1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bá Tước - Cố Dao

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 10


      Edit: Jen

      Beta: Nguyệt Ngạn


      Lúc Tô Lị tỉnh lại là buổi tối, đến phòng khách, trong nhà có ai nên yên tĩnh đến doạ người. Nghĩ bụng rằng Mia Bergen hẳn là lại ra ngoài nên cũng để ý gì nhiều.

      Mia Bergen thường xuyên ra ngoài vào buổi tối, nên dần dần Tô Lị cũng thành thói quen, bàn ăn lúc nào cũng thường chuẩn bị sẵn đồ ăn.

      Tô Lị im lặng ngồi xuống bàn ăn, bởi vì tay trái vừa bị thương, nên bữa cơm này ăn rất chậm. Mà chỉ vào thời điểm lúc này, mới có thể thầm rống giận trong lòng...

      Xin hãy ban cho đôi đũa a!!!

      Khẽ thở dài, chưa ăn xong nhưng Tô Lị buông dao nĩa đứng dậy rời khỏi bàn ăn. Cúi đầu nhìn cánh tay bị thương của mình, chợt kinh ngạc phát chiếc lắc tay bằng bạc mà Mia Bergen phu nhân đưa cho lúc trước còn đeo tay nữa
      .
      Tô Lị cố gắng hồi tưởng lại xem mình có đem nó để ở đâu hay , nhưng nhớ mãi mà vẫn nghĩ ra!

      Lúc trước Mia Bergen dặn tuyệt đối được tháo chiếc lắc tay ấy ra dù chỉ khắc, cho nên từ đó đến giờ vẫn chưa từng tháo nó ra. Nghĩ đến chiếc vòng có thể ở trong phòng, nàng liền quay trở lại phòng tìm.

      Sau khi tìm kiếm lượt khắp phòng như vẫn thấy, Tô Lị mới nhớ ra có thể là do lúc ở ngoài đường bị xe ngựa đụng phải nên chiếc vòng tay rơi mất.

      Sau khi suy nghĩ thấu đáo, Tô Lị vội vã lấy áo khoác chạy ra khỏi nhà.

      quốc vào ban đêm yên tĩnh có chút doạ người, hơn nữa vì vụ án “Huyết án liên hoàn của Bạch Giáo Đường” nên càng khiến cho nhiều người dám xuất ra ngoài vào buổi tối.

      Nhưng là Tô Lị cũng biết vào thời điểm này “Jack the Ripper” xuất để gây án nữa, vì thế mang theo can đảm ít ỏi của mình ra ngoài tìm chiếc lắc tay.

      Cũng may vòng tay của bằng bạc, dưới ánh sáng le lói cũng dễ dàng phát ra ngân quang, cho nên Tô Lị cần tốn quá nhiều công sức tìm lại được, trong lòng thầm vui vẻ vì bị người khác lấy .

      Hưng phấn nhặt chiếc lắc tay lên, Tô Lị xoay người định trở về, đột nhiên cách đó xa, trong con hẻm bỗng nhiên truyền đến thanh đánh nhau.

      Tô Lị sợ hãi tưởng rằng mình phán đoán sai, chẳng lẽ “Jack the Ripper” lại xuất để giết người? Nhưng là cái ý nghĩ đó lập tức bị ném ra sau đầu, rồi lại lặng yên đến gần con hẻm đó.

      Cẩn thận nhìn xung quanh, chỉ thấy người có mái tóc dài màu bạc, đưa lưng về phía , mà phía đối diện còn có nam tử trong tay cầm cái roi, ở thắt lưng còn giắt đoản kiếm.

      “Lần này ta để ngươi chạy thoát!”

      Nam tử tóc bạc khẽ cười : “Vậy ta đành mỏi mắt mong chờ.”

      Nam tử kia cầm roi quất thẳng đến chỗ nam tử tóc bạc, nhưng kịp thời tránh thoát, roi thấm đầy nước Thánh, nếu như bị đánh trúng, tất nhiên hậu quả cũng có thể tưởng tượng được.

      Hai người cũng cùng nhau đấu trí, đấu dũng nhiều năm như vậy, làm sao có thể dễ dàng bị đối phương khống chế như vậy, trong nháy mắt nhanh chóng dời thân mình ra phía sau đối phương, khẽ nhếch miệng : “An, tốc độ của ngươi cũng quá chậm .”

      Nam tử tên An biết ta nhất định xuất sau lưng mình rồi buông lời giễu cợt, cho nên hề chần chừ lưu loát rút đoản kiếm bằng bạc ở bên hông ra hướng đâm tới.

      Nhưng trong nháy mắt nam tử tóc bạc ở xuất ở trước mặt: “An,nếu ngươi muốn thắng được ta, ngươi còn phải tu luyện thêm mấy ngàn năm nữa.”

      “Hừ, ngươi bớt nhảm !”

      Nam tử có chút tức giận, hai tay kết thành cây thánh giá, sau đó nhanh chóng biến hoá, trong miệng lại lẩm bẩm niệm chú ngữ, tất cả những đoản kiếm người nam tử đều bay lên trung, lại giống có lắp đặt hệ thống rađa, cho nên mặc kệ nam tử tóc trắng trốn nơi nào, đoản kiếm đều lần lượt hướng chỗ bay đến, cho dù có đánh bay mấy cây kiếm ra ngoài, lúc sau nó lại vẫn bay đến.

      Tô Lị nhìn màn đánh nhau trước mặt mà mê mẩn, cho nên khi phát đột nhiên có thanh đoản kiếm bay đến chỗ , làm cho nhất thời kinh hãi lấy che kín mặt, bị thương nơi nào cũng được, nhưng duy nhất khuôn mặt là thể!

      Đợi hồi lâu nhưng vẫn thấy động tĩnh, Tô Lị hé hai tay ra nhìn tình huống trước mắt, thấy thanh đoản kiếm kia vẫn ở trước mặt , nhưng là còn có thêm nam tử tóc trắng, bàn tay của bị thanh đoản kiếm xuyên qua vì thay chặn kiếm.

      Tô Lị buông cả hai tay xuống, giật mình nhìn nam nhân vẫn còn bị thanh kiếm găm ở bàn tay, nhìn mỉm cười: “Chúng ta lại gặp mặt rồi, Lily.”
      Tô Lị ngơ ngác nhìn bàn tay của , thấy ánh mắt , nam nhân tóc bạc lấy tay đem đoản kiếm tay kia rút ra, rồi lại đem chiếc khăn tay băng lại. Bất ngờ vươn tay bị thương kéo Tô Lị tựa vào trong lòng mình.

      Trong ngực truyền đến cỗ hàn ý lạnh như băng, còn phảng phất mùi thơm thản nhiên của loài hoa tường vi, làm cho Tô Lị lâm vào trạng thái thất thần hoàn hồn lại ít.

      Shere thèm nhìn đến những thanh đoản kiếm suýt chút nữa làm Tô Lị bị thương, vừa bị mình đá bay ra, trực tiếp hướng nam tử kia : “An, vừa rồi ngươi suýt chút nữa giết con mồi của ta.”

      An lấy trương tiên ra, chỉ vào Shere: “Shere, ngươi tốt nhất mau buông đó ra, bằng ta tuyệt đối bỏ qua cho ngươi!”

      Shere nghiêng đầu cười: “Hôm nay ngươi làm ta bị thương khá nhiều, vậy dừng ở đây , lần sau chúng ta lại chơi tiếp.”

      xong, Shere liền đưa tay về phía trước, bỗng có vô số con dơi từ trong tay bay ra, An đành phải cầm lấy trường tiên chắn ở phía trước, khi nhìn lại thấy hai người bọn họ biến mất thấy.

      “Đáng giận.”

      An tức giận mắng câu, rồi vung roi đánh lên vách tường, vách tường liền xuất vết thâm sâu.

      Chương 11


      cơn gió lạnh thổi qua, làm cho Tô Lị nhịn được khẽ rùng mình cái, lấy tay thoát khỏi vòng tay của nam tử, lại phát chính mình ngồi ngay nóc nhà, liền phát hoảng kéo tay lại.

      Shere lấy tay chỉ chỉ về phía sau lưng của mình: “Ngươi mau giúp ta đem những thanh kiếm cắm sau lưng ra? Vẫn còn rất đau a!”

      Tô Lị nhìn phía sau lưng , liền thấy lưng bị cắm đầy kiếm, tuy rằng rất đáng thương, nhưng khi nhìn thấy vẫn nhịn được mà bật cười. biết những vết thương này là vì cứu , cho nên dù người này rất có khả năng hút cạn máu của , Tô Lị vẫn giúp đem những thanh kiếm đó rút ra khỏi lưng .

      “Vì sao ngươi lại cứu ta?” Tô Lị ngồi sau lưng , nhịn đành được hỏi.

      “Vì ngươi là thức ăn của ta, nếu ngươi chết như vậy, ta rất buồn.”

      Tô Lị lấy xuống được nửa số thanh kiếm lưng , khi nghe thấy ra câu đó, đột nhiên ngừng lại, nghĩ trong lòng xem có nên đem toàn bộ kiếm cắm trở lại lưng hay .

      “Nếu ngươi dám đem những thanh kiếm đó cắm lại, ta liền cho ngươi rơi từ này xuống.”

      “....”

      là lúc này Tô Lị khóc ra nước mắt.

      ... .........

      Tô Lị trở mình, mơ mơ màng màng mở to hai mắt, hai tay khẽ dụi lên hai mắt còn buồn ngủ, nhìn ngôi nhà xung quanh bốn phía, tuy căn phòng rất lớn nhưng lại trang trí vô cùng đơn giản, có vẻ khá trống rỗng.

      Hồi tưởng lại chuyện tối qua, bị tên ma cà rồng tóc bạc mang đến tòa thành, sau đó an bài phòng ngủ cho nghỉ ngơi, mà lúc đó ta còn uy hiếp được chạy trốn.

      Tô Lị giật mình, vội vàng đưa tay sờ lên cái cổ của mình. Hoàn hảo... có cảm giác đau, cũng xuất hai cái lỗ thủng đáng ngờ a...

      Nhìn lại quần áo người, trừ bỏ áo khoác bên ngoài thấy đâu, vẫn còn nguyên vẹn. Lúc này Tô Lị mới có thể thoáng yên tâm chút.

      Vươn tay lên duỗi cái thắt lưng mỏi nhừ ra, Tô Lị quay đầu định xoa bóp lên cánh tay trái bị thương hôm qua, nhưng lại ngoài ý muốn phát vải băng băng bó được tháo ra, mà vết thương tay biến mất hoàn toàn.

      Là tên ma cà rồng kia giúp sao? Trong lúc Tô Lị mải mê chìm đắng trong nghi hoặc của mình, cánh cửa bất ngờ bị đẩy ra, tiểu nam hài có mái tốc màu vàng xõa vai, người mặc bộ trang phục quý tộc nghênh ngang chạy vào.

      Shere, có biết hôm nay là ngày gì ?”

      Tiểu nam hài mang theo vẻ mặt hưng phấn chạy vào, nhưng nhìn đến người ngồi giường phải là người mình muốn tìm, lập tức cau mày lại, hai con ngươi màu xanh lam nhìn chằm chằm người ngồi giường: “Ngươi là ai?”

      “Tô Lị”

      Tô Lị hề nghĩ ngợi mà thành thành trả lời, nhưng là tiểu nam hài trước mắt nhìn rất đẹp mắt, làm cho Tô Lị nhịn được xuống giường, lấy hai tay nhéo lên mặt .

      Nhưng tay Tô Lị còn chưa chạm tới mặt , nam hài kia nhanh chóng hất tay của ra.

      Tiểu nam hài nổi giận đùng đùng, mang theo hai mắt giận giữ trừng Tô Lị, nhưng giống như vừa suy nghĩ ra điều gì đó, vẻ mặt nhanh chóng đổi thành hưng phấn. Cái này phải là lễ vật mà Shere đưa cho ?

      “Ngươi là Tô Lị? Vậy ngươi tới đây, đem tai ngươi lại gần đây, ta có lời muốn với ngươi!”

      Tô Lị mang theo biểu cảm nghi hoặc, bán tin bán nghi, nhưng vẫn tới gần chỗ nam hài, nghiêng lỗ tai hướng lại gần .

      Alar thấy Tô Lị lại gần mình, cái cổ trắng nõn cũng lộ ra, khuôn mặt lập tức vui vẻ vì gian kế của mình thực được, hai cái răng nanh trong miệng cũng dần dần dài ra.

      Tô Lị chờ hồi lâu mà vẫn thấy tiểu nam hài chuyện, cho rằng mình bị đứa nhóc đùa giỡn, liền tức giận đứng lên. Mà lúc này Alar cũng chuẩn bị xong việc hút máu , lại ngờ Tô Lị bất ngờ đứng lên, làm cho vồ vào trong khí cách vô ích.

      Tô Lị nhìn thoáng qua thấy trong miệng tiểu nam hài có hai cái răng nanh nhọn, hoảng sợ đạp cước giống như phản xạ có điều kiện.

      Tất nhiên Alar ngờ nhân loại lại dám có hành động như vậy, ôm bụng, vẻ mặt tức giận nhìn trừng trừng Tô Lị: “Ngươi... nhân loại chết tiệt như ngươi mà cũng dám đánh ta?”

      Tô Lị thấy tiểu nam hài bị mình đạp phát ôm bụng đau khổ, nhất thời cảm thấy có lỗi: “, cũng phải ta cố ý a! Ai bảo ngươi đột nhiên lộ ra hai cái răng nanh nhào tới ta, làm cho ta giật cả mình.”

      Alar trừng mắt nhìn Tô Lị, chuẩn bị bổ nhào về phía , vị quản gia với mái tóc dần chuyển sang màu trắng đột nhiên xuất , vội vàng gọi: “Alar thiếu gia.”

      “Beucke, ngươi vào đây làm gì?”

      tay Beucke cần bộ váy dành cho nữ nhân, cung kính nhanh tới, để bộ quần áo lên bàn cạnh giường. “Alar thiếu gia, vị tiểu thư này phải là đồ ăn của ngài.”

      “Vậy ta là ai? Tại sao ta lại ở trong phòng của Shere?”

      Beucke quay đầu nhìn về phía cánh cửa ra vào: “Shere đại nhân tới, thiếu gia tự hỏi ngài ấy .”

      Vị quản gia vừa dứt lời, nam tử dáng người cao gầy, ngũ quan ràng, diện mạo vô cùng tuấn lãng, đẹp mắt tới mức tận cùng đột nhiên xuất ngoài cửa.

      Beucke cung kính đặt tay phải ở phía trước bụng của mình, xoay người hơi khom lưng : “Đại nhân.”

      Shere khẽ gật đầu, chân bước về phía Tô Lị ngồi trở lại giường.

      , ta là ai? Là lễ vật đưa cho em đúng ?”

      Alar kéo tay Shere, nhìn với ánh mắt mong chờ.

      ấy là con mồi của ta. Alar, ấy phải đồ ăn của ngươi.”

      “Hứ!” Alar bĩu môi, giận giữ trừng mắt với Tô Lị ngồi giường, sau đó lại nhanh chóng mang vẻ mặt mong chờ quay sang nhìn Shere: “Vậy chuẩn bị tặng em lễ vật gì thế?”

      “Lễ vật? Sao ta nhớ có lễ vật nào muốn đưa cho ngươi? Mà tại sao ta phải tặng lễ vật cho ngươi?”

      Thấy vẻ mặt mờ mịt của Shere, mắt Alar tràn ngập nước mắt, giận dỗi : “... hóa ra là nhớ! Mỗi lần đều như vậy!”

      xong Alar bỏ tay Shere ra, khóc lóc chạy ra ngoài.

      Vẻ mặt Shere vẫn mờ mịt như trước, nhìn về phía phương hướng Alar vừa bỏ , quay đầu hỏi: “Alar làm sao vậy?”

      “Hôm nay là sinh nhật của Alar thiếu gia, tựa hồ là ngài lại quên a...”

      Shere gật gật đầu: “ sao, dù sao cũng phải lần đầu tiên ta quên.”

      “Alar thiếu gia lại ra ngoài rồi. Có khả năng hôm nay mặt trời lên cao.”

      “Tí ánh nắng ấy làm nó chết được đâu, dù sao nó cũng chỉ chạy đến chỗ Văn phòng luật mà thôi.”

      “Vậy có cần gọi Ryan Lane đón thiếu gia về ?”

      cần, đợi chút nữa ta đến đón nó, trước tiên ngươi cứ xuống trước .”

      “Vâng.”

      Beucke rồi, nhất thời trong phòng chỉ còn lại hai người bọn họ.

      Mà Tô Lị vẫn ngồi giường, yên lặng lắng nghe đoạn đối thoại của bọn họ, cùng với hoàn cảnh của bản thân, cẩn thận suy nghĩ lại mọi chuyện.

      nhớ ràng ngày hôm qua bị đưa đến đây là tên ma cà rồng tóc bạc, mà người xuất trước mắt lại chính là Bá Tước Shere Troy Trask!

      Hơn nữa, tiểu nam hài lúc nãy là ma cà rồng, mà vị nam tử đứng trước mắt trai của tiểu nam hài, như vậy Bá Tước Shere cũng chính là ma cà rồng. Vậy nếu như đoán sai, tên ma cà rồng tối hôm qua gặp chính là vị Bá tước trước mặt này!

      Hai người lẳng lặng nhìn đối phương, ai cũng đều có tâm trong lòng, sau khi vài phút trầm mặc trôi qua, Tô Lị mới yếu ớt mở miệng hỏi: “ là tên ma cà rồng ngày hôm qua?”

      “Em thử xem?”

      Khóe miệng Shere nhếch lên, cả người đưa lại gần người Tô Lị. Tô Lị làm theo bản năng của mình, ngả cả người về phía sau. Hai người cách nhau khoảng cách rất gần, làm cho có thể thấy ràng từng đường nét khuôn mặt .

      Khuôn mặt giống nhau, hình dáng giống nhau, mùi hương hoa tường vi giống nhau, và quan trọng hơn là hai người đều đem đến cho cảm giác vô cùng giống nhau.

      Mặc dù ngày hôm qua, tên ma cà rồng kia có đầu tóc bạc trắng cùng với cặp mắt màu đỏ như rượu, mà nam tử trước mặt có mái tóc màu đen cùng cặp mắt màu tím mê người, nhưng trực giác của cho biết, hai người này chính là .

      “Là ngươi, Shere.”

      Shere nghe thấy gọi tên của mình, trong mắt lên tia sáng , cả người đè nằm thẳng lên giường, hai tay ôm lấy Tô Lị, vùi cả đầu mình vào cổ .

      “Lily, cuối cùng em trở lại.”
      Last edited: 2/11/15
      139Trâu thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 12

      Tô Lị nhất thời bị dọa, sợ tới mức dám động đậy, sợ đột nhiên cắn nát cổ của , sau đó hút hết máu người a...

      Nhưng lúc lâu vẫn thấy Shere nhúc nhích, tự hồ hưởng thụ loại cảm giác xúc động muốn cắn , Tô Lị chỉ có thể dùng hết dũng khí của mình, khẽ đẩy người ra chút.

      “... Shere...”

      “Cứ để yên như vậy , đừng nhúc nhích, để ta ôm em chút, ta rất nhớ em, Lily...”

      Thời gian cứ thể trôi qua, xung quanh yên tĩnh đến nỗi Tô Lị có thể nghe thấy tiếng tim đập của chính mình. Bỗng nhiên Shere vén lọn tóc dài của lên, nhàng đặt nụ hôn lên cổ nàng.

      cứ tiếp tục tinh tế hôn, làm cho thần kinh của Tô Lị khỏi dựng thẳng lên, tim cũng vì vậy mà đập nhanh hơn.

      “Lily, ta tìm em lâu như vậy, rốt cuộc em cũng trở lại.”

      Tô Lị mờ mịt nhìn , chẳng lẽ kiếp trước của có quen , còn làm cho đợi chờ lâu như vậy?

      Loại chuyện này cũng phải là hề tin tưởng, nhưng là trực giác của cho biết, người tên Lily trong miệng phải là , có lẽ là nhận lầm thành người khác .

      “Bá tước đại nhân, tựa hồ là ngài nhận nhầm người rồi, tên của tôi là Tô Lị.”

      Nghe Tô Lị vậy, Shere đừng lại động tác, trầm mặc hồi mới chậm rãi đứng dậy, nhưng cả người vẫn đè lên đùi , hai tay của bị giữ chặt ở đầu giường, làm cho thể nhúc nhích. Tư thế của hai người nhìn vào rất ái muội.

      Shere cười khẽ: “Cũng đúng, em có xinh đẹp bằng Lily.”

      Khóe miệng Tô Lị thoáng run rẩy, : “Vậy ngài có thể buông tôi ra được ?”

      “Nhưng em rất giống Lily, đều có mái tóc đen dài xinh đẹp. Em có muốn trở thành thành viên trong huyết tộc ?” Shere khẽ vuốt lên đầu Tô Lị, giọng điệu ra mang theo mùi vị dụ hoặc cực điểm.

      “Ngài thuộc mật đảng hay ma đảng? Là người tộc nào trong mười ba tộc?”

      “Ta thuộc mật đảng, là tộc Ventrue.”

      Tô Lị nhanh chóng tìm tòi tin tức về tộc Ventrue trong đầu mình. Tộc Ventrue chỉ có dòng dõi cao quý trong thế giới ma cà rồng, mà còn là những người lãnh đạo Mật đảng.

      Vì là dòng dõi cao quý, cho nên thời điểm lựa chọn nhân loại để gia nhập vào tộc cũng phải trải qua quá trình chọn lựa cẩn thận. Hơn nữa, những đối tượng được tuyển chọn đều là quý tộc hoặc thuộc tầng lớp thượng lưu. Người này muốn làm thành thành viên trong tộc của , là có mưu gì sao?

      “Ngày hôm qua, ràng tôi thấy tóc của ngài màu bạc, vì sao bây giờ lại là màu đen?” Tô Lị nhịn được, đem nghi vấn trong lòng hỏi ra.

      “Đó là bộ dáng của ta, bất quá ta vốn là quý tộc của Quốc, đầu tóc bạc cũng rất dễ làm cho người khác chú ý.”

      Bản thân ngươi tồn tại, cũng làm cho người khác phải chú ý rồi...

      “Huyết tộc kết nạp thêm nhân loại làm thành viên, phải cần có đồng ý của Thân Vương sao? Ngài có tự tin rằng Thân Vương của Ventrue đồng ý cho tôi vào tộc?”

      “Cái đó cần lo lắng... Bởi vì ta chính là Thân Vương của Ventrue.”

      Tô Lị chỉ biết im lặng dám lên tiếng. Bề ngoài người này bất quá cũng chỉ hơn hai mươi tuổi, thế nhưng lại là đại boss???

      Xem bộ dáng chấn kinh của , Shere cười cười, tiếp tục : “ tại, người thích hợp có thể làm thành viên của tộc Ventrue ngày càng ít, ta cần lựa chọn những người thích hợp cho Ventrue.”

      “Ngài muốn tôi thành thành viên của Tộc Ventrue vì tôi là người thích hợp?”

      Phần lớn những người thuộc tộc Ventrue đều là quý tộc, chẳng lẽ cho rằng chính là nữ nhi thân sinh của phu nhân Mia Bergen?

      phải, chính là vì ta có tâm tư khác.” Shere buông tay Tô Lị ra, đứng dậy xuống giường.

      thôi.”

      Tô Lị xoa xoa cổ tay bị nắm chặt, ngẩng đầu nhìn : “Ngài thả tôi trở về?”

      “Tất nhiên là , đón Alar, hôm nay là sinh nhật của nó!”

      “Nhưng...”

      “Yên tâm , ta cho người qua với phu nhân Carat Luân Tư để cho ta mượn em mấy ngày rồi.”

      Người có thể tùy tiện cho đại ma cà rồng mượn sao? Có là có thể mượn sao?

      Tô Lị lấy tay che cổ của mình, lui về phía sau: “Đến lúc đó, ngài hút hết máu của tôi, biến tôi thành cái xác khô chứ.”

      “Khả năng này cũng có thể xảy ra, nếu như em nghe lời ta.”

      Shere tiến đến gần Tô Lị, giơ tay lên xoa đầu . rất thích đầu tóc dài xinh đẹp này của . “Tô Lị, ta muốn em ngoan ngoãn ở bên cạnh ta, biết !”

      Tô Lị sợ gì sai, ngay lập tức cắn nát cổ , nên chỉ đành ngoan ngoãn gật đầu. Shere thấy thế, xoay người, đôi môi mỏng tuyệt mĩ của liền kề ngay sát môi của .

      mùi hương hoa Tường vi xông thẳng vào mũi Tô Lị, môi truyền đến cảm giác lạnh như băng, làm cho đầu óc của Tô Lị nhất thời trống rỗng.

      Nụ hôn đầu tiên mà gìn giữ suốt mười tám năm qua, thế nhưng bị tên ma cà rồng ngàn năm già đoạt mất rồi...

      ràng thời gian chỉ mới qua mấy chục giây, nhưng đối với Tô Lị mà lại giống như qua nửa thế kỷ.

      Theo động tác của ngày càng càng sâu, Tô Lị nhắm mắt lại, biết nên làm cái gì, phải ôm đáp lại , hay là nên đẩy ra, rồi cho cái tát, sau đó la to “biến thái”?

      Tô Lị nhất thời khẩn trương đến mức dám hô hấp, Shere phát Tô Lị có chút thích hợp, lập tức buông ra.

      Thấy buông ra, Tô Lị nín thở đến mức đau sốc hông, lập tức hô hấp từng ngụm từng ngụm, hít lấy hít để khí mới mẻ.

      Biết vì cái gì mới bị như vậy, Shere bật cười, nhéo mặt Tô Lị: “Em là ngốc nghếch đến đáng !"

      Tô Lị đưa tay vỗ vỗ ngực, ngẩng đầu nhìn Shere, nam nhân trước mắt này là đẹp đến mức người và thần đều ghen tỵ.

      “Lúc cười, ngài rất đẹp.”

      tự chủ được, câu mà Tô Lị nghĩ trong lòng khỏi thốt ra khỏi miệng.

      Shere dừng nụ cười lại hỏi: “Vậy Lily có thích ?”

      “ Thích.” Tô Lị chút do dự ra miệng, ai lại thích người đẹp trai chứ?

      “ Vây là tốt rồi, thôi! Cũng tới lúc đón Alar.”

      Shere ra ngoài cửa, để Tô Lị tự thay quần áo bàn rồi theo ra ngoài. Nhất thời Tô Lị lại có cảm giác mình bước vô nhầm hang sói.
      Last edited by a moderator: 22/11/15
      139Trâu thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 13

      Edit: Snowflake HD

      Beta: linhlunglinh

      Thay xong quần áo ra ngoài, ngoài cửa thành sớm chuẩn bị tốt xe ngựa, Shere cực kỳ thân sĩ kéo Tô Lị vào xe ngựa.

      Đại khái qua thời gian khoảng khắc(khoảng bằng mười lăm phút), xe ngựa dừng lại ở ngã tư đường ít người, Tô Lị xuống xe, ngẩng đầu nhìn bản hiệu của văn phòng luật tên là "Earl" trước mắt.

      Mở cánh cửa bằng thuỷ tinh ra, kèm theo đó là tiếng chuông thanh thuý vang lên.

      “Cẩn thận chút.” Shere ôm lấy Tô Lị lùi về phía sau.

      Vừa rồi lúc ở xe ngựa, nhớ đây là văn phòng luật do chính Alar mở, nếu là văn phòng của em trai , vậy vì sao phải cẩn thận chứ?

      Tô Lị khó hiểu theo phía sau Shere, nhìn bốn phía xung quanh.

      Nếu dùng từ ngữ của Tô Lị để hình dung hoàn cảnh nơi này, Tô Lị chỉ có thể : bẩn, loạn, rách, cũ, tối tăm để hình dung nơi này.

      Trừ những từ ngữ đó ra, thể tìm được từ nào khác để hình dung nơi này, bốn phía dày đặc tơ nhện, thỉnh thoảng còn có thể thấy đến được vài con gián con chuột chạy ngang qua chân người như chào đón.

      Đột nhiên vai Tô Lị truyền đến cảm giác đau đớn, mới ý thức được có người vừa đánh lên vai . Tô Lị kinh ngạc quay đầu nhìn về phía sau, nhưng lại bóng người, Shere lại đứng ở phía trước , cho nên nhất định phải là . Tô Lị thầm nghĩ có lẽ vừa rồi là ảo giác do tưởng tượng ra, cho nên cũng để ý tới nữa.

      lát sau Tô Lị lại có cảm giác có người đánh lên bả vai, quay đầu nhanh, nhưng vẫn có người nào, nhưng chắc chắn là có người chọc ghẹo , mà người này cần nghĩ cũng biết là ai.

      Tô Lị làm bộ như cái gì cũng biết quay đầu lại. giây sau, tiếng thét với tần số đề-xi-ben siêu cao của nữ nhân nhất thời vang lên từ trong văn phòng luật.

      “A a a a a a a !!!!!”

      Khi Tô Lị quay đầu lại, đột nhiên xuất trước mặt cái đầu với đôi mắt đỏ ngầu, dựng ngược từ cao xuống, chỉ cách khuôn mặt của chưa tới 0,1 mm, làm Tô Lị sợ đến mức lập tức ngã về phía sau.

      Mà ở sau khi ngã xuống, chất lỏng màu đỏ biết là cái gì từ phía sau tạt đến, làm ướt cả người , rồi các loại sinh vật từ đâu đến tụ tập lại quanh người .

      Tô Lị đứng dậy, chút hình tượng nào đá văng những sinh vật dưới chân ra xa.

      “Lão nương ta muốn giết tên tiểu quỷ chết tiệt nhà ngươi!!!”

      “ Alar, dừng tay.” Thấy bộ dáng chật vật của Tô Lị, Shere cười khẽ tiếng, đưa tay liền bắt được Alar từ biết nơi nào.

      , buông em ra! Em muốn chuyện với !”

      “Alar, muốn chỗ nào chơi?”

      Alar cắn cắn môi, quay đầu cố ý thèm nhìn Shere.

      muốn chơi sao? Hôm nay là trường hợp đặc biệt, ngươi muốn đâu chơi đều được.”

      Alar có chút động tâm, quay đầu lại: “Có ? Vậy em muốn đến Manchester*.”

      *Manchester là thành phố ở đông bắc nước . Thành phố này nổi tiếng trong lịch sử là thành phố công nghiệp hóa đầu tiên của thế giới và vai trò trung tâm của nó trong cuộc Cách mạng công nghiệp. Thành phố Manchester được mệnh danh là "Thủ phủ miền Bắc nước ", là trung tâm nghệ thuật, truyền thông, giáo dục đại học và thương mại và được xem như "Thành phố lớn thứ hai của ". Thành phố Manchester là đô thị với cấp thành phố của Vương quốc . Nội thành thành phố có 441.200 dân nhưng Vùng đô thị Đại Manchester có dân số 2.240.230 dân. khiến nó là thành phố lớn thứ 3 của , xếp sau Vùng đô thị Đại London và khu vực đô thị Tây Trung bộ .

      “Được!”

      “Có ? Em thích nhất!!!” Vẻ mặt Alar hưng phấn, ôm lấy Shere. Mà Tô Lị đứng bên lại dùng vẻ mặt biết nên gì nhìn hai em nhà kia.

      Đứa trẻ này, cũng dễ dụ quá !!

      “Bất quá trước khi , Alar, ngươi mau giải quyết vấn đề quần áo cùng nước sơn người Lily .”

      Alar vừa nghe, ngay lập tức liền dùng thái độ tốt nhìn với Tô Lị:

      “Người quái dị, theo ta!”

      Tô Lị nhất thời nắm chặt tay lại! Nhịn xuống! Nhất định phải nhịn xuống! mới thèm tính toán với cậu nhóc hư hỏng!!!

      Tô Lị ráng nhịn xuống lửa giận tràn đầy trong lòng, theo Alar vào căn phòng khác.

      Vừa mở cửa, Tô Lị nhất thời cảm thấy mình như đến thế giới khác.

      Căn phòng rất sạch , bàn ghế cũng sạch , kế bên còn có kệ sách cùng tủ quần áo, càng quan trọng hơn là -- còn có phòng tắm!

      Alar tuỳ tiện lôi ra từ trong tủ ra bộ váy dành cho nữ nhân, ném về phía .

      Tô Lị cầm quần áo, hướng làm cái mặt quỷ. cậu nhóc siêu cấp hư hỏng!

      Tô Lị từ trong phòng tắm bước ra, hai em nhà kia đánh cờ vua, thấy Tô Lị ra, viên cờ tay Shere cũng hạ xuống bàn cờ. “Chiếu tướng.”

      Alar còn chưa phản ứng kịp, chợt nhận ra tất cả đường đều bị Shere chặn lại.

      “Lại thua nữa rồi.” Vẻ mặt Alar ủ rũ.

      “Tắm xong rồi sao? Vậy chúng ta thôi.”

      Tô Lị cầm lấy khăn lông giá đồ lau tóc, hỏi: “Vì sao chỗ này lại có tủ quần áo cùng đồ dùng của nữ giới? Mà hơn nữa lại còn có phòng tắm?”

      “Đây là Alar vì chuẩn bị cho những người ủy thác là nữ giới, còn về phần phòng tắm, bởi vì mỗi lần bỏ nhà trốn , đều chạy tới chỗ này ở, nên thuận tiện bảo người ta xây thêm phòng tắm.”

      “Nếu là văn phòng luật, vậy sao lại có người đến ủy thác luật sư làm việc?”

      “Bởi vì Alar chưa bao giờ giúp những người uỷ thác này phá án thành công lần.”

      Nghe Shere như vậy, Tô Lị cũng có thể hiểu , gật gật đầu, chuyện như thế mà cái văn phòng luật này đóng cửa, điều này làm cho có chút ngoài ý muốn, nhưng cũng chẳng thể mong chờ được cậu nhóc này có thể phá được vụ án nào!

      Mà điều làm cho Tô Lị kinh ngạc, chính là cậu nhóc thoạt nhìn chỉ khoảng tám tuổi, lại có thể mở được văn phòng luật, thế nhưng Shere thân là trai lại an tâm giao cho cậu nhóc Alar này quản lý.

      Kỳ lạ, kỳ lạ! Ma cà rồng loại sinh vật kỳ lạ.

      Shere từ trong túi lấy ra cái đống hồ bỏ túi, nhìn xem thời gian, rồi nhìn ra phía bên ngoài cửa sổ: “ đến giờ.”

      Tuy rằng quá hiểu ý nghĩa trong lời của , nhưng Tô Lị vẫn theo ngoài văn phòng luật.

      Mà lúc này, chiếc xe ngựa màu xám cũng đứng đợi trước cửa, Ryan Lane bước xuống xe, đưa tay lên trước ngực, hoàn toàn cung kính khom người : “Đại nhân.”

      Shere gật đầu: “Thời gian vừa vặn tốt, chúng ta thôi.”

      “Vâng, đại nhân.”
      139Trâu thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 14

      Edit: Snowflake HD

      Beta: linhlunglinh

      Tô Lị cũng theo, ngồi vào bên trong xe ngựa, cũng biết qua thời gian bao lâu, bất tri bất giác ngủ thiếp , khi ánh mắt mơ màng vẫn còn nhìn về phía trước, tựa hồ thấy được bộ dáng của Alar giống như rất muốn giết .

      Thời điểm Tô Lị tỉnh dậy phải là xe ngựa xốc này, mà nằm chiếc giường lớn mềm mại.

      Tô Lị theo thói quen duỗi thẳng thắt lưng, lại phát bên cạnh hình như có chút thích hợp, quay đầu lại nhìn. Tên ma cà rồng Shere kia cư nhiên lại biết xấu hổ, tại nằm ở bên cạnh !

      Tô Lị rùng mình cái, mùa thu ở quốc cũng rất lạnh, hơn nữa lại có cái tảng băng siêu lạnh nằm ở bên cạnh mình, lạnh mới là lạ.

      Nhưng mà, xem ra tên ma cà rồng này hình như còn biết chính bản thân rất lạnh, còn rất mặt dày vô sỉ đưa tay khoát lên người , ôm sát vào người .

      Tô Lị biết tỉnh, liền nhìn chằm chằm xem khi nào mới chịu buông mình ra.

      Cuối cùng Tô Lị lạnh đến nỗi chịu được nữa, đành vỗ vỗ lên tay : “Shere, ngài có thể đứng lên ?”

      “Ân, Lily, em tỉnh rồi sao?”

      Gỉa nai! Ngươi cứ tiếp tục giả nai !!!

      “Đúng, ta tỉnh, tại ngài có thể buông tay của ngài ra được chưa?”

      Shere buông ra, rồi đứng dậy, Tô Lị nhanh chóng lấy chăn cuốn sát vào người, là sắp bị lạnh chết mà!

      “Alar đâu? Tại sao ngài lại ở giường của tôi?”

      “Ta để cho Alar ở bên ngoài ngắm cảnh. Lúc nãy em ngủ ở xe, là ta ôm em vào, hơn nữa, chính em vẫn luôn ôm ta chịu buông.” Vẻ mặt Shere vô cùng ái muội nhìn .

      Tô Lị rùng mình cái, hãy rằng có làm chuyện gì khác ngoài việc đó ?

      “Lúc đó em ôm ta, có phải trong lòng sợ hãi cái gì đúng ?” Shere đột nhiên hỏi.

      Nghe Shere hỏi xong, Tô Lị có chút giật mình, chính mình sợ hãi cái gì ư? Suy nghĩ lúc, Tô Lị lại hỏi: “Có phải tôi cái gì kỳ quái đúng ?”

      Shere gật đầu: “Em , ở lại ta phải ở bên cạnh em, được phản bội em.”

      Điều này càng làm cho Tô Lị ngơ ngác hơn, giọng điệu bá đạo như vậy, căn bản thể nào ra những lời như vậy được. Nhưng về chuyện chính bản thân nằm mơ cái gì, thể nhớ ra gì cả.

      “Tôi cũng nhớ nữa.” Quay đầu nhìn ánh nắng mặt trời chói chang ngoài cửa sổ, loại thời tiết này mà để Alar ở bên ngoài sao? Tô Lị lại quay đầu về phía Shere: “Ngài muốn giết em trai ngài sao?”

      Shere nghe xong lập tức bật cười: “Em rất thú vị! Con Phương Đông đều thú vị giống như em sao?”

      Khi Ryan Lane vào, liền được chứng kiến cảnh tượng kia, gần đây đại nhân rất hay cười cười, nhưng hình như nụ cười của ngài khác với trước kia rất nhiều.

      “Đại nhân.” Ryan Lane gõ gõ cửa, đem cơm trưa tay đặt xuống bàn.

      Tô lị nhìn cơm trưa, mà mâm bên cạnh còn có thứ đồ uống màu đỏ, trông rất là bắt mắt.

      Tô Lị chỉ vào cốc đó, tò mò hỏi: “Đó là cái gì?”

      “Huyết.” Ryan Lane lạnh nhạt đáp.

      Shere nhìn vẻ mặt bị kinh sợ của Tô Lị lại cảm thấy rất vừa lòng, cầm lấy ly huyết bàn, tao nhã uống ngụm: “Đây chỉ là huyết nhân tạo thôi.”

      “…….” Nghe được câu của Shere, làm cho lòng của thoáng an tâm.

      “Alar tại làm cái gì?”

      “Alar thiếu gia đến gò núi bên cạnh bái tế cha mẹ của Thiếu gia.”

      Cha mẹ của Alar? Đó phải cũng là cha mẹ của Shere sao? Tô Lị vụng trộm quay đầu nhìn Shere ở bên cạnh, nhưng biểu cảm của cũng chút thay đổi.

      “Ta biết, ngươi cứ xuống trước .” Shere gật đầu, để cho Ryan Lane xuống trước, rồi quay đầu với Tô Lị: “Dùng xong cơm trưa, ta mang em ra ngoài dạo chơi chút.”

      Tô Lị gật đầu, dùng tốc độ nhanh nhất để ăn xong bữa trưa.

      theo Shere ra bên ngoài, khi mở cửa ra Tô Lị cảm thấy như nằm mơ. Trong trí nhớ của , Manchester là thành phố với kinh tế cùng với giao thông vô phát triển, thế như cảnh tượng trước mắt lại hoàn toàn khác nhau.

      “Đây là….Manchester?” Tô Lị chỉ tay về phía trước, khuôn mặt ngây ra nhìn Shere.

      nhớ lầm chứ? Nơi này khắp nơi đều là thôn trang, phía xa còn xuất trâu bò, xung quanh lại là thảo nguyên, đây phải là Thành phố lớn thứ ba của quốc - Machester đấy chứ?

      “Nơi này là cái thôn ở bên cạnh Manchester, cha mẹ Alar được an táng ở trong thôn này.”

      “….Cha mẹ của hai người đều ở trong thôn này, ngài bái tế bọn họ chút sao?”

      “Ta nhớ là ta có ta cùng Alar cùng cha mẹ!”

      “Vậy các hai người…. phải em ruột?”

      người là soái ca có lý lẽ, người là siêu cấp tiểu chính thái, Tô Lị cho rằng dù màu tóc bọn khác nhau, nhưng mà nhìn diện mạo của bọn họ có thể dễ dàng nhận ra chính là em ruột thịt.

      “Alar chính là…... do ta nhàm chán, nên thuận tiện cứu về cậu nhóc mà thôi.” Shere cách vân đạm phong.

      Lời này nếu để cho Alar nghe được, chừng khóc rống lên cho coi. Tô Lị thầm nghĩ.

      thôi, ta mang em ra ngoài dạo.”

      Shere kéo tay Tô Lị, muốn ra ngoài, Tô Lị nhìn thoáng qua mặt trời chói chang bên ngoài, nhất thời nóng vội đưa tay kéo lại.

      “Ngài muốn sống nữa sao?”

      Vẻ mặt Shere mờ mịt nhìn : “Làm sao?”

      “Mặt trời lớn như vậy, ngài ra ngoài là muốn tự diệt sao?”

      “Em lo lắng cho ta?” Shere có chút rung động, sau đó lại khẽ cười: “Yên tâm , bởi vì trong cơ thể ta có phân nửa huyết thống là con người, cho nên cũng đừng lo lắng ta bị phơi nắng mà chết.”

      Nghe như vậy, trong lòng Tô Lị khẩn trương, lập tức thả lỏng, người buông tay ra, khắc kia cũng có suy nghĩ nhiều lắm, chỉ là... chỉ nghĩ muốn chết mà thôi.

      ngờ chính mình thế nhưng lại lo lắng cho tên ma cà rồng hút máu bị chết yểu, Tô Lị nhất thời bị ý nghĩ này của mình làm cho phát hoảng.

      Mình cùng với người trước mắt này gặp nhau tổng cộng chưa tới ba lần, nhưng trong nháy mắt, lại sợ hãi mất .

      Về phần nguyên nhân là cái gì, cũng biết, nhưng cũng có thể xác định, chính là chút thích , nên mới lo lắng.

      Những suy nghĩ trong lòng giống như bị coi trộm, Tô Lị đỏ mặt quay đầu: “Tôi cũng phải là lo lắng cho ngài, mà là tôi sợ sau khi ngài chết, Alar đến tìm tôi tính sổ.”

      Shere cũng thêm cái gì, nhưng Tô Lị nhìn thấy nụ cười của, làm cho trong lòng càng thêm căng thẳng sợ hãi. Nên nhanh chóng ra khỏi phòng trước.

      khí ở ngoại ô so với trong thành tươi mát hơn rất nhiều, thỉnh thoảng còn có vài người nông dân với khuôn mặt trông khá mộc mạc, vô tình ngang qua.

      “Trông hai vị thoạt nhìn giống người ở đây, là từ trong thành đến sao?” người đàn ông trung niên thấy hai người họ, liền tiến lên hỏi.

      “Đúng vậy, chúng tôi mới từ Luân Đôn đến đây.” Tô Lị lễ phép trả lời.

      “Các người vừa mới tới, vậy chắc là biết mấy hôm trước nơi này vừa mới phát sinh vài chuyện vô cùng kỳ lạ.”

      “Vậy theo như lời của đại bá, xảy ra chuyện gì?”

      ”Mấy hôm trước ở đồng ruộng bên kia của chúng tôi, bỗng nhiên xuất cái đồ án hình tròn vô cùng kỳ lạ, cho nên chúng tôi có phần hoài nghi. Bởi vì các ngươi vừa tới cho nên biết, ta khuyên các ngươi phải cẩn thận chút, chuyện kia có thể do người ta làm ra.”

      ”Tôi biết, tốt khi ngài cho chúng ta biết chuyện đó, bất quá tôi có thể hỏi ngài chuyện, cái đồ án hình tròn theo như lời ngài ở chỗ nào được ?”

      Tô Lị đương nhiên là biết điều kỳ lạ theo như lời người đàn ông này là cái gì, nhưng như vậy cũng vừa khéo khiến cho có chút hứng thú quan tâm.

      thẳng về phía trước là được.” Người đàn ông chỉ tay về phía trước.

      “Cám ơn!” Tô Lị tỏ vẻ biết ơn, sau đó đến thẳng đến nơi mà người đàn ông đó chỉ cho .









      Chương 15


      Việc ở cánh đồng lúc mạch bỗng nhiên xuất cái đồ án hình tròn kỳ quái, tựa hồ trong lòng Tô Lị cũng ràng, cho nên cũng muốn đến xem chút.

      Tô Lị đến cánh đồng nơi người đàn ông kia chỉ, khi chứng kiến hết thảy cũng chứng thực được suy đoán của hề sai. Cái này chính là tượng mà quốc là trong những nước có tỷ lệ xuất cao nhất: “Crop cicle – Những vòng tròn cánh đồng.”

      Ở chính giữa cánh đồng trồng lúa mì, biết vì nguyên do nào mà lại hình thành vòng tròn đồ án gồm những hoa văn vô cùng phức tạp.

      Tô Lị bước đến gần để quan sát hơn, phạm vi của vòng tròn rất lớn, hơn nữa những cây lúa mì đều bị đè ép xuống và bẻ cong vô cùng chỉnh tề, nhưng hoa văn bên trong cũng vô cùng tinh xảo.

      ... đồ án này vô cùng xinh đẹp. vòng tròn lớn như vậy, cùng với những hoa văn sắp xếp đó đều có quy luật ràng, quả thể nào là con người làm ra được.

      “Lily, em có biết nguyên nhân gì hình thành cái này ko?”

      “Shere, ngài có tin người ngoài hành tinh tồn tại ?”

      “Đối với Huyết Tộc, em chính là người ngoài hành tinh điển hình.”

      “...”

      Vậy đối với con người chúng tôi, ma cà rồng mới chính là người ngoài hành tinh có được ? tại Tô Lị rất muốn với Shere những lời này.

      “Ta biết những thứ này do đâu mà thành!” Shera ngồi xổm xuống, lấy tay vân vê vài cành lúa mì bị đổ rạp xuống dưới đất.

      “Cái gì? Ngài biết nguyên nhân sao? là do người ngoài hành tinh làm ra sao?” Tô Lị nghe vậy, vô cùng hào hứng ngồi xổm xuống sát bên người Shere, vẻ mặt mong chờ nhìn .

      Đến tận thời đại của , nguyên nhân hình thành Crop cicle vẫn luôn là điều bí có lời giải, cũng có ai biết vì sao nó được hình thành và do ai làm ra. Mặc dù có rất nhiều giả thuyết là do người ngoài hành tinh gây nên, nhưng vẫn chưa thể tìm ra được bằng chứng cụ thể.

      Mà cuộc tranh luận này kéo dài cho đến tới thời điểm tại, cũng chỉ càng làm cho Crop cicle bị bịt kín tầng cảm giác thần bí, nếu như tại có thể biết được nguyên nhân hình thành Crop cicle, vậy phải khi quay trở lại đại, trở thành vĩ nhân duy nhất phá giải được bí của Crop cicle sao?

      phải do người ngoài hành tinh làm, mà nó là do gia tộc ta vô cùng chán ghét tạo nên!”

      “Gia tộc?”

      “Em từng nghe đến gia tộc Phạm Hải Tân chưa?”

      “Là những thợ săn Ma Cà Rồng?”

      Shere gật đầu: “ sai, người tạo ra những vòng tròn này chính là trong những thành viên của gia tộc Phạm Hải Tân.”

      Tô Lị có chút hiểu, bọn họ là những thợ săn ma cà rồng, tại sao lo bắt ma cà rồng , mà lại phải tốn công sức để tạo ra cái Crop cicle to như vậy để làm gì?

      Hơn nữa, theo như lời của Shere, vậy phải giả thuyết Crop cicle người ngoài hành tinh làm nên bị phủ nhận sao? Nghĩ đến đây, mặt Tô Lị lại có chút thất vọng.

      Tô Lị ngẩng đầu nhìn Shere, nhất thời giống như đoán được điều gì đó: “Theo ý tứ của ngài , lẽ bọn họ muốn bắt ma cà rồng nên mới tạo ra những vòng tròn này?”

      “Đầu óc của em so với trong tưởng tượng của ta có vẻ tốt hơn a!” Shere mỉm cười, xoay người rời .

      Tô Lị vội đuổi kịp cước bộ của Shere, theo ý tứ của , vậy là đoán trúng rồi?

      Shere hướng về chỗ gò núi đến, vừa khéo Alar cũng từ nơi đó lại, còn có Ryan Lane cầm ô che nắng cho Alar phía sau.

      Alar vừa thấy Shere đến, lập tức chạy tới: “!”

      “Thăm bọn họ xong chưa?”

      “Dạ rồi!”

      “Vậy chúng ta trở về.”

      “Phải về Luân Đôn sao? Nhưng em muốn trở về nhanh như vậy, hay là chúng ta ở đây thêm vài ngày nữa có được ?”

      Shere quay đầu nhìn về phía Tô Lị: “Em , Lily?”

      “Tôi...” Mặc dù Tô Lị rất muốn nhanh chóng trở về, cho dù Shere có qua với phu nhân Mia Bergen, nhưng vẫn muốn chính miệng với phu nhân tiếng. Khi thấy vẻ mặt mong chờ của Alar khi nhìn Shere, lại kìm lòng được mà khẽ gật đầu: “Tùy Alar !”

      Thấy Tô Lị đồng ý, tất nhiên là Shere cũng gật đầu đáp ứng: “Được rồi!”

      Alar vô cùng cao hứng ôm lấy Shere, trong lúc vô tình, Tô Lị lại thấy được chiếc nhẫn tay Alar. “Alar, ngươi có thể cho ta xem chiếc nhẫn đeo tay ngươi chút được ?”

      Alar lại lập tức cảnh giác nhìn Tô Lị, tay nắm chặt chiếc nhẫn kia lại: “Ngươi muốn xem để làm gì?”

      ta chỉ tò mò chút xíu thôi, nếu ngươi muốn thôi!”

      “Có chuyện gì sao?” Shere nhìn về phía Tô Lị hỏi.

      Tô Lị lắc đầu “ có gì, chỉ là cảm thấy chiếc nhẫn này nhìn rất đẹp mắt.”

      Chiếc nhẫn được điêu khắc mang theo hơi thở cổ xưa, ở giữa chiếc nhẫn là viên kim cương hình thoi màu lam lóe sáng rọi, nhưng dường như bên trong viên kim cương đó còn có chút màu đỏ, có vẻ thích hợp với chiếc nhẫn tinh xảo này

      Alar nghe được lời khen ngợi của Tô Li, vô cùng đắc ý giơ ngón tay đeo nhẫn lên trước mặt: “Đó là đương nhiên! Đây là do Shere là Thân Vương cho nên mới có được loại nhẫn này, hơn nữa nếu có nó, ta sớm tan thành khói bụi.”

      Tô Lị nghe xong lời Alar , cái gì cũng hiểu, nghi hoặc nhìn cả hai người.

      “Ở trong cái nhẫn đó máu của ta, khi đeo chiếc nhẫn này vào làm cho người của Huyết tộc có thể lại dưới ánh mặt trời thời gian ngắn.” Shere biết nghi ngờ trong ánh mắt của , giọng giải thích.

      Cuối cùng Tô Lị cũng hiểu , vì sao Alar có thể lại tự do dưới ánh mặt trời như vậy, mới đầu còn tưởng rằng nửa dòng máu là của con người giống như Shere chứ.

      Mà điều này cũng giải thích cho Tô Lị biết được thứ màu đo đỏ ở giữa chiếc nhẫn là cái gì, nhưng khi Tô Lị quan sát kỹ phát chút máu đỏ bên trong chiếc nhẫn dần dần biến mất.

      “Hình như máu trong này biến mất?” Tô Lị chỉ vào chiếc nhẫn, nhắc nhở mọi người.

      Alar thấy vậy nhìn vào chiếc nhẫn, nhất thời biểu cảm mặt trở nên khó chịu: “... cứu em...!”

      “Hết thời gian rồi, khi máu nhẫn biến mất, nó cũng mất tác dụng. Ta mang Alar trở về trước. Ryan Lane, ngươi đưa Lily về!”

      Shere xong, liền ôm lấy Alar biến mất.

      Tô Lị quay sang nhìn khuôn mặt Ryan Lane vẫn có chút biểu cảm, nhiệt tình chào hỏi: “Chào Ryan Lane! Tôi gọi là Tô Lị.”

      Ryan Lane: “Tôi biết.”

      Tô Lị tò mò hỏi: “ sợ ánh nắng mặt trời sao?”

      Ryan Lane vẫn bình thản trả lời: “Tôi là con người!”

      Tô Lị có vẻ tin nhìn : “ là con người, vì sao lại theo ma cà rồng?”

      phải cũng là con người nhưng vẫn theo đại nhân sao?”

      Tô Lị nhớ đến chuyện này, tức giận : “Tôi là bị Shere bắt đến đây!”

      Ryan Lane tiếp tục về phía trước, mặt vẫn mang theo chút biểu cảm nào, “Tôi có thể thay đại nhân làm bất cứ chuyện gì, kể cả hy sinh mạng sống này!”

      Tô Lị nhất thời trầm mặc, nam nhân này dễ chọc a!
      Last edited: 14/12/15
      139Trâu thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 15


      Việc ở cánh đồng lúc mạch bỗng nhiên xuất cái đồ án hình tròn kỳ quái, tựa hồ trong lòng Tô Lị cũng ràng, cho nên cũng muốn đến xem chút.

      Tô Lị đến cánh đồng nơi người đàn ông kia chỉ, khi chứng kiến hết thảy cũng chứng thực được suy đoán của hề sai. Cái này chính là tượng mà quốc là trong những nước có tỷ lệ xuất cao nhất: “Crop cicle – Những vòng tròn cánh đồng.”

      Ở chính giữa cánh đồng trồng lúa mì, biết vì nguyên do nào mà lại hình thành vòng tròn đồ án gồm những hoa văn vô cùng phức tạp.

      Tô Lị bước đến gần để quan sát hơn, phạm vi của vòng tròn rất lớn, hơn nữa những cây lúa mì đều bị đè ép xuống và bẻ cong vô cùng chỉnh tề, nhưng hoa văn bên trong cũng vô cùng tinh xảo.

      ... đồ án này vô cùng xinh đẹp. vòng tròn lớn như vậy, cùng với những hoa văn sắp xếp đó đều có quy luật ràng, quả thể nào là con người làm ra được.

      “Lily, em có biết nguyên nhân gì hình thành cái này ko?”

      “Shere, ngài có tin người ngoài hành tinh tồn tại ?”

      “Đối với Huyết Tộc, em chính là người ngoài hành tinh điển hình.”

      “...”

      Vậy đối với con người chúng tôi, ma cà rồng mới chính là người ngoài hành tinh có được ? tại Tô Lị rất muốn với Shere những lời này.

      “Ta biết những thứ này do đâu mà thành!” Shera ngồi xổm xuống, lấy tay vân vê vài cành lúa mì bị đổ rạp xuống dưới đất.

      “Cái gì? Ngài biết nguyên nhân sao? là do người ngoài hành tinh làm ra sao?” Tô Lị nghe vậy, vô cùng hào hứng ngồi xổm xuống sát bên người Shere, vẻ mặt mong chờ nhìn .

      Đến tận thời đại của , nguyên nhân hình thành Crop cicle vẫn luôn là điều bí có lời giải, cũng có ai biết vì sao nó được hình thành và do ai làm ra. Mặc dù có rất nhiều giả thuyết là do người ngoài hành tinh gây nên, nhưng vẫn chưa thể tìm ra được bằng chứng cụ thể.

      Mà cuộc tranh luận này kéo dài cho đến tới thời điểm tại, cũng chỉ càng làm cho Crop cicle bị bịt kín tầng cảm giác thần bí, nếu như tại có thể biết được nguyên nhân hình thành Crop cicle, vậy phải khi quay trở lại đại, trở thành vĩ nhân duy nhất phá giải được bí của Crop cicle sao?

      phải do người ngoài hành tinh làm, mà nó là do gia tộc ta vô cùng chán ghét tạo nên!”

      “Gia tộc?”

      “Em từng nghe đến gia tộc Phạm Hải Tân chưa?”

      “Là những thợ săn Ma Cà Rồng?”

      Shere gật đầu: “ sai, người tạo ra những vòng tròn này chính là trong những thành viên của gia tộc Phạm Hải Tân.”

      Tô Lị có chút hiểu, bọn họ là những thợ săn ma cà rồng, tại sao lo bắt ma cà rồng , mà lại phải tốn công sức để tạo ra cái Crop cicle to như vậy để làm gì?

      Hơn nữa, theo như lời của Shere, vậy phải giả thuyết Crop cicle người ngoài hành tinh làm nên bị phủ nhận sao? Nghĩ đến đây, mặt Tô Lị lại có chút thất vọng.

      Tô Lị ngẩng đầu nhìn Shere, nhất thời giống như đoán được điều gì đó: “Theo ý tứ của ngài , lẽ bọn họ muốn bắt ma cà rồng nên mới tạo ra những vòng tròn này?”

      “Đầu óc của em so với trong tưởng tượng của ta có vẻ tốt hơn a!” Shere mỉm cười, xoay người rời .

      Tô Lị vội đuổi kịp cước bộ của Shere, theo ý tứ của , vậy là đoán trúng rồi?

      Shere hướng về chỗ gò núi đến, vừa khéo Alar cũng từ nơi đó lại, còn có Ryan Lane cầm ô che nắng cho Alar phía sau.

      Alar vừa thấy Shere đến, lập tức chạy tới: “!”

      “Thăm bọn họ xong chưa?”

      “Dạ rồi!”

      “Vậy chúng ta trở về.”

      “Phải về Luân Đôn sao? Nhưng em muốn trở về nhanh như vậy, hay là chúng ta ở đây thêm vài ngày nữa có được ?”

      Shere quay đầu nhìn về phía Tô Lị: “Em , Lily?”

      “Tôi...” Mặc dù Tô Lị rất muốn nhanh chóng trở về, cho dù Shere có qua với phu nhân Mia Bergen, nhưng vẫn muốn chính miệng với phu nhân tiếng. Khi thấy vẻ mặt mong chờ của Alar khi nhìn Shere, lại kìm lòng được mà khẽ gật đầu: “Tùy Alar !”

      Thấy Tô Lị đồng ý, tất nhiên là Shere cũng gật đầu đáp ứng: “Được rồi!”

      Alar vô cùng cao hứng ôm lấy Shere, trong lúc vô tình, Tô Lị lại thấy được chiếc nhẫn tay Alar. “Alar, ngươi có thể cho ta xem chiếc nhẫn đeo tay ngươi chút được ?”

      Alar lại lập tức cảnh giác nhìn Tô Lị, tay nắm chặt chiếc nhẫn kia lại: “Ngươi muốn xem để làm gì?”

      ta chỉ tò mò chút xíu thôi, nếu ngươi muốn thôi!”

      “Có chuyện gì sao?” Shere nhìn về phía Tô Lị hỏi.

      Tô Lị lắc đầu “ có gì, chỉ là cảm thấy chiếc nhẫn này nhìn rất đẹp mắt.”

      Chiếc nhẫn được điêu khắc mang theo hơi thở cổ xưa, ở giữa chiếc nhẫn là viên kim cương hình thoi màu lam lóe sáng rọi, nhưng dường như bên trong viên kim cương đó còn có chút màu đỏ, có vẻ thích hợp với chiếc nhẫn tinh xảo này

      Alar nghe được lời khen ngợi của Tô Li, vô cùng đắc ý giơ ngón tay đeo nhẫn lên trước mặt: “Đó là đương nhiên! Đây là do Shere là Thân Vương cho nên mới có được loại nhẫn này, hơn nữa nếu có nó, ta sớm tan thành khói bụi.”

      Tô Lị nghe xong lời Alar , cái gì cũng hiểu, nghi hoặc nhìn cả hai người.

      “Ở trong cái nhẫn đó máu của ta, khi đeo chiếc nhẫn này vào làm cho người của Huyết tộc có thể lại dưới ánh mặt trời thời gian ngắn.” Shere biết nghi ngờ trong ánh mắt của , giọng giải thích.

      Cuối cùng Tô Lị cũng hiểu , vì sao Alar có thể lại tự do dưới ánh mặt trời như vậy, mới đầu còn tưởng rằng nửa dòng máu là của con người giống như Shere chứ.

      Mà điều này cũng giải thích cho Tô Lị biết được thứ màu đo đỏ ở giữa chiếc nhẫn là cái gì, nhưng khi Tô Lị quan sát kỹ phát chút máu đỏ bên trong chiếc nhẫn dần dần biến mất.

      “Hình như máu trong này biến mất?” Tô Lị chỉ vào chiếc nhẫn, nhắc nhở mọi người.

      Alar thấy vậy nhìn vào chiếc nhẫn, nhất thời biểu cảm mặt trở nên khó chịu: “... cứu em...!”

      “Hết thời gian rồi, khi máu nhẫn biến mất, nó cũng mất tác dụng. Ta mang Alar trở về trước. Ryan Lane, ngươi đưa Lily về!”

      Shere xong, liền ôm lấy Alar biến mất.

      Tô Lị quay sang nhìn khuôn mặt Ryan Lane vẫn có chút biểu cảm, nhiệt tình chào hỏi: “Chào Ryan Lane! Tôi gọi là Tô Lị.”

      Ryan Lane: “Tôi biết.”

      Tô Lị tò mò hỏi: “Ngươi sợ ánh nắng mặt trời sao?”

      Ryan Lane vẫn bình thản trả lời: “Tôi là con người!”

      Tô Lị có vẻ tin nhìn : “Ngươi là con người, vì sao lại theo ma cà rồng?”

      phải cũng là con người nhưng vẫn theo đại nhân sao?”

      Tô Lị nhớ đến chuyện này, tức giận : “Ta là bị bắt đến đây!”

      Ryan Lane tiếp tục về phía trước, mặt vẫn mang theo chút biểu cảm nào, “Ta có thể thay đại nhân làm bất cứ chuyện gì, kể cả hy sinh mạng sống này!”

      Tô Lị nhất thời trầm mặc, nam nhân này dễ chọc a!
      Trâu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :