Chương 68. Thiên Lí Tiêu Diêu Danh Lợi Thu Hôm nay là ngày ba mươi kể từ khi Đoạn Vân rời Thiên Long thành. Bọn họ sắp sửa tiến vào cảnh nội A Nhĩ Ti Tư . Trong khoảng thời gian này, đoàn người Đoạn Vân hành quân với tốc độ rất khác thường. bọn họ tốc độ khác thường, phải là về tốc độ bọn họ rất nhanh! Mà phải là ngược lại, ba mươi ngày này hành trình của bọn họ chỉ bằng được nửa người bình thường. Về phần tại sao lại với tốc độ rùa bò như thế? Cái đó phải hỏi Đoạn Vân mới biết. Theo thuyết pháp của Đoạn Vân thị: chúng ta là đội ngũ chính nghĩa, còn Đoạn Vân ta là thánh tế tự truyền kỳ mới nổi ở đại lục, cũng là đại tế ti của thần điện. Chúng ta lần này hành quân, phải đào vong, mà là phát dương quang huy của thần điện ! Ta muốn những nơi ta qua còn có bệnh tật! Kỳ Đoạn Vân sở dĩ cho hành quân thong thả, có vài mục đích tư lợi, chứ kiếm cả ngày cũng chẳng mò ra được cái thứ cao thượng đó trong đầu . là để tạo thêm danh khí mình và kiếm chút tiền còm; Đoạn Vân mỗi khi đến tòa thành thị hơi lớn chút, lưu lại vài ngày ở thành chủ phủ, cũng ra tay chữa bệnh cứu người khắp nơi. Để tránh phiền toái, Đoạn Vân nhất định phải chỉ những bệnh nhân mà các tế tự khác trị được mới có tư cách tìm đến mình xin trị liệu ! Dùng cách của Đoạn Vân là : người khác trị hết bệnh cho ngươi, vậy chúc mừng ngươi, ngươi có thể tới tìm ta, ta nếu cũng trị hết, vậy phải chúc mừng ngươi lần nữa, bởi vì ngươi trở thành người đặc biệt trong số hơn tỷ người, tên của ngươi vĩnh viễn truyền lưu trong lịch sử tế tự. Đương nhiên, muốn xem bệnh tự nhiên là phải trả tiền. Còn phương thức Đoạn Vân kiếm tiền lần nữa làm cho những người đến xem bệnh đều phải giật mình khâm phục ! Bởi vì cam kết của Đoạn Vân là : bất luận ai chịu được đến đâu trả tiền đến đó phần còn lại ta trả cho ngươi. Bất quá phần phí chữa bệnh của Đoạn Vân cũng làm cho khối kẻ có tiền kêu cha khóc mẹ. Bởi vì khi Đoạn Vân xem bệnh cho người, tự định đọat số phí chữa bênh tùy vào trường hợp. Căn bệnh như nhau, người nghèo chỉ cần đưa vài ngân tệ là được rồi, còn lại lột của người có tiền mấy vạn kim tệ thậm chí hơn mười vạn. Lần thu phí cao nhất của Đoạn Vân đạt tới mức năm trăm vạn ! Do đó người có tiền đặt cho Đoạn Vân cái ngoại hiệu ' quý tộc hấp huyết quỷ'. Bất quá cho dù như thế, vẫn có vô số người có tiền lũ lượt tìm đến Đoạn Vân chữa bệnh. Tại sao vậy? Vì theo như tình hình trước mắt, chưa hề có căn bệnh nào mà Đoạn Vân trị hết cả! Nhưng cũng có ít cố ý tới để lấy lòng Đoạn Vân, dù sao bên người Đoạn Vân có theo hai vị công chúa. Trong mắt họ, Đoạn Vân rất có thể là quốc chủ tương lai của Thiên Long đế quốc. Bởi vì trước nay trong lịch sử đại lục chưa hề có đế quốc nào mà đồng thời đem hai công chúa gả cho người cả, hơn nữa người này cũng phải là hoàng tử của Thiên Long Đế Quốc. Bất quá chẳng ai ngờ là, Đoạn Vân kia bây giờ là tên phản quốc của Thiên Long. Chiếu thư công cáo về tội hành của Đoạn Vân chỉ được phát ra sau khi Đoạn Vân bước vào A Nhĩ Ti Tư, được truyền tới mọi ngõ ngách của đại lục ! Sau này quả là có ít quý tộc dở khóc dở mếu ! Bất quá chuyện này sau . đường tiến tới, thanh danh Đoạn Vân đại lục càng ngày càng vang dội, những truyền kỳ về tế tự được mọi người truyền càng ly kỳ hơn nữa ! Còn số tiền mà Đoạn Vân kiếm được dọc đường cũng đủ để làm ngủ cũng sướng quá mà choàng tỉnh dậy- số tiền đột phá ức kim tệ. Mục đích thứ hai làm Đoạn Vân thong thả hành quân là để luyện binh. Hơn bảy ngàn tướng sĩ Nanh Sói, mỗi ngày vừa hành quân vừa huấn luyện ngừng. Hơn nữa Đoạn Vân còn thường xuyên giao cho họ vài nhiệm vụ truy quét thổ phỉ. Nanh Sói hôm nay là chi bộ đội dã chiến có thực lực phi thường cường hãn. Dọc theo đường , bọn họ độc lập tác chiến, liên tục tiêu diệt hết đám sơn tặc, đến ngay cả băng cướp Sáp Huyết nổi tiếng kiêu ngạo vài chục năm ở Thiên Long quốc mà dưới công kích thần kỳ của sư Nanh Sói cũng phải nuốt hận mà xuống tuyền đài. Thực lực của những binh lính Nanh Sói cũng được đề cao ít. Trải qua gần ba mươi ngày liên tục ngừng thông qua những đợt huấn luyện đặc biệt, toàn bộ có đột phá. Có ít người được đề cao đến hai cấp. Hôm nay bát cấp đại kiếm sư có gần trăm, thất cấp Cao Cấp Kiếm Sư có hai ngàn, những người khác cơ bản đều là lục cấp Trung Cấp Kiếm Sư. Sở dĩ có tiến bộ lớn như vậy là vì chỉ nhờ vào phương pháp huấn luyện của bộ đội đặc chủng do Đoạn Vân truyền thụ, mà cũng nhờ vào bọn họ ngừng cọ xát chiến đấu. Đoạn Vân đưa ra chỉ thị cho Nanh Sói là : chỉ có ngừng thực chiến mới có thể ngừng tiến bộ, nếu chỉ đóng cửa với nhau có luyện đến đâu cũng thể sinh ra quân nhân săt máu chính thức được ! Những lời này của Đoạn Vân được toàn sư Nanh Sói chép vào trong chương trình huấn luyện. Hơn nữa mấy trăm năm sau, những lời này xuất trong mỗi quyển sách giáo khoa quân . Về phần trăm hai mươi Thú Nhân hộ vệ của Đoạn Vân lại càng phải nữa. Vì trong lần đầu tiên Đoạn Vân phát Tẩy Tủy Đan cho họ hứa hẹn, ai có thể có đột phá lần nữa được thưởng thêm viên Tẩy Tủy Đan. Còn trăm hai mươi Thú Nhân cũng là lũ trâu bò, bọn họ ai cũng được đề cao giai. Sau đó thời gian, nhờ có tác dụng của những viên Tẩy Tủy Đan của , Đoạn Vân sở hữu trong tay đội kiếm thánh hộ vệ ai có thể sánh được toàn đại lục, hơn nữa lại là trăm hai mươi Thú Nhân kiếm thánh. Để đảm bảo cho đội quân này có được phối hợp tác chiến tốt nhất, Đoạn Vân ban ra mệnh lệnh cực kỳ vô nhân tính : ai có thực lực yếu bị những người khác đánh, hơn nữa còn bị đánh rất đau! Về phần tại sao lại đẻ ra cái chính sách quái đản như vậy, ra Đoạn Vân muốn san bằng những chênh lệch giữa bọn họ, buộc những người có thực lực hơi yếu hơn phải nỗi lực vượt lên cố đuổi kịp đồng đội. Nhờ có kích thích của Đoạn Vân như vậy, mấy tên gia hỏa có thực lực hơi yếu chút trong thời gian rất nhanh đuổi kịp mọi người. Bất quá chênh lệch vẫn cứ tồn tại như trước, nhưng ràng lắm thôi. Thấy Thú Nhân hộ vệ áp dụng hiệu quả như vậy, sau đó Đoạn Vân lại áp dụng luôn cả phương pháp này vào Nanh Sói sư đoàn. Mục đích đơn giản là để cho quân đội được đồng đều và hợp đồng tốt. Dù sao nguyên tắc lớn nhất của quân đội chính là phối hợp với nhau, có nhiều người thực lực mạnh nhưng lởm khởm cũng có tác dụng gì lớn Dọc theo đường , Đoạn Vân còn tranh thủ thu hoạch rất nhiều dược tài, là nguồn bổ sung rất phong phú cho kho thuốc của ! Đoạn Vân đến đâu là bán thuốc dạo tới đó. Đương nhiên, đại bộ phận là 'Kim Thương Bất Khuất', còn có ít giải độc hoàn. Đoạn Vân đặc biệt hề bán lấy viên hoàn dương đan nào! Về phần tại sao Tiểu Bạch bị Tạp Lỗ khám phá ra thân phận Long Tộc của nó, Đoạn Vân có hỏi bọn Phì Tử. Bọn họ gần đây họ cũng nhìn ra Tiểu Bạch có phải là Long Tộc hay nữa, nhìn kỹ lắm chỉ thấy chút long khí phảng phất thôi. Về phần tại sao lại như vậy? Đoạn Vân sau khi kiểm kê tính ra tiểu tử này xơi tái của mình bao nhiêu Tẩy Tủy Đan còn nghi hoặc nữa! Tiểu Bạch tiền tiền hậu hậu phục dụng dưới ba mươi viên Tẩy Tủy Đan ! Chỉ có điều, Đoạn Vân vẫn rất hoài nghi về thực lực của Tiểu Bạch. Nếu nó có chút thực lực nào, vậy bao nhiêu năng lượng từ Tẩy Tủy Đan chạy đâu hết cả đây? Nhưng hình dáng Tiểu Bạch bình thường vẫn rất yếu đuối cỡ gió cũng thổi bay mất, lại giống như ngụy trang gì cả. Điều này làm Đoạn Vân nghĩ trăm đường, vỡ cả đầu ra cũng có cách nào giải thích được! ⬜Sư trưởng, phía trước là Bao Đầu Sơn rồi, qua quả núi này, chúng ta tiến vào cảnh nội của A Nhĩ Ti Tư. Nghe binh lính ngoài biên cương , nơi này vốn chỉ toàn phường trộm vặt, thực lực sơn tặc nơi này vốn rất bình thường, chỉ nhờ chiếm lợi thế địa hình mới có thể cầm cự với binh lính địa phương. Bất quá, nghe tháng trước sơn tặc đột nhiên từ ba ngàn tăng vọt lên tới ba vạn. Hơn nữa căn cứ vào lời kể của bọn binh lính từng giao thủ với chúng, bọn họ rất có thể là binh lính chính quy ! Hơn nữa bọn họ còn thủ lĩnh của bọn là nữ nhân!" Phó sư trưởng Hi La bẩm báo về tình huống trước mặt cho Đoạn Vân . ⬜Sao? Còn có nữ sơn tặc ! Lạ nhỉ ! biết có phải là mỹ nữ ?" Đoạn Vân hỏi câu chẳng ăn nhập gì cả, nữ sơn tặc lại bị đem ra so sánh với mỹ nữ. Bất quá kỳ cũng thể trách , dù sao đó là những lầm lẫn của phim đại TV. Bởi vì cơ hồ tất cả phim TV nữ sơn tặc đều bị nhất định phải là mỹ nữ ! Đoạn Vân nghĩ như vậy cũng có gì sai. Hơn nữa lần này cũng đoán đúng, nữ sơn tặc kia đích thực là mỹ nữ, hơn nữa là đại mỹ nữ ! ⬜Tướng quân, chúng ta có cần xuất binh tiêu diệt bọn chúng !" Hi La quay sang xin lệnh chiến đấu . Đoạn Vân ngẫm nghĩ, cười : " Ta nghĩ bọn họ có thể chuẩn bị mai phục phía trước trong khi ta phát phóng Tẩy Tủy Đan lúc nãy, bây giờ chỉ chờ chúng ta qua là tấn công thôi! Nếu tiến thẳng vào đó chẳng khác gì khẩu đại vãng lí toản (tự chui đầu vào rọ), làm vậy dường như hơi bị ngu ! Hơn nữa bọn họ có binh lực tới ba vạn. Chúng ta kéo bừa lên mặc dù sợ thương vong, nhưng các ngươi thể mỗi lần đánh là lần ngạnh chiến, các ngươi được học rất nhiều về cách làm sao lấy ít thắng nhiều, lấy yếu thắng mạnh. Ngạnh chiến chỉ áp dụng khi nắm chắc mới đánh. Truyền lệnh của ta, trước hết phái ra đội trinh sát điều tra xem động tĩnh và vị trí cụ thể của địch nhân. Sau đó căn cứ vào địa hình cụ thể mới bố trí phương pháp tác chiến tương ứng, phái ra năm trăm tinh bí mật xuất động, dùng mọi biện pháp nắm cho được những hành động của quân địch. Lần này mục đích của chúng ta là hoạt tróc đầu não của bọn họ. Nhớ kỹ, chiêu này tên là cầm tặc tiên cầm vương! Trong chiến tranh, chỉ cần phá được trung tâm chỉ huy, địch nhân công tự phá. Nhớ kỹ, mấu chốt là tốc độ ! Ngàn vạn lần được đả thảo kinh xà ! Chỉ cần bắt được đầu não của bọn họ, bọn họ tự đầu hàng! Cho dù đầu hàng sĩ khí cũng rơi xuống mức thấp nhất ! Ba vạn con mèo đó có thể phải biến thành mèo mù cả lũ!" "Tuân lệnh!" Hi La lĩnh lệnh ngay!
Chương 69. Đặc Chủng Kì Tập Sơn Tặc Oa Đoàn người Đoạn Vân cứ tiếp tục tiến bước, hướng thẳng về phía Bao Đầu Sơn! Ngoại trừ những người trong cuộc, ai phát ra toàn quân Nanh Sói thiếu mất năm trăm người. ⬜Sư trưởng, phía trước là Bao Đầu Sơn rồi, tiểu phân đội năm trăm người của chúng ta phát ra tín hiệu, là tìm được nơi tọa lạc của thủ lĩnh đám sơn tặc rồi, bọn họ chuẩn bị xuống tay. Sư trưởng, chúng ta tiến tới luôn, hay là chờ ở đây? Ở đây chúng ta có thể thấy ít dấu vết mai phục của địch nhân. Oa, sư trưởng quả nhiên là kỳ nhân, lại bày ra món đồ thần kỳ như vậy " Hi La cầm ống nhòm chĩa về phía trước, rồi ngừng vuốt ve ống kinh viễn vọng xinh đẹp, sau đó đem đưa cho Đoạn Vân. Kính viễn vọng được chế tạo bởi Địa Tinh công tượng theo chỉ dẫn của Đoạn Vân, độ tinh xảo cũng tương đương với kính viễn vọng quân dụng của quân đội đại. Để đề cao năng lực tác chiến của Nanh Sói, Đoạn Vân cấp cho tất cả các sĩ quan trở lên mỗi người cái. Ngươi hỏi làm thế nào mà chế ra được hả, chuyện này cũng hỏi quả hơi ngu ! Đoạn Vân đến chén thủy tinh, quả cầu thủy tinh cũng làm được, vậy sá gì mà tạo ra được cái thấu kính trong suốt chứ.! Đoạn Vân nhận kính viễn vọng nhìn lướt qua địa hình phía trước, địa hình rất hiểm yếu, tuyệt đối là địa phương dễ thủ khó công. Bất quá thông qua trợ giúp của kính viễn vọng, Đoạn Vân có thể thấy đám sơn tặc đỉnh núi chuẩn bị những khúc cây và tảng đá lớn, hơn nữa trong rừng cây còn núp ít nhân mã. Nhìn vào kỷ luật nghiêm cẩn của bọn họ, Đoạn Vân dám khẳng định tuyệt đối đây là đội quân chính qui. Để nắm tình huống, Đoạn Vân ra lệnh cho Tiểu Phi Hiệp nâng lên cao. Lúc này Đoạn Vân thấy được cảnh làm cho người ta phải rùng mình - thấy có tên sơn tặc ngoáy mũi, cái làm cho người khác nổi giận là cái tên gia hỏa ác tâm đó còn ngồi đại tiện. Đoạn Vân thấy cảnh đó khá buồn cười, sau đó cứ dán mắt vào tiếp tục nhìn. Nhưng tên gia hỏa ác tâm đó lại lấy chính bàn tay của mình lau đít, sau đó lại tìm vài bụi cỏ khô lau lau tay vào đó, cuối cùng dùng tay xoa xoa miệng ! Đoạn Vân cơ hồ ói sạch ! Mẹ kiếp, tiểu tử, ta nhớ cái bản mặt ngươi rồi ! Đúng là tên gia hỏa man rợ thiếu văn minh, đợi chút nữa ta thu thập ngươi xong biết tay, sao lại có người mất vệ sinh như vậy ! ⬜Người của chúng ta bây giờ ở đâu ?" Đoạn Vân hỏi. Hi La trả lời : " Sư trưởng, năm mũi đột kích đều án theo phân phó của ngài, chia làm hai đội. Ba đội nhân mã vòng về phía sau, theo dự định họ là người phát khởi tiến công ! Còn hai nhóm nhân mã còn lại vòng qua hai cánh, leo qua vách núi phục kích. Bọn họ tìm được hang ổ của sơn tặc, lại mang theo gian trang bị, cùng phối hợp với ba đội kia lập tức công kích, trực tiếp tẩy kiếp cái đám sơn tặc này !" Việc tiến hành tẩy kiếp sơn tặc chính là trong những nguyên nhân Đoạn Vân cứ suốt ngày đối phó với sơn tặc. Từ lần đầu tiên tiêu diệt sơn tặc, Đoạn Vân phát đánh cướp của sơn tặc quả nhiên là quyết định rất sáng suốt. về việc huấn luyện thủ hạ, thanh danh cũng bị ảnh hưởng, trọng yếu nhất chính là sơn tặc bình thường có rất nhiều tiền. Có tiền là nhất rồi còn gì! Đoạn Vân vì vậy dần dần rất thích làm việc này. Dọc theo đường , Đoạn Vân tiêu diệt biết bao nhiêu sơn tặc mà kể, hơn nữa đều là những tên gia hỏa khó trị hàng đầu. Đoạn Vân có có hứng thú với đám tiểu mao tặc, theo Đoạn Vân là bọn chúng hoàn toàn xứng. Chỉ riêng về việc Đoạn Vân cướp phá sơn tặc cũng đạt tới thu nhập đột phá ức kim tệ. Bất quá Nanh Sói trước sau giết khá nhiều người, cơ hồ ai đầu hàng là giết hết ! Mấy vạn sơn tặc hi sinh dũng dưới bàn tay sắt của Nanh Sói. Bất quá dọc theo đường , Đoạn Vân còn thu phục ít sơn tặc có thực lực rất khá, đưa họ bổ sung vào biên chế của những tiểu đội bị thiếu người, nhanh chóng mở rộng biên chế của Nanh Sói. Bây giờ toàn sư được bổ sung tới hơn vạn người, cơ bản gần khôi phục biên chế trước kia. Đoạn Vân khi thu phục sơn tặc còn có điều kiện : thực lực yếu hơn lục cấp biến ! Đoạn Vân cũng cần lo lắng về lòng trung thành của chúng vì Đoạn Vân cũng hề cưỡng chế tráng đinh làm lính, mà là thu phục những người chinh chiến. Ngươi muốn làm, OK, cút ! Nếu lần sau ta còn thấy ngươi làm sơn tặc, ta trực tiếp bạch đao tử tiến, hồng đao tử xuất (đao trắng đút vào, đao đủ rút ra) ! Hơn nữa, có ai sinh ra nguyện ý làm sơn tặc đâu? Cũng chỉ vì cuộc sống bức bách! Số mệnh thôi, lại có cơ hội tốt như vậy, được làm binh lính cũng tốt hơn nhiều. Hơn nữa, Đoạn Vân chia mỗi người phân tán vào các tiểu đội khác nhau, vậy còn gì phải lo lắng nữa chứ. Chỉ cần qua vài lần sống chết, có lẽ bọn họ bắt đầu cảm nhận được quyết định may mắn của mình. Dù sao Nanh Sói sư đoàn phải đội quân bình thường ! Kỷ luật và thực lực luôn luôn được giữ vững rất nghiêm. Đoạn Vân cơ hồ có khống chế cả đội bằng tư tưởng. Họ cũng tương lại làm quân đội đặc biệt mạnh nhất cả đại lục. đó sau này được chứng thực bằng những trận đánh khốc liệt của sư đoàn ! Bất quá lúc này Bao Đầu Sơn xuất dị động, Đoạn Vân vội vàng dùng kính viễn vọng nhìn tới chút rồi lạnh lùng : " Họ hành động rồi ! Ra lệnh cho doanh đội xuất động, thu hút chú ý của bọn chúng! cần giao tranh với địch nhân, chỉ cần sắp bước vào trận địa mai phục của địch nhân lập tức triệt thoái ! Những người khác giữ nguyên đội hình ở ngoài sơn khẩu!" "!" giờ đại lục sau, năm trăm binh lính trở về hết sót ai cả. Bất quá có mười mấy người trọng thương. May mà Đoạn Vân có thói quen cấp cho tướng sĩ rất nhiều thuốc men cần thiết. Do đó sau trận tác chiến chớp nhoáng, cả đội dùng hết mấy trăm viên giải độc hoàn. Bất quá lần này xem ra bị thương hơi nặng. ⬜Sư trưởng, trong khi ba đại đội của chúng ta đánh tập hậu để bắt tên thủ lĩnh, bỗng xuất tình huống ngoài dự kiến. Bọn họ lại có sáu gã cường giả cao cấp, bốn kiếm thánh và hai ma đạo sư. Các huynh đệ hợp lực mới đánh chết kiếm thánh trong đó, năm tên khác đều trọng thương bị bắt sống! Các huynh đệ có mười mấy người trọng thương !" binh lính tiến tới báo cáo với Đoạn Vân. Đoạn Vân chạy lại trị liệu cho mấy binh lính đó trước, cho mỗi người uống viên hoàn dương đan, hơn mười người bị thương hôn mê toàn bộ đều có chuyển biến tốt! ⬜Sư trưởng, lần này chúng ta bắt được mười mấy đầu mục cốt cán, trong đó có phụ nữ, hơn nữa từ cách họ chuyện với nhau chúng ta có thể phán đoán người phụ nữ đó là công chúa. Đám cao thủ kia cũng chính là cận vệ bảo vệ nàng cách điên cuồng, do đó mới làm các huynh đệ chúng ta bị thương nặng như vậy ! Chúng ta đương trường giết được gần ngàn sơn tặc ! Từ sào huyệt của sơn tặc thu hoạch được khá nhiều tiền tài và lương thảo!" Gã doanh trưởng chỉ huy báo cáo với Đoạn Vân. ⬜Sao, lại là vị công chúa cơ à? Biết là người của quốc gia nào ?" Đoạn Vân hỏi. "Bẩm sư trưởng, chúng ta vẫn chưa bắt đầu thẩm vấn mà!" ⬜Đem mười mấy người đó tới đây !" Đoạn Vân phất phất tay ra hiệu. Chỉ chốc lát, mười mấy tù binh bị giải tới trước mặt Đoạn Vân. Còn đó hiển nhiên là công chúa vừa tới. Hơn nữa Đoạn Vân chỉ cần liếc mắt qua có loại cảm giác phải chinh phục nàng cho bằng được ⬓ Chà! quả nhiên là vị đại mỹ nữ! Người dong dỏng cao lại còn vóc người bốc lửa, khuôn mặt xinh đẹp vô song lộ ra khí chất vô cùng cao quý nghiêm cẩn, cả người toàn thân trắng nõn. Hơn nữa từ phục trang của nàng người ta có thể biết nàng là kiếm sĩ. Cả đại lục này bói cả ngày cũng chỉ ra vài vị nữ kiếm sĩ, đặc biệt hơn đây là vị công chúa. Ôi quá hấp dẫn, quá mức dụ hoặc người ta phạm tội! Đoạn Vân thôi bỉ nghĩ : được, loại đàn bà này tồn tại ở đời tuyệt đối là tai nạn, ông trời sao lại bắt mình phải thừa nhận tai nạn thế này ! ⬜ ! Vị công chúa này!" Đoạn Vân lạnh lùng hỏi. Con sắc lang nào khi mới bắt đầu cũng đều có bộ mặt như vậy ! ⬜ cái gì ?" Ánh mắt người đàn bà tràn ngập phẫn nộ nhìn Đoạn Vân, hình như chỉ cần dùng ánh mắt cũng đủ giết Đoạn Vân chết đứ đừ rồi. "He he, vị mỹ nữ này, nàng cần dùng cái thứ ánh mắt đó để nhìn ta như vậy ! Lá gan của Đoạn Vân ta thực ra rất l !" Đoạn Vân cười cười. ⬜Cái gì ? Ngươi đúng là Đoạn Vân !" kia vô cùng kinh ngạc, nàng lúc đầu còn tưởng rằng người này là tiểu tướng quân bình thường đến đây để thẩm vấn mình thôi. ⬜Ai nha, nguyên lai mỹ nữ biết ta hả! Vậy tốt quá. ! Ngươi là công chúa của nước nào. Đoạn Vân ta muốn dụng hình với đàn bà bao giờ cả." nhìn Đoạn Vân hồi lâu, cơ hồ đánh giá xem Đoạn Vân đáng giá mấy xu, hồi lâu mới : " Xem ra lời đồn đãi đáng tin. Ngươi đâu có kinh khủng như vậy chứ! Ngươi là Đoạn Vân hả ? Ta tin ! Đoạn Vân làm sao lại là người có thực lực ? Hơn nữa tuổi lại trẻ măng như vậy !" ⬜Tin hay tùy nàng thôi, mau ! Bằng ta khách khí với ngươi đâu!" Đoạn Vân đổi giọng, ra vẻ hung ác dị thường ! Nhưng vị công chúa đại nhân đó hoàn toàn thèm để ý, tiếp : " Theo lời đồn, Đoạn Vân là nam tử trung niên rất khó coi, có vóc người như thực nhân ma (loại nửa người nửa thú ăn thịt người ⬓ ở phần sau), hơn nữa khuôn mặt rất kinh khủng dữ tợn !" Đoạn Vân cười cười, : " Lời đồn đãi sao đáng tin chứ! Ngươi nhất định ngươi là công chúa nước nào hả!" Bất quá trong lòng Đoạn Vân thống mạ: rốt cuộc cái thằng gia hỏa khốn khiếp nào dám xấu sau lưng ta ? kia trầm tư hồi, rồi lập tức diễn động tác rất mê người, nàng quay về Đoạn Vân ném cho tia mị nhãn: " Ngươi muốn biết sao ? Ngươi trói ta như thế này làm sao ta được chứ?" "Mở trói!" Đoạn Vân ra lệnh : " Bây giờ !" ⬜Ngươi tới đây, ta chỉ cho ngươi biết thôi !" Vị công chúa làm vẻ ⬜Ta cho ngươi muốn làm gì ta làm⬝. Kỳ Đoạn Vân nhìn thoáng qua cũng thấy mọi mánh khóe, lại dám bày ra mỹ nhân kế với mình nữa kia đấy. Bất quá, Đoạn Vân lại rất thích mưu kế này. Vì vậy Đoạn Vân cứ thẳng tới, Diệp Thành cũng hề ngăn cản. Vì hiểu quá Đoạn Vân rồi. Mặc dù ngày thường Đoạn Vân nhìn qua đúng là đại sắc lang, nhưng đến những thời khắc mấu chốt tuyệt đối bao giờ hàm hồ, nhất là tình liên quan đến sinh tử của mình. Quả nhiên, khi Đoạn Vân còn cách này chỉ có bước, đó đột nhiên nhảy chồm lên, tay phải đánh thẳng vào vai trái của Đoạn Vân, tay trái vươn ra chộp vào yết hầu của Đoạn Vân, muốn chỉ chiêu khống chế Đoạn Vân. Đoạn Vân cũng hề có phản kháng gì, trực tiếp rơi vào tay nàng, cả người vắt vẻo vai đó. Bất quá, khi đó chụp lấy cả người , ngân châm của đâm vào sau lưng vị công chúa đó. Hơn nữa vì muốn đó làm mình đau quá mức, còn xài cả Thái Cực quyền để giảm bớt lực của , rồi mặc cho kẹp vào cổ mình, , phải là chạm vào cổ mình. "Thơm quá! Hẳn là vẫn còn xử nữ !" Đoạn Vân hít sâu hơi, vẻ mặt rất thư sảng cảm thán . ⬜Ngươi biết điều chút giùm ta cái, ngươi chớ quên, ngươi bây giờ lọt vào tay ta, chỉ cần tay ta bóp mạnh cái, tiểu mệnh của ngươi coi như tiêu tùng !" Công chúa ôm Đoạn Vân chặn trước mặt đề phòng các binh lính ở đây. Đoạn Vân sợ hãi gì cả, căn bản cũng cần phải sợ hãi : " ! Muốn thế nào mới chịu buông tha ta !" Ánh mắt Đoạn Vân lóe lên vẻ trêu chọc du côn. ⬜Thả ngươi hả ! Nằm mơ ! Ta Như Nguyệt. Nạp Lan hôm nay muốn giết ngươi, cái tên đại dâm ma hại ta nước mất nhà tan, tên đại bại hoại !" Nạp Lan Như Nguyệt lộ ra vẻ muốn giết chết ngay Đoạn Vân, rồi sau đó lại chuyển sang vẻ vô cùng khoái trá ! Độc tiểu tử: mọi người ủng hộ nhiều hơn giùm cái , mới có vài ngày mà quyển sách của ta sắp vượt qua 20 vạn tự sổ đại quan rồi, cách khác, hôm nay là cơ hội cuối cùng để ta được lần tiến vào Tân Nhân Bảng! Vượt qua hai mươi vạn, tốc độ ra sách lần nữa tăng lên !
Chương 70. Nạp Lan Công Chủ Tri Quốc Hận ⬜Nguyên lai mỹ nữ gọi là Nạp Lan Như Nguyệt à! là người cũng như tên, ngươi quả nhiên giống như ánh trăng trời xinh đẹp động lòng người ! Bất quá hình như đây là lần đầu tiên ta gặp ngươi, làm gì có thù hận thâm sâu tới mấy kiếp như vậy nhỉ? lẽ vì ta bắt được đám sơn tặc các ngươi ?" Đoạn Vân cười . ⬜Hừ ! Đoạn Vân tên đại dâm tặc này ! Ngươi làm ta nước mất nhà tan còn dám ngươi có cừu hận gì với ta ! Ngày này sang năm cũng là ngày giỗ của ngươi đó!" Nạp Lan Như Nguyệt nghiến răng như muốn ăn tươi nuốt sống kẻ thù. "Uy, ngươi đừng tưởng rằng ngươi là mỹ nữ cần giảng đạo lý, ta làm hại ngươi nước mất nhà tan bao giờ chứ? Ta tiêu diệt quần đám sơn tặc các ngươi chẳng phải là việc tốt sao? Ngươi đừng tưởng rằng ta chỉ là tướng soái trẻ tuổi mà khi dễ, ta cho ngươi biết tính tình ta chẳng hay ho gì lắm đâu! Ta lớn lên bị ngươi trong nhà khi dễ rồi? phải là người có gia giáo đâu! ngờ ngươi được lớn lên rất có giáo dục, lại học đòi cái thói phỉ báng bôi nhọ người khác như vậy, việc này coi sao được chứ ! Sau này ngươi làm sao ngẩng đầu lên? Bây giờ ngươi phỉ báng Đoạn Vân ta là trong mười thanh niên vĩ đại, mai này ngươi chừng còn dám phi lễ với cả giáo hoàng thần điện nữa!" Đoạn Vân lớn tiếng ra vẻ tức giận, hơn nữa liên hồi hơi dừng. Trong khi đó đám thủ hạ cứ nhìn chằm chằm, ít người cố nén để khỏi cười phá lên. Nhưng lại có mấy tên gia hỏa thể nhịn được phì phì chút rồi cười sặc sụa. Có người cười, tự nhiên sinh ra phản ứng dây chuyền, đám thủ hạ cùng cười ha hả. Bọn họ hiểu rất tình cảnh của Đoạn Vân bây giờ. Vừa thấy Đoạn Vân bày trò như vậy biết ngay Đoạn Vân thừa cơ lợi dụng máy mó người ta. Lão Đại và sư trưởng của bọn họ bộ dễ dàng bị tiểu ny tử mê hoặc và bắt cóc như vậy sao? đùa ! Chỉ bằng tay tấc sắt cũng có thể bắt được nữ kiếm sĩ cấp năm ? Còn Nạp Lan Như Nguyệt ôm cũng giật bắn cả người, nếu phải cằm Đoạn Vân móc vào bả vai, chỉ sợ té vỡ đít rồi. ⬜Lão Đại, ngươi cũng quá đáng rồi đó! Ngươi đừng quên ngươi bây giờ là tù binh đó!" Đạt Nhĩ Ba cười nhắc nhở Đoạn Vân . "À đúng đúng, ta bây giờ là tù binh, mỹ nữ, ngươi phải chú ý, cẩn thận chăm sóc tù binh của ngươi đó !" Đoạn Vân lớn tiếng la lối ở phía sau Nạp Lan Như Nguyệt, nhưng lại rất bỉ ổi cọ sát phía sau của nàng, vẻ mặt hưởng thụ : "Mềm mềm, mát mát! Cảm giác tuyệt vời!". ⬜Ngươi !" Nạp Lan Như Nguyệt hiển nhiên bị cử động của Đoạn Vân làm nàng rất nghi hoặc, hơn nữa cử chỉ táy máy của tên Đoạn Vân sắc lang vô lại cũng làm cho vị mỹ nữ này rất quẫn bách! ⬜Sư trưởng, Nạp Lan là họ của hoàng gia Nạp Lan vương quốc, Nạp Lan vương quốc gia tính lập quốc. Còn nàng là công chúa hẳn nàng phải là công chúa của Nạp Lan vương quốc đó! " Hi La lúc này từng bước về phía trước với Đoạn Vân. Khi vừa lên bước, công chúa Lan Nạp vội vàng cảnh cáo : " Ngươi được tiến tới !" Hi La vẻ mặt bất sảng lui về, trong miệng giọng thầm : ngươi còn tưởng là tên tiểu ny tử này mà cũng bắt được tướng quân của chúng ta sao? Xem ra câu mà tướng quân thường quả nhiên rất có đạo lý - hung đại vô não (ngực to óc rỗng)! "Nạp Lan vương quốc, ở đâu vậy?" Đoạn Vân hỏi. Còn Nạp Lan Như Nguyệt ở phía sau muốn chen vào, lại bị Đoạn Vân câu gào lên cắt ngang : "Đàn bà, đừng lắm mồm!" ⬜Sư trưởng, Nạp Lan vương quốc ở giữa A Nhĩ Ti Tư và Thiên Long. Là tiểu quốc gia, thực lực rất yếu. Hơn nữa tháng trước bị mười vạn nhân mã của Thiên Long Đế Quốc tấn công, bị Thiên Long Đế Quốc đánh cho đại bại, hơn phân nửa quốc thổ bị xâm chiếm! Toàn bộ người của Vương thất nghe vẫn còn lưu lạc, những người này vẫn tiếp tục tổ chức kháng cự. " Hi La . ⬜Hừ ! Nếu nhờ công lao của Đoạn Vân tế tự nhà ngươi, Nạp Lan của chúng ta đâu đến nỗi bị bại nhanh như vậy?" Nạp Lan Như Nguyệt cười lạnh . "Mắcmớ gì lôi ta vào đây? Ta hề xâm lược Nạp Lan của các ngươi ! Các ngươi bị đánh bại mà, như vậy là do thực lực của các ngươi tốt, tố chất của quân đội cao. Hơn nữa nếu thất bại nhanh như vậy, có thể rằng vương thất các ngươi được lòng dân chúng. Hơn nữa, tiểu quốc như các ngươi chỉ có mình mà dám đứng bên cạnh Thiên Long quốc, người ta diệt các ngươi mới là lạ !" Đoạn Vân vẻ mặt vẻ bất sảng . ⬜Nếu có ngươi cống hiến đại lượng dược hoàn thần kỳ cho quân đội Thiên Long, bọn họ làm sao cơ hồ là bất tử như vậy? Chính nhờ có dược vật của ngươi cấp cho binh lính Thiên Long nên sĩ khí mới cường đại, tiêu diệt tất cả dũng khí của tướng sĩ Nạp Lan chúng ta ! Chúng ta binh bại như núi đổ như vậy!" Nạp Lan Như Nguyệt càng càng tức giận, thanh càng lúc càng lớn . Đoạn Vân vừa nghe xong, nguyên lai đúng là cũng có quan hệ với mình! Bất quá việc này làm sao trách mình được chứ, thuốc sản xuất ra bán cho Tra Lí mà, người ta bán thuốc thu tiền chứ có cho đâu. Hơn nữa khi đó mình là công dân của Thiên Long, cho dù mình có dẫn quân đội đánh nhau cũng cần phải găm mối thù hận thâm sâu như vậy mới phải chứ nhỉ! Đoạn Vân cảm thấy hơi nóng bốc lên đầu rồi, chẳng lẽ mỹ nữ này lại có thể đem cái đạo lý chết tiệt ra chuyện với ? "Mek, lão tử chưa làm cái gì cả mà cũng có người thù hận mình, xem ra trước nay ta là quá thiện lương rồi. Cứ xem , đúng là đàn bà ngực lớn não , đừng tưởng ngươi vừa đẹp vừa bốc lửa nghiễm nhiên là người thông minh! Ta cho ngươi biết, bình thường loại đàn bà như ngươi đúng là thiếu suy nghĩ, chỉ thích hợp với loại chức nghiệp, đó chính là kĩ nữ! Ngươi nếu còn dám hồ loạn phỉ báng ta, ta khách khí đối với ngươi nữa đâu!" ⬜Ngươi ! Ngươi mới là ngực lớn não teo đó? Cái tên bại hoại này. Ngươi chớ quên, ngươi bây giờ còn nằm tay ta, chỉ cần ngón tay ta nhúc nhích cái, là cái tiểu mệnh của ngươi ô hô ai tai đó ! Ta muốn xem ngươi vốn là tên gia hỏa cơ hồ có thể làm cho người khác sống mãi chết, nay có thể tự mình làm cho mình cũng bất tử hay ?" Nạp Lan Như Nguyệt cố uy hiếp Đoạn Vân . ⬜Ha ha, mỹ nữ, ngươi tưởng rằng với cái trò bắt người trẻ con của ngươi mà có thể chế trụ được ta sao? Cũng được, mỹ nhân kế xem ra cũng hay, ta lừa ngươi nữa. Ngươi nhúc nhích mấy cái ngón tay xinh đẹp đó thử xem ?" Đoạn Vân cười ngặt nghẽo dứt, dùng cổ cọ cọ vào người của Nạp Lan Như Nguyệt. Nạp Lan Như Nguyệt muốn dọa Đoạn Vân cho nếm chút đau khổ, nhưng nàng lại ngạc nhiên phát ra ngón tay nàng hoàn toàn chịu khống chế của nàng nữa, chứ cần có thể sử xuất lấy nửa điểm khí lực. Vẻ mặt nàng vô cùng khủng hoảng, nàng căn bản Đoạn Vân đụng tay đụng chân sử dụng pháp môn kỳ lạ đó khống chế tay nàng vào lúc nào. Hơn nữa nàng cũng hiểu ra tại sao đám thủ hạ của Đoạn Vân cứ để mặc cho mình bắt Đoạn Vân, sau đó chẳng thấy có tên nào tỏ ra sợ hãi cả. Nguyên lai từ trước tới gì, chỉ có mình là người bị lừa thê thảm ! Kéo hai tay nàng ra, Đoạn Vân thoát ra khỏi vòng ôm của mỹ nhân : " Đừng sợ, ngươi bây giờ chỉ cử động được cánh tay thôi. Còn tại sao lại như vậy, là vì vừa rồi trong khi ngươi bắt ta, ta cắm vào người ngươi món đồ độc đáo này!" xong, Đoạn Vân thò tay mò vào lưng của Nạp Lan Như Nguyệt rút cây ngân châm ra. Cây ngân châm này của Đoạn Vân cắm vào bộ vị đặc biệt thân thể, chính là huyệt đạo liên quan đến hệ thần kinh điều khiển phản ứng. Bởi vì dây thần kinh điều khiển phản ứng của cơ thể có tần suất bất đồng, hơn nữa lại có nhân tố cản trở hoặc khống chế phản ứng. Cây ngân châm này của Đoạn Vân chỉ làm cho các ngón tay của Nạp Lan Như Nguyệt động đậy được mà thôi. Bởi vì ngón tay cơ thể con người hoạt động rất nhiều, do đó chiếm tỷ lệ rất lớn ở đại não, nên việc phân khu đại não điều khiển ngón tay rất dễ bị khống chế. ï¼ƴoàn là lý thuyết tào lao thôi! ï¼0 ⬜Ngón tay ngươi bây giờ lại có thể cử động rồi !" Đoạn Vân cười cười, rồi bước từng bước tới gần nàng ! ⬜Ngươi muốn làm gì ?" Nạp Lan Như Nguyệt sợ hãi, nàng hoàn toàn rơi vào tình trạng tuyệt vọng rồi ! Xem ra mình hề có khả năng đối phó với tên nam nhân trước mặt này . ⬜Ngươi bây giờ còn có bao nhiêu thủ hạ? Chui rúc vào Bao Đầu Sơn làm gì ?" Đoạn Vân lạnh lùng hỏi, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc. Nụ cười tí tởn lúc nãy hoàn toàn biến mất, mỹ nhân kế cũng phải tương kế tựu kế chút trong khi làm chánh . mình mình , bây giờ lại có cả đám thủ hạ chờ lệnh nữa. ⬜Hừ ! Muốn moi tin tình báo hả, nằm mơ !" Nạp Lan Như Nguyệt thể bộ mặt rất quyết liệt . Đoạn Vân cười cười, phất tay hỏi : " Đem thủ hạ nàng giết ngay cho ta !" "!" tên lính huơ đao chém xuống tù binh ! ⬜Đừng, ta !" Nạp Lan Như Nguyệt đúng là ngoài cứng trong mềm. Bất quá kia tên lính kia đương nhiên tuân lệnh, đao cứ thế tiếp tục chém xuống, máu tươi phun ra phèo phèo! Bất quá cũng chém xuống đầu của người ta, còn cái tên gia hỏa bị chém lại là là kiếm thánh. Do đó chết ngay lập tức, mà chỉ nằm vật mặt đất giãy giãy trông rất kinh dị. Đoạn Vân tiến lên, dùng ngân châm dứ dứ trước mặt . ⬜ ! Khai ra tất cả những gì ngươi biết, ta cứu sống !" Đoạn Vân rất nghiêm túc . "Được!" Nạp Lan Như Nguyệt cắn môi gần ứa máu, rốt cục cũng phải mềm nhũn như con chi chi! Nàng thấy Đoạn Vân đúng là ác ma ! Nếu dựa theo những gì , chỉ u linh mới biết Đoạn Vân làm ra chuyện gì nữa? Sau khi Nạp Lan Như Nguyệt thành thực khai báo, Đoạn Vân biết được ít tin tình báo. Bất quá tin tình báo này cơ bản có giá trị gì lắm. Bao Đầu Sơn bây giờ có khoảng ba vạn người, có hơn hai vạn lính chánh quy của Nạp Lan. Còn mục đích của họ là muốn công kích hai thành thị của Thiên Long, hi vọng làm chậm lại những áp lực chiến trường trong nước và thu thập số lương thảo! Khi nghe Đoạn Vân muốn ngang qua Bao Đầu Sơn, Như Nguyệt vốn rất hận Đoạn Vân nên tổ chức mai phục giết chết Đoạn Vân. Theo như nàng thấy chỉ cần giết được Đoạn Vân truyền kỳ tế tự của Thiên Long, sĩ khí của Thiên Long bị đả kích rất lớn. Cứ như vậy, hoàng thất của Nạp Lan có thêm hy vọng đánh đuổi được giặc ngoại xâm khỏi biên giới Nạp Lan. Nghe nàng khai báo xong, Đoạn Vân rất bội phục Tra Lí. Tra Lí dựa vào thuốc của mình cấp cho binh lính để chiến đấu, đây là việc mà Đoạn Vân ngờ tới. Dù sao Đoạn Vânmới giao dịch với Tra Lícó hai lần thôi. Chỉ mấy viên thuốc ít ỏi đó mà Tra Lí vận dụng đến xuất thần nhập hóa ! Quả nhiên là hoàng đế tốt, có thủ đoạn có phách lực! Nếu phải Đoạn Vân có thực lực quá cường hãn, Đoạn Vân có thể cũng bị Tra Lí tiêu diệt từ lâu rồi . ⬜Ta cho ngươi việc nhé! Thuốc men của Tra Lí có nữa đâu !" Đoạn Vân . ⬜ hả !" Nạp Lan Như Nguyệt giật mình ! Nếu Thiên Long Đế Quốc có thuốc hỗ trợ, vậy Nạp Lan lại có cơ hội phục quốc rồi . ⬜Bất quá, ngươi nhiều lần mạo phạm ta, rồi lại muốn giết ta nữa! Ngươi ta buông tha cho ngươi sao?" Đoạn Vân cười lạnh tiếng . ⬜Hừ ! Muốn giết muốn chém tùy ngươi ." Nạp Lan Như Nguyệt cố nặn ra vẻ mặt thấy chết sờn . ⬜À vậy là được rồi ! Kia ta có thể đem ba vạn thủ hạ của ngươi ⬦⬦" Đoạn Vân tới đây, ngừng lại giây lát, thấy vẻ mặt Nạp Lan Như Nguyệt có vẻ khẩn trương, Đoạn Vân bèn tiếp : " Chôn cùng chỗ! sót tên nào, toàn bộ giết sạch!" ⬜Ngươi thể làm như vậy ! Vả lại, đó là ba vạn binh lính chính quy ! Hơn nữa, quân ta lại chiếm cứ địa hình có lợi. Hừ ! Chỉ bằng mớ binh lính của ngươi mà cũng dám nghĩ đến việc toàn diệt quân tinh nhuệ của Nạp Lan ta, ngươi nằm mơ giữa ban ngày rồi !" Vẻ mặt Nạp Lan Như Nguyệt ra vẻ rất khinh bỉ. Nàng thấy Đoạn Vân đúng là tên dốt đặc cán mai về kiến thức quân ! Đoạn Vân cười cười : " Phải ? Ngươi thử xem cái đám binh lính bắt các ngươi có thực lực thế nào ?" ⬜Thực lực kinh khủng ! Chỉ cần ngươi có thêm hai đội quân như vậy nữa nếu ngươi muốn đánh bại ba vạn người của ta hẳn cũng phải vấn đề gì lớn !" Nạp Lan Như Nguyệt phân tích . Đoạn Vân cười cười, ra vẻ rất thần bí : " Kỳ đám lính đó chỉ là tiểu phân đội trong số vạn binh lính của ta !" ⬜Cái gì? Làm gì có chuyện như vậy chứ !" Nạp Lan Như Nguyệt lộ vẻ tin ! Bất quá, có rất nhiều thứ khác nàng còn phải sợ hơn !
Chương 71. Ngã Thu Nữ Nô Lão Bà Thưởng ⬜ tin thôi! Ta cho ngươi cơ hội, ta có thể tha làm thịt đám thủ hạ của ngươi ! Nếu ta nghĩ với thực lực của quân ta, nếu cần lột da cả đám cơ hồ cũng chẳng có lấy chút thương vong nào!" Vẻ mặt Đoạn Vân rất nghiêm túc , mặt còn xuất vẻ máu lạnh và và uy nghiêm gì so sánh được khiến cho ai dám hoài nghi lời . Vẻ mặt Như Nguyệt. Nạp Lan có vẻ rất sợ hãi, nàng nghẹn ngào nức nở : " Tại sao ngươi cứ năm lần bảy lượt đuổi tận giết tuyệt dân chúng của Nạp Lan chúng ta? Ngươi là tế tự lãnh huyết vô tình như thế chẳng lẽ sợ thần trừng phạt ngươi sao?" Đoạn Vân nhìn nàng cười, nhưng ánh mắt vẫn rất nghiêm lệ như trước : " Xem ra ngươi đến bây giờ vẫn còn chưa ngươi phạm phải sai lầm ở đâu. Để ta đây cho ngươi biết nhé! Thứ nhất, ngươi nên đem việc nước Nạp Lan bị tiêu diệt đổ lên đầu Đoạn Vân ta. Dù sao nguyên nhân chính yếu nằm ở chỗ hoàng thất các ngươi vô năng và thích phô trương. Nạp Lan các ngươi là tiểu quốc đứng bên cạnh Thiên Long khổng lồ, có khả năng lập quốc là kỳ tích rồi. Cho dù có thuốc của ta các ngươi trước sau gì cũng bị Thiên Long quốc tiêu diệt ! Đặc biệt, thuốc của Đoạn Vân ta chỉ bán cho đế quốc hạn lượng rất , về phần Tra Lí sử dụng nó làm gì, đó phải việc ta quan tâm! Đây là lầm lẫn trí mạng của ngươi ! Thứ hai, ngươi ngàn vạn lần nên đem ta biến thành người nhân từ, nếu phải ngươi là công chúa, ta đâu thèm tốn nước bọt chuyện với ngươi nhiều như vậy chứ? Hừ ! Lão tử chỉ cần phất tay ra lệnh là đám thủ hạ của ta bao trùm cả ngọn núi rồi !" Như Nguyệt. Nạp Lan cắn môi rất ủy khuất, trong giọng pha lẫn nước mắt và tiếng nức nở : " Được rồi ! Ngươi muốn làm sao mới chịu buông tha cho họ ?" ⬜ thế này mới đúng chứ! Nghe đây, ta muốn ngươi làm ⬦ " ⬜ bao giờ, đừng hòng ta làm đàn bà của ngươi! Nạp Lan Như Nguyệt ta công chúa cao cao tại thượng, còn ngươi chỉ là tên vô lại mặt rỗ ! Ngươi đừng có mà cóc lại đòi ăn thịt thiên nga!" Đoạn Vân còn chưa có xong, Nạp Lan Như Nguyệt phản đối rồi . Cười lạnh tiếng, Đoạn Vân vẻ rất khó chịu : " Hừ ! Ngươi đừng tưởng rằng mình tôn quý ghê gớm, Đoạn Vân ta thiếu đàn bà ! Hừ ! Với cái thứ nhan sắc của ngươi như vậy, bổn thiếu gia xem lọt nhãn đâu?" ⬜Vậy ngươi muốn làm gì ta ?" Thần sắc Như Nguyệt. Nạp Lan hơi hoảng sợ, nàng hối hận vì lỡ miệng những lời vừa rồi . ⬜Vốn muốn để ngươi làm thủ hạ cho ta, ta giúp ngươi quay về bảo vệ Nạp Lan quốc thổ. Nhưng hôm nay, ta thay đổi chú ý rồi ! Cho ngươi hai lựa chọn, là ngươi tự tử, ta thu thập cả đám thủ hạ của ngươi hoặc đơn giản hơn là tiêu diệt sạch bọn họ ! Ta đoán với đám lính bệ rạc như vậy, ta lựa chọn về sau. Thứ hai là ngươi làm nô lệ cho ta, hơn nữa là nữ nô tiện nhất ! Còn ta, ta thả hết đám người đó. Ngươi tự mình chọn !" Đoạn Vân rất khó chịu, tiểu ny tử này sao mà ngu quá , ta lâu như vậy mà đến cả vỏ ngoài của vấn đề cũng thấy ! Quả nhiên là ngực lớn não teo! ⬜Ngươi !" Nạp Lan Như Nguyệt rất hối hận, nàng cơ hồ thương tâm tới cực điểm rồi. Nàng bây giờ mới nhớ tới Đoạn Vân tuy nhìn qua giống như tên ăn chơi sa đọa, nhưng thực ra lại kinh khủng đến như thế nào. Theo như Đoạn Vân , muốn muốn tiêu diệt tất cả bộ hạ của mình, mà quả thực với thực lực của việc này dễ như trở bàn tay ! ⬜Cho ngươi thời gian ba phút, ba phút sau, Nanh Sói sư đoàn toàn tuyến tấn công, đem máu của ba vạn người đó để xếp hạng những chiến sĩ hàng đầu của Nanh Sói !" Đoạn Vân câu đó xong lập tức quay sang ra lệnh cho thủ hạ "Tuân lệnh!" Ba phút sau, Đoạn Vân quay về Nạp Lan Như Nguyệt vẻ mặt tuyệt vọng ngồi phệt mặt đất : " Suy nghĩ cân nhắc xong chưa? Tiểu nữ nô của ta !" Nạp Lan Như Nguyệt lần nữa suy nghĩ lát, nhìn Đoạn Vân vài lần, ánh mắt đột nhiên sáng lên chút. "Được, ta đồng ý làm nữ nô cho ngươi!" Đoạn Vân cười cười : " Lần này ngươi có quyết định chính xác nhất trong đời này. là nô lệ của ta, ngươi phải làm ra vẻ nữ nô cho ta. Sau này ngươi tên gọi là Tiểu Nguyệt nhé! Hơn nữa, ngươi được thừa cơ giết ta, chỉ bằng cái thực lực ngũ cấp kiếm sĩ mà muốn giết ta quả thực nằm mơ giữa ban ngày ! Nếu để ta biết ngươi có đến nửa điểm dị động, ta cam đoan mấy ngàn vạn quốc dân của Nạp Lan vĩnh viễn còn tồn tại nữa ! Ta Đoạn Vân được làm được ! Ha ha ! Kêu chủ nhân cho ta nghe xem nào !" Đoạn Vân càng càng đắc ý từ từ tiến tới, làm cho Nạp Lan Như Nguyệt, , bây giờ phải gọi là Tiểu Nguyệt mới đúng lùi dần từng bước, vẻ mặt vô cùng sợ hãi ! ⬜Có nghe hay , kêu chủ nhân ta coi nào !" Đoạn Vân ra vẻ tức giận . "A, ô, chủ, chủ, chủ @ï¿¥" ⬜Lớn tiếng chút, giọng như vậy làm sao ta nghe được chứ? Ngươi cố ý chọc ta tức giận phải ?" Đoạn Vân cơ hồ gào lên hết sức! ⬜Chủ nhân !" Lần này con tim Tiểu Nguyệt xem như hoàn toàn chết rồi, nàng cất tiếng kêu rất lớn. Bất quá theo tiếng gọi là dòng nước mắt bi thương phun ra tưởng bao giờ khô cạn ! ⬜Tốt lắm ! Ngươi ra chỗ mấy tên thủ hạ đắc lực của ngươi, ta chữa khỏi rồi đó, ngươi dặn dò bọn họ mọi việc . Sau đó chúng ta tiếp !" Đoạn Vân khẽ gật đầu hài lòng. Kỳ Đoạn Vân vốn cũng nghĩ đến việc ép vị tiểu mỹ nhân này đến như thế, dù sao người ta cũng rất xinh đẹp cao quí. Nhưng ai mà chịu được cái nỗi oan thị kính (nguyên văn: bình bạch chi oan) này chứ? Đàn bà đúng là biết giảng đạo lý, quốc gia của mình bị người tiêu diệt lại còn đổ thừa người khác. Đoạn Vân là ai chứ? Quả thực đúng là tên biến thái! có thể vì đàn bà của mình chống lại cả đế quốc, chẳng lẽ chỉ vì vị thiên kim tiểu thư này mà bắt mình phải chịu ủy khuất? Nếu Đoạn Vân mà cứ buông tha nàng như vậy, cả đời Đoạn Vân trong lòng được thanh thản! Đúng là đàn bà mà! giờ đại lục sau, đoàn người Đoạn Vân cuốn bạt khởi hành! Tiểu Nguyệt kêu mấy tên thủ hạ còn lại dẫn binh lính lập tức trở về Nạp Lan quốc thổ nhập vào quân của đại ca nàng, đại ca nàng chỉ huy đội nhân mã thoái lui trấn thủ mạn bắc của Nạp Lan, từ từ tìm cơ hội phản kích. Nghe đại ca nàng nay là quốc vương của Nạp Lan, nàng là công chúa mà cũng là trưởng công chúa . "Vân, vị tỷ tỷ này lại là ngươi đêm từ đâu tới vậy?" Vẻ mặt Khải Sắt Lâm vẻ rất vui nhìn Đoạn Vân và Tiểu Nguyệt phía sau , còn Khải Lợi cũng lộ ra vẻ tò mò. Hai tỷ muội này như guốc vào bụng Đoạn Vân vậy. Từ khi Khải Sắt Lâm được Đoạn Vân cho nếm mùi tới giờ, Đoạn Vân đêm nào cũng muốn mò vào chỗ Khải Sắt Lâm để qua đêm. Bất quá Khải Lợi vẫn ở cùng Khải Sắt Lâm. Còn đối với Khải Lợi, Đoạn Vân lại muốn tranh thủ lúc tâm tình nàng rất rối loạn mà hái hoa. Vì vậy lâu rồi tên sắc lang Đoạn Vân này chưa có cơ hội hưởng thụ! Điều này làm cho đám thủ hạ của thi nhau cười thầm, nhất là hai đầu hắc long ngu như lợn . Hai con ngu long này cả ngày cứ ấp ủ gìn giữ mấy cái chế phẩm thủy tinh do Đoạn Vân tặng cho coi như bảo bối trân quí. Chỉ cần có người đến gần bảo bối của chúng mười thước là bọn chúng lập tức làm ra bộ vẻ mặt rất hùng hổ nghiêm trọng . Còn để làm Khải Sắt Lâm nhanh chóng khôi phục lại tâm lý, Đoạn Vân đem vài việc quản lý gia tộc giao cho các nàng. Khải Sắt Lâm là ma pháp sư, Đoạn Vân cũng đinh tổ chức pháp sư đoàn cho gia tộc, vì vậy giao cho nàng phụ trách chuyện này. Vốn nàng là phong hệ Đại ma pháp sư, rồi lại phục dụng mấy viên Tẩy Tủy Đan, thực lực đạt tới lục cấp trung giai ma đạo sĩ rồi. Về phần thủ hạ sao! Đoạn Vân đem mười Tinh Linh trong gia tộc giao cho nàng. Tinh Linh phần lớn là ma pháp sư trời sinh, việc sống lâu cũng là ưu thế làm cho ma pháp của Tinh Linh rất lợi hại. Bọn họ có thể bắn ra những mũi tên được tăng cường ma pháp, đây là loại phương thức công kích rất khó chịu. Trong số mười Tinh Linh, thực lực đều rất tốt, kém cỏi nhất cũng phải lục giai trung cấp ma đạo sĩ, trong sô hai nam Tinh Linh có người tên là Hưu Tư có thực lực là bát cấp ma đạo sư rồi. Hơn nữa Đoạn Vân còn đưa cho mỗi người viên Tẩy Tủy Đan để tăng cường cho bọn họ nên thực lực được đề cao ít. Ba người đạt tới cấp ma đạo sư, bảy người còn lại có thực lực hậu giai ma đạo sĩ. Có thể , Khải Sắt Lâm tuy là đội trưởng nhưng thực lực lại yếu nhất. Bất quá Đoạn Vân luôn luôn cổ vũ nàng làm nàng rất phấn khởi và tiếp tục công việc ! Nàng cũng luôn luôn rất cố gắng ! Còn Khải Lợi sao? Đoạn Vân nhờ nàng quản lý vài việc trong gia tộc, có cùng địa vị với quản gia Ước Hàn. Còn Ước Hàn bây giờ phụ trách những việc bên ngoài gia tộc. Hơn nữa vì thực lực của Ước Hàn là kiếm thánh hậu giai rồi, nên Đoạn Vân luôn luôn có ý định để cho lão lãnh binh, vì vậy mới sai từ từ tiếp nhận vị trí hộ vệ đội trưởng Thú Nhân của Diệp Thành ! Dù sao Diệp Thành là người bảo vệ ở bên cạnh Đoạn Vân rồi ! , Khải Lợi quản lý là mọi việc cứ răm rắp. Điều này làm Ước Hàn có phản ứng với Đoạn Vân vài lần, Khải Lợi công chúa chõ mũi vào rất nhiều lĩnh vực của ! Đoạn Vân cũng thèm để ý, kỳ làm việc lâu như vậy, biết Ước Hàn tuyệt đối là người lương thiện. Nếu được sử dụng tốt, đây có thể là tể tướng rất tốt của quốc gia ! Đoạn Vân sau này phát triển lên biết đâu có cơ hội cho Ước Hàn phát huy ! ⬜Hai vị phu nhân, đây là tướng công vừa mới thu được đó⬦⬦" Đoạn Vân muốn thẳng ra, bất quá thấy ánh mắt của Khải Sắt Lâm, Đoạn Vân lập tức tiếp : " này là thị nữ ta cho chuẩn bị cho các ngươi đó! Thế nào, có được !" đùa, nếu lỡ dại với lão bà của mình đây là nữ nô của mình có khác gì thú thực với lão bà là ta ra bên ngoài cưới vợ bé? ⬜Cho chúng ta hả? Sao ta nghe ngươi ép buộc người ta làm nữ nô cho ngươi ! Hay cho cái tên Đoạn Vân này, ngươi cho là Khải Sắt Lâm dễ bị lừa lắm sao ! Tỷ tỷ, chúng ta sau này thèm để ý tới nữa!" Khải Sắt Lâm vẻ mặt rất hâm hực! ⬜Vốn đúng là như vậy mà, đây là thị nữ cho các ngươi đó!" Đoạn Vân nịnh bợ cười . Sau đó Đoạn Vân xuất ra viên thuốc, nhét thẳng vào miệng Tiểu Nguyệt. ⬜Sau này ngươi là thị nữ của Khải Sắt Lâm công chúa, cố mà làm cho tốt ! Đừng lo, đây là viên thuốc có khả năng làm cho ngươi sử dụng được đến nửa điểm đấu khí hoặc ma pháp. Sau khi ngươi uống xong giống như người thường thôi. Đối với thân thể hề có tổn hại gì, sau khi uống giải dược thực lực lập tức khôi phục !" Đoạn Vân quay về Tiểu Nguyệt lạnh lùng . "Dạ, thưa chủ nhân !" Tiểu Nguyệt có vẻ rất sợ Đoạn Vân, nàng dám ngỗ nghịch với nữa. Hơn nữa bây giờ theo nữ chủ nhân xem ra có điều an toàn hơn ! ⬜Lần này ta tha cho ngươi đó! Hừ !" Khải Sắt Lâm làm mặt xấu trừng mắt nhìn Đoạn Vân, còn Khải Lợi mặt mày hớn hở . "Dạ, lão bà đại nhân như vậy ta sao dám nghe chứ? Bất quá nàng phải đề phòng thị nữ này chút, nàng từng là công chúa của Nạp Lan quốc, còn Nạp Lan quốc tháng trước bị cha ngươi tiêu diệt rồi ! Bất quá ta phong ấn thân thực lực của nàng rồi ! Ta cũng lấy toàn bộ tính mạng của Nạp Lan cảnh cáo nàng. Chắc là có chuyện gì đâu!" Đoạn Vân vẻ rất cung kính . Dù sao đàn bà chỉ có thể dùng miệng lưỡi ngon ngọt! Nhất là trong khi nữ nhân giận ngươi, ngàn vạn lần được đắc tội với nàng, bằng cẩn thận buổi tối nàng cho ngươi giường đó !
Chương 72. A Nhĩ Ti Tư Chi Tái Lâm Qua bảy ngày hành quân cấp tốc, đoàn người Đoạn Vân rốt cục cũng xuyên qua vùng thảo nguyên hoang vu, tiến vào phạm vi của bộ lạc Cuồng chiến sỹ. ra mà , Đoạn Vân thích Vu Ba thảo nguyên hoang sơ này chút nào. Tại đây khắp nơi đều có những bầy sói lớn và đám cường đạo thực nhân ma ăn thịt người. Dọc theo đường Đoạn Vân liên tục bị ba đàn dã lang công kích và dưới mười đám thực nhân ma quấy nhiễu! Quả là làm cho người ta cảm thấy rất phiền não. Bất quá bầy sói này chỉ là mấy con sói hoang bình thường, có thực lực gì. Hơn nữa, cho dù là ma lang cũng có nguy hiểm gì lắm, giỏi lắm chỉ gây thêm chút phiền toái mà thôi. Với thực lực đoàn người Đoạn Vân có gì mà phải e ngại đám dã thú bình thường? Đám thực nhân ma mới làm cho Đoạn Vân phải phân tâm. Bọn họ có cả tính chất của con người và dã thú! Là loại sinh vật có trí tuệ, thực nhân ma trưởng thành có thực lực đại loại khoảng cấp sáu. Bọn họ còn có vài đặc tính của con người, nhưng lại có khuynh hướng nghiêng về dã thú nhiều hơn. Bọn họ sống quần cư, chủ yếu là ăn thịt, hơn nữa lại rất thích ăn thịt người, do đó được gọi là thực nhân ma. thực nhân ma thân thể cao ước chừng năm thước, tứ chi rất phát triển, nhưng đầu óc lại hơi ngu muội, được thông minh cho lắm. Thân thể chúng rất khỏe mạnh, có khả năng người có thể nâng được thực nhân ma đồng bạn nặng tới bốn, năm ngàn cân. Đoạn Vân vẫn hơi khó hiểu về việc bọn chúng có thể nghe hiểu vài từ thông dụng của ngôn ngữ đại lục, nhưng hề ngôn ngữ của loài người. Đoạn Vân vốn có ý định cho Nanh Sói thanh tiễu bọn chúng, nhưng vừa nghĩ tới đó lại thôi. Dù sao đây cũng là chủng tộc có trí tuệ, mặc dù bọn họ có thói quen ăn thịt người, nhưng loài người chẳng phải cũng ăn thịt thú sao? Hơn nữa đây là xã hội phức tạp, việc tồn tại các chủng tộc tự nhiên là có đạo lý hẳn hoi. Đoạn Vân có có quyền lấy quyền lợi sinh tồn của họ! - Sư trưởng, bộ lạc Cuồng chiến sĩ dường như vừa mới trải qua cuộc chiến đấu! Phía trước có tiểu đội Cuồng chiến sĩ giới nghiêm! Tên lính trinh sát của Đoạn Vân báo cáo. - Ra lệnh cho bốn Cuồng chiến sỹ của gia tộc lên trước chuyện với bọn chúng, ta muốn nảy sinh những tranh chấp cần thiết! Đoạn Vân ra lệnh. Chỉ lát sau, tộc trưởng Pháp Lạp Kỳ của Cuồng chiến sỹ mang theo tên thủ hạ tới gặp Đoạn Vân! - Đoạn Vân đại nhân, ngờ gặp lại người mau như vậy, tốt quá! Pháp Lạp Kỳ vẻ mặt rất vui mừng với Đoạn Vân. - Đoạn Vân ca ca, ngươi làm sao bây giờ mới đến, làm cho người ta đợi gần tháng rồi! Còn con Pháp Lạp Kỳ, cũng là tiểu mỹ nữ Cuồng chiến sỹ Âu Dã Ny cất giọng với bộ mặt vừa ủy khuất vừa hưng phấn. Nàng vừa thấy Đoạn Vân chạy vèo tới, thoáng cái nhào vào trong lòng Đoạn Vân. Vừa thấy vẻ mặt ăn phải dấm chua của Khải Sắt Lâm và Khải Lợi đứng phía sau Đoạn Vân, trong lòng nàng hơi khựng lại. Khải Lợi sao, nhưng Khải Sắt Lâm nhìn về phía Âu Dã Ny với ánh mắt tràn ngập địch ý. - Ha ha, sau này Đoạn Vân ca ca mỗi ngày ở bên cạnh Ny Ny, được ? Gã sắc lang ôm Âu Dã Ny, rồi quay đầu về phía Khải Sắt Lâm và Khải Lợi nháy mắt, vừa cười vừa chuyện, vẻ mặt rất dâm đãng! Lại có mỹ nữ thích mình, ai mà cao hứng chứ. Đây phỏng chừng là chuyện sung sướng nhất của nam nhân khắp thiên hạ! - Đoạn Vân ca ca, lần trước phải cho Ny Ny món lễ vật sao? Vẻ mặt Âu Dã Ny đầy khát vọng ngước nhìn Đoạn Vân. Đoạn Vân cười cười, dùng ngón tay kẹp vào mũi của tiểu mỹ nhân đáng , ra vẻ tức giận : - Được rồi! Nguyên lai ngươi phải đợi ta, mà là đến đòi lễ vật của ta! - Đoạn Vân ca ca, phải mà, ta đây cần lễ vật của ngươi! Ngươi đừng tức giận! Âu Dã Ny dù sao chưa hề ra khỏi A Nhĩ Ti Tư, tính cách vốn hồn nhiên nhưng lại thiếu lịch duyệt. Vừa nghe thấy Đoạn Vân hơi suốt ruột, liền vội vàng giải thích. - Ha ha, ca ca chỉ giỡn với ngươi thôi? Cho ngươi này! Đoạn Vân cười khà khà, rồi đưa cho Âu Dã Ny cái Gian Giới Tử. - Ấy! Đây là Gian Giới Tử? Đoạn Vân ca ca ngươi tốt quá! Oa, gian bên trong lớn ! Có tới hai mươi mét khối cơ đấy! Đoạn Vân ca ca, cám ơn ngươi, Ny Ny trước giờ luôn luôn mơ ước cái Gian Giới Tử. Vẻ mừng rỡ của Âu Dã Ny làm nàng trông giống như thiên sứ . - Xem bên trong có cái gì? Đoạn Vân nháy nháy mắt ra hiệu cho nàng. - Thấy rồi, là Đoạn Vân ca ca tặng cho Ny Ny nhiều đồ ăn ngon quá! Sau đó Âu Dã Ny lấy từ trong giới tử ra món điểm tâm rồi ăn luôn. - Quả là ngon! Âu Dã Ny quay về đánh chén tiếp món ăn béo ngậy kia. - Còn có cái gì nữa? Đoạn Vân lại hỏi tiếp. Thấy vậy Âu Dã Ny hơi nghi hoặc, rồi lần nữa dùng thần thức tiến vào trong giới tử. Trong chốc lát, vẻ mặt nàng trở nên rất ngạc nhiên lấy ra kiện chiến giáp cho nữ giới: - Oa! xinh đẹp! Tặng cho ta hả? Đoạn Vân khẽ gật đầu! Âu Dã Ny vừa nghe vậy rất cao hứng, nàng chạy tới hôn tới tấp lên mặt Đoạn Vân. Bất quá lại quên mất tiêu nàng vừa mới ăn xong món ăn gì đó đầy dầu mỡ, vì vậy mặt Đoạn Vân còn lưu lại dấu môi son, dấu son nhoe nhoét dầu mỡ! Lần này Đoạn Vân cảm thấy rất xấu hổ, hai vợ động lòng người phía sau xem ra ngửi nổi cái tư vị này! Bộ khôi giáp này là do Đoạn Vân đặc biệt phân phó đám Ải Nhân của gia tộc làm ra. Hơn nữa để đảm bảo cho gia đình êm ấm, Đoạn Vân cũng bảo may luôn cho Khải Lợi các nàng mỗi người bộ. - Ny Ny, thôi. Ta và Đoạn Vân đại nhân có việc cần ! Pháp Lạp Kỳ lúc này kéo Âu Dã Ny ra. - Ha ha, tộc trưởng đại nhân, Đoạn Vân lần này tới A Nhĩ Ti Tư định cư đó! Có hoan nghênh ? Đoạn Vân cười . - Đoạn Vân đại nhân định thường trú ở A Nhĩ Ti Tư hả? tốt quá! Pháp Lạp Kỳ thoáng cái hiểu ý tứ của Đoạn Vân, trong lòng lão rất cao hứng. Nếu được vậy, mười mấy vạn Cuồng chiến sỹ dưới trướng đều có thể thoát khỏi ác tính cuồng hóa gây khốn khổ cho họ bao nhiêu năm qua. Đoạn Vân khẽ gật đầu, buông Âu Dã Ny ra, dù sao trước mặt lão bà của mình và cha của Âu Dã Ny mà cứ ôm nàng cứng ngắc chẳng hay ho gì! Đoạn Vân cười : - Pháp Lạp Kỳ bá phụ, ta với ngài bao nhiêu lần rồi, đừng gọi ta là đại nhân, ngài là trưởng bối, ngài có thể gọi ta là Đoạn Vân, hoặc là Vân nhi! Được rồi bá phụ, nơi này phát sinh chuyện gì thế? - Vân Nhi, ta muốn với ngươi chuyện này đây! Hai ngày trước, có năm tên long kỵ sĩ lần nữa công kích bộ tộc cuồng chiến của chúng ta. Nhờ chúng ta có năm sáu ngàn thất cấp Cuồng chiến sỹ, hơn nữa tất cả mọi người đều có thể cuồng hóa theo lí trí, do đó lần này, năm long kỵ sĩ đều chết rất thảm trọng! Chúng ta đánh chết ba con rồng và bốn gã kỵ sĩ! long kỵ sĩ và con rồng cửu cấp bị trọng thương đào tẩu! Pháp Lạp Kỳ rất hưng phấn, bây giờ rốt cục hiểu được tầm quan trọng của Đoạn Vân đối với Cuồng chiến sỹ bộ tộc ra sao, chỉ có Đoạn Vân mới có thể chỉ huy bộ tộc Cuồng chiến sỹ tới huy hoàng. Cuộc chiến đấu lần này chứng minh sáng tỏ điểm này. - Sao? Cửu cấp long? tra ra bọn họ là người của ai chưa? Đoạn Vân rất muốn biết rốt cuộc đây là chủ ý của ai, hơn nữa lại xuất động cả cửu cấp long kỵ sĩ. - Kiểm tra được rồi, là Lôi Ngạo đế quốc! Pháp Lạp Kỳ đến đây, vẻ mặt bừng bừng phẫn nộ. Dù sao cái đám khốn khiếp đó lần đầu tiên giết chết của bộ tộc của lão gần ngàn tộc nhân. Đoạn Vân rất khó hiểu, Lôi Ngạo đế quốc tại sao cần phải làm như vậy chứ? - Ngài biết mục đích của bọn họ chứ? Vẻ mặt Đoạn Vân có chút nghi hoặc, rốt cuộc bên trong chứa mưu gì đây? - tại còn chưa biết! Pháp Lạp Kỳ trực tiếp với Đoạn Vân Chẳng lẽ các ngươi lưu lại hai người sống để hỏi cung sao? Đoạn Vân giọng có chút bất mãn. Bất quá nghĩ lại cũng thấy bình thường thôi! Cuồng chiến sỹ là ai chứ? Bọn họ hung bạo thành danh, muốn cho bọn họ hạ thủ lưu tình trong chiến đấu quả thực là điều khó có thể làm được. Xem ra nếu muốn chính thức phát huy hết tác dụng của Cuồng chiến sỹ mình còn có quãng đường rất dài phải vượt qua. - Lúc ấy ta cũng muốn bắt sống hai người, nhưng mọi người trong tộc đều điên tiết xông cả lên. Ngươi cũng biết bọn họ đều phải là quân chính quy, cũng có suy nghĩ sâu xa gì. Chỉ có Lạp Lực và Pháp Lạp Kỳ hai đứa có bảo vệ được tù binh, bất quá cho đến bây giờ vẫn còn hôn mê. Ta đoán rằng chúng cũng sắp chết đến nơi rồi! Pháp Lạp Kỳ giải thích. - sao! Rốt cuộc cũng xứng đáng là người của ta, lại có ý thức toàn cục như vậy, tốt lắm! Đoạn Vân gật đầu hài lòng. Hôn mê chẳng là cái đinh gỉ gì? Chỉ cần chưa tắt thở, có thể cướp khỏi tay thần chết như thường! Pháp Lạp Kỳ cũng vẻ mặt tán thưởng : - Đúng vậy,Lạp Lực và Pháp Lạp Kỳ bây giờ chỉ huy năm ngàn người huấn luyện, dưới chỉ huy của bọn họ, chỉ cần dùng phương án huấn luyện rất đặc biệt làm cho thực lực những tộc nhân được huấn luyện được đề cao rất nhanh! Phương pháp nghe là học được từ ngươi hả! Đoạn Vân khẽ gật đầu, sau đó tới nơi bộ lạc tụ tập, rồi kể cho Pháp Lạp Kỳ về tình hình cụ thể. - Pháp Lạp Kỳ bá phụ, lần này ta có thể là phải đào vong tới đây, mặc dù Tra Lí còn chưa công bố việc ta phản quốc, ta đoán chỉ cần Lôi Ngạo đế quốc biết việc ta cướp Nhị hoàng tử phi tương lai của họ, họ nhất định hỏi tội Tra Lí. Ta đoán rằng Tra Lí phải tìm ra lý do để ăn với Lôi Ngạo đế quốc, nên nhất định tuyên bố tội của ta! - Vân Nhi, ngươi cần để ý tới bọn họ, bọn họ ngươi phản quốc cứ phản quốc ! A Nhĩ Ti Tư mặc dù danh nghĩa là Thiên Long quốc thổ, nhưng mỗi người ở đây chẳng có ai thừa nhận chuyện này. Hơn nữa, Lôi Ngạo đế quốc gây nên mối thâm cừu đại hận với Cuồng chiến bộ tộc, đến lúc đó chỉ cần ngươi lên tiếng, ta dẫn dắt cả đội đánh tới tận thủ đô của Lôi Ngạo đế quốc ấy chứ! Pháp Lạp Kỳ nghe xong, suy nghĩ hồi, rồi lão tuôn ra tràng rất hùng tráng. Đoạn Vân cười cười: - Bá phụ, lần này chúng ta phải thẩm vấn tù binh. Ta muốn xem Lôi Ngạo đế quốc cuối cùng cùng muốn làm gì? - Nhưng chúng nó vẫn còn hôn mê mà? Pháp Lạp Kỳ nhắc nhở Đoạn Vân. - Bá phụ, người đừng quên, ta là tế tự. Chỉ cần chúng còn chưa tắt thở, ta có thể làm cho sống lại! Đoạn Vân cười cười, sau đó quay về đám thủ hạ tướng lĩnh ra lệnh: - Toàn quân, tìm chỗ đóng quân! - !