta, tiến độ của chúng ta có thể được đề cao.


      - Thiếu gia, việc này có thể làm được. Có bộ lạc Địa tinh gia nhập liên minh, chắc chắng thực lực có thể đề cao ít.


      Cáp Nộ vẻ hưng phấn.


      - Được, ta kêu lên lữ đoàn đưa ngươi , ngươi tận lực dùng phương thức hòa bình thu phục bọn họ. Còn nữa, đám Thực nhân ma ở dọc đường cũng phải thu làm nô lệ. Hiểu chưa?


      Đoạn Vân ra lệnh.


      Cáp Nộ vừa nghe xon giật mình nhưng cũng hưng phấn, nếu mình mang theo đội quân đánh cho cái Thực nhân ma kia nhừ tử, vậy ra thành người như thế nào?


      - , thiếu gia, chúng ta khi nào xuất phát!


      - Ngày mai! Cho các ngươi thời gian mười lăm ngày. Cáp Lợi, ở đây có phát mỏ sắt nào ?


      Đoạn Vân sau đó chuyển hướng sang Cáp Lợi, để giải quyết vấn đề cung cấp trang bị cho bọn lính của gia tộc, luôn luôn bảo Cáp Lợi phải tìm kiếm chỗ có thể khai thác quặng sắt.


      - Thiếu gia, ở phía bắc Á Cương dưới chân núi A Nhĩ Ti Tư chúng ta phát ra chỗ mỏ sắt, lại là mỏ sắt tinh, thuần độ cực kỳ cao!


      Cáp Lợi vẻ mặt hào hứng .


      - Tốt lắm! Bất quá ở xa như vậy các ngươi làm sao tìm được vậy!


      Đoạn Vân có chút nghi hoặc, bọn họ làm sao tìm được mỏ sắt ở tận chỗ đó, muốn tới đó phải mất vài ngày chứ ít gì.


      - Là nhờ sủng vật của ngài, Phì Tử đại nhân tìm ra đó. Phì Tử đại nhân là đại địa chi hùng, địa hệ thánh thú, phi thường hiểu về thổ địa.


      Cáp Lợi trả lời chi tiết.


      - Ồ, quả ngạc nhiên! Xem ra sau này chúng ta thiếu khoáng sản rồi, lúc nào có cơ hội chắc ta sai tên Hùng tử đó tìm mấy chỗ có mỏ vàng, quả này phát tài nữa rồi!


      Đoạn Vân rất cao hứng, xem ra mấy tên thủ hạ cũng có giá trị ra phết.


      - tìm được khoáng sản rồi, các ngươi mau khai thác ! Được rồi, các ngươi phải sản xuất ra thứ này⬦.


      Tiếp theo miêu tả cách luyện thép cho Cáp Lợi biết.


      Cáp Lợi rất khó hiểu, làm mấy thứ này có tác dụng khỉ gì nhỉ?


      - Thiếu gia, cái này có gì hữu dụng đâu?


      Đoạn Vân sau đó lại phải giảng giải về xi măng cốt thép đại cho bọn chúng, cũng dạy bọn họ làm sao đem kết hợp hai thứ này để xây dựng. Địa tinh Cáp Nộ nghe xong hai mắt sáng lóe như đèn pha ô tô, thần sắc rất hưng phấn. Nếu Đoạn Vân giảng giải cách làm này, vậy vấn đề tài liệu biết phải giải quyết ra sao? Hơn nữa chiếu theo cách làm này, mình chẳng phải là có thể xây được căn nhà mấy tầng sao?


      giảng xong về sắt và xi măng, Đoạn Vân lại đem các kỹ thuật làm gạch đại cho bọn chúng. Trải qua những giảng giải chi tíêt, rốt cục Đoạn Vân cũng dạy cho Địa tinh và Ải nhân của gia tộc học xong cách làm xi măng, sắt xây dựng, cũng hiểu được cách làm sao xây lò nung gạch đỏ.


      - Tốt lắm, bây giờ biết rồi làm !


      Đoạn Vân phất phất tay, bảo bọn họ làm việc.


      - Ước Hàn, mấy ma sủng của ta chạy đâu hết cả rồi? Làm sao mà mấy ngày nay đều thấy đến ma nào vậy?


      Đoạn Vân nhớ ra mấy ngày nay rồi hề nhìn thấy con ma sủng nào cả, vì vậy mới hỏi Ước Hàn.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 77. THỦ HẠ ĐẠI LỰC THU THỦ HẠ

      - Thiếu gia, đám ma sủng của ngài bây giờ khắp nơi thu hoạch tiểu đệ tại A Nhĩ Ti Tư cả rồi!


      - Cái gì? Làm sao thu hoạch được? Cướp à! - Đoạn Vân rất nghi hoặc.


      - Thiếu gia, ngài biết chứ, mấy ngày này ngài quá bận rộn, năm tên ma sủng của ngài nhàn nhã chơi khắp nơi, nên thường thường hay phát sinh xung đột với đám thú ma địa phương. Nhưng vì bọn họ đều có bổn làm cho ma lực nội liễm, thực lực quả là sâu thấy đáy, ma thú nơi này tối đa cũng chỉ đến cấp bảy, tám, làm gì là đối thủ của bọn họ. Về phần đưa ra sáng kiến thu tiểu đệ lúc ban đầu là do Đạt Nhĩ Ba ra. như thế này: "Các ngươi xem, lão đại của chúng ta quả là uy phong ngất trời, có đám chúng ta làm tiểu đệ trung tâm, chúng ta cũng nên thu thập vài tên tiểu đệ cho vui, điều đó cũng là rất hợp lý! Mà lại còn tăng thêm thực lực cho lão đại nữa chứ!" Vì vậy Phì Tử, Tiểu Phi Hiệp, Đạt Nhĩ huynh đệ, kéo theo Ngưu Ma Vương, bọn họ đều cày nát cả xung quanh Á Cương tiến hành thành rong rêu, mục đích là muốn thu thập hết tất cả ma thú cấp bảy trở lên làm tiểu đệ.


      Ước Hàn cười trả lời.


      Đoạn Vân cười khoái trá, quả nhiên chúng nó ảnh hưởng tính⬦ hào phóng của mình rồi! Chủ nào, ma sủng nấy, câu tục ngữ Mông Đa Lợi Á này quả nhiên có đạo lý.


      - Bọn họ bây giờ ở đâu?


      Ước Hàn hất đầu ra hiệu:


      - Ở mấy quả núi đó đó! Bọn họ đều tự chiếm cứ mỗi người đỉnh núi, dẫn theo đám thủ hạ nổi lên làm sơn Đại vương.


      Ánh mắt Đoạn Vân dừng ở bốn đỉnh núi xung quanh Á Cương, cảm thấy nếu làm như thế này quả là rất có lợi cho Á Cương.


      Đoạn Vân vận khởi chân khí hướng về trung gào to:


      - Gia tộc ma sủng tập hợp!


      Chỉ chốc lát, Đạt Nhĩ huynh đệ vắt giò chạy đến trước, Tiểu Phi Hiệp mang theo Phì Tử và Ngưu Ma Vương cũng lạch bạch bay tới ngay sau đó.


      - Lão Đại, có chuyện gì thế!


      Đạt Nhĩ Ba cung kính với Đoạn Vân.


      - E hèm.. Lão đại, chúng ta bây giờ bề bộn nhiều việc lắm, hơn mười thủ hạ chờ ta thu nhận đó!


      Phì Tử mũm mĩm từ người Tiểu Phi Hiệp lăn xuống, rất có khí thế.


      Đoạn Vân nhìn lướt qua đám thủ hạ ma sủng của mình, cười cười:


      - Ta nghe các ngươi bắt chước ta thu tiểu đệ hả? Quả là đơn giản há! Mũi trâu (Ngưu Ma Vương) có mấy tên ma thú nguyện ý làm thủ hạ của ngươi vậy?


      Ngưu Ma Vương còn chưa kịp trả lời, Phì Tử nhanh nhảu tranh trước:


      - Lão đại, ta cho ngươi biết, Ngưu đại ca phải là tên đầu gỗ đâu, ngươi biết chứ, thu được đám tiểu đệ toàn bộ đều trâu bò giống . Sau đó liền đổi tên đỉnh núi đó thành Ngưu Đầu sơn rồi! Ôi, là bi ai!


      - Nhưng ta đây có chín đầu cuồng bạo dã ngưu cấp bảy làm tiểu đệ. Còn có đám cấp năm sáu khóc lóc gào la muốn làm tiểu đệ cho ta, nhưng ta đây đồng ý. Lão đại có rồi, chúng ta cần phải có chất lượng, do đó ta đây cũng có đồng ý, bất quá bọn họ đều là bạn tốt của ta đây!


      Ngưu Ma Vương nghĩ mãi lúc lâu, rốt cục ra vài câu cũng khá uy phong.


      - Còn Phì Tử ngươi sao? Ngươi đem tất cả mấy con gấu tiểu tử đến đây chứ hả!


      Đoạn Vân nhìn Phì Tử hồng quang đầy mặt, rất muốn biết thủ hạ của Phì Tử đến tột cùng là cái dạng quái gì.


      - Lão đại, ngươi được coi thường người ta. đám tiểu đệ của ta đây đứa nào đứa nấy cũng là hảo thủ, mặc dù theo đúng hệ của ta chỉ có sáu con đại địa chi hùng cấp tám, nhưng ta đây cũng nhận ít ma thú khác. Tiểu đệ của ta đây có hơn mười ma thú cấp tám chứ ít gì! Cấp bảy hả? Ta để cho bọn chúng làm tiểu đệ của tiểu đệ ta, hôm nay, thực lực của tiểu đệ ta phi thường cường hãn. Tổng cộng có hơn trăm rồi đó!


      Phì Tử chu cái miệng tròn vo của ra với Đoạn Vân. Quả là Đoạn Vân hơi giật mình. ngờ Phì Tử lại nhận nhiều thủ hạ như vậy, xem ra về phương diện này Phì Tử còn mạnh hơn cả mình nữa!


      - Tiểu Phi Hiệp, ngươi sao?


      - Lão đại, ta nhận tám con phi long cấp tám và hơn mười con phi long cấp bảy.


      Tiểu Phi Hiệp vẻ mặt bình tĩnh .


      - Đạt Nhĩ huynh đệ?


      - Lão Đại, chúng ta là hắc long, ta cũng thu được mấy con côn trùng nho , bất quá sau đó đưa tuốt cho Phì Tử rồi!


      Đạt Nhĩ Ba cười .


      - Ta nghe huynh đệ các ngươi ở nơi này tìm được sơn động trú ngụ, còn bảo mấy người công nhân trong gia tộc đặc biệt trang trí bên trong cho các ngươi, bao nhiêu là thủy tinh, cửa kính đều bị các ngươi cuỗm trang hoàng khắp nơi, có phải vậy ?


      - Lão Đại, Tiểu Phi Hiệp chẳng phải cũng làm như vậy sao! Hơn nữa ta phụng hiến mấy bồn long huyết đầy ăm ắp cho Lai Bố Ni Tư, mới bảo đám Địa tinh thủ hạ của làm cho chúng ta đó.


      Lai Bố Ni Tư từ sau khi đầu phục Đoạn Vân, Đoạn Vân phân phó cho chỉ huy nhóm công nhân Địa tinh. Vì Đoạn Vân phát ra Địa tinh đối với phương diện ma pháp luyện kim quả là rất có tiền đồ, vì vậy mới bảo tên luyện kim pháp thần dạy dỗ bọn họ những tri thức về luyện kim. Nghe , đám Địa tinh học tệ lắm.


      Đoạn Vân nhìn vài thủ hạ, hỏi có chút nghi hoặc:


      - Ở đây làm sao mọc ra lắm ma thú thế nhỉ?


      - Lão đại, đâu chỉ có chừng đó, ở đây cứ vùng là có vài con ma thú a? Mấy con làm thủ hạ của chúng ta đều là ở mấy vùng núi A Nhĩ Ti Tư mà ra. Lão đại, đến xem đám tiểu đệ của ta nhé. Bọn họ rất sùng bái ngươi đó!


      - Sùng bái ta? Tại sao? - Đoạn Vân ngẩn ra có vẻ rất khó hiểu.


      - Lão đại của lão đại mà bọn chúng dám tôn kính hả! Nếu đứa nào dám sùng bái ngươi, ta trở về giết !


      Phì Tử nhìn qua ra rất giống tên trùm du đãng, bất quá với thân hình mũm mĩm chừng năm sáu tuổi của làm cho người ta thể sợ được.


      Vì vậy Đoạn Vân cùng thủ hạ, thăm hỏi mấy tên thủ hạ của thủ hạ. Thủ hạ của thủ hạ phải là thủ hạ của mình sao? Lực lượng này cũng đâu có chứ, nếu vận dụng tốt, thực lực gia tộc mình được đề cao . Quốc gia nào mà có ma thú để làm chung đoan vũ lực? Theo Đoạn Vân biết, Thiên Long đế quốc con cửu cấp ma thú, trăm ma thú cấp tám, hằng hà sa số cấp bảy. Bất quá, vì giai vị uy áp, ma thú cấp tám cơ bản thể chiến thắng ma thú cấp chín được. Do đó ma thú cấp chín đều rất cao ngạo lại rất hiếm, hơn nữa bình thường bao giờ hàng phục loài người cả.


      Nhìn đám ma thú lớn hình thể đồng nhất, Đoạn Vân có thể lần biết thế nào gọi là "Rách cả mi mắt" Muôn hình muôn vẻ, trăm hoa trăm sắc cái dạng gì cũng có cả. Nhất là đám thủ hạ của Phì Tử, dài ngắn, lớn , cao thấp, tròn dài, cái gì cũng có. Còn hai mươi mấy con phi long của Tiểu Phi Hiệp cũng có đủ loại. Đến cả đám trâu bò của Ngưu Ma Vương cũng đủ giống.


      Để làm cho nhóm thủ hạ này tận trung với mình, Đoạn Vân dùng Tẩy Tủy Đan đề cao thực lực cho mấy con ma thú, cải tạo đám ma thú này thành mấy đầu cửu cấp. Vì thế, cuối cùng Phì Tử có ba tiểu đệ có thực lực đạt cửu cấp sơ giai, Tiểu Phi Hiệp cũng có đầu phi long vương. con trâu cấp bảy của Ngưu Ma Vương, cũng nhờ vào sáu viên Tẩy Tủy Đan của Đoạn Vân mà trở thành đầu ngưu cấp chín. Hơn nữa, mấy đầu ma thú đó phỏng chừng sau khi hoàn toàn hấp thu toàn bộ dược lực của Tẩy Tủy Đan có thể có thực lực cửu cấp trung giai chứ phải đùa. Kỳ muốn làm cho tất cả ma thú đề cao tới cửu cấp, Đoạn Vân cũng có thể làm được, chẳng qua đám ma thú này dù sao cũng chỉ thu phục mới có vài ngày, cũng biết được trung thành của chúng đối với mình như thế nào. Hao phí hơn mười viên Tẩy Tủy Đan chủ yếu là có tác dụng khích lệ, để cho bọn họ hiểu rằng, chỉ cần có biểu tốt, trung thành với , có thể làm bọn họ có đột phá về thực lực.


      - Các ngươi là ai, là tiểu đệ của tiểu đệ của ta, cũng là tiểu đệ của ta, ta hy vọng các ngươi có thể phấn đấu cho tốt. Chỉ cần các ngươi có những cống hiến nhất định cho gia tộc, ta có thể làm cho thực lực của các ngươi được đề cao rất nhiều. Sau khi các ngươi chứng minh hoàn toàn trung thành với Đoạn Vân ta, ta thu các ngươi vào Trung Hoa gia tộc của ta, đến lúc đó, giai vị của các ngươi là cấp mấy đây? Các ngươi mình từ từ nghĩ !


      Chiêu này của Đoạn Vân chủ yếu để cho bọn họ có thể thấy được ý nghĩa việc trở thành thủ hạ trung tâm của mình là tốt như thế nào


      Để lên dây cót tinh thần, đám ma thú cửu cấp được Đoạn Vân thu làm ma sủng, cũng coi như là thành viên gia tộc. Đoạn Vân để cho bọn họ làm đứng đầu các tiểu đội ma thú, hơn nữa giao cho bọn họ vài nhiệm vụ. Cần phải phát triển đội ngũ, cố gắng sớm ngày tạo thành quân đoàn ma thú. Ngoài ra, còn giao cho chúng tìm khắp A Nhĩ Ti Tư, tiến hành tìm tòi lục lọi mọi thứ tài nguyên khoáng sản.


      Vài thủ hạ trung thành nhất của Phì Tử bị thu dụng bắt ở nhà, thể để cho bọn họ nơi nơi chạy loạn. Dù sao cũng phải có người đảm bảo cho an toàn của mình chứ!


      - Lão đại, ngươi có nghĩa khí, ta tân tân khổ khổ xây dựng đội ngũ thế mà bị ngươi thoáng cái đoạt mất, ngươi quả là bất công!


      Phì Tử vẻ mặt đau khổ đứng sau lưng Đoạn Vân rên rỉ.


      Đoạn Vân quay đầu lại, cười ám muội:


      - Tiểu tử, ngươi là thủ hạ của ta, thủ hạ của ngươi phải là thủ hạ của ta sao, xem ra ngươi quên mất điểm này rồi hả! Suất mật ong hôm nay xem ra muốn ăn phải ?


      - Lão đại, ta có ý đó. A a! Ta là lão đại hơi bất công, ấy là việc ta tìm cho ngươi nhiều vũ lực cường đại đến như vậy, thế mà ngươi đến chút tưởng thưởng cũng có, công bằng!


      Phì Tử vội vàng cười giọng rất nịnh bợ.


      - Được, hôm nay cho ngươi ăn mật ong thoải mái!


      - Oa!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :