1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bá tước - Cố Dao (72C)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 36

      “Shere đại nhân, lâu gặp!”

      “Đúng vậy Site Lyme, lâu gặp!”

      Site Lyme về phía Shere. Khăm trùm đầu màu xám che hơn phân nữa khuôn mặt của Site Lyme, chỉ có hai con mắt màu xám lộ ra bên ngoài. Cho dù nhìn thấy được khuôn mặt, nhưng dựa ánh mắt có thể dễ dành đoán được bộ dáng này là khá trẻ tuổi.

      “Ta vẫn tưởng rằng Site Lyme là bà lão với đống quần áo rách rưới, nghĩ lại là trẻ tuổi. Đúng rồi, ta là Cleves, lần đầu được gặp mặt !”

      “Quả là ta còn trẻ gì. biết lần này các ngươi đến tìm ta là có việc gì quan trọng?”

      Shere lấy Ma Đồ ra, để xuống trước mặt Site Lyme: “Ta muốn biết nguồn gốc của quyển sách này.”

      “Nguồn gốc?” Site Lyme cầm lấy quyển sách: “Quyển sách này xuất vào lúc nào?”

      “Khoảng năm trăm năm trước. Chỉ cần con người hoặc những thành viên Huyết Tộc có ma lực thấp nhìn vào quyển sách này bị các ác linh nguyền rủa. Tạm thời vẫn có cách nào tiêu diệt được ác linh ám cơ thể con người. Ta muốn biết nguồn gốc của Ma Đồ để phong ấn nó lại.” Cleve trả lời.

      Site Lyme mở quyển Ma Đồ ra, xem kỹ bỏ sót bất kỳ chi tiết nào. Sau đó Site Lyme gấp quyển sách lại rồi hỏi: “Có phải quyển Ma Đồ này được phát ở Nhân Giới ?”

      “Đúng vậy?”

      biết các ngươi từng nghe qua ‘Ma hộp của Pandora’ chưa? Theo truyền thuyết, Pandora quá tò mò nên mở ra ma hộp, vì thế ông vô tình thả ra những hành vi gian ác trong cuộc sống: tham lam, ghen tị, gièm pha, đau khổ, hư vô. Ta từng qua rất nhiều thế giới, nhưng ở Nhân Giới, khi con người vừa sinh ra có được tất cả những hành vi gian ác ấy. Thấy mẹ của mình thương người khác hơn ghen tị. Thấy bản thân mình có được nhiều thứ hơn người khác, nhưng càng muốn nhiều hơn, đó là tham lam. Ma Đồ này được chính là do những oán niệm sinh ra, những thứ tà ác nhất của Nhân Giới.”

      Josie nghe Site Lyme như vậy lại vô cùng phấn khởi, ngồi thẳng dậy hỏi: “ như vậy hề có ai vẽ ra quyển sách này?”

      sai. Nếu các ngươi xem kỹ quyển sách này phát ra điều đó. ra trong bức tranh thứ nhất, thiên sứ đó chết và cánh cũng bị chặt đứt. ‘Thiên sứ chết vì bay lượn!’ Nhân loại biết thiên sứ mang đến cho họ những lợi ích vô cùng lớn, họ cũng biết ngày nào đó thiên sứ phải rời , vì bọn họ muốn thiên sứ ở lại nên chặt đứt hai cánh. Đây chính là lòng tham của con người.”

      “Vậy nguồn gốc của quyển sách này là đến từ những mặt trái của con người?” Khi xem quyển sách này, Shere cũng cảm giác được có điều gì đó bất thường, nhưng lại để ý những thứ này.

      “Đúng vậy. Ác ma trong quyển sách này cũng sinh ra từ oán niệm của con người. Nếu muốn phong ấn nó phải tinh lọc.”

      “Tinh lọc như thế nào?”

      “Phải dùng máu thuần chủng của Huyết Tộc. Máu của Huyết Tộc thuần chủng có khả năng tinh lọc vô cùng cường đại. Ta nghĩ các ngươi hiểu chuyện này hơn ta. Chỉ cần có máu của Huyết tộc thuần chủng tinh lọc được Ma Đồ này.”

      Lời của Site Lyme làm cho bọn họ vô cùng kinh ngạc. Huyết Tộc thuần chủng chính là ma cà rồng vô cùng tôn quý. Trong Huyết Tộc, nhìn nhìn lại, ngay cả Shere cũng chỉ là ma cà rồng quý tộc. Bọn họ chỉ biết duy nhất ma cà rồng có khả năng này... nhưng đó lại là Lilith.

      “Lilith biến mất rồi. Ngoại trừ Lilith ra, chúng ta cũng biết ai là Huyết Tộc thuần chủng.” Cleves nhíu mày nhìn Shere .

      người đại nhân Shere có hương vị của Huyết tộc thuần chủng.”

      “Sao? Chẳng lẽ Shere từng hút máu của Lilith?”

      Shere kinh ngạc nhìn Site Lyme, thản nhiên : “ phải. Ta chưa từng hút máu của Lilith.”

      “Khứu giác của người sói chúng ta nhạy hơn các ngươi gấp mười lần. Vì vậy ta sai đâu. Trong số máu mà đại nhân Shere từng uống qua, có loại chính là máu của Huyết Tộc.”

      Shere cúi đầu suy nghĩ. Bản thân Shere rất ít khi hút máu người, cho dù có cũng chỉ hút máu của nhân loại bình thường, chắc chắn phải là máu của Huyết Tộc. Nhưng tại sao trong người mình lại có hương vị của máu Huyết Tộc? Điều này làm cho Shere cảm thấy vô cùng khó hiểu.

      Nhưng khi Shere trầm tư suy nghĩ, đột nhiên có hình ảnh vô cùng kỳ quái lướt qua trong đầu. nền tuyết mênh mông, có mái tóc đen dài, cả người đầy máu nằm giữa tuyết trắng. Màu đỏ tươi của máu giữa màu trắng của tuyết vô cùng chói mắt.

      “Lily!!!” Shere đứng bật dậy. gương mặt lên vẻ kinh hoảng trước nay chưa từng có.

      ***

      Tuyết rơi rồi?

      Tô Lị cố mở mắt ra nhìn những bông tuyết rơi xuống mắt mình. Tuyết này rất đẹp.

      An về phía Tô Lị hấp hối nằm mặt đất: “ người chút ma lực cũng có. biết thể đánh lại ta, vậy vì sao còn muốn đánh?”

      cho rằng chỉ cần hạ quyết tâm, cho dù có ma lực, nhưng ít nhất đánh với An được thời gian dài, phải tivi đều diễn như vậy sao. Quả nhiên ngoài đời và tivi hoàn toàn ngược lại với nhau.

      “Shere tôi rất yếu, tôi còn cho rằng mình có thể đánh lại đấy!”

      An quỳ chân xuống, ôm Tô Lị vào lòng: “Ta xóa bỏ trí nhớ của về . Ta giúp trở thành Huyết Săn chân chính.”

      Nghe An như vậy, bỗng nhiên Tô Lị lại cảm thấy luống cuống tay chân, nhưng tại cũng thể cử động được. Tuyết rơi xuống miệng vết thương làm Tô Lị càng cảm thấy đau đớn. Hơn nữa bị mất máu khá nhiều, vì thế đầu óc bắt đầu mơ hồ.

      “An... tôi cho phép . hề có tư cách xóa trí nhớ của tôi. Tuyệt đối... thể!”

      Tô Lị vừa xong câu đó lâm vào hôn mê.

      ***

      Shere cảm nhận được Tô Lị bị thương nên vội vàng chạy về Luân Đôn. Vì Site Lyme rất lâu rồi trở về Nhân Giới, cho nên thừa dịp này cũng theo bọn họ.

      Khi bọn họ cùng chạy đến, nơi đó còn bóng dáng của Tô Lị, chỉ còn lại vết máu và cái cái rét lạnh thấu xương.

      “Ở đây xảy ra chuyện gì? Đây phải là máu của Lily chứ?” Josie lấy hai tay ôm gò má, hoảng sợ .

      “Đúng vậy. Shere, ở đây xảy ra chuyện gì vậy? Ngươi có nhìn thấy được chuyện gì ?”

      “An chết tiệt...” Vẻ mặt Shere vô cùng u ám. Mặc dù nhìn qua Shere hề tức giận, nhưng Cleves và Josie quen biết với Shere gần ngàn năm nay đều hiểu được rằng... lúc này ai có thể trêu chọc được Shere.

      tên Lily mà các ngươi nhắc đến chính là Huyết Tộc sao?” Site Lyme nhìn vào vết máu còn lại tuyết hỏi.

      phải. ấy chỉ là con người bình thường.” Cleves trả lời, nhưng khi thấy biểu cảm gương mặt Site Lyme lại cảm thấy kỳ quái, vì vậy liền hỏi: “Làm sao vậy?”

      Site Lyme bước đến gần vết máu, vươn tay vuốt lên những mảng tuyết thấm đầy máu của Tô Lị, lúc này hoàn toàn xác định được suy nghĩ trong đầu mình: “Máu của vị tiểu thư Lily kia chính là máu mà Huyết Tộc thuần chủng mới có được.”

      Site Lyme ra lời này liền làm cho cả ba người kinh ngạc. Tại sao bên người bọn họ lại có Huyết Tộc thuần chủng tôn quý như vậy? Nhưng rất nhanh bọn họ đều nhất trí thừa nhận ý nghĩ này. Bởi vì cho dù nhìn thế nào Tô Lị cũng chỉ là con người. Tuy ấy có vài điểm khác với con người bình thường, nhưng nếu Tô Lị là thành viên Huyết Tộc bọn họ phải là người đầu tiên phát mới đúng. Vì thế, kết luận cuối cùng của cả ba người là trong cơ thể Tô Lị có phần máu của Huyết Tộc thuần chủng.

      vậy là nếu dùng máu của Lily có thể phong ấn được Ma Đồ?” Khó lắm Josie mới có được hôm thông minh.

      “Nếu máu của tiểu thư Lily giống như máu của Huyết Tộc thuần chủng, vậy chắc chắn có khả năng tinh lọc.”

      ràng Tô Lị chỉ là con người bình thường, thế nhưng lại có máu giống như của Huyết Tộc thuần chủng. Điều này làm Shere suy nghĩ mãi mà vẫn ra. Nhưng Site Lyme người Shere cũng có hương vị của Huyết Tộc thuần chủng, người gần đây nhất mà Shere hút máu lại chính là Tô Lị, điều này càng chứng tỏ đây chính là .

      Tuy rằng ngay từ đầu Shere biết Tô Lị phải nhân loại bình thường, nhưng lại nghĩ tới thân phận của lại sâu lường được. Khó trách mỗi lần mình hút máu của Tô Lị xong đều cảm thấy có nguồn năng lượng thấm vào người.

      “Ta cảm giác được hơi thở của bọn họ. Site Lyme, ngươi có thể biết được bọn họ ở đâu ?”

      Site Lyme nhắm mắt lại, dựa theo mùi máu ở đây để tìm kiếm, thế nhưng cũng chỉ vô ích mà thôi: “ thấy, mùi của ấy biến mất.”

      “Vậy phải tìm được bọn họ sao? Ngay cả Site Lyme cũng có cách. Tên tiểu tử kia xảo quyệt.” Cleves giận giữ mắng.

      Tuy thực lực An cao, nhưng đầu óc cũng tệ. Đây là điều mà Shere biết trước đó. ràng An sinh sau mình gần ngàn năm, thế nhưng lần đầu tiên bọn họ chạm trán tên tiểu tử đó luôn tìm cách tiêu diệt mình. Từ trước đến nay Shere chỉ nghĩ vui đùa với tên tiểu tử này chút nên ra tay, nhưng lần này An vượt qua giới hạn của Shere rồi.

      “Hôm nay chíng ta cứ trở về .”

      “Vậy Lily sao? ấy chết chứ?” Josie lo lắng hỏi. Khó lắm mới có nhân loại ở chung với bọn họ lâu như vậy, nếu ấy chết quá đáng tiếc.

      “Yên tâm , An giết Lily đâu.” Shere xong liền xoay người biến mất giữa màn đêm.

      An bao giờ giết con người, ngoại trừ ma cà rồng. Điều này Shere vô cùng tin tưởng. Nhưng Shere vẫn hiểu được vì sao An lại muốn gây thương tổn cho Lily, lại còn muốn bắt Lily .

      Josie thấy Shere rồi, cảm thán : “Quả nhiên là Shere!”

      Nếu là người khác, trong tình huống này phải vô cùng khẩn trương mới đúng. Nhưng Shere lại vô cùng bình bình tĩnh. Cẩn thận suy nghĩ lại... đây mới chính là Shere mà bọn họ luôn cảm phục.

      Ngoại trừ lần Lilith mất tích, đây là lần đầu tiên bọn họ được chứng kiến cảnh Shere hoảng sợ như vậy. Dường như từ trước đến giờ chưa có chuyện gì làm cho Shere kinh hoảng như vậy, nhưng lúc này Shere bày ra bộ dáng liên quan đến mình. Đây mới chính là Shere, và cũng là nguyên nhân mà bọn họ theo bên người Shere.

      Sau khi Shere trở toàn thành thấy Alar bất động ôm xác ướp ngồi trong phòng khách, dường như cậu nhóc chờ ai đó về.

      Alar thấy Shere trở về liền vô cùng vui mừng. Alar vội vàng đứng dậy ôm Shere nhưng lại phải thừa nhận mình thể nào cử động được, vì thế cậu nhóc chỉ còn cách vui mừng gọi Shere: “! Cuối cùng trở về! tốt quá!”

      “Alar, sao ngươi lại ngồi đây?”

      “Em... em đợi kia về? Tại sao ấy chưa trở về?” Alar nhìn về phía sau Shere nhưng lại có bóng dáng của Tô Lị. Chẳng lẽ đó chết rồi sao? ràng chỉ là nhân loại yếu đuối, tại sao lại luôn thích cậy mạnh?

      cần lo lắng cho Lily đâu. Ngươi về phòng nghỉ ngơi .”

      “Nhưng... à! Em ăn phải đồ ăn của nhân loại. Bây giờ thể cử động được.”

      Vốn là Shere muốn xuống tầng hầm, nhưng nghe Alar vậy nên liền đến và bế Alar về phòng. Sau khi đắp chăn cho cậu nhóc sờ đầu Alar : “Về sau đừng ăn bậy bạ nữa, biết chưa?”

      Thấy Alar ngoan ngoãn gật đầu, Shere mới xoay người rời .

      ...

      An bế Tô Lị đến căn cứ của mình. Vì để Shere tìm được nơi này nên xung quanh được bày kết giới, che dấu mất hơi thở và mùi hương của cả hai người.

      Mặc dù lúc đánh nhau An cố gắng đánh vào những bộ phận quan trọng của , thế nhưng cũng chắc chắn rằng chết vì mất máu quá nhiều. Vì vậy An vô cùng nhàng đặt Tô Lị lên giường, sau đó nhanh chóng xuống tìm người giúp việc và bác sĩ đến để băng bó vết thương cho .

      * * *

    2. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 37

      “Shere, ngươi có thích sinh mệnh vĩnh hằng ?”

      “Thích!”

      “Vì sao?”

      “Bởi vì đến khi đó chúng ta vĩnh viễn ở bên cạnh nhau.”

      “Shere, ta rất vui vì ngươi điều đó. Nhưng... ta lại thích. Đối với ta, sinh mệnh vĩnh hằng cũng giống như độc vĩnh hằng.”

      Shere hiểu Lilith điều gì. trước mặt vô cùng xinh đẹp, nhưng ở trong mắt Shere, ấy luôn là điều bí ai có thể hiểu được.

      Sau này Shere mới biết được độc vĩnh hằng là như thế nào.

      Shere chậm rãi mở mắt ra. Đây là lần đầu tiên Shere mơ thấy Lilth kể từ khi biến mất. Khi đó, Shere còn quá nên hiểu được độc là như thề nào. Nhưng tại, dường như chính bản thân Shere phải trải qua những tháng ngày độc giống như Lilith.

      Shere đứng dậy, đến gần bức họa của Lilith, đưa tay chạm khẽ lên giương mặt của . bức họa vẫn là vẻ đẹp gì sánh nổi của Lilith, thế nhưng nó lại thiếu mất phần linh tính giống như Tô Lị.

      “Lilith... chờ ta!”

      ...

      Chuyện đầu tiên Tô Lị làm sau khi tỉnh dậy chính là ngừng lẩm nhẩm tên của Shere. Sau đó cố gắng nhớ lại những khoảnh khắc hai người bên nhau. Cuối cùng cũng được thở phào nhõm thi biết mình bị mất trí nhớ.

      Khi An bưng bữa sáng lên liền nhìn thấy cảnh tưởng hai mắt Tô Lị mở to, tròng mắt ngừng nhìn từ bên này sang bên khác.

      cần suy nghĩ nhiều, ta chưa xóa mất trí nhớ đâu.” An để bữa sáng của Tô Lị ở đầu giường, sau đó còn lấy hai tay vỗ lên má để nhìn về phía ta.

      Tô Lị chớp mắt, ngơ ngác nhìn An lúc, sau đó mới lấy tay gạt bàn tay của An ôm má mình ra.

      “Thứ nhất, tôi và hề quen biết, có tư cách xóa trí nhớ của tôi. Thứ hai, phải là tôi, có quyền quản lý trí nhớ của tôi. Thứ ba, đánh lại Shere. Thứ tư, những chỗ tôi bị đánh phải chảy mất mấy ngàn CC máu, cho dù để bác sĩ truyền máu cho tôi nhưng vết thương vẫn còn rất đau. Cho nên phải thả tôi trở về.”

      “Nếu muốn trở về bên cạnh Shere ta đành phải từ chối. Nhưng ta có thể cho hai lựa chọn: Thứ nhất, để cho ta xóa trí của . Thứ hai, phải ở đây nghỉ ngơi cho tốt.”

      “Tôi còn lựa chọn thứ ba, hoặc là tôi giết chết , hoặc là để Shere đến giải quyết .”

      An hề tức giận mà lại cười : “Thứ nhất, đánh lại ta. Thứ hai, ta để Shere tìm đến chỗ nàu. Thứ ba, tại phải chịu khống chế của ta.”

      “Hừ!!!” Tô Lị tức giận nằm xuống giường, với tay lấy chăm trùm kín lên đỉnh đầu. thề từ nay về sau thèm chơi chữ với người này nữa.

      bị mất máu quá nhiều nên bâu giờ phải ăn những thứ bổ máu nhiều vào!”

      “Biết tôi vì mà mất quá nhiều máu ra ngoài cho tôi, để tôi còn phải nghỉ ngơi cho tốt!”

      “Được rồi! Đồ ăn ta để bàn, nhớ dậy ăn đấy.”

      lúc sau, Tô Lị nghe thấy tiếng động từ bên ngoài nữa mới ló đầu ra. lấy tay day lên trán mình, cảm giác choáng váng vẫn còn. Lúc này chắc là gương mặt của mình tái nhợt dọa chết người khác mất!

      tính thỉnh thoảng vẫn bị Shere hút máu, tối hôm qua lại còn bị mất máu quá nhiều. Lúc này Tô Lị nghĩ lại mới cảm thấy vô cùng đáng tiếc, chỉ sợ rằng có ngày nào đó mình chết vì mất quá nhiều.

      Sau lúc suy nghĩ vẩn vơ, Tô Lị lại mê man ngủ thiếp .

      ...

      hai ngày nay, Shere phái đàn dơi bay ra ngoài tìm kiếm vẫn có chút tin tức nào của Tô Lị.

      Ess vẫn luôn bị nhốt trong kết giới cũng gần đến cực hạn. Nếu nhanh chóng phong ấn Ma Đồ để tiêu diệt ác ma trong cơ thể Ess rất có khả năng ấy bị hồn phi phách tán.

      Tuy vẻ mặt Shere vẫn luôn bình tĩnh như trước, nhưng cả người lại luôn tản ra hơi thở làm người khác khỏi rùng mình. Ngay cả Ryan lane cũng chỉ đứng bên cạnh, dám nhiều.

      “Đại nhân, phía bắc có tòa lâu đài được bày kết giới.” Hôm nay đàn dơi được Shere phái ra ngoài tìm kiếm trở về để báo tin cho Shere.

      sao? Vất vả cho các ngươi rồi.”

      Ryan Lane là con người, nên khi Shere chuyện với đàn dơi, ta thể nghe được, cho nên đành phải mở miệng hỏi: “Đại nhân, tìm được rồi sao?”

      “Đúng lúc ! Ryan Lane, ta muốn ngươi đến chỗ.”

      Bên ngoài xảy ra chuyện gì, Tô Lị hoàn toàn biết gì cả, đến tận bây giờ ngay cả cửa phòng cũng được bước ra ngoài nửa bước. Mỗi lần mở cửa, bên ngoài xuất hai tên canh cửa, Tô Lị còn chưa kịp bị cái trừng mắt của bọn họ làm cho sợ hãi, vội vàng quay trở về phòng.

      Tô Lị mở cửa sổ ra, đây là lầu ba, nếu nhảy xuống dưới đất chết cũng gãy chân gãy tay. chết vì vết thương quá nặng cũng chết vì mất máu quá nhiều. Dù sao thế nào cũng phải chết, nhưng Tô Lị là rất sợ chết, cho nên sau hồi suy nghĩ, vẫn quyết định nên mạo hiểm.

      Trong lúc vô cùng buồn chán, đột nhiên bên ngoài truyền đến tiếng bước chân ầm ỹ, giống như có chuyện gì rất nghiêm trọng xảy ra. Tô Lị vội vàng chạy đến bên cửa, ghé tai sát vào cánh cửa lắng nghe xem chuyện gì xảy ra.

      Sau khi tiếng bước chân dồn dập vang lên lại trở nên yên tĩnh, nhưng Tô Lị chưa kịp suy nghĩ cánh cửa đột nhiên bị mở ra. Cũng may Tô Lị có thể giữ được thăng bằng, bị té về phía trước theo cánh cửa. chỉ mới nghe lén có chút, thế nhưng bị người khác bắt gặp rồi sao?

      làm gì vậy?”

      Vẻ mặt Tô Lị cứng ngắc, quay đầu nhìn người nghi ngờ đứng ngoài cửa. Người đó ai khác chính là người mang về nơi này.

      Sau khi xấu hổ, đột nhiên Tô Lị nhớ lại vài bài thể dục mà viện trưởng dạy khi còn ở nhi viện: “Tôi tập thể dục! phải cũng thấy rồi sao? Sao nào? tại tôi bị nhốt ở nơi này, luckygirl_co ngay cả những vận động cơ bản như thế này cũng cho tôi làm hay sao?”

      “Ta được làm!” An vòng qua người Tô Lị, để khay đồ ăn lên bàn.

      Tô Lị dừng động tác tay lại, qua nhìn thứ An vừa mang đến: “Cái gì vậy? Là mì sốt tương sao?”

      “Ta nghe là người Thanh Quốc nên sai người làm vài món cho . ăn thử xem.”

      Bỗng nhiên Tô Lị lại nhìn người này cặp mắt khác xưa: “Hóa ra lại là người rất cẩn thận.”

      Sau khi đến quốc, mỗi ngày đều phải đối mặt với đống đồ ăn toàn dầu mỡ. Ở chỗ Shere hết uống trà lại đến bánh ngọt. Lúc này đột nhiên lại được nếm thử mùi vị của quê hương, điều này hề dễ dàng chút nào.

      “À đúng rồi, lúc nãy tôi nghe thấy bên ngoài rất ầm ỹ. có chuyện gì sao?”

      có chuyện gì đâu. cứ ở lại đây nghỉ ngơi, được nơi nào hết, biết chưa? Ta còn có việc phải giải quyết!” An nhìn vùi mình vào đĩa mì ăn ngấu nghiến, giọng dặn dò.

      Nếu có năng lực, muốn có thể mãi mãi ở đây như tại, hoặc đưa đến nơi có Shere. Vậy ấy bao giờ nghĩ đến Shere nữa.

      Nhân loại và Huyết Tộc, cuối cùng cũng thể nào ở với nhau được. muốn nhìn thấy Tô Lị con đường giống như mẹ của mình. nhân loại mang thai đứa con của Huyết Tộc, chỉ có đứa mà ngay cả tỉ lệ sống sót của bản thân người mẹ chỉ có 2%.

      An muốn tự tay ngăn cản chuyện này trước khi xảy ra, thời điểm mà tình cảm của Tô Lị dành cho Shere chưa sâu nặng. Hoặc là... để trở thành thợ săn ma cà rồng giống mình.

      Sau khi An được lúc, Tô Lị để nĩa trong tay xuống, mặc lên người mình cái áo khoác, nhàng đến gần cánh cửa. Sau khi xác định bên ngoài còn tiếng động nào nữa mới từ từ vặn tay nắm cửa...

      Ở lại đây nghỉ ngơi, được nơi nào hết... Làm sao có thể nghe lời người này được!

      Tô Lị nhàng vặn tay nắm cửa... ngờ An lại hề khóa cửa! Bên ngoài cũng hề có bảo vệ! hội ngàn năm nha!

      Tô Lị ngó xung quanh bốn phía, thấy bóng dáng người nào nên nhàng đến cầu thang. Lúc này, hai tên bảo vệ vẫn canh giữ ngoài cửa phòng của lại nằm mặt đất.

      Tô Lị xuống, dùng chân đá họ vài cái, thấy họ động đậy nên liền thoải mái bước qua người họ tiếp.

      Xem tình hình này, chắc chắn là có ai đó xông vào đây và có thể đánh hai người cao to vạm vỡ kia ngất rất có khả năng là Shere. Nghĩ đến đây, Tô Lị liền vội vàng bước xuống dưới lầu nhanh hơn.

      Trong phòng khách dưới lầu bóng người, nhưng Tô Lị có thể loáng thoáng nghe được tiếng đánh nhau ở ngoài cửa. chỉ cần nhàng đẩy cánh cửa ra là có thể thấy được ai đánh nhau ngoài kia.

      Người đột nhập vào đây phải Shere như tưởng tượng, mà lại là Ryan Lane vẫn theo Shere. Vậy mà Ryan Lane lại xông vào đây cứu ? Điều này làm cho Tô Lị cảm thấy kinh ngạc.

      Tuy Ryan Lane chỉ là con người, nhưng thực lực lại hề kém với An. Kiếm tay hai người giao nhau, thực lực lại ngang tài ngang sức cách ngạc nhiên. Giữa rừng đai quang kiếm ảnh của hai người, Tô Lị cũng phát được ai là người yếu hơn, nhưng biết đây lại là hội để mình chạy trốn.

      Tô Lị quan sát xung quanh tòa lâu đài phát cả bốn phía đều bị rừng rậm bao phủ. Tuy nơi nào cũng rất đẹp nhưng Tô Lị lại biết về phía nào, mà lúc này An và Ryan Lane lại đánh nhau ngay trước mặt .

      “Tô Lị, về phòng !” An mải giao chiến với Ryan Lane, đột nhiên thấy Tô Lị định chạy trốn, vội vàng hô lên.

      Mà lúc này Ryan Lane cũng thấy được . gương mặt của Ryan Lane vẫn hề có chút biểu cảm nào. tay Ryan Lane cầm kiếm, tay chỉ về phương hướng: “ cứ chạy về phía này là có thể thoát khỏi rừng rậm.”

      Tô Lị thèm để ý đến An, gật đầu với Ryan lane cái rồi cắm đầu cắm cổ chạy về phía Ryan Lane vừa chỉ. An muốn chạy đến ngay cản nhưng bị Ryan Lane kịp thời ngăn cản.

      Tô Lị chảy được đoạn, đột nhiên quay đầu lại hỏi: “Ryan Lane, còn sao?”

      “Chuyện này cứ yên tâm, cứ chạy về phía đó là được rồi.”

      Tuy Tô Lị là nhân loại, lại kiên quyết đứng về phía Shere, chỉ cần là người sáng suốt biết Tô Lị thích Shere. Nhưng người tên Ryan Lane đứng trước mặt An lại giống Tô Lị, ta ràng là con người, tại sao cũng lựa chọn đứng về phía Shere? Điều này làm cho An vô cùng khó hiểu.

      Shere là ma cà rồng ác ma, chắc chắn mọi người gặp được đều phải tìm cách giết chết mới đúng. Nhưng tại sao lại có đống người đứng về phía Shere, vì mà phấn đấu quên mình? Shere có năng lực như thế nào mà để cho những người này trả cái giá lớn như vậy cho ?

      Ryan Lane lại để An suy nghĩ nhiều, nhanh chóng tấn công về phía An.

      Tô Lị vẫn cắm đầu cắm cổ chạy, khi cả người nghiêng nghiêng ngả ngả như sắp té xuống đất mới phát mình chạy ra khỏi rừng rậm. Vào lúc thể nhấc chân chạy được nữa, mới mơ hồ thấy được bóng dáng màu đen.

      Shere đứng ở đây chờ rất lâu, cuối cùng Tô Lị cũng xuất . Sắc mặt tái nhợt, môi tím ngắt, cả người lạnh như băng. Shere thấy thế vội vàng lấy áo khoác của mình phủ lên người .

      Tuy vết thương bụng được khâu lại, nhưng vừa nãy vận động quá sức, nên có thể vết thương lại nứt ra, làm cho vô cùng đau đớn. Vì vậy Tô Lị còn chút hơi sức nào nữa, cả người ngã vào Shere.

      Shere ôm lấy Tô Lị: “ thôi.”

      “Chờ chút, Ryan Lane... làm sao bây giờ?”

      “Ryan Lane từng trải qua huấn luyện sát thủ cao cấp, em cần lo lắng cho đâu.”

      Chỉ trong chớp mắt, Tô Lị được Shere đưa về căn phòng quen thuộc của mình. Shere ôm Tô Lị nhàng đặt xuống giường, đắp chăn cho rồi : “Em hãy nghỉ ngơi cho tốt!”

      “Đúng rồi, lúc nãy ngài Ryan Lane từng trải qua huấn luyện sát thủ cao cấp. Chuyện này là như thế nào?” Khi Shere chuẩn bị rời đột nhiên Tô Lị lại hỏi.

      vẫn tưởng rằng Ryan Lane chỉ là vệ sĩ theo bên cạnh Shere, hoặc có thể là kỵ sĩ. Cho tới bây giờ vẫn hề hay biết... hóa ra Ryan Lane lại là sát thủ. Tuy bọn họ ở chung với nhau được vài tháng, thế nhưng lại hề biết chuyện gì về bọn họ cả.
      Last edited: 7/5/17

    3. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 38

      Vốn dĩ Tô Lị tưởng rằng Ryan Lane chỉ là thị vệ đơn thuần theo bên người Shere, hoặc có thể kỵ sĩ, nhưng cho tới bây giờ mới biết ta chính là sát thủ. ràng bọn họ ở chung với nhau vài tháng, thế nhưng đối với những người ở xung quanh Shere, dường như lại hoàn toàn biết gì về bọn họ cả.

      Tô Lị nhìn Shere, thấy gì nên liền : “Tôi ở với mọi người lâu như vậy... nhưng bây giờ tôi mới phát mình hề biết chút gì về mọi người.”

      “Có lẽ em cũng cần phải hiểu hết, cũng giống như bọn họ cần phải hiểu hết con người em.”

      “Nhưng tôi muốn biết!”

      Tuy Ryan Lane là con người, nhưng ta lại luôn cung kính với Shere, điều đó làm cho người khác cảm thấy vô cùng nghi ngờ. Shere và Alar cũng phải em ruột, nhưng Alar lại coi Shere như trai, lúc nào cũng dựa dẫm vào Shere. Còn cả lão quản gia Beucke và hai chị em song sinh Ian và Ess nữa. hoàn toàn hề biết gì về những người này.

      Shere cúi đầu nhìn lúc rồi ngồi xuống: “Ta cho em biết tất cả, nhưng phải lúc này. Nếu em muốn cứu Ess bây giờ em phải cố gắng nghỉ ngơi cho tốt.”

      Shere vừa vừa để tay lên trán Tô Lị. Chỉ trong chốc lát, Tô Lị tiến vào trạng thái mê man.

      Shere trở lại toàn lâu đài của An trong khu rừng rậm. Kết giời bên ngoài được phá bỏ, xem ra hai người họ chiến đấu với nhau khá gây cấn, người cả hai đểu đầy vết thương. Shere cũng đánh thèm đánh với An, chỉ đến đó đỡ Ryan Lane rồi xoay người biến mất.

      Khi Tô Lị tỉnh lại, người đầu tiên mà nhìn thấy lại phải Shere mà là con chuột chết vô cùng thê thảm trong tay Alar.

      Hai mặt Alar chớp chớp nhìn Tô Lị, rồi chỉ vào con chuột chết : “Ha ha, mau nhìn này! con chuột vô cùng đáng .”

      Tô Lị qua đầu nhìn Alar, vô cùng bình tĩnh nhưng lời lại tràn ngập ý tứ uy hiếp: “Alar, nếu cậu vứt con chuột trước mắt tôi , tôi nhét nó vào miệng cậu!”

      “Đây là bữa sáng mà ta chuẩn bị cho mà!”

      Alar vừa vừa cầm con chuột chết lại gần mặt Tô Lị. Nhưng Alar chưa kịp thực ý đồ cánh tay bị Tô Lị nắm lấy. nhanh chóng xách cổ cậu nhóc, mở cửa và ném ra ngoài. Tô Lị lại còn vô cùng khoái chí, vỗ vỗ tay hai cái rồi xoay người bước vào phòng và đóng cửa lại.

      Tô Lị bị Alar quậy trận nên bây giờ cũng cảm thấy hơi đói. vòng qua đầu giường ấn vào cái nút màu đỏ, chiếc chuông ở phòng bếp cũng kêu lên vài tiếng. Ian và Beucke thấy vậy liền nhanh chóng chuẩn bị đồ ăn cho Tô Lị.

      Chỉ lúc sau, Ian đẩy xe đồ ăn đến phòng Tô Lị. Sau khi Ian để đồ ăn lên cái bàn dài, Tô Lị cũng bắt đầu dùng bữa.

      “Cám ơn.” Tô Lị cười nhìn Ian. Gương mặt Ian vẫn hề xuất biểu cảm như mọi khi, chỉ gật đầu với Tô Lị cái. Đột nhiên Tô Lị nhớ ra điều gì đấy nên quay đầu lại hỏi: “Đúng rồi Ian, bây giờ Ess như thế nào rồi?”

      Ian lắc đầu nhìn Tô Lị, tỏ ý biết.

      Tô Lị chỉ “À!” tiếng, rồi để cho Ian ra ngoài.

      Sau khi ăn bữa sáng xong, lúc này Tô Lị mới đứng dậy thay quần áo. Nhưng đột nhiên có lại xuất trong phòng .

      ... là ai?” Tô Lị tức giận hỏi.

      Khăn trùm đầu màu xám che mất hơn phân nửa khuôn mặt của Sita Lyme, làm Tô Lị thể nhìn thấy khuôn mặt. Người này có thể đột nhiên xuất trong phòng , chứng minh này phải con người. Vì thế, Tô Lị chỉ có thể phòng bị ở mức tối đa mà thôi.

      “Ta là Site Lyme, vu nữ của Lang Nhân tộc. chính là tiểu thư Lily đúng ?”

      “Có chuyện gì sao?”

      “Ta chỉ đặc biến muốn đến nhìn tiểu thư Lily cái mà thôi. Quả nhiên ta đoán hề sai, mặc dù có thân thể là nhân loại, thế nhưng trong cơ thể lại có dòng máu giống Huyết Tộc thuần chủng.”

      Tô Lị liếc mắt nhìn Sita Lyme: “ cái gì vậy? Chẳng hiểu ra làm sao cả! Nếu có chuyện gì hãy rời khỏi phòng tôi . được đồng ý của người khác mà tự tiện vào phòng người ta chính là hành vi lễ phép chút nào!”

      Tô Lị muốn xuống nhà tìm Shere, nhưng khi chuẩn bị cầm tay khóa cửa cảnh cửa lại tự động mở ra và Shere đứng bên ngoài.

      “Tôi định tìm ngài đây!”

      đúng lúc, tôi cũng định tìm em giúp việc.”

      “Shere đại nhân!”

      Giọng của Sita Lyme từ phía sau Tô Lị vang lên. Trong lòng Tô Lị thầm than tốt rồi, Lang Nhân tộc và Huyết tộc vốn là thiên địch, nếu như hai bọn họ đánh nhau ở nơi này, phải là người bị tổn hại nghiêm trọng nhất ở đây sao?

      Tô Lị nhắm mắt chờ đợi trận chiến sống còn của hai người, thế nhưng tình huống lại hề diễn ra theo suy nghĩ của mà ngược lại có vẻ Shere và Lang Nhân tộc còn quen biết nhau.

      “Sao hôm nay lại đến đây?” Shere hỏi.

      “Ta chỉ đến đây ghé thăm vị tiểu thư Lily trong truyền thuyết này mà thôi.” Site Lyme liếc nhìn Shere như có thâm ý khác. “Tuy vị tiểu thư Lily này có được máu của Huyết tộc thuần huyết, nhưng dường như lực lượng lại chưa thức tỉnh. Trong cơ thể của tiểu thư còn giấu lực lượng vô cường đại.”

      “Nhưng tại Lily vô cùng yếu ớt. Ta chỉ lo lắng ngày nào đó lại bị người khác giẫm chết, vì thế ta phải đề phòng mọi việc có thể xảy ra.”

      “Đại nhân lại giỡn rồi. Tiểu thư Lily cũng phải kẻ đầu đường xó chợ.”

      “Tất nhiên ta biết điều này.”

      Tô Lị trừng mắt nhìn người đàn ông đứng chắn ngay trước cửa, đưa tay đẩy người sang bên để mình ra ngoài. Nếu người này vui vẻ chuyện với vu nữ Lang Nhân tộc hai người cứ ở lại đây từ từ tâm tình với nhau ! Dù sao cũng hiểu bọn họ gì.

      Tô Lị đến phòng của Shere. Lúc này, Ess vô cùng suy yếu nằm giường, xung quanh ấy vẫn là Thất Mang Tinh Trận do Shere tạo nên. Shere có nếu bản thể bị thương ác ma bên trong cũng bị suy yếu. Dựa tình huống tại có vẻ ác ma rất suy yếu rồi.

      Tô Lị bước đến gần chỗ Ess, ngồi xổm xuống hỏi: “Ess, có khỏe ?”

      Ess nhướn mí mắt nặng trĩu nhìn Tô Lị, nhưng lại câu nào.

      Đúng lúc này, Shere cũng vừa đến, tay còn cầm theo cuốn Ma Đồ kia. “Nếu muốn cứu được Ess cần phải có em hỗ trợ.”

      “Tôi phải làm gì?”

      Shere thêm lời nào mà trực tiếp kép tay của Tô Lị, há mồm cắn lên làn da trắng nõn của .

      Tô Lị liều mạng giãy giụa, đẩy đầu của Shere ra: “Ngài là hỗn đản chết tiệt, bây giờ lại còn dám hút máu tôi?”

      Sau khi Shere cắn cổ tay Tô Lị xong cũng buông ra, liếm vết máu khóe miệng. thể thừa nhận máu của Tô Lị đúng là mỹ vị nhân gian.

      Shere cầm chặt tay Tô Lị cho giãy ra, nhanh chóng lấy Ma Đồ ra, để máu của Tô Lị từng giọt từng giọt lên Ma Đồ. lúc sau, tay của Shere thấm vào máu cuốn Ma Đồ vẽ ra Thất Mang Tinh Trận. Trận pháp được vẽ xong, Ma Đồ liền nhàng bay đến trước mặt Ess.

      Shere đặt tay lên phía Ma Đồ, trong miệng lại lẩm bẩm câu chú ngữ nào đó. Trong chốc lát, Ma Đồ bắt đầu phát ra ánh sáng màu trắng. Ess nằm mặt đất cũng hoảng sợ ôm lấy tai hét to.

      Tô Lị vừa giữ chặt vết thương ở tay, vừa trợn mắt há mồm nhìn những chuyện vừa xảy ra trước mắt mình.

      Lúc này, ánh sáng màu trắng từ Ma Đồ cũng từ từ biến mất và rơi xuống đất. Ess còn đau khổ gào thét mà lại ngất .

      Shere phất tay hóa giải Thất Mang Tinh Trận, bước đến ôm lấy Ess và nhìn về phía Tô Lị: “Em lại đây.”

      Tô Lị vẫn còn trong giấc mộng, nhất thời kịp phản ứng mà chỉ nghe theo lời Shere đến gần Ess.

      Shere cầm cánh tay vẫn còn chảy máu của Tô Lị vài giọt máu vào miệng của Ess. lúc sau Shere mới buông tay Tô Lị ra, : “Em băng bó vết thương .”

      “Lúc này Ess còn chuyện gì nữa đúng ?”

      “Ess được uống máu của em, chỉ cần nghỉ ngơi chút là có việc gì nữa.”

      Nghe Shere như vậy, Tô Lị khỏi thở phào nhõm. May mắn là ấy có việc gì! Tô Lị thấy Shere bế Ess ra ngoài nên cũng vội vàng theo: “Ngài muốn đưa ấy đâu?”

      “Ta đưa Ess đến phòng của ấy. Đúng rồi, em nhớ cầm theo Ma Đồ.” Shere nhưng lại đột nhiên dừng lại, quay đầu dặn dò Tô Lị.

      Tô Lị vội vàng chạy về phòng Shere nhặt Ma Đồ lên. cảm giác cuốn Ma Đồ này nhìn cũ hơn lúc trước rất nhiều, nhưng điều này cũng quan trọng. Tô Lị nhún vai rồi đuổi theo Shere.

      Sau khi đưa Ess về phòng, Shere liền dẫn Tô Lị đến toàn lâu đài của Cleves, giao cuốn Ma Đồ trong tay Tô Lị cho phu nhân Kerry: “Ta tinh lọc hết những ác linh trong Ma Đồ.”

      Phu nhân Kerry chỉ liếc nhìn cuốn Ma Đồ cái, : “Đốt nó ! Nó còn giá trị để ta cất giữ nữa rồi.”

      Cuốn Ma Đồ tay Shere đột nhiên bốc cháy, chỉ chớp mắt hóa thành tro bụi tan vào trong khí.

      “Nếu theo ước định bây giờ phu nhân Kerry phải giao cho ta nhẫn Thân Vương của Cleves đúng ?”

      “Ta cũng phải loại người giữ chữ tín.” Phu nhân Kerry lấy ra chiếc nhẫn đưa cho cho Shere. “Đây là nhẫn của Cleves, ngươi cầm .”

      Shere nhận lấy chiếc nhẫn, tay phải để lên ngực trái của mình, vô cùng thân sĩ cúi người xuống: “Rất cảm ơn phu nhân.”

      Vẻ mặt phu nhân Kerry mất kiên nhẫn, vẫy tay ý hai người bọn họ hãy mau rời khỏi chỗ này. Tô Lị cũng muốn ở lại nơi này, kéo cánh tay Shere xoay người bước .

      đường về, Tô Lị hỏi: “Ma Đồ bị đốt, về sau chúng ta cần sợ ác linh ra ngoài nữa đúng ?”

      “Sita Lyme , Ma Đồ được sinh ra từ oán niệm, tham niệm và cảm xúc tiêu cực của con người, mà lòng tham và oán giận của con người là vô hạn. Cho dù Ma Đồ bị đốt, nhưng có lẽ mấy trăm năm sau, hoặc ngàn năm sau, có lẽ nó lại lần nữa xuất thế giới này.”

      Tô Lị ngẫm nghĩ, đến lúc đó bản thân mình chết từ lâu rồi. Vì vậy bây giờ việc gì phải lo lắng những chuyện đâu như vậy.

      “Nhưng bây giờ tốt rồi. Ngài xem, chúng ta có được ba chiếc nhẫn Thân Vương...” Tô Lị cầm chiếc nhẫn của Cleves trong tay nhìn nhìn lại, cười : “Chỉ cần tìm được bốn cái nữa là chúng ta có thể giải được bí mật của bức họa. Đúng rồi Shere, bốn vị Thân Vương còn lại ở đâu?”

      “Mỗi vị Thân Vương đều có lãnh thổ riêng để quản lý, cơ bản là hề liên quan đến nhau, cho nên ta cũng biết nhiều về những người còn lại. Huống chi nhẫn Thân Vương là dấu hiệu chứng minh thân phận, chỉ sợ bốn cái còn lại dễ lấy.”

      Tô Lị gật đầu, tiếp tục chìm trong suy nghĩ của mình. Shere cũng từng cho biết những khu vực quản lý khác nhau của bốn Thân Vương còn lại, nhưng thể nhớ hết tên của bọn họ. Dù sao tên của người ngoại quốc giống tên của Trung Quốc đơn giản dễ nhớ. Phần lớn tên của bọn họ đều rất dài, vì vậy dù nghĩ nát óc cũng chẳng thể nào nhớ nổi.

      Nhưng khu vực mà bọn họ quản lý vẫn nhớ. Tộc Brujah ở Washington của Mỹ, tộc Gangrel ở Hungary, Tộc Nasferatu ở Pháp, chỉ có tộc Tremere là vô cùng thần bí, ngay cả Shere cũng biết tộc này nằm ở đâu, hay Thân Vương tộc Tremere rốt cuộc là ai?

      Những cuộc tụ hội ở Huyết Tộc, hầu như tất cả những thành viên của Mật Đảng đều phải có mặt, nhưng lại chưa bao giờ thấy tộc Tremere. Shere cũng chưa bao giờ gặp bọn họ trong những lần tụ hội. Ngay cả thành viên của tộc Tremere mà bọn họ cũng thể gặp được, điều này làm độ khó của quá trình tìm kiếm nhẫn Thân Vương tăng thêm gấp bội.

      Hơn nữa có thể những Thân Vương ở nơi mà mình quản lý. Cũng giống như Josie và Cleves, người ở Italy, người ở Đức, thế nhưng cả hai người lại bám theo Shere ở lại Quốc.

      Tô Lị thầm than trong lòng, con đường tìm kiếm nhẫn Thân Vương này quả quá khó khăn rồi!

      * * *
      Last edited: 7/5/17

    4. Màn Thầu

      Màn Thầu Trái tim đã lạc lối, vô tâm với thiên hạ (✿◡‿◡) Trial Moderator Editor

      Bài viết:
      1,092
      Được thích:
      5,974
      @Nhộng Béo Chào bạn mình là BQT của CQH. hơn 1 tuần bạn post tiếp bài ở các topic bạn lập trong box ngôn tình đại rồi. Nếu bạn bận và thể post tiếp được hãy thông báo cho mình ngay nhé, còn mong bạn có thể post hoàn truyện. Cảm ơn bạn tham gia vào hoạt động của CQH ^^

    5. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      M cố gắng post tiếp trong 2 ngày cuối tuần bạn nhé
      Màn Thầu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :