1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bá tước - Cố Dao (72C)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 13

      Edit: Snowflake HD

      Beta: linhlunglinh

      Tô Lị thay xong quần áo ra ngoài cửa thành sớm chuẩn bị tốt xe ngựa. Shere cực kỳ thân sĩ kéo Tô Lị vào xe ngựa.

      Thời gian trôi qua đại khái khoảng khắc xe ngựa dừng lại ở ngã tư đường ít người. Tô Lị xuống xe, ngẩng đầu nhìn bản hiệu của văn phòng luật tên là "Earl" trước mắt.

      ( khắc: khoảng mười lăm phút)

      Mở cánh cửa bằng thủy tinh ra và kèm theo đó là tiếng chuông thanh thuý vang lên.

      “Cẩn thận chút.” Shere ôm lấy Tô Lị lùi về phía sau.

      Vừa rồi lúc ở xe ngựa nhớ Shere có đây là văn phòng luật do chính Alar mở, nếu là văn phòng của em trai mình vậy vì sao phải cẩn thận chứ?

      Tô Lị khó hiểu theo phía sau Shere, nhìn bốn phía xung quanh.

      Nếu dùng từ ngữ của Tô Lị để hình dung hoàn cảnh nơi này, Tô Lị chỉ có thể : bẩn, loạn, rách, cũ, tối tăm để miêu tả nơi này.

      Trừ những từ ngữ đó ra, thể tìm được từ nào khác để hình dung nơi này. Bốn phía dày đặc tơ nhện, thỉnh thoảng còn có thể thấy được vài con gián, con chuột chạy ngang qua chân như chào đón bọn họ.

      Đột nhiên vai Tô Lị truyền đến cảm giác đau đớn, lúc này mới ý thức được có người vừa đánh lên vai mình. Tô Lị kinh ngạc quay đầu nhìn về phía sau nhưng lại bóng người. Shere đứng ở phía trước cho nên nhất định phải là . Tô Lị thầm nghĩ có lẽ vừa rồi là ảo giác do tưởng tượng ra, cho nên cũng để ý tới nữa.

      lát sau Tô Lị lại có cảm giác có người đánh lên bả vai. quay đầu nhanh nhưng vẫn có người nào. Tuy vậy Tô Lị vẫn chắc chắn rằng là có người chọc ghẹo , mà người này cần nghĩ cũng biết là ai.

      Tô Lị làm bộ như cái gì cũng biết quay đầu lại. giây sau, tiếng thét với tần số đề-xi-ben siêu cao nhất thời vang lên từ trong văn phòng luật.

      “A a a a a a a !!!!!”

      Khi Tô Lị quay đầu lại đột nhiên xuất trước mặt cái đầu với đôi mắt đỏ ngầu, dựng ngược từ cao xuống, chỉ cách khuôn mặt của chưa tới 0,1 mm, làm Tô Lị sợ đến mức lập tức ngã về phía sau.

      Sau khi ngã xuống, chất lỏng màu đỏ biết là cái gì từ phía sau tạt đến, làm ướt cả người , tiếp theo là các loại sinh vật từ đâu đến tụ tập lại quanh người .

      Tô Lị đứng dậy, chút hình tượng nào đá văng những sinh vật dưới chân ra xa.

      “Lão nương ta muốn giết tên tiểu quỷ chết tiệt nhà ngươi!!!”

      “Alar, dừng tay.” Thấy bộ dáng chật vật của Tô Lị, Shere cười khẽ tiếng, đưa tay liền bắt được Alar biết từ nơi nào ra.

      mau buông em ra! Em muốn chuyện với !”

      “Alar, muốn chỗ nào chơi?”

      Alar cắn cắn môi, quay đầu cố ý thèm nhìn Shere.

      muốn chơi sao? Hôm nay là trường hợp đặc biệt, ngươi muốn đâu chơi đều được.”

      Alar có chút động tâm, quay đầu lại: “Có ? Vậy em muốn đến Manchester*.”

      (Manchester: thành phố ở đông bắc nước .)

      “Được!”

      “Có ? Em thích nhất!!!” Vẻ mặt Alar vô cùng hào hứng, ôm lấy Shere. Nhưng Tô Lị đứng bên lại dùng vẻ mặt biết nên gì nhìn hai em nhà kia.

      Đứa trẻ này quá dễ dụ rồi!!!

      “Nhưng trước khi ngươi mau giải quyết vấn đề quần áo cùng nước sơn người Lily .”

      Alar vừa nghe, ngay lập tức liền dùng thái độ tốt nhìn với Tô Lị:

      “Người quái dị, theo ta!”

      Tô Lị nhất thời nắm chặt tay lại! Nhịn xuống! Nhất định phải nhịn xuống! mới thèm tính toán với cậu nhóc hư hỏng!!!

      Tô Lị ráng nhịn xuống lửa giận tràn đầy trong lòng, theo Alar vào căn phòng khác.

      Khi vừa mở cửa, Tô Lị nhất thời cảm thấy mình như đến thế giới khác.

      Căn phòng rất sạch , bàn ghế cũng sạch , kế bên còn có kệ sách cùng tủ quần áo, càng quan trọng hơn là - căn phòng còn có cả phòng tắm!

      Alar tuỳ tiện lôi ra từ trong tủ ra bộ váy dành cho con , ném về phía Tô Lị.

      Tô Lị cầm quần áo, làm cái mặt quỷ với Alar. cậu nhóc siêu cấp hư hỏng!

      Tô Lị từ trong phòng tắm bước ra, hai em nhà kia đánh cờ vua, thấy Tô Lị ra, quân cờ tay Shere cũng hạ xuống bàn cờ. “Chiếu tướng.”

      Alar còn chưa phản ứng kịp, chợt nhận ra tất cả đường đều bị Shere chặn lại.

      “Lại thua nữa rồi.” Vẻ mặt Alar ủ rũ.

      “Tắm xong rồi sao? Vậy chúng ta thôi.”

      Tô Lị cầm lấy khăn lông giá đồ lau tóc, hỏi: “Vì sao chỗ này lại có tủ quần áo cùng đồ dùng của phụ nữ? Mà hơn nữa lại còn có phòng tắm?”

      “Đây là Alar vì chuẩn bị cho những người ủy thác là phụ nữ. Còn có phòng tắm là bởi vì mỗi lần nó bỏ nhà trốn đều chạy tới chỗ này ở, nên thuận tiện bảo người ta xây thêm phòng tắm.”

      “Nếu là văn phòng luật, vậy sao lại có người đến ủy thác luật sư làm việc?”

      “Bởi vì Alar chưa bao giờ giúp những người ủy thác này phá án thành công lần.”

      Nghe Shere như vậy, Tô Lị cũng có thể hiểu , gật gật đầu. Chuyện như thế mà cái văn phòng luật này đóng cửa, điều này làm cho có chút ngoài ý muốn, nhưng cũng chẳng thể mong chờ cậu nhóc này có thể phá được vụ án nào!

      Nhưng điều làm cho Tô Lị kinh ngạc chính là cậu nhóc thoạt nhìn chỉ khoảng tám tuổi, lại có thể mở được văn phòng luật, thế Shere thân là trai lại an tâm giao cho cậu nhóc Alar này quản lý.

      Kỳ lạ, kỳ lạ! Ma cà rồng loại sinh vật kỳ lạ.

      Shere từ trong túi lấy ra cái đồng hồ bỏ túi nhìn thời gian, rồi nhìn ra phía bên ngoài cửa sổ : “ đến giờ.”

      Tuy quá hiểu ý nghĩa trong lời của Shere, nhưng Tô Lị vẫn theo ngoài văn phòng luật.

      Lúc này, chiếc xe ngựa màu xám cũng đứng đợi trước cửa. Ryan Lane bước xuống xe, đưa tay lên trước ngực, hoàn toàn cung kính khom người : “Đại nhân.”

      Shere gật đầu: “Thời gian vừa vặn tốt, chúng ta thôi.”

      “Vâng, đại nhân.”

      Chương 14

      Edit: Snowflake HD

      Beta: linhlunglinh

      Tô Lị cũng theo ngồi vào bên trong xe ngựa. biết qua thời gian bao lâu, bất tri bất giác ngủ thiếp , khi ánh mắt mơ màng vẫn còn nhìn về phía trước, tựa hồ thấy được bộ dáng của Alar giống như rất muốn giết .

      Khi Tô Lị tỉnh dậy liền phát bản thân mình phải trong xe ngựa xốc nảy mà nằm chiếc giường lớn mềm mại.

      Tô Lị theo thói quen duỗi thẳng thắt lưng nhưng lại phát bên cạnh hình như có gì đó thích hợp nên quay đầu lại nhìn. Vị Thân Vương ma cà rồng kia cư nhiên lại biết xấu hổ... tại người này lại nằm ở ngay bên cạnh !

      Tô Lị rùng mình cái, mùa thu ở quốc cũng rất lạnh, hơn nữa lại có tảng băng vô cùng lạnh nằm ở bên cạnh mình, rét run mới là lạ.

      Nhưng xem ra tên ma cà rồng này hình như còn biết chính bản thân mình rất lạnh, lại còn mặt dày vô sỉ để tay lên eo Tô Lị, ôm sát vào người.

      Tô Lị biết Shere tỉnh, vì vậy cố tình nhìn chằm chằm xem khi nào người này mới chịu buông mình ra.

      Cuối cùng Tô Lị lạnh đến nỗi chịu được nữa, đành vỗ vỗ lên tay Shere: “Shere, ngài có thể đứng lên ?”

      “Hả? Lily, em tỉnh rồi sao?”

      Quá giả nai! Ngài cứ tiếp tục giả nai !!!

      “Đúng, tôi tỉnh. Bây giờ, ngài có thể buông tay của ngài ra được chưa?”

      Shere buông ra rồi đứng dậy. Tô Lị nhanh chóng lấy chăn đắp kín người, sắp bị lạnh chết mất rồi!

      “Alar đâu? Tại sao ngài lại ở giường của tôi?”

      “Ta để cho Alar ở bên ngoài ngắm cảnh. Lúc nãy em ngủ ở xe, là ta ôm em vào. Hơn nữa chính em vẫn luôn ôm ta chịu buông.” Vẻ mặt Shere vô cùng mờ ám nhìn .

      Tô Lị rùng mình cái, hãy rằng có làm chuyện gì khác ngoài việc đó ?

      “Lúc đó em ôm ta, có phải trong lòng sợ hãi cái gì đúng ?” Shere đột nhiên hỏi.

      Nghe Shere hỏi xong, Tô Lị lại giật mình. Mình sợ hãi điều gì? Suy nghĩ lúc, Tô Lị lại hỏi: “Có phải tôi cái gì kỳ quái đúng ?”

      Shere gật đầu: “Em , ta phải ở bên cạnh em, được phản bội em.”

      Điều này càng làm cho Tô Lị ngơ ngác hơn. Từ trước đến giờ chưa bao giờ ra những lời bá đạo như vậy. Nhưng về chuyện chính bản thân nằm mơ cái gì, thể nhớ ra gì cả.

      “Tôi cũng nhớ nữa.” Quay đầu nhìn ánh nắng mặt trời chói chang ngoài cửa sổ, thời tiết này mà Shere có thể để Alar ở bên ngoài sao? Tô Lị lại quay đầu về phía Shere: “Ngài muốn giết em trai ngài sao?”

      Shere nghe xong lập tức bật cười: “Em rất thú vị! Con Phương Đông đều thú vị giống như em sao?”

      Khi Ryan Lane vào liền được chứng kiến cảnh tượng kia. Gần đây đại nhân rất hay cười, nhưng hình như nụ cười của ngài khác với trước kia rất nhiều.

      “Đại nhân.” Ryan Lane gõ gõ cửa, đặt cơm trưa tay xuống bàn.

      Tô lị nhìn cơm trưa, mâm bên cạnh còn có thứ đồ uống màu đỏ, trông rất là bắt mắt.

      Tô Lị chỉ vào cốc đó, tò mò hỏi: “Đó là cái gì?”

      “Máu.” Ryan Lane thờ ơ .

      Shere nhìn vẻ mặt hoảng sợ của Tô Lị lại cảm thấy rất hài lòng, với tay cầm lấy ly huyết bàn, tao nhã uống ngụm: “Đây chỉ là huyết nhân tạo thôi.”

      “…….” Nghe được câu của Shere làm cho lòng của thoáng an tâm.

      “Alar tại làm cái gì?”

      “Alar thiếu gia đến gò núi bên cạnh bái tế cha mẹ của Thiếu gia.”

      Cha mẹ của Alar? Đó phải cũng là cha mẹ của Shere sao? Tô Lị vụng trộm quay đầu nhìn Shere ở bên cạnh, nhưng biểu cảm của lại hề biến hóa.

      “Ta biết, ngươi cứ xuống trước .” Shere gật đầu, để cho Ryan Lane xuống trước, rồi quay đầu với Tô Lị: “Sau khi dùng xong cơm trưa ta mang em ra ngoài dạo chơi chút.”

      Tô Lị gật đầu, dùng tốc độ nhanh nhất để ăn xong bữa trưa.

      Tô Lị theo Shere ra bên ngoài. Khi mở cửa ra Tô Lị cảm thấy như nằm mơ. Trong trí nhớ của , Manchester là thành phố với kinh tế cùng với giao thông vô phát triển, thế như cảnh tượng trước mắt lại hoàn toàn khác nhau.

      “Đây là….Manchester?” Tô Lị chỉ tay về phía trước, khuôn mặt ngây ra nhìn Shere.

      nhớ lầm chứ? Nơi này khắp nơi đều là thôn trang, phía xa còn xuất trâu bò, xung quanh lại là thảo nguyên, đây phải là thành phố lớn thứ ba của quốc - Machester đấy chứ?

      “Nơi này là cái thôn ở bên cạnh Manchester, cha mẹ Alar được an táng ở trong thôn này.”

      “….Cha mẹ của hai người đều ở trong thôn này, ngài bái tế bọn họ chút sao?”

      “Ta nhớ có ta và Alar cùng cha mẹ!”

      “Vậy hai người…. phải em ruột?”

      người là soái ca có lý lẽ, người là siêu cấp tiểu chính thái, Tô Lị cho rằng dù màu tóc hai người khác nhau, nhưng mà nhìn diện mạo của bọn họ có thể dễ dàng nhận ra chính là em ruột thịt.

      “Alar chính là… do ta nhàm chán nên thuận tiện cứu về cậu nhóc mà thôi.” Shere cách vô cùng nhàng.

      Lời này nếu để cho Alar nghe được, chừng cậu nhóc khóc rống lên cho coi. Tô Lị thầm nghĩ.

      thôi, ta mang em ra ngoài dạo.”

      Shere kéo tay Tô Lị, muốn ra ngoài, Tô Lị nhìn thoáng qua mặt trời chói chang bên ngoài, nhất thời nóng vội đưa tay kéo Shere lại.

      “Ngài muốn sống nữa sao?”

      Vẻ mặt Shere khó hiểu nhìn : “Làm sao?”

      “Ánh mặt trời chói chang như vậy, ngài ra ngoài là muốn tự diệt sao?”

      “Em lo lắng cho ta?” Dường như Shere hơi cảm động, sau đó lại khẽ cười: “Yên tâm , bởi vì trong cơ thể ta có phân nửa huyết thống là con người, cho nên cũng đừng lo lắng ta bị phơi nắng mà chết.”

      Nghe Shere như vậy, trong lòng Tô Lị khẩn trương, lập tức thả lỏng. Sau đó lại vội vàng buông tay ra. giây phút kia cũng có suy nghĩ nhiều lắm, chỉ là... chỉ nghĩ muốn Shere chết mà thôi.

      ngờ chính mình thế nhưng lại lo lắng cho tên ma cà rồng hút máu bị chết yểu, Tô Lị nhất thời bị ý nghĩ này của mình làm cho phát hoảng.

      Mình cùng với người đàn ông trước mắt này gặp nhau tổng cộng chưa tới ba lần, nhưng trong nháy mắt, lại sợ hãi mất .

      Về phần nguyên nhân là cái gì, cũng biết. Nhưng cũng có thể xác định là chút thích Shere nên mới lo lắng như vậy.

      Những suy nghĩ trong lòng giống như bị coi trộm, Tô Lị đỏ mặt quay đầu: “Cũng phải là tôi lo lắng cho ngài, mà là tôi sợ sau khi ngài chết, Alar đến tìm tôi tính sổ thôi.”

      Shere cũng thêm cái gì, nhưng khi nhìn thấy nụ cười của lại làm cho lòng càng thêm căng thẳng sợ hãi. Vì vậy Tô Lị liền vội vàng ra khỏi phòng.

      khí ở ngoại ô so với trong trung tâm thành phố tươi mát hơn rất nhiều, thỉnh thoảng còn có vài người nông dân với khuôn mặt trông khá mộc mạc, vô tình ngang qua.

      “Có vẻ hai vị thoạt nhìn giống người ở đây, là từ trong thành phố đến sao?” người đàn ông trung niên thấy hai người họ liền tiến lên hỏi.

      “Đúng vậy, chúng tôi mới từ Luân Đôn đến đây.” Tô Lị lễ phép trả lời.

      “Các người vừa mới tới vậy chắc là biết mấy hôm trước nơi này vừa mới phát sinh vài chuyện vô cùng kỳ lạ.”

      “Vậy theo như lời của ông xảy ra chuyện gì?”

      ”Mấy hôm trước ở đồng ruộng bên kia của chúng tôi bỗng nhiên xuất cái đồ án hình tròn vô cùng kỳ lạ, cho nên chúng tôi có phần hoài nghi. Bởi vì hai người vừa tới cho nên biết, ta khuyên cả hai phải cẩn thận chút, chuyện kia có thể phải do con người làm ra.”

      ”Tôi biết. Cảm ơn ông cho chúng tôi biết chuyện đó. Nhưng tôi có thể hỏi ngài cái đồ án hình tròn đó ở chỗ nào được ?”

      Tô Lị đương nhiên là biết điều kỳ lạ theo như lời người đàn ông này là cái gì, nhưng như vậy cũng làm lòng hiếu kỳ của dâng lên.

      thẳng về phía trước là được.” Người đàn ông chỉ tay về phía trước.

      “Cám ơn!” Tô Lị tỏ vẻ biết ơn, sau đó đến thẳng đến nơi mà người đàn ông đó chỉ.

      * * *

    2. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 15

      Chuyện ở cánh đồng lúc mạch bỗng nhiên xuất cái đồ án hình tròn kỳ quái, dường như trong lòng Tô Lị cũng ràng. Vì thế cũng muốn đến xem chút.

      Tô Lị đến cánh đồng nơi người đàn ông kia chỉ, khi chứng kiến cảnh tượng trước mắt cũng chứng thực được suy đoán của hề sai. Đây chính là tượng mà quốc là trong những nước có tỷ lệ xuất cao nhất: “Crop cicle – Những vòng tròn cánh đồng.”

      Ở chính giữa cánh đồng trồng lúa mì, biết vì nguyên do nào mà lại hình thành vòng tròn đồ án gồm những hoa văn vô cùng phức tạp.

      Tô Lị bước đến gần để quan sát hơn, phạm vi của vòng tròn rất lớn, hơn nữa những cây lúa mì đều bị đè ép xuống và bẻ cong vô cùng chỉnh tề, những hoa văn bên trong cũng vô cùng tinh xảo.

      ... đồ án này vô cùng xinh đẹp. vòng tròn lớn như vậy, cùng với những hoa văn sắp xếp đó đều có quy luật ràng, quả thể nào là con người làm ra được.

      “Lily, em có biết nguyên nhân gì hình thành cái này ko?”

      “Shere, ngài có tin người ngoài hành tinh tồn tại ?”

      “Đối với Huyết Tộc em chính là người ngoài hành tinh điển hình.”

      “...”

      Vậy đối với con người chúng tôi, ma cà rồng mới chính là người ngoài hành tinh có được ? tại Tô Lị rất muốn với Shere những lời này.

      “Ta biết những thứ này do đâu mà thành!” Shera ngồi xổm xuống, lấy tay vân vê vài cành lúa mì bị đổ rạp xuống dưới đất.

      “Cái gì? Ngài biết nguyên nhân sao? là do người ngoài hành tinh làm ra sao?” Tô Lị nghe vậy, vô cùng hào hứng ngồi xổm xuống sát bên người Shere, vẻ mặt mong chờ nhìn .

      Đến tận thời đại của , nguyên nhân hình thành Crop cicle vẫn luôn là điều bí có lời giải, cũng có ai biết vì sao nó được hình thành và do ai làm ra. Mặc dù có rất nhiều giả thuyết là do người ngoài hành tinh gây nên, nhưng vẫn chưa thể tìm ra được bằng chứng cụ thể.

      Mà cuộc tranh luận này kéo dài cho đến tới thời điểm tại cũng chỉ càng làm cho Crop cicle bị bịt kín tầng cảm giác thần bí. Nếu như tại có thể biết được nguyên nhân hình thành Crop cicle, vậy phải khi quay trở lại đại, trở thành vĩ nhân duy nhất phá giải được bí của Crop cicle sao?

      phải do người ngoài hành tinh làm, mà nó là do gia tộc ta vô cùng chán ghét tạo nên!”

      “Gia tộc?”

      “Em từng nghe đến gia tộc Phạm Hải Tân chưa?”

      “Là những thợ săn Ma Cà Rồng?”

      Shere gật đầu: “ sai, người tạo ra những vòng tròn này chính là trong những thành viên của gia tộc Phạm Hải Tân.”

      Tô Lị hiểu, bọn họ là những thợ săn ma cà rồng, tại sao lo bắt ma cà rồng , mà lại phải tốn công sức để tạo ra cái Crop cicle to như vậy để làm gì?

      Hơn nữa, theo như lời của Shere, vậy phải giả thuyết Crop cicle do người ngoài hành tinh làm nên bị phủ nhận sao? Nghĩ đến đây, mặt Tô Lị lại có chút thất vọng.

      Tô Lị ngẩng đầu nhìn Shere, nhất thời giống như đoán được điều gì đó: “Theo ý tứ của ngài lẽ bọn họ muốn bắt ma cà rồng nên mới tạo ra những vòng tròn này?”

      “Đầu óc của em so với trong tưởng tượng của ta có vẻ tốt hơn!” Shere mỉm cười, xoay người rời .

      Tô Lị vội đuổi kịp cước bộ của Shere, theo ý tứ của vậy là đoán trúng rồi?

      Shere đến gò núi, vừa khéo Alar cũng từ nơi đó lại, còn có Ryan Lane cầm ô che nắng cho Alar phía sau.

      Alar vừa thấy Shere đến, lập tức chạy tới: “!”

      “Thăm bọn họ xong chưa?”

      “Dạ rồi!”

      “Vậy chúng ta trở về.”

      “Phải về Luân Đôn sao? Nhưng em muốn trở về nhanh như vậy, hay là chúng ta ở đây thêm vài ngày nữa có được ?”

      Shere quay đầu nhìn về phía Tô Lị: “Lily, em thấy thế nào?”

      “Tôi...” Mặc dù Tô Lị rất muốn nhanh chóng trở về, cho dù Shere có qua với phu nhân Mia Bergen, nhưng vẫn muốn chính miệng với phu nhân tiếng. Nhưng khi thấy vẻ mặt mong chờ của Alar khi nhìn Shere, lại kìm lòng được mà khẽ gật đầu: “Tùy Alar !”

      Thấy Tô Lị đồng ý, tất nhiên là Shere cũng gật đầu đáp ứng: “Được rồi!”

      Alar vô cùng cao hứng ôm lấy Shere, trong lúc vô tình Tô Lị lại thấy được chiếc nhẫn tay Alar. “Alar, cậu có thể cho tôi xem chiếc nhẫn đeo tay chút được ?”

      Alar lập tức cảnh giác nhìn Tô Lị, tay nắm chặt chiếc nhẫn kia lại: “ muốn xem để làm gì?”

      tôi chỉ tò mò chút xíu thôi, nếu cậu muốn thôi!”

      “Có chuyện gì sao?” Shere nhìn về phía Tô Lị hỏi.

      Tô Lị lắc đầu “ có gì, tôi chỉ cảm thấy chiếc nhẫn này nhìn rất đẹp mắt.”

      Chiếc nhẫn được điêu khắc mang theo hơi thở cổ xưa, ở giữa chiếc nhẫn là viên kim cương hình thoi màu lam lóe sáng rọi, nhưng dường như bên trong viên kim cương đó còn có chút màu đỏ, có vẻ thích hợp với chiếc nhẫn tinh xảo này

      Alar nghe được lời khen ngợi của Tô Li, vô cùng đắc ý giơ ngón tay đeo nhẫn lên trước mặt: “Đó là đương nhiên! Đây là do Shere là Thân Vương cho nên mới có được loại nhẫn này, hơn nữa nếu có nó ta sớm tan thành khói bụi.”

      Tô Lị nghe xong lời Alar , cái gì cũng hiểu, nghi hoặc nhìn cả hai người.

      “Ở trong cái nhẫn đó máu của ta, khi đeo chiếc nhẫn này vào làm cho người của Huyết tộc có thể lại dưới ánh mặt trời thời gian ngắn.” Shere biết nghi ngờ trong ánh mắt của , giọng giải thích.

      Cuối cùng Tô Lị cũng hiểu vì sao Alar có thể lại tự do dưới ánh mặt trời như vậy, mới đầu còn tưởng rằng cậu nhóc có nửa dòng máu là của con người giống như Shere chứ.

      Mà điều này cũng giải thích cho Tô Lị biết được thứ màu đỏ ở giữa chiếc nhẫn là cái gì, nhưng khi Tô Lị quan sát kỹ phát chút máu đỏ bên trong chiếc nhẫn dần dần biến mất.

      “Hình như máu trong này biến mất?” Tô Lị chỉ vào chiếc nhẫn, nhắc nhở mọi người.

      Alar thấy vậy nhìn vào chiếc nhẫn, nhất thời biểu cảm mặt trở nên khó chịu: “... cứu em...!”

      “Hết thời gian rồi, khi máu nhẫn biến mất, nó cũng mất tác dụng. Ta mang Alar trở về trước. Ryan Lane, ngươi đưa Lily về!”

      Shere xong liền ôm lấy Alar biến mất.

      Tô Lị quay sang nhìn khuôn mặt Ryan Lane vẫn có chút biểu cảm, nhiệt tình chào hỏi: “Chào Ryan Lane! Tôi gọi là Tô Lị.”

      Ryan Lane: “Tôi biết.”

      Tô Lị tò mò hỏi: “ sợ ánh nắng mặt trời sao?”

      Ryan Lane vẫn bình thản trả lời: “Tôi là con người!”

      Tô Lị có vẻ tin nhìn Ryan Lane: “ là con người nhưng vì sao lại theo ma cà rồng?”

      phải cũng là con người nhưng vẫn theo đại nhân sao?”

      Tô Lị nhớ đến chuyện này, tức giận : “Tôi bị Shere bắt đến đây!”

      Ryan Lane tiếp tục về phía trước, mặt vẫn mang theo chút biểu cảm nào: “Tôi có thể vì đại nhân làm bất cứ chuyện gì, kể cả hy sinh mạng sống này!”

      Tô Lị nhất thời trầm mặc, người đàn ông này cũng dễ chọc chút nào!

      Chương 16

      Ban đêm ở vùng nông thôn này vô cùng yên tĩnh, thỉnh thoảng chỉ vang lên thanh của vài con côn trùng , nhưng cũng đủ ầm ỹ làm cho Tô Lị thể chìm vào giấc ngủ.

      Tô Lị phiền chán đứng dậy rời giường, xuống phòng bếp dưới lầu rót cho mình ly nước, chậm chạp xốc lại tinh thần, tính toán trở về phòng ngủ để tiếp tục giấc ngủ dang dở của mình.

      Bỗng nhiên thanh vang lên đầu cầu thang, có vẻ như nó truyền đến từ phòng của Shere, cùng lúc đó là trận gió lạnh ập đến sau gáy của Tô Lị.

      Tô Lị nghiêng người ngã khẽ xuống nền đất, khi hoàn hồn lại liền thấy ở ngoài cửa có hai luồng bóng đen vừa biến mất.

      vội vàng đứng dậy, chạy theo ra ngoài cửa, dựa vào tiếng động mà lần ra đến mảnh ruộng lúc chiều.

      Khi Tô Lị vừa đến nơi thanh đột nhiên biến mất. Bốn phía chìm vào mảnh tối đen, làm cho trong lòng có chút bất an. Vừa rồi là ai ra ngoài? Là Shere sao?

      Thời gian trôi qua từng giây từng giây , bốn phía xung quanh ngoại trừ thanh của côn trùng thỉnh thoảng truyền tới toàn bộ đều yên tĩnh cách quỷ dị.

      Tô Lị đứng tại chỗ do dự hồi lâu, lấy hết can đảm về phía trước. Đột nhiên có lực lượng cường đại kéo lại, miệng bị người phía sau bịt chặt, làm bị dọa sợ đứng yên tại chỗ, nhất thời dám làm ra hành động nào thiếu suy nghĩ.

      Thấy bất động, cả người cứng ngắc, người phía sau bỗng nhiên đưa tay vuốt đầu của : “Ngoan...”

      Nghe được thanh của người phía sau, thần kinh buộc chặt của Tô Lị mới được buông lỏng xuống, lấy tay gỡ bàn tay che miệng của mình xuống, thấp giọng hỏi: “Shere?”

      “Ừ, là ta... Cẩn thận chút, coi chừng bị phát .”

      “Xảy ra chuyện gì? Người vừa rồi ở trong nhà là ngài đúng ?”

      “Là ta, có người của gia tộc Phạm Hải Tân đến!”

      “Vậy ngài sao chứ? tại người đó ở đâu?”

      chết!”

      Shera nhàng , giống như đây là chuyện vô cùng bình thường, nhưng khi những lời đó ràng có thể cảm nhận được người phía trước khẽ chấn động.

      “Em sợ hãi sao?” Shere nhàng hỏi.

      . Chuyện này tôi có thể hiểu được!”

      Cái này chính là quy luật cá lớn nuốt cá bé của thế giới này, có ai đúng ai sai, những cái này đều biết . Ma cà rồng cùng với Huyết săn chính là địch nhân trời sinh. Nếu người kia chết, vậy người chết chính là Shere.

      Nghĩ đến đây, trong lòng Tô Lị lại có chút an tâm, may mắn người chết phải Shere... nhưng ngay lập tức trong lòng lại như mọc ra cảm giác tội ác, thế nhưng lại thầm cầu mong người chết phải là Shere!

      Trong lúc Tô Lị còn chìm trong hoảng sợ do suy nghĩ của mình đột nhiên Shere ôm đến chỗ bên cạnh trốn .

      “Đến rồi!” Shere thấp giọng .

      Shere vừa dứt lời, Tô Lị nhìn thấy bóng người xuất giữa mảnh ruộng lúa mạch, nhưng bởi vì ban đêm cùng với khoảng cách khá xa, cho nên Tô Lị cũng thấy người đó làm gì. chỉ thấy vật mà người đó cầm trong tay bỗng nhiên phát sáng.

      lát sau, quả cầu phát sáng kia bay lên phía , ánh sáng hình tròn bên dưới quả cầu ngày càng lớn, bắn ra hào quang bốn phía, quả cầu ở phía cũng dần xoay tròn, phạm vi chiếu sáng trong phút chốc lại ngày càng .

      Lúc này Tô Lị mới thấy , bên trong vòng tròn kia còn xuất hai “người”, nhưng bởi vì ở bên trong nên bốn phía đều bị vây quanh bởi ánh sáng của quả cầu, nên hai “người” đó thể nào thoát ra ngoài được.

      Cuối cùng, vòng tròn bên dưới quả cầu ngừng xoay tròn, đồ án bên dưới ruộng lúa mạch cũng dần được hình thành, hào quang của quả cầu bắn thẳng ra mọi phía ngừng, sau đó dần giảm lại cho đến khi biến mất, mà hai “người” phía bên trong cũng theo đó mà tan thành cát bụi.

      Tô Lị chứng kiến hết thảy mọi việc vừa xảy ra, nhưng hồi lâu vẫn thể lấy lại được bình tĩnh, cái này chính là.... nguyên nhân tạo thành crop circle sao?

      được che dấu phía sau lưng crop circle... hóa ra lại là chuyện tàn nhẫn như vậy!

      Sau khi hai ma cà rồng biến thành cát bụi, quả cầu kia cũng dần bay trở về trong tay người của gia tộc Phạm Hải Tân, hào quang của quả cầu cũng theo đó mà biến mất, bốn phía lại phục mảnh bóng tối vô tận.

      “Ánh sáng phía bên ngoài lúc nãy là để đề phòng Ma cà rồng chạy trốn. khi có Ma cà rồng vào bên trong vòng tròn đó, hoặc là phá hủy cái quả cầu kia, hoặc là giết chết tên huyết săn, nếu chỉ có con đường chết!” Shere khẽ giải thích cho Tô Lị.

      “Mỗi lần bọn họ bắt giết ma cà rồng đều dùng phương pháp này sao? Chẳng lẽ cảm thấy rất hoang phí à?”

      Shere lắc đầu : “Khi đối phó với những ma cà rồng mạnh hơn bọn họ mới dùng chiêu này, hơn nữa nếu lúc đó những đồng ruộng rộng lớn bọn họ cũng thể nào thi triển loại phù chú. Nếu đối phương là những ma cà rồng cấp bậc thấp chỉ cần dùng Thập tự kiếm là có thể đối phó được rồi.”

      “Vậy Huyết săn lúc nãy bị ngài giết là muốn dẫn ngài đến chỗ này, tính toán dùng phương pháp như vậy để giết ngài sao?”

      “Có thể xem là như vậy, chỉ tiếc vận khí của quá kém, đối tượng gặp phải là ta. Bây giờ cũng đến lúc chúng ta phải rồi, người gia tộc này còn khó chơi hơn cả An!”

      “An?”

      “An Belle Mont, thành viên mới của gia tộc Belle Mont, là người theo đuổi ta cách điên cuồng!”

      Tô Lị nghe vậy có chút xấu hổ dùm Shere, có ai lại thợ săn ma cà rồng lúc nào cũng đuổi theo tìm cách giết mình là người theo đuổi điên cuồng đâu cơ chứ?

      Tô Lị định theo Shere, lại dự đoán được ngay dưới chân của mình có viên đá, cho nên cả người cứ thế hoa hoa lệ lệ ngã xuống dưới đất.

      Mà động tĩnh do ngã xuống tất nhiên thoát khỏi chú ý của tên Phạm Hải Tân kia.

      Trong thời gian nháy mắt, vị thợ săn ma cà rồng xuất trước mặt hai người họ, rút cây Thập tự kiếm màu bạc ra chỉ thẳng vào hai người. “Hai người các ngươi là ma cà rồng ngụy trang thành con người đúng ?”

      “Nếu như ta phải ngươi tin sao?”

      “Tất nhiên ta tin. Nhất là ngươi!” Người đàn ông kia rút kiếm chỉ về phía Shere.

      “Vậy ngươi cho rằng thứ ở trong tay ngươi có thể đối phó được ta sao?” Shere nhếch lông mày, nhìn Thập tự kiếm giễu cợt .

      Thập tự kiếm





      [​IMG]


      Chú thích ở chương 15

      Crop circle - Những vòng tròn bí cánh đồng

      Các vòng tròn khổng lồ với nhiều hình thù khác nhau bắt đầu xuất các cánh đồng ở và vẫn là bí lớn của nhân loại.





      [​IMG]


      Crop circle – Những vòng tròn cánh đồng – là thuật ngữ dùng để chỉ những họa tiết, có kích thước khổng lồ, có thể lên đến hàng trăm m, được tạo những cánh đồng do thân cây bị đổ rạp xuống, tạo ra màu sắc tương phản theo những đường nét nhất định.





      [​IMG]


      Phần lớn các vòng tròn kỳ lạ này tập trung ở phía Nam nước , đặc biệt là vùng Hampshire và Wiltshire. Cũng có nhiều vòng tròn được ghi nhận gần Avebury và Stonehenge, hai địa điểm nổi tiếng với nhiều công trình làm bằng đá bí .





      [​IMG]


      Nhưng crop circle chỉ được tìm thấy ở , mà còn ở nhiều quốc gia thế giới, trong lục địa châu Âu và cả ở bên ngoài như Mỹ, Canada, Australia, Nhật Bản, Ấn Độ…





      [​IMG]


      Crop circle thường được tạo hình rất chính xác, và cân đối, trông như thể chúng là sản phẩm của máy móc. Các thân cây bị đè xuống và bẻ cong nhưng hề bị chết, và thường nằm theo luồng xoáy cùng chiều kim đồng hồ hoặc ngược lại.





      [​IMG]


      Các vòng tròn bí từng được ghi nhận trong sử sách từ thế kỷ 14. Trong các thế kỷ sau đó, xuất của crop circle cũng được báo cáo rải rác tại nhiều khu vực khác nhau.





      [​IMG]


      Nhưng phải đến những năm 1980, crop circle mới bắt đầu thu hút chú ý của thế giới khi xuất của vòng tròn được báo chí đưa tin rầm rộ.





      [​IMG]




      Đến những năm 1990, các crop circle xuất ngày càng nhiều và trở thành tượng thu hút quan tâm của giới nghiên cứu cũng như khách du lịch.





      [​IMG]




      Các địa điểm crop circle xuất trở thành nơi thu hút rất đông khách du lịch từ khắp nơi thế giới đến tham quan và tìm hiểu.





      [​IMG]




      Ban đầu, các crop circle được phát chỉ có dạng vòng tròn khá đơn giản. Nhưng càng về sau chúng càng trở nên phức tạp hơn.







      [​IMG]


      Ngoài các hình tròn đơn lẻ hoặc liên kết của các vòng tròn, crop circle còn xuất dưới rất nhiều hình dạng khác nhau, nhiều khi là rất phức tạp.





      [​IMG]


      Chúng có thể còn có cấu trúc như mê cung, hình dạng của các loài côn trùng, họa tiết của các nền văn minh cổ hoặc những loại chữ viết mà con người chưa từng biết đến.





      [​IMG]


      Nhiều crop circle có kết cấu tuân thủ các nguyên tắc toán học chặt chẽ. Nhà thiên văn học, giáo sư người Mỹ nổi tiếng Gerald S.Hawkins nhận xét rằng những “người” tạo ra crop cirle có kiến thức sâu rộng về hình học phẳng Eculid.





      [​IMG]


      Các vòng tròn bí này thường xuất từ tháng 4 đến tháng 9 hàng năm, trùng với các vụ thu hoạch.





      [​IMG]


      Chúng có thể xuất mọi loại cây trồng như lúa mỳ, lúa gạo, ngô, đậu, yến mạch, thuốc lá hay cỏ dại và được tạo hình hoàn chỉnh chỉ sau 1 đêm, nằm ngoài mọi quan sát của con người.





      [​IMG]


      Tác giả của những vòng tròn bí này là ai? Đây là đề tài gây ra nhiều tranh cãi trong các thập niên qua.





      [​IMG]


      Những người tin vào các tượng huyền bí cho rằng đây chỉ là sản phẩm do con người tạo ra để thu hút chú ý của mọi người.





      [​IMG]


      thực tế, có nhiều người nhận mình là tác giả của crop circle và nhiều vòng tròn “nhân tạo” như vậy được thực bằng các biện pháp cơ học trước quan sát của truyền thông.





      [​IMG]


      Nhưng các vòng tròn “rởm” đó luôn để lại những dấu vết từ tác động của con người. Trong khi phần lớn vòng tròn được nhà khoa học khảo sát hoàn toàn có dấu vết phá hoại, hay bị dày xéo. Dường như chúng bị tác động từ năng lượng vô hình cực mạnh.





      [​IMG]


      Bản thân những người tuyên bố mình tạo ra crop circle cũng thể giải thích được cách mình tạo ra những họa tiết có hình thù rất phức tạp như thế nào. Điều này gây nên những đồn đoán khác về nguồn gốc của các crop circle.





      [​IMG]


      Giả thiết được nhiều người biết đến nhất có lẽ là người ngoài hành tinh hay nền văn minh bí mật có trình độ phát triển cao hơn con người tạo ra những họa tiết cánh đồng như thông điệp của họ gửi đến loài người.





      [​IMG]


      số nhà khoa học cho rằng crop circle là hệ quả của các cơn gió xoáy, vốn phổ biến ở khu vực miền Nam nước . Nhưng giả thiết này mấy thuyết phục vì gió xoáy thể tạo nên những cầu trúc hình học hoàn hảo đến như vậy.





      [​IMG]


      Các ý kiến khác cho rằng crop circle được tạo ra bởi năng lượng có dạng bức xạ điện từ xuất phát từ trong lòng Trái Đất. Thực tế, các nhà khoa học đo được lượng từ trường khá mạnh bên trong vòng tròn. Nhưng khó có thể tin rằng năng lượng thiên nhiên lại có trí tưởng tượng để tạo ra những họa tiết như hình con bướm này.





      [​IMG]


      Nhà nghiên cứu người Mỹ William Levengood phát ra các loại cây trồng ở những nơi xuất crop circle bị tổn hại y hệt cách mà chúng được đặt vào trong lò vi sóng. Dường như chúng đổ gập xuống do bị làm nóng đột ngột từ bên trong giống như năng lượng ở lò vi sóng.





      [​IMG]


      Vào năm 2001, hai nông dân người Hà Lan khẳng định mình nhìn thấy những “cột” ánh sáng trắng chiếu vào cánh đồng trồng đậu của họ. Sau đó, crop circle xuất nơi ánh sáng rọi vào.





      [​IMG]


      Tóm lại, sau nhiều thập kỷ nghiên cứu, tượng “vòng tròn cánh đồng” vẫn là số đối với nhân loại. Hi vọng rằng lời giải đáp xác đáng về tượng này được tìm thấy trong tương lai xa.

      *****************

      Vòng tròn chim phượng hoàng hình cánh đồng

      Hình thù kỳ lạ về con phượng hoàng bay lên từ những ngọn lửa vừa xuất cánh đồng ở Wiltshire thuộc vùng tây nam nước .



      [​IMG]




      Vòng tròn, dài 121m, được phát cánh đồng lúa mạch ở Yatesbury gần Devizes. Các nhà nghiên cứu cho rằng hình thù này có thể là điềm báo của kiện lớn ra vào ngày 21/12/2012, ngày cuối cùng của bộ lịch Maya cổ đại.

      Người Maya cổ đại tính toán lịch của họ theo chu kỳ tồn tại của trái đất và cho rằng chu kỳ này kết thúc vào năm 2012.

      Karen Alexander, chuyên gia về tượng vòng tròn huyền bí, : “Con chim phượng hoàng là sinh vật bí có thể tượng trưng cho tái sinh và kỷ nguyên mới trong nhiều nền văn hóa khắp thế giới”.

      “Trong cộng đồng chuyên nghiên cứu về các vòng tròn bí , nhiều người tin rằng hình thù này có liên quan mật thiết tới ngày 21/12/2012 và hậu quả của nó”, Alexander thêm.

      Gần đây, các vòng tròn bí liên tục xuất các cánh đồng ở bao gồm hình con sứa khổng lồ, vòng tròn mang biểu tượng dương, vòng tròn mã hóa số Pi… Các vòng tròn cánh đồng cho tới nay vẫn là đối với các nhà khoa học và chưa ai lý giải xác đáng nguồn gốc của chúng.





      [​IMG]




      [​IMG]




      vòng tròn khác cũng xuất trước đó cùng cánh đồng lúa mạch.





      [​IMG]


      "Cá thái dương"

      Các chuyên gia cho biết, những vòng tròn này mô phỏng tượng sao Kim - hành tinh song sinh và có quỹ đạo nằm trong quỹ đạo của trái đất - di chuyển vào giữa trái đất và mặt trời từ cuối tháng 6 sang đầu tháng 7, BBC đưa tin. 105 năm tượng này mới xảy ra lần. Sao Kim chỉ như chấm đen bay qua mặt trời.

      Nhiếp ảnh gia nghiệp dư Matthew Williams - rằng ông rất vui khi chụp được hình ảnh kỳ lạ như thế. Người này đặt tên cho nó là "cá thái dương".





      [​IMG]


      Vào màu xuân và mùa hè, người dân ở đây vẫn thấy những vòng tròn khổng lồ với nhiều hình thù khác nhau. Trong khi nhà nghiên cứu cho rằng, vẻ đẹp tuyệt vời của các vòng tròn thể là do con người tạo ra, Matthew Williams lại đó là do kỹ năng tạo hình của nông dân.

      Trước đó, từng có nhiều lời giải cho xuất nhiều vòng tròn ở cánh đồng lúa mì ở Wiltshire. số người rằng vài nhà khoa học tạo ra chúng nhờ công sức của người tình nguyện. Tuy nhiên, nhiều ý kiến cho rằng người ta có đủ thời gian để hoàn thành những vòng tròn trong buổi tối vì chúng quá lớn. Cũng có người khẳng định chúng là thông điệp của nền văn minh ngoài trái đất.

      Nghiên cứu trước đây về các vòng tròn bí cánh đồng như nghiên cứu của nhà sinh lý học WC Levengood, cho thấy các bất thường trong tế bào thực vật, được cho là gây ra bởi năng lượng plasma quay hoặc vật chất giống như khí bị ion hóa phần.

      Levengood viết trong nghiên cứu năm 1994 của ông, được công bố tạp chí Physiologia Plantarum: "Các thực vật bị ảnh hưởng có các thành phần cho thấy liên quan của khí chuyển động nhanh, ion hóa, điện trường và nhiệt độ cao đột ngột kết hợp với bầu khí bị oxy hóa".

      " lực lượng xảy ra cách tự nhiên và có trật tự, kết hợp tất cả các đặc điểm này, là vòng xoáy plasma ion".





      [​IMG]


      * * *

    3. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 17

      Tên gia tộc Phạm Hải Tân kia tựa hồ cũng cảm nhận được lực lượng cường đại của Shere, suy nghĩ biết dùng năng lực của mình có thể dùng phù chú tiêu diệt ma cà rồng này được ? Nếu như ma cà rồng này quá mức cường đại, chỉ có thể phá hủy phù chú, mà ngay cả tính mạng bản thân cũng thể đảm bảo.

      Suy nghĩ lúc, tên Phạm Hải Tân liền nhanh chóng lấy khẩu súng ra, hướng lên bầu trời bắn tín hiệu lên. đám khói màu trắng từ nòng súng bay thẳng lên bầu trời.

      ta đợi cứu viện, nhưng qua hồi lâu vẫn thấy ai đến, làm cho trong lòng hơi lo lắng.

      Thấy vậy, Shere chỉ khẽ cười: “Ngươi tìm cái tên Huyết săn đuôi sam sao?”

      ta kinh ngạc, làm sao tên ma cà rồng này biết được?

      “Ngươi mang ấy đâu rồi?”

      “Giết!” Shere hời hợt phun ra chữ.

      “Ngươi!”

      Người đó chính là trai ruột của mình! trai mình tiêu diệt được vô số ma cà rồng, thực lực mạnh hơn mình rất nhiều! Tại sao lại bị tên ma cà rồng trước mặt giết cách dễ dàng như vậy?

      Tên ma cà rồng trước mặt này rốt cuộc cường đại đến mức nào?

      tại, Shere hề có tâm tình đùa giỡn với tên huyết săn này. Shere lấy tay kéo Tô Lị từ mặt đất đứng dậy, phất tay gọi ra đàn dơi.

      Nhưng tên huyết săn trước mặt này cũng phải dạng dễ đối phó, ta vung kiếm lên, trong chớp mắt tiêu diệt được hơn phân nửa số dơi mà Shere vừa tạo ra.

      đúng là khó chơi giống tên lúc nãy!

      “Chậc chậc... ngươi rất nhanh giết được rất nhiều sủng vật của ta. Bất quá ngươi cho là ngươi có thể giết được ta sao?”

      “Các ngươi chính là đồ ma quỷ, sống đời này chỉ biết giết hại loài người, tồn tại của các ngươi căn bản có tác dụng nào. Ta muốn giết chết hết tất cả các ngươi, báo thù cho trai của ta!” Tên Phạm Hải Tân phẫn nộ vung kiếm công kích về phía Shere.

      Shere bảo vệ Tô Lị ở phía sau, tay tiến lên đánh nhau với tên Phạm Hải Tân. Mà tựa hồ ta cũng chú ý tới Tô Lị, cho rằng ma cà rồng cấp thấp, cho nên nhanh chóng thay đổi chiến lược tấn công tiêu diệt Tô Lị trước.

      Phát mục tiêu của tên Phạm Thay Đổi thay đổi, Shere nhanh chóng di chuyển che trước mặt Tô Lị: “ ấy phải người mà ngươi có thể đụng vào!”

      Chỉ cần những lời này, tên Phạm Hải Tân cũng có thể xác định được địa vị của Tô Lị trong lòng Shere, nếu như người thân của mình chết, vậy mình giết chết người mà tên ma cà rồng này nhất!

      Nhưng kết quả cũng dễ dàng như mình muốn, lực lượng của ma cà rồng trước mặt này quá mức cường đại. Nếu như đoán sai, ma cà rồng này chắc hẳn thuộc cấp bậc Thân Vương.

      Nếu quả Thân Vương, vậy trận đấu lần này cơ bản là mình thể có phần thắng.

      Hơn nữa lực lượng của mình tiêu hao mất phần vì đuổi bắt hai tên ma cà rồng lúc nãy. người dần dần xuất những vết thương nho .

      Tên Phạm Hải Tân lau vết máu khóe miệng, lấy quả cầu phù chú ra. Tô Lị thấy thế thầm kêu tốt, khẽ giật giật vạt áo của Shere.

      Chỉ thấy Shere vẫn giữ bộ dáng chút sợ hãi, khóe miệng cong lên, môi mỏng mở ra lạnh nhạt : “Cái này cũng khá phiền toái!”

      Cái này phải chỉ phiền toái đâu! Càng ngày Tô Lị lại càng sốt ruột.

      Quả cầu phù chú bay lên bầu trời giống như lúc nãy, Tô Lị thừa dịp vòng ánh sáng còn chưa chiếu đến, vội vàng kéo tay Shere chạy ra ngoài.

      Bất quá phạm vi vòng sáng của quả cầu bao trùm bốn phía, căn bản là bọn họ thể chạy thoát được.

      “Lily, em về trước , mấy cái này cũng hề ảnh hưởng tới con người.”

      “Đúng rồi, phải ngài có thể di chuyển trong nháy mắt sau? Ngài mau dùng cái đó mang chúng ta cùng trở về .”

      “Vô dụng thôi. Chỉ cần ở trong phạm vi của phù chú cho dù lực lượng nào của Huyết Tộc cũng thể dùng.”

      “Vậy ngài phải làm sao bây giờ?”

      “Tin tưởng ta, ta dễ dàng chết vậy đâu.”

      Tô Lị nhìn Shere lát, phát quang cầu kia bắt đầu xoay tròn, bên trong vòng tròn xuất trận gió mạnh, phạm vi cũng bắt đầu thu lại.

      “Tôi hy vọng có thể nhìn thấy ngài còn sống.” Sau khi Tô Lị để lại những lời này, xoay người nhanh chóng chạy ra khỏi vòng tròn phù chú.

      “Ngươi chạy thoát được đâu!”

      Shere xoay người nhìn tên Phạm Hải Tân: “Ta cũng nghĩ mình chạy trốn!”

      “A... nhanh như vậy mà ngươi nhận thua rồi sao?”

      “Ngươi thử coi!”

      cũng rất bội phục tên ma cà rồng này. Từ trước đến giờ, những ma cà rồng bị nhốt vào trong vòng tròn phù chú này đều lộ ra bộ dáng vô cùng sợ hãi, chưa từng có ma cà rồng nào có thể luôn giữ bộ dáng thờ ơ như vậy. Hơn nữa, khi vòng tròn càng ngày càng thu lại ma cà rồng bị nhốt ở trong phải càng khó chịu mới đúng, nhưng tại sao ngay cả cái nhăn mày mà tên này cũng có?

      là mạnh!

      Khi vòng tròn ngày càng thu lại, Shere lại bất ngờ di chuyển về phía tên Phạm Hải tân, làm ta đề phòng giơ cây kiếm chỉ thẳng vào Shere.

      Mà Shere vẫn lộ ra chút biểu cảm nào, chỉ nhanh chóng bắt lấy thanh kiếm, dùng chút lực đoạt lấy thanh kiếm trong tay .

      Shere cầm thanh kiếm trong tay, ném thẳng lên phía quang cầu ngay bên , thanh kiếm giằng co hồi với quang cầu. Shere lại mạnh mẽ vung tay, cầm kiếm dùng sức đâm xuyên qua qua quang cầu. Quang cầu ở phía lóe ra hào quang bốn phía, sau đó liền vỡ vụn thành trăm mảnh.

      Tên Phạm Hải Tân thể tin nhìn hành động của Shere, đây chính là thần vật mà gia tộc bọn họ dùng để săn ma cà rồng, sao lại có thể dễ dàng bị phá hủy như vậy?

      Nhưng tên Phạm Hải Tân cũng nhanh chóng lấy lại tinh thần, tính toán bỏ trốn, bởi vì biết mình tuyệt đối thể đánh lại ma cà rồng trước mặt này. Nếu như mau trốn kết quả cần suy nghĩ cũng biết mình nhanh chóng được gặp lại trai.

      Tên Phạm Hải Tân để ý thấy được ở phía sau Shere, cách đó xa có bóng người lén lút, đó chính là Tô Lị vì vẫn còn lo lắng nên , luôn trốn ở phía xa nhìn trộm bọn họ.

      Trong nháy mắt tên Phạm Hải Tân chạy đến phía sau lưng Tô Lị. Chỉ phát bắt được .

      “A!” Bởi vì tốc độ của ta quá nhanh cho nên Tô Lị nhất thời có chút bị dọa sợ.

      Nghe được tiếng kêu của Tô Lị, Shere vội vàng nhanh chóng xoay người lại nhìn, khi chứng kiến tình hình trước mắt lông mày bất giác cau lại.

      đúng là ngu ngốc...

      Chương 18

      Tên Phạm Hải Tân thấy Tô Lị có khả năng phản kháng, khỏi ngạc nhiên: “ là nhân loại?”

      Tô Lị sợ hãi gật đầu.

      “Vậy yên tâm! Ta làm hại đâu. Chỉ cần giúp ta chạy thoát khỏi tên ma cà rồng đó là được rồi!” ta thấp giọng .

      “Được...” Tô Lị cứng ngắc gật đầu, ngẩng đầu nhìn về phái Shere: “Shere, ngài đừng qua đây, tôi có việc gì!”

      Tên Phạm Hải Tân có chút kinh ngạc, ngờ này vậy mà lại giúp mình chạy trốn!

      ta đặt thanh kiếm cổ Tô Lị, xoay người nhanh chóng biến mất trong mảnh hắc ám, để lại Shere mình ở nơi này.

      ***

      Tô Lị được tên Phạm Hải Tân dẫn đến căn phòng , sau đó biết lấy hòm thuốc từ đâu ra, ngồi xuống cách chỗ xa, tự mình bôi thuốc lên những vết thương do Shere gây ra.

      Tô Lị thấy thế, đành qua khẽ hỏi: “Có cần tôi giúp ?”

      cần thiết.” ta lạnh nhạt .

      Nhưng Tô Lị cũng quản ta từ chối ý tốt của mình, tự tiện lấy miếng bông khẽ lau vết thương, làm cho ta giật mình, muốn tránh người ra bị Tô Lị trừng mắt bắt lấy cánh tay, gằn tiếng: “Ngồi xuống.” Vì vậy tên Phạm Hải Tân đành phải ngoan ngoãn ngồi xuống để Tô Lị xử lý vết thương.

      “À đúng rồi, tôi tên là Tô Lị, tên là gì?”

      “Hawke!”

      Sau khi hỏi tên của Hawke Tô lị cũng đành im lặng, bởi vì phải là người giỏi giao tiếp.

      khí giữa hai người trầm mặt lúc lâu, cuối cùng cũng là Hawke mở miệng trước: “Vì sao lại đáp ứng giúp ta chạy trốn? Cho dù đáp ứng giúp ta, tên ma cà rồng kia cũng cứu được cách dễ dàng!”

      “Cái này... cứ coi như tôi làm việc thiện !” Tô Lị đáp.

      biết ta là ma cà rồng, vậy vì sao lại muốn giúp đỡ , che chở cho ?”

      “Tôi... chuyện này tôi cũng nữa, có thể bởi vì ngài ấy từng cứu tôi !”

      ma cà rồng vì sao lại cứu con người?”

      Nghe câu hỏi này của Hawke, Tô Lị biết lắc đầu. Ngay chút thông tin về Shere cũng biết gì, chứ đừng biết ngài ấy suy nghĩ điều gì!

      ta thích ?”

      , nhưng tôi cảm thấy ngài ấy coi tôi trở thành người khác, trở thành người mà đối với ngài ấy rất quan trọng!”

      “Vậy thích sao?” Hawke vẫn tiếp tục hỏi.

      “Cũng tới mức độ thích, nhưng dường như trong nội tâm của tôi luôn có thanh thể để ngài ấy chết, cũng thể ngài ấy bị thương!”

      “Nhưng nếu cứ tiếp tục ở bên người , người bị thương, hay người bị giết chết rất có thể chính là .”

      đâu, Shere bao giờ giết tôi. Vốn dĩ ngài ấy có rất nhiều cơ hội giết tôi, nhưng là cuối cùng vẫn có ra tay.”

      Hawke có chút khó xử, trước mắt này tựa hồ vẫn chưa tính nghiêm trọng của việc.

      Nếu như này vẫn tiếp tục ở bên ma cà rồng như vậy điều chờ đón chính là tai họa vô cùng lớn! Bởi vì tồn tại của con người đối với loài ma cà rồng chỉ là tế phẩm sống mà thôi!

      “Làm sao vậy?” Tô Lị thấy vẻ mặt của Hawke có chút kỳ lạ, khỏi tò mò hỏi.

      có gì! Mà nhà ở đâu?”

      “Số 23 Trữ Nhai.”

      “Nhà ở Luân Đôn sao? Đó là địa phương rất tốt. Ta biết rồi, trước tiên cứ nghỉ ngơi , ngày mai ta đưa về!”

      “Trở về Luân Đôn sao? Vậy...” Lời còn chưa ra khỏi miệng, nhưng khuôn mặt của Hawke lại làm cho có cách nào thốt ra được.

      Vậy Shere sao? Những lời này có cách với Hawke, cuối cùng đành phải ngượng ngùng : “Vậy được, cám ơn !”

      Hawke khẽ bật cười, ràng là này cứu mình, vậy mà bây giờ ngược lại cảm ơn mình!

      “Vậy nghỉ ngơi cho tốt, chúc giấc mơ đẹp!”

      ***

      Shere trở lại phòng của mình, khóe miệng Shere của vẫn còn dính chút máu, vết thương tay lại thể nào tự động khép lại, máu đỏ tươi nhiễm mảng lớn áo sơ mi trắng. Đây chính là cảnh tượng mà Ryan Lane chứng kiến được.

      Bởi vì nghe được động tĩnh bên dưới lầu nên Ryan Lane mới tỉnh dậy và vẫn luôn đứng ở đây để chờ bọn họ về. Ryan Lane rời cũng vì biết mình còn phải bảo vệ Alar, hơn nữa cũng tin tưởng rằng có người nào có thể thắng được Shere.

      Nhưng khi nhìn đến bộ dáng này của Shere, Ryan Lane liền hối hận vì sao mình cùng đại nhân!

      Ryan Lane vội vàng lấy hòm thuốc ra, cẩn thận thay Shere băng bó cánh tay ngừng chảy máu kia.

      “Đại nhân, tiểu thư Lily đâu rồi?”

      Shere trầm mặc hồi, sau đó lên cầu thang, trước khi còn : “Ngươi chuẩn bị , ngày mai chúng ta trở về Luân Đôn.”

      “Nhưng đại nhân đáp ứng với Thiếu gia Alar ở chỗ này thêm vài ngày rồi!”

      “Ta ngày mai trở về Luân Đôn! Ryan Lane, đừng để ta lại lần thứ hai.”

      Ryan Lane có chút hoảng sợ cúi đầu, đây cũng là lần đầu tiên nhìn thấy bộ dáng này của Đại nhân! “ có lỗi, đại nhân. Tôi lập tức chuẩn bị.”

      ***

      Tô Lị trở lại Luân Đôn, nhưng nửa tháng qua có gặp lại Shere.

      mình Tô Lị dạo con phố cổ của Luân Đôn. Từ lúc đến đây, rất muốn có cơ hội để dạo những con đường của Luân Đôn. rất thích những đất nước phong cách cổ xưa này, vô luận là đường phố, hay là những tòa nhà có kiến trúc từ đặc biệt cho đến bình thường, đều rất thích.

      Khi ngang qua cửa hàng bán hoa, ngay lập tức Tô Lị liền bị những hương thơm ngát của nhiều loài hoa phảng phất trong khí hấp dẫn vào. Đẩy cánh cửa bằng gỗ có treo tấm biển “Welcome” bước vào trong, Tô Lị liền nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp đội chiếc nón hiếm thấy tươi cười nhìn mình.

      “Hoan nghênh tiểu thư mỹ lệ đại giá quang lâm.”

      “Xin chào!” Tô Lị gật đầu với người phụ nữ. “Tôi có thể xem quanh đây chút hay ?”

      “Đương nhiên là có thể rồi. Tiểu thư cứ tự nhiên.” Người phụ nữ đó gật đầu, ghé người đưa tay về bên trong, ý bảo cứ tự nhiên vào bên trong xem.

      Tuy cửa hàng này tính là lớn, nhưng bên trong lại có rất nhiều các loài hoa đa dạng. Nhưng rất nhanh, Tô Lị liền bị loài hoa màu trắng hấp dẫn ánh mắt.

      “Bây giờ mà còn có hoa tường vi sao?” Tô Lị khẽ thốt lên.

      Nghe được câu hỏi của , người phụ nữ kia tiến đến giải thích: “Đây là do có thợ chăm sóc, thời kỳ hoa nở thường rất lâu, nhưng qua vài ngày nữa còn nữa.”

      “Vậy lấy cho tôi cành hoa tường vi này, cảm ơn.”

      thành vấn đề, xin tiểu thư chờ chút.”

      Người phụ nữ đó lấy ra cái ruy băng màu hồng, cành hoa tường vi cột cái nơ con bướm, rồi đưa cho Tô Lị: “Tiểu thư cẩn thận, coi chừng gai đâm vào tay.”

      Tô Lị nhận lấy cành hoa, mỉm cười gật đầu cảm ơn người phụ nữ trung niên.

      cầm trong tay cành hoa tường vi ra khỏi tiệm hoa, màu trắng tinh khiết của đóa hoa làm cho khỏi liên tưởng đến Shere. Người đàn ông kia cũng luôn cao ngạo như đóa hoa này!

      * * *

    4. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 19

      “Xin chào tiểu thư Lily.”

      thân khá quen thuộc cách chỗ xa truyền đến, Tô Lị làm theo bản năng quay đầu lại nhìn thấy chiếc xe ngựa ở bên phía kia đường. Bên trong xe ngựa là người đàn ông với gương mặt vô cùng đáng ghé đầu ra khỏi cửa sổ, ta tươi cười hé ra cái răng nanh nho , những vậy mà lại còn giơ tay vẫy vẫy lại.

      Tô Lị nhìn hồi, xác định được người đó chính là người vừa mới chào mình nên lập tức xoay người, nhấc làn váy lên khẽ cúi người xuống: “Xin chào Bá Tước Louis đại nhân.”

      “Lily, lại đây!” Josie hướng Tô Lị vẫy tay, ý bảo qua chỗ của .

      Nhưng Tô Lị cũng có ngu đến mức nghe theo lời ta qua bên đấy, cho dù nụ cười này của Josie thiên chân vô tà, nhưng biết ta cũng giống như Shere, là ma cà rồng!

      biết thân phận của ta, làm sao lại ngu ngốc đến nỗi đem dê vào miệng cọp được? Vì vậy Tô Lị uyển chuyển cự tuyệt: “ có lỗi, Bá tước đại nhân. giờ tôi còn có việc gấp phải làm, tôi xin phép về trước!”

      “Tiểu thư Lily có muốn tán gẫu cùng với ta chút hay ? Đây là chuyện về Shere!”

      Tô Lị định cất bước , nhưng khi thấy câu cuối cùng của ta, bước chân bất giác dừng lại.

      Tô Lị xoay người khẽ cười: “Tôi tưởng là giữa tôi và Shere có gì để tán gẫu!”

      lên , bằng ta xuống cắn đứt cổ của tiểu thư đấy!”

      Câu tràn ngập tính uy hiếp vang lên, làm cho đầu Tô Lị đầy hắc tuyến, nếu vậy vì sao ta còn phải hỏi ý kiến của a?

      Do dự hồi, Tô Lị vẫn đến chỗ chiếc xe ngựa kia, khi bước vào trong xe, liền phát bên trong còn có nam tử tóc vàng khác với vẻ mặt tràn đầy ý cười ngồi nghiêm chỉnh nhìn .

      “Xin chào, tôi tên là Cleves, lần trước hai chúng ta cũng gặp qua ở yến hội!”

      “Xin chào, tôi là Lily.” Mặc dù hơi ngạc nhiên nhưng Tô Lị vẫn giữ bình tĩnh chào hỏi với Cleves, sau đó tiếp tục đề tài vừa rồi. “Các ngài muốn chuyện gì với tôi?”

      có gì, chẳng qua là hai chúng ta nhàm chán cho nên muốn tìm Tiểu thư Lily để tâm mà thôi.”

      Tô Lị nhịn xuống ý muốn xúc động chửi bậy trong lòng, trầm giọng : “Vậy nếu hai ngài có chuyện gì tôi xin phép trước.”

      “Shere bị thương, nguyên nhân là do đánh nhau với người trong gia tộc Phạm Hải Tân cách đây tháng trước.” Josie nhanh chóng xoay chuyển đề tài.

      Tô Lị giật mình, đêm hôm đó Shere bị thương sao? Có thể là do đứng cách quá xa Shere, lại thêm vầng sáng của quả quang cầu cho nên chú ý thấy khác thường của Shere. Lúc đó chỉ thấy ngài ấy dễ dàng phá hủy được quang cầu của Hawke mà thôi.

      “Shere bị thương nghiêm trọng ?” Tô Lị nhịn được vội hỏi.

      chút vết thương đó tính là cái gì với Shere, chỉ là tiến nhập vào tạm hưu kỳ mà thôi. Hôm nay cũng vừa tới ngày thức tỉnh, nhưng đáng tiếc là lúc chúng ta tới Shere còn chưa có tỉnh. Chúng ta vừa mới từ chỗ Shere trở về.”

      Nghe vậy, Tô Lị khẽ thở ra hơi. cũng có biết ít về tạm hưu kỳ của ma cà rồng, đó là thời kỳ khác với hôn mê kỳ. Tạm hưu kỳ là tự bản thân ma cà rồng đó tiến nhập vào trạng thái ngủ, sau thời gian nhất định tỉnh lại.

      Mà ma cà rồng có khả năng khống chế hôn mê kỳ, trước khi tiến vào trạng thái hôn mê kỳ, thân thể của ma cà rồng vài dấu hiệu nhắc nhở để họ chuẩn bị tốt cho bản thân. Khi tiến vào hôn mê kỳ, ma cà rồng biết khi nào mình thức tỉnh, có khi là mười năm, hoặc hai mươi năm, nhưng cũng có khi là trăm năm.

      Nhưng nếu Shere bị thương nặng vậy tại sao lại tiến vào tạm hưu kỳ? Tô Lị lơ đãng liếc mắt nhìn hai nam tử trước mặt cái: “Hai người các ngài đều là Daywalker* đúng ?”

      *Daywalker là loại ma cà rồng ban đầu là con người, sau đó bị ma cà rồng thuần chuyển đổi thành, có thể lại tự do dưới ánh nắng mặt trời.

      “Xem ra Tiểu thư Lily rất có hiểu biết về Huyết tộc chúng tôi!” Cleves ngiêng đầu, cười cười nhìn Tô Lị, ánh mắt thoáng lướt qua cành hoa trong tay . “Cành hoa trong tay tiểu thư rất đẹp.”

      Tô Lị nhìn cành cây hoa tường vi trong tay, : “Đúng vậy, vừa nãy ngoài ý muốn tôi gặp được bông hoa tường vi còn có thể nở vào mùa này, nhìn đẹp mắt cho nên liền mua về.”

      “Shere cũng thích nhất loài hoa tường vi, cũng may lần đó nhận hoa của Shere, bằng tại ta cũng thể được nếm thử máu của rồi.” Josie vừa xong, đột nhiên ta lại ghé sát vào cổ Tô Lị, bàn tay khẽ vỗ lên má , hai chiếc răng nanh đáng kia cũng biến thành hai chiếc răng nanh dài bén nhọn.

      Tô Lị bị thay đổi bất chợt của Josie làm cho phát hoảng, theo bản năng ngửa mặt ra sau.

      “Đủ rồi, đừng dọa ấy.” Cleves ngồi bên đưa tay kéo Josie lại, cười với Tô Lị: “Lily đừng để ý , cứ coi như chính là tên tội phạm tâm thần .”

      Khi Cleves xong liền nhận được ánh mắt ai oán của Josie.

      Tô Lị thấy vậy chỉ biết cười gượng, suy cho cùng khi ở cùng Shere vẫn an toàn hơn!

      Nhớ lại lời của Josie lúc nãy, Tô Lị liền mang theo vẻ nghi hoặc nhìn Josie: “Câu vừa nãy của ngài là có ý gì?”

      Câu vừa nãy? Josie bị hỏi bất chợt cho nên cũng mang theo vẻ mặt nghi hoặc nhìn , lúc sau mới bừng tỉnh nhớ lại: “ là chuyện nhận hoa của Shere sao? Đối với Huyết Tộc của chúng ta, khi con người nhận lấy hoa do chúng ta tặng chứng tỏ họ nguyện ý trở thành con mồi của chúng ta.”

      Vậy cách khác, nếu như lúc đó nhận cành hoa của Shere tại bị ngài ấy ăn sạch sành sanh rồi sao?

      may mắn khi lúc đó Phu nhân Mia Bergen giúp cự tuyệt và cũng bất tri bất giác cứu mạng.

      Tô Lị khẽ thở phào nhõm hơi, theo bản năng đưa tay lên vuốt ve cổ của mình.

      “Shere có từng rất giống người hay ?” Cleves nhìn Tô Lị, tuy bộ dáng hai người giống, thậm chí ngay cả khí chất cũng khác, nhưng mình lại cảm thấy loài người trước mặt này rất giống kia.

      “Ai?”

      “Là Lilith. mà Shere vô cùng .”

      Chương 20

      mà Shere rất . Khi nghe câu này, nhất thời trong lòng Tô Lị trào dâng cảm giác tên, vậy là lúc trước Shere đem trở thành người tên Lilith kia, cho nên mới có hứng thú với ?

      “Vậy tên Lilith kia ở đâu?”

      ấy biến mất rồi, biến mất rất lâu rồi. Hẳn là qua mấy trăm năm.”

      “Lâu như vậy sao? Vậy tại sao hai ngài cho rằng ấy chết?”

      Cleves cười cười : “Lilith chính là huyết tộc thuần chủng duy nhất, sao có thể dễ dàng chết được!”

      Ma Nữ Bóng Đêm?

      Trong đầu Tô Lị liền nhanh chóng xuất những từ này.

      Lilith – cũng chính là người vợ đầu tiên của Adam trong truyền thuyết mà lúc trước đọc kia, là tình nhân của Satan, hơn nữa còn là người phụ nữ hút máu toàn bộ giáo hội Cain.

      Trầm mặc lúc, Tô Lị mở miệng : “Vậy tại sao Lilith lại biến mất?”

      “Lilith luôn thần bí khó lường, ấy muốn làm cái gì, làm sao chúng ta biết được. Khi đó ấy chỉ để lại cho Shere cho bức họa, sau đó liền biến mất thấy tăm hơi. có người nào có thể tìm được Lilith, nếu phải còn bức họa kia ở lại ta còn tưởng rằng đời này ma cà rồng tên Lilith tồn tại ấy chứ!”

      “Bức họa? Đó là bức hoa như thế nào?” Tô Lị rất nhanh chóng nắm bắt được trọng điểm.

      “Đó là bức họa do tự tay Lilith vẽ nên. Trong bức họa đó là có mái tóc dài đến thắt lưng, làn da trắng như tuyết, hai mắt và môi đều đỏ như máu. tóm lại đó là rất đẹp, đẹp đến nỗi làm cho người khác chỉ cần cái liếc mắt cũng thể nào quên được.”

      Khi nghe Cleves như vậy, Tô Lị mới có phản ứng với khiếp sợ sâu trong lòng.

      có mái tóc dài đến thắt lưng, làn da trắng như tuyết, hai mắt và môi đều đỏ như máu, đẹp gì sánh bằng!

      Ấn tượng của về bức tranh kì lạ đưa đến nơi này lại lần nữa lên trong đầu , sau khi phục hồi tinh thần, Tô Lị vội vàng nắm cổ áo của Cleves: “Bức họa kia giờ ở nơi nào?”

      “Ở chỗ của Shere!” Cleves bị Tô Lị nắm cổ áo, nhưng biểu tình mặt lại vẫn như có chuyện gì, biểu cảm cũng chưa hề biến hóa, vẫn duy trì tư thái lạnh nhạt vốn có.

      Tô Lị nhận thấy hành động vô lễ của mình, vội vàng buông cổ áo của Cleves ra, áy náy : “ có lỗi, vừa rồi tôi có chút kích động, nhưng tại tôi muốn đến chỗ.”

      Cleves thản nhiên sửa lại cổ áo, cực kỳ thân sĩ mở cửa mời Tô Lị xuống: “Xin cứ tự nhiên.”

      “Cám ơn.” Tô Lị gật đầu chào hai người bọn họ, đứng dậy định xuống Josie đột nhiên lên tiếng gọi lại:

      “Chờ chút! muốn đâu?”

      “Tôi tìm Shere.” Tô Lị cũng dừng bước chân lại, sau khi để lại những lời này nhanh chóng nhảy xuống xe ngựa.

      Tô Lị vừa , bên trong xe nhất thời trở lại bầu khí yên tĩnh, hai người im lặng hồi, Josie mới ngốc nghếch mở miệng: “ ấy tìm Shere làm gì?”

      Cleves nhún vai: “Ai biết được, có lẽ là ấy nhớ .”

      Josie nghĩ nghĩ hồi, cảm thấy Cleves cũng có đạo lý liền gật đầu tỏ vẻ đồng ý với ý kiến của .

      Cleves quay đầu nhìn qua cửa sổ bóng lưng xa của Tô Lị, này tựa hồ biết bức họa kia, vậy ... ấy cùng với bức họa mà Lilith tự tay vẽ có quan hệ gì sao? Nếu vì sao ấy lại khẩn trương như vậy?

      Cleves dựa đầu vào cửa sổ xe ngựa mỉm cười, có vẻ tình ngày càng phát triển theo hướng bọn họ thể đoán trước được. Hy vọng rằng này có thể làm cho cuộc sống của bọn họ còn nhàm chán như trước nữa, tăng thêm chút thú vị mà lâu rồi bọn họ được trải qua.

      ***

      Sau khi chạy xuống xe lâu Tô Lị mới ý thức được vấn đề vô cùng quan trọng, đó là căn bản biết tòa lâu đài nơi Shere ở là ở chỗ nào! xúc động là ma quỷ, lời này quả nhiên bao giờ sai! Sớm biết vậy trước khi xuống xe hỏi ràng rồi.

      đường, từng dòng người qua lại, đột nhiên chiếc xe ngựa xẹt qua ngay trước mặt Tô Lị làm kinh ngạc nhưng nhanh chóng gọi người đó lại.

      Xe ngựa dừng lại như mong muốn của , Tô Lị vội vàng tiến lên hỏi: “Xin chào, ông có thể cho tôi biết tòa lâu đài của Bá Tước Troy Trask đại nhân ở chỗ nào ?”

      Người đánh ngựa đội cái mũ lưỡi trai, cằm là chòm râu nhìn rất buồn cười, nhìn qua là người đàn ông khoảng chừng hơn năm mươi tuổi. Ông ta nghe vậy liền gật đầu: “Tất nhiên là biết. , mau ngồi lên đây .”

      Tô Lị nhếch miệng cười, có chút cao hứng. Cũng may là danh tiếng của Shere ở Luân Đôn khá lớn, phàm là người Luân Đôn đều biết ở Quốc có Bá Tước Troy Trask đẹp như nghiệt tồn tại. Nhưng đối với Tô Lị, nếu muốn dùng từ ngữ đời này để hình dung vẻ đẹp của Shere có từ nào cả.

      Nhưng Tô Lị cũng biết, đối với ấn tượng của Shere, bọn họ chỉ là nghe qua, bởi vì người gặp được Shere vô cùng ít. tới Shere là quý tộc của Quốc, chỉ có tiểu bộ phận quý tộc mới may mắn gặp được ngài ấy, mà điều thứ hai Shere chính là Thân Vương ma cà rồng, luôn luôn phải tuân thủ điều cấm kỵ nhất của Huyết Tộc là phải tránh tiếp xúc tối đa với thế giới của con người

      Khi tưởng tượng đến chuyện mình có thể thấy được bức họa đưa mình đến thế giới này, trong lòng Tô Lị có chút kích động, còn có chút khẩn trương. Có lẽ kể từ hôm nay, tất cả mọi thứ trở về trạng thái ban đầu của nó.

      Xe ngựa chạy qua công viên đường Thủy Nê, rồi chậm rãi dừng lại trước tòa lâu đài cổ kính.

      Sau khi trả tiền cùng cảm ơn với người đánh xe ngựa xong, Tô Lị liền tiến đến trước cánh cửa gỗ màu đỏ được điêu khắc tinh xảo trước mặt.

      “Có người ?” Tô Lị đưa tay gõ cửa.

      Chờ hồi thấy có ai ra mở cửa, Tô Lị đành phải đẩy cánh cửa đó ra, ngay sau cánh cửa là cái thảm đỏ trải dài đến tận cầu thang, bên trong là kiến trúc tràn ngập phong cách châu âu cổ xưa. Lần trước đến đây, Tô Lị cũng có chú ý đến những đồ vật trang trí trong này, tại khi nhìn kỹ mới thấy có chút xa lạ.

      “Có người ? Tôi vào được ?” Trong lòng Tô Lị tự nhủ, tuy rằng tự tiện vào nhà người khác là lịch , nhưng tại cũng thèm chú ý đến những điều này.

      “Xin chào tiểu thư. Hoan nghênh tiểu thư đến nơi này!”

      Hai mặc bộ trang phục người hầu trắng đen, khuôn mặt vô cùng giống nhau biết từ lúc nào đến trước mặt Tô Lị, đứng cách Tô Lị xa và đồng thanh .

      Tô Lị cũng gật đầu chào hai người: “Xin chào, tôi muốn tìm Shere, có thể mang tôi đến gặp ngài ấy được ?”

      * * *

    5. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 21

      “Đại nhân có việc bận, tại thể gặp khách được.”

      “Xin tiểu thư trở về.”

      Hai thay nhau mở miệng, thanh vô cùng lạnh nhạt.

      “Vậy Ryan Lane đâu? Có thể ta ra gặp tôi ?”

      Hai chị em sinh đôi liếc nhau cái, sau đó gật đầu với Tô Lị: “Vậy tiểu thư xin chờ chút.”

      lát sau, Tô Lị thấy Ryan Lane xuống, gương mặt ta vẫn luôn giữ cái biểu cảm giống y như người chết, hề cho Tô Lị tý sắc mặt tốt nào.

      có chuyện gì sao?” Ngữ khí của Ryan Lane vẫn lạnh lùng như băng thay đổi.

      Tô Lị có chút buồn bực, tại sao người trong tòa lâu đài của Shere đều mang bộ mặt như than đen vậy? Trước mặt chính là Ryan Lane như cương thi ngàn năm, bây giờ lại còn thêm hai chị em sinh đôi mà câu chỉ được hai ba chữ.

      dẫn tôi gặp Shere được ?” Tô Lị cũng muốn vòng vo, trực tiếp thẳng vào vấn đề.

      Ryan Lane trầm mặc nhìn Tô Lị hồi, cũng muốn để cho Tô Lị đến gặp đại nhân. Dù sao chuyện đại nhân bị thương cũng có nửa nguyên nhân là vì này. Nhưng trước khi đại nhân tiến vào tạm hưu kỳ cũng có dặn dò rằng nếu Tô Lị đến tìm cứ để vào chỗ đó.

      Cố gắng đè xuống chút tình nguyện trong lòng, Ryan Lane xoay người, thờ ơ : “ theo tôi!”

      Tô Lị theo Ryan Lane tiến vào nơi khá u của tòa lâu đài, cầu thang hướng xuống phía dưới càng ngày càng tối tăm và ẩm ướt, hai bên thỉnh thoảng có treo vài ngọn nến lóe lên chút ánh sáng mỏng manh.

      “Đây là nơi nào?"

      “Nơi này là tầng hầm dưới mặt đất. Đại nhân ở chỗ này, có lẽ ngài cũng sắp tỉnh rồi, ở đây đợi chút.” Ryan Lane chỉ vào cái quan tài màu đen, ta xong liền xoay người rời .

      Tô Lị đến gần cái quan tài màu đen, phần đầu của chiếc quan tài hình nhọn, còn phần đuôi bằng phẳng, phía bên mặt quan tài khắc hoa văn tinh xảo. Tô Lị ngồi xổm xuống bên cạnh quan tài, đưa tay xoa xoa lên những hoa văn ấy, nhìn kỹ hoa văn này chính là hình hoa tường vi mà Shere thích nhất.

      Tô Lị cười khẽ, hóa ra chuyện ma cà rồng ngủ trong quan tài đúng là nha.

      Bỗng nhiên, tiếng “phanh” vang lên. Tô Lị còn chưa kịp kinh hãi, nắp quan tài đột nhiên được mở ra, cánh tay thon dài lạnh như băng dùng tốc độ như sét đánh kéo Tô Lị vào trong quan tài.

      Thời gian giống như ngừng trôi, xung quanh hề có tiếng động, yên tĩnh đến nỗi Tô Lị nằm trong quan tài còn có thể nghe thấy tiếng tim đập của mình. Tay của bị Shere cầm chặt, cả người cũng nằm đè lên người .

      “Chào... Shere!” Tô lị ngẩng đầu nhìn Shere, nhưng đập vào mắt vẫn là bộ dáng bình tĩnh như ngủ của Shere. “Shere, ngài tỉnh rồi sao?”

      “... Ừ.” lúc lâu sau Shere mới khẽ lên tiếng trả lời.

      “Vậy chúng ta ra ngoài được ?”

      gian trong quan tài cũng quá , hai người nằm vẫn khá thỏa mái, nhưng giờ nằm đè lên người Shere, điều này làm trong lòng Tô Lị được thoải mái.

      “Em tìm tôi có chuyện gì sao?” Shere cũng trả lời câu hỏi lúc nãy của Tô Lị mà hỏi ngược lại.

      Được rồi, với tình huống này trừ khi Shere gật đầu để ra, nếu hôm nay đừng hòng rời khỏi cái quan tài này.

      “À... tôi nghe ngài bị thương, bây giờ vết thương khỏi chưa?”

      “Nếu như em cho ta chút máu của em, vết thương của ta nhanh chóng khỏi hơn.”

      Vậy ngài cứ tiếp tục nằm trong quan tài này của ngài , quả nhiên đầu óc của được bình thường cho nên mới quan tâm cái người này. Tô Lị bĩu môi mà nghĩ thầm.

      “Shere, ở chỗ ngài có bức họa của Lilith đúng ? Có thể cho tôi xem chút được ?”

      “Làm sao em biết được chuyện này?” Từ đầu đến giờ Shere vẫn luôn nhắm mắt chuyện với , sau khi nghe câu kia nhất thời mở mắt.

      “Lúc nãy tôi vừa gặp Cleves, là bọn họ cho tôi biết. Tôi nghe bức họa đó rất đẹp cho nên muốn nhìn chút mà thôi.” Lời của Tô Lị nửa nửa giả.

      “Đúng vậy, cho dù dùng hết tất cả ngôn ngữ đời này để miêu tả cũng thể hết được vẻ đẹp hoàn mỹ của ấy.”

      Khi nghe được câu kia của Shere, nhất thời trong lòng Tô Lị lại cười khổ, hình dung của đối với Lilith thế nhưng lại giống như hình dung của đối với ấy. Cả hai đều là người thể dùng bất cứ từ ngữ nào có thể miêu tả được. Quả nhiên hai người chính là trời sinh đôi!

      “Vậy tôi có thể xem bức họa mà Lilith vẽ ?”

      được, ta sợ sau khi em xem xong bức họa ấy trong lòng em sinh ra mặc cảm tự ti rồi lại nghĩ quẩn.”

      Khóe miệng Tô Lị run rẩy. Tại sao lại cảm giác sau khi ngủ dậy người này còn đáng đánh đòn hơn lúc trước vậy?

      Tô Lị nghiến răng nghiến lợi : “Tôi! ! !”

      “Nhưng ta sợ!”

      Shere thấp giọng , lại bất ngờ xoay người đè Tô Lị xuống phía dưới, vùi đầu mình chôn vào cổ , răng nanh bén nhọn cũng từ từ lộ ra, cắn ngụm vào cần cổ trắng nõn mịn màng của Tô Lị.

      trận lạnh buốt cùng cảm giác đau nhói từ cổ truyền đến, làm cho đầu ốc Tô Lị trống rỗng.

      Tô Lị cảm giác được máu trong cơ thể mình từ từ bị cuốn mất, lông mày chau lại, phát ra thanh khó chịu khe khẽ.

      “Đau...”

      tại cả người bị Shere ôm chặt, cho nên thể nào nhúc nhích được. Nếu như cứ tiếp tục như vậy, sợ rằng lần này được gặp đức mẹ Maria mất!

      “Shere! Mau buông tôi ra!”

      Tô Lị lấy hết sức hét to, cũng đồng thời làm cho Shere hồi phục lại tinh thần. Chỉ cần chút nữa là mình hút cạn máu của mất rồi.

      Răng nanh của Shere rời khỏi cổ Tô Lị rồi lại lấy lưỡi liếm lên vết thương vẫn chảy máu cần cổ của . Trong chớp mắt, vết thương cổ chậm rãi khép lại.

      Tô Lị đưa tay vuốt vuốt cổ còn vết cắn nào, cũng hề có cảm giác đau đớn.

      mở to hai mắt, vẻ mặt thể tin nhìn Shere: “Ngài vừa cắn tôi?”

      “Đúng vậy, Lily. Đây là chuyện ngoài ý muốn, cũng phải ta đói bụng mà chỉ là khát nước mà thôi.”

      Shere xong, nắp quan tài cũng mở ra, dùng tư thế cực kỳ tao nhã bước ra ngoài, sau đó lại còn xoay người, đưa tay đến trước mặt Tô Lị vẫn còn nằm trong quan tài.

      Tô Lị nhìn đến bàn tay mà Shere đưa ra để giúp mình mà tự đứng dậy, cơn choáng váng bất ngờ đánh ập vào đầu, làm cho phải vỗ vỗ vào trán mấy cái, rồi mới bước ra khỏi quan tài. “Được rồi! Cứ coi như lúc nãy ngài khát nước . tại có thể cho tôi xem bức họa của Lilith rồi chứ?”

      “Tại sao em cứ nhất quyết đòi thấy bức họa đó?”

      Shere bước đến gần Tô Lị, làm lùi bước theo bản năng, trong lòng có chút bất an, hai bàn tay xoắn lại, hoảng sợ ngẩng đầu nhìn Shere.

      Muốn sao? , tất nhiên là dám a!

      “Tôi chỉ tò mò mà thôi! Tôi nó , ngài hãy tin tưởng tôi!”

      Shere nhìn Tô Lị chằm chằm, sau đó lại bất người hôn lên cánh môi trắng bệch của .

      “Ưm...”

      Chương 22

      Shere tùy tiện đoạt lấy hơi thở của Tô Lị, trằn trọc triền miên, đầu lưỡi của thâm nhập vào trong miệng , cuốn lấy đầu lưỡi của , càng ngày động tác lại càng lớn mật.

      Tô Lị có kỹ thuật cao thâm như Shere nên dần cảm thấy khí xung quanh trở nên ít , mà môi cũng truyền đến cảm giác đau nhói.

      Lúc Tô Lị thể hô hấp được nữa Shere đột nhiên buông ra. Ánh mắt Tô Lị mơ màng nhìn Shere, hơn nữa lúc nãy vừa bị mất máu quá nhiều cho nên cơ thể đứng vững, vì vậy cả người đều do Shere đỡ lấy.

      “Em muốn thấy Lilith phải ? Vậy ta cho em thấy.”

      Tô Lị đưa tay lên chà xát cánh môi ửng đỏ. giờ ngay cả khí lực mắng người cũng có cho nên chỉ có thể gật đầu.

      Shere xoay người vào tầng hầm khác phía bên kia chỗ hai người đứng. tay Tô Lị xoa xoa cái đầu vẫn còn choáng váng, tay cầm lấy vạt áo của Shere, cố gắng đuổi kịp cước bộ của .

      Bước chân hai người dừng lại trước cái giá vẽ. Tô Lị ngẩng đầu nhìn lên, bên giá vẽ là bức họa được phủ kín bằng mảnh vải màu trắng.

      Tô Lị tiến lên, đưa tay kéo mảnh vải trắng xuống, bức họa vô cùng quen thuộc dần dần lên trước mắt .

      Trong bức họa chính là có dung nhan vô cùng xinh đẹp, khuôn mặt trắng nõn tinh xảo cùng với hai mắt và đôi môi đỏ như máu diễm lệ mà dã.

      Bức họa mà Tô Lị vẫn luôn tâm tâm niệm niệm, cuối cùng cũng lại xuất trước mặt lần nữa.

      ràng khí nơi này vẫn luôn ẩm thấp, nhưng bức họa hề bị bất kỳ ảnh hưởng nào, vẫn hoản hảo như lúc ban đầu.

      Tô Lị cúi người xuống, khi nhìn kỹ vào mu bàn tay của trong bức họa mới thấy giống hệt như bức họa mà nhìn thấy trước khi xuyên qua nơi này, cả hai đều có cái ấn ký giống như số bảy.

      Tô Lị nhìn lại ấn ký hình số bảy của trong bức họa, có chút do dự. Có phải chỉ cần đưa tay chạm vào ấn ký này, tất cả mọi chuyện trở về vạch xuất phát ban đầu hay ?

      Lúc đó, được trở về thế giới của , thế giới hề tồn tại ma cà rồng. vẫn sinh viên đại học bình thường, trải qua cuộc sống vô cùng bình thường, vẫn nảy sinh lòng tò mò đối với những điều kỳ bí.

      Khẽ nhắm mắt lại, Tô Lị lấy hết quyết tâm đưa tay của mình chạm vào cái ấn ký kia. Nhưng mọi việc lại như tưởng tượng, bởi vì hề xuất tia bạch quang nào, mà cơ thể của cũng xuất cảm giác gì khác thường.

      Tô Lị mở to hai mắt ra, vươn tay lặp lại động tác vài lần, nhưng ấn ký kia cũng có phản ứng gì khác thường.

      “Em làm gì vậy? Shere đứng bên cạch Tô Lị mang theo vẻ mặt khó hiểu khi nhìn thấy động tác kỳ lạ của .

      “Tại sao lại có gì xảy ra? Shere, tại sao ấn ký này có chút phản ứng nào?’

      “Ấn ký nào?”

      “Ngài xem, mu bàn tay của Lilith có ấn ký hình số bảy, nếu như để tay chạm vào ấn ký này phải có đạo bạch quang xuất mới đúng.” Tô Lị chỉ vào mu bàn tay để trước ngực của Lilith, vẻ mặt của mờ mịt, vì vậy ý thức được lời mình vừa ra chính là kinh người.

      Shere nhìn về phía chỗ Tô Lị chỉ và vẫn thấy mu bàn tay của Lilith cái ấn ký nào, nhưng biểu cảm của Tô Lị cho Shere biết dối.

      Bỗng nhiên Shere nghĩ tới vấn đề, biểu cảm gương mặt có chút biến hóa, bắt lấy cổ tay của Tô Lị hỏi: “Có phải em nhìn thấy cái gì hay ?”

      Chẳng lẽ nhìn thấy thứ gì mà ngay cả Shere cũng thể thấy sao?

      Vẻ mặt mờ mịt của Tô Lị có chút kinh ngạc, chẳng lẽ Shere thể nhìn thấy ấn ký mu bàn tay của Lilith? Nhưng bức họa này ràng là Lilith để lại cho Shere, tại sao ngài ấy lại nhìn thấy?

      Nhất thời Tô Lị biết nên trả lời như thế nào, bất an trong lòng ngày càng dâng lên. Bỗng nhiên cổ tay truyền đến trận nhói đau do vật cứng đâm vào, làm cúi đầu xuống nhìn...

      Dưới tầng hầm u, chiếc nhẫn tay Shere tản chút lam quang nhợt nhạt, Tô Lị xuất thần nhìn chăm chú vào viên kim cương màu lam được mài nhẵn chiếc nhẫn, tựa hồ hình dáng của nó có vài phần tương tự với góc ấn ký mu bàn tay của Lilith.

      “Shere, mau đưa cho tôi chiếc nhẫn của ngài!”

      Thấy Shere vẫn trả lời, Tô Lị tự tay mở bàn tay của ra, trực tiếp tháo chiếc nhẫn xuống.

      Tô Lị cầm chiếc nhẫn trong tay, nghiền ngẫm chăm chú nhìn nó lâu, lúc này càng khẳng định hình dáng của viên kim cương chiếc nhẫn tựa hồ rất giống với góc của ấn ký kia. Đột nhiên vang lên tiếng “Két”, Tô Lị cũng biết đụng vào chỗ nào mà viên kim cương chiếc nhẫn bỗng nhiên rời ra, rơi vào trong tay Tô Lị.

      Shere thấy vậy cũng vô cùng ngạc nhiên. Có thể dễ dàng hiểu được rằng Shere cũng hề biết viên kim cương chiếc nhẫn này còn có thể tách ra như vậy.

      Tô Lị dùng theo ánh mắt nghi hoặc, cầm viên kim cương để vào góc của ấn ký mu bàn tay của Lilith.

      Kích thước của nó... ngờ lại hoàn toàn phù hợp.

      Mà Shere vốn nhìn thấy ấn ký kia giờ phút này ấn ký đó dần dần lên trước mắt.

      Sau khi Tô Lị cầm viên kim cương bỏ vào đột nhiên có số trí nhớ kỳ quái tiến thẳng vào não của nàng.

      xinh đẹp dị thường, bên người còn có đứa trẻ có khuôn mặt vô cùng khả ái.

      Hai tay Tô Lị ôm lấy đầu đau nhức của mình. Hình ảnh này càng ràng đầu của lại càng đau hơn.

      Shere ngạc nhiên nhìn ấy ký vừa xuất trước mắt, rồi lại bất ngờ nắm lấy hai vai của Tô Lị áp vào tường.

      “Cuối cùng em là ai?”

      Tô Lị khinh ngạc nhìn Shere. là ai? giờ cũng biết mình là ai.

      Từ bị cha mẹ vứt bỏ ở nhi viện, biết bản thân mình ở chỗ nào, cũng biết cha mẹ mình là ai. Thậm chí tên của bây giờ cũng là do viện trưởng đặt cho .

      Lưng Tô Lị hơi đau vì bị đụng mạnh vào tường, cau mày trả lời: “Tôi... tôi là Tô Lị.”

      “Vậy làm sao em có thể biết được bí mật đằng sau bức họa của Lilith?”

      Bức họa này mình ngắm nhìn vài trăm năm cũng phát được mu bàn tay của Lilith có cái ấn ký nào, cũng càng biết được hóa ra viên kim cương chiếc nhẫn của mình thế nhưng lại có thể khớp với ấn ký đó. Thế nhưng trước mặt lại có thể dễ dàng phát bí mật trong bức họa này của Lilith.

      Rốt cuộc này có quan hệ gì với bức họa của Lilith?

      Nếu như chỉ có mới có thể thấy được ấn ký mu bàn tay của Lilith, vậy cũng đại biểu cho việc chỉ có mình mới có thể tháo gỡ được nguyên nhân Lilith biến mất, hơn nữa cũng rất có thể tìm được Lilith?

      * * *

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :