1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bá Đạo: Chớ chọc tổng giám đốc nóng tính - Tịch Nguyệt Sướng Sướng (Hoàn - Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 174: Bà xã đại nhân

      Âu Tiểu Thiển đứng tại chỗ trừng mắt nhìn , tra hỏi, “ theo dõi tôi từ lúc nào? Sao ở công ty?”

      Hàn Đông Liệt mở cửa xe, trả lời, lại , “Bà xã, lên xe , em bộ lâu như vậy chắc mỏi chân!”

      Âu Tiểu Thiển tức giận nhìn, cười vô cùng vui vẻ, làm cho càng thêm tức giận, dùng sức bước vào bên trong xe, sau đó đóng sầm cửa xe lại.

      Đối với vẻ mặt tức giận của , Hàn Đông Liệt có chút kinh ngạc hay bất mãn gì, còn thêm vui vẻ khởi động xe, , “Bà xã, đưa em xem quanh đây nhé!”

      vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi!” hỏi tới.

      lắp đặt GPS người em, cho nên em đâu cũng có thể tìm tới!”

      “Cái gì? lại…!”

      “…”

      Bên trong xe bắt đầu xuất tiếng cãi vã, xen lẫn tiếng cười hạnh phúc của người đàn ông nào đó!

      Nhưng lúc xe khởi động, trong dòng người hối hả lại, người đàn ông đột nhiên dừng bước, quay đầu nhìn chiếc xe kia, con ngươi đen nhánh, mặt lộ ra vẻ khác thường.

      Tiệm nữ trang, chiếc Bentley màu bạc từ từ dừng lại.

      dẫn tôi tới đây làm gì?” Âu Tiểu Thiển ngồi ghế cạnh tài xế, quay đầu nhìn .

      Hàn Đông Liệt nhàng nhún vai, , “Xuống xe biết!”

      Âu Tiểu Thiển hung hăng nhìn chằm chằm, có ý muốn xuống xe, vừa nghĩ tới tiệm trang sức trước mặt liền cảm thấy bất an, chẳng lẽ lại muốn…

      “Bà xã, muốn bế xuống xe sao?” Hàn Đông Liệt cười gian.

      muốn bị uy hiếp, Âu Tiểu Thiển rống to, “Tôi muốn xuống xe, tôi muốn về, nếu lái xe về, tôi cứ ngồi ở đây!”

      “Được, em cố chấp như vậy, ép nữa!” Hàn Đông Liệt thất vọng , sau đó xuống xe.

      Âu Tiểu Thiển ngồi nhìn xuống xe, vòng qua phía trước xe, tới trước cửa xe bên mình, sau đó mở cửa xe.

      muốn làm gì?” bất an hỏi.

      Hàn Đông Liệt cười gian, thèm trả lời, khom lưng dùng hai tay ôm lấy eo , sau đó dùng sức hướng về phía trước, đem cả người đặt vai, giống bộ dạng ở sân bay bốn năm trước.

      “Hàn Đông Liệt, mau để tôi xuống, cái đồ vô lại!” lớn tiếng mắng, ra sức giãy giụa, thu hút quan sát của người đường.

      Hàn Đông Liệt thèm để ý xung quanh, vừa vào cửa tiệm vừa lớn tiếng , “Bà xã, em sắp 30 rồi, cần dè dặt, nhanh đồng ý gả cho , liền có thể làm vợ danh chính ngôn thuận, hơn nữa phụ nữ lớn tuổi mang thai rất nguy hiểm!”

      30? Đùa gì vậy, mới 27! Cưới ? tuyệt đối muốn! Cái gì mà phụ nữ lớn tuổi mang thai? muốn chết sao?

      “Hàn Đông Liệt, tôi có chết cũng lấy , tôi tại cho câu trả lời, tôi thích , sau này đừng quấy rầy tôi nữa!”

      “Phản đối vô hiệu, hôm nay nhất định đeo nhẫn vào tay em cho bằng được! Em mau tỉnh ngộ , bà xã đại nhân!”
      Last edited: 6/1/16

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 175: Mãi mãi

      Trong tiệm trang sức, nhân viên đứng thành hai hàng đối diện nhau, cung kính cúi đầu chào, “Tổng giám đốc Hàn!”

      “Chào, đem vật kia ra!” Hàn Đông Liệt , các lập tức tản ra, sau đó mỗi người cầm hộp nhẫn kim cương đến trước mặt hai người họ.

      Âu Tiểu Thiển nhìn hàng nhẫn kim cương phía trước, liền cảm thấy lóa mắt!

      “Bà xã, chọn cái em thích !” Hàn Đông Liệt cười với .

      có!” chưa xem kết luận.

      Thấy bộ dáng bất hợp tác của , Hàn Đông Liệt thở dài cái, sau đó lấy cái nhẫn kim cương từ trong hàng ra, chiếc nhẫn có hoa văn tinh xảo, ở giữa là viên kim cương lấp lánh, còn có hai vòng uốn lượn, thoạt nhìn rất bắt mắt.

      “Vậy cái này !” đem chiếc nhẫn cho nhìn.

      Âu Tiểu Thiển nhìn nhẫn kim cương trước mắt, mặt từ từ nóng lên, tim cũng đập loạn xạ. ràng là muốn cự tuyệt, nhưng chẳng biết tại sao, môi giống như bị người khác khống chế, lại còn , “Sao cũng được!”

      vậy là ngầm cho phép mình sao? Nếu như đây là cầu hôn, vậy coi như đồng ý?

      Hàn Đông Liệt vui vẻ nhìn , cầm tay , đeo chiếc nhẫn vào ngón áp út, sau đó hơi cúi đầu, hôn chiếc nhẫn , “Bà xã, nhất định ở cạnh em, em cả đời!”

      Âu Tiểu Thiển kinh ngạc muốn rút tay về, nhưng lại bị bá đạo giữ chặt. Mọi người trong cửa tiệm đều vỗ tay chúc mừng, mà càng lúc càng đỏ mặt.

      “Tôi… Tôi biết, mau buông ra!” cố ý dùng giọng giận dữ với , nhưng trong lòng hoàn toàn bị chinh phục.

      Bỏ qua mọi việc, lúc này giống như tân nương, hạnh phúc tìm được phương hướng rồi.

      “Tiểu Thiển…”

      Hàn Đông Liệt giọng gọi tên , hoảng hốt ngẩng đầu lên, lại đúng lúc cúi đầu hôn lên môi , trước mắt mọi người, nhàng hôn , mà cũng chống cự, tùy ý để hôn.

      biết qua bao lâu, môi của từ từ rời , sau đó ở bên tai giọng, “Chuyện kế tiếp, chúng ta về nhà làm!”

      Âu Tiểu Thiển kinh ngạc, vừa định đẩy ra, lại bị bế lên, sải bước ra khỏi cửa tiệm.

      Hôm nay, từ lúc bắt đầu, đều bị nắm giữ, bá đạo mang tới nơi này, bá đạo vì chọn nhẫn, bá đạo hôn , cuối cùng lại bá đạo bế rời .

      Hành động của quả thực rất bá đạo, nhưng bên trong lại dịu dàng, làm có cách nào cự tuyệt…

      “Liệt, lời sao? vĩnh viên tôi, vĩnh viễn ở bên tôi chứ?” ở trong ngực , đột nhiên lên tiếng hỏi.

      Hàn Đông Liệt nghe thân mật gọi tên mình, siết chặt vòng tay ôm , “Dĩ nhiên, em muốn thề sao?”

      cần, như vậy là đủ rồi!”

      dựa vào lồng ngực , mặt lộ ra nụ cười hạnh phúc…



      Chương 176: Đây cũng gọi là làm vợ sao?

      đêm xuân sắc, làm cho người ta mặt đỏ tim đập.

      Sáng sớm, Âu Tiểu Thiển mơ hồ mở mắt, người bên cạnh sớm tỉnh, cười với , “Bà xã, em dậy rồi, ngủ ngon ?”

      Âu Tiểu Thiển lập tức đỏ mặt, quay đầu về phía khác, , “ làm sao? tại còn chưa chịu rời giường?”

      Hàn Đông Liệt lại gần, ôm chặt , “Có vợ xinh đẹp thế này ở nhà, muốn làm chút nào, chỉ muốn ôm em như vậy cả đời, dù sao làm ra tiền nữa về sau chúng mình cũng sống no đủ!”

      đùa gì thế? Em cần như vầy với cả đời đâu, mau buông em ra rồi làm, nếu …”

      sao?” đúng lúc cắt lời , hỏi ngược lại.

      “Nếu … Nếu …” Âu Tiểu Thiển ngày càng , càng lúng túng, cuối cùng ra hơi, “Nếu cả đời này em thèm quan tâm, chuyện với !”

      “A?” Hàn Đông Liệt kinh ngạc thốt lên, hốt hoảng , “Vậy được, nếu như em quan tâm, chuyện với , chẳng thà chết ! Ai… Quả nhiên đàn ông có vợ phải thay đổi, phải nghe lời vợ, ok, ok! lập tức rời giường làm!”

      xong liền buông ra, xuống giường bắt đầu mặc quần áo.

      Âu Tiểu Thiển kinh ngạc nhìn, ngờ lại nghe lời như vậy, lẽ uống lộn thuốc? Chỉ sau đêm, từ đại thiếu gia bá đạo biến thành ông chồng ngoan ngoãn nghe lời vợ? nằm mơ sao?

      Hàn Đông Liệt nhanh chóng mặc xong quần áo, sau đó tới trước mặt , cười , “Bà xã, em cũng mau rời giường, xuống trước chờ em cùng ăn sáng!” Dứt lời, nhàng hôn lên má .

      Âu Tiểu Thiển ngỡ ngàng nhìn ra khỏi phòng, sau đó đưa tay lên vuốt mặt mình. Cuộc sống như thế này ấm áp, ngày càng giống đôi vợ chồng nhau.

      Đây hẳn là hạnh phúc phải ? Nhiều năm chờ đợi như vậy, đến giờ cảm nhận được mùi vị của hạnh phúc.

      mỉm cười quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, , “Cha, mẹ, chị hai, mọi người thấy ? Tiểu Thiển tại rất hạnh phúc, Tiểu Thiển nhất định vì cha, mẹ, chị sống hạnh phúc.”

      nhìn lên bầu trời, đám mây kia như hóa thành khuôn mặt của bọn họ, nhìn về phía mỉm cười.

      “Chị hai, cám ơn chị!” Hạnh phúc này hết thảy là nhờ chị, mà trong lòng , chị luôn giữ vị trí cao nhất, về phần Hàn Đông Liệt… cho vị trí thứ hai là được rồi!

      Buổi sáng ấm áp, còn có bữa sáng hoàn hảo, hoàn toàn đem Âu Tiểu Thiển lạc vào mộng tình.

      Sau khi ăn xong, tiễn Hàn Đông Liệt tới cửa, đỏ mặt nhưng lại với bằng giọng quật cường, “Bye bye!”

      Thế nhưng Hàn Đông Liệt lại bất mãn nhìn , cau mày đứng trước mặt , cường ngạnh hỏi, “Em tiễn chồng làm như vậy sao? Ngay cả hôn tạm biệt cùng câu “ đường cẩn thận” cũng có?”

      Âu Tiểu Thiển bị chỉnh có chút bối rối, đối mặt với hồi lâu, trầm mặc hồi lâu, suy tư hồi lâu, mới từ từ động thân, đến gần , hôn lên môi , xấu hổ , “ đường… cẩn thận!”
      Last edited: 17/2/16

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 177: Muốn gặp mặt

      Hàn Đông Liệt kinh ngạc nhìn , vừa rồi chỉ đùa, vậy mà lại tưởng rồi làm theo, suy nghĩ của phụ nữ giống như trong truyền thuyết, chẳng khác gì lòng đại dương, khiến cho hoàn toàn đoán ra.

      Âu Tiểu Thiển bị nhìn chằm chằm, đột nhiên cau mày hung dữ , “Còn đứng đó làm gì? mau làm?”

      “Hả? Ừ… ngay đây!” Hàn Đông Liệt hoàn hồn, có chút lúng túng ngồi vào trong xe.

      Âu Tiểu Thiển nhìn theo chiếc xe, sau đó đột nhiên tựa đầu sang phải, nhìn hàng cây ven đường.

      Mới vừa rồi cảm giác có người theo dõi mình, , đúng, phải từ khi về Đài Loan vẫn có cảm giác này. Đây là ảo giác? Hay Hàn Đông Liệt cho người theo dõi, sợ chạy trốn sao? Hoặc là… Three?

      nghĩ đến đây, liền vội vàng chạy hướng bên kia đường, sau đó nhìn tứ phía, tìm kiếm bóng hình quen thuộc.

      “Three, là sao? Là đúng ? Nếu đến đây gặp em, em có lời muốn với … Three… Three” gọi to, nhưng xung quanh yên tĩnh có bóng người.

      Chẳng lẽ chỉ là ảo giác?

      Âu Tiểu Thiển mang tâm trạng nặng nề trở về biệt thự nhà họ Hàn, sau đó ở trong phòng mình, ngừng hồi tưởng chuyện xảy ra gần đây, Three đột nhiên biến mất, cùng Hàn Đông Liệt trở về nước, mở lòng đón nhận tình của , có thể sống những tháng ngày hạnh phúc, vậy lòng vẫn còn hỗn loạn?

      Cảm giác như có sắp có chuyện phát sinh.

      “Cốc cốc cốc!” Cửa phòng đột nhiên bị gõ vang, Âu Tiểu Thiển giật mình.

      “Ai đó?” lớn tiếng hỏi.

      “Là bác, Thư Nhã!” Bên ngoài truyền vào giọng của Lê Thư Nhã.

      Ra là bác ! Âu Tiểu Thiển đứng dậy tới cửa, mở cửa ra, cười gọi tiếng, “Bác !”

      “Ừm!” Lê Thư Nhã gật đầu vào phòng.

      Hai người ngồi giường, Âu Tiểu Thiển khỏi có chút lúng túng. Nhớ lại bốn năm trước bà đối với mình nhân từ, trong lòng liền sinh ra cảm giác áy náy. Mà Lê Thư Nhã lại cười cầm lấy tay , sau đó vỗ vỗ mu bàn tay , “Tiểu Thiển, sau này Đông Liệt nhà bác nhờ con chăm sóc, có thể ?”

      Âu Tiểu Thiển nghe ba chữ “có thể ”, cũng biết, bà muốn nhờ cậy mình.

      có cách nào cự tuyệt người mẹ hiền lành như vậy, gật đầu trả lời, “Dạ được!”

      Lê Thư Nhã cười đầy cảm kích, sau đó hai mắt vẫn nhìn Âu Tiểu Thiển, rất lâu sau mới , “Tiểu Thiển, ra bác tới tìm con, là có chuyện muốn với con!”

      “Chuyện gì ạ?” Âu Tiểu Thiển tò mò nhìn bà.

      Lê Thư Nhã hơi cúi đầu, chần chừ , “ ra … bác trai… muốn gặp mặt cháu!”

      Âu Tiểu Thiển đột nhiên cả kinh. Hàn Nguyên muốn gặp ? Tại sao? Người đàn ông hại cả gia đình sao lại muốn gặp mặt.









      Chương 178: Tin đồn

      Lê Thư Nhã thấy vẻ mặt kinh ngạc của Âu Tiểu Thiển, khẽ cau mày, lúng túng , “Con có thể ?”

      Bà biết cầu như vậy đối với Tiểu Thiển là rất khó khăn, nhưng ngày hôm qua ở bệnh viện thấy dáng vẻ Hàn Nguyên, ông ấy khẩn cầu bà đưa theo, bà có cách nào cự tuyệt. Coi như ông ấy là người xấu, bà cũng muốn thử lần.

      “Tiểu Thiển, bác xin con, con gặp ông ấy chút, nếu ông ấy chết nhắm mắt!” Lê Thư Nhã thấy do dự, gấp gáp rời giường, quỳ hai đầu gối.

      “Bác !” Âu Tiểu Thiển đưa tay đỡ bà, có chút gượng gạo , “Con biết, con , con , bác mau đứng lên!”

      Mặc dù muốn thấy ông ấy, nhưng sớm muộn gì cũng phải gặp, bởi ông chính là cha của Đông Liệt, dù là người xấu, cũng bị loại quan hệ đó kiềm chế, ông ấy thành cha chồng của .

      “Cảm ơn con, Tiểu Thiển!” Lê Thư Nhã cảm kích .

      Âu Tiểu Thiển gượng cười.

      Bệnh viện, trong phòng bệnh.

      Âu Tiểu Thiển đứng ở mép giường nhìn Hàn Nguyên nằm giường bệnh, bốn năm gặp, ông trở nên già nua, hơn nữa sắc mặt hồng hào trước kia giờ biến thành xanh xao. khác nhau trời vực, ngờ ông ấy cũng có ngày như vậy.

      Hàn Nguyên thấy , dùng sức muốn từ giường ngồi dậy, nhưng Âu Tiểu Thiển lạnh lùng với ông, “ cần ngồi dậy, chúng ta cứ chuyện thế này !”

      Nghe lời của , Hàn Nguyên nằm lại giường, giương mắt nhìn Lê Thư Nhã đứng bên giường, Lê Thư Nhã gật đầu cái, sau đó cười với Âu Tiểu Thiển, “Bác lấy nước, hai người chuyện !”

      “Dạ!” Âu Tiểu Thiển mỉm cười đáp lại.

      Chờ Lê Thư Nhã rồi, Âu Tiểu Thiển ngồi xuống ghế cạnh giường, nhìn ông , “Ông muốn gặp tôi, muốn gì sao?”

      Hàn Nguyên nhìn , nhàng động đậy môi, phát ra thanh yếu ớt, “ xin lỗi!”

      giường suốt bốn năm, ông ngộ ra rất nhiều chuyện, đối với chuyện trước kia hãm hại bạn tốt, ông ngày ngày đều hối hận. Nếu có thể quay lại thời điểm đó, ông nhất định làm như vậy.

      Âu Tiểu Thiển vốn chuẩn bị tâm lý tốt khi nghe ông ba chữ này, quyết định bằng mọi giá cũng tha thứ, nhưng khi nhìn đến bộ dạng tại của ông, hoàn toàn nên lời.

      Im lặng, chỉ có thể im lặng…

      Thấy gì, Hàn Nguyên lại mở miệng, “Con có thể hận bác, nhưng hận mình bác là được rồi, Đông Liệt làm gì sai cả, Thư Nhã cũng biết chuyện, bà ấy từ trước đến giờ luôn thành với gia đình con, cho nên, mong con hận bọn họ.”

      “Tôi biết!” Âu Tiểu Thiển còn lạnh lùng như trước, “Tôi hận bọn họ, tôi cũng đem thù hận đối với ông đặt lên bọn họ, ông yên tâm!”

      “Vậy là được rồi…” Hàn Nguyên toại nguyện , sau đó khuôn mặt trở nên vui vẻ, bao lâu rồi ông vui vẻ như vậy? Bốn năm rồi!

      Nhớ lại chuyện lúc trước, ông bắt đầu kể. “Năm đó, bác cùng Âu khởi nghiệp, mong muốn đưa nghiệp của cả hai lên đỉnh cao, bất kể người có chuyện gì, người kia cũng toàn lực trợ giúp, làm cho trong giới nghe đồn khiếp sợ, chúng ta thề sau này luôn hỗ trợ nhau, nhưng bác lại tin lời người khác, cho là Âu muốn thâu tóm Hàn Thiên, nên bác ra tay diệt trừ trước, ngờ bây giờ bị báo ứng… Đây là ý trời, ý trời!”

      Người khác đồn thổi?

      Nghe được mấy chữ này, Âu Tiểu Thiển kinh ngạc.
      Last edited: 17/2/16

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 179: Người đồng hành mới

      Âu Tiểu Thiển từ bệnh viện ra, tâm trạng liền trở nên nặng nề, Hàn Nguyên trước đây nghe người khác đồn đoán, đây lại là sao? Hơn nữa chưa từng nghe qua cha muốn thâu tóm Hàn Thiên, rốt cục người nào thầm giở trò?

      Xem ra cần phải điều tra lần nữa chuyện nhà họ Âu phá sản mười chín năm trước, nhưng giờ có Three bên cạnh, hơn nữa thông thạo việc điều tra, tại nên tìm ai giúp tay đây? Hàn Đông Liệt? được, chuyện này có liên quan đến Hàn Nguyên, bị kẹp ở giữa, rất khó khăn.

      Nhưng là, tại ai có thể giúp đây?

      Đột nhiên, quay đầu nhìn về phía sau, cái cảm giác bị người khác theo dõi lại lần nữa xuất , giống như lần trước đường lớn, vốn còn tưởng Hàn Đông Liệt giở trò, nhưng bây giờ càng lúc càng tò mò, rốt cục ai theo dõi mình? Có mục đích gì?

      Được, ở Thiên Chi Quốc trải qua huấn luyện nhiều năm, tin mình để thoát. Hôm nay nhất định phải bắt được .

      quay đầu tiếp tục về phía trước, nhưng cẩn thận nghe ngóng phía sau, sau đó gọi chiếc taxi đưa về nhà.

      dùng chiêu trước kia làm qua với Three, để tài xế tiếp tục lái về nhà họ Hàn, đưa tài xế tiền, sau đó ở khúc quanh xuống xe. Tiếp đó quan sát phía sau xe, bằng kinh nghiệm trước kia, nhìn ra được chiếc xe theo dấu mình. lại gọi chiếc xe khác sau chiếc xe kia.

      Mười mấy phút sau, taxi đến cửa biệt thự, nhưng dừng lại mà trực tiếp quay đầu , mà người theo dõi phát ra có chuyện ổn, vừa định chạy trốn Âu Tiểu Thiển đứng ở cạnh xe, lấy tay gõ lên cửa kính xe, cười , “Xuống xe !”

      Người đàn ông ngồi trong xe cười tiếng, sau đó mở cửa xuống xe đối mặt với .

      nhìn qua cũng trạc tuổi , có đôi mắt linh hoạt, tóc ngắn gọn gàng, nhưng khóe miệng cười cợt làm người ta tin tưởng.

      Người đàn ông vẫn giữ nụ cười mặt, nhanh chậm , “ Âu, vui được chính thức gặp mặt , mặc dù gặp như vầy làm tôi có chút giật mình, nhưng rất thú vị, tôi là phụ tá mới từ Thiên Chi Quốc, là boss đề nghị tôi thay Three đảm nhậc chức vị này, bắt đầu từ hôm nay là phụ tá của , mong được giúp đỡ.”

      Âu Tiểu Thiển nhíu mày chặt nhìn , có chút nghi ngờ , “ là do boss phái tới? Vậy sao tôi nhận được tin tức từ ông ấy?”

      “Cái này… Thực ra tôi muốn thử năng lực của , nên để boss báo trước, nhưng tại năng lực của thiên sứ thợ săn, là tôi lỗ mãng!” xin lỗi đồng thời cúi đầu sâu, rất lịch .

      Âu Tiểu Thiển còn chưa tin tưởng. Nhưng nếu như người đàn ông này là người đồng hành mới, như vậy cũng coi như tới đúng lúc, bởi nhất định có thể giúp điều tra chuyện nhà họ Âu phá sản.
      Last edited: 17/2/16

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 180: Người đàn ông đơn giản

      Âu Tiểu Thiển lần nữa quan sát cẩn thận, sau đó nghiêm túc , “Nếu là người từ Thiên Chi Quốc, cho tôi xem chứng cứ.”

      Ở Thiên Chi Quốc mỗi người đều có thẻ thông hành, nếu ta mạo danh, nhưng nếu có, tin, vì thẻ thông hành ai có thể làm giả.

      ta hơi do dự chút, sau đó cười, lấy từ trong túi ra vật có hình hai cánh tay hợp lại thành đôi cánh.

      là người của Thiên Chi Quốc?” Mặc dù thấy vật chứng, nhưng ở Thiên Chi Quốc nhiều năm như vậy vẫn chưa thấy qua người này, coi như là người mới, cũng nhất định phải thông báo cho toàn bộ thành viên, nhưng tại sao hết lần này đến lần khác thấy rất kỳ lạ?

      còn chưa tin sao? Muốn tôi gọi điện cho boss xác nhận?” lấy điện thoại ra, muốn gọi.

      cần, có cái này, nhất định là người Thiên Chi Quốc, tôi tin .”

      “Như vậy từ hôm nay chúng ta cùng hợp tác, gọi tôi Three là được rồi, sau này mong giúp đỡ!” vươn tay về phía cười.

      Âu Tiểu Thiển bắt tay , sau đó trịnh trọng , “Nếu hợp tác, vậy tôi có chuyện cần làm!”

      “Hả? Nhanh như vậy có nhiệm vụ?” tò mò hỏi.

      “Chưa tính là nhiệm vụ, nhưng là chuyện rất quan trọng.”

      “Chuyện gì?”

      “Giúp tôi điều tra nguyên nhân nhà họ Âu phá sản, ngoài Hàn Nguyên ra, còn người nào liên quan!” dùng giọng hung tợn ra những lời này, chỉ cần nghĩ có người cố ý muốn nhà họ Âu tan cửa nát nhà, hận thể lập tức giết chết .

      Three nhìn nét mặt của , gật đầu , “Được, tôi giúp điều tra, có tin tức lập tức thông báo, còn nữa, đây là điện thoại và địa chỉ của tôi, có chuyện gì cứ liên lạc!”

      đưa tờ giấy cho , sau đó vào trong xe.

      Âu Tiểu Thiển nhìn tờ giấy trong tay, sau đó cau mày với qua cửa kính “ sớm biết hôm nay gặp mặt tôi?”

      “A? Làm sao đây, tôi dĩ nhiên biết, tôi là lo trước ngày nào đó bị bắt gặp, có được hay ? Tôi nghĩ tới hôm nay chính thức gặp mặt !” cười thoải mái, giống dối.

      Nhưng Âu Tiểu Thiển vẫn hoài nghi, dám khẳng định, người đàn ông này hề đơn giản.

      “Tôi chờ tin tốt của !” lui về phía sau từng bước.

      “Bye bye!” khởi động xe, quay về hướng đường cái.

      Âu Tiểu Thiển nhìn chiếc xe từ từ biến mất, lâu sau mới thở dài cái, xoay người vào biệt thự.

      Trụ sở tập đoàn Hàn Thiên.

      “Này, Giang Minh Húc, tôi khát nước, mau rót cà phê cho tôi!” Tuyết Nhi ngồi bàn làm việc trong phòng tổng giám đốc, lớn tiếng vào điện thoại, xong liền lập tức cúp máy.

      Mấy phút sau, Giang Minh Húc xuất , đặt cà phê bàn Tuyết Nhi, sắc mặt bình tĩnh , “Thư kí, khát thể tự mình rót nước sao? Tôi là trợ lý của King chứ phải thư ký của , hơn nữa khát nước sao lại uống cà phê, uống nước ?”




      Chương 181: Phải xin lỗi

      Tuyết Nhi giương mắt nhìn , kiêu ngạo , “Tôi uống cà phê, sao? Tôi sai khiến , sao? Nếu muốn làm có thể , tôi cũng đâu ép, là tự nguyện!”

      Nghe được lời bốc đồng của , Giang Minh Húc càng thêm tức giận, vốn định mở miệng mắng to, nhưng vừa nghĩ tới là thiên kim đại tiểu thư, liền nhẫn nại nuốt cơn giận vào trong, quay đầu nhìn Hàn Đông Liệt cắm cúi làm việc hoàn toàn để ý hai người họ.

      dùng sức nháy mắt, nhưng Hàn Đông Liệt ngẩng đầu lên, buồn bực ho tiếng, “khụ…”

      Hàn Đông Liệt nghe được, ngẩng lên nhìn về phía , thấy ánh mắt cầu cứu, chỉ hơi cười, sau đó lại vùi đầu vào công việc.

      Cái gì? ta giúp mình? Nghĩ lại ta chính là người đẩy mình vào hố lửa. Chuyện này bất công, thân là trợ lý lao tâm lao lực nhiều năm, ta lại đối xử với mình như thế?

      “Này, sao còn chưa ? Đứng đó làm gì?” Tuyết Nhi nhìn bất động, khỏi tò mò.

      Giang Minh Húc quay đầu nhìn , muốn gì đó, nhưng cuối cùng lại thở dài, “Tôi !”

      Trước đây bỡn cợt người khác, giờ lại bị đứa con gây khó dễ, đây là báo ứng sao? Ai… ủ rũ cúi đầu bước ra khỏi phòng!

      Giang Minh Húc rồi, Tuyết Nhi cười trộm cái, sau đó bưng cà phê tới bàn Hàn Đông Liệt.

      Đông Liệt, cà phê của !” đặt cà phê lên bàn, tươi cười nhìn .

      Hàn Đông Liệt khép văn kiện lại, sau đó ngẩng đầu lên, ánh mắt có chút tức giận nhìn .

      sao vậy?” Tuyết Nhi thấy tức giận, biết tại sao liền hỏi.

      Hàn Đông Liệt nghiêm mặt , “Ở công ty phải gọi là tổng giám đốc Hàn! Hơn nữa ly cà phê này nếu là làm cho , em tự mình làm, Minh Húc là do tốn tiền thuê làm trợ lý, phải người giúp việc của em, em biết chưa? nếu muốn làm thư ký tốt phải học hỏi ấy, em lại tùy tiện như vậy? Nếu như em còn lặp lại chuyện này, liền về nhà làm đại tiểu thư .”

      Đông Liệt…” Tuyết Nhi lỡ miệng, biết mình gọi sai, vội vàng đổi cách xưng hô, “Tổng giám đốc Hàn, em biết, sau này nhất định chăm chỉ làm việc.”

      Vốn định lấy lòng, lại thành ra chọc giận . Rốt cục phải làm sao để đối xử với mình như trước? Đông Liệt dịu dàng ngày ấy trở về bên nữa sao?

      “Tuyết Nhi…” Hàn Đông Liệt thấy vẻ mặt đau khổ của , khỏi kêu lên, sau đó khuôn mặt giãn ra, dịu dàng nhìn , “Em bây giờ trưởng thành, thể tùy tiện như trước, cố gắng học làm người, biết chưa?”

      “Dạ, em biết!” Tuyết Nhi bĩu môi, gật đầu.

      Hàn Đông Liệt vươn tay vuốt đỉnh đầu , dịu dàng , “Nếu biết sai phải xin lỗi Minh Húc. tin rằng, em được ấy hướng dẫn, nhất định trở thành thư ký tốt!”

      Tuyết Nhi cảm nhận được bàn tay dịu dàng của , tự nhiên trong lòng cũng trở nên ấm áp, ngẩng đầu, vui vẻ cười , “Dạ, em nhất định trở thành thư ký giỏi! Nhất định!”
      Last edited: 17/2/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :