Chương 63. Đàm Phán Cuồng Tưởng Thu Tàn Cục Thấy Tra Lí dứt bỏ con Khải Sắt Lâm và Khải Lợi của mình dễ dàng như thế, Đoạn Vân lần này hiểu về cái gọi là thuyết ' đế vương vô tình ' của Trung Quốc cổ đại sâu thêm tầng nữa. Hoàng cung quả nhiên là nơi tràn ngập những điều dối trá và tàn khốc, hoàng đế quả còn là người nữa. thèm suy nghĩ nhiều cho mệt, Đoạn Vân thẳng ra điều kiện thứ hai : "Nanh Sói sư đoàn của ta còn chưa có tọa kỵ. Ta nghe hoàng gia kỵ sĩ đoàn của đế quốc có nhóm mãnh mã tọa kỵ cấp năm, ta muốn để hộ vệ của ta mỗi người con ! Hơn nữa để chắc ăn, ta muốn có vạn con. Như vậy, việc di chuyển của chúng ta cũng có thể nhanh hơn chút. Ngoài ra ta còn khuyên ngươi đừng có dại dột mà gây khó dễ với ta, bởi vì thực lực của thủ hạ ta phải người có khả năng tưởng tượng ra đâu." Mãnh mã thú là loại rất giống ngựa cưỡi trái đất, đây là loại ma thú ăn tạp có hình thể cao lớn hơn ngựa chút, nhìn qua uy mãnh hơn ngựa rất nhiều. Tất cả kỵ binh đại lục đều sử dụng loại tọa kỵ này. Tra Lí trầm tư chút rồi trả lời: "Được, Bố Khoa Duy Kì, ngươi kêu người đem vạn mãnh mã tọa kỵ dắt tới đây." "!" Bố Khoa Duy Kì cung kính vái Tra Lí vái dài, ánh mắt trao đổi chút rồi xoay người muốn chạy. ⬜Chậm ! Các ngươi nếu dám động thủ động cước, ta cam đoan có thể cho ngươi sống bằng chết. Tra Lí ta cho ngươi , ta có thể bắt ngươi lần ta có thể bắt ngươi thêm lần nữa. Chỉ cần ngươi dám giở trò gì ra, ta dám cam đoan thủ hạ ma thú cấp chín của ta đem Thiên Long thành biến thành cái dạng gì! Hừ ! Ngươi chớ quên, ta là tế tự, chỉ cần ngươi giám giở trò táy máy gì những tọa kỵ đó là ta liếc mắt có thể nhìn ra ngay rồi." ⬜Ngươi⬦ ! Bố Khoa Duy Kì, ngươi ! Cứ theo lời mà làm!" Tra Lí hiển nhiên hơi sợ rồi. Đích xác, lửa giận của Đoạn Vân quả là dễ chịu gì cho lắm. Nhất là trong tay lại có đám thủ hạ có thực lực thâm sâu khôn lường, quả thực đúng là toàn đám biến thái. Làm sao mà đám biến thái đều tụ tập ở bên người chứ. Ta là hoàng đế ,mà làm sao có những cao thủ đến làm việc cho ta? Bố Khoa Duy Kì nhìn Tra Lí liếc mắt, xoay người bỏ . ⬜Đoạn Vân mau ra điều kiện cuối cùng của ngươi ! Chỉ cần quá đáng, bổn hoàng đáp ứng !" Tra Lí có vẻ hơi sợ Đoạn Vân. Người như vậy dường như thực mình nên đắc tội, nên để biến sớm lúc nào hay lúc đó. Đoạn Vân cười cười quỷ dị, : " Tra Lí bệ hạ, kỳ ta cũng muốn giữ thái độ thù địch với ngài, dù sao ngài cũng là quân còn ta là thần, trước nay ta vẫn giữ trong tim đạo lý quân thần hữu biệt! Kỳ tình đêm nay tuyệt đối chỉ là hiểu lầm. Ta hy vọng ngài là đại nhân chắc phải có đại lượng ! Có hoàng đế có trái tim bao dung mênh mông!" ⬜Bớt ba hoa ! Ngươi dám giết hai đại cung phụng cung đình của ta, làm trọng thương kiếm thần của ta, ngươi bây giờ còn dám kêu ta phải làm hoàng đế có lòng đại lượng? Đoạn Vân, ngươi cần lắm lời. Mau ra điều kiện thứ ba của ngươi !" Tra Lí vừa nghe Đoạn Vân nhắc tới việc đêm nay nghiến răng kèn kẹt, hận được lập tức bước lên bắt lấy rồi bóp chết tươi Đoạn Vân. Chỉ trong đêm, đế quốc bị tổn thất biết bao nhiêu mà kể. Hai đại Kiếm Thần chết phơi xác, Lạp Đức Phu có thể là bị phế, hai đại cung phụng và hai vị thánh ma đạo bây giờ vẫn còn bị Đoạn Vân giam cầm ! Lực lượng dự khổng lồ của đế quốc hơn mười năm xây dựng cứ như vậy hủy tay Đoạn Vân ! ⬜Tra Lí bệ hạ, kỳ việc này phải là lỗi của ai cả. Ngươi phải có dung nhân chi tâm (lòng bao dung người khác), ngài vẫn có thể sử dụng Đoạn Vân ta, đế quốc trong tương lai xảy ra chuyện gì đây? Có ta tương trợ, cho dù ngươi muốn thống nhất đại lục cũng phải là việc khó ! Đáng tiếc quá! Tất cả chậm ! Đoạn Vân tuy phải là hảo thần, nhưng Đoạn Vân dù sao chưa hề làm gì có lỗi với đế quốc cả. Nhưng mà Tra Lí này, ta thấy ngươi cũng tuyệt đối phải hoàng đế tốt!" Đoạn Vân đứng ở trước mặt Tra Lí, thần sắc rất nghiêm túc dạy đời. Nghe Đoạn Vân , Tra Lí hiển nhiên hối hận về những sai lầm của mình thở dài, Tra Lí giống như già thêm mười tuổi : " Đúng vậy, chuyện này đích là bổn hoàng làm đúng. Do ta quá vội vàng ! nên bức ngươi ! Bất quá bây giờ tới nước này, ta cũng còn có đường quay đầu lại được nữa. Đoạn Vân, điều kiện thứ ba của ngươi !" Đoạn Vân cười cười : " Đừng nóng, còn nhiều thời gian mà ! Chờ ngươi làm cho xong điều kiện thứ hai cái , ta tự nhiên ra thôi. Hai người chúng ta dường như trước giờ chưa hề chuyện phiếm với nhau nhỉ! Sao nhân cơ hội này chúng ta chuyện cho vui. Dù sao nếu Khải Sắt Lâm và Khải Lợi bị ngài trục xuất khỏi hoàng thất, ngài có thể là nhạc phụ đại nhân của ta rồi. Ta có thể phải gọi ngài là phụ hoàng nữa cơ đấy!" ⬜Ha ha, hay cho câu phụ hoàng !" Tra Lí nghe Đoạn Vân như vậy, thần sắc càng khó coi ! " Đoạn Vân, ngươi sau này có tính toán gì ?" ⬜Ha ha, bệ hạ suy nghĩ đường ra cho ta hả, khó mà tin được !" Đoạn Vân cười cười, tiếp theo : " Bệ hạ ngài đừng lo tìm đường ra cho ta, dù sao ta bây giờ vẫn còn là thánh tế tự của thần điện, thanh danh chánh thịnh!" ⬜Ngươi muốn thần điện ?" Tra Lí giật nảy mình. Nếu Đoạn Vân đầu thân thần điện, thực lực của thần điện được đề cao đến cỡ nào đây! Chỉ sợ chẳng mấy chốc vượt qua Long Tộc nữa! Đoạn Vân cười cười, khẽ: " , vạn lần được đâu. Ta làm thủ hạ cho người ta nữa đâu. Bất quá ngài cứ yên tâm, chỉ cần ngài còn làm khó ta, ta đối nghịch với Thiên Long Đế Quốc. Dù sao khi ta từ gia tộc tới đây, nơi đầu tiên ta tới cũng là Thiên Long Đế Quốc mà !" Nghe Đoạn Vân , Tra Lí suy nghĩ lâu lắm, thậm chí còn muốn làm cho Đoạn Vân lưu lại cảm tình sâu đậm nữa, nhưng vừa nghĩ đến đây thấy việc này có khả năng. Bất quá trong lúc Tra Lí trầm tư, Đoạn Vân lại chỗ mấy vị bộ hạ của Tra Lí trọng thương tiến hành trị liệu. Đương nhiên để phòng ngừa bọn họ gây bất lợi với mình, Đoạn Vân ngay sau khi trị khỏi cho họ dùng chân khí phối hợp với châm cứu khống chế thân thể họ. Phỏng chừng phải hơn hai ngày mới có thể khôi phục thực lực. Ước chừng qua giờ sau, vạn con mãnh mã thú được tập trung đầy đủ theo Đoạn Vân cầu, bảy ngàn Nanh Sói tướng sĩ thân mặc toàn cực phẩm khôi giáp, lưng giắt cực phẩm đại kiếm bằng thép do Đoạn Vân gia tộc đặc chế, tay vác kỵ sĩ thương cũng do gia tộc đặc chế, bây giờ lại kết hợp với mãnh mã thú cấp năm, có thể là uy phong bát diện. Đoạn Vân kiểm tra đám mãnh mã thú, có phát có dị thường gì. Xem ra Tra Lí cũng sợ mình ra phết ! Dù sao tay Đoạn Vân cũng nắm giữ toàn bộ lực lượng nòng cốt của quốc gia ⬜Đoạn Vân, bây giờ hẳn là ngươi có thể điều kiện thứ ba của ngươi rồi !" Tra Lí với Đoạn Vân với thần sắc rất bình tĩnh. thấy toàn bộ việc Đoạn Vân chữa trị cho thủ hạ mình, trong lòng lại có vẻ cảm kích Đoạn Vân. Bất quá khi thấy Đoạn Vân sau khi trị liệu cho đám thủ hạ đó tiện tay lột sạch trang bị và giới tử của họ cách thương tiếc, hình ảnh Đoạn Vân trong mắt lập tức chuyển từ hình tượng lương y như từ mẫu trở thành gã lưu manh khốn khiếp ! Đoạn Vân ngước đầu lên nhìn về phương bắc, lạnh lùng : " Ta muốn A Nhĩ Ti Tư !" ⬜Cái gì ?" Tra Lí giật bắn người, " A Nhĩ Ti Tư chỉ là quốc thổ của Thiên Long danh nghĩa thôi. Ta làm sao cho ngươi được ?" Đoạn Vân cười : " Rất đơn giản, ta cũng chỉ là cần A Nhĩ Ti Tư danh nghĩa thôi. Ngài có thể dùng danh nghĩa đế quốc tặng cho ta, hoặc là, ngài dung danh nghĩa hoàng thất phong cho ta, tùy ngài làm sao đó coi cho được là tốt rồi !" ⬜Hai phương thức này có khác nhau sao?" Tra Lí rất khó hiểu. hiểu đến tột cùng Đoạn Vân muốn hí lộng cái gì đây? ⬜Đương nhiên có ! Đem A Nhĩ Ti Tư cho ta, ta đây dù sao nữa cũng là tên phản quốc của đế quốc, nên quan hệ với Thiên Long Đế Quốc cũng là loại quan hệ thù địch, còn ngươi nhất định phải tìm cách giết ta càng sớm càng tốt! Đem đất đó phong cho ta Đoạn Vân ta coi như vẫn là bá tước của Thiên Long quốc danh nghĩa như trước, là vị lĩnh chủ. Nghe thủng chưa ?" Đoạn Vân giải thích Tra Lí như dạy học trò. "Được ! Ta quyết định phong cho ngươi ! Đem giấy da tới đây, ta viết cho ngươi bức thư ủy nhiệm ngay lập tức !" Tra Lí lúc này lại đưa ra lựa chọn rất sáng suốt ! "Được ! Bất quá ta còn có cầu nữa !" Đoạn Vân đột nhiên nhớ tới việc khác. ⬜Ngươi ⬦! Đoạn Vân ngươi được quá đáng như vậy !" Trong lòng Tra Lí vừa mới bình tĩnh bây giờ lại nổi sóng ⬜Ta hy vọng ngươi cho phép thủ hạ của ta tìm kiếm và thu thập các thi thể của các huynh đệ trở về ! Còn về phần ngài, đành phải ủy khuất ngài chút, mong ngài tiếp tục làm tù binh đêm nữa nhé!" Đoạn Vân nhìn hình dáng khuyết tổn của sư đoàn Nanh Sói mà trong lòng quặn lên, vì vậy lại nhớ tới việc Tra Lí vô cớ ra lệnh tru sát các huynh đệ. Sang ngày thứ hai, Đoạn Vân ra lệnh hỏa thiêu hai ngàn bốn trăm sáu mươi lăm cỗ thi thể của binh lính mà các huynh đệ đem về, chỉ huy già trẻ lớn bé trong gia tộc, cùng với hơn bảy ngàn tướng sĩ Nanh Sói hướng về phía A Nhĩ Ti Tư xuất phát. Buổi tối ngày hôm qua, Đoạn Vân ra lệnh tướng sĩ còn thừa trong sư đoàn Nanh Sói ra ngoài thu tập các huynh đệ hy sinh, lại tìm được thêm năm trăm người còn sống nữa. Điều này làm cho Đoạn Vân vô cùng đau lòng trở nên thanh thản hơn ! Mặc dù đại bộ phận bọn họ đều bị trọng thương, bất quá chỉ cần có Đoạn Vân có gì phải lo, cơ bản thể chết được. Sau khi trải qua trận hạo kiếp này, toàn sư Nanh Sói hy sinh gần hai ngàn năm trăm tướng sĩ, mất tích hơn mười người. Hơn vạn người của Nanh Sói còn lại khoảng chừng bảy ngàn năm trăm người ! người Phì Tử, Đoạn Vân ôm hai vị kiều thê giảng giải về những việc xảy ra ngày hôm qua ! "Vân, thiếp nhớ mẫu hậu !" Khải Lợi dựa vào người Đoạn Vân nghẹn ngào . "Vân, thiếp cũng nhớ!" Khải Sắt Lâm cũng rưng rưng nước mắt Nhìn hình dáng thương tâm của hai vị công chúa, trong lòng Đoạn Vân như có ai bào xé, Đoạn Vân an ủi : " Sau này khi chúng ta đứng vững vàng ở A Nhĩ Ti Tư, chúng ta trở về đến thăm mẫu hậu của các nàng !" ⬜ nhé !" Khải Sắt Lâm và Khải Lợi hẹn mà nên đồng thanh lớn. Hai vị công chúa đứng đầu thiên hạ này giống như tiểu hài tử sáu bảy tuổi, luôn luôn phải có người giám hộ. Đoạn Vân cười cười, giơ tay vuốt mũi các nàng, nghiêm túc : " chứ ! Ta hứa với các nàng !" "Vân, chàng tốt !" Ôm hai vị mỹ nhân, Đoạn Vân cảm khái vô cùng. Nhất thời nhớ tới cảnh Tạp Sắt Phu động lòng người khóc gọi khản cả giọng trước khi , cảnh thương cảm ly biệt này cứ giằng xé trong lòng Đoạn Vân dứt ra được. Đoạn Vân còn nhớ tới Tra Lí với mình chút câu: ⬜Đoạn Vân, hảo hảo chiếu cố Khải Lợi và Khải Sắt Lâm ! Bảo các nàng quên ta , ta phải là người cha tốt ! Hy vọng ngươi có thể đem đến hạnh phúc cho các nàng !" ⬜Đoạn Vân, hy vọng với tài năng của ngươi có thể cứu được Thiên Long khi Thiên Long gặp nạn ! Ngươi yên tâm, ta hạ lệnh giữ bí mật buổi chuyện tối hôm qua. Ngươi bây giờ dù sao cũng là chỉ huy của A Nhĩ Ti Tư ! Ngươi vẫn là bá tước của đế quốc như trước ! Bất quá, ngươi cướp Khải Lợi công chúa, ta quả rất khó xử khi đối diện với Lôi Ngạo Đế Quốc. Chỉ cần ngươi vừa đến A Nhĩ Ti Tư, ta tuyên bố về tội phản quốc của ngươi ! Hơn nữa, có thể còn có thể tạo áp lực những thế lực khác tiến hành chinh thảo ngươi !" Tra Lí với Đoạn Vân theo cái kiểu nước đôi như vậy, mình cần gì phải vậy hẹp hòi chứ! Dù sao bớt địch nhân cũng tốt hơn là có thêm địch nhân! Với lại, Tra Lí cuối cùng cũng là cha của Khải Sắt Lâm và Khải Lợi. Đoạn Vân tin Tra Lí làm ra xuẩn như đem quân chinh thảo ! Quay đầu lại hướng về phía Thiên Long thành nhìn lại, trong lòng Đoạn Vân thầm hứa : Thiên Long, ta nhất định trở về!
Chương 64. Giảng Giải Đồ Long Chiêu Cự Long Từ sau kiện bức cung, Đoạn Vân cùng Tra Lí xem như hoàn toàn trở mặt. Mang theo bảy ngàn tướng sĩ Nanh Sói, trăm hai mươi Thú Nhân hộ vệ, hơn bốn trăm thành viên bình thường trong gia tộc, dẫn đám thực lực cường hãn mà dưới mắt người khác chỉ giống như đám lau nhau vô tích , tay ôm hai vị công chúa đẹp não lòng, Đoạn Vân ngồi vắt vẻo tấm lưng mềm mại của chú Phì Tử to lớn, cố tĩnh tâm suy nghĩ về những kế hoạch và con đường phát triển sau này. Những về danh nghĩa Đoạn Vân bây giờ vẫn còn nguyên là bá tước của Thiên Long Đế Quốc như trước, hơn nữa còn có khối lãnh địa lớn hơn rất nhiều so với các lĩnh chủ khác. Chỉ có điều, Đoạn Vân có thể đứng chân ở đây được hay ai biết cả. Mặc dù mười mấy vạn Cuồng Chiến Sĩ là thủ hạ của mình rồi, nhưng cứ theo như tộc trưởng Pháp Lạp Kì của Cuồng Chiến Sĩ - A Nhĩ Ti Tư quá mức phức tạp ! Nơi đó bộ lạc Cuồng Chiến Sĩ chỉ là thế lực có thực lực bình thường mà thôi. Đương nhiên Cuồng Chiến Sĩ thực lực bình thường, đó là trước kia. Chỉ cần Cuồng Chiến Sĩ giải quyết xong di chứng cuồng hóa xong, thực lực của Cuồng Chiến Sĩ ở A Nhĩ Ti Tư tuyệt đối là thế lực kinh khủng. Cuồng Chiến Sĩ cơ hồ là toàn dân giai binh, muốn lấy ra hai vạn bộ đội từ mười mấy vạn Cuồng Chiến Sĩ tuyệt đối phải là vấn đề lớn. Hai vạn bộ đội này tuyệt đối là cơn ác mộng của tất cả địch nhân. Cứ nghĩ mà xem, hai vạn Cuồng Chiến Sĩ cấp năm, cuồng hóa xong trực tiếp biến thành binh lính có thực lực cấp bảy tám của loài người, lại còn có thực lực cuồng hóa. Ai dại gì đưa mạng mình ra cùng họ tranh phong! Hơn nữa Đoạn Vân lại là tên vô cùng biến thái. chừng ngày nào đó khi cao hứng, lại đưa ra ma quỷ huấn luyện cái gì gì đó, hoặc là trực tiếp luyện thuốc! Ái chà, ai kêu những người này toàn là loại biến thái cả làm chi! Bất quá dù là như thế, Đoạn Vân vẫn hơi lo lắng. Dù sao thu phục cũng tốt hơn nhiều so với đánh bại ! Tinh Linh và Ải Nhân đều tự cho chủng tộc của mình là cao quí nhất, còn Thú Nhân trời sinh luôn luôn tràn ngập địch ý với loài người. Bất quá Đoạn Vân như con chim sợ cành cong, muốn kiện bức cung phát sinh lần nữa. Con đường phía trước hoàn toàn mờ mịt, đường dài mới biết ngựa hay. Nhân sinh cũng chỉ vì biết nhiều việc nên mới trở nên lung linh huyền ảo. Tủm tỉm cười mình, Đoạn Vân quyết định trước hết phải an ủi hai vị công chúa động lòng người ôm trong lòng. "Uy, hai nàng làm sao hư thế, lại làm quần áo của bổn thiếu gia ướt hết cả rồi đây này. Thôi, đừng thương tâm nữa! Chúng ta cứ phải nhìn về phía trước thôi, đừng nghĩ lại những việc vui trước đây! Khải Lợi cười cái xem nào ! Lâm Lâm tới đây, để thiếu gia thơm cái nào." Đoạn Vân cười giả lả. Khải Lợi và Khải Sắt Lâm ngước đầu lên, vẻ mặt tiều tụy. Đoạn Vân cười cười : " Hai vị công chúa, có muốn tiểu thần kể cho các nàng nghe về mấy chuyện vui giải muộn hay ? Trong óc tiểu thần có vô số thuốc tốt đó !" "Vân, chúng ta phải là công chúa nữa! Chàng cần giễu cợt chúng ta đâu." Khải Sắt Lâm vừa nghe Đoạn Vân xong, thần sắc lại trở nên thương cảm. Đoạn Vân cười cười, ôm chặt nàng xiết chặt vào trong ngực, khuôn mặt làm ra vẻ nghiêm trọng : " Mặc kệ ra sao ra, các nàng vĩnh viễn là công chúa xinh đẹp nhất trong lòng của Đoạn Vân ta, là công chúa của riêng ta ! có ràng buộc của cái danh hiệu công chúa, sau này các nàng muốn làm gì có thể làm, có biết bao nhiêu tự do, bao nhiêu những điều hay chờ ! Khải Lợi, Lâm Lâm, ta van các nàng đừng giữ cái vẻ mặt đưa đám đó nữa. Các nàng nên suy nghĩ về tương lại sau này ! Thời gian luôn luôn về phía trước mà." Nghe Đoạn Vân , Khải Lợi và Khải Sắt Lâm rất trầm tư. lát sau, Khải Sắt Lâm ôm cổ Đoạn Vân : "Vân, chàng kể chuyên vui cho thiếp nghe , hoặc là kể chuyện cổ cũng được ! Thiếp bây giờ đầu óc tán loạn nghĩ gì được nữa!" Còn lúc này Khải Lợi cũng nhìn Đoạn Vân với vẻ mặt khát vọng Đoạn Vân ôm các nàng vào ngực, rất ôn nhu : " Muốn nghe chuyện xưa hả, cũng được, trước hết mỗi người phải ôm ta cái." ⬜Ừm, được ! Chàng kể trước !" Khải Sắt Lâm hiển nhiên đồng ý, Khải Lợi lại càng thẹn thùng hơn. Đoạn Vân cười cười, ra vẻ tức giận : "Muốn nghe chuyện cổ miễn phí sao! Đừng có mơ!" Còn lúc này Khải Sắt Lâm thầm vào tai Đoạn Vân : "Vân, nơi này nhiều người như vậy, để tối tối thiếp để chàng muốn làm gì cũng được ! " ⬜ , còn Khải Lợi sao?" Thần sắc Đoạn Vân lúc này càng lúc càng dâm đãng hơn. Khải Lợi nghe Đoạn Vân hỏi như vậy sắc mặt đột nhiên đỏ bừng, vùi đầu vào ngực Đoạn Vân. Còn lúc này, tiếng chuyện của hai huynh đệ Đạt Nhĩ bỗng lọt vào tai Đoạn Vân. ⬜Tiểu đệ, ngươi xem xem lão Đại của chúng ta ngon lành chưa, lần thu thập được đến hai vị công chúa. Hơn nữa ta xem cái thiên kim của bộ trưởng tài chính cũng có tình ý gì đó với lão Đại của chúng ta. Ừ, rất có khả năng! Bất quá lão Đại mặc dù là hảo thủ về việc câu dẫn các , nhưng theo ta thân thể của lão Đại hơi có vấn đề. Ngươi xem gầy yếu vậy, chắc chuyện ấy cũng chẳng ra gì! Cũng biết có thu xếp được nữa !" Đạt Nhĩ Ba với Đạt Nhĩ Khắc hề cố kỵ. Mặc dù cố ý giọng rất , nhưng Long Tộc dù sao cũng là Long Tộc, trời sinh vẫn là ăn to lớn. Tiếng của Đạt Nhĩ Ba bị rất nhiều người nghe thấy. Thậm chí đến cả Khải Lợi và Khải Sắt Lâm cũng nghe được loáng thoáng, chứ phải tới người có thính lực phi thường như Đoạn Vân. "Đạt Nhĩ Ba! Ngươi về ta sao ?" Đoạn Vân quay về Đạt Nhĩ Ba cười lạnh tiếng. "A? phải, phải, ta phải lão Đại !" Bị Đoạn Vân hỏi như vậy, Đạt Nhĩ Ba giật nảy người. ngờ bị người khác nghe được. Đoạn Vân cười cười quỷ dị, thanh độc ác với hai người Khải Lợi : " Hai vị công chúa xinh đẹp phải muốn nghe chuyện cổ tích sao? Ta kể chuyện gọi là 'Na Tra Thịt Rồng' ! Nếu có hứng thú sang bên này nghe." ⬜Từ xưa có tiểu hài tử tên là Na Tra ⬦⬦" Sau đó Đoạn Vân đem chuyện cổ thần thoại của Trung Quốc Na Tra đại náo hải dương cải biên trở thành dị bản rồi từ từ kể lại. Lần này cố ý sửa chữ ⬜Rồng⬝ thành ra ⬜Hắc long⬝. Huynh đệ Đạt Nhĩ Ba và Đạt Nhĩ Khắc vừa nghe chuyện cổ có liên quan đến hắc long, lập tức rất có hứng thú vểnh tai lên nghe. Nhưng bọn càng nghe càng giật mình, càng nghe càng cảm thấy sợ hãi. Khi bọn nghe tới đoạn hắc long tung hoành làm ác khắp nơi, kinh hãi cảm thấy Đoạn Vân chỉ tang mạ hòe (chửi xiên chửi xỏ). Tiếp tục nghe, đến lúc bọn nghe đến đoạn hắc long cường hãn lại bị tiểu hài tử đánh cho ôm đầu chạy tán loạn cảm thấy rất tức giận và khó tin. Bất quá với miêu tả chi tiết của Đoạn Vân, bọn họ lại cảm thấy tràng diện chiến đấu rất hợp lý. Nên sinh ra cảm giác sợ hãi với thực lực của tiểu Na Tra. Đến khi bọn nghe hắc long đáng thương bị tiểu Na Tra lột da rút gân, Đạt Nhĩ huynh đệ sợ trời đất lại cảm thấy lạnh tóat, cả người dưới đều hơi run rẩy ! ⬜Lão Đại ta sai rồi, lần sau ta dám nữa!" Đạt Nhĩ Ba vội hướng về phía Đoạn Vân cầu tình. Nếu sau này Đoạn Vân mỗi ngày kể thêm chuyện như vậy nữa, mình biết chừng bị dọa chết đứ đừ! Nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi của Đạt Nhĩ huynh đệ, những người chung quanh cười phá lên. Đến ngay cả Khải Lợi và Khải Sắt Lâm mở miệng xinh xinh của mình ra ngừng cười hi hi. Đoạn Vân cũng ngờ Na Tra nháo hải lại có thể làm cho hắc long huynh đệ sợ trời đất trở nên như vậy, sau khi cười khà khà, Đoạn Vân tiếp tục trêu chọc : " Biết sai ở đâu chưa?" ⬜Biết, biết. Lão Đại năng lực cường hãn, đêm có thể ngự ngay cả mười, , là trăm nữ nhân!" ⬜Xem ra ngươi cũng biết mình sai ở đâu rồi ! Khải Lợi, Lâm Lâm, chúng ta quay lại nghiên cứu bí quyết đồ long xem sao! Ta làm tế tự nhưng về thân thể của Long Tộc kiến thức rất nông cạn! Long , có⬦⬦" ⬜Lão Đại, ngươi đừng nữa, ta biết ta sai rồi, ta biết sai rồi ! Ta dám nữa đâu. Ta bây giờ dám gì nữa cả!" Đạt Nhĩ Ba thấy Đoạn Vân lại muốn giảng giải đồ long yếu quyết, bị dọa đến cuống cuồng. chứ lỡ để cho Đoạn Vân cứ tiếp tục lải nhải, mình chừng suốt đời bị ác mộng hành hạ. Bất quá, lúc này lại có rất thanh rất hùng hậu truyền tới : " Rốt cuộc là ai muốn khiêu chiến Long Tộc cao quí hả! Dám ở đây cao giọng thảo luận về phương pháp đồ long! đám tiểu côn trùng cũng dám mạo phạm Long Tộc cao quí sao. Là ngươi hả ? Là tên quý tộc nhân loại có ma lực !" Lúc này, bỗng thấy nam tử trung niên từ phía bên phải Đoạn Vân bay tới, thần sắc rất uy nghiêm hằm hằm nhìn Đoạn Vân ngồi vắt vẻo người Phì Tử. Còn đám ma sủng của Đoạn Vân lập tức tiên lên chặn ở phía trước Đoạn Vân. "Tạp Lỗ, ngươi muốn gì ?" Đạt Nhĩ Ba quay về trung niên nam tử đối diện căm tức , tựa hồ gặp phải người quen cũ. À, mà phải là cừu nhân cũ. ⬜Sao ngươi biết được tên ta, hơn nữa ta lại có loại cảm giác quen quen? Ngươi là Long Tộc sao ? Đúng rồi, ngươi tuyệt đối là Long Tộc. Mặc dù long khí người ngươi cơ hồ rất nhạt gần như thể thấy được, nhưng ngươi vẫn còn có vài tia long khí toát ra. Bất quá ngươi có thể hóa hình tại sao lại chỉ có bát giai thực lực nhỉ?" Đối diện với việc này tên gia hỏa Tạp Lỗ hiển nhiên phải giật mình. "Đạt Nhĩ Ba, là ai ?" Đoạn Vân hỏi Đạt Nhĩ Ba. ⬜Ngươi là Đạt Nhĩ Ba? ngờ ngươi lại hóa thành hình người, lại sử dụng đoạn thủ hóa hình. Chẳng trách thực lực của ngươi thấp bậc ! Cái tên bên cạnh ngươi chỉ sợ đúng là đệ đệ Đạt Nhĩ Khắc của ngươi rồi ! ngờ các ngươi lại rơi xuống bước đường cùng như thế này. là cửu cấp rồi, còn sử dụng loại thủ đoạn mà bát cấp long mới sử dụng. Hắc long quả nhiên là loại đầu óc ngu si tứ chi phát triển! Ngu xuẩn !" Vẻ mặt Tạp Lỗ rất khiêu khích. "Đạt Nhĩ Ba, là ai ! về đoạn thủ hóa hình gì đó?" Đoạn Vân nhìn Đạt Nhĩ Ba có chút phẫn nộ lớn tiếng hỏi. ⬜Lão Đại, là Long Tộc, trong mười Đại trưởng lão Long Tộc - Ngân long Tạp Lỗ, thực lực đạt tới cửu cấp đỉnh phong. Huynh đệ chúng ta khi còn ở Đường Cổ Lạp Sơn, bị khinh khi biết bao nhiêu lần.! về đoạn thủ hóa hình chính là loại bí pháp của Long Tộc. Theo đó những con rồng bát cấp hoặc là những con cự long cấp chín thể hóa hình cho dù lực lượng rất mạnh đạt tới mức hóa hình rồi. Loại bí pháp này có thể làm Long Tộc hóa thành hình người, bất quá nhất định phải đại giới. Hơn nữa đại giới cũng tùy từng trường hợp. Có loại thực lực giảm xuống, cũng có khi vĩnh viễn mất bộ phận năng lực, tỷ như biến thành người mù hoặc là người câm cái gì gì đó." Đạt Nhĩ Ba nghe Đoạn Vân , cố nén giận giải thích cho Đoạn Vân. ⬜À !" Đoạn Vân khẽ gật đầu, xem ra cũng hiểu rồi. (Độc Lãnh Giả: Tác giả uống chút rượu, tâm tình buồn bực hỏi Đoạn Vân : huynh đệ, ngươi có mấy việc làm thương tổn người khác ! Đoạn Vân ngẫm nghĩ, rất khẳng định : phiền não, tranh chấp và túi rỗng. Bút giả độc Lãnh Giả khẽ gật đầu, bất quá tiếp : còn có việc nữa là văn của mình có ai ủng hộ! Đoạn Vân cười cười : lão Đại ngươi bắt truyền kỳ nhân vật như ta phải quyên góp phiếu đấy chứ? Bút giả gõ đầu Đoạn Vân : biết rồi còn mau ! Vì vậy Đoạn Vân làm mặt như đưa đám, tiếp tục xỏ vào bộ đồ hành khất của , quay về vạn ngàn thượng đế gào lớn: I have a dream!I cần có đề cử và phiếu bầu của YOU, IF hơi ít, cũng rất GOOD!THANKS!)
Chương 65. Đả Kiếp Ngã Lai Đả Kiếp Nhĩ Thấy vẻ mặt ngân long Tạp Lỗ khinh thị nhìn đám thủ hạ của Đoạn Vân, Đoạn Vân khỏi cười lạnh vài tiếng. Xem ra ma lực nội liễm cũng có ít hữu ích, gặp phải người hiểm độc tuyệt đối giết rồi! Bất quá Đoạn Vân phải loại người lạm sát. Trước mắt dù sao tên 'Long' này cũng chưa từng có va chạm gì với mình, hơn nữa lại là trưởng lão của Long Tộc, thực lực Long Tộc rất cường đại cũng làm cho Đoạn Vân phải kiêng kị ít nhiều. Ít nhất với thực lực của Đoạn Vân bây giờ dám gây chuyện gì với Long Tộc. Nghe Long Tộc có đến gần trăm cửu cấp cự long, còn có mười Đại trưởng lão đều là cửu cấp đỉnh phong thậm chí có cả thực lực cấp mười nữa. Còn long hoàng biết đâu còn cường đại hơn cả cấp mười nữa ! Thất cấp, bát cấp có đến ngàn vạn. Chưa đến ở đó còn có những thực lực được dấu kín ai biết được. Long Tộc sống lâu đến mấy ngàn năm, nếu vì tỷ lệ sinh sản của Long Tộc rất thấp thực lực đó quả thực đủ để hủy thiên diệt địa. Trong khi đám thủ hạ giằng co với Tạp Lỗ, Đoạn Vân ra lệnh cho Phì Tử trông chừng Khải Sắt Lâm và Khải Lợi, rồi ra lệnh cho đám Thú Nhân hộ vệ bảo vệ xung quanh. Hai thị nữ cũng bị Đoạn Vân ra lệnh lui về phía sau. Bất quá Tiểu Bạch trước giờ vẫn được Liên Na ôm lại chịu đâu cả, cứ bám chặt vào ngực Đoạn Vân, hơn nữa chết sống cũng chịu xuống. Đoạn Vân hết cách, đành phải ôm lấy nó. Đoạn Vân quay về đám thủ hạ phất tay, ra lênh cho chúng lui ra sau, rồi quay về Tạp Lỗ đứng ở trung : " Tạp Lỗ đại nhân cường đại, vừa rồi tiểu tử và mấy thủ hạ chỉ đùa chơi cho vui thôi, xin ngài đừng để ý ! Nếu lỡ có mạo phạm, xin ngài mở lượng bao dung." ⬜Hai huynh đệ Đạt Nhĩ là thủ hạ của ngươi hả? Xem ra hắc long vĩ đại sa đọa rồi, lại nhận loài người ti tiện làm chủ nhân! là làm xấu hổ cả long tộc chúng ta ! Loài người ti tiện nhận cặp Long Tộc ti tiện làm thủ hạ, đúng là ngưu tầm ngưu mã tầm mã!" Tạp Lỗ dùng ánh mắt rất khinh miệt đánh giá Đoạn Vân, vẻ khinh bỉ. Đoạn Vân thấy ánh mắt của như vậy lập tức nổi giận bừng bừng, hơn nữa nghe cái tên Long Tộc trưởng lão Tạp Lỗ cứ câu loài người ti tiện hai câu ti tiện nhân loại, rồi còn dám thủ hạ ti tiện lúc này càng bất sảng. Trước giờ có ai dùng hai chữ ti tiện để về mình đâu? Lửa giận trong lòng Đoạn Vân ngừng xịt ra cả hai lỗ tai. May mà lúc này Tiểu Bạch trong lòng bỗng động đậy vài cái, làm Đoạn Vân từ từ định thần lại. Hít hơi sâu, trong lòng Đoạn Vân dần dần yên tĩnh trở lại. Đúng là cần phải tu luyện lại tâm cảnh, mới có hai câu khiêu khích mà lại như vậy, đối với việc tu luyện võ học của mình có ảnh hưởng tốt à. Càng khống chế được bản thân mình về phương diện tu dưỡng càng cao! Sau khi vận hành Thái Cực vòng, tâm cảnh Đoạn Vân lại bình tĩnh trở lại. Nở nụ cười tươi như hoa, Đoạn Vân : " Làm phiền đại nhân đừng có câu ti tiện hai câu tiện ti được , như vậy làm hao tổn hình tượng cao quí của ngài đó. Ngài xem ngài cường đại biết bao nhiêu, ngài cần phải ra oai những đồ tiểu nhược như chúng ta đâu!⬝ ⬜Hừ ! Loài người ti tiện, ngươi cho là vài câu nịnh bợ của ngươi làm cho ta bỏ qua cho các ngươi sao? Nằm mơ ! Bất quá, ta thấy ngươi là thiếu gia quý tộc, hẳn là có ít kim tệ phải ! Cũng có thể có cả thần khí biết chừng. Chỉ cần ngươi đem kim tệ hiến cho ta, ta truy cứu cái tội ngươi mạo phạm Long Tộc nữa !" Thần sắc Tạp Lỗ có vẻ ba động khi với Đoạn Vân, còn trong khi đến chữ kim tệ, trong ánh mắt Tạp Lỗ lóe lên những tia tham lam làm như cả bầu trời đều ánh kim lấp lánh. Đoạn Vân xoay con ngươi vài vòng, cười : " Tạp Lỗ đại nhân, xin hỏi việc này của ngươi có tính là loại tống tiền hay cướp bóc ?" ⬜Làm sao có thể xem như cướp bóc hoặc tống tiền được chứ? Ta là Long Tộc cao quí, làm sao làm chuyện như vậy được ? Đây gọi là, gọi là tỏ lòng kính trọng với Long Tộc vĩ đại ! Là loại phương thức tôn kính với Long Tộc cao quí của chúng ta !" Tạp Lỗ vội vàng giải thích. ⬜À, như vậy ta cự tuyệt đề nghị của ngươi !" Đoạn Vân nghiêm trang . ⬜Tại sao ? Chẳng lẽ ngươi sợ ta giết ngươi sao! Ngươi chớ quên, ngươi vừa rồi tỏ ra rất bất kính với Long Tộc đó!" Tạp Lỗ sắc mặt giận dữ quay về Đoạn Vân quát, nhìn về đám Đoạn Vân với ánh mắt tựa như đại ca tống tiền đứa tiểu hài tử bảy tám tuổi. ⬜Ta sợ, dù ta có ngã xuống, còn có thiên thiên vạn vạn người như ta đứng lên!" Nghe Tạp Lỗ đe dọa, Đoạn Vân bất giác thốt những ra câu như vậy, hơn nữa ngữ khí cũng giống như đúc như trong phim ⬜Kungfu⬝. Điều này làm cho đám thủ hạ giật mình ! ai ngờ Đoạn Vân đột nhiên phun ra câu quái đản như vậy ! Kể cả Tạp Lỗ cũng ngoại lệ, tất cả mọi người đều nhìn Đoạn Vân rất quái dị. Dưới ánh mắt lom lom của mọi người, Đoạn Vân cảm thấy hơi mắc cỡ. Mặt đỏ bừng rồi quay về đám thủ hạ quát chữa thẹn : "Nhìn cái gì mà nhìn, cái đồ lớn kia ! Còn xem nữa hả!" Tạp Lỗ giật mình cũng có phản ứng, gầm lên : " Tiểu tử, ngươi muốn chết ! Dám trêu chọc cự long Tạp Lỗ cao quí, Tạp Lỗ ta hôm nay trước hết giết ngươi, sau đó cướp sạch kim tệ và bảo vật của ngươi ! Hống!" xong, Tạp Lỗ lập tức biến thân thành cự long màu bạc dài ước chừng hai mươi mấy thước. Hơn nữa nếu xẻ thịt đem bán tuyệt đối được giá hơn nhiều so với hắc long huynh đệ Đạt Nhĩ. Sau khi Tạp Lỗ biến thân, ba con ma sủng phi hành của Đoạn Vân là Đạt Nhĩ huynh đệ và Phi Long Tiểu Phi Hiệp tới tấp phi thân bao vây lấy . Việc biến thân trong nháy mắt hoàn thành ! Ba con ma sủng thực lực cửu cấp hậu kỳ của Đoạn Vân hình thành hình tam giác vây lấy ngân long Tạp Lỗ. Tạp Lỗ khi thấy bọn họ biến thân hơi sợ hãi. Vì trong khoảnh khắc cảm giác ba thủ hạ của Đoạn Vân nhìn qua thực lực rất tầm thường lại phân cao thấp với mình. Mặc dù tại sao chỉ trong nháy mắt, nhưng loại cảm giác này tuyệt đối chân ! Đoạn Vân cười cười, quay về trung thét lên : "Tạp Lỗ đại nhân, ngươi muốn giết ta lại còn đòi cướp kim tệ của ta nữa, chính là muốn mưu tài hại mệnh rồi (tham tiền mà giết người) ! như vậy, ta cũng khách khí nữa! Đạt Nhĩ huynh đệ và Tiểu Phi Hiệp nghe đây, chúng ta chỉ cần phòng vệ! Các ngươi nên chỉ lo phòng vệ thôi! Ngàn vạn lần đừng làm cho Tạp Lỗ đại nhân thất vọng đó! Còn nữa, nhớ lột sạch tất cả mọi thứ người nhé !" "Tuân lệnh, lão Đại !" Ba con cửu cấp long sủng xong đồng loạt đánh về phía ngân long Tạp Lỗ! ⬜Ha ha, ba con côn trùng nho biết bay bát cấp mà dám nghĩ đến việc khiêu chiến cới Tạp Lỗ vĩ ⬦ a!" Nhưng cự long cửu cấp đỉnh giai kiêu ngạo còn chưa kịp đắc ý Đạt Nhĩ huynh đệ và tiểu Phi Long công kích khắp người rồi. Thực lực ba thủ hạ này của Đoạn Vân đều ở cửu giai hậu kỳ, cũng chỉ kém thực lực của Tạp Lỗ cửu cấp đỉnh núi chút thôi, nhưng bọn chúng lại có tới ba con, số lượng quá đủ để đền bù chênh lệch ít ỏi kia. thể nghi ngờ gì nữa, cuộc chiến đấu ngay từ đầu có kết cục thể đảo ngược ! Tạp Lỗ cơ hồ còn có lực để hoàn thủ nữa. Hơn nữa trong quá trình chiến đấu, Tiểu Phi Hiệp lâu lâu lại đảo người ra tay đánh lén vài cái. Vì Đạt Nhĩ Ba và Đạt Nhĩ Khắc dù sao cũng là hai huynh đệ, việc ngươi tiến ta thoái cơ hồ như tấm lưới trời kẽ hở. Hơn nữa thân thể hắc long rất cường hãn và tốc độ thần kỳ của hai huynh đệ phối hợp với nhau, ngân long Tạp Lỗ quả thực bị ngược đãi thậm tệ! Luận về thân thể, ngân long làm sao có thể là đối thủ của hắc long chứ. Rồi vì tần suất công kích của Đạt Nhĩ huynh đệ rất cao, nên ngân long căn bản là phát ra được ma pháp. Ma lực vừa mới ngưng tụ đến mức nhất định, lập tức bị hai huynh đệ công kích đánh bật trở về. Nếu nhờ có đặc thù của ma thú là rất ít xuất việc ma lực cắn trả như loài người, thân thực lực của Tạp Lỗ có thể phải lời trăng trối ở đây rồi! Từng giây từng giây trôi qua, đoàn người Đoạn Vân cứ ngửng đầu hứng thú nhìn cuộc ' chiến đấu kịch liệt ' trung. Rốt cục Long Tộc trưởng lão Tạp Lỗ cả người bị đánh teo tua thê thảm lần nữa từ trung rơi phịch xuống đất, cả người thương tích nằm mặt đất, rên rỉ vô lực. Khi vừa cảm giác được có gì đó đúng, Tạp Lỗ từng thử chạy trốn, nhưng vô luận chạy đường nào, đều bị tên Phi Long cứ nhàn nhã như chơi hoặc bị con thân ảnh hắc long xuất ngăn phía trước . cũng từng thử bắt giữ Đoạn Vân, nhưng bên người Đoạn Vân có Kiếm Thần Diệp Thành, Phì Tử và Ngưu Ma Vương. Ba tên gia hỏa này người cũng đủ để làm cho ăn tiêu rồi. Hơn nữa, khinh công của Đoạn Vân sau khi trải qua đặc huấn quân , cho dù là kiếm thánh cũng có tốc độ biến thái như . Nhìn Tạp Lỗ ngã mặt đất thê thảm như vậy, Đoạn Vân cưỡi Phì Tử đến tận nơi xem. "Tạp Lỗ đại nhân, ngài xem ngài còn muốn cướp nữa ?" Đoạn Vân trêu chọc. ⬜Ngươi, ngươi muốn làm gì ? Ta ⬦ ta cho, cho ngươi biết, ta là Long Tộc! Nếu ngươi dám giết Long Tộc, gần vạn đầu cự long của Đường Cổ Lạp Sơn buông tha cho ngươi đâu!" Tạp Lỗ lần nữa uy hiếp Đoạn Vân, bất quá ngữ khí của ràng được cường ngạnh như lúc trước nữa, thực ra bây giờ cũng chẳng có bao nhiêu khí lực nữa. Đoạn Vân cười cười, dùng ánh mắt coi thường nhìn Tạp Lỗ vô cùng suy yếu : " Nghe đây, bây giờ bắt đầu cướp đây ! Đem Gian Giới Tử giao ra đây !" ⬜Lão Đại, Gian giới tử của ta lấy rồi ! Trước khi biến thân đem Gian giới tử giắt vào răng. Bất quá bị hai huynh đệ Đạt Nhĩ đánh cho cú đến răng cũng phải rụng !" Tiểu Phi Hiệp với Đoạn Vân. ⬜Ái chà, hay lắm ! Biết tiết kiệm rồi đó! Được rồi, xem người còn có cái gì đáng giá cướp tiếp ! Được rồi, mấy cái rănng bị rớt ra ở đằng kia cũng phải thu lại cho ta, sau này đưa cho bọn Cáp Lợi chế tạo trang bị!" Đoạn Vân vừa tiếp nhận giới tử vừa đánh giá cẩn thận Tạp Lỗ nằm rên rỉ mặt đất. Trong ánh mắt tham lam của Đoạn Vân, Tạp Lỗ khỏi cảm thấy sợ hãi. cố gượng dùng đến chỗ khí lực cuối cùng của mình muốn đứng lên, nhưng thành công. ⬜Ngươi muốn làm gì, ta cho ngươi biết, ngươi nếu dám giết Long Tộc chúng ta, lời nguyền tử vong của Long Tộc chúng ta làm cho rồng ở khắp thiên hạ truy sát ngươi đến chết !" Thần sắc Tạp Lỗ rất bối rối. Nếu mình bị người kia lột ra để chế tạo trang bị, vậy mình phải chết oan sao! "Lời nguuyền tử vong ? Cái quái gì vậy !" Đoạn Vân hỏi hắc long huynh đệ. ⬜Lão Đại, lời nguyền tử vong của Long Tộc chỉ có những người trong Long Tộc phát ra khi bị người giết chết khuất nhục, cho làm cho người giết bị lưu lại vết ấn ký vĩnh viễn. Như vậy, những con rồng khác chỉ cần vừa thấy người kia là biết là người người giết rồng!" Đạt Nhĩ Khắc giải thích cho Đoạn Vân. ⬜À, Long Tộc cường hãn như vậy mà có chiêu như vậy sao ! Bọn họ sợ chết như vậy sao? Yên tâm ! Tạp Lỗ đại nhân, chúng ta dù sao có thâm cừu đại hận ! Đoạn Vân ta vô cớ giết ngươi đâu! Bất quá ⬦" Đoạn Vân vốn nghĩ đến việc giết mấy cái con rồng ngu như heo này! ⬜Cái gì ? Ngươi là Đoạn Vân sao ? Đoạn Vân nhất thời vang danh khắp đại lục hả!" Tạp Lỗ vừa nghe Đoạn Vân mình là Đoạn Vân giật nảy người. ⬜Sao thế, Tạp Lỗ đại nhân biết ta sao ? Xem ra danh khí của ta cũng tệ lắm, đến ngay cả Long Tộc cũng biết !" Đoạn Vân cười cười, rồi thèm để ý. Theo những viên thuốc của gia tộc lan ra khắp cả đại lục, cái tên Trung hoa Đoạn Vân cũng vang danh khắp hang cùng ngõ hẻm đại lục. ⬜Ta đương nhiên biết ngươi rồi ! Ta bay cả ngàn dặm đến Thiên Long chủ yếu là muốn tìm ngươi ! ngờ lại gặp ở chỗ này ! Nhưng lại ⬦ bất quá ta hy vọng Đoạn Vân tế tự đại nhân có đại lượng, cần để bụng những chuyện cỏn con." Lúc này Tạp Lỗ làm ra bộ dạng người tốt Điều này làm cho Đoạn Vân rất khó hiểu ! Rốt cuộc đây là chuyện gì nhỉ?
Chương 66. Cấp Nhĩ Liệu Thương Nã Thác Dược Trải qua phen Tạp Lỗ cố hết sức giải thích, Đoạn Vân mới hiểu được chuyện gì xảy ra. Nguyên lai là mục đích chuyến lần này của Tạp Lỗ chính là muốn mời Đoạn Vân đến Đường Cổ Lạp Sơn để chữa bệnh cho con rồng. Về phần chữa bệnh cho ai, Tạp Lỗ lại chịu ! ⬜Tại sao là ta ? Thánh cấp tế tự thành danh đại lục thiếu gì ! Đoạn Vân ta xuất đạo còn chưa đến hai tháng mà? Hơn nữa, các ngươi làm sao biết được ta nhất định có thể trị khỏi được !" Đoạn Vân rất nghi hoặc, Long Tộc tại sao tìm mình nhỉ? Tạp Lỗ hắng giọng vài cái, tiếp tục : " Bởi vì ngươi từng điều trị khỏi cho Tra Lí, mà trọng yếu nhất là ngươi còn trị khỏi cho tật của đại ca ngươi Lạp Hi Đức. Hơn nữa ngươi còn trị khỏi cho người trời sinh thể mở miệng chuyện ! Việc này sớm được truyền khắp cả đại lục. Sau khi long hoàng đại nhân nghe về ngươi, chỉ đích danh mời ngươi đến Đường Cổ Lạp Sơn gặp mặt. Hơn nữa còn cầu ta đối với ngươi phải rất khách khí nữa ! Ngàn vạn lần thể đắc tội với ngươi !" Đoạn Vân nghe thế, mới hiểu được tại sao này Long Tộc trưởng lão này lại có thái độ chuyển biến ghê gớm khi nghe thấy tên mình. Nguyên lai là bọn họ có mệnh lệnh phải mời cho được . Bất quá cái tên long hoàng đại nhân đó là biết người biết của há! Suy tư hồi, vẻ mặt Đoạn Vân có vẻ rất hối lỗi quay về Tạp Lỗ nằm mặt đất cười : "Tạp Lỗ trưởng lão, là bất hảo, ai lại để ngươi bị thương ra như vậy chứ ! Ngươi chờ lát, ta lập tức trị liệu cho ngươi. Chỉ cần chịu được lát thôi, chẳng mấy chốc hết ngay thôi mà ! Người đâu, lấy vài mấy cái thùng nước lớn lại đây cho ta !" Ngươi hỏi nơi này lấy đâu ra thùng nước hả? Hỏi linh tinh! Đội quân gần vạn người được uống nước, được nấu cơm hay sao? Làm sao mà ngay cả vài thùng nước cũng có chứ! ⬜Ngươi đem thùng nước ra làm gì ?" Tạp Lỗ hơi nghi hoặc, cho tới bây giờ chưa hề nghe qua việc áp dụng cái tế tự thuật mà cần thùng nước cả. là kỳ quái ! Đoạn Vân cười cười quỷ dị, : "Tạp Lỗ đại nhân, ngươi khắp cả người cao thấp nơi nơi đều bị đánh đến bầm dập. Có đại lượng máu bị ứ lại dưới da gây cản trở cho tuần hoàn máu trong cơ thể ngươi. Trước tiên cần phải chích cho ra hết ứ huyết sau đó mới có thể thi hành tế tự thuật cách tốt nhất được. Như vậy, mới có thể chỉ trong nháy mắt khôi phục được ngay, hơn nữa thực lực hề giảm xuống đến nửa điểm ! Yên tâm quá đau đâu!" ⬜Cái gì, ngươi muốn chích máu cho ta hả ? Đây cũng gọi là trị liệu sao ? Ngươi lừa ta đó chứ ! Đoạn Vân, mặc dù ngươi là thượng khách của long hoàng đại nhân, vừa rồi ta cũng có chỗ đúng, do đó ta so đo với ngươi. Nhưng nếu ngươi còn bất kính với ngân long trưởng lão vĩ đại, ta quyết sợ ngươi đâu!" Tạp Lỗ vừa nghe Đoạn Vân chuẩn bị chích máu mình ra, giật bắn cả người, sắc mặt nhất thời trở nên rất khó nhìn! Đoạn Vân nghe xong sắc mặt trở nên giận dữ : "Tạp Lỗ đại nhân, trong lòng ngươi dám nghi ngờ cấp bậc tế tự của ta sao? Ngươi chớ quên, ta là tế tự, phải đồ tể. Với lại, nếu ta muốn xuống tay với ngươi, ta cần gì phải ra tay khi trị liệu cho ngươi chứ? Ngươi cũng quá mẫn cảm thôi. là như vậy, vậy tùy ngươi thôi! Bất quá ta muốn cho ngươi biết, thực lực Đạt Nhĩ hai huynh đệ bây giờ ngươi cũng biết rồi đó, nếu ngươi chết sống chịu nhận trị liệu, ta cũng tin rằng ngươi có thể khôi phục từ từ. Bất quá thời gian bao lâu ta chính xác được ! như vậy, Đoạn Vân ta phụng bồi nữa! Mệnh lệnh toàn đội nhân mã lập tức lên đường. Ta nghĩ ở đây hoang vắng dã ngoại, nếu có hai thất bát cấp mãnh thú có mò tới Tạp Lỗ đại nhân cũng có thể ứng phó được." Vừa nghe Đoạn Vân xong, Tạp Lỗ vội vàng cười nịnh nọt: " Đoạn Vân tế tự, ta phải có ý đó đâu, được rồi ! Ngươi trị liệu cho ta mau lên! Để cho ta được thấy chút phong thái của truyền kỳ tế tự ! Đoạn Vân tế tự, ngươi đừng để tâm nhé!" đùa, với tình hình tại của mình đến cả hai con dã thú cấp năm sáu cũng đủ để mình khóc ròng rồi. Hơn nữa Đoạn Vân hiển nhiên có vẻ hơi tức giận, nếu vậy coi chừng hoàn thành nhiệm vụ do chính long hoàng đại nhân giao phó, mình bị long hoàng đại nhân trách phạt! Ánh mắt Đoạn Vân lúc này đảo lia lịa rất quỷ dị, chỉ thấy ra lệnh cho thủ hạ đem tới hai thùng nước lớn, mình giơ vân phong kiếm lên nhắm ngay vào chỗ ứ máu đâm vào. Nhưng sau kiếm này, Đoạn Vân lại cảm giác đâm vào miếng sắt nguội, lực phản chấn cường đại tay làm cho tay cầm kiếm của Đoạn Vân chồn lên đau đớn. May mà mình kịp thời dùng tới Thái Cực quyết kịp thời giảm bớt lực đem bao nhiêu lực đạo chuyển xuống dưới. Thấy vẻ mặt đắc ý của Tạp Lỗ, Đoạn Vân hơi khó chịu lần nữa giơ kiếm lên, vận khí vào mũi kiếm, lần nữa đâm xuống. Lần này, Đoạn Vân rất dễ dàng phá rách thân thể Tạp Lỗ, máu phun ra như suối. Còn Tạp Lỗ lần nữa khiếp sợ run cả người. Làm sao có thể như vậy được nhỉ ? Tạp Lỗ dám khẳng định thanh kiếm trong tay Đoạn Vân tuyệt đối phải thần khí, hơn nữa cũng thấy thực lực ghê gớm gì người Đoạn Vân cả. Nhưng tại sao Đoạn Vân lại dễ dàng phá vỡ thân thể của mình như thế ? Bất quá trong lúc còn cả trăm dấu hỏi to đùng quanh quẩn trong đầu , Đoạn Vân lấy ra được đến năm thùng long huyết đầy ăm ắp. Sau đó tên gia hỏa Đoạn Vân cũng rất nhân đạo bỏ ra tí thuốc cầm máu cho những chỗ chảy máu người Tạp Lỗ. Làm xong mọi việc, Đoạn Vân túc túc góp nhặt gần ngàn chín kg máu cự long. Sau khi chích lễ, Đoạn Vân quay vềTạp Lỗ lúc này càng thêm suy yếu : " Bây giờ chánh thức bắt đầu trị liệu !" ⬜Chẳng lẽ vừa rồi phải ngươi trị liệu ?" Tạp Lỗ giật nảy người ! Đoạn Vân cười cười, : " Vừa rồi chỉ là khởi động chơi chút cho vui, bây giờ mới vào chánh đề !" Lấy nhiều huyết dịch của người ta như vậy, Đoạn Vân cảm thấy hơi áy náy. Lần này Đoạn Vân chính thức trị liệu khá tốt cho Tạp Lỗ. Trải qua nửa giờ cố gắng, ngoại thương của Tạp Lỗ cơ bản khỏi hẳn. Về phần nội thương sao! Đoạn Vân quyết định cho uống ⬜thuốc của riêng chàng⬝! "Tạp Lỗ đại nhân, ngài biến thành hình người ! Ta còn phải cho ngươi uống vài thứ nữa !" Đoạn Vân . Bởi vì thực lực khôi phục được chút, Tạp Lỗ cũng hơi tin tưởng về tế tự thuật thần kỳ của Đoạn Vân. Mặc dù phương thức trị liệu của Đoạn Vân rất kỳ lạ, bất quá xảy ra trước mắt. Tạp Lỗ lại lần nữa biến thành trung niên nam tử. Đoạn Vân xuất ra ra vài viên thuốc đưa cho Tạp Lỗ : " Mấy viên này là kì dược chữa thương của gia tộc ta - Hoàn dương đan, ngươi phục dụng sau lát sau là khỏe ngay !" Tạp Lỗ cầm lấy kia mấy viên thuốc nhìn vài cái, rồi hỏi : " Như thế nào chỉ với viên bé này lại có công dụng to lớn như thế?" Còn lúc này Đoạn Vân cố ý làm vẻ mặt ưa Tạp Lỗ, có vẻ bất mãn : "Có cái gì mà kỳ quái chứ!" Khi thấy Đoạn Vân vui, Tạp Lỗ cũng dám hỏi han gì nữa, ngửa đầu uống sạch tất cả các dược hoàn! lát sau, thần sắc Tạp Lỗ hơi kinh ngạc : " Đoạn Vân tế tự, thuốc của ngươi quả nhiên thần kỳ ! Thực lực của ta lại khôi phục đến tám phần rồi ! Quả nhiên người xứng đáng được long hoàng coi trọng. Bất quá ta cảm giác loại xúc động khó hiểu, hơn nữa cả người đều nóng lên !" Còn lúc này Đoạn Vân ra vẻ kinh ngạc hô lớn : " Cái gì ? Có phải ngươi vừa rồi dường như mấy viên thuốc của ta hơi hả ? Có phải là giống như viên này ?" xong, Đoạn Vân lấy ra viên thuốc vẩy vẩy trước mặt . ⬜Đúng vậy, làm sao vậy ?" Tạp Lỗ rất nghi hoặc. ⬜Éc ! Ta có thể lấy ra luộn thuốc rồi !" Vẻ mặt Đoạn Vân nhìn qua có vẻ kinh hoảng ! Bất quá đám thủ hạ chỉ vừa thấy là biết Đoạn Vân làm bộ làm tịch, dù sao bọn họ cũng có những hiểu biết nhất định về Đoạn Vân rồi. ⬜Cái gì ? Ngươi ⬦ sao ngươi sơ ý thế ? Ọe ⬦ đây là long mệnh đó! Đoạn Vân, ngươi quá đáng lắm!" Tạp Lỗ nghe xong phẫn nộ vô cùng ! Nhưng dưới giám sát chặt chẽ của đám thủ hạ Đoạn Vân dù chết cũng chẳng dám động thủ với Đoạn Vân lần nữa. Quỷ mới biết đám thủ hạ của Đoạn Vân đến tột cùng biến thái đến mức nào! Bất quá vẻ mặt Đoạn Vân lập tức đổi thành vẻ ⬜cứ yên trí lớn⬝, vẻ mặt có vẻ rất hối lỗi quay về Tạp Lỗ : "Tạp Lỗ đại nhân, ngài yên tâm, trong số thuốc ngươi uống có hoàn dương đan giá trị đến mười mấy vạn kim tệ lận, lại có hiệu quả chữa thương cực tốt ! Bất quá vài viên khác là ⬦.⬝ ⬜Là cái gì ? phải độc dược chứ hả!" Tạp Lỗ nghe qua sợ run cả vảy rồng. tuyệt đối tin Đoạn Vân có thể sơ ý trong việc dùng thánh dược thần kỳ như thế, đây nhất định có thể là loại thuốc độc trí mạng cho cự long ! ⬜Làm sao là độc dược được chứ? Ta là tế tự, phải cái đám thầy cúng chuyên môn làm hại người đâu! Mấy viên thuốc đó cũng là đồ tốt mà!" Đoạn Vân nhanh nhảu giải thích. ⬜Là cái gì ?" ⬜ loại thuốc có thể làm cho nam nhân trở thành nam nhân chính thức - 'Kim Thương bất khuất '" Đoạn Vân với vẻ rất thần thánh hóa. ⬜Cái gì ?" Vẻ mặt Tạp Lỗ vô cùng phẫn nộ. Chỉ có điều càng phẫn nộ lại càng kích thích dục vọng điên cuồng của . "Kim thương bất khuất " bắt đầu phản ứng rồi. Long tính bổn dâm, hơn nữa hình như Đoạn Vân cho nạn nhân uống hơi quá liều. 'Dâm' long Tạp Lỗ cao quý dần dần bị dục vọng hung mãnh nung nấu cho mê muội ! "Mau, mau đem mấy con mãnh mã thú cái tới đây !" Đoạn Vân quay về thủ hạ cấp tốc ra lệnh. Chỉ vài phút sau, dâm long Tạp Lỗ áp vào đám mãnh mã thú mà xử lý. Chỉ có điều cường hãn của làm cho cả đám Đoạn Vân đều nhất loại phải giật mình kinh ngạc. Vì vẫn giữ nguyên hình thái con người nắm lấy mãnh mã thú cái cao đến ba thước khiến cho bọn chúng rống lên đau đớn dứt ! "Tạp Lỗ đại nhân, xem ra mãnh mã thú thể thỏa mãn ngài rồi ! Ta xem bên kia có mảnh rừng rậm chắc hẳn là có ít cự thú, hay là ngài tới đó xem sao ! Chúng ta phải khởi hành rồi ! Ngài cứ giải quyết xong rồi tới tìm chúng ta nhé!" Còn đợi cho Đoạn Vân xong, Tạp Lỗ dần dần rơi vào trạng thái mơ hồ trực tiếp chạy thẳng về hướng mà Đoạn Vân vừa chỉ! Vẻ mặt Đoạn Vân cười rất đểu nhìn vào kia khoảng rừng cây tươi tốt, mấy thủ hạ khác cũng thi nhau cười phá lên! Chẳng mấy chốc, từ nơi đó truyền đến những tiếng thú hống lớn, bi thương, pha vào đó là những tiếng long minh điên cuồng ! Đoạn Vân phất tay, ra hiệu cho toàn quân khởi hành! Trong cả buổi hành quân buổi chiều và buổi nghỉ chân buổi tối, phía sau bọn họ liên tục truyền đến những tiếng gầm rú dứt !
Chương 67. Hảo Bảo Long Tộc Đặc Thù Phích Ba ngày sau, đoàn người Đoạn Vân vẫn hành quân! ⬜Lão Đại, ta và Đạt Nhĩ Khắc ngày hôm qua lẳng lặng bay trở lại xem qua tình hình. Tên Tạp Lỗ này là quá hung hãn a ! Cơ hồ trẻ tha già bỏ !" Đạt Nhĩ Ba với Đoạn Vân với bộ mặt vô cùng dâm đãng ⬜Sao, kỹ lại coi ?" Đoạn Vân vừa nghe qua trẻ tha già bỏ, lập tức sinh ra hứng thú. Quả nhiên là vật dĩ loại tụ, dâm dĩ quần phân (vật cùng loại ở với nhau, mấy thằng dâm tặc tụ tập với nhau ⬓ ý ngưu tầm ngưu mã tầm mã)! ⬜Lão Đại, đáng tiếc ngươi thấy tràng diện đó! Hơn mười đầu ma lang và đám cự tượng đều bị chụp được hành hạ đến chết sống lại ! Chúng ta thấy cưỡi lên người con gấu cái. Lão Đại ngươi có biết làm sao kiếm được ?" Đạt Nhĩ Ba hào hứng kể với vẻ mặt hưng phấn ⬜ mau, tới khúc hợp khẩu vị ta rồi !" Đoạn Vân gõ đầu Đạt Nhĩ Ba, thần sắc làm bộ giận dữ. Còn lúc này Đạt Nhĩ Khắc tiếp lời luôn : " Lão Đại, Tạp Lỗ gia hỏa này quả là dâm đãng, đối với những con có hình dáng bé hóa thành hình người, gặp phải những con có hình thể vĩ đại biến thành bản thể. Quả thực là quá ⬦ dâm đãng. Vì vậy cho dù gặp phải con nào dù lớn dù cũng buông tha, trực tiếp quất sạch! Nơi đó trở thành khoảng rừng đồi trụy, máu, tinh dịch vân vân rải rác khắp nơi !" "Chậc chậc! Các ngươicó đếm kỹ , tổng cộng có bao nhiêu con dã thú làm ⬜cái đó⬝ với Tạp Lỗ hử?" Vẻ mặt Đoạn Vân lúc này cũng trở này vô cùng dâm đãng. Còn lúc này Tiểu Bạch trong lòng cào vào chút, có vẻ kháng nghị nghiêm trọng. Bất quá Đoạn Vân thèm để ý đến ! ⬜Tuyệt đối dưới trăm !" Hai huynh đệ Đạt Nhĩ đưa mắt trao đổi chút rồi đồng thanh . Đoạn Vân nghe xong đưa ra vẻ mặt khó tin, hồi lâu sau Đoạn Vân hít hơi sâu rồi cám thán : " Quả nhiên là 'Dâm' * long trưởng lão a! ! Đích xác danh bất hư truyền" Bất quá vừa cảm thán xong thân hình lớn của ngân long Tạp Lỗ xuất trong tầm mắt Đoạn Vân. ⬜Đoạn Vân tế tự, ngươi định khi nào theo ta Đường Cổ Lạp Sơn đây?" Tạp Lỗ biến thành hình người trực tiếp dừng lại phía trước Đoạn Vân. Sắc mặtvừa thỏa mãn lại vừa kiệt lực! "A? Tạp Lỗ đại nhân ngài nhanh vậy sao?" Đoạn Vân cả kinh buột miệng ra câu rất nên . ⬜Còn nhanh nữa hả ? Ta sắp bị ngươi hại chết đến nơi! Thôi, bớt sàm ngôn , ngươi theo ta Đường Cổ Lạp Sơn thôi!" Cái làm cho Đoạn Vân kỳ quái làTạp Lỗ lại hề có ý trách tội Đoạn Vân, điều này làm cho Đoạn Vân rất khó hiểu. ⬜Sao, xin hỏi kia vị đại nhân đó bị bệnh bao lâu rồi, có cần phải khẩn cấp ? Nếu lập tức chữa trị có chết ngay vậy?" Đoạn Vân hỏi. "Long Hoàng làm sao có thể bị bệnh mà chết được ! A! Ta cái gì thế? phải Long Hoàng! Là ta Long Tộc làm sao bị bệnh chết được chứ? Long Tộc cường đại như vậy !" Tạp Lỗ lỡ miệng câu , bất quá lời vừa ra khỏi miệng uốn lưỡi ngay, lập tức sửa lại lời . Nguyên lai là Long Hoàng có bệnh, khó trách muốn Tạp Lỗ phải khách khí với mình. Chữa bệnh cho Long Hoàng xem ra là việc rất hay! Nghe Long Tộc cất dấu rất nhiều thần khí, nếu mình có khả năng thuận tiện chôm vài món đem về cho đám thủ hạ cũng rất tốt. ⬜Cái vị đại nhân kia vội ba tháng nữa ta tới ! Dù sao bây giờ ta có rất chuyện trọng yếu phải làm !" Đoạn Vân rất khẩn thiết . ⬜Cái gì ? Ba tháng ? Tuyệt đối được ! Đoạn Vân tế tự, tuy vị đại nhân bị bệnh khá lâu rồi, trị cũng có gì đáng lo ngại lắm. Nhưng nếu có thể sớm ngày khang phục tốt hơn nhiều ! Ngài xem thử có cách nào khởi hành ngay bây giờ được !" Tạp Lỗ hấp tấp khuyên Đoạn Vân. ⬜Việc này được đâu! Nhanh nhất cũng phải ba tháng ! chứ ta bây giờ phải đào vong ! Thân phận ta bây giờ là tên phản quốc của Thiên Long Đế Quốc, dẫn đám thủ hạ bỏ chạy đây?" Đoạn Vân sau đó trắng ra mọi . ⬜Đoạn Vân tế tự biết đùa! Với thực lực đám thủ hạ này của ngài, Thiên Long Đế Quốc nho làm sao dám đối nghịch với ngài chứ? Thực lực ngài bây giờ phải sợ quốc gia nào cả! Còn cái gì phản quốc với lại phản quốc. Theo như câu của Long Tộc chúng ta là : ⬜Ngã khi phụ nhĩ na thị khán đắc khởi nhĩ !" (ta giết ngươi vì ta coi trọng ngươi??) Tạp Lỗ cười , còn lúc này vô tình thấy Tiểu Bạch trong lòng Đoạn Vân, mặt lên vẻ khiếp sợ. ⬜Đoạn Vân tế tự, sủng vật trong lòng ngươi từ đâu mà có vậy ?" Thần sắc Tạp Lỗ rất kích động, chỉ vào ngực Đoạn Vân lớn tiếng kêu. Thấy vẻ mặt Tạp Lỗ như vậy, Đoạn Vân mới nhớ ra có lần Phì Tử và Ngưu Ma Vương từng Tiểu Bạch là cự long. Nếu bọn chúng đều có thể thấy, Tạp Lỗ thân là Long Tộc trưởng lão làm sao nhìn ra được ? Đảo con ngươi vài vòng, sắc mặt Đoạn Vân trở nên bình tĩnh : " con sủng vật mà thôi ! Tạp Lỗ đại nhân đâu cần phải khiếp sợ như vậy ?" Đoạn Vân quyết định có chết cũng nhận ! ⬜ con sủng vật bình thường đâu đáng để cho trưởng lão Long Tộc như ta cảm thấy sợ hãi được ? Vừa rồi ta khi vừa đối mắt với nó, ta đột nhiên sinh ra cảm giác sợ hãi rất khó hiểu ! Ủa, mà sao bây giờ lại hết mất rồi !" Tạp Lỗ nghi hoặc, còn Đoạn Vân lại càng nghi hoặc jhơn. Tạp Lỗ dường như nhìn ra Tiểu Bạch là cự long sao? Việc này rốt cuộc là sao nhỉ? Đoạn Vân vội vàng đánh trống lảng : " Vậy nhất định là ảo giác rồi ! Thôi, Tạp Lỗ đại nhân, bây giờ ta được đâu. Hay là ba tháng sau ngài chịu khó ghé A Nhĩ Ti Tư tìm ta ? Ta cam đoan nhất định phó ước ngay lập tức." xong, Đoạn Vân ngoắc quản gia Ước Hàn tới rồi rỉ tai hồi. Ước Hàn lập tức bỏ , chỉ chốc lát quay lại dẫn theo hai Thú Nhân thủ hạ khiêng cái hộp vĩ đại. ⬜Nhưng, Long Hoàng đại nhân có dặn ta nhất định phải đưa ngươi tới Đường Cổ Lạp Sơn gặp mặt! Ngươi như vậy, ta làm sao ăn với ngài đây?" Tạp Lỗ chịu buông tha cho Đoạn Vân, vẫn cố gắng thuyết phục. Đoạn Vân cười cười, phất tay ra lệnh cho thủ hạ mở nắp rương, nhất thời từng luồng kim quang bắn ra. Ánh mắt Tạp Lỗ gần như đứng tròng nhìn vào rương, ánh mắt thể rời được, con mắt tham lam cứ gắn chặt vào ánh hào quang màu vàng kim rực rỡ ! Hơn nữa ánh mắt tham lam đó chỉ từ phía Tạp Lỗ, mà ngay cả hai huynh đệ hắc long và Tiểu Phi Hiệp cũng nhìn chăm chú với vẻ mặt đầy khát vọng. Bọn họ thậm chí còn sinh ra nỗi xúc động nhảy chồm lên cướp ngay tại chỗ ! Bất quá ngẫm lại đây là đồ của lão Đại nên chẳng ai dám lộn xộn ! ⬜Vài món lặt vặt, quả là có thành ý ! Chỉ hy vọng Tạp Lỗ đại nhân đừng chê!" Đoạn Vân chỉ vào cái rương , " Còn phải nhờ ngài hỗ trợ nhiều hơn, xin ngài trước mặt Long Hoàng tốt hộ vài câu. Đoạn Vân thể được, cả gia tộc của ta lập tức phải tìm chỗ cắm dùi cái ! Do đó xin chờ chúng ta đứng ở A Nhĩ Ti Tư xong, rồi Đoạn Vân tự mình đăng môn bái tạ! Về phần chữa bệnh, nếu như vị đại nhân đó đợi được, có thể bí mật tới tìm ta, Đoạn Vân nhất định thể hết khả năng của mình !" Đoạn Vân quay về Tạp Lỗ vái vái, thần sắc rất thành khẩn ! ⬜Tất cả chỗ này đều cho ta hả! Cái này quá trân quý ! Đoạn Vân đại nhân, ta đây trở về chuyện với Long Hoàng đại nhân ! Xin để ngài xử lý xong những tình khẩn cấp trước rồi mời ngài xuất phát. Đoạn Vân tế tự là quá khách khí rồi. Ta biết sao để cảm tạ hảo ý của ngài đây? Đoạn Vân huynh đệ, sau này cần hỗ trợ gì đừng ngại ra. Chỉ cần đại ca có thể giúp ngươi được, đại ca tuyệt đối giúp ngươi !" Mới có chút mà Tạp Lỗ đổi phắt cách xưng hô với Đoạn Vân từ đại nhân biến ra tế tự, rồi lại từ tế tự biến thành huynh đệ ! Vậy cuối cùng cái hộp kia của Đoạn Vân có là cái gì trong đó nhỉ? Cái gì mà làm Long Tộc trưởng lão cao ngạo lại khách khí với Đoạn Vân đến thế ! Chút xíu nữa tôi cho các bạn! ⬜Đúng vậy, cho ngài đó!" Đoạn Vân cười cười. ⬜Vậy ta xin phép huynh đệ về trước nhé! Ta về gặp Long Hoàng thuật lại mọi chuyên xong, ta đến tìm ngươi sau!" Tạp Lỗ vẻ rất căng thẳng tay ôm lấy cái hộp chầm chập, cứ sợ có người cướp mất. Đoạn Vân xuất ra cái Gian Giới Tử vài lập phương đưa cho Tạp Lỗ, : "Tạp Lỗ đại nhân, đây là cái Gian Giới Tử, ngài cứ việc nhận lấy! Coi như là phương tiện để đem món quà tặng này về nhà !" Vẻ mặt Tạp Lỗ rất nghi hoặc nhìn Đoạn Vân, thò tay tiếp nhận giới tử ngắm nghía rồi băn khoăn : " Ủa, sao phải cái của ta?" Đoạn Vân vẻ giật mình : " Gian Giới Tử của ngài ? Làm sao thế, nguyên lai ngài có cái hả! Còn đánh rớt đâu đó nữa hả. Yên tâm , ta lập tức ra lệnh cho người tìm !" Thực ra Đoạn Vân vừa thấy bên trong của gian giới tử của Tạp Lỗ thích mê người, hơn nữa Lai Bố Ni Tư liếc mắt nhận ra đó là cái Ách Bỉ Đa giới tử. Đồ tốt như vậy lạc tới tay của Đoạn Vân làm sao mong có ngày trở về chứ. Cho dù cần phải giết người đọat của, Đoạn Vân cũng làm ngay. Vẻ mặt Tạp Lỗ nhìn Đoạn Vân cách quái dị, cười : " Được rồi ! Giới tử ta tặng cho ngươi đó!" xong, Tạp Lỗ kéo Đoạn Vân qua bên vẻ mặt nở nụ cười rất gian tặc, giọng : " Đoạn Vân tiểu đệ, mấy ngày hôm trước ngươi cho ta phục dụng cái thứ thuốc tên là 'Kim Thương Bất Khuất' đó, bây giờ có còn nữa !" Nghe thế, Đoạn Vân cũng rốt cục hiểu ngay Tạp Lỗ vì sao trách mình hãm hại . Ngân long quả nhiên là 'Dâm' long! Đoạn Vân cười cười ra vẻ hiểu việc : "Có, ngươi cần bao nhiêu có bấy nhiêu ! Dù sao Ách Bỉ Đa tử giới của ngươi mất rồi ! ! Muốn bao nhiêu đây ?" ⬜Đoạn Vân huynh đệ, cũng cần nhiều lắm đâu, cho ta mấy trăm viên cũng tạm được rồi." Vẻ mặt Tạp Lỗ rất bỉ ổi ! "Được, đây là ngàn viên. Mấy viên này giá trị tới mấy trăm vạn lận đó! Nể tình huynh đệ, ngươi cần khách khí với ta đâu!" Đoạn Vân móc giớ tử xuất ra cái hũ thuốc lớn được chế bằng pha lê! "Oa, được chứa trong món bảo bối này tự nhiên giá trị chút nào! Đoạn Vân tiểu đệ, cám ơn ngươi nhiều lắm! Ta phải đây, tái kiến !" Tạp Lỗ xong vọt lên bay ! Tạp Lỗ bay rồi, Đạt Nhĩ huynh đệ và Tiểu Phi Hiệp lập tức vây quanh Đoạn Vân! ⬜Lão Đại, ngươi có nghĩa khí, mấy món bảo bối tốt như vậy, ngươi cho chúng ta lấy kiện, lại cung cúc cho cái tên dâm long đó!" Đạt Nhĩ Ba vẻ hơi bất mãn. Còn hai con rồng còn lại chỉ lộ ra vẻ mặt bất mãn ! ⬜Cái gì ? Cái gì chứ? Các ngươi ta tặng cho Tạp Lỗ cái rương pha lên tỏa sáng lấp lánh đó hả?! Cái đó mà bảo bối gì chứ ! Chỉ là thủy tinh bình thường có bỏ thêm chút bột ngân quang thôi, đúng là lũ nhà quê! lũ nhà quê chưa bao giờ lên thành phố!" Đoạn Vân vừa nghe lập tức hiểu ngay. Nguyên lai Long Tộc trời sinh rất thích những món đồ trong suốt sáng lấp lánh, còn mớ thủy tinh kia đương nhiên khỏi phải bàn về độ trong suốt và sáng lấp lánh rồi ! Hơn nữa thủy tinh có pha thêm bột ngân quang lại càng lấp lánh hơn nữa? ⬜Nhưng, ngươi lại cho chúng ta, còn đưa cho cái con dâm long đó? Vậy mà còn làm lão Đại của chúng ta ?" Đạt Nhĩ Khắc với vẻ mặt ủy khuất. Đoạn Vân quay về ba con rồng ngu ngốc cười sặc sụa : "Được ! Thôi thôi. Ta sợ các ngươi rồi ! Đúng là ba con rồng có kiến thức ! Mấy món đó là do Địa Tinh công tượng trong gia tộc làm ra đó, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu ! Các ngươi nếu thích, cứ kêu Cáp Nộ làm cho các ngươi ! đám gia hỏa có kiến thức ! Lại đem mấy hột thủy tinh coi như là bảo vật ! Ở chỗ Ước Hàn còn có mấy tá nữa? Tự mình lấy !" Ba con ngu long vừa nghe Đoạn Vân vậy, cùng nhau nhảy xổ về phía Ước Hàn ⬦⬦. Còn trong lòng Đoạn Vân tính toán : cả đám Long Tộc ngốc như vậy, sau này ta đem mấy chế phẩm thủy tinh tới tận Long Tộc, chẳng phải mình muốn lời bao nhiêu là có bấy nhiêu sao? Đúng đúng, cứ vậy ! *Chú thích: trong tiếng Hán chữ Ngân (é¶ ) và Dâm (æ·«) đều phát là yín